Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 244


Chương 244

Có rất nhiều người bình luận bên dưới, phản ứng đầu tiên khi thấy nữ thần quốc tế thì nghĩ ngay là Cao Duy Duy.

“Cao Duy Duy, hóa ra sau khi tôi rời đi, cô đã thê chỗ tôi.” Rượu đỏ trong ly đã được uống cạn.

Văn phòng chủ tịch.

“Chồng à, hôm nay em đã nhìn thây nữ thân, haha, cô ây còn kí tặng cho em nữa, anh thây nêu em đăng lên mạng bán liệu có phải có chút không thích hợp không?”

“Chồng à, để em nói cho anh chuyện khác.”

“Chồng, chồng, còn nữa.”

Thậm chí Tạ Mẫn Hành còn không có tâm trạng đọc tài liệu, Tạ Mẫn Hành bước tới xoa mặt Vân Thư, hôn lên môi cô: “Bảo bồi, im lặng chút.”

Mặt Vân Thư đỏ bừng, như tôm hùm đã chín.

Ngồi trên sô pha, Vân Thư chỉ có thể nghe thấy tiếng giòn tan của khoai tây chiên, lâu lâu lại ngắng đầu nhìn Tạ Mẫn Hành, vừa nhìn đã đỏ mặt.

Khi hai người chuẩn bị về nhà, điện thoại của Tạ Mẫn Hành đồ chuông, nhìn thấy màn hình điện thoại, Tạ Mẫn Hành do dự kết nồi: “Xin chào.”

Giọng điệu Cao Duy Duy sốt sắng nói: “Mẫn Hành, Vân Thư đâu?”

“Ở cạnh tôi, có chuyện gì?” Giọng nói của Tạ Mẫn Hành không nghe ra nhiệt độ.

Cao Duy Duy rõ ràng càng, sốt sắng: “Mẫn Hành, xin anh để cô ấy nghe điện thoại.”

Tạ Mẫn Hành do dự, Vân Thư tò mò hỏi: “Chồng à, anh sao vậy?”

Tạ Mẫn Hành đưa điện thoại cho Vân Thư: “Cao Duy Duy tìm em.”

“Nữ thần?”

Vân Thư nhắc máy: “Nữ thần, có chuyện gì sao?”

Cao Duy Duy nói: “Vân Thư, hôm nay cô có thây khuôn mặt của tên săn ảnh không?”

“Hả?”

Tin tức ngày hôm Sau không chỉ gây chắn động làng giải trí, thậm chí còn chắn động cả nước.

Vào đầu giờ đêm, blogger ˆ “Tiểu Nhị thích tám chuyện” đã gửi một bộ ảnh, bện trong toàn là ảnh không đứ ng đắn của Cao Duy Duy, sau đó công ty quản lý nơi Cao Duy Duy làm việc đã công bố thỏa thuận ngừng hợp tác với Cao Duy Duy mà không có bắt kỳ sự xử lý công quan nào.

Weibo của Cao Duy Duy bị nhân chìm, điện thoại bị gọi cháy máy, phóng viên ở khắp nơi trên hành lang, Cao Duy Duy ở trong phòng không dám đi ra ngoài.

Bạch Phàm xem tin tức trong nhà đột nhiên tức giận, bàn tay cảm điện thoại buông lỏng rồi lại siết chặt.

Một người phụ nữ xuất hiện từ tầng hai, mặc chiệc áo sơ mi đàn ông, chỉ dài đến đùi, bước xuông câu thang với dáng vẻ vặn vẹo.

“Anh Bạch Phàm, đây có phải là Cao Duy Duy không?” Người phụ nữ hỏi.

“Mộng Kỳ, sao cô lại ở nhà tôi?” Bạch Phàm hỏi.

Người phụ nữ được gọi là Mộng Kỳ củi đầu lật vạt áo, để lộ ra khung cảnh bên trong.

Bạch Phàm không quay đầu lại: “Thay quân áo đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.
 
Chương 245


Chương 245

Mộng Kỳ vừa ngồi trên ghé sô pha, Bạch Phàm đứng thẳng dây: “Tôi đi đây, nêu cô còn ở đây nhất định phải ăn mặc chỉnh tè.”

Bạch Phàm lái xe tới dưới nhà Cao Duy Duy ở, thây bãi đậu xe đây phóng viên, anh ta không còn cách nào khác, đành rời đi trước.

Những bức ảnh không đứng đắn của Cao Duy Duy bị tung lên mạng đến năm giờ sáng, đột nhiên, tất cả ảnh mọi người lưu lại đều bị xoá, thậm chí có nhiêu người vừa ngủ dậy chưa thấy ảnh, ảnh được gửi vào nhóm chạt cũng bị gỡ, ảnh của blogger gốc “Tiểu Nhị thích tám chuyện” cũng chuyền sang màu xám.

Tạ Mẫn Hành trả lời điện thoại ở khu, vườn sau nhà anh: “Đã xử lý xong hết chưa?”

“Cậu chủ, xóa hết rồi.”

Tạ Mẫn Hành: “Bảo vệ cho tót.”

“Vâng.”

Cao Duy Duy đang ngôi bên cửa sô, nhìn dòng xe cộ tập nập dưới nhà, thầm nghĩ, hay là nhảy xuông dưới?

Kết thúc tất cả.

Quản lý gọi cho Cao Duy Duy với vẻ kích động: “Duy Duy, ảnh bị xóa rồi, ảnh cũng biến mắt rồi.”

Cao Duy Duy không nói tiếng nào, cúp điện thoại thì thấy trên VWeibo không còn ảnh, Baidu cũng không, web news đều không có ảnh, thậm chí ảnh mà cô ta lưu lại cũng thành màu xám.

Cô ta yếu ớt đặt điện thoại xuống: “Hựt”

Bạch Phàm thấy ảnh bị gỡ hết, anh ta thở phào.

Mộng Kỳ mặc quần áo của mình, xuất hiện phía sau Bạch Phàm.

Bạch Phàm đứng dậy nói: “Cô đi đỉ, Cao Duy Duy đã nhận hình phạt mà cô ta đáng phải chịu, Mộng Kỳ, về nhà đi.

Mộng Kỳ lắc đầu bước lên trước ôm eo Bạch Phàm nói: “Em không muôn rời đi, em không muốn rời xa anh.”

Bạch Phàm kéo tay cô ta ra nói: “Mộng Kỳ, đừng quá đáng.”

Bạch Phàm biết Mộng Kỳ sẽ không rời khỏi nhà mình, vì vậy Bạch Phàm dứt khoát rời đi.

Bạch Phàm ngồi trong xe châm điều thuốc, nhưng anh ta không hút, cứ để nó cháy.

Ngay từ lần đầu tiên tiếp xúc với Cao Duy Duy, anh ta đã lên kế hoạch từ trước, anh ta vẫn nhớ khi xem những ảnh Mộng Kỳ bị một ông già ghê tởm xâm hại, bị uy hiệp, Bạch Phàm phát điên hỏi Mộng Kỳ là ai.

Khi đó, nữ thần của anh ta cũng là Cao Duy Duy, mọi người trong showbiz đều biết Cao Duy Duy đã có bạn trai, nhưng anh ta không biết đó là ai.

“Là nữ thần của các người, cao cao tại thương không hề cứu em, là cô ta hại em. ” Mộng Kỳ khóc lóc với anh ta.

“Em là nghệ sỹ tuyên mười tám, em làm gì có cơ hội quen biết người có tiền hầu rượu họ, là cô ta dân em đi.

Em không biết đồ uống của mình đã bị đánh thuốc mê. Em bị đưa đi, xin cô ta giúp đỡ, cô ta lại đẩy em vào người đàn ông đó, em không bằng lòng, em bị hãm hại. Em muôn yên tĩnh làm việc vặt trong đoàn làm phim, mỗi ngày được gặp anh em đều rất vui, em không muôn nồi ¡ tiếng thành ngôi sao, em không muôn, em không muốn nồi tiếng nhờ vào cơ thế!”

Những lời nói của Mộng Kỳ luôn bám theo anh ta, suốt thời gian đó, Mộng Kỳ được anh ta dẫn dất.
 
Chương 246


Chương 246

Để trả thù cho Mộng Kỳ, anh ta đã tiệp cận Cao Duy Duy, rủ cô ta đi uống rượu vào lúc nửa đêm, đánh thuốc, tất cả mọi thứ như Mộng Kỳ nói, từng bước một, dẫn về nhà, lột s@ch quân áo của cô ta rồi chụp ảnh, kết quả thuộc phát huy tác dụng, sau đó anh ta cũng khó ao khống chế bản thân mình và.

Có mấy lần, anh ta ép Cao Duy Duy, luôn nói với bản thân chụp ảnh vì muôn sỉ nhục cô ta, thực tế anh ta biết là vì bản thân: anh ta không kìm được mà muốn nếm mùi vị của cô ta.

Anh ta vôn muôn đưa ảnh cho tay săn ảnh, muôn Cao Duy Duy trở thành trò hề, đêm đó, sau khi anh ta biết đây là lẫn đầu tiên của Cao Duy Duy, tôi tim anh ta đã rung động.

Sự có ảnh lần này, anh ta chiêm phân lớn, anh ta đã quyết định sẽ chuân bị làm gì đó, đột nhiên bức ảnh biến mắt, Bạch Phàm biết là do bạn trai cũ của cô ta đã làm.

Lúc đó không biệt bạn trai của Cao Duy Duy là ai, anh ta nghe ngóng được từ nơi khác. Tạ Mân Hành, con cháu nhà họ Tạ, cháu đích tôn Tạ Thương Quân, người thừa kế của nhà họ Tạ.

Bí ẩn về nhà họ Tạ g giống như một tảng băng trôi, mọi bí ân đều được giâu kín dưới mặt nước, mà những gì được tiết lộ cho mọi người chỉ là phân nôi của tảng băng. Cho dù nhự thế, thế lực tài chính của họ bao gôm cả quyên lực không phải là thứ mà các quốc gia bình thường có thể lay chuyên được.

Ảnh đã mắt, nhựng sự việc vẫn chưa kết thúc, USB vẫn chưa có tung tích, USB còn thì vẫn là một mối nguy hiểm tiềm ấn.

Bảy giờ sáng, Vân Thự lăn lộn trên giường, ngồi dậy: “Chồng?”

Tạ Mẫn Hành đầy cửa bước vào: “Dậy đi, anh chuẩn bị kem đánh răng cho em tôi.”

Vân Thư bò trên giường rồi giang tay ra nói: “Ông xã, đề cảm ơn, em muôn thưởng cho anh một cái ôm.”

Tạ Mẫn Hành cười một cách cưng chiều rồi đi về phía trước ôm Vân Thư nói: “Chồng em không chỉ muốn mấy chuyện này.” Vừa nói, anh vừa đặt tay lên đâu Vân Thư, hôn cô một cách chậm chạp.

Vân Thư rùng mình, mới nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

Tạ Mẫn Hành buông cô ra: “Xuống giường tắm rửa rồi ăn cơm.

Hotsearch trên Weibo vẫn còn đó, nhưng không còn ảnh. Chỗ dựa của Cao Duy Duy lại lên hotsearch.

Trên đường đi làm, Vân Thư hỏi: “Chồng, có phải nữ thần đắc tội ai rồi không?”

Tạ Mẫn Hành nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Anh không biết.”

Vân Thư: “O, ngày hôm qua nữ thân gọi điện hỏi em tay săn ảnh trông như thê nào, còn nói hôm nay gặp mặt, có thế hôm nay không gặp được rôi.”

Tạ Mẫn Hành nhớ tới cuộc điện thoại ngày hôm qua, Cao Duy Duy hẹn gặp Vân Thư, cuội cùng còn bày tỏ sự chúc phúc đến hai người họ.

Nếu không phải câu nói cuối cùng “Vân Thư, cô và Tạ Mẫn Hành thất xứng đôi. Chúc hai người mãi hạnh phúc bên nhau cả đời.” Thì Tạ Mẫn Hành sẽ không chủ động: đưa tay ra giúp cô ta. Dù là người yêu cũ.

Có lúc Tạ Mẫn Hành thực sự rất bạc bẽo.

Xe đến công ty, Tạ Mẫn Hành giải thích với Vân Thư: “Hôm nay cô đa hẹn em, em đừng đi một nn, lần trước đừng quên đám đông đó. Nếu có người hẹn em, em gọi điện báo trước cho anh.”

Vân Thư: “Yên tâm.”

Buổi chiều, có người hẹn Vân Thư, còn là thân tượng của cô.

“Thần tượng? Là nữ thần tìm tôi sao?” Vân Thư hỏi.

Bạch Phàm nói: “Hôm qua, lúc hai người gọi điện tôi ở ngay bên cạnh, hồm nay cô rảnh không?”
 
Chương 247


Chương 247

Vân Thư nghĩ đến lời dặn dò của Tạ Mẫn Hành: “Thân tượng, lát nữa tôi gọi lại cho anh, tôi xin phép cấp trên nghỉ phép đã.”

Bạch Phàm suy nghĩ rồi đồng ý.

Vận Thư lập tức gọi điện thoại cho Tạ Mẫn Hành: “Chồng ơi, bạn trai nữ thần vừa gọi em.

“Bạn trai?”

Vân Thư gật đầu qua điện thoại: “Ưmmm, là Bạch Phàm. Anh ấy nói hôm qua lúc nữ thần gọi điện cho em, anh ây ở bên cạnh. Hiện giờ muôn hẹn em, chồng ơi em có thê đi không?”

Tạ Mẫn Hành: “Buổi chiều anh đi với em.”

Vân Thư: “Hả? ÒI”

Bạch Phàm nhận được tin Vân Thư: xin nghỉ vào buôi chiều, lập tức lái xe xuông lâu công ty của Vân Thư.

Ở phòng bao, lần đầu tiên Bạch Phàm nhìn thầy Tạ Mẫn Hành. Vân Thư cảm giác hơi ngượng ngùng, rõ ràng người ta hen mình, kết quả cuộc gặp riêng còn dẫn theo chồng.

Trong phòng bao rất yên lặng, không ai lên tiếng, Tạ Mẫn Hành nhẹ nhàng hỏi: “Ngôi sao lớn, anh tìm tôi có chuyện gì? Nữ thần hiện giò sao rồi?”

“Ngôi sao lớn” là cái tên Vân Thư vừa mới nhớ ra, bởi vì khi mới bước xuông, Tạ Mẫn Hành đã kéo cô lại gần xe cảnh cáo: Không được gọi anh ta là thần tượng.

Vân Thư bĩu môi: “Không gọi thần tượng thì gọi là nam thân. Dù sao nam thần nữ thần đều là người thân.”

Tạ Mẫn Hành nhéo mặt Vân Thư: “Em dám gọi thử xem.”

Vân Thư đau đớn kêu “A”, tức giận nói: “Em cứ gọi.” Cô như một thiểu nữ nỗi loạn. Một tay Vân Thư xoa mặt đề giảm bớt cái gọi là đau đớn.

Tạ Mẫn Hành đột nhiên đặt tay ra sau lưng Vân Thư, tay còn lại đặt sau đầu Vân Thư, căn vào cái miệng nhỏ đang khó chịu.

“Hừ…” Vân Thư lại bị cưỡng hôn.

Tạ Mẫn Hành không chịu buông tay, đầu lưỡi Vân Thư đã tê đại vì bị hồn, không biết bao lâu, chuông điện thoại vang lên, Vân Thư mới hít sâu một hơi.

Tạ Mẫn Hành cũng ngồi hẳn hoi, dùng ngón tay cái lau môi, khi anh hôn Vân Thư, vết son của cô còn dính khắp nơi.

Vân Thư cúp điện thoại, Tạ Mẫn Hành nói: “Sau này không được bôi son lên miệng.”

Vân Thư trợn tròn mắt: “Lúc nấy ai cho anh hôn em. Em cứ gọi thần tượng, gọi nam thần, gọi anh trai.”

Kết quả là ngay khi cả ba gặp nhau, Vân Thư lập tức thay đổi: Ngôi sao lớn.

“Ngôi sao lớn, tôi biết anh và nữ thần có quan hệ ngâm không thể nói ra, nhưng hiện tại nữ thân gặp phải chuyện như vậy, là bạn trai N nhất định phải chồng đỡ một vùng trời cho cô ấy, an ủi cô ây nhiều hơn, đừng nghĩ không thông, tìm người Bình sau, đưa người đó ra trước công mới là điều quan trọng nhất.” n, Thư tự biên tự diễn.

*“Ò, tôi quên giới thiệu, đây là chồng tôi Tạ Mẫn Hành, chồng ơi, đây là ngôi sao lớn Bạch Phàm.” Vân” Thư giới thiệu với họ.

Bạch Phàm đã quen với việc nhìn thấy các quan chức hiển quý trong trung tâm mua sắm, khi Tạ Mãn Hành vừa vào phòng bao, rõ ràng Bạch Phàm vẫn còn khó chịu, phiền muộn.

Nhưng lại điều chỉnh rật nhanh, hiện lên sắc thái của ảnh đề.

Tạ Mẫn Hành nhìn mọi hành động của Bạch Phàm, dù còn trẻ lại thần ứng như này, quả thực không tôi.

Vân Thư hỏi: “Ngôi sao lớn, nữ thần sao rồi?”
 
Chương 248


Chương 248

Bạch Phàm hướng câu hỏi về phía Vân Thư: “Xin chào Vân Thư, xin lỗi vì hôm nay vội vàng hẹn cô ra ngoài, quả thực mọi chuyện có hơi gập gáp, tôi nghe cô nói hôm đó cô thây mặt tên đó, cô còn nhớ tên săn nh đó trông như nào không?”

Vân Thư suy nghĩ cần thận: “Anh ta cao khoảng một mét bảy mươi tám, lông mày gãy, hình như là cô ý tỉa như thê, mắt nhỏ, dưới tròng mắt có màu trắng, khóe miệng cong lên, nước da rât vàng. Hình như chỉ thấy nhiêu đó.”

Vân Thư có thể miêu tả rõ ràng như vậy là nhờ vụ va chạm ngày hỗm qua, cố ý nhớ tới dáng vẻ của anh ta.

Cả Bạch Phàm và Tạ Mẫn Hành đều hơi ngạc nhiên.

Tạ Mẫn Hành hỏi: “Tiểu Thư, sao em lại nhớ rõ như vậy?”

Vân Thư vô thức sò chóp mũi, liếc xéo Tạ Mẫn Hành giải thích: “Không phải ngày hôm qua em đi ngang qua sao, tình cờ nhìn thấy, sau đó vô tình đụng phải anh ta, nên bọn em mới nhìn thây mặt của nhau.”

Tạ Mẫn Hành vừa nghe đã nhìn thấu lời giải thích của Vân Thư, không thể đơn giản như vậy, hôm qua khi ẳ đón Vân Thư tan làm, cô rất kích động nói vệ chuyện xin chữ ký. Hôm nay trước mặt người ngoài, Tạ Mẫn Hành phải hỏi kỹ vợ hơn.

Bạch Phàm chỉ một lúc đã biết được thứ mà anh ta muốn biết. Lúc này anh ta muốn lập tức rời đi đễ đến đồn cảnh sát, nhưng Tạ Mẫn Hành và Vân Thư đều không có ý định rời đi.

Vân Thư không nói đi, Tạ Mẫn Hành cũng ngồi đây, Bạch Phàm đang nghĩ cách kiêm cớ rời đi.

Một người sắc sảo như Vân Thư sao có thê không biết ý định vội vàng rời đi của Bạch Phàm, nhưng cô có chuyện muôn nói, hơn nữa còn là chuyện không đứng đắn.

“Nè, ngôi Sao lớn, tôi muốn hỏi anh một chuyện.” Vân Thư nắm đay trên bàn, lúc hỏi hơi ngượng ngùng.

Bạch Phàm hơi khó hiểu nhìn Vân Thư: Gõ HOI G10) “Ngôi sao lớn đã bao giò nghĩ đến việc thay đổi công việp chưa? Nguồn tài nguyên điện ảnh và truyền hình ở ảnh thị Giang Nam chúng tôi có phúc lợi tốt nhất trong ngành. Chủ tịch của công ty chúng tôi là cậu chủ của tập đoàn Tần Thị, chỗ dựa phía sau căn bản không thê so sánh được với công ty bình thường. Đúng rôi, quan hệ công chúng của công ty chúng tôi mạnh hơn ảnh thị Hàn Hoặc hàng trăm lần. Ngay khi nữ thận xảy ra chuyện, không tới một tiếng họ đã đơn phương chấm dứt hợp đồng với nữ thân, còn không hề có ý định điều tra, hành vi đâm. dao sau lừng đúng là một công ty rác.”

Trong lòng Vân Thư lúc đầu còn.

ngượng ngùng, càng nói đến cuối càng tức giận.

Loại huỷ hoại đồng nghiệp này quả thực vô đạo đức, Vân Thư không nhịn được, bởi vì công ty này quá Thần tâm.

Tạ Mẫn Hành cảm thấy có lúc người vợ mà anh cưới khá khéo léo, nhưng tại sao có lúc lại không mang theo não nhỉ?

Công ty mà Bạch Phàm ký họp đồng là ai2 Không phải là ảnh thi Hản HồN Sao. Trong những năm qua, ảnh thị Hàn Hoặc đã đề ý mánh khóe quảng cáo, đặc biệt là nữ thần quốc tê, người chiến thắng mỗi vòng là các nghệ sỹ của ảnh thị Hàn Hoặc. Hiện nay, ảnh thị Hàn Hoặc là công ty giải trí có quy mô lớn nhất, tầm ảnh hưởng lớn nhất, tài nguyên dồi dào nhật trong ngành điện ảnh và truyền hình trong nước.

Cách làm lần này của ảnh thị Hàn Hoặc quả thực như Vân Thư đã nói, đâm một nhát dao sau lưng, sự việc lần này của Cao Duy Duy, công ty lớn không công khai thì không thê nào giải quyết được.

Chỉ cần châm dứt hợp đồng, mặc cho dư luận trên mạng, tì ting khác gì hủy hoại Cao Duy Duy.

Lúc này, ở phòng khác, tổng giám đốc của bất động sản Hạo Tường Đàm Trung, giám đóc Hàn Bá của nh thị Hàn Hoặc, một nhà điều hành truyền thông mới và một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đang ngồi.
 
Chương 249


Chương 249

Vân Thư tự chửi bới: “Nhất định nữ thần bị người ta hãm hại.”

Bạch Phàm nhịn không được, nhiều lời hỏi: “Tại sao cô lại nói như vậy?”

Vân Thư nói: “Bạn gái của anh mà anh không biết sao? Anh yên tâm đi ngôi sao lớn, đến lúc đó bắt được paparazzi I nhớ gọi tôi một tiếng, tôi muốn đi đến góp một đá.”

Tạ Mẫn Hành chấm dứt đối thoại này “Tôi thấy hiện tại anh Bạch đang có việc gâp, lời nói của Tiểu Thư, có thể suy nghĩ một chút. Cóg có thể liên lạc với Tiểu Thư, tháng Đi đi trước.”

Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư đến một nhà hàng mới mở dùng bữa.

Vân Thư hỏi: “Chồng ơi, có phải vừa rồi em không có giới hạn không? y da, là em hỏi trực tiếp quá.”

Tạ Mẫn Hành: “Tiểu Thư, em có biết Bạch Phàm ký hợp đồng với công ty nào không?”

“Hả? Anh ấy ký hợp đồng nào?”

“Ảnh thị Hàn Hoặc.”

Buổi chiều đi làm, Vân Thư kéo An Kỳ dằn vặt.

“An Kỳ, cô nói xem rốt cuộc nữ thần bị ai hại?”

Bỏi vì dậy tương đối muộn cho nên đã bỏ lỡ rất nhiều, nhưng giao diện trên weibo hot search vẫn còn.

Vận Thư lấy. tay chống cằm nói: “Nữ thần tuyệt đối sẽ không phải là cô gái thứ ba như trên mạng nói.”

An Kỳ hỏi: “Tại sao cô lại chắc chắn như vậy? Tôi đã xem bức ảnh đó, trông thực sự là hơi… chật vật. Nói không chừng. vị trí nữ thần của cô ta thật sự là ngủ mà có được.”

Vân Thư: “Cô đã thấy ảnh rồi sao?”

An Kỳ gật đầu, ngượng ngùng nói: “Buổi tôi tôi thích thức khuya, bình thường đều hai giờ sáng mới ngủ, tôi thây năm giờ sáng nay mọi thứ đêu không còn, tôi cảm thầy phía sau Cao Duy Duy chắc chăn có chỗ dựa vững chắc, nêu không hotsearch sec Tn giảm nhanh như vậy.”

Vân Thư vẫn không tin.

An Kỳ cố gắng xoay chuyên sự nghiềm túc của Vân Thư, cô ta giống như những cư dân mạng khác, bị một sỐ blogger dắt mũi: “Cao Duy Duy còn quá trẻ, mới hai mươi lun tuổi đã trở thành nữ thần quốc tế, cô cảm thầy có thể nhanh như: Vậy sao, nữ thần quốc tế trước đó là Chu Yên, cô ấy hơn ba mươi tuổi mới trỏ thành nữ thận, người ta thật sự dựa vào tác phẩm của mình mới trỏ thành nữ thần, mà năm nay gần năm mươi thoạt nhìn vẫn như ba bốn mươi. Cao Duy Duy đến nay có được máy tác phâm chứ? Tác phẩm duy nhât là còn trinh. Cô nói xem cô ta không cặp kè thì không đúng, sự việc lần này, công an vẫn chưa hành động, toàn bộ ảnh liên quan đến cô ta trên mạng đều đã bị xóa, thậm chí ảnh được lưu rong điện thoại cũng bị xóa, điểm này tôi cảm thầy rất khả nghỉ. Ai lại nhanh như vậy, hơn nữa còn đè chuyện này xuống nhanh như vậy? Nói cổ ta không cặp bồ thì tôi không tin.”

Vân Thư nghe An Kỳ nói, cảm thấy rất có đạo lý, gật đâu: “Chu Yên tốt như vậy, vì sao nữ thần lại là Cao Duy Duy?”

“Bởi vì Chu Yên di dân, phải có người thay thế nữ thần nên tất nhiên ảnh thị Hàn Hoặc sẽ đầy người của mình lên đài, nên nữ thân do Cao Duy Duy tiếp nhận.”

“Chu Yên… Tôi phải kiểm tra xem cô ta trông như thế nào.” Vân Thư nói xong, mở máy tính nhập hai chữ Chu Yên.

An Kỳ cũng ghé mắt nhìn: “Nho học, Phật gia, chùa miếu..Tay Vân Thư đặt trên con chuột, ánh mắt chuyền từ máy tính sang Án Kỳ hỏi: “Chu Yên xuất gia làm ni cô sao?”

Chu Yên trong máy tính đã được dùng photoshop chỉnh qua, trên mặt quả thật không hiện một chút nếp.

nhăn, một thân thiền phục màu trắng, tóc dài khép lại sau lưng, ngôi dưới tàng cây bạch quả, thoạt nhìn giống như ngôi thiền.
 
Chương 250


Chương 250

An Kỳ cũng nhìn vào hình ảnh, lắc đầu nói: “Không, đây chỉ là một thái độ sống của người ta. Phật hệ.”

Vân Thư kéo dài âm thanh: “ÒI”

“Cô ta vẫn rất thích văn hóa nước ta ha, vậy tại sao lại di dân?”

“Di dân đâu trì hoãn người ta thích văn hóa của chúng ta, huông hồ di dân là vì người ta có theo đuổi cao hơn, còn có thể khiến văn hóa của chúng ta phát triển trên thế giới.”

Vân Thư nâng ly nước của mình lên, nhấp một ngụm: “Chậc chậc, chậc chậc, cô bị tây não không nhẹ đó. Một tỉnh thám như cô mà lại bị truyền thông dẫn dắt như vậy, thích tp không?”

An Kỳ: “Tôi nói là sự thật, không tin thì cô xem weibo của cô đi.”

Vân Thư vẫn kiên định với Suy nghĩ của mình: “Nữ thần bị người ta lệ hại.”

An Kỳ dường như có suy nghĩ: “Vậy cô nói xem, hãm hại, sao ảnh chụp lại tới tay người ta? Bức ảnh này người ta đã giám định qua là thật.”

Vân Thư bắt đầu tức giận, đứng lên ngăn cản An Kỳ, nén giận nói: “Người ta cũng không thể có bạn trai sao?”

“Ai cũng biết cô ta độc thân thì bạn trai từ đâu ra?”

“Tình yêu thầm lặng không được sao?”

“Cô biết rõ như vậy, là cô tận mắt nhìn thấy sao?”

“Đúng vậy, là tôi tận mắt nhìn tháy.”

Văn phòng vì hai người họ cãi nhau mà chìm vào yên lặng, Nara không có ở công ty nên cũng không ai muôn nhiêu lời với hai người họ.

An Kỳ cũng là một người cố chấp: “Bạn trai mà cô gặp là kim chủ sÉ cô ta đúng không.”

Vân Thư: “Nếu nói bạn trai cô ấy chính là kim chủ của cô ây, vậy tôi còn thật lòng chúc phúc cho lại bọn họ hạnh phúc bên nhau cả đời, dù sao trời sinh ra một đôi cũng quá ít.”

Vân Thư ngồi xuống, nhìn thấy hình ảnh của Chu Yên trên màn hình máy tính chưa đóng, nói: “Gần đây th8Hli danh của Chu Yên cũng dễ nh quá rôi.”

An Kỳ xoay người ngồi ở vị trí của mình.

Nổi lên tranh chấp, khiến trong lòng Vân Thư cũng không dễ chịu, mà Ấn Kỳ cũng như vậy.

Cả hai đều duy trì chiến tranh lạnh, không ai quan tâm đ ến ai.

Vân Thư lấy điện thoại ra lướt Weibo, các loại phần mềm truyền thông, danh tiếng tôt của Chu Yên, ảnh chụp khi còn trẻ của Chu Yên, còn có bình luận đều tôn sùng Chu Yên là nữ thần.

Dưới weibo của Cao Duy Duy vẫn có thể thây một bộ phận cư dân mạng ủng hộ Cao Duy Duy, mở bình luận sẽ có bình luận không thê chấp nhận được xuất hiện.

Vân Thư nhìn đến phiền lòng, đứng dậy đi tìm quản lý Mao nói buổi chiều phải ra ngoài.

Quản lý Mao vẫn phong tao như vậy, khi đối mặt với Vân Thừ vẫn có chút thu liễm: “Vân Thư à, một mình cô ra ngoài công ty không cho phép đâu.”

Ngón trỏ của quản lý Mao còn lắc lư phôi hợp với lời nói.

Vân Thư: “Vậy. tôi xin nghỉ cả buổi chiều là được.”

Tay trái quản lý Mao đặt trên tay phải, rôi đặt trên ngực mình nói: “Cô là người mới, thời gian thực tập chỉ có thê xin nghỉ. ba lẫn, tôi khuyên cô không có vân đề quan trọng thì đừn ng xin nghỉ phép, lãng phí cơ hội thì không tốt cho lắm.”
 
Chương 251


Chương 251

“Ti Đõ, Vân Thư bĩu môi thổi tóc mái, bỗng nhiên phát hiện bản thân không có tóc mái.

An Kỳ ngôi suy nghĩ ở vị trí của mình, quả thật vừa nãy bản thân quá kích động, đối với Chu Yên, có thê gần đây liên quan đến Chu Yên quá nhiều, dẫn đến bản thân mắt đi lực phán đoán.

Vân Thư không thể đi ra ngoài, chỉ đành ngồi ‹ ở bàn làm việc, vì cãi nhau nên cả buổi chiều hai người họ không chút thảo luận về công việc, đã làm chậm trễ không ít việc, vốn người đã nhìn trúng hôm sau đã bị người ta cướp mất.

Tan làm, Tạ Mẫn Hành ngồi đợi cô ở trong xe.

Vân Thư ngồi lên xe, buồn bực không VUÏ.

Tạ Mẫn Hành hỏi: “Công việc gặp phải vấn đề gì sao?”

Vân Thư lắc đầu: “Em với người ta cãi nhau, nhưng không phải là lỗi của em.”

“Về nhà hay đến công ty với anh?”

Vân Thư: “Công ty.”

Vân Thư không kể rõ chuyện cãi nhau cho Tạ Mẫn Hành nghe, mà Tạ Mẫn Hành cũng tôn trọng không hỏi cô.

Vân Thư kiên định bản thân có thê xử lý ôn chuyện này, ngày hôm sau, hai người họ bình tĩnh lại nói chuyện là được, một nhân vật lại khiến hai người họ cãi nhau thực sự là không đúng cho lắm.

Ngày hôm sau đến công ty, An Kỳ kéo Vẫn Thư nói: “Tiền bị cướp rồi.”

“Cái gì?”

Hai người họ đều không đề cập đến chuyện cãi nhau ngày hôm qua nữa, dường như mọi thứ đêu chưa từng xảy ra, mà tập trung vào mục tiêu mới.

Khiến Nara muốn nhiều chuyện cũng không được.

“Vân Thư, xin lỗi, hôm qua là tôi kích động quá.” Lúc không có ai, An Kỳ chủ động nhắc tới chuyện ngày hôm qua.

Động tác rót nước của Vân Thư dừng lại: Hôm qua tôi cũng rất xin lỗi. Lúc đó tôi cũng xúc động.”

Sau đó, im lặng.

Vân Thư cầm lấy mép ly nước, tròng mắt xoay tới Xoay lui, nêu Nara nhìn thấy nhât định sẽ hỏi: Cô đang có ý xâu gì vậy.

An Kỳ đang yên lặng rót nước, Vân Thư thây cửa không có đồng nghiệp, chậm rãi di chuyện đến bên cạnh Ấn Kỳ, nghiêng người sang một bên nói: “Quả thật tôi có một ý nghĩ to gan, cô muốn nghe không?”

An Kỳ được khơi gợi sự tò mò, hỏi: “Ý nghĩ gì?”

Vân Thư ngoắc tay, kề sát tai An Kỳ nói: “Chúng ta đi tìm Cao Duy Duy ký hợp đồng i?”

“Cái gì?”

Lần này khiến An Kỳ kinh ngạc.

Vân Thư buông ly nước xuống nói: “Buỏi trưa lôi kéo Nara, đừng đến căng tin ăn cơm, chúng ta ra bên ngoài ăn, chúng ta cân tìm Nara lầy kinh nghiệm.”

An Kỳ nắm lấy tay Vân Thư hỏi: “Cô nghiêm túc đây chứ?”

Vân Thư dùng sức gật đầu: “Tôi rất nghiêm túc.”

An Kỳ cảm thấy Cao Duy Duy đã như vậy còn ký hợp đồng, phía bên công ty sẽ không đồng ý, cho dù Vân Thứ muôn ký với Cao Duy Duy, phía bên công ty sẽ làm thê nào?
 
Chương 252


Chương 252

Chu Yên giẫm lên Cao Duy Duy nên có được chút danh tiếng ở trong nước, lập tức vui vẻ, nhiêu năm đã không đăng gì lên weibo: Tĩnh tâm là tu hành tốt nhát. Phối thêm hình ảnh bản thân tu hành.

Sau đó, người đại diện ban đâu của Chu Yên nhảy ra giải thích: Cảm ơn tất cả các bạn hâm mộ đã yêu mén Chu Yên.

Bởi vì Chu Yên luôn tĩnh tâm tu hành, vì bày tỏ tôn kính tín ngưỡng nên trong quá trình tu hành không mang theo bắt kỳ đồ điện tử nào, cho nên nhận được tin tức tương đối muộn, cô ấy vừa đọc được tin tức đã liên lạc với tôi, hy vọng tôi giải thích cho mọi người: Chu Yến sớm đã không quan tâm chuyện đời, chỉ dốc lòng tu hành.

Cô ấy rất thờ œ với việc theo đuổi danh tiêng và lợi nhuận, sự việc lần này liên lụy đến cô ấy, cô ấy cũng rất bất đắc dĩ. Chu Yên bày tỏ hy vọng giới giải trí có thể yên tĩnh bót ôn ào lại, ngoài ra còn có lời tặng cho mọi người, nêu đã lựa chọn con đường diễn xuất thì xin hãy nghiêm túc diễn xuất.

Hãy đề khán giả nhớ đến nhân vật của bạn chứ không phải là khuôn mặt của bạn, đó là thời điểm thành công của bạn.

Vân Thư và An Kỳ đều đọc xong đoạn này, An Kỳ hỏi: “Vân Thư, tại sao cô kiên định cho rằng Cao Duy Duy không tiếp khách?”

Nara cũng nhìn Vân Thư, chờ đợi giải thích.

Cùng lúc này, Tạ Mẫn Hành cũng nhìn thây hot search của Chu Yên.

“Hừ, nhiều trò đấy.”

Tạ Mẫn Hành gọi điện thoại: “Điều tra vụ việc Chu Yên và Cao Duy Duy có liên quan gÌi: “Vâng.”

Sự việc liên quan đến Cao Duy Duy, anh chỉ giúp đỡ có hạn, nhưng Chu Yên nhảy ra khiến Tạ Mẫn Hành tức giận thở không thông, nhìn không nổi, tât nhiên sẽ muôn xử lý người.

Càng như vậy, kim chủ là ông Tạ nhất định nộ biết.

Tạ Mẫn Hành bắm vào gọi nội tuyến, tự động chuyển đến văn phòng chủ tịch.

“Ông Tạ, tình nhân Chu Yên của ba một lòng hướng Phật, con nên phái người cạo đâu cô ta như thế nào đây?”

Ông Tạ: “Tạ Mẫn Hành, con đủ rồi.”

m thanh Tạ Mẫn Hành tà mị đến cực điểm, nghe ông Tạ gầm nhẹ, trong lòng của bản thân lại rât bình tĩnh: “Đừng tức giận, con chỉ nói cho bạ biệt một tiếng, không phải trưng câu ý kiến của ba.”

Không đợi ông Tạ nói chuyện, Tạ Mẫn Hành đã cúp máy.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Ông Tạ tức giận đau gan, con trai vẫn hận ông ấy như thê.

Tại nhà hàng, Vân Thư nói: “Tôi đã gặp riêng nữ thần.”

Nara với An Kỳ nhìn nhau, đều nhìn ra được nghỉ hoặc từ trong mắt.

Nara thúc giục: “Chỉ dựa vào cô gặp cô ta sao? Vậy cũng không thể nói duyên gặp mặt một lần thì mù quáng tin cô ta được.”

Thức ăn lên bàn, Vân Thư chìm vào ký ức.

“Lần đầu tiên là lúc cô ấy còn là diễn viên nhí, được công ty đưa qua làm khách, đã chơi..

Lúc Vân Thư học lớp mười một, muôn đi du lịch cùng với bạn học củng lớp, đi xe đạp đến Lhasa để trải nghiệm. Ông bà Vân thì lại rất lo lãng.

Cho nên chỉ cần nghỉ phép, hai vợ chồng đi đâu sẽ dẫn cô đi theo, vừa hay tôi đó có một bữa tiệc, Vân Thư đi theo, khi đó là lần đầu tiên nhìn thấy Cao Duy Duy.
 
Chương 253


Chương 253

Danh tiếng lúc đó của cô ta chỉ giới hạn trong việc quay MV hoặc quay một quảng cáo rất nhỏ, nhưng cô ta rất đẹp, vÌ vậy công ty đã đưa cô ta đến bữa tiệc tối làm khách. Cao Duy Duy là nữ sinh đại học, trẻ tuổi lại xinh đẹp, mới bắt đầu bữa tiệc thì còn nói chuyện khách sáo, đợi xong việc, đã có người không kiềm chế được tay mình, cô ý đụng vào Cao Duy Duy. Cô ta tránh né thì anh ta càng tiền đến.

Vân Thư cúi đầu buôn bực ăn cơm, không cho ra ngoài chơi nên không vui. Ong Vân gấp thức ăn cho cô, cô tức giận đặt đ ĩa sang một bên, kết quả thìa rơi xuông đật. Vân. Thư khom lưng xuống nhặt thì tầm mắt bị chủ đầu tư đối diện dọa sợ, tay anh ta Sờ ở trên đùi Cao Duy Duy, mà Cao Duy Duy lại cầm đũa hung hăng đâm vào tay anh ta.

Vân Thư kinh ngạc, đứng dậy kéo cánh tay ông Vân không buông. Mà Cao Duy Duy vì chọc vào mu bàn tay anh ta đã chọc giận chủ đầu tư.

Anh ta “bốp” một cái vào mặt Cao Duy Duy, trong nháy mắt mặt cô ta sưng lên nửa bên. Tiếng mắng chửi giận dữ liên tiếp, Cao Duy Duy tiện tay cầm ly cao chân ném vào đầu chủ đầu tư, nhưng cô ta vẫn không nói một lời.

Lúc chủ đầu tư còn muốn đánh cô ta, Vân Thư nhào vào lòng ông Vân: “Ba”

Ông Vân kịp thời ngăn chặn chuyện tục tĩu này tiếp tục xảy ra: “Tôi không biết chủ tịch Vương có khuynh hướng bạo lực đó, con gái tôi sọ không nhẹ luôn nè.” Lúc á ấy ông Vân là đối tác lớn nhất của bọn họ, cho nên lời ông Vân vừa dứt, chủ tịch Vương đã thu hồi bàn tay muôn đánh Cao Duy Duy, nhìn Vân Thư được ông Vân ôm vào trong ngực, cúi đầu xin lỗi.

Ông Vân: “Tôi thấy chuyện này cũng được rôi, tôi dân đứa trẻ vê nhà trước, vệ nhà muộn, chị dâu cậu lại căn nhẫn nữa.”

Đi đến cửa, ông Vân Xoay người nói với Cao Duy Duy vẫn còn đứng tại chỗ: “Muộn như vậy rồi, con cũng mau quay về trường học, học tập chăm chỉ mới là điêu quan trọng nhất.”

Lúc ấy Cao Duy Duy cũng ngây ra, sau khi biết con người của ông Vân, vì bảo đảm an toàn đã rời khỏi khách sạn với ông Vân và Vân Thư.

Vân Thư nói xong, trên mặt mang theo kiêu ngạo: “Nói như vậy, tôi với ba tôi đã cứu cô ây trong lúc vô tình đó.”

Nara: “Chuyện cô nói là của năm năm trước, nêu sau đó cô ta thay đổi thì vân sẽ ra ngoài bán thân.”

Vân Thư nói: “Trùng họp đúng là trùng họp, hai năm trước tôi đã gặp cô ấy một lần, lúc đó cô ây đã là nữ thần.”

Nara hút một ngụm nước ngọt, An Kỳ cũng uông nước của mình.

Mùa tốt nghiệp, bạn học sông chung ba năm không ít khi đi ra ngoài tham gia tiệc tùng, hát hò, nhảy nhót, đua xe, có rất nhiều hoạt động. Vân Thư cũng tham gia một sô hoạt động.

Mỗi lần có hoạt động đều có phần của cô.

Lần này càng phải tham gia, dù sao cũng tôt nghiệp rôi, sông chung ba năm, vẫn là có tình cảm.

“Các bạn học sinh thân mến, sau khi tốt nghiệp cấp ba, học sinh khối chúng ta ai đi nước ngoài sẽ ra nước ngoài, ai thi đại học cũng trải qua kỳ thi tuyển sinh đại học, ba năm cấp ba, ba mươi học sinh lớp hai chúng ta sớm chiều bên nhau rất hòa thuận rất vui vẻ…” Lớp trưởng điển hình của lớp hai vẫn đang phát biểu dài dòng, áo trắng tay ngắn kẻ sọc trắng xám, đầu đỉnh, cơ thê hơi mập, ngoại hình được coi là bình thường giữa học viện Thương Kiều toàn quý tộc, nhưng dáng người lại cao, chơi bóng rõ rât giỏi, tính tình cũng tốt.

Lời phát biểu của lớp trưởng vẫn chưa kết thúc, các học sinh bên dưới đã lên tiếng trêu chọc: “Lớp trưởng, là cậu sớm chiều bên nhau với bọn tớ hay là cậu với ai đó? Ha ha hai”

Các bạn trong lớp vẫn nói đùa: Lớp trưởng, chúng ta đều trải qua hết các kỳ thi, sóng to gió lớn… ha ha!”

Như mọi khi „ rong mỗi cuộc họp lớp, mọi người đều ỷ tính tình của lớp trưởng tôt, không đợi lớp trưởng nói xong đã bắt đầu cười đùa.
 
Chương 254


Chương 254

Vân Thư là một tồn tại đặc biệt trong lớp, không kéo bè kéo cánh lập nhóm nhỏ với người khác, nhưng không ai dám khiêu khích Vận Thư, dù sao Vân Thị cũng là doanh nghiệp nổi tiếng ở phía bắc, huống hồ tính tình của Vân Thư rất được yêu thích, quan hệ với mọi người đêu hòa hợp.

Vân Thư ngồi ở bàn cuối lớp, đụng đưa chân cười hỏi lớp trưởng: “Lớp trưởng, rốt cuộc cậu muôn nói cái 2” 9, gì?

Lớp trưởng bắt lực: “Đã tốt nghiệp hết rồi, cũng không thể cho tở một cơ hội phát biểu hết sao?” Dù bắt lực, nhưng, nụ cười trên mặt cũng không che giâu được.

Cả lớp đồng thanh: “Không được.”

Miệng của lớp trưởng càng cười to hơn, tuy răng các bạn trong lớp không nề mặt, nhưng bản thân lại càng vui vẻ: “Tám giờ tối nay, Thịnh Thê Vương Thành, tớ mời, có đi không?”

Vân Thư: “Wow, còn không mau lợi dụng.”

Cả lớp lại đồng thanh: “Sẽ hồi hận cả đời.”

Tám giờ tối, tại Thịnh Thế Vương Thành.

Vân Thư đến đây cùng với một vài bạn học, bởi vì Vân Thư lái xe ra ngoài, có mấy bạn sống gần nhà nên đi nhờ.

Bạn học L: “Vân Thư, cậu nói xem nhà lớp trưởng mở club’ đúng là tiện.

Có thê trực tiệp chọn gói vip ở Thịnh Thế Vương Thành, thật sảng khoái.”

Vân Thư: “Đúng thế. Lớp trưởng là một miêng thịt béo. Tiếc là đã có chủ.”

Vân Thư đậu xe trong bãi đậu xe, bạn học L nhìn thầy người xuống xe bảo mẫu.

“Vân Thư, đó có phải là Cao Duy Duy không?” Được mệnh danh là nữ thân quốc tế trẻ nhất trong lịch sử.

Vân Thư đỗ xe, ngẳắng đầu nhìn thấy không phải Cao Duy Duy, mà là một cô gái khác, nhìn không quá già: “Sao đó là Cao Duy Duy được, Cao Duy Duy không phải như vậy.”

Bạn học L: “Vừa nãy Cao Duy Duy vừa đi ngang qua, những gì cậu nhìn thấy là cô gải phía sau cô ây, có lẽ là trợ lý.”

Vân Thư: “Mặc kệ đi, mau đi thôi, nếu tới muộn sẽ bị phạt uống rượu đó.”

Lần thứ hai Vân Thư nhìn thấy Cao Duy Duy là khi cô nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Cao Duy Duy và một cô gái khi cô đi vệ sinh. Vì cô gái quay lưng về phía Vân Thư nên tiếng nhìn rõ mặt, chỉ nhìn thầy Cao Duy Duy.

Cao Duy Duy: “Ngành giải trí là nơi như nào, cô muôn nỗi tiêng rất dễ, chỉ cân ngủ với ai đó là có thê lây được một vai diễn, nhưng cô có từng nghĩ, chỉ cần mọi chuyện, lộ ra, tật cả nỗ lực lúc trước, tất cả khổ cực lúc trước đều sẽ vô ích.”

“Hiện tại tôi chỉ cần co hội, chỉ cần có thể đóng vai nữ hai hoặc nữ ba, nữ tư đều được, chỉ cần tôi lên hình thì tôi sẽ nỗi tiếng, nhưng tội không tìm được cơ hội đó, tôi cần ai đó giúp tôi.”

Cao Duy Duy nói với vẻ mỉa mại: “Cho nên cô muôn nhận vai diễn dựa vào cơ thể, sau này có thể trở nên nồi tiếng?”

địa vị nữ thần, tôi không tin cô dựa vào nỗ lực của mình, cô không hề bán đứng bản thân mình sao?”

Cao Duy Duy chế nhạo: “Mộng Kỳ, đừng nghĩ tất cả mọi người đêu như cô. Tôi có thê tự hào đứng trên sân khấu quôc tế hơn nữa tự tin nói với cả thê giới răng, Cao Duy Duy nhận vị trí nữ thần một cách trong sạch, tôi đi tới ngày hôm nay là do tôi tự mình giành được, là do tôi liều mạng.”
 
Chương 255


Chương 255

Cô gái có tên Mộng Kỳ nói gay gắt: “Cô mới ngoài hai mươi tuôi, như cô nói, vậy lúc trong bụng mẹ cô đã cô găng rôi. Nữ thần quốc tế trẻ nhất, nêu là cô, tôi cũng sẽ không thừa nhận.”

Vân Thư trong nhà vệ sinh cảm thấy Cao Duy Duy muốn thuyết phục Mộng Kỳ, không đề Mộng Kỳ đi lạc đường, nhưng ‹ đầu óc Mộng Kỳ lại mê muội, không hiểu được lòng tốt của Cao Duy Duy.

Trong lòng Vân Thư thở dài: Nữ thần khá tốt bụng.

Giọng điệu của Cao Duy Duy rất thắng thắn, tính chất chuyên nghiệp nói với cô ta, bắt cứ trường hợp nào cũng nên kiểm soát cảm xúc của mình: “Mộng Kỳ, lúc tôi tiếp xúc với máy quay lân đầu tiên là khi tôi mới mười hai tuổi, đến nay tôi đã hai mươi ba tuôi, mười một năm nay, tôi từng làm diễn viên quân chúng, chạy việc vặt, bị người khác khinh thường, là người nướng thịt, người phụ nữ giặt là, phục vụ người khác đánh giày, bị đạo diễn mắng…

Tôi sống như thê sáu năm, lần đầu tôi ký hợp đồng với công ty ảnh thị lại bị thông báo phải đi tiêp rượu, tôi thây ghê tởm nên dùng đũa đâm vào tay người ta, kết quả bị ăn một tát, mặt sưng mây ngày không dám gặp ai, may là tôi đã gặp một người chính trực đưa tôi ra khỏi khách sạn.

Tôi diễn phim bao nhiêu năm nay luôn đúng mực, khiêm tốn không lap giờ sử dụng thể thân, thậm chí ngay cả khi đang sốt cao, khó khăn lắm mới gặp một trận mưa lón hiểm hoi, tôi chạy ra ngoài quay phim dẫn tới hôn mê. Lúc quay phim, do dùng quá nhiều sức mà tôi bị ngã từ tâng hai xuống, còn không có gì đề đệm cho tôi, lần đó tôi đã bị chân động não.

Tôi không biết vì để đạt được hiệu quả tốt, tội kiên trì nhảy xuông một cái hô sâu bến. năm mét, dòng nước chảy xiết gần như cuốn trồi tôi. Lúc đó, tôi vận đạng đóng vai một nha hoàn, chỉ xuất hiện mây tập rôi sẽ chết. Là tôi đã nắm bắt cơ hội, tôi chưa bao giờ ghét những vai diễn nhỏ trước đây của mình, tôi cắt tất cả những cảnh đã đóng trước đó làm thành một video, nêu có đoàn làm phim tuyển diễn viên thì tôi sẽ đi, thử Kính thành công tôi sẽ diễn, không được tôi thử vai tiếp theo.

Năm hai mươi mốt tuổi, tôi đóng vai nữ chính đầu tiên trong đời mình, do danh tiếng của đạo diễn Vu, cùng năm đó, tôi đã ký hợp đồng với ảnh thị Hàn Hoặc, năm sau giành được vị trí nữ thần. Tôi đã là nữ thần quốc tế, còn cần dựa dẫm vào người khác nữa sao? Mộng Kỳ, tôi đã nói rất nhiều với cô, chỉ cân làm việc chăm chỉ thì sẽ có kết quả. Hơn nữa còn rất nhanh. Mà cô chắc chắn sẽ sớm thành công hơn tôi.”

Trong mắt Mộng Kỳ, sự tốt bụng, của Cao Duy Duy chỉ là đang có ý thể hiện: “Tôi nhự nào không cân cô quan tâm, cô chỉ cân là nữ thân của cô, đừng để một ngày nào đó bị người ta nắm được điểm yêu.”

“Cô tuổi trẻ như vậy đã ngồi ở trên Cao Duy Duy: “Mộng Kỳ, vì cô là đàn em của tôi nên tôi thuyết phục. cô đôi lời, nêu cô không nghe, sau này có hậu quả gì cô tự mình gánh lây. Tôi làm hết sức mình là được.”

Vân Thư không biết hai người họ ai đi trước ai, chỉ nghe thấy tiếng đóng cửa.

Vừa rồi có phải cô đang nghe lén không?

Tuy nhiên, nội dung nghe lén không có giá trị gì nên Vân Thư không đề tâm, chỉ là thấy thích Cao Duy Duy hơn.

Cô cũng không ngờ một ngày nào đó cô lại kê cho người khác nghe về trải nghiệm nghe lên của mình.

Quả nhiên, mọi thứ đều có bắt đầu và kết thúc.

Sau khi bọn họ rời đi, Vân Thư thò đầu ra nhìn bên ngoài không có ai mới rửa tay ở bồn rửa tay.

Trên bồn rửa tay còn đặt một thỏi son Dior, Vân Thư nhìn kỹ không biết là của ai, kết quả phía sau lại có người mạnh mẽ đây cửa nhà vệ sinh ra, hốt hoảng câm lây thỏi Dior, Vân Thư đã gặp qua cô ta, là trợ lý của Cao Duy Duy.

Đối phương thấy Vân Thư nhìn cô ta, còn là một nữ sinh diện mạo đẹp hơn cô ta nhiều, cho nên tính tình không dễ, hét to với Vân Thư: “Nhìn cái gì mà nhìn, đây là của tôi.”

Âm thanh này… không phải là người được nữ thân xưng là Mộng Kỳ sao.

Vân Thư trở lại phòng riêng của mình, lúc này đã có rất nhiêu người uống say, có chị em ôm đầu khóc, thậm chí miệng còn nói: Tớ kết hồn, cho dù cậu ở Nam Mỹ cũng phải về đó.
 
Chương 256


Chương 256

Vân Thư với lớp trưởng và mấy bạn học khác gọi tài xế tới đưa bạn) họ đến khách sạn. Ngày mai còn có một bữa tiệc cần quấy, đã nói ba ngày ba đêm không được dùng lại.

Bận rộn xong, cuối cùng chỉ còn lại mây người bọn họ, bởi vì Vân Thư lái xe nên không củng chuyến xe với lớp trưởng, cho nên Vân Thư rời đi muộn nhất.

Khi cô đi ra khỏi phòng, nhìn thầy Mộng Kỳ bị một người đàn ông chạc tuôi ba cô ôm cô ta, hai người họ có vẻ mặt ái muội, đi về phía trước. Mà Cao Duy Duy đi ra sau cùng, người đại diện của cô ta đi theo bên cạnh cô ta, khuyên Cao Duy Duy: “Duy Duy, cô đừng áy náy, đây là lựa chọn của chính cô ây, cô không có quyền can thiệp, cô ây đã trưởng thành, phải học cách chịu trách nhiệm về hành vi của mình.”

Người đẹp lạnh lùng Cao Duy Duy vẫn có ánh mắt tự trách: “Tôi không nên dẫn cô ây đến bữa tiệc này.”

Người đại diện đặt tay lên vai Cao, Duy Duy, nói: “Cho dủ lần này cô ây không đên với cô, cô ấy cũng sẽ đi theo con đường này đên một bữa tiệc khác, cô có thể bảo đảm sau này cô ây không tham gia dùng bữa không?

Bản thân cô ấy đã bán mình, mà cô thì không đáng tự trách thay cho cô ây. Cô có biết tại sao lúc trước tôi chọn cô tiền vào ảnh thị Hàn Hoặc không? Bởi vì cô là nghệ sĩ sạch sẽ nhất mà tôi từng thấy, tôi nhìn thấy được giới hạn hành vị trong mắt cô.

Cô giống như một miếng ngọc trắng thượng cô bị ném trong bùn, nhìn thây tất cả mọi thứ bân thỉu như ng vân duy trì bản thân, trong sạch. Cô không bị ô uê bởi mãy người trong giới này, cô vân là cô, là cô của năm mười hai tuổi.”

Cao Duy Duy may mắn gặp được một người đại diện biệt đánh giá cao mình, cô ta chân thành hết “Cảm ơn cô, giải cứu miễng ngọc trắng thượng cổ tôi khỏi bùn. Cảm ơn cô đã hiếu tôi và đánh giá cao tôi.”

Người đại diện: “Này, hai chúng ta đừng hâm nóng nữa, đi thôi, lẽ nhà tắm rửa đi ngủ, hiếm khi hai ngày này rảnh rỗi hãy nghỉ ngơi. Lịch trình ngày mốt đã xếp đầy cho cô rồi.”

Trong phòng ăn, Vân Thư im lặng kể lại lịch sử gặp mặt lần thứ hai của mình và Cao Duy Duy: “Tuy rằng ngay từ đầu tôi không có cảm giác gì với Cao Duy Duy, vôn là một người bị chọc, lúc ây Jlôi chỉ lo sợ hãi, không để ý lắm, mà lần thứ hai tôi mới nh tới, hơn nữa trải nghiệm của cô ấy bao gôm người đại diện đánh giá cô ấy tôi đều nghe lén được, sau đó tôi cũng đã tra qua tài liệu, đúng là không có tài liệu đen của Cao Duy Duy, nói tiếp, tôi rất bội phục CÔ ấy, tôi cảm thấy đáng khi gọi cô ây là nữ thần.”

Nara và An Kỳ nghe xong, trong lòng có chút dao động với cuộc gặp gỡ Cao Duy Duy lân này.

Nara gãi đầu hỏi: “Cho nên các người kéo tôi ra đây là muôn nói rõ Cao Duy Duy trong sạch sao? Tôi tin, nhưng khán giả không tin.”

Vân Thư nhìn An Kỳ, An Kỳ biết Vân Thư muốn nói tiếp cái gì, cô lặng lẽ nhìn Nara nói: “Chúng tôi tìm cô là muốn tư vấn chút chuyện.”

Ánh mắt Nara đảo quanh giữa hai người họ: “Chuyện gì?”

Vân Thư cúi đầu đến gần Nara nói: “Tôi muôn cô dạy tôi và An Kỳ làm thế nào mới có thê khiến Cao Dùy Duy ký hợp đồng với ảnh thị Giang Tả chúng ICT, “Cái gì?” m thanh của Nara rất lớn, khiến ánh mắt của không ít người xung quanh đều xoay chuyền nhìn về phía bàn bọn họ.

An Kỳ xấu hồ xin lỗi xung quanh: “Xin lôi, xin lỗi.

Nara hạ thấp giọng nói: “Đầu óc cô có sao không?”

Vân Thư nói: “Bọn cô đều tin nữ thần trong sạch. Hơn nữa, chuyện này, chắc chăn có thẻ điều tra rố ràng.

Nara khổ não, hỏi Vân Thư: “Sao cô biết?”

Vân Thư: “Bạn trai của nữ thần đang âm thầm điều tra người làm rò rỉ hình ảnh.”

Biểu cảm của Nara còn khó hình dụng hơn vừa nấy: “Tiểu Thư, cô mau nói cho tôi biết, sao cô biết cô ấy có bạn trai, hơn nữa lại còn âm thầm điều tra?”
 
Chương 257


Chương 257

Vẻ mặt Vân Thư ngốc nghéch: “Chuyện nữ thần có bạn trai tôi đã đồng ý với nữ thần sẽ giữ bí mật, tôi không thể tiết lộ, tôi đã gặp qua paparazzi làm lộ ảnh, còn là tôi nói cho bạn trai nữ thân diện mạo của paparazzi nữa.”

Mara An Kỳ: “…”

Trong lòng Nara: Cô gái quý báu, không là Vân Thư thì không còn ai.

Trong lòng An Kỳ: Sau này chuyện gì mình cũng tin Vân Thư.

Dưới sự “khẩn cầu” của hai người họ, Nara xuất ra mấy chiêu: “Có tắc dụng: hay không thì tôi Phiên thử.”

Vân Thư được hướng dẫn lập tức vui vẻ, đột nhiên Vân Thư hỏi: “Nếu cô ầy ký hợp đồng thành công, công ty sẽ cho tôi bao nhiêu tiên?”

Nara: “Phải xem cô ấy ‹ có thể tạo ra bao nhiêu giá trị cho công ty.”

Tạ Mẫn Hành vừa mới họp xong cuộc họp từ xa trong văn phòng, ánh mắt hơi mỏi, ngón tay đặt ở khóe mắt, ấn mây cái đề giảm bớt mệt mỏi. Còn một cuộc họp sắp diễn ra, lúc này điện thoại của Tạ Mẫn Hành vang lên.

Anh nhận điện thoại: “Tiểu Ngũ, sao vậy?”

Tần Ngũ bên kia hơi kích động: “Tạ lão đại, bây giờ anh rảnh không? Đến ảnh thị Giang Tả một chuyên?”

Tạ Mẫn Hành nhíu mày, có thể nghe ra ý khẩn trương trong giọng điệu: “Cậu đang ở ảnh thị Giang Tả sao, chị dâu cậu sao vậy?”

Tần Ngũ dừng lại, ýi tốt dâng lên trong lòng: “Anh đên thì sẽ biết.”

Cảm giác mệt mỏi của Tạ Mẫn Hành bị cuộc điện thoại này quét sạch, anh câm lầy chìa khóa xe đứng dậy đi ra ngoài.

Thư ký đuôi theo: “Tổng. giám đốc, còn mười phút nữa là sẽ bắt đầu cuộc họp lúc ba giò.”

Tạ Mẫn Hành: “Gửi cho tôi tài liệu báo cáo dữ liệu tài chính của quý này, cuộc họp này sẽ do phó tổng chủ trì.

Ghi âm lại cuộc họp cho tôi.”

“Vâng.”

Thư ký cứ như vậy nhìn Tạ Mẫn Hành tiên vào thang máy.

Khó trách Tạ Mẫn Hành lại khẩn trương như vậy, gần đây luôn có người ở nước ngoài âm thầm điều tra nhà họ Tạ, đã đưa người vào nước, Tạ Mãn Hành đã bảo vệ người nhà, chỉ có Vân Thư là anh chưa phái người đi bảo vệ. Không biết rốt cuộc đôi phương muốn làm gì, Tạ Mẫn Hành đã phái người đi giải quy: yết nhưng lại không có tung tích của đối phương, điêu này khiên Tạ Mẫn Hành vừa lái xe vừa căng thẳng.

Xe của Tạ Mẫn Hành vọt nhanh trên đường, cho dù là thời gian làm việc nhưng dòng xe trên đường lớn của thành phồ A cũng không ít, anh không ngừng phóng xe trên đường, rất nhanh đã đên ảnh thị Giang Tả.

Bước chân anh vội vàng, lên trên lầu trước, dừng lại trước cửa phòng ngoại giao tâng ba, nhìn vào bên trong thây Vân Thư yên tĩnh mở máy tính đọc tài liệu ở bàn làm việc, thỉnh thoảng còn có mắy biểu cảm, bĩu môi hoặc là xoay bút, khiến Tạ Mẫn Hành cảm thấy rất đáng yêu.

Sau khi Tạ Mẫn Hành yên tâm, mới tiến vào thang máy đi đến phòng làm việc của Tân Ngũ.

Tần Ngũ xong đời rồi!

Tần Ngũ ngồi trên ghế tổng giám đốc của mình xoay tròn, tự giải trí, đột nhiên xoay người: “Mẹ kiếp, Tạ lão đại, anh đên nhanh như vậy sao? Dọa chết tôi rồi.”
 
Chương 258


Chương 258

Tạ Mẫn Hành ngồi trên sô pha, vắt chân, căng thăng không nói một lời, ánh mắt như Quân Vương cô đại cao cao tại thượng, nhìn Tân Ngũ gây áp lực tâm lý cho anh ây.

Mà Tần Ngũ bị Tạ Mẫn Hành nhìn chằm chăn! như vậy, trong lòng đã sớm phát run, nuôt nước bọt, mở miệng, nhưng giọng điệu nói chuyện lại hoàn toàn khác so với vừa rồi: “Tạ lão đại, chị dâu không sao. Nhưng chị dâu đã nảy sinh ý tưởng gì đó.”

Tạ Mẫn Hành thản nhiên nói: “Nói.”

Một chữ lạnh đến xương Tần Ngũ sắp thành băng: “Đề quản lý Mao nói, là cậu ta nói cho tôi. Tôi kHẩn thể nói rõ ràng.” Nói xong, Tần Ngũ nhanh chóng gọi điện thoại cho quản lý Mao: “Cậu lên đây, tổng giám đốc của cậu tới rồi.” Họa thủy đồng dẫn, Tần Ngũ thầm tự mừng, bội phục não trái của mình thông minh.

Quản lý Mao đang hài lòng với móng tay mới làm của mình trong văn phòng, đang thưởng thức đột nhiên bị siêu đại BOSS triệu hoán, trong lòng đột nhiên khủng hoảng.

Mình đã làm sai gì sao?

Quản lý Mao nhớ đến pho tượng Phật lớn dưới tay mình, anh ta xuyên qua cửa số thủy tỉnh nhìn thấy Vân Thư đang làm việc chăm chỉ, Phật lớn này cũng không sao mà.

Năm phút sau, quản lý Mao xuất hiện tại văn phòng phó tổng giám đốc. Ánh mắt chạm đên Tạ Mẫn Hành lập tức cúi đầu. Thấy có người đỡ súng thay mình, Tần Ngũ trốn ở phía sau thầm đắc ý.

Tạ Mẫn Hành nhìn thấy Tần Ngũ vui sướng khi người gặp họa ở bền cạnh, lực chân nhiếp trong ánh mắt không cần nói cũng biết. Tần Ngũ ngoan ngoãn thu hồi cái đuôi hồ ly, thê: “Lão đại, tôi thật sự không biết gì cả. Ở đây tuyệt đối không có chuyện của tôi.

Tạ Mân Hành nhìn thây Tân Ngũ thành thật, mới nhìn quản lý Mao rụt bả vai: “Cậu nói xem, đã xảy ra chuyện gì?”

Quản lý Mao không biết phải nói gì, đã xảy ra chuyện gì, anh ta nói: “Tổng giám đốc, tôi nói gì chứ?”

Tiếng hít thở của Tạ Mẫn Hành khiến mây người họ đều có thê nghe được: “Gần đây Vân Thư đã làm chuyện gì?”

Quản lý Mao lập tức tỉnh ra, nhớ tới cuộc điện thoại một tiếng trước của anh ta.

Một tiếng trước, Vân Thư và An Kỳ đều tập trung tại văn phòng của quản lý Mao.

Vân Thư mở miệng trước: “Quản lý, tôi và An Kỳ có chuyện muốn nói.”

Quản lý Mao mới làm móng tay nên tâm trạng rất tốt, chắc chắn sẽ đồng ý với chuyện Vân Thư và An Kỳ v nói, nhưng tuyệt đối không ngờ..

“Chúng tôi chuyển hướng nhân vật mục tiêu sang Cao Duy Duy.”

Quản lý Mao phát bệnh không quan tâm: “Được.”

Đột nhiên, đường sinh mệnh như nhảy nhót trong đầu, tạo thành sóng não thẳng: “Đợi đã, cô nói gì?”

Vân Thư biết chuyện này khó nói nên uyên chuyên hơn bình thường rất nhiêu: “Quản Jý, tôi nói lại cho anh một lần, tôi và An Kỳ muốn đi tìm Cao Duy Duy ký hợp đông, làm nghệ sĩ ảnh thị Giang Tả chúng ta, có được không?”

Quản lý Mao không còn tâm trạng nhìn móng tay của mình nữa, anh ta đứng lên đi về phía Vân Thư và An Kỳ: “Cao Duy Duy nào?”

“Chính là nữ thần đó.”

Quản lý Mao lắc đầu: “Không được.”

Vận Thư nháy mắt với An Kỳ, An Kỳ đây ghế lên để quản lý Mao ngôi xuông, Vân Thư nói: “Quản lý, anh nghe tôi và An Kỳ giải thích, sau khi nghe xong anh hãy quyết định. ỷ An Kỳ: “Giám đốc, Cao Duy Duy bị người khác cô ý chỉnh, từ điểm này mà nói thật sự sẽ có ngày chứng, mỉnh được trong sạch, hiện tại có bao nhiêu người đang măng Cao Duy Duy, đợi sau này sẽ có bảy. nhiêu người thương xót đến xin lỗi cô ây, đên lúc đó chúng ta muôn tìm cô ây ký hợp. đồng sẽ không còn cơ hội.
 
Chương 259


Còn nữa, Cao Duy Duy lăn lộn trong giới giải trí đã mười mây năm, mười mây năm qua tài nguyên của cô ây, mồi quan hệ của cỗ ấy là điều chúng ta không thê biết… Sức ảnh hưởng.

này của Cao Duy Duy vẫn tồn tại ở nước ngoài, cho dù vì chuyện lần này thì quân chúng ở nước ngoài cũng không thây. Cho nên việc ký hợp động với Cao Duy Duy ảnh hưởng đên chúng ta chỉ là tạm thời, triển vọng trong tương lai không giới hạn.”

Trong lúc An Kỳ nói, Vân Thư còn thích hợp bổ Sung, hai người họ phối hợp rât ăn vóc nói ra toàn bộ lợi ích, không một câu không hay nào.

Người đàn ông yêu điệu như quản lý Mao có thể ngôi lên ghế quản lý của ảnh thị Giang Tả chắc chắn có năng lực nhất định, nhìn nhận vấn đề sắc bén. Chỉ với Vân Thư và An Kỳ thì hoàn toàn không thuyết phục được anh ta.

“Theo lời vừa nãy của hai người, tôi chỉ hỏi ba câu hỏi, thứ nhất: Sao các cô biết chân tướng sẽ được phơi bày, khi nào thì thật sự được phơi bày?

Thứ hai: Cao Duy Duy được bôi dưỡng bởi ảnh thị Hàn Hoặc, rất nhiều vinh quang của cô ta bao gồm cả vị trí nữ thần đều được ảnh thị Hàn Hoặc trao cho, có thê nói hiện tại cô ta đã là nhân tài, ¡ trong giới giải trí, hoàn toàn không cân công ty giải trí đóng gói, chúng ta có tư cách gì thuyệt phục cô ta? Tiềm lực trên người cô ta đã được khai quật hết, chúng ta còn có thê lấy đốc gì từ cô ta? Thứ ba: Cho dù cô ta bị ảnh thị Hàn Hoặc đơn phương hủy bỏ hợp đồng, nhưng với khả năng của bản thân, cô ta hoàn toàn có thể mở một studio cá nhân, không cần phải ký hợp đồng với công ty nào nữa. Chỉ với ba điệm này, tôi sẽ không hỏi cái khác, các cô trả lời trước đi.”

Vân Thư và An Kỳ nhìn nhau, Vân Thư trả lời: “Thứ nhất, theo tin tức đáng tin cậy có thể đã nắm được dáng vẻ paparazzi làm rò rỉ hình ảnh, hơn nữa hiện tại đã có người âm thầm điều tra. Còn trước mắt có nghỉ phạm hay không, trở về tôi sẽ tiếp tục theo dõi, nêu tôi muốn Cao Duy Duy ký hợp đồng, nhất định sẽ để cô ấy rửa sạch nước bắn trên người.

Thứ hai, quả thật ảnh thị Hàn Hoặc đã cho cô ấy rất nhiều vinh quang, cho cô ây một sân khấu, sân khẩu cho cô ấy trong mắt chúng ta rất lớn nhưng trong mát thế giới lại không đáng kê, quản lý nói tiêm năng trên người cô ây đã được khai phả hết, điêu này tôi không tin, tiềm lực của con người là vô cùng, sợ dù cô ây bảy. tám mươi tuổi, trên người cũng sẽ ấn chứa tiềm năng to lớn, huông hồ cô ấy mới hai mươi lăm, lẽ nào một vị trí nữ thần thì cô ấy đã đến cực hạn rồi sao? Không phải chứ, cô ấy chưa lây được vị trí ảnh hậu nào cả, ảnh thị Hàn Hoặc vẫn luôn phát huy vôn liễng, của cô ây, gương mặt đó không giỗng như bọn tôi, chúng IS: khai thác tiêm lực của cô ây đê cô ấy trở thành một diễn viên kỳ cựu. Thứ ba, bây giờ cô ây có khả năng mở phòng làm việc, nhưng nếu cô ấy mở thì tất cả mọi thứ phải bắt đầu lại từ đầu, không có công ty PR cho cô ấy, cô ấy còn phải tốn rất nhiều thời gian, lượng lớn kinh nghiệm để duy trì công ty, còn phải đôi mặt với vấn đề kinh doanh không tốt của công ty, không có kịch bản chất lư: lọng cao, lăn lộn trong giới này, cô ây không thể không biệt kịch bản tốt một chút cơ: bản nằm trong tay công ty, cho nên hiện tại đôi với cổ ấy, mở phòng làm việc không phải là cách tốt nhát, bây giờ cô ấy cần nhất là một công ty lớn mạnh làm hậu thuẫn, công khai cho cô ây, chuyên mình cho cò ấy, lần nữa bao bọc. Mà ảnh thị Giang Tả chúng ta chính là công ty lớn mạnh đó, không ai dám động vào, ít nhất ngành này của chúng ta không c không biết phía sau là ai, khán giả cũng có mắt cũng CÓ đầu óc, ai thị ai phi đều biết rõ ràng.”

Lời của Vân Thư khiến An Kỳ bội phục, hiếm khi quản lý Mao nghiêm túc, rong ánh mặt của anh ta tán thưởng Vân Thư không thôi, có đầu óc, tư duy rõ ràng. Nhưng quản lý Mao luôn cảm thây như bản thân đã bị gài bẫy, mà cụ thể gài bây ở đâu quản lý Mao lại không nghĩ ra được.

Vân Thư tự tin nhướng mày với An Kỳ, cô hỏi quản lý Mao: “Quản lý, anh mau nói được đi.”

Quản lý Mao: “Như vậy đi, hai người đi ra ngoài làm phân tích dữ liệu cho tôi, được hay không toàn bộ liệt kệ ra, tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo một tiếng, dù sao thì nguy hiểm này của cô quá lớn.”

Vân Thư chưa từ bỏ ý định: “Thật ra chuyện lần này của Cao. Duy Duy không có gì to tát, chủ yếu là chuyện ảnh thị Hàn Hoặc đột nhiên giải bỏ thỏa thuận đã xác thực khiến cự dân dâu vào lửa. Phương tiện truyền thông mới trên mạng cũng đang chuyên tiếp video, nói có mũi có mắt, còn so sánh với Chu Yên trước đó, đến nay.”
 
Chương 260


Quản lý Mao: “Được, được, đề tôi báo cáo với tổng giám đốc Tần.”

Vân Thư lôi kéo An Kỳ rời đi, quản lý Mao không biết sẽ định đoạt chuyện này như thế nào, chỉ với mây câu nói của Vân Thư quả thật rất có sức thuyết phục, nhưng [ hoàn toàn không đủ lý do để anh ta đồng ý, nhưng người ta lại là thiếu phu nhân.

“ y dô, mệt mõi quá đi!” Trong lòng quản lý Mao hò hét.

mạng tự suy đoán lung tung, đồ thêm thuê một antifan cãi nhau với fan của cô ây, vừa bị ép buộc, không phải là ủ Quản lý Mao nhận lệnh gọi điện thoại cho Tân Ngũ. Không quan tâm nữa, dù sao thì mây chủ cập trên cũng không, thiếu tiện, có lẽ đại BOSS sẽ đồng ý ném tiền để cho thiếu phu nhân vui vẻ không chừng?

Quản lý Mao báo cáo tình hình ở trong văn phòng, Tần Ngũ ở đầu kia vui vẻ không thôi: Vân Thư thật sự muốn ký hợp đồng với Cao Duy Duy sao?”

Quản lý Mao: “Đúng vậy tổng giám đốc Tần, chuyện này tôi nên trả lời thê nào?”

Tần Ngũ làm ra dáng vẻ chuyện nhỏ, nói: “Có gì to tát đâu, để tôi xử lý.”

Tần Ngũ chơi điện thoại ở trong văn phòng tâng bốn mươi của tập đoàn Tận Thị: “Chị dâu nhỏ muốn ký hợp đồng với bạn gái cũ của Tạ lão đại, chuyện này nghĩ thế nào cũng thầy hot, không được, chắc chắn Tạ lão đại không biết gì cả, mình phải nói cho anh ấy biết, ai mà không muôn xem kịch hay chứ.” Nghe Tân Ngũ nói, rõ ràng là muốn xem náo nhiệt không ngại chuyện lón.

Tần Ngũ gọi điện thoại cho Tạ Mẫn Hành…

Vân Thư và An Kỳ đi ra khỏi văn phòng, hai người. họ ngôi lại vị trí, Nara lại gần hỏi: “Thế nào? Quản lý nói gì.”

Vân Thư lắc đầu: “Có lẽ không có hy vọng rôi.”

Nara vỗ vỗ bả vai Vân Thư an ủi cô: “Trong dự liệu, không cần buôn.”

An Kỳ hỏi Vân Thư: “Vân Thư, không phải quản lý bảo chúng ta làm số liệu Sao, tại sao cô lại nói không có hy vọng?”

Mặc dù Vân Thư chỉ mới hai mươi tuôi nhựng đầu óc rất thông minh, hiểu biệt rộng, không oán Ân Kỳ không theo kịp suy nghĩ, Vân Thứ giải thích: “Bình thường chỉ có nỏ mạnh cuối cùng mới có thể nảy sinh ý tưởng kỷ hợp đồng với Cao Duy Duy, dù sao thanh danh trước mắt của Cao Duy Duy quả thật không tốt, ký hợp đồng với cô ấy vào công ty chúng ta, đối với chúng ta trắm hại mà không có lợi, lúc này chỉ có thể dẫn đến mắng chửi, sẽ làm tồn hại nghiêm trọng đối với hình tượng của công ty chúng ta. Đối với công ty sắp đóng cửa, bọn họ ký hợp đồng với ni Duy Duy là có thê đặt cược một phen, cho dù không thành công cũng có thể nỗi một lúc trên mạng. Công ty chúng ta lại đang vận hành rắt tốt, tài chính hùng hậu, bối cảnh mạnh mẽ, thật sự là chưa tới lượt ký hợp đồng với một ngôi sao nữ bị ảnh thị Hàn Hoặc đá đi.”

Nara bổ sung lời của Vân Thư: “Nếu thật sự ký hợp đồng thành công, chỉ cần ảnh thị Hàn Hoặc dẫn dắt dư luận thì ảnh thị Giang Tả chúng ta sẽ thấp hơn ảnh thị Hàn Hoặc một bậc.”

Vân Thư đồng ý gật đầu.

An Kỳ có vẻ mặt buồn bã: “Chuyện này phức tạp như vậy, các cô nhìn ra như thê nào vậy?”

Vân Thư: “Động não.”

Nara: “Được rồi, hai người bắt đầu chuẩn bị đi, đừng đề lắt nữa quản lý Mao thật sự tìm hai người đòi phân tích dữ liệu thì không có.

Vân Thư và An Kỳ ngồi lại thương lượng xem phải chuẩn bị từ phương diện nào, hai người họ phân công rõ rằng. An Kỳ không khỏi nhiều lời hỏi: “Tiêu Thư, không phải quản lý Mao không tán thành ý tưởng của chúng ta sao, tại sao chúng ta còn phải tiến tích?”
 
Chương 261


Vân Thư nhìn hàng chữ lộn xôn nói: “Lỡ như quản lý Mao đồng ý thì sao?”

Một giờ sau, quản lý Mao phản ứng lại, cảm thán đên mức nghĩ bản thần thông minh đến mơ màng, vốn tưởng răng thật sự là chuyện nhỏ nên nói cho tổng giám đốc Tân, không ngờ đại BOSS cũng đến, lúc ây rùng. lòng mình còn có chút rối rắm nên bảo cáo với ai.

“Báo cáo tổng giám đốc, thiếu phu nhân và cộng sự An Kỳ muôn ký hợp đồng với Cao Duy Duy, chính là nữ thần quốc tê… Lả quản lý lâu năm ở phương diện này, việc ký hợp đồng với tình hình hiện tại của Cao Duy Duy thực sự là không thuận lợi to chúng ta. Nhưng thiêu phu nhân nói cũng rất hợp lý, cập dưới nhất thời không biệt nên quyệt định nhự thế nào, mới hỏi tổng giám đóc Tần.”

Quản lý Mao kế chuyện xảy ra vừa rồi trong phòng làm việc của anh ta, sau đó bản thân tóm tắt lại.

Tạ Mẫn Hành liếc Tần Ngũ hỏi: “Cho nên, cậu gọi tôi đến đây làm gì?”

Tần Ngũ ngây ra, nhíu mày hỏi: “Tạ lão đại, chị dâu nhỏ muốn ký hợp đồng với Cao Duy Duy đó, anh cũng mặc kệ sao?”

Tạ Mẫn Hành hỏi ngược lại: “Sao vậy?”

Tần Ngũ thấy quản lý Mao còn ở đậy nên không dễ nói, uyên chuyền nhắc nhở: “Không phải là tôi sợ chị dâu nhỏ đi tìm người ta ký hợp đồng xảy xa chút chuyện sao.

Tạ Mẫn Hành: “Vợ tôi muốn làm gì thì làm đó.”

Quản lý Mao vừa nghe lời này, trong lòng cảm thán tổng giám đốc sủng vợ mười phần. Dù là như thế, anh ta vẫn can đảm hỏi: “Tổng giám đốc, lúc này ký hợp đồng với Cao Duy Duy quả thật có nguy cơ, tạm không nói có thể ký hợp đồng thành công hay không, nêu ký hợp đồng thành công thì công ty chúng ta phải gánh chịu rủi ro, thiêu phu nhân ,làm như vậy quả thật có chút không ồn.”

Tạ Mẫn Hành nhìn về phía quản lý Mao nói: “Chuẩn bị tâm lý tốt đi, cô ấy còn định ký hợp đồng với Bạch Phàm nữa.”

Quản lý Mao không khỏi nuốt nước bọt, thiêu phu nhân vẫn chưa ký với Cao Duy Duy còn muôn Bạch Phàm sao? Đây là muốn cướp nữ thần còn muốn nam thần sao? Quản lý Mao không có lý do gì mà không hoài nghi có phải ảnh thị Hàn Hoặc đã đắc tội gì với thiếu phu nhân hay không.

Quản lý Mao vừa rời đi, Tân Ngũ không khỏi nói: “Lão đại, chị dâu nhỏ vân chưa biết Cao Duy Duy là bạn gái cũ của anh đúng không?”

Tần Ngũ lại nói: “Vậy anh nói xem nêu chị dâu nhỏ biết Cao Duy Duy là bạn gái cũ của anh, dựa vào tính tình nóng nảy của chị dâu, thật sự tôi không dám nghĩ đó.”

Tần Ngũ tiếp tục nói: “Lỡ như Cao Duy Duy đột nhiên kể lại chuyện xưa của hai người cho chị dâu nhỏ, sếp, anh và Cao Duy Duy làm chuyện đó, chị dâu nhỏ có đề ý không? Tôi có nghe người đó của nhà tôi nói con gái đề ý nhất chính là trình của chồng mình, lão đại, anh nghĩ chút đi.”

Giờ phút này, Tạ Mẫn Hành có hai suy nghĩ, một là khâu miệng Tần Ngũ lại. Hai là bỗng nhiên anh rắt ghét nghe ba chữ bạn gái cũ.

Tần Ngũ còn hỏi: “Lão đại, anh muốn thẳng thắng nhận lấy khoan dung với chị dầu nhỏ không?”

Tạ Mẫn Hành cười như không cười hỏi: “Cậu muốn đi Châu Phi sao?”

Đến giò tan làm, An Kỳ và Vân Thư vân chưa hoàn thành số liệu, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Vân Thư phải tăng ca, cô gọi cho Tạ Mẫn Hành: “hông, hôm nay em chủ động yêu cầu tăng ca, anh tan làm rôi thì n vê nhà đi.”

Không đợi Tạ Mẫn Hành trả lời, điện thoại đã vang lên tiếng “tít tít tít” tắt máy. Lần đầu tiên trong cuộc đời Tạ Mân Hành bị người ta tắt máy, còn chưa đợi anh mở miệng đáp lại.

Sau đó Vân Thư gọi điện thoại cho bà Tạ, lúc này bà Tạ đang đi dạo trung tâm mua sắm để mua quần áo mùa xuân, bỗng nhiên nhận được điện thoại của con dâu, nên hỏi: “Tiểu Thư, sao vậy?”
 
Chương 262


Vân Thư vui vẻ nói: “Mẹ, tối nay con không về nhà ăn cơm, tôi nay con  tăng ca, là con chủ động yêu câu.”

Bà Tạ: “Vậy buổi tối con phải nhớ ăn cơm, đừng ăn quá mặn, cay, sẽ không tốt cho sức khỏe.”

Vân Thư gật đầu ở phía bên kia điện thoại: “Mẹ yên tâm, con biết rỗi. Mẹ, mẹ đi mua sắm đi, buổi tối con sẽ về nhà.”

Sau đó, Vân Thư gọi điện thoại cho ông nội Tạ: “Ông nội, tối nay con tăng ca, không. về nhà ăn cơm với ông, ông phải ăn cơm thật ngon, đừng nhớ con đó.”

Giọng nói của ông nội Tạ thô ráp khàn khàn: “Con nhóc, mệt thì Hãy từ chức, nhà họ Tạ nhiều tiền lắm.”

Vân Thư: “Ông nội, con sẽ về nhanh thôi, ông phải uống thuốc thật tốt, đợi thời tiêt âm lên, con sẽ đưa ông đến công ty của con.”

Miệng ông nội Tạ đồng ý: Được, được.” Ong nội Tạ đã có tuổi, tuôi này của ông ấy đã cao, sau tết đến quân khu một thời gian, tuy rằng đã dẫn theo bác sĩ gia đình nhưng thuốc có thể chữa bệnh trong người ông ây lại rất ít. Sau khi về đến nhà, ông nội Tạ lập tức uê oải, hơn nữa còn bị cảm, cả người không có sức lực, kết quả cả ngày phải uông thuốc, thời gian dài, ông Tạ lập tức trở thành lão ngoan đồng, uống chịu uống thuốc thì người trong nhà sẽ thay phiên nhau gọi điện thoại dỗ dành lão ngoan đồng, có lúc Vân Thư cũng rất lo lắng nên dặn dò thêm một tiêng.

Cho rằng Vân Thư nói đùa sao?

Không!

Sau đó, Vân Thư mở nhóm wechat ba người, quay một đoạn video nhỏ gửi cho ông bà Vân, biểu đạt tâm trạng vui vẻ của mình.

Nara thấy Vân Thư làm xong nguyên bộ, hỏi: “Xong chưa?”

Vân Thư gật đầu: “Có lẽ rồi.”

Nara: “Vậy cô mau ngồi xuống đi, để tôi giúp hai cô.”

Vân Thư và An Kỳ đều cảm kích nhìn Nara: “Cảm ơn cô, cô là tốt nhất.”

Nara: “Một tuần trà chiều.”

Vân Thư sảng khoái: “Hai tuần.”

Nara: “Đậu rồi nói sau.”

Chín giờ tối, ánh trăng treo cao trên bầu trời, xe trước cửa công ty đều ít đi rất nhiều, đèn đường lóe lên ánh sáng màu cam đứng cao cao ở hai bên đường, đèn sao năm mới không biết đã bị gỡ xuống từ khi nào, trên đường không còn ánh đèn đầy màu sắc lấp lánh, mà có thêm mấy phần yên tĩnh.

Vân Thư làm xong tất cả đã chín giờ tối, ba người họ tách nhau ra ở dưới lầu, Vân Thự nhìn đồng hồ, cầm lầy điện thoại vốn định gọi cho Tạ Mẫn Hành, tay bám xong lại thu hỗi, đã là giờ này rồi, cô cũng ngại bảo người nhà đến đón cô.

Cho nên tự đi bộ trên con đường nhỏ, có ý đi đến trung tâm mua sắm gân đó, có lẽ nơi đó sẽ có chỗ bắt xe trở về.

Nhưng Vân Thư không biết là phía sau cô có một chiêc xe quen thuộc vẫn luôn bám sát.
 
Chương 263


Chương 263

Tạ Mẫn Hành nhìn thấy Vân Thư đi ra ngoài, cũng không muôn gọi điện thoại bảo anh đến đón, anh đang chờ, thấy Vân Thư cầm lấy di động lại buông. xuống, Tạ Mẫn Hành lập tức tức giận.

Sau đó anh lăng lặng đi theo phía sau, xem Vân Thư có chú ý tới anh hay không. Kệt quả cô bé lạnh lùng rụt vai chạy về phía trước.

Tạ Mẫn Hành đạp chân ga đuổi theo.

Vân Thư chạy, đột nhiên ý thức được không đúng, phía sau có người đang theo dõi cô. Ai vậy? Muốn làm gì? Tại sao lại theo dõi có? Vân Thư lấy điện thoại di động ra bám số của Tạ Mẫn Hành, có khân trương, cũng có sợ: hãi, những trong lòng cô lại có nhiều suy nghĩ, lát nữa phải đánh nhau như thế nào mới có thê thoát được? Hay là tóm một người trước sau đó uy hiếp anh ta để đợi chồng đến? Chạy chắc chắn không thoát được, sao hai chân chạy lại bôn bánh xe chứ.

Điện thoại di động trong xe Tạ Mẫn Hành vang lên, là cô gái phía trước gọi đến.

Tạ Mẫn Hành bắt máy, Vân Thư nhỏ giọng nói: “Chồng ơi, em bị người ta theo dõi.”

Tạ Mẫn Hành cạn lời, còn tưởng CÔ nhóc đã nghĩ thông suốt, kết quả: “

Tiểu Thư, em quay lại, quay đâu nhìn xem là xe gì?”

Vân Thư: “Em không, em ngốc à, bây giò em quay đầu chăng phải là FTrng mình em phát hiện ra bọn họ sao, anh nói xem nêu trong xe có bốn thẳng cao to, thì em sẽ đánh không lại.”

Tạ Mẫn Hành: “Quay đầu lại.”

Vân Thư: “Không.”

Tạ Mẫn Hành mở cửa. số ra, thò đầu ra ngoài cửa sô, hét về phía cô gái đang rụt bả vai: “Tiểu Thư, lại đây.”

Vân Thư ngây ra, sau đó chậm rãi quay đầu, nhìn thấy xe thấy. người, trong lúc nhất thời không biết nên hình dung tâm trạng giờ phút này như thế nào, cảm động Tạ Mãn Hành luôn đi theo phía sau mình, cảm động đến mức muôn đi qua. bóp ch3t Tạ Mẫn Hành vì đã dọa cô.

Cô ngồi lên xe, Tạ Mẫn Hành hỏi: “Tại sao không gọi điện thoại bảo anh đến đón?”

Vân Thư: “Đã muộn như vậy rồi, làm phiền anh thì thật ngại quá.”

Tạ Mẫn Hành nghe vậy, trong lòng.

không có mùi vị, lời nói có ý tức giận: “Vậy em muôn làm phiền ai?”

“Đương nhiên là tài xế taxi.”

Vân Thư dùng vẻ mặt ngốc nghếch nhất nói ra những lời vô tội nhát, khiến Tạ Mẫn Hành tức giận không có chỗ phát ti3t.

Tạ Mẫn Hành một tay đặt trên vô lăng, bốn ngón tay gõ gõ: “Tiểu Thư, hôm nay em có chuyện gì thú vị ở công ty không?”

Vân Thư nghĩ: “Không có.”

Tạ Mẫn Hành muốn thẳng thắn với Vân Thư quan hệ giữa anh và Cao Duy Duy, vật vả mới nghĩ ra được một khởi đầu, kết quả câu trả lời của Vân Thư lại không giỗng như trong dự liệu.

Tạ Mẫn Hành: “Tiểu Thư, gần đây có kế hoạch gì không?”

Vân Thư lại nghĩ: “Không có kế hoạch gì.

Tạ Mẫn Hành rối rắm, không biết nên mỏ miệng như thế nào mới thích hợp.

Trên đường về đến nhà, người giúp việc đêu đã ngủ, xuyên qua phòng ăn, Tạ Mẫn Hành đi đến tủ lạnh câm lấy một chai nước khoáng, Vân Thư thây vậy nên nói: “Chông, em cũng muôn uông.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom