Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1364: Chương 1364


CHƯƠNG 1364
Chỉ là, sau khi xem video như vậy, quả thật không chứng minh được cái gì, điều duy nhất có thể chứng minh chỉ là cô ta ra tay đẩy Lâm Nam Kiều xuống cầu thang.

Các thẩm phán đều khẽ lắc đầu.

Lâm Nam Kiều không hề nao núng, ngồi ở đó, giống như một người không có chuyện gì.

Trần Bội Linh lo lắng rồi, chỉ cho các thẩm phán ánh mắt cuối cùng của Lâm Nam Kiều trên video, ánh mắt có chút kỳ lạ.

Lâm Nam Kiều cũng nói rồi, ánh mắt đó của cô ta không kỳ lạ, là nghe thấy có tiếng bước chân, cho nên mới liếc nhìn như vậy mà thôi.


“Giảo biện! Những lời đó của cô đều là giảo biện! Cái gì mà tầng hai có người, có tiếng bước chân, rõ ràng là cô tính kế tôi, bởi vì đứa con trong bụng cô mang không phải là con của Vu Nhất, mà Vu Nhất lại muốn cô đến bệnh viện làm kiểm tra, cô lo lắng bị lộ, cho nên cố ý giở chiêu này.

” Trần Bội Linh chỉ muốn lột lớp da mặt đó của cô ta ra.

“Tính kế sao? Tôi tại sao phải tính kế chị? Còn nữa nếu nói đến đứa trẻ trong bụng tôi, vậy thì có cái để nói rồi! Nếu đứa bé trong bụng tôi không phải là của Trần Vu Nhất, vậy chắc chắn là có người khác, chị không tò mò người đàn ông kia là ai sao?”
Lâm Nam Kiều biết chuyện này, Trần Vu Nhất và Cát Mỹ Ngọc là giấu Trần Bội Linh, sợ cô ta không chịu được.

Ánh mắt khẽ di chuyển, cô ta nhìn sang Cố Thanh Thành, nói từng câu từng chữ, nói rất rõ ràng: “Là của chồng chị Cố Thanh Thành đấy.


Nghe vậy, thẩm phán và luật sư ở trên tòa đều mang vẻ mặt khác nhau, không ngờ ở đây vậy mà nghe được nội tình, hơn nữa còn là nội tình bùng nổ!
Có điều nói đi cũng phải nói lại, nhà họ Trần cũng quả thật đủ loạn, con dâu của con trai nhà mình và chồng của con gái nhà mình lên giường với nhau! Đây giống như là sự kiện điên đầu nhất trong lịch sử.


Trần Bội Linh cảm thấy không thể nào, cô ta không tin, Cố Thanh Thành không lên tiếng, anh ta trầm mặc.

“Tôi nói dối làm cái gì? Kết hôn với Trần Vu Nhất là tâm nguyện từ rất lâu của tôi, sau khi thành công kết hôn với anh ta, chị cảm thấy tôi sẽ tự mình đi ngoại tình sao?”
Lâm Nam Kiều nói: “Sau khi uống say, anh ta đưa tôi đi, đứa trẻ là con của anh ta, nếu không tin, chị hỏi em trai hoặc mẹ của chị xem.


Trần Bội Linh lắc đầu, cô ta cảm thấy mình không thể tin lời như này, đứa trẻ là của Cố Thanh Thành? Đùa gì thế!
“Cô đừng ở đây giảo biện nữa, cũng đừng hòng gây mâu thuẫn, chia rẽ quan hệ của hai vợ chồng chúng tôi!”
“Người lừa mình dối người là chị, dù sao sự thật tôi đã nói rồi, tin hay không là chuyện của chị, có liên quan gì tới tôi?” Lâm Nam Kiều rất hờ hững, dù sao những gì nên nói cô ta đã nói hết, cho dù Trần Bội Linh có tin hay không.

Không có chứng cứ chính xác, cũng không dễ phán quyết, ngày mai tiếp tục mở phiên tòa.

Thật ra nói trắng ra, đây căn bản là chuyện vặt vãnh, cũng là chuyện nhà của nhà họ Trần, vậy nên có thể xử lý riêng thì cố gắng xử lý riêng, không cần thiết náo to và phức tạp như thế!
Ra khỏi tòa án, Trần Bội Linh chặn đường đi của Lâm Nam Kiều: “Những lời cô nói rốt cuộc là thật hay giả?”

 
Chương 1365: Chương 1365


CHƯƠNG 1365
“Chị tin thì là thật, nếu chị không tin, vậy đương nhiên là giả, tin hay không hoàn toàn phụ thuộc vào chị.

” Nhìn dáng vẻ nóng giận như này của cô ta, Lâm Nam Kiều chỉ cảm thấy thoải mái trong lòng, tâm trạng vui sướng.

“Đừng ở đây vòng vo!”
Lâm Nam Kiều cảm thấy người này thật sự bị thần kinh: “Tôi nói rồi, chị không tin, tôi không nói, chị lại ép tôi nói, chị có phải thần kinh xảy ra vấn đề gì không?”
Cảm xúc của Trần Bội Linh không ổn định, rất kích động, ánh mắt dừng ở trên người Cố Thanh Thành, nói từng câu từng chữ: “Nếu chuyện này là sự thật, tôi nhất định sẽ khiến anh biết hậu quả!”
Lời nói đó mang theo sự uy hiếp, mang theo sự cảnh cáo, còn mang theo hàn ý lạnh lẽo!
Nghe thấy lời này, cảm xúc của Cố Thanh Thành có hơi không điềm tĩnh được nữa, lông mày nhíu lại, tính tình của Trần Bội Linh, anh ta hiểu.


Nếu cô ta có thể nói ra câu nói này thì đại biểu hậu quả tuyệt đối sẽ rất nghiêm trọng, có thể dùng từ cực kỳ nghiêm trọng để hình dung.

Địa vị của Trần Bội Linh ở nhà họ Cố cao hơn anh ta, bất luận là ba hay mẹ, họ luôn phớt lờ lời nói của anh ta, nhưng nếu đổi lại là cô ta mở miệng, vậy thì nhất định sẽ đáp ứng yêu cầu!
Nếu Trần Bội Linh quậy chuyện này tưng bừng ra, ngày tháng sau này của anh ta làm sao có thể sống tốt được.

Tuổi tác của Cố Thanh Thành quả thật không nhỏ, nhưng trước giờ không có làm gì quá trớn, sống cuộc sống của một cậu chủ ăn chơi, nguồn kinh tế đều luôn đó ông cụ Cố quản lý.

Chỉ cần ông cụ Cố hạ lệnh một tiếng, nguồn kinh tế của anh ta sẽ bị đứt hoàn toàn, trên người không có một xu.

Vì vậy trong loại tình cảnh như lúc này, đầu óc của Cố Thanh Thành nhanh chóng vận chuyển, trong lòng đang nghĩ làm sao mới có thể hạ thấp tổn hại đối với mình xuống mức thấp nhất.

Trong lúc cân nhắc, Cố Thanh Thành đã chọn trả lời theo cách có lợi nhất đối với mình, trực tiếp mở miệng nói: “Tối hôm đó là cô ta câu dẫn anh!”

Lâm Nam Kiều cười lạnh thành tiếng.

Cô ta bây giờ ngược lại mới biết cái gì gọi là cắn ngược một miếng, chó cắn chó, một miệng lông.

“Nhưng anh thề, từ sau tối hôm đó, anh không có chạm mặt cô ta nữa, anh từng thề độc ở trước mặt em, cắt đứt toàn bộ quan hệ với tất cả phụ nữ! Câu nói này của anh là thật, tuyệt đối không phải giả, tối hôm đó anh cũng uống say nên mới bị cô ta dụ dỗ, em tin anh đi, Bội Linh!”
Cố Thanh Thành lập tức phát ra toàn bộ ưu điểm của anh ta, lời nói chân thành, ngoài mặt tràn ngập sự hối hận.

Ánh mắt của Trần Bội Linh chuyển sang Lâm Nam Kiều.

Lâm Nam Kiều nhìn bộ dạng hèn nhát đó của Cố Thanh Thành với ánh mắt khinh thường, trong mũi hừ một tiếng tỏa ra hơi thở lạnh lẽo: “Cũng không nhìn anh có điểm gì đáng để tôi dụ dỗ, anh đừng quên, là ai ở dưới bàn giấu mọi người cố ý cọ chân của tôi, anh không chê tôi buồn nôn, tôi nói ra còn chê buồn nôn đó! Xem ra công phu mở mắt nói dối của anh khá tốt!”
“Cô!” Cố Thanh Thành hằn học trừng mắt với cô ta.

“Sao dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi? Có phải bị nói trúng tim đen của anh, cảm thấy không thoải mái không?” Lâm Nam Kiều cười không chút kiêng kỵ.



 
Chương 1366: Chương 1366


CHƯƠNG 1366
Trần Bội Linh đã ra chủ ý, lúc này lời của hai người cô ta sẽ không nghe, cô ta muốn đáp án thật nhất, Lâm Nam Kiều, cô ta không tin, Cố Thanh Thành, cô ta càng không tin!
Về đến nhà họ Trần, Trần Vu Nhất không có ở nhà, Cát Mỹ Ngọc cũng không có ở nhà, Trần Bội Linh ngồi phịch xuống sô pha, không định rời đi.

Cố Thanh Thành có hơi khẩn trương, anh ta khuyên nhủ Trần Bội Linh, còn nói lời hay ý đẹp, muốn đưa cô ta đi, nhưng Trần Bội Linh căn bản không quan tâm anh ta.

Hết cách, Cố Thanh Thành cũng chỉ đành ngồi ở sô pha đối diện, cũng chờ đợi cùng.

Trần Vu Nhất và Cát Mỹ Ngọc là một trước một sau trở về, trong tay còn cầm tư liệu.

Mấy ngày nay Trần Vu Nhất luôn ở chung cư, không ra ngoài, mấy ngày ngắn ngủi, anh ta tiều tụy đi không ít, râu ria mọc lún phún nhếch nhác.

Cát Mỹ Ngọc thật sự không yên tâm nên đến chung cư, nhìn thấy bộ dạng đó của con trai mình thì vô cùng đau lòng, trực tiếp dẫn về.


“Đứa bé trong bụng Lâm Nam Kiều có phải là của anh ta không?” Trần Bội Linh nhìn Trần Vu Nhất và Cát Mỹ Ngọc, đưa tay chỉ thẳng vào Cố Thanh Thành.

Cát Mỹ Ngọc hơi sững người, nhìn thấy gương mặt của cô ta trắng bệch không có chút huyết sắc, bà ta không mở miệng.

Trần Vũ Nhất lại mở miệng: “Là của anh ta.


Cát Mỹ Ngọc kéo cánh tay của anh ta, nhưng bát nước hắt đi khó thể thu lại, lời nói ra giống như nước hắt đi vậy, cũng không thể thu hồi.

Cố Thanh Thành cũng không ngờ Trần Vu Nhất sẽ nói thật, anh ta sững người.

Trần Bội Linh lập tức có phản ứng, lồng ngực phập phồng dữ dội, đưa tay, tùy ý cầm một chiếc gạt tàn ở bên cạnh ném về phía Cố Thanh Thành.

Nhanh tay nhanh mắt, Cố Thanh Thành lập tức tránh được, cũng may nhanh một bước, nếu không đầu đã chảy đầy máu rồi.


“Trước đó giấu chị là vì sức khỏe của chị không tốt, nếu bây giờ đã khôi phục, vậy thì có quyền biết sự thật, còn nữa chị chuẩn bị ly hôn đi.

” Trần Vu Nhất nói rất bình thản.

Trần Bội Linh còn chưa lên tiếng thì Cố Thanh Thành lập tức phản đối kịch liệt: “Tôi không đồng ý! Tôi sẽ không đồng ý!”
Cười lạnh, Trần Vu Nhất lạnh lùng nhìn anh ta:
“Anh cho rằng ở đây có chỗ cho anh nói chuyện sao? Người nhà họ Trần nói chuyện nhà, còn không tới lượt một người ngoài như anh chen mồm! Chỉ cần là phụ nữ thì đều có thể ngủ được, chị cảm thấy đàn ông như vậy đáng để chị tiếp tục chung sống nửa đời sau không?”
Cát Mỹ Ngọc cũng hiếm khi mở miệng: “Phải đó, con cũng nghĩ lại đi, nếu không thể sống tiếp thì ly hôn đi.


Trần Bội Linh không nói chuyện, cô ta trầm mặc, tay phải cầm ly trà, mắt thấy sắp bị bóp vỡ, nói không chừng bất cứ lúc nào cũng sẽ ném về phía người của Cố Thanh Thành.

“Tóm lại, sau này muốn sống cuộc sống như nào, do chị tự lựa chọn.


Tối hôm đó sau khi trở về, Trần Bội Linh đã nói chuyện ly hôn, cô ta cảm thấy em trai của mình nói không sai, ngay cả Lâm Nam Kiều lúc đó cũng có thể ngủ được, anh ta còn có tác dụng gì chứ?
Cố Thanh Thành đương nhiên là không đồng ý, anh ta xin lỗi, dỗ dành rất nhiều, thiếu mỗi chịu đòn nhận tội thôi.



 
Chương 1367: Chương 1367


CHƯƠNG 1367
Trần Bội Linh không dao động, cũng trực tiếp gọi điện cho ông cụ Cố, nói rõ ràng, hy vọng ở trong thời gian ngắn xử lý xong chuyện này.

Nghe vậy, lửa giận của ông cụ Cố đương nhiên không nhỏ, tối hôm đó Cố Thanh Thành bị đánh xé da xé thịt.

Cố Thanh Thành mang theo thương thế đi xin sự tha thứ, Trần Bội Linh đã hạ quyết tâm, không quan tâm anh ta, lời của ông cụ Cố cô ta cũng không nghe, đã hạ quyết tâm rồi.

Ông cụ lập tức rút cơn giận lên Cố Thanh Thành, đóng băng toàn bộ thẻ ngân hàng, không cho một đồng nào nữa!
Ngày tháng của Cố Thanh Thành cũng không sống tốt, bị đuổi ra khỏi nhà họ Cố, khách sạn cũng không thể thuê, còn không có tiền, xe cũng bị thu, chỉ có thể lang thang trên đường.

Đối diện với kết quả như này, anh ta không cam tâm, cực kỳ oán hận và tức giận đối với Lâm Nam Kiều!
Nếu không phải do cô ta, anh ta có thể rơi vào bước đường này sao? Oán hận trong lòng càng tích càng nhiều, tầng tầng lớp lớp, anh ta thề, anh ta cũng không được ể Lâm Nam Kiều sống tốt!
Tuy không có tiền, nhưng quyền lực lúc này vẫn có, Cố Thanh Thành gọi điện thoại.


Hàn Thu Trúc và Lâm Nam Kiều trở về, uống chút nước, mới ngồi một lát thì chủ nhà tới, nói không thể tiếp tục cho bọn họ thuê phòng nữa.

Sắc trời đã tối, cho dù muốn chuyển đi, cũng phải đợi đến ngày mai.

Chủ nhà không đồng ý, bắt bọn họ buộc phải rời đi trong thời gian ngắn nhất, đồ đạc có thể ngày mai rồi thu dọn, người không thể ở lại.

Bế tắc, khi chủ nhà muốn gọi bảo vệ lên, Hàn Thu Trúc đã kéo Lâm Nam Kiều rời đi.

Dù sao đã thành sự thật, có náo tiếp cũng sẽ không có kết quả, ngược lại không bằng rời đi, sau đó đến khách sạn, không tiếp đón thì không tiếp đón.

Sau đó lại đến nhà nghỉ mà Lâm Nam Kiều vô cùng chê bai, nhưng vẫn bị đuổi ra, ngay cả quán net cũng không tiếp, kết quả tới khuya ngay cả chỗ dừng chân cũng không có.


Hai người đi trên đường, quần áo mặc trên người đều rất mỏng, gió lạnh thổi qua, lạnh muốn co rúm lại.

“Rốt cuộc bị sao vậy? Có tiền cũng không cho ở khách sạn, thật là kỳ lạ!” Hàn Thu Trúc không hiểu, lại suy nghĩ một chút, cô ta nói: “Cậu có phải đã đắc tội với ai không?”
Nghe thấy lời này, Lâm Nam Kiều đột nhiên hiểu ra, cô ta nhớ tới câu nói mà khi rời khỏi tòa Trần Bội Linh đã cảnh cáo cô ta.

Vậy nên? Bây giờ là bắt đầu ra tay với cô ta rồi sao?
Cô ta nghiến răng nghiến lợi, thù hận trong lòng cũng đang xáo động, sẽ có một ngày, cô sẽ trả lại gấp mấy lần sỉ nhục ngày hôm nay.

Thật sự không có chỗ có thể đi, hai người định đến quán bar.

Mới bước vào cửa của quán bar thì đánh tiếng với bạn học ngày trước, người cũng không ít, họ đều đang uống rượu, nhìn thấy hai người thì vẫy tay.

Lâm Nam Kiều và Hàn Thu Trúc đi qua, ngồi xuống đối diện, trước mặt bày đặt rượu, cầm lên, uống cạn một ly, giải sầu.

Lần này không có nhiều lời tâng bốc như vậy nữa, tất cả đều vây quanh Lâm Nam Kiều, hỏi cô ta tại sao lại ly hôn.



 
Chương 1368: Chương 1368


Chương 1368
Tiểu Vương nắm tay nói: “Vì công cuộc trả thù của chúng ta, nhịn!”
Đậu Miêu cười ha hả nói: “Tôi cùng cô trở về, liệu cha cô có hoan nghênh hay không?”
“Nhất định sẽ quét dọn giường chiếu chào đón.

” Thẩm Khả Khả trả lời chắc chắn: “Trợ lý bên người phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, ông ta có thể không nịnh bợ sao?”
Tuổi của cậu ta đã quá tuổi, không thể đi học viện quý tộc tập đoàn Doãn thị học hành được.

Nhưng cậu ta sợ đứa con riêng bên ngoài của Thẩm Ngư sẽ vào học viện quý tộc đó học tập.

Cậu ta không thể ngăn cản bọn họ học hành, nhưng có thể trước khi bọn họ thu hoạch tài nguyên, dẫn đầu trải tốt con đường của mình trước tiên.

“Coi như chị con hiểu chuyện, biết dẫn một đồng nghiệp nữ trở về.

” Thẩm Ngư hài lòng nói với Thẩm Hiểu Tinh: “Bằng không, xem cha trừng trị nó như thế nào!”
Thẩm Hiểu Tinh nói: “Cha, chị con không còn như lúc trước nữa rồi, tốt xấu gì cha cũng hãy nể mặt chị chút đi.

Đừng làm quá khó coi.



Hôm nay chỉ có mấy người bọn họ ở nhà, những tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ tiểu lục cũng trông mong được bước vào căn nhà này, nịnh bợ Thẩm Khả Khả đấy.

Thẩm Khả Khả lái xe tập đoàn Doãn thị cung cấp trở về, cho dù là xe sử dụng cho công việc, cũng vẫn là xe cao cấp.

Thẩm gia chỉ là một nhà giàu tầm trung, cho nên không ở nổi biệt thự, mua một căn biệt thự liền kề, tốt xấu cũng được coi là biệt thự.

Nhưng hôm nay, không ai dám khó chịu với Thẩm Khả Khả.

Không chỉ có Thẩm Ngư sẽ không, vị phu nhân hiện tại của Thẩm gia này cũng sẽ không.

Thẩm Hiểu Tinh càng sẽ không.

Nếu quả thật có một ngày như vậy, Thẩm gia sẽ thật sự thành gà chó lên trời!
Ngày cuối tuần, Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu cũng không tới quá sớm, mà là gần đến buổi trưa, mới khoan thai tới chậm.

Nếu như là lúc trước, Thẩm Ngư đã sớm chỉ vào mũi Thẩm Khả Khả chửi ầm lên, đồng thời đánh một trận trút giận.


Thẩm Ngư cứng cổ lên, nói: “Cha là cha nó, dù nó có thành phu nhân tổng giám đốc, cha cũng có thể dạy dỗ nó!”
Thẩm Hiểu Tinh sâu kín nói: “Nói không chừng thật sự sẽ có một ngày như vậy.

Thẩm Khả Khả đi theo Nhị tiểu thư Vân gia, toàn tiếp xúc với công tử nhà giàu, nói không chừng thật sự có một ngày…”
Thẩm Hiểu Tinh và Thẩm Ngư trao đổi ánh mắt, hai người đều thấy được vẻ mặt tham lam của mình từ trong mắt đối phương,.

Đến cổng chính, Thẩm Khả Khả dừng xe, cùng Đậu Miêu xuống xe.

Trên mặt Thẩm Ngư mang vẻ không vui đứng chào đón ở cửa ra vào.

Dựa theo mạch suy nghĩ của Thẩm Ngư, ông ta là chủ nhà, dựa vào cái gì mà phải đứng ở cửa ra vào đón một đứa con gái là hàng lỗ vốn?
Thế nhưng Thẩm phu nhân và Thẩm Hiểu Tinh lại rất nhiệt tình, vừa nhìn thấy Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu, lập tức chủ động chào đón: “Đã trở lại rồi à, mau, mau vào nhà ngồi đi.


Thẩm Khả Khả nhìn người phụ nữ trước mắt này, đã cảm thấy chán ghét.

Nếu như không phải vì bà ta, mẹ đã không ly hôn, cũng sẽ không đi sớm.

Muốn cô tỏ ra vui vẻ?
Thật xin lỗi, không làm được.



 
Chương 1369: Chương 1369


Chương 1369
Thẩm phu nhân thấy Thẩm Khả Khả không đáp lại, trên mặt lập tức lúng túng, đành phải chào hỏi Đậu Miêu: “Đây là?”
“Chào Thẩm phu nhân, cháu họ Đậu, là đồng nghiệp với Tiểu Thẩm, phục vụ ở bên người Nhị tiểu thư Vân gia.

” Đậu Miêu cầm theo rổ hoa quả một trăm đồng tiện tay mua ở bên đường, đưa tới: “Quấy rầy cô rồi.


Doãn Tư Thần khẽ cười: “Xem ra trong khoảng thời gian này Tiểu A đã rất chăm chỉ rồi, một trợ lý có thể làm cho Hề Hề hài lòng cũng không khó chọn đến như vậy.


Tiểu B cũng gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, trong khoảng thời gian này, Tiểu A thật sự đã tốn rất nhiều công sức để suy nghĩ về vấn đề này.


“Năm nay tôi sẽ thưởng gấp bốn lần lương cho mọi người.

” Doãn Tư Thần là một vị chủ tịch phân biệt rất rõ ràng thưởng với phạt, đương nhiên lúc này anh sẽ không keo kiệt.


Nghe được câu này của anh thì những người khác thì cười rạng rỡ cảm ơn anh: “Cảm ơn chủ tịch!”
Sau những lời thông báo rõ ràng của Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần thì tin tức được công bố một cách vô cùng nhanh chóng.

Khi Thẩm Ngư biết được tin mình có thể nhận được một cơ hội học ở Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị thì gần như đã khóc lên vì sung sướng, mừng đến mức muốn phát điên ngay tại chỗ.

Đây là cơ hội tốt nhất để vươn lên xã hội thượng lưu!
Thử nghĩ xem Thẩm Ngư là ai cơ chứ?
Là một doanh nhân nhỏ không có gì nổi trội.

Đừng nói đến việc tài sản chỉ vừa vượt qua 10 triệu, kể cả những người có tài sản hơn 100 triệu cũng chưa chắc đã có được cơ hội này đâu!
Mọi người nói rõ với Thẩm Ngư rằng lý do giao cho ông ta cơ hội này là vì con gái của ông ta, Thẩm Khả Khả, hiện đang là trợ lý riêng bên cạnh cô hai của nhà họ Vân!
Chính là vì danh phận này cô ấy mới cho nhà họ Thẩm một cơ hội!
Mãi cho đến lúc này, Thẩm Ngư người luôn coi thường con gái lớn của mình mới nhận ra rằng con gái lớn của mình, Thẩm Khả Khả, người chưa bao giờ dám nói lớn tiếng trong nhà, nay đã trưởng thành đến mức mà ngay cả ông ta cũng phải ngước nhìn rồi.

Khi Thẩm Ngư nghe được tin này, sắc mặt ông ta đương nhiên trở nên cứng ngắc, đặc biệt khó chịu.


Rõ ràng cô là đứa con mà ông ta ít quan tâm nhất, rõ ràng cô là đứa con bị ông ta đuổi ra khỏi nhà, nhưng cô lại mang đến cho ông ta một bất ngờ to lớn như vậy.

Ngay cả khi ông ta không thích Thẩm Khả Khả đi chăng nữa thì lúc này ông ta cũng cần phải thể hiện ra dáng vẻ của một người bố.

Thế là Thẩm Ngư đã chủ động liên lạc với Thẩm Khả Khả và bảo cô ấy về nhà ăn tối.

Sau khi cúp điện thoại, gương mặt của Thẩm Khả Khả vô cảm, nói: “Nhìn xem, đây chính là ông bố cặn bã của tôi đấy! Khi tôi không có giá trị lợi dụng gì thì nói tôi là rác rưởi, là đồ vô dụng, tôi là đứa con gái đáng chết.

Đến khi tôi có giá trị lợi dụng thì ông ta bắt đầu bày ra vẻ mặt của một người bố và yêu cầu tôi về nhà ăn tối!”
Tiểu Vương nắm chặt tay cô rồi nói: “Vì sự báo thù của chúng ta, cô hãy chịu đựng một chút!”
Đậu Miêu cười nói: “Nếu tôi cùng cô trở về thì bố cô có hoan nghênh chúng ta không?”
“Nhất định ông ta sẽ đón tiếp một cách nồng nhiệt.

” Thẩm Khả Khả tự tin trả lời: “Trợ lý bên cạnh phu nhân chủ tịch Tập đoàn tài chính Doãn Thị, ông ta có thể không nịnh bợ sao?”
“Vậy thì dùng mỹ nhân kế một chút đi.

” Đậu Miêu sờ sờ cằm mình, nói với Thẩm Khả Khả và Tiểu Vương: “Dạo gần đây ngày nào tôi cũng đắp mặt nạ.

Hai người nói thử xem, khuôn mặt hiện tại của tôi đủ tiêu chuẩn để dùng mỹ nhân kế chưa?”

 
Chương 1370: Chương 1370


Chương 1370
Thẩm Khả Khả nói: “Muốn nghe câu trả lời thật lòng hay là nói dối?”
Tiểu Vương: “Tôi không dám nói.


“Tôi muốn nghe sự thật!” Đậu Miêu mạnh mẽ gật đầu.

“Có thể thân phận của cô còn có giá trị hơn cả gương mặt của cô đấy.

” Thẩm Khả Khả buồn nôn nói.

Đậu Miêu tức giận xông lên, bắt đầu thọc lét: “Được rồi, cô dám chê cười tôi không xinh đẹp chứ gì! Tôi có chỗ nào không đẹp chứ hả? Cô nói thử xem, nếu cô nói không được thì tôi sẽ không dừng lại!”
Thẩm Khả Khả thấy nhột trong người, cười ra nước mắt: “Được rồi, được rồi, cô đẹp, cô là người đẹp nhất, cô là người đẹp nhất trong lòng tôi! Tha lỗi cho tôi đi, á, á, cô chủ giúp tôi với! á, ha ha ha…”
Cố Hề Hề ồn ào một lúc, lắc đầu không nói nên lời, nhưng thực sự thật sự cô rất lấy làm vui cho họ.


Đây đều là những cô gái rất tốt, nhất định bọn họ phải sống thật lạc quan và vui vẻ mới không uổng phí cuộc đời.

Thật sự không nên để bọn họ bị hận thù làm mờ mắt, như vậy sẽ không thể nào nhìn thấy thế giới đầy màu sắc ở bên ngoài.

Có Đậu Miêu và Vương Uông ở bên cạnh, cô tin rằng Thẩm Khả Khả sẽ có thể sớm thoát ra khỏi quá khứ, phải không nhỉ?
Cố Hề Hề vui vẻ suy nghĩ.

Quả nhiên, không bao lâu sau, tất cả các Tiểu Tam của Thẩm Ngư đều biết tin này.

Người ta cũng đã nói rất rõ ràng, chỉ cần là con cháu nhà họ Thẩm thì đều có thể tranh giành cơ hội này.

Thế nên các Tiểu Tam của Thẩm Ngư vốn dĩ rất biết nhẫn nhịn cũng bắt đầu đứng ngồi không yên.

Ai lại không muốn con mình được vào học viện quý tộc của những người nổi tiếng đứng hàng đầu cơ chứ?
Ai mà không muốn con mình được rời khỏi tầng lớp này, bước vào tầng lớp thượng lưu trong chớp mắt chứ?
Cho dù là làm người bị sai vặt cho một công tử nào đó thì sao chứ?

Vậy cũng có thể một bước nhảy vọt lên một giai cấp khác rồi!
Thẩm Ngư bị sứt đầu mẻ trán ngay lập tức.

Rất nhiều nhân tình của ông ta sống bên ngoài đột nhiên trở nên không còn thấu tình đạt lý nữa, rõ ràng bọn họ đang ngầm buộc ông ta phải dành suất này lại cho con của mình.

Nhưng bọn họ đừng quên rằng Học viện Quý tộc không nói rằng đó nhất định phải là con trai, con gái cũng có thể giành được cơ hội đó.

Vậy nên, ai có cơ hội, lần này phải xem thử ai là người giành chiến thắng rồi!
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay là cuối tuần, cũng là ngày Thẩm Khả Khả về nhà ăn tối.

Thẩm Khả Khả nói trước với gia đình là sẽ đưa các đồng nghiệp về nhà cùng với cô.

Sau khi nhà họ Thẩm hay tin, liền giống như Giả Nguyên Xuân trong Hồng Lâu Mộng khi trở về nhà để thăm người thân vậy, họ dọn dẹp mọi ngóc ngách từ trong ra ngoài của căn nhà, sẵn sàng chào đón sự xuất hiện của hai nhân vật quan trọng này.

Thẩm Ngư là người kiếm tiền nhờ vào phụ nữ, ông ta hiểu sâu sắc việc cưới một cô vợ có thể giúp đỡ sự nghiệp cho con trai Thẩm Hiểu Tinh của mình quan trọng như thế nào.

Vậy nên trước khi Thẩm Khả Khả về đến nhà, Thẩm Ngư đã ân cần dạy bảo với Thẩm Hiểu Tinh rằng nếu có cơ hội, anh ta nhất định phải mượn tay của chị gái, Thẩm Khả Khả để bám lấy những trợ lý khác bên cạnh Cố Hề Hề!
Đương nhiên là Thẩm Hiểu Tinh rất sẵn sàng đồng ý chuyện này.



 
Chương 1371: Chương 1371


Chương 1371
Anh ta cũng là một người đầy tham vọng.

Anh ta đã vượt qua lứa tuổi để được vào Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị.

Nhưng anh ta sợ những đứa con gái hoang bên ngoài của Thẩm Ngư sẽ vào Học viện quý tộc.

Anh ta không thể ngăn họ học, nhưng anh ta có thể mở đường cho mình trước khi họ có thể lấy được tài nguyên.

“Cũng xem như chị gái con là người hiểu chuyện, biết đưa một nữ đồng nghiệp trở về đây.

” Thẩm Ngư hài lòng nói với Thẩm Hiểu Tinh: “Nếu không thì hãy xem bố xử lý nó như thế nào!”
Thẩm Hiểu Tinh nói: “Bố à, chị gái của con đã không còn như xưa nữa rồi.

Dù sao thì bố hãy để lại cho chị ấy một chút mặt mũi, đừng làm mọi chuyện trở nên khó xem.



Thẩm Ngư gãi gãi cổ nói: “Bố là bố của nó, cho dù nó có trở thành phu nhân chủ tịch thì bố cũng phải dạy dỗ nó đàng hoàng!”
Thẩm Hiểu Tinh khẽ nói: “Nói không chừng sẽ có một ngày như vậy thật đấy.

Thẩm Khả Khả ngày nào cũng đi theo cô hai của nhà họ Vân, cũng thường xuyên tiếp xúc với các công tử giàu có, có thể một ngày nào đó…”
Thẩm Hiểu Tinh trao đổi ánh mắt với Thẩm Ngư, sau đó cả hai người họ nhìn thấy biểu hiện tham lam trong mắt nhau.

Nếu có một ngày như vậy thì nhà họ Thẩm thật sự sẽ được thăng thiên!
Vào ngày cuối tuần, Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu không đến đó sớm, mà sắp trưa mới đến.

Nếu là trước đây thì Thẩm Ngư sẽ chỉ tay vào mặt Thẩm Khả Khả mà mắng cô khiến cô thở không ra hơi.

Nhưng hôm nay lại không có ai dám nói gì hay làm gì Thẩm Khả Khả cả.

Không chỉ Thẩm Ngư không dám, mà phu nhân hiện tại của nhà họ Thẩm cũng không dám.

Thẩm Hiểu Tinh thì lại càng không dám.


Hôm nay, chỉ có vài người họ ở nhà, còn những người tình ở bên ngoài thì đang khao khát muốn vào căn phòng này để nịnh bợ Thẩm Khả Khả.

Thẩm Khả Khả lái một chiếc xe do Tập đoàn tài chính Doãn Thị cấp cho để về nhà, dù chỉ là xe sử dụng để làm việc thôi mà lại là chiếc Mercedes Benz với các trang bị hàng đầu.

Nhà họ Thẩm chỉ là một gia tộc giàu có nhỏ, vậy nên họ không có khả năng ở một biệt thự độc lập, họ mua một toà ở dãy biệt thự liên tiếp, dù sao cũng được xem như là một biệt thự.

Đến trước cửa nhà, Thẩm Khả Khả đậu xe sau đó cùng Đậu Miêu xuống xe.

Thẩm Ngư đứng ngoài cửa đón tiếp với một vẻ mặt không hề vui vẻ.

Theo suy nghĩ của Thẩm Ngư, ông ta là chủ gia đình, tại sao phải đứng ở cửa chào đón đứa con gái mà mình đã đuổi đi chứ?
Nhưng Bà cả Thẩm và Thẩm Hiểu Tinh rất nhiệt tình, khi nhìn thấy Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu, họ lập tức chào hỏi: “Khả Khả đã về rồi sao, nhanh lên, vào nhà ngồi đi.


Khi Thẩm Khả Khả nhìn người phụ nữ đứng trước mặt mình, cô cảm thấy vô cùng chán ghét.

Nếu không vì bà ta thì mẹ cô sẽ không ly hôn và sẽ không mất sớm như vậy.

Muốn cô thể hiện sự vui mừng sao?
Xin lỗi, cô không làm được.

Khi Bà cả Thẩm thấy Thẩm Khả Khả không có gì biểu cảm gì khác biệt, sắc mặt của bà ta đột nhiên có chút khó chịu, đành phải chào hỏi Đậu Miêu: “Cô gái này là?”

 
Chương 1372: Chương 1372


Chương 1372
“Xin chào Bà cả Thẩm, cháu tên là Đậu Miêu, là đồng nghiệp của Khả Khả, phục vụ bên cạnh cô hai nhà họ Vân.

” Đậu Miêu xách một giỏ trái cây vừa tiện tay mua ngoài đường với giá 100 tệ đưa sang: “Thật làm phiền mọi người quá.


Bà cả Thẩm lập tức cười tươi như hoa: “Là đồng nghiệp của Khả Khả à, nhanh, mau vào nhà đi.

Hiểu Tinh, mau qua đây giúp mẹ đón tiếp khách.


Thẩm Hiểu Tinh bày ra gương mặt công tử nhà giàu đẹp trai đến chào hỏi Đậu Miêu: “Cô Đậu, tôi tên là Thẩm Hiểu Tinh, em trai của Thẩm Khả Khả, hoan nghênh cô đến nhà tôi chơi.


Đậu Miêu nhìn điệu bộ của Thẩm Hiểu Tinh thì trong lòng liền hiểu ra được ý đồ.

Thôi được rồi, cô cũng không cần phải dùng mỹ nhân kế làm gì nữa.


Con cá đã chủ động bơi đến và cắn câu rồi.

Xem ra nhà họ Thẩm thực sự không thể nào chờ đợi thêm được nữa.

Vậy cũng tốt, lúc ra tay cũng thuận tiện hơn.

Đậu Miêu giả vờ như không thấy động tác của Thẩm Hiểu Tinh, nở một nụ cười thật tươi rồi bước vào nhà.

Thẩm Ngư là người chủ gia đình, tất nhiên ông ta sẽ tiếp đón Đậu Miêu một cách lịch sự, sau đó nhân cơ hội bảo Thẩm Khả Khả đến phòng làm việc để nói chuyện riêng với ông ta.

Thẩm Khả Khả đợi lâu đến nỗi sắp mất kiên nhẫn, cô quay người lại liền đi theo ông ta vào phòng làm việc.

Vừa bước vào cửa, Thẩm Khả Khả đã hỏi: “Tìm tôi có việc gì?”
“Bố là bố của con, con nói chuyện với bố bằng thái độ này sao?” Thẩm Ngư còn làm ra vẻ phụ huynh mà đập mạnh lên bàn: “Mẹ con đã dạy dỗ con như vậy sao?
“Mẹ tôi đã chết rồi!” Nghe được Thẩm Ngư nhắc tới mẹ mình, Thẩm Khả Khả không kiềm được sự tức giận, đập bàn nói: “Năm đó chính ông là người đã đuổi tôi và mẹ tôi ra khỏi nhà, ông không có tư cách để nói những lời này!”
“Đồ phản nghịch!” Thẩm Ngư vung tay lên định tát cô, giống như lúc ông ta đánh vợ đánh con năm đó.

Tuy nhiên, bây giờ Thẩm Khả Khả đã không còn là Thẩm Khả Khả của ngày xưa nữa rồi.


Cô không hề nhúc nhích, lạnh lùng nhìn Thẩm Ngư: “Ông muốn đánh tôi sao? Ông đánh đi, đánh vào đây này, đánh mạnh vào, tôi không ngại để cho mọi người trên toàn thế giới nhìn thấy Thẩm Ngư ông đối xử với người trợ lý bên cạnh cô hai nhà họ Vân, cũng như phu nhân chủ tịch Tập đoàn tài chính Doãn Thị như thế nào đâu.


“Con!” Quả nhiên là Thẩm Ngư không dám đánh nữa.

Ông ta sau này còn phải nhờ Thẩm Khả Khả giúp nữa.

Thẩm Ngư cay đắng rút tay về rồi nói: “Nếu đã trở thành thành viên của Tập đoàn tài chính Doãn Thị rồi, vậy thì con hãy giúp đỡ em trai mình đi.

Em trai con đã tốt nghiệp đại học rồi, đến bây giờ vẫn chưa ra đời.

Con giúp nó tìm một công việc ở Tập đoàn tài chính Doãn Thị đi, cũng không cần chức vị quá cao đâu, chỉ cần liên quan đến bộ phận giám đốc là được.


Thẩm Khả Khả tức đến nỗi sắp bật cười.

Nó muốn làm vị trí nào ở Tập đoàn tài chính Doãn Thị chứ?
Dọn rác sao?
Một đứa vô dụng như Thẩm Hiểu Tinh, ngay cả việc đến Tập đoàn tài chính Doãn Thị để lau nhà còn không xứng đáng nữa mà.

“Ông thực sự đánh giá cao tôi như vậy sao.

” Thẩm Khả Khả khẽ cười nói: “Tôi chỉ là một trợ lý nhỏ bên cạnh mợ chủ mà thôi, làm gì có khả năng lớn đến nỗi có thể để bất cứ người nào đến Tập đoàn tài chính Doãn Thị làm việc chứ? Tôi chỉ là một trợ lý, chứ không phải là chủ đâu!”

 
Chương 1373: Chương 1373


Chương 1373
Sắc mặt Thẩm Ngư tối sầm lại, vừa nghĩ ra cách, nhưng lại lo lắng đến thân phận hiện tại của Thẩm Khả Khả.

Bây giờ không còn giống lúc trước nữa nên ông ta chỉ có thể kìm nén sự tức giận, lại suy nghĩ một cách giải quyết khác.
Lúc nãy ông đã thấy rất rõ ràng, dung mạo của cô gái cùng con gái của ông ta trở về rất xinh đẹp.
Trông vừa sáng sủa vừa xinh đẹp, thoạt nhìn đã biết được là một người được nuôi dạy rất tốt.
Cô còn là trợ lý của mợ nhỏ của Tập đoàn tài chính Doãn Thị, nếu có thể gả vào nhà họ Thẩm thì không chỉ con đường tương lai của nhà họ Thẩm sẽ ổn định, mà còn có thể sinh được một đám cháu trai cho nhà họ Thẩm nữa.
Vừa nghĩ đến việc này, cơn giận của Thẩm Ngư biến mất ngay lập tức.
Đối với căn bệnh ung thư sinh sản của Thẩm Ngư, con trai và cháu trai là tất cả mọi thứ của ông ta.
Mặc dù lúc này Thẩm Khả Khả không thể đoán được người bố này của mình đang nghĩ gì, nhưng cô chắc chắn là ông ta đang nhắm đến Đậu Miêu.
Vừa nghĩ đến đây, Thẩm Khả Khả vô cùng biết ơn Đậu Miêu.
Rõ ràng biết rằng đây là một việc kinh khủng khiến người ta ghê tởm, mà Đậu Miêu vẫn cùng cô trở về đây.

Sau này cô nhất định sẽ đền đáp cho cô ấy mới được.
“Nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây.” Thẩm Khả Khả nói: “Mặc dù Tập đoàn tài chính Doãn Thị xem trọng thân phận chăm sóc cho mợ chủ của tôi mà cho nhà họ Thẩm một cơ hội nhập học, nhưng tôi lại không muốn liên quan gì với gia đình này nữa.

Cơ hội này, cứ xem như tôi bán đi họ của mình, từ nay về sau tôi không còn bất cứ liên hệ gì với nhà họ Thẩm cả.

Ông muốn đưa ai vào học thì cứ đưa vào, không cần báo cho tôi biết nữa.”
“Dòng máu đang chảy trong người con chính là dòng máu của bố đấy!” Thẩm Ngư làm sao có thể để Thẩm Khả Khả thoát khỏi sự kiểm soát của mình một cách dễ dàng như vậy được chứ?
Không dễ gì mới có được một công cụ tốt như vậy, dễ dàng từ bỏ không phải là phong cách của ông ta.
“Hả, vậy sao?” Thẩm Khả Khả khinh bỉ nhìn ông ta: “Tôi nhớ rõ rằng khi ông ly hôn với mẹ tôi, mẹ tôi đã từ chối tiền cấp dưỡng của ông và đổi lấy việc sau này giữa chúng ta không còn bất cứ quan hệ gì cả.

Ok, ông có thể nói rằng thỏa thuận năm đó không tính, ông có thể đi tố cáo tôi, tôi sẽ dựa theo tiêu chuẩn cấp dưỡng xã hội để cấp phí phụng dưỡng cho ông không thiếu một đồng nào.


Còn những chuyện khác thì ông đừng nghĩ nữa, tôi sẽ không giúp ông đâu.”
Thẩm Ngư nghe vậy liền trầm mặt xuống, đôi mắt u ám nhìn Thẩm Khả Khả.
Tuy nhiên, lần này Thẩm Ngư không hề tức giận mà nói: “Những chuyện xảy ra năm đó đều là hiểu lầm, không phải là bố không muốn nuôi con.”
“Ha ha ha ha.” Thẩm Khả Khả khẽ cười: “Vậy sao?
“Mẹ con… quá lí trí, tính cách quá mạnh mẽ.

Lúc đó bố còn không nghĩ đến chuyện ly hôn, chỉ cần bà ấy có thể sống cùng một người khác một cách yên ổn thì bố cũng có thể không ly hôn.” Thẩm Ngư nói.
Thẩm Khả Khả cười đến chảy nước mắt.
Nhìn đi, nhìn đi.
Đã đến lúc này rồi mà ông ta vẫn có thể nói ra những lời này.
Ông ta nghĩ ông ta là ai chứ?
Là Hoàng đế sao?
“Dù sao trước đây mẹ con cũng là vợ đầu của bố.

Chỉ cần bà ấy không ghen tuông, có thể dung túng cho người khác, thì bà ấy mới chính là vợ cả!” Thẩm Ngư còn nhấn mạnh: “Chính vì bà ấy không chịu nổi nên mới ly hôn với bố! Thật sự bố luôn đối xử với bà ấy rất tốt, dù sao cũng đã kết tóc nên duyên vợ chồng với nhau, sau này bố chết đi, thì bố và mẹ sẽ hợp táng, chôn cùng với nhau!”

 
Chương 1374: Chương 1374


Chương 1374
“Thật là ngại quá.” Thẩm Khả Khả cắt ngang lời Thẩm Ngư: “Mẹ tôi và tôi trời sinh ra đã kiêu ngạo, loại đàn ông cặn bã và tiểu tam là trời sinh một cặp, chúng tôi rất vui vẻ tác thành.

Vậy nên, mẹ tôi đã sẵn sàng nhường bước, bà ấy vốn dĩ không quan tâm đến việc có trở thành vợ cả hay không.

Cảm ơn ông, nhưng không cần đâu.


Sau khi ông chết cũng không cần đào mộ mẹ tôi lên để chôn cùng, tôi sẽ không đồng ý đâu.”
“Con…” Thẩm Ngư liên tục bị Thẩm Khả Khả chọc tức, thế nhưng bây giờ ông ta đánh cũng không được, mà mắng cũng không được.
“Thôi được rồi, bố sẽ không nói chuyện này nữa.

Mấy đứa em trai em gái ở bên dưới, con giúp được đứa nào thì giúp, không muốn giúp thì thôi.

Nhưng mà, hãy thường xuyên đưa đồng nghiệp của con về đây chơi.” Thẩm Ngư nói: “Em trai con cũng trạc tuổi cô ấy, con đừng chen tay vào ngăn cản bọn chúng.”
Thẩm Khả Khả vươn tay ra: “Vậy thì ông cứ tự nhiên, tôi không thèm quan tâm đến chuyện của Thẩm Hiểu Tinh đâu!”
Nghe những lời này của Thẩm Khả Khả, Thẩm Ngư cũng có thể coi là nhẹ nhõm hơn một chút.
“Tôi nghe nói những những đứa con bên ngoài của ông đều đã đến thành phố N rồi.

Ông cứ suy nghĩ kỹ về cơ hội nhập học này đi.” Thẩm Khả Khả nói xong liền xoay người rời đi.
“Khả Khả!” Thẩm Ngư ngăn cô lại: “Nếu Tập đoàn tài chính Doãn Thị đã có thể cho con một cơ hội, vậy con không thể yêu cầu nhiều hơn sao? Con là trợ lý bên cạnh của mợ nhỏ, Tập đoàn tài chính Doãn Thị không thể nào không nể mặt mợ chủ được, không phải cô ấy muốn cấp thêm bao nhiêu cơ hội nhập học đều được sao? Con giúp em trai em gái của con, sau này bọn chúng sẽ trả ơn cho con.


Dù sao con cũng là con gái! Sau này cưới chồng rồi cũng phải dựa vào anh em trong nhà mà thôi!”
“Chậc chậc chậc, ông đúng là một người lỗi thời trong xã hội hiện đại này đấy.” Thẩm Khả Khả nhìn lại người bố cặn bã của mình: “Triều đại Thanh đã bị hủy diệt rồi, cảm ơn sự quan tâm của ông! Thẩm Khả Khả tôi kiếp này không có dự định kết hôn, lỡ như tôi lại giống mẹ tôi, gặp phải một người đàn ông cặn bã, vong ân phụ nghĩa, ăn cây táo rào cây sung như ông thì phải làm sao? Tôi không muốn giống như mẹ tôi, vì một người đàn ông mà biến thành người không ra người mà quỷ không ra quỷ! Ông đừng tức giận, đừng đập bàn nữa, những chuyện xảy ra ở đây bên dưới đều sẽ nghe thấy đấy! Ông không lo rằng đồng nghiệp của tôi sẽ nghe thấy chúng ta xung đột với nhau sao? Đúng rồi, phải như vậy chứ, tiếp tục cười đi, nhất định phải tiếp tục cười đến cùng đấy nhé!”
Thẩm Khả Khả khiến Thẩm Ngư tức đến nỗi cả cơ thể đều run lên, nhìn ông ta muốn đánh mình nhưng lại đánh không được, cô cảm thấy hạnh phúc cả về thể xác lẫn tinh thần!
Sau bao nhiêu năm, cuối cùng cô cũng có thể thở dài nhẹ nhõm rồi!
Không, đây chỉ mới bắt đầu!
Kịch hay còn ở phía sau!
Ông bố cặn bã à, không phải quan tâm đến con trai và cháu trai nhà họ Thẩm nhất sao?
Vậy thì tôi sẽ giải quyết tận gốc cho ông, khiến cả đời này của ông không còn suy nghĩ đó nữa!
Thẩm Ngư nhìn đứa con gái không nghe lời đang vênh váo rời khỏi phòng làm việc, ông ta đột nhiên cầm lấy tập lịch trên bàn, muốn ném ra ngoài.


Nhưng khi nghĩ đến những người đang ở dưới lầu, ông ta đột nhiên kìm lại.
Khi đạt được thứ mình muốn, ông ta nhất định sẽ xử lý cái móng heo nhỏ không biết xấu hổ này!
Thẩm Khả Khả bước xuống cầu thang, Đậu Miêu và cô ngay lập tức trao nhau ánh mắt mà chỉ hai người mới hiểu.
Thẩm Hiểu Tinh giả vờ thân mật với Thẩm Khả Khả nói: “Chị ơi, lần này chị về rồi, có thể ở thêm mấy ngày được không?”
“Sao vậy?” Thẩm Khả Khả nhìn Thẩm Hiểu Tinh, cô gần như không thể che giấu sự chán ghét trong ánh mắt.
Nếu năm đó không phải vì Thẩm Hiểu Tinh, mẹ cô đã không bị đuổi ra khỏi nhà.
Bây giờ còn muốn cô cười nói với gia đình của tiểu tam như chưa có chuyện gì xảy ra sao? Nực cười, họ đang nghĩ gì vậy chứ?

 
Chương 1375: Chương 1375


Chương 1375
Thẩm Hiểu Tinh cảm nhận được sự thờ ơ và chán ghét của Thẩm Khả Khả, nụ cười trên mặt anh ta đông cứng lại trong giây lát.
Dù sao thì anh ta vẫn còn nhỏ, cũng không biết che giấu cảm xúc nên chỉ có thể lạnh nhạt nói: “Chỉ là chị đã lâu không về nhà mà thôi, em muốn gia đình mình quây quần bên nhau vui vẻ một chút thôi mà.”
Thẩm Khả Khả khẽ cười: “Đúng là lâu rồi mới trở về đây.”
Thẩm Hiểu Tinh và Bà cả Thẩm vui mừng khôn xiết.
Chỉ cần Thẩm Khả Khả ở nhà thêm vài ngày nữa thì Thẩm Hiểu Tinh sẽ có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với Đậu Miêu, nói không chừng anh ta thực sự có thể khiến Đậu Miêu mê đến chết mê chết mệt thì sao?
Lúc đó thì họ muốn gì mà không được chứ?
“Nhưng mà, nếu đã muốn vui vẻ thì phải đông mới vui vẻ chứ.” Thẩm Khả Khả khẽ cười: “Lần này tôi về đây không chỉ để quây quần với mọi người, mà còn để chọn một trong số những đứa em của mình, đưa đến Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị.

Vậy nên, ngay trước khi tôi đến, tôi đã thông báo cho những người khác rồi, chắc họ sẽ sớm đến thôi đúng không?”
Ngay khi cô nói xong, biểu cảm trên gương mặt của Bà cả Thẩm và Thẩm Hiểu Tinh liền thay đổi.
Họ không ngờ rằng Thẩm Khả Khả sẽ thực sự liên hệ với những tiểu tam khác!

Hơn nữa còn bảo họ cùng nhau đến đây!
Dựa vào cái gì chứ!
Đây là nhà của họ mà!
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng chuông cửa, người hầu trong nhà vừa mở cửa liền nhìn thấy một nhóm người đang đứng ở ngoài cửa.
Có cả người lớn và trẻ em, tất cả bọn họ đều vui mừng khôn xiết.
“Ồ, đã đến cả rồi này.” Thẩm Khả Khả cười.
Bà cả Thẩm quay đầu nhìn sang, vừa nhìn sang thì bà ta tức đến nỗi cả người run lên: “Đuổi đi, đuổi hết bọn họ ra ngoài!”
“Chị ơi, chị nói gì vậy.

Chúng ta đều là một gia đình, Khả Khả thân là chị cả, lo lắng cho mấy đứa em ở dưới nên đã gọi đến đây gặp mặt.

Làm sao chị lại đuổi chúng em đi được chứ?” Một người phụ nữ ôm lấy con mình rồi nói: “Lạc Lạc, mau chào anh chị đi.”
Thẩm Lạc Lạc nhìn Thẩm Khả Khả rồi kêu lên: “Chào chị! Chào anh!”

Trước khi biểu cảm của Bà cả Thẩm thay đổi, những đứa trẻ khác cũng bắt đầu chào.
Cả ngôi nhà sống động không thể tả được.
Lúc này, Thẩm Ngư cũng đi ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ông ta gần như choáng váng.
Làm thế nào mà tất cả những người mà ông ta đã giấu ở bên ngoài lại đến được đây vậy?
“Dù sao thì nhà cũng có rất nhiều phòng, mọi người tự mình chọn phòng nhé.” Thẩm Khả Khả đi tới, trực tiếp ra lệnh: “Tôi sẽ ở lại đây một ngày, mọi người có thể từ từ thảo luận với nhau xem ai sẽ nhận được cơ hội nhập học ở Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị.”
Đậu Miêu liền tiếp lời cô: “Lần này tôi đến đây chính là để làm nhân chứng.

Một khi cơ hội này đã được xác nhận trao cho ai thì sẽ không thể nào thay đổi được nữa.

Cơ hội nhập học ở học viện quý tộc này không phải là thứ mọi người muốn là có thể giành được, muốn nhường là có thể nhường được đâu.

Mợ nhỏ đau lòng vì chúng tôi nên mới đặc biệt trao cho nhà họ Thẩm cơ hội này.

Đây là tình cảm của Tập đoàn tài chính Doãn Thị dành cho nhà họ Thẩm, tôi hy vọng mọi người sẽ trân trọng cơ hội này.”
Những người phụ nữ này lập tức nở nụ cười tươi như hoa: “Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi vô cùng cảm kích!”

 
Chương 1376: Chương 1376


Chương 1376
Lúc này sắc mặt Bà cả Thẩm càng trở nên khó coi hơn.

Bà ta khó mà có thể duy trì biểu cảm trên gương mặt mình.

Mặc dù bà ta cũng là một tiểu tam đã thành công lên được vị trí phu nhân, nhưng không có nghĩa là bà ta cho phép những người khác có thể thế chỗ của mình.

Thẩm Ngư muốn nói điều gì đó, nhưng bây giờ người đang có tiếng nói lại là Thẩm Khả Khả chứ không phải ông ta.

Điều này khiến cho một người làm bố như ông ta cảm thấy xấu hổ đến nỗi không biết phải giấu mặt mình đi đâu nữa.

Những người phụ nữ này trước đây đã thận trọng từng li từng tí dỗ dành Thẩm Ngư, nhưng bây giờ từng người họ đều đang nịnh nọt con gái của ông ta.

Lần đầu tiên trong đời, Thẩm Ngư cảm thấy mình vô cùng bất lực.

Những người tình nhân đó còn không thèm nhìn Thẩm Ngư một cái, từng người một kéo vali, đưa con mình đi chọn phòng ngủ.

Lần này, bọn họ nhất định sẽ cố gắng hết sức để con mình giành được cơ hội nhập học này!

Bà cả Thẩm còn muốn nói gì nữa nhưng Đậu Miêu đã nói với bà ấy: “Bà cả Thẩm quả thật là tốt tính.

Còn trau dồi kiến thức như thế nữa, thật khiến người khác ngưỡng mộ.


Nói một câu nâng Bà cả Thẩm lên tận trời cao.

Bây giờ Bà cả Thẩm có muốn trở mặt cũng không thể nữa rồi.

Ai bảo bà ta muốn để lại ấn tượng tốt cho Đậu Miêu, người mà con trai bà ta đang theo đuổi chứ?
“Đây là chuyện đương nhiên.

” Bà cả Thẩm nghiến răng nghiến lợi nói: “Dù gì thì bọn họ cũng là anh chị em của nhau.

Tôi cũng mong rằng họ sẽ có một tương lai tốt đẹp.


Vẻ mặt Đậu Miêu lộ vẻ tán thưởng nói: “Thật không hổ danh là Bà cả Thẩm, thật là đại lượng.



Mặc dù Thẩm Ngư không mấy vui vẻ vì nhiều người tình như vậy mang con tới nhà, thân là một người đàn ông cặn bã chính cống nhưng ông ta nghĩ những gì Đậu Miêu nói cũng có lý.

Sau đó ông ta nhìn Đậu Miêu càng nhìn càng thấy thuận mắt.

Ông ta càng nhìn càng cảm thấy Đậu Miêu là người con dâu lý tưởng nhất của ông!
Hiểu chuyện, thông minh, đại lượng.

Ngôi nhà vốn dĩ trống rỗng bỗng trở nên sôi động náo nhiệt.

Nên biết rằng Thẩm Ngư có năm người tình và mỗi người trong số họ đều sinh cho ông ta một đứa con, thậm chí có người còn sinh hai đứa.

Kết quả là có thêm hàng chục người trong nhà.

Thế là, trong nhà lập tức liền có thêm mười mấy người.

Trong đó còn có một cô bé chưa đến năm tuổi.

Cho nên có thể không náo nhiệt được sao?
Không phải đứa này kêu la thì đến đứa kia khóc nhè, toàn bộ trong nhà trong nháy mắt trở nên vô cùng náo loạn.

Tuy nhiên, mặc kệ trong nhà có nhiều người như thế nào thì nhất định phải có phòng cho Thẩm Khả Khả.



 
Chương 1377: Chương 1377


Chương 1377
Đậu Miêu ở chung phòng với Thẩm Khả Khả, không tranh đoạt phòng với người khác.

Nhà họ Thẩm chính là một căn biệt thự liên hợp bình thường có ba tầng, tầng một là phòng khách, phòng bếp, toilet, tầng hai bốn cái phòng ngủ, ba tầng ba cái phòng ngủ.

Tất cả các phòng gộp lại cũng không đủ cho tất cả mọi người.

Cuối cùng, chỉ có thể kê thêm một chiếc giường phụ trong căn phòng lớn nhất để năm cô bé ở.

Mà đứa con trai khác của Thẩm Ngư chỉ có thể chen chúc một phòng với Thẩm Hiểu Tinh.

Bà cả Thẩm ở một căn phòng, còn năm người tình chia làm hai phòng.

Thẩm Ngư chỉ có thể ngủ trong phòng làm việc, căn phòng duy nhất tốt nhất là phòng của Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu.

Thế là, toàn bộ nhà trong nháy mắt đều đông đúc, rốt cuộc nhét không nổi thêm một người nào nữa.


Nhiều người sẽ gây khó khăn cho việc vệ sinh.

Chỉ sau một đêm, căn nhà ban đầu gọn gàng ngăn nắp liền gần như giống như có một đàn châu chấu vượt biên tạo thành một đống hỗn độn vậy.

Gân xanh trên trán Bà cả Thẩm như muốn nổ tung.

Nhưng bà ta còn có thể làm gì?
Bà ta chỉ có thể nhẫn nhịn, không còn biện pháp nào khác!
Cho dù chỉ tiêu học hành này không liên quan gì đến bà nhưng bà vẫn phải siêng năng cần cù làm ra vẻ người lớn rộng lượng chăm sóc người nhỏ ăn uống.

Từ trong đáy lòng bà ta tức muốn nôn ra máu.

Nếu như chỉ cần chịu đựng Thẩm Khả Khả thì cũng thôi đi.

Bà còn phải trơ mắt nhìn năm con tiểu tiện nhân kia, ở trước mặt bà thông đồng với Thẩm Ngư!
Trước đây, Thẩm Ngư cảm thấy có nhiều người tình là một trong những huy chương thành công của một người đàn ông.


Bây giờ, ông ta không còn nghĩ như vậy nữa.

Bởi vì, không có người nào có thể khiến ông ta yên tâm.

Chẳng hạn, ông ta vừa tiễn đi Tiểu Tam đến phòng làm việc than phiền chuyện bất bình, liền có Tiểu Tứ lấy cớ gửi đồ ăn vặt, ngoắc ngoắc quấn quấn, chết sống không muốn đi.

Tiểu Tứ còn chưa đi, Tiểu Ngũ đã vặn eo tới nói với ông ta rằng đứa nhỏ rất nhớ bố.

Tiểu Tứ nghe vậy thì kiểu làm như cô ta không có con vậy nên quay lại mang lũ trẻ qua tìm bố.

Mấy người khác thấy vậy, chỉ có các người biết tìm bố thôi sao?
Chúng tôi cũng biết tìm bố nha!
Thế là phòng làm việc quả thực thành chợ bán thức ăn.

Một đám trẻ con đang khóc lóc, ồn ào la hét khiến Thẩm Ngư sắp phát điên lên rồi.

Bà cả Thẩm lạnh lùng quan sát, lúc này bà mới hiểu đàn ông là thứ không đáng tin, thứ duy nhất có thể tin tưởng chính là con trai mình!
Chỉ cần Thẩm Hiểu Tinh có triển vọng và có thể thừa kế toàn bộ tài sản của gia tộc là được.

Nhưng hiện tại, theo quy định của pháp luật hiện hành, e rằng bà không thể độc chiếm tài sản của gia tộc được.

Vậy thì trước tiên chỉ có thể lợi dụng nhà họ Thẩm để bay lên, sau đó sẽ ly hôn và phân chia tài sản của gia tộc!

 
Chương 1378: Chương 1378


Chương 1378
Bà cả Thẩm đang tính toán, Đậu Miêu bưng cốc nước xuống: “Bà cả Thẩm, sao bác còn chưa nghỉ ngơi?”
Không biết Đậu Miêu cố ý hay vô ý liếc nhìn vị trí phòng làm việc trên tầng hai.

Cô hạ giọng hỏi: “Muộn như vậy rồi sao mọi người vẫn chưa đi ngủ thế?”
Bà cả Thẩm cười khổ một tiếng, không biết trả lời như thế nào, đành phải nói: “Để cô Đậu Miêu chê cười rồi.”
Đậu Miêu lập tức nói: “Không không, cháu và Khả Khả là bạn tốt của nhau, sao cháu lại có thể cười nhạo bác được cơ chứ? Tuy nhiên, cháu nghĩ Hiểu Tinh là con trai đường đường chính chính xuất hiện trên hộ khẩu, theo lý thuyết, tài sản trong nhà này không nên phân cho người khác đi.”
Hai mắt Bà cả Thẩm sáng lên như tìm được tri kỷ, nói: “Nhưng mà, cháu cũng đã thấy tình hình của nhà chúng ta rồi đấy.”
“À, có chuyện này cháu nhớ ra rồi.” Đậu Miêu giả bộ như đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, mở miệng nói ra.
“Luật pháp của nhà nước chúng ta thật ra là có luật bảo vệ quyền và lợi ích của những người vợ hợp pháp.


Nếu một người chồng đưa thứ gì đó cho một người phụ nữ bên ngoài, có nghĩa là đã tiêu xài tài sản chung của hai vợ chồng cho người khác, bác có thể dựa vào điểm này truy tố để lấy lại phần tiền của mình.

Nhà họ Thẩm này cũng không chỉ có một mình ông Thẩm, còn có một nửa là của bác nữa! Ôi trời, nhìn cháu xem, cháu nói cái này với bác làm cái gì chứ? Cháu chỉ là xuống tới uống miếng nước thôi.

Mà bác đấy, không tính toán cho bản thân thì cũng phải suy nghĩ cho con cái một chút.

Cháu chỉ thấy Hiểu Tinh là một người không tệ, sau này nhất định sẽ còn tiến xa hơn nữa.

Tại sao phải vì lợi ích trước mắt mà từ bỏ lợi ích lâu dài sau này chứ? Thôi cháu không nói lung tung nữa, chúng ta đi nghỉ ngơi sớm thôi.”
Nói xong, Đậu Miêu xoay người đi vào bếp lấy nước, rồi khách sáo trở về phòng.
Bà cả Thẩm lại lập tức rơi vào trầm tư.
Từ những gì Đậu Miêu vừa nói, bà ta rõ ràng nghe được hảo cảm của Đậu Miêu đối với con trai mình.

Nói cách khác, con trai bà và cô Đậu Miêu có hy vọng sao?
Đúng vậy.
Tại sao bà phải để mắt tới chút xíu lợi ích trước mắt này làm gì cơ chứ?
Dù sao, dù bọn họ có gây ồn ào như thế nào thì danh sách của học viện quý tộc này cũng sẽ không rơi vào đầu Hiểu Tinh.
Thay vì đi tranh cãi với những người phụ nữ đó thì tốt hơn hết nên sử dụng điều này như một con bài mặc cả để tranh được thứ gì đó cho con trai.
Trong tương lai, Thẩm Ngư sẽ chết, còn không biết con tiểu tiện nhân nào sẽ chiếm được tiện nghi nữa nha!
Không được, trước khi Thẩm Ngư lập di chúc, bà phải tranh thủ lấy thật nhiều tiền, thu thật nhiều vào trong tay.
Bà cả Thẩm lập tức không thể đi nghỉ ngơi được mà vội vã rời khỏi nhà.
Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu đứng trước cửa sổ, nhìn Bà cả Thẩm trong bóng tối đi ra khỏi nhà, đột nhiên cùng nhau cười phá lên.
“Vở kịch này càng ngày càng đặc sắc.” Thẩm Khả Khả nói: “Đoán xem, bà ta đi đâu vậy?”
“Đương nhiên là đi tìm người đứng đằng sau nhờ giúp đỡ chứ sao.” Đậu Miêu nói: “Mình không tin rằng Bà cả Thẩm só thể tự mình thành công leo lên vị trí đó mà không có người phía sau hậu thuẫn cho bà ta.”
“Đúng vậy.” Thẩm Khả Khả lên tiếng, một nụ cười hiện lên, sau đó đột nhiên biến mất: “Người phụ nữ này đúng thật là không đơn giản gì! Hồi đó bà ta chỉ cần dùng một câu liền có thể khiến ông bố cặn bã của mình ly hôn.”
“Câu gì vậy?”
“Bà ta nói, bà ta đã tìm người xem qua số mệnh của Hiểu Tinh rồi, nói cậu ta sau này sẽ lên như diều gặp gió.”

 
Chương 1379: Chương 1379


Chương 1379
Đậu Miêu nhìn Thẩm Khả Khả rồi nói với vẻ mặt không tin: “Chỉ vì câu nói này thôi ư?”
“Ừ.” Thẩm Khả Khả gật đầu: “Đối với người đàn ông mắc bệnh ung thư sinh sản, câu này gãi đúng chỗ ngứa của ông ta.

Cả đời này của Thẩm Ngư lúc nào cũng nghĩ đến việc lên như diều gặp gió.

Ông ta không thể không chờ đợi con trai mình trở thành thành viên của giới thượng lưu.

Mà một người của tầng lớp thượng lưu sao có thể là con riêng ngoài giá thú được?”
Vì vậy, người phụ nữ này cũng không có làm gì cả, cứ như vậy ngồi mát ăn bát vàng, nhìn Thẩm Ngư tự mình ra tay kết thúc tính mạng vợ cả.

Sau đó quay người liền mang theo con riêng tiến vào nhà họ Thẩm, rửa sạch mọi chuyện trong quá khứ.
Chậc chậc, nếu người phụ nữ này không có người nâng đỡ phía sau thì một kẻ ngốc cũng sẽ không tin vào điều đó.
Chỉ là cái tên này đã ẩn náu trong bóng tối quá nhiều năm rồi, đã đến lúc phải lôi hắn ta ra ngoài.

“Cậu lấy được đồ của Thẩm Hiểu Tinh chưa?” Thẩm Khả Khả hỏi.
“Lấy được rồi.” Đậu Miêu lấy ra một chiếc túi trong suốt đựng tóc của Thẩm Hiểu Tinh và các mô sinh học khác, tất cả đều có thể xác định được DNA.
“Cảm ơn cậu.” Thẩm Khả Khả mỉm cười.
Lần này, cô sẽ khiến Thẩm Hiểu Tinh rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khắn, không thể nào ngóc đầu lên được.
Thẩm Ngư tên bố cặn bã này có lẽ không biết rằng gen của mình bị khiếm khuyết và đã định sẵn là cả đời không thể sinh ra con trai, chỉ có sinh ra con gái thì đứa con đó mới có thể sống sót được.
Cô thực sự muốn biết khi Thẩm Ngư biết sự thật này thì sẽ có biểu cảm như thế nào.
“Cậu nghi ngờ ai là bố ruột của Thẩm Hiểu Tinh?” Sau khi Đậu Miêu hỏi, cô ấy dường như đã nghĩ ra điều gì đó và nói: “Ý của cậu là có phải là người đứng sau Bà cả Thẩm không?”
“Đúng vậy.” Thẩm Khả Khả nhẹ gật đầu: “Mình luôn luôn nghi ngờ chuyện này nhưng vẫn chưa có cơ hội chứng minh.

Bây giờ cuối cùng cơ hội này cũng đến rồi, mình tự nhiên sẽ không bỏ qua.”
“Hồi đó khi mẹ mình hấp hối, bà ấy nói với mình rằng trước khi bà ấy sinh ra mình thì có mang thai một đứa trẻ nhưng được ba tháng thì cái thai không còn nữa.

Lúc ấy bà cực kỳ đau khổ nên đi bác sĩ kiểm tra.


Bác sĩ nói rằng vấn đề không phải do bà ấy mà là ông bố cặn bã của mình.” Thẩm Khả Khả bình tĩnh nói như thể cô đang nói chuyện của người khác vậy.
“Gen của Thẩm Ngư bị khiếm khuyết và nhiễm sắc thể Y không bình thường.

Chỉ cần là con trai thì sẽ không thể vượt qua rào cản phát triển, chúng sẽ bị đào thải một cách tự nhiên.

Chỉ có gen X mới có thể tồn tại, đó là lý do tại sao Thẩm Ngư có rất nhiều người tình nhưng tất cả đều sinh ra con gái, và chỉ có hai người con trai.”
“Vậy, người con trai khác của Thẩm Ngư cũng không phải của ông ta sao?” Đậu Miêu cảm thấy thật hấp dẫn.

Về sau, Thẩm Ngư có hai người phụ nữ đều cho ông ta đội nón xanh mà ông ta vẫn ngồi đó ra cái vẻ tự mãn được!
“Ừ.” Thẩm Khả Khả nói: “Tất nhiên là mình sẽ không nói với ông ta về những chuyện như thế này.

Để ông ta đổ vỏ cũng rất tốt, không phải sao?”
Sau đó hai cô gái nhìn nhau nở nụ cười.
Bây giờ, bọn họ sẽ khuấy đục vũng nước này.
Cái kịch bản tiếp theo sẽ do họ kiểm soát.
Thẩm Khả Khả nhìn Bà cả Thẩm vội vàng lái xe ra ngoài liền lấy điện thoại ra báo tin: “Mục tiêu đã ra ngoài rồi mau đuổi theo bà ta, tìm cách lấy tóc hoặc cái gì đó có thể xác định AND của người mà bà ta liên lạc.”
Trong tai nghe vang lên một tiếng phản hồi đơn giản rồi chìm vào im lặng.

 
Chương 1380: Chương 1380


Chương 1380
Tổ chức tình báo của Tập đoàn tài chính Doãn Thị không thể tùy tiện điều động, đây là đặc quyền mà Doãn Tư Thần cấp cho cô, chỉ duy nhất một lần này thôi.
Nhưng một lần là quá đủ rồi.
Người đàn ông bám theo sau xe của Bà cả Thẩm một cách thuận lợi, ngay sau đó anh ta nhanh chóng đến được hang ổ nơi Bà cả Thẩm đang ẩn náu bên ngoài.
Bà cả Thẩm không biết mình đang bị theo dõi nên vội vàng đến một khu chung cư cũ, vào một tòa nhà nhỏ quen thuộc, trực tiếp lên lầu hai gõ cửa: “Anh Tiết, xảy ra chuyện rồi! Em phải làm sao bây giờ đây?”
Cửa vừa mở, một thanh niên cao gầy từ bên trong bước nhanh ra, anh thấy Bà cả Thẩm liền kéo bà ta vào nhà.
Khóa cửa cẩn thận sau đó kéo hết rèm cửa xuống.
Anh ta quay lại, ôm chầm lấy Bà cả Thẩm: “Bảo bối của anh, anh nhớ em chết đi được!”
“Anh Tiết!” Xương cốt toàn thân của Bà cả Thẩm đều giòn xốp hết cả rồi nhưng bà ta vẫn không quên mục đích hôm nay đến của mình là gì.
“Anh Tiết, chờ một chút, em có chuyện muốn nói với anh.”

Người đàn ông họ Tiết bình tĩnh lại: “Có phải là chuyện ma quỷ kia không?”
“Đúng vậy, hôm nay xảy ra chuyện lớn rồi.” Bà cả Thẩm nghiến răng nghiến lợi nói: “Đứa con gái lúc trước là Thẩm Khả Khả, hiện tại không biết làm sao lại lọt vào mắt quý nhân, trở thành trợ lý phụ tá thân cận bên cạnh phu nhân của chủ tịch Tập đoàn tài chính Doãn thị.

Bởi vì cô ấy, Tập đoàn tài chính Doãn thị thực sự đã cho một suất vào học tại một học viện quý tộc.

Hiện tại mấy người phụ nữ bên ngoài của Thẩm Ngư đều để mắt tới chuyện này rồi.

Bọn họ đều ở thành phố N thì thôi đi, bây giờ tất cả đều dọn vào nhà ở.

Rõ ràng là bọn họ đều đang cạnh tranh cho vị trí này.”
“Nhưng Hiểu Tinh đã tốt nghiệp đại học nên cái này vô dụng với nó.”
Người đàn ông họ Tiết cau mày nói: “Cái này không liên quan gì đến em.

Sao em lại phải lo lắng?”
“Đương nhiên là em phải gấp gáp rồi.” Bà cả Thẩm nhíu mày giận dữ.
“Thẩm Ngư, tên khốn đó đã tiêu rất nhiều tiền bạc vào những người phụ nữ đó rồi.

Lần này có cơ hội được leo lên các cô chủ cậu chủ quý tộc kia khẳng định phải cần tiền để chuẩn bị.


Nhà họ Thẩm chỉ có ngần ấy vốn liếng mà thôi nếu tiêu hết cho mấy con khốn kia vậy chẳng phải Hiểu Tinh và em sẽ không có tiền sao? Em vốn định kết hôn với ông ta là để Hiểu Tinh thừa kế tài sản.

Nhưng bây giờ còn chưa tới lúc kế thừa sản nghiệp, một đám tiểu tiện nhân kia đều đã ra mặt.

Làm không cẩn thận, gió thoảng bên tai một cái, những số tiền trong nhà kia sẽ giữ không được nữa mất.

Em chịu uất ức gả cho ông ta không phải là vì tiền của ông ta sao?”
Bên trong ánh mắt Bà cả Thẩm hiện lên một tia ngoan độc, nói: “Anh Tiết, chúng ta phải tìm cách móc tiền ra khỏi Thẩm Ngư! Hiểu Tinh là con của chúng ta, chúng ta phải vì thằng bé mà cân nhắc!”
Người đàn ông họ Tiết quả nhiên trở nên nghiêm túc: “Em nói không sai.

Hiện tại Thẩm Ngư còn chưa để ý tới những điều này, chúng ta phải nắm chặt thời gian chuẩn bị.

Những năm này, ông đều đặt tài sản ở chỗ nào rồi em có biết không?”
“Em chỉ biết trong cái két sắt ở nhà là một số đồ châu báu trang sức và một số giấy chứng nhận quyền tài sản.


Đồ trang sức có thể đổi ra tiền nhưng giấy chứng nhận quyền tài sản thì vô dụng.

Chỉ cần nó chưa được sang tên thì cũng không có ý nghĩa gì.”
Bà cả Thẩm nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông ta chính là đang đề phòng em! Tên khốn kiếp!”
“Được rồi, em cũng đừng lo chuyện này nữa, anh sẽ tìm cách giải quyết.” Người đàn ông họ Tiết bóp bóp má Bà cả Thẩm.
“Chờ cầm được tiền, chúng ta liền cao chạy xa bay, sống cuộc sống của hai chúng ta mà thôi.”
“Anh Tiết!” Bà cả Thẩm ngã vào đàn ông họ Tiết, ánh mắt nhu hòa đến mức giống như có thể chảy ra nước.
Người đàn ông họ Tiết bế Bà cả Thẩm lên, quay người vào phòng ngủ.

 
Chương 1381: Chương 1381


Chương 1381
Khoảng nửa giờ sau, Bà cả Thẩm vội vàng rời khỏi căn nhà cũ, đeo kính râm, che giấu tung tích rồi vội vã rời đi.

Những người theo dõi Bà cả Thẩm được chia thành hai đội.

Một nhóm người tiếp tục đi theo Bà cả Thẩm.

Một nhóm người khác xuống xe thay trang phục rồi đi lên gõ cửa: “Kiểm tra đồng hồ nước.


“Tới đây tới đây.

” Cánh cửa mở ra, một người đàn ông lôi thôi bước ra từ bên trong không chút nghi ngờ: “Tại sao phải kiểm tra lại đồng hồ nước?”
Người bên kia mở hộp dụng cụ và ra hiệu cho anh ta nhìn vào: “Có người đã gọi cho bộ phận chăm sóc khách hàng và nói rằng đường ống nước ở đây bị rò rỉ, tôi không rõ đó là hộ gia đình nào nên chỉ có thể kiểm tra từng cái một.


Người đàn ông Tiết thấy bên kia đã có đầy đủ dụng cụ, thủ tục đầy đủ và đang mặc quần áo lao động của công ty nước, còn có danh sách khách hàng của công ty nước nên không nghi ngờ gì nữa cho họ vào nhà.

Hai người kiểm tra đường ống nước máy tại nhà một cách chuyên nghiệp.


Một người lấy mẫu đơn ra và viết vài chữ trên đó, yêu cầu người đàn ông họ Tiết ký tên và xác nhận.

“Nếu anh phát hiện lại sự cố rò rỉ, anh chỉ cần gọi đến số dịch vụ chăm sóc khách hàng ở trên.


Bởi như vậy, người đàn ông này quả nhiên không nghi ngờ gì, thong dong ký tên vào.

Trong khi anh ta ký tên, một người khác lẻn vào phòng ngủ, bình tĩnh lấy tóc và các loại khăn giấy của đàn ông họ Tiết và Bà cả Thẩm trên gối cho vào túi.

Sau đó cả hai trao đổi ánh mắt và cùng nhau rời đi.

Trong lòng người đàn ông họ Tiết lúc này đang suy nghĩ về việc làm thế nào để moi tiền Thẩm Ngư, nên cũng không nghi ngờ gì để bọn họ rời đi.

“Có lấy được đồ không?” Thẩm Khả Khả nhận được cuộc gọi từ họ: “Anh đã chụp được ảnh của Bà cả Thẩm và người đàn ông đó chưa?”
“Tất nhiên là rồi.

” Bên kia trả lời: “Trợ lý Thẩm còn cần gì nữa không?”
“Việc cuối cùng, phiền anh gửi tất cả mẫu đi xét nghiệm ADN và đưa ra báo cáo xét nghiệm càng sớm càng tốt.

” Thẩm Khả Khả nói: “Cảm ơn các anh.



“Được.

” Sau khi bên kia trả lời, liên lạc liền bị gián đoạn.

Thẩm Khả Khả nói với Đậu Miêu: “Quả nhiên, Bà cả Thẩm có quan hệ bồ nhí với một người đàn ông bên ngoài, sau đó lại để cho tên cặn bã kia làm bố đổ vỏ, đuổi mẹ con mình ra khỏi nhà.

Ha ha ha ha, đây đúng là quả báo mà!”
Đậu Miêu vỗ vai Thẩm Khả Khả: “Trò hay chính thức bắt đầu rồi, chúng ta cứ từ từ xem đi.


Đêm nay đâu chỉ có náo nhiệt mà là vô cùng vô cùng náo nhiệt mới đúng.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, quay người nằm xuống an tâm nghỉ ngơi.

Rốt cuộc Thẩm Ngư cũng hiểu được, có nhiều người phụ nữ kỳ thật cũng không phải là chuyện gì tốt.

Để an ủi bọn họ, Thẩm Ngư hứa hết lần này đến lần khác, bỏ tiền ra mua thứ này thứ kia để hứa hẹn, tóm lại là ông ta đã đủ mệt rồi.

Vì vậy, ông ta không biết vợ mình đã đi đâu vào buổi tối hôm đó.

Một đêm cứ như vậy mà trôi qua.

Rạng sáng ngày hôm sau, Đậu Miêu và Thẩm Khả Khả đứng dậy đi xuống lầu thì phát hiện họ vẫn chưa dậy.



 
Chương 1382: Chương 1382


Chương 1382
Ha ha, cũng phải thôi.

Một đêm ồn ào như vậy, buổi sáng có thể dậy sớm được mới là lạ.
Thẩm Hiểu Tinh dậy từ rất sớm, vừa nhìn thấy Đậu Miêu đã sốt sắng chào hỏi: “Cô Đậu, chào buổi sáng! Cô có đói không? Tôi đã gọi điện thoại để người giúp việc mang đồ ăn sáng đến, bọn họ đang trên đường đến.

Trong nhà quá nhiều người, nấu cơm chắc chắn sẽ không kịp nên tôi chỉ mua đồ làm sẵn từ bên ngoài.”
“Không thành vấn đề, tôi ăn gì cũng được.” Đậu Miêu cười nói: “Tối hôm qua nghỉ ngơi tốt không?”
Đậu Miêu mở to mắt nói dối.
Quầng thâm của Thẩm Hiểu Tinh có thể so với gấu trúc còn lớn hơn.
Nhưng cô ấy chính là giả bộ như cái gì cũng không biết, không hề phát hiện cái gì.
Nếu không như vậy, vở kịch này làm thế nào có thể tiếp tục diễn được?

“Tốt lắm.” Thẩm Hiểu Tinh cũng mở mắt nói tào lao: “Hôm nay trong nhà đại khái sẽ rất náo nhiệt, cô cũng đừng chê cười chúng tôi nhé!”
“Có chuyện gì mà phải chê cười? Dù sao anh cũng là cậu chủ lớn đường đường chính chính của nhà họ Thẩm, là số một của nhà họ Thẩm, cho dù mấy đứa em này có nhảy nhót loạn xạ thì vẫn không thể vượt qua anh được đúng không?” Đậu Miêu như đang tán gẫu việc nhà.
“Năm đó thời điểm chủ tịch của chúng tôi ngồi lên chức vụ chủ tịch cũng không dễ dàng như vậy.

Lúc đó cựu chủ tịch trước kia xảy ra chuyện, các cô chú trong nhà đều không biết bao nhiêu người thèm muốn vị trí đó đâu.

May mà có lão phu nhân trấn giữ ở nhà, nắm giữ quân bài mấu chốt trong nhà mới có thể vượt qua mọi ý kiến và tiến cử chủ tịch của chúng ta lên vị trí đó đấy.

Anh thấy đó, trải qua bao nhiêu năm chăm lo quản lý tập đoàn, ai còn dám mở miệng nói chủ tịch của chúng tôi không ngồi được vị trí này đâu?”
Đậu Miêu uống một hơi, thản nhiên nói: “Con chính thống là con chính thống, cũng không phải vị trí mà mấy người con riêng có thể tùy ý ngấp nghé được.”
Hai mắt Thẩm Hiểu Tinh sáng lên như thể anh ta đã hiểu ra điều gì đó.
“Nhìn tôi này, mới sáng sớm lại nói gì với anh thế này? Tuy nhiên, chuyện của chủ tịch chúng tôi không phải là chuyện bí mật.


Chỉ cần hỏi một chút là anh có thể biết được.” Đậu Miêu cười nhẹ nói.
“Thực ra anh cũng rất tuyệt.

Hơn nữa, anh đã tốt nghiệp đại học rồi, cũng nên làm một việc gì đó nghiêm túc đi.”
Thẩm Hiểu Tinh không hiểu ý tứ đằng sau, chỉ cảm thấy đây là Đậu Miêu đang coi trọng anh ta, cổ vũ biểu hiện của anh ta.
Trái tim của Thẩm Hiểu Tinh ngây ngất!
Nếu anh ta thành công trong việc nắm được toàn bộ nhà họ Thẩm và có một người phụ nữ như Đậu Miêu làm bạn gái của anh ta thì tương lai nhà họ Thẩm sẽ ngày càng thịnh vượng, những điều này đều ở trong tầm tay nha!
Lúc này, mấy đứa nhỏ khác bắt đầu nhao nhao thức dậy.
Thời điểm nhìn thấy Đậu Miêu đều vô cùng lễ phép và khách khí tới chào hỏi.
Một lát sau, toàn bộ phòng ăn trở nên náo nhiệt.
Bữa sáng được đưa tới, mọi người cũng không đợi những người khác, ai xuống trước thì ăn trước.
Sau khi Thẩm Hiểu Tinh ăn xong, anh ta quyết định đi lên nói chuyện vui vẻ với Thẩm Ngư.
Đậu Miêu nói không sai.
Anh ta đường đường là cậu chủ cả của nhà họ Thẩm, dựa vào cái gì để người khác vượt qua anh ta?
Bọn họ muốn giành được suất vào học viện quý tộc của tập đoàn tài chính Doãn thị sao? Có thể, vậy liền từ bỏ quyền kế thừa gia sản đi!

 
Chương 1383: Chương 1383


CHƯƠNG 1383
Mỗi ngày mặc những món đồ hiệu khác nhau đi làm, cầm túi phiên bản quốc tế, đi làm tan làm còn có tài xế đưa đón, cô ta phải sống thật sung sướng, trang điểm lộng lẫy khiến Trần Vu Nhất nhìn mà cảm thấy không thoải mái, không tự nhiên.

Thời gian không phụ người có lòng.

Hôm nay, đúng lúc tan tầm thì cô ta gặp phải Trần Vu Nhất, mặt chạm mặt, cô ta nhìn rõ thấy anh ta, anh ta cũng nhìn rõ thấy cô ta.

Vậy nên tất nhiên cô ta cũng thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt anh ta, rõ ràng đến độ làm cô ta vui sướng, đây chính là kết quả mà cô ta muốn thấy đấy thôi.

Nhưng mà thật ra cô ta cũng không biết rằng Trần Vu Nhất thấy ngạc nhiên chính là tại sao bây giờ cô ta lại ở đây cơ!
Đúng lúc này vừa hay có chiếc Bentley màu đen đi tới đón cô ta ngay trước mặt Trần Vu Nhất, quần áo cô ta bay bay, cầm chiếc túi xách nhỏ xinh phiên bản giới hạn, đi lướt qua trước mặt anh ta, lên chiếc xe Bentley, rời đi một cách nghênh ngang, khi nhìn thấy bóng hình Trần Vu Nhất càng ngày càng xa thì Lâm Nam Kiều cuối cùng cũng cười đầy thống khoái.

Tiếng cười vang lên đột ngột khiến cho tài xế ngồi đằng trước giật mình.


Sau khi chắc chắn là không có xảy ra chuyện gì cả thì anh ta mới yên tâm hơn đôi chút, chuyên tâm lái xe.

Trần Vu Nhất cũng không thấy tò mò gì lắm về hoàn cảnh của Lâm Nam Kiều lúc này.

Anh ta cũng chẳng có tâm trạng đâu mà đi quan tâm.

Tình hình tốt hay tệ hay thế nào thì cũng chẳng liên quan gì tới anh ta cả.

Người mà anh ta yêu sâu đậm nhất, người mà anh ta trân trọng nhất, anh ta đã đánh mất rồi, vậy còn có cái gì có thể khiến cho anh ta lộ vẻ xúc động nữa? Không có.

Trước kia, anh ta ỷ vào người ấy vẫn luôn bên mình cho nên mới không để ý cũng chẳng kiêng nể chuyện gì, cho tới hôm nay, khi mà đã đánh mất thì anh ta mới cảm thấy trống rỗng tĩnh mịch.

Cuộc sống của anh ta bây giờ có thể hình dung bằng bốn từ “ao tù nước đọng”, không sóng gió, đều đều, bình tĩnh chẳng hề chập chờn.


Vẻ mặt Trần Vu Nhất bình tĩnh, gọi điện thoại cho giám đốc, bảo không cần cho Lâm Nam Kiều đi làm nữa, từ nay trở đi ai mà dám để cho cô ta đi vào thì cứ làm sẵn đơn nghỉ việc đi!
Giám đốc bị dọa sợ, cứ nghĩ đối phương là mợ chủ, không ngờ ông chủ lại giận dữ đến thế!
Lâm Nam Kiều về đến chung cư ăn chút gì đó, rồi lại đổ đầy mồ hôi, chẳng hiểu dạo này cô ta bị làm sao mà cứ động chút là đổ mồ hôi mồ kê.

Vừa rồi cô ta ăn chút đồ ăn lạnh, vừa mới ăn xong liền đứng dậy chạy thẳng vào phòng vệ sinh.

Cho đến khi đi ra thì cả người cô ta lại mồ hôi mồ kê nhễ nhại, cô ta cũng chẳng để tâm lắm, chỉ nghĩ đơn giản chắc là thân thể mình yếu ớt, thấy mình nên đi khám chuyên khoa dinh dưỡng thôi chứ cứ tiếp tục thế này thì sớm muộn cũng xảy ra vấn đề, người lúc nào cũng chảy mồ hôi nhễ nhại, tiêu chảy, lại còn mệt lả đi nữa.

Cũng không biết đây là triệu chứng của bệnh gì không nữa! Lại còn kỳ quái đến như thế! Chẳng lẽ dạo này cô ta chơi bời quá nên thân thể mới yếu ớt như thế này chăng?

Vào buổi tiệc tối, có Thẩm Hoài Dương, Quý Hướng Không, và Trần Vu Nhất.

“Vợ cậu có nói cậu vụ phải đi nước K không?” Quý Hướng Không hỏi.

Thẩm Hoài Dương nhàn nhạt nhấp một miếng trà, hỏi ngược lại: “Thế cậu nghĩ thế nào?”
“Thân Nhã sắp kết hôn, các cô ấy thấy không yên tâm nên định đi nước K, định đi từ bây giờ đến sau khi làm lễ xong cơ, này là nói đùa ấy chứ nhỉ?” Quý Hướng Không rót một ly rượu, ngửa đầu, uống ực một hớp.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom