Cập nhật mới

Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2289


CHƯƠNG 2289

Hạ Nhiên không biết cô có dám tin tưởng không.

Lục Đông Thăng cũng biết bản thân hết hy vọng, anh ta đứng dậy, nhìn chằm chằm Hạ Nhiên một lúc: “Nếu thấy không hạnh phúc, có thể đến tìm anh bất cứ lúc nào.

“Cô ấy hoàn toàn không cần lốp dự phòng!” Thẩm Trạch Hy lập tức chặn họng anh ta.

“Có cần lốp dự phòng hay không anh không có quyền quyết định, là ở cô ấy, vì cô ấy, tôi sẵn lòng làm tất cả!” Lục Đông Thăng hoàn toàn vứt bỏ lòng tự trọng của bản thân.

Thẩm Trạch Hy cười quyến rũ: “Đáng tiếc quá, nhưng quyền quyết định là ở tôi, tôi sẽ không cho cô ấy có cơ hội như thế, cô ấy cũng sẽ không can đảm vậy đâu.”

Hạ Nhiên im lặng: “…”

Nói thế có khinh thường cô quá không vậy? Hơn nữa còn hơi quá đáng và ngang ngược nữa.

Nói xong, Thẩm Trạch Hy nắm lấy tay cô, mạnh mẽ dẫn cô rời đi.

Trên đường đi, Thẩm Trạch Hy nhìn vào mắt cô, khinh thường nói một câu: “Em đúng là không có khí phách!”

“Sao tôi lại không có khí phách?” Hạ Nhiên tỏ vẻ khó hiểu.

“Tối qua còn nói sẽ không nối lại tình xưa với anh ta, hôm nay lại lén anh gặp mặt anh ta?”

Hạ Nhiên hoàn toàn mơ hồ vì suy luận của anh: “Ai nói gặp nhau thì sẽ nối lại tình xưa?”

“Vậy em nói xem gặp nhau để làm gì?”

“Tôi cũng không thể để anh ta ngày ngày đến nhà làm phiền được, tôi ra ngoài gặp anh ta một lần là muốn cắt đứt mọi chuyện, sau này không cần thiết gặp nhau nữa, tôi làm thế là đoạn tuyệt, hiểu không?”

Thẩm Trạch Hy cười nói: “Thì ra vẫn còn rất thông minh, vẫn còn đáng khen!”

“Anh nghĩ tôi ngốc giống anh sao!”

“Được, được, có thưởng.”

Bầu không khí giữa hai người vẫn luôn rất thoải mái, vừa nói vừa cười, trên đường đi, tiếng trò chuyện vẫn không ngừng vang lên.

Mẹ của Hạ Nhiên đã chuẩn bị xong bữa tối, thấy hai người trở về cùng nhau thì vui mừng xới cơm, bảo hai người đi rửa tay.

Lúc ăn bữa tối, mẹ của Hạ Nhiên luôn tỏ vẻ muốn nói lại thôi, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết lên tiếng thế nào, cũng có thể nói là không biết nên nói hay không, cứ xoắn xuýt mãi như thế.

“Bác gái, bác muốn nói gì thế ạ?” Đương nhiên Thẩm Trạch Hy cũng thấy rõ thái độ khó xử của bà ấy, vì thế bèn hỏi.

“Bác muốn hỏi, cháu cảm thấy Nhiên Nhiên nhà bác thế nào?” Trong giọng nói của bà ấy chứa đựng sự thăm dò.

Hạ Nhiên nhíu mày, không biết bà ấy muốn nói gì, sao lại đột nhiên hỏi vấn đề khó hiểu thế này?”

“Rất được, xinh đẹp, hiền lành, chính nghĩa, hơn nữa còn biết đánh nhau, thật sự rất tốt.” Thẩm Trạch Hy ngẩng đầu trả lời một cách nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía Hạ Nhiên cũng chứa đựng sự thâm tình và dịu dàng.

Tựa như bọn họ yêu thương nhau sâu đậm, trong mắt chỉ có nhau vậy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2290


CHƯƠNG 2290

Hạ Nhiên cũng bị ánh mắt đó làm động lòng, suy nghĩ bay xa, trở nên mất hồn.

“Vậy cháu cảm thấy bao giờ đính hôn thì được?”

Hạ Nhiên sửng sốt, cô nhíu mày, vội vàng kéo áo mẹ, ý bảo bà ấy đừng nói nữa.

Sao có thể hỏi linh tinh thế?

Nhưng ai ngờ Thẩm Trạch Hy chỉ hơi nhíu mày, sau đó lại nói: “Bác gái cảm thấy mùng năm tháng mười được không?”

Bây giờ dương lịch là ngày mười ba tháng mười, âm lịch là tháng chín, cũng không còn bao lâu nữa…

Hạ Nhiên ngạc nhiên, không ngờ anh thật sự trả lời!

“Bác cảm thấy rất ổn, nhưng chưa từng gặp ba mẹ cháu, bây giờ quyết định vội vàng như thế có phải không ổn lắm không?”

Nghe vậy, Thẩm Trạch Hy siết chặt lấy đũa, nhưng anh lấy lại bình tĩnh rất nhanh: “Không sao, gặp anh cả của cháu là được rồi.”

Anh cả như ba, bây giờ anh chỉ để ý đến ý kiến của anh cả và chị dâu thôi!

Hạ Nhiên lén kéo ống tay áo của anh: “Anh không nói đùa chứ, diễn kịch cũng đâu đến mức nhập tâm như thế, sao, sau này anh làm sao tìm đường lui cho mình được?”

“Anh không đùa, em cảm thấy diễn kịch có nhất thiết phải nhập tâm như thế không hả?”

Nghe vậy, trái tim cô không khỏi đập nhanh hơn: “Nhưng anh còn chưa hỏi ý kiến của tôi mà!”

“Còn phải hỏi sao? Em đã thể hiện rất rõ ràng rồi, hoàn toàn không cần hỏi ý em!”

Hạ Nhiên ngơ ngác: “Tôi thể hiện lúc nào? Đừng nói anh bị ảo giác nhé?”

“Vậy sao lúc anh hôn em em lại không tránh ra? Hơn nữa còn mặc cho anh hôn? Nếu là trước kia thì em đã đánh anh rồi!”

Hạ Nhiên cắn môi, dường như khi nãy đúng là như thế thật!

“Đó là vì tôi muốn đuổi Lục Đông Thăng, cho nên anh làm thế với tôi tôi mới không phản kháng, anh không cần suy nghĩ quá nhiều!”

Cô nhất quyết không chịu thừa nhận, cắn răng phản bác.

“Vậy em không muốn gả cho anh sao?” Thẩm Trạch Hy nhìn chằm chằm cô, nghiêm túc hỏi.

“…”

Thẩm Trạch Hy lại nhanh chóng nói: “Nếu em không lập tức phủ nhận thì chứng tỏ em đang suy nghĩ, suy nghĩ là muốn đồng ý, gả cho anh có gì không tốt, đúng không?”

Hạ Nhiên đỡ trán, cảm thấy chủ đề này hơi bất ngờ, cũng không biết sao lại nhắc đến nó nữa!

“Phiền quá, tôi đi nghỉ ngơi một lát.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cô rời đi, mẹ cô cười khẽ, chứng tỏ cô vẫn có tình cảm, nếu không cáu kỉnh cái gì chứ?

Bà ấy cười khẽ vỗ vai Thẩm Trạch Hy.

Buổi tối, mẹ Hạ Nhiên đi vào phòng, Hạ Nhiên còn chưa ngủ, ngồi đó không biết đang nghĩ gì.

“Trạch Hy là một người đàn ông tốt, con phải giữ cho kỹ, cậu ấy chu đáo, tính tình cũng tốt, bỏ lỡ cậu ấy, con cảm thấy con còn có thể gặp được một người đàn ông như thế nào?”

Hạ Nhiên cũng biết là anh tốt.

“Thừa dịp lúc này có thể giữ trong tay thì phải nhanh chóng giữ lấy cậu ấy, đừng làm ra chuyện khiến bản thân hối hận! Có vài thứ một khi bỏ lỡ là sẽ bỏ lỡ cả đời, mãi mãi không thể quay đầu được nữa, con hiểu không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2291


CHƯƠNG 2291

“Con biết, con đúng là có thích và có thiện cảm với anh ta, nhưng hai chúng con quen nhau chưa lâu, hai bên không hiểu rõ nhau, vội vã như thế có phải không được ổn lắm không?”

Mẹ Hạ Nhiên thở dài, bà ấy chậm rãi nói: “Cái gì gọi là hiểu rõ? Có vài người đã quen biết mười mấy năm, cho rằng đã đủ hiểu nhau rồi, nhưng vẫn trải qua một cuộc sống thế nào?”

“Một cuộc hôn nhân hạnh phúc không phải là hai bên phải hoàn toàn hiểu nhau trước khi kết hôn, bây giờ con chỉ cần biết tính cách của cậu ấy, cảm thấy có thể gửi gắm bản thân cho cậu ấy là được, sau này từ từ tìm hiểu, dù sao hôn nhân cũng cần giai đoạn làm quen, sau khi kết hôn lại tìm hiểu thêm, con sẽ phát hiện cuộc sống sẽ trở nên rất thú vị.”

“Hầy…” Hạ Nhiên khẽ thở dài: “Đây rõ ràng là mẹ muốn đuổi con ra khỏi nhà nên mới lấy cớ, nhưng tại sao con lại cảm thấy mẹ nói rất có lý, không cãi lại được?”

“Vì mẹ nói đúng chứ sao! Mẹ lấy kinh nghiệm của người đi trước để nói với con những lời này, mẹ có thể chắc chắn rằng nghe theo lời mẹ, sau này con sẽ không hối hận, chắc chắn sẽ không!”

Hạ Nhiên day trán, cô không nói gì nữa, chỉ giữ im lặng.

Cô thật sự có thiện cảm với Thẩm Trạch Hy, đây là sự thật không thể chối cãi, hơn nữa có thể nói là yêu anh!

Một ngày không gặp như cách ba thu, nhìn thấy người đến không phải anh, tâm trạng vui mừng bị thay thế bằng sự buồn rầu, đây không phải say mê, không phải yêu thì là gì?

Dường như gả cho một người có nhân phẩm như anh cũng rất tốt, dù sao cô cũng đã yêu anh rồi, không phải sao?

Tiếng thông báo tin nhắn vang lên, cô mở ra –Cần phải cân nhắc là chuyện hiển nhiên, nhưng chắc em cũng thấy anh chị anh thích em, về những chuyện khác, anh cũng không nhiều lời nữa, em suy nghĩ đi, cho em thời gian…

Hạ Nhiên ném điện thoại đi, cô híp mắt, tay chậm rãi day trán, thật sự bị đắm chìm rồi!

Trước kia còn nói bản thân sẽ không lấy chồng, bây giờ xem ra phải là sợ lấy chồng mới đúng!

Nhưng vì đối tượng là anh cho nên cô cũng không lo lắng và hốt hoảng cho lắm, ngược lại còn rất bình tĩnh, ở bên nhau lâu như thế, cô hiểu rõ tính cách của anh.

Có lẽ anh không phải loại đàn ông tuỳ tiện!

Sáng ngày hôm sau, lúc Hạ Nhiên mở cửa phòng thì thấy Thẩm Trạch Hy ngồi trên sofa phòng khách, cô ngơ ngác, miệng há to như có thể nhét vào một quả trứng gà, sao lại đến sớm thế?

“Trong khoảng thời gian em chưa đồng ý, anh sẽ ngày ngày đến điểm danh, để em có thể nhìn thấy điểm tốt của anh, mãi đến khi không nỡ rời khỏi anh!” Anh nói năng hùng hồn, khoé mắt chứa ý cười, nét mặt dịu dàng.

Hạ Nhiên nuốt nước miếng, lần đầu tiên cảm thấy anh rất chói mắt, hơn nữa còn rất quyến rũ, khiến người ta không thể nhìn thẳng!

Ăn sáng xong, anh đưa cô đến công ty, còn mua cho cô không ít trái cây và đồ ăn vặt.

Cô cũng đã qua cái tuổi ăn quà vặt từ lâu rồi, nhưng những hành động này vẫn khiến cô rất vui vẻ, những lời anh từng nói đều được thể hiện bằng hành động, không phải chỉ nói rồi lại thôi…

Hơn nữa, anh còn ngày càng thân mật hơn, mỗi ngày gọi điện thoại hai lần, đưa đi làm, đón về nhà!

Phụ nữ ở cục cảnh sát đều nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ và ghen tị, còn có mấy người phụ nữ dùng ánh mắt gi ết chết cô!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2292


CHƯƠNG 2292

Tại sao! Tại sao chứ! Tại sao cô có thể có được sự yêu thương của một người đàn ông như vậy.

Hạ Nhiên dần cảm thấy không chịu đựng được những ánh mắt như thế nữa, người người đều nói dư luận rất đáng sợ, quả nhiên không sai.

Cô đề nghị Thẩm Trạch Hy không được đến đón cô, hoặc là đưa cô đi làm nữa, ánh mắt và lời bàn tán của những người ở cục cảnh sát quá khó chịu.

Thẩm Trạch Hy luôn rất có chủ kiến, hơn nữa làm việc còn quyết đoán, sạch sẽ, lưu loát, hoàn toàn không quan tâm đ ến ý kiến và cảm nhận của người khác.

Cho nên anh vẫn làm như trước đây.

Hạ Nhiên hết cách với anh, nhưng cũng đã dần quen, có nhiều lúc anh không đến, cô còn thấy rất mất mát.

Thói quen thật sự là một thứ rất đáng sợ, có nhiều lúc, nó sẽ đem lại ảnh hưởng chí mạng.

Sau khi chia tay với Lục Đông Thăng, cô chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ qua lại với một người đàn ông khác, là anh cố chấp xông vào cuộc sống của cô, khiến cô bắt đầu từ việc ghét bỏ sự tồn tại của anh trở thành quen thuộc, sau đó là thích, đây là một quá trình từ từ làm quen.

Chiều hôm nay, trên đường đi đón cô, Thẩm Trạch Hy mua một đoá hoa hồng đỏ rực, cánh hoa rất mềm mại, đỏ rực như lửa, cực kỳ xinh đẹp.

Vừa bước ra khỏi cục cảnh sát, Hạ Nhiên lập tức nhìn thấy bó hoa đỏ như lửa trước mặt, cô trợn mắt, sửng sốt.

Thẩm Trạch Hy bước tới, đưa bó hoa hồng kia cho cô.

“Anh lại làm ra chuyện thu hút sự chú ý của người khác?” Hạ Nhiên nâng tay day trán, day đến mức cảm thấy đau.

“Em không thích sao?” Thẩm Trạch Hy mỉm cười.

“Thích lắm.” Cô ngửi hoa, hoa hồng toả ra mùi thơm nhàn nhạt, khiến tâm trạng của người ta rất thoải mái.

“Tối nay anh chị của anh muốn gặp em? Có thể gặp nhau không?”

Hạ Nhiên chớp mắt: “Không phải lúc trước đã gặp rồi sao?”

“Đúng là gặp rồi, nhưng cũng không chính thức, lần này coi như là chính thức gặp mặt, tám giờ tối, ở nhà hàng Địa Cung…”

Hạ Nhiên day trán, về đến nhà, cô nói chuyện này với mẹ, mẹ cô hơi căng thẳng, dù sao bà ấy cũng chỉ từng gặp Trạch Hy, nhân vật lớn như Thẩm Hoài Dương chỉ từng thấy trên ti vi, bây giờ đột nhiên phải gặp nhau, đương nhiên là căng thẳng rồi.

Cô vẫn luôn ở bên cạnh an ủi, nói không sao đâu, anh là một người rất thân thiện, cũng rất dễ nói chuyện.

Thay quần áo, lại chuẩn bị thêm một lúc, sau đó cũng đến giờ, Thẩm Trạch Hy chạy xe đến đón, Hạ Vũ cũng đi cùng.

Đến nhà hàng, Thẩm Hoài Dương và Diệp Giai Nhi đã đến, còn có Huyên Huyên và tiểu bảo bối, đi vào, Hạ Nhiên hơi cẩn thận và không được tự nhiên, không biết nên nói gì.

Trước kia không phải chưa từng gặp nhau, nhưng vì không có quan hệ gì cho nên rất tự nhiên, nhưng cảnh tượng bây giờ thật sự hơi ngại ngùng.

Mẹ của Hạ Nhiên còn căng thẳng hơn cả cô, bà ấy chưa từng gặp Thẩm Hoài Dương, lúc này cũng không biết nên nói chuyện thế nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2293


CHƯƠNG 2293

Cuối cùng vẫn là Thẩm Hoài Dương lên tiếng trước: “Bác gái, lần đầu gặp mặt, cháu là Thẩm Hoài Dương, anh cả của Trạch Hy, mời ngồi.”

Lời chào hỏi của anh khiến bầu không khí thoải mái hơn rất nhiều, vẻ cứng đờ và mất tự nhiên của mẹ Hạ Nhiên cũng giảm đi, mọi người ngồi xuống.

Diệp Giai Nhi cũng cười chào hỏi, cô đẩy nhẹ Huyên Huyên.

Huyên Huyên rất tinh ranh, bị mẹ đẩy một cái, cô bé lập tức hiểu ngay, cô bé nở nụ cười ngọt ngào, khôn khéo gọi bà.

Mẹ của Hạ Nhiên rất thích trẻ con, nhìn thấy một đứa bé vừa ngoan ngoãn vừa xinh như thế thì rất vui, bà lập tức ôm cô bé, lấy tiền từ trong ví ra cho Huyên Huyên.

Bà biết nhà họ Thẩm giàu có, chút tiền cho trẻ con chẳng là gì với họ, nhưng dù gì cũng là tấm lòng của bà, cũng không có thứ gì khác để tặng.

Đương nhiên Diệp Giai Nhi cũng hiểu cho bà ấy, cô nhận lấy ba trăm nghìn thay cho tiểu bảo bối: “Bác gái mới lần đầu gặp mặt đã thế này, sau này bọn chúng sẽ bị chiều hư đấy.”

“Trẻ con là để cưng chiều mà.” Mẹ Hạ Nhiên vẫn cứ ôm Huyên Huyên không buông tay.

Bà vốn nghĩ Thẩm Hoài Dương và Diệp Giai Nhi là kiểu người cao quý, nhưng sau khi tiếp xúc mới biết tính cách của họ giống Trạch Hy như đúc, cho nên mới yên tâm.

Diệp Giai Nhi cũng luôn tìm chủ đề nói chuyện với Hạ Nhiên, cảm giác mất tự nhiên thoáng chốc biến mất, hai người trò chuyện rất hợp nhau.

Bọn họ đều rất thích Hạ Nhiên, nếu không lúc đầu đã không cố hết sức ghép đôi cho hai người.

Thẩm Trạch Hy rất thích bầu không khí bây giờ, rất hoà thuận.

Mọi chuyện đều tiến hành rất thuận lợi, cũng như trong dự đoán, hơn nữa hai bên còn rất thân thiện.

Bữa ăn tối rất vui vẻ, sự ngăn cách trong lòng mẹ của Hạ Nhiên hoàn toàn biến mất, lúc ăn, bà để ý thấy Thẩm Hoài Dương vẫn không ngừng gặp thức ăn cho Diệp Giai Nhi, ngay cả đứa bé cũng được anh bế trong lòng.

Nghe Hạ Nhiên nói, chị dâu cả của Thẩm Trạch Hy cũng chỉ là con gái của một gia đình bình thường, bây giờ thấy hai người yêu thương nhau như vậy, bà cũng rất yên tâm, tin tưởng thái độ làm người của Thẩm Hoài Dương.

Rất khó tưởng tượng, một người đàn ông điển trai, cao quý và có địa vị như vậy lại giống hệt những người đàn ông bình thường khác.

Phía bên kia bàn ăn, Hạ Nhiên đang gắp thức ăn cho Thẩm Trạch Hy, còn Thẩm Trạch Hy thì gỡ xương cá cho cô. Trên mặt hai người đều mang theo ý cười nhạt, khiến người khác nhìn vào là thấy hạnh phúc và nở nụ cười phát ra từ đáy lòng.

Bà còn gì phải lo lắng nữa?

Sau khi ăn tối xong, Thẩm Hoài Dương khăng khăng muốn đưa ba người về nhà, nhưng Hạ Nhiên lắc đầu nguầy nguậy, ý bảo không cần, bên ngoài có xe taxi, bắt một chiếc cũng rất tiện.

“Đây là lần đầu, chúng tôi đương nhiên phải đưa về rồi, hơn nữa có thể coi như để biết địa chỉ nhà, vì thế dù như nào cũng không thể bắt xe được…”

Mặc dù lời của Thẩm Hoài Dương khá khách sáo, nhưng lại đầy lịch sự, và toát lên sự uy nghiêm không thể chống cự.

Vốn dĩ, Thẩm Trạch Hy cũng muốn từ chối, nhưng sau khi nghe thấy anh trai nói vậy, anh bèn nuốt những lời định nói trở lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2294


CHƯƠNG 2294

Cho dù anh trai nói gì thì cũng đã suy nghĩ kỹ càng rồi, cho nên đều đúng cả.

Nghe vậy, mẹ Hạ Nhiên cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể gật đầu.

Xe chạy trên đường, Huyên đúng là một hạt dẻ cười mà, cô bé ngồi ở ghế giữa, hát ca không ngừng.

Cả đường đi đều là tiếng cười nói vui vẻ, không hề gián đoạn lúc nào.

Sau khi đỗ xe, Thẩm Hoài Dương lấy món quà đã chuẩn bị trước từ trong cốp xe ra, có ba món, đóng gói rất tinh xảo, lộng lẫy.

Anh đưa cho mỗi người một món quà.

Mẹ Hạ Nhiên không chịu nhận, sống chết không cần, sau đó Diệp Giai Nhi lên tiếng: “Thật ra tặng quà để thể hiện tấm lòng, bọn cháu muốn bày tỏ lòng thành của mình. Bác gái ạ, bác không thể từ chối tấm lòng lần đầu gặp mặt được, nhưng đợi đến lần thứ hai, thứ ba, bác có thể tùy ý từ chối, có đúng không ạ?”

Cũng đã nói đến mức này rồi, nếu cứ tiếp tục đùn đẩy, rõ ràng là làm giá mà.

Vì vậy, mẹ Hạ Nhiên đưa tay ra nhận lấy, sau đó đứng sang ven đường, ba người đưa mắt nhìn xe rời đi.

Trở về nhà, mẹ Hạ Nhiên khẽ thở dài, cảm thán: Đàn ông nhà họ Thẩm đúng là không tồi, cho dù là xét về mặt nào, Hạ Nhiên nhà bà cũng thật may mắn!

Mặc dù thời gian tiếp xúc không dài, nhưng bà cảm thấy, phẩm chất đạo đức của một người thì sẽ không nói dối, bởi vì trời sinh đã vậy, là được giáo dục nuôi dưỡng tử tế.

Trước đây, bà vẫn luôn lo lắng, trăn trở Hạ Nhiên nhà bà không may mắn, yêu đương với Lục Đông Thăng lâu như vậy, nhưng cuối cùng, vẫn không có kết quả tốt đẹp. Khi đó, trái tim bà cũng gần như vỡ vụn.

Bây giờ xem ra, Hạ Nhiên không phải chỉ là may mắn bình thường, như vậy bà cũng yên tâm rồi!

Bắt đầu từ lúc này, bà chỉ cần lo lắng cho Hạ Vũ là được rồi.

Thẩm Trạch Hy gọi điện thoại cho Hạ Nhiên: “Em cảm thấy thế nào?”

“Em cảm thấy không chân thực lắm! Khoảng thời gian trước, chúng ta còn nói chỉ giả vờ thôi, bây giờ lại sắp đính hôn, em cảm thấy vẫn khá mơ hồ, luôn cảm thấy, chân giống như giẫm lên mây mù vậy, bay bổng, nhẹ nhàng, không có cảm giác chân thực!”

“Này, anh gọi điện đến không phải để nghe em nói không có cảm giác chân thực đâu. Nói anh nghe xem, có nhớ anh không?”

Hai má Hạ Nhiên không khỏi đỏ lên: “Anh có cảm thấy, hai ta tiến triển hơi nhanh không?”

“Nhanh sao? Không thấy thế. Tình cảm không phải như vậy ư? Em và thằng khốn họ Lục kia đã yêu nhau mấy năm?”

“Cũng mấy năm, sao ngay đến cả từ thằng khốn anh cũng nói ra thế?”

“Em vẫn còn để tâm đ ến anh ta? Anh mắng anh ta là thằng khốn thì sao chứ? Còn nữa, em đừng có mà giả ngốc, đàn ông trong sáng như anh bây giờ nhiều lắm sao?”

“Em nghĩ thử xem, anh và em kết hôn có rất nhiều lợi ích. Anh là lần đầu, em cũng là lần đầu. Thành thật mà nói, dựa theo ngoại hình và địa vị của anh, có thể giữ được lần đầu đến tận bây giờ, em không cảm thấy nhộn nhạo trong lòng ư?”

Nghe vậy, Hạ Nhiên cũng hoàn toàn choáng váng, vô cùng choáng váng…

“Lại còn dùng cả nhộn nhạo trong lòng, không phải vì anh bất lực, cho nên mới giữ đến tận bây giờ à? Giống như những gì anh nói, anh thật sự có đủ điều kiện làm mê hoặc người khác!”

Nghe vậy, Thẩm Trạch Hy ở đầu dây bên kia lập tức sa sầm mặt mày: “Bây giờ, em đang nghi ngờ anh?”

Là đàn ông, điều không thể dễ dàng tha thứ nhất là gì? Đương nhiên là bị phụ nữ nghi ngờ, đặc biệt là nghi ngờ loại chuyện này, hoàn toàn đang hủy hoại tôn nghiêm của đàn ông mà!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2295


CHƯƠNG 2295

“Em vốn dĩ không nghi ngờ, nhưng anh cứ năm lần bảy lượt nhấn mạnh, nên em cảm thấy hơi nghi ngờ…” Cô nuốt nước miếng, đối với sự tức giận của anh, cô lại rất thong dong, đắc ý.

“Em có muốn thử không? Tự mình thử xem sức bền và sức chiến đấu của anh như thế nào, hử?”

Hạ Nhiên lắc đầu, lập tức phủ định: “Không hứng thú.”

“Không hứng thú?” Thẩm Trạch Hy càng nhíu mày sâu hơn: “Sao em lại không hứng thú chứ? Đối với những chuyện khác, em có thể không hứng thú, nhưng chuyện này lại liên quan đến hạnh phúc cả đời của em, sao thái độ của em lại tùy tiện như vậy?”

Trên trán không khỏi nổi lên ba vạch đen sì, khóe miệng Hạ Nhiên cũng co rút theo: “Em cảm thấy rất tốt mà!”

“Em có phải là phụ nữ không đấy?”

“Không phải anh đã sờ ngực em rồi à? Không thể giả được, còn cần phải chất vấn ư?” Cô tức giận, hừ một tiếng.

Thẩm Trạch Hy cảm thấy nói chuyện với người phụ nữ này chắc chắn có thể khiến anh nôn ra máu. Anh sa sầm mặt mày, nheo mắt lại.

“Nhưng anh yên tâm, cho dù anh không được, em cũng sẽ không chán ghét anh đâu, vì thế đừng lo lắng, cũng đừng trăn trở, hãy thoải mái một chút…” Cô còn cố ý có lòng tốt an ủi.

Thẩm Trạch Hy: “…”

Đang chuẩn bị nổi giận thì lại nghe thấy một loạt tiếng tút tút tút truyền đến, đầu dây bên kia đã cúp điện thoại.

Cô, không chỉ sỉ nhục anh, mà còn dám cúp điện thoại!

Thẩm Trạch Hy suýt tức đến nỗi nôn ra máu, nhưng Hạ Nhiên ở phía bên kia lại cau mày, nhìn chiếc điện thoại vì hết pin mà tự động tắt máy, sau đó đi lấy sạc pin.

Hôm sau, Hạ Nhiên đang ăn sáng, Thẩm Trạch Hy đi vào, xách quà trong tay, ánh mắt nhìn cô đầy u ám.

Cô nhún vai, không chút để tâm, vẫn không chậm trễ việc ăn sáng.

Mẹ cô lại múc thừa một bát cháo, Thẩm Trạch Hy ngược lại cũng không khách sáo, ngồi xuống cạnh bàn ăn.

Thẩm Trạch Hy đưa Hạ Nhiên đến Cục cảnh sát. Cô ngồi ở ghế lái phụ, còn Thẩm Trạch Hy giống như đang nghĩ đến gì đó, nheo mắt lại, lên tiếng: “Hôm nay không cần đi làm nữa…”

Hạ Nhiên ngơ ngác, khó hiểu nhìn anh: “Vì sao?”

“Tối qua em chọc giận anh, nên đương nhiên phải trả giá, người so đo từng chút như anh sao có thể tha cho người đắc tội với mình cơ chứ?” Trong lúc nói chuyện, anh xoay vô lăng, đi về hướng ngược lại.

“Anh lại định đi đâu?”

Anh liếc nhìn xung quanh, mỉm cười nhìn chằm chằm cô, sau đó rất quyến rũ thốt ra hai chữ: “Khách sạn.”

Hạ Nhiên không nhịn được nuốt nước miếng: “Đến khách sạn làm gì?”

“Thuê phòng…” Anh trừng mắt nhìn cô, cảm thấy câu hỏi này thật vớ vẩn.

“Anh đang đùa đấy à?”

Thẩm Trạch Hy cười híp cả mắt: “Em cảm thấy, anh giống như đang đùa à?”

Hạ Nhiên đưa tay lên bóp trán, cảm thấy thật đau đầu, không phải đang đùa? Anh có cần nghiêm túc như vậy không?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2296


CHƯƠNG 2296

“Anh cảm thấy, là đàn ông, thứ nhất, không thể bị phụ nữ sỉ nhục như vậy được, thứ hai, anh muốn chứng minh sự hùng dũng của đàn ông…”

Thấy cách Cục cảnh sát ngày càng xa, anh cũng rất nghiêm chỉnh, không giống đang nói dối, cô không khỏi căng thẳng: “Đừng làm loạn nữa, được không anh?”

Thẩm Trạch Hy khẽ cười thành tiếng: “Ai đang làm loạn với em?”

“Em còn phải đi làm mà, bây giờ sắp muộn rồi!” Cô ngày càng sốt ruột, gào lên: “Thẩm Trạch Hy!”

“Sao lại gọi nghiến răng nghiến lợi như vậy? Em gọi tên anh dịu dàng hơn một chút, nói không chừng anh sẽ thay đổi ý định đó. Còn với thành ý này của em, em cảm thấy có thế không?”

Hạ Nhiên âm thầm nghiến răng, mặc dù giọng nói vẫn phát ra từ trong kẽ răng, nhưng cũng nhẹ nhàng hơn vừa rồi  không ít: “Thẩm Trạch Hy.”

“Còn cứng hơn cả đá…” Anh vẫn là vẻ mặt ghét bỏ.

“Thẩm Trạch Hy…” Giọng nói lập tức thấp đi ba tông.

Nhưng người đàn ông vẫn không hề hài lòng: “Chẳng lẽ anh không biết mình họ gì à? Còn cần em liên tục nhắc nhở như vậy?”

Thật là khó hầu hạ mà! Hạ Nhiên hơi nhắm mắt lại, đè nén lửa giận trong lòng, lên tiếng lần nữa: “Trạch Hy.”

Lúc này, anh mới vừa ý, điều chỉnh hướng xe, lái về phía Cục cảnh sát. Hạ Nhiên cúi đầu xem giờ, áng chừng một chút, có thể vẫn kịp giờ.

May mà, trên đường đi không bị tắc, có thể coi là bình thường, không trở ngại, rất nhanh đã đến bên dưới tầng của Cục cảnh sát.

“Trên đường đi, anh lái xe cẩn thận một chút, chú ý an toàn…” Cô vừa tháo dây an toàn, vừa dặn dò anh.

Có thể thấy rõ, Thẩm Trạch Hy không hài lòng: “Chỉ như vậy?”

“Cái gì mà chỉ như vậy chứ?” Cô vẫn còn ngơ ngác, không biết anh đang ám chỉ cái gì.

Thẩm Trạch Hy cảm thấy, muốn cái đầu gỗ như cô thông suốt, quả thật còn khó hơn leo l3n đỉnh núi Everest mà!

Ngón tay thon dài với những khớp xương rõ ràng nhanh chóng chuyển động. Anh cũng tháo dây an toàn ra, cánh tay rắn chắc nắm lấy vòng eo mảnh mai của cô, đôi môi mỏng đặt lên cánh môi đỏ tươi của cô.

Anh hôn rất cuồng nhiệt, nóng bỏng, không chịu buông lỏng…

Hai người ngồi trong xe, cửa kính xe trong suốt, người đi đi lại lại xung quanh đều là nhân viên Cục cảnh sát, ngước mắt lên nhìn là có thể nhìn thấy rõ…

Ban đầu, Hạ Nhiên còn giãy dụa kịch liệt, chỗ này là Cục cảnh sát đó, cô còn phải giữ thể diện, sao có thể bị anh làm như vậy cơ chứ?

Nhưng động tác của anh lúc thì điên cuồng, lúc lại dịu dàng, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng, khiến cô dần dần đắm chìm trong sự nhu mì của anh, không thể rút ra được, giống như một chiếc thuyền trôi trong hồ nước, không có sức lực, cứ trôi nổi theo dòng chảy của nước mà thôi…

Cho đến khi đôi môi đỏ tươi bị hôn sưng phồng lên, Thẩm Trạch Hy mới buông ra, nhưng vẫn nắm eo cô, cười dịu dàng: “Không vào à?”

Nghe vậy, Hạ Nhiên mới hoàn toàn như ở trong mơ mới tỉnh. Ánh mắt của cô rơi ra bên ngoài cửa sổ, sau đó hai má lập tức đỏ bừng, chỗ này còn là cổng cục cảnh sát,vậy mà vừa rồi cô và anh…

Không còn mặt mũi gặp người khác nữa, lúc này cô hoàn toàn không còn mặt mũi gặp ai, cô đã làm loại chuyện gì vậy chứ?

Sao hôm nay cô lại dễ dàng bị người đàn ông này mê hoặc như vậy?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2297


CHƯƠNG 2297

Cô đưa hai tay lên ôm mặt, cảm thấy trước mắt tối om, không có một tia sáng!

Thẩm Trạch Hy còn khẽ cười mở cửa xe giúp cô: “Bảo bối, đi làm vui vẻ.”

Sau khi để lại một câu như vậy, anh lập tức khởi động xe, đạp chân ga dưới chân, xe biến mất không thấy bóng dáng, chỉ còn Hạ Nhiên với hai mắt đã biến thành màu đen đứng nguyên tại chỗ.

Tóm lại, làm thì vẫn phải đi, dù đứng chỗ này bao lâu cũng không giải quyết được gì, giơ đầu ra cũng là một đao mà rụt đầu vào cũng là một đao, nếu đã như vậy, vẫn nên đi vào thôi.

Cắn răng một cái, cô đi vào trong, cố gắng khiến bản thân không chớp mắt nhìn thẳng về phía trước.

Nhưng cô không nhìn người khác cũng không có nghĩa người khác không nhìn cô, dọc đường đi vào, biết bao ánh mắt rơi trên người cô, thi nhau nhìn cô chằm chằm.

Không ngờ cảnh sát Hạ này cũng thật cởi mở, vậy mà có thể làm ra loại chuyện như vậy ngay trước cửa cục cảnh sát!

Hạ Nhiên cảm thấy hai má nóng bừng giống như bị nướng chín, trên mặt duy trì vẻ cứng ngắc không dao động, mặt dày chút, dày thêm chút.

Cô tự thôi miên bản thân.

Trở lại văn phòng, cô quả thật cảm thấy mình như bị lột một lớp da, chỉ bị đám phụ nữ kia nhìn chằm chằm đã trở thành như vậy rồi!

Còn cả Thẩm Trạch Hy nữa, anh nhất định phải chọn nơi như vậy sao?

Cô cũng thế, vậy mà còn bị anh dụ dỗ mê mẩn, nhất thời quên đẩy anh ra, nếu không sự việc cũng không phát triển đến nước này!

Vừa nghĩ đến ánh mắt của đám người ngoài văn phòng, Hạ Nhiên lại đau đầu, đau như sắp nổ tung, đau nhói lên từng cơn.

Nhưng tâm trạng của Thẩm Trạch Hy thì rất tốt, cực kỳ tốt, trên mặt mang theo tươi cười, hệt như gió xuân, vô cùng đắc ý!

Khó khăn lắm mới xong việc, Hạ Nhiên cảm thấy mình như mất đi nửa cái mạng, đặc biệt là còn bị lãnh đạo gọi đến văn phòng dạy dỗ một trận.

Người trẻ tuổi nói chuyện yêu đương thì có thể hiểu được, đó là điều rất bình thường, hơn nữa hôn nhau ở nơi nào cũng được. Nhưng dù sao đây cũng là cục cảnh sát, không ít lãnh đạo và dân chúng lui tới, nhìn thấy chuyện này sẽ rất lúng túng, dặn cô sau này phải kiềm chế, phải nhẫn nhịn.

Mặt Hạ Nhiên đỏ như sắp rỉ ra máu, vẫn luôn cúi đầu, cho dù lãnh đạo nói gì, cô đều ngoan ngoãn gật đầu.

Khó khăn lắm mới ra khỏi văn phòng lãnh đạo, trong lòng cô thầm mắng anh té tát.



Đã chọn xong ngày cho lễ đính hôn, ngay tại mấy hôm sau, là một mình Diệp Giai Nhi ôm hết mọi việc, thời gian chớp mắt trôi qua, nhoáng cái đã đến lễ đính hôn.

Hạ Nhiên mặc váy dài màu trắng, rất đơn giản hào phóng, nhưng cũng rất tinh tế trưởng thành, có thể cảm nhận được sự cao quý trong đó, Thẩm Trạch Hy mặc âu phục màu đen, phẳng phiu không một nếp nhăn…

Hai người cùng đi mời rượu, chỉ là đa phần rượu đều là Thẩm Trạch Hy uống, rượu của Hạ Nhiên cũng là anh chặn giúp.

Hạ Nhiên cảm thấy thỉnh thoảng vẫn có thể uống chút rượu, dù sao hôm nay cũng là ngày vui như vậy.

Thẩm Trạch Hy lại không đồng ý, không muốn cô uống say bí tỉ, bọn họ còn sắp trải qua một đêm vô cùng tuyệt vời, anh cũng không muốn chăm sóc cho một con mèo say…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2298


CHƯƠNG 2298

Buổi tối bữa tiệc kết thúc, lại tiễn khách khứa rời đi, xong xuôi mọi việc thì đã rất muộn, khoảng chừng hơn mười giờ.

Bởi vì nhà họ Thẩm ở vùng ngoại thành, thời gian lại quá muộn, cho nên không định trở về nhà họ Thẩm, mà sớm đã chuẩn bị phòng trong khách sạn, chuẩn bị trọn vẹn mười gian phòng tổng thống.

Hạ Nhiên muốn quay về thì bị mẹ mình ngăn cản, dù sao vẫn còn một số khách khứa chưa đi, cô vẫn phải ở lại chào hỏi.

Nếu đã muốn vào nhà họ Thẩm, vậy tất nhiên phải học làm những chuyện thế này từ bây giờ.

Không còn cách nào, Hạ Nhiên đành phải gật đầu đồng ý.

Buổi tối nghỉ ngơi, Thẩm Trạch Hy nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Hạ Nhiên, dắt cô đến gian phòng gần cửa sổ.

“Không phải còn nhiều phòng trống như vậy sao, em sang phòng bên cạnh ở.”

“Vợ chồng còn phải chia phòng ở? Em cho rằng như vậy được sao?”

Hạ Nhiên cau mày, cảm thấy lời này cũng rất có lý, nhân lúc cô ngây ra, Thẩm Trạch Hy kéo cô vào trong phòng, tiện tay đóng cửa phòng lại.

Thẩm Trạch Hy đi tắm trước, trong lúc rảnh rỗi Hạ Nhiên đi loanh quanh trong phòng, sau đó đứng trước cửa sổ ngắm nhìn cảnh đêm, phồn hoa sầm uất, quyến rũ mê người.

Đang đứng trước cửa sổ, chẳng biết Thẩm Trạch Hy đã đi ra khỏi phòng tắm từ khi nào, trên người chỉ khoác áo choàng tắm, chân dài bước lên phía trước, từ đằng sau vòng tay ôm lấy eo cô, đặt cằm lên cổ cô, cũng ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Hơi thở từ trong môi mỏng phun ra nóng rực mà cháy bỏng, còn phả vào nơi nhạy cảm nhất của cô, khiến cô không nhịn được run lên.

“Sao em lại nhạy cảm như vậy?” Thẩm Trạch Hy khẽ cười, rất hưởng thụ phản ứng lúc này của cô.

“Nào có, anh kề sát như vậy, anh cách xa một chút…” Khuôn mặt cô ửng đỏ, cơ thể nhẹ nhàng giãy dụa không ngừng.

Giữa cô và người đàn ông này chưa từng có tiếp xúc thân mật như vậy, lúc này chỉ cảm thấy toàn thân nóng rực, rất mất tự nhiên.

“Khoảng cách như vậy mà được coi là gần? Có người nào nói với em rằng, vẫn còn khoảng cách gần hơn…”

Hạ Nhiên hơi không chịu được, giơ tay đẩy ng ực anh ra: “Anh đừng như vậy!”

“Sao lại không được như vậy? Em phải dần dần quen với tiếp xúc như vậy, sau này còn có hành vi thân mật hơn, cho nên em cần làm quen…”

Cô cảm thấy hơi sợ hãi loại tiếp xúc thân mật thế này.

Thẩm Trạch Hy kề sát vào người cô, ban đêm cảnh sắc mê ly, còn là trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, rất dễ củi khô lửa bốc, tình cảm mãnh liệt thiêu đốt hai người.

Ngay sau đó, ngón tay thon dài của anh bắt đầu c ởi quần áo trên người cô.

Thoáng chốc, quần áo trên người đều bị lột s@ch, Hạ Nhiên bị anh ôm ngang đặt lên giường.

“Em rất sợ…” Lông mi cô khẽ run rẩy.

Đây là lần đầu tiên, không cách nào không sợ hãi, trong lòng tràn đầy cảm giác hoảng hốt.

Anh không ngừng hôn lên bờ vai trắng mượt rồi đến cần cổ của cô, xoa dịu căng thẳng cho cô.

“Không có gì phải sợ, anh sẽ rất nhẹ nhàng, sẽ không làm em đau, thả lỏng một chút…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2299


CHƯƠNG 2299

Cơ thể Hạ Nhiên vẫn còn căng cứng: “Không phải anh cũng là lần đầu tiên, cũng không có kinh nghiệm à, sao em có thể không căng thẳng?”

Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Trạch Hy hoàn toàn đen lại, giống như mây đen phủ trên bầu trời, từng đám từng đám.

Sao cô lại biết nói chuyện như vậy chứ, luôn luôn giáng cho anh một đòn mạnh mẽ đúng lúc quan trọng nhất.

“Em yên tâm, số phim anh từng xem còn nhiều hơn số lần họ từng làm, loại chuyện thế này, em hoàn toàn không cần lo lắng, anh sẽ không chỉ làm vô cùng thuần thục, hơn nữa còn sẽ khiến em sung sướng muốn chết, em cứ chờ xem…”

Những lời này của Hạ Nhiên đã k1ch thích Thẩm Trạch Hy sâu sắc, đã hoàn toàn khiêu khích uy nghiêm của một người đàn ông, anh nhất định phải khiến người phụ nữ không biết tốt xấu như cô cảm thấy thoải mái dễ chịu.

Nghĩ đến đây, động tác trên môi và trên tay không nhịn được dịu dàng hơn nữa, nhẹ nhàng giống như lông vũ lướt qua, khiến người ta cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn.

Hạ Nhiên sợ hãi cảm giác nhẹ nhàng nhưng k1ch thích như vậy, cơ thể run rẩy giống như lá sen bập bềnh, trôi nổi qua lại trong nước.

Kỹ thuật của Thẩm Trạch Hy quả thật rất cao siêu, bàn tay giống như mang theo dòng điện và ngọn lửa nóng bỏng, chậm rãi lướt qua cơ thể cô.

Dường như cũng không đáng sợ như vậy, trái lại còn cảm thấy rất thoải mái…

Hai người suốt đêm không ngủ, có thể nói Thẩm Trạch Hy vô cùng dốc sức.



Sáng sớm hôm sau, Hạ Nhiên tỉnh dậy trước, thật ra cô cũng không phải tự tỉnh, mà là bị ép tỉnh.

Nẳm ở nơi đó, chỉ cảm thấy ở ngực như bị một tảng đá lớn đ è xuống, nặng, rất nặng, ép cô không cách nào thở nổi, lồ ng ngực ngột ngạt khó chịu.

Vừa mở mắt đã nhìn thấy cánh tay giống như sắt thép của Thẩm Trạch Hy đặt trên ngực mình, lúc này, toàn bộ ký ức liên quan đến đêm hôm qua giống như thủy triều ùa về, khuôn mặt cô lập tức đỏ bừng.

Rất khó tưởng tượng, đêm qua cô lại có thể làm ra hành động và cư xử như vậy, càng khó tượng tượng hơn, vậy mà cô còn phát ra âm thanh xấu hổ muốn chết kia!

Bây giờ cô thật sự cảm thấy mình không còn mặt mũi nào gặp người ta, cô giơ tay từ từ di chuyển bàn tay đang đặt bên hông mình của anh ra, không muốn đánh thức anh dậy.

Mặc dù đêm qua hai người đã trải qua hành động thân mật khăng khít như vậy, nhưng cô vẫn hơi xấu hổ.

Đúng lúc này, cơ thể Thẩm Trạch Hy hơi nhúc nhích, Hạ Nhiên sợ hãi lập tức nhắm mắt lại.

Tinh thần sảng khoái, đây là cảm giác đầu tiên của Thẩm Trạch Hy, chính là cảm thấy toàn thân trên dưới đều tràn đầy sức sống.

Hơi nghiêng đầu, ánh mắt rơi xuống người con gái bên cạnh, cô vẫn đang ngủ, nửa bờ vai trắng mượt lộ ra ngoài chăn, lọn tóc đen tùy ý rơi trên gối đầu, khuôn mặt ngủ say ngọt ngào.

Nhìn thấy cảnh này, anh chỉ cảm thấy quyến rũ, cánh môi phấn hồng như hoa anh đào khiến người ta mơ mộng.

Thẩm Trạch Hy khẽ cúi đầu hôn lên.

Không cách nào giả vờ được nữa, Hạ Nhiên dứt khoát cọ cọ rồi mở mắt ra, hai tay chống lên lồ ng ngực anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2300


CHƯƠNG 2300

“Dậy rồi?” Anh dịu dàng nhìn cô chăm chú: “Đêm qua cảm thấy thế nào? Có hài lòng không?”

Cô trợn mắt lườm anh một cái, không muốn nói chuyện.

Nhưng cô không biết, bên trong đôi mắt hơi xoay chuyển kia như chứa nước trong sóng biếc, có loại hờn dỗi không nói lên lời.

Sau khi trải qua thỏa mãn đêm qua, anh nào còn có thể chịu nổi dáng vẻ thế này?

Cúi đầu muốn hôn cô.

“Dậy đi, em phải đi làm! Nếu anh dám hôn, chắc chắn em sẽ đánh anh thành mắt gấu trúc!”

Thẩm Trạch Hy nghe vậy cũng không tiếp tục nữa, chỉ nhún vai đành thôi.

Anh cũng không phải sợ dọa dẫm của cô, mà thông cảm đây là lần đầu tiên của cô, không thể làm ác quá, dù sao cơ thể cũng không chịu nổi.

Lúc này mới hài lòng, Hạ Nhiên nhìn đồng hồ, cô sắp muộn làm rồi, căn bản không có thời gian dây dưa ở chỗ này.

Vừa đứng dậy, hai chân nhũn ra, trực tiếp ngã trở về trên giường, không cách nào dậy nổi.

Ánh mắt vẫn luôn dừng trên người cô, Thẩm Trạch Hy cố ý nói: “Không phải em muốn đi làm sao?”

Hạ Nhiên tức giận trừng anh, chỉ hận không thể chém anh thành muôn mảnh!

Không thể không nói, xúc cảm nơi lồ ng ngực cô thật sự rất tuyệt, mềm mại, mượt mà.

“Anh đưa em đi làm?”

“Anh bớt cười trên nỗi đau của người khác đi, em muốn đi ngủ, tự anh đi làm.”

Thẩm Trạch Hy cười quyến rũ: “Anh ngủ cùng em…”

“Ai cần anh ngủ cùng!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Được, vậy không phải là em cần anh ngủ cùng, mà là anh cần em ngủ cùng, được chưa?”

“Đều không được! Anh đi làm của anh đi!” Cô âm thầm mài răng.

Không thể không nói, chênh lệch giữa đàn ông và phụ nữ thật sự rất lớn, trải qua tối hôm cô, cô giống như bị hút khô, không có tí tinh thần gì.

Còn anh thì ngược lại, tinh thần sảng khoái, sức sống tràn đầy, trên mặt đều là thỏa mãn.

“Thôi nào, đừng quậy nữa, ngủ cùng với anh, ngoan ngoan…”

Vừa nói anh vừa giơ tay ôm lấy vòng eo mảnh nhỏ của cô, kéo vào trong chăn, chậm rãi nhắm mắt lại: “Cảnh cáo em, bây giờ cho em hai lựa chọn, một, bị anh ôm ngủ, hai, chúng ta làm tiếp…”

Làm tiếp, làm tiếp cái gì!

Cô ngọ nguậy giãy giụa, Thẩm Trạch Hy giơ tay kéo chăn mềm lên người cô, khuôn mặt đều là nghiêm túc.

Hạ Nhiên nhìn anh không giống như đang nói dối, sợ hãi không dám cử động nữa.

Dù sao cũng buồn ngủ, cần gì tiếp tục so đo với anh, được rồi, vẫn nên ngủ thôi.

Thấy cô ngoan ngoãn nghe lời, Thẩm Trạch Hy hài lòng hôn lên má cô: “Bé ngoan, ngủ đi…”

Trong lúc ngủ say, cơ thể hai người bất giác dựa sát vào nhau, vô cùng ngon giấc.

Từ đầu đến cuối hai người đều không tỉnh dậy, ngay cả đến giờ ăn cơm cũng không tỉnh dậy.

Chờ đến khi tỉnh dậy, sắc trời đã đen, tối om mù mịt, cô theo bản năng giơ tay tìm kiếm điện thoại di động, chín giờ tối rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2301


CHƯƠNG 2301

Lúc này, điện thoại di động của Thẩm Trạch Hy cũng vang lên, anh nhận máy, là Diệp Giai Nhi gọi đến, báo rằng chọn ngày tổ chức hôn lễ vào mười lăm ngày sau, hỏi có ý kiến gì không?

Tất nhiên Thẩm Trạch Hy không có ý kiến gì, hận không thể lập tức kết hôn, anh vẫn luôn là người có ý chí kiên định, chỉ cần chuyện đã xác định thì chắc chắn sẽ không thay đổi!

Nếu đã xác định là cô! Vậy thì chính là cô!

Hạ Nhiên cũng nghe được rõ ràng, mặc dù cảm thấy hơi gấp rút, nhưng cũng không nói lời nào, coi như ngầm thừa nhận.

Mười lăm ngày bước vào hôn nhân, thật sự rất nhanh!

Nhưng bởi vì đối tượng là anh nên cũng không có bất kỳ hoảng loạn gì, chỉ có bình tĩnh, yên tâm, cứ dựa sát vào nhau như vậy, thật sự rất hạnh phúc…

Trải qua một đêm kia, tất nhiên vẫn còn chưa đủ, sao bây giờ loại sói đói mấy chục năm giống như Thẩm Trạch Hy có thể dễ dàng buông tha cho món ngon đã đến bên miệng chứ?

Lại ròng rã làm tiếp, mặc dù Hạ Nhiên khá khỏe mạnh, nhưng trong chuyện này thì sao có thể đánh đồng với đàn ông?

Chân và eo rã rời không chịu được, cô bây giờ phải dùng hai tay đỡ hông mới có thể đứng dậy được, cho dù mấy chục năm không ăn uống gì cũng không đến mức như thế này!

Hạ Nhiên thật sự không chịu nổi, cô cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn chưa đến một tuần cô sẽ chết ở trên giường.

Thật sự, không thể cứ như vậy nữa!

Hậu quả của việc buông thả chính là toàn thân cô như nhũn ra, anh thì tốt rồi, sức sống tràn đầy!

Thẩm Trạch Hy vốn muốn Hạ Nhiên chuyển đến nhà họ Thẩm ở cùng anh, nhưng ngẫm lại, đã sắp kết hôn rồi, thời gian cô ở bên mẹ và Hạ Vũ cũng không lâu, hơn nữa không cần quá để ý đoạn thời gian ngắn như vậy làm gì.

Hạ Nhiên nghe xong rất ấm lòng.

“Sau khi kết hôn thì sao? Em muốn ở đâu? Ở nhà họ Thẩm hay ở bên ngoài?” Thẩm Trạch Hy hỏi thăm ý kiến Hạ Nhiên.

“Sao cũng được, không có vấn đề gì, dù sao em cũng rất quý mến anh trai và chị dâu anh.” Bọn họ đều dễ nói chuyện, cô là thật sự quý mến, cho nên ở đó cũng không sao cả.

Thẩm Trạch Hy gật đầu: “Em thích là tốt rồi, à đây là chìa khóa một căn biệt thự nằm ở trung tâm thành phố, em cứ cầm chìa khóa, hôm nào anh dẫn em đến xem.”

“Được…”

Thời gian tiếp tục trôi qua, cũng không khác cuộc sống lúc trước là mấy, nên làm việc gì thì làm việc đó, không có nhiều cảm giác đặc biệt.

Thẩm Trạch Hy vẫn ngày ngày đưa đón Hạ Nhiên, chờ đến tối nếu không muốn rời đi sẽ ngủ lại phòng ngủ của Hạ Nhiên.

Phòng cô cũng không lớn, trong nhà còn có một gian phòng dành cho khách, ý là muốn anh đến phòng dành cho khách, như vậy có thể ở rộng rãi, không cần chen chúc chật chội, cũng thoải mái dễ chịu hơn.

Ngay cả mẹ Hạ Nhiên cũng đã chuẩn bị xong chăn gối đặt ở trong phòng dành cho khách.

Nhưng Thẩm Trạch Hy không chịu, anh không đến phòng dành cho khách.

“Phòng em quá nhỏ, phòng dành cho khách lớn như vậy, anh mau đi đi.” Hạ Nhiên đẩy đẩy bả vai anh.

“Anh chỉ ngủ ở nơi này, sao lại không ngủ được chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2302


CHƯƠNG 2302

Hạ Nhiên hơi bất đắc dĩ, hạ thấp giọng nói: “Này!”

“Lớn tiếng như vậy làm gì, em nói gì anh đều nghe thấy cả, em không ngủ sao? Vậy anh ngủ.”

Khi nói chuyện, anh đã nằm trên giường.

Hạ Nhiên mở to hai mắt: “Vậy em sang phòng bên cạnh ngủ.”

Nghe vậy, xoạt một cái, Thẩm Trạch Hy bật dậy, cánh tay thon dài cường tráng ôm lấy bờ eo thon nhỏ của cô, kéo vào lòng: “Ngủ.”

“Thế này sao ngủ được? Anh ngủ ở đây? Em sang bên cạnh.” Cô giãy giụa.

“Bây giờ em chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất là ngoan ngoãn ngủ ở đây cùng anh, thứ hai là tiếp tục giãy giụa, nhưng kết quả là gì, tự em biết được, đến lúc đó chắc chắn làm gì cũng vô dụng.”

Hạ Nhiên thẹn quá hóa giận: “Này!”

“Em có thể nói lớn hơn chút, anh tin rằng phòng bên cạnh có thể nghe thấy rõ ràng!”

Đây là uy hiếp cũng là cảnh cáo, Hạ Nhiên cau mày, tức giận nói: “Sao anh lại vô lại như vậy!”

“Vô lại sao? Anh cảm thấy vẫn rất được, nhưng chỉ cần em ngoan ngoãn ngủ, anh tuyệt đối sẽ không làm gì em…”

Thời gian đã rất muộn rồi, nếu còn dây dưa thêm nữa, không chỉ đánh thức mẹ và Hạ Vũ, mà còn khiến mình mệt mỏi, ngẫm nghĩ, thôi bỏ đi.

Thế là, hai người cứ ôm nhau ngủ như vậy, Hạ Nhiên cuộn mình hệt như một con tôm nhỏ.

Thẩm Trạch Hy ngủ ở sau lưng cô, lồ ng ngực kề sát lưng cô, hai người dán vào nhau vô cùng sít sao, không có xíu xiu khe hở nào.

Nhưng Hạ Nhiên không ngủ được, toàn bộ hô hấp nóng rực anh thở ra đều phả vào cổ cô, vô cùng nóng cháy, vô cùng nhạy cảm.

Nơi đó có thể nói là nơi nhạy cảm nhất trên người cô, bị người khác chạm vào là sẽ thấy ngứa ngáy, càng không nói đến việc động vào lâu như thế, cô thật sự không chịu được, dè dặt cọ nguậy.

“Đừng cố ý dụ dỗ anh!”

Hạ Nhiên cảm thấy rất uất ức: “Ai dụ dỗ anh chứ! Ngủ thì ngủ, anh có thể đừng ôm chặt như thế không!”

“Sao? Chẳng lẽ em có phản ứng?”

Hạ Nhiên đưa lưng về phía anh, gò má hơi ửng đỏ, cô xì một tiếng, tức giận mắng: “Ai có phản ứng chứ!”

Anh mới có phản ứng! Cả nhà anh đều có phản ứng!

“Nếu em chắc chắn như thế thì để anh kiểm tra xem…”

Hạ Nhiên thật sự muốn chết đi cho xong, nhưng trước đó phải bóp ch3t anh đã.

“Vẫn còn nói dối hả?” Anh cố ý kéo dài âm cuối.

“Anh tránh ra! Nếu không muốn ngủ ở phòng cho khách thì đi qua ngủ sofa đi! Anh thế này em không ngủ được!”

Nhưng Thẩm Trạch Hy không thèm để tâm đ ến lời của cô.

Cả khuôn mặt Hạ Nhiên đều đỏ lên như sắp nhỏ ra máu: “Thẩm Trạch Hy!”

“Em có thể nói to hơn một chút, dù gì anh cũng không ngại, chỉ cần em muốn, hoàn toàn có thể nói to bao nhiêu thì nói.”

Hiệu quả cách âm không được tốt lắm, nếu cô còn dám nói to hơn, thì chẳng phải mẹ sẽ nghe thấy rõ ràng sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2303


CHƯƠNG 2303

Cô hết cách, không dám phát ra tiếng, chỉ có thể cắn chặt răng cố nhịn!

Thẩm Trạch Hy nở nụ cười quyến rũ, hai tay chống hai bên người cô, nhích người nằm trên người cô, nhanh chóng c ởi sạch quần áo.

“Này! Anh đừng có làm bậy! Thẩm Trạch Hy!”

Lúc này người đàn ông đã hoá sói hoàn toàn không nghe lọt tai lời của cô, hai mắt anh đỏ lên: “Em thoải mái rồi thì vứt anh sang một bên à? Sao qua cầu rút ván nhanh thế?”

Hạ Nhiên thật sự muốn chửi tục: “Phi! Em muốn thoải mái à? Rõ ràng là bị anh ép! Hơn nữa ai nói em cảm thấy thoải mái?”

“Không thoải mái? Em không hài lòng với biểu hiện của anh sao? Nhưng không sao cả, anh sẽ cố hết sức khiến em hài lòng!”

Hạ Nhiên: “…”

Cô không ngờ rằng người đàn ông này nói được làm được, một giây tiếp theo đã c ởi sạch quần áo trên người cô.



Sáng ngày hôm sau, tuy không kinh khủng như mấy lần trước, nhưng tư thế đi đường của Hạ Nhiên vẫn hơi kỳ lạ, không được bình thường cho lắm.

Hạ Vũ tỏ vẻ nghi ngờ: “Nhiên Nhiên, chân của em làm sao thế? Bị đau à? Sao lại đi lại như con vịt vậy?”

Vốn không có ai chú ý đến cô, nhưng anh ta vừa nói thế, tất cả mọi người đều nhìn về phía cô, khiến Hạ Nhiên cảm thấy không biết chui vào đâu.

Còn Thẩm Trạch Hy lại như chưa từng xảy ra chuyện gì, nên làm gì thì làm, nên ngồi thì ngồi, nên ăn thì ăn, hoàn toàn không có vẻ lúng túng.

Hạ Nhiên cũng muốn giống thế, nhưng cô có thể cảm nhận được mẹ nhiều lần nhìn cô, khóe miệng còn chứa ý cười, thái độ hàm ý sâu xa.

Cảm nhận được ánh mắt như thế, cô bắt đầu trở nên mất bình tĩnh, vấn đề quan trọng là cô không có mặt dày như người đàn ông nào đó!

Một bữa sáng vô cùng đau khổ!

Cho nên từ sau lần đó, Hạ Nhiên kiên quyết không cho Thẩm Trạch Hy ngủ lại ở đây, càng cấm anh đi vào phòng cô!

Thẩm Trạch Hy thầm thấy hối hận! Hoàn toàn không ngờ vì một lần buông thả mà hoàn toàn chặn lại đường lui của bản thân!

Khó khăn lắm mới nếm được vị ngon của thịt tươi, bây giờ bị cấm, phải đợi thêm chừng hai tuần nữa, khiến anh khó mà chịu được!

Thật ra thời gian nói chậm thì chậm, nói nhanh thì cũng rất nhanh, hai tuần chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Hôn lễ gần ngay trước mắt, tất cả mọi người đều đang bận rộn, nhưng Hạ Nhiên lại hơi lo lắng, từ khi cách ngày cưới ngày càng gần, cô cũng trở nên ngày càng lo lắng, hoàn toàn không thể kiểm soát.

Chẳng lẽ cô mắc chứng khủng hoảng tiền hôn nhân?

Thẩm Trạch Hy cũng sốt ruột, đã là đêm trước ngày cưới rồi, anh cũng không muốn xảy ra bất trắc gì, lỡ như cô căng thẳng quá mức, không chịu gả cho anh thì sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2304


CHƯƠNG 2304

Không được, anh không thể gánh nổi hậu quả như thế, cũng không cho phép!

Mắc phải chứng khủng hoảng tiền hôn nhân, cách tốt nhất đương nhiên là đi khám bác sĩ tâm lý, nhưng Hạ Nhiên không chịu đi!

Mất mặt lắm! Đi bệnh viện làm gì, cũng không phải chuyện to tát!

“Tóm lại là em sẽ không đi! Đi bệnh viện làm gì, em thật sự không thấy lo lắng mà!’ Cô tuyệt đối không chịu thừa nhận bản thân mắc chứng khủng hoảng. Thật ra cô chỉ căng thẳng mà thôi.

Bản thân cô cũng không muốn căng thẳng, nhưng cô không thuyết phục được chính mình! Cả cô cũng thấy không thể chịu được cô!

“Thật ra bây giờ đi khám bác sĩ tâm lý cũng là chuyện rất bình thường, em thật sự không cần phải nghĩ xa như thế, cũng không có gì mất mặt cả, rất là bình thường. Nếu còn tiếp tục như thế, chẳng những triệu chứng của em không được cải thiện mà còn nghiêm trọng hơn, em nói xem đến lúc đó phải làm sao?”

Thẩm Trạch Hy dỗ dành cô như đang dỗ con, cố hết sức khuyên nhủ cô, chỉ mong cô có thể hiểu ra mà đồng ý.

Nhưng Hạ Nhiên vẫn không chịu, cô nhất quyết không đi, trong lòng cũng chưa từng nghĩ là sẽ đi.

Thẩm Trạch Hy thật sự sợ Hạ Nhiên bốc đồng, trước khi cưới vì sợ hãi lo lắng mà chạy trốn mất.

Khuyên không được, anh cũng chỉ đành bất đắc dĩ bỏ qua, vốn định bảo chị dâu đi khuyên cô một lần nữa, nhưng thấy thái độ của Hạ Nhiên, cảm thấy tốt nhất vẫn không nên tự ý quyết định thì hơn.

Hạ Nhiên thật sự hơi mắc chứng khủng hoảng, nhưng cô đang cố hết sức vượt qua, cô cũng không cho rằng tâm lý của mình yếu đến thế.

Ngày hôm sau chính là hôn lễ, cả đêm Hạ Nhiên đều không định ngủ, không phải không muốn ngủ, một là vì căng thẳng, hai là bận rộn nhiều việc, không có thời gian nghỉ ngơi.

Hơn ba giờ sáng, bên ngoài vang lên tiếng động, là bảo Hạ Nhiên thức dậy trang điểm.

Mơ màng trải qua một đêm, lúc này cô đang rất buồn ngủ, xem ra chỉ đành thức dậy.

Thời gian trang điểm rất lâu, ngoài ra còn phải mặc áo cưới, làm xong mọi chuyện thì cũng đã hơn bảy giờ.

Bên ngoài không ngừng vang lên tiếng pháo đinh tai nhức óc, liên tiếp không ngừng, rõ ràng là chú rể đã đến.

Gò má Hạ Nhiên hơi ửng đỏ, cảm giác căng thẳng lại dâng lên trong lòng.

Có hàng xóm chặn đường bên ngoài, không cho Thẩm Trạch Hy đi vào, kết hôn phải làm ầm ĩ để náo nhiệt hơn.

Thẩm Trạch Hy bị chặn trước cửa, có vài người bôi mực đỏ lên khuôn mặt tuấn tú của anh, vẽ kính, vẽ râu, vẽ đủ thứ.

Lúc này hoàn toàn không thể thấy rõ khuôn mặt ban đầu của anh trông như thế nào.

Nhưng lúc anh đến, anh cả có dặn nếu bị chặn cửa nhớ phải đưa bao lì xì, anh là người có kinh nghiệm!

Thẩm Trạch Hy nhớ kỹ, thấy tình huống lúc này, anh lập tức nhét bao lì xì vào.

Đúng là có mắt nhìn! Mọi người nhìn thấy bao lì xì đều vui ra mặt, lập tức cho vào, không tiếp tục chặn cửa nữa, kết hôn mà, dù sao cũng là việc đáng mừng.

Áo cưới trên người Hạ Nhiên là do Diệp Giai Nhi thuê nhà thiết kế nổi tiếng nhất thành phố P nước Z làm theo dáng người của Hạ Nhiên, đương nhiên là vô cùng xa hoa xinh đẹp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2305


CHƯƠNG 2305

Áo cưới là kiểu đuôi cá, làm tôn lên vòng eo vốn đã thon thả của cô, giống như có thể nắm lấy bằng một tay, sau lưng hở một mảng, để lộ làn da trắng nõn nà, dưới ánh đèn chiếu xuống làm lóe lên ánh sáng lấp lánh.

Cô rất đẹp, thật sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến người ta gần như muốn ngừng thở, cô đi giày cao gót thuỷ tinh, bước từng bước về phía Thẩm Trạch Hy.

Khoảng cách cũng không xa, nhưng Thẩm Trạch Hy lại cảm thấy khoảng cách như dài nhất thế giới, thậm chí khiến anh đợi đến mức hơi nôn nóng.

Gò má cô ửng hồng, như mây trên bầu trời, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể thở nổi.

Thẩm Trạch Hy không thể kiềm chế được nữa, anh bế cô lên, đi ra ngoài.

Lúc này Hạ Nhiên rất ngại ngùng, Thẩm Trạch Hy không dám nhìn cô nữa, sợ sẽ xảy ra tình huống khó xử.

Vì chỉ lúc này, một chỗ trong quần tây của anh đã đội lên như lều vải rồi.

Những người khác không nhìn thấy, nhưng Hạ Nhiên lại có thể cảm nhận rõ ràng thứ gì đó rất cứng chạm vào người mình…

Hạ Nhiên lập tức đỏ mặt, hai tay giữ vai anh, nói nhỏ chỉ hai người nghe thấy: “Anh có thể nghiêm chỉnh hơn cho em không?”

“Anh cũng đành chịu, em quá đẹp, anh không kiềm chế được bản thân, muốn trách chỉ có thể trách em thôi!”

Còn cãi nữa, nhưng cô cũng sợ đến mức không dám lộn xộn, chỉ sợ sẽ khởi động thú tính của người đàn ông này, đến lúc đó sẽ mất mặt lắm.

Trên đường đi, cô luôn rất cẩn thận, có ai kết hôn giống như cô không?

Ngồi trên xe, Thẩm Trạch Hy đưa hai tay vào trong áo cưới, không ngừng sờ lung tung trên người cô.

Vì trên xe có tài xế, dù Hạ Nhiên rất muốn bổ đôi anh ra, nhưng lại không thể nhúc nhích, một là sợ mất mặt, hai là sợ sẽ làm hỏng kiểu tóc.

Cô vừa cắn răng chịu đựng vừa híp mắt, im lặng cảnh cáo anh, ý bảo anh tốt nhất đừng được voi đòi tiên, tuỳ ý làm bậy!

Cũng may xe chạy không quá lâu, chẳng mấy chốc đã đến nhà thờ.

Khách dự tiệc và truyền thông ngồi đầy trong nhà thờ, chuẩn bị nhìn thấy hôn lễ long trọng này.

Diệp Giai Nhi luôn rất cầu toàn, cho nên mỗi một việc đều suy xét cẩn thận, dù là chi tiét nhỏ đến mấy cũng đều chuẩn bị rất chu đáo.

Cả nhà Thân Nhã đều đã ra nước ngoài, không thể về kịp, nhưng Hoắc Đình Phong đã tặng quà đến.

Trần Diễm An và Quý Hướng Không ngồi một bên, thấy Diệp Giai Nhi thì vẫy tay với cô.

Hôn lễ được tiến hành một cách bình thường, mục sư bảo hai người làm gì thì hai người làm cái đó, trao đổi nhẫn cho nhau, đọc lời thời, ôm, sau đó là hôn.

Mục sư chỉ bảo hai người có chừng mực, hôn nhẹ thôi, nhưng Thẩm Trạch Hy lại không hề để tâm, hôn sâu, hôn lưỡi ngay trước mặt mọi người, khách xung quanh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, vỗ tay rất to.

Mặt Hạ Nhiên đỏ như mông khỉ, ngay trước mặt nhiều người như thế, thật sự mất mặt chết đi được. Cô vùi mặt vào lòng anh, chỉ muốn cả đời đều không cần ngẩng lên.

Tiếp theo còn có tiệc mời rượu, nhưng Thẩm Trạch Hy lại lắc đầu, bế Hạ Nhiên rời đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2306


CHƯƠNG 2306

Buổi tối có bạn bè muốn phá phòng tân hôn, nhưng sau khi mở cửa lại thấy trong phòng không có một bóng người.

Thật kỳ lạ, rốt cuộc là đi đâu rồi?

Sau đó Thẩm Hoài Dương đi vào nhìn thấy một bức thư, mở ra, bên trong viết hai người đã đi hưởng tuần trăng mật rồi, sau khi kết thúc thời gian hưởng tuần trăng mật sẽ trở về.

Thẩm Hoài Dương bất đắc dĩ nâng tay day trán, không ngờ tên nhóc này lại hành động nhanh đến thế!

Hơn nữa không nói trước mặt mà còn để lại thư, học mấy cái chiêu này ở đâu vậy?

Nói là hưởng tuần trăng mật, nhưng Hạ Nhiên lại thấy rõ ràng đây là quá trình thoả mãn cầm thú, không phải ngồi máy bay, mà là du thuyền sang trọng.

Thẩm Trạch Hy gần như không cho Hạ Nhiên xuống giường, càng khỏi nói đến việc ra khỏi phòng, hôm nào cũng làm, thật sự như muốn lấy mạng cô.

Xem ra trước kia thật sự không được ăn no, cho nên mới đói như thế.

Hành trình trăng mật đi từ châu Á đến châu Âu, đi từ thành phố này đến thành phố khác.

Ngắm nhìn phong cảnh khác nhau của mỗi thành phố khác nhau, buổi sáng ngắm mặt trời mọc, buổi tối ngồi trên bàn công của khách sạn, ôm nhau ngắm nhìn mặt trời lặn.

Trước kia chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống có thể vui vẻ, đơn giản như vậy.

Thẩm Trạch Hy rất thích cuộc sống thế này, Hạ Nhiên cũng vậy, chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần jean đơn giản, đi qua nhiều con đường…

Thật ra, hạnh phúc chỉ đơn giản như thế.

Đi dạo không có mục đích, thật ra có nhiều lúc tình yêu không cần phải rầm rộ, hoặc là phải trải qua sinh ly tử biệt, có nhiều lúc cuộc sống chính là cuộc sống, không có nhiều sóng gió như thế, có nhiều lúc chính là nương tựa lẫn nhau, đối mặt với thay đổi của cuộc đời…

Hạ Nhiên nhớ lại lúc hai người gặp nhau, vẫn cảm thấy rất hoang đường, nhưng đã đi đến bước này mới thấy duyên phận thật sự rất kỳ diệu.

Thẩm Trạch Hy đang ở trong phòng tắm, cô còn chưa ngồi được một lát, giọng nói của anh đã vang lên từ bên trong: “Tắm, vợ, tắm giúp anh…”

Dù đã kết hôn, nhưng Hạ Nhiên vẫn không chịu được mấy hành động buồn nôn của anh, cô vẫn ngồi im trên ghế, không nhúc nhích.

“Vợ, vợ vợ…” Nhưng anh lại không ngừng kêu giống như gọi hồn, không chịu im!

Hạ Nhiên không khỏi nhíu mày, tức giận nói: “Im lặng, anh tự tắm đi!”

“Vợ, em muốn anh ra ngoài bế em vào à? Anh muốn tắm cùng em, em tắm giúp anh đi…” Anh càng gọi càng buồn nôn, tiếng gọi cũng ngày càng õng ẹo.

Cô không quan tâm, cũng không định quan tâm.

Nhưng không ngờ Thẩm Trạch Hy lại làm thật, anh mở cửa phòng tắm, không nhiều lời vác cô lên vai, bế vào trong phòng tắm, ném xuống nước!

Quần áo trên người lập tức ướt đẫm, cô đạp nước, vô cùng tức giận, nhưng một giây tiếp theo lại bị người đàn ông đ è xuống bồn tắm…

Nghĩ mới thấy, chắc chắn cuộc sống sau này sẽ không thể nhẹ nhàng, vì bên người có một người chồng không thịt không vui thế này mà!

END>
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom