Cập nhật mới

Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2249


CHƯƠNG 2249

Kiểm tra thành quả? Anh nghĩ mình là ai chứ? Mặc dù anh đã cho cô vay ba tỷ trong lúc khó khăn, nhưng cũng không thể được đằng chân lân đằng đầu, bắt nạt cô như vậy chứ?

“Mẹ cũng cảm thấy không tồi, sau này học hỏi nhiều từ mẹ đi.” Mẹ Hạ Nhiên khẽ cười.

Trời đã dần tối, Thẩm Trạch Hy không định ở lại thêm. Anh đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Hạ Nhiên vẫn đang uống canh đậu phụ đầu cá, đầu còn không ngẩng lên, chứ đừng nhắc đến tiễn anh.

Mẹ Hạ Nhiên đẩy vai cô, lên tiếng: “Còn không mau đi tiễn Trạch Hy?”

Không cần mẹ lên tiếng, cô cũng biết, cho dù chỉ xuất phát từ phép lịch sự, cũng nên đi tiễn Thẩm Trạch Hy.

Hai người một trước, một sau đi ra khỏi nhà. Xe đỗ ở gara. Sau khi đưa anh đến chân cầu thang, Hạ Nhiên dừng bước, nói: “Đi đường cẩn thận.”

Thẩm Trạch Hy lập tức dừng lại, chuẩn bị lên tiếng, Hạ Nhiên đã lùi về sau mấy bước: “Cái đó, hôm nay tôi hơi mệt, về trước, không tiễn anh được nữa.”

Dứt lời, cô giống như một chú thỏ, không đúng, còn chạy trốn nhanh hơn cả thỏ, giống như bị hoảng sợ vậy.

Thẩm Trạch Hy mím chặt cánh môi mỏng, hai tay ôm ngang trước ngực, cảm thấy rất thú vị.

Mẹ Hạ Nhiên đang đứng dọn bát đũa trước bàn, nghe thấy tiếng bước chân thì quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Nhiên, lập tức cau mày: “Sao nhanh như vậy con đã về rồi? Tiễn cậu ấy đến đâu thế?”

“Chân cầu thang ạ.” Cô rót một cốc nước ấm và uống.

“Sao con chỉ đưa đến chân cầu thang?” Mẹ Hạ Nhiên thấp giọng, không hề hài lòng.

“Anh ta cũng không phải lạ đường, lớn như vậy rồi còn cần con tiễn ư?” Cô hoàn toàn không cho là đúng, cũng cảm thấy rất nực cười.

Mẹ Hạ Nhiên không hài lòng với thái độ của cô, đưa tay ra nhéo vai cô: “Con rốt cuộc có đầu óc không thế hả?”

Hạ Nhiên không hiểu hai chuyện này có liên hệ gì với nhau? Sao cô lại không có đầu óc chứ?

“Có phải đầu óc con bị đâm vào tường, giống như bây giờ, ai vô duyên vô cớ cho con mượn ba tỷ hả?”

Mẹ Hạ Nhiên chọc vào đầu cô: “Tốt xấu gì con cũng là người từng yêu đương, sao đầu óc còn ngốc hơn heo thế hả!”

“Nếu cậu ấy không có suy nghĩ gì với con, đường đường là một Tổng Giám đốc mà lại xách theo giỏ hoa quả đến bệnh viện. Với cả, sao cậu ấy lại có thời gian đến nhà chúng ta?”

Nghe vậy, Hạ Nhiên không nhịn được, trợn mắt: “Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều như vậy có được không hả! Con thấy mẹ giống hệt chuyên gia tình yêu! Người ta là Tổng Giám đốc đó, sao có thể hứng thú với một người như con được?”

“Con độc thân đúng là đáng đời mà! Đáng đời con bị gãy chân! Được rồi, cho dù cậu ấy không có suy nghĩ gì với con, nhưng con độc thân, cậu ấy cũng độc thân, cậu ấy lại có phẩm chất đạo đức ưu tú như vậy, tuổi trẻ tài cao, tuấn tú lịch sự, con cũng nên nghĩ cho mình chứ, đúng không? Nếu đổi lại là mẹ hồi còn trẻ, mẹ chắc chắn sẽ theo đuổi!”

Hạ Nhiên cũng hoàn toàn choáng váng luôn rồi, bây giờ ngay đến cả câu này mẹ cũng nói ra được!

“Mẹ, có một số người không thể chỉ nhìn bề ngoài được. Cái gì mà đàng hoàng lịch sự, phẩm chất đạo đức ưu tú, mẹ rõ ràng đã bị vẻ ngoài của anh ta đánh lừa rồi!”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2250


CHƯƠNG 2250

“Mẹ có biết lần đầu tiên con gặp anh ta, anh ta đã tùy tiện sờ ngực con không? Ba lần trước, con gặp phải anh ta ba lần, anh ta cũng sờ ngực con ba lần, phẩm chất như vậy mà cũng được coi là tốt ạ?”

Nhưng mẹ Hạ Nhiên lại không tin: “Con là người biết võ, chỉ có con đánh ngã đàn ông. Nếu cậu ấy thật sự giống như những gì con nói, bây giờ còn có thể có quan hệ tốt với con như vậy ư?”

“Hơn nữa, ngực của con to như thế cũng là do di truyền của mẹ. Bây giờ, mẹ hài lòng với cậu ấy, sờ mấy cái cũng không là gì cả, tốt nhất cậu ấy có thể thu phục con luôn đi.”

“Cũng không phải là yêu tinh, thu phục gì chứ! Bây giờ, mẹ ngày càng kỳ lạ rồi đấy! Ngay đến cả câu này mà cũng nói được. Mẹ tốt nhất vẫn nên mau chóng đi ngủ đi, ngày mai còn phải đến bệnh viện.”

Cuối cùng, Hạ Nhiên không quan tâm mẹ mình nữa, đi thẳng lên tầng.

Mẹ Hạ Nhiên lắc đầu, bình thường thì thông minh thế, nhưng lúc này, sao lại chậm hiểu vậy?

Đi đến công ty, Hạ Nhiên vừa khéo chạm mặt Thẩm Trạch Hy, cô gọi anh một tiếng Tổng Giám đốc Thẩm.

Thẩm Trạch Hy nhướn mày, cười, đi vào thang máy. Bên trong có rất nhiều người, Hạ Nhiên bị ép vào góc, Thẩm Trạch Hy lại đứng bên cạnh cô.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nghĩ ngợi một chút, anh mấp máy môi, lên tiếng: “Mỳ trộn dầu tối qua nhà em ăn ngon lắm, sau này tan làm, cùng về nhà em.”

Trong thang máy không ít, cũng không nhiều người, nhưng đều nghe rất rõ ràng, biểu cảm của mọi người đều thay đổi.

Lo lắng, Hạ Nhiên nghiến răng nghiến lợi, thấp giọng, cắn răng nói: “Anh đừng nói nữa!”

“Em thấy mặn quá? Tôi cũng cảm thấy vậy, cho nên bỏ ít muối thôi…” Anh ghé sát tai cô, trả lời như vậy.

Mọi người xung quanh quả thật không dám công khai nhìn, nhưng vẫn dè dặt đánh giá. Hạ Nhiên nói:

“Anh từng đến nhà tôi bao giờ?”

“Chưa từng đến ư? Nhưng ngay đến cả vị trí phòng vệ sinh nhà em tôi cũng nhớ rất rõ. Đừng cáu kỉnh như vậy, không phải muốn hoa hồng à, ngày mai mang đến cho em.” Thẩm Trạch Hy vô cùng ngọt ngào.

Hạ Nhiên tức đến nỗi vừa lo vừa gấp, chỉ hận không thể dùng ánh mắt gi ết chết anh, tốt nhất là giết thành từng khúc một.

Những nhân viên trong thang máy lúc này mới hiểu, hóa ra là giận dỗi.

Nhưng nhân viên nữ lại ngưỡng mộ, ghen tỵ, cảm thấy Hạ Nhiên chắc chắn đang cố ý thể hiện tình cảm cho họ xem!

Kiểu phụ nữ mưu tính như vậy mới khiến người ta chán ghét nhất!

Chỉ trong một buổi sáng, chuyện Hạ Nhiên là bạn gái Tổng Giám đốc gần như đã lan truyền khắp công ty.

Bây giờ cô có giải thích thì cũng chỉ càng gây hiểu nhầm, hơn nữa có nhảy xuống hoàng hà cũng không rửa sạch nỗi oan này!

Buổi chiều tan làm, chiếc xe Bentley màu đen đỗ ven đường công ty.

Hạ Nhiên vừa đi ra đã nhìn thấy, muốn né tránh, nhưng Thẩm Trạch Hy lại nhanh tay nhanh mắt, lập tức kéo cửa xe ra, đứng trước mặt cô: “Lên xe!:

“Bây giờ, tôi thật sự đúng là dù có nhảy xuống sông hoàng hà cũng không rửa sạch nỗi oan này, xin anh đừng trát bùn lên người tôi nữa, có được không hả?”

Thẩm Trạch Hy không để ý: “Nếu đã không rửa sạch nỗi oan, thế thì dứt khoát để nó cứ tiếp tục phát triển như vậy, em thấy thế nào?”

Đồng nghiệp nữ công ty đi qua từ phía sau thấy vậy, cũng lên tiếng: “Người đàn ông tốt như Tổng Giám đốc mà cô vẫn còn giận dỗi được, đúng là đáng trách mà!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2251


CHƯƠNG 2251

“Nghe thấy chưa, nếu còn tiếp tục giận dỗi như vậy, đúng là đáng trách mà…” Anh vẫn duy trì tư thế ga lăng.

Hạ Nhiên thật sự tức đến nỗi muốn bóp ch3t anh mà.

Nếu không nể tình anh cho cô mượn tiền, cô chắc chắn sẽ bóp ch3t anh! Cô làm gì anh chứ? Lại còn bị khiển trách!

“Lên hay không? Nhưng mà tôi có thời gian, cho dù đứng ở đây một tiếng cũng không sao cả…” Thẩm Trạch Hy mỉm cười, nhún vai.

Phía sau, nhân viên công ty đi đi lại lại, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sang đây. Đối với ánh nhìn chăm chú như vậy, Hạ Nhiên cảm thấy không thoải mái lắm.

Để tránh ngày càng có nhiều ánh mắt tập trung qua đây, cô cắn răng, một tay âm thầm làm động tác nắm đấm với Thẩm Trạch Hy, tay còn lại kéo cửa xe ra, ngồi vào trong.

Xe chạy trên đường, trong xe chỉ có hai người, Hạ Nhiên nheo mắt, nhìn anh đầy dữ tợn: “Anh dám hủy hoại danh dự của tôi nữa thử xem!”

Đối mặt với vẻ tức giận của cô, Thẩm Trạch Hy lại cười rất thoải mái. Mặt tỏ ra lười biếng, không hiểu nói: “Tôi hủy hoại danh dự của em khi nào?”

“Anh còn hủy hoại chưa đủ nhiều à?” Hạ Nhiên cảm thấy bộ dạng vô lại này của anh thật sự vô sỉ mà: “Anh năm lần bảy lượt đến nhà tôi, xuất hiện trước mặt mẹ tôi, còn cố ý nói chuyện như vậy, lại còn cố ý chặn tôi trước cửa công ty ngay trước mặt tất cả nhân viên. Nói những lời mập mờ, khiến họ hiểu nhầm, tôi có nhảy xuống sông hoàng hà cũng không rửa sạch oan ức, anh còn muốn hủy hoại tôi ư?”

“Nếu đã hiểu nhầm như vậy rồi, thế thì hiểu nhầm thêm chút nữa cũng không sao đâu, có phải không?”

Hạ Nhiên tức giận, trừng mắt với anh: “Vì sao muốn bị họ hiểu nhầm! Chẳng lẽ tôi là kẻ thần kinh ư?”

Thẩm Trạch Hy nhìn chằm chằm cô, khóe môi mang theo ý cười nhẹ: “Tôi cho em mượn nhiều tiền như vậy, cũng không thu lãi, bị hiểu nhầm một chút, thì sao chứ?”

“Có phải anh cảm thấy không có lãi nên bị thiệt, vì thế mới tạo tin đồn với tôi hay không? Thế thì không thành vấn đề, anh muốn lãi, tôi có thể trả anh.”

“Lãi? Em cảm thấy tôi là người thiếu tiền à?” Thẩm Trạch Hy dứt khoát mấp máy môi, lên tiếng: “Chút tiền lãi đó, tôi không quan tâm, ba tỷ tôi đưa cho em, tôi cũng không để trong lòng, nhưng tôi lại rất vui khi được vướng tin đồn với em!”

“Anh muốn nhưng không có nghĩa là tôi cũng muốn, đây là logic quái quỷ gì thế?”

Lúc này, Thẩm Trạch Hy cảm thấy đầu óc cô thật ngốc nghếch mà, hơn nữa còn ngốc đến một cảnh giới nhất định: “Ngực to, não nhỏ, đầu óc của em có phải đều mọc trên ngực hết hay không?”

“Có đầu óc anh mới mọc trên ngực!” Cô không chịu yếu thế, người đàn ông này nói chuyện cũng chỉ nghiêm túc, đứng đắn được mấy phút.

“Thế em giải thích cho tôi xem, tôi đã muốn vướng tin đồn với em, như thế chứng tỏ điều gì?” Lời nói của Thẩm Trạch Hy bắt đầu trở nên trầm thấp hơn, và có một sự thô ráp không diễn tả được.

Hạ Nhiên không thích đàn ông dùng giọng điệu như vậy nói chuyện, nhưng lúc này, cô lại cảm thấy lỗ tai mình truyền đến cảm giác nóng bỏng.

“Tôi nghe không hiểu anh đang nói cái gì!”

“Cho nên tôi mới bảo là em ngực to não nhỏ đấy, lúc này rồi mà còn giả vờ với tôi? Hay là thật sự ngốc đến mức này?” Thẩm Trạch Hy hoàn toàn không tin những lời vớ vẩn cô nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2252


CHƯƠNG 2252

“Thế được rồi, tôi hỏi anh, vì sao anh lại có hứng thú với tôi?” Hạ Nhiên cũng không phải là kiểu phụ nữ làm mình làm mẩy. Nghe thấy lời anh nói, cô mấp máy môi, thẳng lưng, ưỡn bộ ng ực cao vút lên: “Chẳng lẽ là có hứng thú với ngực của tôi?”

Động tác của cô có biên độ khác nhau, lắc lư như vậy, trước ngực cũng bị lắc tạo thành đường cong tuyệt đẹp, dường như có thể hút hồn ánh mắt của bất kỳ người đàn ông nào.

Thẩm Trạch Hy cảm thấy khô nóng, yết hầu nhấp nhô lên xuống, tầm mắt chuyển động liên tục theo độ cong.

Khốn kiếp! Cô cảnh sát này trở nên quyến rũ như vậy từ khi nào thế? Ngay đến cả động tác phóng đáng, to gan như vậy mà cũng làm ra được!

“Nhìn đi, bây giờ có phải thừa nhận rồi hay không?” Hạ Nhiên nhìn chằm chằm anh, giễu cợt hỏi ngược lại.

“Tôi thừa nhận khi nào? Em có đánh giá cao bộ ng ực của mình quá không? Biết bao phụ nữ có ngực to và đẹp hơn em, em dựa vào cái gì mà cho rằng tôi bị ngực em thu hút?” Anh cũng hỏi vặn lại.

Hạ Nhiên nhún vai: “Không phải tôi dựa vào cái gì cho rằng như vậy, mà là tôi cho rằng, trên người tôi từ đầu đến cuối cũng chỉ có một ưu điểm nhưng cũng không được coi là ưu điểm này mới có thể thu hút được anh.”

Nghe vậy, Thẩm Trạch Hy cau mày, đáp trả cô một câu: “Em đúng là coi nhẹ bản thân mình mà!”

“Thật ra không phải tôi coi nhẹ bản thân mình, ngược lại tôi rất coi trọng chính mình, cho nên tôi hiểu rõ, người giống như tôi không xứng với anh. Ngoại hình hay tâm hồn cũng đều không cùng một đẳng cấp. Tổng Giám đốc Thẩm rảnh rỗi, nhưng tôi rất bận, không có nhiều thời gian rảnh để chơi game này với anh.” Cô nói vô cùng rõ ràng.

“Tôi cũng không có nhiều thời gian chơi game với em. Giống như em nói, với điều kiện như tôi, biết bao cô gái sẽ vồ vập lao đến. Nếu tôi thật sự muốn chơi đùa, cần gì phải tìm em?”

Hạ Nhiên mím môi, im lặng, không lên tiếng.

Xe vẫn chạy về phía trước, một lát sau, cô mới nói: “Anh đưa tôi đi đâu?”

“Ăn tối.” Anh bật xi nhan, quay xe.

“Tôi muốn về nhà ăn cơm, bây giờ lập tức cho tôi xuống xe.”

Sao Thẩm Trạch Hy có thể nghe lời cô, anh vẫn mặc kệ lái xe, cuối cùng đỗ xe bên ngoài một cánh rừng gần ngoại ô.

Bên trong là Nông Gia Lạc, đồ ăn nơi này làm ra không khác gì ở nhà cả. Mùi vị rất thơm ngon, thật sự rất ngon, nhưng Hạ Nhiên lại không muốn ăn chút nào.

Đây là bữa cơm đầu tiên hai người ăn mà lại im lặng như vậy.

Sau khi ăn xong, Thẩm Trạch Hy nói: “Em suy nghĩ về những lời tôi nói, sau đó cho tôi câu trả lời. Tôi cảm thấy hai chúng ta ở bên nhau thật sự rất ổn.”

Cô không nói gì.

“Nam chưa vợ, gái chưa chồng, bởi vì có tình cảm nên mới phát triển hơn, tôi cảm thấy chuyện này rất bình thường, em có thể khẳng định, mình không có chút tình cảm nào với tôi không?” Thẩm Trạch Hy lười biếng, dựa người lên ghế phía sau: “Đừng nói dối, nếu không sẽ trở thành pinocchio đấy.”

Cô tức giận, trừng mắt nhìn anh.

Ngược lại, Thẩm Trạch Hy thấy vậy bèn không quá trớn, không cưỡng ép cô nữa, mà chỉ đợi cô ăn được kha khá rồi, bảo cô lên xe, chuẩn bị đưa cô về nhà.

Trên đường lái xe, không bao lâu sau, Thẩm Trạch Hy lại cảm thấy đầu óc choáng váng, hơi hoa mắt, khó chịu, nên lập tức dừng xe lại: “Em lái đi, tôi nghỉ ngơi một lúc.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2253


CHƯƠNG 2253

Hạ Nhiên cũng thấy sắc mặt anh rất khó coi, trắng bệch, lập tức không nhiều lời, chỉ hỏi anh lái xe đến đâu rồi hỏi địa chỉ chung cư anh.

Cô nhập vào bản đồ dẫn đường, lái xe đi tiếp, nơi cô đến không phải là nhà họ Thẩm, mà là một chung cư nằm ở trung tâm thành phố.

Cả người mềm nhũn, trán đổ mồ hôi, không một chút sức lực, Thẩm Trạch Hy hiếm khi bị trúng gió.

Hạ Nhiên đỗ xong xe, dùng hết sức dìu Thẩm Trạch Hy lên tầng trên. Đứng trước cửa nhà, muốn mở ra, nhưng cô lại không cử động được.

“Chìa khóa trong túi áo…” Hơi thở phả ra từ mũi, nóng bỏng như nước sôi.

Hạ Nhiên cúi đầu, nhìn vào túi áo âu của anh, mím môi, không động đậy.

Nhưng Thẩm Trạch Hy đã nóng nảy hơn, tùy ý kéo loạn cà vạt ở cố áo, nói: “Em yên tâm, em trai tôi không dài như vậy…”

Hạ Nhiên: “…”

Cô thò tay luồn vào túi áo âu của anh, vải mềm mại, tiếp xúc rất tốt, chỉ có điều, anh lại không mặc quần thu!

Cô sờ như vậy, còn chưa sờ thấy chìa khóa, kết quả lòng bàn tay lại cách một lớp vải mỏng, chạm vào chân anh.

Bắp đùi nóng như lửa, lòng bàn tay cô run lên, đồng thời, cơ thể cô cũng run theo, ngay sau đó trở nên căng thẳng, cứng ngắc một cách kỳ lạ.

“Sao anh lại không mặc quần thu!” Cô nghiến răng, tay tiếp tục thò xuống dưới, sờ chìa khóa.

Cảm giác sờ mó, chọc ghẹo như vậy khiến cơ thể vốn đang mẫn cảm của Thẩm Trạch Hy cũng không nhịn được, quần âu nhanh chóng dựng lên một chiếc lều, anh cũng nghiến răng theo: “Em nhìn thấy người đàn ông nào mặc quần thu chưa? Tổn hại vẻ đẹp trai và phong thái của đàn ông!”

Hạ Nhiên mặc kệ anh, nhưng vẫn cúi đầu, sau đó ngọn lửa nóng rực nhanh chóng lan từ cần cổ lên trán: “Không phải anh nói, em trai anh không dài à?”

“Em cứ vờn tôi như vậy, nó có thể không dài được à? Nếu nó thật sự không dài, thế thì tôi không phải là bất thường, mà là không có năng lực!”

“Cút!”

Vứt người đàn ông nặng như con heo lên, Hạ Nhiên vừa mệt vừa khát, đứng bên cạnh máy nước ngọt, rót một cốc, rồi tu ừng ực.

Sau khi giọng nói trở lại bình thường, cô đắp chăn cho Thẩm Trạch Hy, cho anh uống thuốc, sau đó chọc vào trán anh: “Có biết vì sao anh đổ bệnh không? Là vì trêu ghẹo tôi đấy, vì thế rất đúng với câu nói xưa: Những người xấu xa luôn luôn không có kết cục tốt đẹp, hiểu chưa hả?”

“Đừng đắc ý ở đây nữa, đợi tôi khỏe lại rồi sẽ cho em thấy!” Lúc này, Thẩm Trạch Hy thật sự không còn chút sức lực chống đỡ nào cả.

Hạ Nhiên không quan tâm, đứng dậy, muốn rời đi.

Thẩm Trạch Hy lại nói “đợi đã”, sau đó ném một chùm chìa khóa cho cô: “Muộn quá rồi, chỗ này không dễ bắt xe, em lái xe của tôi về đi.”

“Không cần, tôi có thể bắt được xe.”

“Lái xe an toàn, bắt xe không an toàn, em cầm lấy chìa khóa!” Thái độ của anh vô cùng kiên quyết.

“Anh nên chăm sóc tốt cho mình trước đi, dù có không an toàn, thì ba người đàn ông, hay thậm chí mười người, cũng chưa chắc đã là đối thủ của tôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2254


CHƯƠNG 2254

“Ngạo mạn thật! Nhưng mà tôi thích! Như vậy cũng có thể gián tiếp chứng minh, em có cảm giác với tôi. Võ công của em cao cường như thế, vì sao lúc trước khi tôi hôn em, em lại không đấm tôi, hoặc vật ngược tôi ra sau? Thừa nhận đi, đó là vì em cũng đắm chìm trong đó, không cách nào rút ra được, không nỡ nhẫn tâm với tôi!”

Thẩm Trạch Hy cười khẽ.

Giọng nói của Hạ Nhiên phát ra từ trong kẽ răng: “Yên tâm, lần sau tôi chắc chắn sẽ không thỏa mãn nguyện vọng đó của anh đâu! Nếu mà trước đây không biết thì thôi đi, nhưng bắt đầu từ bây giờ trở về sau, anh nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì tôi sẽ thường xuyên làm một số chuyện tổn hại đến danh tiếng của anh đó.”

Sao lại có người không biết xấu hổ nói ra những chuyện này cơ chứ? Hạ Nhiên chỉ hận không thể nhào về phía anh, cắn vài cái thật mạnh.

Không lâu sau, bệnh viện gọi điện thoại đến, nói là sắp phải làm phẫu thuật. Cô không ở lại, cũng không đấu võ miệng với anh nữa, vội vã muốn chặn xe taxi rời đi.

Thẩm Trạch Hy đứng cách cô không xa, nên nghe thấy rất rõ cuộc trò chuyện trong điện thoại.

Giờ này bắt taxi rất khó, về cơ bản những xe thường xuyên lui tới cũng đã chật kín khách.

Thấy vậy, Hạ Nhiên càng không kiềm chế được sự sốt ruột trong lòng. Bây giờ đang là giờ cao điểm tan làm, cho nên muốn chặn một chiếc taxi lại cũng rất khó.

Thẩm Trạch Hy nhún vai, đôi chân dài sải bước đến đứng phía sau cô. Bàn tay lớn đặt lên hai vai cô, bỗng nhiên đẩy lên phía trước.

Hạ Nhiên hoàn toàn không đề phòng, đã bị đẩy vào trong xe. Chưa đứng vững đã ngã nhào lên ghế, cô trợn trừng mắt: “Anh điên rồi à?”

Lúc này Thẩm Trạch Hy đang tỏ ra kiêu ngạo: “Vậy em có lên không?”

Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, Hạ Nhiên mấp máy môi, sau đó im lặng không nói nữa.

Bây giờ là thời khắc quan trọng, cô không muốn cãi nhau, nếu thật sự bị đuổi xuống xe, không tới kịp phẫu thuật của anh trai thì chẳng phải cô sẽ hối hận đến chết sao?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhịn nhất thời gió êm sóng lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Lần này cô nhịn!

“Phụ nữ vẫn nên yên lặng, thức thời một chút thì hơn, như vậy mới được người ta thích!”

Hạ Nhiên tức giận nhíu mày, không thèm để ý đến những lời này của anh, không dưng sao cô phải lấy lòng để được anh thích làm gì!

Đoạn đường rất tắc, gần như không thể nhích được một phân, đi một bước dừng ba bước, lòng Hạ Nhiên lo lắng muốn bốc lửa.

Thẩm Trạch Hy nhướng mày, khởi động xe, lách qua đoạn đường hẹp, nhìn thấy đèn đỏ cũng không dừng mà phóng đi luôn.

Hạ Nhiên nhìn thấy đèn đỏ, bản tính của cảnh sát giao thông lại nổi lên: “Anh có thể tuân thủ luật lệ giao thông được không? Chạy qua đoàn xe thế này lỡ xảy ra tai nạn ngoài ý muốn gì thì sao? Anh có biết mỗi năm vì không tuân thủ luật giao thông mà xảy ra bao nhiêu vụ tai nạn không?”

Nghe thế, Thẩm Trạch Hy không nói gì, đạp chân phanh, xe theo quán tính lao về phía trước, trán Hạ Nhiên đập vào đầu xe.

“Được thôi, vậy tôi sẽ chấp hành luật giao thông, theo tình hình hiện tại, ước tính phải hai ba tiếng nữa mới tới nơi, chúng ta từ từ chờ, em có muốn nghe nhạc không?” Anh ung dung tự đắc, trên mặt mang theo ý cười.

Hạ Nhiên: “…”

Cô cắn môi, không lên tiếng, một tay Thẩm Trạch Hy đặt trên vô lăng, một tay tuỳ ý đặt trên ghế da: “Bây giờ vượt hay không vượt đây?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2255


CHƯƠNG 2255

Hạ Nhiên nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, do dự mấy giây, giọng nói như muỗi kêu của cô vang lên: “Vượt…”

Thẩm Trạch Hy nhướng mày: “Em nói gì? Tôi không nghe rõ.”

“Vượt! Nhưng phải chú ý an toàn, không được đâm vào người khác.” Tình hình đặc biệt, cô chỉ vi phạm một lần, tuyệt đối không có lần sau.

“Chuyện vi phạm quy định là do em làm, lời nói tốt đẹp cũng là em nói, sao em lại biết làm người thế chứ?” Thẩm Trạch Hy nhìn cô.

Hạ Nhiên hơi xấu hổ, cô khẽ ho vài tiếng, không nói, chuyện này đúng là cô đuối lý.

Xe tiến về phía trước, phải công nhận rằng kỹ năng lái xe của Thẩm Trạch Hy vô cùng tốt, đường hẹp như vậy mà anh cũng có thể thoải mái luồn lách, kỹ năng lái xe ngang ngửa với tay đua.

Nhờ có anh mà chỉ mất hai mươi phút đã tới bệnh viện, chỉ có mẹ Hạ Nhiên đang chông trừng bên ngoài phòng mổ, bà bồn chồn lo lắng, giậm chân đi đi lại lại.

Thấy vậy, Hạ Nhiên vội vàng tiến lên nắm lấy tay bà: “Mẹ, tình hình thế nào rồi?”

“Đang phẫu thuật rồi, những chuyện còn lại thì không biết thế nào.” Bà lo âu nhìn vào phòng cấp cứu.

“Mẹ yên tâm, anh trai con sẽ không sao đâu, nhất định không có chuyện gì đâu!” Hạ Nhiên an ủi bà, giọng điệu vô cùng kiên định.

Nếu đến bản thân cô cũng không thuyết phục được thì lấy gì để thuyết phục người khác?

Có lẽ lời nói của Hạ Nhiên quá kiên quyết nên mẹ cô cũng thoáng an tâm, cuối cùng bà ngồi xuống băng ghế bên ngoài phòng phẫu thuật.

Thẩm Trạch Hy không đi mà đứng đối diện, dựa vào tường, chờ cùng hai mẹ con Hạ Nhiên.

Chờ đợi trước nay luôn là một cực hình, bởi vì bạn sẽ không biết được điều gì đang chờ đợi bạn phía trước, là sống hay chết, là hy vọng hay tuyệt vọng vô tận.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, từng giây từng phút, lúc này tiếng hít thở của ba người dường như cũng là điều xa xỉ.

Đột nhiên, cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ mặc áo blouse trắng bước ra, Hạ Nhiên nhanh chóng tiến lên, còn chưa đợi cô lên tiếng, bác sĩ đã nói: “Có ai nhóm máu O không? Bây giờ đang cần gấp nhóm máu O, bệnh nhân xuất huyết quá nhiều, cần truyền máu gấp, ngân hàng máu của bệnh viện cũng không còn máu nữa.”

Hạ Nhiên giật mình, cô nhóm máu A, mẹ cũng nhóm máu A, phải làm sao đây?

Ngân hàng máu cũng không còn máu, cô đưa tay đỡ trán, cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, như sắp nổ tung đến nơi.

“Lấy của tôi đi, tôi nhóm máu O…” Thẩm Trạch Hy vẫn luôn yên lặng chờ đợi bỗng đứng dậy lên tiếng.

Bác sĩ cũng mừng rỡ, bảo Thẩm Trạch Hy đi theo mình, nhìn bóng lưng hai người rời đi, Hạ Nhiên mấp máy môi, giờ khắc này trong lòng cô cực kỳ cảm động.

Bởi vì xuất huyết quá nhiều nên cần lấy lượng máu khá lớn, bác sĩ lấy 800cc máu từ Thẩm Trạch Hy rồi định dừng lại, nếu lấy tiếp thì sợ anh sẽ không chịu nổi.

Nhưng Thẩm Trạch Hy lại nói: “Tiếp tục đi!”

Bác sĩ biết số máu này vẫn chưa đủ, nhưng lấy tiếp e là sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của anh, nên hơi do dự.

“Sức khoẻ của tôi thế nào trong lòng tôi tự rõ, khi đến cực hạn, tôi sẽ bảo dừng!” Ánh mắt anh sáng rực khiến người ta không thể nhìn thẳng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2256


CHƯƠNG 2256

Trên người Thẩm Trạch Hy cũng mang theo vẻ uy nghiêm trời ban, bác sĩ ngừng lại một chút rồi tiếp tục lấy máu.

Sau khi lấy đến khi đạt tới giới hạn mà một người có thể chịu đựng được thì số lượng cũng đã khá nhiều, hẳn là đủ dùng, sắc mặt và môi Thẩm Trạch Hy đều đã tái nhợt, không còn huyết sắc.

Anh ôm cánh tay trở lại phòng cấp cứu, Hạ Nhiên đỡ lấy người anh, nhìn anh thật sâu: “Cảm ơn.”

“Nói thêm mấy lần nữa đi, nói lớn hơn nữa…” Anh cố tỏ ra tự nhiên, cố ý trêu cô.

Hạ Nhiên đau đầu, hơi bất lực, người đàn ông này luôn có thể dễ dàng phá hủy bầu không khí, rõ ràng cô muốn thật lòng cảm ơn anh, nhưng hai câu này của anh lại khiến cô tức điên quên luôn cả lời cảm ơn.

“Cảm ơn!” Cô nói bên tai anh với giọng rất lớn, rất lớn.

Thẩm Trạch Hy thoả mãn, toàn thân không còn sức lực, tựa đầu vào vai cô, Hạ Nhiên nhúc nhích nhưng bị anh giữ lại: “Đừng nhúc nhích, để tôi nghỉ ngơi một lát.”

Vẻ mặt và đôi môi anh tái nhợt, Hạ Nhiên không động đậy nữa, giữ nguyên tư thế đó.

Ca phẫu thuật vẫn tiếp tục diễn ra, một tiếng rưỡi sau, cánh cửa phẫu thuật cuối cùng cũng mở ra, bác sĩ tháo khẩu trang ra với vẻ mặt vui mừng.

Vẻ mặt này có ý gì là điều rất rõ ràng, Hạ Nhiên kích động đứng bật dậy, tim đập loạn xạ, như sắp nhảy ra khỏi lồ ng ngực.

Mẹ của Hạ Nhiên cũng nắm chặt tay bác sĩ, không ngừng cảm ơn: “Cảm ơn, cảm ơn, thật sự cảm ơn các bác sĩ rất nhiều!”

Hai người đưa Hạ Vũ về phòng bệnh, sau khi mọi việc đã ổn thoả, Hạ Nhiên mới phát hiện Thẩm Trạch Hy không tới, cô nói với mẹ một tiếng rồi vội vàng ra ngoài tìm.

Bên ngoài phòng mổ không có ai, cô lo lắng hỏi các y tá đi ngang qua rồi miêu tả lại dáng vẻ của Thẩm Trạch Hy.

Thẩm Trạch Hy có diện mạo quá xuất chúng, cũng rất nổi bật, vừa nhắc đến đã có y tá nói nhìn thấy anh ngất xỉu trước cửa phòng mổ, bây giờ đang ở trong phòng bệnh.

Hạ Nhiên hỏi số phòng rồi đi vào, quả nhiên anh đang nằm trên giường bệnh truyền dịch.

Bác sĩ đến thay bình truyền nước, Hạ Nhiên hỏi có nghiêm trọng không, bác sĩ nói Thẩm Trạch Hy phải lấy máu quá nhiều, vượt qua giới hạn chịu đựng của người bình thường, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Hạ Nhiên gọi điện lại cho mẹ rồi quyết định ở lại phòng bệnh chăm sóc anh.



Nếu không có anh, cô không thể kịp thời tới được bệnh viện, không có anh, Hạ Vũ cũng không thể qua được cơn nguy kịch, anh là công thần của buổi tối ngày hôm nay!

Thẩm Trạch Hy vừa tỉnh lại đã thấy Hạ Nhiên đang ngồi bên giường, cô đang cười rất ấm áp nhìn anh: “Anh dậy rồi à, vậy ăn chút cháo đi.”

Anh chống người ngồi dậy: “Sao trông em hôm nay ôn hoà thế?”

“Trước đây đều là lỗi của tôi, lần này thật sự rất cảm ơn anh! Cũng mời anh sau này hãy chuẩn bị tâm lý, vì tôi sẽ luôn ôn hoà với anh thế này, anh quả là quý nhân của đời tôi! Tôi nhất định sẽ đối xử tốt với anh, nếu không sẽ bị trời phạt!”

Từ công việc đến tiền thuốc men, lại tới cứu mạng Hạ Vũ, anh thực sự là quý nhân của đời cô!

Đương nhiên cô phải đối xử tận tâm với quý nhân rồi, dù sao đây cũng là điều nên làm!

“Không ngờ em cũng biết hai chữ trời phạt này đấy, thật không dễ dàng.”

“Đương nhiên rồi!” Hạ Nhiên tươi cười đáp lại, lúc này cô phải đối xử với anh thật tốt, thật lịch sự.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2257


CHƯƠNG 2257

Thẩm Trạch Hy dựa vào gối, nhìn cô: “Bây giờ tôi đã hoàn toàn hiểu được một câu thành ngữ, trở mặt không nhận người, tốc độ trở mặt của em quá nhanh!”

“Ý anh là anh không thích thái độ của tôi với anh bây giờ, hay là thích thái độ của tôi với anh lúc trước hơn? Không sao, đều không thành vấn đề, anh thích kiểu nào tôi chiều anh kiểu đó.” Cô đưa thìa đến bên miệng anh, tỏ vẻ rất dễ thương lượng.

“Được rồi, không cần thay đổi, ông đây thích dáng vẻ nịnh nọt lấy lòng bây giờ của em.” Anh xua tay, dáng vẻ hầu gái thận trọng dè dặt này của cô thật sự khiến anh thoải mái, khiến anh vui vẻ từ tận đáy lòng.

Ông? Mặt Hạ Nhiên không khỏi trượt xuống ba vạch đen, nhìn đi, cô đã nói người đàn ông này rất biết được đằng chân lân đằng đầu, càng ngày càng không biết xấu hổ.

Nhưng bây giờ anh là đại công thần, cô cũng rộng lượng, không so đo với anh!

“Được rồi, anh còn muốn ăn gì nữa? Mặn, ngọt hay cay?”

Đối với một người đàn ông, chỉ một bát cháo chắc chắn không đủ no.

Thẩm Trạch Hy càng lúc càng thích thái độ này của cô, thậm chí anh còn nghiêm túc phối hợp suy nghĩ một lúc: “Mặn đi.”

Hạ Nhiên đắp chăn cho anh, khẽ cười bảo anh chờ một lúc rồi ra khỏi phòng.

Khi cô quay lại lần nữa thì cần theo một ít dưa chua thanh đạm, còn có một vài món ăn độc đáo.

Từ khi Hạ Vũ vào phòng mổ đến giờ đã rất lâu rồi, Hạ Nhiên cũng không ăn gì từ lúc đó nên cô ăn cũng cháo với Thẩm Trạch Hy.

Ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của cháo, cô mới cảm thấy mình đã đói đến mức ngực dán vào lưng, bụng cồn cào sôi ùng ục.

Vậy nên khi cô quay lại mang cho Thẩm Trạch Hy một ít đồ ăn mặn, cũng mang cho mình một gói cổ vịt thơm ngon và một hộp mì ăn liền.

Cô đặt đồ lên bàn trước mặt anh, sau đó quay người đi tới quầy nước, pha mì ăn liền.

Cũng rất lâu rồi cô không ăn mì gói, đi xuống lầu ngửi thấy mùi thơm thì bỗng thèm ăn, vậy nên đã tới mua một hộp.

Cô đổ nước sôi vào trụng mì, đậy kín nắp, chờ hai phút rồi mở ra.

Cô ngồi bên giường bệnh dùng nĩa ăn, mùi thơm của mì gói quyện với vị cay của cổ vịt thật sự hấp dẫn.

Nếm thử món dưa chua thanh đạm, Thẩm Trạch Hy nhướng mày, liếc mắt nhìn Hạ Nhiên đang ăn mì gói phía đối diện với vẻ mặt thưởng thức ngon lành.

Trông cô ăn rất ngon, môi hồng đỏ mọng, sợi mì dài, cô húp liên tục khiến yết hầu anh không khỏi trượt lên trượt xuống, trên người có phản ứng không nên có.

Hạ Nhiên không nhận ra, vẫn cúi đầu húp nước mì, cảm nhận nước nóng chạy thẳng vào đáy lòng, ấm áp, nóng hổi, thoải mái.

Thẩm Trạch Hy ho nhẹ một tiếng, đẩy dưa chua không có mùi vị sang một bên, sau đó khẽ ho bảo: “Cho tôi ăn một ít…”

“Hả?” Cuối cùng Hạ Nhiên cũng ngẩng đầu nhìn anh, bảo: “Anh nói lại đi, tôi không nghe rõ!”

Cô chỉ bận ăn, không có thời gian nghe anh nói.

Thẩm Trạch Hy lại nhìn vào hộp mì ăn liền, không chút do dự nói: “Cho tôi ăn một chút mì gói của em.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2258


CHƯƠNG 2258

“Không phải anh muốn ăn dưa chua à? Sao bây giờ lại giành ăn mì ăn liền với tôi?” Hạ Nhiên không vui.

“Tôi muốn ăn, chẳng phải vừa nãy em còn nói không đối xử tốt với tôi thì sẽ bị trời phạt đấy à? Sao mới chớp mắt mà em đã quên hết rồi?” Thẩm Trạch Hy nhìn cô thật sâu, ánh mắt như đang nói cô là kẻ vong ân bội nghĩa.

“Đúng là tôi nói như vậy, nhưng anh cũng không thể được nước lấn tới, anh nói muốn ăn đồ mặn, tôi đã phải tới tận đường Nam Yên mua đấy.”

Nhưng Thẩm Trạch Hy lại tỏ ra rất kiêu ngạo, vô lại: “Nhưng bây giờ tôi lại thấy mì ăn liền rất ngon, muốn ăn mì ăn liền!”

Hạ Nhiên hít sâu một hơi, cảm thấy mình thoả hiệp một chút cũng không sao, vì thế cô nói: “Được, anh chờ đó, tôi xuống lầu mau cho anh hộp khác, anh chọn kho tàu hay cay?”

“Thôi, tôi ăn hộp này luôn.” Thẩm Trạch Hy chỉ vào hộp mì trước mặt Hạ Nhiên.

Cô tưởng anh nói đùa, vì dù sao cô cũng đã ăn hộp này rồi.

“Bây giờ tôi rất đói, cực kỳ đói, không chờ được cô xuống lầu mua hộp khác nữa.” Khi nói, Thẩm Trạch Hy đã nghiêng người cầm lấy hộp mì, không hề ghét bỏ, cứ thế ăn luôn.

Thấy vậy, Hạ Nhiên cũng nuốt lời đã đến bên miệng xuống, ngồi xuống ghế, mở túi cổ vịt ra gặm.

Cô mua vị sốt, quả nhiên cay vô cùng, cô ăn mà mặt đỏ lên, nhưng càng ăn lại càng thích.

Mới ăn được mấy miếng mì ăn liền, mùi thơm của cổ vịt lại thu hút ánh mắt Thẩm Trạch Hy, anh đưa tay ra chỉ: “Tôi cũng muốn ăn…”

Rất kỳ lạ, phàm là những thứ cô ăn, anh đều thấy ngon, có cảm giác muốn ăn.

Hạ Nhiên thấy anh chỉ đơn thuần là gây khó dễ cho mình, cô làm gì anh cũng muốn phá, để cô không được yên bình, cô bắt đầu hối hận vì lúc nãy đã nói sẽ phục vụ anh chu đáo.

Rất đơn giản, bởi vì bây giờ anh đã bắt đầu được nước lấn tới, mới chỉ mấy tiếng thôi mà cô đã sâu sắc cảm nhận được mình không thể tiếp tục không có nguyên tắc thế này nữa.

“Ăn mì gói của anh đi!” Cô chẳng thèm liếc anh một lần, tiếp tục gặm cổ vịt.

“Có cho không?” Thẩm Trạch Hy nhướng mày.

Hạ Nhiên vô cùng kiên quyết: “Không cho!”

Anh cũng không dài dòng nữa, vén chăn lên ngồi dậy, đưa cánh tay dài ra cướp.

Sao Hạ Nhiên có thể để anh được như ý, cô bắt đầu né tránh, nhưng anh cao lớn, cơ thể rắn chắc khoẻ mạnh, thoáng chốc cánh tay anh đã khống chế được cô, nửa đè cô dưới thân.

Cô không chịu nghe theo, một tay cầm cổ vịt lắc qua lắc lại trong không trung không cho anh lấy được.

Thẩm Trạch Hy không để ý sự giãy giụa của cô, anh hạ người xuống thấp, đè cô dưới người mình.

Hạ Nhiên vặn vẹo, Thẩm Trạch Hy dùng tay giữ cô lại, đôi môi mỏng gặm lấy cổ vịt trong tay cô.

“Đồ vô liêm sỉ!” Hạ Nhiên tức giận mắng.

Anh còn càng ăn càng thoải mái, cô cầm cho anh, anh từ từ ăn từng miếng, vô cùng hưởng thụ!

Nhưng anh lại như không nghe thấy, vẫn tiếp tục nhàn nhã thưởng thức, Hạ Nhiên không hài lòng với tình huống này, tay còn lại của cô cù eo anh.

Trên người Thẩm Trạch Hy có ba điểm nhạy cảm, một là môi, hai là tai, ba là eo, những chỗ đó vô cùng mẫn cảm.

Bị cô cù, anh gần như lập tức nhũn người, thấp giọng cảnh cáo: “Mau bỏ tay ra!”

“Thật không ngờ trên người anh còn có điểm yếu đấy, hơn nữa lại còn ở eo, không dễ gì mới nắm được điểm yếu chí mạng của anh, anh nghĩ tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2259


CHƯƠNG 2259

Cô không chỉ không buông tay mà còn càn rỡ hơn, gãi trên gãi dưới, gãi trái gãi phải.

Cảm giác ngứa ngáy khiến Thẩm Trạch Hy không thể chống đỡ được, cánh tay anh nhũn ra rồi ngã xuống, vì thế hai người một trên một dưới, vừa vặn đối mặt với nhau, cú ngã này khiến hai đôi môi vừa khéo áp vào nhau.

Hạ Nhiên chớp mắt, vẫn chưa phản ứng lại, cô ngây người.

Ánh mắt Thẩm Trạch Hy hơi tối lại, đây có được coi là trong họa có phúc trong truyền thuyết không?

Vì thế, đôi môi mỏng của anh nhếch lên thành một nụ cười, nhân lúc cô không chuẩn bị, chiếc lưỡi nóng rực của anh đã lướt qua môi cô như chiếc bàn chải.

Cảm giác nóng và ngứa ngáy như có côn trùng chậm rãi bò qua, kéo theo từng luồng điện chạy khắp người, mang đến cảm giác rùng mình.

Vẻ mặt Hạ Nhiên cuối cùng cũng trở nên hoảng loạn, lúc này bên ngoài cũng có tiếng bước chân truyền đến, cô nhanh chóng đẩy mạnh anh ra.

Cùng lúc đó, cửa phòng mở ra, mẹ Hạ Nhiên bước vào.

Trên mặt Hạ Nhiên vẫn còn vệt ửng hồng, cô cúi đầu, không tự nhiên vén những lọn tóc rũ xuống ra sau.

“Sao mặt con đỏ vậy?” Mẹ Hạ Nhiên ngạc nhiên nhìn cô: “Chẳng lẽ con bị sốt à?”

Lời này vừa thốt ra, mặt cô lại càng nóng hơn, cô lắc đầu, lắp bắp đáp: “Không… Không… Không ạ…”

“Vậy sao mẹ lại thấy không bình thường thế?”

“Mẹ, anh tỉnh chưa ạ? Mẹ sang đây làm gì thế?” Cô vội vàng chuyển chủ đề.

Mẹ Hạ không thấy có gì không ổn, đáp lời: “Mẹ sang đây xem Trạch Hy có gì ăn chưa.”

Thẩm Trạch Hy nhìn lướt qua dáng vẻ cố giả vờ bình tĩnh của cô rồi cười khẽ: “Cháu ăn mì ăn liền với cổ vịt rồi bác ạ.”

“Đúng là vớ vẩn thật!” Mẹ Hạ Nhiên sầm mặt: “Cháu vừa mới lấy máu, phải ăn đồ có dinh dưỡng chứ, ăn mì gói với cổ vịt cái gì! Hạ Nhiên, cậu ấy không biết thì cũng thôi, con chăm sóc cậu ấy kiểu gì thế?”

Hạ Nhiên cực kỳ oan ức: “Mẹ, anh ấy muốn ăn cháo với dưa chua, mì gói và cổ vịt là con mua cho con, anh ấy giành ăn của con đấy chứ!”

Thẩm Trạch Hy cũng nói: “Bác gái, không biết vì sao dù cô ấy ăn gì, cháu cũng thấy đói và muốn ăn nên mới không nhịn được giành ăn!”

Lời này quả thực hơi mập mờ, hơn nữa còn có ẩn ý sâu xa…

Hạ Nhiên lập tức biến sắc, rốt cuộc anh đang làm gì hả?

Trước đây mẹ Hạ Nhiên cảm thấy Thẩm Trạch Hy có hứng thú với Hạ Nhiên nhà mình, nhưng không dám chắc chắn, cũng giống như Hạ Nhiên vậy.

Dù sao điều kiện của anh xuất sắc như thế, không thể trèo cao, nhưng những lời vừa rồi của anh đã khiến bà thầm khẳng định trong lòng!

“Vậy sao? Vậy cháu cứ giành của nó mà ăn, nhưng bây giờ vẫn thiếu dinh dưỡng nên không thể ăn mì gói và cổ vịt được, chúng ta phải bồi bổ trước đã.”

“Vâng, cháu nghe bác, mọi chuyện đều nghe theo bác.” Anh tỏ ra rất nghe lời.

Mẹ Hạ Nhiên nghe vậy thì cười thật tươi.

“Anh đừng nói linh tinh!” Hạ Nhiên không hài lòng, cảnh cáo anh.

Thẩm Trạch Hy còn chưa lên tiếng, mẹ Hạ Nhiên đã chọc tay lên trán cô: “Con ăn nói với cậu ấy kiểu gì đấy!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2260


CHƯƠNG 2260

Thẩm Trạch Hy cười rạng rỡ: “Bác gái yên tâm, cháu sẽ không so đo với cô ấy đâu.”

“…” Hạ Nhiên nghe thấy câu này cũng choáng.

Mẹ Hạ Nhiên về nhà một chuyến, khi quay lại mang theo một bát canh xương trắng ngần, đặc sệt, hương thơm lan ra khắp phòng.

Thẩm Trạch Hy thực sự rất thích uống, một mình anh đã uống hai bát, Hạ Nhiên ở bên cạnh nhìn mà không kìm được, nước miếng tiết ra trong miệng, cô bước đến tự múc cho mình một bát.

Cô đang uống thì bị mẹ phát hiện, bà cô mày vỗ vào mu bàn tay cô: “Ai cho con ăn vụng hả?”

“Con đâu có ăn vụng, rõ ràng là con ăn một cách quang minh chính đại mà.”

“Canh này để cho con uống à?”

Hạ Nhiên cảm thấy mẹ mình đã hoàn toàn bị tẩy não, còn là bị tẩy bằng canh nữa!

Thẩm Trạch Hy mỉm cười: “Bác gái à, để cô ấy ăn đi, dù sao cháu cũng no rồi, để đây không ăn cũng lãng phí.”

“Ăn đi, ăn hết chỗ còn lại đi, nếu không mẹ lại phải đi đổ.”

Chắc chắn là mẹ kế, làm gì có người mẹ đẻ nào làm chuyện này, nói với con gái mình thế này?

Mẹ Hạ Nhiên về lại phòng bệnh trông Hạ Vũ, trong phòng bệnh một lần nữa chỉ còn lại hai người.

Hạ Nhiên mặc kệ anh, ngồi dựa vào cửa sổ nghịch điện thoại, xem story, lướt facebook, vui vẻ một mình, hoàn toàn coi anh như không khí.

Thẩm Trạch Hy vẫn luôn nhìn cô, nửa tiếng sau, cuối cùng anh cảm thấy buồn chán bèn lên tiếng: “Này, giận thật đấy à!”

Hạ Nhiên làm gì có thời gian để ý đến anh, tiếp tục lướt facebook, đọc tới chỗ nào thú vị thi thoảng cô lại mím môi khẽ cười.

“Này!” Thẩm Trạch Hy không thích sự im lặng và bị phớt lờ này, anh vén chăn lên, đá nhẹ vào Hạ Nhiên: “Nói đi!”

Lúc này cô hoàn toàn là người câm điếc, không nhìn thấy, không nghe thấy, cũng không có cảm giác.

“Em muốn tôi gọi cho bác gái à?” Anh vẫn ung dung tự đắc, lấy điện thoại di động ra.

Hạ Nhiên vứt điện thoại đi, cô chưa thấy người đàn ông nào bỉ ổi như thế này!

Biết rõ lúc này mẹ cô chỉ nghe anh, anh gọi cho bà, cô có còn đường sống không?

“Anh muốn thế nào?”

“Nói chuyện với tôi.”

Hạ Nhiên để điện thoại sang một bên, sau đó bình tĩnh nhìn anh: “Nói gì? Anh tìm chủ đề đi.”

Thẩm Trạch Hy: “…”

Đúng là anh thật sự không nghĩ ra nên nói chủ đề gì, anh nhíu mày không lên tiếng.

“Nếu không có chủ đề gì thì đừng làm phiền tôi lướt facebook nữa, được không?” Cô dứt khoát cảnh cáo anh.

Thẩm Trạch Hy lại dừng một lúc rồi mới nói: “Nào, kể chuyện cho tôi đi.”

“Tôi không biết!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Vậy đọc từ sách ra có biết không?”

Hạ Nhiên ngạc nhiên nhướng mày, tưởng anh đang đùa, nhưng vẻ mặt Thẩm Trạch Hy rất nghiêm túc, anh giơ tay ra hiệu cho cô nhanh lên, anh cũng đã bày ra tư thế sẵn sàng lắng nghe, chờ đợi.

Cô cạn lời lườm anh, lấy quyển sách bên cạnh lên đọc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2261


CHƯƠNG 2261

Thẩm Trạch Hy vẫn không hài lòng, thi thoảng anh lại bới móc: “Cứng ngắc quá, sinh động lên một chút, tình cảm dạt dào vào…”

“Sao tôi lại nghe ra giọng điệu hung dữ của em nhỉ? Chẳng lẽ tôi với em có thù oán gì?”

“Lại đọc nhanh như vậy làm gì? Phía sau có sói đuổi theo em à?”

“…”

Hạ Nhiên đọc, còn Thẩm Trạch Hy lại cứ líu ríu không ngừng bên tai cô như Đường Tăng.

Cuối cùng vì quá phiền, cô ném quyển sách xuống, nổi cáu: “Anh còn muốn nghe nữa không?”

“Muốn…” Thẩm Trạch Hy không nhiều lời nữa mà trở nên yên tĩnh.

Thấy vậy Hạ Nhiên mới hài lòng, thật ra câu chuyện rất nhàm chán, cô đọc cũng thấy buồn ngủ, không mở mắt ra được.

Nhưng Thẩm Trạch Hy lại nghe rất hăng say.

Cứ thế không biết đọc bao lâu, cuối cùng Thẩm Trạch Hy cũng hơi buồn ngủ, còn Hạ Nhiên thì lại vui mừng khôn xiết, thật không dễ dàng!

Hạ Nhiên trở lại phòng bệnh, Hạ Vũ đã tỉnh, tình trạng bệnh cũng đã được kiểm soát, cuối cùng cũng nhìn thấy chút huyết sắc đã lâu không thấy trên khuôn mặt nhợt nhạt của anh ta.

Nhìn thấy Hạ Nhiên, anh ta mừng rỡ, ôm chầm lấy cô không chịu buông tay.

Mẹ Hạ Nhiên hỏi cô về đây thì Thẩm Trạch Hy thế nào?

“Anh ấy ngủ rồi nên con mới qua đây.” Bây giờ Hạ Nhiên thật sự cảm thấy mẹ mình thiên vị Thẩm Trạch Hy, lúc nào cũng nhắc đến tên anh.

“Vậy thì tốt, con trông chừng ở bệnh viện nhé, mẹ về nhà một chuyến nấu thêm ít canh bổ máu. Đúng rồi, còn phải làm gan heo bổ máu cho Trạch Hy nữa, con nhớ phải chạy qua lại giữa hai bên đấy, đừng để có sơ sót gì, bây giờ mẹ sẽ về nhà.”

Hạ Nhiên thật sự không chịu nổi: “Sao mẹ lại về? Hai bên đường có rất nhiều quầy bán đồ ăn, mẹ đến đó mua là được, đi đi về về mệt lắm!”

“Mẹ bằng lòng, mấy thứ bán bên đường làm sao sạch bằng mình tự nấu được! Con chờ đi.”

Vừa nói xong đã rời khỏi phòng bệnh, Hạ Nhiên đỡ trán, bất lực thầm mắng.

Lúc này, phòng bệnh bị đẩy ra, Thẩm Trạch Hy đi vào, ánh mắt Hạ Vũ lập tức rơi lên trên người anh, mặc dù anh ta ngốc nghếch, nhưng vẫn hiểu chuyện.

Sau khi nghe thấy mẹ nói là Thẩm Trạch Hy cứu anh ta, anh ta đã ầm ĩ muốn gặp Thẩm Trạch Hy, nhưng tình trạng sức khỏe không cho phép, chỉ có thể nằm trên giường bệnh.

Hạ Vũ rất vui vẻ, luôn cười với Thẩm Trạch Hy.

“Chào anh…” Nhận thấy ánh mắt của anh ta, Thẩm Trạch Hy thản nhiên chào hỏi.

“Chào cậu!” Hạ Vũ vội nói.

Từ sau khi Thẩm Trạch Hy đến, Hạ Vũ không để ý đến Hạ Nhiên nữa, ánh mắt luôn dõi theo Thẩm Trạch Hy, anh đi đến đâu, ánh mắt theo đến đó.

Hạ Nhiên ghen tỵ, vô cùng ghen tỵ, bây giờ anh định bắt cả nhà cô từ già đến trẻ làm tù binh sao?

Trên mặt Thẩm Trạch Hy luôn mang theo nụ cười, vô cùng thân thiện với Hạ Vũ, còn dạy anh ta đánh bài, Hạ Vũ cũng rất thông minh, thoáng cái đã học xong.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2262


CHƯƠNG 2262

Hai người hơi buồn chán, Thẩm Trạch Hy ngầm ra hiệu với Hạ Vũ, anh ta hiểu ra, trông mong ngước nhìn Hạ Nhiên, muốn cô chơi cùng.

Hạ Nhiên không hứng thú, nhất là còn phải đối mặt với Thẩm Trạch Hy, cô càng không hứng thú, chỉ ngồi yên ở đó, không có ý định qua chơi.

Hạ Vũ cuống lên, vén chăn muốn dậy kéo cô, vừa thấy anh ta cử động, Hạ Nhiên lập tức sốt ruột, vội vàng đến ngăn cản.

Kết quả cuối cùng chính là cô đành phải thỏa hiệp!

Ba người đánh ba ván, người thua luôn là Thẩm Trạch Hy, trước mặt Hạ Nhiên và Hạ Vũ chất một xấp tiền, đều là thắng được, nụ cười trên mặt chưa bao giờ tắt.

Chờ đến khi Hạ Vũ buồn ngủ mới không chơi nữa, Hạ Nhiên đặt đầu anh ta lên đùi, hai tay từ từ xoa bóp cho anh ta, để anh ta có thể ngủ ngon hơn.

Khuôn mặt Hạ Vũ mang theo tươi cười, hồn nhiên đến lóa mắt, Hạ Nhiên thấy anh ta thoải mái thì cũng hé môi nở nụ cười, dịu dàng giống như ánh sáng trong tháng ba.

Thẩm Trạch Hy không nhịn được nhìn đến ngây dại, ngơ ngác nhìn cô chăm chú, giây phút này, anh vô cùng hâm mộ Hạ Vũ.

“Thật ra, anh ta rất hạnh phúc, có thể có được tính cách này cũng là một niềm hạnh phúc, bởi vì ngây thơ, chưa va vấp nhiều, cho nên sống rất thoải mái.”

Lời nói như vậy khiến Hạ Nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn anh rất phức tạp, cô rất ít khi nghe thấy lời khen ngợi Hạ Vũ từ người khác.

“Cứ như anh sống vất vả lắm vậy! Cậu ấm giống như anh, muốn cái gì có cái đó, hô mưa gọi gió, nào phải chịu đau thương gì?”

“Em không phải tôi, sao em biết được tôi không như vậy?” Thẩm Trạch Hy thản nhiên hỏi lại.

“Vậy được, nói xem, cậu ấm cơm ngon áo đẹp như anh có đau thương gì!”

Thẩm Trạch Hy nhìn ra ngoài cửa sổ: “Em từng đến nhà họ Thẩm rất nhiều lần rồi, ngoài anh trai và chị dâu tôi ra, em còn thấy người nào khác không?”

Nghe anh nói như vậy, Hạ Nhiên mới nhớ ra rằng cho đến bây giờ chưa từng nhìn thấy ba mẹ anh!

“Mẹ tôi là bị chính tay tôi và anh tôi đưa vào tù…” Giọng điệu anh nhẹ như gió mây: “Thật ra ba tôi cũng đang ở trong tù, trước kia chị dâu tôi là giáo viên dạy tôi, tôi rất thích chị ấy, đồng thời thổ lộ với chị ấy, nhưng cuối cùng chị ấy lại lấy anh tôi…”

Hạ Nhiên kinh ngạc, nhà họ Thẩm chính là gia tộc có máu mặt tại thành phố S, sao ba mẹ anh lại ở trong tù?

Nhà họ Thẩm không giống gia đình như vậy…

Tính cách anh cởi mở, dường như chuyện gì cũng không đặt trong lòng, chẳng hề giống người đã trải qua những chuyện thế này!

“Không tin?” Thẩm Trạch Hy nhướng mày, bình tĩnh nhìn cô.

“Không phải, nếu chính miệng anh nói, vậy đương nhiên không cần phải nói dối, tôi chỉ là cảm thấy gia đình như gia đình các anh không nên xảy ra loại chuyện như vậy.” Cô nói.

Thẩm Trạch Hy cong môi, lộ ra nụ cười ngập tràn lạnh lẽo và châm chọc: “Trên thế giới này, bẩn thỉu không chịu nổi nhất chính là nhà giàu sang quyền thế, giàu sang quyền thế vô cùng xấu xí, mặt ngoài hào nhoáng bao nhiêu, đằng sau thối nát bấy nhiêu!”

Hạ Nhiên không nói lời nào, nhà giàu sang quyền thế nhiều ân oán, đây là sự thật!

“Từ nhỏ tôi được mẹ nuôi lớn, rất ít khi gặp ba, có khi một năm chẳng được một lần. Hồi nhỏ chỉ cho rằng ba rất vĩ đại, ông ta nhiều việc bận rộn, nhưng sau khi bộ mặt xấu xí và dơ bẩn lộ ra, tôi mới phát hiện đó là chuyện vô cùng nực cười.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2263


CHƯƠNG 2263

“Ông ta ngoại tình, đồng thời còn tham ô, vào tù cũng là chuyện hợp tình hợp lý…”

Anh nói nhẹ như gió mây, hoàn toàn không giống người trong cuộc.

“Nói chung, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, hoặc là có một số chuyện không muốn để người khác biết, cho dù gặp phải cái gì, đó cũng là chuyện trong đời anh cần trải qua.”

Thẩm Trạch Hy thích thái độ này của cô, cô nói rất đúng, mỗi người hay mỗi chuyện đều phát triển theo quỹ đạo của riêng nó.

“Làm sao bây giờ, tôi phát hiện mình ngày càng có hứng thú với em rồi…”

Đôi mắt Hạ Nhiên hơi co lại.

“Sao vậy? Mắt đau à? Nào đến đây, tôi dụi cho em.” Anh ngoắc ngoắc tay với cô.

“Đâu cần anh dụi cho tôi! Tôi là bị hoảng sợ, bị lời của anh dọa cho hoảng sợ, ok?

Thẩm Trạch Hy khẽ mỉm cười, ung dung nhìn cô: “Thật sự hoảng sợ đến vậy sao? Về sau sẽ càng nhiều hoảng sợ thế này hơn, em nên chuẩn bị sẵn sàng từ trước.”

“Quan hệ giữa chúng ta phải như vậy thật sao? Có thể bình thường một chút hay không?”

“Không bình thường được, sau này sẽ càng không bình thường hơn, tôi chỉ có thể nói như vậy….” Anh nói rõ với cô.

Hạ Nhiên cảm thấy mình choáng rồi, thật sự không cách nào trao đổi bình thường với anh!

Nhưng mà anh có thể nói ra những chuyện kia của mình, cũng nhìn ra được, anh quả thật là người có phẩm đức, không cà lơ phất phơ như biểu hiện bên ngoài.

“Vậy chúng ta tranh thủ khiến nó bình thường hơn chút, được không?”

Thẩm Trạch Hy chỉ cong môi cười nhạt, đồng thời lắc đầu, nói với cô rằng chuyện này tuyệt đối không thể, cô nghĩ cũng đừng nghĩ.

“Đúng rồi, nói về Hạ Vũ đi, tôi rất hứng thú về anh ta…”

“Hạ Vũ à…” Sắc mặt Hạ Nhiên lập tức trở nên dịu dàng: “Từ nhỏ anh ấy đã ngốc nghếch, nhưng rất ngoan ngoãn, trước giờ không gây rắc rối, thích đi theo sau tôi nhất, hệt như cái đuôi nhỏ vậy. Lời ba mẹ nói có khi anh ấy còn không nghe, nhưng chỉ cần tôi nói, chắc chắn anh ấy sẽ nghe, bình thường mua đồ ăn vặt sẽ luôn để dành một phần cho tôi, khi còn bé có bạn học nói anh ấy ngốc nghếch, mỗi lần như vậy tôi đều giận quá xông lên đánh nhau, không ít lần bị mắng, cũng bởi anh ấy nên các bạn nhỏ chơi cùng đều gọi tôi là nữ bá vương…”

Thẩm Trạch Hy biết điểm yếu của cô là Hạ Vũ, cho nên mới cố ý nhắc đến vào lúc thế này để cô mềm lòng.

Quả nhiên nhắc đến Hạ Vũ, trông cô tràn đầy tình cảm dịu dàng, không còn giống con nhím mọc đầy gai nhọn nữa.

“Cũng bởi vì Hạ Vũ nên tôi mới đăng ký trường cảnh sát, dự định làm cảnh sát, thật ra anh ấy không ngốc, anh ấy chỉ là quá mức ngây thơ, ngây thơ hơn bất kỳ người nào…”

Ngay sau đó, Thẩm Trạch Hy nhẹ nhàng nói: “Gặp được em là hạnh phúc lớn nhất đời này của anh ta.”

“Không, gặp được anh ấy mới là may mắn và hạnh phúc lớn nhất đời này của tôi, bình thường có chuyện không vui tôi sẽ dốc bầu tâm sự với anh ấy, anh ấy sẽ ôm lấy tôi, mặc dù không hiểu gì cả, nhưng anh ấy biết tôi không vui vẻ, luôn luôn đút kẹo cho tôi, nói Nhiên Nhiên ăn kẹo, Nhiên Nhiên cười lên…”

Vừa nói như vậy, ánh mắt Thẩm Trạch Hy hơi mê man: “Thật ra gặp được anh trai tôi cũng là hạnh phúc của tôi…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2264


CHƯƠNG 2264

Có thể thấy được anh trai anh đối xử với anh tốt bao nhiêu, Hạ Nhiên cười một tiếng: “Lúc này nghe như chúng ta cùng một loại người…”

Mẹ Hạ Nhiên từ cửa sổ phòng bệnh nhìn vào bên trong, không biết hai người đang nói gì, nhưng trên mặt đều là mỉm cười và dịu dàng, trông quả là xứng đôi.

Bà nghĩ, Hạ Nhiên nhà bà là người có phúc, ông trời sẽ không bạc đãi cô!

Hạ Vũ đúng là một chủ đề ấm áp, lập tức rút ngắn vô hạn khoảng cách giữa hai người, không còn sắc bén đối lập như trước.

Bởi vì chỉ lấy máu, mà cơ thể Thẩm Trạch Hy vốn cường tráng, nghỉ ngơi một ngày là có thể xuất viện.

Mẹ Hạ Nhiên không yên tâm: “Lấy không ít máu, mấy ngày nay đều phải bổ máu thật tốt, bác sẽ làm cơm, sau đó để Hạ Nhiên mang đến công ty cho cháu.”

“Vâng, làm phiền bác rồi…”

“Không được…”

Tiếng nói của hai người đồng thời vang lên, nhưng tất nhiên mẹ Hạ Nhiên trực tiếp bỏ qua lời nói của Hạ Nhiên.

Sáng hôm sau, khi Hạ Nhiên đến công ty mang theo hộp giữ ấm mẹ đã chuẩn bị từ trước, bên trong là đủ loại đồ ăn bổ máu, còn có cả canh, trĩu nặng.

Đến giờ ăn trưa, cô cầm hộp cơm chần chừ đứng yên tại chỗ, chẳng lẽ cô thật sự phải cầm hộp cơm đi lên tìm Thẩm Trạch Hy sao?

Ngại quá! Xấu hổ quá! Mất tự nhiên quá!

Cô còn đang đứng dưới tầng, văn phòng Tổng giám đốc gọi điện thoại đến, bảo cô đến văn phòng Tổng giám đốc một chuyến, nhớ rõ, tốc độ phải nhanh!

Lần này chính là ngõ cụt, toàn bộ đường lui bị cắt đứt, không còn cách nào, cô cầm hộp cơm đi lên.

Thẩm Trạch Hy mặc áo sơ mi trắng, ống tay áo hơi vén lên, đang phê duyệt tài liệu.

Đặt hộp cơm lên bàn làm việc, cô mấp máy môi, lên tiếng: “Tôi để cơm hộp ở đây, tôi đi trước nhé.”

Lúc này Thẩm Trạch Hy mới ngẩng đầu, nhướng mày, giơ nắm tay ra chống cằm: “Đi đâu?”

“Ngài muốn ăn trưa, đương nhiên tôi cũng muốn đến nhà ăn ăn trưa.” Cô nói ra chuyện đương nhiên.

“Không cần, bác gái chuẩn bị hai phần cơm trưa, em ở đây ăn cùng tôi…”

“Hai phần.” Hạ Nhiên cảm thấy rất kinh ngạc, sao cô không biết chuyện này chứ?

Lúc này, Thẩm Trạch Hy đã cúi người mở hộp cơm ra, quả nhiên bên trong là hai phần cơm trưa.

Hạ Nhiên đứng yên không nhúc nhích, bây giờ là thế nào đây? Hai người họ lén lút hợp sức lừa cô vào tròng à?

“Em cứ đứng yên ở đó à, chẳng lẽ muốn tôi gọi điện thoại cho bác gái?”

Một giây sau, Hạ Nhiên cắn răng đi đến bên cạnh bàn ăn, tức giận nghiến răng ăn cơm.

Gan heo, miếng huyết, rau chân vịt…

Trong ba món kia Thẩm Trạch Hy ghét rau chân vịt nhất, anh nheo mắt, dứt khoát gắp vào trong bát Hạ Nhiên.

“Anh làm gì vậy?” Hạ Nhiên tức giận.

“Tôi không ăn rau chân vịt, so với ném đi, chẳng thà để em ăn, tránh lãng phí.” Bên trong môi mỏng của Thẩm Trạch Hy còn ngậm gan heo, đàng hoàng chững chạc lên tiếng: “Lãng phí là đáng xấu hổ, chẳng lẽ em không biết?”

Hạ Nhiên mới không tin mấy lời nói bừa của anh, anh là đang cố ý hành hạ cô, không để cô vui vẻ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2265


CHƯƠNG 2265

Mặc dù tức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô vẫn phải ăn, ai bảo sau lưng người ta có núi dựa chứ?

Cứ ngày ngày đưa cơm như vậy, một tuần sau, Hạ Nhiên nổi bão, lập tức nói với mẹ mình đừng làm bữa trưa nữa, cô sẽ không mang đi đâu, khoảng thời gian này bổ quá rồi, lượng kinh nguyệt của cô cũng gấp đôi luôn!

Cô còn có thể được tẩm bổ đến mức này, một người đàn ông như Thẩm Trạch Hy thì có thể yếu đến đâu?

Mẹ cô cũng không miễn cưỡng, mà nhẹ nhàng thản nhiên nói: “Trạch Hy muốn theo đuổi con, con thử từ chối cho mẹ xem!”

“Giờ cũng không phải cổ đại, con có quyền tự do yêu đương!”

“Bây giờ con còn có quyền gì, mẹ nói cho con biết, bây giờ con chỉ có hai con đường để chọn, một là thử ở bên Trạch Hy, hai là đi xem mắt cho mẹ!”

Hạ Nhiên thật sự không cam lòng: “Vậy không còn con đường thứ ba để chọn sao?”

“Không có! Hoặc là một hoặc là hai! Mẹ nói được làm được, con cũng đừng coi lời mẹ nói như gió thoảng bên tai! Đúng lúc trong khoảng thời gian này dì ba con có giới thiệu hai người cho con, nếu con không vừa ý Trạch Hy, vậy thì đi xem mắt. À cả dì hai con, cậu con cũng giới thiệu không ít, đều đi xem thử…”

Đây quả thật là một đội ngũ lớn!

Đầu cô như muốn nứt ra, cô tuyệt đối không thể chịu đựng được công kích của đội ngũ lớn như này, chắc chắn sẽ bị giày vò đến chết!

Khi đến công ty làm việc, trông cô mơ mơ màng màng, mặt ủ mày chau, không có tí sức sống gì.

Thẩm Trạch Hy đứng trong thang máy nhìn cô: “Ngủ không ngon?”

Ngay sau đó, Hạ Nhiên dùng ánh mắt vô cùng u oán nhìn chằm chằm anh: “Nói! Rốt cuộc anh dụ dỗ mẹ tôi như thế nào?”

“Những việc em nói kia tôi đều không làm, nhưng mà tôi cũng có thể đoán được đại khái vì sao em lại có dáng vẻ thế này, so với bị giục không thể yên tĩnh, chi bằng suy xét ở bên tôi, thế nào? Em nghĩ đi, ở bên tôi trăm lợi mà không một hại.”

“Vừa có thể tránh cho mẹ em nhắc mãi không thôi, còn có thể hưởng thụ phục vụ của một người người đàn ông đẹp trai như vậy, nếu như ở bên nhau một khoảng thời gian mà em vẫn cảm thấy không hợp, vậy có thể kết thúc bất cứ lúc nào. Hơn nữa trong lúc yêu đương, em có thể hưởng những quyền lợi của một người bạn gái, ví dụ như muốn trở lại chức vụ cũ ngày xưa, tôi đều có thể thỏa mãn những chuyện này, em cảm thấy thế nào?”

Anh nói như vậy, cô quả thật hơi động lòng, Hạ Nhiên chớp mắt nhìn Thẩm Trạch Hy đang cười híp mắt giống như hồ ly…

… Dường như đằng sau cũng mọc ra một cái đuôi, ngoe nguẩy, ngoe nguẩy…

Nhưng Hạ Nhiên không nhìn thấy, lúc này cô chỉ để ý đến điều kiện vô cùng hấp dẫn kia!

“Tôi cảm thấy những điều kiện anh vừa nói rất tốt…”

“Thật sao?” Thẩm Trạch Hy mỉm cười: “Tôi cũng cảm thấy vô cùng tốt, vậy đáp án của em là?”

“Nếu điều kiện đã tốt như vậy, tôi không có lý do gì từ chối, nhưng đã nói trước rồi đó, nếu như đến lúc đó tôi cảm thấy không được, hai ta có thể chia tay bất cứ lúc nào!”

Thẩm Trạch Hy lười biếng nhún vai: “Đến lúc đó em thật sự nỡ rời đi sao, tôi nghĩ, đến lúc đó em sẽ không nỡ rời xa tôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2266


CHƯƠNG 2266

“Đừng nói chắc chắn như vậy, anh đó, có thể đừng tự kỷ và kiêu ngạo như vậy không! Dựa vào cái gì nói đến lúc đó tôi sẽ không nỡ rời xa anh!”

“Vậy tôi mỏi mắt mong chờ lúc đó…” Anh lên tiếng.

Thế là, giữa hai người cứ vậy đạt được thỏa thuận, về phần khi nào kết thúc, bây giờ vẫn là một ẩn số.

Buổi tối khi trở về, Hạ Nhiên và Thẩm Trạch Hy cùng nhau về nhà.

Trên mặt mẹ Hạ Nhiên là vui sướng không lời nào có thể hình dung, cuối cùng Hạ Nhiên nhà bà cũng thông suốt rồi!

“Hôm nay muốn ăn gì? Đúng lúc mẹ muốn đi chợ bán thức ăn một chuyến, muốn ăn gì cứ nói, mẹ sẽ mua về.”

Hạ Nhiên lắc đầu, cô không muốn ăn gì.

Trái lại là Thẩm Trạch Hy nói: “Dù sao chúng cháu cũng không có việc gì, cùng đi nhé.”

Mẹ Hạ Nhiên cười híp mắt, cầu còn không được.

Sau đó, ba người đi đến chợ bán thức ăn ở đầu đường, khoảng cách đến chợ bán thức ăn không xa, hàng xóm gặp ở dọc đường cũng đều quen biết.

Lúc này nhìn thấy Thẩm Trạch Hy đi bên cạnh Hạ Nhiên, sôi nổi hỏi han là ai mà trông đẹp trai như vậy.

“Bạn trai Hạ Nhiên nhà tôi.” Bà cười không khép được miệng, giới thiệu cho mọi người.

Thẩm Trạch Hy cong môi, thản nhiên mà lễ phép chào hỏi, không quá xa lánh, cũng không quá thân thiết, vô cùng vừa vặn.

Ánh mắt đám người đều rơi xuống người anh, cho dù đã có tuổi, nhưng nhìn đàn ông có vẻ ngoài đẹp trai thế này, vẫn cảm thấy mặt hơi đỏ tim hơi run.

Mẹ Hạ Nhiên mua không ít đồ, nào là xương sườn, nào là gà cá, rồi cả một số đồ chay…

Thẩm Trạch Hy vẫn luôn đi theo bên cạnh, hễ là đồ đã mua, anh đều lập tức xách lấy, cho dù mẹ Hạ Nhiên cò kè mặc cả, anh cũng không mất kiên nhẫn, trái lại khẽ mỉm cười, hào hứng dạt dào nhìn bà.

Mà tính cách của Hạ Nhiên lại trái ngược với mẹ cô, mua đồ không thích chạy tới chạy lui, càng không thích cò kè mặc cả, cảm thấy rất phiền.

Nếu để cô mua đồ, cô sẽ chỉ đến một sạp hàng, sau đó mua toàn bộ đồ muốn mua.

Lúc này nhìn thấy dây dưa lâu như vậy, cô đã hơi không kiên nhẫn, tùy ý đá đá cục đá dưới chân, ngẩng đầu thì thấy trên mặt người đàn ông đứng bên cạnh tràn đầy ý cười, mặc âu phục phẳng phiu nhưng cũng tham dự vào hàng ngũ cò kè mặc cả.

Đồng thời, mẹ cô còn cảm thấy anh làm vậy không đúng, đang truyền thụ tuyệt chiêu cho anh, trông hai người lộ rõ vẻ thích thú.

Thấy cảnh này, Hạ Nhiên hoàn toàn muốn quỳ…

Sau khi mặc cả xong, Thẩm Trạch Hy lấy ví tiền trong túi ra, thanh toán toàn bộ đồ đã mua.

Hai người còn mua chưa thỏa thích, sau đó lại mua thêm ít rau mới có ý định về nhà.

Lần này Hạ Nhiên lười chẳng thèm để ý đến hai người, dứt khoát sải bước đi ở phía trước, hai người đi đằng sau còn đang bàn xem có cần mua một ít đồ uống hay nước trái cây gì không.

Chắc chắn người không biết chuyện sẽ cho rằng hai người họ mới là hai mẹ con, cô chỉ là người qua đường.

Khi nấu cơm, Hạ Nhiên xem ti vi trong phòng khách, Thẩm Trạch Hy giúp đỡ nhặt rau rửa rau trong phòng bếp.

Ở một mình quả thật hơi buồn chán, cô ra đứng trước cửa phòng bếp nhìn một người đang dạy một người mổ cá.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2267


CHƯƠNG 2267

Khỏi phải nói, Thẩm Trạch Hy vô cùng nghe lời, bảo làm cái gì thì làm cái đó, không hề mất kiên nhẫn.

Mẹ Hạ Nhiên thật sự rất thích Thẩm Trạch Hy, cảm thấy tốt hơn Lục Đông Thăng không chỉ một hai lần, quả thật là một trời một vực, căn bản không so được!

Lúc ăn cơm liên tục gắp thức ăn cho Thẩm Trạch Hy, cá cũng gỡ xương rồi mới gắp cho anh.

Hạ Nhiên nhìn là lắc đầu ngao ngán, không muốn nói lời gì nữa.

Ăn cơm xong lại ăn chút hoa quả tráng miệng, đã chín rưỡi tối rồi, Thẩm Trạch Hy muốn rời đi, Hạ Nhiên tiễn anh xuống dưới tầng: “Có phải anh đặc biệt khiến người khác yêu thích không? Hay là bình thường từng nghiên cứu, sớm đã hiểu rõ bản thân mình?”

“Bây giờ mới biết sao? Có phải lo lắng đến lúc đó bị tôi mê mẩn không thoát ra được?” Thẩm Trạch Hy liếc nhìn cô, trên mặt lộ ra ý cười.

“Thôi đi! Anh đúng là càng nói càng mạnh miệng! Không tiễn anh nữa, đi đường cẩn thận.”

Gật đầu, cơ thể cao lớn của Thẩm Trạch Hy nhanh chóng cúi xuống, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai hôn một cái lên trán cô.

Lúc này, cả người Hạ Nhiên giống như bị điện giật, đồng thời nhíu mày: “Anh làm gì vậy!”

“Dù gì bây giờ em cũng là bạn gái của tôi, hôn một cái lên trán thế này thì vẫn được chứ?”

“Giả dối! Giả dối! Anh đây là cố tình lợi dụng thân phận này để động tay động chân với tôi, đúng không?” Cô tức giận nhìn anh chằm chằm.

Khóe miệng Thẩm Trạch Hy mang nụ cười nhàn nhạt, cũng không nói lời nào, sau đó nhân lúc cô không để ý lại hôn thêm một cái lên trên gò má cô, trước khi cô nổi giận đã rảo bước vào trong xe, lái đi.

Hạ Nhiên tức đến hận không thể nhặt đá dưới đất ném vào xe anh, bỉ ổi! Anh là đồ bỉ ổi!

Vào trong nhà, mẹ cô lại đầy vẻ tươi cười, nếp nhăn trên mặt giống như nở hoa: “Vừa rồi con và Trạch Hy hôn nhau.”

“Không!” Hạ Nhiên rất kinh ngạc khi nghe thấy lời như vậy được nói ra từ trong miệng mẹ mình.

“Con đừng nói dối nữa, mẹ nhìn thấy rõ ràng.”

“Mẹ, thật sự không phải như mẹ nghĩ đâu!” Khuôn mặt Hạ Nhiên đỏ rần, nhưng giải thích thế nào cũng phí công.

Bỏ đi, cũng lười không muốn giải thích nữa, quả thật là càng tô càng đen, còn không bằng tắm rửa rồi đi ngủ.

Bây giờ mẹ cô còn cởi mở hơn cô!

Thế giới này quả thật rất điên cuồng…

Sáng hôm sau, Hạ Nhiên còn chưa tỉnh ngủ, điện thoại đặt bên gối truyền đến tiếng rung, cô vẫn nhắm mắt, giơ tay sờ s0ạng tìm kiếm, mơ mơ màng màng nhận máy: “Alô?”

“Là tôi, bạn trai em, nhớ thức dậy sửa soạn rồi đến cục cảnh sát, chính là đến báo danh ở bộ phận em làm trước kia, cũng không cần trở lại công ty nữa.” Người nói chuyện là Thẩm Trạch Hy.

Suy nghĩ của Hạ Nhiên vẫn đang lơ lửng trên may, hoàn toàn chưa trở về.

Mãi đến khi cúp máy, lúc này cô mới như vừa tỉnh khỏi giấc mộng, anh mới bảo… bảo cô đến cục cảnh sát báo danh…

Điều này nói rõ, cô có thể trở lại cục cảnh sát làm việc?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2268


CHƯƠNG 2268

Vẫn đờ đẫn ngồi trên giường, lại có điện thoại của cục cảnh sát gọi đến, cục trưởng lúc trước dặn cô đúng chín giờ đến báo danh.

Bây giờ là tám giờ, Hạ Nhiên vội vàng bật dậy, rửa mặt, đánh răng, cầm túi xách chạy đến cục cảnh sát.

“Chuyện trước đó đã giải thích rõ ràng, hơn nữa cũng trôi qua lâu như vậy, đều quên cả rồi, cô làm việc xuất sắc, từ hôm nay trở lại chức vụ cũ.”

Hạ Nhiên gật đầu, chào theo nghi thức quân đội rồi quay người ra ngoài.

Cho dù là nơi nào, thứ không thiếu nhất chính là tám nhảm.

Hạ Nhiên ở trong buồng vệ sinh, xuyên qua cánh cửa có thể nghe thấy rõ ràng tiếng thảo luận của người phụ nữ trong này.

“Không phải trước kia cô ta có vụ bê bối à? Sao bây giờ còn có thể trở lại cục cảnh sát?”

“Sáng sớm khi tôi pha cafe cho Cục trưởng thì thấy ông ta đang nhận điện thoại, còn gọi ngài Thẩm gì đó, tôi nhớ bạn trai cô ta cũng họ Thẩm?”

“Đúng đúng đúng, chính là họ Thẩm, hết cách rồi, người ta tìm được chỗ dựa vững chắc, không phải người mà loại người như chúng ta có thể so sánh.”

Tiếng nói chuyện rơi vào tai, nhưng Hạ Nhiên lại chẳng quan tâm, cô làm việc thẳng thắn vô tư, trong sạch rõ ràng, chút ít lời đồn nhảm như vậy, cô cũng không quá để ý.

Cô chỉ biết là, cô thích công việc này, muốn cố gắng làm công việc này đến tốt nhất!

Thẩm Trạch Hy cũng gọi điện cho cô: “Đến cục cảnh sát rồi chứ? Báo danh chưa? Có gặp khó khăn gì không?”

“Không, tất cả đều thuận lợi, còn nữa, cảm ơn anh…” Lời cảm ơn này là chân thành, là phát ra từ tận đáy lòng.

Anh khẽ mấp máy môi mỏng: “Nếu như gặp chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi, được rồi, làm việc lại vui vẻ, cảnh sát Hạ, sau này nếu gặp phải trên đường, vẫn hi vọng cho tôi đi cửa sau, đừng công chính nghiêm minh như vậy!”

“Đừng mơ!” Cô sẽ không cho người nào đi cửa sau, anh tốt nhất đừng mơ tưởng hão huyền.

“Buồn quá, sao em có thể làm tròn bổn phận như vậy chứ?” Anh oán hận cảm thán, không nói nhiều lời nữa, cúp điện thoại.

Hạ Nhiên mỉm cười, thái độ làm người và tính cách của anh vẫn rất được.

Trong lòng đã thay đổi cách nhìn về anh, thay đổi rất lớn…

Thẩm Trạch Hy khẽ cười một tiếng, nhàn nhã huýt sáo, xử lý tài liệu chồng chất giống như một ngọn núi nhỏ trước mặt!

Lần này là Hạ Nhiên gọi điện thoại cho anh: “Ừm, buổi tối tôi muốn mời anh ăn cơm.”

Tâm trạng của anh càng thêm vui vẻ: “Ăn trong nhà sao?”

“Không phải, chỉ anh với tôi, ăn ở bên ngoài, bữa này là tôi mời để cảm ơn anh, có mẹ tôi ở bên cạnh hơi khó nói chuyện, hơn nữa cũng sợ đến lúc đó hai người lại nói chuyện hăng say…”

“Nghe ra được ý tứ trong lời này là, em sợ đến lúc đó tôi không để ý đến em? Hoàn toàn không cần thiết, tôi yêu ai yêu cả đường đi lối về, bởi vì yêu em nên mới yêu bác gái như vậy…”

Nhưng mà, không đợi anh nói hết lời, Hạ Nhiên đã nhăn trán, phát ra tiếng xùy khinh bỉ!

“Được rồi, tôi cũng là yêu thích bác gái từ tận đáy lòng, đây là sự thật.” Anh nói ra lời như vậy.

“Đừng nói nhảm nữa! Anh biết tôi đang nói cái gì, bảy giờ, địa điểm ăn tùy anh chọn!”

Thẩm Trạch Hy nghĩ: “Vậy nếu muốn ăn tiệc lớn hoàng gia thì sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom