Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3422


Chương 3422

Bách Lý Trường Không lập tức phá lên cười, hống hách nói: “Sâu kiến thế tục đúng là ngu xuẩn, chắc cậu chưa biết rốt cuộc cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mạnh đến mức nào đúng không?”

Đinh Văn Trác cũng hùa theo: “Đại nhân Bách Lý, nếu tên nhãi này đã dám khiêu khích ông, ông đừng nương tay, tốt nhất là đánh gãy tay chân cậu ta ạ!”

“Đối với một cao thủ võ thuật, chắc biến thành kẻ vô dụng gãy hết tay chân mới là chuyện tàn nhãn nhất đúng không?”

Trên mặt Đinh Văn Trác tràn ngập vẻ tàn nhãn, chỉ hận không thể tự đánh gấy tay chân Dương Thanh.

Đỗ Trọng tức giận quát: “Đinh Văn Trác, ông câm miệng cho tôi! Dám nói nhảm nữa, tôi sẽ đánh ông tàn tật trước đấy!”

Các cao thủ Võ Minh khác cũng tức giận nhìn Đỉnh Văn Trác.

Bách Lý Trường Không nói câu “sâu kiến thế tục”, chẳng những lão ta xem thường Dương Thanh mà còn khinh cả họ nữa.

Dương Thanh không để tâm đ ến đám người, nhìn Bách Lý Trường Không như nhìn người chết.

“Nhớ kiếp sau làm người cho tử tế!”

Dương Thanh chợt nói.

Sau khi anh dứt lời, khí thế đáng sợ bỗng bùng nổ từ người anh.

Ẩm!

Vào giây phút này, cả phòng tiệc rộng lớn đều bị khí thế từ Dương Thanh bao trùm, mọi người đều tròn mắt, có vẻ không dám tin.

Bách Lý Trường Không vẫn đang hống hách cũng biến sắc.

Giữa cao thủ, không cần ra tay, chỉ từ khí thế cũng có thể đoán đại khái xem thực lực của đối phương đang ở cấp bậc nào rồi.

Bách Lý Trường Không là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, tuy Dương Thanh cũng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng anh tu luyện công pháp mà cao thủ Đế Thôn đưa cho, lại có huyết mạch cuồng hóa, còn tu luyện được sức mạnh nguyên tố.

Cho dù không phát huy hết những thủ đoạn này, chỉ cần phóng khí thế ra là đã rất mạnh, ít nhất cũng đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

“Cậu… cậu là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ!”

Bách Lý Trường Không bỗng run rẩy nói.

Nghe thấy lão ta nói thế, các cao thủ Võ Minh mới nhận ra Dương Thanh mạnh như vậy, anh chưa đây ba mươi tuổi mà đã bước vào bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi à?

Dương Thanh cười lạnh: “Tôi giống ông, đều đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng tôi có thể giết ông bäng một chiêu!”

Bách Lý Trường Không chỉ cảm thấy người lạnh toát, lão ta không hề nghi ngờ Dương Thanh, từ khí thế mà Dương Thanh phóng ra, lão ta có thể cảm nhận hai người chênh nhau tới mức nào.

Đến giờ lão ta mới nhận ra, khó trách sau khi Dương Thanh cướp Huyết Nộ Đan đi, Aoki Yamato đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ lại không giành về mà còn rời đi.

Thì ra Aoki Yamato không sợ người của Võ Minh mà kiêng dè Dương Thanh nên mới từ bỏ Huyết Nộ Đan.

Lão ta không đỡ nổi một đòn của Aoki Yamato, còn Dương Thanh lại là cao thủ mà ngay cả Aoki Yamato cũng e ngại, nếu Dương Thanh tung đòn sát thủ, lão ta còn đường sống chắc?

Nghĩ tới đây, Bách Lý Trường Không không hề do dự, bỗng giậm mạnh chân, nhanh chóng lùi lại.
 
Chương 3423


Chương 3423

Cao thủ Võ Minh nhìn mà sững sờ, Bách Lý Trường Không đang định chạy trốn ư?

Họ vẫn chưa hoàn hồn từ nồi khiếp sợ khi thấy Bách Lý Trường Không chạy trốn thì đã thấy Dương Thanh hóa thành bóng mờ, bắt kịp Bách Lý Trường Không gần như trong nháy mắt.

“Xin cậu Thanh tha mạng!”

Bách Lý Trường Không đang chạy không cần quay đầu lại cũng đã cảm nhận được một luồng sát khí đáng sợ đang nhám vào mình, lập tức sợ hãi cầu khẩn.

“Rầm!”

Lão ta vừa dứt lời, Dương Thanh đã xuất hiện đăng sau lão ta, đá vào lưng lão ta. Tiếng động nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của mọi người, Bách Lý Trường Không lập tức bay ra xa.

Sau khi rơi xuống đất, khóe miệng Bách Lý Trường Không rỉ máu, cơ thể co quắp mấy lần rồi bất động, trợn trừng mắt, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi và hối hận mãnh liệt, chết không nhăm mát.

Tĩnh lặng!

Phòng tiệc rộng lớn lặng ngất như tời Mọi người đều im lặng, không dám thở mạnh, nhìn về phía Dương Thanh với vẻ không dám tin.

Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lại bị Dương Thanh giết chỉ với một đòn.

Trên đời này thực sự có thiên tài như thế chäc?

Đinh Văn Trác đến từ nhà họ Đinh – một trong năm gia tộc lớn phía Bắc cũng sững sờ, không ngừng run rẩy vì sợ hãi.

Ông ta nghĩ đến việc mình bị Dương Thanh bẻ gãy một tay trước đó, cảm thấy quá may mắn so với Bách Lý Trường Không.

Nhưng hồi nấy ông ta đã bày tỏ sự trung thành với Bách Lý Trường Không, tuyên bố sẽ bảo Bách Lý Trường Không đánh Dương Thanh tàn phế, liệu Dương Thanh có giết ông ta vì việc này không?

“Đinh Văn Trác tôi đề nghị, không cần bàn bạc rồi lựa chọn minh chủ Võ Minh nữa, nên để cậu Thanh trở thành minh chủ Võ Minh đời thứ nhất luôn!”

Đinh Văn Trác chợt nói rồi vội nhìn về phía Dương Thanh: “Xin cậu Thanh đồng ý trở thành minh chủ Võ Minh đời thứ nhất!”

Nghe thấy Đinh Văn Trác nói thế, các cao thủ Võ Minh mới hoàn hồn, mọi người đều khinh bỉ nhìn Đinh Văn Trác.

“Xin cậu Thanh đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minhil”

Đỗ Trọng sững sờ một lát rồi vội nói.

“Xin cậu Thanh đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minhl”

“Xin cậu Thanh đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minhl”

Trong lúc nhất thời, tại phòng tiệc rộng rãi, các cao thủ Võ Minh đều nói lớn, ai cũng có vẻ kích động.

Có cao thủ như Dương Thanh trấn giữ Võ Minh, tương lai của Võ Minh sẽ không thể đo lường, quan trọng là ngày mai, khi đánh với cao thủ nước Dương, họ cũng tự tin hơn.

Bây giờ Đồ Trọng có thể khẳng định, khi ông ta đánh với Bách Lý Trường Không, chính Dương Thanh đã âm thầm ra tay giúp đỡ nên ông ta mới dễ dàng đánh bại Bách Lý Trường Không được.

Tuy ông ta cũng muốn đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh, nhưng sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của Dương Thanh, ông ta không còn ý định gì với chức minh chủ nữa.
 
Chương 3424


Chương 3424

Bây giờ ông ta thật lòng muốn Dương Thanh làm minh chủ Võ Minh.

Đinh Văn Trác nói lớn: “Cậu Thanh, trong số chúng tôi, trừ cậu ra, không ai có tư cách trở thành minh chủ Võ Minh hết, cậu đồng ý đi ạ!”

Rất nhiều người tỏ thái độ khinh thường hành vi của Đinh Văn Trác.

Trước đó, Đinh Văn Trác ỷ vào Bách Lý Trường Không nên hống hách vô cùng, còn tuyên bố sẽ nhờ Bách Lý Trường Không đánh gãy tay chân Dương Thanh, để Dương Thanh sống không bằng chết.

Dương Thanh nhìn đám người, chợt nói: “Tôi rất cảm ơn sự coi trọng của các vị với tôi, nhưng để tôi làm minh chủ Võ Minh thì cũng không thích hợp”.

Lời anh nói khiến mọi người xôn xao!

“Cậu Thanh, cậu là Vương của Yến Đô, thực lực lại mạnh như vậy, nếu ngay cả cậu cũng không thích hợp thì còn ai phù hợp với chức minh chủ nữa?”

“Đúng thế, sau khi chứng kiến sự mạnh mế của cậu, trong số chúng tôi, còn ai dám nói mình có tư cách đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh nữa đây?”

“Cậu Thanh, cậu đừng từ chối, nếu cậu đảm nhiệm chức minh chủ thì chúng tôi đều phục!”

Đám người nài nỉ.

Dương Thanh lắc đầu, nói: “Cảm ơn các anh em đã cất nhắc! Nhưng tôi không thích hợp với vị trí minh chủ, tôi đề nghị ông Đỗ đảm nhiệm chức Vị này”.

Trừ Bách Lý Trường Không ra, Đỗ Trọng có thực lực mạnh nhất, cảnh giới đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, cũng là người đứng đầu ở thế tục rồi.

Bây giờ Dương Thanh còn rất nhiều chuyện phải làm, cũng không có tâm trạng làm minh chủ Võ Minh, nếu làm thật, anh sẽ phải chịu trách nhiệm tương ứng.

Ngoài ra, Dương Thanh cũng lo, bây giờ anh đã đắc tội với rất nhiều người, nếu trở thành minh chủ Võ Minh, có lẽ sẽ liên lụy Võ Minh mất.

Thấy Dương Thanh đề cử mình làm minh chủ, Đỗ Trọng lập tức giật mình, vội nói: “Cậu Thanh, tôi chỉ là con kiến hôi trước mặt cậu thôi, chắc chản tôi không thể đảm nhiệm chức minh chủ được”.

Dương Thanh nói: “Không giấu gì các vị, tôi còn rất nhiều chuyện phải làm, chưa bàn đến việc có thời gian ở Võ Minh không, chỉ với việc tôi giết Bách Lý Trường Không hôm nay, chắc chắn gia tộc Bách Lý sẽ không bỏ qua cho tôi”.

“Nếu tôi trở thành minh chủ Võ Minh, các vị nghĩ gia tộc Bách Lý sẽ tha cho Võ Minh à?”

“Thật ra tôi không chỉ đắc tội với gia tộc Bách Lý mà còn có một số kẻ địch khác, đều rất mạnh, nếu tôi làm minh chủ Võ Minh thì chỉ mang họa tới cho Võ Minh thôi”.

Dương Thanh nói rất chân thành, nghe anh nói xong, mọi người đều im lặng.

Mắt Đồ Trọng lóe sáng, như vừa hạ quyết tâm, nghiêm túc nói: “Cậu Thanh, cậu nói thế, không khỏi quá coi thường anh em Võ Minh rồi nhỉ?”

“Tuy thực lực của cao thủ hàng đầu Võ Minh chẳng ra sao, nhưng chúng tôi không phải kẻ hèn nhát, Bách Lý Trường Không bị giết cũng do ông †a gieo gió gặt bão, nếu tôi có thực lực giết ông †a, tôi cũng muốn làm vậy”.

“Võ Minh mới thành lập, đang cần cao thủ như cậu, cho dù sau này Võ Minh bị gia tộc Bách Lý hay kẻ thù của cậu nhắm vào, Võ Minh cũng không sợ đâu!”

Trông Đỗ Trọng rất nghiêm túc, không giống đang nói láo.

Sau khi ông ta nói xong, xung quanh cũng nhốn nháo cả lên.
 
Chương 3425


Chương 3425

“Ông Đỗ nói đúng, anh em Võ Minh chúng tôi không phải kẻ hèn nhát, không thể muốn mạnh mẽ hơn mà vẫn sợ đắc tội với cao thủ Cổ Võ được, cậu Thanh, chúng tôi chỉ công nhận cậu là minh chủ thôi”.

“Đúng thế, anh em Võ Minh không phải kẻ hèn nhát, chúng tôi không sợ gì cả, cậu Thanh cứ yên †âm, cho dù sau này kẻ thù của cậu nhäm vào Võ Minh, chúng tôi cũng không sợ hay hối hận”.

“Cậu Thanh, xin cậu trở thành minh chủ Võ Minh!”

“Cậu Thanh, xin cậu trở thành minh chủ Võ Minhl”

Trong lúc nhất thời, đám người thi nhau nói, ai cũng có vẻ kích động, không sợ hãi chút nào.

Dương Thanh bỗng thấy cảm động và ấm áp.

Hồi nãy anh còn lo Võ Minh sẽ trở thành gánh nặng của mình, không ngờ anh em Võ Minh chẳng hề lo anh sẽ mang tai họa cho Võ Minh.

“Được Dương Thanh nói lớn: “Mọi người đã nói đến mức đấy, nếu tôi vẫn từ chối thì đúng là không biết điều”.

“Tôi đồng ý đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh, sau này tiến lùi cùng anh em Võ Minh!”

Nghe thấy thế, mọi người đều có vẻ kích động.

“Minh chủ!”

“Minh chủi”

Trong phòng tiệc, mọi người đều kích động hô to.

Giữa đám người, sắc mặt của Đinh Văn Trác hơi khó coi, tuy ông ta là người đầu tiên đứng ra bảo Dương Thanh đảm nhiệm chức minh chủ, nhưng ông ta cũng lo Dương Thanh sẽ tính sổ với mình, để lấy lòng Dương Thanh, ông ta mới cố tình đưa anh lên làm minh chủ Võ Minh.

Ngoài ra ông ta cũng có ý đồ riêng nữa.

Ông ta biết ở đây có rất nhiều cao thủ muốn trở thành minh chủ Võ Minh, nếu ông ta đề cử Dương Thanh làm minh chủ, chắc chắn sẽ có người phản đối, nhưng điều khiến ông ta thất vọng chính là ngay cả Đỗ Trọng cũng chẳng muốn tranh chức minh chủ với Dương Thanh.

Bây giờ Dương Thanh đồng ý trở thành minh chủ Võ Minh, ông ta nên làm gì?

Đúng lúc này, Đỗ Trọng bỗng nhìn Đinh Văn Trác rồi quay sang Dương Thanh: “Minh chủ, tôi đề nghị đuổi Đinh Văn Trác khỏi Võ Minh!”

“Ông ta là người của năm gia tộc lớn phía Bắc, sau nhà họ Đinh là gia tộc Bách Lý, nếu ông ta tiếp tục ở lại Võ Minh thì sẽ trở thành một quả bom hẹn giờ, có thể mang tai họa cho Võ Minh bất cứ lúc nào”.

Đỗ Trọng vừa dứt lời, đã có người nói ngay: “Đúng thế, người nhà họ Đinh phải cút khỏi Võ Minh! Tôi đã ngứa mắt với Đỉnh Văn Trác từ lâu, ỷ vào gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, hết sức hống hách, đừng nói là đuổi ông ta khỏi Võ Minh, cho dù giết đi thì cũng được!”

“Đinh Văn Trác, cút khỏi Võ Minh!”

“Đỉnh Văn Trác, cút khỏi Võ Minh!”

Trong lúc nhất thời, Đinh Văn Trác trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào, ai cũng tức giận quát.

Đinh Văn Trác cuống cả lên, lập tức quỳ trước Dương Thanh, sợ hãi nói: “Minh chủ, cậu bớt giận!

Tôi cũng bị gia tộc Bách Lý ép thôi, mọi chuyện đều không theo ý muốn của tôi mài!”
 
Chương 3426


Chương 3426

“Xin minh chủ cho tôi ở lại Võ Minh, chắc chăn tôi sẽ không khiến cậu thất vọng đâu!”

Dương Thanh hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào Định Văn Trác: “Ông muốn ở lại Võ Minh đến thế à?”

Đinh Văn Trác vội gật đầu: “Vâng!”

Dương Thanh nói: “Được, nếu ông muốn ở lại Võ Minh, tôi sẽ cho ông một cơ hội nhé”.

Nghe thấy thế, Đinh Văn Trác vô cùng kích động, vội nói: “Cảm ơn minh chủ! Cảm ơn minh chủ!”

Dương Thanh cười híp mắt, nhìn chăm chằm vào ông ta: “Ông đừng vội cảm ơn tôi, chờ tôi nói xong cơ hội của ông rồi hãy quyết định xem có cảm ơn không”.

Đỉnh Văn Trác bỗng có linh cảm không lành, nhưng vẫn hỏi: “Minh chủ, cậu nói đi”

Đỉnh Văn Trác lo lăng nhìn về phía Dương Thanh, những người khác cũng nhìn sang anh, muốn xem xem rốt cuộc Dương Thanh muốn thế nào thì mới bằng lòng cho Đinh Văn Trác cơ hội ở lại Võ Minh.

Dương Thanh híp mắt nhìn chăm chăm vào.

Đỉnh Văn Trác, nói: “Ngày mai ông hãy tiên phong trong trận chiến với cao thủ đến từ thế gia võ thuật nước Dương, chỉ cần ông thắng được một trận, tôi sẽ để ông ở lại Võ Minh tiếp”.

Nghe thấy thế, Đinh Văn Trác lập tức tái mặt.

Ông ta chỉ có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong, còn cao thủ nước Dương đã dám trăng trợn đến tới khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, chắc chắn sẽ mạnh vô cùng.

Chẳng hạn như Aoki Yamato vừa đến khiêu khích, cảnh giới đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, chắc chắn ông ta không phải người mạnh nhất.

Đỉnh Văn Trác rất sợ hãi, thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong của ông ta chẳng là gì trong trận chiến này.

Nếu ông ta lên sàn đấu đầu tiên thật, chắc chắn cao thủ nước Dương sẽ giết ông ta để ra oai với cao thủ Chiêu Châu mất.

Thấy Đinh Văn Trác không nói gì, Đỗ Trọng giục: “Đỉnh Văn Trác, ông nói gì đi! Minh chủ đã cho ông cơ hội, rốt cuộc ông có cần cơ hội này không thế, mau nói!”

“Định Văn Trác, hay ông sợ chết, không dám đánh trận đầu?”

“Đinh Văn Trác, dù gì ông cũng là người nhà họ Đinh – một trong năm gia tộc lớn phía Bắc, cũng là nhân vật lớn có tiếng tăm lừng lẫy ở phía Bắc, sao còn chưa đánh mà đã sợ vậy?”

Trong lúc nhất thời, các thành viên Võ Minh trong phòng tiệc thi nhau mỉa mai.

Sắc mặt Đinh Văn Trác khó coi tới cực điểm, việc thành lập Võ Minh là do ông ta đưa ra, ông ta cứ tưởng có Bách Lý Trường Không ở đây, chỉ cần Bách Lý Trường Không trở thành minh chủ Võ Minh thì cũng như ông ta trở thành minh chủ.

Với thân phận của Bách Lý Trường Không, chắc chăn sẽ không ở Võ Minh mãi, khi đó mọi việc ở Võ Minh sẽ do ông ta quyết định.

Nhưng ông ta không ngờ Bách Lý Trường Không lại yếu đến thế, chẳng những không phải đối thủ của Aoki Yamato mà còn bị Dương Thanh giết với một đòn.

Bây giờ, người quan trọng đã đề nghị thành lập Võ Minh như ông ta lại phải đối mặt với nguy cơ bị đuổi khỏi Võ Minh.

“Đinh Văn Trác, tôi đã cho ông cơ hội, trân trọng hay không phải xem chính ông, bây giờ ông không cần trả lời tôi ngay, cứ đi đi! Nếu ngày mai ông lên sàn đấu đầu tiên, sau khi trận chiến giữa Chiêu Châu và cao thủ nước Dương kết thúc, tôi sẽ để ông gia nhập Võ Minh”.
 
Chương 3427


Chương 3427

Dương Thanh nói rồi nhìn đám người: “Mọi người còn muốn nói gì không? Nếu không thì hội nghị Võ Minh lần đầu tiên kết thúc ở đây nhé”.

Đám người đều läc đầu, Đỗ Trọng bước lên trước, nói: “Minh chủ, ngày mai gặp ở Võ Thần Quán nhét”

“ÙP Dương Thanh gật đầu rồi quay người rời đi.

Sau khi Dương Thanh đi, Đỗ Trọng nhìn về phía Đinh Văn Trác, hừ lạnh: “Đinh Văn Trác, tôi biết ông muốn nắm giữ Võ Minh, nhưng tôi phải nói cho ông biết, ông đang nằm mơ đấy! Bây giờ đừng hòng mà sau này cũng vậy!”

Ông ta nói rồi cũng quay người rời đi.

Những thành viên Võ Minh khác cũng lần lượt rời đi, trước khi đi, ai cũng khó chịu nhìn Đinh Văn Trác.

Đỉnh Văn Trác đứng một mình trong phòng tiệc, nét mặt đã méo mó từ nấy, siết chặt nắm tay, người khẽ run rẩy vì tức giận.

“Dương Thanhl”

Đỉnh Văn Trác nghiến răng nghiến lợi: “Nếu cậu đã ép tôi, đừng trách tôi không khách sáo”.

Ông ta nói rồi lấy điện thoại ra, bấm số.

Đối phương nhanh chóng bắt máy, Đinh Văn Trác vội nói: “Đại nhân Bách Lý bị Dương Thanh ở Yến Đô giết rồi! Dương Thanh còn nói trong mắt cậu ta, gia tộc Bách Lý chính là rác rưởi, sau khi bước lên đ ỉnh cao võ thuật, chắc chắn cậu ta sẽ tự tay tiêu diệt gia tộc Bách Lý!”

Trong mắt ông ta tràn ngập vẻ điên cuồng.

Sau khi cúp máy, Đinh Văn Trác nhếch môi, lẩm bẩm: “Dương Thanh, tôi cũng muốn xem xem, cho dù cậu có thể một mình đánh bại cao thủ từ thế gia võ thuật nước Dương, cậu sẽ đối phó với cao thủ đỉnh cao của gia tộc Bách Lý kiểu gì chứ?”

Cùng lúc đó, ở gia tộc Bách Lý tại giới Cổ Võ.

Nét mặt của một lão già tóc bạc, mặt mũi hồng hào méo mó cả đi, lão ta tức giận nói: “Từ khi nào sâu kiến thế tục lại dám hống hách như vậy? Dám tuyên bố sẽ tiêu diệt gia tộc Bách Lý à?”

Lão ta nói rồi quát lớn: “Gọi Bách Lý Kinh Vân đến gặp tôi!”

“Vâng!”

Không thấy người đâu, chỉ có tiếng trả lời.

Chưa đầy hai phút sau, một người trung niên đã xuất hiện trước mặt lão già, ông ta hơi khom người, nói: “Bố, bố tìm con ạ?”

Lão già tóc bạc, mặt hồng hào lạnh lùng nói: “Con đến Yến Đô ở thế tục một chuyến để giết một người đi!”

Bách Lý Kinh Vân tưởng mình nghe nhầm, nói: “Bố bảo con tới thế tục để giết một người ạ?”

Trong mắt ông ta, cao thủ thế tục đều là sâu bọ, không có tư cách để ông ta ra tay.

Lão già tóc bạc, mặt hồng hào nói: “Đúng thế, con hãy tới Yến Đô ở thế tục để giết một thanh niên tên Dương Thanh”.

Bách Lý Kinh Vân càng khó hiểu hơn, bèn nói: “Bố, một thanh niên thế tục mà cũng bảo con ra tay, có phải hơi làm quá lên không ạ?”

Lão già hừ lạnh, nhìn về phía đối phương: “Hắn giết Bách Lý Trường Không rồi”.
 
Chương 3428


Chương 3428

“Sao cơ?”

Bách Lý Kinh Vân sững sờ, nếu đây không phải bố ông ta, thậm chí ông ta sẽ nghi ngờ đối phương đang đùa mình.

Đừng nói là thế tục, cho dù là ở giới Cổ Võ, trong thế hệ trẻ cũng chẳng có mấy người giết được cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Bây giờ, một người thế tục là sâu bọ trong mắt họ, còn là một thanh niên lại giết được Bách Lý Trường Không – người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Có thể tưởng tượng được sự khiếp sợ trong lòng Bách Lý Kinh Vân.

“Sao có thể chứ?”

Bách Lý Kinh Vân vẫn không tin nổi, không khỏi nói: “Bách Lý Trường Không là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, cho dù gặp cao †hủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, chưa chắc ông ta đã thất bại”.

“Sao một thanh niên thế tục có thể giết ông ta được chứ? Có phải tin tức sai rồi không?”

Lão già hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Kinh Vân: “Con tưởng người luyện võ thế tục đều là sâu kiến thật à? Trăm năm trước, từng có một cao thủ thế tục áp đảo hết các gia tộc Cổ Võ bằng sức mình”.

“Thế tục cũng có cao thủ hàng đầu, hơn nữa rất nhiều người đã lánh đời rồi, bằng không, con nghĩ tại sao giới Cổ Võ luôn ở ẩn mà không vào thế tục chứ?”

“Bởi vì cao thủ của giới Cổ Võ biết rõ, một khi giới Cổ Võ xâm phạm thế tục, chắc chắn một số lão “quái vật núp ở thế tục sẽ ra tay với giới Cổ Võ ngay”.

“Chưa bàn đến những cao thủ đang núp ở thế tục, chỉ riêng Thủ Hộ Minh đã khó trêu rồi, có họ trông chừng, giới ©ổ Võ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ”.

Nghe thấy lão già nói thế, Bách Lý Kinh Vân có vẻ nghiêm nghị, ông ta là thiên tài của gia tộc Bách Lý, nhưng chưa bao giờ ngờ thế tục cũng không đơn giản.

Bách Lý Kinh Vân nghiêm túc nói: “Bố, do con thiển cận rồi, bố bảo con giết thanh niên kia, con sẽ đích thân đi giết hắn!”

Sau khi rời đi, Dương Thanh về dinh thự Vân Phong.

“Anh Thanh, tôi vừa nhận được tin, gia tộc Yoshida cử một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ tới, tên Yoshida Kakeru, là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương”.

Anh vừa quay lại dinh thự Vân Phong, Hoài Lam đã nghiêm nghị nói.

Nghe thấy thế, Dương Thanh nhíu mày, anh cứ tưởng lần này nước Dương chỉ cử một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đến là cùng, nào ngờ lại có thêm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nữa.

Tuy Dương Thanh rất mạnh, nhưng cũng không ngông cuồng đến mức nghĩ mình có thể giết hết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ trên toàn thế giới với thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Bây giờ sức chiến đấu thực sự của anh chỉ đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ là cùng, đây đã là mức cực hạn của anh trong trạng thái tỉnh táo.

Bởi vì anh chưa bao giờ thử xem huyết mạch cuồng hóa trong người anh có thể k1ch thích thực lực của anh đến mức nào.

Bây giờ khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, tuy anh không nhanh chóng mất lý trí như hồi đầu, nhưng khi huyết mạch được kích hoạt đến mức độ nào đó, nếu tiếp tục, anh sẽ dần mất lý trí, sau cùng mất ý thức hẳn.

Bây giờ nếu dùng hết thủ đoạn, giữ trạng thái tỉnh táo, anh chỉ miễn cưỡng phát huy được thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi.

Nó còn bao gồm cả việc anh đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố.

“Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ à?”
 
Chương 3429


Chương 3429

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới nói khẽ.

Hoài Lam gật đầu, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị: “Anh Thanh, trận chiến ngày mai thực sự rất nguy hiểm đấy”.

“Tuy đối phương mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng dù sao ông ta cũng là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, nếu không có bản lĩnh gì, sao ông ta có thể ngồi vào vị trí đó chứ?”

“Tốt nhất anh nên coi ông ta như cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu anh không thể đối phó cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thì đừng tham gia trận chiến ngày mai”.

Dương Thanh siết chặt nắm tay, có vẻ không cam lòng.

Hoài Lam cũng không nói quá, nếu Yoshida Kakeru đã là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, chắc chăn sẽ không phải cao thủ bình thường, thế nên tuy Yoshida Kakeru mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng có lẽ sẽ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Thế giới võ thuật rất lớn, không chỉ mình anh có thực lực giết địch vượt cấp.

Hay nói cách khác, nếu không có cách đối phó cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu anh đối đầu với Yoshida Kakeru thì có lẽ chỉ còn con đường chết mà thôi.

Đương nhiên, có lẽ anh sẽ không chết, thậm chí giết được Yoshida Kakeru, nhưng như vậy thì sẽ phải hoàn toàn kích hoạt huyết mạch cuồng hóa trong người để mạnh đến mức đó, nhưng hậu quả cũng vô cùng nghiêm trọng, đó chính là Dương Thanh sẽ biến thành quái vật mất lý trí.

“Anh Thanh, anh đừng tham gia trận chiến ngày mail”

Mã Siêu nghiêm nghị nói.

Anh em nhà họ Tống cũng nói: “Cậu Mã Siêu nói không sai, cậu Thanh, cậu đừng tham gia trận chiến ngày mai, tôi đã nghe nói về hiệp hội võ thuật nước Dương, đây là thế lực do người luyện võ nước Dương thành lập, nghe nói hội trưởng của họ còn mạnh hơn, đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi”.

“Về phần phó hội trưởng Yoshida Kakeru, ông †a cũng là yêu nghiệt có thiên phú cực cao, nghe nói mười mấy năm trước, ông ta đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ rồi, rất nhiều người trong giới võ thuật nói, với thiên phú của Yoshida Kakeru, không có lý nào lại không tiến thêm một bước trong mười mấy năm trời”.

“Có người nghi ngờ, Yoshida Kakeru đã dùng cách gì đó để che giấu cảnh giới của mình, nên không ai biết thực lực thật sự của ông ta hết”.

Nghe thấy thế, sắc mặt Dương Thanh càng nghiêm nghị hơn.

Cho dù Yoshida Kakeru chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thì đã đủ để khiến anh đau đầu rồi, không ngờ thực lực của đối phương còn có thể mạnh hơn nữa.

Tuy Phùng Giai Di rất ít nói, nhưng lúc này cũng lo lắng bảo: “Quân tử báo thù, mười năm không muộn!”

Câu nói này đã cho thấy thái độ của cô ta.

Tuy Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển không thuộc giới võ thuật, nhưng trong khoảng thời gian này, họ cũng biết rất nhiều chuyện của giới võ thuật nên vô cùng lo lắng cho Dương Thanh.

Hoài Lam bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, em có cách nào giúp thực lực của anh Thanh tăng vọt trong thời gian ngắn không thế?”

Hoài Lam hiểu rõ Dương Thanh, với tính cách của Dương Thanh, anh không thể từ bỏ trận đấu ngày mai được.

Nếu anh từ bỏ thật, anh cũng không còn là Dương Thanh nữa.
 
Chương 3430


Chương 3430

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu: “Anh Thanh có thể chất đặc thù, thủ đoạn tăng thực lực của em không còn tác dụng gì với anh ấy nữa”.

Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều có vẻ lo lắng.

Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Bây giờ, có lẽ chỉ có mấy gia tộc Cổ Võ lánh đời mới ngăn được cao thủ nước Dương, nhưng cao thủ hàng đầu của gia tộc Cổ Võ sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục”.

“Bây giờ tất cả người luyện võ thế tục ở Chiêu Châu đã hợp sức, thành lập Võ Minh, cùng đối phó với cao thủ nước Dương, nhưng người mạnh nhất của Võ Minh mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong”.

“Nếu tôi không ra tay, thế tục Chiêu Châu sẽ bị cao thủ nước Dương đánh chiếm thật mất, ngay cả mạch máu kinh tế của Chiêu Châu cũng sẽ nằm trong tay tài phiệt nước Dương, đối với Chiêu Châu, đây là tai họa lớn”.

“Tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, dù có chết, tôi cũng phải tham gia trận chiến ngày mail”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, mọi người đều có vẻ lo lăng, họ biết không thể thuyết phục Dương Thanh từ bỏ việc này.

Mã Siêu siết chặt năm tay, nghiến răng nghiến lợi: “Nếu anh Thanh đã muốn đánh, vậy tính cả em, ngày mai em sẽ đối mặt với anh!”

Anh em nhà họ Tống cũng nói: “Cậu Thanh, †uy anh em chúng tôi không mạnh, nhưng nếu hợp sức thì cũng phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Lục Cảnh, chúng tôi sẵn sàng đối mặt với cậu”.

Hoài Lam nói: “Tôi không định dội nước lạnh cho hai người, nhưng với thực lực của hai người, cho dù tham gia trận chiến thì cũng không giúp được gì cho anh Thanh, còn thành gánh nặng nữa”.

“Lần này, cao thủ đăng sau ba tài phiệt lớn nước Dương đều tới, theo tôi biết, trừ Yoshida Kakeru của tài phiệt Yoshida ra, còn có Aoki Yamato của tài phiệt Aoki có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ”.

“Bên cạnh đó, Shendai Kabuto của gia tộc Shendai cũng có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ nốt”.

“Trước mặt cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, trừ khi có sức chiến đấu vượt xa cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như anh Thanh, băng không cũng chỉ là sâu bọ với họ thôi”.

Tuy lời Hoài Lam nói rất khó nghe, nhưng cô †a đang nói thật.

Dương Thanh cũng nói: “Rõ ràng tài phiệt nước Dương đã chuẩn bị cho lần này, có lẽ đã nhăm vào Chiêu Châu từ lâu, chắc chăn họ sẽ chuẩn bị rất đây đủ, cứ để tôi đối phó một mình”.

“Đêm nay, mọi người rời khỏi Yến Đô ngay trong đêm đi!”

Biết Dương Thanh muốn để họ rời đi, đám người Mã Siêu lập tức biến sắc.

Mã Siêu không hề do dự, nói ngay: “Anh Thanh, em muốn ở lại giúp anh!”

Hai anh em nhà họ Tống cũng nói: “Cậu Thanh, tuy thực lực của anh em chúng tôi có hạn, nhưng nếu ở lại thì cũng có thể làm mấy việc nhỏ giúp cậu, chúng tôi sẵn lòng ở lại!”

Phùng Tiểu Uyển cũng vội nói: “Anh Thanh, em cũng muốn ở lại, tuy em không biết võ công nhưng y thuật cũng tạm được, có thể giúp anh”.

Ngay cả Phùng Giai Di cũng nói: “Tôi ở lại!”

Thấy thế, Dương Thanh cảm thấy rất ấm áp, nhưng anh hiểu nếu để họ ở lại bên anh thì cũng không giúp được gì.

Nhất là bé Tĩnh An – con của Mã Siêu và Ngải Lâm còn chưa đầy một tuổi nữa.

Dương Thanh nhìn đám người, nghiêm nghị nói: “Tôi biết mọi người đều muốn giúp tôi, nhưng lân này, kẻ địch mà tôi phải đối mặt rất mạnh, là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến từ thế gia võ thuật nước Dương”, “Mọi người ở lại thì cũng không giúp được gì cho tôi, nếu mọi người muốn giúp tôi thật thì hãy tạm thời rời khỏi Yến Đô, sau khi tôi đối phó với cao thủ nước Dương xong, chúng ta sẽ gặp lại”.
 
Chương 3431


Chương 3431

Nghe thấy thế, ai cũng có vẻ không cam lòng.

Mã Siêu siết chặt nảm tay, chỉ hận mình đã hôn mê nửa năm ròng, bỏ lỡ cơ hội tu luyện rất lâu, bây giờ chỉ có thể trở thành gánh nặng của Dương Thanh.

Hoài Lam cũng nói: “Anh Thanh nói không sai, kẻ địch lần này quá mạnh, mọi người ở lại cũng không giúp được gì cho anh ấy, còn có thể trở thành gánh nặng của anh Thanh”.

Cô ta nói rồi nhìn về phía Mã Siêu: “Nhất là anh Siêu, chắc chắn người nước Dương đã tìm hiểu kỹ quan hệ giữa anh và anh Thanh rồi, cũng biết tình anh em giữa hai người rất sâu sắc, nếu tôi là người nước Dương, định ra tay thật, chắc chăn sẽ bắt đầu từ chỗ anh, chị Lâm hay bé Tĩnh An đều là điểm yếu lớn nhất của anh đấy”.

Hoài Lam cũng không nói rõ hẳn ra, nhưng sau khi cô ta nói xong, Mã Siêu vẫn kinh hãi đến mức đổ mồ hôi lạnh.

Lần này, thế gia võ thuật phía sau ba tài phiệt lớn nước Dương đều cử cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến, sau khi Dương Thanh lên sàn đấu võ, đừng nói là Siêu Phàm Cửu Cảnh, ngay cả một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng có thể dễ dàng bắt Ngải Lâm và bé Tĩnh An đi.

Một khi Ngải Lâm và bé Tĩnh An bị bắt, thậm chí không cần dùng Mã Siêu để uy hiếp Dương Thanh, Dương Thanh cũng đã nhận thua vì Ngải Lâm và bé Tĩnh An rồi.

Bây giờ ở Chiêu Châu, nếu thế gia võ thuật không xuất hiện, có lẽ chỉ mình Dương Thanh mới có thể đẩy lùi cao thủ của thế gia võ thuật nước Dương.

Chỉ cần Dương Thanh nhận thua, chắc chăn †ài phiệt nước Dương sẽ nhanh chóng tiến vào và mở rộng quy mô ở Chiêu Châu, cho đến khi năm giữ hết mạch máu kinh tế ở nơi này.

Hoài Lam lại nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, nói: “Còn cả em nữa, y thuật của em rất cao siêu, có lẽ đã bị một số kẻ nhắm đến rồi, em mới là người dễ gặp nguy hiểm nhất, tốt nhất em nên trốn đi, ít nhất cũng phải chờ anh Thanh giải quyết xong phiên phức trước mät”.

“Đương nhiên đây cũng chỉ là tạm thời, bởi vì chắc chăn không chỉ mình thế gia võ thuật nước Dương chú ý đến em, mà còn có cả mấy gia tộc Cổ Võ ở Chiêu Châu nữa”.

“Y thuật của em quá mạnh, thế lực võ thuật nào cũng cần người tài như em”.

Nghe Hoài Lam phân tích xong, ngay cả Dương Thanh cũng đổ mồ hôi lạnh.

Ban đầu anh chỉ lo người bên cạnh anh sẽ bị người nước Dương bắt giữ để uy hiếp anh nhận thua.

Bây giờ anh mới nhận ra tình cảnh của Phùng Tiểu Uyển nguy hiểm đến mức nào.

Phùng Tiểu Uyển đang định nói gì đó cũng im lặng, cô ta biết Hoài Lam không nói quá, mà sự thật đúng là như thế.

Bởi vì khi còn trên đời, ông nội cô ta cũng từng nói những lời như thế, một khi vào thế tục, cô ta phải cẩn thận nhiều hơn, không thể tiết lộ y thuật của mình.

Cho dù lộ thì cũng phải giấu một số thứ.

Nhưng từ khi đi theo Dương Thanh, cô ta như quên mất chuyện này, cũng không phải do cô ta quên thật, mà vì dưới sự bảo vệ của Dương Thanh, cô ta vẫn luôn không gặp phải cao thủ nhòm ngó y thuật của mình, nên cô ta mới chủ quan.

Cô ta vào thế tục càng lâu thì càng hiểu rõ tình hình của thế tục, y thuật của cô ta bây giờ đúng là rất lợi hại, nhất là thuật luyện đan của cô †a, nghe nói ngay cả gia tộc Cổ Võ cũng không có luyện đan sư.

Nhưng đối với bất cứ người luyện võ nào, đan dược cũng là bảo vật vô cùng quý giá, nếu người của gia tộc Cổ Võ biết cô ta có thể luyện chế đan dược, có thể tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao.
 
Chương 3432


Chương 3432

“Em đồng ý đi ạ!”

Một lúc lâu sau, Phùng Tiểu Uyển mới nói với đôi mắt đỏ hoe.

Cô ta muốn ở cạnh Dương Thanh, nhưng cô †a không muốn trở thành gánh nặng của anh.

Dương Thanh bước lên trước, xoa đầu Phùng Tiểu Uyển, mỉm cười, nói: “Em yên tâm, anh Thanh của em đã trải qua nhiều chuyện như thế, còn từng đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nói gì đến cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ của nước Dương chứ”.

“Em cứ yên tâm rời đi một khoảng thời gian, sau khi bên anh ổn, em lại quay về giúp anh, hiện giờ tập đoàn Nhạn Thanh mới có Trú Nhan Sương mà thôi, anh vấn cần em nghiên cứu chế tạo thêm sản phẩm để đưa tập đoàn Nhạn Thanh lên đ ỉnh thế giới chứ!”

Trong mắt Dương Thanh, Phùng Tiểu Uyển không khác gì em gái, anh cũng không muốn làm hại em gái mình.

Mắt Phùng Tiểu Uyển đỏ hoe, cô ta gật mạnh đầu: “Anh Thanh yên tâm, chắc chắn em sẽ giúp anh nghiên cứu nhiều sản phẩm hơn!”

Dương Thanh cười, gật đầu, nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu phải nhớ, bây giờ cậu không chỉ có một mình mà còn vợ con, cho dù thế nào thì cũng phải đặt vợ con lên hàng đầu”.

“Trước đó khi chị Lâm sinh bé Tĩnh An, cậu không ở bên chị ấy, đã rất áy náy với chị Lâm và bé Tĩnh An rồi, chẳng lẽ cậu vẫn muốn có lỗi với họ tiếp tr?”

Ngải Lâm nhìn Mã Siêu bằng đôi mắt đỏ hoe.

Nghe Dương Thanh nói thế, Mã Siêu run rẩy, lúc này anh ta mới nhận ra mình cũng không phải người chồng, người bố xứng đáng.

Mã Siêu nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, em nghe anh, em đi ạ!”

Anh ta thấy rất không cam lòng, chỉ hận bây giờ mình quá yếu nên không thể giúp anh.

Thấy Mã Siêu cũng đồng ý rời đi, Dương Thanh mỉm cười, võ mạnh vai anh ta, nói: “Cứ yên tâm, anh Thanh của cậu không thua cao thủ nước Dương được đâu”.

Dưới sự giục giã của Dương Thanh, đám người rời khỏi Yến Đô ngay trong đêm, ai cũng hiểu, bây giờ chỉ có rời đi thì mới xem như giúp anh.

Đám người Mã Siêu rời khỏi Yến Đô trong đêm với tâm trạng không cam lòng.

Trong lúc nhất thời, ở dinh thự Vân Phong chỉ còn mình Dương Thanh.

Anh đứng trước cửa sổ sát đất, ngẩn người nhìn ánh trăng bên ngoài.

Trăng đêm nay rất tròn, nhưng anh không thể đoàn tụ với người nhà, bây giờ Tân Thanh Tâm, Tiêu Tiêu, Tân Y và bố vợ Tần Đại Dũng đã được anh đưa đi khỏi Yến Đô gần một năm.

Chẳng biết bây giờ họ thế nào rồi.

Anh chỉ biết Tân Y bỗng trở thành thánh nữ Thánh Cung, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, hình như còn quên cả anh, chuyện này khiến anh rất lo lắng.

Dương Thanh bỗng siết chặt nắm tay, nói với vẻ kiên định: “Trong trận chiến ngày mai, mình phải giải quyết hết tai họa ngầm! Đến lúc đi tìm Thanh Tâm và Tiêu Tiêu rồi”.

Bây giờ anh rất nhớ vợ con, không muốn rời xa họ nữa.

Phía bên kia, Mã Siêu, Ngải Lâm, bé Tĩnh An, Phùng Tiểu Uyển, Hoài Lam, anh em nhà họ Tống và Phùng Giai Di đang rời đi.

Đoàn người đi về hướng rời xa Yến Đô.

Ngải Lâm đang bế bé Tĩnh An, bé Tĩnh An đã chìm vào giấc ngủ, ban ngày thăng bé quấy nhiều nên đêm ngủ từ rất sớm.
 
Chương 3433


Chương 3433

Mã Siêu nhìn chăm chăm vào bé Tĩnh An trong lòng Ngải Lâm với vẻ lo lắng.

Ngải Lâm nhìn Mã Siêu, cô ấy biết Mã Siêu đang lo lăng chuyện gì, cũng hiểu lòng anh ta.

Mã Siêu và Dương Thanh là anh em cùng vào sinh ra tử trên chiến trường, bây giờ, anh em tốt của anh ta lại ở lại Yến Đô, đối phó với kẻ địch một mình, còn anh ta phải dẫn vợ con bỏ trốn, anh ta không cam tâm, rất không cam tâm.

Phùng Tiểu Uyển cũng có vẻ lo lắng, từ sau khi ông nội qua đời, cô ta đã coi Dương Thanh như người thân, nếu Dương Thanh gặp bất trắc, cô ta chẳng biết mình có chịu nổi không nữa.

“Chồng!”

Ngải Lâm chợt lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.

Lúc này Mã Siêu mới hoàn hồn, cười gượng, nhìn Ngải Lâm: “Vợ, sao thế?”

Những người khác cũng nhìn về phía Ngải Lâm.

Chỉ thấy mắt Ngải Lâm đỏ hoe, cô ấy nhìn Mã Siêu: “Em biết, nếu bảo anh cứ thế rời khỏi Dương Thanh, anh rất khó chịu, nhưng anh không thể bỏ em và corf.

“Em biết tình anh em giữa anh và Dương Thanh sâu sắc đến mức nào, đối với anh, dù có chết anh cũng không muốn rời bỏ cậu ấy, nhưng giờ anh lại phải chịu nỗi đau sống không bằng chết vì em và con”.

Mã Siêu lập tức run rẩy, nhìn nước mắt của Ngải Lâm, anh ta cuống cả lên, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Vợ, em đừng nói nữa, anh hiểu ý em, bây giờ anh chỉ hận thực lực mình quá yếu, không giúp được anh Thanh”.

“Cho dù bây giờ anh quay lại thì cũng không giúp được gì, còn trở thành gánh nặng của anh ấy”.

“Anh cũng tin, chắc chắn anh Thanh sẽ không sao, chắc chăn anh ấy sẽ thuận lợi đối phó kẻ địch, chắc chắn là như thết”

Anh ta nói rồi ôm Ngải Lâm vào lòng.

Nhìn cảnh tượng này, anh em nhà họ Tống đều xúc động, tuy họ cũng muốn ở cạnh Dương Thanh, nhưng kẻ địch lần này quá mạnh, họ không giúp được gì, còn trở thành gánh nặng.

Nếu vậy thì cũng chỉ có thể rời đi.

Cùng lúc đó, ở dinh thự Vân Phong.

Dương Thanh lấy một cái lọ sứ trắng ra, trong lọ có một viên thuốc màu đen, chính là Huyết Nộ Đan mà anh đã cướp từ tay Bách Lý Trường Không ở hội nghị Võ Minh hồi sáng.

Huyết Nộ Đan có thể tăng thực lực của cao.

thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trong khoảng thời gian ngăn, ngoài ra, Huyết Nộ Đan còn có tác dụng khác, đó là có tỷ lệ nhất định giúp cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Bây giờ Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng cũng cách bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ không xa, nếu bây giờ uống đan dược, anh có tỷ lệ nhất định sẽ bước vào Siêu Phàm Cửu Gảnh sơ kỳ.

Một khi bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thực lực của anh sẽ tăng mạnh, không sợ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nữa.

Nhưng nếu bây giờ uống Huyết Nộ Đan thì cũng chỉ có tỷ lệ nhất định giúp thực lực đột phá mà thôi, nhỡ anh không thể đột phá thì sao?

Chảng phải sẽ lãng phí một viên Huyết Nộ Đan à.
 
Chương 3434


Chương 3434

Nếu anh uống Huyết Nộ Đan trong trận chiến ngày mai, thực lực của Dương Thanh sẽ tăng vọt trong thời gian ngắn, nhưng vì anh phải chiến đấu nên không thể hấp thu năng lượng khổng lồ trong Huyết Nộ Đan, cho dù đánh bại đối thủ, anh vẫn là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Nhưng cho dù không có tác dụng phụ, những đan dược có thể tăng thực lực trong thời gian ngắn đều sẽ ảnh hưởng đến việc tăng cảnh giới võ thuật.

Dương Thanh cũng lo, nếu anh uống Huyết Nộ Đan khi chiến đấu, liệu tác dụng tăng thực lực của Huyết Nộ Đan có tạo thành ảnh hưởng nhất định đến nền tảng võ thuật của anh không?

Bây giờ anh có thể dùng Huyết Nộ Đan để tìm kiếm tỷ lệ đột phá nhất định kia, cũng có thể đợi đến trận chiến ngày mai rồi mới uống, nên làm gì bây giờ?

Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh mãi vân không quyết định được.

Anh muốn củng cố nền tảng qua việc tu luyện, đột phá một cách ổn định, nhưng bây giờ anh đang phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ, rất cần đột phá.

Anh còn muốn đến Thánh Cung cứu Tần Y, rồi đón Tân Thanh Tâm và Tiêu Tiêu về sau khi mạnh lên.

Còn phải đến Hoàng tộc họ Phùng giúp Phùng Giai Di, báo thù hộ anh em nhà họ Tống, hỗ trợ Mã Siêu đi tìm gia tộc Bách Lý để trả thù.

Nghĩ đến những chuyện này, cuối cùng Dương Thanh cũng hạ quyết tâm, cầm Huyết Nộ Đan rồi nuốt.

Huyết Nộ Đan vừa vào miệng đã tan, hóa thành một dòng nước ấm chảy xuống bụng.

Không hổ là đan dược cao cấp, Huyết Nộ Đan vừa vào bụng, khí thế đáng sợ đã bùng nổ từ người Dương Thanh.

Năng lượng này quá mạnh, thẩm thấu vào nội tạng anh và xương cốt.

Cơ thể Dương Thanh như một miếng bọt biển khô, đang điền cuồng hấp thu năng lượng như nước.

Cơn đau dữ dội lan ra từ trong người, lan đến nội tạng và toàn thân.

Vào giây phút này, Dương Thanh chỉ muốn điên cuồng chiến đấu, anh điên cuồng vận chuyển Chiến Thần Quyết, luyện hóa năng lượng từ Huyết Nộ Đan.

Thậm chí anh còn kích hoạt cả huyết mạch cuồng hóa.

Huyết Nộ Đan vốn là đan dược dành cho cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ và Siêu Phàm Cửu Cảnh, Dương Thanh lại cố luyện hóa Huyết Nộ Đan với cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nên dược hiệu của nó vô cùng mãnh liệt.

Khắp dinh thự Vân Phong tràn ngập khí thế đáng sợ, như muốn hủy diệt cả khu vực này.

Trong một biệt thự cao cấp ở Yến Đô.

Một người đàn ông nước Dương mặc kimono bước ra khỏi phòng, ngẩng đầu nhìn về phía dinh thự Vân Phong với vẻ nghiêm nghị.

Ông ta không tin thế tục Chiêu Châu lại có người mạnh đến thế, ông ta nhắm mắt, lạnh lùng nói: “Cao thủ của gia tộc Cổ Võ ở Chiêu Châu cũng định nhúng tay vào chuyện thế tục ư?”

Ông ta cũng không biết cao thủ tạo ra động tĩnh lớn như thế không phải cao thủ gia tộc Cổ Võ của Chiêu Châu, mà là cao thủ thế tục trong mät họ.

Lúc này ở dinh thự Vân Phong, mây đen kéo tới dày đặc trên bầu trời, sấm sét vang dội, chẳng khác gì địa ngục trần gian hết.

Các cao thủ ở Yến Đô đều sôi trào, ai cũng nhìn về phía dinh thự Vân Phong với vẻ rung động.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Có người sắp độ kiếp à?”

“Độ kiếp? Ông đang nằm mơ ư? Trên đời này lấy đâu ra cao thủ độ kiếp chứ?”
 
Chương 3435


Chương 3435

“Ông đúng là quê mùa, trong gia tộc Cổ Võ từng có cao thủ độ kiếp, nghe nói sau khi thực lực đạt tới Thiên Cảnh bậc chín, nếu muốn tiến bộ thì nhất định phải độ kiếp”.

Có rất nhiều người đang khiếp sợ.

Rất nhiều người cũng tò mò, rốt cuộc là ai đang tu luyện mà lại dẫn đến hiện tượng đáng sợ như thế.

“Hình như đó là hướng của dinh thự Vân Phong, chẳng lẽ Vương của Yến Đô – Dương Thanh đang đột phá à?”

“Không thể nào? Tôi nghe nói cậu ta mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh thôi, cho dù đột phá, một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh cũng chỉ lên tới Siêu Phàm Lục Cảnh, sao có thể tạo nên hiện tượng đáng sợ như thế chứ?”

“Chẳng lẽ Dương Thanh đã mời được cao thủ hàng đầu từ gia tộc Cổ Võ, giúp cậu ta đối phó với cao thủ nước Dương ư?”

“Cũng có thể”

Không ai tin Dương Thanh đã tạo nên động tĩnh này, họ thà tin Dương Thanh mời người của gia tộc Cổ Võ đến giúp còn hơn.

Lúc này, nét mặt của Dương Thanh đang ở trong dinh thự Vân Phong đã méo mó.

Cơ thể anh đang trải qua cơn đau không sao chịu đựng nổi.

Năng lượng khủng khiếp bùng nổ từ người anh, như muốn phá vỡ gân cốt anh.

Anh điên cuồng vận chuyển Chiến Thần Quyết, cố gắng luyện hóa năng lượng trong người, nhưng năng lượng của Huyết Nộ Đan quá khủng khiếp, cho dù anh đã rất nỗ lực, nhưng tốc độ luyện hóa vần không thể nhanh bằng tốc độ bành trướng của năng lượng Huyết Nộ Đan trong cơ thể anh.

Huyết mạch cuồng hóa đã được kích hoạt từ nãy, mắt anh đỏ ngầu, trông vô cùng dữ tợn.

NG Anh bỗng hét lên thê lương, như muốn trút hết đau đớn trong người ra ngoài.

Từng giây từng phút trôi đi, năng lượng từ Huyết Nộ Đan vẫn điên cuồng tàn phá trong người anh, Dương Thanh chỉ có thể cố chịu, kiểu gì anh cũng phải vượt qua thử thách này.

Hôm nay anh mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng sáng sớm mai, anh sẽ phải đấu với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, thậm chí có lẽ là Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Trừ khi anh bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, có lẽ còn có khả năng đánh bại đối phương, băng không, anh chỉ còn con đường chết.

“Mình chưa đi tìm Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, mình chưa cứu Y khỏi Thánh Cung, mình chưa báo thù gia tộc Bách Lý giúp Mã Siêu, sao mình có thể chết chứ?”

“Mình không thể chết! Mình phải chịu được, phải đột phá đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, chắc chăn mình sẽ thành công!”

Dương Thanh điên cuồng hét lớn, vận chuyển Chiến Thần Quyết, khí thế của anh tăng mạnh, như muốn khiến người anh vỡ tan.

Anh có thể cảm nhận được, năng lượng từ Huyết Nộ Đan đang liên tục gột rửa gân cốt anh, chỉ khi gân cốt anh mạnh mẽ hơn thì mới chịu được sức mạnh của Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Trên một chiếc xe công vụ đang rời khỏi Yến Đô, mọi người đều có vẻ lo lăng!

“Có tin tức!”

Hoài Lam bỗng hô lên kinh hãi.
 
Chương 3436


Chương 3436

Trong lúc nhất thời, mọi người trong xe đều nhìn về phía cô ta.

Cô ta đang cầm điện thoại, kích động nói: “Hướng của dinh thự Vân Phong xuất hiện hiện tượng rất mạnh mẽ, người ta nghỉ ngờ người có thiên phú võ thuật yêu nghiệt đang đột phá”.

“Chắc chăn là anh Thanh rồi, chắc chắn anh ấy đang đột phá, bây giờ anh ấy đã có thể phát huy sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ khi đang ở Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nếu đột phá đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thực lực của anh ấy sẽ tăng vọt, khi _ đó ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh ấy”.

Anh em nhà họ Tống cũng có vẻ kích động.

Tống Tả kích động nói: “Không ngờ thiên phú của cậu Thanh lại mạnh đến mức này, tôi nhớ một năm trước, cậu ấy còn chưa đối phó nổi cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh”.

“Mới qua một năm ngắn ngủi, cậu ấy đã mạnh đến thế, nếu lại đánh với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh, cậu ấy có thể giết đối phương băng một chiêu”.

Tống Hữu gật đầu: “Cậu Thanh đã có thể giao chiến với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ khi đang ở cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nếu cậu ấy đột phá đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, chỉ cần cao thủ Thiên Cảnh không xuất hiện, cậu ấy sẽ vô địch!”

Mã Siêu cũng kích động siết chặt năm tay: “Sau này tôi phải cố găng hơn, bằng không sẽ ngày càng kém xa anh Thanh mất”.

Khác với những người khác, họ tin chắc cao thủ đang đột phá ở dinh thự Vân Phong chính là Dương Thanh.

Chỉ mình Phùng Tiểu Uyển lo lắng nói: “Chắc anh Thanh đã dùng Huyết Nộ Đan, yêu cầu thấp nhất về thực lực khi dùng Huyết Nộ Đan là phải đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ. Anh Thanh uống Huyết Nộ Đan từ khi còn ở Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, rõ ràng đang liều, nếu anh ấy có thể đột phá thì là tốt nhất, băng không, có lẽ việc này sẽ khiến cơ thể của anh ấy tổn thương nặng nề”.

Cô ta là người hiểu rõ đan dược nhất, lời cô ta nói như chậu nước lạnh dội lên đầu mọi người.

“Hoài Lam, cô chú ý sát sao tình hình ở dinh thự Vân Phong, có gì không ổn là nói ngay cho tôi nhé”.

Mã Siêu bỗng nhìn về phía Hoài Lam, nghiêm nghị nói.

Năng lực tình báo của Hoài Lam rất mạnh, tuy đã rời khỏi Yến Đô nhưng cô ta vẫn nắm rõ mọi chuyện ở đó.

Nghe thấy thế, Hoài Lam gật đầu: “Anh yên tâm, tôi sẽ liên tục chú ý tình hình ở dinh thự Vân Phong, mặt khác, mọi người cứ yên tâm, nếu anh Thanh đã dùng Huyết Nộ Đan, tức là tự tin có thể đột phá, chúng ta phải tin anh ấy!”

Bây giờ trừ tin tưởng, họ có làm được gì đâu?

Sự kích động của đám người đã bị dập tät, bây giờ sốt ruột cũng không ăn thua, họ chỉ có thể thầm cầu nguyện cho Dương Thanh qua được cửa ải này.

Tại dinh thự Vân Phong ở Yến Đô.

Dương Thanh vần đang tiếp nhận năng lượng khủng khiếp từ Huyết Nộ Đan, bây giờ anh không thấy khá hơn mà càng thêm đau đớn.

Anh chỉ muốn đánh với cao thủ đỉnh cao một trận, tiêu hao hết năng lượng thừa trong người mình.

Đúng lúc này, khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống dinh thự Vân Phong.

Ngay sau đó, một bóng người trung niên xuất hiện trong phòng Dương Thanh như ma, nhìn về phía Dương Thanh với vẻ phức tạp.

Ánh mät đối phương vô cùng bình tĩnh, như đang lẩm bẩm, cũng như đang nói với Dương Thanh: “Không ngờ ở thế tục lại có yêu nghiệt như cậu, đáng tiếc! Đúng là đáng tiếc!”
 
Chương 3437


Chương 3437

Dương Thanh đang trong thời khắc đột phá quan trọng, nào ngờ lại có một vị khách không mời mà đến.

Trong lúc nhất thời, hơi thở của anh hơi rối loạn.

“Cậu yên tâm, Bách Lý Kinh Vân tôi không phải người trơ trến hèn hạ, tuy tôi tới giết cậu, nhưng bây giờ tôi sẽ không làm thế, sau khi cậu đột phá, tôi sẽ ra tay”.

Bách Lý Kinh Vân như cảm nhận được hơi thở rối loạn của Dương Thanh, bèn bình tĩnh nói.

Ông ta nói rồi không ra tay mà ngồi xếp bằng ở bên cạnh, bắt đầu tu luyện.

Thế giới này rất lớn, hạng người gì cũng có, nhiều khi con người không phân chia theo tốt xấu, chỉ là lập trường khác biệt mà thôi.

Lời Bách Lý Kinh Vân nói khiến Dương Thanh – người đang định từ bỏ việc đột phá để ra tay thầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục đột phá.

Trên bầu trời của dinh thự Vân Phong, hiện tượng lạ vần tiếp diễn, khiến cả Yến Đô chấn động.

Trong một khu biệt thự sang trọng ở Yến Đô, một người trung niên đeo kiếm Nhật bên hông đang sầm mặt, nhìn chăm chăm về phía dinh thự Vân Phong.

“Người của Chiêu Châu không xứng dẫn đến dị tượng trời đất khủng khiếp như thế, chỉ người của nước Dương ta mới có tư cách đó mà thôi!

Cho dù là ai, mình cũng sẽ giết người đó!”

Người trung niên nói rồi tiến về phía dinh thự Vân Phong.

Người trung niên tên Yoshida Kakeru, là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, cũng là cao thủ do thế gia võ thuật đăng sau tài phiệt Yoshida cử tới vì trận chiến với cao thủ Chiêu Châu lần này.

Hai mươi phút sau, trong một căn phòng ở dinh thự Vân Phong, Bách Lý Kinh Vân đang tu luyện bỗng ngừng lại, mở mắt ra, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén.

Ông ta nhìn Dương Thanh vẫn đang tu luyện, nhíu mày, lạnh lùng nói: “Xem ra dị tượng mà cậu dẫn đến đã khiến một số người không kìm lòng được, định tới giết cậu”.

Ông ta nói rồi đi ra ngoài.

Chuyện này khiến Dương Thanh vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ Bách Lý Kinh Vân định ra ngoài chặn sát thủ giúp anh ư?

Tuy Dương Thanh rất kinh ngạc nhưng ngay sau đó, anh lại tu luyện tiếp, bây giờ anh đã sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, đang trong giai đoạn quan trọng nhất, phải dốc hết sức để đối phó, một khi thất bại, có lẽ hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Ngày mai chính là ngày diễn ra trận chiến, không bàn đến trận chiến giữa anh và Bách Lý Kinh Vân, mai là cuộc so đấu giữa cao thủ Chiêu Châu và nước Dương, anh nhất định phải thăng.

Lúc này, Bách Lý Kinh Vân đã đi ra sân, ông ta vừa ra ngoài thì thấy một người trung niên đeo kiếm Nhật đang lạnh lùng nhìn mình.

“Người nước Dương?”

Thấy cách ăn mặc của đối phương, Bách Lý Kinh Vân nhíu chặt mày.

Tuy ông ta là người của gia tộc Cổ Võ, nhưng cũng biết rõ mối thù giữa người Chiêu Châu và nước Dương, cũng chẳng có thiện cảm gì với người nước Dương cả.

Đối phương nói bằng tiếng Chiêu Châu ngắc ngứ: “Quả nhiên không phải Dương Thanh, chắc ông đã gây ra dị tượng đột phá hồi nấy à?”

“Quả nhiên là người nước Dương!”
 
Chương 3438


Chương 3438

Sát khí trong mắt Bách Lý Kinh Vân càng rõ hơn, ông ta không trả lời câu hỏi của đối phương mà lạnh lùng nói: “Đường đường là người của thế gia võ thuật nước Dương mà lại đi khiêu chiến cao thủ thế tục của Chiêu Châu, nếu các người có bản lĩnh thì nên đến Thiên Sơn để khiêu chiến gia tộc Cổ Võ của Chiêu Châu mới đúng”.

Sở dĩ ông ta muốn ra tay sau khi Dương Thanh đột phá, trừ vì đạo nghĩa giang hồ mà ông †a luôn giữ gìn ra, còn có một lý do vô cùng quan trọng khác, đó chính là Dương Thanh sẽ đại diện cao thủ thế tục của Chiêu Châu để nghênh chiến cao thủ từ thế gia võ thuật nước Dương vào ngày mai.

Bách Lý Kinh Vân vốn không có thiện cảm với người nước Dương, đương nhiên lúc này sẽ không khách sáo.

“Đồ ngui”

Đối phương lập tức nổi giận: “Ông chán sống rồi!”

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ lập tức lan ra từ người ông ta.

Bách Lý Kinh Vân khinh thường hừ lạnh: “Vừa hay tôi cũng có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, tôi cũng muốn xem xem, rốt cuộc cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đến từ thế gia võ thuật nước Dương sẽ mạnh đến mức nào đấy”.

Cao thủ trung niên nước Dương này không phải ai khác, chính là Yoshida Kakeru.

“Khốn kiếp!”

Yoshida Kakeru cảm nhận được sự sỉ nhục của Bách Lý Kinh Vân, lập tức nổi giận, xông tới chỗ ông ta.

Bách Lý Kinh Vân đứng chắp tay, không hề sợ hãi, lạnh lùng nhìn Yoshida Kakeru xông về phía mình.

Những năm gần đây, ông ta luôn tu luyện ở Thiên Sơn sau giới Cổ Võ, tuy ông ta đã rèn luyện rất nhiều nhưng chưa gặp cao thủ nước Dương bao giờ, đây là lần đầu tiên.

Thấy đòn tấn công của Yoshida Kakeru sắp.

giáng xuống, đúng vào lúc nghìn cân treo sợi tóc này, Bách Lý Kinh Vân bỗng hành động, giậm mạnh xuống đất, xông về phía đối diện nhanh như chớp.

“Rầml”

Tiếng va chạm đáng sợ vang lên, Yoshida Kakeru với khí thế mãnh liệt lùi bảy, tám bước.

Còn Bách Lý Kinh Vân mà Yoshida Kakeru sắp xông đến trước mặt chỉ lùi ba bước mà thôi.

Có lẽ hai bên chỉ định thăm dò nhau, lần ra tay đầu tiên cũng không dùng thủ đoạn gì, chỉ dựa vào cơ thể.

Một lần va chạm lập tức cho thấy thắng thua!

Chưa bàn đến việc sau khi đánh xong, ai thăng ai thua, nhưng bây giờ cơ thể của Bách Lý Kinh Vân đã mạnh hơn một bậc rồi.

“ðự Bách Lý Kinh Vân cười lạnh, nhìn nét mặt u ám của Yoshida Kakeru: “Xem ra thuật rèn luyện cơ thể của cao thủ nước Dương cũng chẳng ra gì, cơ thể của ông và tôi chênh nhau quá”.

Đây không phải nói quá mà là sự thật.

Hai người đều có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, Yoshida Kakeru là cao thủ của thế gia võ thuật đằng sau tài phiệt Yoshida nước Dương, còn là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, vốn là người nổi bật trong số những người cùng cảnh giới.

Nhưng hồi nấy, khi so cơ thể với Bách Lý Kinh Vân, ông ta đã thua, thậm chí thua thảm.

Dù sao ông ta cũng là người xông tới chỗ Bách Lý Kinh Vân, còn có khí thế mạnh mẽ, vậy mà lại bị Bách Lý Kinh Vân đẩy lùi bảy tám bước, còn Bách Lý Kinh Vân chỉ lùi hai bước mà thôi.
 
Chương 3439


Chương 3439

“Xoảng!”

Tiếng kim loại bỗng vang lên, Yoshida Kakeru rút kiếm ra, nghiến răng nghiến lợi với vẻ dữ tợn: “Cho dù cơ thể ông mạnh hơn thì cũng chịu được kiếm trong tay tôi chắc?”

Thấy đối phương rút vũ khí ra, Bách Lý Kinh Vân lập tức sầm mặt, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt, lạnh lùng nói: “Nếu ông vội chết như thế, tôi sẽ lấy mạng ông!”

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế của ông ta lập †ức tăng vọt, đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đỉnh phong, nếu bước thêm bước nữa thì chính là Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Yoshida Kakeru hét lớn, cầm kiếm Nhật xông tới chỗ Bách Lý Kinh Vân.

“Hừi”

Bách Lý Kinh Vân hừ lạnh, tiện tay bẻ một nhánh cây trên một cây cổ thụ để đón đỡ kiếm Nhật trong tay Yoshida Kakeru.

Lúc này Dương Thanh vẫn đang tu luyện trong phòng, không có thời gian để ý đến những gì xảy ra bên ngoài.

Khi Yoshida Kakeru xuất hiện, dị tượng trên bầu trời dinh thự Vân Phong đã biến mất.

Khí thế của Dương Thanh đã rất gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, tuy anh chưa thực sự bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng khí thế đó đã sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi.

Quan trọng là khí thế của anh vẫn đang không ngừng mạnh lên, bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Ở sân dinh thự Vân Phong, Yoshida Kakeru cầm kiếm Nhật đã đánh với Bách Lý Kinh Vân đang cầm nhánh cây, hai người đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng Yoshida Kakeru lại liên tục lùi lại, không phải đối thủ của Bách Lý Kinh Vân.

“Kengl”

Bách Lý Kinh Vân bỗng bước đến, vung nhánh cây trong tay lên, nhánh cây đập vào kiếm của Yoshida Kakeru, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Lần va chạm này khiến mũi kiếm của Yoshida Kakeru rung mạnh, nó lập tức rời tay ông ta, rơi xuống đất.

Yoshida Kakeru lập tức biến sắc, đối với một cao thủ, nếu mất cả vũ khí thì thắng thua đã rõ rồi.

‘Râm!”

Nhánh cây trong tay Bách Lý Kinh Vân quất mạnh vào ngực Yoshida Kakeru, ông ta bay ra xa, ngã lăn ra đất.

Ngay khi Yoshida Kakeru ngã xuống đất, Bách Lý Kinh Vân đã hóa thành bóng mờ, lập tức xuất hiện bên cạnh Yoshida Kakeru, mũi nhọn của nhánh cây trong tay ông ta chĩa vào giữa lông mày Yoshida Kakeru, chỉ cần nhích về phía trước chút nữa là sẽ đâm thủng đầu Yoshida Kakeru.

Yoshida Kakeru mở to mắt với vẻ không dám tin, không ngờ ông ta lại thua, còn thua dứt khoát như thế.

Lần này, ông ta đại diện cao thủ nước Dương, dẫn cao thủ nước Dương tới Yến Đô để khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, nhưng bây giờ, lại có một cao thủ Chiêu Châu đánh bại ông ta rồi.

Nếu Bách Lý Kinh Vân định giết ông ta, chỉ cần hơi mạnh tay, ông ta sẽ chết.

“Ra đây đi!”

Đúng lúc này, Bách Lý Kinh Vân bỗng lạnh lùng nói.

Sau khi ông ta dứt lời, có hai người đàn ông †rung niên mặc trang phục luyện võ bước ra khỏi bóng tối.
 
Chương 3440


Chương 3440

Thấy hai người này, Yoshida Kakeru nhíu chặt mày, bởi vì người tới không phải ai khác, chính là Aoki Yamato của gia tộc Aoki và Shendai Kabuto của gia tộc Shendai.

Ba người lần lượt là cao thủ của thế gia võ thuật đằng sau ba tài phiệt lớn nước Dương, phụ trách đội ngũ cao thủ đến Yến Đô của từng gia tộc.

Yoshida Kakeru đang bị Bách Lý Kinh Vân chọc nhánh cây vào đầu, lại bị Shendai Kabuto và Aoki Yamato nhìn thấy, có thể tưởng tượng được ông ta mất mặt đến mức nào.

Nhưng Shendai Kabuto và Aoki Yamato cũng không định mỉa mai ông ta, hai người đều nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Bách Lý Kinh Vân.

Họ đã tới từ nấy, vẫn luôn núp trong bóng tối để quan sát trận chiến, sau khi tận mắt thấy sự mạnh mẽ của Bách Lý Kinh Vân, họ biết nếu ngày mai người tham dự cuộc chiến là Bách Lý Kinh Vân, cao thủ nước Dương chỉ có một kết quả là thua trận.

“Ông là người của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu à?”

Shendai Kabuto nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân, chợt nói.

Bách Lý Kinh Vân lạnh lùng nhìn đối phương, nói: “Cho các người một cơ hội, cùng lên đi!”

Với tư cách là thiên tài của gia tộc Bách Lý, ông ta không hề coi những cao thủ nước Dương này ra gì, cho dù phải đối mặt với ba cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, ông ta cũng không sợ hãi.

Sắc mặt của ba cao thủ nước Dương vô cùng khó coi, Bách Lý Kinh Vân đang nhìn họ bằng ánh mắt khinh thường.

Đối với họ, chuyện này chính là sỉ nhục.

‘Yoshida Kakeru càng thấy nhục nhã hơn, nét mặt méo mó vì hận thù, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Mai mới là thời điểm giao chiến giữa hai bên, ông dám đấu lại ngày mai không?”

Nghe thấy thế, Shendai Kabuto và Aoki Yamato đều nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân, tuy họ có ba người, nhưng cho dù hợp sức thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Bách Lý Kinh Vân, nếu bây giờ có thể rời đi, có lẽ còn cơ hội mời cao thủ mạnh hơn từ nước Dương đến.

Còn nếu đánh bây giờ, không biết ai sẽ thắng ai.

Bách Lý Kinh Vân không quan tâm đ ến Yoshida Kakeru, ông ta nhíu mày im lặng một lát, bồng lấy nhánh cây đang chĩa vào đầu Yoshida Kakeru ra, lạnh lùng nói: “Các người vẫn chưa có tư cách để tôi nghênh chiến, nhưng sẽ có người đánh với các người, các người cút đi!”

Nghe thấy thế, ba cao thủ nước Dương đều sững sờ, Bách Lý Kinh Vân tha cho họ thật hả?

Không sai, họ đang nghĩ Bách Lý Kinh Vân tha cho mình.

‘Yoshida Kakeru cầm kiếm Nhật vốn là người mạnh nhất trong số họ, ngay cả ông ta cũng không phải đối thủ của Bách Lý Kinh Vân, nói gì đến Aoki Yamato và Shendai Kabuto chứ?

Cho dù ba người hợp sức thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Bách Lý Kinh Vân.

Trong trận chiến ngày mai, từng người chỉ có thể lần lượt lên sàn đấu, nếu Bách Lý Kinh Vân xuất hiện, chắc chắn cao thủ nước Dương sẽ thua.

Nhưng hồi nãy Bách Lý Kinh Vân lại nói, ba người bọn họ vẫn chưa có tư cách giao chiến với ông ta, tức là Bách Lý Kinh Vân sẽ không tham gia trận chiến ngày mai hả?

“Hừ!”

Yoshida Kakeru bỗng hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Kinh Vân: “Tôi nhớ kỹ mối nhục hôm nay rồi!”

Sau khi để lại câu đe dọa, Yoshida Kakeru vội quay người rời đi.

Shendai Kabuto và Aoki Yamato thấy thế, cũng vội rời đi nốt.
 
Chương 3441


Chương 3441

Trong lúc nhất thời, dinh thự Vân Phong lại yên äng như cũ.

Lúc này, khí thế của Dương Thanh đã dần ổn định, anh ra ngoài, đứng đối diện Bách Lý Kinh Vân, vô cùng bình tĩnh.

Bách Lý Kinh Vân cũng nhìn về phía Dương Thanh, phóng khí thế ra, hình như đang dò xét cảnh giới của anh.

Nhưng điều khiến ông ta kinh ngạc chính là ông ta không tìm được cảnh giới của Dương Thanh.

Thông thường, cao thủ cảnh giới cao có thể dễ dàng thăm dò cảnh giới của cao thủ yếu hơn, trừ khi cảnh giới của đối phương cao hơn mình thì mới không biết được.

Nhưng trước đó, rõ ràng Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, cho dù anh đột phá thì cũng chỉ tới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ là cùng, còn Bách Lý Kinh Vân có thực lực Siêu Phàm Cửu Gảnh trung kỳ, đã bước nửa bước vào cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sao lại không biết được cảnh giới của Dương Thanh chứ?

Bách Lý Kinh Vân hỏi: “Cậu đột phá rồi à?”

Nào ngờ Dương Thanh lại lắc đầu, bình tĩnh nói: “Sắp thôi!”

Câu trả lời này khiến Bách Lý Kinh Vân hơi thất vọng.

Bách Lý Kinh Vân nhíu mày, chẳng biết đang nghĩ gì, một lúc lâu sau mới nghiêm nghị nói: “Tôi định giết cậu hôm nay, nhưng sau khi biết một mình cậu phải nghênh chiến cao thủ nước Dương, tôi quyết định tạm tha cho cậu”.

“Ngày mai, nếu cậu thắng cao thủ nước Dương, tôi sẽ giết cậu! Còn nếu cậu chết dưới tay người nước Dương, tôi sẽ đích thân ra tay, giết hết cao thủ nước Dương ở Yến Đôi!”

Ông ta nói rồi quay người rời đi, lập tức biến mất khỏi tâm mắt Dương Thanh.

Dương Thanh nhìn theo hướng Bách Lý Kinh Vân rời đi, hơi nhếch môi: “Thú vị thật!”

Anh nói rồi về phòng, tu luyện tiếp.

Sau khi uống Huyết Nộ Đan xong, anh vẫn chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Gảnh, nhưng cũng đạt tới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi.

Anh cứ cảm thấy mình không vượt qua lăn ranh này vì đang thiếu gì đó, nhưng anh nghĩ mãi vẫn không biết Cửu Cảnh thiếu thứ gì.

“Có lẽ trong một năm gần đây, mình đột phá quá nhanh nên nền tảng không ổn định!”

Dương Thanh suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không biết tại sao, đành thở dài, tu luyện tiếp.

Tuy anh chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng với thực lực của anh bây giờ, đối phó với Yoshida Kakeru không phải vấn đề nữa.

Trước đó khi Bách Lý Kinh Vân đánh với Yoshida Kakeru, tuy anh không tận mắt chứng kiến, nhưng cũng đã áng chừng được thực lực mạnh nhất của Yoshida Kakeru khi họ giao chiến.

Cho dù Dương Thanh không giết được đối phương thì cũng không thua dưới tay ông ta, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là nước Dương không cử thêm cao thủ mạnh hơn tới.

Dù sao Yoshida Kakeru cũng đã thua Bách Lý Kinh Vân, không ai dám chắc ông ta sẽ không báo gia tộc Yoshida cử cao thủ có thực lực mạnh hơn tới.

Phía bên kia, sau khi rời khỏi dinh thự Vân Phong, ba người Yoshida Kakeru đến chỗ ở của Yoshida Kakeru.

Trong phòng, ba người ngồi quỳ, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom