Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3463


Chương 3463

Đỗ Trọng nhìn Ryosuke Nakatsu đang đứng im, lạnh lùng nói: “Cho ông mười giây, nếu trong mười giây, ông không ra tay với tôi, tôi không thể làm gì khác ngoài việc ra tay trước”.

Nghe thấy Đỗ Trọng nói thế, Ryosuke Nakatsu chỉ cảm thấy áp lực hơn, ông ta khẳng định chỉ cần bây giờ ông ta ra tay, Đỗ Trọng sẽ đánh rất ác.

Nhưng không ra tay cũng không được.

Khi mười giây sắp hết, rốt cuộc Ryosuke Nakatsu cũng hạ quyết tâm, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi liều mạng với ông!”

Ông ta nói rồi lao đến chỗ Đỗ Trọng.

Đúng lúc này, trong mắt Đỗ Trọng bỗng lóe lên vẻ lạnh lùng mãnh liệt, ông ta lập tức giậm mạnh chân.

“Rầm!”

Một tiếng động rất lớn vang lên, cả sàn đấu như rung chuyển.

Bóng dáng Đỗ Trọng cũng biến mất.

“Rầm!”

Ngay sau đó, trước sự khiếp sợ của người xem, Đỗ Trọng đánh trúng ngực Ryosuke Nakatsu, Ryosuke Nakatsu vừa đánh bại mấy cao thủ Chiêu Châu với phong thái vô địch lập tức hộc máu, bay ra xa.

“Rầm!”

Lại có thêm một tiếng động rất lớn vang lên, Ryosuke Nakatsu nặng nề ngã xuống đất.

Sau khi chạm đất, Ryosuke Nakatsu không sao bò dậy nổi, máu tươi ồng ộc tuôn ra khỏi miệng, sau mấy giây ngắn ngủi, ông ta đã nằm im không nhúc nhích.

“Chết rồi à?”

Có người khiếp sợ hô lên.

Ryosuke Nakatsu quá mạnh, sự mạnh mẽ mà ông ta thể hiện với đám đông trước đó khiến người khác không ngờ đến việc bây giờ ông ta đã bỏ mạng.

Chẳng riêng gì cao thủ nước Dương, cao thủ Chiêu Châu cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng khác với cao thủ nước Dương, phần lớn sự kinh ngạc của cao thủ Chiêu Châu là do Đỗ Trọng đã ra tay tàn nhẫn.

Tuy trước đó Ryosuke Nakatsu đánh cho cao thủ Chiêu Châu tàn phế hoặc bị thương nặng, nhưng cũng không giết người, còn Đỗ Trọng vừa ra tay đã giết Ryosuke Nakatsu luôn.

Chẳng lẽ ông ta không sợ chết hả?

Bây giờ ông ta giết Ryosuke Nakatsu, cao thủ nước Dương khiêu chiến ván sau sẽ bỏ qua cho ông ta chắc?

“Đỗ Trọng, ông điên rồi à? Nếu ông muốn chết thì đừng kéo chúng tôi theo!”

Lúc này, bên Chiêu Châu, Đinh Văn Trác bỗng gào lên: “Ông có biết nếu ông làm thế thì sẽ mang phiền phức lớn tới mức nào cho cao thủ Chiêu Châu sắp khiêu chiến không hả?”

Đỗ Trọng nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Đinh Văn Trác bằng ánh mắt sắc bén: “Ông nghĩ việc các cao thủ khác của Chiêu Châu lên khiêu chiến tiếp có ý nghĩa à? Hay ông định lên sàn đấu sau khi tôi thua?”

Nghe thấy thế, Đinh Văn Trác im ngay.

Ông ta có điên thì mới lên sàn đấu sau khi Đỗ Trọng thua trận.

Lúc này, bên phía nước Dương, Yoshida Kakeru chậm rãi đứng dậy, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Nếu cao thủ Chiêu Châu đã ác với cao thủ nước Dương như thế, đừng trách cao thủ nước Dương tôi độc ác! Đỗ Trọng, ông đã thành công chọc giận tôi!”
 
Chương 3464


Chương 3464

Lúc này, trên mặt Yoshida Kakeru tràn ngập vẻ tức giận, khí thế đáng sợ cũng lan ra từ người ông ta.

Trong lúc nhất thời, khắp Võ Thần Quán tràn ngập khí thế mạnh mẽ, khiến ai cũng cảm nhận được áp lực, nhất là mấy cao thủ có tu vi thấp, dưới áp lực này, họ run rẩy một cách không kiểm soát nổi.

Đây chính là sự áp đảo của cao thủ hàng đầu với cao thủ có cảnh giới thấp, những cao thủ có thực lực cực mạnh chỉ cần phóng khí thế ra là đã đủ để trấn áp một cao thủ có cảnh giới kém họ rất nhiều rồi.

Rõ ràng Đỗ Trọng đang đứng giữa sàn đấu cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ này, nét mặt ông ta hết sức nghiêm nghị.

Nhưng dù vậy, ánh mắt ông ta vẫn kiên định, không hề có ý lùi bước.

Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng Yoshida Kakeru đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, hai người chênh nhau một trời một vực.

Đúng lúc này, Kitano Takeshi vẫn im lặng bỗng mở mắt ra, nói: “Chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà thôi, vẫn chưa có tư cách khiến phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương chúng ta ra tay”.

Nghe thấy Kitano Takeshi nói thế, Yoshida Kakeru lập tức khựng lại, tuy ông ta muốn đánh nhanh thắng nhanh, giải quyết Đỗ Trọng, nhưng không thể bỏ qua lời Kitano Takeshi nói.

Kitano Takeshi bỗng nhìn một cao thủ nước Dương: “Takao, ông lên đi!”

“Vâng!”

Cao thủ nước Dương tên Takao vội khom người, đáp.

Takao là một cao thủ trung niên, cũng là thành viên của hiệp hội võ thuật nước Dương, có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ ngang với Đỗ Trọng.

Chuyện này khiến Đỗ Trọng thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối thủ không phải Yoshida Kakeru thì ông ta vẫn còn chút hy vọng.

Tuy ông ta chủ động lên sàn đấu, nhưng không có nghĩa là ông ta muốn buổi đấu kết thúc nhanh, ông ta ra mặt nhanh như vậy vì không muốn cao thủ Chiêu Châu lần lượt ngã xuống trước cao thủ nước Dương.

Nếu được, ông ta hy vọng mình sẽ chịu được mấy ván, vì ông ta vẫn tin Dương Thanh sẽ xuất hiện, bây giờ anh chưa đến vì vướng chuyện gì đó mà thôi.

Chỉ cần ông ta kéo dài thêm một chút thời gian, hy vọng Dương Thanh sẽ đến kịp cũng càng lớn.

Nghĩ tới đây, ánh mắt ông ta càng thêm kiên định.

“Bắt đầu đi!”

Đỗ Trọng nhìn Takao, chợt nói.

Ông ta đã cảm nhận được áp lực cực lớn từ đối phương, vì chưa đánh nên ông ta cũng không rõ Takao có che giấu cảnh giới như Ryosuke Nakatsu trước đó không nữa.

Đỗ Trọng nói rồi lao tới chỗ Takao.

Vừa ra tay, ông ta đã dốc toàn lực.

Đúng lúc ông ta ra tay, Takao cũng hành động.

Hai cao thủ gần như ra tay cùng một lúc, tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã xông tới chỗ nhau rồi.

“Rầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, người Đỗ Trọng và Takao va vào nhau, chẳng biết có phải họ định thăm dò nhau hay không, cả hai đều không dùng chiêu thức giết người mà đâm vào nhau bằng cơ thể.

Sau cú va chạm, họ đồng loạt lùi ra sau.

Hai người nhanh chóng đứng lại, Đỗ Trọng lùi năm bước, còn Takao chỉ lùi ba bước.
 
Chương 3465


Chương 3465

Mới dùng sức mạnh cơ thể mà đã phân rõ cao thấp rồi.

Xung quanh thoáng im lặng rồi hoàn toàn sôi trào.

Đương nhiên bên sôi trào là cao thủ nước Dương, còn các cao thủ Chiêu Châu thì ủ rũ, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.

Chỉ một cú va chạm bằng cơ thể đã cho thấy chênh lệch thực lực giữa hai người.

Vẻ u sầu trên mặt Đỗ Trọng càng rõ hơn, ông ta hiểu nếu chỉ phát huy chút thực lực ấy thì có lẽ không thể là đối thủ của Takao được.

Nếu muốn đánh bại Takao, phải thay đổi cách đánh.

Nhưng sàn đấu lớn như thế, hai người đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, việc so chiêu giữa cao thủ chỉ diễn ra trong chớp mắt, trừ dùng thực lực của bản thân, còn cách nào nữa đâu?

Takao chợt hỏi: “Ông là người mạnh nhất trong các cao thủ Chiêu Châu à?”

Trên mặt ông ta có vẻ khinh thường, hình như cũng hơi coi thường Đỗ Trọng.

Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào Takao, lạnh lùng nói: “Ông tưởng ông mạnh lắm ư? Nếu không phải do gia tộc Cổ Võ của Chiêu Châu lánh đời, không ra mặt, cao thủ nước Dương các người dám đến Chiêu Châu ra oai chắc? Bất kỳ cao thủ hàng đầu nào trong gia tộc Cổ Võ cũng có thực lực hơn xa tôi”.

Takao hừ lạnh: “Trong trận đấu này, cao thủ hàng đầu của nước Dương tôi cũng không ra mặt”.

Đỗ Trọng lạnh lùng nói: “Nếu đúng như ông nói, trận đấu giữa hai bên chúng ta hôm nay nên diễn ra giữa cao thủ cùng cảnh giới, chẳng hạn như tôi và ông, đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, vậy mới công bằng”.

Takao nhíu mày: “Ý ông là gì?”

Đỗ Trọng thoáng im lặng, chợt nói: “Ông dám cược với tôi không?”

Takao hỏi: “Ông định cược thế nào?”

Đỗ Trọng nói: “Các người đều nghĩ tôi là cao thủ mạnh nhất bên Chiêu Châu, mà tôi chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, ông cũng đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, chi bằng dùng kết quả trận đánh giữa tôi và ông để quyết định thắng thua buổi đấu giữa hai bên, ông dám cược không?”

Nghe thấy thế, Takao lập tức sầm mặt.

Sao ông ta lại không hiểu ý Đỗ Trọng chứ?

Đỗ Trọng đã là cao thủ mạnh nhất bên Chiêu Châu, nhưng bên nước Dương vẫn còn bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, trong đó còn có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Cho dù Đỗ Trọng thắng được Takao thì cũng không bao giờ là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.

Takao cười lạnh: “Ông tưởng tôi ngu chắc? Tuy tôi tự tin sẽ đánh bại ông, nhưng vẫn không đồng ý cược với ông, vì không nhất thiết phải vậy”.

Đỗ Trọng cười khẩy: “Xem ra ông cũng là đồ nhát chết, các người tự nghĩ thiên phú của cao thủ nước Dương rất mạnh, nhưng lại không dám đánh một trận với cao thủ cùng cảnh giới, đúng là hèn”.

Takao lập tức bị chọc giận, quát lớn: “Khốn kiếp! Ông chán sống rồi!”

Đỗ Trọng thản nhiên nói: “Nếu không dám đánh cược, chúng ta cứ tiếp tục thôi, đừng nói nhảm nhiều như vậy nữa”.

Takao tức run người, ông ta bỗng nhìn về phía Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính bên cao thủ nước Dương: “Hội trưởng, tôi xin được đánh một trận sống còn với cao thủ Chiêu Châu này, ai thắng thì phe người đó cũng là bên chiến thắng!”
 
Chương 3466


Chương 3466

Thấy Takao nói với Kitano Takeshi như thế, Đỗ Trọng cười nhạt.

Bất kể Kitano Takeshi có đồng ý hay không, ít nhất ông ta cũng đã kéo dài được một chút thời gian, nếu có thể kéo dài thêm tí nữa, không chừng Dương Thanh sẽ đến kịp.

Thế nên, mục đích thật sự của ông ta khi nói khích Takao không phải là khiến nước Dương đồng ý dùng kết quả trận đánh giữa ông ta và Takao để quyết định thắng thua buổi đấu hôm nay, mà nhằm kéo dài thời gian.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Kitano Takeshi bên nước Dương.

Ai cũng biết Kitano Takeshi mới là người quyết định bên nước Dương, chỉ khi ông ta gật đầu đồng ý, đề nghị của Takao mới có hiệu lực.

Kitano Takeshi cũng không trả lời Takao, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng, bỗng cười khẩy: “Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà cũng dám ăn nói bừa bãi trước mặt tôi á? Ông là cái thá gì, cũng xứng đại diện cho tất cả cao thủ Chiêu Châu đánh cược với cao thủ nước Dương chúng tôi ư?”

Lời ông ta nói khiến mọi người kinh hãi!

Tuy thực lực của Đỗ Trọng kém xa Kitano Takeshi, nhưng cũng là người có cảnh giới cao nhất bên Chiêu Châu.

Nhưng bây giờ, Kitano Takeshi lại sỉ nhục Đỗ Trọng không có tư cách trước mặt mọi người.

Đỗ Trọng siết chặt nắm tay, trong mắt hừng hực lửa giận, nhưng ông ta cũng biết mình quá yếu, chẳng là cái thá gì với Kitano Takeshi.

Nếu Kitano Takeshi muốn thì chỉ cần cử một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh lên là đủ để giết Đỗ Trọng rồi.

Sau khi nói xong, Kitano Takeshi lại nhắm mắt, như thể câu vừa rồi không phải do ông ta nói.

Đám người Yoshida Kakeru nhìn nhau, Yoshida Kakeru đứng dậy, nhìn về phía Takao với vẻ không vui: “Ông tự tin sẽ đánh bại đối thủ là chuyện tốt, nhưng phải nhớ thân phận của mình, nếu ông muốn lập công vì nước Dương thật, hãy dùng thực lực mạnh nhất để cho mọi người thấy, cao thủ mạnh nhất bên Chiêu Châu cũng thua dưới tay ông”.

Nghe thấy thế, Takao kinh hãi đến mức người đầm đìa mồ hôi lạnh, lúc này ông ta mới nhận ra lời mình vừa nói đã khiến mấy ông lớn kia bất mãn.

Ông ta vội đáp: “Vâng!”

Ông ta nói rồi nhìn về phía Đỗ Trọng, nói với vẻ dữ tợn: “Tôi sẽ đánh cho răng ông rơi đầy đất, để Chiêu Châu các người biết, người Chiêu Châu vĩnh viễn thua kém người nước Dương!”

Đỗ Trọng hoàn toàn nổi giận, quát lớn: “Ông chán sống rồi!”

Ông ta là người Chiêu Châu, sao có thể chịu được sự sỉ nhục của người nước Dương chứ?

Chẳng riêng gì Đỗ Trọng, tất cả cao thủ Chiêu Châu đang có mặt đều bị Takao chọc giận.

“Ông Đỗ, giết tên khốn này, cho ông ta biết kết cục của việc sỉ nhục Chiêu Châu”.

“Đúng thế, giết tên giặc nước Dương này!”

“Người nước Dương đúng là quá hống hách, đang ở địa bàn của Chiêu Châu chúng ta mà vẫn dám huênh hoang như thế, đúng là chán sống mà”.



Thái độ của Kitano Takeshi trước đó và lời Takao nói đã hoàn toàn khơi dậy lửa giận của người Chiêu Châu.

Trước chuyện này, cao thủ nước Dương đều có vẻ khinh thường, không hề bị ảnh hưởng, theo họ thấy, cao thủ mạnh nhất bên Chiêu Châu mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà thôi, cho dù các cao thủ khác của Chiêu Châu hợp sức với nhau thì sao chứ?
 
Chương 3467


Chương 3467

Bên nước Dương cử mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ra là đủ để áp đảo hết cao thủ Chiêu Châu ở đây rồi.

Đỗ Trọng hít sâu một hơi, cố gắng nén giận.

Ông ta biết, cho dù bây giờ tức giận thì cũng phải kiềm chế, Dương Thanh vẫn chưa đến, bây giờ ông ta kéo dài được giây nào thì đều là đang tranh thủ thời gian cho Dương Thanh.

Ông ta tin chắc Dương Thanh sẽ tới!

Ông ta nhìn chằm chằm vào Takao, nghiến răng nghiến lợi: “Nếu hội trưởng của các người đã không dám đánh cược, chúng ta cược một ván, ông dám không?”

Takao nhíu mày, lạnh lùng nhìn Đỗ Trọng: “Ông muốn cược gì?”

Đỗ Trọng nghiến răng nghiến lợi: “Cược xem hôm nay bên thắng là Chiêu Châu hay nước Dương”.

“Ha ha ha ha…”

Takao không khỏi phá lên cười: “Ông nghĩ cao thủ Chiêu Châu vẫn còn phần thắng chắc? Ông ngẩng đầu nhìn bên nước Dương chúng tôi đi, ít nhất vẫn còn mười cao thủ mạnh hơn tôi nhiều!”

“Nhưng bên Chiêu Châu các người thì sao? Ông đã là người có thực lực mạnh nhất rồi, vẫn cần cược chắc?”

Đỗ Trọng cắn răng: “Đương nhiên phải cược! Tóm lại ông có dám không?”

Takao cười lạnh: “Nếu ông đã muốn cược, vậy tôi giúp ông, ông định cược thế nào?”

Đỗ Trọng nói: “Nếu Chiêu Châu thua, tôi sẽ đại diện cả Chiêu Châu xin lỗi cao thủ nước Dương, nếu sau cùng nước Dương thua, ông đại diện cao thủ nước Dương xin lỗi tôi”.

Takao nhếch môi, mỉm cười độc ác: “Ván cược này nhỏ quá, chúng ta thêm một ít đi!”

Đỗ Trọng lạnh lùng nhìn đối phương.

Takao nói: “Nếu Chiêu Châu thua, ông phải quỳ xuống bò qua giữa hai ch@n tôi, đồng thời hô to, cao thủ Chiêu Châu đều là đồ vô dụng, không thể là đối thủ của cao thủ nước Dương”.

Đỗ Trọng nghiến răng nghiến lợi: “Nếu nước Dương thua thì sao?”

Takao ngạo nghễ nói: “Nước Dương không thua được!”

Đỗ Trọng kiên trì: “Nếu thua thì sao?”

Đúng lúc này, Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính bên nước Dương chợt nói: “Nếu nước Dương thua, tất cả cao thủ nước Dương đang có mặt sẽ quỳ xuống, xin lỗi cao thủ Chiêu Châu!”

“Được!”

Đỗ Trọng lập tức vui mừng, vội nói: “Mọi người đã nghe hết rồi, hy vọng lúc đó các người đừng quỵt nợ nhé!”

Kitano Takeshi lạnh lùng nói: “Đương nhiên Kitano Takeshi tôi sẽ nói được làm được, nhưng nếu Chiêu Châu thua, tôi muốn tất cả cao thủ Chiêu Châu đang có mặt quỳ xuống xin lỗi cao thủ nước Dương!”

Đỗ Trọng đang định đồng ý, có cao thủ giận dữ nói: “Đỗ Trọng, ông tự đánh cược chứ không liên quan gì đến những cao thủ khác như chúng tôi, ông muốn mất mặt thì cũng đừng kéo chúng tôi theo chứ”.

“Đúng thế, ông muốn bẽ mặt thì đừng kéo chúng tôi theo, hơn nữa sao chúng tôi có thể là đối thủ của cao thủ nước Dương được? Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh bên họ vẫn chưa ra tay đâu đấy!”

“Đỗ Trọng, có chuyện gì thì ông tự chịu, đừng kéo chúng tôi vào, tôi từ chối!”



Đám cao thủ do Đinh Văn Trác dẫn đầu thi nhau nói, hết sức kích động.
 
Chương 3468


Chương 3468

Ngay cả rất nhiều cao thủ Võ Minh ủng hộ Đỗ Trọng cũng có vẻ bất mãn.

Họ khâm phục sự dũng cảm của Đỗ Trọng, nhưng Đỗ Trọng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, sao đánh bại nổi cao thủ nước Dương? Biết chắc sẽ thua mà vẫn đánh cược với cao thủ nước Dương, chẳng phải là đang tự chuốc nhục à?

Đương nhiên Đỗ Trọng biết rõ sự bất mãn của cao thủ Chiêu Châu với ông ta, nhưng ông ta không quan tâm, nếu bên Chiêu Châu thua, chẳng lẽ cao thủ Chiêu Châu sẽ không mất mặt chắc?

Ông ta đã lường trước việc mình đánh cược sẽ khiến cao thủ Chiêu Châu bất mãn, nhưng không sao cả, ông ta chỉ muốn kéo dài thời gian.

Ông ta cũng tin chỉ cần Dương Thanh tới, chắc chắn Kitano Takeshi sẽ hối hận vì đã đồng ý đánh cược.

Mọi người đều nhìn Đỗ Trọng, chờ ông ta trả lời.

Đỗ Trọng không nói gì, hình như đang nghĩ xem có đồng ý không.

Từng giây từng phút trôi đi, đã qua thêm một phút, nhưng Dương Thanh vẫn chưa xuất hiện.

Aoki Yamato bên cạnh Kitano Takeshi híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng, không hiểu sao, ông ta cứ thấy hành động của Đỗ Trọng hơi khác thường.

Rõ ràng Đỗ Trọng là người mạnh nhất bên Chiêu Châu, ông ta biết chắc sẽ thua, sao lại chủ động đề nghị đánh cược để tự chuốc nhục chứ?

Aoki Yamato bỗng nhớ đến Bách Lý Kinh Vân mà mình gặp ở dinh thự Vân Phong tối qua.

Ông ta nhìn về phía Chiêu Châu, phát hiện không hề có Bách Lý Kinh Vân, lập tức hiểu ngay, hoảng sợ nói: “Ông ta đang kéo dài thời gian!”

Nghe thấy Aoki Yamato nói thế, mọi người đều nhìn sang, ngay cả Kitano Takeshi cũng nhìn Aoki Yamato với vẻ khó hiểu.

Theo Kitano Takeshi thấy, Đỗ Trọng chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, không làm được trò trống gì, sao phải kéo dài thời gian chứ?

Cho dù Đỗ Trọng đang kéo dài thời gian thật thì sao?

Bên nước Dương có ông ta trấn giữ, ông ta là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, trừ khi cao thủ hàng đầu của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu ra tay, bằng không, không ai là đối thủ của ông ta hết.

Ông ta còn biết, người của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục.

Aoki Yamato cũng chú ý tới ánh mắt bất mãn của Kitano Takeshi, nhưng không biết nên giải thích thế nào, nếu ông ta để lộ chuyện hôm qua Bách Lý Kinh Vân đã đánh bại Yoshida Kakeru chỉ với một đòn, chẳng những khiến Yoshida Kakeru mất mặt mà cũng làm bẽ mặt cả cao thủ nước Dương.

Nhưng nếu không nói, để mặc Đỗ Trọng tiếp tục kéo dài thời gian, nhỡ Bách Lý Kinh Vân tới thì phải làm sao bây giờ?

Nghĩ tới đây, ông ta không để ý được nhiều nữa, vội nói nhỏ với Kitano Takeshi: “Hội trưởng, tối qua…”

Ông ta kể lại chuyện với Bách Lý Kinh Vân, nghe ông ta nói xong, Kitano Takeshi vẫn hết sức thản nhiên, cũng không để ý đến Aoki Yamato mà nhìn về phía Đỗ Trọng giữa sàn đấu, lạnh lùng nói: “Ông nghĩ kéo dài thêm chút thời gian thì sẽ thay đổi kết cục thua trận của Chiêu Châu à?”

Sắc mặt của Đỗ Trọng đang đứng giữa sàn đấu cũng vô cùng khó coi, ông ta cứ tưởng mình sẽ kéo dài được thêm thời gian, nào ngờ lại bị nhận ra.

Rất nhiều người xem không biết rõ chân tướng, đều bàn tán ầm ĩ.

Đỗ Trọng ngẩng đầu nhìn về phía Kitano Takeshi, lạnh lùng nói: “Tôi đang đàm phán việc đánh cược sau khi thua trận với ông, nếu ông cứ nghĩ tôi đang kéo dài thời gian, cũng không sao cả, dù sao trong mắt người nước Dương, cao thủ Chiêu Châu chúng tôi vẫn luôn thua kém”.
 
Chương 3469


Chương 3469

“Nhưng các người cũng biết rõ, cao thủ hàng đầu thực sự của Chiêu Châu không phải chúng tôi, mà là gia tộc Cổ Võ lánh đời, còn các người đã là cao thủ của thế gia võ thuật nước Dương”.

“Nếu các người đủ can đảm, sao không khiêu chiến cao thủ của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu chứ? Thế nên người nước Dương cũng chỉ là hạng mềm nắn rắn buông mà thôi, cử cao thủ đứng đầu nước Dương đi khiêu chiến cao thủ thế tục bình thường của Chiêu Châu, cho dù sau cùng các người thắng thì sao nào?”

Lời Đỗ Trọng nói khiến cao thủ Chiêu Châu hết sức phấn khích.

“Ông Đỗ nói rất đúng, người nước Dương quá hèn hạ trơ trẽn, dùng sức mạnh cả nước để ức hiếp cao thủ thế tục bình thường của Chiêu Châu, cao thủ mạnh nhất của Chiêu Châu chúng tôi ở gia tộc Cổ Võ cơ, các người có giỏi thì đi khiêu chiến cao thủ của gia tộc Cổ Võ ấy!”

“Đám rác rưởi nước Dương, chắc chắn các người không dám khiêu chiến cao thủ của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu, cũng biết cao thủ của gia tộc Cổ Võ sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục nên mới dám hống hách thế chứ gì?”

“Các người đúng là đáng khinh bỉ, đừng tưởng chúng tôi không biết ý đồ hiểm ác của các người”.



Xung quanh hoàn toàn sôi trào.

Lời Đỗ Trọng nói khiến người xem đang có mặt nhận ra, cao thủ thực sự của Chiêu Châu đều ở gia tộc Cổ Võ, những người tham gia trận đấu hôm nay chỉ là cao thủ của thế tục Chiêu Châu thôi, tuy họ cũng rất mạnh nhưng không thể đại diện cho sức chiến đấu mạnh nhất của Chiêu Châu được.

Sắc mặt của cao thủ nước Dương hết sức khó coi.

Nhìn dáng vẻ kích động của khán giả Chiêu Châu đang có mặt, Đỗ Trọng vui mừng hẳn.

Sắc mặt của cao thủ nước Dương hết sức u ám, nhất là cao thủ đến từ thế gia võ thuật nước Dương đang ngồi trên ghế chính, nét mặt càng sa sầm hơn.

Trong đôi mắt lạnh lùng của Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính lóe lên sát khí mãnh liệt, ông ta hạ giọng: “Đỗ Trọng này đáng chết!”

Ông ta nói rồi nhắm mắt lại.

Yoshida Kakeru đang ngồi cạnh hiểu ý Kitano Takeshi ngay, vội quát lớn với Takao trên sàn đấu: “Takao, giết ông ta!”

Takao vội đáp: “Vâng ạ!”

Nét mặt Đỗ Trọng nghiêm nghị hẳn lên, ông ta biết cao thủ nước Dương đã hết kiên nhẫn, thế nên mới ra lệnh cho Takao giết ông ta.

“Chết dưới tay tôi, ông cũng không lỗ”.

Takao híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng.

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế cuồng bạo cũng lan ra từ người ông ta.

Đỗ Trọng đứng phía đối diện ông ta cảm nhận rõ khí thế của đối phương đã mạnh hơn hồi nãy.

Đỗ Trọng hít sâu một hơi, khí thế bỗng bùng nổ từ người Đỗ Trọng.

Điều khiến Takao khiếp sợ chính là khí thế của Đỗ Trọng lại ngang ngửa với ông ta, rõ ràng hồi nãy Đỗ Trọng cũng có chỗ giấu giếm, bây giờ mới là trận chiến thực sự giữa hai người.

“Muốn giết tôi á, chỉ bằng ông thì chưa đủ đâu!”

Đỗ Trọng bỗng quát lớn, ngay sau đó, khí thế của ông ta lại tăng vọt.

Sau tiếng quát giận dữ này, không ngờ khí thế của Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ bỗng tăng mạnh, đột phá luôn rào cản ở Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
 
Chương 3470


Chương 3470

“Ông… ông đột phá ư!”

Takao trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.

Ông ta chưa bao giờ thấy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nào đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong chỉ trong chớp mắt hết, chuyện này đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của ông ta.

Nếu muốn đột phá thì cần một quá trình để tích tụ khí thế, quá trình này ngắn thì mười phút, lâu thì vài tiếng, nghe nói khi cao thủ Thiên Cảnh đột phá còn cần tận mấy ngày.

Nhưng Đỗ Trọng lại đột phá trong chớp mắt ngay trước mặt ông ta.

Lúc này, quanh người Đỗ Trọng tản ra khí thế mạnh mẽ, đã vượt xa Takao rồi.

“Ông Đỗ đột phá rồi, ha ha ha ha, trời không tuyệt đường người, ông Đỗ đột phá rồi!”

“Ông Đỗ, gi3t chết tên nước Dương này đi, chẳng phải họ vừa tuyên bố sẽ giết ông à? Bây giờ ông đừng nương tay, cứ chơi chết ông ta!”

“Đúng thế, ông Đỗ cố lên, đánh chết tên giặc nước Dương này đi!”



Thấy Đỗ Trọng đột phá, cao thủ bên Chiêu Châu đều kích động gào lên, hình như đã quên bên nước Dương vẫn còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, còn Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Bên nước Dương, sắc mặt của đám người Yoshida Kakeru cũng rất khó coi, họ cứ tưởng đã nắm chắc thắng lợi, nào ngờ Đỗ Trọng lại đột phá.

“Giết!”

Đỗ Trọng bỗng hơi nhích chân, biến mất.

Takao lập tức cảm nhận được áp lực vô cùng mạnh mẽ, sắc mặt trắng bệch, trước Đỗ Trọng với thực lực đã vượt xa ông ta, ông ta không hề có phần thắng.

Cho dù không có phần thắng, ông ta vẫn phải liều mạng một phen, nếu dám bỏ cuộc, kể cả bây giờ sống được, hiệp hội võ thuật nước Dương cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Trong nháy mắt, Đỗ Trọng đã xông tới trước mặt Takao, giơ tay đấm một phát.

“Rầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Takao bay lên cao, sắp rơi khỏi sàn đấu.

“Tốt lắm!”

Bên Chiêu Châu, có cao thủ kích động kêu lên.

Nhưng đúng lúc này, Đỗ Trọng lại hơi nhích chân, xông tới rìa sàn đấu, bỗng chộp lấy cổ chân Takao rồi kéo mạnh.

“Rầm!”

Takao ngã mạnh xuống sàn đấu chứ không rơi khỏi sàn đấu.

Trong khoảnh khắc Takao rơi xuống, cả sàn đấu như rung chuyển.

Người đang xem trận đấu đều sững sờ.

Nhất là người xem bên Chiêu Châu, ai cũng kích động hô lớn.

Còn người xem bên nước Dương thì tái mặt, rõ ràng hồi nãy Đỗ Trọng suýt đánh cho Takao rơi khỏi sàn đấu, nhưng đúng lúc Takao sắp rơi xuống, Đỗ Trọng lại nắm cổ chân Takao, kéo mạnh ông ta về.

Rõ ràng Đỗ Trọng không định dễ dàng tha cho Takao, nếu hồi nãy Takao ngã khỏi sàn đấu thì sẽ thua nhưng không đến mức chết.
 
Chương 3471


Chương 3471

Chỉ cần không để Takao ngã khỏi sàn đấu, ông ta vẫn còn cơ hội giết Takao.

Đương nhiên đây không phải chuyện quan trọng nhất, quan trọng là chỉ cần Takao không nhận thua, ông ta có thể kiểm soát ván đấu này, dùng nó để kéo dài thời gian.

Ông ta muốn chờ Dương Thanh xuất hiện, bây giờ chỉ mình Dương Thanh mới có cơ hội đánh bại đám người Kitano Takeshi.

Thế nên ông ta không thể nhanh chóng kết thúc ván đấu này như thế, mà phải chơi từ từ.

Takao nằm rạp ra đất, trên mặt tràn ngập vẻ nhục nhã và tức giận.

“Khốn kiếp!”

Ông ta lồm cồm bò dậy, hét lớn, mặt đầm đìa máu tươi, nghiến răng nghiến lợi: “Chắc chắn ông sẽ hối hận! Chắc chắn ông sẽ hối hận!”

“Hừ!”

Đỗ Trọng hừ lạnh, không nói nhảm, hơi nhích chân, lại xông đến chỗ Takao.

“Rầm!”

Lại một tiếng động rất lớn vang lên, Takao rơi bịch xuống đất.

“Rầm rầm rầm!”

Tiếp đến là lúc Đỗ Trọng thể hiện, Takao không có sức đánh trả, cứ đứng dậy là lại bị Đỗ Trọng đánh bại.

Sĩ khí của cao thủ bên Chiêu Châu lên đến đỉnh điểm, tiếng hoan hô vang vọng khắp hội trường.

Cao thủ nước Dương đều có vẻ mặt u ám, nhưng không thể thay đổi tình trạng này.

Takao không rơi khỏi sàn đấu, cũng không nhận thua hay chết, ván đấu vẫn phải tiếp tục.

Nếu cho Takao nhận thua thì sẽ làm mất thể diện của cao thủ nước Dương, đám cao thủ hàng đầu nước Dương ngạo mạn thà để Takao chết chứ cũng không cho phép ông ta nhận thua.

Takao cũng hiểu rõ điều này, nếu chết thì còn giành được ít lợi ích cho người nhà, nhưng nếu ông ta nhận thua, cho dù bây giờ giữ được mạng, hiệp hội võ thuật nước Dương cũng sẽ không để ông ta sống sót quay về nước Dương.

“Đủ rồi!”

Đúng lúc này, một tiếng quát giận dữ vang vọng khắp Võ Thần Quán.

Là Aoki Yamato, ông ta chậm rãi đứng dậy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng: “Tôi biết ông đang kéo dài thời gian, ông tưởng cứ dây dưa như thế là sẽ đợi được người mà ông muốn đợi ư?”

“Nếu bây giờ ông cho Takao nhận thua, tôi sẽ xem như không xảy ra chuyện gì, bằng không, ván tiếp theo, tôi sẽ đích thân lên sàn đấu, để ông trải nghiệm những gì mà Takao phải chịu đấy”.

Đỗ Trọng cười lạnh, khinh thường nhìn Aoki Yamato, giẫm lên ngực Takao.

Chỉ thấy ông ta ngạo nghễ nhìn Aoki Yamato bên nước Dương, cười khẩy: “Nhận thua á? Sao phải cho nhận thua? Chẳng lẽ ông mù, không thấy người đang chiếm ưu thế tuyệt đối là tôi à?”

Aoki Yamato tức giận nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng, quát lớn: “Ông là cái thá gì chứ? Dám nói thế với tôi ư? Có tin bây giờ tôi giết ông không hả?”

Đỗ Trọng cười khẩy, lắc đầu: “Không tin!”

“Ông chán sống rồi!”
 
Chương 3472


Chương 3472

Aoki Yamato lập tức nổi giận, hơi nhích chân, nhảy thẳng xuống từ tầng 2 của khán đài, xông tới chỗ Đỗ Trọng.

Đỗ Trọng cũng không ngờ Aoki Yamato lại bất chấp cả quy tắc của buổi đấu, ra tay với ông ta.

Ông ta biết nếu Aoki Yamato ra tay, ông ta không còn đường sống nữa.

Vậy để Takao sống tiếp cũng không có nghĩa lý gì.

“Rắc!”

Ông ta bỗng nhấn mạnh bên chân đang giẫm lên ngực Takao, tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, Takao bị giết.

“Ông muốn chết à!”

Lúc này, Aoki Yamato đã lao đến, thấy Takao bị giết, ông ta lập tức giận dữ đấm vào đầu Đỗ Trọng.

Đỗ Trọng không thể tránh nổi.

Dù sao đối phương cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ hàng thật giá thật, hơn nữa còn rất gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

“Cậu Thanh, tôi không chờ cậu được nữa!”

Đỗ Trọng không hề sợ hãi, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Đúng lúc nắm đấm của Aoki Yamato sắp giáng vào đầu Đỗ Trọng, trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc này, một thanh niên bỗng chắn trước Đỗ Trọng.

“Rầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của mọi người, Aoki Yamato hộc máu, bay ra xa.

“Rầm!”

Sau đó lại có thêm một tiếng động rất lớn vang lên, Aoki Yamato nặng nề rơi xuống trước mặt Aoki Yamato bên nước Dương.

Xung quanh lập tức lặng ngắt, mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào thanh niên đang chắn trước Đỗ Trọng.

Đỗ Trọng nhìn bóng lưng trước mặt, chỉ thấy hết sức quen thuộc, tuy ông ta không thấy mặt đối phương, nhưng lại cảm nhận được khí thế rất quen từ người đối phương.

Cao thủ bên Chiêu Châu cũng mở to mắt nhìn người này.

Sao người này có thể đánh bay Aoki Yamato đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chứ?

Sao có thể?

Họ thấy như đang mơ.

Cao thủ bên nước Dương cũng khiếp sợ.

Có lẽ cao thủ Chiêu Châu không rõ thực lực của Aoki Yamato, nhưng với tư cách là cao thủ nước Dương, họ lại biết rất rõ.

Tuy Aoki Yamato chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, ngoài ra, Aoki Yamato còn có một thân phận rất cao khác, ông ta là người của gia tộc Aoki – một trong các thế gia võ thuật hàng đầu nước Dương.

Nhưng bây giờ, Aoki Yamato lại thua một thanh niên có vẻ chưa đầy ba mươi tuổi, hơn nữa còn bị anh đánh bay chỉ với một đòn.
 
Chương 3473


Chương 3473

Kitano Takeshi đang nhắm mắt nghỉ ngơi cũng mở mắt ra, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt.

Nhưng giữa sát khí này cũng có vẻ kinh hãi.

“Dương… Dương Thanh!”

Yoshida Kakeru nhìn chằm chằm vào thanh niên kia một lúc lâu rồi mới kinh hãi nói, vì ông ta sợ nên giọng cũng run rẩy.

Dương Thanh có thể đánh bại Aoki Yamato chỉ với một đòn, tức là Dương Thanh cũng có thể đánh bại phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương như ông ta chỉ với một đòn.

Bây giờ, bên nước Dương, chỉ còn một người có hy vọng đánh bại Dương Thanh, đó chính là Kitano Takeshi.

Lúc này Đỗ Trọng cũng nhận ra Dương Thanh, mắt lập tức đỏ hoe, ông ta nhìn người thanh niên đang chắn trước mình, cảm thấy mọi nỗ lực trước đó đều đáng giá.

Vào giây phút này, khí thế mạnh mẽ của Đỗ Trọng trước đó lập tức tiêu tan như thủy triều rút.

Trông ông ta hết sức uể oải.

“Ông Đỗ!”

Dương Thanh không quan tâm đ ến cao thủ nước Dương, vội quay người lại, rảo bước đến, đỡ lấy Đỗ Trọng đang lảo đảo.

Mắt Đỗ Trọng rơm rớm nước mắt, nhưng vẫn mỉm cười ôn hòa, ông ta nói: “Tôi không sao, tôi vừa dùng bí pháp để tăng thực lực, giờ bí pháp hết hiệu quả mà thôi, may mà cuối cùng cũng chờ được cậu rồi”.

Nghe thấy thế, người xem mới hiểu tại sao rõ ràng Đỗ Trọng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, mà lại đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong chỉ trong chớp mắt, thì ra không phải ông ta đột phá, mà đã dùng bí pháp để tăng thực lực lên.

Nhưng 99% những bí pháp tăng thực lực lên trong thời gian ngắn đều có tác dụng phụ rất lớn, thậm chí một số bí pháp còn tạo thành tổn thương nghiêm trọng với nền tảng võ thuật của người sử dụng.

Dương Thanh không biết bí pháp mà Đỗ Trọng dùng có ảnh hưởng đến nền tảng võ thuật không, anh lấy một viên thuốc ra, nói với Đỗ Trọng: “Ông Đỗ, ông uống đan dược này trước đã”.

Đỗ Trọng không hề do dự, nuốt viên thuốc mà Dương Thanh đưa cho mình.

Viên thuốc vừa vào miệng đã tan ngay, hóa thành một dòng nước ấm, chảy xuống bụng ông ta.

Năng lượng hồi phục mạnh mẽ lan ra từ trong người ông ta, Đỗ Trọng cảm thấy có một dòng nước ấm đang chảy xuôi khắp cơ thể mình.

Ông ta cứ tưởng mình sẽ bị thương nặng, nhưng dưới năng lượng hồi phục mạnh mẽ này, vết thương lại chậm rãi lành, chuyện này khiến Đỗ Trọng vô cùng kinh hãi.

Với tư cách là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, ông ta hiểu rõ, viên thuốc mà Dương Thanh vừa cho ông ta uống quý giá đến mức nào, nếu mang vào hội đấu giá, chắc chắn sẽ bán được với giá trên trời, nhưng Dương Thanh lại đưa ngay cho ông ta.

Nghĩ tới đây, trên mặt Đỗ Trọng tràn ngập vẻ cảm kích.

“Ông Đỗ, ông xuống trước đi, chuyện còn lại cứ giao cho tôi!”

Thấy sắc mặt Đỗ Trọng khá hơn hẳn sau khi uống đan dược, Dương Thanh mới nói.

Đỗ Trọng nhìn về phía nước Dương, trầm giọng nói: “Lần này, cao thủ trấn giữ bên nước Dương là hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương – Kitano Takeshi, nghe nói thực lực của ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cậu phải cẩn thận”.

 
 
Chương 3474


Chương 3474

Ông ta dặn Dương Thanh rồi mới quay người rời đi.

Lúc này, sắc mặt của cao thủ nước Dương u ám đến cực điểm, Aoki Yamato là cao thủ của thế gia võ thuật nước Dương mà lại bị Dương Thanh đánh bay chỉ với một đòn, đối với nước Dương, đây đúng là sự sỉ nhục.

Từ sau khi Dương Thanh xuất hiện, Kitano Takeshi không nhắm mắt nữa, mà nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt tàn nhẫn.

Yoshida Kakeru cũng không hống hách như hồi nãy nữa, trong lòng tràn ngập sự kinh hãi, tuy biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng ông ta không ngờ Dương Thanh lại mạnh đến mức đánh bại Aoki Yamato chỉ với một đòn.

Sắc mặt Shendai Kabuto cũng trắng bệch, ông ta bỗng hơi nghi ngờ, rốt cuộc người gây ra động tĩnh tối qua ở dinh thự Vân Phong có phải Bách Lý Kinh Vân không thế.

Với sự hiểu biết của họ, Dương Thanh miễn cưỡng đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong đã là cực hạn rồi.

Nhưng nếu Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong thật, sao anh có thể đánh bại Aoki Yamato đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ với một đòn chứ?

Thế nên người đột phá ở dinh thự Vân Phong tối qua là thanh niên này chứ không phải Bách Lý Kinh Vân à?

Đương nhiên họ cũng chỉ nghi ngờ thôi.

Tối qua, Yoshida Kakeru cũng đã đánh với Bách Lý Kinh Vân, trước mặt Bách Lý Kinh Vân, Yoshida Kakeru không hề có phần thắng, sau cùng ba người bắt buộc phải rời đi.

Còn bên Chiêu Châu, thấy Dương Thanh vừa xuất hiện đã đánh bại Aoki Yamato, cao thủ Võ Minh đều vô cùng kích động.

Chỉ mình Đinh Văn Trác có sắc mặt tái mét.

Ông ta không quên, Dương Thanh đã bảo ông ta phải đánh trận đầu ngày hôm nay thì mới đồng ý cho ông ta gia nhập Võ Minh, ông ta cứ tưởng Dương Thanh sợ nên không dám xuất hiện, giờ thấy Dương Thanh lên sàn với phương thức mạnh mẽ như thế, ông ta sợ thật rồi.

Hồi nãy ông ta còn bôi nhọ Dương Thanh với mọi người, lần này, Dương Thanh sẽ dễ dàng tha cho ông ta chắc?

“Hình như hồi nãy, cao thủ nước Dương hống hách lắm nhỉ?”

Dương Thanh nhìn về phía Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính bên nước Dương, lạnh lùng nói: “Tôi cũng muốn xem xem cao thủ nước Dương còn hống hách được đến bao giờ đấy”.

Kitano Takeshi nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người ông ta, phóng về phía Dương Thanh.

Nhưng trước áp lực từ Kitano Takeshi, Dương Thanh vẫn không bị ảnh hưởng, đứng vững, đối mặt với ông ta.

Trông thấy thế, Yoshida Kakeru và Shendai Kabuto bên cạnh Kitano Takeshi đều có vẻ kinh ngạc, nếu họ chịu áp lực từ Kitano Takeshi thì cũng không thể thản nhiên như thế.

Về phần cao thủ nước Dương khác, họ còn không dám thở mạnh, ngay cả Aoki Yamato cũng bị Dương Thanh đánh bại với một đòn, nói gì tới họ đây?

Lúc này, Aoki Yamato lồm cồm bò dậy, nét mặt hết sức dữ tợn, hồi nãy, không ngờ ông ta lại hôn mê, đến cả ai đã đánh bay ông ta, ông ta cũng không biết.

Mãi đến khi thấy rõ mặt Dương Thanh, ông ta mới kinh ngạc thốt lên: “Là cậu!”
 
Chương 3475


Chương 3475

So với Yoshida Kakeru và Shendai Kabuto, ông ta hiểu rõ thực lực của Dương Thanh hơn, nhưng ông ta không ngờ Dương Thanh lại mạnh đến mức đánh ngất ông ta chỉ với một đòn.

Chẳng lẽ người đột phá ở dinh thự Vân Phong tối qua là Dương Thanh ư?

Ông ta cũng nghĩ như Yoshida Kakeru và Shendai Kabuto.

Thấy bên nước Dương không có cao thủ nào dám lên sàn đấu, cao thủ Chiêu Châu đều kích động reo hò.

Bầu không khí lập tức đạt đến mức cao nhất.

Sau khi uống đan dược mà Dương Thanh đưa cho, vết thương của Đỗ Trọng đã ổn định, ông ta nhìn sang bên nước Dương, lạnh lùng nói: “Hồi nãy, hai bên chúng tôi đã cược với nhau, nếu bên nước Dương thua, tất cả cao thủ nước Dương có mặt hôm nay sẽ quỳ xuống, xin lỗi cao thủ Chiêu Châu!”

“Đương nhiên, nếu bên Chiêu Châu chúng ta thua, tất cả cao thủ Chiêu Châu có mặt hôm nay cũng sẽ quỳ xuống xin lỗi cao thủ nước Dương”.

Rõ ràng ông ta đang nói cho Dương Thanh nghe, dù sao hồi nãy, khi ông ta nói những câu này thì Dương Thanh không có mặt.

Dương Thanh hơi nhếch môi, ngạo nghễ nhìn về phía cao thủ nước Dương, lạnh lùng nói: “Tiếp đến, ai lên tìm cái chết đây?”

Kitano Takeshi chậm rãi đứng dậy, nói: “Nếu cậu muốn chết, tôi sẽ giúp cậu!”

Thấy Kitano Takeshi đứng dậy, mọi người đều có vẻ kinh hãi, chẳng lẽ Kitano Takeshi định đích thân ra tay ư?

Nhưng nghĩ đến biểu hiện của Dương Thanh hồi nãy, đánh bại Aoki Yamato chỉ với một chiêu, người xem lại hiểu tại sao Kitano Takeshi định đích thân ra tay.

Aoki Yamato là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, sức chiến đấu có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng vẫn bị Dương Thanh đánh bại, có thể tưởng tượng được Dương Thanh mạnh đến mức nào.

Đúng lúc Kitano Takeshi định bước ra, Yoshida Kakeru cạnh ông ta bỗng đứng dậy: “Hội trưởng, để tôi lên đi!”

Kitano Takeshi ngừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm vào Yoshida Kakeru một lúc lâu rồi mới nói: “Ván này, cậu ta phải chết!”

Yoshida Kakeru nói: “Tôi hiểu mà!”

Ông ta nói rồi không hề do dự, bước thẳng về phía sàn đấu.

Vào lúc này, người xem hoàn toàn sôi trào, Yoshida Kakeru là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, Dương Thanh là Vương của Yến Đô, cả hai đều là người nổi bật bên phe mình.

Dương Thanh đứng chắp tay sau lưng, bình tĩnh nhìn về phía Yoshida Kakeru đang bước lên sàn đấu.

“Không ngờ cậu giấu kỹ như thế, ngay cả Aoki Yamato cũng thua dưới tay cậu”.

Yoshida Kakeru bước lên sàn đấu, lạnh lùng nhìn Dương Thanh.

Dương Thanh lạnh nhạt nhìn đối phương: “Có lời trăng trối gì thì nói đi, bằng không ông không còn cơ hội đâu đấy”.

“Khốn kiếp!”

Yoshida Kakeru lập tức giận dữ: “Cậu yên tâm, tôi không giết cậu đâu, đối với một cao thủ, nhất là thiên tài võ thuật như cậu, không sợ chết, điều khiến cậu tuyệt vọng thực sự là mất hết võ công!”
 
Chương 3476


Chương 3476

“Tôi muốn cho tất cả cao thủ Chiêu Châu biết, không thể khiêu khích uy nghiêm của cao thủ nước Dương, để họ biết nếu dám chọc vào cao thủ nước Dương thì hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào!”

“Sau này, khi thấy người nước Dương, cho dù đó chỉ là người nước Dương bình thường, cao thủ Chiêu Châu cũng sẽ phải run rẩy!”

Nghe thấy Yoshida Kakeru nói thế, khí thế bên nước Dương lập tức tăng vọt.

“Phó hội trưởng Yoshida, tuyệt lắm, giết cao thủ Chiêu Châu này, để họ biết sự mạnh mẽ của cao thủ nước Dương chúng ta đi!”

“Phó hội trưởng Yoshida vạn tuế! Cao thủ nước Dương vạn tuế!”



Tất cả cao thủ nước Dương đang có mặt đều reo hò, giọng họ khiến không gian như rung chuyển.

Còn cao thủ Chiêu Châu thì đều có sắc mặt nghiêm nghị.

Tuy hồi nãy, Dương Thanh vừa xuất hiện đã khiến mọi người kinh ngạc, đánh bại Aoki Yamato chỉ với một đòn, nhưng sau cùng, Aoki Yamato mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ mà thôi, còn Yoshida Kakeru là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, cũng là cao thủ có thực lực gần với Kitano Takeshi nhất trong số cao thủ nước Dương tham gia đấu võ với cao thủ Chiêu Châu lần này.

Tuy Yoshida Kakeru mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng không ai nghi ngờ gì về việc sức chiến đấu của ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ hết.

Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của cao thủ nước Dương.

Bên Chiêu Châu, Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào người thanh niên trên sàn đấu với vẻ nghiêm nghị.

Ông ta vẫn luôn vững tin rằng Dương Thanh là người duy nhất có thể cứu cao thủ Chiêu Châu, thậm chí sẵn sàng dùng cả bí pháp có tác dụng phụ rất lớn với cơ thể để kéo dài thời gian, chờ Dương Thanh đến.

Nhưng bây giờ Dương Thanh đã đến, ông ta lại bắt đầu lo cho Dương Thanh.

Dù sao Dương Thanh cũng còn rất trẻ, chưa đầy ba mươi tuổi mà đã có thực lực đánh bại Aoki Yamato trong nháy mắt, có thể tưởng tượng được thiên phú của Dương Thanh mạnh đến mức nào, nếu cho anh mười năm nữa, trong số những cao thủ nước Dương đang có mặt, còn ai là đối thủ của anh?

Có lẽ chẳng cần mười năm, Dương Thanh cũng làm được điều đó.

Nhưng bây giờ, Dương Thanh vẫn còn trẻ, còn bên nước Dương lại có Kitano Takeshi trấn giữ.

Cho dù Dương Thanh đánh bại Yoshida Kakeru thì vẫn còn Kitano Takeshi.

Một khi Dương Thanh gặp bất trắc, Chiêu Châu sẽ mất một thanh niên có thiên phú nghịch thiên.

Lúc này, trên sàn đấu, Dương Thanh bình tĩnh nhìn về phía Yoshida Kakeru: “Nói nhảm xong chưa? Xong rồi thì bắt đầu đi!”

Sau khi anh dứt lời, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người anh.

“Ha ha ha ha…”

Sau khi cảm nhận được khí thế của Dương Thanh, Yoshida Kakeru vốn đang hơi căng thẳng không khỏi phá lên cười.

“Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ! Cậu chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ mà dám bảo tôi trăng trối á?”

Yoshida Kakeru cười lớn: “Xem ra Chiêu Châu thực sự không còn ai nữa, phải gửi gắm hết hy vọng vào một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ”.

Nghe thấy Yoshida Kakeru nói thế, cao thủ nước Dương cũng phá lên cười, như thể nghe được chuyện gì hài hước lắm.
 
Chương 3477


Chương 3477

“Chiêu Châu đúng là không còn ai nữa, lại để một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ khiêu chiến phó hội trưởng Yoshida, cậu ta vội đi chết thế hả?”

“Phó hội trưởng Yoshida, gi3t chết tên nhãi này, thể hiện uy thế của nước Dương ta đi!”



Cao thủ nước Dương hống hách đến cực điểm, như đã thấy Dương Thanh thua dưới tay Yoshida Kakeru, thậm chí họ còn quên, chính cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ trong mắt họ vừa đánh bại Aoki Yamato đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ với một chiêu.

Sắc mặt cao thủ Chiêu Châu xám ngoét, chẳng lẽ Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thôi à?

Đỗ Trọng cũng biết cao thủ Chiêu Châu đang lo lắng, ông ta nói lớn: “Cho dù cậu Thanh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thì sao chứ? Chẳng phải cậu ấy vẫn đánh bại Aoki Yamato đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ với một chiêu ư?”

“Chắc chắn cậu Thanh sẽ thắng!”

Đỗ Trọng nói lớn.

Nghe thấy thế, người xem đang có mặt mới nhận ra, đúng là Dương Thanh đã dùng một chiêu để đánh bại Aoki Yamato có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

“Chắc chắn cậu Thanh sẽ thắng!”

“Chắc chắn cậu Thanh sẽ thắng!”



Cao thủ Chiêu Châu đang có mặt đều reo hò, trong lúc nhất thời, khí thế bên Chiêu Châu tăng vọt.

Dương Thanh đang đứng giữa sàn đấu lạnh lùng nhìn Yoshida Kakeru: “Bắt đầu đi!”

Yoshida Kakeru cười lạnh: “Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội, quỳ xuống xin tôi tha mạng, tôi có thể bỏ qua cho cậu”.

“Không những thế, tôi còn có thể đại diện nước Dương, bỏ qua ván cược hồi nãy giữa hai bên, không bắt cao thủ Chiêu Châu quỳ xuống xin lỗi nữa, sao nào?”

Dương Thanh nhíu mày, hồi nãy anh đã biết ván cược giữa hai bên từ lời Đỗ Trọng.

Đối với anh, Aoki Yamato hay Yoshida Kakeru cũng thế, đều là người mà anh phải đánh bại.

Anh chỉ lo lời Yoshida Kakeru nói sẽ khiến một số cao thủ Chiêu Châu không rõ sự thật bị mê hoặc, làm bẽ mặt tất cả cao thủ Chiêu Châu.

Quả nhiên, Yoshida Kakeru vừa dứt lời, bên Chiêu Châu, Đinh Văn Trác là người đầu tiên đứng dậy, nói lớn: “Dương Thanh, cậu mau quỳ xuống xin lỗi đi! Cậu chán sống thì cũng đừng liên lụy chúng tôi!”

“Ván cược này là do Đỗ Trọng bày ra để kéo dài thời gian chờ cậu, hai người muốn thì quỳ xuống mà xin lỗi, đừng liên luỵ người vô tội!”

Không ai ngờ Đinh Văn Trác lại nói thế trước mặt mọi người, ngay cả cao thủ nước Dương cũng hết sức bất ngờ.

Đỗ Trọng lập tức nổi giận, nhìn Đinh Văn Trác bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, quát: “Đinh Văn Trác, ông biết mình đang nói gì không?”

Cao thủ Chiêu Châu khác cũng nhìn Đinh Văn Trác với vẻ mặt không mấy thân thiện.
 
Chương 3478


Chương 3478

Tuy có vẻ Đinh Văn Trác đang nghĩ cho cao thủ Chiêu Châu, nhưng ai cũng nhận ra, Đinh Văn Trác có ân oán với Dương Thanh và Đỗ Trọng nên mới cố tình nói thế.

Tuy cũng có cao thủ Chiêu Châu thầm đồng ý với Đinh Văn Trác, nhưng cũng hiểu tình hình bây giờ, không dám nói ra, nhưng Đinh Văn Trác lại chối bỏ hết trách nhiệm ngay trước đám đông, đẩy cho Dương Thanh và Đỗ Trọng, đúng là hèn hạ trơ trẽn.

Cảm nhận được sát khí của Đỗ Trọng, trong mắt Đinh Văn Trác có vẻ sợ hãi, nhưng ông ta vẫn hùng hồn nói: “Tôi chỉ nói thật thôi, sao nào? Ông Đỗ không nhịn được, định giết tôi hả?”

Đỗ Trọng cố kìm nén ý định giết Đinh Văn Trác, ông ta hiểu cho dù muốn ra tay với Đinh Văn Trác thật thì cũng không phải bây giờ.

Trong Võ Thần Quán, bên cạnh cao thủ Chiêu Châu và nước Dương, còn rất nhiều phóng viên đến từ khắp nơi trên thế giới đang phát sóng trực tiếp, nếu ông ta giết Đinh Văn Trác, cả thế giới sẽ biết chuyện này, ông ta cũng không sợ nhà họ Đinh, nhưng làm vậy không khác gì bôi nhọ cao thủ Chiêu Châu hết.

Thấy Đỗ Trọng im lặng, Đinh Văn Trác càng hống hách hơn, ông ta nhìn các cao thủ Chiêu Châu, nói lớn: “Các vị, đừng ngốc nghếch thế nữa, Dương Thanh không thể là đối thủ của cao thủ hàng đầu nước Dương đâu, chắc chắn cậu ta sẽ thất bại”.

“Sở dĩ Dương Thanh xuất hiện muộn như vậy, vì Đỗ Trọng đã bàn trước với cậu ta, họ không quan tâm đ ến thắng thua của trận đấu hôm nay, mà chỉ quan tâm đ ến chức minh chủ Võ Minh”.

“Trước đó Đỗ Trọng đã nói, hôm nay ai có công lớn nhất với Chiêu Châu thì sẽ là minh chủ Võ Minh, ông ta biết chắc hôm nay Chiêu Châu sẽ thua, nên mới cố tình nói thế, còn giúp Dương Thanh kéo dài thời gian, như vậy, cho dù Dương Thanh thua, Dương Thanh cũng sẽ trở thành minh chủ Võ Minh”.

“Nếu Dương Thanh thua, tất cả cao thủ Chiêu Châu đang có mặt sẽ phải quỳ xuống xin lỗi cao thủ nước Dương theo cậu ta, cho dù mất mặt thì cũng là tất cả cao thủ Chiêu Châu mất mặt, chứ không riêng gì cậu ta”.

Nghe thấy Đinh Văn Trác nói thế, trong mắt cao thủ Chiêu Châu tràn ngập vẻ kinh ngạc, họ không ngờ chuyện lại phức tạp đến thế, nhưng đúng như Đinh Văn Trác nói ư?

Đỗ Trọng tức giận nghiến răng, ông ta cũng lo lời Đinh Văn Trác nói sẽ mê hoặc cao thủ Chiêu Châu, bèn nói lớn: “Các vị cứ yên tâm, chắc chắn Dương Thanh sẽ giúp Chiêu Châu chúng ta giành được thắng lợi cuối cùng, nếu không làm được, cậu ấy cũng không có tư cách trở thành minh chủ Võ Minh đời thứ nhất!”

Nghe thấy Đỗ Trọng nói thế, sắc mặt cao thủ Chiêu Châu dễ coi hẳn.

Đinh Văn Trác đang định nói tiếp, Đỗ Trọng đã giận dữ nói: “Nếu ông dám ăn nói xằng bậy nữa, tôi sẽ giết ông ngay!”

Ông ta nói rồi phóng khí thế Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ ra, áp lực khủng khiếp lập tức bao phủ Đinh Văn Trác.

Đinh Văn Trác run rẩy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, tuy ông ta vẫn muốn mê hoặc cao thủ Chiêu Châu, nhưng sau khi cảm nhận được sát khí của Đỗ Trọng với mình, ông ta sợ rồi, không dám nói lung tung nữa.

Lúc này, giữa sàn đấu, Yoshida Kakeru cười lạnh, nhìn về phía Dương Thanh: “Xem ra địa vị của cậu trong lòng cao thủ Chiêu Châu cũng chẳng ra gì”.

Ông ta đang ám chỉ rằng cao thủ Chiêu Châu không đoàn kết.

Dương Thanh thản nhiên nhìn Yoshida Kakeru: “Đừng nói nhảm nữa, bắt đầu đi!”

Đừng nói là cảnh giới của anh đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, cho dù không đột phá, nếu dốc hết sức, anh vẫn tự tin sẽ đánh bại Yoshida Kakeru.

Bây giờ anh đã đột phá, còn sợ gì khi đối mặt Yoshida Kakeru nữa?
 
Chương 3479


Chương 3479

Yoshida Kakeru biết không bao giờ bắt Dương Thanh quỳ xuống xin lỗi được.

Ông ta không nói nhảm nữa, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người ông ta.

Chỉ trong nháy mắt, khí thế của ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, hay nói đúng hơn, là Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đỉnh phong, cách Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ không xa lắm.

Cảm nhận được khí thế của Yoshida Kakeru, Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính bên phe nước Dương lặng lẽ nhíu mày.

Yoshida Kakeru híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Bây giờ cậu hối hận vẫn kịp đấy, cậu chắc chắn rằng sẽ không quỳ xuống xin lỗi rồi nhận thua à?”

“Nói lắm quá!”

Dương Thanh nói rồi hơi nhích chân, lao thẳng về phía Yoshida Kakeru.

Anh vừa di chuyển, khí thế cũng lan ra từ người anh, phần lớn người đang có mặt đều là người luyện võ, họ biết ngay đúng là thực lực của Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ có thể đánh một trận với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thật ư?

Tuy trước đó Dương Thanh đã dùng một chiêu để đánh bại Aoki Yamato có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng trong mắt cao thủ đang có mặt, cho dù sức chiến đấu của anh mạnh hơn nữa, cảnh giới vẫn thua Yoshida Kakeru, nếu muốn lấy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ để đánh bại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, anh không hề có phần thắng.

Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ của họ thôi, ngay sau đó, cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ đã xảy ra.

“Rầm!”

Hai người va vào nhau, chỉ thấy sàn đấu dưới chân họ lập tức xuất hiện vô số vết nứt.

“Rầm!”

Ngay sau đó, một tiếng động rất lớn vang lên, sàn đấu hoàn toàn sụp đổ, đá bay bốn phía.

Chỉ một đòn đã đánh sập sàn đấu!

Cao thủ đang có mặt đều trợn tròn mắt, ai cũng có vẻ không dám tin, con người có thể phát huy sức mạnh khủng khiếp đến thế à?

Bên nước Dương, trong mắt Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính cũng có vẻ kinh hãi.

Việc Yoshida Kakeru sắp đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đã nằm ngoài dự đoán của ông ta, nào ngờ một cao thủ Chiêu Châu còn trẻ như thế, hơn nữa chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ lại có thể đối đầu với Yoshida Kakeru bằng sức mạnh cơ thể.

Tuy Dương Thanh lùi về sau bảy, tám bước, nhưng Yoshida Kakeru cũng lùi năm, sáu bước.

Một đòn này đã khiến ông ta nhận ra rất nhiều thông tin.

Cường độ cơ thể của Dương Thanh ngang với Yoshida Kakeru.

Quan trọng là Yoshida Kakeru có thiên phú cực kỳ xuất chúng trong số người luyện võ, có thực lực vượt cảnh giới để đánh bại kẻ địch.

Bây giờ, Dương Thanh thấp hơn Yoshida Kakeru một cảnh giới nhỏ lại có sức mạnh ngang với Yoshida Kakeru, vậy sức chiến đấu thực tế của Dương Thanh khủng khiếp đến mức nào chứ?
 
Chương 3480


Chương 3480

Yoshida Kakeru cũng vô cùng kinh hãi, với tư cách là cao thủ trực tiếp chiến đấu với Dương Thanh, ông ta hiểu rõ sức chiến đấu thực sự của anh nhất.

Dương Thanh không hề nhụt chí trước kết quả này, còn tự tin hẳn lên.

Bởi vì anh cũng chưa dốc toàn lực trong chiêu hồi nãy, thậm chí còn chưa kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, phải biết rằng sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa xong, sức chiến đấu của anh sẽ tăng vọt.

Bên nước Dương còn Kitano Takeshi với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ trấn giữ, nếu anh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa từ khi đối đầu với Yoshida Kakeru mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thì không nhất thiết phải đánh với Kitano Takeshi nữa.

Thế nên anh định không kích hoạt huyết mạch cuồng hóa khi đánh với Yoshida Kakeru.

Đương nhiên, nếu muốn đánh bại Yoshida Kakeru khi không kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, anh cũng phải dốc toàn lực, đối thủ lần này cũng không phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ bình thường.

“Sàn đấu sập rồi, tiếp đến phải phân thắng bại kiểu gì đây?”

Dương Thanh nhìn về phía Yoshida Kakeru, hỏi.

Yoshida Kakeru híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Sàn đấu sập rồi, chúng ta cũng không cần quy tắc gì nữa, quy tắc tiếp theo chỉ có một, đó là phân rõ sống chết thôi!”

“Được!”

Dương Thanh dứt khoát đồng ý.

“Rầm!”

Anh nói rồi bỗng giậm mạnh xuống đất, lao về phía Yoshida Kakeru.

Yoshida Kakeru cũng lập tức hành động.

“Rầm rầm rầm!”

Hai người điên cuồng chiến đấu.

Sàn đấu đã trở thành đá vụn, Dương Thanh và Yoshida Kakeru hoàn toàn đánh trên đá vụn, mỗi khi hai người ra tay thì sẽ khiến một phần đất rộng rạn nứt.

Dưới chân hai người không còn chỗ nào hoàn hảo.

Người xem nhìn mà sững sờ, đúng là đã mắt.

“Mạnh quá! Đây là sức chiến đấu của con người thật ư?”

“Nói nhảm! Nếu không phải người, chẳng lẽ là thần chắc? Họ là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, phát huy được thực lực khủng khiếp như thế cũng không bất ngờ chút nào”.

“Tôi nghe nói thực lực của cao thủ Thiên Cảnh càng đáng sợ hơn, giơ tay lên có thể gọi gió hô mưa, dời non lấp biển đấy”.



Phần lớn người xem đang có mặt đều là người luyện võ, thấy trận đấu dữ dội này, ai cũng có vẻ hướng tới.

Siêu Phàm Cửu Cảnh là cảnh giới mà cao thủ nào cũng tha thiết ước mơ, rất nhiều người đã mất cả đời để đạt được nó, đừng nói là Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù chỉ từng gặp cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh thôi cũng có rất ít người.

Đỗ Trọng siết chặt nắm tay, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng.

Tuy trận chiến giữa Dương Thanh và Yoshida Kakeru vừa bắt đầu, nhưng có thể thấy được sự mạnh yếu của hai người.
 
Chương 3481


Chương 3481

Dù sao Yoshida Kakeru cũng hơn Dương Thanh một cảnh giới nhỏ, tuy có vẻ Dương Thanh và Yoshida Kakeru đánh ngang tay, nhưng nếu quan sát kỹ thì sẽ thấy, Dương Thanh vẫn hơi luống cuống, còn động tác của Yoshida Kakeru thì rất trôi chảy, chiêu nào cũng hết sức tàn nhẫn, chỉ cần đánh trúng Dương Thanh thì sẽ tạo thành vết thương rất lớn.

Đinh Văn Trác cười lạnh: “Rõ ràng thực lực của Dương Thanh không bằng Yoshida Kakeru, nếu không đánh bại nổi Yoshida Kakeru thì cậu ta còn không có cả cơ hội giao chiến với Kitano Takeshi, cậu ta thua, cao thủ Chiêu Châu chúng ta cũng mất mặt”.

Ông ta nói rồi nhìn Đỗ Trọng, lạnh lùng hỏi: “Đỗ Trọng, đây chính là người mà ông kéo dài thời gian để chờ đấy, ván cược cũng do ông đồng ý, nếu cậu ta thua, các người phải chịu trách nhiệm”.

Đỗ Trọng nhíu mày, lặng lẽ nhìn Đinh Văn Trác, lạnh lùng nói: “Cho dù không có Dương Thanh, ông nghĩ Chiêu Châu thắng được à?”

“Hừ!”

Đinh Văn Trác lạnh lùng nói: “Nếu không có Dương Thanh, ít nhất chúng ta không cần chịu nhục sau khi cậu ta thất bại”.

Đỗ Trọng đốp lại: “Nếu không có Dương Thanh, một khi chúng ta thua, ông nghĩ cao thủ nước Dương sẽ dễ dàng tha cho chúng ta chắc? Lần này họ rầm rộ khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu vì lẽ gì? Để sỉ nhục cao thủ Chiêu Châu rồi mạnh mẽ tiến vào Chiêu Châu”.

“Cho dù đây là một trận đấu chắc chắn thua, chúng ta cũng phải đối mặt, cho dù thất bại, chúng ta cũng phải chiến đấu!”

“Bây giờ trận đấu vẫn chưa kết thúc, ông luôn mồm bảo sẽ khiến chúng tôi trả giá đắt, ông không nghĩ nếu Dương Thanh thắng thì sao à?”

Đinh Văn Trác cười lạnh: “Ông đùa gì thế? Cậu ta chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, sao là đối thủ của Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ được?”

“Cho dù cậu ta đánh bại Yoshida Kakeru thì sao chứ? Chẳng lẽ cậu ta có thể đánh bại cả Kitano Takeshi ư?”

Đỗ Trọng lạnh lùng nói: “Nếu cậu ấy làm được thật thì sao?”

Đinh Văn Trác khinh thường cười lạnh: “Nếu cậu ta đánh bại Kitano Takeshi thật, tôi sẽ dập đầu xin lỗi cậu ta, rồi lấy cái chết để chuộc tội!”

Đỗ Trọng tức giận nói: “Được! Chính ông nói đấy nhé, nếu cậu ấy làm được mà ông dám nuốt lời, tôi sẽ đích thân tiễn ông lên đường!”

Trong lúc Đỗ Trọng và Đinh Văn Trác nói chuyện, một tiếng “rầm” vang lên, hai người đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy Dương Thanh vừa bị Yoshida Kakeru đánh trúng, bay xa mấy mét.

Thấy cảnh này, Đinh Văn Trác vừa hơi lo lắng không khỏi phá lên cười, đắc ý nhìn về phía Đỗ Trọng: “Đỗ Trọng, đây chính là người có thể thắng Kitano Takeshi mà ông nói ư? Ngay cả một phó hội trưởng dưới trướng Kitano Takeshi cũng có thể đánh bại cậu ta, còn cần Kitano Takeshi ra tay à?”

Thấy Dương Thanh bị Yoshida Kakeru đánh bay, sắc mặt Đỗ Trọng vô cùng khó coi, đúng như Đinh Văn Trác nói, Dương Thanh có thể là đối thủ của Kitano Takeshi à?

Có lẽ anh còn không thắng nổi Yoshida Kakeru, đến khi đó có lẽ không có cả cơ hội đánh với Kitano Takeshi ấy chứ.

Đinh Văn Trác nhìn Đỗ Trọng với vẻ mặt hài hước, nói: “Đỗ Trọng, tôi có thể đồng ý với ông, nếu Dương Thanh đánh bại Kitano Takeshi thật, tôi sẽ quỳ xuống dập đầu xin lỗi cậu ta, nhưng…”
 
Chương 3482


Chương 3482

Nói đến đây, ông ta bỗng ngừng lại.

Đỗ Trọng nhìn Đinh Văn Trác, lạnh lùng nói: “Nhưng sao?”

Đinh Văn Trác cười: “Nếu Dương Thanh thua thì nên làm gì?”

Đỗ Trọng lập tức nhướng mày: “Ông muốn thế nào?”

Đinh Văn Trác cười nói: “Tôi cũng không làm khó ông, cũng như tôi thôi, nếu Dương Thanh thua Kitano Takeshi, ông quỳ xuống xin lỗi tôi, rồi đề cử tôi làm minh chủ Võ Minh, ông dám cược chứ?”

Nghe thấy Đinh Văn Trác nói thế, sắc mặt của cao thủ Chiêu Châu hết sức khó coi.

“Đinh Văn Trác, ông muốn làm minh chủ phát điên rồi à? Cho dù Dương Thanh thua, ông có tư cách gì để đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh chứ?”

“Ông mạnh lắm à? Hay ông thấy nhà họ Đinh phía sau ông mạnh lắm? Mạnh đến mức cả Võ Minh phải ngưỡng vọng ư?”



Những cao thủ Chiêu Châu bên cạnh Đinh Văn Trác tức giận nói.

Đinh Văn Trác không buồn ngó tới những người này, trong mắt ông ta, chỉ có mấy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh uy hiếp được ông ta, về phần những người khác, ông ta không coi ra gì.

Chỉ cần Đỗ Trọng đồng ý với ông ta, lại thêm sự nâng đỡ âm thầm của nhà họ Đinh, ông ta có thể ngồi vững trên ghế minh chủ Võ Minh.

Sắc mặt Đỗ Trọng rất u ám, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Đinh Văn Trác: “Ông trơ trẽn thật, bây giờ là lúc cao thủ Chiêu Châu hợp sức đối phó cao thủ nước Dương, ông vẫn nhòm ngó vị trí minh chủ Võ Minh”.

Đinh Văn Trác cười lạnh: “Đỗ Trọng, đừng nói nhảm nữa, người không vì mình trời tru đất diệt! Võ Minh vốn do tôi đề nghị thành lập, chính các người định cướp thành quả của tôi, để tôi đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh là danh chính ngôn thuận rồi!”

“Ông cứ nói đi, có dám cược với tôi không? Nếu không dám thì đừng nói nhảm nữa, nếu dám, vậy xem như thay mặt cao thủ Chiêu Châu đồng ý đánh cược với tôi”.

Cao thủ Chiêu Châu xung quanh thi nhau khuyên: “Ông Đỗ, ông đừng đồng ý với tên khốn này, nếu để ông ta làm minh chủ thật, tôi thà không gia nhập Võ Minh”.

“Không sai, tên khốn này là kẻ tiểu nhân giậu đổ bìm leo, quốc gia đứng trước nguy nan, ông ta vẫn đang mưu cầu lợi ích cho mình, đúng là mối nhục của cao thủ Chiêu Châu, ông đừng để ông ta lừa”.

“Ông Đỗ, đừng đồng ý với ông ta!”



Cao thủ Chiêu Châu thi nhau khuyên.

Hành động và lời lẽ của Đinh Văn Trác đã khiến cao thủ Chiêu Châu tức giận.

Trước cơn giận của đám đông, Đinh Văn Trác có vẻ không quan tâm, cười lạnh: “Đỗ Trọng, không giấu gì ông, tôi đã liên lạc với gia tộc rồi, gia tộc đã cử cao thủ đến Yến Đô”.

“Chắc ông cũng biết phía sau nhà họ Đinh tôi là gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý”.

“Nếu bây giờ ông đồng ý đánh cược với tôi, tôi sẽ đàng hoàng cược với ông một ván, nhưng nếu ông không dám, sau khi cao thủ nhà họ Đinh tới, ông có muốn cược, tôi cũng không đồng ý đâu”.

Nghe thấy thế, đám người càng thêm tức giận.

Sắc mặt Đỗ Trọng u ám tới cực điểm, ông ta nhìn chằm chằm vào Đinh Văn Trác: “Đinh Văn Trác, ông sẽ phải trả giá đắt vì chuyện này! Được, nếu ông muốn cược, tôi sẽ tin cậu Thanh một lần, cược với ông!”

Đinh Văn Trác lập tức cười lớn: “Các vị, mọi người nghe rồi đấy, Đỗ Trọng đồng ý đánh cược với tôi, nếu Dương Thanh thua Kitano Takeshi, Đỗ Trọng sẽ phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom