Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4534


Chương 4534

 

“Không hay rồi!”

 

Nhiều người xem đều thốt lên tiếng kinh hô sợ hãi!

 

Cùng lúc đó Andrew cũng tấn công Long Nguyệt.

 

Một cây thánh giá màu đỏ khổng lồ phóng thẳng vào đầu Long Nguyệt.

 

“Các người thật vô liêm sỉ!”

 

Điền Văn hét lớn, nhưng đây rõ ràng là điều mà hắn đã thương lượng với Caseus từ trước.

 

Biểu hiện tức giận của hắn bây giờ là muốn cho mọi người thấy người của điện Thần Long không biết tốt xấu, tự tìm đường chết!

 

Mọi người dưới khán đài đều đổ mồ hôi vì Long Hình và Long Nguyệt.

 

Đối thủ của hai người họ đều là cao thủ cảnh giới Đế Quân, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

 

Hơn nữa, hai người họ đều ra tuyệt chiêu, không hề cho Long Hình và Long Ngao có cơ hội để thở.

 

“Các người dám cử cao thủ cảnh giới Đế Quân ra ứng chiến? Thật không biết xấu hổ!” Điền Khải cũng quát lớn.

 

“Ha ha!”

 

Caseus chế nhạo: “Cảnh giới Đế Quân lẽ nào không phải Đế Cảnh sao? Ai quy định không được để cao thủ cảnh giới Đế Quân chiến đấu? Dù sao bọn họ cũng không phải Thiên Cảnh, như vậy không tính là phá vỡ quy tắc!”

 

“Hơn nữa đao kiếm vô tình, nên thương vong là điều khó tránh khỏi!”

 

Bọn họ một bên hát một bên bè, diễn rất đạt.

 

Nhưng điều khiến mọi người không ngờ là Long Hình và Long Nguyệt lại không hề hoảng sợ, ngược lại còn tỏ ra bình tĩnh như thường!

 

Thông thường mà nói, ngay cả đấu với người cùng cấp bậc, đối mặt với đòn tấn công bất ngờ của cao thủ Đế Quân, bất cứ ai cũng sẽ phải hoảng loạn.

 

Nhưng Long Hình và Long Nguyệt lại bình tĩnh một cách lạ thường.

 

Thậm chí Long Nguyệt còn không thèm liếc nhìn đối phương, mà chỉ đánh một đòn.

 

Đòn này vô cùng bình thường, nhưng lại mang theo sức mạnh mạnh mẽ dung hợp với trời đất.

 

Cùng lúc đó, anh em Điền Văn vẫn đang giả vờ căm phẫn, đấu võ mồm với Caseus!

 

“Tôi nói rồi, bọn họ chỉ là tiểu bối trong giới thế tục, cho dù là thiên tài thì cũng không thể đạt tới tu vi của cảnh giới Đế Quân trong mấy chục năm ngắn ngủ! Bọn họ…”

 

Hắn vừa nói được nửa câu đã dừng lại.

 

Long Nguyệt phóng ra một chưởng, khí tức của cường giả cảnh giới Đế Quân phóng thẳng lên trời.

 

“Cao… cao thủ cảnh giới Đế Quân? Sao có thể? Các người…”

 

“Chẳng phải nói bọn họ là tiểu bối đến từ giới thế tục sao? Sao có thể có tu vi cảnh giới Đế Quân?”

 

Bỗng chốc, không chỉ Điền Văn sững sờ, mà ngay cả những người đang xem trận chiến bên dưới cũng lộ ra vẻ khó tin!
 
Chương 4535


Chương 4535

 

Sắc mặt Caseus và Errdogan đều khó coi khi nhìn thấy cảnh tượng này.

 

Họ cứ nghĩ cao thủ mạnh nhất ở bên cạnh mình chỉ cần đánh là có thể giết chết hết người điện Thần Long.

 

Nhưng Tần Lương Ngọc còn chưa ra tay, Trần Huy Tổ cũng chưa ra trận, chỉ là hai Long Tôn của điện Thần Long đã có tu vi cảnh giới Đế Quân rồi, thế này thì còn đánh thế nào được?

 

Ở cùng cảnh giới, thắng thua khó mà dự đoán được.

 

Đúng lúc này Long Hình ở một bên khác cũng như thế, anh ta đánh ra một cú đấm, khí thế cảnh giới Đế Quân cũng tràn ra.

 

Cho đến lúc này hầu hết mọi người ở đó đều ngạc nhiên trợn mắt há miệng.

 

Ngay cả Ngụy Vinh Kỳ cũng nhíu chặt mày chứ đừng nói ông Thừa.

 

Lúc này một luồng sáng bắn ra từ trên trời, thoáng chốc Hồng Ấn đã xuất hiện trên bầu trời thành Thiên Khu.

 

Thật ra ông ta vẫn luôn đứng ngoài quan sát trận đấu không xuất hiện.

 

Dù sao chỉ là trận đấu giữa lớp trẻ, không đáng để ông ta xuất hiện.

 

Còn ông ta đến đây chắc chắn là có chuyện quan trọng hơn.

 

Nhưng lúc này khi khí tức của Long Nguyệt bùng phát, ngay cả Hồng Ấn cũng lộ ra vẻ không thể tin được, vẻ kích động trên mặt ông ta đã không thể che giấu.

 

“Sao lại thế này?”, Khổng Tề Thiên cũng sửng sốt.

 

Trước đó ông ta từng tận mắt thấy ba Long Tôn của điện Thần Long.

 

Mấy tháng trước lần đầu gặp mấy người Long Hình ở thế tục, họ thậm chí còn chưa đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng.

 

Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà Long Nguyệt và Long Hình lại có tu vi của cảnh giới Đế Quân, hơn nữa khí tức của Long Ngao luôn ngồi trên khán đài, vẻ mặt bình thản cũng tương tự Long Nguyệt, có vẻ như người bình thường nhưng lại không biết thực lực ra sao.

 

Nhưng nghĩ kỹ lại thì thực lực của anh ta cũng không yếu hơn Long Nguyệt và Long Hình.

 

Dù các thế tử mà thế lực lớn đó dùng thuốc đào tạo ra thì tốc độ tiến bộ cũng bị ba Long Tôn này bỏ ra mấy chục con phố.

 

Dù là đám người Điền Văn cũng phải trải qua mấy ngàn năm mới đi đến bước đường hôm nay, nói chính xác hơn thì ông ta và đám người Điền Văn vẫn không thể được xem là cao thủ Thiên Cảnh.

 

Họ cùng lắm chỉ là Bán Bộ Thiên Cảnh thôi, nhưng mấy người Long Nguyệt thì sao? Tuổi còn nhỏ mà đã đạt đến cảnh giới Đế Quân?

 

Hơn nữa hai cảnh giới Đế Quân vừa mới đầu hai mươi.

 

Theo lẽ thường ở ngoài lãnh thổ, trước một trăm tuổi có thể đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng đã là thiên tài xuất sắc rồi, hơn hai mươi tuổi bước vào hàng cảnh giới Đế Quân, từ xưa đến nay cực kỳ hiếm thấy.

 

Càng đáng sợ hơn là hai người họ cũng là cảnh giới Đế Quân của Đế Cảnh cấp tám chứ không phải vừa mới bước vào cảnh giới Đế Quân.

 

Dù nhà họ Khổng có cố gắng hết sức bồi dưỡng cũng không thể làm được đến mức này.

 

Hơn nữa Long Nguyệt và Long Hình gần như vừa ra tay đã có thể đẩy trận đấu giành khí vận Thiên Khu này đến mức quyết liệt.
 
Chương 4536


Chương 4536

 

Mọi người ở hiện trường đều kinh ngạc đến mức rớt cằm vì từng động tác nhỏ của họ.

 

Nghĩ đến đây Khổng Tề Thiên quay sang nhìn đám người Điền Văn và Caseus bên cạnh.

 

Anh em Điền Văn và đám người Caseus cũng đều nhìn sang Khổng Tề Thiên, ánh mắt họ cực kỳ kiên định, ánh mắt đó có nghĩa là dù hôm nay thế nào cũng phải giết hết mấy người điện Thần Long.

 

Lúc này trong mắt họ, điện Thần Long không còn là thế lực nhỏ đến từ thế tục trước đây nữa, mà là thế lực có thể sánh ngang với mấy thế lực lớn được lưu truyền từ xa xưa.

 

Lúc này Andrew và Karlrod cũng rất ngạc nhiên, nhưng ánh mắt họ nhanh chóng tràn đầy sát khí.

 

“Hừ, các người chẳng qua chỉ vừa đạt đến Đế Quân của Đế Cảnh cấp tám thôi”.

 

“Dù các người là Đế Cảnh cấp tám cũng đừng hòng thoát khỏi bàn tay của tôi”.

 

Vừa dứt lời, khí tức xung quanh Karlrod và Andrew lại dâng lên lần nữa, nhập thẳng vào Đế Cảnh cấp chín đỉnh cao.

 

Họ vẫn luôn là cao thủ được Caseus và Errdogan giấu kĩ nên thực lực không hề yếu, thậm chí có thể nói hai người họ là người xuất chúng của cao thủ trong cùng cảnh giới.

 

Thậm chí Đế Cảnh cấp chín bình thường không là gì khi ở trước mặt họ.

 

Đối mặt với cú đánh của Long Hình, Karlrod gần như phớt lờ nó, đánh ra một đường kiếm ảnh màu đen về phía cú đấm của Long Hình.

 

Thấy cảnh này Hồng Ấn nở nụ cười lạnh nhạt, chính vẻ nổi bật của mấy người Long Hình đã khơi dậy hứng thú của ông ta, lúc này ông ta càng mong Long Hình sẽ tạo ra sự đáng kinh ngạc lần nữa.

 

Quả nhiên!

 

Kiếm ảnh của Karlrod vừa chạm vào cú đấm của Long Hình, hắn lộ ra vẻ hoảng sợ.

 

Dù là Tinh Không rộng lớn, kiếm ảnh bóng đen của hắn cũng có thể chém bằng một kiếm chứ đừng nói là người khác.

 

Nhưng nó lại bỗng chốc vỡ tan khi chạm vào cú đấm của Long Hình.

 

Karlrod chưa kịp hoàn hồn thì một sức mạnh cực kỳ đáng sợ đánh văng cả người hắn ra xa.

 

Hắn như bị một hành tinh cực lớn đập vào ngực, không thể chịu được lực của đòn tấn công đó.

 

Sức mạnh quá đáng sợ, như thể cả bầu trời đều sụp xuống rồi đập vào người hắn vậy.

 

Phụt!

 

Karlrod nôn ra một ngụm lớn, để lại giữa không trung một tia huyết sắc.

 

Cùng lúc đó bên Long Nguyệt cũng không kém hơn là bao.

 

Chỉ một đòn tấn công bình thường nhưng lại đột nhiên bùng phát ra một tiếng như thủy triều khi Andrew chỉ cách vài mét.

 

Trước mắt Andrew như xuất hiện một làn sóng lớn ngàn mét, mà Andrew đứng dưới làn sóng đó lại nhỏ bé đến đáng thương.

 

“Không!”

 

Andrew hét lên, thấy thủy triều cao hàng ngàn mét sắp ập về phía mình, Andrew như thể cảm nhận được hơi thở chết chóc.
 
Chương 4537


Chương 4537

 

“Thế tử! Cứu tôi!”

 

Lúc này Andrew đã không còn quan tâm đến thể diện nữa, quay sang hét lên cầu cứu với Caseus.

 

Nhưng mọi chuyện đã quá muộn.

 

Long Nguyệt chỉ nhẹ nhàng trở tay lại, uy lực như thủy triều đó đã đổ xuống.

 

Thủy triều ập đến, Andrew còn chưa kịp cầu cứu Caseus lần nữa thì đã bị thủy triều nhấn chìm, thoáng chốc biến thành vô số mảnh thịt vỡ.

 

Mọi chuyện nói ra thì chậm như thật ra chỉ trong chớp nhoáng.

 

Thậm chí ngay cả những người đứng ngoài nhìn còn chưa kịp phản ứng thì Andrew đã mất mạng.

 

Trước đó cảnh giới của Long Nguyệt quá thấp không thể phát huy được điểm tuyệt diệu của trận pháp này, nhưng qua rèn luyện đã lâu, cộng thêm chỉ dạy của Tiêu Chính Văn, Long Nguyệt đã có hiểu biết thuần thục với trận pháp này.

 

Cộng thêm Long Nguyệt có tu vi đạo cảnh cao hơn cảnh giới võ thuật không chỉ một bậc giống Tiêu Chính Văn, nên thật ra thực lực đã vượt hẳn cảnh giới Đế Cảnh cấp chín rồi.

 

Mà lúc nãy Andrew vừa ra tay là đòn chí mạng, cũng hoàn toàn chọc tức Long Nguyệt.

 

Trong tình huống này, Long Nguyệt sao có thể nương tay với hắn?

 

Thế nên Andrew không có cơ hội đánh trả đã chết dưới tay Long Nguyệt.

 

Mọi chuyện khiến người ta bất ngờ, dù là Điền Văn hay Caseus cũng không ngờ đường đường là cao thủ Đế Cảnh cấp chín mà không đỡ nổi một chiêu của Long Nguyệt.

 

Dù sao cũng không phải có nhiều người có được bí thuật Thiên Sơn Thư Lục như Tiêu Chính Văn nên Andrew mới chết vì sự bất cẩn khinh thường địch.

 

Cả không gian lặng im như tờ, một cao thủ Đế Quân lại chết không toàn thây như vậy.

 

Hơn nữa còn chết trong tay một người mới hơn hai mươi tuổi.

 

Đừng nói gì họ, ngay cả tách trà trong tay đám người Khổng Tề Thiên cũng nghiêng đổ ra ngoài.

 

Từ khi Andrew bước lên sân đấu đến khi chết trong tay Long Nguyệt cũng chỉ trong thoáng chốc mà thôi.

 

“Ầm!”

 

Bầu trời xuất hiện mưa ánh sáng, hồng quang phản chiếu nửa bầu trời, cao thủ Đế Cảnh cấp chín đã chết.

 

Đến lúc này mọi người mới hoàn hồn nhưng Long Hình lại không cho họ thời gian suy nghĩ, chỉ một cú đấm đã khiến Karlrod biến thành vô số mảnh thịt giống Andrew.

 

Cùng là một chiêu giết địch, cực kỳ mạnh.

 

Lại một luồng ánh sáng nữa lóe lên, Andrew và Karlrod đều đã chết.

 

Đảo Huyền Không lại rơi vào tĩnh lặng lần nữa, chỉ có Hồng Ấn híp mắt, hứng thú nhìn Long Nguyệt và Long Hình.

 

Ngoài Hồng Ấn, mọi người đều đang nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, thậm chí đến giờ họ vẫn còn đang sốc.

 

Hai Đế Quân lại chết cùng một lúc.
 
Chương 4538


Chương 4538

 

Đó là cường giả cảnh giới Đế Quân đấy, từ lúc nào mà cường giả cảnh giới Đế Quân ngoài lãnh thổ lại rẻ tiền như vậy?

 

Long Hình và Long Nguyệt một trái một phải kiêu ngạo đứng đó, ánh mắt lướt nhìn xung quanh, xuất trận đạt đến đỉnh cao.

 

Mọi người đều không tin vào cảnh tượng này vì Long Hình và Long Nguyệt đã lật đổ hoàn toàn nhận thức của một số người.

 

Long Nguyệt và Long Hình không chỉ lội ngược dòng mà còn tung chiêu chết người.

 

Cho dù hai người họ là Đế Cảnh cấp tám, chỉ kém Andrew và Karlrod một cảnh giới nhỏ, nhưng bọn họ mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Karlrod và Andrew đã trải qua năm tháng vô tận, ai cũng từng trải qua trăm trận chiến, kinh nghiệm vô cùng phong phú.

 

Xét về cảnh giới hay kinh nghiệm chiến đấu, bọn họ đều hơn hẳn Long Nguyệt và Long Hình.

 

Nhưng kết quả lại bị đối phương hạ gục.

 

Từ khi nào mà giới thế tục lại có nhân vật đáng sợ như vậy?

 

Trong lòng mọi người đều tràn ngập nghi hoặc.

 

“Từ ngày có vùng ngoài lãnh thổ, giới thế tục đã không còn cao thủ như vậy nữa, ngẫm kỳ lại thì đã hơn vạn năm rồi!”

 

“Xem ra bây giờ vùng ngoài lãnh thổ còn kém xa so với giới thế tục. Đây chỉ là hai tiểu bối mà đã có sức chiến đấu đáng sợ như vậy rồi!”

 

“Không thể nào! Chắc chắn hai người họ đã che giấu thân phận của mình. Điện Thần Long chỉ là một tổ chức trong giới thế tục, sao có thể tạo ra những cao thủ như vậy!”

 

Hầu như mọi người đều không muốn thừa nhận cảnh tượng trước mắt.

 

Không chỉ thực lực của Long Nguyệt và Long Hình khiến bọn họ sợ hãi, mà còn có một loại áp chế mạnh mẽ.

 

Trước đó, có lẽ tài năng của Tiêu Chính Văn quá chói sáng, cho nên không ai chú ý đến người bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng bây giờ Tiêu Chính Văn không còn nữa, lúc mọi người đều cho rằng giới thế tục và điện Thần Long sẽ bị tàn sát, thì sự xuất hiện của Long Nguyệt và Long Hình lại một lần nữa phá vỡ nhận thức của họ.

 

Cho đến giờ phút này, bọn họ mới nhận thức được rằng, cho dù Tiêu Chính Văn còn sống hay không, cũng không có ai dám nhúng tay vào điện Thần Long hay giới thế tục.

 

Hơn nữa, theo đà phát triển này, điện Thần Long chắc chắn sẽ trở thành thế lực đáng sợ nhất ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Ngoài sự ngạc nhiên, ánh mắt của nhiều người dần thay đổi.

 

Từ kinh ngạc cho đến chấn động, đến lúc này, ánh mắt của mọi người đã tràn ngập sát khí.

 

“Các người dám hành hung trước mặt mọi người!”

 

Caseus vô cùng tức giận.
 
Chương 4539


Chương 4539

 

Một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra.

 

Errdogan cũng tức giận bật dậy, uy lực của cường giả Thiên Cảnh ập xuống.

 

Anh em Điền Văn và Điền Khải đã thay thái độ, gần như làm ngơ trước hành động của Caseus và Errdogan.

 

Hơn nữa, người trước đó đã nhắc lại mấy lần rằng cao thủ Thiên Cảnh không được tham gia thi đấu là ông Thừa cũng im lặng, lạnh lùng nhìn mọi thứ trước mắt.

 

Đám người nhà họ Khổng, nước Sở, nước Ngụy, nước Triệu và Thánh Giáo Đình đều thờ ơ trước cảnh tượng này, không ai nói nửa lời công bằng cho Long Nguyệt và Long Hình.

 

“Hai người định đích thân chiến đấu sao?”

 

Người khác có thể thờ ơ, nhưng người dẫn đầu điện Thần Long như Tần Lương Ngọc lại không thể để yên được. Bà ta lập tức nhìn lên võ đài, lớn giọng cảnh cáo Caseus và Andrew.

 

Long Nguyệt và Long Hình cũng nhân cơ hội này, điều chỉnh vị trí, đứng đối diện với Caseus và Errdogan.

 

“Đấu thì đã sao?”

 

Caseus chế nhạo, không hề có ý nhượng bộ.

 

Gã vô cùng tức giận khi đàn em của mình bị giết.

 

Nếu như đã hứa với Điền Văn trước đó, Điền Văn sẽ đích thân ra tay giết đàn em của gã vì lợi ích thì đương nhiên gã sẽ không tức giận.

 

Nhưng lúc này, đàn em của gã lại chết trong tay Long Nguyệt.

 

Gã vô cùng mất mặt.

 

Người có địa vị và thân phận như gã đương nhiên không chỉ có một hai đàn em, nhưng mỗi người đều là một quân cờ trong tay gã.

 

Quân cờ có thể mất đi, nhưng mất đi cũng phải có giá trị.

 

Giờ quân cờ này trong tay gã không chỉ mất đi mà còn chẳng có giá trị gì cho gã, đây là điều gã không chấp nhận nổi.

 

“Thực lực của điện Thần Long các người thật không tầm thường. Theo tôi thấy người cùng cảnh giới cũng chưa chắc đã là đối thủ của các người!”

 

“Chi bằng chúng ta đấu vài chiêu đi. Nếu các người có thể đánh bại chúng tôi thì sau này nhất định sẽ trở nên nổi tiếng!”

 

Errdogan cũng chế nhạo một cách vô liêm sỉ.

 

“Đây là Thế Tử của gia tộc Zesis à?”

 

“Người đặt ra quy tắc là các người, người phá vỡ quy tắc cũng là các người, đúng là không biết xấu hổ!”
 
Chương 4540


“Hừ, cậu chủ Chiến Quốc với Thế Tử Thánh Giáo Đình gì chứ, tôi thấy chẳng qua chỉ là đám tiểu nhân nói một đằng làm một nẻo mà thôi!”

 

Caseus và Andrew liếc nhìn mọi người trên khán đài, mọi người lập tức ngừng bàn tán. Mấy người vừa lên tiếng cũng vội vàng cúi đầu xuống, sợ trở thành mục tiêu của hai vị Thế Tử.

 

“Quy tắc vừa rồi là do chính các người đặt ra, cao thủ Thiên Cảnh không được tham gia vào trận đấu ngày hôm nay, lẽ nào các người định phá vỡ quy tắc sao?”

 

Đối mặt với câu hỏi của Tần Lương Ngọc, Caseus chế nhạo: “Quy tắc? Sao tôi không biết trên đời này còn có quy tắc này nhỉ?”

 

“Hơn nữa, quy tắc cũng là do con người đặt ra. Nếu đã là do con người đặt thì có thể thay đổi bất cứ lúc nào!”

 

Tần Lương Ngọc chế nhạo nói tiếp: “Nói hay lắm! Có nghĩa là nếu các người thắng thì người khác sẽ phải tuân thủ quy tắc của các người, nếu các người thua thì các người có thể tùy ý dẫm đạp quy tắc của người khác phải không?”

 

Nghe xong, Khổng Tề Thiên cũng từ từ đứng lên nói: “Không chỉ bọn họ muốn cọ xát với hai vị, mà ngay cả tôi cũng muốn đấu thủ vài chiêu với hai vị!”

 

Vừa nói, Khổng Tề Thiên vừa liếc nhìn xung quanh. Mặc dù mọi người đều biết Khổng Tề Thiên đang dùng thế lực để ép bức người, nhưng không ai dám lên tiếng.

 

Ba vị cao thủ Thiên Cảnh cùng xuất chiến, chèn ép hai vị tiểu bối cảnh giới Đế Quân, đúng là không biết xấu hổ!

 

“Các người còn có thể vô liêm sỉ hơn nữa không?” Tần Lương Ngọc lạnh lùng nói.

 

“Câm miệng!”

 

Điền Văn đột nhiên tức giận quát lớn, đứng bật dậy.

 

“Câm miệng? Sao thế? Cậu chủ Điền Văn không cần mặt mũi nữa sao?” Trần Huy Tổ cầm cây giáo, đứng dậy.

 

“Ông Thừa, quy tắc lúc nãy ông nói thì sao?” Long Hình lạnh lùng nhìn ông Thừa, trầm giọng chất vấn.

 

“Quy tắc chưa từng thay đổi, nhưng vì thực lực của các người quá mạnh, cho nên phải tìm người có thực lực tương đương để đấu với các người mà thôi!”

 

“Làm vậy mới là có trách nhiệm với tất cả mọi người, cũng là vì công bằng! Tôi nghĩ mọi người có mặt tại đây đều có cùng suy nghĩ giống tôi, phải không?”

 

Ông Thừa biện minh một cách trơ trẽn.

 

Trong tình huống hiện tại, ai dám nói nửa lời?

 

“Được rồi! Nếu ông Thừa đã nói vậy thì chúng tôi không có gì để nói nữa. Chỉ là thái độ của cậu chủ Điền Văn là thế nào vậy? Long Nguyệt lạnh lùng nhìn Điền Văn, vẻ mặt thờ ơ, không chút sợ hãi.

 

“Thực ra, tranh giành khí vận chỉ là cơ hội để cọ xát và học hỏi mà thôi. Cho dù trước đây các người có thù oán với Thánh Giáo Đình thì cũng không nên ra tay giết người, huống hồ hai bên không thù không oán, các người làm vậy thật không thỏa đáng!”

 

Điền Văn giả vờ bất lực, lắc đầu chế nhạo.

 

“Cậu chủ Điền Văn thật khéo ăn nói, nói bừa một câu cũng tìm ra được cái cớ thích đáng!” đáy mắt Tần Lương Ngọc ẩn hiện sát khí.

 

“Đây là sự thật không thể chối cãi! Sao có thể vừa ra tay đã lấy đi mạng sống của người khác chứ!” Điền Khải cũng đứng lên phụ họa theo.

 

Điền Văn giễu cợt: “Nếu không phải nể tình các người thay mặt nước Tề chiến đấu thì tôi cũng không dễ dàng buông tha cho các người!”

“Ồ?”
 
Chương 4541


Khí tức của Tần Lương Ngọc đột nhiên thay đổi, bà ta tức giận bật dậy nói: “Được thôi! Bây giờ tôi sẽ thông báo với cả thiên hạ rằng điện Thần Long chỉ chiến đấu vì giới thế tục, chiến đấu vì chính bản thân mình!”

 

“Không chỉ quá khứ không liên quan gì đến nước Tề, mà hiện tại, thậm chí là tương lai cũng sẽ không bao giờ dính líu đến nước Tề!”

 

“Thật sao?”

 

Điền Văn hỏi với vẻ mặt sa sầm.

 

“Đương nhiên rồi!”

 

Tần Lương Ngọc thẳng thắn đáp.

 

“Vậy thì được!”

 

Điền Văn vừa dứt lời, hai luồng uy lực Thiên Cảnh đã đồng thời phóng về phía Long Nguyệt và Long Hình.

 

Dù là anh em Điền Văn hay đám người Caseus đều cảm nhận được sự đe dọa tột độ của những người trong điện Thần Long, có thể nói, ngoài Hồng Ấn ra, tất cả mọi người đều có lý do ra tay với Long Nguyệt và Long Hình!

 

Hơn nữa, cho dù như thế nào, hai người họ cũng không được phép an toàn rời đi, còn về Tần Lương Ngọc và Từ Huy Tổ cũng đừng hòng sống sót rời khỏi đảo Huyền Không!

 

Dù bỏ qua một người cũng sẽ trở thành một nỗi lo lớn cho bọn họ trong tương lai!

 

Bằng không, nếu điện Thần Long thật sự lớn mạnh sẽ cực kỳ khủng khiếp, thậm chí có thể sẽ uy hiếp toàn bộ đông vực!

 

“Thế nào, các người định vây đánh chúng tôi sao?” Tần Lương Ngọc chậm rãi đứng dậy, trong mắt bắn ra sát khí!

 

Ông Thừa nhìn thấy Tần Lương Ngọc và Từ Huy Tổ cũng muốn tham gia chiến đấu, vội hất tay nói: “Thành chủ Tần, đừng hiểu lầm, bọn họ chỉ là tranh đoạt khí vận Thiên Khu thôi!”

 

“Nếu là trận chiến tranh khí vận, thì bất cứ ai cũng có thể ra tay, đây là quy tắc đã được nói rõ trước đó rồi!”

 

Người vẫn chưa nói lời nào, Long Ngao, cười chế giễu: “Hay cho câu làm việc theo quy tắc, nói thẳng ra, các người chẳng qua là đang bắt nạt người khác mà thôi!”

 

“Thậm chí nói khó nghe hơn, các người muốn hợp nhau tấn công, ỷ đông hiếp yếu để quyết định thắng thua!”

 

Ngay khi Long Ngao nói ra lời này, ngay cả sắc mặt của ông Thừa cũng biến đổi.

 

“Hừ, sao nào, chẳng lẽ bây giờ anh còn chưa hiểu, vùng ngoài lãnh thổ là thế giới như thế nào sao? Ở đây, chỉ có thực lực mới là vua!”

 

“Quy tắc gì chứ? Lời của kẻ mạnh mới là quy tắc, ở đây, kẻ yếu trước giờ đều không xứng để phản kháng, bằng không, chỉ có con đường chết!”

 

Khi lời nói của Điền Văn vừa dứt, khí tức của năm cao thủ Thiên Cảnh lập tức bùng nổ!

 

Sức ép mạnh mẽ vô song lập tức khiến cả người Long Nguyệt và Long Hình không thể động đậy.

“Nói hay lắm!” Long Hình không hề giận ngược lại còn mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ nhẹ nhõm!
 
Chương 4542


Không chỉ Long Hình mỉm cười, mà Long Ngao và đám người Tần Lương Ngọc cũng cười theo.

 

“Nói hay lắm! Quy tắc là kẻ thắng kiềm chế kẻ yếu, kẻ yếu không đáng để phản kháng, cũng không thể phản kháng, thế nhưng, các người làm sao biết được, quy tắc mà các người đặt ra, trên thực tế không phải đang kiềm chế các người, mà là đang kiềm chế người khác chứ?”

 

Ánh mắt của Tần Lương Ngọc quét qua khuôn mặt của những người xung quanh, lúc này, chỉ có đám người Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng là chưa ra tay!

 

Nhưng bọn họ sẽ không giúp Điền Văn, cũng không thể đứng về phía điện Thần Long, chỉ thờ ơ nhìn tất cả mọi việc!

 

“Quy tắc? Người của Điện Thần Long chẳng lẽ không biết, tất cả những quy tắc đều được đặt ra cho bản thân họ sao?” Hoàng Yết liếc nhìn Ngụy Vinh Kỳ, liên tục lắc đầu.

 

Bản thân Hoàng Yết khinh thường việc đồng mưu với đám người Điền Văn, đặc biệt là hắn luôn coi thường Khổng Khưu – một kẻ tiểu nhân miệng đầy những lời đạo nghĩa, lại càng không giống đám người Caseus, đi gây sự, trêu chọc điện Thần Long!

 

Ngụy Vinh Kỳ đang nhìn tất cả những chuyện này bằng con mắt lạnh lùng, rất nhiều chuyện, hắn đã nhìn thấu hết.

 

Hắn hiểu rõ hơn ai hết rằng, bây giờ không phải đám người Điền Văn đang cho điện Thần Long một cơ hội, mà là điện Thần Long vẫn luôn cho bọn họ cơ hội!

 

Liếc nhìn hai người đang bị giam cầm ở trên võ đài, Tần Lương Ngọc kiên nhẫn hỏi: “Tôi hỏi các các người lần cuối, các người thật sự không định chấp hành nội quy đúng không?”

 

“Hừ! Trước đây không phải Điền Văn đã cho các người câu trả lời rồi sao?” Quy tắc, chẳng qua là kẻ yếu đặt ra thôi, còn kẻ mạnh tất nhiên có thể phá vỡ mọi luật lệ! Cô bị điếc, hay bị mù, nghe không hiểu lời nói của con người hả?”

 

Ông Thừa dứt khoát xé bỏ lớp mặt nạ đạo đức giả của mình, đe dọa bằng giọng nói lạnh lùng.

 

“Quy tắc? Các người xuống âm phủ tìm quy tắc của các người đi!”

 

Nói xong, Điền Văn rút kiếm trong tay ra, sát khí trong mắt ngút trời!

 

Nhìn thấy Điền Văn cầm lấy kiếm chạy đến, Long Nguyệt và Long Ngao không những hoàn toàn từ bỏ phản kháng, thậm chí còn không thèm để mắt đến Điền Văn.

 

“Các cậu chủ hình như đã bỏ qua mất một chuyện, tuân thủ quy tắc mà tôi nói chính là chúng tôi đang tuân thủ quy tắc, chứ không phải là các người không tuân theo quy tắc!”

 

“Nếu các người đã không muốn chúng tôi tuân theo quy tắc, vậy thuận theo ý của các người vậy!”

 

Nói xong, Tần Lương Ngọc cũng quay đầu nhìn về phía Tây Bắc, trầm giọng nói: “Anh Tiêu, các cậu chủ đã nói rồi, bọn họ không muốn tuân theo quy tắc, cũng không muốn chúng tôi tuân theo quy tắc!”

 

Ngay khi hai chữ “Anh Tiêu!” vừa thốt ra, tất cả mọi người đều hoảng hốt, đặc biệt là đám người Điền Văn, sắc mặt của bọn họ đóng băng ngay lập tức!

 

“Ừ, để đó cho tôi!”

 

Một giọng nói lạnh lùng như từ trên trời truyền đến, sau đó một luồng ánh sáng chậm rãi bay lên, một bóng lưng quen thuộc bước vào trong hư không!

 

Gần như mỗi bước đi của Tiêu Chính Văn đều mang theo uy thế của Đế Vương!

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn bước vào khoảng không, đám người Điền Văn lập tức tái mặt vì sợ hãi!

 

“Anh ta… Sao anh ta lại còn sống? Chuyện này không thể nào… tuyệt đối không thể nào!” Caseus là người đầu tiên hoảng sợ hét lớn.
 
Chương 4543


Khổng Tề Thiên cũng nặng nề nuốt nước bọt, liên tục dụi mắt, đánh giá Tiêu Chính Văn như thể đang gặp ma.

 

Toàn bộ thành Thiên Khu, gần như hoàn toàn sôi sục cùng một lúc!

 

“Người đó… đó là Tiêu Chính Văn!

 

“Cái gì? Tiêu Chính Văn không phải chết rồi sao? Nửa năm trước đã chết ở Minh Hà mà!”

 

“Chẳng lẽ…Chẳng lẽ tất cả chỉ là nói dối?”

 

Nhất thời, tất cả những lời bàn tán đều nổi lên khắp nơi!

 

Nếu ai đã từng nhìn thấy quá khứ của Tiêu Chính Văn qua trận pháp Thiên Kính thì sao lại không biết danh tiếng của Tiêu Chính Văn cơ chứ?

 

Chỉ vài câu cười nói của anh đã từng khiến đám người Tử Cống và Tử Dư phải cúi đầu, anh chỉ tay đã từng ra lệnh sai khiến cậu chủ Chiến Quốc như một tên nô lệ!

 

Thậm chí còn buộc Điền Văn phải tự tay giết chết thuộc hạ của mình!

 

Có thể nói, kể từ lúc đó, Tiêu Chính Văn đã trở thành truyền thuyết ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

“Hừ, lần này có kịch hay để xem rồi, Tiêu Chính Văn lại có thể chết đi sống lại, e rằng Điền Văn sắp gặp họa lớn!” Hoàng Yết không khỏi quét nhìn Điền Văn, người vừa rồi còn uy phong lẫm liệt, đòi chém đòi giết nhưng nháy mắt đã sợ đến tái mặt.

 

“E rằng không phải chỉ có anh ta, Khổng Tề Thiên cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp, một tên nham hiểm xảo quyệt, chỉ có thể kiêu ngạo một lúc, trời không trừng phạt ông ta, ắt sẽ có người khác trừng phạt!” Ngụy Vinh Kỳ lạnh lùng cười nói.

 

Phải biết rằng, ban đầu đám người Điền Văn chẳng qua chỉ là xúc phạm Tiêu Chính Văn bằng lời nói, đã bị Tiêu Chính Văn ép phải giết thuộc hạ của mình, nhưng bây giờ hắn lại đang nhắm vào điện Thần Long!

 

Với phong cách làm việc của Tiêu Chính Văn, sao có thể để dễ dàng tha cho bọn họ?

 

Có thể nói rằng ngay từ khi Tiêu Chính Văn xuất hiện đã trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.

 

“Lần này tôi phải xem xem, con chó già họ Thừa sẽ có kết cục gì! Còn có bọn ngụy quân tử của nhà họ Khổng, còn có gì để nói!”

 

“Hai tên khốn kiếp của Thánh Giáo Đình cũng đừng hòng chạy thoát, vốn không liên quan gì đến bọn họ, cứ phải cậy thế bức người, lần này thì tốt rồi, Tiêu Chính Văn đích thân đến, xem bọn họ có kết cục thảm đến mức nào!”

 

Nhiều người đều nhìn về phía ông Thừa và đám người Caseus với vẻ mặt nghiền ngẫm.

 

Mâu thuẫn giữa anh em Điền Văn và Tiêu Chính Văn có từ lâu, đã không còn là tin tức mới gì nữa!

 

Nhưng dù là Caseus hay ông Thừa, trước đây cũng không có ân oán gì với Tiêu Chính Văn, lại nhất quyết muốn trở thành kẻ thù của điện Thần Long. Lần này chọc giận khiến Tiêu Chính Văn phải đích thân ra tay, những ngày tốt đẹp của họ sắp kết thúc rồi!

 

Họ thầm nghĩ rằng so với việc Tiêu Chính Văn chết đi sống lại, thì họ càng mong Tiêu Chính Văn đừng nương tay, dạy dỗ con chó già họ Thừa một cách tàn nhẫn mới có thể vừa lòng!

 

Những người khác đều không hề quan tâm việc Tiêu Chính Văn sống lại, nhưng Caseus lại không thể không quan tâm!

Bởi vì đó căn bản là chuyện không thể nào!
 
Chương 4544


Lục Mang Tinh Trận là bí thuật Thánh Giáo Đình của bọn họ, chuyên hiến tinh huyết của người khác để giành lấy năng lượng!

 

Nhưng rõ ràng bọn họ đã nâng cao cảnh giới rồi, tại sao Tiêu Chính Văn còn có thể sống trên đời này?

 

Đám người Điền Văn cũng sửng sốt một lúc, nhưng ngay sau đó đã định thần lại.

 

“Cho dù anh có chết đi sống lại thì đã sao? Bây giờ năm người chúng tôi đã đột phá đến Thiên Cảnh, giết anh dễ như trở bàn tay!”

 

Hai mắt Điền Văn hung hăng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, bốn người kia cũng lộ ra sát khí ngất trời không chút che giấu.

 

Họ đưa mắt nhìn nhau, gần như đồng thời cùng đưa ra quyết định!

 

Ngay khi đám người Điền Văn định tấn công Tiêu Chính Văn, thì cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, thờ ơ lướt nhìn gương mặt của bọn họ, khẽ cười nói: “Khuyên các người một câu, tốt nhất đừng nên ra tay!”

 

“Nếu không, các người sẽ hối hận đấy!”

 

Một mình đối mặt với năm cao thủ Thiên Cảnh, nhưng Tiêu Chính Văn lại bình tĩnh thoải mái đến mức này, khiến mọi người lộ ra vẻ mặt nghi hoặc!

 

Bất kể là ai, đối mặt với sự bao vây của năm vị cao thủ Thiên Cảnh, đều không có cơ hội sống!

 

“Đừng nghe anh ta nói nhảm, giết anh ta đi!”

 

Điền Văn gầm lên, hắn là người đầu tiên nâng kiếm giết Tiêu Chính Văn!

 

Nhìn thấy Điền Văn đã ra tay, đám người Khổng Tề Thiên cũng không còn do dự nữa, lần lượt tấn công về phía Tiêu Chính Văn bằng tất cả lực chiến của mình!

 

Cùng với sự bùng nổ của năm luồng khí tức kinh hoàng, toàn bộ đảo Huyền Không đã hoàn toàn sôi sục!

 

Nhưng điều khiến tất cả mọi người không ngờ đến là Tiêu Chính Văn chỉ cần nhẹ nhàng vuốt ve tay áo của mình thì khí tức kinh hoàng và sức ép vô song của đám người Điền Văn gần như lập tức tan biến!

 

Dường như tất cả những chuyện này đều chưa từng xảy ra, mà đám người Điền Văn lại giống như tượng gỗ, đứng hình tại chỗ, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn bằng đôi mắt kinh hãi!

 

Trước đây năm người họ có ý định hiến tế tinh huyết của Tiêu Chính Văn bằng Lục Mang Tinh Trận, nhưng kết quả không chỉ không thể hiến tế tinh huyết của Tiêu Chính Văn mà ngược lại có làm cho Tiêu Chính Văn giác ngộ được quy tắc vận hành của Lục Mang Tinh Trận.

 

Cuối cùng Tiêu Chính Văn không chết thì đã đành, còn đổi hướng khống chế Lục Mang Tinh Trận.

 

Hơn nữa còn lợi dụng sơ hở của Lục Mang Tinh Trận biến mấy người họ thành con rối của mình. Đừng thấy họ đã đột phá Thiên Cảnh mà lầm, chỉ cần Tiêu Chính Văn muốn cũng có thể giam cầm sức mạnh của họ bất cứ lúc nào.

 

Hơn nữa họ càng mạng thì sức mạnh cung cấp cho Tiêu Chính Văn càng nhiều, như thế họ liên tục phải lặng lẽ chia một nửa lợi ích mà tự mình tu luyện đạt được cho Tiêu Chính Văn.

 

Đây cũng là nguyên nhân chính tại sao Tiêu Chính Văn chỉ mất chưa đến nửa năm đã có thể làm cho mấy người Long Nguyệt thành cao thủ Đế Cảnh.

 

Thế nên dù đồng thời đối mặt với sự bao vây của năm người nhưng Tiêu Chính Văn không tỏ ra sợ hãi, giữ chặt năm người tại chỗ.

 

Thực lực của năm người họ không chỉ không thể bùng phát mà ngược lại còn bị Tiêu Chính Văn khống chế, thậm chí không có sức để động ngón tay.
 
Chương 4545


Sức mạnh giam cầm họ này chính là sức mạnh phát ra từ bản thân họ nên dù thế nào, họ cũng không thể thoát khỏi ràng buộc của sức mạnh này.

 

Hai đầu gối Điền Văn mềm nhũn khuỵu luôn xuống đất.

 

Không phải hắn sợ mà là lúc này cả người hắn đều không nghe theo lý trí của mình.

Sau đó đám người Khổng Tề Thiên cũng lần lượt quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, ngay cả Errdogan cũng quỳ gối.

 

Điền Văn không cam lòng ngẩng đầu lên tức giận nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, anh dám sỉ nhục tôi”.

 

Đây gọi là thà chết vinh còn hơn sống nhục.

 

Lúc này đường đường là Điền Văn – cậu chủ Chiến Quốc mà lại quỳ với Tiêu Chính Văn trước biết bao nhiêu người?

 

Với họ, điều này còn khiến họ cảm thấy đau đớn hơn cả giết họ.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không thèm để ý đến đám người Điền Văn mà sải bước đi về phía ông Thừa bên khán đài.

 

“Vừa rồi ý ông là ông có thể hạ thấp điện Thần Long chỉ bằng thực lực là điều đương nhiên?”

 

Chỉ một câu đã khiến ông Thừa trên khán đài run rẩy, trán ướt đẫm mồ hôi.

 

Nhưng dù nói thế nào, ông ta cũng là nhân vật tầm cỡ đại diện cho Đế Vương Các, cho dù cảm thấy lo lắng nhưng phải giả vờ bình tĩnh.

 

“Thật ra vừa rồi thành chủ Tần đã cho các ông cơ hội rồi, ít nhất đã cho cái mạng chó của ông một cơ hội nhưng tiếc là các ông không biết thức thời”.

 

Trong lúc nói, Tiêu Chính Văn đã đi đến trước mặt ông Thừa, cúi đầu nhìn xuống ông Thừa đang ngồi trên ghế run lẩy bẩy: “Ông nói xem tôi có dám giết ông ngay tại đây không?”

 

Nghe thế ông Thừa cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

 

Ông ta rất muốn nói không dám nhưng nhớ đến cảnh tượng Tiêu Chính Văn đối mặt với đám người Tử Cống ngày hôm đó, ngay cả Tử Cống và Tử Dư mà cũng bị Tiêu Chính Văn vả vào mặt trước bao người thì ông ta có là gì?

 

Người như thế còn có gì là không dám làm?

 

“Dĩ nhiên… là cậu dám”, ông Thừa mặt không còn giọt máu đáp.

 

“Ừ, xem như ông thông minh, nếu ông đã có tư tưởng chắc chắn sẽ chết vậy thì cứ làm trước một bước đi, có lẽ họ sẽ đi theo ông sớm thôi”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn vung tay lên đánh lên mặt ông Thừa một cú.

 

Tiêu Chính Văn tát một bạt tai, một tiếng “bốp” rõ to vang lên, cả khuôn mặt ông Thừa đều bị lệch sang một bên.

 

Thi thể ông Thừa văng xa mấy chục mét, sau đó rơi xuống đảo Huyền Không.

 

“Haizz, nếu đã không có ai làm chủ trì cuộc tranh đấu khí vận này thì tôi cũng chỉ đành miễn cưỡng làm vậy”.

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay sang nhìn xung quanh nói: “Các vị có ý kiến gì không?”

 

Ý kiến?

 

Ai dám có ý kiến!

 
 
Chương 4546


Câu nói của Tiêu Chính Văn lại vô cùng ngang ngược.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh… anh làm gì chúng tôi rồi? Còn không mau thả bọn tôi ra”, Điền Văn nhìn Tiêu Chính Văn trên khán đài tức giận quát tháo.

 

Thật ra đến bây giờ đám người Điền Văn đã hiểu ra mọi chuyện, chắc chắn là lúc hiến tế đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên mới chưa thể hiến tế tinh huyết của Tiêu Chính Văn, còn khiến họ trở thành con rối của Tiêu Chính Văn.

 

“Anh còn xem mình là người kế vị thật sao? Tiếc là nơi này không phải là nước Tề, lời anh nói chẳng khác nào rắm cả”.

 

“Hơn nữa không phải Điền Văn anh rất thích ỷ thế chèn ép người khác à?”

 

Long Hình mỉm cười nhìn Điền Văn, đồng thời giơ chân lên đạp lên mặt Điền Văn.

 

“Anh dám!”

 

Ngay lúc đế giày màu đen đạp lên mặt Điền Văn, hắn như thốt lên một tiếng hét tức giận.

 

“Đế giày của tôi hơi bẩn, mượn mặt của Điền Văn dùng một chút, tin chắc Điền Văn đại nghĩa hào phóng hẳn là sẽ không để ý đâu nhỉ? Hơn nữa lúc nãy đã cho các người cơ hội rồi đấy thôi”.

 

“Tiếc là các người lại cho rằng chúng tôi đang cầu xin, haizz ngu ngốc đến mức này thật không biết anh làm sao mà sống từ thời đại Chiến Quốc đến hôm nay chứ?”

 

“Chỉ là không biết mùi vị đế giày của tôi thế nào?”

 

Long Hình không để tâm đến cơn giận của Điền Văn mà thờ ơ nói.

 

Điền Văn càng vùng vẫy, càng tức giận thì càng thu hút ánh nhìn của người khác.

 

“Tiêu Chính Văn, anh lại dám để một thuộc hạ sỉ nhục bọn tôi”, Điền Khải đã tức giận đến mức cực điểm.

 

Trước giờ chỉ có họ mới sỉ nhục người khác, ai dám dùng đế giày giẫm lên mặt họ như thế chứ?

 

“Nói hay lắm, nhưng tôi thích nhìn cậu ta sỉ nhục các người, anh có thể làm được gì? Thuộc hạ của Tiêu Chính Văn tôi muốn sỉ nhục ai thì cứ làm, đây là quy tắc của tôi”.

 

Sỉ nhục anh thì thế nào?

 

Trước đó dù là Tần Lương Ngọc hay mấy người Long Hình cũng từng cho các người cơ hội rồi.

 

Nhưng kết quả thế nào?

 

Đám người Điền Văn ỷ vào việc người đông trở mặt với người ta, còn ỷ thế ép bức người khác, bây giờ thì sao?

 

Lại quay ngược sang trách người ta sỉ nhục mình?

 

Lúc này những người khác cũng tỏ vẻ không cam lòng.

 

Dù sao lúc này họ cũng đã là cao thủ Thiên Cảnh, chẳng qua là vì Lục Mang Tinh Trận có vấn đề mới bị Tiêu Chính Văn khống chế, chứ không phải là bị Tiêu Chính Văn đánh bại.
 
Chương 4547


Thế nên dù là anh em Điền Văn hay đám người Khổng Tề Thiên đều không chịu cam lòng nghe theo.

 

“Hắn đã xuất hiện rồi, lẽ nào các người vẫn còn ngồi đó nhìn sao?”, Điền Văn lạnh lùng nhìn Ngụy Vinh Kỳ.

 

“Không sai, hắn chính là hung thủ giết chết Ngụy Võ Hầu, hắn mới là hung thủ”, Điền Khải cũng nói theo

Ngụy Vinh Kỳ chỉ lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mặt, không có ý định nhúng tay vào.

 

Thật ra Ngụy Vinh Kỳ cũng không phải kẻ ngốc, có để đoán được thật ra Tiêu Chính Văn là hung thủ đánh lén Ngụy Võ Hầu từ việc anh bị năm người Điền Văn âm thầm tính kế ở Minh Hà nhưng lại không hề hấn gì, cộng thêm những việc trước đó.

 

Nhưng Ngụy Vinh Kỳ vẫn không hề có hành động gì, chỉ lạnh nhạt quan sát mọi việc.

 

“Xem ra các người vẫn không phục?”, Tiêu Chính Văn tỏ ra thú vị nhìn Điền Văn.

 

“Hừ!”

 

“Tên họ Tiêu, bọn tôi sinh ra đã là quý tộc, năm đó mấy người bọn tôi có người nào mà không phải là sự tồn tại uy hiếp một phương, chinh chiến khắp nơi”.

 

“Lúc bọn tôi giết Bạo Tần e là tổ tiên của anh còn chưa ra đời nữa kìa, thế mà lại dám buộc bọn tôi quỳ xuống, đây là đại nghịch”.

 

Điền Văn khàn giọng gào mồm lên.

 

Đúng như hắn nói, cho dù là bất kỳ ai trong bốn cậu chủ Chiến Quốc đều là những người làm khuấy động thế gian năm đó.

 

Dù là Điền Văn cũng từng tung hoành năm nước, chỉ huy đội quân hàng ngàn người.

 

Cực kỳ kiêu ngạo.

 

Bây giờ họ không phải thất bại dưới tay Tiêu Chính Văn mà là thất bại với chính mình, làm sao có thể cúi đầu chịu thua trước Tiêu Chính Văn?

 

“Nếu quyết đấu công bằng, e là anh đã chết dưới kiếm của bọn tôi lâu rồi”, Điền Khải nghiến răng gào lên.

 

“Giết anh chỉ là chuyện như trở bàn tay thôi”, Caseus cũng tự tin nói.

 

Họ tự tin như thế cũng có cơ sở, dù sao lúc này họ cũng đã đạt đến Thiên Cảnh, xét về cảnh giới đã hơn hẳn Tiêu Chính Văn, hơn nữa cho dù là kinh nghiệm chiến đấu hay nền tảng đều mạnh hơn một người trẻ chưa đến ba mươi tuổi như Tiêu Chính Văn.

 

“Được thôi, đã thế thì cho các người một cơ hội quyết đấu công bằng”.

 

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

 

Nghe thế Hồng Ấn ngồi trên khán đài cũng nhíu mày, Tiêu Chính Văn sẽ không giăng lưới mấy người này đâu nhỉ?

 

Không chỉ Hồng Ấn cảm thấy khó hiểu mà ngay cả người xem trận đấu cũng đều nhíu mày.

 

Thật ra họ mong đám người Điền Văn có thể công bằng đấu với Tiêu Chính Văn, như thế họ cũng có thể học được một số thứ.

 

Nhưng nếu Tiêu Chính Văn giải bỏ giam cầm với họ thì chẳng phải thả hổ về rừng sao?

 

Ngụy Vinh Kỳ híp mắt nhìn Tiêu Chính Văn, môi cong lên cười nói: “Kế hay”.

Một thị vệ ở đằng sau hắn nhìn Ngụy Vinh Kỳ nói: “Cậu chủ, cậu nói thế là sao? Nếu Tiêu Chính Văn thả hổ về rừng thì chẳng phải tự hại mình sao?”
 
Chương 4548


Ngụy Vinh Kỳ hít sâu một hơi nói: “Cậu có biết tại sao các thế lực ngoài lãnh thổ đều rất sợ bốn người bọn tôi không?”

 

Ý hắn nói dĩ nhiên là bốn cậu chủ Chiến Quốc, trong đó cũng bao gồm cả bản thân hắn, Hoàng Yết, Điền Văn và Triệu Thắng.

 

“Chuyện này… thuộc hạ ngu ngốc”, thị vệ đó lắc đầu nói.

 

“Đó là vì bọn tôi đều từng là người thừa kế của các nước, lại được sinh ra ở thời Tiên Tần, bí thuật, trận pháp mà từ nhỏ đã được học đều vượt xa những gì người đời sau có thể so bì”.

 

“Thậm chí Hoàng tộc đời sau cũng không có cơ duyên như bọn tôi”.

 

“Nhưng một khi Tiêu Chính Văn đánh thắng mấy người Điền Văn thì chứng tỏ cho dù bọn tôi có chiếm được thiên cơ hay không, người đời sau đều có thể vượt qua bốn người bọn tôi”.

 

“Nói cách khác, kết quả của trận chiến này sẽ khiến người đời không còn xem trọng sự tuyệt diệu và truyền thừa của trận pháp nữa, hắn đang chứng minh một chuyện cho mọi người, chỉ cần chịu cố gắng, mọi sự giam cầm đều có thể bị phá vỡ”.

 

“Cái này tựa như gieo một mầm lửa trong lòng mỗi người, từ đó về sau Thiên Đạo Minh Ước hay nhà họ Khổng có muốn khống chế vùng ngoài lãnh thổ bằng truyền thừa trận pháp cũng khó như lên trời”.

 

“Dù hắn thua, người đời cũng sẽ không khiển trách gì hắn, chỉ cảm thấy đám người Điền Văn thắng bằng thủ đoạn không chính đáng”.

 

“Thế nên trận chiến này dù thắng hay thua, điều mà Tiêu Chính Văn lay chuyển là khả năng kiểm soát vùng ngoài lãnh thổ của Thiên Đạo Minh Ước và nhà họ Khổng, đang lay động căn cơ của chúng”.

 

Nghe Ngụy Vinh Kỳ nói thế, người xung quanh cũng đều liếc nhìn.

 

Có thể thấy trình độ này đủ chứng tỏ Ngụy Vinh Kỳ không giống như trong truyền thuyết, hắn dũng mãnh và không có tài thao lược, hắn là một kẻ liều lĩnh, tàn nhẫn nhưng ngược lại Ngụy Vinh Kỳ rất biết cách quan sát xung quanh, suy nghĩ tỉ mỉ.

 

Thật ra cũng đúng như Ngụy Vinh Kỳ nghĩ, sở dĩ Tiêu Chính Văn muốn ra tay vào lúc này là vì ưu thế đang đứng về phía anh chứ không phải đám người Điền Văn.

 

Nếu không đám người Điền Văn đã bị giam cầm, anh hoàn toàn có thể giết họ chỉ bằng một kiếm.

 

Thật ra sở dĩ vùng ngoài lãnh thổ lại có thứ bậc và thân phận nghiêm ngặt như thế, tất cả mọi người đều phân biệt đối xử là vì mấy ngàn năm qua, mọi anh hào đều tập trung lại đây.

 

Nhưng rất nhiều trận pháp và công pháp đã thất truyền từ lâu nên hào kiệt thời Minh sẽ cho rằng mình không bằng hào kiệt thời Đường.

 

Ít nhất về mặt kiến thức và truyền thừa sẽ có khoảng cách rõ rệt, dĩ nhiên sẽ cúi đầu hạ mình trước đối phương.

 

Mà nhà họ Khổng đã lợi dụng tâm lý này mới có thể khống chế được hơn nửa Đông Vực.

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, quả nhiên đám người Điền Văn đều thở phào, sau đó họ lần lượt đứng lên.

 

“Chúng ta ai sẽ đi giết hắn?”, Khổng Tề Thiên quay sang nhìn bốn người còn lại.

 

Khổng Tề Thiên vẫn chưa yên tâm lắm về Tiêu Chính Văn, ngộ nhỡ Tiêu Chính Văn lại giam cầm họ vào thời khắc quan trọng, rồi lại chém họ một nhát, chỉ một thoáng qua ai mà có thể nhìn ra là do Tiêu Chính Văn động tay động chân?

 

“Tôi không có thời gian, các người cùng lên đi”, Tiêu Chính Văn vẫy tay với đám người nói.

“Cái gì? Dám xem thường bọn tôi”.
 
Chương 4549


Bảo năm người họ cùng lên rõ ràng là không xem họ ra gì.

 

“Nếu cậu đã tự đâm đầu vào chỗ chết thì cũng đừng trách bọn tôi”, Khổng Tề Thiên nghiến răng, sắc mặt u ám cười gằn nói.

 

“Ông là niềm hy vọng tương lai của nhà họ Khổng, lẽ nào còn phải để bọn tôi giúp ông đối phó với một người trẻ thế tục?”, Caseus nhìn Khổng Tề Thiên cười nhạo nói.

“Hừ, không cần các người, một mình tôi là đủ”.

 

Nói rồi Điền Văn bước lên trước.

 

“Không ổn, hắn không phải là loại người mù quáng tự đại, chắc chắn có vấn đề, để đảm bảo an toàn chúng ta vẫn nên hợp sức lại giết hắn”.

 

Điền Khải rất thận trọng nói.

 

“Đúng thế, chỉ cần giết hắn, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn”.

 

Khổng Tề Thiên cũng tán thành nói.

 

Được Điền Khải và Khổng Tề Thiên nhắc nhở, những người còn lại cũng đều gật đầu đồng ý.

 

Chỉ cần giết được Tiêu Chính Văn, mọi vấn đề đều được giải quyết, hơn nữa sau chuyện này còn có thể đẩy chuyện giết Ngụy Võ Hầu sang cho Tiêu Chính Văn.

 

“Giết!”

 

Điền Văn là người đầu tiên xông lên, tay cầm kiếm, một luồng sáng chói mắt đánh thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Cùng lúc đó Khổng Tề Thiên cũng dâng cuộn trúc cổ lên.

 

Trước đó ông ta từng đánh nhau với Tiêu Chính Văn mấy lần nên biết rõ sự đáng sợ của Tiêu Chính Văn, càng sẽ không nương tay vào lúc này.

 

Đám người Điền Khải cũng đều sử dụng tuyệt học của mình, mỗi người đều chỉ ước gì có thể phanh thây Tiêu Chính Văn ra ngay lập tức.

 

Có thể nói năm người họ gần như ra tay cùng một lúc, uy thế ngút trời, ngay cả đảo Huyền Không cũng rung chuyển nhẹ vì khí tức của năm người.

 

Nhưng ngay lúc họ nghĩ Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết thì anh cũng cử động theo.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn chậm rãi giơ tay lên, cách không trung tung ra một cú đấm.

 

Cú đấm này có tác dụng tương tự như cú đấm trước đó của Long Hình.

 

Có vẻ như khá bình thường nhưng lại có nội lực cực mạnh.

 

Đến khi đám người Khổng Tề Thiên đánh đến trước mặt, khí tức quanh người Tiêu Chính Văn mới thay đổi, uy lực của cao thủ Thiên Cảnh bộc phát.

 

Đám người kia còn chưa hoàn hồn thì đòn tấn công của Tiêu Chính Văn đã đánh vào ngực của Khổng Tề Thiên.

 

“Phụt!”

 

Thậm chí Khổng Tề Thiên chưa kịp thu lại cuộn trúc cổ thì đã nôn ra máu, cả người văng ra xa mấy mét.

 

Mà uy lực cú đấm của Tiêu Chính Văn vẫn không giảm, lại đánh trúng Điền Văn, Điền Văn chỉ cảm thấy như tông vào một ngọn núi cao, thanh kiếm trong tay hắn còn chưa kịp tung ra đòn tấn công đã bị Tiêu Chính Văn đánh bay.
 
Chương 4550


Chương 4550

 

Điền Văn cũng không kém là bao, hắn còn chưa triển khai tuyệt học của mình thì cú đấm của Tiêu Chính Văn đã đến gần chỗ hắn, Điền Khải không kịp tránh đòn đã bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh trúng bụng.

 

Đòn tấn công này suýt thì hủy luôn cả huyệt Khí Hải của Điền Khải, khiến hắn nôn ra máu, văng ra xa mấy mét.

 

Errdogan còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra đã bị Tiêu Chính Văn đánh vào mặt, đồng thời cả người cũng đụng vào người Caseus, hai người đều văng ra xa.

 

Sự việc xảy ra quá nhanh, gần như chỉ trong chớp nhoáng, năm cao thủ Thiên Cảnh đã thất bại.

 

“Haizz, xem ra cậu chủ Chiến Quốc cũng chỉ có thế thôi”.

 

Tiêu Chính Văn khinh thường lắc đầu, một tay chắp ra sau lạnh lùng nhìn năm người.

 

Lúc này cả sân đấu lặng yên như tờ, ngay cả Hồng Ấn cũng quay phắt lại nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Đây là lần đầu tiên ông ta bị cao thủ ngoài lãnh thổ làm cho kinh hãi như thế.

 

Mặc dù trước đó những gì Tiêu Chính Văn thể hiện đã làm chấn động ngoài lãnh thổ nhưng trong mắt Hồng Ấn lại không đáng nhắc đến, chỉ như một đứa trẻ thôi.

 

Tuy nhiên khi nhìn thấy cảnh này, ông ta không dám xem thường thực lực của Tiêu Chính Văn nữa.

 

Thậm chí ông ta còn nghĩ Tiêu Chính Văn đã có đủ thực lực để khiêu chiến với ông ta rồi.

 

Những người khác vẫn chưa kịp phản ứng gì thì mọi thứ đã kết thúc.

 

Chỉ một chiêu đã kết thúc trận chiến giống như Tiêu Chính Văn ra tay đánh người trước đó.

 

Không có cuộc giao tranh kịch liệt nào như họ mong đợi, cũng không có nhiều điều lạ mắt, chỉ một cú đấm thôi.

 

Chỉ có một điều không giống, đó là lần này năm cao thủ Thiên Cảnh bị Tiêu Chính Văn đánh bị thương rồi.

 

Thật ra cũng không khó giải thích.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng cùng bước vào Thiên Cảnh với năm người họ, trong nửa năm nay thành quả tu luyện của năm người đã cho Tiêu Chính Văn một nửa rồi.

 

Vô hình trung Tiêu Chính Văn ngược lại trở thành “đỉnh cao” về cảnh giới và thực lực trong số họ.

 

Hệt như Tiêu Chính Văn là ông chủ trong thế tục, còn đám người Khổng Tề Thiên lại trở thành người làm công của Tiêu Chính Văn. Mặc dù ông chủ Tiêu Chính Văn chỉ lấy đi năm mươi phần trăm thu nhập của mỗi người.

 

Nhưng khi cộng lại thì Tiêu Chính Văn đã lấy được hai trăm năm mươi phần trăm rồi.

 

Thế nên Tiêu Chính Văn mới tự tin bảo năm người cùng ra tay.

 

Nhưng cho đến lúc này trong đầu đám người Điền Văn vẫn trống rỗng, cho dù thế nào họ cũng không dám tin vào kết quả này.

 

Tiêu Chính Văn sao có thể đột phá Thiên Cảnh?

 

Hơn nữa còn dùng một chiêu đánh bại năm người họ bằng tư thế ép bức?
 
Chương 4551


Chương 4551

 

Ngay cả người đến xem trận đấu trong thành Thiên Khu cũng không dám tin kết quả này, vô số ánh mắt kinh ngạc, sợ hãi nhìn Tiêu Chính Văn đang kiêu ngạo đứng đó.

 

Một người bình thường đi xuất thân từ trong giới thế tục lại có thể không tốn sức đánh bại năm người được so với bốn cậu chủ Chiến Quốc, hơn nữa còn chiến thắng trong khi năm người hợp lực bao vây.

 

Đây đã không phải là quyết đấu nữa mà là nghiền ép.

 

Rất nhiều người đều bắt đầu nghi ngờ lẽ nào bốn cậu chủ Chiến Quốc không thể đánh thắng thật sao?

 

Có lẽ trước đó họ chỉ là không có sức phản kháng.

 

Không ai sinh ra đã thích làm nô lệ của người khác, bất kỳ ai cũng đều không cam lòng làm người bị đè bẹp.

 

Trước đó họ không phản kháng không có nghĩa là họ không muốn mà là vì họ không dám.

 

Thế gian này đều công bằng với tất cả mọi người, không ai cả đời là cao quý, càng không ai có thể chà đạp lên người khác.

 

Đúng như Ngụy Vinh Kỳ nghĩ, hạt giống này đã dần nảy mầm trong lòng mọi người.

 

Mặc dù bây giờ họ vẫn chưa có bất kỳ hành động gì nhưng đáng sợ là họ đã nảy ra ý tưởng này.

 

Tại sao cả đời mình lại phải bị đám người này lăng mạ, tại sao phải để chúng cưỡi lên đầu mình?

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn đã chứng minh bằng sự thật rằng cậu chủ Chiến Quốc cũng chỉ thế thôi, họ cũng là một người có mũi và hai mắt, chứ không phải là thần linh ở đâu rất xa.

 

Trận chiến này Tiêu Chính Văn đã đem đến hy vọng cho mọi người bằng tư thế nghiền ép.

 

“Hay lắm!”

 

“Đánh hay lắm!”

 

Không biết ai hô lên đầu tiên, sau đó từng tiếng khen ngợi vang lên khắp sân đấu, khắp cả thành Thiên Khu.

 

“Chỉ có đàn ông như thế mới xứng để tôi dâng cả đời mình”.

 

“Tiêu Chính Văn, anh ấy là mục tiêu cố gắng cả đời của tôi”.

 

“Tôi cũng muốn trở thành người giống cậu ấy”.

 

Không ít các nam nữ trẻ tuổi đều tập trung ánh nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Về mặt ý nghĩa nào đó, họ thậm chí còn lớn hơn ông nội của Tiêu Chính Văn mấy chục tuổi nhưng đây là vùng ngoài lãnh thổ, chỉ cần chưa đến ba trăm tuổi đều được gọi là giới trẻ.

 

Mà Tiêu Chính Văn chỉ chưa đến ba mươi tuổi lại trở thành hình mẫu cho sự khát khao và chinh phục của tất cả người trẻ tuổi.

 

“Haizz, xem ra giới trẻ đã bị hắn làm cho thay đổi, có lẽ sau này địa vị mấy lão già chúng ta trong mắt người trẻ sẽ bị giảm sút”.

 

Lúc này cũng có nhiều người lớn tuổi đều thở dài.

 

Cho đến lúc này dù là Khổng Tề Thiên hay Caseus lên sàn đấu cũng chưa hoàn hồn.

 

“Quỳ xuống!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ giơ tay lên rồi áp tay xuống, đám người Khổng Tề Thiên lại quỳ xuống lần nữa.

 

“Bây giờ các người đã phục chưa?”, Tần Lương Ngọc cười nhạo nhìn đám người Điền Văn.
 
Chương 4552


Chương 4552

 

Anh em Điền Văn nghiến răng nhìn Tần Lương Ngọc, lúc này họ còn có thể nói được gì nữa?

 

Năm cao thủ Thiên Cảnh hợp lực lại nhưng vẫn thất bại, hơn nữa còn bại một cách thảm hại, họ còn có thể nói được gì.

 

Nhưng ngay sau đó anh em Điền Văn đột nhiên bật cười thành tiếng, chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Anh thắng bọn tôi rồi, nhưng tiếc là anh cũng bại lộ thân phận của mình”.

 

Đúng thế, có thể đánh bại liên tiếp năm người họ chỉ bằng một cái phất tay đã chứng tỏ người mặc đồ đen giết người kia chắc chắn là Tiêu Chính Văn.

 

Cả vùng ngoài lãnh thổ còn ai có thể đánh bại Ngụy Võ Hầu chỉ trong một chiêu?

 

Ngay cả Điền Văn cũng không chắc mình làm được nhưng Tiêu Chính Văn lại đánh bại liên tiếp năm người Điền Văn trong một chiêu thì giết chết Ngụy Võ Hầu có là gì?

 

“Ồ? Tôi bại lộ thân phận gì?”, Tiêu Chính Văn cười nói.

 

“Hừ! Hung thủ giết Ngụy Võ Hầu chính là anh”, Điền Khải chỉ vào Tiêu Chính Văn, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Đúng thế, hôm nay mọi người ở đây có thể chứng minh chỉ có anh mới có khả năng giết Ngụy Võ Hầu trong một chiêu. Tiêu Chính Văn, lần này anh chết chắc rồi, Ngô Thiên Hoa sẽ đánh lấy đầu anh nhanh thôi”.

 

Thậm chí Điền Văn đã không thể kiểm soát được sự vui sướng của mình nữa.

 

Đúng thế!

 

Họ thua Tiêu Chính Văn thì thế nào?

 

Tiêu Chính Văn có mạnh hơn thì có thể là đối thủ của Ngô Thiên Hoa được sao?

 

Không lâu nữa Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết trong tay Ngô Thiên Hoa, đến lúc đó còn ai dám nhắc đến chuyện hôm nay?

 

Họ vẫn có thể kiêu ngạo đứng trên cao như trước, hạ nhục mọi quy tắc, được hưởng những đặc quyền trước đó.

 

Thậm chí ngay cả Điền Khải cũng đã nhìn thấy cảnh tượng nhóm cao thủ Ngụy Vinh Kỳ tập hợp ở nước Ngụy đánh đến điện Thần Long, tìm Tiêu Chính Văn trả thù.

 

“Ý anh là chuyện Ngụy Võ Hầu sao?”, Tiêu Chính Văn lạnh nhạt bật cười, không hề căng thẳng hay lo sợ gì.

 

“Ngụy Vinh Kỳ!”

 

Điền Văn quay đầu lại nhìn Ngụy Võ Hầu ngồi trên khán đài.

 

“Anh có gọi rách cổ họng cũng không có tác dụng”, Tiêu Chính Văn còn chẳng thèm nhìn Ngụy Vinh Kỳ một cái.

 

Quả nhiên như Tiêu Chính Văn nói, Ngụy Vinh Kỳ vẫn bình tĩnh ngồi trên khán đài, không hề có ý định ra tay đánh Tiêu Chính Văn.

 

Chuyện này hơi kỳ lạ.

 

Rõ ràng vừa rồi Tiêu Chính Văn đã thừa nhận chính anh là hung thủ giết Ngụy Võ Hầu nhưng Ngụy Vinh Kỳ lại không hề động đậy?
 
Chương 4553


Chương 4553

 

“Người này… rất nguy hiểm”.

 

Hồng Ấn nhìn Ngụy Vinh Kỳ lập tức hiểu ra.

 

Nhưng ông ta cũng đánh giá cao suy nghĩ của Tiêu Chính Văn hơn.

 

Một giây sau đó cảnh tượng khiến mọi người ngạc nhiên xuất hiện, Tiêu Chính Văn giơ tay lên, Tịnh Cửu Châu xuất hiện trong lòng bàn tay anh.

 

Ánh sáng màu vàng đó chiếu đến khiến mọi người không dám nhìn thẳng, uy lực mạnh mẽ của thần khí cổ xưa khiến mọi người đều rùng mình.

 

Nhưng dù thế Triệu Thắng vẫn nhắm mắt làm ngơ, chỉ bình tĩnh nhìn Tịnh Đỉnh Châu trong tay Tiêu Chính Văn.

 

“Hắn nói tôi là người đồ đen đó, các người nghĩ sao?”, nói rồi Tiêu Chính Văn nhìn Triệu Thắng và Ngụy Vinh Kỳ.

 

Trước đó người của Triệu Thắng là Triệu Xá đã chết dưới Tịnh Đỉnh Châu, nói cách khác trong tay ai có Tịnh Đỉnh Châu thì người đó chính hung thủ giết Triệu Xá.

 

“Tuyệt đối không thể nào”.

 

Triệu Thắng nói ra mấy chữ khiến đám người Điền Văn nghẹn lời.

 

“Triệu Thắng! Anh… anh đúng là ngu ngốc. Hôm đó Triệu Xá bị Tỉnh Đỉnh Châu giết chết”, Điền Văn tức giận, thậm chí còn gào lên.

 

Không chỉ hắn mà ngay cả người xem ở đó cũng sửng sốt với câu nói của Triệu Thắng.

 

Thậm chí ngay cả Hoàng Yết cũng nhíu mày nhìn Triệu Thắng.

 

Chuyện đã xảy ra đến mức này thì câu trả lời đó có rồi, Tiêu Chính Văn chính là người đã giết Triệu Xá, đánh Ngụy Vinh Kỳ bị thương, đánh lén thế tử Thánh Giáo Đình và giết Ngụy Võ Hầu.

 

Tiêu Chính Văn đừng hòng thoát khỏi mọi chuyện.

 

Nhưng Triệu Thắng lại đáp dứt khoát như thế, xem như mình không nhìn thấy Tịnh Đỉnh Châu trong tay Tiêu Chính Văn, giấu tội cho anh.

 

“Nếu đã nói đến thế rồi thì tôi muốn anh Tiêu chỉ dạy một chút, theo anh nghĩ giữa hai người họ ai mới là người mặc đồ đen?”

 

Ngụy Vinh Kỳ cũng bỗng nói.

 

Nghe hắn nói thế, sắc mặt anh em Điền Văn trở nên khó coi.

 

Bây giờ chỉ còn việc Tiêu Chính Văn gật đầu thừa nhận nữa là xong nhưng Ngụy Vinh Kỳ lại chĩa mũi giáo về phía họ?

 

“Tôi nghĩ hai người họ đều không thể thoát được liên quan, rất có thể là thay nhau gây án”, Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.

 

“Tốt! Có câu này của anh Tiêu thì nước Ngụy tôi chỉ đành nhờ vào anh Tiêu rồi”.

 

“Cái chết của Ngụy Võ Hầu, nước Ngụy sẽ không tha, dù thế nào cũng phải để người nước Ngụy bọn tôi lấy đầu hai người họ, ai dám giành với nước Ngụy thì là kẻ thù của nước Ngụy”.

 

Ngụy Vinh Kỳ nói thế đồng nghĩa với việc không còn đường xoay sở.

 

“Tôi… Tôi không nghe lầm đấy chứ? Ngụy Vinh Kỳ…”

 

Ngay cả đám người ở đó cũng không dám tin Ngụy Vinh Kỳ sẽ nói thế.

 

“Sao… sao lại thế này?”, Điền Văn híp mắt không cam lòng nhỏ giọng tự hỏi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top