Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4514


Chương 4514

 

Thật ra các cao thủ ở địa phủ này đáng sợ nhất không phải là cảnh giới của họ mà là họ tồn tại dưới dạng thần hồn, một nguyên bản đã mất đi xác thịt trở thành hồn ma, không thể tấn công.

 

Cũng chính vì thế mà Thiên Đạo Minh Ước mới phát động nhiều người đến, thậm chí còn ép buộc các thế lực cúi đầu trước Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng lúc này ông lão đồ trắng lại đang chém chết thần hồn của địa phủ.

 

“Ông ta chính là Thanh Dương”, Trần Huy Tổ nghiến răng nói.

 

Trần Huy Tổ rất quen thuộc với Thanh Dương này. Trước khi Thanh Dương gia nhập Vạn Kiếm Cốc, ông ta là anh em kết nghĩa của Trần Thế Xung – bố ruột Trần Huy Tổ.

 

Đồng thời, cũng là kẻ thù giết bố của Trần Huy Tổ.

 

Năm đó, Trần Thế Xung và Thanh Dương được coi là bạn thân lúc nhỏ cùng nhau lớn lên, hơn nữa hai người họ còn là anh em kết nghĩa, đồng hành cùng nhau đi khắp nơi.

 

Hơn nữa, hai người gần như cùng bước vào Thiên Cảnh.

 

Trần Thế Xung không ngờ sau khi Thanh Dương đạt Thiên Cảnh, lại gia nhập Vạn Kiếm Cốc.

 

Kể từ đó, ông ta trở thành trưởng lão Thanh Dương trong Vạn Kiếm Cốc, kẻ chuyên giết các cao thủ Thiên Cảnh.

 

“Người này có danh tiếng lớn trong Vạn Kiếm Cốc là vì ông ta chỉ ra tay với cao thủ Thiên Cảnh, còn là những cao thủ vừa đột phá Thiên Cảnh.

 

“Cho dù thế lực các bên đều hận người này đến tận xương tủy, nhưng cũng chính vì sự xuất hiện của ông ta, Vạn Kiếm Cốc mới có thể ngồi vững vàng trên ngôi vị thế lực số một!”

 

Bàng Đức cũng lên tiếng.

 

Thực ra trong mấy ngàn năm qua, có rất nhiều cao thủ đột phá Thiên Cảnh ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng rất ít người có thể sống sót.

 

Chỉ cần cảnh giới của đối phương ổn định ở Thiên Cảnh cấp một, trưởng lão Thanh Dương sẽ đích thân đến thăm hỏi.

 

Cái gọi là thăm hỏi thực chất là giết chết đối phương, cũng chỉ có người thoát khỏi kiếm của trưởng lão Thanh Dương mới có thể ngồi vững ở Thiên Cảnh.

 

“Cho nên đám người Điền Văn không được coi là cao thủ Thiên Cảnh, nếu không, trưởng lão Thanh Dương đã ra tay từ lâu rồi!”

 

Bàng Đức tiếp tục giải thích.

 

“Ý của ông là ông ta dám giết mấy cậu chủ?” Tần Lương Ngọc rất ngạc nhiên khi nghe thấy điều này.

 

Dù sao bọn họ cũng là bốn cậu chủ Chiến Quốc, thế lực đằng sau bọn họ vô cùng hùng mạnh.

 

“Bốn cậu chủ Chiến Quốc thì sao? Tại sao Khổng Tề Thiên lại chạy đến chiến trường vùng ngoài vũ để đột phá? Lẽ nào chỉ vì mấy thuật phân thân sao?”

 

“Nói trắng ra, ngay cả người nhà họ Khổng cũng sợ người này vài phần, huống chi là mấy cậu chủ Chiến Quốc? Nói cho cùng, ngoại trừ nhà Doanh, sáu nước khác đều đã suy tàn từ lâu, nếu không, bọn họ cũng sẽ không bị Đại Tần thống nhất thiên hạ!”

 

Bàng Đức nhìn trưởng lão Thanh Dương trên màn hình, trầm giọng nói.

 

Trần Huy Tổ nghiến răng nói: “Thật ra những năm qua, ở vùng ngoài lãnh thổ đã có hơn mấy trăm con cháu của các thế gia đột phá đến Thiên Cảnh, nhưng tất cả đều chết dưới kiếm của ông ta!”
 
Chương 4515


Chương 4515

 

“Chính là vì cao thủ Thiên Cảnh ít hơn nhiều so với người của Vạn Kiếm Cốc, cho nên những thế gia kia chỉ có thể nhẫn nhịn, không dám đối đầu với Vạn Kiếm Cốc!”

 

Trần Huy Tổ nói thẳng ra những bí mật trăm năm nay.

 

“Ồ? Lẽ nào các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ chỉ trơ mắt nhìn ông ta làm càn sao?” Long Ngao hỏi với vẻ khó hiểu.

 

Mặc dù một hoặc hai thế gia không thể đấu với Vạn Kiếm Cốc, nhưng tất cả thế gia hợp lực lại chắc chắn không thể thua Vạn Kiếm Cốc, chưa kể còn có nhà họ Khổng lớn mạnh.

 

“Thực ra các thế lực cũng từng hợp lực chống lại, nhưng Vạn Kiếm Cốc giải thích rằng, trưởng lão Thanh Dương chỉ là muốn cọ xát với những cao thủ Thiên Cảnh này mà thôi!”

 

“Mỗi chiêu của cao thủ Thiên Cảnh đều là sát chiêu, cho nên không thể tránh khỏi sơ sót!”

 

Nói đến đây, sắc mặt của Trần Huy Tổ càng trầm xuống.

 

Năm đó, Trần Thế Xung đã bị Thanh Dương tấn công đến chết.

 

“Chẳng lẽ những thế gia này đều chịu nuốt cục tức này sao?” Tần Lương Ngọc cũng hỏi với vẻ khó hiểu.

 

Dù sao những thế lực đứng sau các thế tử đều vô cùng lớn mạnh, đặc biệt là nhà họ Khổng, càng là nhân vật thủ đoạn hơn người.

 

“Thật ra là do Thiên Đạo Minh Ước đã thỏa thuận với Vạn Kiếm Cốc nhằm khống chế các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ. Với sự hỗ trợ của Thiên Đạo Minh Ước, ngay cả nhà họ Khổng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn!”

 

“Hơn nữa thực lực của Vạn Kiếm Cốc không hề đơn giản như mọi người nghĩ! Bởi vậy, những cao thủ Thiên Cảnh chết dưới tay ông ta cũng chỉ có thể ôm hận mà chết thôi!”

 

Trần Huy Tổ thở dài, bất lực nói.

 

Không ai hiểu vị trưởng lão Thanh Dương này hơn nhà họ Trần, cũng không ai biết rõ thỏa thuận bí mật giữa Thiên Đạo Minh Ước và Vạn Kiếm Cốc hơn nhà họ Trần.

 

Có thể nói, vì để khống chế toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ, Thiên Đạo Minh Ước không từ thủ đoạn nào.

 

Chiến sự ở vùng ngoài vũ trụ vô cùng khắt khe, nhưng bọn họ vẫn giết hại các cao thủ Thiên Cảnh vừa trưởng thành của vùng ngoài lãnh thổ.

 

Hơn nữa, việc trưởng lão Thanh Dương ra tay với cao thủ Thiên Cảnh đã không còn là bí mật nữa.

 

Chưa nói đến cả vùng ngoài lãnh thổ, chỉ riêng Đông Vực đã có hơn một trăm vị cao thủ Thiên Cảnh chết dưới tay Thanh Dương.

 

Chỉ cần những nhân vật lớn ở chiến trường ngoài vũ trụ không trở về vùng ngoài lãnh thổ, thì Thiên Cảnh chính là nóc nhà của vùng ngoài lãnh thổ, tất cả những điều này đều là nhờ một mình Thanh Tĩnh.

 

“Như vậy có nghĩa là ông ta ít nhất cũng phải là Thiên Cảnh cấp hai?” Long Nguyệt nhíu mày hỏi.

 

“Không phải!”

 

Trần Huy Tổ khẽ lắc đầu nói: “Ông ta cũng chỉ là Thiên Cảnh cấp một là thôi! Chỉ là người này đã từng đạt đến trạng thái Thiên Cảnh đỉnh cao, vì vậy bất khả chiến bại trong những người cùng cấp bậc!”

 

“Cái gì?”

 

Ngay cả Tần Lương Ngọc sống ở vùng ngoài lãnh thổ lâu năm cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Có thể bất khả chiến bại ở cảnh giới Thiên Cảnh, có thể tưởng tượng được ông ta mạnh đến cỡ nào!

 

Nhưng cho dù đối phương ở cảnh giới nào, đối mặt với kẻ thù giết bố, trong mắt Trần Huy Tổ vẫn nồng đậm sát khí.

 

“Người này vô cùng nguy hiểm, vì vậy không được kích động gây sự với ông ta!” Trần Huy Tổ thở dài nói.

 

Cho dù ông ta muốn báo thù cho bố, nhưng ông ta cũng phải đối mặt với thực tế rằng cảnh giới của ông ta khác biệt quá lớn so với đối phương!
 
Chương 4516


Chương 4516

 

Cho dù ông ta có thể đạt tới Thiên Cảnh trong vòng một trăm năm, thì làm sao một tiểu bối mới bước vào Thiên Cảnh có thể là đối thủ của cao thủ Thiên Cảnh bất khả chiến bại được?

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đang ngồi trong sảnh lớn, quan sát tình hình ở thành Minh Nguyệt.

 

Nhưng điều mà Tiêu Chính Văn quan tâm hơn cả là những sợi tơ đen bay trong gió trên những phần mộ.

 

Những sợi tơ này giống hệt như những gì anh đã thấy ở Minh Hà.

 

Hơn nữa, trên những sợi tơ này còn có một tia máu mờ nhạt, càng thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn.

 

“Giữa âm phủ và Minh Hà chắc chắn có mối quan hệ nào đó, nếu không những thứ này sẽ không xuất hiện ở đây!” Tiêu Chính Văn nhìn những sợi tơ trên màn hình, trầm giọng nói.

 

Nếu giữa Minh Hà và âm phủ không có quan hệ gì, thì những sợi tơ này có lẽ sẽ không xuất hiện ở Minh Hà, hoặc không nên xuất hiện ở âm phủ, nói tóm lại, chúng không thể đồng thời xuất hiện ở hai phía.

 

Những sợi tơ này khác với những sợi tơ bình thường. Trước đây Tiêu Chính Văn đã từng thử cắt đứt chúng, nhưng cho dù Tiêu Chính Văn dùng kiếm Tần Vương, cũng không hề tổn hại gì.

 

“Được rồi, đặt chuyện báo thù sang một bên đã, sớm muộn gì cũng có cơ hội! Ưu tiên hàng đầu bây giờ là khí vận Thiên Khu, chuẩn bị cho tốt đi!” Tiêu Chính Văn vỗ nhẹ lên vai Trần Huy Tổ, nói.

 

Nghe vậy, Trần Huy Tổ quay lại nhìn Tiêu Chính Văn, trong mắt đầy vẻ cảm kích.

 

Tiêu Chính Văn không cần nói thẳng, ông ta cũng hiểu được ý của Tiêu Chính Văn, có nghĩa là một ngày nào đó, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ báo thù cho nhà họ Trần.

 

Lúc đó, nếu không phải Trần Huy Tổ đang du học ở nước ngoài thì e rằng cũng đã trúng độc trong tay người này rồi!

 

Lúc ông ta vội vã trở về nhà họ Trần, cả nhà họ Trần đã trở nên hoang tàn.

 

Bố mẹ ông ta đều chết thảm trong vũng máu, hơn ba trăm người nhà họ Trần đều chết thảm, không một ai sống sót.

 

Bây giờ cả nhà họ Trần đều đã bị tiêu diệt, đương nhiên không có thế lực nào dám đứng ra bất bình và đòi lại công bằng cho nhà họ Trần.

 

Lúc Trần Huy Tổ trở về nhà tổ của nhà họ Trần, khóc lóc kể cho gia chủ nhà họ Trần nghe về chuyện này, những gì ông ta nhận được chỉ là một câu trả lời lạnh lùng.

 

“Cậu ở vùng ngoài lãnh thổ nên chắc biết rõ đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé!”

 

Đây cũng là một trong những lý do tại sao Trần Huy Tổ lại gia nhập điện Thần Long và đi theo Tiêu Chính Văn vì một câu nói trượng nghĩa.

 

Bởi vì chỉ có Tiêu Chính Văn mới coi trọng sinh mệnh hơn tất cả mọi thứ. Một người bình thường cũng có được sự coi trọng ở chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Trần Huy Tổ đã không còn sùng bái nhà họ Trần nữa.

 

Đối mặt với Tiêu Chính Văn, Trần Huy Tổ không nói thêm gì nữa, chỉ cần một câu của Tiêu Chính Văn là đủ rồi!

 

Sau khi giải tán, Tần Lương Ngọc đến phủ thành chủ của thành Thiên Khu để xử lý các thủ tục liên quan.

 

Nhưng Tần Lương Ngọc vừa đến thành Thiên Khu đã thu hút sự chú ý của tất cả các bên.

 

Dù sao trước đây Tần Lương Ngọc cũng sỉ nhục đám người Điền Văn trước mặt mọi người ở cổng phủ Động Thiên Hoa.

 

Điền Văn là một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc, đừng nói là sỉ nhục công khai, mà người bình thường còn không có dũng khí phản bác một lời.

 

Vì vậy, dọc đường đi, rất nhiều người chủ động tiến lên chào hỏi Tần Lương Ngọc.

 

“Tiêu Chính Văn không còn nữa, vậy mà người của điện Thần Long vẫn ngạo mạn như vậy. Nếu Tiêu Chính Văn còn sống, không biết hôm nay Điền Văn có thể sống sót rút lui hay không!”

 

Không ít người nhìn theo bóng lưng của Tần Lương Ngọc, thầm đoán già đoán non trong lòng.

 

Dù sao ngay từ đầu Tiêu Chính Văn cũng rất ngang ngược, ngay cả Tử Dư và Tử Cống đều bị Tiêu Chính Văn làm cho bẽ mặt, bây giờ lại làm loạn thành Thiên Khư thì có là gì?”
 
Chương 4517


Chương 4517

 

Đừng thấy tin tức Tiêu Chính Văn chết đã truyền đi được hơn nửa năm mà lầm, những chuyện huy hoàng mà Tiêu Chính Văn từng làm vẫn được khá nhiều người khắc ghi vào lòng.

 

Dù sao anh cũng đã làm rất nhiều việc mà nhiều người muốn nhưng lại không dám làm.

 

Trước giờ dù là vài gia tộc lớn, tông môn lớn cũng từng chịu rất nhiều sự đối xử bất công nhưng không ai dám công khai phản kháng.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn đã phá vỡ quy tắc này, anh khiến các thế lực ngoài lãnh thổ đều thấy được một tia hy vọng kháng cự.

 

Dù sao bất kể là ai, dù là một dân thường cũng có tôn nghiêm của mình, sao có thể dễ dàng cho phép người khác giẫm đạp lên mình?

 

Tiêu Chính Văn quay sang nói với mấy người Tần Lương Ngọc: “Mọi người ăn chút gì đó trước đi”.

 

Tần Lương Ngọc gật đầu, Trần Huy Tổ cũng đành đứng lên đi theo Tần Lương Ngọc ra ngoài.

 

“Tiền bối Bàng, không biết quán ăn nơi này ở đâu nhỉ?”, Tần Lương Ngọc hỏi Bàng Đức.

 

Thật ra người vào ở trong phủ Động Thiên Hoa hầu hết đều tập trung tinh thần vào việc tu luyện, dù sao đất thánh ngoài lãnh thổ chỉ có nhiêu đó thôi, hơn nữa đều bị các thế lực lớn độc chiếm.

 

Bình thường chỉ có mấy thế tử của các thế lực lớn đó mới có thể được hưởng đãi ngộ tu luyện ở đất thánh.

 

Thế nên yêu cầu với ăn uống không cao như vậy.

 

Bàng Đức chỉ về hướng Tây Bắc nói: “Bên kia có vài quán khá ngon, mọi người có thể đến đó thử xem”.

 

“Cảm ơn”.

 

Tần Lương Ngọc chắp tay với Bàng Đức, sau đó dẫn mọi người đi về hướng Tây Bắc.

 

“Yên tâm đi, nếu Long Vương đã nói muốn báo thù giúp ông thì sẽ có ngày trả được mối thù của nhà họ Trần”, Long Hình vỗ vai Trần Huy Tổ nói.

 

Thật ra ba vị Long Tôn cũng đều có xuất thân lận đận, anh em trong điện Thần Long cũng có không ít người đều là trẻ mồ hôi không cha không mẹ.

 

Mấy người như họ có ai không có thâm thù đại hận đâu.

 

Mà từ ngày họ gia nhập vào điện Thần Long, mọi người đều trở thành người một nhà.

 

Cảm nhận được sự quan tâm của mấy người Long Hình với mình, Trần Huy Tổ cũng cảm thấy ấm áp.

 

Thật ra từ trước đến nay Trần Huy Tổ thiếu thốn nhất vẫn là tình cảm của người nhà, trong thế giới ngoài lãnh thổ, lòng người luôn nguội lạnh, dù là người thân họ hàng cũng lạnh nhạt với nhau.

 

Cảm giác đã lâu không cảm nhận được này khiến vành mắt Trần Huy Tổ ươn ướt.

 

Đi đến một thành phố nằm ở phía Tây Bắc, đập vào mắt là một tòa nhà cao bốn tầng được trang hoàng khá cổ kính nhưng lại không mất đi vẻ xa hoa, trên tấm bia được nạm bằng vàng ghi bốn chữ khá lớn “Quán rượu nhà Tần”.

 

Tần Lương Ngọc chỉ vào đó nói: “Vào quán này đi”.

 

Nói rồi mấy người Tần Lương Ngọc đáp xuống thành.

 

Trên đường đi có không ít người đều bước đến chào Tần Lương Ngọc.
 
Chương 4518


Chương 4518

 

Dù sao rất nhiều người đã nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy ở trước cửa phủ Động Thiên Hoa, người có thể khiến đám người Điền Văn nể phục rời đi đều là những nhân vật tầm cỡ đáng để kết bạn.

 

Cho dù họ đến từ thế lực nào, không chừng tương lai có thể trở thành chỗ dựa của mình.

 

Không lâu sau mấy người Tần Lương Ngọc đã đến trước quán rượu, mặc dù trên đường người qua kẻ lại khá sầm uất nhưng trong quán lại vắng lặng, có vài người khác vừa đi vào quán cũng bị chặn lại trước cửa.

 

“Thật xin lỗi, hôm nay có một nhân vật tầm cỡ bao trọn nơi này, hay là các vị cứ đến nơi khác, hôm khác lại đến nhé?”, một chàng trai khoảng hơn hai mươi tuổi nhanh chân bước đến, mỉm cười nói.

 

Không để mấy người Tần Lương Ngọc lên tiếng, trên lầu vang lên một giọng nói lạnh lùng: “Không cần đâu, để họ lên đi”.

 

Nghe thế Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, người nói chính là Điền Văn.

 

Sau khi Điền Văn lên tiếng, người đi trên đường cũng đều đồng loạt tụ tập lại chỗ quản rượu nhà Tần này.

 

“Thành chủ Tần, chuyện này…”, Long Nguyệt do dự nhìn Tần Lương Ngọc.

 

“Đã đến rồi thì cứ vào thôi”.

 

Nói rồi Tần Lương Ngọc dẫn mọi người đi lên.

 

Vừa lên đến tầng hai, mấy người Tần Lương Ngọc nhíu mày.

 

Chỉ thấy trong cả sảnh lớn ở tầng hai đều toàn là người đang quỳ dưới đất.

 

Mặc dù nhà họ Tần cũng xem như có thực lực ở trong thành nhưng gặp cậu chủ Chiến Quốc, nhất là người kế vị như Điền Văn cũng phải hành lễ quỳ xuống.

 

“Phục vụ, làm phiền cậu cho chúng tôi một phòng VIP”, Tần Lương Ngọc nói với chàng trai phía sau.

 

Dù sao vừa mới đến nên Tần Lương Ngọc không muốn gây mâu thuẫn gì với Điền Văn, tránh thêm chuyện rắc rối.

 

Phục vụ do dự rồi nói với Tần Lương Ngọc: “Các vị mời đi bên này”.

 

Nói rồi phục vụ dẫn Tần Lương Ngọc đến một căn phòng gần cửa sổ, lúc này đám người Điền Văn đang ở cách vách.

 

Đến khi mấy người Tần Lương Ngọc gọi món ăn, người trong sảnh lớn vẫn còn nghiêm túc quỳ dưới đất, ngay cả chàng trai đem thức ăn lên cho họ cũng phải quỳ xuống khi bước đến trước cửa phòng ViP, sau đó mới cẩn thận bưng món ăn lên.

 

Thấy thế, Tần Lương Ngọc nhíu mày nói: “Phục vụ, đứng lên đi, cậu làm thế không thấy bất tiện à?”

 

Nhưng không chỉ người trong sảnh lớn bên ngoài không động đậy mà phục vụ cũng không dám ngước lên.

 

“Đứng lên đi”.

 

Long Hình giơ tay ra muốn đỡ phục vụ dậy, nhưng ngay sau đó một sức mạnh vô hình ép Long Hình lùi về sau mấy bước.

 

“Hả?”

 

Sắc mặt Long Hình thay đổi, ánh mắt lóe lên tia sát khí nhìn về hướng cách vách.

 

Sức mạnh vừa rồi đánh từ phía cách vách.

 

“Tôi không gật đầu, ai dám đứng lên”.
 
Chương 4519


Chương 4519

 

Cách vách lại vang lên giọng nói lạnh như băng của Điền Văn.

 

“Phòng VIP này là bọn tôi đặt, trong phòng của chúng ta hình như không bị cậu chủ ràng buộc đâu nhỉ? Tôi khuyên các vị tốt nhất đừng gây chuyện vô cớ”.

 

Vẻ mặt Tần Lương Ngọc cũng trở nên lạnh lùng, không nhường bộ nói.

 

“Bà dám nói chuyện với tôi bằng giọng điệu này à?”

 

Điền Văn quát một tiếng, sau đó bức tường được làm bằng gỗ lập tức trở thành đống nát vụn.

 

Bức tường bị đánh vỡ, hai căn phòng sát nhau cũng thông với nhau, anh em Điền Văn và đám người Khổng Tề Thiên lạnh lùng nhìn về phía mấy người Tần Lương Ngọc.

 

“Xem ra người Đông Vực các người không có quy tắc gì cả”, Errdogan cười nhạo nói.

 

Hai anh em Điền Văn đã nghẹn một bụng tức nãy giờ, lúc này đâu có thể nhịn được nữa.

 

Lúc ở trước cửa phủ Động Thiên Hoa, chính mấy người Tần Lương Ngọc đã khiến đám Điền Văn mất mặt, vừa rồi Điền Văn cho mấy người Tần Lương Ngọc vào trong cũng chỉ là để dạy cho họ một bài học nhớ đời.

 

“Haizz, đều trách bọn tôi bình thường thiếu quản giáo, để mọi người cười chê rồi”.

 

Điền Văn lạnh lùng đứng lên, khí tức quanh người bỗng dâng lên, sát khí trong mắt như có thực thể.

 

Thật ra mấy cái gọi là nhân nghĩa đạo đức của nhà nho chẳng qua chỉ là mấy thứ rỗng tuếch trước mặt cường giả thôi, chỉ cần đối mặt với kẻ yếu, nhân nghĩa đạo đức gì đó đều bị họ vứt ra sau gáy.

 

Nếu không mấy ngàn năm nay của Hoa Quốc, đám bắt nạt khinh thường nhân dân, ức hiếp con gái cũng sẽ không làm quan chức trong giới chính trị.

 

Lúc này anh em Điền Văn đằng đằng sát khí đứng lên, đã có ý định làm hung dữ với họ.

 

Dù sao với tư cách là cậu chủ Chiến Quốc, ngoài thân phận cao quý, thực lực của họ cũng không phải là thứ mà đám người Tần Lương Ngọc có thể so bì.

 

Nếu vừa rồi không phải sợ thế lực đằng sau phủ Động Thiên Hoa thì họ đã ra tay đánh đám người Tần Lương Ngọc rồi chứ đâu cần đợi đến bây giờ.

 

Thấy anh em Điền Văn bước đến với cả người đầy sát khí, Trần Huy Tổ lập tức đứng lên chặn trước mặt Tần Lương Ngọc.

 

Nhưng Tần Lương Ngọc lại không thèm liếc nhìn anh em Điền Văn một cái, vẫn thưởng thức trà ngon, bình thản nói: “Cứ để chúng ra tay đi, tôi muốn chứng kiến uy phong của hai cậu chủ một chút”.

 

Nghe bà ta nói thế, sắc mặt Điền Văn lại trở nên u ám, mặt mũi méo mó trợn mắt nhìn Tần Lương Ngọc: “Bà nghĩ bây giờ vẫn còn là lúc Tiêu Chính Văn còn sống à?”

 

“Hôm nay tâm trạng của tôi khá tốt, để lại cho các người một mạng. Nhưng không nếu cứ tiếp tục có quy tắc như vậy nữa thì tôi sẽ ra tay dạy dỗ các người quy tắc làm người thay Tiêu Chính Văn”.

 

Đây đã không phải là lần đầu Tần Lương Ngọc không nể mặt họ rồi, điều càng khiến Điền Văn không thể chịu được là Tần Lương Ngọc còn dám láo xược trước mặt Caseus và Errdogan như thế, đúng là không xem cậu chủ Chiến Quốc là hắn ra gì mà.

 

Xem Điền Văn hắn là người dễ bị bắt nạt như vậy sao?

 

Mặc dù không thể xem thường thực lực của Tần Lương Ngọc nhưng cũng phải xem thử đang so với ai.

 

Trước mặt cậu chủ Chiến Quốc, Tần Lương Ngọc không hề có khả năng để so bì.
 
Chương 4520


Chương 4520

 

Điền Văn vừa dứt lời, bầu không khí trên tầng hai trở nên ngột ngạt, bí bách.

 

“Điền Văn, chỉ cần cậu dám ra tay, tôi có thể đảm bảo người bị đánh ngày hôm nay chắc chắn là cậu”, Tần Lương Ngọc không hề sợ nói.

 

“Gì cơ? Tôi sẽ bị đánh hả? Đúng là nực cười! Tôi muốn xem thử ai dám động vào tôi”, Điền Văn bật cười nói.

 

Không chỉ Điền Văn đang cười nhạo mà ngay cả Caseus và Errdogan cũng nhìn Tần Lương Ngọc với ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc.

 

Điền Văn có thân phận gì chứ?

 

Đó là người thừa kế nước Tề đấy.

 

“Hừ, đừng nói là điện Thần Long các người, dù là thành chủ thành Thiên Khu, chỉ cần dám động vào một đầu ngón tay của Điền Văn, Thánh Giáo Đình tôi cũng không buông tha cho người đó”.

 

Caseus cười mỉa đe dọa.

 

“Còn gia tộc Zesis tôi nữa”, Errdogan cũng nói theo.

 

Thấy Caseus và Errdogan đều ủng hộ mình, Điền Văn cũng càng đắc ý, bật cười nói: “Nghe thấy rồi chứ”.

 

“Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa tôi và các người”.

 

“Các người nghĩ bốn cậu chủ Chiến Quốc bọn tôi là người mà các người có thể đắc tội được sao? Nói cho các người biết, giết các người chỉ như nghiền chết một con kiến thôi”.

 

“Tôi! Điền Văn! Thử hỏi tất cả người trong thành Thiên Khu xem ai dám động vào tôi”.

 

Giọng Điền Văn có truyền chân âm vào nên lập tức truyền ra khắp thành Thiên Khu.

 

Nhưng hắn vừa dứt lời, một vầng sáng cuốn theo sức gió ập đến xoẹt qua mặt Điền Văn.

 

Cú đánh này như bay đến từ chân trời, có vẻ như chưởng gió vô hình vô dạng nhưng cho dù là Điền Văn hay Điền Khải cũng sớm đã có cảnh giác.

 

Nhưng biết rõ chưởng gió đánh tới, họ cũng không xem đó là chuyện lớn gì, dù sao họ cũng đã là cao thủ Thiên Cảnh rồi.

 

Ít nhất người có thể uy hiếp được họ trong thành Thiên Khu chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng những người đó sao lại ra tay với họ?

 

Chỉ là sau khi cú đánh đó đến gần, anh em Điền Văn đột nhiên thay đổi sắc mặt.

 

Ngay cả Caseus cũng đổi sắc.

 

“Bốp!”

 

Một âm thanh cực kỳ rõ vang vọng khắp tầng mây.

 

Cú đánh này khiến Long Hình cũng phải thầm bái phục.

 

Một cú đấm vang khá vang, hơn nữa còn cách đến hàng ngàn mét, không chỉ đánh rất chuẩn xác mà còn có thể khiến Điền Văn và Điền Khải đỡ lấy cú đánh trông cực kỳ bình thường này bằng mặt của họ, có thể nhìn ra thực lực của đối phương không hề thấp.

 

Mặt Điền Văn và Điền Khải lập tức in hằn một dấu tay đỏ ửng.

 

Có thể thấy được đây chắc hẳn là một bàn tay thon dài, mảnh khảnh từ dấu tay trên mặt hai người kia, hơn nữa vì dùng lực khá đều nên năm ngón tay cũng cực kỳ rõ nét.

 

Cú tát này đánh lên mặt hai người họ, không bị thương gì nghiêm trọng nhưng lại đang sỉ nhục hai người.
 
Chương 4521


Chương 4521

 

Dù sao Điền Văn cũng là người thừa kế nước Tề, Điền Khải lại là con của vương thất nước Tề, với thân phận của họ, ai lại dám đánh hai người trước mặt nhiều người vậy chứ?

 

“Cú tát này là quà gặp mặt tặng cho các người, các người có ý kiến gì không?”

 

Một giọng nói vang lên, chỉ thấy ở phía đằng xa một người phụ nữ xinh đẹp như tiên bay đến.

 

Người phụ nữ vừa xuất hiện ngay cả những người vây quanh bên dưới đều ngơ ngác.

 

Nếu nói thế giới này có một kiểu xinh đẹp có thể khiến tất cả đàn ông nghiêng ngả thì người phụ nữ này là đại diện cho cái đẹp đó.

 

Sự xinh đẹp của cô ta đã không thể miêu tả bằng từ nghiêng nước nghiêng thành nữa, mà là cái đẹp khiến người ta cả đời không thể quên, khiến người ta nhung nhớ cả ngày lẫn đêm.

 

Người phụ nữ mặc bộ đồ trắng cổ trang, vải mỏng màu hồng nhạt tung bay trong gió, đôi mắt rạng ngời ẩn chứa vẻ quyến rũ lòng người.

 

Khi đến trên bầu trời quán rượu nhà Tần, người phụ nữ mới thả chậm bước chân đáp xuống.

 

Cô ta nở nụ cười khinh thường và xem thường, đôi mắt liếc nhìn đám người Điền Văn.

 

Phía sau cô ta còn có Ngụy Vinh Kỳ và hai thị vệ Kim Giáp.

 

Caseus nuốt nước bọt, cúi đầu xuống, thậm chí còn không dám thở mạnh.

 

Đừng thấy người phụ nữ trước mặt đẹp như tiên mà lầm, vùng ngoài lãnh thổ có ai mà không biết cô ta giết người không chớp mắt.

 

Một khi khiêu khích cô ta thì chính là ác mộng cả đời.

 

Dù là Thánh Giáo Đình hay gia tộc Zesis cũng không dám đắc tội.

 

Khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt, anh em Điền Văn toát cả mồ hôi hột.

 

Người phụ nữ này không ai khác chính là Ngô Thiên Hoa.

 

Ngay cả Khổng Tề Thiên khi nhìn thấy Ngô Thiên Hoa cũng vô thức kéo giãn khoảng cách với anh em Điền Văn.

 

Người phụ nữ này quả thật rất khó đối phó, quan trọng cô ta là người thân của Ngô Khởi, đắc tội với người này, Ngô Khởi chắc chắn sẽ mở đại hội tàn sát.

 

Đó là một người tàn nhẫn có thể tàn sát cả vợ và con gái của mình, so với mấy kẻ âm mưu nham hiểm như nhà họ Khổng thì đó là một sự tồn tại gần như biến thái.

 

“Bị vả vào mặt nhanh như thế sao?”, Tần Lương Ngọc mím môi cười.

 

“Không phải nói chứ cú tát lúc nãy đánh cũng chuẩn xác ghê, ngay cả năm ngón tay cũng thấy rõ mồn một. Nếu là ở thế tục của bọn tôi, chỉ cần Điền Văn đến sở cảnh sát báo án, chỉ dựa vào dấu vân tay có thể phá án trong vòng một ngày đó”, Long Hình cũng chế giễu nói.

 

Long Nguyệt cười mỉa nói: “Chẳng phải vừa rồi anh em họ còn nói muốn thay Long Vương dạy chúng ta làm người sao? Sao vậy, còn chưa ra tay đã bị người khác dạy dỗ rồi cơ à?”

 

“Không chỉ là thành chủ Tần, ngay cả bọn tôi cũng sẽ không đánh trả, hai cậu chủ đừng khách sáo, nếu bọn tôi chớp mắt thì không được tính là người điện Thần Long nữa”.

 

Long Hình và Long Nguyệt cũng rót thêm chân âm vào giọng của mình, lập tức truyền đi khắp cả thành Thiên Khu, mọi người đều nghe rất rõ, lúc này anh em Điền Văn đã cực kỳ khó xử.
 
Chương 4522


Chương 4522

 

Chỉ trong thời gian mấy câu đơn giản, Ngô Thiên Hoa đã xuất hiện trong phòng VIP.

 

“Các người đừng sợ, hôm nay tôi không muốn giết các người, chỉ thu một chút lợi ích từ các người thôi”.

 

Nói rồi ánh mắt Ngô Thiên Hoa lóe lên tia tia sáng, nhưng ngay sau đó chỉ thấy cô ta phất nhẹ tay áo, hai luồng sức mạnh bay ra.

 

“Bốp bốp bốp!”

 

Lần này không phải là anh em Điền Văn bị đánh, ngay cả Caseus và Errdogan cũng bị cô ta dứt khoát cho hai bạt tai.

 

“Hừ! Hai người mà cũng xứng tự gọi là cậu chủ à? Đúng là mặt dày không biết xấu hổ”.

 

“Tôi cứ nghĩ các người đã đột phá Thiên Cảnh thì mở lòng một chút, nhưng bây giờ xem ra người bên nhà họ Khổng không phải là tiểu nhân thì chính là đê hèn”.

 

Cô ta nói thế, Ngụy Vinh Kỳ cười nhạo sải bước đi vào phòng VIP.

 

Lúc này anh em Điền Văn không dám thở mạnh.

 

Họ đã chắc chắn Ngụy Vinh Kỳ sẽ đến nên cố ý tránh khỏi đoàn xe của nước Ngụy, còn chạy đến quán rượu nhà Tần bao trọn chỗ này.

 

Nhưng không ngờ vẫn đụng phải Ngụy Vinh Kỳ.

 

Điều này chứng tỏ Tần Lương Ngọc đã tiết lộ tung tích của họ cho đám người Ngụy Vinh Kỳ.

 

Họ không dám nổi giận với Ngô Thiên Hoa nhưng lại nhìn sang Tần Lương Ngọc với ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.

 

“Lúc trước đã từng cảnh cáo các người sẽ bị đánh đấy thôi nhưng các người lại không nghe, còn dám công khai nói lớn tiếng, đây chính là chỗ sai của các người”, Tần Lương Ngọc khẽ cười nói.

 

“Bà… bà dám hại bọn tôi”.

 

Điền Văn nghiến răng, đôi mắt toát ra sát khí nhìn chằm chằm Tần Lương Ngọc.

 

Lời bà ta nói đã quá rõ ràng rồi, sở dĩ Ngô Thiên Hoa có thể tìm được họ là do Tần Lương Ngọc gửi thư báo, đây là đang công khai thừa nhận trước mặt họ.

 

“Sao hai cậu chủ không nhận thức được đạo lý quan trọng như thế? Chuyện đã đến nước này các cậu nên nghĩ làm thế nào để sống sót kìa. Cô gái này chỉ nói không giết các cậu nhưng không nói các cậu sẽ không bị tàn phế”.

 

Tần Lương Ngọc bưng tách trà lên nhấp một hớp, khẽ cười nhìn cảnh tượng trước mắt.

 

Nghe thế anh em Điền Văn hoảng sợ sắc mặt trắng bệch.

 

Tần Lương Ngọc nói không sai, Ngô Thiên Hoa chỉ nói không giết họ nhưng không nói sẽ không khiến họ đứt tay gãy chân.

 

Thấy anh em Điền Văn sợ đến mức mặt không còn giọt máu, Ngụy Vinh Kỳ khinh thường cười nói: “Các người yên tâm, hôm nay chỉ là trừng phạt nhỏ thôi, nhưng tương lai giữa chúng ta vẫn còn dài”.

 

“Chúng ta cứ từ từ thanh toán món nợ đó, chắc chắn sẽ để hai người hài lòng”.

 

Nói rồi Ngụy Vinh Kỳ và Ngô Thiên Hoa đứng lên đi ra khỏi phòng VIP.

 

Tần Lương Ngọc đặt tách trà xuống, đứng lên đi ra ngoài.

 

Đám người Điền Văn vừa định đuổi theo, Ngô Thiên Hoa lạnh lùng nói: “Các người đã trúng phải trận pháp Nhiếp Hồn của tôi, ngày sau của chúng ta còn dài, mong hai cậu chủ phải giữ sức khỏe, đến lúc đó đừng để tôi thất vọng”.
 
Chương 4523


Chương 4523

 

“Nếu không nước Tề cách xa ngàn dặm sẽ bị xóa sổ”.

 

Cái gì?

 

Trận pháp Nhiếp Hồn?

 

Lòng Điền Văn và Điền Khải chùng xuống, ngay cả họ cũng không biết trúng kế của Ngô Thiên Hoa từ lúc nào, hơn nữa trận pháp Nhiếp Hồn này cực kỳ thâm độc, sẽ từ từ ăn mòn thần hồn của con người.

 

Cho đến khi bị giày vò đau đớn đến chết.

 

Đây cũng là một trong các thủ đoạn đáng sợ nhất của Ngô Thiên Hoa, trước đó từng có cao thủ Thiên Cảnh cấp hai vì trúng phải trận pháp Nhiếp Hồn của cô ta mà khi chết vô cùng thảm thương, cuối cùng thậm chí còn tự chém đầu mình để kết thúc nỗi đau đớn.

 

Tần Lương Ngọc sải bước đến trước cửa phòng VIP, đột nhiên xoay người lại nói với anh em Điền Văn: “Hai cậu chủ, nếu còn không ra tay thì chúng tôi phải đi rồi”.

 

Lúc này, hai anh em Điền Văn đâu còn có thời gian rảnh quan tâm đến Tần Lương Ngọc?

 

Trúng trận pháp Nhiếp Hồn của Ngô Thiên Hoa cũng không phải là một việc nhỏ, nghĩ đến cái chết cực kỳ đau đớn, hai người họ đều lạnh cả sống lưng!

 

Nhìn thấy đám người Tần Lương Ngọc nghênh ngang đi ra khỏi quán rượu nhà Tần, mọi người vây xem xung quanh lần lượt nhìn họ bằng ánh mắt sùng bái!

 

Đây chính là lần thứ hai trong một ngày, họ sỉ nhục cậu chủ Chiến Quốc trước mặt mọi người, hơn nữa còn không tổn hại một cọng lông sợi tóc nào!

 

Bởi vậy có thể thấy, mặc dù Tiêu Chính Văn không còn nữa, nhưng không thể khinh thường điện Thần Long!

 

“Cho dù tôi có chết, cũng tuyệt đối không để cho các người sống yên ổn”.

 

Khí tức xung quanh Điền Văn đột nhiên thay đổi, vung thanh kiếm dài bay thẳng đến sau lưng Ngô Thiên Hoa và Ngụy Vinh Kỳ, chém ra nhát kiếm kinh thiên động địa!

 

Một luồng ánh sáng mang theo sức ép, lao thẳng về phía Ngô Thiên Hoa!

 

Kiếm quang gần như ngay lập tức xuyên qua vạn dặm, tạo nên chấn động lớn ở trên không trung!

 

Ngô Thiên Hoa chỉ khẽ vung lên ống tay áo, trong phút chốc, năng lượng kiếm khí cuồng bạo biến mất không còn tăm hơi!

 

“Dám ra tay với chị đây, cậu còn quá yếu! Nhưng tôi rất thích nhìn bộ dạng chật vật giãy giụa của cậu, quá thê thảm!”, Ngô Thiên Hoa để lại cho mọi người một nụ cười mê hoặc chúng sinh, rồi chân đạp ánh sáng rời đi!

 

Nhìn bóng dáng đã đi xa của Ngô Thiên Hoa, khuôn mặt của Điền Văn như thể sắp chảy nước!

 

Sở dĩ vừa rồi bọn họ không dám ra tay, là vì lo lắng mình sẽ chết dưới tay Ngô Thiên Hoa!

 

Tuy nhiên, không ai ngờ người phụ nữ độc ác này lại thực sự thi triển trận pháp Nhiếp Hồn trên người bọn họ!

 

“Chạy đi đâu hả?”

 

Bóng dáng Điền Khải chợt lóe lên, lập tức đuổi theo sau.

 

Nhưng người mà hắn đuổi theo lại là đám người Tần Lương Ngọc, không phải là Ngô Thiên Hoa!
 
Chương 4524


Chương 4524

 

Điền Khải và Điền Văn khác nhau, hắn không phải người kế vị của nước Tề, đắc tội không nổi với Ngô Thiên Hoa, chỉ cần hắn dám ra tay với Ngô Thiên Hoa thì có thể bị chém chết tại chỗ!

 

Nhưng Tần Lương Ngọc lại không phải như vậy, chưa kể đến việc hại hắn bị nhục nhã trước mặt mọi người hai lần, còn hại hắn trúng trận pháp Nhiếp Hồn của Ngô Thiên Hoa, nếu cứ để Tần Lương Ngọc bình yên rời đi, sao hắn có thể cam tâm được chứ?

 

Nhưng khi hắn đuổi theo ra khỏi quán rượu nhà Tần, bóng dáng của đám người Tần Lương Ngọc còn đâu nữa?

 

Sau khi tìm kiếm xung quanh một lúc lâu mà không có kết quả, Điền Khải cũng chỉ có thể trở về phòng VIP với sắc mặt u ám.

 

“Giết không được Ngô Thiên Hoa, cũng phải kéo Tần Lương Ngọc làm đệm lưng cho chúng ta”, mắt Điền Khải toát ra sát khí ngùn ngụt!

 

Tần Lương Ngọc đã gián tiếp lấy đi mạng sống của cả hai người bọn họ!

 

Tuy rằng người ra tay là Ngô Thiên Hoa, nhưng nếu không có Tần Lương Ngọc thì sao Ngô Thiên Hoa có thể tìm được tung tích của bọn họ?

 

Chỉ cần Ngô Thiên Hoa kích hoạt trận pháp Nhiếp Hồn thì bọn họ đều có khả năng chết một cách vô cùng thê thảm bất cứ lúc nào!

 

Nó giống như có một quả bom hẹn giờ quấn vào người, điều đáng sợ không phải là giây tiếp theo quả bom sẽ phát nổ, mà là không biết khi nào nó sẽ nổ.

 

Loại tra tấn tâm lý này gần như có thể khiến người ta hoàn toàn phát điên!

 

Trước đây, bọn họ còn nghĩ rằng Ngụy Vinh Kỳ sẽ không trả thù bọn họ ở thành Thiên Khu, nhưng bây giờ xem ra bọn họ đã đoán sai, bởi vì Ngụy Võ Hầu chết, nước Ngụy đã hoàn toàn bị chọc giận!

 

Thậm chí không màng đến mặt mũi của thành Thiên Khu, cũng phải ra tay!

 

“Chẳng trách bọn họ lại không hề sợ hãi, hoá ra là có quan hệ với Ngụy Vinh Kỳ”, sắc mặt Điền Văn u ám nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Sớm biết như thế thì sau khi Tiêu Chính Văn chết ở Minh Hà, lẽ ra phải nhổ cỏ tận gốc”, Điền Khải tức giận không thôi, nếu xử lý điện Thần Long sớm hơn một chút thì bây giờ làm gì có nhiều rắc rối như vậy?

 

“Diệt trừ bọn chúng cũng không phải là việc khó, theo tôi được biết, Vạn Kiếm Cốc đã tuyên bố lần tranh đoạt khí vận lần này, không ai được phép cử cao thủ Thiên Cảnh lên sàn đấu!”

 

“Đến lúc đó, nếu chúng ta nhằm vào bọn chúng, cho dù Tần Lương Ngọc mọc ra cánh cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi!”, Caseus ở bên cạnh đột nhiên nói.

 

Những gì xảy ra với anh em Điền Văn, cũng là hồi chuông cảnh báo với Caseus.

 

Đám người ở điện Thần Long, không chỉ Tiêu Chính Văn có sức uy hiếp lớn, ngay cả đám người Tần Lương Ngọc cũng không phải là loại người dễ đối phó. Trước khi bị đám người Tần Lương Ngọc bày mưu tính kế, hắn phải ra tay trước để chiếm lợi thế, diệt trừ mầm họa về sau!

 

“Nếu chúng ta mạo muội ra tay thì chẳng phải sẽ đắc tội với cả Vạn Kiếm Cốc nữa sao?”, Điền Văn liên tục lắc đầu nói.

 

“Thực ra, chúng ta không nhất thiết phải tự mình ra tay, chúng ta cũng có thuộc hạ của nhà mình, chỉ cần chúng ta tìm được một vài thuộc hạ mạnh hơn ra tay thì giết bọn chúng cũng không phải việc khó!”

 

Errdogan nham hiểm cười nói.

 

Với tư cách là cậu chủ Chiến Quốc, chưa nói đến ba nghìn môn khách của Điền Văn, bên cạnh Errdogan và Caseus đều có cao thủ ẩn giấu!

 

Chỉ là những cao thủ này ngày thường không xuất hiện, chỉ có thời điểm quan trọng mới có thể điều động.

 

“Có điều, giết chúng thì được nhưng khi chúng ta tranh đoạt khí vận Thiên Khu, không thể để những thuộc hạ này ra tay, nếu không chúng ta sẽ rơi vào tình huống khó xử”.

 

Caseus nghiêm túc nói.
 
Chương 4525


Chương 4525

 

Sở dĩ bọn họ bắt tay hợp tác với nhau, thật ra chỉ vì lợi ích mà thôi.

 

Ngay cả giữa Khổng Tề Thiên và hai anh em Điền Văn đều có mâu thuẫn không thể hòa giải, huống hồ Errdogan và Caseus không nằm trong thế lực của nhà họ Khổng.

 

“Đương nhiên rồi, nhà họ Khổng chúng tôi chỉ nhằm vào Tiêu Chính Văn và điện Thần Long do một tay hắn gây dựng”, Khổng Tề Thiên nãy giờ vẫn luôn im lặng, lúc này mới nói lời chính nghĩa.

 

Nhưng với nhân phẩm đê hèn của nhà họ Khổng, ông ta càng nói như vậy, trên mặt Errdogan và Caseus càng thêm vẻ nghi ngờ.

 

“Hai vị có thể yên tâm, nhà họ Khổng chúng tôi sẽ không bao giờ có những hành động thái quá trước khi mọi chuyện được làm rõ ràng phải trái, huống hồ, cùng lúc đắc tội với hai nhà các cậu cũng cực kỳ bất lợi với nhà họ Khổng chúng tôi!”, Khổng Tề Thiên lại giải thích lần nữa.

 

“Được rồi, nếu ông Khổng đã nói vậy thì chúng tôi đương nhiên sẽ cố gắng hết sức giúp các người diệt trừ đám người Tần Lương Ngọc. Đến lúc cần thiết, chúng tôi thậm chí có thể đích thân ra trận, giúp hai vị lấy đầu bọn chúng!”

 

Caseus quay đầu nhìn về phía hai anh em Điền Văn, rồi nói.

 

“Nhưng theo cách nói của Hoa Quốc các người, mọi việc đều phải có qua có lại mới toại lòng nhau”, Errdogan quét mắt nhìn về phía đám người Điền Văn.

 

“Cho dù thế nào cũng không thể giao Đế Khư cho các người, nếu không, tôi giải thích với các quốc gia Đông Vực thế nào đây? Cho dù bán nước, cũng phải bán trong bóng tối, bằng không, sao có thể lãnh đạo toàn bộ Đông Vực?”, Điền Văn đanh mặt nói.

 

Cho dù bản thân không còn sống được bao lâu, cũng tuyệt đối không được hủy hoại thanh danh của nước Tề, càng không thể để thiên hạ nhìn thấy bộ mặt thật của nhà họ Khổng!

 

Nếu không, họ sẽ trở thành tội đồ trong gia tộc, cho dù có xuống âm tào địa phủ, cũng không còn mặt mũi nào đối mặt với tổ tiên.

 

“Ý của các người là chúng tôi ra tay giết người thay, mà các người lại không muốn bỏ ra bất cứ thứ gì à?”, Caseus tỏ vẻ bất mãn, lạnh lùng chất vấn.

 

“Không, đương nhiên chúng tôi sẽ đưa, theo tôi được biết, Thánh Giáo của các người không phải rất coi trọng nguyện lực sao? chúng tôi có thể tặng nguyện lực của Hoa Quốc cho các người!”, Điền Văn hờ hững nói.

 

“Nực cười! Các người tặng nguyện lực cho chúng tôi ư?”, Errdogan thấy hơi chướng tai.

 

Điền Văn thực sự cho rằng họ là những kẻ ngốc sao?

 

Toàn bộ Hoa Quốc đều coi trọng Đạo gia, ai sẽ tín ngưỡng cái gọi là thần của bọn họ chứ?

 

“Còn không đơn giản sao? Cứ truyền nó lại cho những tông môn nhỏ, động tay chân một chút, thêm vào trận phổ những thứ mà các người gọi là thượng đế. Thế hệ trẻ căn bản không thể nhìn ra bất kỳ manh mối nào cả đâu!”

 

“Cũng giống như trong sách từng viết, kẻ thù giết cha được miêu tả thành một người tài đức vẹn toàn, không khó để đứa trẻ nhận giặc làm cha!”

 

Khổng Tề Thiên nói đến đây, nở một nụ cười tự mãn.

 

Đây chính sở trường của nhà họ Khổng, ngay từ khi Khổng Khưu viết nên trang sách đó thì nhà họ Khổng đã quá am hiểu chuyện này.

 

Nghe Khổng Tề Thiên nói vậy, ánh mắt của Errdogan và Caseus không khỏi bừng sáng!
 
Chương 4526


Chương 4526

 

“Theo như thành ý của ba vị, chúng tôi cũng bằng lòng đưa ra một phần đại lễ! Nhà Nho không phải rất để ý đến thanh danh sao? Thế này đi, thuộc hạ của chúng tôi sẽ giết Tần Lương Ngọc, sau đó các người lại trở tay giết thuộc hạ của chúng tôi để báo thù bà ta!”

 

“Như vậy, toàn bộ thế gia ở Đông Vực đều sẽ ca ngợi công đức của các người!”

 

Caseus ngưỡng mặt cười to.

 

Thuộc hạ đối với bọn họ rất quan trọng, nhưng so với nguyện lực lấy không hết, dùng không cạn mà nói thì tính mạng của mấy thuộc hạ không đáng giá nhắc tới!

 

“Quả nhiên rất thẳng thắn!”, Điền Văn mỉm cười nham hiểm, trên mặt cũng lần nữa hiện ra vẻ hào hứng.

 

“Lương tâm của các người thực sự không đau đớn khi làm vậy sao?”, Errdogan liếc xéo Caseus và Khổng Tề Thiên.

 

Một người phản bội đất nước của mình, người kia lại dứt khoát quyết đoán bán đứng thuộc hạ của mình giống như ném đống rác rưởi!

 

“Lương tâm? Lương tâm bán được bao nhiêu một cân?”

 

“Hơn nữa, vùng ngoài lãnh thổ vốn dĩ là nơi cá lớn nuốt cá bé, ai có nắm đấm mạnh thì có thể chi phối sự sống và cái chết của người khác!”

 

Khổng Tề Thiên nâng ly rượu lên, ngưỡng mặt cười lớn.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng nhận được tin từ Võ Anh Hào rằng cái chết của Đế Tuấn năm đó cũng có liên quan mật thiết đến âm phủ.

 

Mà kẻ khởi xướng đằng sau là Minh Hà.

 

“Cái gì? Cái chết của Đế Tuấn có liên quan đến Minh Hà ư?” nghe vậy, Tiêu Chính Văn vô cùng bất ngờ.

 

Đế Tuấn là một nhân vật đỉnh cao được ghi chép trong lịch sử Hoa Quốc.

 

Khi đó, ông ta dẫn dắt Hoa Quốc, vùng lên giữa các nền văn minh, thậm chí còn lập nên cái gọi là Tiên Cảnh.

 

Có thể nói, vào thời kỳ hoàng kim của Đế Tuấn, Hoa Quốc đã từng càn quét thiên hạ.

 

Bất cứ nền văn minh cổ đại nào khi nhắc đến Đế Tuấn đều tràn đầy sự tôn kính và sợ hãi, thậm chí vùng đất Hoa Quốc còn được mọi nền văn minh cổ đại coi là thánh địa của loài người!

 

Nhưng nhân vật anh dũng có thể lãnh đạo thiên thu vạn đại này lại bị Minh Hà và âm phủ liên thủ bày mưu tính kế.

 

“Thực ra chuyện này đã từng được đồn đại từ ngàn năm trước, nhưng các bên đều coi những tin đồn này là giả!”

 

“Thật không ngờ, Đế Tuấn lại thật sự chết dưới tay Minh Hà!” ngay cả Bàng Đức cũng phải thở dài.

 

Cả nhà họ Hạng, nhà họ Doanh, thậm chí là nhà họ Cơ của Chu Vương Thất đều là dòng dõi của Đế Tuấn. Nhưng về sau, Đế Tuấn trúng kế của Cơ Phát, cho nên mới dần trở nên xa cách.

 

Nhưng bây giờ xem ra năm đó không chỉ có Võ Vương Cơ Phát âm mưu chống lại Đế Tuấn, mà còn có Minh Hà và âm phủ.

 

Nói cách khác, Cơ Phát được người đời ca tụng công đức, nhưng thực chất lại là kẻ phản bội, không chỉ bán đứng Đế Tuấn mà còn giúp đỡ Minh Hà hãm hại Đế Tuấn.

 

“Thực ra sau trận quyết chiến với một vị cao thủ vùng ngoài vũ trụ, Đế Tuấn đã bị nội thương”.

 

“Sau đó, lại bị vài cao thủ của Chu Vương Thất bao vây tấn công. Mặc dù trong trận chiến đó, Đế Tuấn đã thắng một cách bi thảm, nhưng ông ta cũng bị Tơ U Minh đả thương!”

 

Kể từ đó, vết thương của Đế Tuấn ngày càng trở nên nghiêm trọng, dần dần, ông ta cũng mất đi quyền thống trị của mình đối với Thần Tộc, tức là các tộc cổ đại của Hoa Quốc!
 
Chương 4527


Chương 4527

 

Từ đó, Đế Tuấn mới chính thức bị truất ngôi Thần Vương.

 

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn thở dài.

 

Thực ra từ hàng chục nghìn năm trước, vùng ngoài vũ trụ đã có một trận chiến lớn với địa cầu, cả Thủy Thần Cộng Công và Hỏa Thần Chúc Dung đều đã bỏ mạng trong trận chiến này.

 

Nếu vùng ngoài vũ trụ thắng trong trận chiến đó, thì loài người trên địa cầu đều sẽ trở thành nô lệ cho vùng ngoài vũ trụ.

 

Thậm chí có thể trở thành chất dinh dưỡng cho các cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ.

 

Chính sự xuất thế của Đế Tuấn đã ngăn vùng ngoài vũ trụ với địa cầu, khiến các thế lực ở vùng ngoài vũ trụ vẫn chưa thể chạm vào địa cầu cho đến tận ngày hôm nay.

 

Nhưng công lao của ông ta đã bị Khổng Khưu xóa hoàn toàn khỏi sử sách, rất nhiều sự tích của Đế Tuấn đều được đứng tên Võ Vương Cơ Phát và Văn Vương.

 

Kể từ đó, ngay cả con cháu Hoa Quốc cũng không còn nhớ đến một nhân vật vĩ đại như Đế Tuấn nữa, mà thay vào đó là tôn thờ Võ Vương Cơ Phát.

 

Nghe Bàng Đức kể lại, Tiêu Chính Văn liên tục gật đầu, chẳng trách nhà họ Võ luôn đối đầu với nhà họ Khổng.

 

“Lúc đó ông ta đã bị thương nặng, sao có thể trấn áp các cao thủ bên cạnh Võ Vương!”

 

Nói cho cùng, Đế Vương mang danh Thần Vương, người dám khiêu chiến với Thần Vương chắc chắn không phải kẻ nhàn rỗi.

 

Vì vậy, Tiêu Chính Văn mới hỏi những nghi ngờ trong lòng mình.

 

“Thực ra, lý do Đế Tuấn có thể giành chiến thắng, cuối cùng phải kể đến một người khác, đó là Hạo Thiên Sáng Thế!” Bàng Đức nói tiếp.

 

“Hạo Thiên Sáng Thế? Chẳng phải ông ta là người Âu Lục sao?” Tiêu Chính Văn hỏi.

 

Tiêu Chính Văn đã tìm hiểu về một số bí mật thời cổ đại trong Thiên Sơn Thư Lục.

 

Âu Lục thời xưa luôn bị Hoa Quốc coi như trâu ngựa, nuôi để lấy sức lao động. Có thể nói Hoa Quốc chưa từng coi người Âu Lục như đồng loại, vì vậy mới lấy tên những loài dã thú thời xưa đặt tên cho bọn họ.

 

Nói cách khác, người Âu Lục trong mắt người Hoa Quốc lúc bấy giờ chỉ là súc vật chứ không phải con người.

 

“Thực ra Hạo Thiên Sáng Thế không phải người Âu Lục, mà là con cháu Hoa Quốc. Nhưng tổ tiên của ông ta không phải Cơ Thị hay Hạ Vũ, mà là Viêm Đế!”

 

“Ông ta sinh ra trong nhất tộc Thái Hạo, là con nối dõi của tổ sư Hạo Thiên ở Hoa Quốc!”

 

Bàng Đức đương nhiên biết rất rõ về những chuyện thời cổ đại.

 

“Ông ta là người của nhất tộc Thái Hạo?” nghe vậy, Tiêu Chính Văn bỗng nhiên tỉnh ngộ.

 

Đây là lý do vì sao trụ sở chính của phái Quang Minh ở Âu Lục, nhưng Hạo Thiên Sáng Thế lại luôn âm thầm giúp đỡ Long Tộc.

 

Còn thu nhận Tiêu Long – ông nội của Tiêu Chính Văn vào phái Quang Minh.

 

Thậm chí khi Tiêu Chính Văn suýt san bằng Âu Lục vài lần, nhưng phái Quang Minh và Hạo Thiên Sáng Thế cũng gần như không có phản ứng gì, thậm chí còn có vẻ vui mừng.
 
Chương 4528


Chương 4528

 

“Tơ U Minh kia là thứ gì?” Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

 

“Chắc cậu Tiêu cũng đã nhìn thấy thứ này ở Minh Hà. Sợi tơ đen như cây thủy sinh kia thực chất là độc dược mọc lên từ địa ngục vô tận”.

 

“Cụ thể mà nói, một khi thứ này xâm nhập vào vết thương sẽ khó mà gỡ ra. Cho đến khi bị tơ U Minh này hút hết linh khí mà chết, cũng không thoát khỏi sự quấy rầy của nó”.

 

Nói đến đây, trên mặt Bàng Đức đầy vẻ thê lương.

 

Nếu không phải vì Đế Tuấn chết sớm, thì sao đám phản bội nhà họ Khổng có thể gây loạn khắp nơi như bây giờ?

 

“Cậu Tiêu, cậu có biết lai lịch của phủ Động Thiên Hoa này không?” Bàng Đức chuyển chủ đề, hỏi tiếp.

 

Phủ Động Thiên Hoa này như một đại lục lơ lửng giữa bầu trời, vô cùng kỳ lạ.

 

“Lẽ nào đây từng là cung Thần Vương của Đế Tuấn?” Tiêu Chính Văn nói ra cung Thần Vương trong tiềm thức.

 

“Chính xác mà nói đây không chỉ là cung Thần Vương của Đế Tuấn, mà là Thần Vương Các! Đế Tuấn và những người đi theo ông ta đã sống ở đây hàng chục nghìn năm!”

 

“Đó là lý do tại sao nơi này được gọi là Thánh Địa trong Thánh Địa! Nhưng đáng tiếc là Đế Tuấn và những người đi theo ông ta không còn nữa!”

 

Bàng Đức thương tiếc nói.

 

“Vậy thì bọn họ đều chết vì tơ U Minh sao?” Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

 

“Đúng vậy!” Bàng Đức nặng nề gật đầu.

 

“Có thể thấy âm phủ và Minh Hà không hề đơn giản”.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn phải đối mặt với thế lực của Minh Hà. Dù sao Đế Tuấn cũng chết dưới tay Minh Hà, điều này đủ để thấy thế lực này không tầm thường.

 

Cuộc nói chuyện giữa hai người họ khiến Tần Lương Ngọc im lặng một lúc.

 

Dù là Đế Tuấn, Thần Vương hay Minh Hà thì đều quá xa vời đối với bọn họ.

 

Hơn nữa, sự thật hoàn toàn trái ngược với nhận thức của họ!

 

Từ thời Tiên Tần, các thần thoại và truyền thuyết đều lưu truyền về việc Chu Văn Vương và Chu Võ Vương đã cống hiến bao nhiêu, thậm chí Văn Vương còn suy ra sáu mươi bốn quẻ tiên thiên, chỉ giữ lại bát quái!

 

Nhưng trên thực tế, sáu mươi bốn quẻ tiên thiên được truyền từ Đế Tuấn, còn Văn Vương chỉ là học lỏm được mà thôi!

 

“Tôi tin thành chủ Tần cũng khó mà chấp nhận sự thật này trong chốc lát. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến nhiều bí mật từ thời cổ đại, không thể để người đời sau biết được!”

 

“Chỉ có người cấp bậc hoàng đế mới biết được phần chìm của tảng băng!”

 

Lời này của Bàng Đức lập tức hóa giải được nút thắt trong lòng đám người Tần Lương Ngọc.

 

Tần Lương Ngọc rất có cảm xúc về điểm này.

 

Hỏi ngẫu nhiên một ai đó trên đường về những anh hùng lớn, đa số mọi người đều nghĩ rằng Trương Cư Chinh và Viên Sùng Hoán là anh hùng thiên thu.

 

Nhưng thực ra chính hai người họ đã phá hủy trụ cột của Đại Minh.
 
Chương 4529


Chương 4529

 

“Mọi người chuẩn bị chuyện khí vận Thiên Khu trước đi. Tôi sẽ đích thân điều tra chuyện Minh Hà!” Tiêu Chính Văn nói với Tần Lương Ngọc.

 

Lúc này, trong thành Thiên Khu vô cùng náo nhiệt, gần như các thế lực đều bày ra con át chủ bài của mình.

 

Đây đã là ngày thứ hai chính thức tranh giành khí vận Thiên Khu!

 

Ngụy Vinh Kỳ đại diện cho nước Ngụy, Triệu Thắng đại diện cho nước Triệu, Hoàng Yết đại diện cho nước Sở, Khổng Tề Thiên đại diện cho nhà họ Khổng, ngay cả Vy Hào và Thánh Giáo Đình cũng phái đại diện tinh anh đến tham gia.

 

Về phía nước Tề, Điền Văn đã tuyên bố bằng sẽ từ bỏ trận chiến tranh giành khí vận lần này và Điện Thần Long sẽ thay thế tham gia.

 

Lúc này, trên một đòn đảo treo ở thành Thiên Khu, sàn đấu và khán đài đã được xây dựng. Nghe nói trên hòn đảo này có trận pháp do Đế Tuấn đích thân thiết kế, vì vậy, cho dù sức công phá mạnh đến đâu thì cũng không hề hư hại.

 

Điền Văn dẫn đầu bước lên khán đài.

 

Gần như toàn bộ ánh mắt ở thành Thiên Khu đều tập trung ở đó.

 

Đối mặt với đám người trước mặt, Long Hình cũng cảm thấy căng thẳng.

 

Chẳng bao lâu sau, thế lực các bên bắt đầu lên sàn đấu. Nhưng đúng lúc này, một luồng khí tức đáng sợ từ phía Vy Hào truyền đến, uy lực đáng sợ của Hachiki Orochi lan rộng khắp nơi.

 

Cùng lúc với sức ép cực lớn của Hachiko Orochi, một luồng khí đáng sợ khác cũng đến từ hướng của gia tộc Zesis!

 

Cùng với sự xuất hiện của hai luồng khí tức đáng sợ này, sắc mặt của những người có mặt đều thay đổi rõ rệt!

 

“Hachiko Orochi và gia tộc Zesis đang muốn làm gì vậy?”

 

“Không lẽ họ còn dám phạm phải sai lầm lớn nhất thiên hạ, công khai cướp đoạt khí vận Thiên Khu?”

 

“Hừ, đừng nói đến những người khác, riêng cửa ải Vạn Kiếm Cốc, bọn họ cũng không thể vượt qua”.

 

Lúc này, toàn bộ thành Thiên Khu đang sôi sục!

 

Khuôn mặt Điền Văn biến sắc, Điền Khải cũng nhíu mày.

 

Trước đây Hachiko Orochi đã giúp Điền Khải, nhưng chỉ là suy nghĩ đến lợi ích nên tuyệt đối sẽ không tỏ ra Hachiko Orochi và Điền Khải cùng đứng chung một chiến hào!

 

“Hachiko, ông làm như vậy là có ý gì?” Điền Khải ngẩng đầu nhìn Hachiko Orochi, lạnh giọng hỏi.

 

Ngay cả Hachiko Orochi cũng đích thân đến rồi, những người khác căn bản không có cơ hội cạnh tranh!

 

“Hừ, tôi sẽ không tranh cướp khí vận Thiên Khu đâu, nhưng những thế hệ trẻ của Vy Hào đều bị kẻ khác hãm hại. Vì vậy, tôi phải đích thân đến để làm trọng tài”.

 

“Các cậu chủ ở đây đều đã đạt đến Thiên Cảnh, nếu lỡ ra tay thì ai sẽ đối thủ của các cậu? Tôi chỉ vì hai chữ công bằng mà thôi!”

 

Hachichi Orochi cười khẩy nói.

 

Một thanh niên trẻ tuổi bên cạnh Hachiki Orochi cũng lạnh lùng bổ sung: “Đúng vậy, người khác có thể đáng tin, nhưng danh tiếng của nhà họ Khổng và nước Tề thật sự khiến người khác không thể yên tâm được!”

 

Người vừa nói tên là Takezou, mặc dù bản thân hắn không nổi tiếng, nhưng có thể đại diện cho Vy Hào đến để tranh đoạt khí vận Thiên Khu cũng đủ cho thấy thực lực của người này!

 

Ngụy Vinh Kỳ ngồi đối diện hai anh em Điền Văn chỉ lạnh lùng liếc nhìn Hachiki Orochi, cũng không để mắt đến ông ta, hiển nhiên Ngụy Vinh Kỳ cũng có chiêu dự phòng của mình!
 
Chương 4530


Chương 4530

 

“Có một số chuyện chúng ta cần phải nói với nhau!”

 

Đúng vào lúc này, một vị trưởng lão bước ra khỏi đám đông, khi nhìn thấy ông lão, nhiều người rối rít đứng dậy chắp tay vái lạy ông ta!

 

Ngay cả Ngụy Vinh Kỳ cũng đứng dậy chắp tay: “Chào ông Thừa!”

 

Người này là một trong số những trưởng bối của Đế Vương Các, tên là Thừa Vạn Hưng!

 

Thừa Vạn Hưng khẽ gật đầu với Ngụy Vinh Kỳ, sau đó liếc nhìn mọi người, lớn tiếng nói: “Trong trận tranh đoạt khí vận của Thiên Khu lần này, bất kỳ cao thủ nào thuộc cảnh giới Thiên Cảnh đều không được tham gia, nếu không người đó sẽ là kẻ thù của Đế Vương Các!”

 

Sau khi câu nói này vừa thốt ra, hàng trăm triệu người đang vây xem đều ớn lạnh!

 

“Đế Vương Các của tôi cũng vì muốn công bằng, mong các vị thông cảm!” Thừa Vạn Hưng nói xong còn liếc nhìn về phía Khổng Tề Thiên một cách đầy ẩn ý.

 

“Ông Thừa nói đúng lắm!” Khổng Tề Thiên chắp tay nói với ông Thừa với vẻ mặt khó coi.

 

“Cảm ơn ông Thừa đã chủ trì công lý!”

 

Tất cả mọi người trên khán đài đều rối rít chắp lạy ông Thừa.

 

Với địa vị ở Đế Vương Các của Thừa Vạn Hưng, cũng đủ để thay mặt Đế Vương Các lên tiếng, hơn nữa, từ trước đến nay, trong mắt các thế lực, ông ta là người công chính, vì vậy, tất cả mọi người đều đồng thanh hô hào!

 

Tuy rằng ông ta chỉ ở Đế Cảnh cấp tám, rất nhiều môn chủ tông chủ, ngay cả một số thanh niên có trình độ cao cũng không thua kém ông ta về thực lực, nhưng uy thế của ông thực sự quá lớn, những người này hoàn toàn không thể so sánh được!

 

Sau một lúc lâu, ánh mắt ông Thừa chậm rãi nhìn về phía Takezou, còn Takezou lại cố ý tránh né ánh mắt của của ông ta!

 

Bên phía Vy Hào đã có kế hoạch của riêng mình, nếu ở đây họ không có thế hệ trẻ đạt đến Thiên Cảnh, thì ắt sẽ mời thế hệ trước ra!

 

Vì vậy, những lời vừa rồi của ông Thừa, không chỉ nhắm vào đám người Khổng Tề Thiên, mà còn đang cảnh cáo Vy Hào.

 

“Hai vị không nên đến thành Thiên Khu, nếu không, sẽ rất bất tiện, nếu lại để xảy ra tranh chấp nữa thì sẽ không hay cho bất cứ ai!”

 

Giọng nói của ông Thừa vang khắp nơi, chẳng mấy chốc, khí tức của Hachiki Orochi và gia tộc Zesis đã lập tức biến mất!

 

“Không biết nước Ngụy có đồng ý không?” ông Thừa hiển nhiên là có ý gì đó.

 

Ngụy Vinh Kỳ khẽ gật đầu: “Nước Ngụy bằng lòng tuân theo lời của ông Thừa!”

 

Ông Thừa khẽ gật đầu: “Chỉ cần cao thủ Thiên Cảnh không tham gia, cho dù là nhân vật cấp một của cậu chủ của Chiến Quốc ra tay, Đế Vương Các cũng không có ý kiến gì!”

 

Vừa nói, ông Thừa lại quay đầu nhìn về phía đám người Tần Lương Ngọc.

 

Nếu Ngụy Vinh Kỳ đích thân ra tay, thì được coi là kết quả tốt nhất, ít ra Ngô Thiên Hoa không ra tay thì có thể đảm bảo không gây ra trận chiến lớn động trời nào.

 

Hơn nữa, với thực lực của Ngụy Vinh Kỳ, muốn dồn đám người Tần Lương Ngọc vào chỗ chết không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

 

Đến lúc đó, chỉ cần hắn ra tay, e rằng đám người Tần Lương Ngọc còn không có cả cơ hội đánh trả!

 

Như vậy, dù là Đế Vương Các hay Thiên Đạo Minh Ước đều có thể lấy lại thể diện.

 

Thật ra đây cũng là kết quả của cuộc thảo luận bí mật giữa lãnh đạo cấp cao của nhà họ Khổng và Đế Vương Các.

 

“Ông Thừa, nếu cao thủ Thiên Cảnh không tham gia vào cuộc tranh đoạt, vậy với tư cách là người đứng đầu của bốn cậu chủ Chiến Quốc, nếu tôi ra tay sẽ khó tránh khỏi việc bị người khác chỉ trích, do đó hôm nay tôi sẽ không thay mặt cho nước Ngụy ra sân nữa!”

 

Ngụy Vinh Kỳ bình tĩnh nói.
 
Chương 4531


Chương 4531

 

Ông Thừa khẽ nhíu mày, ngay sau đó, Điền Văn bỗng đứng dậy đi đến trước mặt ông Thừa, thấp giọng nói: “Ông Thừa, thành Thiên Khu không có người của nước Ngụy thật sao?”

 

“Quả thật không có, hơn nữa, ngay cả Ngô Thiên Hoa cũng đã rời khỏi thành Thiên Khu rồi!” ông Thừa trầm giọng đáp.

 

Sáng sớm hôm nay, Điền Văn đã đi thăm ông Thừa, cảnh tượng vừa rồi, chẳng qua là bọn họ đang diễn kịch mà thôi!

 

“Mong mấy người đừng phạm quy!” Ngụy Vinh Kỳ nhìn về phía Điền Văn, lạnh lùng nói.

 

“Hừ, Ngụy Vinh Kỳ, chẳng lẽ anh đang nghi ngờ ông Thừa sao?” Điền Văn cười chế nhạo nói.

 

Chỉ cần cuộc chiến bắt đầu, sẽ không có quy tắc nào cả, cái gọi là quy tắc, chẳng qua là cho kẻ yếu, còn đối với Điền Văn và nhà họ Khổng mà nói, nó vốn không hề tồn tại!

 

“Các vị, tiếp theo đây, tôi phải xác minh tư cách tham gia của mọi người, nếu người nào không có tư cách tham gia cuộc tranh đoạt khí vận Thiên Khu mà dám ra sân thì dù là ai cũng sẽ bị giết!”

 

Ngay khi ông Thừa vừa dứt lời, nhiều người đã chủ động giao miếng ngọc ra, Tần Lương Ngọc ném miếng ngọc trong tay cho ông Thừa.

 

Sau một hồi lâu, cùng với một luồng sáng lóe thẳng lên trời, trên bầu trời dấy lên cơn gợn sóng!

 

Khi vầng hào quang tỏa ra, một đám mây màu tím thuần khiết lan tỏa!

 

Đó chính là một luồng khí vận của Thiên Khu!

 

Cùng với sự xuất hiện của khí vận Thiên Khu, mọi thứ xung quanh đã thay đổi hẳn!

 

Luồng khí tức kiêu ngạo khinh miệt thế giới ngay lập tức bao trùm tất cả!

 

Ai có thể chiếm được khí vận Thiên Khu, thì người đó sẽ thống trị vĩnh hằng, bất kể là giới thế tục hay vùng ngoài lãnh thổ, đều phải tôn thờ dưới chân của người này!

 

Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng chuyển sự chú ý của mình sang khí vận Thiên Khu khi tia khí màu tím xuất hiện!

 

“Chẳng trách tất cả các thế lực đều không tiếc sức để tranh đoạt khí vận Thiên Khu. So với nó thì khí vận Thiên Đô thật sự không đáng để nhắc đến!”, Tiêu Chính Văn lẩm bẩm.

 

“Mọi người bên dưới có thể thoải mái khiêu chiến!”

 

Nói xong, ông Thừa lui tới đến khán đài bên cạnh.

 

Đúng lúc này, Điền Văn đột nhiên đứng lên nói với mọi người phía dưới: “Trước khi chính thức bắt đầu, tôi có lời này, xin mọi người ở đây đừng để ý!”

 

Vừa nói, Điền Văn vừa chỉ về phía những người trong điện Thần Long nói: “Điện Thần Long đại diện cho nước Tề đứng ra chiến đấu, nhưng bọn họ đến từ giới thế tục, cảnh giới và thực lực kém xa so với các vị ở đây!”

 

“Vì vậy, tôi mới cảnh cáo các vị ở đây, nếu vì tranh khí vận mà không làm tổn hại đến tính mạng con người thì tất nhiên Điền Văn tôi sẽ chẳng có gì để nói cả. Thế nhưng…!”

 

Nói đến đây khuôn mặt của Điền Văn đột nhiên tối sầm lại, hắn nói với giọng đầy hàm ý và đe dọa: “Kẻ nào dám làm hại đến tính mạng của họ thì kẻ đó chính là kẻ thù của nhà họ Điền tôi và nước Tề!”

 

“Đến lúc đó, các vị không chỉ sẽ đắc tội với Điền Văn tôi mà toàn bộ nước Tề cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Hy vọng mọi người cho Điền Văn tôi chút thể diện và cũng là để lại đường lui cho chính mình”.

 

Lời nói này của Điền Văn thật rất oai phong đại nghĩa, thoạt nhìn có vẻ như hắn đang che chở cho tất cả người của điện Thần Long, nhưng Tần Lương Ngọc lại cười chế mỉa.

 

“Đúng là mượn dao giết người!”, Ngụy Vinh Kỳ khẽ nhếch môi, liếc nhìn Điền Văn bằng ánh mắt kinh thường.

 
 
Chương 4532


Chương 4532

 

Từ sau khi Tiêu Chính Văn chết, ở vùng ngoài lãnh thổ luôn có tin đồn rằng Điền Văn có mâu thuẫn với điện Thần Long, hơn nữa còn năm lần bảy lượt muốn đuổi điện Thần Long ra khỏi Đế Khư.

 

Nhưng biểu hiện bây giờ của Điền Văn lại như đang che chở cho người của điện Thần Long.

 

Lúc này, không ít người bị lừa trước kỹ năng diễn xuất của Điền Văn.

 

“Theo tôi biết, mới hôm qua, Điền Văn còn đấu võ mồm với Tần Lương Ngọc. Nghe nói Điền Văn chịu tổn thất lớn, sao chớp mắt đã đứng về phía điện Thần Long rồi?”

 

“Đây là chuyện lớn liên quan đến khí vận Thiên Khu, cho dù trước đây có mâu thuẫn, nhưng dù sao điện Thần Long cũng chỉ là một tiểu bối đến từ giới thế tục mà thôi!”

 

“Nói thế nào Điền Văn cũng là người kế vị nước Tề, sao có thể so đo với hậu bối như điện Thần Long chứ!”

 

Lúc này, mọi người trên khán đài cũng bàn tán xôn xao về cảnh tượng xảy ra trước cổng phủ Động Thiên Hoa.

 

“Mặc dù nhiều người có thành kiến với nhà họ Khổng và nước Tề, nhưng theo tôi thấy, Điền Văn nhất định là một người có dũng khí!”

 

“Đúng vậy, cho dù Tiêu Chính Văn còn sống, nhìn thấy cảnh tượng đó, nhất định cũng sẽ tâm phục khẩu phục trước sự độ lượng của Điền Văn!”

 

“Tôi nghe nói trước đây Tiêu Chính Văn đã yêu cầu Điền Văn giết cận vệ của mình trước mặt mọi người, hai người họ đúng là không phân cao thấp!”

 

Nghe mọi người nghị luận, Điền Văn tỏ vẻ giễu cợt.

 

Dù là ở đâu, khi nào, vở kịch của nhà họ Khổng đều chiếm được điểm đạo đức cao nhất, người bình thường sao có thể nhìn thấu được thủ đoạn của hắn.

 

“Tôi chỉ nói vậy thôi, có nghe theo hay không đều do mọi người tự quyết định!” Điền Khải cũng đứng lên, lạnh lùng nói.

 

“Lẽ nào chỉ có nước Tề các người có cao thủ Thiên Cảnh sao?” Caseus lạnh lùng nhìn Điền Văn, hai mắt đằng đằng sát khí.

 

“Mặc dù anh là Thiên Cảnh, nhưng một chọi hai có kết quả thế nào, nhìn qua đã biết!” Điền Khải đắc ý cười nói.

 

Nhìn thì có vẻ như anh em Điền Văn đang cố gắng bảo vệ Tần Lương Ngọc. Nhìn cảnh tượng này, ngay cả Trần Huy Tổ cũng khịt mũi nói: “Mèo khóc chuột!”

 

Người có con mắt tinh thường nhìn thoáng qua cũng có thể thấy hai anh em Điền Văn có ý đồ xấu xa.

 

Lời nói vừa rồi chỉ có thể hù dọa một số thế lực nhỏ, còn trong mắt các thế lực lớn, bọn họ làm vậy là đang khiêu khích.

 

Vì vậy, Điền Văn càng buông lời cay nghiệt thì đối phương càng ra đòn mạnh, để khiến Điền Văn không còn đường lui.

 

Nhưng phải nói rằng kỹ năng diễn xuất của anh em Điền Văn đúng là cao siêu, ít nhất bọn họ cũng lừa được đại đa số những người có mặt ở đây.

 

Không ít người trong giới thế tục đang nhìn vào Thiên Kính cũng cảm động trước sự kiên cường bất khuất của hai người họ.

 

“Chuyện của điện Thần Long không phiền hai vị cậu chủ phải lo! Chúng tôi có thể tự lo liệu!” Tần Lương Ngọc lạnh lùng nói.
 
Chương 4533


Chương 4533

 

“Được thôi, nếu các người có năng lực thì bây giờ hãy cử đại diện ra đấu đi, các thế lực khác có thể tùy ý khiêu chiến!” ông Thừa lên tiếng.

 

Hiển nhiên, vừa bắt đầu, ông ta đã đẩy điện Thần Long lên đầu sóng ngọn gió, ý đồ nham hiểm không nói cũng rõ.

 

“Thuộc hạ Thánh Giáo Đình, Andrew xin xuất chiến!”

 

Ông Thừa vừa dứt lời, một người đàn ông cao lớn, tóc đỏ, mặc áo giáp bạc đã tiến lên một bước.

 

Người này không chỉ có vóc người vạm vỡ, mà khí tức xung quanh còn vô cùng mạnh mẽ.

 

“Gia tộc Zesis, Karlrod xin xuất chiến!”

 

Bên phía gia tộc Zesis, một người đàn ông cao như tháp sắt cũng đứng dậy bước ra.

 

Errdogan nhìn Karlrod, khẽ gật đầu. Người này là một trong những thị vệ của hắn, thực lực cực kỳ đáng sợ.

 

Hơn nữa, hắn đã được kế thừa chân truyền của gia tộc Zesis, tinh thông bất kỳ trận pháp hay bí thuật nào.

 

Hai người này vừa xuất hiện trên võ trường, khán giả bên dưới đều hít sâu một hơi.

 

Hai người họ đều được hai thế lực lớn che giấu nên không hề nổi tiếng. Nhưng vừa xuất hiện đã khiến nhiều người phải nhíu mày.

 

Bất kỳ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra, khí tức trên người bọn họ ít nhất cũng ở trên cảnh giới Đại Đế.

 

“Thành chủ Tần, hãy để chúng tôi xuất chiến đi!” Long Hình và Long Nguyệt lần lượt xin Tần Lương Ngọc cho xuất chiến.

 

Đây là trận đấu đầu tiên, với tư cách là lực lượng chiến đấu cuối cùng của điện Thần Long, Tần Lương Ngọc không thể xuất chiến ngay trận đầu tiên được.

 

Tần Lương Ngọc khẽ gật đầu nói: “Được!”

 

Điền Văn nhìn về phía điện Thần Long, mỉm cười nói: “Mặc dù trước đây chúng tôi có xung đột với Tiêu Chính Văn, nhưng dù sao anh ta cũng vì cứu chúng tôi nên mới ra đi, vì vậy, ân oán trước đây cũng coi như xóa bỏ!”

 

“Hai người đang xuất hiện trên võ trường là hai trong tứ đại Long Tôn của điện Thần Long, thực lực không hề tầm thường. Nhưng tôi vẫn muốn cảnh báo mọi người rằng có thể phân thắng thua, không thể phân sống chết!”

 

Điền Văn cố ý nhấn mạnh hai chữ “sống chết”.

 

Đây là lần thứ hai hắn cho mọi người thấy rằng hắn đang bảo vệ điện Thần Long.

 

Long Nguyệt và Long Hình bước lên võ trường, ngẩng đầu nhìn Karlrod và Andrew.

 

“Bây giờ, trận đấu chính thức bắt đầu!”

 

Ông Thừa vừa dứt lời, Karlrod đối diện với Long Hình đã ra tay trước.

 

Một luồng khí tức đáng sợ lan tràn ra trong chốc lát, gần như không cho Long Hình thời gian chuẩn bị, một đạo kiếm khí đã chém thẳng đến cổ Long Hình.

 

Kiếm khí vừa phóng ra, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.

 

Đây rõ ràng là khí tức mà cảnh giới Đế Quân mới có.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top