Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5215


Chương 5215

“Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp hắn rồi!”, Thiên Kiếm Thánh Quân lau vết máu ở khóe miệng, không cam lòng nói.

Mặc kệ ông ta có thừa nhận hay không, sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn quả thực đã vượt qua mọi tưởng tượng của bọn họ!

Bảy người họ đều bị thương nặng, nhưng Tiêu Chính Văn vẫn có thể kiên trì!

Hơn nữa, uy lực của lôi kiếp dường như không hề giảm bớt, ngược lại càng lúc càng hung ác!

“Tiêu Chính Văn! Kết quả của trận chiến ngày hôm nay đã được định sẵn! Dù cậu mạnh mẽ đến đâu cũng không thể xoay chuyển tình thế!”, Thiên Kiếm Thánh Quân vẫy tay, tung ra đòn tấn công cuối cùng!

“Có Tiêu Chính Văn tôi ở đây, các người đừng hòng tiến lên một bước! Cho dù cả Chư Thiên Thần Giới hợp lực cùng không thể ngăn cản tôi bảo vệ Hoa Quốc!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn vang vọng, chấn động khắp nơi!

Lúc này anh mới thật sự tung ra con át chủ bài của mình! Lại có thêm hai con rồng đồng thời xuất hiện, đánh bay đám người Cổ Vạn Giới.

Cả đám người chết không kịp ngáp!

Lúc này, Tiêu Chính Văn mới khuỵu gối, cơ thể của Hạo Thiên sắp không trụ vững được nữa.

Một khí tức nhàn nhạt bỗng xuất hiện trước mặt Tiêu Chính Văn khiến anh vô cùng bất ngờ. Người đến lại là Võ Thí Thiên.

Một người vốn dĩ kiêu căng ngạo mạn như ông ta, giờ lại quỳ dưới chân Tiêu Chính Văn, nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng sùng bái.

Ông ta cung kính mở lời: “Cậu Tiêu, trước đây là do tôi ích kỷ, bị lợi ích làm mờ con mắt, hôm nay tận mắt nhìn thấy cậu vì người dân trên thế giới mà hy sinh cả sinh mệnh, tôi thật sự rất cảm động, chỉ có cậu mới xứng đáng có được trái tim rồng”.

Võ Thí Thiên vừa nói vừa lấy ra một trái tim rồng đã bị tách làm đôi.

Theo như lời ông ta nói, ông ta đã cất giữ nửa trái tim rồng suốt một thời gian dài, gần đây lại có cơ duyên trùng hợp tìm được nửa trái còn lại.

Bây giờ, cảm động trước tấm lòng của Tiêu Chính Văn, cũng tự biết mình không có khả năng dung hợp đủ năm trái tim rồng nên ông ta đến tặng lại trái tim rồng này cho anh.

Tiêu Chính Văn cảm ơn rồi bắt đầu dung hợp trái tim rồng thứ tư.

Sau khi dung hợp xong, đột nhiên mọi vết thương trên người anh được hồi phục nhanh chóng. Tinh thần thoải mái, sức lực dồi dào.

Tuy nhiên, anh cảm nhận được cơ thể của Hạo Thiên không thể chịu đựng được sức mạnh của trái tim rồng, phân thân của anh chào tạm biệt mọi người rồi bay vút về phía hành lang thời không, đi tìm Tiêu Chính Văn thực thụ.

Ở một diễn biến khác, mấy người thiếu cung chủ đã tìm thấy đủ ba loại tinh hoa, mặc dù không mong muốn nhưng buộc phải giao lại cho mấy người Tiêu Chính Văn.

Trong lúc tức giận, năm người thiếu cung chủ đã gọi Đông Hoàng Thái Nhất ra một góc khuất và cùng xông lên chém chết hắn, giải tỏa nỗi căm hận mấy ngày nay.

Đến lúc chết, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không biết nguyên nhân mình chết là gì, hắn không hiểu tại sao mình dốc sức giúp đỡ các thiên tài ở Chu Thiên Thần Giới nhưng cuối cùng lại bị bọn họ nhẫn tâm chém chết.

Hắn hoàn toàn không ngờ được rằng, ông trùm thật sự đứng sau tất cả lại là Tiêu Chính Văn – người mà hắn luôn xem thường.

Bây giờ hắn đã hết giá trị lợi dụng nên Tiêu Chính Văn cũng chẳng thèm quan tâm đến hắn nữa.

Sau khi hấp thụ hết ba loại tinh hoa, thực lực của Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới cao nhất – Đại Thánh cấp chín.

Đám người Tần Lương Ngọc và Lý Bạch cũng được thừa hưởng theo, thực lực nâng cao ngoài sức tưởng tượng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5216


Chương 5216

Tuy nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc, cái chết sắp cận kề với mấy người Kiếm Ma, bây giờ bọn chúng chỉ là những con rối không có giá trị.

Tiêu Chính Văn cũng chẳng thương tiếc gì, chỉ một ý nghĩ của anh đã thẳng thừng biến bọn chúng tan thành mây khói.

Sau khi giết hết đám người thiếu cung chủ, mấy người họ tiếp tục đi về phía Ma Vương Cốc, ở đây lại có thu hoạch bất ngờ mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không ngờ được.

Đương nhiên cũng có mối nguy hiểm rình rập bên cạnh.

Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, không vào Ma Vương Cốc thì sao có thể lấy được thứ mà Tiêu Chính Văn vẫn luôn tìm kiếm bấy lâu nay.

Đoàn người đang tiến về phía Ma Vương Cốc, bỗng nhiên một con quái vật trông khá giống nhện xuất hiện trước mắt, nó lè chiếc lưỡi dài của mình ra để uy hiếp.

Con quái vật này vô cùng hung hãn, nhìn thấy người là mặc sức đánh tới tấp, khiến đám người có thực lực cao như Tần Lương Ngọc cũng bị thương không hề nhẹ.

Riêng Tiêu Chính Văn vẫn đứng sừng sững với khuôn mặt không chút sợ hãi.

Một ý nghĩ táo bạo chợt xuất hiện trong đầu Tiêu Chính Văn, anh nghĩ con quái vật đáng sợ hung hãn này canh giữ ở đây, chắc chắn bên trong có bảo vật vô giá mà nó cần bảo vệ. Muốn lấy được bảo vật bên trong thì nhất định phải thuần phục được con quái vật này.

Nghĩ là làm, Tiêu Chính Văn xoay người, dùng hết sức lực của mình nhảy vọt lên cao, rồi đáp chân xuống cổ con quái vật hình nhện.

Động tác của Tiêu Chính Văn quá nhanh khiến con quái vật không kịp phản ứng, cả người nó gục xuống, nhưng một giây sau đã định thần lại, muốn quật ngã Tiêu Chính Văn.

Tuy nhiên, nếu trên lưng nó là người khác thì còn dễ, bây giờ người đang ngồi trên lưng nó là Tiêu Chính Văn – vua Bắc Lương danh tiếng lẫy lừng.

Tiêu Chính Văn dùng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm thẳng một nhát vào chân trước của con quái vật, khiến nó càng vùng vẫy điên cuồng hơn.

Nó muốn phản kháng, muốn chém giết nhưng chẳng thể làm gì được người trên lưng nó.

Tiêu Chính Văn cứ thế đâm hết nhát này đến nhát khác vào chân con quái vật.

Cùng với sự giãy giụa điên cuồng của nó, những dòng máu đỏ văng tung tóe.

Mọi người xung quanh hết sức kinh ngạc, trợn mắt há mồm.

Con quái vật này quá mạnh, nếu cao thủ Chuẩn Thánh cấp năm bị thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm nhiều nhát như vậy thì chắc chắn đã chết tức tưởi.

Nhưng con quái vật này vẫn còn sức vùng vẫy, chứng tỏ thực lực của nó cực kỳ khủng bố, tương đương với cảnh giới Đại Thánh cấp tám, cấp chín.

Sau nửa giờ đồng hồ giằng co, cuối cùng con quái vật cũng bị sức mạnh khủng khiếp của Tiêu Chính Văn thuần phục.

Nó ngoan ngoãn để Tiêu Chính Văn cưỡi trên lưng đi vào trong Ma Vương Cốc dưới ánh mắt hết sức bàng hoàng của tất cả mọi người.

Thậm chí mọi người còn chưa kịp nhìn rõ, Tiêu Chính Văn đã đâm bao nhiêu nhát vào người nó.

Quái vật cũng có linh tính của mình, nó chỉ bị thuần phục trước những người có thực lực thật sự mạnh hơn nó, kiên cường và có ý chí sắt đá hơn nó.

Mọi người ba chân bốn cẳng vội vã theo sau.

Con quái vật cõng Tiêu Chính Văn trên lưng, bước vào Ma Vương Cốc.

Không thể không nói nơi này quá mức tráng lệ và hùng vĩ.

Không ngờ Ma Vương Cốc lại là một cung điện cổ xưa, được trang hoàng vô cùng lộng lẫy, chỉ là lâu ngày không có bóng dáng của con người nên xung quanh hơi bụi bặm và mạng nhện giăng chi chít.

Con quái vật hình nhện gầm lên một tiếng, ngay lập tức có khoảng một trăm đồng loại của nó xuất hiện, dọa đám người Lý Bạch sợ hết cả hồn.

May mà Tiêu Chính Văn đã thuần phục được nó, nếu không thì không thể tưởng tượng được kết cục của bọn họ sẽ thảm hại đến mức nào.

Con quái vật bị Tiêu Chính Văn thuần phục là con đầu đàn của đám quái vật này, thấy nó cung kính với Tiêu Chính Văn như vậy, những con đồng loại khác cũng hết sức dè dặt.

Sau một vòng tham quan Ma Vương Cốc, con đầu đàn dẫn đám người Tiêu Chính Văn đến một hang động sâu bên trong cung điện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5217: Full


Chương 5217

Nơi này đang chứa đựng thứ đồ mà Tiêu Chính Văn đã đi tìm suốt bấy lâu nay.

Không ngờ, trái tim rồng cuối cùng lại xuất hiện ở hành lang thời không.

Chẳng trách Tiêu Chính Văn và không biết bao nhiêu người khác đã đi tìm khắp nơi ở giới thế tục mà không hề có tung tích.

Hôm nay đúng là ngày thu hoạch lớn của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn chậm rãi dung hòa trái tim rồng cuối cùng vào cơ thể.

Mất khoảng nửa ngày sau, đôi mắt của anh chợt đỏ ngầu, mọi tế bào trong cơ thể dường như có chuyển biến long trời lở đất.

Khoảnh khắc này trên trời bỗng xuất hiện một cơn lốc xoáy khổng lồ, luồng sáng màu vàng chiếu rọi khắp Ma Vương Cốc.

Một không gian vô cùng thần bí chợt mở ra trước mắt Tiêu Chính Văn, anh không hề do dự bước vào không gian đó.

Mọi người dõi mắt nhìn theo nhưng bị luồng ánh sáng vàng làm chói mắt, hoàn toàn không thể nhìn rõ bên trong không gian thần bí kia là gì.

Tiêu Chính Văn ưỡn ngực đi vào, nếu anh đoán không nhầm thì đây chính là di tích Long tộc trong truyền thuyết.

Xung quanh có rất nhiều xác rồng, không gian trang nghiêm bí ẩn.

Trên tường có rất nhiều ký tự cổ đại, có vài bức tường được viết bằng kiểu chữ giống với chữ viết trong Thiên Sơn Thư Lục nên Tiêu Chính Văn nhìn qua đã biết được ý nghĩa.

Đại khái những ký tự trên tường kể về thần thoại của những con rồng ở đây.

Trong đó có năm con rồng lớn mạnh và dũng mãnh nhất, sau khi chết đã hóa thành năm trái tim rồng mà Tiêu Chính Văn đã dung hợp.

Chỉ cần dung hợp đủ và đúng thứ tự những trái tim rồng này sẽ mở ra di tích Long tộc trong truyền thuyết.

Ở đây còn có vô số bí kíp võ thuật và đạo cảnh cổ xưa, ai có thể học được kiến thức trong những cuốn bí kíp này chắc chắn sẽ trở thành nhân vật xuất chúng.

Ngoài ra còn có rất nhiều loại đan dược quý hiếm nghìn năm.

Đột nhiên Tiêu Chính Văn chú ý đến chiếc bàn tròn đặt ở trung tâm, trên đó có một chiếc hộp.

Bên trong nó chắc chắn là thứ mà người đời đồn đại là bí mật Long tộc.

Ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng hơi run rẩy, anh vô cùng tò mò muốn biết bên trong có gì.

Con quái vật hình nhện bò tới, mở chiếc hộp ra cho anh, bên trong có một chiếc vảy rồng khá lớn được khắc một dòng chữ: “Một lòng bảo vệ nhân dân sẽ có được thiên hạ”.

Hóa ra di tích Long tộc mà mọi người luôn tìm kiếm lại chỉ vỏn vẹn trong mấy chữ ngắn ngủi. Nếu đám người ngoài kia mà biết được chắc sẽ tức hộc máu. Tiêu Chính Văn vừa nghĩ vừa cười thầm.

Đây vừa hay lại chính là nguyên tắc của một quân nhân như anh, một lòng bảo vệ nhân dân, từ đầu đến cuối chưa từng bỏ cuộc.

Bây giờ anh đã có được năm trái tim rồng, trở thành một chiến thần bất bại thực sự.

Không ở lại đây lâu, Tiêu Chính Văn dẫn mọi người mang theo đống bảo vật rời khỏi hành lang thời không.

Bằng sức mạnh từ năm trái tim rồng, anh đã hoàn toàn đánh bại đám người ở Chư Thiên Thần Giới. Phong tỏa triệt để lối ra vào ở vùng ngoài vũ trụ và vùng ngoài lãnh thổ.

Đám người ở bên ngoài sẽ mãi mãi chỉ còn lại trong ký ức, trả lại sự bình yên cho giới thế tục. Anh sẽ mãi là chiến thần bất bại trong lòng mỗi người dân Hoa Quốc.

Sau khi giải quyết xong mọi việc, Tiêu Chính Văn trở về sống vui vẻ và hạnh phúc bên cạnh cô vợ Khương Vy Nhan xinh đẹp và hai đứa con kháu khỉnh đáng yêu.

END.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom