Cập nhật mới

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 540: C540: Cha còn suy nghĩ cái gì


"Cô Khương, cô có biết nếu chuyện Thiếu chủ điện Long Vương chúng tôi bị từ hôn truyền ra ngoài, sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với điện Long Vương hay không?"

Thanh Dực Long Quân nói.

"Hừ, cô có thể trở thành vợ chư cưới của Thiếu chủ chúng tôi là vinh hạnh của cô, ấy vậy mà cô lại còn muốn từ hôn?"

"Đây là chủ ý của cô, hay là chủ ý của ông nội cô, nếu như là chủ ý của ông nội cô, tôi sẽ lập tức đi tìm ông ta tâm sự!"

Cuồng Sư Long Quân đập mạnh lên bàn, hét lớn.

Khương Vân Hi bị tiếng rống của Cuồng Sư Long Quân dọa sợ, cơ thể khẽ run lên nhưng vẫn cố lấy dũng khí n ây là chủ ý của tôi, không liên quan gì đến ông nội và nhà họ Khương, hơn nữa tôi cũng không phải muốn từ hôn, mà là muốn giải trừ hôn ước với Thiếu chủ các ông, đương nhiên nếu các ông cảm thấy mất mặt, cũng có thể để cho Thiếu chủ các công đưa ra giải trừ hôn ước trước!"

"Cô Khương, cô xác định không suy nghĩ lại, Thiếu chủ chúng tôi cũng là một người chồng hiếm có, nếu tôi trẻ lại mười tuổi, nói không chừng tôi sẽ thích Thiếu chủ!"

Tử Hồ Long Quân mỉm cười.

"Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ không kết hôn với một người mình không quen biết!"

Vẻ mặt Khương Vân Hi kiên quyết nói.

"Đã như vậy, chuyện này để cho Thiếu chủ quyết định vậy!"


Bạch Ưng Long Quân gọi điện thoại cho Diệp Phàm.

“Từ hôn?”

Diệp Phàm bên này nhận được điện thoại mà giật mình.

"Đúng vậy Thiếu chủ, hôn ước này được điện chủ định ra từ rất sớm, hôm nay vợ chưa cưới của Thiếu chủ đến đây đòi giải trừ hôn ước, Thiếu chủ cậu xem nên xử lý như thế nào?"

Bạch Ưng Long Quân hỏi.

"Chờ tôi đến rồi nói sau!"

Diệp Phàm đáp.

Hắn ngược lại không nghĩ rằng Ngũ sư phụ lại còn định ra cho hẳn một hôn ước!

Điều này khiến hắn có chút trở tay không kịp!

Chỉ có điều cái quan trọng nhất là hắn chưa bao giờ gặp mặt người vợ chưa cưới này, ấy vậy mà cô ấy còn muốn giải trừ hôn ước!

Hắn đường đường là Thiếu chủ điện Long Vương lại bị từ hôn? Chuyện này khác nào cái tát vả vào mặt hắn chứ?

Mà điều này cũng làm Diệp Phàm sinh ra một tia hứng thú, hắn ngược lại là muốn nhìn xem đối phương là ai, thế mà muốn từ hôn!

Diệp Phàm chạy thẳng tới điện Long Vương.

Nhưng khi hắn vừa tới điện Long Vương, đang muốn đi vào lúc thì đột nhiên nhận được điện thoại của Huyết Cơ.

"Anh mau qua đây đi, Sở Sở gặp nguy hiểm rồi!"

Giọng Huyết Cơ dồn dập.

Nghe Huyết Cơ nói, Diệp Phàm nhướng mày.

Có thể để Huyết Cơ tự mình gọi điện thoại tới, chứng minh đối thủ rất đáng sợi

Lúc này, Diệp Phàm lại chạy về.


Bên này, Bạch Ưng Long Quân nhận được điện thoại của Diệp Phàm, ông ta truyền lại lời của Diệp Phàm với Khương Vân Hi: "Cô Khương, Thiếu chủ chúng tôi nói là tạm thời cậu ấy không có thời gian nói chuyện giải trừ hôn ước, mời cô quay về trước!"

"Anh ta không muốn giải trừ hôn ước?"

Khương Vân Hi nhướng mày, nói: "Ông đưa phương thức liên lạc của anh ta cho tôi, tự tôi liên lạc với anh tai"

"Điều này không có sự đồng ý của Thiếu chủ, tôi không thể cho cô!"

"Cô Khương mời về cho!"

Bạch Ưng Long Quân lắc đầu.

“Tôi sẽ quay lại!"

Ánh mắt Khương Vân Hi lóe ra, mở miệng nói.

Ở nhà họ Khương.

Khương Chính Thiên nhìn cha mình là Khương Thịnh Hải, nói: "Cha, con đã liên hệ với Từ tôn chủ, ngày mai Từ thiếu sẽ đến đây, hơn nữa con còn gửi hình chụp Vân Hi cho Từ công tử, đối phương vô cùng hài lòng!"

"Thật tốt quái"

"Nếu là có thể liên hôn với Từ tôn chủ, vậy đối với nhà họ Khương chúng ta gia chính là một chuyện tốt lớn như trời, đủ để nhà họ Khương chúng ta nâng cao một bước!"

Khương Chính Lập và Khương Chính Y cũng kích động nói.


"Chuyện này..."

Khương Thịnh Hải hơi chần chờ.

"Cha còn suy nghĩ cái gì?"

"Chẳng lẽ cha vẫn đang nghĩ đến hôn ước với điện Long Vương à?"

"Lấy thân phận và thực lực của Từ tôn chủ chẳng lế còn thua kém một Long Vương ư?"

"Càng huống hồ Long Vương đã biến mất mười mấy năm, tình huống bây giờ của ông ta ra sao, không một ai biết!"

"Chúng ta cần gì phải tiếp tục giữ hôn ước này?"

Khương Chính Thiên không ngừng nói.

"Vậy được rồi!"

Khương Thịnh Hải do dự một lát rồi gật đầu.

Một bên khác, Diệp Phàm đang vội vàng chạy tới khách sạn, trong lòng hắn vô cùng lo lắng cho an nguy của Sở Sở, dù sao ngay cả Huyết Cơ cũng không giải quyết được thì đối phương chắc chắn không phải người bình thường!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 541: C541: Tôi muốn cô


Trong căn phòng ở khách sạn Diệp Phàm ở.

Lúc này Đường Sở Sở đang ngồi ở đây nhìn chăm chú vào vị thanh niên mặc áo trăng sài, tóc dài xa tung, khí chất xuất trần!

Thanh niên chỉ ngồi ở kia nhưng cho người ta cảm giác như quân lâm thiên hạ, quan sát chúng sinh.

Bên cạnh, Huyết Đồ, Miểu, Hắc Qủa Phụ, U Ảnh đều bị thương, đứng trước mặt bọn họ là hai người đàn ông trung niên mặc áo dài, tản ra hơi thở cực kỳ khủng bố.

Bên kia, Huyết Cơ hộc máu, nhìn chằm chằm vào lão giả mặc áo blouse trắng. “Rốt cuộc anh là ai?” Đường Sở Sở nói.

Vài phút trước, thanh niên này dẫn theo ba người kia xông vào, đả thương đám người Huyết Đồ, ngay cả Huyết Cơ cũng bị lão giả kia đánh bị thương.

Đường Sở Sở đang định ra tay lại bị uy áp trên người vị thanh niên này áp không thể động đậy.

“Sở Hà là người của tôi!” “Tôi tên Sở Thiên.” Thanh niên tự giới thiệu.

Đường Sở Sở biến sắc, nhìn đối phương, nói: “Anh chính là người đứng sau Sở Hà? Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

“Tôi muốn cô.”

Sở Thiên nói thẳng.


Đường Sở Sở nhíu mày, nói: “Anh có ý gì?”

“Tôi muốn cô làm người phụ nữ của tôi.”

Sở Thiên cười nói.

“Chuyện này không có khả năng!”

Đường Sở Sở lập tức nói.

“Không gì là không thể!”

“Thứ mà Sở Thiên này muốn, chưa từng không chiếm được.”

“Chỉ là tôi không muốn ép buộc cô, nếu không cô đã biến thành người của tôi từ lâu, tôi muốn cô chủ động trở thành người phụ nữ của tôi.”

Sở Thiên lạnh nhạt nói. “Tôi có người đàn ông của mình, anh chết tâm đi.” Đường Sở Sở lạnh nhạt nói.

“Cô đang nói đến tên Diệp Phàm kia?”

“Hắn cũng có chút bản lĩnh, nhưng trong mắt tôi vẫn chưa đủ.” “Tôi coi trọng cô, vậy đời này cô chỉ có thể làm người phụ nữ của tôi.” Sở Thiên bá đạo nói.


“Dám nhớ thương vợ tao, mày muốn chết hả?”

Đột nhiên một tiếng quát lạnh băng vô tình vang lên.

Diệp Phàm xuất hiện.

“Anh Tiểu Phàm!”

Đường Sở Sở kích động kêu lên.

Cô đang định đứng dậy lại bị Sở Thiên áp chế.

“Cuối cùng anh cũng đến.” Huyết Cơ thở phào nhẹ nhõm. “Thiếu chủ!” Bốn người Huyết Đồ cũng kêu lên.

Diệp Phàm đối diện với Sở Thiên, va chạm ra tia lửa vô hình! “Diệp Phàm, cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt.”

Sở Thiên cười nói.

“Là mày!”

Diệp Phàm nhìn chăm chú vào đối phương, lập tức nhận ra âm thanh của đối phương, chính là kẻ đứng sau Sở Hà.

“Cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt.”

Sở Thiên đánh giá Diệp Phàm.

“Tao không đi tìm mày, mày lại tự đưa đến cửa.” “Còn dám nhớ thương người phụ nữ của tao.” “Gan mày không nhỏ.”

Diệp Phàm lạnh lùng quát.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 542: C542: Lão giả nhìn về phía


“Người phụ nữ của mày?”

Sở Thiên liếc nhìn Đường Sở Sở, nói: “Hiện tại cô ta vẫn còn trinh, sao có thể nói là người phụ nữ của mày?”

Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Xem ra mày thật sự muốn chết.” “Tao đã nhìn trúng Đường Sở Sở.”

“Nếu mày...”

Sở Thiên nói.

Nhưng anh ta còn chưa nói xong Diệp Phàm đã tung quyền lao về phía đối phương.

Lúc này hai người đang đứng trước mặt đám người Huyết Đồ xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, tung ra một quyền.

ẦmII!

Nắm tay của ba người va chạm vào nhau, truyền ra một tiếng nổ động trời! Hai người kia lùi về sau, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Diệp Phàm tiếp tục lao về phía Sở Thiên.

Kết quả vị lão giả mặc áo blouse trắng kia đánh úp từ sau lưng Diệp Phàm. “Cẩn thận!”


Đường Sở Sở vội vàng kêu lên.

Diệp Phàm cảm nhận được một lực lượng mênh mông đánh úp lại, từ bỏ tấn công Sở Thiên, xoay người ngăn cản đòn tấn công của vị lão giả này.

ẦmII

Một tiếng nổ như sấm rền vang lên.

Diệp Phàm và lão giả kia cùng lùi về sau.

Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lộ ra sự kiêng kị, nhìn chằm chằm vào vị lão giả này. Hắn không ngờ thực lực của người này lại mạnh như vậy.

Lão giả kia cũng nhìn Diệp Phàm với ánh mắt kiêng kị.

“Tên này ~”

Huyết Cơ cảm thán.

Vừa rồi cô đánh với lão giả kia đã bị đối phương đánh bị thương, nhưng Diệp Phàm lại không hề rơi xuống thế hạ phong.

Đối lập, thực lực của cô vẫn còn cách Diệp Phàm rất xa.


“Xem ra thực lực của mày vượt qua sức tưởng tượng của tao.” “Có thể không phân cao thấp với Càn lão, có chút bản lĩnh.” Sở Thiên cười nói.

Lúc này vị lão giả kia lại ra tay lần nữa, nhưng ông ta vừa động, một âm thanh dễ nghe truyền đến.

“Hắn, ông không thể động!”

Lão già kia nghe thấy âm thanh này thì giật mình, cả người cứng lại, bị một khí vô hình ập đến!

Lão giả nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Ở cửa phòng khách sạn, một người phụ nữ búi tóc, ngũ quan tinh xảo, dáng người cao gầy, khí chất vô song đi đến.

Lúc lão giả nhìn thấy người phụ nữ này, sắc mặt thay đổi, hoảng sợ kêu lên: “Đại..”

Lão giả còn chưa nói xong, Sở Thiên đột nhiên kêu lên: “Sao cô lại ở đây?” Sở Thiên nhìn người phụ nữ này, sắc mặt cực kỳ xấu.

Đám người Diệp Phàm, Đường Sở Sở, Huyết Cơ cũng nhìn chăm chú vào người phụ nữ này.

Không thể không nói, dù là tướng mạo, dáng người, khí chất hay các phương diện

khác của người phụ nữ này đều không tỳ vết, không hề kém Đường Sở Sở, thậm chí khí tràng trên người còn mạnh hơn Đường Sở Sở rất nhiều.

“Mang theo người của mày, cút!”

Người phụ nữ này nhìn Sở Thiên, không chút khách khí nói.

Sở Thiên lạnh lùng nói: “Sở Cửu Ca, cô..."

“Tao không muốn lặp lại câu thứ hai.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 543: C543: Gặp tôi


Người phụ nữ quát lên.

Nói xong, một dòng khí vô hình ập đến Sở Thiên.

Diệp Phàm nhíu mày, nhìn người phụ nữ này với ánh mắt kinh dị. “Coi như mày gặp may!”

Sở Thiên đứng dậy nhìn Diệp Phàm, nói xong rời khỏi đây.

“Ai cho phép mày đi?”

Đột nhiên Diệp Phàm nhìn Sở Thiên, lạnh nhạt nói.

“Hôm nay nể mặt cô ta, tao tha cho mày một mạng, mày còn được vòi đòi tiên?” Sở Thiên lạnh nhạt nói.

“Mày tha tao một mạng, nhưng tao không định bỏ qua cho mày.” Diệp Phàm nói.

Nói xong hắn đi về phía Sở Thiên.

Kết quả, Sở Cửu Ca đứng chắn trước mặt Diệp Phàm.

Diệp Phàm dừng tay, lạnh nhạt nói: “Tránh ra.”

“Để bọn họ đi!” Sở Cửu Ca lạnh nhạt nói.

Sở Thiên liếc nhìn Diệp Phàm, sau đó đi ra ngoài.


Diệp Phàm đang định chặn lại thì bị Đường Sở Sở kéo lại: “Anh Tiểu Phàm, thôi bỏ đi!”

Rất nhanh, Sở Thiên mang theo ba người kia rời đi nơi này. “Rốt cuộc cô là ai?” Diệp Phàm lạnh lùng quát.

“Tôi tên Sở Cửu Ca.”

Người phụ nữ này nói.

Cô chính là Sở Cửu Ca, chủ tịch tập đoàn Sở thị.

“Sở Cửu Ca?”

Diệp Phàm nghe thấy tên này, ánh mắt lóe lên.

Đường Sở Sở nghe vậy đứng bật dậy, hưng phấn nói: “Cô chính là chủ tịch tập đoàn Sở thị đứng đầu Long quốc? Người phụ nữ truyền kỳ một tay sáng lập một thương nghiệp?”

Diệp Phàm nghe thấy tập đoàn Sở thị, ánh mắt lập lóe.

Hắn cũng nghe qua tập đoàn này, lúc trước ở Tây Nam hắn đã đắc tội người của tập đoàn Sở thị, còn xảy ra tranh đấu.

Không ngờ hôm nay gặp được chủ tịch Sở thị.

Sở thị chính là bá chủ kinh tế có thể đấu lại với thương hội Thiên Long. Người phụ nữ này chính là người sáng lập ra đế quốc thương nghiệp này. Ừmf

Sở Cửu Ca gật đầu.


Đường Sở Sở kích động nói: “Chủ tịch Sở, cô là thần tượng của tôi, không ngờ hôm nay lại may mắn được tận mắt nhìn thấy cô!”

“Đường tiểu thư, cô cũng không tồi, bây giờ Đường thị đã trở thành tân quý trong thương giới Long quốc, sợ rằng không mất bao lâu sẽ vượt qua Sở thị”

Sở Cửu Ca cười nói.

“Chủ tịch Sở quá khen, tôi vẫn còn phải học hỏi nhiều.”

Đường Sở Sở, tại sao cô lại xuất hiện ở đây? Cô có quan hệ gì với tên kia?” “Hình như tên kia cũng họ Sở, mấy người là người một nhà?”

Diệp Phàm chất vấn Sở Cửu Ca.

“Mặc dù tôi và hắn có chút quan hệ nhưng chuyện hắn làm không liên quan đến tôi!”

“Tôi chỉ nghĩ đến gặp anh, kết quả vừa lúc đụng phải hắn.”

Sở Cửu Ca nói.

“Gặp tôi?”

“Chúng ta quen nhau sao?”

Diệp Phàm nhíu mày hỏi.

“Không quen, nhưng quan hệ giữa tôi và anh không đơn giản.” Sở Cửu Ca nhìn chăm chú vào Diệp Phàm.

Nghe vậy Diệp Phàm kinh ngạc nói: “Tôi và cô có quan hệ gì?”

“Tìm thời gian chúng ta tâm sự, tôi sẽ nói cho anh!” “Đường tiểu thư, hẹn gặp lại.” Sở Cửu Ca nói xong xoay người rời đi.

Diệp Phàm nhìn theo bóng dáng Sở Cửu Ca, không ngừng suy đoán hắn và người phụ nữ này có quan hệ gì.

Hắn chưa từng gặp đối phương, hai người bọn họ sẽ có quan hệ gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 544: C544: Quả thật không đơn giản


“Anh Tiểu Phàm, anh và chủ tịch Sở...”

“Anh không quen cô ta, người phụ nữ này đang nói hươu nói vượn!” Diệp Phàm bĩu môi.

“Người phụ này rất đáng sợi”

Huyết Cơ trầm giọng nói.

Vừa rồi Sở Cửu Ca liếc mắt một cái đã khiến cho Huyết Cơ khó hít thở, đây là cảm giác mà trước nay chưa từng có, so với mức độ nguy hiểm mà lão giả kia mang đến cho cô còn khủng bố hơn rất nhiều!

“Quả thật không đơn giản!”

Diệp Phàm thản nhiên nói.

Hắn đương nhiên có thể nhìn ra được sự lợi hại của Sở Cửu Ca.

Hơn nữa trực giác nói cho hắn biết, người phụ nữ này rất nguy hiểm!

Người có thể làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm không nhiều lắm, Sở Cửu Ca chính là một trong số đó!

Cùng lúc này, Sở Thiên rời khỏi khách sạn, ánh mắt lóe lên vẻ u ám. “Công tử, chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao?”

Một trong hai người đàn ông trung niên lên tiếng.

“Sao Sở Cửu Ca lại xuất hiện ở đây?”


Sở Thiên u ám nói.

“Cô ta xuất hiện ở nơi này, sợ là không đơn giản.”

“Dáng vẻ của cô ta không giống như tới đây vì công tử, hơn nữa câu nói vừa rồi chứng minh quan hệ giữa cô ta và tên kia không bình thường!”

Lão giả mặc áo trắng lên tiếng.

“Tra, lập tức điều tra rõ ràng giữa người phụ nữ này và tên kia có quan hệ gì!” Sở Thiên lạnh giọng nói.

“Rõ!”

Hai người đàn ông trung niên cùng gật đầu.

“Công tử, Đường Sở Sở kia...”

Lão giả áo trắng nhìn Sở Thiên chăm chú.

“Cô ta là cơ thể Huyền m, chỉ có thể thuộc về ta!”

Ánh mắt Sở Thiên lạnh như băng.

Chớp mắt, màn đêm buông xuống!

Diệp Phàm dẫn Đường Sở Sở, Huyết Cơ, Tôn Tiểu Tiểu tìm một nhà hàng ăn cơm.


“Anh Tiểu Phàm, em định hai ngày nữa sẽ thành lập chi nhánh công ty Đường thị ở Đế Đô!”

Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm nói.

“Được, tốc độ nhanh đấy!”

Diệp Phàm mỉm cười nói.

“Nếu có thể thành lập chi nhánh công ty thuận lợi, khi đó giá cổ phiếu của Đường thị sẽ tăng mạnh, không bao lâu nữa, Đường thị sẽ nằm trong top 3 tập đoàn trong nước!”

“Nhưng mà em sợ là lúc đó những thế lực quyền quý kia sẽ ngăn cản Đường thị thành lập chi nhánh!”

Đường Sở Sở nói.

“Yên tâm, bọn họ không có lá gan đói”

“Tới hôm đó, anh sẽ khiến Đường thị tỏa sáng nhất Đế Đô!” Diệp Phàm thản nhiên nói.

“Anh Tiểu Phàm, cảm ơn anhl”

Đường Sở Sở cảm kích nhìn Diệp Phàm.

“Em là bà xã của anh, còn muốn khách khí với anh như vậy à?” Lúc này, Diệp Phàm tỏ vẻ không vui.

“Em xin lỗi!”

Đường Sở Sở lè lưỡi, tinh nghịch hôn lên mặt Diệp Phàm. “Chủ tịch, ở đây còn đang có người, xin hai vị chú ý!”

Tôn Tiểu Tiểu ở bên cạnh oán giận nói.

“Làm sao? Hâm mộ? Hâm mộ thì nhanh chóng tìm bạn trai, đừng có một mình mãi như thết”

Đường Sở Sở trêu ghẹo nói. “Em không thèm bạn trai đâu, ảnh hưởng tới công việc!” Tôn Tiểu Tiểu hừ nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 545: C545: Không cần


Bọn họ cơm nước xong mới vừa đi ra khỏi phòng ăn thì nhìn thấy một quả bóng khổng lồ đang lao từ phía xa tới.

Đợi khi quả bóng tới gần thì đám Diệp Phàm mới phát hiện đây không phải bóng mà là một người, chẳng qua là người này mập như một quả bóng.

Đằng sau còn có một đám người.

Rất nhanh, người đàn ông béo như quả bóng này lao tới trước mặt Diệp Phàm, ngồi xổm trên mặt đất thở hổn hển.

“Tiần Đa Đa, không ngờ mày béo mà chạy nhanh thế!” Nhóm người đuổi theo phía sau chạy tới, nhìn người đàn ông rồi hừ lạnh.

“Mấy người là lũ khốn nạn nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, đợi ba tao về, chúng mày chết chắc!”

Người đàn ông tức giận nhìn đám người.

“Hừ, ba mày chết lâu rồi!”

“Hiện tại mày đã không còn là Tiền đại thiếu chỉ tay năm ngón nữa rồi, trước kia nể mặt ba mày nên bọn tao mới đi theo làm tùy tùng, bây giờ ba mày chết, mày cũng bị trục xuất ra khỏi thương hội Thiên Long, mày chẳng là cái thá gì cả, cho nên hôm nay bọn tao phải trút giận!”

“Anh em đâu, lên!”

Đám người này nói xong thì vén tay áo lên, vung về phía người đàn ông.


“CútII!”

Lúc này, Diệp Phàm nhìn mấy người kia quát.

“Ranh con ở đâu chui ra vậy, thích lo chuyện bao đồng không?”

Đám người kia nhìn Diệp Phàm, ầm ï nói.

Bịch bịch bịchII!

Bóng dáng U Ảnh xuất hiện, đánh bay tất cả đám người này ra ngoài.

“Giỏi quái”

Ánh mắt người đàn ông sáng lên, anh ta hét đầy phấn khích.

Lập tức, U Ảnh quay trở lại phía sau Diệp Phàm, người đàn ông nhìn Diệp Phàm nói: “Người anh em, vừa rồi là cậu đã cứu tôi, cảm ơn nhé!”

“Đợi Tiền Đa Đa này quật khởi, tôi nhất định sẽ cảm tạ cậu!” Người đàn ông híp mắt, khiêm tốn nói.

“Anh là người của thương hội Thiên Long?”

Diệp Phàm hỏi đối phương.

“Ừ, cha tôi là một trong chín tài thần của thương hôi Thiên Long” Tiền Đa Đa gật đầu.

“Vậy vừa nãy, vì sao bọn họ lại nói cha anh chết rồi?”

Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Bọn họ nói càn, cha tôi không thể nào chết được!”

“Nhất định là cha tôi và Nhan lão bị tên khốn Hứa Thế Thiên bắt cóc!” Ngay lập tức, Tiền Đa Đa nói với vẻ mặt căm giận.

“Nhan lão? Hứa Thế Thiên?”

Nghe được hai cái tên quen thuộc, ánh mắt Diệp Phàm khựng lại: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”


“Hai ngày trước, Hứa Thế Thiên - một trong chín tài thân của thương hội Thiên Long đã triệu tập một cuộc hội nghị, mời tám tài thần khác tới tham dự, ngay cả năm

vị nguyên lão cũng có mặt.”

“Nhưng không biết vì sao ngôi biệt thự tổ chức đại hội đột nhiên phát nổ, cuối cùng chỉ có mình Hứa Thế Thiên, bốn tài thần và hai nguyên lão còn sống.”

“Hứa Thế Thiên nói cha tôi, Nhan lão và những tài thần nguyên lão khác đều là chết, nhưng ngay cả thi thể cũng không tìm được, hơn nữa bọn họ không cho phép bất cứ ai điều tra ngôi biệt thự kia!”

“Sau khi nhận được tin tức, tôi định đi tới biệt thự nơi phát nổ để xem thử nhưng lại bị ngăn lại, sau đó tôi đi tìm Hứa Thế Thiên, kết quả tên khốn kia lấy lý do là tôi

chống đối tài thần, trục xuất tôi ra khỏi thương hội Thương Long.”

“Vậy nên tôi càng nghi ngờ cha mình chưa chết, tất cả đều là mưu đồ của Hứa Thế Thiên, đáng tiếc là không có chứng cứi”

Tiền Đa Đa tức giận nói.

Nghe xong, ánh mắt Diệp Phàm lóe lên: “Vậy đám người vừa rồi là?”

“Bọn họ đều là tùy tùng trước kia của tôi, sau khi biết cha tôi chết, bản thân tôi thì bị trục xuất ra khỏi thương hội Thiên Long thì bọn họ đã thừa cơ hãm hại, đám khốn kiếp!”

Tiền Đa Đa căm phẫn.

Ngay sau đó, anh ta nhìn Diệp Phàm: “Vẫn là cậu tốt, gặp chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp, người anh em này, Tiền Đa Đa này thừa nhận!”

“Anh cũng thân quen quá nhỉ!”


Diệp Phàm cười nói

“Người anh em, cậu tên gì?”

“Sau này, đợi bản thiếu đông sơn tái khởi, tôi nhất định sẽ trả đại ân này!” Tiền Đa Đa lên tiếng.

“Không cần!”

Dương Bách Xuyên nói xong liền rời đi.

Sau khi Diệp Phàm rời khỏi đây thì gọi cho Hoa Hồng Đỏ một cuộc điện thoại, bảo cô đi điều tra chuyện của thương hội Thiên Long.

Mặc dù Diệp Phàm không có nhiều quan hệ với thương hội Thiên Long, nhưng dù sao thì trước kia Nhan lão cũng đã giúp đỡ hắn, sau này trong quá trình đối đầu với Sở thị, thương hội Thương Long cũng ra tay giúp Đường thị.

Hiện tại Diệp Phàm biết được chuyện này, đương nhiên là muốn điều tra rõ ràng!

ồ?

Đột nhiên, Diệp Phàm dừng bước, ánh mắt nhìn về phía trước.

Hắn thấy hai bóng dáng xuất hiện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 546: C546: Như thế nào


Trong hai người này có một người là Võ Điên, một trong bốn ác đầu của Ác Nhân Cốc.

Người còn lại buộc tóc dài, mặc áo choàng hoa, đôi mắt lóe lên tia sắc lạnh khiến người khác cảm thấy phóng đãng và nham hiểm.

“Hoa Phong, nhìn thấy rồi chứ, bổn tọa đã nói bên cạnh tên tiểu tử này có mỹ nữ mà, ngươi còn không tinI”

“Như thế nào?” Võ Điên nhìn tên đàn ông bên cạnh rồi nói.

“Quả nhiên là mỹ nữ khuynh nước khuynh thành, hơn nữa thân hình cũng vô cùng nóng bỏng!” Tên đàn ông mặc áo choàng hoa nhìn Đường Sở Sở, Huyết Cơ và Tôn Tiểu Tiểu với ánh mắt tà ác, tặc lưỡi.

||||| Truyện đề cử: Siêu Cấp Phú Nhị Đại |||||

Lúc này, ba cô gái đều cau mày, hiển nhiên không mấy vui vẻ!

“Lần trước để cho ngươi chạy thoát, không ngờ rằng ngươi còn dám quay lại, lần này còn mang thêm một kẻ đến để tìm chết!” Diệp Phàm lạnh lẽo nhìn Võ Điên cùng

tên đàn ông bên cạnh.

“Tiểu tử, bên cạnh bổn tọa chính là Hoa Phong, một trong bốn đại ác đầu của Ác Nhân Cốc!”

“Thực lực của gã ta ngang sức ngang tài với bổn tọa; hôm nay chúng ta cùng nhau liên thủ, ngươi nhất định phải chết!” Võ Điên âm trầm nói với Diệp Phàm.


“Hoa Phong, ra tay đi, giết chết tiểu tử này, ta lấy được Long Tỷ, còn ngươi có được mỹ nhân!" Võ Điên hô hào với tên ác đầu bên cạnh.

“Được!”

Hoa Phong gật đầu, ánh mắt vô cùng ghen tị nhìn Diệp Phàm: “Tiểu tử, xung quanh ngươi thế mà lại có rất nhiều mỹ nhân tuyệt sắc như vậy. Bổn tọa thật sự rất hâm mộ đó nha, nhưng sau ngày hôm nay, bọn họ đều sẽ thuộc về ta!”

Dứt lời, Hoa Phong liền ra tay.

Cơ thể gã ta giống như bị một cơn lốc xoáy, tốc độ cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã đứng trước mặt Diệp Phàm; rồi bàn tay gã ta liền biến thành móng vuốt tấn công về phía Diệp Phàm.

Lúc này Võ Điên cũng bắt đầu ra tay.

Mặc dù hai người này chưa tiến vào Tông Cảnh nhưng cũng là cường giả Thiên Cảnh tầng thứ chín.

Vậy nên hai người bọn họ đủ mạnh để đấu với cường giả nửa bước tiến vào Tông Cảnh.

Nhưng đứng trước Diệp Phàm, thực lực vẫn chưa đủ.

Lần trước đối phó với Võ Điên, Diệp Phàm không dùng thực lực chân chính, vậy nên đã để ông ta chạy thoát!

Lần này, hắn nhất định sẽ không nương tay. Bùm! Bùm!


Diệp Phàm đấm ra hai quyền, trực tiếp chặn lại móng vuốt của Hoa Phong và nắm đấm của Võ Điên, tiếng nổ chói tai liền vang lên!

Răng rắc! Răng rắc!

Ngay sau đó, năm đấm của Võ Điên và móng vuốt của Hoa Phong bị vỡ vụn. Bọn chúng bị bay ra đăng sau, ngã nhào xuống đất rồi điên cuồng hộc ra máu! Diệp Phàm đằng đăng sát khí đi về phía hai tên này.

Hai tên ác đầu cũng khiếp sợ nhìn hắn.

“Ngươi... ngươi là cường giả Tông Cảnh?” Võ Điên có chút khó tin nhìn Diệp Phàm.

Chỉ có cường giả Tông Cảnh mới có thể hạ gục hai người bọn họ chỉ bằng một chiêu!

“Lần trước để ngươi trốn thoát, ngươi còn cho rằng mình có cơ hội trốn thoát lần thứ hai sao?” Diệp Phàm lạnh lão nói.

Sau đó hẳn liếc nhìn Hoa Phong: “Còn ngươi, dám mơ ước nữ nhân của ta, ngươi chính là tìm chết!”

Phụt!!!

Nói xong, hắn liền vung đoản kiếm đen chém đứt đầu tên ác đầu này của Ác Nhân Cốc.

Võ Điên nhìn Hoa Phong bị chém đầu, sắc mặt vô cùng khó coi nhưng lại có chút sợ hãi nhìn Diệp Phàm: “Nếu ngươi dám giết chúng ta, cốc chủ nhất định sẽ không tha cho ngươi!”

“Cốc chủ?”

Diệp Phàm nhướn mày nói: “Ngươi đang nói đến cốc chủ của Ác Nhân Cốc à?”

“Đúng vậy, cốc chủ của chúng ta là cường giả vô cùng lợi hại, cốc chủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Võ Điên hét lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 547: C547: Cùng lúc đó


“Yên tâm đi, chờ ngươi chết rồi, ta cũng sẽ hủy luôn Ác Nhân Cốc, nhân tiện tiễn cốc chủ xuống chơi cùng các ngươi!”

Phụt!!! Diệp Phàm nói xong liền vung đoản kiếm chém đầu Võ Điên!

Sau đó, Diệp Phàm liên lạc với Hoa Hồng Đỏ, nhờ cô ta phái người gửi hai cái đầu này đến Ác Nhân Cốc!

Cùng lúc đó, tại Thượng Quan gia - một trong mười gia tộc lớn ở Đế Đô.

Thượng Quan phu nhân chỉ vào Thượng Quan Lưu Ly, tức giận mắng: “Con khốn này, mày chính là đồ sao chổi. Mày hại em trai còn chưa đủ hay sao, bây giờ lại còn khắc chết Mộ Dung thiếu gia, khiến cho hai nhà không thể nào liên hôn được. Mày chính là nỗi ô nhục của Thượng Quan gia. Tại sao mày không chết cùng con mẹ đê tiện của mày luôn đi?”

Xoetl

Ánh mắt Thượng Quan Lưu Ly lạnh lẽo nhìn mẹ kế.

“Làm sao? Giờ bà còn muốn đánh tôi à?”

Thượng Quan phu nhân liếc nhìn Thượng Quan Lưu Ly rồi hừ lạnh một tiếng. Bốp!!!

Đột nhiên Thượng Quan Lưu Ly tát thật mạnh vào mặt mẹ kế khiến bà ta ngã nhào xuống đất.

“Mày... mày dám đánh tao?” Thượng Quan phu nhân không thể tin nổi, nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Lưu Ly.


“Bà có thể mắng tôi, nhưng tuyệt đối không được xúc phạm mẹ tôi!” Thượng Quan Lưu Ly lạnh lễo nói.

“Thượng Quan Lưu Ly, mày đang làm gì vậy?”

Lúc này, cha của Thượng Quan Lưu Ly là Thượng Quan Hồng, cũng là gia chủ của Thượng Quan gia, ông ta vừa xuất hiện liền quát mắng Thượng Quan Lưu Ly.

“Bà ta đáng bị đánh!” Thượng Quan Lưu Ly nhàn nhạt đáp.

Bốp! II

Thượng Quan Hồng tát thẳng vào mặt Thượng Quan Lưu Ly: “Câm miệng, dù thế nào đi chăng nữa Yến Nhi cũng là trưởng bối của mày, hơn nữa còn là Thượng Quan phu nhân, tại sao mày có thể hỗn láo như vậy?”

“Lập tức xin lỗi Yến Nhi maul” Thượng Quan Hồng hét lên.

“Bà ta không xứng!” Thượng Quan Lưu Ly lạnh lùng nói.

“Mày... Nếu mày không xin lỗi, lập tức cút khỏi Thượng Quan gia cho tao!” Thượng Quan Hồng tức giận mắng.

Thượng Quan Lưu Ly ngay sau đó liền xoay người rời đi.


“Yến Nhi, bà không sao chứ?”

Thượng Quan Hồng vội đỡ phu nhân của ông ta dậy.

“Thượng Quan Hồng, ông nhìn xem con gái của ông đã làm gì, nó thế mà lại dám đánh cả tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó đâu!” Thượng Quan phu nhân tức giận hét lên.

Thượng Quan Hồng vội vàng nói: “Đừng tức giận nữa, tôi đã dạy dỗ nó rồi!”

“Con nhỏ này chính là sao chổi, tuyệt đối không thể để nó ở lại Thượng Quan gia được nữa!” Bà ta lạnh lẽo nói.

“Tôi đã đuổi nó ra ngoài rồi!” ụ

“Bà đừng tức giận nữa

“Hừ, nó do một tay Thượng Quan gia nuôi dưỡng, đuổi đi như vậy chẳng phải là quá dễ dàng cho nó sao?” Trong mắt bà phu nhân này lóe lên tia tàn độc.

Lúc này Thượng Quan Hồng nghỉ hoặc hỏi: “Vậy bà định làm gì?”

“Nghe nói phủ Hán Vương đang tuyển phi tần cho Hán Vương, đưa nó đến đó đi!” Bà ta nói thẳng.

“Cái gì? Đưa đến phủ Hán Vương? Hán Vương chính là kẻ biến thái, bất kỳ nữ nhân nào của ông ta đều sống không bằng chết. Cái này...” Nghe thấy lời của phu nhân, sắc mặt của Thượng Quan Hồng đột nhiên thay đổi.

“Làm sao? Không nỡ à?”

“Tôi nói cho ông biết, mặc dù Hán Vương biến thái, nhưng ông hẳn là rất rõ thân phận và địa vị của ông ta, hơn nữa thế lực đứng sau của ông ta không đơn giản đâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 548: C548: Người này rất mạnh


“Nếu như ông ta nhìn trúng con bé này, vậy thì đó chính là chuyện tốt cho gia tộc Thượng Quan của chúng ta. Điều này sẽ giúp Thượng Quan gia trở thành gia tộc

đứng đầu Đế Đô!” Thượng Quan phu nhân lạnh lẽo nói.

Nghe xong, ánh mắt Thượng Quan Hồng chợt lóe lên, cuối cùng gật đầu nói: “Được, quyết định vậy đi!”

Trong một quán trà nào đó ở Đế Đô, có năm người đang ngồi ở đây.

Năm người này đều mặc trang phục kỳ quái, ánh mắt lạnh lẽo, toàn thân tỏa ra khí tức cực kỳ đáng sợi

“Không ngờ rằng một nhà Diệp Thiên Long năm đó còn không bị giết hết, thế mà sót lại một tên nghiệt chủng!”

“Theo như điều tra, đứa con trai này của Diệp Thiên Long không hề đơn giản, thực lực vô cùng cường đại!”

“Hừ, cho dù mạnh đến đâu cũng chỉ là tên nhóc con vắt mũi chưa sạch, năm đó chúng ta không thể đối phó Diệp Thiên Long, lễ nào hiện tại cũng không thể đối phó với con trai của ông ta?”

“Lần này chúng ta phải khiến cho Diệp Thiên Long tuyệt hậu!”

“Năm đó chúng ta không thể giết chết Diệp Thiên Long, bây giờ giết chết con trai của ông ta, cũng xem như rửa được nỗi uất hận trong lòng!”

“Nếu đã như vậy thì ngày mai chúng ta bắt đầu hành động đi. Nghe nói nơi đó có rất nhiều người tới, chúng ta không thể để người khác cướp mất cơ hội!”


Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Phàm dẫn đám người Đường Sở Sở ra khỏi phòng, chuẩn bị đi đến một nơi.

Nhưng khi vừa mới rời khỏi khách sạn, bọn họ đã nhìn thấy năm người mặc trang phục kỳ lạ đang đi về phía mình!

Diệp Phàm nhìn năm người này, ánh mắt chợt lóe lên. Hắn cảm nhận được một luồng hơi thở nguy hiểm từ năm người này. “Mày chính là con trai của Diệp Thiên Long?”

“Trông thật giống Diệp Thiên Long!” Năm người đến gần rồi nhìn chăm chằm vào Diệp Phàm.

“Các người là ai?” Khi Diệp Phàm nghe thấy họ nhắc đến cha mình, ánh mắt hắn khẽ nheo lại, lạnh lùng hỏi.

“Chúng tao tới để tiễn mày đi gặp cha mày!” Một tên khá mập mạp lên tiếng.

Soạt!

Nghe vậy, trong mắt Diệp Phàm lộ ra sát ý lạnh lẽo, toàn thân tản ra khí tức đáng sợi

“Tên nhóc này cũng có chút bản lĩnh, xem như kế thừa một chút thiên phú của Diệp Thiên Long.”

“Nhưng đáng tiếc mày không phải Diệp Thiên Long!”

“Vậy nên mày chỉ có một con đường chết!” Năm người nhìn Diệp Phàm, lạnh lẽo nói.

Vừa dứt lời, từng người liền bộc phát sức mạnh.

Ngay sau đó năm luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng liền tràn ra.

Đám người Huyết Cơ, Đường Sở Sở, Huyết Phu liền bị thổi bay về phía sau. Lúc này chỉ có Diệp Phàm là bình yên vô sự!

Ngay sau đó cả năm người đều tấn công Diệp Phàm.

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Đối mặt với sự tấn công như vũ bão của năm đại cường giả này, Diệp Phàm nhanh chóng tung ra cú đấm liên tiếp như tia chớp.


Năm cú đấm của hẳn trực tiếp va chạm với đòn tấn công của năm gã cường giả, gây ra năm tiếng nổ vô cùng lớn!

Bộp, bộp, bộp!!!

Dưới khí thế này của Diệp Phàm, thân thể của năm gã cường giả đều phải lùi về phía saul

Thế nhưng Diệp Phàm vẫn đứng im bất động!

Lúc này, năm người không thể tin nổi nhìn Diệp Phàm.

“Mày...” Năm người đều vô cùng kinh ngạc.

Tất cả bọn họ đều bị thực lực của Diệp Phàm làm cho chấn động! Bộp! Bộp! Bộp!

“Không hổ danh là con trai của Diệp Thiên Long, quả nhiên rất lợi hại!” Lúc này, một tràng võ tay chợt vang lên.

Một người đàn ông trung niên mặc đồ trắng đột nhiên xuất hiện ở đây và mỉm cười nhìn Diệp Phàm.

Xoet, xoẹt, xoẹtI!I “Là ông ta...

Năm đại cường giả nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc đồ trắng, vẻ mặt trong nháy mắt liền thay đổi, trong mắt không giấu được sự sợ hãi!

Diệp Phàm nhìn chằm chằm người đàn ông đó, lông mày khẽ nhíu lại, toàn thân chợt căng thẳng!

Hắn cảm nhận được một luồng hơi thở cực kỳ nguy hiểm phát ra từ người này!


Người này rất mạnh!

“Năm đó tôi chỉ thua Diệp Thiên Long có một chiêu, hôm nay cũng muốn nhìn xem con trai của ông ta có thể kế thừa được mấy phần thực lực của ông ta!” Người đàn ông này mỉm cười.

Bùm! I!

Nói xong, một cỗ sức mạnh khủng khiếp trực tiếp bộc phát!

Khi sức mạnh của ông ta bùng nổ, đã làm chấn động tất cả cường giả ở Đế Đô.

Cùng lúc đó, ở căn cứ Chiến Bộ.

“Cậu vừa nói gì cơ? Người đó đã đến Đế Đô?” Long Chiến Thiên nghe thấy báo cáo của Häc Uyên liền đứng dậy, vẻ mặt không thể tin được.

“Đúng vậy, đây là tin tức từ bên kia gửi đến!” “Hơn nữa hình như ông ta tới vì Diệp Phàm!” Hắc Uyên trầm giọng nói.

“Không được, tiểu tử kia gặp nguy hiểm rồi, mau đi thôi!” Sắc mặt Long Chiến Thiên liền thay đổi, trực tiếp hét lên.

Sau đó bọn họ chạy thẳng đến khách sạn nơi Diệp Phàm đang ở!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 549: C549: Bên ngoài khách sạn


Bên ngoài khách sạn Diệp Phàm ở.

Một người đàn ông mặc đồ trăng nhìn chăm chú vào Diệp Phàm, bước từng bước về phía hắn, trên người tản ra uy áp cực kỳ khủng bố.

Chỉ cần ai đứng trong phạm vi uy áp này đều bị trấn áp quỳ rạp trên mặt đất, cảm thấy hít thở không thông.

Bao gồm cả năm cao thủ vừa muốn chém giết Diệp Phàm cũng bị trấn áp quỳ trên mặt đất, run bần bật.

Lúc này trong phạm vi trăm mét chỉ có người đàn ông mặc đồ trắng và Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn chăm chú vào người đàn ông này, người này tuyệt đối là đối thủ mạnh mẽ nhất mà Diệp Phàm gặp được từ lúc xuống núi.

Rất nhanh người đàn ông mặc đồ trắng đã xuất hiện cách Diệp Phàm 3 mét, nói: “Tôi chỉ đánh một kiếm, nếu cậu có thể cản được một kiếm nay, mạng cậu không nên chết!”

Ầmll

Dứt lời, đồng tử của người đàn ông này co lại, kiếm mang sắc bén phụt ra, bộc phát ra kiếm ý khủng bố.

Kiếm ý ngưng tụ thành kiếm khí, xé rách không gian như muốn bổ đôi trời đất. Diệp Phàm cảm nhận được một sự áp bách cực mạnh.

Diệp Phàm chỉ cảm thấy như vậy từ trên người bảy vị sư phụ.


Người đàn ông mặc đồ trăng chém về phía Diệp Phàm.

Một kiếm khí nhưng tụ thành hình ẩn chứa kiếm ý vô tận, giống như một thanh thần kiếm tuyệt thế, chém về phía Diệp Phàm.

Lúc này đám người Long Chiến Thiên, năm Long lão, Hắc Uyên, Thiết Thủ, Lãnh Sương đuổi đến đây với tốc độ cực nhanh.

Bọn họ vừa lúc nhìn thấy người đàn ông mặc đồ trằng ra chiêu, tất cả đều bị chấn động mạnh.

“Lấy khí ngưng hình.”

“Qúa mạnh!”

Giây tiếp theo, kiếm khí của người đàn ông kia bay thẳng về phía Diệp Phàm. “Xong rồi ~”

Lúc này sắc mặt của Long Chiến Thiên cực kỳ khó coi.

Ông ta biết rất rõ người đàn ông mặc đồ trắng kia khủng bố đến mức nào, bởi vì đối phương đến từ nơi đó, còn cực kỳ có tiếng ở nơi đó.

Nếu người này ra tay, top 10 cao thủ trong bảng Tông Sư cũng không ngăn được, đừng nói Diệp Phàm.

Năm Long lão thấy cảnh tượng này, ánh mắt lóe lên.


Trong đó Diêm Sơn vui sướng nhất, ông ta đang lo không báo được thù, bây giờ có thể tận mắt nhìn thấy Diệp Phàm tìm chết nên ông ta rất vui mừng.

Nhưng rất nhanh, sắc mặt của ông ta cứng đờ lại.

Kiếm khí của người đàn ông mặc đồ trắng kia sắp dừng trên người Diệp Phàm, hoàn toàn cắt cổ hắn thì trong cơ thể Diệp Phàm truyền ra một tiếng gầm rú.

Ngay sau đó một tiếng rồng ngâm vang lên từ trong cơ thể Diệp Phàm. Sau đó vô số kim quang bộc phát ra, hóa thành vô số long ảnh phá hủy kiếm khí

màu trắng của người đàn ông mặc đồ trắng kia, sau đó long ảnh mang theo long uy lao về phía người đàn ông mặc đồ trắng.

ÄmII Một tiếng nổ mạnh vang lên.

Ánh sáng vàng lóe sáng, bao phủ Diệp Phàm và người đàn ông mặc đồ trắng, làm người ngoài không thể thấy rõ tình huống của bọn họ.

Một lúc sau, ánh sáng biến mất, Diệp Phàm và người đàn ông mặc đồ trắng xuất hiện.

Diệp Phàm vẫn lạnh lùng đứng ở đó. Còn người đàn ông mặc đồ trắng kia che lại ngực, phun máu tươi.

Thấy người đàn ông mặc đồ trắng bị thương, năm cao thủ và đám người Long Chiến Thiên ngây ra như phỗng.

Độc Cô Kiếm lại bại bởi một thăng nhóc hai mươi mấy tuổi?

Không thể nào.

Tên của người đàn ông mặc đồ trắng kia là Độc Cô Kiếm, là cao thủ đứng đầu của gia tộc Độc Cô lánh đời, 18 tuổi bước vào Tông cảnh, chấn động bốn phương, là

thiên tài kiếm đạo trong suốt trăm năm qual

Năm người này bước vào Tông cảnh đã quét ngang hơn nửa Tông Sư võ đạo trong bảng Tông Sư, còn thắng đối thủ với trạng thái nghiền áp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 550: C550: Thực sự làm người khó có thể tinthực sự làm người khó có thể tin


Nhưng trong lúc Độc Cô Kiếm nổi tiếng bốn phương, bị vô số người sùng bái lại truyền ra tin tức, hắn ta thua.

Đúng vậy, Độc Cô Kiếm bị đánh bại, đối thủ còn trẻ hơn hắn ta. Tin tức này làm chấn động bốn phương.

Nhưng không ai biết người đành bại thiên tài kiếm đạo này là ail Từ đó về sau Độc Cô Kiếm rất ít xuất hiện.

Hôm nay, cách 20 năm, Độc Cô Kiếm lại lần nữa xuất hiện, nhưng lại lần nữa bị đánh bại bởi một hậu bối trẻ tuổi.

Thực sự làm người khó có thể tin.

Ngay cả Long Chiến Thiên cũng chấn động, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt không thể tin được.

Cho dù là ông ta cũng khó có thể cản được một kiếm vừa rồi của Độc Cô Kiếm, đừng nói làm đối phương bị thương.

Nhưng Diệp Phàm lại làm được. “Long ảnh vừa rồi... Không lẽ...”

Long Chiến Thiến nghĩ đến gì đó, đồng tử co rụt lại, nhìn chăm chú vào Diệp Phàm.

“Cậu...”

Độc Cô Kiếm nhìn Diệp Phàm, ánh mắt lóe lên.

Lúc này Diệp Phàm cũng rất kinh ngạc.

Hắn đang định thúc giục lực lượng thần bí khó có thể khống chế trong cơ thể để chống lại đối phương, nhưng không ngờ trong lúc quan trọng nhất, Long Tỷ trong cơ thể đột nhiên truyền ra tiếng vang lớn, sau đó bộc phát ra đòn tấn công vừa rồi.


“Ông thua”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Ha hai”

“Không ngờ 20 năm trước tôi thua bởi cha cậu, 20 năm sau tôi lại thua bởi cậu.”

Đột nhiên Độc Cô Kiếm cười lớn.

Lời nói của Độc Cô Kiếm làm đám người Long Chiến Thiên kinh sợ.

Mặc dù bọn họ biết năm đó Độc Cô Kiếm bị người đánh bại trong lúc nổi bật nhất, nhưng lại không biết là ail

Bây giờ nghe đối phương nói người đánh bại Độc Cô Kiếm lại là cha của Diệp Phàm.

“Cha cậu ta là ai?” Trong lòng Long Chiến Thiên như sóng cuộn biển gầm.

Lúc trước ông ta từng điều tra lai lịch của Diệp Phàm nhưng lại không tra được manh mối gì.

Cha mẹ của Diệp Phàm cũng là một bí ẩn.

Diệp Phàm nghe Độc Cô Kiếm nói vậy, ánh mắt lóe lên.


Thực lực của người này đã đạt đến cảnh giới cực kỳ khủng bố.

Cho dù 20 năm trước, thực lực của người này cũng không hề kém.

Nhưng năm đó cha hắn lại có thể đánh bại người này.

Sợ rằng thực lực của cha cũng không đơn giản.

Lúc này Diệp Phàm phát hiện hình như hắn không hề biết gì về cha mình, cha ở

trong mắt người ngoài cùng cha trong trí nhớ của hắn giống như hai người khác nhau.

“Ông còn muốn đánh tiếp không?”

Diệp Phàm hỏi.

“Tôi nói rồi, tôi chỉ đánh một kiếm”

“Một kiếm này đã quyết định thắng bại, cần gì so tiếp?”

Độc Cô Kiếm nói.

Sau đó hắn ta nhìn Diệp Phàm, nói: “Cậu lợi hại hơn cha mình.”

Nói xong Độc Cô Kiếm xoay người rời đi.

Sau khi Độc Cô Kiếm rời khỏi, Diệp Phàm nhìn về phía năm vị cao thủ kia.

Mặc dù hắn thả chạy Độc Cô Kiếm nhưng hắn không định buông tha năm người này.

Năm người này làm Diệp Phàm cực kỳ chán ghét.

Diệp Phàm vung lên đoản kiếm màu đen, đâm thẳng về phía năm người bọn họ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 551: C551: Đến sẽ biết


Năm vị cao thủ còn đang chấn động vì Độc Cô Kiếm bị Diệp Phàm đánh bại, đến khi kiếm của Diệp Phàm đã gần trong gang tấc, bọn họ mới lấy lại phản ứng vội vàng ra tay ngăn cản.

ÄmII

Một kiếm này của Diệp Phàm ẩn chứa lực lượng mênh mông, thế không thể đỡ.

“Không phải đó là Thiên Quyền hạng 73 bảng Tông Sư sao?”

“Còn có Thẩm Tuyền hạng 54 bảng Tông Sư”

“Vị kia đứng hạng 50, còn có vị kia...”

Mấy Long Vệ và năm Long lão khiếp sợ nhìn năm người này!

Năm người này đều là cao thủ Tông Sư đứng trong bảng Tông Sư, xếp hạng không thấp, trong đó còn có người xếp trước 40.

Quan trọng hơn 20 năm trước bọn họ đã thành danh, trải qua 20 năm tu luyện, chắn chăn thực lực của bọn họ càng thêm đáng sợ.


Nhưng lúc này bọn họ lại nằm bệt trên mặt đất như một con chó chết, làm người thổn thức.

Diệp Phàm cầm kiếm bước từng bước về phía bọn họ.

“Đừng giết tôi, tôi có thể thần phục cậu, làm thuộc hạ của cậu.”

Cao thủ hạng 73 xin tha.

“Không cần” Diệp Phàm lạnh lùng nói, giơ kiếm chém đứt đầu người này. Thấy người này bị giết, bốn người còn lại từ bỏ xin tha.

Bọn họ biết Diệp Phàm sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

“Đáng chết, nếu mày không buông tha cho bọn tao, vậy cùng chết đi.”

Đột nhiên người đàn ông tên Lê Thành, kẻ mạnh nhất trong năm người lạnh lùng hét lên.

Nói xong hắn ta muốn cưỡng chế vận chuyển chân khi, chuẩn bị tự bạo, đồng quy vu tận với Diệp Phàm.


PhụtII

Nhưng hắn ta vừa định tự bạo thì kiếm của Diệp Phàm đã đâm xuyên trái tim của hắn ta, chết tại chỗ.

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Tiếp theo Diệp Phàm chém giết ba người còn lại.

Sau khi giải quyết xong năm người này, Diệp Phàm đi về phía đám người Đường Sở Sở, quan tâm nói: “Mọi người sao rồi? Không sao chứ?”

“Bọn em không sao.”

Đường Sở Sở lắc đầu.

“ĐiI"

Diệp Phàm dẫn bọn họ rời đi.

Hiện trường chỉ còn lại đám người Long Chiến Thiên, trong lòng nổi sóng to gió lớn.

Năm vị Long lão và các Long Vệ lại lần nữa bị Diệp Phàm làm cho chấn động. Ngay cả Diêm Sơn cũng từ bỏ ý định báo thù.

Thực lực của Diệp Phàm quá mạnh, mạnh đến mức làm bọn họ tuyệt vọng. Đột nhiên một đám cao thủ ẩn giấu trong Đế Đô xuất hiện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 552: C552: Ai có thực lực đáng sợ như vậy


Khi bọn họ nhìn thấy năm thi thể trên mặt đất, tất cả đều biến sắc.

“Chẳng phải đó là...”

Rất nhanh có người nhận ra thân phận của năm người này.

Thân phận của năm cao thủ Tông Sư võ đạo này đã làm kinh sợ đám cao thủ Đế Đô này!

Năm cao thủ đứng đầu bảng Tông Sư đều bị giết.

Ai làm?

Ai có thực lực đáng sợ như vậy?

“Long Soái.”

“Bọn họ...”

Một cao thủ nhìn về phía Long Chiến Thiên.


“Bọn họ xúc phạm luật pháo, bị tổng chỉ huy Long Hồn chém giết.

Long Chiến Thiên nói thẳng.

“Tổng chỉ huy Long Hồn?”

Đám cao thủ này đều vô cùng chấn động.

Bọn họ chưa từng nghe nói đến tổng chỉ huy Long Hồn, người này từ đâu ra? Hơn nữa sao thực lực lại khủng bố như vậy?

“Sau này ai dám xúc phạm luật pháp ở Đế Đô, tổng chỉ huy Long Hồn sẽ lấy đầu người đó.”

Long Chiến Thiên lạnh lùng quát.

Nghe vậy đám cao thủ đến từ các thế lực đứng đầu ở Đế Đô đều hoảng sợ, lộ ra sự nặng nề.

Long Chiến Thiên làm vậy cũng vì muốn nhân cơ hội này nhấc cao lực uy hiếp của Long Hồn, hơn nữa ông ta cũng chưa nói láo, Diệp Phàm chính là tổng chỉ huy Long Hồn.

Tiếp theo, tin tức tổng chỉ huy Long Hồn chém giết năm cao thủ đứng đầu bảng Tông Sư nhiều năm đã nhanh chóng lan truyền khắp Đế Đô, làm các thế lực quyền quý chấn động.


Tất cả mọi người đều thắc mắc tổng chỉ huy Long Hồn này chui ra từ đâu?

Hơn nữa tại sao người này lại khủng bố như vậy, liên tiếp giết chết năm Tông Sư võ đạo, thực sự quá biến thái.

Tổng chỉ huy Long Hồn trở thành tiêu điểm bàn tán của toàn bộ Đế Đô.

Vô số người đều coi vị tổng chỉ huy Long Hồn giống như thần, cũng có rất nhiều người muốn biết vị tổng chỉ huy Long Hồn này là ai.

Nhưng cho dù những thế gia ở Đế Đô tự mình ra tay cũng không tra được thân phận của tổng chỉ huy Long Hồn.

Tất cả đều do Long Chiến Thiên nhúng tay vào.

Ông ta hoàn toàn phong tỏa tin tức về Diệp Phàm, ngoại trừ trưởng lão Nội Các, không ai có thể tra được tin tức về Diệp Phàm.

Trong lúc tổng chỉ huy Long Hồn đang trở thành tiêu điểm nghị luận ở Đế Đô, Diệp Phàm đang mang theo đám người Đường Sở Sở đi về phía Đông.

“Anh Tiểu Phàm, hiện tại chúng ta đang đi đâu vậy?” Đường Sở Sở tò mò hỏi.

“Đến sẽ biết.”

Diệp Phàm nói.

ẦmII

Đột nhiên một chiếc xe bán tải hạng nặng từ xa lao đến tông thẳng vào xe của Diệp Phàm làm xe của bọn họ văng ra xa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 553: C553: Diệp phàm cứu tôn tiểu tiểu


Lúc này, có một đám người đàn ông ngoại quốc tóc nâu từ trên xe bán tải lao ra.

Trong tay mỗi người đều cầm súng và chuẩn bị bắn vào đám người Diệp Phàm đang ở trong xe!

Xoet, xoẹt, xoẹtI!I Huyết Phu, Miểu, Natasha Romanoff và mười đại cao thủ Ảnh Bộ cũng lao ra từ phía sau rồi tấn công đám người nước ngoài này, khiến cho bọn chúng ngay cả súng

cũng chưa kịp bản đã chết ngay tại chỗ!

Sau đó Diệp Phàm nhanh chóng lao ra khỏi xe, sau đó đến Huyết Cơ, Đường Sở Sở và U Ảnh; dù sao bọn họ đều là chiến binh nên cũng không bị thương quá nặng.

“Tiểu Phàm ca ca, mau cứu Tiểu Tiểu!" Đường Sở Sở hét lên.

Tôn Tiểu Tiểu vẫn còn ở trong xe, bởi vì đối phương chỉ là người bình thường nên sau cú va chạm này đã bị thương rất nặng!

Diệp Phàm cứu Tôn Tiểu Tiểu ra khỏi xe rồi dùng châm bạc chữa trị cho cô ấy. “Cô ấy không sao rồi, đừng lo lắng!” Rất nhanh, Diệp Phàm lên tiếng.

“Natasha Romancff,U Ảnh đưa cô ấy đến bệnh viện để xử lý vết thương Phàm phân phó Diệp. Truyện Nữ Cường

Ngay sau đó Tôn Tiểu Tiểu liền được đưa đi.


“Huyết Phu, lập tức liên lạc với Hoa Hồng Đỏ, để cô ta điều tra lai lịch của nhóm người này!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Vâng!” Huyết Phu gật đầu.

Sau đó, Diệp Phàm dẫn Đường Sở Sở và Huyết Cơ đi đến một nơi. “Tử Đàn nhất phẩm!”

“Đây không phải là khu biệt thự số một ở Đế Đô sao?”

“Tiểu Phàm ca ca, anh dẫn chúng em tới đây làm gì vậy?” Đường Sở Sở có chút sửng sốt khi nhìn thấy bảng tên khu biệt thự này.

Tử Đàn nhất phẩm là khu biệt thự mà ai cũng biết, là một nơi sang trọng bậc nhất ở Long Quốc!

Chỉ có những người quyền quý chân chính tại Đế Đô mới có thể ở khu biệt thự này!

“Chúng ta sẽ phải ở lại Đế Đô một thời gian, cứ ở mãi trong khách sạn cũng không tốt, vậy nên chúng ta sẽ ở nơi này!” Diệp Phàm nói.

“Chúng ta sẽ ở đây sao?” Đường Sở Sở kinh ngạc nói.

Tử Đàn nhất phẩm này không phải cứ có tiền là có thể ở được, mà cần phải có quyền và địa vị nữa.


“Tiểu Phàm ca ca, anh có biết đây là đâu không?” Đường Sở Sở hỏi. “Không!” Diệp Phàm lắc đầu.

Lúc trước hắn đã nhờ người của điện Long Vương tìm cho mình một nơi để ở, còn nơi ở như thế nào thì không rõ!

Đường Sở Sở liền nói ra lai lịch của nơi này.

“Chỗ này tuyệt vời đến thế à?” Diệp Phàm kinh ngạc hỏi.

“Ừm!"

“Nơi này không phải là nơi chúng ta muốn ở là có thể ở!” Đường Sở Sở nói.

“Chỉ là Tử Đàn nhất phẩm mà thôi, được đón tiếp thiếu chủ đó chính là vinh hạnh của nơi này.”

Lúc này, có một giọng nói chợt vang lên.

Phong Thiên Long Thủ đi tới, cung kính chào Diệp Phàm: “Thiếu chủ!” “Đây là nơi mà ông tìm cho tôi sao?” Diệp Phàm hỏi.

“Đúng vậy!”

“Thiếu chủ, Tử Đàn nhất phẩm là của điện Long Vương, vậy nên ngài muốn ở đâu cũng được!” Phong Thiên Long Thủ nói.

“Ồ, ra vậy!" Diệp Phàm gật đầu.

“Thiếu chủ và hai vị thiếu phu nhân, xin mời vào trong!” Phong Thiên Long Thủ nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 554: C554: Thiếu chủ


“Tôi không phải là người của hắn!” Huyết Cơ lập tức nói.

“Thật xin lỗi!” Phong Thiên Long Thủ có chút xấu hổ.

“Đi thôi!” Diệp Phàm lên tiếng để giảm bớt sự ngượng ngùng.

Sau đó bọn họ đi theo Phong Thiên Long Thủ vào trong Tử Đàn nhất phẩm, nơi này có một cái hồ rất lớn, bốn phía xung quanh đều có cây cối xanh mát, phong cảnh vô cùng tuyệt đẹp!

Bên cạnh bờ hồ có một biệt thự sang trọng được thiết kế theo phong cách châu

LẦU)

“Thiếu chủ, biệt thự Tử Đàn số 1 này từ khi được xây dựng cho đến nay vẫn chưa từng bán ra ngoài.”

“Bây giờ đây sẽ là nơi ở của mọi người. Tất cả đồ đạc và nhu yếu phẩm hàng ngày đều đã được chuẩn bị, còn có quản gia và người giúp việc!” Phong Thiên Long Thủ dẫn bọn họ đi vào biệt thự.

Vừa bước vào biệt thự, Diệp Phàm liền có cảm giác như đang ở trong hoàng cung vậy.


“Chỗ này thật sự quá sang trọng!” Đường Sở Sở kêu lên.

“Thiếu chủ, ngài cảm thấy ở đây được không?” Phong Thiên Long Thủ hỏi Diệp Phàm.

“Ừm, cũng được!” “Ở chỗ này đi!” Diệp Phàm gật đầu. “Tôi cũng đã điều động một ngàn binh lính tinh nhuệ của điện Long Vương ở đây, nếu như thiếu chủ có gì cần phân phó, bọn họ sẽ lập tức tới!” Phong Thiên Long Thủ nói.

“Ông lo liệu thật chu toàn!” Diệp Phàm mỉm cười.

Lúc này, Diệp Phàm nhận được điện thoại của Hoa Hồng Đỏ, hai mắt liền nheo lại.

“Sở Sở, anh có việc phải ra ngoài, em và Huyết Cơ ở lại đây đi, nếu có chuyện gì thì cứ nói với Phong Thiên!” Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở rồi rời đi.

Sau khi rời khỏi Tử Đàn nhất phẩm, Diệp Phàm gặp Hoa Hồng Đỏ.

“Mấy người Nhan Hòa thực sự không chết?” Diệp Phàm nhìn Hoa Hồng Đỏ, kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, theo điều tra, ba trong số năm đại nguyên lão và năm trong số chín đại tài thần của thương hội Thiên Long đều bị cầm tù, và người giam giữ bọn họ chính là Hứa Thế Thiên, một trong chín đại tài thần của thương hội này. Đương nhiên phía sau hắn ta còn có một thế lực khác chính là phủ Mộc Vương!” Hoa Hồng Đỏ nói.


Nghe vậy, ánh mắt Diệp Phàm không ngừng lóe lên.

“Biết bọn họ bị giam ở đâu không?” Diệp Phàm hỏi.

“Đã điều tra được rồi!" Hoa Hồng Đỏ nói.

Sau đó Diệp Phàm và Hoa Hồng Đỏ đi đến nơi Nhan Hòa và những người khác bị giam giữ!

Trong một nhà kho ở ngoại ô, có ba ông già và năm người đàn ông trung niên đều bị trói ở đây.

Bọn họ chính là Nhan Hòa, hai vị nguyên lão và năm vị tài thần của thương hội Thiên Long, trong đó bao gồm cả Tiền Hữu Tài - cha của Tiền Đa ĐaI

Trong nhà kho này còn có hàng trăm tên đang cầm súng hoặc dao nhọn canh gác.

Lúc này, Hứa Thế Thiên và một ông già khoảng năm sáu mươi tuổi bước vào.

“Hứa Thế Thiên, mày là tên phản bội, mày nhất định sẽ không được chết tử tế đâu!” Tiền Hữu Tài nhìn thấy Hứa Thế Thiên rồi hét lên.

Bốp II

Hứa Thế Thiên liền tát vào mặt ông ta, lạnh lùng nói: “Tiền Hữu Tài, bây giờ ông chỉ là một tù nhân; nếu vẫn chưa muốn chết vậy thì tốt nhất ông nên câm cái miệng lại!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 555: C555: Mộc quản gia đã bị diệp phàm giết chết


“Hứa Thế Thiên, lão phu quả thật đã đánh giá thấp mày, không nghĩ tới mày lại dựa vào Mộc Vương, nếu như biết sớm năm đó tao nhất định sẽ tiễn mày đi gặp em trai của mày!” Nhan Hòa lạnh lẽo nói.

Soạt!

Sắc mặt Hứa Thế Thiên liền tối sầm lại rồi ngay lập tức bóp cổ của Nhan Hòa, khiến mặt ông ta đỏ bừng vì nghẹt thở.

“Nhan Hòa, ông dám giết em trai tôi, tôi nhất định sẽ khiến ông nợ máu phải trả bằng máu!”

Lúc này, sắc mặt của Hứa Thế Thiên trở nên cực kỳ hung hãn, trong mắt tràn đầy sát ý.

“Hứa tài thần, bình tĩnh một chút!”

Lúc này, ông già bên cạnh Hứa Thế Thiên lên tiếng, hắn ta liền buông Nhan Hòa ral

“Đã đến lúc này rồi mà các người còn chưa muốn ra tay, xem ra phủ Mộc Vương thật sự rất muốn lấy được chìa khóa hầm bí mật của thương hội Thiên Long!” Nhan Hòa nhìn ông già, lạnh lùng nói.

“Nhan lão, vương gia của chúng tôi thật sự không muốn giết ông!”


“Chỉ cần ông, Trịnh lão và Giang lão giao chìa khóa hầm bí mật ra, tôi có thể bảo đảm mọi người đều được an toàn!”

Vị quản gia đến từ phủ Mộc Vương này nói với Nhan Hòa và hai vị nguyên lão khác của thương hội Thiên Long.

“Muốn có chìa khóa của hầm bí mật, cứ mơ đi!” Một nguyên lão khác hét lên. “Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt!”

“Không cần phí lời, trực tiếp tra tấn đi, tôi không tin bọn họ sẽ không đưa!” Hứa Thế Thiên hừ lạnh.

“Nếu như các ông đã cứng đầu như vậy, thì cũng đừng trách tôi!” “Tra tấn đi!” Quản gia phủ Mộc Vương lạnh lùng ra lệnh. Ngay lập tức, có người lấy ra rất nhiều dụng cụ tra tấn.

“Hứa Thế Thiên, chờ thiếu chủ đến, mày nhất định sẽ chết!” Nhan Hòa nhàn nhạt nói với Hứa Thế Thiên.

“Thiếu chủ?”

“Thiếu chủ nào?” Hứa Thế Thiên lạnh lẽo hỏi.

“Đương nhiên là thiếu chủ của thương hội Thiên Long!” Nhan Hòa đáp.

Lúc này Hứa Thế Thiên khế cau mày: “Chủ nhân đã biến mất hai mươi năm, thiếu chủ ở đâu mà ra? Nhan Hòa, ông thật sự cho rằng tôi sẽ bị dọa sợ sao? Thật buồn cười! Mau tra tấn bọn họ đi!”

Bùm! I!

Đúng lúc này, cửa nhà kho đột nhiên bị đá bay ra!

Diệp Phàm, Hoa Hồng Đỏ và những người khác liền bước vào.

Nhan Hòa nhìn thấy Diệp Phàm xuất hiện, trong mắt không giấu được vui mừng.

“Là mày!” Hứa Thế Thiên nhìn thấy Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy hận ý!


Hắn ta đương nhiên nhận ra một trong những thủ phạm đã giết em trai của mình!

“Mày chính là Hứa Thế Thiên?” Diệp Phàm liếc nhìn hắn ta.

“Nhóc con, tao vẫn chưa đi tìm mày mà mày đã tự mình dâng tới cửa!”

“Nếu đã như vậy, tao sẽ giết mày trước rồi sau đó sẽ giết Nhan Hòal”

“Xông lên!”

Sắc mặt Hứa Thế Thiên âm trầm nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên.

Khi ông ta ra lệnh xong, những kẻ xung quanh liền chuẩn bị bắn vào Diệp Phàm.

Lúc này Hoa Hồng Đỏ và mười đại cao thủ Ảnh Bộ cũng lập tức ra tay, đám người trong nhà kho còn chưa kịp làm gì đã bị giết sạch!

Thấy vậy, sắc mặt Hứa Thế Thiên liền thay đổi, nhìn về phía quản gia của phủ Mộc Vương bên cạnh: “Mộc quản gia, hãy ra tay giết chết chúng nó đi!”

Hứa Thế Thiên biết Mộc quản gia bên cạnh chính là một đại cao thủ!


Mộc quản gia bước ra rồi nhìn Diệp Phàm: “Anh bạn trẻ, đây không phải là nơi mà cậu có thể hành động ngông cuồng. Tôi khuyên cậu nên dừng tay ngay lập tức!”

Phụt!!!

Ông ta vừa dứt lời, Diệp Phàm đã nhanh chóng lao đến trước mặt ông ta. Một dòng máu lập tức phun ra từ cổ Mộc quản gia!

Mộc quản gia đã bị Diệp Phàm giết chết chỉ bằng một chiêu!

Hứa Thế Thiên nhìn Mộc quản gia bị giết trong nháy mắt, sắc mặt rất khó coi, trừng mắt nhìn Diệp Phàm: “Mày...

Bốp!!!

Hứa Thế Thiên bị Diệp Phàm tát một cái, cơ thể liền bay ra ngoài. Diệp Phàm đã đến chỗ đám người Nhan Hòa rồi cởi trói cho bọn họ. “Đa tạ công tử!”

Những nguyên lão và tài thần này đều lần lượt cảm ơn Diệp Phàm. “Đa tạ thiếu chủ đã ra tay tương chủ!”

Đột nhiên, Nhan Hòa quỳ xuống và nói với Diệp Phàm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 556: C556: Thương hội thiên long


Ặc?

Tiếng gọi này của Nhan Hòa khiến Diệp Phàm và những người khác đều sững sờ. “Ý của ông là gì?”

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Nhan Hòa.

“Thiếu chủ, cậu chính là thiếu chủ của thương hội Thiên Long ta!”

Nhan Hòa trực tiếp nói.

Lời này của Nhan Hòa khiến hai nguyên lão còn lại và năm tài thân kinh hãi. Hứa Thế Thiên ở bên cạnh cũng ngây cả người!

Diệp Phàm lại càng khiếp sợ hơn!

“Thương hội Thiên Long?”

“Thiếu chủ?”

“Thiên Long ~”

“Lễ nào...”

Diệp Phàm tự lẩm bẩm, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hắn nhìn Nhan Hòa với vẻ mặt không thể tin nổi: “Chẳng lế ba của tôi là...”

“Không sai, ba cậu là người đã sáng lập ra thương hội Thiên Longl” Nhan Hòa đáp.

“Cậu ấy là con trai của chủ nhân?”


Hai nguyên lão nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc này, trong lòng Diệp Phàm như nổi lên một trận gió lớn!

Khi hắn cảm thấy mình hoàn toàn không nhìn thấu được ba mình, thì ông lại cho hắn một bất ngờ lớn khác!

Thương hội Thiên Long được xưng là bá chủ khổng lồ ở Long Quốc, vậy mà lại do ba hắn sáng lập!

Thật không thể tin được!

“Chuyện này sao có thể?”

“Sao hắn ta lại là...”

Lúc này Hứa Thế Thiên nhìn chằm chăm Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin. “Sao ông lại biết được thân phận của tôi?”

Diệp Phàm hỏi Nhan Hòa.

Lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu được, lúc trước ở thành phố Tô, tại sao Nhan Hòa lại vì hắn mà giết chết em trai của Hứa Thế Thiên, hóa ra tất cả đều vì lý do này!

Chỉ là vì sao đối phương lại biết được thân phận của hắn?

“Sau khi tập đoàn cho ra mắt đan Trú Nhan, tôi đã điều tra tập đoàn Đường Thị, kết quả ngoài ý muốn phát hiện ra thiếu chủ, lúc tôi nhìn thấy ảnh chụp của cậu thì đã giật mình.”

“Bởi vì thiếu chủ rất giống với chủ nhân, sau đó biết cậu cũng họ Diệp thì tôi đã tin chắc, thiếu chủ chính là cong trai của chủ nhân!”

Nhan Hòa nói.


“Lão già này, nếu ông đã biết thân phận của thiếu chủ, vì sao không nói sớm cho bọn tôi biết?”

Hai vị nguyên lão kia oán giận nói.

“Thân phận của thiếu chủ là chuyện rất quan trọng, đương nhiên càng ít người biết thì càng tốt!”

Nhan Hòa trầm giọng đáp.

“Đứng lên đi!”

Sau khi hiểu được tất cả mọi chuyện, Diệp Phàm nói với Nhan Hòa.

“Thiếu chủ, không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy!” “Đều là tôi kém cỏi, dẫn đến thương hội Thiên Long xuất hiện nội gián!” Nhan Hòa vừa nói vừa nhìn về phía Hứa Thế Thiên, ánh mắt tràn ngập sát ý.

Ông đi thẳng về phía Hứa Thế Thiên, lạnh giọng nói: “Tôi đã nói rồi, đợi thiếu chủ tới đây thì ông chết chắc!”

“Thực xin lỗi Nhan lão, đều là lỗi của tôi, xin...” ml

Hứa Thế Thiên vừa mới mở miệng cầu xin tha thứ, Nhan Hòa đã đánh một chưởng đánh vỡ đầu ông ta!

“Hai người lập tức điều động nhân lực bắt Trịnh Tứ Hải và toàn bộ phản đồ lại!”

Nhan Hòa nói với hai vị nguyên lão.

Sau đó ông nhìn Diệp Phàm nói: “Thiếu chủ, mặc dù hôm nay Hứa Thế Thiên chết nhưng chìa khóa kho bí mật trong tay hai nguyên lão phản bội cùng ông ta đã bị Mộc Vương cướp đi, chúng ta nhất định phải lấy về!”

“Chìa khóa kho bí mật?”

“Đó là thứ gì?”

Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Trong thương hội Thiên Long có một cái kho bí mật do chủ nhân để lại, chìa khóa mở có năm cái, do tôi và bốn nguyên lão chia nhau năm giữ!”

Nhan Hòa nói. “Bên trong kho đó có gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 557: C557: Mộc thần xuất hiện


Diệp Phàm tò mò.

“Không rõ, mặc dù năm người chúng tôi giữ chìa khóa nhưng chủ nhân đã ra lệnh, bất cứ ai cũng không được phép mởi”

“Nhưng nghe đồn bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu!”

“Lý do Mộc Vương hợp tác với Hứa Thế Thiên là bởi vì ông ta đã nói cho đối phương biết chuyện kho báu bí mật”

“Lần này Mộc Vương giúp Hứa Thế Thiên bắt chúng ta, chưa giết là bởi vì muốn lấy được chìa khóa kho bí mật, mà chìa khóa trong tay hai nguyên lão cùng một ruột với Hứa Thế Thiên đã bị Mộc Vương lấy đi rồi!”

Nhan Hòa nói chỉ tiết.

“Được, tôi biết rồi!”

“Ông đi xử lý đám phản đồ của thương hội Thiên Long, còn chìa khóa kho bí mật, tôi sẽ đi lấy về!”

Diệp Phàm nói.

“Thiếu chủ, phủ Mộc Vương này có một Tông Sư, thực lực rất mạnh, chính người này đã bắt giữ tôi, cậu phải cẩn thận!”

Nhan Hòa nhắc nhở Diệp Phàm.

“Ừm!"

Diệp Phàm đáp một tiếng rồi rời khỏi nơi này, đi thẳng tới phủ Mộc vương. Phủ Mộc vương lúc này.

Mộc Thần xuất hiện.


“Đồ con hoang, ai cho phép mày vào đây?”

Một gã thanh niên đứng trước mặt Mộc Thần, nhìn hắn quát lạnh.

Hắn ta là thế tử của phủ Mộc vương - Mộc Vi, cũng chính là anh trai của Mộc Thần!

Mộc Thần là con riêng của Mộc vương và một tỳ nữ. “Hôm nay là ngày giỗ của mẹ, tôi trở về tế bái bà ấy!” Mộc Thần mặt không cảm xúc nói.

“Thắp hương cho mẹ mày?”

“Haha!”

“Quên không nói cho mày biết, bài vị của mẹ mày đã bị tao ném khỏi từ đường lâu rồi!"

Mộc Vĩ cười lạnh nói.

Nghe vậy, Mộc Thần siết chặt nắm đấm, hắn nhìn Mộc Vi với ánh mắt đầy căm phẫn: “Anh có tư cách gì mà ném bài vị của mẹ tôi ra khỏi từ đường?”

“Tư cách?”

Vẻ mặt của người đàn ông trung niên đi cạnh Mộc Thần thay đổi, ông nhìn Mộc Thần rồi hô lên.

Thấy Mộc Thần bị thương, người đàn ông giận dữ nhìn về phía Mộc Vi. ẦmII

Mộ Vi lại vung tay lên, một mũi tên nước nhanh chóng bắn ra, trực tiếp xuyên qua cơ thể người đàn ông trung niên!


A!

Nhìn thấy người đi theo mình bị giết, Mộc Thần tức giận gầm lên! “Mày..”

Mộc Thần nhìn chăm chằm Mộc Vi.

“Nhìn cái gì?”

“Đây chính là tư cách của tao!”

“Hiện tại Đằng đại sư đã dạy dỗ tao trở thành một thuật sĩ chân chính, tương lai tiên đồ rộng mởi”

“Ngay cả cha cũng phải ngoan ngoãn trước mặt tao, ném bài vị của một tiện tì ra khỏi từ đường thì có là gì?”

“Năm đó nếu không phải cha mềm lòng, một con tiện tì như mẹ mày chết đi lại có tư cách vào từ đường sao?”

Mộc Vi đầy khinh thường nói. Cộc cộc cộc!I!

Lúc này, một người đàn ông khoác áo dài màu lam đi tới, ông ta chính là một trong tám vương của Long Quốc - Mộc vương!

“Chat” Mộc Vi khom người gọi Mộc vương. “Sao lại trở về?”

Mộc vương nhíu mày nhìn Mộc Thần, ánh mắt ông ta lộ vẻ chán ghét, không có bất cứ tình thân nào!

“Nó về là để tới từ đường tế bái cho người mẹ tiện tì của nói!” Mộc Vĩ nói.

“Bài vị của mẹ mày đã bị đưa ra khỏi từ đường rồi, nếu muốn tế bái thì tới trước mộ của bà ta đi!”

Mộc vương lạnh nhạt nói. “Ông cũng ác lắm!” Ánh mắt Mộc Thần đây căm hận nhìn chăm chăm Mộc vương.

“Cút đi, đừng bao giờ xuất hiện ở đây nữa!

Mộc vương lạnh lùng nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 558: C558: Cậu là ai


“Đường đường là vương gia, ngay cả với con trai ruột của mình cũng máu lạnh như vậy, đúng là nhẫn tâm!”

Đột nhiên, một giọng nói lạnh như băng vang lên.

Diệp Phàm xuất hiện trong phủ Mộc vương.

Mộc Thần nhìn thấy Diệp Phàm xuất hiện thì rất ngạc nhiên.

“Cậu là ai?”

“Dám tự tiện xông vào phủ Mộc vương?”

Mộc vương uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.

“Trước kia anh giúp tôi một lần, hôm nay tôi sẽ trả lại ân tình này cho anh!” “Anh muốn ai trong số họ chết? Hay cả chết cả hai?

Diệp Phàm hỏi Mộc Thần.

Nghe Diệp Phàm nói vậy, ánh mắt Mộc Thần nhìn chăm chằm vào Mộc Vi: “Tôi muốn hắn ta chết!”

“Được!”


Dứt lời, Diệp Phàm biến mất ngay tại chỗ.

Vút

Giây sau, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt Mộc Vi, đưa tay bóp cổ hắn ta. “Dừng tay!”

Răng rắc!

Mộc vương vừa lên tiếng thì Diệp Phàm đã cắt đứt cổ họng tên thế tử của phủ Mộc vương!

“Khốn kiếpIII” “Nộp mạng ra đây!”

Thấy con trai bị giết chết trước mặt mọi người, Mộc vương giận dữ tấn công Diệp Phàm.

BịchlII

Diệp Phàm vung tay đánh bay Mộc vương.

“Giao hai chìa khóa kho bí mật của thương hội Thương Long ra đây!” Diệp Phàm đi về phía Mộc Vương, lạnh lùng nói.


“Mày là người của thương hội Thiên Long?”

Vẻ mặt Mộc vương khựng lại.

“Tôi không muốn phí lời, đưa chìa khóa đây!”

Diệp Phàm lạnh giọng.

“Mơ đi!"

Mộc vương lớn giọng nói.

“Không đưa, vậy thì đi chết đi!”

Nói xong, hắn định giết chết vị Mộc vương này. “Thanh niên trẻ, cậu quá ngông cuồng rồi!” Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn vang lên. VútI

Trong nháy mắt, một cây dây leo màu xanh bắn ra, trực tiếp quấn lấy cơ thể Diệp Phàm, trói hắn lại!

Sắc mặt Diệp Phàm cứng lại, một cỗ lực lượng kinh khủng từ trong cơ thể hắn bộc phát, chặt đứt đám dây leo tại chỗ!

Lúc này, Diệp Phàm nhìn về phía sau.

Một ông già tóc bạc mặc áo choàng xanh bước tới. “Đăng đại sư, mau giết hắn ta!” Mộc vương hô lên với vị lão giả này.

“Người trẻ tuổi, không ngờ cậu cũng có chút thực lực, lại có thể thoát khỏi dây leo của lão phu!” . Truyện Đam Mỹ

Lão giả nhìn Diệp Phàm nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 559: C559: Ông nghĩ nhiều rồi


“Ông chính là vị Tông Sư của phủ Mộc vương?”

Diệp Phàm liếc mắt nhìn đối phương.

“Lão phu Đăng Không, đứng thứ 52 trong bảng Tông Sư!” Lão giả này vuốt nhẹ chòm râu thản nhiên nói.

“Ranh con, hôm nay có Đăng đại sư ở đây, mày chết chắc!” Mộc vương đứng dậy lớn tiếng quát Diệp Phàm.

“Ông nghĩ nhiều rồi!”

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Mộc vương.

Dứt lời, hắn xông về phía Đằng Không.

Vẻ mặt của lão giả khựng lại, dây leo mọc ra khắp người, tất cả đều tấn công về phía Diệp Phàm.

Vụt vụt vụtI!! Diệp Phàm rút thanh kiếm ngắn màu đen chặt đứt từng dây một.

Hắn chém một đường đi thẳng tới trước mặt vị tông sư kia, biểu cảm của đối phương trở nên vô cùng khó coi.


PhụtI!!

Diệp Phàm chém một kiếm tới, lại một đống dây leo xuất hiện quanh người lão giả, nhưng lần này không phải để tấn công Diệp Phàm mà là bọc lấy cơ thể ông ta, ngăn lại công kích của Diệp Phàm!

Nhưng nhát kiếm của Diệp Phàm ẩn chứa toàn bộ sức mạnh của hắn, có sức tàn phá khủng khiếp, nháy mắt đã xuyên qua lớp dây leo bảo vệ, đâm thấu tim của đối

phương, khiến vị thuật sĩ tông sư kia một kiếm toi mạng!

Lúc này, dây leo trên người vị lão giả này tản đi, ông ta nằm trên mặt đất với đôi mắt trợn trừng.

“Đăng đại sư!”

Mộc vương nhìn thấy Đằng đại sư bị giết, vẻ mặt ông ta cực kỳ khó coi.

Vút!

Ánh mắt Diệp Phàm lại nhìn về phía Mộc vương

“Chìa khóa kho bí mật, bây giờ tôi lập tức đưa cho cậu!”


Lúc này, cơ thể Mộc Vương run rẩy, vội vàng giao hai chìa khóa ra.

Ngay cả Tông Sư cũng bị giết, Mộc vương nào dám đối địch với Diệp Phàm nữa? Người này là một kẻ biến thái!

Diệp Phàm lấy được hai chiếc chìa khóa, hắn liếc mắt nhìn Mộc Thần: “Có muốn tôi giết ông ta luôn không?”

Nghe Diệp Phàm nói vậy, vẻ mặt Mộc vương thay đổi, ông ta vội vàng nhìn Mộc Thần: “Mộc Thần, lúc trước là do cha không đúng, bây giờ cha lập tức cho người mời bài vị của mẹ con về, còn con nữa, con chính là thế tử của phủ Mộc vương ta!”

“Tha cho ông ta đi!”

Mộc Thần nói với Diệp Phàm rồi nhìn sang Mộc vương: “Từ hôm nay trở đi, tôi và phủ Mộc vương không còn bất kỳ quan hệ nào nữa!”

Nói xong, Mộc Thần và Diệp Phàm cùng nhau rời khỏi phủ Mộc vương. Cùng lúc đó, trong nhà họ Khương.

Một chàng trai trẻ có vẻ ngoài đoan trang, phong thái phi phàm xuất hiện, ông cụ Khương và ba anh em nhà họ Khương đều kính cẩn lễ phép với người này.

“Từ thiếu, hôm nay cậu có thể tới nhà họ Khương tôi, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này!”

Khương Chính Thiên nịnh nọt người thanh niên kia. “Khương đại nhân khách khí rồi!"

“Hôm nay tôi tới đây để thăm cô Khương!”

“Sao cô Khương vẫn chưa ra?”

Từ Thiên Hạo nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom