Cập nhật mới

Cửu Trung Vương

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: C20: Tìm người


Tô Thiên Hoành hít sâu một hơi, ông ta vội cười cười đi tới hỏi: "Tôi là Tô Thiên Hoành của Tô gia ạ! Xin hỏi ông là??"

"Tôi là Lưu Phúc, chỉ là một người quan gia nho nhỏ của Chu tổng ở tập đoàn Đế Hào mà thôi!" Bác Phúc thờ ơi nói.

Nghe đối phương đúng là đến từ tập đoàn Đế Hào đệ nhất ở Giang Thành, Tô Thiên Hoành lại khiếp sợ đứng đó.

"Hóa ra là Lưu Đại quản gia, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"

"Lần đầu tiên Lưu Đại quản gia đến nhà chơi, tôi lại không nghênh đón từ xa được, xin lỗi ngài, mời ngài vào hàn xá để Tô thị chúng tôi lấy tận tình mời tiếp!"

'Tô Thiên Hoành vội vàng nịnh bợ.

Nhưng mà bác Phúc lại hơi khoát tay rồi nói: "Cũng không cần đi vào đây! Hôm nay tôi tới Tô thị của mấy người, chủ yếu là để tìm một người cho Chu tổng!"

"Tìm người?"

Nghe nói vậy, Tô Thiên Hoành và Tô Thanh Hà đều ngẩn người tại chỗ.

Tập đoàn Tô thị chỉ là một gia tộc nhỏ hạng ba ở Giang Thành!


So với tập đoàn Đế Hào, họ giống như con kiến so với con voi vậy.

Giờ thình lình nghe tập đoàn Đế Hào này đến Tô thị tìm người, điều này khiến cho Tô Thiên Hoành ngơ ngác hỏi thêm: "Không biết Lưu Đại quản gia muốn tìm ai?”

"Tô Nhiên!"

Ngay khi nói ra hai chữ đó, toàn bộ người nhà họ Tô đang có mặt ở đó đều sửng sốt.

Bao gồm cả Tô Thanh Hà.

"Sao Lưu Đại quản gia lại tìm cháu gái tôi? Chẳng lẽ ngài có biết?" Tô Thiên Hoành không nhịn được tò mò hỏi.

Bác Phúc mỉm cười lắc đầu: "Không thể nói là biết, chủ yếu là bởi vì chúng tôi nghe nói Tô đại tiểu thư sắp kết hôn, còn bị gia tộc của mấy người nhốt lại, phải vậy không?”

Hả?

Lời này vừa nói ra, chỉ trong nháy mắt, Tô Thiên Hoành á khẩu không trả lời được.

Dừng mấy giây sau, ông ta mới vội vàng nói: "Không, không có, Lưu Đại quản gia hiểu lầm rồi! Sao chúng tôi có thể giam giữ con bé được?"

Vừa dứt lời, ông ta vội quay đầu nói với Tô Thanh Hà: "Chú hai à, chú là bố của Nhiên Nhiên, nhanh đứng ra nói một câu đi chứ?"

Lúc này Tô Thanh Hà mới phản ứng lại được, ông vội vàng nói: "Phải phải! Nhiên Nhiên ở nhà vẫn khỏe lắm! Chúng tôi có nhốt con bé đâu!"

Lưu Đại quản nghe vậy thì nói: "Nếu đã vậy, không biết tôi có thể xin mời Tô tiểu thư ra đây nói chuyện một câu không?"

Nghe thế, Tô Thanh Hà và Tô Thiên Hoành lại bàng hoàng kinh ngạc thêm lần nữa.

Tuy rằng trong lòng họ thấy hiếu kỳ vô cùng, tại sao tập đoàn Đế Hào lại đột nhiên tới tìm Tô Nhiên vậy?

Nhưng, người ta là nhà giàu có bậc nhất ở Giang Thành!


€ó cơ hội kết bạn với nhà giàu có như thế, sao bọn họ có thể bỏ qua?

Vì lẽ đó, Tô Thanh Hà vội vàng nói: "Nếu Lưu Đại quản gia đã muốn gặp con bé, tôi sẽ gọi con bé ra ngay."

Nói xong, Tô Thanh Hà vội vã chạy vào.

Trong gian phòng khóa chặt.

Tô Nhiên vẫn cố gắng đá vào cửa phòng đóng kín. "Thả tôi ra! Thả tôi ra đi!"

Ngay khi Tô Nhiên kêu đến mức sắp khàn cả cổ họng, cạch một tiếng, cửa phòng được mở ra.

Người bước vào chính là Tô Thanh Hà.

"Bố?"

Nhìn thấy Tô Thanh Hà, Tô Nhiên còn tưởng ông ấy định chửi mình. Nhưng ai ngờ.

Sau khi Tô Thanh Hà đi vào, ông lại nói: "Nhiên Nhiên à, con nói bố nghe, con quen biết với tập đoàn Đế Hào, người giàu nhất Giang Thành chúng ta sao?”

"22?" Tô Nhiên ngơ ngác khi bị hỏi.


"Cái gì mà người giàu nhất Giang Thành vậy? Cái gì mà tập đoàn Đế Hào?"

Tô Thanh Hà nói: "Con nhỏ ngốc này, còn giả vờ gì hải! Đại quản gia của tập đoàn Đế Hào người ta đã tự mình tới tìm con rồi, còn còn nói không quen biết được sao?"

"Cái gì? Tìm con sao?”

'Tô Nhiên sững sờ.

"Đúng vậy! Người ta đang ở bên ngoài đấy! Nhiên Nhiên à, đi nào, mau đi với bố ra gặp họI"

"Còn nữa, con không được nhắc tới chuyện chúng ta giam giữ con, phải tránh, phải tránh biết không!"

'Tô Thanh Hà vừa căn dặn Tô Nhiên, vừa đi ra phía ngoài. Ngoài cửa lớn.

Tô Nhiên xinh đẹp được Tô Thanh Hà dẫn ra, lúc đó Tô Nhiên còn không hiểu ra Sao.

Cô chỉ thấy trước cửa lớn Tô thị có mấy chiếc xe sang giá trị đến hàng triệu, còn có cả một nhóm người xa lạ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: C21: Qua một hồi lâu


"Lưu Đại quản gia, đây chính là Nhiên Nhiên!"

'Tô Thanh Hà dẫn Tô Nhiên ra ngoài rồi vội giới thiệu.

"Nhiên Nhiên à, mau tới chào Lưu Đại quản gia đi!"

Tô Thanh Hà nói xong còn không quên quay lại nhắc nhở Tô Nhiên.

Tô Nhiên chớp mắt nhìn bác Phúc trước mặt, sau đó cô mới mở miệng nói: "Chào bác, cháu là Tô Nhiên, xin hỏi bác tìm cháu có việc gì sao?"

Bác Phúc mỉm cười: "Tô tiểu thư, chào cô! Là Chu tổng cố ý sắp xếp tôi tới đây tìm cô!".

||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||

"Chu tổng, ai vậy ạ?" Tô Nhiên hiếu kỳ hỏi.

"Chu tổng mà tôi nói chính là Chu Thế Hào!"

Lúc nghe ba chữ đó, Tô Thiên Hoành và Tô Thanh Hà suýt nữa đã quỳ trên mặt đất.

Trời ạI Đúng là đệ nhất phú hào trong truyền thuyết ở Giang Thành rồi!


Tô Nhiên nghe được cái tên này thì lẩm bẩm trong miệng: "Chu Thế Hào sao, xin lỗi, cháu không quen ạ!"

Câu nói này suýt chút nữa đã khiến Tô Thiên Hoành vàTô Thanh Hà ngã quy xuống đất lần thứ hai.

"Tô tiểu thư không quen Chu tổng của chúng tôi cũng là rất bình thường! Nhưng mà, Chu tổng có nói, từ hôm nay trở đi, cô là khách quý của Chu tổng, vì lẽ đó, nếu Tô tiểu thư có gặp phiền phức gì, cô cứ nói với chúng tôi nhé!"

"Chu tổng của chúng tôi còn nói, sau này ở Giang Thành, chỉ cần một câu nói của cô thôi, cho dù có là chuyện gì, tập đoàn Đế Hào chúng ta cũng có thể giải quyết giúp cô."

"Chẳng hạn như... Nhà cô muốn giam giữ cô, muốn khống chế sự tự do của côi"

Bác Phúc vừa mới nói, sắc mặt của người nhà họ Tô thay đổi trong chớp mắt.

Bọn họ khiếp sợ không thôi, đường đường là đệ nhất phú hào ở Giang Thành lại muốn kết bạn với Tô Nhiên.

Càng khiếp sợ hơn là, Chu Thế Hào lại muốn ra mặt cho một con nhóc như Tô Nhiên?

Cái tình huống điên khùng gì vậy? Lúc này Tô Nhiên cũng ngây dại!

Mặc dù cô thật sự không biết về tập đoàn Đế Hào gì cả, càng không quen biết Chu Thế Hào, nhưng nghe bác Phúc nói như vậy, đôi mắt Tô Nhiên hơi dao động.

"Mặc dù cháu không biết Chu tổng của bác là ai, nhưng cháu vẫn cám ơn bác!"

Bác Phúc nghe vậy thì nở nụ cười. "Được rồi, tôi đã chuyển lời xong, giờ tôi cũng nên đi thôi."

"Tô tiểu thư, đây là số điện thoại riêng của Chu tổng chúng tôi, xin cô vui lòng nhận!"

Bác Phúc cầm một tấm danh thiếp quý báu thêu chữ vàng đưa cho Tô Nhiên. 'Tô Nhiên cũng không ngốc nên vội vàng nhận lấy.

"Các vị Tô gia, tôi đã truyền lời xong, những chuyện sau này, tôi tin hẳn các vị sẽ biết nên làm sao bây giờ!”

"Tạm biệt!" Cứ như vậy, bác Phúc nói xong thì dẫn người ngồi xe sang rời đi.

Nhìn đoàn người của tập đoàn Đế Hào cứ thế mà đi, toàn bộ người nhà họ Tô đều trợn tròn cả mắt!

Qua một hồi lâu!


Tô Thiên Hoành mới trợn mắt lên nhìn Tô Nhiên, còn cả tấm danh thiếp riêng quý báu nhất của người giàu có bậc nhất Giang Thành.

"Con bé kia, sao cháu lại biết đại gia Giang Thành Chu Thế Hào? Còn nữa, sao đột nhiên bọn họ lại tìm cháu?"

Tô Nhiên biết thừa bác cả của mình là người như thế nào!

Cô thoáng suy nghĩ rồi thông minh nói: "Xin lỗi bác cả, đây là việc riêng tư của cháu!"

"Cháu... "

Nếu là trước kia, Tô Thiên Hoành sẽ nhục mạ Tô Nhiên một phen!

Nhưng bây giờ ông ta không dám nữa!

Vì lẽ đó ông ta chỉ có thể trút giận lên người Tô Thanh Hà.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

"Chú hai à, chú đừng tưởng rằng con gái chú quen biết với đại gia Giang Thành thì muốn làm gì ở nhà họ Tô cũng được, tôi nói cho chú biết, tôi là gia chủ của nhà họ Tô, cái nhà này vẫn do tôi quyết định!"

Tô Thanh Hà nghe vậy chỉ có thể thở dài.

Nhưng Tô Nhiên lại không nhịn được phải đứng ra nói lại: "Bác cả, bác đừng chèn ép bố cháu nữa! Cháu lặp lại lần nữa, cháu biết ai, có quan hệ với ai không liên quan gì tới bác cả!"


"Gòn giờ, bố ơi, con không muốn ở nhà nữa, con muốn đi ra ngoài, được không ạ?”

Cô vừa nói xong, Tô Thiên Hoành đã nói thẳng: "Không được!"

A!

Tô Nhiên nở nụ cười.

"Bác đã nói không được, vậy giờ cháu sẽ gọi điện thoại cho Chu tổng của tập đoàn Đế Hào, cháu muốn xem xem thử, là bác cả giỏi hay người giàu nhất Giang Thành cừi"

Dứt lời, Tô Nhiên phất phơ tấm danh thiếp màu vàng trong tay.

Nhìn Tô Nhiên lấy danh thiếp riêng của Chu Thế Hào ra, Tô Thiên Hoành hoảng sợ.

"Được, được lắm, con nhóc kia, xem như cháu lợi hại, chúng ta cứ đợi xem!" Cao giọng nói xong câu đó, Tô Thiên Hoành xoay người rời đi.

Đương nhiên, giờ đây Tô Thanh Hà càng không ngăn được con gái.

Cứ như vậy, Tô Nhiên vui vẻ rời khỏi nhà.

Cô phải nhanh chóng quay về Minh Châu Hoa Phủ thôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: C22: Triệu thiểu phong


Tô Nhiên vừa mới đi đã nghe thấy tiếng mắng chửi ầm ï của Tô Thiên Hoành từ bên trong thư phòng vang ra.

"Con nhỏ chết tiệt kia, cái con đê tiện đó tưởng mình biết Chu Thế Hào là có thể muốn làm gì thì làm đó hay sao?”

"Tức chết ông đây rồi!"

Choảng, choảng!

Trong phòng vang lên tiếng đồ vật rơi vỡ.

Có thể thấy được, lần này Tô Thiên Hoành giận thật.

"Bố ơi, xin bố bớt giận! Con bé chết tiệt kia cũng chẳng nhảy nhót được bao lâu nữa đây, một khi nó gả cho Triệu công tử xong xuôi, chúng ta có thể hoàn toàn quản lý Tô gia rồi!" Tô Cẩm gợi ý.

Tô Thiên Hoành cố kìm nén cơn giận.

Một lát sau ông ta mới nói: "Con nói đúng lắm! Nhưng mà, bố cứ cảm thấy là lạ ở chỗ nào ấy! Cái con nhỏ chết tiệt này sao có thể quen biết một nhân vật tầm cỡ như Chu Thế Hào được."

"Bố ơi, theo con đoán, có lẽ nguyên nhân là do Triệu thiếu gia!" Tô Cẩm nói.

"Triệu Thiểu Phong?”


"Đúng ạ!"

"Bố suy nghĩ mà xem, ngoài tập đoàn Trung Hải có năng lực để tiếp xúc với tập đoàn Đế Hào ra, còn ai có thể có tư cách như thế chứ?" Tô Cẩm nói.

Tô Thiên Hoành ngẫm lại cũng thấy đúng!

"Nhưng mà, cho dù là ý của Triệu thiếu gia, tại sao cậu ta lại không để cho chúng ta nhốt con nhỏ đê tiện kia nhỉ?" Tô Thiên Hoành không rõ.

Tô Cẩm lại xoa cằm: "Con đoán, có thể là Triệu thiếu gia thật sự thích con nhỏ đê tiện kia, cho nên mới sợ chúng ta phạt con bé đó nhỉ."

Tô Thiên Hoành nghĩ lại cũng thấy hơi có lý.

"Cũng phải! Cũng phải! Không ngờ Triệu thiếu gia lại sỉ tình như thết"

Sau khi Diệp Cửu Trung từ Chu gia trở về, anh yên lặng chờ đợi ở Minh Châu Hoa Phủ.

Bên cạnh anh. Con chó đen im lặng nằm úp sấp cạnh bên, không dám động đậy.

Đối với "Tô Nhiên", Diệp Cửu Trung biết, chỉ cần Chu Thế Hào ra tay, nhất định có có thể được tự do trở về, cho nên anh hoàn toàn yên tâm.

Diệp Cửu Trung hít sâu một hơi, điều hòa chân khí toàn thân, lúc này đây, một hơi thở trong veo lượn lờ quanh người anh mà mắt thường không thể nhìn thấy được, lúc chân khí này xuất hiện, bàn trà trong phòng như thoáng rung chuyển khác bình thường.


Đúng lúc đó, một hơi nóng đáng sợ đau nhói đâm vào trái tim anh.

Cảm giác đau nhói này như lửa nóng đốt cháy lồ ng ngực của anh.

Hơi nóng chẳng khác nào mạng nhện vây kín trong lồ ng ngực.

Đây là: Lửa độc Kỳ Lân!

Nhìn lồ ng ngực trúng lửa độc Kỳ Lân, Diệp Cửu Trung thở dài một tiếng.

"Muốn giải được lửa độc Kỳ Lân này, chỉ trong thời gian ngắn chỉ sợ khó mà làm được!"

Ngay sau đó trong mắt anh lóe lên sát ý.

"Mộ Dung Khuynh Thành!!!"

"Cô cứ chờ đấy!"

"Đợi đến khi tôi loại bỏ được lửa độc, nhất định tôi phải gi ết chết cô, giết tới cửa tổ trạch của gia tộc Mộ Dung các cô, tôi muốn hỏi cô trước mặt người trong thiên hạ, tại sao cô lại muốn hại tôi!"

'Thù hận thiêu đốt trong ngực của Diệp Cửu Trung.

Tình cảm chân thành lại bị một cô gái phản bội, khiến cho Cửu Trung vương ngã xuống.

Tuy rằng.

Mười nước tranh đấu lại có thể thất bại đình chiến nhờ có anh! Nhưng, đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi.

Nhớ lại tất cả, Diệp Cửu Trung vô thức siết chặt nắm đấm. Không biết qua bao lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng ô tô lái tới. Diệp Cửu Trung nghe tiếng cũng biết là Tô Nhiên quay lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: C23: Quý nhân gì


Đúng như dự đoán, hai phút sau, cửa phòng điện tử vang lên tiếng mở khóa, 'Tô Nhiên mặc quần áo thể thao, thoải mái đi vào.

ƠI!!

"Anh sửa xe?"

"Anh không chạy mất à?"

Nhìn thấy Diệp Cửu Trung, Tô Nhiên kích động thốt lên một câu. Suốt đường đi, Tô Nhiên vẫn luôn lo lắng cho Diệp Cửu Trung!

Dưới cái nhìn của cô, một anh chàng mất trí nhớ ở lại nơi xa lạ thế này, chắc chắn anh ta sẽ như một con ruồi không đầu vậy, chạy loạn lung tung!

Nhưng không ngờ tên này lại yên lặng chờ mình trong biệt thự cho thuê.

Sau khi Diệp Cửu Trung nhìn thấy Tô Nhiên, anh cũng cười cười: "Tôi không đi đâu cả, tôi đang chờ cô mài"

"Ha ha không sail Anh thông minh đấy, còn biết chờ tôi nữa! Nếu như anh chạy mất, tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu nhé." Tô Nhiên vừa đặt túi xuống, vừa nói.


"Tiểu Hắc à, em nhớ chị lắm rồi phải không?"

Vừa để túi xuống, Tô Nhiên đã chạy tới chỗ con chó đen bên kia, xoa xoa cái đầu to của nó.

Tiểu Hắc hơi nhích người về phía Diệp Cửu Trung. "Tiểu Trung Trung à, cám ơn anh lúc trước nhé." Tô Nhiên vừa đứng dậy, vừa nói với Diệp Cửu Trung.

Ế?

"Cô gọi tôi là gì?" Diệp Cửu Trung hơi bối rối.

"Gọi anh là Tiểu Trung Trung đó, không phải anh tên là Diệp Cửu Trung sao?” Tô Nhiên nói.

Diệp Cửu Trung: ".. "

Đường đường là Chiến Thần Hoa Hạ, Cửu Trung vương, lại bị cô nhóc này gọi là: Tiểu Trung Trung???

"Tiểu Trung Trung à, cám ơn anh đã giải vây cho tôi, còn dạy dỗ gã khốn họ. Triệu kia nữa!" Tô Nhiên lặp lại lần nữa.

Diệp Cửu Trung cũng không để ý đến xưng hô của Tô Nhiên dành cho mình, anh khẽ mỉm cười nói: "Khách sáo rồil"

"Nhưng mà, thằng khốn họ Triệu kia có thù tất báo đấy, hắn làm đủ trò xấu, tôi chỉ lo anh ta sẽ trả thù anh thôi!"

Đột nhiên Tô Nhiên lại lo lắng lẩm bẩm một câu.

"Tiểu Trung Trung à, nếu không, tôi cho anh ít tiền, anh chạy trốn đi!" Cái gì?

"Chạy trốn?"

Đây là lần đầu tiên có người nói với Diệp Cửu Trung hai chữ như thế này. "Đúng vậy! Tên ác ôn họ Triệu kia là công tử bột hai đời vô phép vô tắc ở Giang Thành! Anh đã đánh anh ta, thì chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng buông. tha cho anh được! Vì thế tôi cảm thấy, tốt nhất anh nên chạy cho nhanh, đỡ bị anh


ta bắt nạt." Tô Nhiên tốt bụng nói. Diệp Cửu Trung lại chỉ nở nụ cười. Trong thiên hạ này?

Vẫn còn có người khiến cho Cửu Trung vương chạy trốn được hay sao?

"Yên tâm đi, tôi sống đến từng này tuổi rồi còn chưa từng bị người ta bắt nạt gì đâu!" Diệp Cửu Trung nói thật.

"Cái gì, Tiểu Trung Trung à, sao anh cố chấp quá vậy? Tôi biết là anh biết đánh nhau, nhưng dù sao anh cũng chỉ là người sửa xe, hơn nữa còn bị mất trí nhớ! Anh nói tôi nghe, làm sao có thể đối phó với gã họ Triệu hư hỏng đó?" Tô

Nhiên nói.

Diệp Cửu Trung hất khuôn mặt anh tuấn lên, nói: "Tin tôi đi, anh ta không bắt nạt được tôi đây."

"Nghĩ đi nghĩ lại, nếu anh không muốn đi thì cứ ở lại đây đi!"

"Yên tâm, có chị ở đây rồi, chắc chắn tôi sẽ bảo vệ tốt cho anh, không để tên ác ôn kia bắt nạt anh đâu!"

Tô Nhiên vừa nói vừa vỗ vỗ vai Diệp Cửu Trung. Diệp Cửu Trung đen mặt!

Này này, cô gái à, cô nói rõ ra nhé?

Tôi với cô, là ai bảo vệ ai hả?


"Tiểu Trung Trung à, anh biết không? Hôm nay tôi gặp được một quý nhân đấy!"

Tô Nhiên chuyển sang chuyện khác, cô vừa đi sang bên, cầm lấy một trái chuối tiêu nhét vào trong miệng, bắt đầu ăn.

"Quý nhân gì?"

Diệp Cửu Trung nhíu mày lại.

"Cái này à? Nói ra dài dòng lắm!"

"Anh có nhớ tôi bị người trong nhà bắt về nhà không?”

Diệp Cửu Trung "ừ" một tiếng.

'Tô Nhiên tiếp tục nói: "Tôi còn tưởng lần này bị gia tộc bắt lại thì không ra được nữa, không ngờ chiều nay, đột nhiên người giàu nhất Giang Thành là tập đoàn Đế Hào lại tìm tới Tô gia chúng ta!"

Nghe đến đó, khóe miệng Diệp Cửu Trung dâng lên ý cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: C24: Không tính là lạ lắm


Nhưng mà Tô Nhiên hoàn toàn không thấy ý cười trên miệng Diệp Cửu Trung, cô tiếp tục nói: "Anh biết Tập đoàn Đế Hào không? Là đại gia số một ở Giang 'Thành đấy, mà ông Chu Thế Hào cũng chính là phú hào trăm tỉ!!!"

"Nói thật, có năm mơ tôi cũng không nghĩ tới chuyện tôi có thể quen được chủ tịch của tập đoàn Đế Hào, mà kỳ lạ hơn là, ông ấy lại nói là biết tôi, còn nói, sau này có phiền phức gì thì cứ việc tìm ông ấy!"

"Tiểu Trung Trung à, anh thấy có lạ không?"

Diệp Cửu Trung cười: "Không tính là lạ lắm!"

"Hả, cái này mà không lạ à? Cái anh mất trí nhớ này không hiểu cái gì gọi là đại gia số một Giang Thành à? Gái gì gọi là phú hào trăm tỉ sao?"

Dứt lời.

Tô Nhiên chỉ vào biệt thự của mình rồi mới nói: "Nhìn căn nhà hai tầng này chưa? Nếu của cải của Chu Thế Hào chuyển hết thành tiền mặt, ông ta có thể phủ kín tòa nhà hai tầng này đấy, thậm chí là càng nhiều hơn nữa! Giờ anh đã hiểu chứ?"

Diệp Cửu Trung cười cười, nhưng không hề nói ra chân tướng.

"Tính đi tính lại, nói với người mất trí nhớ như anh thì cũng không nghe hiểu!"


Tô Nhiên không muốn lãng phí thời gian với Diệp Cửu Trung nữa.

Dù sao dưới cái nhìn của cô, anh chàng mất trí nhớ "làm sửa xe" này sao có thể hiểu được khái niệm tiền tài ngàn tỉ.

"Dù sao đi nữa, hôm nay tôi cũng rất hài lòng, cuối cùng cũng quen biết với nhân vật cực lớn ở Giang Thành! Nếu không có người này, có lẽ tôi không thể tự do tới gặp anh như bây giờ được!"

Dứt lời.

Cô đột nhiên ngồi xuống ghế sa lon, hai tay chống cằm, miệng nhỏ giọng thì thầm: "Tiểu Trung Trung à, anh nói xem, tại sao Chu Thế Hào của tập đoàn Đế Hào lại biết tôi được nhỉ?"

"Chẳng lẽ, ông ta để ý bổn tiểu thư xinh đẹp??"

Diệp Cửu Trung đứng một bên nghe nói như thế thì phì cười thành tiếng.

Nhìn thấy Diệp Cửu Trung như vậy, Tô Nhiên trừng mắt nói: " Này, cái tên nhà anh cười gì cả? Sao nào, chẳng lẽ anh cảm thấy bổn tiểu thư không đẹp hay sao? Dáng người không hoàn hảo? Hay là thấy bổn tiểu thư không xứng với ông Chu Thế Hào đó?"

Vừa nói, Tô Nhiên còn cố ý ưỡn ngực lên.

Diệp Cửu Trung vội khoát tay nói: "Không, không có!"

"Hừ, vậy không phải à?"

Cô dừng một chút.

Hình như Tô Nhiên nghĩ tới điều gì đó.

"Nhưng cũng không đúng nhỉ, tôi nghe nói Chu Thế Hào cũng đã 50 60 tuổi rồi, sao tôi có thể bị một lão già như thế thích được chứ?? Không được, không được!". Truyện Tiên Hiệp

"Nếu Chu Thế Hào có một anh con trai đẹp trai hay gì đó thì không chừng bổn tiểu thư còn có thể suy nghĩ lại một chút!"

Tô Nhiên lại thầm thì trong miệng.


Bên cạnh cô, Diệp Cửu Trung đang cố gắng nín cười.

Trong lòng suy nghĩ: Trong đầu cô nhóc này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì thế nhỉ? Sao cô ấy lại nghĩ là lão Chu thích cô được kia chứ?

"ồ, đúng rồi!"

Đột nhiên, Tô Nhiên vỗ đầu một cái, giống như nghĩ tới điều gì.

"Sao vậy?" Diệp Cửu Trung nhìn cô hỏi.

Tô Nhiên lập tức ngồi dậy từ trên ghế sa lông: "Anh nói xem, nếu như Chu Thế Hào có con trai hoặc là họ hàng gì đó thích tôi thật? Có phải tôi không cần gả cho.

tên khốn kiếp Triệu Thiểu Phong kia không?"

"Dù sao so với tập đoàn Đế Hào, tập đoàn Trung Hải chỉ là một con kiến, bên kia lại là một con voi to!"

Diệp Cửu Trung nghe thế cũng sững sờ.

"Hình như cũng có lý nhỉ!"

Nhất thời Tô Nhiên bắt đầu cười ha hả.


"Tôi thông minh quá mài! Tô Nhiên tôi quả thực quá thông minh!"

Diệp Cửu Trung bối rối nhìn Tô Nhiên đang cười to như điên, anh nói: "Sao cô lại thông minh thế nhỉ?"

"Ha ha, Tiểu Trung Trung à, để chị đây nói rõ cho anh!" 'Tô Nhiên kéo Diệp Cửu Trung lại ngồi xuống bên cạnh mình!

"Tiểu Trung Trung à, anh biết không? Liên quan tới tập đoàn Đế Hào này, anh có biết nó kinh khủng sao không? Họ có bao nhiêu tiền anh biết không?"

Diệp Cửu Trung cười cợt, không nói gì.

"Trước đây tôi nghe ông nội nói, tập đoàn Đế Hào không chỉ là người giàu nhất Giang Thành của chúng ta, hơn nữa đứng sau họ là quân khu Nam Thương Long, như vậy thì bối cảnh và tài sản của họ kinh khủng lắm, nếu họ thích tôi thật, Triệu Thiểu Phong của tập đoàn Trung Hải chẳng là cái thá gì!"

Tô Nhiên tiếp tục nói.

Diệp Cửu Trung hỏi thêm: "Nhưng vấn đề là, tập đoàn Đế Hào cũng không nói là thích cô kia mà?”

Tô Nhiên nở nụ cười giả dối.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: C25: Sao thế


"Anh không hiểu chứ gì? Ai thích tôi không quan trọng, quan trọng là..., hiện tại tập đoàn Đế Hào đã tìm tới tôi rồi, tuy tôi không biết vì sao họ bỗng tìm tới tôi, nhưng người nhà của tôi cũng không biết kia mài!"

Hả?

"Vậy ý cô là sao?”

Khà khà!

Tô Nhiên lại cười to lần nữa.

"ý của tôi rất đơn giản, tùy tiện tìm một người giả vờ, nói anh ta là con của ông chủ tập đoàn Đế Hào, hoặc là họ hàng gì đó không được sao?”

Cái gì? Tìm một người giả? Giả vờ???

Diệp Cửu Trung không còn gì để nói.

"Đúng vậy!"

"Anh suy nghĩ mà xem, dù sao người nhà họ Tô bây giờ đều mơ màng, ai mà biết tại sao tập đoàn Đế Hào tìm tới tôi, bao gồm cả bác cả nham hiểm của tôi nữa, vì lẽ đó, nếu tôi nói là công tử của tập đoàn Đế Hào Thiếu coi trọng tôi, bọn họ cũng không dám không tin!"

'Tô Nhiên thông minh nói.


Diệp Cửu Trung nghe xong thì cười khổ.

Cô nhóc này, vì để thoát khỏi Triệu Thiểu Phong của tập đoàn Trung Hảimà nhọc lòng thật đấy!

'Thậm chí ngay cả chuyện giả mạo mà cũng nghĩ ra được. Nhưng mà quả thật ý tưởng nàykhông tệ.

Dù sao bên tập đoàn Trung Hải so với lão Chu của tập đoàn Đế Hào thì đâu cùng cấp bậc!

"Nhưng mà, có một vấn đề nữa." Diệp Cửu Trung đột nhiên nói. "Cái gì?" Tô Nhiên vội hỏi.

"Vấn đề chính là, Chu Thế Hào lại không có con trai!" Diệp Cửu Trung ăn ngay nói thật.

Hả?

"Sao mà anh biết?"

Tô Nhiên kinh ngạc nhìn về phía Diệp Cửu Trung.

Diệp Cửu Trung sờ cằm rồi nói: "Tôi đoán đấy."

Tô Nhiên cũng không tìm hiểu sâu, cô đứng đó nhíu chặt mày.

Một lát sau, cô đột nhiên đảo mắt một hồi: "Không có con trai thì có thể tạo ra con trai mài"

Cái gì? "Tạo ra con trai?"

"Đúng vậy! Không phải bây giờ thịnh hành con trai nuôi, con gái nuôi sao? Tôi chỉ cần nói, con nuôi của Chu Thế Hào thích tôi thôi, không được sao?"

Diệp Cửu Trung: ".. "

"Nhưng mà, cô đi đâu để tìm con trai nuôi của Chu Thế Hào chứ?"

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


'Tô Nhiên vung tay lên nói: "Cái này không đơn giản quá à, tôi tìm tạm một diễn viên tạm thời trong đoàn kịch của Giang Thành, nhờ anh ta hỗ trợ diễn kịch là được thôi?”

Tôi... Phì!!

Diệp Cửu Trung lại phì cười lần nữa.

Tìm một người đóng giả con trai nuôi?

Chỉ có cô nhóc này mới có thể nghĩ ra được.

"Ha ha, cứ quyết định vậy đi!"

"Dù sao người nhà họ Tô cũng chưa từng tiếp xúc với đại gia bậc nhất Giang

Thành này! Vì lẽ đó, cho dù tôi tùy tiện tìm một diễn viên tạm thời đi chăng nữa, bọn họ cũng không biết thật giả!"

"Ha ha ha ha! Tiểu Trung Trung à, anh thấy chị đây thông minh không?”

Tô Nhiên hưng phấn nói.

Diệp Cửu Trung lắc đầu cười khổ.

"Đúng rồi! Tìm một diễn viên thôi! Hơn nữa, diễn viên này nhất định phải đẹp trai, phải có khí chất có nội hàm, như vậy mới có thể phù hợp với hình tượng con nuôi của tập đoàn Đế Hào trăm tỉ chứ!"

Tô Nhiên thầm nói.


Diệp Cửu Trung không suy nghĩ gì nhiều, anh đứng dậy chuẩn bị đi lấy nước.

Ngay lúc anh lướt qua bên cạnh Tô Nhiên, Tô Nhiên nhìn thấy hình tượng cao. †o hoàn mỹ của Diệp Cửu Trung cùng với khí chất quân lâm trên người anh, nhất thời đôi mắt cô lóe lên.

"Tiểu Trung Trung à, anh đứng lại đó!"

Diệp Cửu Trung sững sờ, anh hơi nghiêng mặt: "Sao thế?"

"Trời ơi!"

"Đúng là mắt mù rồi, trước mặt tôi có một diễn viên tạm thời xuất chúng như vậy, tôi còn định đi tìm đoàn làm phim làm gì? Tôi ngốc quá!" Tô Nhiên vừa đứng lên, đôi mắt đánh giá Diệp Cửu Trung một hồi, vừa võ lên trán mình.

"Gô có ý gì?"

Diệp Cửu Trung nhìn ánh mắt của cô, buột miệng hỏi.

"Ha ha Tiểu Trung Trung à, anh đó! Bắt đầu từ bây giờ, anh chính là diễn viên tạm thời mà tôi thuê!”

"Bắt đầu từ bây giờ, tôi muốn anh trở thành con nuôi của Chu Thế Hào!!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: C26: Đưa người đàn ông này quay lại làm gì


Bảo tôi giả làm con nuôi của lão Chu?

Nghe cô nói thế, Diệp cửu Trung suýt chút nữa nổi điên: “Cái này, không tốt đâu..

“Sao mà không tốt? Anh đẹp trai như vậy, cao to như vậy, có khí chất như vậy, không ai thích hợp hơn anh đóng vai con nuôi của Chu Thế Hào.”

Tô Nhiên kéo Diệp cửu Trung lại.

“Tiếu Trung Trung à, coi như tôi van xin anh nhé? Tốt xấu gì cũng là tôi cứu anh từ dưới biển lên, anh cũng nên báo đáp tôi chứ?”

“Làm ơn làm ơn đi mà!”

Nhìn cô khổ sở cầu xin như vậy, Diệp cửu Trung không biết nói gì hơn

Bảo đường đường là cửu Trung vương đi giả làm con nuôi của lão Chu?

Trời ơi!

Cho dù tôi dám đóng giả thì lão chu cũng không dám nhận đâu!

Bên cạnh anh.

Tô Nhiên vẫn đang hết lòng cầu khẩn Diệp Cửu Trung.


“Tiếu Trung Trung à, xin anh đấy, anh giúp tôi một lần đi mà!”

Nhìn cô nhóc như vậy, Diệp cửu Trung cười khố.

“Thôi được! Tôi có thể giúp cô một lần, cũng coi như đế báo đáp ơn cứu mạng của cô!”

“Thật sao?”

“Ừ! Chỉ một lần này thôi!”

Tô Nhiên nghe anh đồng ý rồi, cô kích động nhảy lên.

“Cảm ơn anh Tiểu Trung Trung! Anh là cứu tinh của tôi đấy!”

Dứt lời, cô nhóc trực tiếp ôm lấy Diệp cửu Trung như con gấu.

Dáng người cô trước lồi sau vểnh, cứ thế ôm chầm Diệp Cửu Trung, nhất thời anh cũng cảm nhận được sóng lớn trước người cô!

Rất lớn đó!!!

Nhưng mà Tô Nhiên lại không hề đế ý.

Cô vui vẻ ôm lấy Diệp cửu Trung rồi mới buông anh ra, nhìn Diệp cửu Trung từ trên xuống dưới: “Chà chà, Tiếu Trung Trung đẹp trai quá! Có điều quần áo này là sao? Phải đổi đồ mới thôi!”

“Tiểu Trung Trung à, anh đợi tôi một chút, tôi đi lấy túi, chúng ta đi trung tâm thương mại, chị sẽ

lựa quần áo đắt tiền cho anh!”

Vừa nói, cô nhóc như một làn khói, nhanh chóng xách túi của mình rồi dẫn Diệp cửu Trung chuẩn bị đi mua sắm.

Giang Thành.

Tại trung tâm thương mại lớn xa hoa bậc nhất.

Một anh chàng tuấn tú và một cô gái xinh đẹp như diễn viên đi ra khỏi tòa cao ốc.

Người đàn ông mặc âu phục Armani, dưới chân là đôi giày da sáng loáng, mày kiếm mắt sáng như sao, đẹp trai tuấn tú và vóc người hoàn hảo, anh vừa bước ra khỏi trung tâm mua sắm đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều cô gái.

Nhưng hình như anh không mấy vui vẻ, đặc biệt là khi trong tay còn mang theo túi lớn túi nhỏ.


“Mau nhìn kia, anh kia đẹp trai quá, như minh tinh người mẫu ấy nhỉ.”

“Phải đó, phải đó! Thế này quá đẹp trai luôn nhỉ?”

Hai cô gái thời thượng vừa ra khỏi trung tâm mua sắm, nhìn thấy người đàn ông thì tỏ vẻ háo sắc.

“Tiếc quá, anh ây có bạn gái rồi! Nếu không,

mình sẽ tới hỏi sổ điện thoại!”

“Đúng đây.”

Hai cô gái thời thượng vừa cảm khái, vừa lướt ngang qua hai người họ.

Hai người nàychính là Diệp cửu Trung và Tô Nhiên vừa mới đi vào trung tâm thương mại.

Ha ha ha ha!

Nghe tiếng bàn luận của bọn họ, Tô Nhiên hài lòng cười to.

“Cô cười cái gì vậy?”

Diệp Cửu Trung đứng bên im lặng.

Bởi vì anh không thích mặc âu phục rồi đeo caravat.

Nhưng bây giờ thì sao?


Dưới sự áp bức của cô nhóc này, lần đầu tiên anh phải mặc nghiêm túc đến như vậy.

“Tôi cười vì hài lòng chứ gì! Anh nhìn mà xem, bao nhiêu mỹ nữ đang nhìn anh đó!” Tô Nhiên nói.

Diệp Cửu Trung lườm cô một cái.

“Sao nào, đẹp trai thì giỏi hả? Hừ! Dù anh có đẹp trai như thế nào đi nữa, bây giờ anh cũng là người của tiểu thư tôi rồi!”

Vừa nói, cô lại khoác lên cánh tay của Diệp

cửu Trung.

Giống như một đôi tình nhân trong tình yêu cuồng nhiệt, nghênh ngang đi về nhà.

Sau khi trở lại Minh Châu Hoa Phủ.

Tô Nhiên bắt đầu dạy cho Diệp cửu Trung mấy lễ nghi quen thuộc.

Trong suy nghĩ của cô, Diệp cửu Trung chỉ là một anh sửa xe mất trí nhớ, vì lẽ đó nhất định cô phải dạy mấy thứ này!

Ví dụ như: Đánh giá rượu ngon món ngon như thế nào!

Ví dụ như: Tỏ vẻ khí chất phong độ của công tử thế gia như thế nào!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: C27: Ông chủ


Hay ví dụ như: Giả làm người có tiền kiêu ngạo ra sao!

“Tiếu Trung Trung nghe cho kỹ, bây giờ anh đã là con nuôi của người giàu nhấ Giang Thành rồi, vì thế anh không cần phải quan tâm ai cả!”

“Hơn nữa, anh phải tỏ ra có khí chất, có nội hàm, quan trọng nhất là có tiền a a a!”

Diệp Cửu Trung nghe cô nói vậy thì suýt nữa nổi điên.

Anh đã từng là cửu Trung vương quản lý hai triệu binh lính, bây giờ lại bị cô nhóc này dạy về khí chất? Nội hàm? Rồi có tiền nữa chứ!

Rốt cục sau hơn hai tiếng giáo dục cẩn thân,

cố họng Tô Nhiên sắp khô khốc.

“Tiểu Trung Trung, tôi dạy anh như vậy anh hiểu cả rồi chứ?”

Diệp Cửu Trung gật đầu cười.

“Nghe hiểu là tốt rồi!”

“Vậy bây giờ tôi dẫn anh về nhà!”


Tô Nhiên lấy túi của mình rồi nói.

“Tới nhà cô liền sao? Có nhanh quá không?” Diệp Cửu Trung nói.

“Cái này còn nhanh gì? Anh biết không hả, ngày kia tôi sẽ phải gả cho Triệu Thiểu Phong rồi đấy?”

Dứt lời, Tô Nhiên bèn kéo Diệp cửu Trung về nhà.

Trên đường trở về.

Tô Nhiên lại căn dặn Diệp cửu Trung: Tuyệt đối đừng lộ ra! Không được đế bị vạch trần đấy nhé!

“Còn nữa, nhớ ít nói thôi!”

“Có gì để tôi nói thay anh!”

“Còn nữa, đây là tình huống chi tiết của tập đoàn Đế Hào, còn có gia phả tôi tra trên mạng đấy, anh đọc qua một lần đi!”

Tô Nhiên vừa nói, vừa đưa kết quả tìm được trên điện thoại của Chu Thế Hào cho Diệp cửu Trung.

Diệp Cửu Trung chỉ có thể cười khổ.

Nửa giờ sau, Tô Nhiên lái xe đưa Diệp cửu Trung trở lại nhà họ Tô.

Nhìn biệt thự trước mặt, Tô Nhiên hít sâu một hơi, cố gắng để mình bình tĩnh lại, sau đó quay lại nói với Diệp cửu Trung: “Tiếu Trung Trung à, hôm nay trông cậy vào anh cả!”

“Nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ, anh không còn là Diệp Cửu Trung nữa, càng không phải là người sửa xe của trước kia, anh là con nuôi của Chu Thế Hào, ông chủ của tập đoàn Đế Hào trăm tỉ!”

“Đến đây nào, bộc lộ khí thế của anh đi, năng lực biểu diễn đâu rồi, tranh thủ giúp tôi vượt qua cửa ải khó khăn lần này đi!”

Tô Nhiên nói xong thì mở cửa xuống xe!

Diệp Cửu Trung bèn đi theo.

Nhà họ Tô.


Từ khi Tô Nhiên rời đi, bố Tô, mẹ Tò đều cực kỳ lo lắng.

“Con nhỏ chết tiệt kia lại chạy đi đau rồi, phải làm sao bây giờ? Dù sao vài ngày nữa đã phải kết

hôn với Triệu thiếu gia rồi mà!”

Bên trong gian phòng.

Tô Thanh Hà lo lắng đi vòng vòng, vừa thở phì phò nói.

“Chồng à, ông đừng lo quá! Nhiên Nhiên đã lớn như vậy rồi, con bé hiếu chuyện chứ!” Trần Vân khuyên lơn.

“Con bé hiểu chuyện? Nếu như nó hiểu chuyện thì có thế bỏ mặc danh dự của gia tộc, đi chơi với một gã đàn ông khác? Còn ngủ chung với nhau? Ra tay với cả tôi không hả?” Tô Thanh Hà tức giận nói.

“Nhưng mà rốt cuộc cậu ta là ai? Cậu ta lừa gạt Nhiên Nhiên từ khi nào?” Trần Vân nói.

“Làm sao tôi biết?”

“Haiz! Chắc chắn là Nhiên Nhiên là bị người xấu lừa rồi.” Mẹ Tô lo lắng.

Đúng lúc này, đột nhiên ngoài cửa có tiếng của người làm.

“Ông chủ, đại tiểu thư về rồi ạ!”

Nghe Tô Nhiên quay lại, ông bà Tô đang lo lắng nhất thời cũng sững sờ.


Mẹ Tô cười nói: “ông xem tôi nói kìa, Nhiên Nhiên đã lớn như vậy rồi, con bé sẽ hiểu chuyện, ông xem, không phải đã về sao?”

Nghe nói thế, Tô Thanh Hà cũng thở dài một hơi.

Nhưng ngay sau đó người làm lại nói thêm câu nữa.

“Đại tiểu thư không chỉ về mà còn dẫn theo một người đàn ông!”

Đàn ông?

Vừa nghe vậy, sắc mặt ông bà Tô biến thay đổi.

“Đàn ông nào?”

Tô Thanh Hà lớn tiếng hỏi.

Người làm trả lời: “Tôi không rõ ạ, nhưng nhìn anh ta rất đẹp trai, cũng rất có khí chất!”

Nghe vậy, hai người liếc mắt nhìn nhau.

“Cái con nhỏ chết tiệt kia lại đang giở trò quỷ qì thế? Nhanh, tôi đi xem xem thử.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: C28: Cam đoan với anh


Bên trong đại sảnh nhà họ Tô rộng rãi.

Diệp Cửu Trung mặc âu phục đắt tiền chẳng khác nào thế gia giàu có, cứ như vậy đứng bên cạnh Tô Nhiên.

Mà Tô Nhiên lo lắng vô cùng.

Cô cố gắng tự nói với mình, bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.

Trái lại, vẻ mặt Diệp cửu Trung lại vô cùng thoải mái.

“Tiếu Trung Trung à, phải nhớ, bây giờ anh là con nuôi của Chu Thế Hào gia tài trăm tỷ, không được sợ sệt, đừng lòi nhé.”

Diệp Cửu Trung cười nhạt.

Đùa à!

Mấy chuyện nhỏ nhặt này có gì mà phải sợ?


Ngay lúc Tô Nhiên đang nhỏ giọng nhắc nhở Diệp Cửu Trung, bên ngoài vang lên tiếng bước chân lạch cạch.

Tô Nhiên nghe tiếng bước chân cũng biết là bổ mẹ đến rồi.

Cô chậm rãi xoay đầu lại, nhìn ông bà Tô mặt mày tối sầm, cô vội gọi một tiếng: “Bố, mẹ!”

Tô Thanh Hà không để ý tới con gái của

mình, mà vừa mới bước vào, ánh mắt ông ta đã rơi trên người Diệp cửu Trung.

“Anh là ai?”

Tô Thanh Hà cũng không hề nhận ra sau khi thay đối quần áo, khí chất của Diệp cửu Trung đã hoàn toàn thay tôi.

“Bố, anh ấy là người ở với con…”

Tô Nhiên vừa nói xong, Tô Thanh Hà cũng nhận ra ngay: “Là cậu à? Tôi nhận ra rồi!”

“Con nhóc vô liêm sỉ kia, ai cho mày dẫn người đàn ông này về? Tô Nhiên, tao hỏi mày, mày còn biết xấu hố hay không hả? Dám đưa người đàn ông này về Tô thị? Có phải mày muốn làm bố mẹ mày tức chết không hả???” Sau khi Tô Thanh Hà nhận ra Diệp cửu Trung, ông lập tức nổi trận lôi đình.

Ông đánh chết cũng không nghĩtới, con gái mình lại dám dẫn “người đàn ông hoang dã” này về.

Tô Nhiên vội vàng giải thích: “Bố nghe con giải thích đã, thật ra, chúng con đã ở bên nhau rất lâu rồi!”

Cái gì?

“Hai đứa… hai đứa ở cùng một chỗ thật?” Tô Thanh Hà nghe vậy thì tức giận đến mức suýt chút nữa ngất đi.

Bà Tô cũng hoảng lên.


“Nhiên Nhiên à, con nói nhăng nói cuội gì đó? Sao con có thế tùy tiện ở cùng với một người đàn ông khác được? Con có biết mấy hôm nữa con sẽ với Thiếu công tử của tập đoàn Trung Hải không?”

Tô Nhiên hít sâu một hơi nói: “Bố mẹ, bố mẹ nghe con giải thích rõ ràng đã!”

“Được thôi! Mày cứ giải thích cho ông nghe! Ngày hôm nay, nếu mày không giải thích rõ ràng, ông đánh gãy chân mày!”

Tô Thanh Hà tức giận đến mức đỏ bừng cả mắt.

Tô Nhiên không hề lung lay một chút nào, cô hít sâu một hơi bắt đầu nói: “Bố mẹ, chắc bổ mẹ đều biết biết, con cũng không muốn gả cho Triệu Thiểu Phong, vì thế ngày hôm nay con chỉ có thể dẫn anh ấy về, nói hết mọi chuyện ra.”

“Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì con cũng nghe hai người, nhưng lần này, nhất định con phải tự mình làm chủ!”

“Bố mẹ muốn gả con cho Triệu Thiểu Phong của tập đoàn Trung Hải, đơn giản là vì muốn hợp tác với tập đoàn Trung Hải, cứu vớt xí nghiệp Tô thị của chúng ta, thế nhưng, bố mẹ đã sai rồi!”

“ở Giang Thành này, không chỉ có tập đoàn

Trung Hải có tiền, cũng không chỉ mỗi mình Triệu Thiểu Phong có thể một tay che trời, mà bây giờ đối tượng của con là anh ấy! Anh ấy còn mạnh hơn Triệu Thiểu Phong không biết bao nhiêu lân!”

Vừa nói, Tô Nhiên vừa ngước nhìn Diệp cửu Trung.

Ồng Tô bà Tô nghe Tô Nhiên nói vậy thì thoáng sững sốt! .


========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
2. Khi Có Gia Đình Là Tỉ Phú Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
3. Hậu Cung Hài Tử Vương
4. Nữ Chính Bị Hoang Tưởng
=====================================

Sau đó họ mới đưa mắt đánh giá Diệp cửu Trung khí chất xuất trần một lần nữa.

Đường đường là Diệp cửu Trung nắm trong tay Hoa Hạ, anh đứng ở đó giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ!

Bộc lộ hết sự sắc bén ra ngoài!

Khuôn mặt anh tuấn vô song càng toát lên khí chất của công tử thế gia giàu có!

Sau khi nhìn Diệp cửu Trung mười mấy giây, bà Tô mới nói: “Nhiên Nhiên à, con nói, cậu ta… còn giỏi hơn Thiếu công tử của tập đoàn Trung Hải?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: C29: Cảm ơn diệp thiếu gia rộng lượng


Tô Nhiên mỉm cười.

“Đương nhiên rồi!”

“ở trước mặt anh ấy, Triệu Thiểu Phong còn không xứng làm rác!”

Bà Tô ngấn ra!

Nhưng Tô Thanh Hà lại lạnh lùng nói: “Toàn là nói bậy! ở Giang Thành này, tập đoàn Trung Hải trị giá mấy tỉ! Sao nó có thể so với Triệu thiếu gia?”

A!

“Bố à, bổ khinh thường bạn trai con quá rồi?”

“Bố cũng biết, trưa hôm nay, tại sao tập đoàn Đế Hào giàu có nhất Giang Thành lại tới tìm con không?”

Tô Nhiên nói vậy khiến cho cố họng Tô Thanh Hà mất tiếng: “Con có ý gì…?”

Tô Nhiên nói: “Ý của con chưa đủ rõ ràng sao? Bố mẹ à, con nói thật với hai người, thật ra bạn trai con chính là con nuôi của đại gia bậc nhất Giang Thành, tập đoàn Đế Hào ạ! Diệp cửu Trung!”

Lời cô vừa nói ra không khác nào sấm nổ.


Khiến cho ông bà Tô choáng váng tại chỗ.

Đường đường là con nuôi của tập đoàn Đế Hào?

Diệp Cửu Trung?

Lần thứ hai nhìn về phía Diệp cửu Trung, lúc này hai người đều câm nín!

Rốt cuộc lúc này Diệp cửu Trung cũng lên tiếng.

“Bác trai, bác gái, chào bác ạ!”

Nhìn thấy Diệp cửu Trung chào hỏi, Tô Thanh Hà sửng sốt mười mấy giây, sau đó ông mới trợn mắt lên nhìn về phía Diệp cửu Trung: “Cậu… cậu… cậu đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào sao??”

Diệp Cửu Trung cười cười, khẽ gật đầu.

Ngay khi Diệp cửu Trung gật đầu, ở Vân Thủy sơn trang cách đó khá xa, người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào đang ngồi trong đại sảnh vàng son cứ thế “hắt xì” một cái!

Không xứng!

Nhìn Diệp Cửu Trung thừa nhận, lúc này Tô Thanh Hà cũng ngây ngấn cả người.

Mà bà Tô Trần Vân cũng trợn mắt ngoác mồm ở đó.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Dù sao, nếu thân phận của Diệp cửu Trung đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào, thế thì Triệu Thiếu Phong so với Diệp Cửu Trung đúng là trời với đất.

“Nhiên Nhiên à, con không lừa chúng ta chứ? Cậu ta là con nuôi của Chu Thế Hào thật sao?” Tô Thanh Hà nhìn Diệp cửu Trung vãn thấy không dám tin.

Tô Nhiên lại nói: “Sao con có thể lừa bố mẹ được?”


“Bố à, con đã nói rồi, con gái bố không phải người tùy tiện ai cũng có thể cưới được, khi còn bé bố có nhớ ông nội từng coi số cho con, nói con có số làm Phượng Hoàng kia mà, giờ mọi người tin chưa?” Tô Nhiên tiếp tục nói khoác.

Quả nhiên, ông bà Tô nghe vậy thì trầm mặc lần nữa.

Đúng nhỉ!

Lúc Tô Nhiên vừa mới sinh ra, ông cụ Tô đã tìm người coi sổ cho Tô Nhiên.

Lúc đó chính miệng lão đạo sĩ giang hồ kia đã nói, Nhiên Nhiên có mệnh làm Phượng Hoàng!

Bây giờ nhớ lại, ông bà Tô khiếp sợ đứng đờ ra.

Chẳng lẽ, lão đạo sĩ năm đó nói thật à???

Qua hồi lâu sau, Tô Thanh Hà bỗng quay đầu nói với Diệp Cửu Trung: “Hóa ra là Diệp thiếu gia, xin lỗi, trước đó tôi đã vô lễ quá, mong cậu đừng để ý!”

Diệp Cửu Trung cũng không khách sáo, anh thờ ơ nói: “Không sao!”

“Cảm ơn Diệp thiếu gia rộng lượng!”

“Người đâu, nhanh chuẩn bị trà ngon cho Diệp thiếu gia đi!”

Người làm nghe vậy thì lập tức đi pha trà

ngon nhất cho Diệp cửu Trung rồi bưng lên.


Tô Nhiên nhìn thấy thái độ của bổ thay đối 180 độ, cô mới hài lòng nở nụ cười.

“Bố mẹ à, mọi người đã gặp bạn trai của con rồi, vậy thì chuyện kết hôn của con và Triệu Thiểu Phong có thế hủy bỏ không?” Tó Nhiên tận dụng mọi thời cơ rồi hỏi.

Tô Thanh Hà thoáng lúng túng.

Ông nói: “Nhiên Nhiên à, chuyện này bổ sẽ bàn bạc lại với bác cả của con một chút, con đừng vội nhé, được chứ?”

“Trời đất! Bố bàn bạc gì với bác cả con ạ? Chuyện con lập gia đình hay không liên quan gì tới bác ấy chứ?”

“Cái này… Dù sao cũng liên quan đến danh dự của gia tộc chúng ta!” Tô Thanh Hà khó xử.

“Con mặc kệ, hôm nay nhất định con phải hủy hôn với Triệu Thiếu Phong!”

Thấy Tô Nhiên như vậy, Tô Thanh Hà cũng có phần xoắn xuýt.

Ông ngấng đầu lên nhìn Diệp cửu Trung, vừa lúc Diệp Cửu Trung cũng xoay đầu lại.

“Xin bác tác thành cho Nhiên Nhiên đi ạ, cháu cam đoan với bác, chỉ cần bác hủy hôn với tập đoàn Trung Hải, nhất định sau này con gái bác sẽ một bước lên mây, làm Phượng Hoàng, hơn nữa, cháu bảo đảm từ nay về sau, Tô thị cũng sẽ thănq tiến rất nhanh!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: C30: Yên tâm có tôi đây rồi


Nhìn Diệp Cửu Trung nói vậy, Tô Thanh Hà cũng có phần do dự.

Nếu như cậu ta đúng là con nuôi của Chu Thiên Hào ở tập đoàn Đế Hào, vậy thì chuyện của Nhiên Nhiên và anh ta có thể nói là một bước lên mây.

Nhưng mà, cậu ta có phải là vậy không?

Cái này Tô Thanh Hà không dám chắc chắn.

Nghĩ hồi lâu, Tô Thanh Hà nói: “Diệp thiếu gia à, cậu yên tâm! Nếu như cậu và Nhiên Nhiên thật lòng yêu nhau, vậy người làm bố mẹ sẽ không can thiệp tới!”

“Chỉ là chuyện từ hôn cũng là việc lớn, tôi cần suy nghĩthêm một chút!”

“Xin Diệp thiếu gia cho tôi chút thời gian, tôi bảo đảm sẽ cho cậu một câu trả lời hài lòng!”

Diệp Cửu Trung nghe vậy thì nhìn qua Tô Nhiên.

Tô Nhiên cũng biết, ép bố mẹ quá họ cũng không thể làm gì được, vì thế cô chỉ có thể gật đầu.

“Diệp thiếu gia à, cậu ngồi đây uống trà trước đã!”

“Nhiên Nhiên, con theo bố vào thư phòng đi,

bố có việc muốn nói với con.”

Dứt lời, Tô Thanh Hà bèn dẫn Tô Nhiên rời đi.


Trong phòng sách.

Sau khi Tô Thanh Hà dẫn Tò Nhiên đến phòng thì vội vàng khép cửa phòng lại.

Sau đó ông ta kéo con gái đi sang một bên.

“Nhiên Nhiên, con nói bố nghe, cậu ta có đúng là con nuôi của đại gia bậc nhất Giang Thành chu Thế Hào không???”

Tô Nhiên nhắm mắt nói: “Đúng mà bố!”

“Con không lừa bố chứ?”

“Không ạ!”

“Thế thì kỳ lạ! Sao con lại quen một nhân vật tầm cỡ như thế ở tập đoàn Đế Hào? Sao bố lại không biết?” Tô Thanh Hà nghi hoặc nói.

Tô Nhiên gãi đầu rồi đáp: “Bọn con… bọn con quen qua mạng!”

“Qua mạng?”

“Vâng ạ!”

Sau đó Tô Nhiên kể lại một câu chuyện tình cảm đầy máu chó trên mạng cho Tô Thanh Hà nghe.

Tô Thanh Hà nghe xong thì sửng sốt một hồi.


“Bố à, con xin bố đấy, xin bố tin con đi! Con không muốn gả cho cái tên Triệu Thiểu Phong của tập đoàn Trung Hải kia thật! Nếu như bố cứ ép con kết hôn với anh ta, vậy thì con chỉ có thế tự sát thôi!”

Tô Nhiên nói.

“Con bé ngốc này, nói nhăng nói cuội gì đấy?”

“Như vậy đi, đế bố gọi điện thoại cho bác cả của con, nếu như Diệp thiếu gia đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành Chu Thế Hào, vậy bố nghĩ bác cả của con cũng không dám ngăn cản hạnh phúc của con đáu.”

Tô Nhiên nhìn thấy bố gọi điện cho bác cả, cuối cùng cũng chỉ có thế bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Cứ như vậy, Tô Thanh Hà cầm điện thoại lên gọi điện thoại cho Tô Thiên Hoành.

Trong một gian phòng ở hội sở.

Tô Thiên Hoành đang ngồi uống trà và nghe nhạc du dương, ở bên cạnh ông ta còn có con trai của ông là Tô cấm.

Lúc này đây, nhận được điện thoại của Tô Thanh Hà, sắc mặt của ông ta thoáng trở nên âm trầm.

Sau hai phút nhận điện thoại, lúc này Tô Thiên Hoành mới khó chịu tắt máy.

“Bố ơi, xảy ra chuyện gì sao? Sắc mặt của bố kém quá vậy?”

Tô Cẩm nhìn thấy sắc mặt của bố mình thay đối như thế thì không nhịn được hỏi.

Tô Thiên Hoành cũng không trả lời Tô cẩm mà uống một hớp trà, sau đó, choảng một tiếng, ông ta ném mạnh chén trà kia xuống đất.

Chuyện này làm Tô cấm giật mình.

“Bố ơi, rốt cuộc là sao ạ?”

Tô Thiên Hoành âm trâm nói: “Còn sao nữa? Đương nhiên là con nhóc đê tiện Tô Nhiên kia rồi!”

“Nhiên Nhiên?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: C31: Thế nào rồi bố


“Con nhóc kia lại làm gì nữa ạ?” Tô cấm hỏi.

Tô Thiên Hoành kể lại đầu đuôi gốc ngọn mình vừa nghe được qua điện thoại.

Lúc nói thân phận của Diệp cửu Trung chính là con nuôi của Chu Thế Hào ở tập đoàn Đế Hào, Tô Cấm cũng thấy bối rối!

“Cái gì kia? Gã người đàn ông hoang dã ở cùng con nhỏ kia lại là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào sao?”

“Sao có thể có chuyện đó được chứ? Sao con nhỏ kia lại quen một nhân vật lớn như vậy

được?”

Sắc mặt Tô Thiên Hoành âm trầm nói: “Bố cũng không rõ lắm! Nhưng mà, trưa hôm nay con cũng thấy đó, hình như đại gia bậc nhất Giang Thành có quen con nhỏ kia thật!”

“Bố ơi, ý của bố là con nhỏ Nhiên Nhiên kia có thế bám vào tập đoàn Đế Hào rồi??” Tô cấm nói.

“Bố không biết! Nhưng bố biết là, nếu như bởi vì con nhỏ này mà chúng ta phải đắc tội với Triệu thiếu gia, vậy thì đúng là xui xẻo rồi!”

“Đúng đấy bố, dù sao chúng ta cũng đã cầm tiền của Triệu thiếu gia rồi, hơn nữa, còn sắp ký hợp đồng nữa.”

Nghe nói vậy, sắc mặt Tô Thiên Hoành càng lúc càng khó coi.


Qua hồi lâu.

Ông ta bỗng đứng lên rồi nói: “Bắt đầu từ bây giờ, con lập tức vận dụng tất cả các quan hệ của mình, điều tra xem thử Chu Thế Hào có phải có một người con nuôi hay không! Còn bố sẽ đi đến tập đoàn Trung Hải một chuyến!”

“Bố ơi, bố đi gặp Triệu thiếu gia sao ạ?” Tô Cấm hỏi.

Tô Thiên Hoành gật đầu.

“Ừ!”

“Cho dù con nhỏ kia có tìm được con nuôi của tập đoàn Đế Hào thật hay không, bố đều phải nói với Triệu thiếu gia! Nếu không, chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn mất!”

“Vâng, con hiểu rồi bố! Giờ con đi liên lạc tìm người điều tra!”

Nhà họ Tô.

Từ khi Tô Nhiên lừa gạt bố mẹ mình xong, cô vần ngồi ở đó chờ kết quả.

Đối với cô mà nói, chỉ cần lần này có thế lừa được họ, hủy hôn với Triệu Thiểu Phong thì sau này cô có thế bồi tội với bố mẹ cô.

Còn về Diệp Cửu Trung.

Anh đang nhàn nhã ung dung ngồi ở đó, uống trà.

“Tiểu Trung Trung à, bảo anh giả làm con nuôi của Chu Thế Hào, anh có sợ không?”

Tô Nhiên đi tới nhỏ giọng hỏi.

“Cái này thì có gì phải sợ?” Diệp cửu Trung nói.

Khà khà.

“Không sợ thì tốt! Nếu lần này chúng ta lừa được, chắc chắn chị đây sẽ khen thưởng cho anh!” Tô Nhiên cười nói.

Đúng lúc ấy thì, ông bà Tô đi từ bên ngoài


vào.

Sau khi nhìn thấy Tô Nhiên, Tô Thanh Hà vẫy tay với Tô Nhiên gọi lại: “Nhiên Nhiên, con đi ra ngoài một chút.”

Tô Nhiên bèn đi ra theo họ.

“Thế nào rồi bố?”

Tô Thanh Hà nói: “Vừa nãy bác cả của con gọi điện thoại nói, ông ấy sẽ về nhà ngay! Hơn nữa… ngay cả Triệu thiếu gia cũng tới!”

Cái gì?

“Triệu Thiểu Phong cũng tới?” Tô Nhiên vừa nghe đã biến sắc.

“Bác cả của con còn nói qua điện thoại, bên tập đoàn Trung Hải vẫn luôn hợp tác với tập đoàn Đế Hào, vì thế Triệu thiếu gia muốn tự mình gặp vị con nuôi của Chu Thế Hào từ tập đoàn Đế Hào xem thử!”

Hả?

Tô Nhiên sợ hãi thốt lên.

“Bố, bố nói… Triệu Thiếu Phong biết chu Thế Hào của tập đoàn Đế Hào sao?”

Tô Thanh Hà nói: “Hẳn là vậy.”

“Xong, xong rồi! Nếu như tên khốn Triệu Thiểu Phong kia quen Chu Thế Hào thật, đây


chẳng phải mình sẽ bị vạch trần thật sao?”

Nghĩ tới đây, sắc mặt Tô Nhiên cũng thay đối.

“Nhiên Nhiên, con làm sao vậy?”

Tô Thanh Hà hỏi.

Tô Nhiên vội khoát tay nói: “Không sao ạ, không có chuyện gì!”

Dứt lời, cô tái mặt chạy tới bên người Diệp Cửu Trung.

“Tiểu Trung Trung ơi, xong rồi! Lần này chúng ta xong đời rồi!”

Nhìn vẻ mặt kinh hoảng của Tô Nhiên, Diệp Cửu Trung đặt chén trà trong tay xuống, hỏi: “Cái gì mà xong đời?”

“Tên khốn Triệu Thiếu Phong kia chuẩn bị tới!” Tô Nhiên nói.

Nghe thấy tên Triệu Thiếu Phong, Diệp cửu Trung thờ ơ nói: “Yên tâm, có tôi đây rồi, không cần sơ!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: C32: Tô nhiên sợ hãi nói


"Nhưng mà, bố tôi mới vừa nói, bên tập đoàn Trung Hải hình như có làm ăn lui tới với Chu Thế Hào của tập đoàn Đế Hào, hơn nữa, họ Triệu kia có quen Chu Thế Hào nữa đấy, nếu như chúng ta tiếp tục diễn thì chắc chắn sẽ bị lộ."

"Một khi đã lộ thì xong đời luôn đó!"

Tô Nhiên sợ hãi nói.

"Tiểu Trung Trung à, nếu không nhân lúc bây giờ, anh nhanh rời đi đi!"

Đi?

Diệp Cửu Trung nhíu mày lại.

"Đúng đấy! Chuyện này vốn không liên quan gì tới anh, nếu như thân phận của anh bị vạch trần, đến lúc đó anh sẽ phiền phức lắm!"

"Tiểu Trung Trung, anh nghe tôi, đi nhanh lên, đi!" 'Tô Nhiên vừa nói vừa lôi kéo Diệp Cửu Trung bảo anh đi nhanh lên.

Nhưng mà Diệp Cửu Trung lại không hề nhúc nhích, anh nói: "Tôi nói này, có tôi ở đây thì không có việc gì!"

"Nhưng mà..."

'Tô Nhiên còn đang định nói thêm gì đó nữa, ông bà Tô lại cùng lúc đi vào. "Nhiên Nhiên à, con đang nói gì đấy?"

Nhìn thấy bố mẹ đi vào, Tô Nhiên nhất thời lúng túng.

"Không có gì đâu bác, cháu và Nhiên Nhiên đang nói chuyện phiếm thôi." Diệp Cửu Trung đứng ra trả lời.


Tô Thanh Hà thấy Diệp Cửu Trung nói vậy thì “ð” lênmột tiếng, không nói gì thêm.

Trong nhà họ Tô.

Tô Nhiên lo lắng đến đứng ngồi không yên.

Nhưng mà Diệp Cửu Trung có vẻ nhẹ như mây gió, nhàn nhã vô cùng, dường như ở trong mắt anh, anh đã trở thành con nuôi của đại gia giàu nhất Giang Thành rồi vậy.

"Anh chàng mất trí nhớ này bị hỏng đầu rồi sao?"

"Bảo anh ta tùy tiện giả vờ mà sao anh ta diễn như thật luôn vậy?”

"Không nói gì đâu ạ!"

Da đầu Tô Nhiên run lên.

Nhưng mà bây giờ, cô cũng không còn cách nào khác.

Ngoài việc nhắm mắt tiếp tục giả vờ ra, chỉ e cũng chẳng có cách nào.

'Trên đường phố ngựa xe như nước.

Mấy chiếc xe sang đang nhanh chóng chạy về phía Tô thị.


Bên trong xe.

"Bố ơi, Triệu thiếu gia à, con đã hỏi thăm rõ ràng, người giàu nhất Giang Chu

'Thế Hào không hề có con nuôi, ông ta chỉ có một thiên kim đại tiểu thư tên là Chu An Ny! Nghe nói năm ngoái mới từ nước ngoài về!"

"Vì thế con nuôi của Chu Thế Hào gì đó mà Tô Nhiên nói đều là gi: Trong chiếc xe sang. 'Tô Cẩm quay lại nói với Tô Thiên Hoành và Triệu Thiểu Phong.

"À! Hóa ra là lừa đảo à? Tôi còn tưởng con nhỏ kia quen được nhân vật lớn gì chứ?"

Tô Thiên Hoành cười gần.

Dứt lời, ông ta vội quay lại nói với Triệu Thiểu Phong: "Triệu thiếu gia à, xin lỗi cậu, chắc chắn tôi sẽ xử lý chuyện này cho cậu, đồng thời, tôi sẽ buộc nó phải cố gắng bồi thường cho Triệu thiếu gia!"

Triệu Thiểu Phong cầm một điếu xì gà trong tay.

Lúc này, anh ta gảy tàn thuốc, đáp: "Bồi thường hìtkhông cần, nhưng thứ đê tiện dám ngoại tình với đàn ông, tôi sẽ đòi lại món nợ đó rõ ràng! Huống hồ, tên khốn kiếp kia còn làm tôi bị thương nữa!"

Nói xong lời này, vẻ mặt Triệu Thiểu Phong thoáng âm u lệ khí.

"Lôi Mông!"

Triệu Thiểu Phong vừa gọi, một người khôi ngô cao lớn, có tướng mạo không khác gì báo gấu đang ngồi phía trước vội đáp lời: "Triệu thiếu gia có gì dặn ạ?"

Người tên Lôi Mông này là một tay chân bên cạnh Triệu Thiểu Phong!

Có người nói trước kia hắn là một kẻ hung hãn ở ba tỉnh phía Bắc, dưới tay có mười mấy mạng người.

Trên người gã Lôi Mông này có mùi máu tanh nồng nặc!

Thấy anh ta đáp lời, Triệu Thiểu Phong vừa hút xì gà vừa nói: "Ngày hôm nay, tôi muốn cậu phế một người cho tôi!"

Lôi Mông không hỏi gì mà chỉ là nói: "Chết? Hay còn sống?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: C33: Anh cả à


"Trước tiên là chặt đứt hai tay hai chân của hắn, còn chết hay sống thì tùy vào tâm trạng của nói!" Triệu Thiểu Phong nói.

"Được, Triệu thiếu gia!"

Nói xong, trong đôi mắt Triệu Thiểu Phong lóe lên ý lạnh, ánh mắt nhìn ra phía ngoài xe.

"Tô Nhiên và cả người đàn ông chó má kia, mấy người cứ chờ đó cho tôi! Ngày hôm nay, nhất định ông đây sẽ cho mấy người biết, đắc tội với tôi sẽ có kết cục gì!"

Không lâu sau.

Một loạt xe sang ở đậu trước cổng nhà họ Tô.

Cửa xe mở ra.

Rột roạt, mấy vệ sĩ của Triệu gia mặc tây trang màu đen từ trong xe nhảy xuống.

Ngay sau đó là Triệu Thiểu Phong, cùng với mấy người Tô Thiên Hoành! Phía sau là Lôi Mông, trên người anh ta tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc! "Triệu thiếu gia, mời anh vào trong!"


"Cái con nhỏ Nhiên Nhiên kia và gã đàn ông chó má của cô ta đang ở bên trong!"

Tô Thiên Hoành vừa dẫn đường, vừa tiến vào nhà họ Tô.

Triệu Thiểu Phong ném điếu xì gà xuống, đôi mắt anh ta lóe lên ý cười ác độc, sau đó cũng sải bước đi vào.

Trong nhà họ Tô. Tô Nhiên, Diệp Cửu Trung và cả ông bà Tô đều ở phòng khách. Nhưng vào đúng lúc này, một đoàn người lũ lượt từ bên ngoài tràn vào.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, ông bà Tô vội vàng đứng dậy khỏi ghế, kinh ngạc. nhìn nhóm vệ sĩ của Triệu gia.

Mà Tô Nhiên thấy vậy cũng sợ đến tái mặt.

Chỉ có Diệp Cửu Trung còn không buồn chớp mắt, anh yên lặng uống hết tách trà Thiết Quan Âm mà Tô gia pha cho anh.

"Tô Nhiên, cút ra đây cho tao!" Tiếng quát to từ bên ngoài vang vọng.

Ngay sau đó, Tô Thiên Hoành, Tô Cẩm và cả công tử nhà họ Triệu từ tập đoàn Trung Hải đi vào từ bên ngoài!

"Anh cả ơi... Xảy ra chuyện gì thế?” Tô Thanh Hà thấy Tô Thiên Hoành trở về thì vội vàng dò hỏi.

Tô Thiên Hoành cười lạnh đáp: "Chú hai à, ngày hôm nay chú đừng trách tôi không niệm tình gia tộc! Dù sao mọi chuyện đều là do con gái của chú tự tìm lấy!"

"Con nhỏ đê tiện này không chỉ làm Triệu thiếu gia bị thương, hơn nữa, nó còn tùy tiện đưa một người đàn ông hoang dã vào dòng dõi Tô gia, tôi muốn hỏi xem thử, rốt cuộc cái nhà này là do ai làm chủ?"

Tô Thanh Hà vội nói: "Đương nhiên là anh cả rồi!"


"Nếu là tôi, vì sao lại để cho gã đàn ông kia tiến vào cửa Tô gia nhà ta? Chẳng lẽ dòng dõi Tô gia lại tùy tiện cho con mèo con chó gì đi vào cũng được sao?"

'Tô Thiên Hoành nói thẳng. "Anh cả..." Tô Thanh Hà vừa định giải thích.


Thì Tô Nhiên đã đứng dậy: "Bác cả, mong bác tôn trọng một chút ạ, bác mắng ai là chó là mèo vậy?”

"Con nhỏ đê tiện kia, tao măng ai chẳng lẽ trong lòng mày không biết rõ hay sao?"

Nói xong câu đó, ánh mắt Tô Thiên Hoành nhìn về phía Diệp Cửu Trung trong phòng.

"Anh cả, chờ chút đã! Bạn trai của Nhiên Nhiên là..."

'Tô Thanh Hà vừa định nói ra "thân phận" của Diệp Cửu Trung.

"Chú định nói, cậu ta là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành, tập đoàn Đế Hào, Chu Thế Hào sao?" Tô Thiên Hoành cười gằn ngắt lời Tô Thanh Hà, đồng thời ngón tay ông ta chỉ về phía Diệp Cửu Trung.

Tô Thanh Hà ngẩn ra, ông cũng thoáng ngẩn người.

Ha ha ha ha!

Ai ngờ, cha con Tô Thiên Hoành lại cùng cười phá lên.

"Anh cả à, anh cười cái gì vậy?”


Tô Thanh Hà thấy Tô Thiên Hoành cười to thì nhất thời ngẩn ra.

"Tôi cười chú đấy, đã sắp 50 tuổi rồi mà còn quá ngu xuẩn, sao lại ấu trí như thế chứ!"

Tô Thanh Hà: "???"

"Chú hai à, chú tưởng con gái chú có thể quen được con nuôi của người giàu nhất Giang Thành Chu Thế Hào thật sao? Chú cho rằng dựa vào con gái chú, Tô gia chúng ta có thể bám vào tập đoàn Đế Hào đệ nhất Giang Thành à? Chú quá ngu xuẩn rồi!"

Tô Thiên Hoành giễu cợt.

Lúc nghe thấy vậy, đầu Tô Thanh Hà như ầm vang, ông hoàn toàn bối rối.

Ông trợn mắt lên, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Cửu Trung, sau đó lại nhìn sang Tô Nhiên.

"Nhiên Nhiên à, con nói cho bố biết, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy, rốt cuộc cậu ta là ai?"

Tô Thanh Hà vội hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: C34: Vốn dĩ cô tìm diệp cửu trung là để diễn một hồi


Lần này Tô Nhiên cũng hoảng rồi.

Cô cũng không còn một cách nào khác cả.

Vốn dĩ cô tìm Diệp Cửu Trung là để diễn một hồi!

Ai mà ngờ, cha con Tô Thiên Hoành lại cẩn thận như vậy, không chỉ thăm dò gia phả của Chu Thế Hào, thậm chí họ còn không tiếc bỏ ra nhiều tiền để đi điều tra chuyện đứa con trai nuôi này là giả hay là thật!

Giờ thấy giấy không gói được lửa, Tô Nhiên cũng không biết làm sao.

"Con nhỏ chết tiệt kia, nói đi chứ, rốt cuộc cậu ta là ai hả?”

'Tô Thanh Hà nhìn thấy con gái không lên tiếng thì hoảng tới mức nhảy dựng lên. T𝑟u𝑦ện cop 𝑡ừ 𝑡𝑟ang ++ T𝑟 U𝓶T𝑟u𝑦en﹒𝗏n ++

"Chú hai à, nếu con nhỏ này không chịu nói, vậy tôi sẽ nói thay cho nó!"

"Biết chưa? Tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền cho người đi điều tra, đáng tiếc là, vị đại gia đệ nhất Giang Thành kia không hề có con nuôi gì cả mà chỉ có cô một con gái thôi!"

"Còn nữa, Triệu thiếu gia của tập đoàn Trung Hải có hợp tác với tập đoàn Đế Hào, nếu như chú không tin, chú có thể tự mình hỏi lại Triệu thiếu gia!"

Tô Thiên Hoành cười lạnh nói. Lời này vừa nói ra. Tô Thanh Hà và Trần Vân đều ngây ngẩn cả người!

Đặc biệt là bà Tô, nghe đến đó, hai chân bà như mềm nhũn, lập tức ngã ngồi xuống đất.

Tô Thanh Hà cũng run rẩy cả người, hai mắt đỏ đậm lên.


"Con nhỏ chết tiệt kia, cậu ta không phải là con nuôi của Chu Thế Hào thật sao?? Con liên hợp với người ngoài, lừa gạt bố mẹ à?”

Đôi mắt của Tô Nhiên đỏ bừng. Cô cũng không ngờ sự tình sẽ trở thành như vậy!

Ngay lúc cô đang chuẩn bị thừa nhận, đột nhiên, một giọng nói từ trong nhà vang lên.

"Đúng là tôi không phải là con nuôi của Chu Thế Hào!"

"Chuyện này không hề liên quan đến cô ấy!"

Âm thanh vang dội, đương nhiên là do Diệp Cửu Trung nói ra.

Ngay sau đó.

Diệp Cửu Trung bước thẳng đi ra trước.

Anh đi tới trước mặt Tô Nhiên, che chở bên cạnh cô.

Xoạt xoạt xoạtI

Lúc này đây, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi trên người Diệp Cửu Trung.

Nhìn Diệp Cửu Trung thừa nhận không phải là con nuôi của Chu Thế Hào, Tô Thanh Hà cũng hoàn toàn nổi giận.


"Gon nhỏ chết tiệt kia, mày dám gạt tao à?!!"

"Còn phối hợp với người ngoài nữa sao?”

"Tao... Tao... Tao đánh chết mày!"

Ông gầm lên giận dữ, Tô Thanh Hà cũng muốn ra tay.

Nhưng Diệp Cửu Trung đã chắn trước người của Tô Nhiên, anh nói: "Bác à, mong bác bình tĩnh một chút, mặc dù cháu không phải là con nuôi Chu Thế Hào, nhưng cháu bảo đảm, cháu sẽ giúp Tô gia mãi mãi nhận được ân huệ phúc phần!"

Ha ha ha hai

Diệp Cửu Trung mới vừa nói xong, cha con Tô Thiên Hoành đã bật cười thật lớn.

"Nhìn đi, cái tên này còn biết diễn quá nhỉ?"

"Đã bị vạch trần thân phận rồi mà còn tinh tướng thế? Mày không được đề cử giải ảnh đế Oscar thì đúng là lãng phí đấy!" Tô Cẩm cười to trào phúng.

Diệp Cửu Trung không buồn để ý đến âm thanh rác rưởi đó, ánh mắt anh sắc bén nhìn về phía Tô Thanh Hà: "Bác, cháu lặp lại lần nữa, ngày hôm nay, cho dù người khác có nói gì, chỉ cần bác tin cháu, nhất định cháu sẽ trả lại cho Tô gia của bác một khoảng trời!!!"

"Tin cậu?"

"Cậu có là gì? Con gái của tôi bị cậu lừa như vậy? Mà cậu vẫn muốn gạt chúng tôi?" Tô Thanh Hà tức giận đến mức trợn tròn mắt!

Diệp Cửu Trung nhìn thấy Tô Thanh Hà căn bản không chịu tin, anh khế lắc đầu.

Quay đầu lại. Ánh mắt Diệp Cửu Trung nhìn về phía Tô Nhiên nước mắt rơi đây mặt.

"Nhiên Nhiên, nếu bố mẹ cô đã không tin tôi, vậy tôi không thể nói gì hơn được!"

"Nhưng mà, tôi muốn hỏi cô một câu, cô có đồng ý tin tôi không?” Tô Nhiên nghe vậy thì ngẩn ra.

"Tin anh? Tin anh cái gì?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: C35: Dứt lời


Diệp Cửu Trung nở nụ cười.

"Tin tôi còn mạnh hơn Chu Thế Hào gấp một vạn lần!"

"Tin tôi, từ hôm nay trở đi, cô sẽ không lại bị bất kỳ ai bắt nạt, cũng sẽ không bị người trong nhà xem như công cụ nữal!!"

"Chỉ cần cô tin tôi, từ thời khắc này trở đi, tôi sẽ biến cô mãi mãi trở thành cô gái hạnh phúc nhất trên đời!"

"Mãi mãi! Mãi mãi!"

Lúc này, Tô Nhiên hoàn toàn sững sờ rồi!

Anh chàng "sửa xe" mất trí nhớ này giống như thay đổi! Đôi mắt của anh sáng như thế, khuôn mặt đẹp trai đến vậy. Khí chất chẳng khác nào quân vương trong thiên địa.

Mà những lời anh vừa nói xong là những lời cả đời này Tô Nhiên chưa từng nghe nói.

"Nhiên Nhiên, lần cuối cùng, tôi hỏi cô, cô có đồng ý tin tôi không? Đồng ý. năm tay tôi không?”

Âm thanh trầm ấm phát ra từ trong miệng của Diệp Cửu Trung. Lời vừa nói xong, Diệp Cửu Trung cũng đưa tay ra ngoài. Nhìn tay của anh, Tô Nhiên lập tức bối rối.

Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có một người đàn ông nào nói vậy trước mặt cô, càng không có ai làm chuyện như vậy với cô cả!

Nhưng anh...

Chỉ là một người mất trí nhớt


Là một người xa lạ còn không biết mình là ai!

Anh là ai?

Anh đang làm gì?

Anh là người tốt hay xấu?

Tô Nhiên cũng không biết gì cả!

Nhưng khi Tô Nhiên nhìn về phía đôi mắt thâm thúy như biển của Diệp Cửu Trung, một cảm giác an toàn trước nay chưa từng có bao phủ khắp người cô, vào. đúng lúc này, trong lòng cô rung động.

€ó lẽ là ma xui quỷ khiến, có lẽ là bởi vì kích động, hoặc là vì không muốn bị gia tộc áp bức, cuối cùng, cô đưa bàn tay của mình ra, đặt lên trên lòng bàn tay

dày rộng của Diệp Cửu Trung!

Ngay giây phút hai tay chạm vào nhau, Diệp Cửu Trung nở nụ cười.

Nắm chặt bàn tay cô, Diệp Cửu Trung bỗng nói Nhiên sẽ là cô gái của Diệp Cửu Trung!”

ừ lúc này trở đi, em, Tô

"Cũng bắt đầu từ giờ, tôi sẽ không để em chịu oan ức gì nữa, không ai được. bắt nạt em chút nào!"

"Nếu ai dám động vào em, bắt nạt em, tôi sẽ giết người đó!"


"Cho dù là người hay thần, hay có là quỷ quái!"

Nghe thấy vậy, Tô Thanh Hà là người đầu tiên thấy bối rối.

"Con nhỏ chết tiệt kia, mày điên rồi à?"

"Chẳng lẽ mày muốn ở bên gã lừa đảo này sao?"

Bà Tô khóc lóc nói: "Nhiên Nhiên à, con đang làm gì vậy? Cậu ta lừa con đấy, con còn muốn đi theo cậu ta sao? Con muốn khiến bố con tức chết con mới hài lòng sao?”

Tô Nhiên lau nước mắt, nói: "Bố mẹ ơi, con xin lỗi! Từ nhỏ đến lớn con đều. nghe lời bố mẹ, nhưng lần này, con muốn được tự mình làm chủi"

'Tô Thanh Hà nghe vậy thì tức giận đến gào lên: "Con nhỏ chết tiệt kia, nếu mày dám đi cùng cậu ta, mày, mày, sau này mày đừng mang họ Tô nữa, đừng gọi chúng ta là bố mẹ nữa!"

Tô Nhiên rơi nước mắt, không nói một lời nào.

Diệp Cửu Trung lại nói: "Nhiên Nhiên, nếu bố mẹ của em đã nói thế, vậy chúng ta đi thôi!"

Dứt lời.

Anh cứ thế kéo Tô Nhiên ra ngoài.

Mới vừa bước đi, ào ào ào, mười mấy vệ sĩ của Tô gia cùng lúc bao vây Diệp. Cửu Trung!

"Thằng nhóc thúi, mày tưởng Tô gia chúng ta là nơi nào? Muốn tới thì tới? Muốn đi thì đi sao? Ngăn nó lại đi!"

Diệp Cửu Trung còn không thèm liếc mắt nhìn những vệ sĩ kia một cái, anh nói: "Muốn ngăn tôi sao? Các cậu cứ thử xem!”

"Bắt nó lại!"

Tô Thiên Hoành quát to một tiếng!

Đám vệ sĩ xung quanh cùng lúc ra tay!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: C36: Đây mà là người sao


Mười mấy vệ sĩ xông tới bao vây lấy họ, Tô Nhiên sợ đến mức kìm lòng không đặng, chỉ biết che mặt lại.

Nhưng mà Diệp Cửu Trung lại không thèm động đậy, anh chỉ là cười lạnh một tiếng, sau đó giơ chân lên giẫm của nền đất, ầm, mặt đất lót đá xanh cứng rắn lại cứ thế bị đổ nát thành từng mảng lớn!

Một luồng gió cuồn cuộn ập tới tám phương!

A a a a!

Từng tiếng kêu r3n ầm ĩ vang lên, mười mấy vệ sĩ Tô gia vừa nãy xông về phía Diệp Cửu Trung đều đã bị đánh bay toàn bộ, không có một ai có thể bò dậy được.

Nhìn tình cảnh đó, Tô Thiên Hoành thoáng sững sờ!

Mẹ ơi!

Đây mà là người sao?

Ngay cả Triệu Thiểu Phong đứng ở phía sau, khuôn mặt cũng trở nên khó nhìn.

"Còn ai định ngăn tôi lại nữa?"

Diệp Cửu Trung đứng đó tựa đế vương.

Triệu Thiểu Phong đột nhiên đứng dậy: "Thằng nhãi kia! Mày còn nhớ thiếu gia tao không?"

Diệp Cửu Trung thờ ơ liếc mắt Triệu Thiểu Phong một cái.

"Mày ngủ với người phụ nữ của tao? Bây giờ, còn muốn dẫn cô ta đi à? Mày tưởng ông đây dễ ức hiếp lắm sao?"


"Tao cho mày biết, ngày hôm nay, mày đừng hòng sống rời khỏi nơi này!"

"Lôi Mông!"

Triệu Thiểu Phong hét lên!

Bịch một tiếng!

Lôi Mông cao hơn một mét chín bật dậy đứng phía sau Triệu Thiểu Phong.

Trên người hắn toát ra mùi máu tanh nồng nặc.

Đôi mắt chẳng khác nào con báo, lạnh lẽo rơi trên người Diệp Cửu Trung.

"Lôi Mông, cậu đã ở Triệu gia của chúng ta ba năm, ngày hôm nay, cậu nên báo ân rồi đấy!"

"Tôi muốn hôm nay cậu phải phế hai tay hai chân của thằng khốn này đi, để nó ngoan ngoãn quỳ dưới đất gọi tôi là ông nội!"

Gã này từng xông pha nam bắc, dưới tay gã có hơn mười mấy mạng người, Lôi Mông nghe Triệu Thiểu Phong nói vậy thì lạnh lùng trả lời một chữ: "Được!"

Sau đó, anh ta cất bước đi về phía Diệp Cửu Trung!

Vút một tiếng.

Một thanh đao ba mặt phảng phất mùi máu tanh lạnh lẽo xuất hiện ở trong tay Lôi Mông.

Anh ta cầm lưỡi dao rỉ sét còn dính máu hướng về phía Diệp Cửu Trung.


"Chủ nhân của tao muốn tay chân của mày, mày muốn tự làm hay là để tao giúp mày phế bỏ?”

Giọng nói của Lôi Mông lạnh buốt!

Diệp Cửu Trung cười nhạt: "Muốn tay chân của tôi sao? Thế cậu cứ tới lấy đi!"

"Được!"

Lôi Mông nghiến răng một chữ, sau đó, cơ thể anh ta như điện lao về phía Diệp Cửu Trung.

Không hổ là người từng vào nam ra bắc, ra tay như điện, liền mạch không ngừng.

Đặc biệt là thanh đao ba mặt trong tay anh ta, giống như rắn độc đâm về phía ngực của Diệp Cửu Trung.

Ngay khi lưỡi dao chỉ còn cách ngực Diệp Cửu Trung khoảng tầm một cm, tay hắn di chuyển.

Không ai nhìn rõ tay anh chuyển động như thế nào!

Họ chỉ có thể nhìn thấy thanh đao ba mặt kia không còn dí sát vào quần áo của Diệp Cửu Trung nữa, đột nhiên, một tay anh cứng như thép nguội nắm chặt lấy cánh tay Lôi Mông.

Lôi Mông bị tóm lấy cánh tay hơi giật khóe mắt một cái, tay trái vung quyền muốn giải phóng cho tay phải của mình.

Đáng tiếc là.

Đã trễ!

Tay phải của Diệp Cửu Trung kéo mạnh.

"Rắc!"

Tiếng xương vỡ vụn vang lên!

Mà tay phải của gã Lôi Mông vốn đang cầm thanh đao ba mặt, cứ thế biến thành hình chữ Z, đứt đoạn mất rồi! Lưỡi dao loảng xoảng rơi xuống đất!

Xương gãy đau nhói khiến cho gã côn đồ kia đau đến mức phải rên lên thành tiếng, mới định lui về phía sau.

Đáng tiếc là, Diệp Cửu Trung lại không cho gã ta bất cứ cơ hội nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: C37: Triệu thiểu phong sợ choáng váng


Lại một tiếng rắc vang lên.

Cánh tay còn lại của Lôi Mông cứ thế gãy lìa.

Hình ảnh này diễn ra rất chậm, nhưng thực ra lại rất nhanh.

Dù sao cũng chỉ qua mấy giây, gã côn đồ từng vào nam ra bắc với hơn mười mấy mạng mười trong tay cứ thế bị bẻ gảy hai tay!

Nhìn tình cảnh đó, Triệu Thiểu Phong cũng thấy sợ hãi rồi!

Mà người nhà họ Tô cũng ngây ngốc toàn bộ!

Hơn nữa sau khi bẻ gãy hai tay của Lôi Mông, Diệp Cửu Trung vẫn thản nhiên nói tiếp.

"Không phải cậu muốn hai tay, hai chân của tôi sao?"

"Được thôi!"

"Giờ đã cho hai tay rồi, còn thiếu hai chân nữa!"


Vừa nói xong, bóng người Diệp Cửu Trung lướt như ma.

Không ai có thể thấy rõ bóng người của anh, họ chỉ nghe được hai tiếng kèn kẹt, sau đó, một bóng người bay ngược ra ngoài, cuối cùng rơi xuống trước người Triệu Thiểu Phong.

Hóa ra.

Người ngã trước mặt Triệu Thiểu Phong chính là Lôi Mông.

Chỉ tiếc là, bây giờ hai tay và hai chân của Lôi Mông đã đứt rời toàn bộ.

Anh ta đau đến mức kêu r3n thảm thiết, khổ sở vô cùng!

Chuyện này diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức như chỉ trong nháy mắt.

Một gã côn đồ tung hoành ngang dọc, được xưng là tay sai đắc lực của Triệu Thiểu Phong, Lôi Mông, cứ thế bị tứ chi đứt rời, đau đớn ngã xuống trước mặt Triệu Thiểu Phong.

Hơn nữa có chết Triệu Thiểu Phong cũng không ngờ rằng, Lôi Mông lại bị xử lý đến như vậy... lúc này đây, anh ta sợ đến mức vô thức lùi về sau một bước.

Ngay lúc đó, ánh mắt của Diệp Cửu Trung cũng rơi trên người Triệu Thiểu Phong.

"Tới phiên anh nhé!"

Diệp Cửu Trung nói xong thì từng bước tiến về phía Triệu Thiểu Phong giống như một vị Thần.

Triệu Thiểu Phong sợ choáng váng!

"Mày... mày... mày muốn làm gì hả?"

"Tao là Triệu Thiểu Phong! Cha tao là chủ tịch của tập đoàn Trung Hải, nếu mày dám đụng đến tao, Triệu gia chúng ta..."

Anh ta còn chưa nói hết câu, một tay của Diệp Cửu Trung đã túm lấy cổ áo anh ta xách lên như một con gà con bình thường.

Sau đó, anh mới nói: "Không phải anh mới vừa kêu gào muốn chặt đứt hai tay chân của tôi, quỳ xuống đất gọi anh là ông nội đó sao? Giờ tôi giúp anh nhé!"


Bàn tay to lớn nhấn một cái!

Bốp, đường đường là Triệu thiếu gia của tập đoàn Trung Hải, anh ta như một con chó chết bị Diệp Cửu Trung đè quỳ trên mặt đất, xương đầu gối gãy vụn khiến anh ta đau đớn không chịu nổi, đau đến mức nước mắt nước mũi đều chảy ra.

"Tôi chỉ nói một lần thôi đấy!"

"Quỳ xuống gọi ông đi!"

"Nếu không thì chết!"

Diệp Cửu Trung đạp thẳng lên đầu Triệu Thiểu Phong.

Đường đường là Triệu thiếu gia của tập đoàn Trung Hải mà lại bị Diệp Cửu Trung đạp đầu như thế, vừa thảm thiết la to: "Ông ơi... ông... xin ông tha cho cháu!"

Nhìn anh ta gọi mình là ông nội, lúc này Diệp Cửu Trung mới nói: "Cũng thức thời đấy, hôm nay tôi sẽ để lại cái mạng chó này! Nhưng lần sau, chắc chắn tôi sẽ không nương tay!"

Ầm!

Anh vung chân đá bay Triệu Thiểu Phong.

Diệp Cửu Trung không buồn liếc mắt nhìn người kia một chút, anh quay đầu kéo Tô Nhiên bên cạnh.

"Giờ còn ai muốn ngăn chúng tôi nữa không?"


Anh vừa nói xong, bố con Tô Thiên Hoành và cả ông bà Tô đều sợ đến mức lùi về sau một bước.

"Nếu không ai dám cản thì Nhiên Nhiên à, chúng ta đi thôi!"

Diệp Cửu Trung nắm chặt lấy tay của Tô Nhiên, đi thẳng về phía cửa lớn của Tô thị.

Tô Nhiên ngoan ngoãn đi theo Diệp Cửu Trung.

"Nhiên Nhiên..."

"Con gái của tôi..."

Phía sau loáng thoáng còn nghe tiếng mẹ cô gọi lại.

Nhưng cuối cùng Tô Nhiên cũng không hề quay đầu!

Cứ thế rời đi!

Cô được Diệp Cửu Trung nắm tay, rời khỏi cửa lớn nhà họ Tô!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: C38: Đánh đập


Rời nhà!

Trốn đi!

Lừa dối!

Đánh đập!

Thậm chí còn đoạn tuyệt quan hệ với bố mẹ!

Tô Nhiên không ngờ cuộc đời mình sẽ có ngày xuất hiện mấy từ trên.

Nhưng hôm nay cô lại có thể cảm nhận được toàn bộ!

Hơn nữa chỉ trong một thời gian ngắn ngủi lúc giữa trưa.

Ngay lúc lái xe rời khỏi nhà họ Tô, trong đầu Tô Nhiên đều trống rỗng, cả người cô vẫn còn đang run rẩy.

Diệp Cửu Trung ngồi ở bên cạnh, từ đầu đến cuối anh hề lên tiếng, chỉ quan tâm nhìn về phía cô.

Bởi vì trong lòng anh biết, cô phải chịu đựng nhiều như vậy, trong thời gian ngắn chắc chắn khó mà tiếp nhận nổi.

Một đường im lặng!

Trở lại Minh Châu Hoa Phủ!

Lúc vừa mở cửa ra, rốt cục cô nhóc này cũng không chịu nổi áp lực tinh thần to lớn, mắt cô tối sầm lại, ngất xỉu xuống đất. . Truyện Hot

Nhìn cô ngất đi, Diệp Cửu Trung vội vàng bế cô lên.

Anh cẩn thận kiểm tra một hồi, lúc này Diệp Cửu Trung mới thở dài một hơi.

"Cũng còn may, chỉ là áp lực tinh thần quá lớn nên ngất xỉu mà thôi!"


Ôm cô đi vào trong rồi đặt cô lên giường.

Diệp Cửu Trung vận chuyển chân khí trong cơ thể rót vào trong người cô, sau đó anh mới ngồi bên cạnh yên lặng bảo vệ cô!

Trên giường.

Sau khi được đưa chân khí vào cơ thể, mặt Tô Nhiên ửng đỏ.

Khuôn mặt mịn màng còn vương hàng nước mắt.

Đường nét như tranh.

Sống mũi thẳng tắp, đáng yêu mà xinh đẹp.

Môi đỏ anh đào mọng nước và ướt át.

Diệp Cửu Trung cứ thế ngơ ngẩn nhìn cô.

Cửu Trung vương từng gặp vô số quốc sắc thiên hương trên khắp thế giới này, nhưng chỉ khi nhìn thấy cô, trong lòng Diệp Cửu Trung mới nảy sinh cảm giác yêu đương say đắm với cô ngốc này!

Đặc biệt là, cô ngốc này còn không biết gì về thân phận của anh cả!

Hơn nữa, cô còn tưởng anh là một anh chàng mất trí nhớ làm công việc sửa xe?

Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Cửu Trung nở một nụ cười.

Chỉ là,

Nghĩ đến gia tộc ác độc của cô và hai bố mẹ không hiểu chuyện, còn cả những người từng bắt nạt cô kia, trong đôi mắt của Diệp Cửu Trung lóe lên ý lạnh!

"Cô ngốc à, tin anh, bắt đầu từ bây giờ, không ai lại dám bắt nạt em đâu!"

Diệp Cửu Trung lẩm bẩm nói.


Từng giây từng phút trôi qua.

Đến khi trời sắp tối, rốt cục Tô Nhiên mới nhập nhèm mở mắt.

"Em tỉnh rồi à!"

Nhìn thấy Tô Nhiên tỉnh rồi, Diệp Cửu Trung chợt hỏi.

Tô Nhiên phát hiện ra mình đang nằm trên giường, cô giật mình vội vàng nhìn lại quần áo trên người.

Sau khi thấy cả người hoàn hảo không tổn hại chút nào, quần áo vẫn thẳng thớm như trước, lúc này cô mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Cửu Trung.

Diệp Cửu Trung cũng không hề để ý!

Dù sao ở trong lòng cô, cô không biết gì về anh cả.

Nếu có người nhân lúc cô hôn mê làm ra chuyện xấu gì, một cô gái như cô sao mà chịu đựng được?

"Em vừa tỉnh ngủ, uống nước đi đã."

Diệp Cửu Trung cầm một ly nước sôi, đưa cho Tô Nhiên.

Tô Nhiên nhận lấy, uống một hớp, sau đó cô mới đặt ly xuống.

"Có phải tôi đang nằm mơ không?"

Tô Nhiên đột nhiên hỏi một câu.

Diệp Cửu Trung: "???"

"Có phải ngay trước mặt mọi người, tôi bỏ nhà ra đi theo anh chàng mất trí nhớ này không? Hơn nữa, tôi còn nắm tay của anh nữa??" Tô Nhiên trợn mắt lên hỏi.

Diệp Cửu Trung cười đáp: "Đúng đấy!"

"Mẹ ơi! Xong rồi!"

Oa!

Ngay lập tức, Tô Nhiên gào khóc!

Nhìn cô ngốc này vừa tỉnh đã khóc đến mức nước mắt như mưa, đau lòng hết sức, Diệp Cửu Trung cũng không biết nói gì.

"Sao thế? Em khóc cái gì?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: C39: Nghe cô nói vậy


Diệp Cửu Trung vội vàng an ủi!

Nhưng mà Tô Nhiên lại hoàn toàn không để ý đến anh!

Hu hu!

Hu hu hu!

Khóc tan nát cõi lòng!

Khóc kinh thiên động địa!

Cô khóc lớn khoảng chừng mười mấy phút, rốt cục, đôi mắt sưng đỏ mới ngừng lại!

Ngay sau đó, cô mới hét lên với Diệp Cửu Trung: "Xong đời rồi, lần này tôi xong thật rồi!"

"Đều tại anh cả, bảo anh đi mà anh không chịu đi! Kết quả thế nào? Không chỉ hai chúng ta diễn kịch quá trớn mà thậm chí ngay cả bố mẹ tôi cũng không cần tôi nữa!"

"Hu hu hu hu!"

"Sau này tôi biết dựa vào ai!"


Vừa nói, Tô Nhiên lại thấy rất đau lòng.

Diệp Cửu Trung thấy cô khóc thành như vậy, anh vội vàng nói.

"Yên tâm, bọn họ không cần thì anh cần em mà!"

Tô Nhiên khóc lóc mắng anh: "Anh cần cái gì!"

"Anh mất trí nhớ như vậy thì có thể cho tôi cái gì?"

"Trời ạ, rốt cuộc tôi tạo nghiệt gì chứ? Sao lại bỏ nhà ra đi với một gã mất trí nhớ như anh? Hơn nữa, còn, còn nắm tay của anh trước mặt mọi người nữa!"

Diệp Cửu Trung: "..."

Nhìn cô khóc lóc một hồi lâu, Diệp Cửu Trung mới nói: "Em đổi ý không đi theo anh hả? Nếu như em muốn đổi ý thì bây giờ vẫn kịp!"

Ai ngờ.

Diệp Cửu Trung mới vừa nói xong, Tô Nhiên đã cầm gối ôm đánh về phía anh,

"Đổi ý cái đầu anh ấy, họ Diệp kia, anh có phải là người không hả? Mới vừa kéo tôi đi mà giờ anh đã không cần tôi nữa à?"

Diệp Cửu Trung không biết nói gì thêm lần nữa!

Anh nào có chứ?

"Họ Diệp kia, anh mất trí nhớ nhưng cũng phải nghe cho rõ ràng, bắt đầu từ bây giờ, bổn tiểu thư sẽ ỷ vào anh, anh không muốn cũng phải muốn!"

"Tôi không cần biết anh là ai, cũng không để ý anh mất trí nhớ hay không!"

"Giờ đây tôi đã không còn gì cả, ngay cả bố mẹ cũng không cần tôi nữa!"

"Hu hu hu hu!"

Vừa nói, cô nhóc lại bắt đầu thấy đau lòng.

Nghe cô nói vậy, Diệp Cửu Trung nhếch môi nở nụ cười.


Hóa ra cô ngốc lại không hề hối hận!

"Nếu em đã dứt khoát như vậy thì anh sẽ không phụ em đâu!"

Diệp Cửu Trung đột nhiên chân thành nói.

Nhưng Tô Nhiên lại đáp.

"Bớt nói mấy câu êm tai này đi! Bổn tiểu thư chỉ sơ ý bị lời ngon tiếng ngọt của anh lừa thôi! Còn nữa, nếu không phải bởi vì anh đẹp trai, bổn tiểu thư sẽ không nắm tay anh như vậy đâu!"

Diệp Cửu Trung im lặng khẽ cười.

"Anh cười cái gì? Có phải anh lại gạt tôi, chứ thật ra anh không tốt bụng gì không?" Tô Nhiên tiếp tục nói.

Diệp Cửu Trung vội vàng mím môi lại.

Nhìn thấy Diệp Cửu Trung câm miệng. .

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! |||||

"Hừ, vậy thì còn được!"

Tô Nhiên chống eo, nhảy xuống từ trên giường.

"Anh đi ra đây với tôi, chúng ta phải nói rõ trước đã!"

Tô Nhiên đi ra ngoài phòng khách.


Diệp Cửu Trung cũng ngoan ngoãn đi theo cô ra ngoài.

Bên trong phòng khách, hai người ngồi đối diện với nhau, bầu không khí cũng khá là kỳ lạ!

"Bắt đầu từ bây giờ, tôi nói, anh nghe! Nhớ kỹ, không được cắt ngang lời tôi, cũng không cho phản bác tôi, hiểu không?" Tô Nhiên hung dữ nói.

Diệp Cửu Trung gật gù: "Nghe em cả!"

"Vậy còn tạm được!"

Sau đó cô hắng giọng một cái: "Họ Diệp kia, anh nghe cho rõ đây! Anh đừng tưởng tôi bỏ nhà ra đi thì sẽ nhanh chóng ở bên anh? Tôi nói cho anh biết, không có chuyện đó đâu!"

"Anh phải biết, trước đó tôi chỉ thuê anh giả làm con nuôi của Chu Thế Hào, giả vờ làm bạn trai của tôi, đều là giả cả! Giả thôi! Hiểu chưa?"

Diệp Cửu Trung gật đầu: "Rõ!"

"Nếu đã rõ, vậy tôi nói thẳng này, chúng ta không phải là bạn bè trai gái gì cả nhé, cho nên anh đừng hòng được voi đòi tiên."

"Chẳng hạn như chạm vào tôi, bắt nạt tôi... nếu anh mà dám vậy, tôi cắn chết anh đó!"

Cái miệng anh đào của Tô Nhiên hơi mở ra, lộ ra hàm răng trắng đều đặn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom