Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 500: C500: Răng rắc


Diệp Phàm cau mày.

Kim Thiên Sư này chính là gã thuật sĩ mà hắn gi ết chết ở quân Hoài Giang! “Hóa ra Kim Thiên Sư là người của ông!”

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, hắn lạnh nhạt nhìn người đàn ông.

“Không sai, Kim Thiên Sư là một con cở được chủ công sắp xếp ở quận Hoài Giang, nhưng lại bị cậu gi ết chết!”

“Hôm nay, kế hoạch của chủ công lại bị cậu phá hỏng!” “Đúng là tội đáng chết vạn lần!”

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt sắc lạnh. “Chủ công của ông là ai?”

Diệp Phàm hỏi.

“Cậu không có tư cách để biết!”

Người đàn ông kinh thường nói.

“Không nói, vậy thì vĩnh viễn đừng nói!”

Phụt phụt!

Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh xuống, hắn vung thanh kiếm trong tay chém rớt đầu đối phương, máu tươi từ cổ bắn văng tung tóe!

Ngay sau đó, Diệp Phàm, hai anh em Đại Hổ bắt đầu điên cuồng chém giết những người này.


Cuối cùng, người của Hách Liên phiệt, Thiên Môn, thế lực thần bí kia đều bị bọn họ giết từng người một!

Không có thủ lĩnh, lại có sát thần Diệp Phàm ở đây, bọn họ dù có đông cũng không làm được gì!

Chớp mắt,mặt đất ngổn ngang xác chết, giống như bãi tha ma!

Lúc này, đệ tử điện Long Vương có mặt ở đây chỉ còn lại chưa đến một nghìn người, ai nấy đều nhuốm máu, vết thương chồng chất!

“Cậu thật sự là thiếu chủ?”

Lúc này Thanh Dực Long Quân nhìn chằm chằm Diệp Phàm, có chút khó tin! Diệp Phàm trực tiếp lấy ra nhẫn Long Vương!

Nhìn thấy chiếc nhẫn, ánh mắt của bốn vị Long Quân kia đều khựng lại! “Thuộc hạ Bạch Ưng tham kiến thiếu chủ!”

“Thuộc hạ Cuồng Sư tham kiến thiếu chủ!”

“Thuộc hạ Thanh Dực tham kiến thiếu chủ!”

“Thuộc hạ Tử Hồ tham kiến thiếu chủ!”

Lập tức, tứ đại Long Quân kéo lê thân thể bị thương nặng quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm.

“Tham kiến thiếu chủ!” Đám đệ tử điện Long Vương cũng quỳ xuống hành lễ với Diệp Phàm! Vụt!

Lúc này, Phần Diễm Long Thủ muốn nhân cơ hội bỏ chạy, ông ta đã phản bội điện Long Vương, ở lại đây đương nhiên sẽ không còn đường sống!


“Thiếu chủ, Phần Diễm Long Thủ cấu kết Hách Liên Phiệt phản bội điện Long Vương!”

Phong Thiên Long Thủ vội vàng hô lên. ÄmII!

Đại Hổ bước ra đánh một chưởng lên người Phần Diễm Long Thủ, khiến ông †a bay ra ngoài, rơi xuống ngay trước mặt Diệp Phàm.

“Lần trước tôi không muốn bại lộ thân phận, bởi vậy mới tha cho ông một mạng, không ngờ ông còn dám phản bội điện Long Vương!”

Diệp Phàm đứng từ trên cao nhìn xuống Phần Diễm Long Thủ.

“Thiếu...thiếu chủ, xin tha mạng, tôi biết sai rồi!”

Phần Diễm Long Thủ vội vàng cầu xin tha thứ.

“Phản đồ, đều phải chết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Răng rắc!

Dứt lời, hắn một đạp nổ tung đầu của đối phương!”

Bịch bịch bịch!!!

Đúng lúc này, tiếng bước chân dày đặc từ xa truyền đến!

Trong nháy mắt, rất nhiều chiến sĩ được trang bị vũ khí đầy đủ, tay cầm đủ loại súng ống đi tới, khoảng chừng mấy vạn người, ngoài ra còn có số lượng lớn xe tăng và xe bọc thép, đội hình cực kỳ khổng lồ!

Bọn họ trực tiếp bao vây toàn bộ tổng bộ điện Long Vương, nòng súng và xe tăng của họ đều chĩa vào đám người điện Long Vương.

Lúc này, người của điện Long Vương đều thay đổi sắc mặt.

Bầu không khí như ngừng lại, tràn đầy cảm giác đè nén.
 
Chương 501: C501: Xin hỏi điện long vương


Khi hàng vạn chiến sĩ quân đoàn được trang bị vũ khí hạng nặng còn mang theo xe tăng và xe bọc thép xuất hiện tại trụ sở của điện Long Vương, bầu không khí ở hiện trường lập tức trở nên căng thẳng, có cảm giác như một cơn bão sắp ập đến!

Vẻ mặt của tứ đại long quân, ngũ đại long thủ và những người khác đều vô cùng nghiêm túc.

Nhưng Diệp Phàm lại có vẻ rất bình tĩnh!

Một người đàn ông mặc áo giáp màu đỏ với khuôn mặt lạnh lùng bước ra từ giữa những chiến sĩ này!

"Lệ Phong - trưởng quân đoàn số 1 của quân Kỳ Lân!"

Bạch Ưng Long Quân nhìn người đàn ông này nói.

"Nếu đã biết thân phận của tôi thì tôi cũng không cần nhiều lời nữa!" "Hôm nay tôi được lệnh dẫn quân Kỳ Lân đi tiêu diệt điện Long Vương!"

"Nếu các người còn muốn sống thêm vài giây nữa thì hãy giơ tay đầu hàng ***"

Lệ Phong nói với vẻ mặt lạnh lùng.

"Xin hỏi điện Long Vương đã làm gì đáng để quân Kỳ Lân của các người phải đến để tiêu diệt?"

Bạch Ưng Long Quân nói.

"Sự tồn tại của điện Long Vương ảnh hưởng đến sự ổn định của Đế Đô và thậm chí là của toàn bộ Long Quốc!"


"Vì vậy, Nội Các đã ra lệnh loại bỏ khối u ác tính là điện Long Vương này!" Lệ Phong lạnh lùng nói.

Nghe thấy là Nội Các ra lệnh đối phó điện Long Vương, sắc mặt của tứ đại long quân và ngũ đại long thủ đều thay đổi, lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.

Nội Các là cơ quan quyền lực cao nhất của Long Quốc, nếu Nội Các muốn động đến bọn họ, với thực lực bây giờ của điện Long Vương không thể chống cự được, trừ khi Long Vương trở lại, Nội Các có thể sẽ có phần e dè!

Sau đó, bọn họ liếc nhìn Diệp Phàm.

Bây giờ hy vọng duy nhất của điện Long Vương nằm ở vị Thiếu chủ này!

"Lại là Nội Các à?"

"Mấy lão già đó suốt ngày không có việc gì làm à?"

"Nếu họ không có gì để làm thì sớm vào quan tài nằm đi!"

Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh lùng, không khách sáo quát lên.

Lời nói của hắn làm cho cả Nội Các và quân Kỳ Lân đều giật mình.

Diệp Phàm chắc chắn người đầu tiên dám công khai sỉ nhục các trưởng lão Nội Các!


Hành vi này đủ để hắn bị bắn một trăm lần!

"Láo xược, dám công khai sỉ nhục các trưởng lão Nội Các, cậu thật là to gan!"

Lệ Phong nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt uy nghiêm hét lên.

"Tôi mắng đó thì sao?"

"Bọn họ đáng bị mắng!"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Diệp Phàm vẫn còn tức giận về chuyện bị súng đạn tập kích ở Great Britain.

Bây giờ đám lão già trong Nội Các này lại còn muốn xuống tay với điện Long Vương, điều này khiến Diệp Phàm cảm thấy khó chịu trong người, cơn giận lại bùng lên.

"Nổ súng!"

Lệ Phong trực tiếp ra lệnh.

Ngay lập tức, một đám chiến sĩ quân Kỳ Lân muốn bắn chết Diệp Phàm.

Bùml!!

Diệp Phàm tiến lên một bước, dậm chân xuống đất, trên mặt đất truyên đến một tiếng động lớn.

Mặt đất tại chỗ Diệp Phàm đang đứng nứt ra, vết nứt này kéo dài về phía mặt đất dưới chân các chiến sĩ quân Kỳ Lân.

Âm ầm ầm!!! Giây tiếp theo, tiếng sấm chợt vang lên. Mặt đất dưới chân các chiến sĩ quân Kỳ Lân sụp đổ.
 
Chương 502: C502: Công tử đã muốn bảo vệ điện long vương


Những chiến sĩ quân Kỳ Lân này còn chưa kịp nổ súng, đều rơi xuống hố sâu, ngay cả xe tăng và xe bọc thép cũng rơi thẳng xuống hố.

Lệ Phong nheo mắt lại, tránh được mặt đất sụp đổi Tuy nhiên, hơn một nửa số chiến sĩ của quân Kỳ Lân đã rơi xuống hố sâu.

Hiện trường vô cùng hỗn loạn, số lượng lớn chiến sĩ bị đồng đội hoặc xe tăng, xe bọc thép trực tiếp đè chết!

Lúc này, vẻ mặt của mọi người trong điện Long Vương đều cứng đờ, trong lòng lại chấn động!

Bọn họ nhìn Diệp Phàm với ánh mắt đầy ngưỡng mộ! Vị Thiếu chủ này trâu bò quá!

"Cậu..."

Lệ Phong tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

Ông ta còn chưa kịp nói gì, thì thân thể của đối phương như một bóng ma xuất hiện trước mặt ông ta, bóp cổ ông taI

Bụp!

Diệp Phàm bóp cổ Lệ Phong, nhấc ông ta lên.


Lệ Phong muốn phản kháng nhưng lại hoàn toàn không thể phản kháng, hai mắt ông ta trợn to nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong lòng cảm thấy vô cùng hoảng loạn!

Ông ta là trưởng quân đoàn số 1 của quân Kỳ Lân, thực lực của ông ta đã đạt đến Thiên Cảnh cấp sáu, cũng được coi là cường giả hạng nhất của Long Quốc này nhưng bây giờ lại phải khuất phục trước một hậu bối trẻ tuổi!

Đây là một đả kích rất lớn đối với ông tal

Đương nhiên trước đó nếu ông ta có xuất hiện trong cuộc thi đua quân đoàn thì sẽ không có ý nghĩ như vậy!

"Ông muốn chết như thế nào?"

Diệp Phàm nhìn Lệ Phong, lạnh lùng nói.

"Tôi là trưởng quân đoàn số 1 của quân Kỳ Lân!" Vẻ mặt Lệ Phong khó coi nói.

"Quân Kỳ Lân thì ghê gớm lắm à?”

Diệp Phàm nhếch môi lạnh lùng nói.

Vừa nói hắn vừa bóp cổ Lệ Phong chặt hơn khiến đối phương có cảm giác như sắp ngạt thở đến nơi!

"Công tử, xin hãy nương tay!" Lúc này, một giọng nói mơ hồ vang lên.

Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu xám xuất hiện ở đây, nói với Diệp Phàm.

"Ông là ai?"

Diệp Phàm nhìn đối phương, lạnh lùng nói. "Quân chủ quân Kỳ Lân, Xích Tiêu!"

Xích Tiêu nói.

Bịchl!!


Diệp Phàm nhìn quân chủ quân Kỳ Lân này, hẳn trực tiếp ném cơ thể Lệ Phong ra ngoài.

Phụt!!!

Lệ Phong ngã xuống đất, nôn ra máu, sắc mặt tái nhợt!

"Công tử đúng thật là đệ tử của chiến thần Thiên Sách và Bách Hoa lâu chủ, hôm nay được gặp mặt, thực sự rất lợi hại!"

"Nhưng mà có vẻ quan hệ của công tử và điện Long Vương cũng khá thân thiết, chẳng lẽ Long Vương cũng là sư phụ của cậu?"

Xích Tiêu nhìn Diệp Phàm nói.

Lời nói của ông ta cũng khiến những người khác giật mình, đặc biệt là những người trong điện Long Vương.

Bọn họ cũng biết Bách Hoa lâu chủ và chiến thần Thiên Sách, hai người này cũng là cường giả nổi tiếng của Long Quốc!

Nhưng điều bọn họ không ngờ là Bách Hoa lâu chủ và chiến thần Thiên Sách cũng là sư phụ của Thiếu chủ của bọn họ!

Thiếu chủ này có tới ba người sư phụ, mà ba người này điều là cường giả một vùng và có tiếng tâm lừng lẫy ở Long Quốc!

Việc này làm cho người ta cảm thấy khó mà tưởng tượng được!

Diệp Phàm nghe Xích Tiêu nói vậy, hắn nhíu mày, lạnh lùng nói: "Ông hiểu rất rõ về tôi!"


"Những việc công tử đã làm, muốn người ta không biết rõ cũng khó!" Thái độ Xích Tiêu bình tĩnh, phong thái lạnh nhạt, nhẹ nhàng nói!

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa, hôm nay quân Kỳ Lân của ông xuống tay với điện Long Vương, vậy thì các người phải chết!"

Diệp Phàm trực tiếp hét lên.

"Công tử đã muốn bảo vệ điện Long Vương, chúng tôi đương nhiên sẽ không tiếp tục tấn công điện Long Vương nữa, được không?"

Xích Tiêu nói. Hả?

Diệp Phàm nghe đối phương nói vậy, vẻ mặt sửng sốt nói: "Ông cứ từ bỏ như vậy à? Tôi còn tưởng ông muốn đấu với tôi một trận rồi mới nói tiếp chứ?”

"Tôi và công tử đánh nhau, nếu tôi thắng thì là ở lớn hiếp nhỏ, thắng mà không kiêu, nếu tôi thua thì càng mất mặt đúng không?”

Xích Tiêu nhẹ nhàng nói. "Ông đúng là khác biệt!"

Diệp Phàm nhìn chằm chằm quân chủ quân Kỳ Lân này, đôi mắt sáng ngời.
 
Chương 503: C503: Vậy bọn tôi đi trước


So với một số quân chủ khác mà Diệp Phàm từng gặp, quân chủ quân Kỳ Lân này thực sự khác biệt, hoàn toàn không để lộ bất kỳ sơ hở nào, tâm tính và tu dưỡng của ông ta đã đạt đến một cấp độ rất cao!

"Cảm ơn lời khen!"

"Vậy bọn tôi đi trước!"

Xích Tiêu nói thẳng.

Tiếp theo, quân Kỳ Lân bắt đầu rút lui, những chiến sĩ rơi xuống hố cũng cố gắng bò ra ngoài, còn những chiếc xe tăng và xe bọc thép rơi xuống hố thì bọn họ cũng dùng những công cụ khác để kéo ra.

Mười phút sau, toàn bộ quân Kỳ Lân đều rời đi, để lại một cái hố rất lớn!

"Thiếu chủ thật mạnh mẽ!"

Lúc này, tất cả mọi người có mặt trong điện Long Vương đều đồng loạt hét

lên. "Được rồi, bắt đầu chữa thương đi!" Diệp Phàm nói.

Hắn trực tiếp giơ châm bạc lên, bắt đâu chữa trị cho tứ đại long quân và những người bị thương nặng khác!

Mấy phút sau, Diệp Phàm đi tới phòng họp của điện Long Vương, hẳn trực tiếp ngồi vào chỗ ngồi chỉ có điện chủ của điện Long Vương mới có thể ngồi!


Đối với việc này, tứ đại long quân và ngũ đại long thủ cũng không có bất cứ ý kiến gì!

Tất cả bọn họ đều đứng trước mặt Diệp Phàm, cúi đầu.

Còn Diệp Phàm thì lườm bọn họ nói: "Nghe nói các ông ai cũng muốn ngồi

vào vị trí này, hôm nay còn muốn chọn ra điện chủ mới, không biết đã chọn được chưa?”

Diệp Phàm vừa nói xong, vẻ mặt của tứ đại long quân và ngũ đại long thủ không ngừng thay đổi, trong đó có một số người có suy nghĩ về vị trí điện chủ, trên

trán toát ra mồ hôi lạnh!

"Thiếu chủ, chúng tôi tuyệt đối trung thành với điện Long Vương và điện chủ, nhưng có người đang nghĩ cách chiếm đoạt vị trí này!"

Phong Thiên Long Thủ nắm chặt nắm đấm nói với Diệp Phàm, ánh mắt ông ta còn thoáng nhìn qua Kiếm Lãng Long Thủ!

Rầm!

Vẻ mặt Kiếm Lãng Long Thủ thay đổi, ông ta quỳ xuống nói với Diệp Phàm: "Thiếu chủ, trước đây tôi cũng chỉ là vì lợi ích của điện Long Vương mà thôi, dù sao thì điện Long Vương thiếu sự lãnh đạo nhiều năm rồi, lực lượng bị phân tán, bây giờ còn bị Thiên Môn chèn ép khắp mọi nơi. Nếu mọi người vẫn tiếp tục hành động mỗi người một ngả, không thể tập hợp lại thành một thể thống nhất, thì ngày bị diệt vong không còn xa nữa. Tôi muốn tranh chấp vị trí điện chủ chỉ vì suy nghĩ cho điện Long Vương, hoàn toàn không có ý định cá nhân nào cả, xin Thiếu chủ hiểu chol"

"Đúng vậy, chúng tôi tuyệt đối không có ý định cá nhân nào cả!"


Thanh Dực Long Quân cũng quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm và nói.

"Có tham vọng là tốt, không có tham vọng thì làm sao phát triển được?"

"Nhưng nếu ai dám làm điều gì bất lợi cho lợi ích của điện Long Vương thì cũng đừng trách tôi!"

"Phần Diễm Long Thủ là kết quả của các người!"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Dạ!"

Tứ đại long quân và những người khác lần lượt gật đầu!

"Được rồi, nói cho tôi biết tình hình bây giờ của điện Long Vương đi!" Diệp Phàm nói.

Sau đó, tứ đại long quân lần lượt nói với Diệp Phàm về sự phát triển và tình hình bây giờ của điện Long Vương những năm qua.

"Không ngờ hơn mười năm qua, điện Long Vương quét sạch tất cả các thế lực lớn trong Long Quốc lại suy yếu đến mức như vậy, ở địa bàn của mình mà còn bị các thế lực vừa mới vùng dậy mấy năm qua chèn ép!"

Diệp Phàm lắc đầu nói.

"Thiếu chủ, là chúng tôi vô dụng!"

Bạch Ưng Long Quân và Cuồng Sư Long Quân lần lượt nói.

"Thiếu chủ, Thiên Môn này mặc dù mới vùng dậy được mấy năm, nhưng phía sau bọn họ có chỗ dựa rất lớn, chúng tôi muốn động cũng không được!"
 
Chương 504: C504: Thiếu chủ


Tử Hồ Long Quân nhẹ giọng nói.

"Cho dù bọn chúng có chỗ dựa gì, nếu dám ra oai với điện Long Vương, đều phải chết!"

"Bây giờ môn chủ của Thiên Môn đã chết, các ông lập tức phái người đi diệt sạch toàn bộ các thế lực của Thiên Môn ở Đế Đô!"

Diệp Phàm lạnh lùng hét lên. "Thiếu chủ, tôi bằng lòng đi diệt trừ Thiên Môn!"

Phong Thiên Long Thủ nói thẳng.

"Thiếu chủ, để tôi đi, coi như tôi lập công chuộc tội!" Kiếm Lãng Long Thủ cũng nói như vậy.

"Vậy thì năm người các ông cùng đi đi, mang theo những người còn lại của điện Long Vương, diệt trừ hoàn toàn Thiên Môn cho tôi!"

Diệp Phàm nhìn ngũ đại long thủ ra lệnh.

"Dạ!"

Ngũ đại long thủ đồng thanh nói.


"Khương Uyên, các người lập tức tuyển chọn một nhóm thành viên mới từ các phân điện của mỗi quận cho điện Long Vương, để tăng cường thực lực của điện Long Vương ở Đế Đôi!"

Diệp Phàm nhìn qua Khương Uyên nói.

"Dạ!"

Các điện chủ của các phân điện lần lượt gật đầu.

"Các ông có thể lan truyền những gì đã xảy ra ngày hôm nay ra ngoài, để vực dậy danh tiếng của điện Long Vương!"

Sau đó, Diệp Phàm nhìn về phía tứ đại long quân.

"Tôi hiểu rồi, còn việc liên quan đến Thiếu chủ..."

Bạch Ưng Long Quân nói.

"Có thể nói đến sự tồn tại của tôi, nhưng đừng tiết lộ quá nhiều thông tin!" Diệp Phàm lạnh lùng nói.


Tiếp theo, ngũ đại long thủ dẫn người của mình tiêu diệt hoàn toàn Thiên Môn, và những gì xảy ra trong trụ sở của điện Long Vương được truyền ra ngoài!

Thiên Môn, Hách Liên Phiệt trong Cửu Đại Môn Phiệt, tổ chức Thiên Võng là một trong ba thế lực lớn đã tấn công điện Long Vương, cuối cùng bị đệ tử của Long Vương tiêu diệt. Chủ nhân của Thiên Môn và tổ chức Thiên Võng đều chết dưới tay đệ tử của Long Vương!

Tin tức này vừa truyền ra ngoài, đã gây chấn động toàn bộ Đế Đô, gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi ở Đế Đô!

Long Vương đã biến mất hơn mười năm, điện Long Vương luôn trong tình trạng không có người lãnh đạo, điều này cũng khiến danh tiếng và thực lực của điện Long Vương không ngừng suy yếu, tất cả các thế lực lớn đã dần dần không còn coi trọng điện Long Vương nữa!

Nhưng hôm nay, đệ tử của Long Vương đột nhiên xuất hiện, càn quét ba thế lực mạnh nhất là Thiên Môn, tổ chức Thiên Võng, Hách Liên Phiệt, ngay cả cao. thủ Thiên Môn và môn chủ Thiên Môn cũng bị hắn giết chết, việc này đúng là khó tin!

Nhưng khi điện Long Vương treo ảnh thi thể của chủ nhân tổ chức Thiên Võng và môn chủ Thiên Môn lên, đều khiến mọi người không thể không tin!

Trong một thời gian, Thiếu chủ của điện Long Vương, đệ tử của Long Vương trực tiếp trở thành tâm điểm bàn luận của các bên trong Đế Đô!

Long Vương là cường giả vô thượng đã gây chấn động toàn bộ Long Quốc vào thời điểm đó!

Đệ tử của ông ta bây giờ đột nhiên xuất hiện, vừa xuất hiện đã giết chết hai thế lực đỉnh cao, e rằng sẽ lại thay đổi toàn bộ bố cục của Long quốc!

Trước đây, điện Long Vương như rắn mất đầu, nhưng bây giờ Thiếu chủ điện Long Vương đã trở lại, còn có thực lực đáng sợ như vậy, điện Long Vương có thể sẽ lại trở lại thời kỳ đỉnh cao!

Cùng lúc đó, căn cứ Chiến Bộ.

Phụt!!1

Long Chiến Thiên đang nhấp một ngụm trà, đột nhiên phun ra, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Long Vương cũng là sư phụ của cậu ta?"
 
Chương 505: C505: Thằng nhóc này


"Đúng vậy!"

"Đây là tin tức mới nhất tôi vừa nhận được!"

Hắc Uyên đứng đó nói.

"Thằng nhóc này rốt cuộc có bao nhiêu sư phụ?”

"Mà ai cũng đều đáng sợ như nhau!"

Long Chiến Thiên phải hít sâu thở ra mấy lần mới bình tĩnh lại được! "Điều này...e rằng chỉ có cậu ta biết!"

Hắc Uyên lắc đầu, mỉm cười bất lực!

"Thằng nhóc này, khó trách cậu ta đáng sợ như vậy, được nhiều cường giả hàng đầu huấn luyện, nếu không mạnh mới là lạ!"

Long Chiến Thiên thở dài.

"Lần này Nội Các vốn muốn nhân cơ hội phá hủy điện Long Vương, không ngờ lại đụng phải tường thành!"

Hắc Uyên nói.

"Haha, vẻ mặt của những lão già đó bây giờ hẳn là rất đặc sắc, tôi rất muốn xeml"

Long Chiến Thiên cười lớn.

"Còn nữa, Long Soái và mấy vị Long Hồn khi biết Diệp Phàm trở thành tổng chỉ huy của Long Hồn, có rất nhiều ý kiến!"


Lúc này Hắc Uyên nhìn Long Chiến Thiên nói.

"Bọn họ thật sự coi Long Hồn là của mình sao?”

Lúc này, Long Chiến Thiên hừ lạnh nói: "Cậu liên lạc với Diệp Phàm, để cậu ta đến Long Hồn một chuyến, cậu ta là tổng chỉ huy cũng nên gặp thuộc hạ của mình!"

"Dạ!"

Nghe Long Chiến Thiên nói, Hắc Uyên lập tức hiểu ra!

Mà lúc này bên trong Hách Liên Phiệt, khi phiệt chủ của Hách Liên Phiệt, Hách Liên Bá, biết được chuyện xảy ra ở điện Long Vương thì rất tức giận.

"Đồ khốn!!"

Hách Liên Bá giận dữ hét lên, một cỗ lực lượng kinh khủng bộc phát từ cơ thể ông ta, trực tiếp nghiền nát tất cả công trình xung quanh thành bột mịn!"

"Xin phiệt chủ bớt giận!"

Đại trưởng lão của Hách Liên Phiệt đến khuyên nhủ.

"Năm đại hộ pháp đều bị giết, ông muốn tôi bớt giận thế nào?"

"Đệ tử này của Long Vương đúng là quá coi thường người khác!"

"Đây là hắn đang khiêu khích Hách Liên Bá tôi, hắn nhất định phải chết!!!"


Trong ánh mắt Hách Liên Bá tràn đầy sát khí.

"Phiệt chủ, đệ tử này của Long Vương đúng là rất đáng chết, nhưng hắn có thể giết ngũ đại hộ pháp, điều này chứng tỏ thực lực của hắn, hơn nữa hắn đã xuất hiện, chứng tỏ Long Vương sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào. Một khi Long Vương xuất hiện..

Đại trưởng lão của Hách Liên Phiệt lên tiếng.

Khi nói về Long Vương, vẻ mặt của ông ta trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Ngay cả Hách Liên Bá cũng tạm thời đè nén cơn tức giận trong lòng khi nghe đến từ Long Vương!

Có thể thấy, hai chữ này vẫn có tác dụng uy hiếp vô cùng mạnh mẽ ngay cả đối với một môn phiệt đã có truyền thừa hơn hàng nghìn năm như Hách Liên Phiệt!

"Hừ, Long Vương thì sao? Chưa chắc Hách Liên Phiệt tôi không đấu lại ông tai"

"Nếu không giải quyết được chuyện này, làm sao Hách Liên Phiệt còn có mặt mũi đứng trong Cửu Đại Môn Phiệt nữa?"

Hách Liên Bá lạnh lùng hét lên. "Vấn đề này cần phải bàn bạc kỹ hơn, tôi còn nhận được tin tức, chủ nhân của

Vũ Phiệt đang ép Đoan Mộc Cẩn kết hôn với hắn ta, một khi Vũ Phiệt và Đoan Mộc Phiệt kết làm thông gia, thì đối với chúng ta cũng không phải chuyện gì tốt!"

Đại trưởng lão của Hách Liên Phiệt thấp giọng nói.

"Có chuyện này à?"

"Tham vọng của tên Vũ Khôn kia không không hề nhỏ!" "Tuyệt đối không thể để bọn họ kết thông gia với nhau được!" Hách Liên Bá lạnh lùng hét lên.

Trong quân Kỳ Lân, Lệ Phong nhìn Xích Tiêu, vẻ mặt không cam lòng nói: "Quân chủ, ngài định bỏ qua cho thằng nhóc này như vậy sao?"

"Không ngờ hắn còn là đệ tử của Long Vương, xem ra Long Quốc sắp có thay đổi lớn!"

Xích Tiêu không trả lời Lệ Phong, mà lại tự lẩm bẩm, trong mắt ông ta lóe lên tia sáng đầy ẩn ý!

Cùng lúc đó, tại điện Long Vương!

Phong Thiên Long Thủ máu me đầy người trở về.
 
Chương 506: C506: Quân ngự lâm


“Sao lại thế này?”

Diệp Phàm nhìn thấy bộ dáng này của Phong Thiên Long Thủ, vội vàng lấy ra ngâm châm chữa trị cho đối phương.

“Thiếu chủ, chúng tôi đến đối phó với Thiên Môn, kết quả gặp phải quân Ngự Lâm, các anh em tổn thất nặng nề, tứ đại Long Thủ bị bắt, tôi cũng liều chết lao đến!”

Phong Thiên Long Thủ suy yếu nói.

“Quân Ngự Lâm?”

Diệp Phàm nhíu mày.

Không phải quân Ngự Lâm bảo vệ hoàng thất sao, tại sao lại liên quan đến Thiên Môn?

“Thiếu chủ, chỗ dựa của Thiên Môn là Tào Thiên Khải, nhân vật đứng đầu trong đảng Thái Tử Đế Đô.”

“Ba của hắn ta là Tào Vương, một trong tám vương gia Long quốc, Tào Vương là thống soái quân Ngự Lâm, còn là cao thủ đứng thứ 64 trong bảng Tông Sư, chiến lực rất mạnh!”

Bạch Ưng Long Quân nói.

“Đảng Thái Tử?”

“Tào Vương?”

“Bảng Tông Sư?”


Nghe xong ánh mắt của Diệp Phàm lóe lên, sau đó hỏi.

“Đảng Thái Tử và bảng Tông Sư có quan hệ gì?”

“Đảng Thải Tử là một tổ chức bao gồm rất nhiều con cháu hào môn, thế gia, vương công quý tộc tạo thành, đặt tên là đảng Thái Tử, trong đó có hơn nửa con cháu quyền quý Đế Đô, con trai của Tào Vương là nhân vật đứng đầu đảng Thái Tử”

“Còn bảng Tông Sư? Thiếu chủ không biết sao?”

Bạch Ưng Long Quân hỏi.

“Không biết.” Diệp Phàm lắc đầu.

“Bảng Tông Sư là bảng đơn xếp hạng cao thủ trong Long Quốc, trong đó bao gồm các cao thủ đã bước vào Tông cảnh, được gọi là bảng Tông Sư.”

“Bảng này có 100 hạng, xếp hạng tất cả các Tông Sư võ đạo đã biết của Long quốc, cuối cùng chọn ra bảng Tông Sư này.”

“Chỉ cần có thể lọt vào bảng Tông Sư đều là Tông Sư nổi tiếng trong võ đạo, thân phận không thấp, hoặc là cao thủ trấn tộc thế gia, hoặc là người cầm quyền cơ cấu nào đó của triều đình, hoặc là lão tổ một tông môn.”

“Tào Vương quản lý quân Ngự Lâm, đừng thứ 64 trong bảng, là một cao thủ tiếng tăm lừng lẫy ở Đế Đô, không ai dám chọc.”

“Ông ta và Võ Vương, Trấn Bắc Vương, Long Uyên Vương là bốn người mạnh nhất trong tám vương gia.”

Bạch Ưng Long Quân nói.


“Thiên Môn do chính tay Tào Thiên Khải nâng đỡ, chắc chắn ông ta sẽ không cho phép Thiên Môn bị diệt, cho nên mới điều động quân Ngự Lâm.”

“Có quân Ngự Lâm nhúng tay, sợ rằng không dễ ra tay với Thiên Môn.” Cuồng Sư Long Quân và Thanh Dực Long Quân nói.

“Hôm nay Thiên Môn phải diệt, không ai ngăn cản được.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Tiếp theo Diệp Phàm suất lĩnh bốn Long Quân và hai anh em Đại Hổ Nhị Hổ đi đến tổng bộ Thiên Môn.

Tổng bộ Thiên Môn ~

Vô số quân Ngự Lâm mặc chiến giáp xếp thành hàng, bên hông đeo bội đao, cả người tản ra hơi thở lạnh băng.

Bọn họ đều là võ giả trên Nhân cảnh thất trọng, trong đó có hơn 30 Huyền cảnh và rất nhiều võ giả trên Địa cảnh.

Đứng đầu là một thanh niên mặc áo sơ mi trắng đang ngồi, đây là con trai của Tào Vương.

Bên cạnh hắn ta là hai cao thủ quân Ngự Lâm cấp Thiên cảnh.

Trước mặt Tào Thiên Khải có bốn cây cột, bên trên treo bốn người đang bị tra tấn.

Bọn họ là bốn Long Thủ của điện Long Vương gồm Kiếm Lãng, Thanh Phong, Huyền Băng, Liệt Ảnh.

Mặc dù thực lực của bốn người không kém nhưng đối mặt với sự bao vây của quân Ngự Lâm đều không địch nổi, cuối cùng bị bắt!

Sau khi bọn họ bị bắt, Tào Thiên Khải đã tiến hành tra tấn nghiêm khác với bọn họ!

“Thiên Môn là của Tào Thiên Khải này, chỉ dựa vào mấy người cũng muốn tiêu diệt Thiên Môn, không biết tự lượng sức.”

“Đánh tiếp cho ta.” Tào Thiên Khải khinh thường nói. “Thiếu chủ sẽ đến cứu chúng ta.”
 
Chương 507: C507: Tống thần kêu lên


Liệt Ảnh Long Thủ nói.

“Nếu hắn đến, ta sẽ làm các người xem hắn bị ta đạp dưới chân thế nào.” Tào Thiên Khải nhẹ nhàng cười nói.

“Phải không?”

Lúc này một âm thanh chất vấn vang lên.

Diệp Phàm dẫn đầu đi đến.

“Thiếu chủ!”

Bốn Long Thủ nhìn thấy Diệp Phàm, kêu lên.

Bốn vị Long Quân nhìn thấy bọn họ bị đánh thành như vậy đều rất tức giận. Đám người Thiên Môn đang sỉ nhục điện Long Vương.

“Mày là đệ tử Long Vương?”

Tào Thiên Khải nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy."

“Không phải mày muốn đạp tao dưới chân sao?”

“Tao muốn xem xem mày đạp kiểu gì?”

Diệp Phàm đi về phía Tào Thiên Khải.


“Bảo vệ thế tử.”

Hai cao thủ Thiên cảnh bên cạnh Tào Thiên Khải hét lên.

Ngay lập tức hơn ngàn chiến sĩ quân Ngự Lâm cầm vũ khí bao vây đám người Diệp Phàm.

Diệp Phàm vung đoản kiểm màu đen, giết chết đám quân Ngự Lâm trước mặt trong nháy mắt.

Đám người Đại Hổ xông lên điên cuồng tấn công quân Ngự Lâm!

Diệp Phàm tiếp tục đi về phía Tào Thiên Khải, quân Ngự Lâm đứng chắn trước mặt đều bị chém đứt cổ.

Chỉ trong nháy mắt, Diệp Phàm chỉ cách Tào Thiên Khải có 2 mét.

Lúc này hai cao thủ Thiên cảnh quân Ngự Lâm bên Tào Thiên Khải rút đao chém về phía Diệp Phàm.

Hai người bọn họ bày ra thực lực khủng bố, trường đao trong tay phát ra đao khí kinh người muốn chém Diệp Phàm thành hai nửa.

Phụt!

Phụt!

Diệp Phàm mặt không đổi sắc, vung lên đoản kiếm màu đen, hai kiếm khí màu đen bắn ra đục thủng cổ của hai cao thủ Thiên cảnh này.

Cổ của hai người phun máu, sau đó đầu của bọn họ rời khỏi cổ, hai thi thể không đầu ngã xuống đất.

Cảnh tượng này vô cùng máu me, tàn nhẫn, khủng bố. Tào Thiên Khải thấy vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi. Diệp Phàm đứng trước mặt Tào Thiên Khải, chỉ kiếm về phía đối phương, lạnh


nhạt nói: “Không phải mày muốn đạp tao dưới chân sao? Bây giờ tao đến rồi, dẫm đi!"

Tào Thiên Khải nhìn Diệp Phàm, cực kỳ tức giận, lại không biết nên trả lời kiểu gì.

Ầm!

Đột nhiên Diệp Phàm nhấc chân đạp thế tử Tào Vương bay ra ngoài, nện trên mặt đất hộc máu.

Tào Thiên Khải còn chưa kịp lấy lại phản ứng, Diệp Phàm nhấc bàn chân to cỡ 42 dẫm lên trên mặt đối phương.

Diệp Phàm không ngừng cọ xát chân trên mặt Tào Thiên Khải, chà đạp không mặt đến biến hình.

“Dừng tay!” Lúc này một tiếng hét tức giận vang lên.

Một đoàn người xuất hiện ở Thiên Môn, tất cả đều mặc trang phục quân Ngự Lâm, cầm đầu là một cao thủ Thiên cảnh cửu trọng.

Người này là Tam thống lĩnh quân Ngự Lâm, Tống Thần. “Thả thế tử ra!”

Tống Thần thấy Tào Thiên Khải bị Diệp Phàm đạp dưới chân, trong mắt tràn ngập lửa giận, hét lên.

“Nếu tôi không bỏ thì sao?” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Vậy cậu sẽ là kẻ địch của toàn bộ quân Ngự Lâm và phủ Tào Vương, cậu đã nghĩ đến hậu quả này chưa?”

Tống Thần kêu lên.

“Kẻ địch?”

“Thì sao?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

Ầm!

Dứt lời, hắn dẫm nát đầu của Tào Thiên Khải, thế tử Tào Vương, người cầm đầu đảng Thái Tử.
 
Chương 508: C508: Không thể nào


“Thế tử!"

Nhìn Tào Thiên Khải chết trước mặt mình, Tống Thần biến sắc hét lớn.

Sắc mặt của đám người quân Ngự Lâm đi theo đến cũng thay đổi, tất cả đều bị chấn động mạnh.

Thằng nhãi này cũng dám giết con trai của vương gia? Hắn điên rồi hả? “Mày.”

Tống Thần tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm, rút đao bên hông ra lao về phía hắn.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||

Ầm!!!

Tam thống lĩnh quân Ngự Lâm nện trên mặt đất hộc máu. “Mày.."

Tống Thần không thể tin được, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

Hắn ta là Thiên cảnh cửu trọng, nhưng lại bị người này hạ gục trong một kiếm?

Không thể nào?

Không lẽ tên này...

Không có khả năng.

Tống Thần lập tức phủ định suy đoán này.


Lúc này đám người Đại Hổ cũng chém giết xong toàn bộ thành viên quân Ngự Lâm, sau đó cứu bốn Long Thủ xuống.

Diệp Phàm đi lên thi triển Cửu Châm Quỷ Cốc chữa trị cho bọn họ. “Giết hết người Thiên Môn!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Đại Hổ Nhị Hổ và bốn Long Quân lại xông ra ngoài triển khai cuộc tàn sát con cháu trong Thiên Môn!

Thiên Môn mất đi Nghiêm Khiếu như rắn mất đầu.

Chỉ trong nháy mắt, người Thiên Môn đều bị xóa sổ.

Tống Thần trơ mắt nhìn Thiên Môn bị diệt, sắc mặt cực kỳ khó coi. Sau đó đám người Diệp Phàm đi ra ngoài.

“Rốt cuộc mày là ai?”

Tống Thần hét lên.

“Thiếu chủ điện Long Vương!” Diệp Phàm thốt ra năm chữ này, sau đó biến mất ở nơi này.

Rời khỏi tổng bộ Thiên Môn, Diệp Phàm nói với bốn Long Quân: “Sau hôm nay, tôi không muốn nhìn thấy người Thiên Môn tồn tại trong Đế Đô.”

“Vâng.”

Bốn Long Quân cúi người nói.

Tiếp theo bốn Long Quân bắt đầu rửa sạch đệ tử của Thiên Môn trong Đế Đô.


Rất nhanh tin tức Thiên Môn hoàn toàn hủy diệt lan ra.

Ngay cả chỗ dựa của Thiên Môn, người đứng đầu đảng Thái Tử, thế tử Tào Vương Tào Thiên Khải chết thảm trong tay thiếu chủ điện Long Vương cũng lan

truyên, chấn động Đế Đô!

Tào Vương là một đại lão nắm giữ thực quyền, khống chế toàn bộ quân Ngự Lâm, còn là một Tông Sư võ đạo!

Thiếu chủ điện Long Vương lại dám giết con của ông ta, muốn lật trời sao?

Nếu Tào Vương tức giận, sợ rằng chỉ có Long Vương rời núi mới giữ nổi vị đệ tử này?

Không ít người đều suy đoán Tào Vương sẽ báo thù cho con trai như thế nào, liệu Long Vương biến mất mười mấy năm có hiện thân vì đệ tử của mình hay không?

Nếu Long Vương rời núi, sợ rằng sẽ chấn động cả Long quốc?

Nhà họ Khương, một trong mười thế gia lớn Đế Đô.

“Vân Hi, to chuyện rồi.”

Lúc này Lý Tử Huyên nhảy vào phòng Khương Vân Hi kêu to.

“Xảy ra chuyện gì?”

Khương Vân Hi ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt thâm quầng, trong tay đang cầm quyển Thần Nông Y Điển.

Từ lúc trở về Đế Đô, biết Diệp Phàm không sao, Khương Vân Hi chưa hề bước chân ra khỏi cửa, ở trong phòng học tập y thuật trong Thần Nông Y Điển, gần như ngăn cách với bên ngoài.

“Cô nhóc này chỉ biết đọc sách, không hề hay biết tin tức bên ngoài gì cả.”

Lý Tử Huyên nói.

“Rốt cuộc có chuyện gì?”
 
Chương 509: C509: Vị hôn phu của cậu xuất hiện


“Nói xong trở về đi, tớ còn muốn tiếp tục nghiên cứu Thần Nông Y Điển.”

Khương Vân Hi nói.

“Vị hôn phu của cậu xuất hiện.”

Lý Tử Huyên nói. “Vị hôn phu nào?”

Khương Vân Hi buột miệng thốt ra, đột nhiên nhớ đến gì đó, nhìn chằm chằm vào Lý Tử Huyên: “Cậu nói đến Long...”

“Đúng vậy, là thiếu chủ điện Long Vương, hắn xuất hiện!” Lý Tử Huyên gật đầu.

Khương Vân Hi đứng bật dậy, không thể tưởng tượng nói: “Tử Huyên, cậu xác định sao?”

“100%, bây giờ Đế Đô đang truyền điên rồi.”

Lý Tử Huyên kể tóm tắt sự việc thiếu chủ điện Long Vương trở về đại sát tứ phương.

“Long Vương thật sự nhận đồ đệ?”

Khương Vân Hi không thể tin tưởng nói.

“Đúng vậy!”


“Vân Hi, cậu gặp rắc rối rồi!”

Lý Tử Huyên nói.

“Cho dù hắn đã trở lại, tớ cũng sẽ không gả cho hắn.” “Tớ và hắn không quen biết, sao có thể trở thành một đôi?” Khương Vân Hi kiên quyết nói.

“Nhưng ông nội cậu...”

“Tớ sẽ tự đi nói với ông nội hủy bỏ hôn ước.”

Khương Vân Hi nói thẳng.

Cùng lúc đó trong đại sảnh nhà họ Khương.

Một ông cụ tóc trắng xóa, mặc áo blouse ngồi ở đây, đây là người cầm quyền nhà họ Khương, Khương Thịnh Hải.

Khương lão gia là một trong các trưởng lão Nội Các nhưng đã về hưu, mặc dù về hưu nhưng môn sinh lại trải rộng khắp các cơ cấu quyền lợi lớn ở Đế Đô, có †ầm ảnh hưởng lớn!

Chính vì có Khương lão gia nên mặc dù thời gian truyền thừa của nhà họ Khương không bằng mấy thế gia khác, nhưng không ai dám coi khinh nhà họ Khương.

Lúc này, hai con trai và một con gái của ông cụ đang đứng trước mặt ông cụ.

“Ba, bây giờ thiếu chủ điện Long Vương trở về, vậy hôn ước giữa hắn và Vân Hi...”


Con thứ hai Khương Chính Lập lên tiếng, đây là chú hai của Khương Vân Hi. “Nếu hắn xuất hiện, cuộc hôn sự này phải thực hiện!” Khương Thịnh Hải nói.

“Ba, không được.”

“Vân Hi và người kia chưa từng gặp mặt, sao có thể tùy tiện kết hôn như vậy?”

Con cả của Khương Thịnh Hải, ba của Khương Vân Hi, Khương Chính Thiên vội vàng nói.

“Đây là hôn ước do ba và Long Vương định ra từ lâu, sao có thể bội ước?” Khương Thịnh Hải nói.

“Ba, Long Vương biến mất mười mấy năm, bây giờ ông ta sống hay chết cũng không biết, ai biết đệ tử Long Vương đột nhiên nhảy ra này là thật hay giả.”

“Cho dù hắn đúng là đệ tử Long Vương, nhưng chúng ta hoàn toàn không biết gì về hắn cả, sao có thể vì một câu của ba mà gả Vân Hi cho hắn chứ!”

“Hơn nữa con còn nhận được tin người này không chỉ đắc tội Hách Liên phiệt, còn giết con trai Tào Vương.”

“Tào Vương là Tông Sư đứng trong bảng Tông Sư, còn chấp chưởng quân Ngự Lâm, người này giết con của ông ta, sao Tào Vương có thể bỏ qua, có khi

ngày mai đã chết.”

“Cho dù ngày mai không chết, đắc tội Hách Liên phiệt và Tào Vương, sợ rằng Long Vương cũng không giữ được hắn.”

“Bởi vậy hôn ước này cần phải trở thành phế thải, nếu không đến lúc đó sẽ liên lụy đến nhà họ Khương chúng ta.”

Khương Chính Thiên nói. “Ba, con thấy anh cả nói đúng!”

“Bây giờ điện Long Vương đã không còn là tổ chức lớn đứng đầu Long quốc như xưa.”

“Bây giờ điện Long Vương đã như mặt trời sắp lặn, chúng ta không cần phải liên hôn với bọn họ, hơn nữa với tính cách của Vân Hi, con bé cũng không đồng ý hôn sự này.”

Lúc này Khương Chính Y cũng lên tiếng.
 
Chương 510: C510: Chúng ta có thể


“Đúng vậy, ông nội, cháu không đồng ý hôn sự này.”

Khương Vân Hi nói.

“Vân Hi, cháu..."

Khương Vân Hi nói thẳng: “Ông nội, cháu biết ông rất yêu thương cháu, cũng rất tôn trọng lựa chọn của cháu, cho nên chuyện liên quan đến việc hôn nhân đại sự của cháu, hy vọng ông nội đừng nhúng tay.”

“Vân Hi, cháu thật sự quyết định rồi sao?”

Khương Thịnh Hải trầm giọng nói.

“Vâng.”

Khương Vân Hi gật đầu.

“Vậy ông tôn trọng quyết định của cháu.”

Khương Thịnh Hải nói.

“Ba, nếu chúng ta từ hôn, vậy khác gì vả mặt điện Long Vương, nhỡ may...”

Khương Chính Lập lo lắng.

“Sao? Không lẽ điện Long Vương còn dám xóa sổ nhà họ Khương này?”

Khương Chính Thiên lạnh nhạt nói.

“Con sẽ tự đi nói chuyện với hắn, lúc đó có thể tuyên bố ra ngoài là hắn chủ động từ hôn.”


Khương Vân Hi nói.

“Vân Hi, này không được, nếu truyền ra ngoài, sau này cháy còn gả chồng kiểu gì?”

Khương Chính Y vội vàng nói.

“Đúng vậy, đại tiểu thư nhà họ Khương bị người từ hôn, truyền ra ngoài, mặt mũi nhà họ Khương để ở đâu?”

“Ba không đồng ý làm vậy.”

Khương Chính Thiên phản đối.

“Ba, dì, chuyện này để cháu xử lý cho.” Khương Vân Hi trực tiếp rời đi.

“Mấy đứa...”

Khương Thịnh Hải lắc đầu thở dài nói.

“Ba, không cần đáng tiếc, con đã tìm kiếm một người được chọn thích hợp cho Vân Hi!”

Lúc này Khương Chính Thiên lên tiếng. “Anh cả, anh lại tìm ai?” Khương Chính Lập và Khương Chính Y tò mò hỏi.

“Con trai của Từ tôn chủ, Từ Thiên Hạo.”

Khương Chính Thiên nói. Nghe vậy hai anh em Khương Chính Lập và Khương Chính Y đều kinh sợ.

Thậm chí ngay cả Khương Chính Hải cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, nói: “Chính Thiên, con nói thật?”


“Tất nhiên, mấy năm nay con làm tốt quan hệ với Từ tôn chủ, hơn nữa con đã gặp qua Từ công tử, dáng vẻ chính phái, có được chân truyền của Từ tôn chủ,

nghe đồn khả năng cao sẽ lấy được top 1 trong bảng đấu võ lần này.”

“Nếu Vân Hi có thể gả cho Từ công tử, tuyệt đối là duyên trời tác hợp, đây là một chuyện rất tốt dù là với nhà họ Khương hay với Vân Hi.”

Khương Chính Thiên nói.

“Nếu chúng ta có thể kết thông gia với Từ tôn chủ, đây là một chuyện rất tốt, đến lúc đó địa vị nhà họ Khương sẽ cao một bậc, đứng đầu mười thế gia, thậm chí vượt qua cực hạn mười thế gia, có thể sánh ngang với chín môn phiệt.”

Khương Chính Lập nói.

“Ba đã về hưu nhiều năm, mặc dù vẫn còn dư uy nhưng khó bảo toàn sau này, nói câu không dễ nghe nhỡ ngày nào đó ba không còn nữa, nhà họ Khương sẽ rơi vào kết cục ra sao, mọi người đều biết rõ, nhưng nếu nhà họ Khương chúng ta có một chí tôn bảo vệ nước chống lưng thì có thể tiếp tục giữ vững sự hưng thịnh của nhà họ Khương.”

Ánh mắt Khương Chính Thiên lóe lên sự cơ trí, nói.

“Chính Thiên, con suy xét đủ lâu dài."

“Nhưng bên Từ tôn chủ sẽ đồng ý sao?”

Khương Thịnh Hải hỏi.

“Ba, yên tâm đi, tuyệt đối không thành vấn đề.”

Khương Chính Thiên đảm bảo.

“Anh cả, Vân Hi thì phải làm sao?”

“Con bé không đồng ý hôn sự với thiếu chủ điện Long Vương, không lẽ sẽ đồng ý hôn sự với con trai Từ tôn chủ?”

Khương Chính Y lo lắng.

“Chúng ta có thể để Từ công tử và Vân Hi tiếp xúc trước, anh tin với cách ăn nói và tướng mạo của Từ công tử, tuyệt đối có thể bắt được trái tim Vân Hi!”

Khương Chính Thiên tự tin nói.

“Vậy cứ làm như vậy đi!” Khương Thịnh Hải gật đầu.
 
Chương 511: C511: Không có


Trong chớp mắt, màn đêm buông xuống.

Trong một nhà hàng,

Diệp Phàm và Tư Thiên Thiên đang ngồi ở đây.

"Nhóc con, tại sao cô lại nghĩ đến việc mời tôi đi ăn cơm?" Diệp Phàm vừa ăn vừa nói.

"Anh Diệp, anh là ân nhân của nhà em, em mời anh ăn cơm cũng là chuyện bình thường, coi như báo đáp!"

Tư Thiên Thiên cười ngọt ngào.

“Nhóm người đó không đến quấy rối nhà cô đấy chứ?”

Ngay sau đó, Diệp Phàm hỏi.

"Không có!"

"Nếu bọn họ dám tới, em sẽ đánh đuổi tất cả bọn họ!"

Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.

Đối với việc này, Diệp Phàm không tỏ ý kiến.


Tư Thiên Thiên này tuy rằng trông rất nhỏ nhắn, nhưng thực lực của cô cũng không tệ, mười hai tuổi trở thành võ giả Nhân Cảnh, hiện tại thực lực đã đạt đến Huyền Cảnh cấp bảy, cô tuyệt đối là thiên tài võ đạo!

Hơn nữa, đối phương lại lớn lên trong một gia tộc như nhà họ Tư.

Nếu là thuộc về một gia tộc võ đạo hoặc tông môn võ đạo nào đó, với tài năng này thì bước vào Địa cảnh, thậm chí là cảnh giới cao hơn cũng không phải là

không thểt

"Nếu gửi cho mấy vị sư phụ dạy dỗ cho thật tốt, thì có lẽ lại sẽ sinh ra một thiên tài khác!"

Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên, trong lòng thầm nghĩ.

"Anh Diệp, anh nhìn em làm gì vậy?”

Tư Thiên Thiên tò mò nhìn Diệp Phàm.

"Cô có tư chất không tệ, có từng nghĩ tới việc bái sư không?” Diệp Phàm nói.

"Bái sư?"

"Anh Diệp, anh bằng lòng nhận em làm đệ tử sao?"

Tư Thiên Thiên lập tức kích động nhìn Diệp Phàm.


"Không phải tôi, tôi không nhận đệ tử!"

Diệp Phàm lắc đầu.

Hắn không muốn giống như mấy vị sư phụ, mỗi ngày chỉ có thể ở trên núi để dạy dỗ đệ tử.

"Ồ, vậy thì không có hứng thúI" Tư Thiên Thiên lập tức ỉu xìu. Sau khi bọn họ ăn xong, Diệp Phàm đang định quay về.

Nhưng Tư Thiên Thiên lại trực tiếp kéo hắn lại: Anh Diệp, anh đi chỗ này với em đi!"

"Đi đâu?"

Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Anh Diệp, anh đến đó sẽ biết!"

Tư Thiên Thiên trực tiếp kéo Diệp Phàm tới một quán bar.

“Đây là nơi cô tới nói đó sao?”

Diệp Phàm bĩu môi.

“Em chưa từng đến quán bar đâu, trước đó em nghe người ta nói quán bar rất thú vị, luôn muốn thử một lần, nhưng lại không dám đến một mình, lần này có anh Diệp ở đây, em có thể trải nghiệm thử!"

Tư Thiên Thiên mỉm cười nói.

"Con bé này, thì ra cô kéo tôi tới đây để làm vệ sĩ cho cô!"

Diệp Phàm trợn mắt nhìn Tư Thiên Thiên!

"Anh Diệp đừng tức giận, em mời anh uống rượu!"
 
Chương 512: C512: Cô còn nhỏ


Tư Thiên Thiên kéo Diệp Phàm tới một quầy bar ngồi, gọi mấy bình rượu.

"Cô còn nhỏ, uống rượu gì chứ!"

Ngay lúc Tư Thiên Thiên đang định nâng ly lên uống thì Diệp Phàm đã trực tiếp cầm lấy ly rượu qua.

“Tới quán bar không uống rượu thì tới đây làm gì?”

Ngay lập tức, Tư Thiên Thiên mím môi nói.

"Nhóc con như cô, tới xem một chút là được!"

Diệp Phàm cầm ly rượu uống một ngụm hết sạch.

"Người ta đã là người lớn rồi, không còn nhỏ nữa!"

Tư Thiên Thiên ưỡn ngực, vẻ mặt bất mãn, biểu thị mình không còn nhỏ nữa!

"Được rồi, xem xong thì quay về đi, đây không phải nơi dành cho cô, không được học hư!"

Diệp Phàm dặn dò nói.

Cùng lúc đó, trong phòng riêng trên lâu của quán bar, có một nhóm người đang ngồi!

Nhóm người này đều là các công tử tiểu thư trẻ tuổi.


Trong số đó có Vân Thiếu, Ngô Càn và Viên Hạo đều có mặt ở đây.

Ngoài ra, còn có ba cậu ấm ăn mặc sang trọng, bọn họ là một trong mười thế gia lớn ở Đế Đô, đó là Lữ Vi - cậu cả của nhà họ Lữ, Công Tôn Bạch - cậu cả của nhà Công Tôn, và Mộ Dung Vân Thiên- cậu cả của nhà Mộ Dung!

Tất cả bọn họ đều là thành viên của đảng Thái tử!

Lúc này, bọn họ đang tụ tập cùng nhau uống rượu, sắc mặt của cả đám đều trông rất tệ!

"Bây giờ anh cả đã chết, các người nghĩ sao?"

Vân Thiếu trầm giọng nói.

Anh cả mà anh ta nhắc tới chính là Tào Thiên Khải, là thủ lĩnh của đảng Thái tử, cho nên Vân Thiếu, người có quan hệ tốt với anh ta, đã trực tiếp gọi anh ta là anh cả!!

"Nghe nói người giết cậu Tào chính là thiếu chủ của điện Long Vương, tên khốn kiếp này!"

Ngô Càn hừ lạnh một tiếng.

"Các người biết thiếu chủ của điện Long Vương là ai không?” Lúc này Lữ Vi mới mở miệng nói.

"Đó là ai?"

Mọi người đều tò mò.

“Anh ta chính là tên đã vả mặt các người ở nhà họ Tư!” Lữ Vi nhìn Vân Thiếu và Ngô Càn rồi nói.


"Là anh ta sao?"

"Sao có thể thế được?"

"Anh ta chính là thiếu chủ của điện Long Vương?”

Ngô Càn, Vân Thiếu và Viên Hạo đều tỏ ra khiếp sợ. "Đúng vậy, đây là do ông nội của tôi nói!"

"Nhưng không có bao nhiêu người biết thân phận của anh ta, cấp trên yêu cầu phải giữ bí mật!"

Lữ Vi trầm giọng nói.

“Khó trách tên này lại kiêu ngạo như vậy, dám cư xử như vậy với Vân thiếu và Ngô thiếu!”

Viên Hạo đã hiểu.

"Hừ, cho dù anh ta là thiếu chủ của điện Long Vương, thì tôi cũng nhất định phải tính món nợ này với anh ta!"

Ngô Càn hừ lạnh một tiếng.

"Anh ta còn lấy đi Ngọc tỷ truyền quốc, trước đó ông nội của tôi đã phái người đi lấy lại, nhưng cuối cùng những người được phái đi đều bị anh ta giết chết!"

Lữ Vi lạnh nhạt nói.

"Tên này còn đánh tôi!"

Mộ Dung Vân Thiên hừ lạnh một tiếng.

"Cả nhà chú tôi cũng bị anh ta tiêu diệt!" Công Tôn Bạch lên tiếng.

"Xem ra tên này đều có thù oán với chúng ta!" Vân Thiếu thờ ơ nói.

"Tên này kiêu ngạo như vậy, căn bản là không coi đảng Thái tử ở Đế Đô của chúng ta ra gì!"
 
Chương 513: C513: Để em đi với anh đi


Công Tôn Bạch lạnh lùng hét lên.

"Yên tâm đi, tên này đắc tội càng nhiều người, anh ta sẽ chết càng nhanh, lần này cậu Tào đã chết, Tào Vương chắc chắn sẽ không buông tha anh ta!"

Lữ Vi nhấp một ngụm rượu, lạnh lùng nói.

Ở tầng một quán bar, Diệp Phàm nhận được điện thoại từ Hoa Hồng Đỏ, hắn cau mày nói: "Được rồi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ lập tức tới đó!"

"Anh Diệp, anh ổn chứ?"

Tư Thiên Thiên nhìn Diệp Phàm hỏi.

"Hiện tại tôi có việc phải xử lý, cô nhanh chóng về nhà đi!" Diệp Phàm nói với Tư Thiên Thiên.

"Để em đi với anh đi!"

Tư Thiên Thiên lập tức mở miệng nói.

"Không được, cô về nhà nhanh đi, đừng ở lại đây!"

Diệp Phàm dặn dò Tư Thiên Thiên, sau đó vội vàng rời đi.


"Hừ, anh trai xấu xa!"

Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.

Diệp Phàm rời đi không bao lâu, thì đám thiếu gia thuộc đảng Thái tử kia đi ra. “Đó không phải là cô gái nhà họ Tư sao?”

Lúc này Viên Hạo chú ý tới Tư Thiên Thiên ở bên cạnh quầy bar, nói.

Đám người Vân Thiếu và Ngô Càn đều liếc nhìn Tư Thiên Thiên.

"Là cô gái đó, nghe nói mối quan hệ giữa cô ta và tên khốn Diệp Phàm kia rất tốt!"

Vân Thiếu nhìn Tư Thiên Thiên và lạnh lùng nói.

"Hừ, không ngờ lại gặp được cô ta ở đây, đúng lúc, nếu không thể trút giận lên tên đó thì trút giận lên cô gái này cũng được!"

Ngô Càn nhìn Tư Thiên Thiên, trong mắt lóe lên tia âm u lạnh lùng.

"Cậu định làm gì?"

Vân Thiếu mở miệng nói.


"Con nhóc này thoạt nhìn vẫn còn non, đương nhiên là phải chơi thật vui vẻ!"

"Các cậu có muốn chơi cùng không?"

Ngô Càn u ám nói.

"Ngô thiếu, tên kia đã cảnh cáo chúng ta trước đó!"

Viên Hạo lo lắng nói.

"Sợ cái gì?"

"Chúng ta không thể chạm vào anh ta, chẳng lẽ ngay cả một con nhóc cũng không dám động vào sao? Vậy thì đảng Thái tử ở Đế Đô của chúng ta đâu còn mặt mũi gì nữa?"

“Hơn nữa, đó chỉ là một con nhóc, cho dù có chạm vào thì anh ta có thể làm gì được?"

"Hơn nữa, khi chơi xong thì trực tiếp giải quyết, làm sao anh ta biết có thể được?"

"Các người có muốn chơi không? Nếu không thì tôi tự chơi một mình!" Ngô Càn lạnh lùng nói.

"Con nhóc này trông cũng khá xinh đẹp, vậy chơi đi!"

Vân Thiếu lên tiếng.

"Tính tôi vào!"

"Còn tôi nữa!"

Công Tôn Bạch và Mộ Dung Vân Thiên lần lượt nói.
 
Chương 514: C514: Con khốn


"Mộ Dung, không phải cậu có cô gái xinh đẹp Thượng Quan Lưu Ly kia sao, cậu cũng thích con nhóc này sao?”

Vân Thiếu mỉm cười.

"Đừng nhắc tới cô ta, cô ta còn không thèm cho tôi chạm vào, thật sự xui xẻo!"

Mộ Dung Vân Thiên tràn đầy oán hận nói. "Lữ thiếu, cậu có muốn tham gia không?" Ngô Càn nhìn Lữ Vi hỏi.

“Nếu các người đều muốn chơi, nếu tôi không tham gia, chẳng phải là không thể hòa đồng được sao?”

Lữ Vi cười tà ác.

"Được!"

“Vậy tối nay chúng ta cùng vui vẻ với cô gái này, coi như là trút giận!” Ngô Càn lạnh lùng nói.

"Các thiếu gia, có thể thêm tôi vào được không?"

Vẻ mặt Viên Hạo háo hức hỏi.

Địa vị của hắn ta thấp hơn nhiều so với những đại thiếu gia này, nên hắn ta chỉ có thể làm người hầu cho bọn họ.

"Muốn chơi thì cùng chơi đi!"

Ngô Càn lạnh lùng nói.

Bọn họ đi thẳng về phía Tư Thiên Thiên.


"Nhóc con, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Rất nhanh, bọn họ đã đến chỗ Tư Thiên Thiên, mỉm cười lạnh lùng. "Là các người!"

Tư Thiên Thiên nhìn đám người Ngô Càn và Vân Thiếu, cau mày.

"Đại tiểu thư nhà họ Tư uống rượu một mình à? Có muốn chúng tôi uống cùng không?"

Vân Thiếu nói. "Hừt" Tư Thiên Thiên hừ một tiếng, định rời đi ngay lập tức!

Lập tức, đám người đảng Thái tử này chặn trước mặt Tư Thiên Thiên.

"Tránh ra!"

Tư Thiên Thiên hét lớn.

“Nếu chúng tôi không tránh thì sao?”

Ngô Càn nhìn chằm chằm vào Tư Thiên Thiên với ánh mắt tà ác. Bùml!!

Tư Thiên Thiên trực tiếp ra tay, trực tiếp đánh bay Ngô Càn chỉ bằng một cú đấm.

Xoet xoẹt xoetl

Đột nhiên, sắc mặt những người khác thay đổi, kinh ngạc nhìn Tư Thiên Thiên.

Bọn họ không ngờ rằng con nhóc trông có vẻ yếu đuối này lại là một cao thủ.


Phải biết rằng, thân là con trai của Phó cục trưởng Sở Hộ Long, mặc dù tài năng của Ngô Càn không quá cao, nhưng vẫn là một võ giả Nhân Cảnh, có thể đánh bay anh ta không phải là chuyện người bình thường có thể làm được!

"Gỗ?"

Ngô Càn nằm trên mặt đất, nhìn Tư Thiên Thiên với ánh mắt tức giận.

"Nhóc con, cô..."

Đám người Vân Thiếu nhìn Tư Thiên Thiên và định trách móc, nhưng đối phương đã trực tiếp ra tay, đánh bay tất cả bọn họ."

"Hừ!"

Sau khi đánh ngã những tên thiếu gia này, Tư Thiên Thiên hừ lạnh một tiếng: "Thấy tôi nhỏ thì nghĩ là dễ bắt nạt phải không? Đám người xấu các ngươi!"

Nói xong cô rời khỏi quán bar!

Bởi vì nhóm đại thiếu gia thuộc đảng Thái tử này lén họp riêng, nên không mang vệ sĩ đến bảo vệ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tư Thiên Thiên rời đi!

"Con khốn!"

Lập tức, nhóm thiếu gia này trở nên vô cùng phẫn nộ, trong mắt tràn đầy tức giận!

"Con khốn này, tuyệt đối không thể buông tha cho cô ta!"

Ngô Càn hét lên.

"Cả nhà họ Tư cũng phải bị tiêu diệt!"

Vẻ mặt Lữ Vi u ám nói.

Anh ta là đại thiếu gia uy nghiêm của nhà họ Lữ, là cháu trai của chủ Hình Bộ, chưa bao giờ bị sỉ nhục như thế này, nhất là khi đối phương còn là một con nhóc, điều này khiến anh ta không thể chấp nhận được, vô cùng tức giận!

"Đêm nay phải khiến cho nhà họ Tư hoàn toàn biến mất!" Mộ Dung Vân Thiên, Công Tôn Bạch, Vân Thiếu đều hét lên.

Mà Tư Thiên Thiên không biết hành động của mình sẽ mang đến tai họa gì cho gia tộc cô.
 
Chương 515: C515: Tội danh này


Hoa Hồng Đỏ thở phào nhẹ nhõm khi nhìn Diệp Phàm xuất hiện, cơ thể cô ta lảo đảo, máu chảy ra từ vết thương càng lúc càng nhiều!

"Cố gắng chịu đựng!”

Diệp Phàm hô to.

Hắn lấy kim bạc ra để chữa trị vết thương.

"Diệp Phàm!"

Vẻ mặt Dư Thiên Hành thay đổi khi nhìn thấy Diệp Phàm.

Rất nhanh sau đó, vết thương của Hoa Hồng Đỏ đã bình phục, Diệp Phàm liếc nhìn Dư Thiên Hành: “Chúng ta lại gặp nhau!"

"Diệp Phàm, cậu muốn xen vào việc của người khác à?” Dư Thiên Hành lạnh lùng nói.

"Tôi là Thiếu chủ của Bách Hoa Lâu, các người cảm thấy tôi có đang xen vào việc của người khác không?”


Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Cho dù cậu là Thiếu chủ của Bách Hoa Lâu, thì hôm nay sở trưởng của chúng tôi đã ra lệnh phá hủy Tình Báo Các của Bách Hoa Lâu. Nếu cậu dám ngăn cản, cậu sẽ cản trở Sở Giám sát thực thi pháp luật, tội của cậu sẽ nặng hơn!"

"Tội danh này, cậu và Bách Hoa Lâu có thể gánh được không?"

Dư Thiên Hành nhìn Diệp Phàm hừ lạnh nói.

PhụtI!!

Ông ta vừa nói xong, con dao găm màu đen trong tay Diệp Phàm đã đâm vào cơ thể ông ta.

"Cậu...

Dư Thiên Hành mở to mắt nhìn Diệp Phàm. "Ông thấy tôi có sợ không?"

Diệp Phàm nhìn Dư Thiên Hành thờ ơ nói. Bùm!

Diệp Phàm vặn con dao găm màu đen, cơ thể của một trong bốn giám sát viên lâu năm của Sở Giám sát nổ tung, không còn sót lại một mảnh xương nào!

Những binh sĩ đội quân thiết giáp đen thấy Diệp Phàm giết Dư Thiên Hành, bọn họ lao thẳng về phía hẳn.

Tiếp theo, Diệp Phàm một mình cầm theo dao, đối mặt với đội quân thiết giáp đen này.

Đội quân thiết giáp đen này mặc dù được trang bị đầy đủ, lực chiến rất mạnh, nhưng bọn họ không thể ngăn được lưỡi dao sắc bén của Diệp Phàm.

Chỉ với một nhát dao, ngay cả một bộ giáp nặng hơn mười mấy kg cũng bị tách làm đôi!

Ba phút sau, tất cả hàng nghìn binh sĩ đội quân thiết giáp đen này đều chết thảm dưới lưỡi dao của Diệp Phàm!


Con dao trong tay hắn không ngừng hấp thu máu của những người này, phát ra ánh sáng quỷ dị!

Lúc này, Diệp Phàm phát hiện nơi này còn có một binh sĩ đội quân thiết giáp đen còn sống,

Nhưng hắn cũng không giết đối phương, mà nhìn đối phương, lạnh lùng nói: "Trở về nói với sở trưởng của các người, nếu còn dám ra tay với Bạch Hoa Lâu

nữa, tôi sẽ tiêu diệt Sở Giám sát của ông ta!"

Người binh sĩ đội quân thiết giáp đen này nhìn Diệp Phàm với ánh mắt sợ hãi, đứng dậy che chắn cơ thể của mình rồi chạy đi!

"Thiếu chủ thật là mạnh mẽ!"

Hoa Hồng Đỏ nhìn Diệp Phàm chiến đấu với hàng ngàn đội quân thiết giáp đen, không những bình an vô sự mà còn tiêu diệt toàn bộ, trong mắt cô ta tràn đầy ngưỡng mộ, trái tim không kiềm được rung động!

"Nơi này là Tình Báo Các của Bách Hoa Lâu?"

Sau khi Diệp Phàm xử lý hết những người này, hắn nhìn về phía khu nhà nhỏ nông thôn bình thường.

"Thiếu chủ, xin mời!"

Hoa Hồng Đỏ dẫn Diệp Phàm đi vào trong khu nhà nhỏ đến trước một căn nhà.


Sau đó Hoa Hồng Đỏ di chuyển một chiếc kệ, ấn lên tường một cái, để lộ một lối đi trên mặt đất.

"Còn có lối đi bí mật!"

Diệp Phàm ngạc nhiên nói.

Họ bước vào lối đi bí mật này, đi qua một hành lang, một cánh cửa kim cương khổng lồ xuất hiện ở đây.

Hoa Hồng Đỏ lấy ra một viên ngọc thạch hình cánh hoa, ấn nó lên cánh cửa đá, sau đó nhấn xuống một số nút ở phía trên, nhập một loạt các con số.

KétI!! Cánh cửa kim cương trực tiếp mở ra. Lúc này, Diệp Phàm phát hiện, cánh cửa kim cương này dày đến mấy mét, được làm bằng kim loại đặc biệt, uy lực của nó cường đại đến mức ngay cả thầy của cường giả cũng khó mà đột phá được!

Phía sau cánh cửa Kim Cương là một không gian ngầm, nơi có đủ loại kệ sách, trên đó chất đầy sách, bức thư, cuốn sách và nhiều thứ khác!

"Đây là Tình Báo Các?" Diệp Phàm nhìn những thứ này, kinh ngạc nói.

"Đúng vậy!"
 
Chương 516: C516: Chưa đầy nửa phút


"Đây là Tình Báo Các của Bách Hoa Lâu. Tất cả thông tin tình báo kể từ khi thành lập Bách Hoa Lâu đều tập trung ở đây. Những thông tin này bao gồm mọi sự kiện lớn nhỏ xảy ra trong vòng vài chục năm ở Long Quốc, cũng như những bí mật của các quan chức lớn trong Long Quốc."

"Ngay cả những phân tích tình báo về các môn phái lớn, gia tộc quyền quý, gia tộc giàu có và những thế lực tông môn khác, tất cả đều có ở đây!"

Hoa Hồng Đỏ nói.

"Vậy ở đây có thông tin gì về lệnh bài có chữ Diệp kia không?” Diệp Phàm đột nhiên hỏi.

"Tôi đã kiểm tra, không có!"

"Tuy nhiên, có một căn phòng bí mật trong Tình Báo Các này, nghe nói trong đó cất giữ thông tin tình báo tối cao nhất trong Bách Hoa Lâu, trong đó có thể có manh mối về lệnh bài này!

Hoa Hồng Đỏ nói. "Vậy còn không đi điều tra đi!" Diệp Phàm nói.

"Chỉ có người dẫn đầu mới có chìa khóa căn phòng bí mật, ngay cả đại tiểu thư cũng không có!"

Hoa Hồng Đỏ nói. "Căn phòng bí mật ở bên kia, để tôi mới" Diệp Phàm háo hức nói.

"Căn phòng bí mật được trang bị một cơ chế đặc biệt. Một khi nó bị cưỡng ép mở ra, mọi thứ bên trong sẽ tự động bị phá hủy!"

Hoa Hồng Đỏ lập tức nói.

Diệp Phạm nhíu mày nói: "Vậy căn phòng bí mật này chỉ khi nào tìm được người dẫn đầu mới mở ra được?"

"Đúng vậy!" Hoa Hồng Đỏ gật đầu.


"Vị trí của tộc Cơ Hoàng cô đã điều tra đến đâu rồi?"

Diệp Phàm hỏi.

"Tộc Cơ Hoàng là hậu duệ của một triều đại cổ xưa có lịch sử lâu đời, nơi ở của bọn họ rất bí mật, phải mất chút thời gian mới tìm được vị trí cụ thể"

Hoa Hồng Đỏ nói.

"Tăng tốc điều tra chỗ ở của tộc Cơ Hoàng!"

Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

"Dạ!"

Hoa Hồng Đỏ gật đầu.

Sau đó, Diệp Phàm và Hoa Hồng Đỏ rời khỏi Tình Báo Các.

Lúc này, điện thoại của Hoa Hồng Đỏ vang lên, khi cô ta bắt máy, vẻ mặt cô ta trở nên căng thẳng.

"Sao vậy?" Diệp Phàm hỏi.

"Thiếu chủ, tôi vừa nhận được tin tức, một số gia tộc quyền lực ở Đế Đô đã ra †ay tiêu diệt cả nhà họ Tư, gia tộc số một ở huyện Giang Bắc mới tiến vào Đế Đô!"

Hoa Hồng Đỏ nói.


Hít!

Nghe được tin này, sắc mặt Diệp Phàm lập tức thay đổi.

Hắn trực tiếp rời khỏi đây, đi về hướng nhà họ Tư.

Mười phút sau, Diệp Phạm đã đến nhà họ Tư.

Lúc này ở nhà họ Tư, khắp nơi đều là xác chết, máu chảy lênh láng! Cả nhà họ Tư đều bị giết!

Vẻ mặt của Diệp Phàm lúc này cực kỳ khó coi.

Hắn đi về phía trang viên nhà họ Tư, nhìn xung quanh.

Không lâu sau, hắn đã phát hiện ra ông cụ Tư.

Diệp Phàm chạy tới đỡ ông cụ Tư dậy, phát hiện đối phương còn sót lại một hơi thở, hắn vội vàng lấy kim bạc ra, muốn cứu chữa cho đối phương.

Nhưng lúc này ông cụ Tư mở to mắt nhìn Diệp Phàm: "Diệp...thiếu, cậu mau đi cứu Thiên Thiên, cứu Thiên Thiên!"

"Ông đừng kích động, tôi cứu ông trước!" Diệp Phàm nói.

"Đừng quan tâm đến tôi, đi cứu Thiên Thiên, nó bị mấy người Vân thiếu bắt đi, mau đi cứu nó đi!"

Ông cụ Tư trút hơi thở cuối cùng. Sau khi ông cụ nói xong, giọng nói biến mất, hoàn toàn chết đi!

Trong lúc nhất thời, trong mắt Diệp Phàm bùng lên ngọn lửa giận dữ, trong không khí tràn ngập một luồng sát ý lạnh lẽo.

Hắn lấy điện thoại di động ra gọi vào số của Hoa Hồng Đỏ: "Tìm vị trí của Thiếu chủ nhà họ Vân cho tôi ngay lập tức!"

Chưa đầy nửa phút, điện thoại của Diệp Phạm nhận được một cái định vị!

Hắn lao thẳng về phía vị trí được định vị!
 
Chương 517: C517: Mấy người là lũ xấu xa đáng chết


Trong một biệt thự cao cấp ở Đế Đô.

Tư Thiên Thiên đang bị trói hai tay, năm trên ghế sofa.

Sáu đại thiếu là Vân thiếu, Ngô Càn, Lữ Vi, Công Tôn Bạch, Mộ Dung Vân Thiên và Viên Hạo đứng ở đây, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Tư Thiên Thiên!

“Mấy người là lũ xấu xa đáng chết!”

“Các người đã giết ông nội của tôi, các ngươi đều đáng chết!”

Tư Thiên Thiên giận dữ hét lên.

Lúc này cô đã bị một chiến binh bên cạnh Lữ Vi phong bế huyệt đạo, khiến cô không thể cử động được, chỉ có thể hét lên.

“Hừ nhóc con, đây là kết quả của mày khi dám đối địch với bọn tao!”

“Dám đánh tao, mày sẽ phải trả một cái giá rất đắt!”

“Đêm nay mày nên phục vụ thật tốt mấy anh em tụi tao đi, tụi tao cảm thấy vui vẻ biết đâu lại tha cho cái mạng chó của mày, nếu không thì tụi tao liền tiễn mày đi đoàn tụ với ông nội vô dụng của mày đấy!” Ngô Càn lạnh lùng nói với Tư Thiên Thiên.


“Con bé này dáng người mảnh mai, lại còn trẻ, nếu như có thể huấn luyện đàng hoàng, sau này trở thành đồ chơi riêng của chúng ta cũng không tệ đâu!” Lữ

Vi đê tiện nhìn Tư Thiên Thiên.

“Được rồi, tối nay chúng ta hãy cùng nhau thưởng thức con bé này đi!” Ngô Càn cười lạnh.

“Các người là một đám xấu xa, các người sẽ không được chết tử tế, Diệp ca ca nhất định sẽ không tha cho các ngươi!” Tư Thiên Thiên hét lớn.

“Đêm nay không ai có thể cứu được mày đâu!”

“Sau khi chơi đùa với mày xong, chúng tao sẽ đi xử lý Diệp ca ca của mày!” Mộ Dung Vân Thiên hừ lạnh một tiếng.

“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, bắt đầu đi!” Vân thiếu nói.

“Tôi có một ít thuốc, các cậu muốn uống bao nhiêu?” Công Tôn Bạch hỏi.

“Đệt, đàn ông đích thực cần gì phải uống thuốc cơ chứ?”


“Đêm nay, bổn thiếu sẽ làm mười ba lần một đêm!” Ngô Càn tự tin.

Sau đó đám người bắt đầu cởi quần áo.

Tư Thiên Thiên nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi, cô thật sự rất muốn bỏ chạy, nhưng chẳng thể nào trốn thoát được, chỉ có thể bất lực

khóc rồi hét lên: “Diệp ca ca, anh ở đâu?”

Lúc này, Ngô Càn là người đầu tiên lao về phía Tư Thiên Thiên, cố gắng xé bỏ quần áo trên người cô.

“Thả tôi ra, đừng chạm vào tôi!” Tư Thiên Thiên tiếp tục vùng vẫy, la hét nhưng đều vô ích.

Xoetl

Trong nháy mắt cổ áo của Tư Thiên Thiên bị xé toạc, lộ ra một mảng da trắng ngần như tuyết.

Đám người Vân thiếu, Lữ Vi và những người khác cũng đã cởi quần áo, chỉ giữ lại một chiếc quần đùi, tất cả đều nóng lòng muốn thử!

Ahhhl!! Bên ngoài biệt thự chợt có tiếng hét vang lên.

Tiếng hét đột ngột này khiến Ngô Càn phải dừng lại, những kẻ khác cũng khẽ cau mày.

“Chuyện gì vậy?” “Lữ Hà, đi xem đi!”

Lữ Vi nhìn chiến binh của Lữ gia đang đứng bên cạnh rồi ra lệnh, hắn ta cũng chính là kẻ trước đó bắt giữ Tư Thiên Thiên và phong bế kinh mạch của cô!
 
Chương 518: C518: Răng rắc


“Vâng!” Lữ Hà gật đầu rồi đi thẳng ra ngoài biệt thự.

Nhưng hắn ta vừa mới đến trước cổng biệt thự, đang định mở cửa đi tìm hiểu thì cánh cửa đột nhiên bị ai đó đá bay, ngay lập tức đập thẳng vào người hẳn ta.

Răng rắc!

Thực lực của Lữ Hà đã đạt đến nửa bước Thiên Cảnh, nhưng lúc này lại bị cánh cửa đè lên, không ngừng phun ra máu rồi chết tại chỗ!

Cảnh tượng này khiến Lữ Vi, Vân thiếu, Ngô Càn và những người khác chết lặng.

Tất cả đều nhìn chằm chằm về phía cửa biệt thự vừa bị đá bay.

Chỉ nhìn thấy một bóng người đang từ từ bước vào với khuôn mặt lạnh lẽo, toàn thân toát ra hơi thở chết chóc.

Khi người này bước vào, không khí trong biệt thự dường như đông cứng lại.

Một luồng sát khí đáng sợ lập tức bủa vây toàn bộ biệt thự, khiến cho mấy tên đại thiếu này cảm thấy vô cùng nghẹt thở!

Người này không ai khác chính là Diệp Phàm! “Diệp ca call!”

Nhìn thấy Diệp Phàm xuất hiện, Tư Thiên Thiên hưng phấn hét lên, trong mắt tràn ngập sự vui mừng!


Còn đám người Ngô Càn khi thấy sự xuất hiện của Diệp Phàm, vẻ mặt liền trở nên vô cùng khó coi.

“Mày... sao mày lại ở đây?” Ngô Càn có chút không tin được nhìn Diệp Phàm. Lộc cộc, lộc cộc!!!

Diệp Phàm từng bước đi về phía bọn họ, sắc mặt âm trầm, trong mắt tràn ngập sát ý, giống như sát thần vừa giáng thết

Lúc này Ngô Càn, Vân thiếu, Lữ Vi, Mộ Dung Vân Thiên, Công Tôn Bạch và Viên Hạo không ngừng nuốt nước bọt, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh và toàn thân run rẩy không ngừng.

“Mày chính là Diệp Phàm à?”

“Tao là đại thiếu của Lữ gia, nếu không muốn trở thành kẻ địch của Lữ gia thì mày nên lập tức biến đi. Nếu không...” Lữ Vi nhìn Diệp Phàm rồi hét lên.

Nhưng còn chưa kịp nói xong, Diệp Phàm đã đá hắn ta một cái, thân thể hắn ta đập mạnh vào bức tường đối diện.

Rầm!

Lữ Vi liền phun ra một ngụm máu, nằm trên mặt đất liên tục gào thét! Lúc này, sắc mặt của đám đại thiếu đều thay đổi.

Bọn chúng cũng không nghĩ nhiều liền xoay người bỏ chạy!

Rầm! Rầm! Rầm!


Thế nhưng Diệp Phàm đã nhanh chóng một cước đá bay tất cả những kẻ này, bọn chúng lần lượt đập mạnh vào tường rồi hộc máu.

Sau đó Diệp Phàm đi tới trước mặt Tư Thiên Thiên, cởi áo khoác rồi khoác lên người cô, sau đó giải huyệt cho cô, nói: “Không sao đâu, có tôi ở đây rồi!”

“Diệp ca cai” “Hu hu hu hu!” Tư Thiên Thiên ôm lấy hắn rồi khóc nức nở. “Xin lỗi, tôi đến muộn!” Diệp Phàm võ võ lưng Tư Thiên Thiên nói.

“Diệp ca ca, ông nội của em chết rồi, người nhà của em cũng bị bọn họ giết rồi!"

Mặt Tư Thiên Thiên giàn giụa nước mắt nói.

Giờ phút này khi đối mặt Diệp Phàm, Tư Thiên Thiên mới lộ ra sự bi thương đau đớn trong lòng.

“Cô phải mạnh mẽ lên, như vậy ông nội cô ở trên trời mới yên tâm được!” Diệp Phàm nhẹ nhàng lau nước mắt cho Tư Thiên Thiên!

“Vâng!” Tư Thiên Thiên gật đầu. “Mày... Lữ gia sẽ không bỏ qua cho mày đâu!” “Mày chết chắc rồi!” Lúc này, Lữ Vi hung dữ hét lên.

Soạt!

Ánh mắt Diệp Phàm lạnh lẽo nhìn Lữ Vi sau đó đi thẳng về phía hắn ta.

“Chúng mày là một lũ khốn khiếp, chúng mày đều đáng chết!” Diệp Phàm giận dữ hét lên.

Soạt!

Một đoản kiếm màu đen liền xuất hiện trong tay Diệp Phàm.

“Diệp Phàm, mày định làm gì?”

Vân thiếu nhìn thấy Diệp Phàm lấy vũ khí ra, sắc mặt liền thay đổi, hét lớn. “Mày dám giết chúng tao sao?” Ngô Càn nhìn Diệp Phàm, âm trầm nói.
 
Chương 519: C519: Vô dụng như vậy sao


“Chúng mày nghĩ bản thân còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai không?” Diệp Phàm lạnh lẽo hỏi.

“Diệp Phàm, mày điên rồi?”

“Nếu mày dám giết chúng tao, thế lực phía sau chúng tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu!” Mộ Dung Vân Thiên hét lên.

“Trước đây không giết mày, nhưng lại không ngờ mày lại tự tìm đường chết!” “Vậy hôm nay tao sẽ giúp mày toại nguyện!”

Diệp Phàm nói xong, đoản kiếm trong tay liền chém về phía Mộ Dung Vân Thiên.

Phập phập phập!!! Máu ngay lập tức từ cơ thể Mộ Dung Vân Thiên bắn tung tóe ra ngoài.

Lúc này, Diệp Phàm cũng chém đứt từng miếng thịt trên người Mộ Dung Vân Thiên!

Ahhhl II


Mộ Dung Vân Thiên kêu lên thảm thiết, giống như một con lợn vừa bị chọc tiết.

Cảnh tượng đẫm máu, tàn khốc và kinh hoàng này khiến da đầu của những kẻ khác tê dại.

Vài phút sau, toàn bộ da thịt trên người Mộ Dung Vân Thiên đều bị Diệp Phàm róc sạch, chỉ còn nguyên vẹn một bộ xương và một cái đầu.

Hơn nữa vẻ mặt của anh ta còn vô cùng đau đớn, khiến người khác không khỏi rùng mình!

Lúc này, những tên còn lại đều cảm thấy trong lòng tê dại, sắc mặt trắng bệch, thậm chí Viên Hạo còn bị dọa sợ đến mức đái cả ra quần!

Soạt!

Sau khi giết chết Mộ Dung Vân Thiên, Diệp Phàm liếc nhìn những tên còn lại.

Phập phập phập!!!

Sau đó Diệp Phàm bắt đầu tấn công Công Tôn Bạch, hắn ta cũng thảm thiết hét lên.

“Cầu... cầu xin anh, làm ơn hãy tha cho tôi, tôi có thể làm trâu làm ngựa cho anh, cầu xin anh!” Công Tôn Bạch gào thét cầu xin Diệp Phàm tha thứ, nhưng vô ích!

Cuối cùng, Công Tôn Bạch cũng chỉ còn lại một cái đầu và một bộ xương, toàn bộ thịt trên người đều bị róc sạch!

Tiếp theo là Viên Hạo, sau đó lại tới Ngô Càn.

“Mày... mày nhất định sẽ không được chết tử tế đâu!” Ngô Càn giận dữ hét vào mặt Diệp Phàm.

Nói xong anh ta muốn cắn lưỡi tự sát, sau khi nhìn thấy kết cục của đám người Mộ Dung Vân Thiên, anh ta thà tự sát còn hơn chịu đựng loại tra tấn còn đáng sợ hơn cả cái chết này!


Nhưng Diệp Phàm nhanh tay vung đoản kiếm ra, lưỡi anh ta liền đứt lìa.

“Muốn chết? Không dễ dàng vậy đâu!” Diệp Phàm lạnh lẽo nói.

Điều hắn muốn chính là làm cho những kẻ này sống không bằng chết, hắn đương nhiên sẽ không để bọn chúng chết dễ dàng như vậy!

Hắn lập tức vung đoản kiếm chém đứt từng khối thịt trên người Ngô Càn, anh ta đã không còn lưỡi, vậy nên chẳng thể hét lên được nữa, nhưng qua ánh mắt

cũng có thể thấy được sự tuyệt vọng và đau đớn của anh ta lúc này.

Vân thiếu và Lữ Vi ở một bên chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng này, sắc mặt bọn họ không còn một giọt máu, toàn thân run rẩy không ngừng.

Chờ Diệp Phàm cắt hết thịt trên người Ngô Càn, liếc nhìn xung quanh thì phát hiện vẻ mặt Vân thiếu và Lữ Vi đang vô cùng hoảng sợ, đứng bất động.

Diệp Phàm nhìn kỹ hơn, mới phát hiện hai kẻ này đã bị dọa chết!

“Vô dụng như vậy sao?” Diệp Phàm nhếch môi, trên mặt tràn đầy chán ghét. Thế mà thực sự bị sợ chết khiếp, còn nhát gan hơn cả thỏ!


Đường đường là thiếu gia của hai gia tộc lớn, vậy mà bị dọa chết?

Chuyện này nếu bị truyền ra, e rằng sẽ chẳng có người nào tin!

Mặc dù hai tên này đã chết, nhưng Diệp Phàm cũng không có ý định buông tha cho bọn chúng, hắn tiếp tục ra tay, cắt bỏ toàn bộ thịt trên cơ thể hai kẻ đó.

Một lát sau, sáu bộ xương liền xuất hiện ở trước mặt Diệp Phàm.

Cảnh tượng này nhìn vô cùng đẫm máu và đáng sợ, khiến người ta phải rùng mình!

“Thiên Thiên, chúng ta đi thôi!” Diệp Phàm đi tới trước mặt Tư Thiên Thiên nói.

“Diệp ca ca, cảm ơn anh!” Tư Thiên Thiên nhìn Diệp Phàm, cảm kích nói. Sau đó họ rời khỏi đây.

Nửa giờ sau, một tin tức nóng hổi được truyền đi, tin tức này lập tức gây chấn động toàn bộ Đế Đô!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom