Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Từ Hôn Của Nam Chính

Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Từ Hôn Của Nam Chính
Chương 50: Tương Phùng



Phỏng đoán này khiến Vân Xu cảm thấy có luồng khí lạnh thổi qua xương cốt, còn có khủng hoảng.

Trong công viên dòng người tới lui, cũng không tính là vắng vẻ, mà Vân Xu lại chỉ ngồi một mình, có chút mất mát còn có chút xấu hổ.

Bởi vì những người đi qua đều sẽ nhìn cô bằng ánh mắt hờ hững, còn có chút cổ quái, hình như còn lẩm bẩm vài lời về cô.

Cô quần áo chỉnh tề, dáng ngồi đoan trang, giờ phút này lại cảm thấy mình như một kẻ lưu lạc.

Sắc trời tối dần, bên cạnh Vân Xu có một đoàn bác gái đang nhảy vũ trường, đâu đâu cũng có mấy đứa trẻ nghịch ngợm chạy nhảy khắp nơi, chỉ có mình cô ngồi yên một mình ở nơi này, càng làm tăng thêm vẻ kỳ quái.

Cả hai đời Vân Xu đều là học sinh ngoan chưa từng ra ngoài xã hội, da mặt mỏng, cô yên lặng kéo vali ra khỏi công viên mà cô đã ngồi rất lâu.

Vân Xu theo bản năng đi tới trạm tàu điện ngầm, lúc mua vé, cô lại mua một vé mà cô chưa từng mua qua.

Ra khỏi trạm, Vân Xu lại lại tiếp tục đi một lúc lâu mới tới được đích đến —— Phòng mà Cố Diễm đã từng thuê. Cô từng đến đây một lần, ở chỗ này mấy ngày, hoàn cảnh quen thuộc này làm Vân Xu hơi thất thần.

Nơi này thay đổi không lớn, nhưng Cố Diễm có lẽ đã sớm không còn ở đây nữa.

Vân Xu đi đến gõ cửa phòng Cố Diễm, lại dựa gần cửa nghe, nghe được một ít tiếng vang, nhưng cẩn thận nghe lại thì phát hiện không phải đằng sau cánh cửa truyền tới.

Bên trong không có người.

Đây là chuyện trong dự kiến.

Có lẽ là vì đã tối rồi, xung quanh không có một ai, trong phòng cũng không có một tia sáng nào. Vân Xu xốc vali lên, ngồi dựa vào cửa, thật ra trong tay cô có đủ tiền để thuê qua đêm một nhà trọ nhỏ giá rẻ, nhưng đầu óc cô trống rỗng, thà ngồi dựa vào cánh cửa lạnh như băng này tiếp tục đợi còn hơn.

Vân Xu biết ngồi chờ chết là không đúng, nhưng nghĩ đến thế giới này đã xóa hết tất cả dấu vết cô từng tồn tại, toàn bộ sức lực của cô đều rút sạch sẽ.

Trên tay không có thiết bị điện tử nào, Vân Xu cũng không biết thời gian đã qua bao lâu, cô không thể ngủ, mà tỉnh thì đầu óc cũng hỗn loạn…Chỉ có dựa vào việc nghĩ về Cố Diễm, cô mới có thể có chút hi vọng và chờ mong.

Cố Diễm là tọa độ duy nhất của cô trên thế giới này.

Nhưng nếu Cố Diễm cũng quên cô rồi thì phải làm sao bây giờ?

Nghĩ đến đây đầu Vân Xu liền đau nhói, theo bản năng trốn tránh không suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng nội tâm lại không cách nào lừa dối mình bỏ qua nỗi sợ này.

Giữa màn đêm yên tĩnh, tiếng mưa rì rào rơi rõ ràng bên tai Vân Xu, nhiệt độ không khí dần hạ xuống, cô không nhịn được rùng mình.

——

Sau khi rời khỏi một bữa tiệc tối sang trọng, Cố Diễm qua lối đi đặc biệt trở về khách sạn, anh chuẩn bị đi tắm thì nhận được một cuộc gọi riêng tư.

Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam cực kì hưng phấn: “Anh, cuối cùng cũng gọi được cho anh! Em theo dõi cô ấy một lúc rồi… Ảnh gửi qua wechat anh rồi đấy, phải là người anh muốn tìm không? ”

Cố Diễm sửng sốt một hồi lâu, giọng khàn khàn, chậm rãi nói: “…Được.”

Hai năm trước Cố Diễm đã mua lại căn phòng mình đã từng thuê, ở cửa đặt vài cái camera, còn thuê người theo dõi mọi phút mọi giây.

Hai năm qua đã từng có rất nhiều người qua cửa, nhưng người ở lại rất ít.

Tim Cố Diễm đập nhanh hơn, mím môi, do dự một phen mới một lần nữa nhìn về phía di động, click mở ảnh của đối phương.

Chủ thể của bức ảnh là một cô gái nhỏ ngồi trên vali, cô gái hơi ngửa đầu, tay che đôi mắt và trán, chỉ lộ ra đôi môi khô ráo và chiếc cằm thon gọn.

Cố Diễm gắt gao nhìn chằm chằm bức ảnh, tay cầm điện thoại khẽ run nhè nhẹ.

Vân Xu!

Dù cho anh không nhìn rõ mặt, thì Cố Diễm cũng không có khả năng nhận sai người. Mặc dù anh đã năm năm không nhìn thấy người này, dù hình dáng của cô trong trí nhớ anh cũng dần dần trở nên mơ hồ.

Vân Xu……

Cố Diễm thậm chí không kịp hỏi Vân Xu còn ở chỗ đó không, anh tùy tiện chộp lấy áo khoác và chìa khóa xe lao thẳng ra cửa.

May mắn là tuy rằng khoảng cách này là từ trung tâm thành phố ra vùng ngoại ô, nhưng lại cùng một thành phố, chỉ cần một giờ đồng hồ là anh đến nơi.

Vội vàng chạy tới, cách chừng trăm mét Cố Diễm dừng lại, bước chân bắt đầu nặng nề, lòng anh bỗng sinh ra một loại cảm giác như gần về nhà thì bắt đầu trở nên hèn nhát.

Mưa rơi ngày càng lớn, Cố Diễm cầm ô che mưa, khắp nơi lạnh lẽo, cũng nhờ đó mà anh tỉnh táo lại —— trời đang mưa, cô lại ngồi một mình trước cửa, có lẽ là rất lạnh nhỉ.

Cố Diễm không hề do dự, tăng nhanh bước chân.

——

Vân Xu nhắm mắt lại, nhưng không ngủ. Cô đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân dồn dập cách cô ngày càng gần, sau đó dừng lại.

Cô mở mắt, ngẩng đầu nhìn lên.

Vân Xu thất thanh: “Cố……” Cố Diễm…

Thiếu niên ngày nào qua năm năm trở thành một thanh niên trưởng thành, thân hình vốn đã cao nay còn thêm thon thả phong độ, khuôn mặt đã mất đi vẻ ngây ngô ngày nào, khí chất cũng càng trở nên ổn trọng. Anh mặc một bộ tây trang vừa nhìn là biết rất quý giá, nhưng cổ áo lại xộc xệch, trong tay còn cầm một chiếc ô che mưa ướt đẫm, thoạt nhìn vừa xa hoa lại nhã nhặn.

So với vẻ chững chạc nặng nề lúc trước, hiện giờ Cố Diễm lại càng có nhiều thay đổi đến nghiêng trời lở đất, đôi mắt lúc trước còn trong veo hờ hững nay càng thêm thâm thúy, lại mang theo tý công kích.

Đây là Cố Diễm lúc trưởng thành sao?

Dù lúc lớn có thay đổi nhiều như thế, nhưng Vân Xu vẫn chắc chắn rằng thanh niên trước mắt đúng là Cố Diễm mà mình thích nhất.

“Cố Diễm.” Vân Xu đứng lên, nhưng chân lại tê, cô lảo đảo suýt nữa ngã xuống, Cố Diễm liền chạy nhanh lại đỡ.

Lúc trước Vân Xu vừa lạnh vừa đói vừa choáng váng cũng không khó chịu như thế này, những giọt nóng bỏng mặc kể là bạn hay thù rớt xuống thiêu cháy cô và Cố Diễm.

Cố Diễm lấy chiếc khăn tay chỉ dùng làm đồ trang sức, yên lặng nhẹ nhàng lau nước mắt như trước đây.

Vân Xu không nghĩ nhiều, vội vàng ôm chặt Cố Diễm, nhịn không được kêu lên: “Cố Diễm……”

Cố Diễm dừng một chút, ôm ngược lại cô. Thanh âm khô khốc khàn khàn: “Vân Xu.”

Vân Xu ôm Cố Diễm càng chặt: “Cố Diễm, anh còn nhớ em không?”

“Tất cả mọi người đều không nhớ em.”

Cố Diễm ôm người trong ngực, cảm thấy được sự an ủi chân thật.

Anh thật sự đã đợi được người trở về.

Anh trả lời cô: “Có chứ, anh nhớ rõ.”

“Em…” Vân Xu muốn nói cái gì đó, nhưng đột nhiên nhớ đến chuyện cô hôn mê hồi trước, sắc mặt lại trắng một tầng, cô nắm chặt quần áo Cố Diễm, trong lòng nghẹn đến khó chịu, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Bị ‘ cô ’ đối đãi như vậy, một tiếng xin lỗi không khỏi quá mức hời hợt.

Lời nói đến bên miệng biến thành: “Cố Diễm, sao anh lại ở chỗ này?”

Nơi này là một tiểu khu đã lâu đời, phòng ở đây đều tương đối cũ, lúc trước Cố Diễm thuê nơi này là do nhắm đến tiền thuê rẻ. Năm năm trôi qua, bên ngoài càng ngày càng phồn hoa náo nhiệt, nơi này lại càng thêm vẻ quạnh quẽ hẻo lánh.

Nhìn bộ quần áo hiện tại của Cố Diễm, chắc chắn là anh đã không còn sống ở nơi này rồi.

Cố Diễm nói: “Bởi vì anh vẫn luôn đợi em ở nơi này.”
 
Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Từ Hôn Của Nam Chính
Chương 51: Chân tướng



Vân Xu ngơ ngác nhìn Cố Diễm, lẩm bẩm nói: “Vẫn luôn… Đợi em?”

“Đúng vậy.” Cố Diễm hít sâu một ngụm khí lạnh, mới làm chính mình bình tĩnh lại một chút: “Về nhà trước, về đến nhà anh sẽ giải thích cho em.”

Vân Xu ngoan ngoãn gật đầu, nhưng cái tay đang gắt gao nắm lấy Cố Diễm không có chút nào nơi lỏng.

Cố Diễm kéo vali của Vân Xu lên, nhẹ giọng nói với Vân Xu: “Đi thôi.”

“Được.”

Vừa nói xong, Vân Xu đã kêu lên một tiếng, nếu không phải Cố Diễm nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô, cả người cô đã nằm trên mặt đất.

Vân Xu ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Chân tê hết rồi…”

“Trước tiên em ở đây đợi anh đã.” lông mày Cố Diễm nhíu lại, giải thích xong liền buông lỏng tay Vân Xu, kéo vali rời đi.

Vân Xu đứng dựa vào tường, sau khi Cố Diễm rời đi, an tĩnh lại lần nữa bao phủ cô, nhưng lúc này cô không còn sợ hãi và ủy khuất như trước.

Cô tin rằng, Cố Diễm nhất định sẽ trở về.

Cố Diễm cũng sẽ không gạt người.

Chỉ chốc lát sau, Cố Diễm chạy chậm quay về, không nói thêm gì mà chỉ ngồi xổm xuống quay lưng về phía cô: “Lên đi.”

Hiện tại Cố Diễm đã có vóc dáng của người đàn ông trưởng thành, tuy rằng nhìn gầy, nhưng khi quần áo căng ra đã để lộ đường cong cơ bắp chứng tỏ anh không hề gầy.

Vân Xu nhẹ nhàng nằm lên, đôi tay vòng qua cổ Cố Diễm, mặt dán vào sau cổ anh. Có lẽ do người Cố Diễm quá nóng, mặt Vân Xu dần trở nên nóng bỏng.

Toàn thân cô gái nhỏ mềm nhũn, bước chân Cố Diễm hơi dừng, sau đó nhanh chóng tăng tốc.

Trời đã tối, bên ngoài còn có mưa rơi, nhưng Cố Diễm không vội, còn cố tình lái xe chậm một tí. Vân Xu dựa vào lưng ghế ngủ thiếp đi, đến lúc cô tỉnh lại, cô phát hiện mình đã không còn trên xe.

Cô còn không kịp tự hỏi thì đã đối diện với một đôi mắt đầy tơ máu. Cô bất tri bất giác phát hiện rằng thế mà cô với Cố Diễm lại nằm chung một giường!

Vân Xu thanh tỉnh lại: “Cố Diễm…”

Cố Diễm lập tức trả lời cô: “Ừ.”

“Anh…” Vân Xu có rất nhiều lời muốn nói với Cố Diễm, nhưng mỗi lần cô muốn mở miệng, lại không biết nên nói lời nào mới ổn, cô nhìn đôi mắt đỏ hoe của Cố Diễm, lo lắng hỏi: “Anh có khỏe không? Mắt anh bị sao vậy?”

Cố Diễm nheo mi đau nhức, lắc lắc đầu: “Không có việc gì, chỉ là nhìn chằm chằm em hơi lâu, nghỉ ngơi một chút là ổn.”

Vân Xu sửng sốt một chút, sau đó đỏ mặt hỏi: “…Vì sao lại muốn nhìn chằm chằm em lâu như vậy?”

Cố Diễm nghiêm túc nói: “Sợ em lúc anh không chú ý sẽ chạy.”

“Em sao phải…” Vân Xu vừa định nói sao cô phải chạy, nhưng cô lại đột nhiên nhớ tới việc mình bỗng nhiên biến mất mấy năm.

“Em sẽ.” Cố Diễm vẫn nhìn chằm chằm cô như cũ.

“… Em không cố ý đâu, em có thể giải thích.” Vân Xu sờ mũi, xấu hổ giải thích.

Thanh âm Cố Diễm nhẹ nhàng nói: “Anh biết.”

Không đợi Vân Xu đặt câu hỏi, Cố Diễm đột nhiên hỏi: “Có phải em có việc gạt anh không?”

Ánh mắt Cố Diễm như có thể nhìn thấu cô, nhìn ra được bí mật sâu trong lòng cô. Vân Xu hơi mở to hai mắt, trái tim dường như ngừng đập.

Cuối cùng, Vân Xu gật đầu.

Chuyện cô không phải “Vân Xu” chân chính đối với cô là bí mật tuyệt đối, dù cho có là người nào cũng không thể thừa nhận, nhưng nếu là Cố Diễm… Mặc kệ Cố Diễm sau khi nghe xong có thể bởi vì vậy mà chán ghét cô, hoặc là rời xa cô, cô cũng muốn nói cho anh chân tướng.

Cô muốn nói cho Cố Diễm biết, cô không có đùa giỡn tình cảm của anh, cô thật sự thích anh.

Vân Xu vừa định mở miệng giải thích, Cố Diễm đột nhiên tới gần bịt miệng.

Cố Diễm chỉ nhẹ nhàng chạm chạm, rất mau đã buông ra.

“Anh nói trước.” Anh nói.

Vân Xu quấn chặt mình bằng chăn nhỏ, chỉ lộ ra cái đầu. Cô gật gật đầu: “Được.”

——

Việc năm đó sau khi Vân Xu hôn mê dần được Cố Diễm tường thuật lại.

Sau đợt chia tay lúc kết thúc kì thi đại học, Cố Diễm giả vờ mình đã chịu nhiều đả kích, anh không liên hệ cho Vân Xu, nhưng anh biết thành tích thi đại học của Vân Xu, anh biết rằng dù gì hai người bọn họ cũng sẽ gặp mặt ở cùng một trường đại học.

Đến lúc đó, anh có rất nhiều cơ hội chứng thực suy nghĩ thật của Vân Xu.

Từ tận đáy lòng anh không tin trước kia Vân Xu chỉ là đang diễn trò lừa gạt anh.

Nhưng mà sau đó Vân Xu cũng không tới trường học, anh cẩn thận hỏi thăm một hồi mới biết cô đến cả đơn tạm nghỉ học cũng không làm, trực tiếp không tới báo danh.

Anh cố ý nghe ngóng từ bạn học khác cũng không nghe được tình trạng hiện tại của Vân Xu, cuối cùng đành tìm Vân Nguyệt hỏi thăm.

Vân Nguyệt bị Cố Diễm cuốn lấy nên hoảng sợ, mới nói cho anh, Vân Xu điên rồi, điên đến muốn giết cô ta, mẹ cô ta, em trai cô ta, thậm chí là Vân Thừa, cho nên không thể không đưa Vân Xu đến bệnh viện tâm thần.

Cố Diễm đến chỗ bệnh viện tâm thần ấy thăm Vân Xu, nhưng Vân Xu lại nhìn như là một con búp bê mất đi linh hồn, tựa hồ cũng không quen biết anh, vô luận anh nói gì, cô cũng đều không phản ứng lại.

Anh bắt mạch cho Vân Xu, nhưng năng lực của anh dù tốt đến đâu cũng nhìn không ra thân thể Vân Xu có vấn đề gì.

Cố Diễm chưa bỏ cuộc, càng thêm điên cuồng học tập, thậm chí còn học luôn cả y học bỗng dưng xuất hiện trong đầu mình, dù cho anh không nắm vững nó lắm, chỉ là không đợi anh tìm được lời giải, Vân Xu lại lần nữa biến mất.

Anh lại lần nữa tìm Vân Nguyệt, mới biết được, Vân Xu vô duyên vô cớ hôn mê, bị bệnh viện phán đoán trở thành người thực vật, không thể ở lại chỗ bệnh viện tâm thần được nữa, vì thế bọn họ đưa cô về nhà, sau đó đưa cô đến một bệnh viện tư nhân.

Cố Diễm thường xuyên đi thăm hỏi Vân Xu, Vân Thừa biết cũng không ngăn cản anh, ngược lại bật đèn xanh cho anh, lúc đó, Cố Diễm đã có chút danh tiếng ở vòng thượng lưu, cả Vân Thừa cũng nghe qua tên Cố Diễm, Cố Diễm là thầy của một bác sĩ thiên tài, y thuật đầy một tay, anh chuyên dùng trung y mang những người bệnh đang dạo quanh quỷ môn quan bị các bệnh viện từ chối trở về.

Cứ như vậy, Cố Diễm một bên đi học, một bên dốc lòng học y thuật, nghiên cứu cách chữa khỏi bệnh cho Vân Xu. cứ thế anh giằng co ba năm, đột nhiên vào một ngày nào đó, có một chút chuyện đã thay đổi.

Anh đột nhiên quên mất mình đường đến bệnh viện kia, hơn nữa những đồ vật sinh hoạt bình thường thuộc về Vân Xu cũng đột nhiên biến mất, bao gồm mấy đồ vật nhỏ anh cất giữ.

Anh đi tìm Vân Nguyệt, Vân Nguyệt lại phảng phất như lần đầu tiên giao lưu với anh, hơn nữa cái tên “Vân Xu” trong lời nói của cô ta cũng rất xa lạ, anh nói đấy là chị của cô ta, Vân Nguyệt lại nói, cô ta là con gái độc nhất của nhà họ Vân.

Chuyện này thật quá kỳ quái, thậm chí là quỷ dị.

Cố Diễm chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đi tìm tin tức về Vân Xu, nhưng dù là bạn học cũ, bạn bè, người nhà học Vân, tất cả đều quên mất Vân Xu, ngay cả Châu Dã đã từng thích Vân Xu cũng mờ mịt hỏi anh: “Vân Xu là ai?”

Trong một đêm, tất cả mọi người trên thế giới này đều quên đi Vân Xu, hoặc là nói, Vân Xu biến thành nhân vật trong trí tưởng tượng của Cố Diễm. Bởi vì ngoại trừ ký ức của anh, thì anh tìm không ra bất cứ chứng cứ nào chứng minh Vân Xu đã từng xuất hiện trên đời.

Cố Diễm cũng nhịn không được hoài nghi, có phải là anh thật sự rối loạn tâm thần không, Vân Xu là ảo tưởng anh tự tạo ra, chì là do anh muốn tự cứu rỗi thời học sinh của mình mà thôi?

Sau đó Cố Diễm giãy giụa trong đau khổ một hồi, anh không giống như bệnh nhân tâm thần gặp ai cũng hỏi về Vân Xu, mà là bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, từ hồi thi đại học xong đến bây giờ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao sẽ xuất hiện tình huống như vậy.

Có phải là anh đã trọng sinh, nên mới có kiến thức y học xuất hiện trong đầu anh?

Trên người anh xuất hiện mấy chuyện khó tưởng tượng như thế này, nên dù trên thế giới này có mấy chuyện kì lạ thì cũng không phải không có khả năng đâu nhỉ?

Nhưng vì sao ký ức của tất cả mọi người đều bị bóp méo, mà anh lại chẳng có việc gì?

Rốt cuộc là do anh điên rồi, hay do thế giới này thật sự bị bàn tay nào đó bóp méo?

Qua nhiều lần phân tích, Cố Diễm mơ hồ đã nhận ra cái gì đó, vì thế anh thử một việc cực kì táo bạo… anh thử tự sát.

Anh nằm trong một bồn nước ấm, sau đó cắt cổ tay.

Thời khắc sinh mệnh của anh sắp hết, trong đầu bỗng xuất hiện một giọng nam tức đến hộc máu.

Giọng nam kia tự xưng là hệ thống, nó hứa hẹn sẽ nói cho Cố Diễm hết tất cả mọi thứ, cũng sẽ đưa Vân Xu trở về, Cố Diễm mới dùng sức lực cuối cùng gọi 120.

Cố Diễm là người thông minh, tin tức từ trong miệng hệ thống, kèm theo những tin tức anh tự suy đoán, tỷ như anh có thể đoán ra hệ thống không phải thần, không thể một tay che trời, muốn làm gì thì làm, thậm chí bởi vì động tác quá lớn, bản thân hệ thống cũng phải trả giá rất lớn, hơn nữa, hệ thống cũng không thể trực tiếp can thiệp trực tiếp.

Thêm vào thái độ của hệ thống đối với anh, anh có thể nhìn ra được, sự tồn tại của anh đối với thế giới này là vô cùng quan trọng.

Lợi dụng tin tức này, Cố Diễm ăn hệ thống gắt gao, cuối cùng đạt thành giao dịch với hệ thống —— hệ thống đưa Vân Xu về, anh tiếp tục trở thành người chiến thắng trong cuộc đời mình, cũng sẽ tích góp đủ công đức.

Nhưng tuy rằng hệ thống đã đáp ứng anh, nhưng nó lại tỏ vẻ năng lượng không đủ, tạm thời không thể đưa người trở về, hơn nữa cũng không có biện pháp khôi phục lại thế giới vặn vẹo này.

Thậm chí, nó cũng không biết sau khi đưa Vân Xu trở về, Vân Xu sẽ xuất hiện ở nơi nào.

Cố Diễm xác định hệ thống không nói dối anh, bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật này. Vì để sau khi Vân Xu thức tỉnh có thể tìm được anh, anh lựa chọn tiến vào giới giải trí.

Trở thành một minh tinh vạn người chú ý, là cách dễ dàng tìm được tin tức nhất.

Chỉ cần anh đủ nổi tiếng, sau khi Vân Xu tỉnh lại, dù là sớm hay muộn cô cũng có thể tìm thấy anh.

Đến cả cái phòng cũ kia cũng là phương án dự phòng anh chuẩn bị.

“Anh vẫn luôn đợi em, không có lúc nào là không em cả.”

Cố Diễm ôm Vân Xu đang bọc mình thành một con tằm béo béo cưng cưng vào trong ngực, nói: “Rốt cuộc cũng chờ được em trở về, anh rất vui vẻ.”

Vân Xu chưa tiêu hóa hết nội dung Cố Diễm nói, cô chỉ chú ý vào một việc, Cố Diễm đã từng thử tự sát.

Tuy rằng Cố Diễm chỉ nói dăm ba câu cho qua chuyện, nhưng lúc Vân Xu nghe được, cả trái tim cô thót lên. vừa rồi Cố Diễm bảo cô đừng nói chuyện, hiện tại Cố Diễm nói xong, Vân Xu liền gấp không chờ nổi mở miệng: “Anh bị ngốc hả? Sao anh có thể lấy mạng mình ra đùa giỡn chứ? Nếu hệ thống không xuất hiện, anh anh…” Anh sẽ không gọi cấp cứu sao?

Anh sẽ thật sự chết sao? Yết hầu Vân Xu nghẹn lại.

“Em không phải mạng sống của anh sao?” Cố Diễm cúi đầu dựa vào vai Vân Xu, nói: “Em không còn, mạng anh cũng không còn…”

Cố Diễm nói rồi, ngẩng đầu đối diện ánh mắt Vân Xu: “Em hiểu không?”

Em là mạng của anh, cũng chỉ là một lời nói âu yếm thế thôi, nhưng trong đôi mắt Cố Diễm lại tràn đầy nghiêm túc.

Cố Diễm thật sự cho rằng Vân Xu là cả mạng sống của anh.
 
Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Từ Hôn Của Nam Chính
Chương 52: Bắt đầu lại lần nữa



Cố Diễm không nói lời thâm tình nào, dường như chỉ là một câu trần thuật đơn giản.

Nước mắt tràn mi, Vân Xu ngơ ngác nhìn Cố Diễm, lẩm bẩm nói: “Sao anh lại ngu ngốc như thế chứ…”

Cô dù gì cũng chỉ là bạn gái nhỏ của anh mà thôi, bọn họ biết nhau hình như chỉ tầm một năm thôi, anh vì cô mà làm đến mức độ này, đáng giá không?

Nghĩ như vậy, Vân Xu hỏi anh.

“Em không chỉ là bạn gái của anh.” Cố Diễm nói: “Em là người anh nhận định, là người khiến anh không có cách nào thích người khác.”

Vân Xu đỏ mặt, không thể nhịn được nữa bịt miệng Cố Diễm: “Không cần nói mấy lời âu yếm này với em!”

Cố Diễm tùy ý để Vân Xu che bờ môi anh, nhưng ánh mắt dịu dàng chắc chắn nhìn Vân Xu lại chiến thắng thiên ngôn vạn ngữ.

Vân Xu: “…”

Cô không có chứng cứ, nhưng cô cảm thấy Cố Diễm đang cố ý trêu chọc cô.

Cảm động, mê man, thẹn thùng, áy náy, từng cảm xúc lộn xộn đan chéo nhau, qua một hồi lâu Vân Xu mới bình phục cảm xúc, bắt đầu nói chuyện của cô với Cố Diễm.

Trên thực tế, cô căn bản không cần nói, hệ thống đã sớm nói hết chuyện của cô cho Cố Diễm rồi.

Nhưng cô muốn mình có thể thẳng thắn nói với Cố Diễm những lời này.

Cô thật ra không phải Vân Xu nguyên bản, cô chỉ là một linh hồn đến từ thế giới khác được hệ thống đưa đến đây. Thế giới này là thế giới tiểu thuyết, Cố Diễm là nam chính, cô chỉ là một nhân vật phản diện nhỏ, có tác dụng tác vả mặt anh, khiến anh nhận hết khuất nhục, sau đó phẫn nộ mà bước tiếp, vả mặt rồi vượt qua số phận bước lên đ.ỉnh cao nhân sinh.

……

Cô nói hết những điều mình biết và đã trải qua cho Cố Diễm, nói xong, cô nhịn không được cường điệu thêm lần nữa:“Ngày đó đều là hệ thống nói, không phải em nói!”

“Anh biết. Anh đều biết.”

Cố Diễm trấn an Vân Xu từ khi trở về vẫn luôn bất an, nói: “Anh biết em vẫn luôn yêu anh.”

“…” Tuy đúng là thế, nhưng sao cô lại cảm thấy có chỗ nào không đúng nhỉ?

“Hệ thống có cho em một đoạn kí ức khá mơ hồ, hiện tại em còn nhớ không?” Cố Diễm không đợi Vân Xu phản ứng lại, anh chuyển dời lực chú ý của cô, nhắc nhở: “Kí ức về cốt truyện.”

Vân Xu nghi hoặc chớp chớp mắt, sau đó dựa theo Cố Diễm nhắc nhở suy nghĩ một chút, phát hiện đúng là có vấn đề: “Trong cốt truyện anh không trọng sinh, nhưng nó nói với em anh trọng sinh trở về…”

Vấn đề này kỳ thật rất rõ ràng, nhưng Vân Xu trước đây chưa bao giờ nghĩ việc này có gì không thích hợp.

“Đúng vậy, đây là do nó thất trách, lẽ ra kiếp trước anh có thể đi trên con đường tươi sáng, nhưng vì sai lầm của nó, anh không bắt được được cơ hội, ngược lại còn thêm xui xẻo, cuối cùng đi lên con đường khác.” Cố Diễm nói: “Nó đưa em tới đây là để cứu chữa cho sai lầm của nó.”

“Hệ thống rất để ý đến sự ổn định của thế giới này, mà ổn định của thế giới dựa vào anh, hiện tại anh bắt được nhược điểm của nó…”

Cố Diễm nói: “Vậy nên về sau nó không dám tác oai tác quái nữa.”

“Về sau em sẽ vĩnh viễn bên cạnh anh, sẽ không biến mất.” Những lời này Cố Diễm nói với Vân Xu, cũng là nói với chính mình.

Vân Xu gật đầu, trong lòng thả lỏng, nhưng rất nhanh cô phản ứng lại, khó chịu nói: “Tại sao em phải vĩnh viễn bên cạnh anh? Em…”

Cố Diễm lập tức cắt ngang mấy lời nói khó nghe Vân Xu còn chưa kịp nói ra, híp mắt nhìn thẳng Vân Xu hỏi: “Chẳng lẽ em muốn rời khỏi anh?”

Ánh mắt này Cố Diễm thoạt nhìn rất nguy hiểm, nhưng không phải loại nguy hiểm muốn đánh cô, trái tim Vân Xu lệch nửa nhịp, đột nhiên buột miệng thốt ra: “Nói không chừng đấy, về sau có thể em sẽ thích……”

Giọng nói Cố Diễm trở nên lạnh lẽo vô cùng: “Đừng nghĩ.”

Cố Diễm đột nhiên xuống giường, Vân Xu còn cho rằng cô chọc giận Cố Diễm rồi, theo bản năng muốn kéo Cố Diễm lại, ngay lúc đó Cố Diễm ôm ngang cô lên đi về phía nhà tắm.

“Tắm rửa trước.”

Vân Xu giãy giụa muốn xuống: “Em tự đi được!”

“Không, anh không muốn.”

Cố Diễm để Vân Xu vào bồn tắm, xả nước ấm, sau đó tự mình c.ởi quần áo, ngồi xuống.

Bồn tắm rất lớn, chứa hai người trưởng thành không hề gì.

Bên trong cũng thuận tiện làm một số chuyện.

……

Vân Xu cũng không nghĩ tới, ngày đầu tiên cô trở về đã bị Cố Diễm ăn sạch sẽ.

Một giây kia, cô càng thêm hiểu rõ, Cố Diễm thật sự đã trưởng thành, đã thật sự trở thành một người đàn ông trưởng thành..

————

Vân Xu biết Cố Diễm là minh tinh, nhưng lúc cô nằm trên giường lướt ipad mới thấy được trên internet đầy tên của Cố Diễm.

Hiển nhiên, Cố Diễm đang lúc nổi tiếng, hơn nữa còn rất nổi tiếng.

Nghĩ đến khuôn mặt tuấn mỹ và dáng người nghịch thiên kia của Cố Diễm… Vân Xu có thể lý giải tại sao Cố Diễm hot như vậy.

Nhưng lướt lướt một hồi, Vân Xu tìm được một đề tài trên weibo, có phóng viên đưa tin nóng Cố Diễm sau khi tham gia một bữa tiệc sang trọng XX, anh đã lén lút gặp mặt một người phụ nữ, hai người qua lại thân mật.

Người đăng tin còn đưa lên một vài tấm ảnh, trong đó là hình Cố Diễm đang cõng Vân Xu.

Cố Diễm vừa mới chính thức ra mắt được hai năm, hiện tại anh cực kì nổi tiếng, nhưng ngay lúc này tuồn ra việc anh có người yêu, đối với người hâm mộ Cố Diễm rất có thể là sự đả kích cực kì mạnh mẽ.

Nhóm Anti-fan và đối thủ của anh hiện tại đang cao hứng đến điên.

Trước đó bên người Cố Diễm không hề có lấy một người bạn thân khác giới nào, truyền thông và dân cư mạng cũng không tìm thấy anh đã từng trong mối quan hệ với ai, hiện tại, Cố Diễm tự mình tìm đường chết, đưa nhược điểm ra ngoài.

Sự nghiệp đang trên đà phát triển mà lại yêu đương, đây không phải là đang tự tìm đường chết sao?

Trong lúc nhất thời, tiết tấu bị đẩy lên cao trào, dư luận làm như Cố Diễm phạm vào tội nào đó không thể tha thứ, không xứng làm thần tượng, bảo anh cút khỏi giới giải trí.

Vân Xu ngốc ngốc, vội vàng nói cho Cố Diễm chuyện này.

Cố Diễm bưng hai bát mì vào, nghe được chuyện Vân Xu nói,cũng không hoảng, ngược lại còn trấn an Vân Xu: “Đừng nóng vội, không phải chuyện lớn gì, em ăn chút gì trước đi.”

“Tủ lạnh không có đồ ăn, lát nữa anh sẽ bảo người làm món gì đó ngon ngon đưa đến cho em.”

Vân Xu không tin: “Thật sự không có việc gì à?”

“Thật sự không có việc gì.” Cố Diễm xoa tóc Vân Xu: “Ăn cơm, ngoan.”

Vân Xu còn muốn nói thêm gì đó thì ngoài cửa đã vang lên tiếng chuông.

“Anh đi mở cửa.”

Nói rồi, Cố Diễm liền xoay người ra ngoài.

Vân Xu đành phải vùi đầu ăn mì. Cô đói cực kỳ, mà tay nghề Cố Diễm lại khá tốt, trong lúc nhất thời cô tạm quên đi mấy chuyện trên mạng, chuyên tâm ăn mì sợi cho xong.

Tìm tới cửa chính là người đại diện của Cố Diễm, chuyện Cố Diễm bại lộ, hắn lại không cách nào liên hệ Cố Diễm, quả thật là lo đến hói đầu, bất đắc dĩ phải tự mình tới cửa Cố Diễm.

Cố Diễm không thích bọn họ đặt chân vào nơi riêng tư của anh, nên hắn rất ít khi tới.

Khi Cố Diễm mở cửa, một mùi hương ập vào mặt hắn, hắn quên mất mình tính làm gì, buột miệng thốt ra: “Cậu làm cơm?”

“Đúng.”

Người đại diện nhớ hương vị của lần duy nhất được ăn ké đồ ăn Cố Diễm làm, nói: “Có thừa không?”

“Không có.”

“…”

Người đại diện bị anh lạnh lùng từ chối, cuối cùng mới nhớ tới việc tại sao mình lại đến đây, nhanh chóng kể hết chuyện trên mạng ra: “Bên kia không đồng ý thỏa thuận, bọn họ căn bản không cần tiền, bọn họ chỉ cần nổi danh.”

“Hiện tại bên kia đã tính đưa chuyện của cậu ra ngoài ánh sáng.”

Người đại diện bất đắc dĩ nói: “Cậu yêu đương cũng nên nói một tiếng với tôi, cũng không phải là không cho cậu nói, nhưng cậu nên chuẩn bị sẵn sàng đi, bên kia chuẩn bị tuôn ra đấy, việc này không ảnh hưởng quá tốt với cậu, có thể sẽ có một bộ phân fans cảm thấy mình bị lừa gạt đấy…”

Cố Diễm nói: “Vậy thuận thế công khai đi.”

Người quản lí sửng sốt một chút, sau đó nâng cao âm lượng: “Cậu nói cái gì???”

“Công khai, ngày mai đi, tôi ngày mai sẽ đi lãnh chứng, vừa lúc nói rõ ràng một lần.” Cố Diễm nói: “Thuận tiện, tôi sẽ rút lui, về sau sẽ tập trung phía hậu trường.”

Người đại diện hoài nghi lỗ tai mình xuất hiện vấn đề, hơn nữa còn bị nghệ sĩ không đáng tin của mình làm cho xuất huyết não: “……”

“Tôi định tự mình mở công ty, anh muốn làm cùng tôi không?”

“……” Người đại diện nói: “Cậu đang nói giỡn à?”

“Không, tư liệu về công ty mới tôi sẽ chuyển qua cho anh sau, anh về trước đi, việc tiếp theo anh không cần xen vào.” Cố Diễm thậm chí còn không để người đại diện bước vào cửa, anh vừa đóng cửa vừa nói: “Đi đường chú ý an toàn, gặp lại sau.”

Người đại diện: “……”

Đậu xanh! ( một loại thực vật )

————

Ngày hôm sau, Cố Diễm đào Vân Xu từ trong ổ chăn ra, đưa cô tới cửa Cục Dân Chính.

Sau đó Cố Diễm thừa dịp Vân Xu còn mơ mơ màng màng nhanh chóng hoàn thành hai cái sổ đỏ.

Cố Diễm còn chụp một tấm, đăng Weibo, tuyên bố việc mình đã kết hôn.

Cư dân mạng và người hâm mộ ai cũng hoảng hốt, nghệ sĩ nhà người ta có tai tiếng dùng đủ loại cớ để phủ nhận, dù là ảnh hôn cũng có thể nói là do góc độ hoặc đóng phim, hoặc là phủ nhận không phải mình, vân vân mây mây, tóm lại, tuyệt đối sẽ không dễ dàng thừa nhận.

Nhưng là Cố Diễm lại thật sự trực tiếp thừa nhận, còn chụp ảnh mình lãnh giấy kết hôn?

A này……

Ngay sau đó, Cố Diễm còn tuyên bố giải nghệ.

Mọi người đều bảo muốn anh cút khỏi giới giải trí, anh thật sự chủ động cút.

Trong lúc nhất thời, nhóm anti-fan đều trầm mặc.

A này……

Cố Diễm đã vội vã đi cả đêm về để giải ước với công ty.

Công ty lại cực kì thoải mái thả người, không chút nào làm khó xử Cố Diễm, bởi vì Cố Diễm và ông chủ công ty có quan hệ rất tốt, hơn nữa anh còn cứu mạng đối phương.

Ông chủ biết bản lĩnh của Cố Diễm, cơ bản là không có khả năng làm Cố Diễm khó xử, thậm chí còn chủ động nói tốt giúp Cố Diễm với bên ngoài, phỏng vấn vẫn khen Cố Diễm không dứt như cũ, dẫn tới cư dân mạng gọi ông là ông chủ tốt nhất.

Mấy ông chủ công ty khác: Giả vờ rất giống, thiếu chút nữa tôi đã tin ông thật sự khoan dung rộng lượng.

Ông chủ, người được lợi rất nhiều, trước ánh mắt bảo mình ngu ngốc của người khác,chỉ mỉm cười không nói gì , còn lén lút tiếp tục hợp tác kiếm tiền với Cố Diễm.

Người đại diện của Cố Diễm thậm chí còn bị đóng gói đưa đi.

Người đại diện:???

Những truyện này đều nằm ngoài dự đoán của hắn.

Chuyện công ty Cố Diễm cũng không vội, anh dành toàn bộ thời gian này chỉ để bên cạnh Vân Xu.

Lý trí của anh biết, Vân Xu không thể lại đột nhiên biến mất, nhưng trong tâm anh lại trở nên hoảng loạn, anh sẽ không nhịn được nghi thần nghi quỷ, lo lắng Vân Xu sẽ bất ngờ rời đi lần nữa.

Bóng ma tâm lý này không thể tự dưng biến mất, chỉ có thể theo thời gian dần chữa lành.

Vân Xu cũng đoán được việc cô đột nhiên rời đi đã gây tổn thương cho Cố Diễm, cô có chút áy náy, cũng rất đau lòng vì Cố Diễm, vì thế cô mặc kệ Cố Diễm suốt ngày không làm gì chỉ bám cô.

Nhưng… hậu quả của việc này là eo cô sắp gãy đến nơi rồi.

Cố Diễm rõ ràng là một người đàn ông lạnh lùng chững chạc biết kiềm chế, đột nhiên trở thành một tên cuồng làm t.ình, khắp mọi nơi trong nhà này đều trở thành chiến trường của anh.

Cô đỡ eo mình, khóc không ra nước mắt.

Chuyện này cứ kéo dài đến lúc khai giảng cấp ba.

Vì cô trở về, thế giới này cũng tự nhiên xảy ra một chút biến đổi, chẳng hạn như cô có thể tra ra hồ sơ và thông tin về cô.

Trừ việc cô trở thành trẻ mồ côi, thông tin bằng cấp và kết quả thi đại học năm đó của cô đều được lưu giữ.

Hiện tại cô chỉ cần học lại cấp ba là có thể quay lại học đại học.

Vân Xu muốn tiếp tục đọc sách, cô muốn vào đại học, về sau còn muốn nghiên cứu khoa học. Đối với việc này Cố Diễm cực kì ủng hộ cô.

Cố Diễm đưa người đến cửa trường, cách khẩu trang hôn Vân Xu, nói: “Vân Xu, hết thảy đều đã qua, hiện tại, hãy bắt đầu lại từ đầu đi.”

“Trừ bỏ tình yêu của chúng ta.”

Vân Xu đang xúc động, nhưng nghe được câu cuối của Cố Diễm, nhịn không được bật cười.

Tại sao người đàn ông này lại như thế chứ…

Vân Xu nhón mũi chân, vòng tay qua cổ Cố Diễm, cười nói: “Được, trừ bỏ tình yêu của chúng ta, ừm, còn có cuộc hôn nhân này, còn lại đều bắt đầu lại từ đầu.”

Cố Diễm nhếch miệng: “Được.”

Mặt trời lên càng ngày càng cao, nhiệt độ nóng bức xua tan cái lạnh lẽo của cơ thể bọn họ, chỉ còn lại ấm áp.
 
Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Từ Hôn Của Nam Chính
Chương 53: Ngoại truyện



Sau đợt công bố nhanh như gió việc mình đã kết hôn của Cố Diễm, dù là cư dân mạng hay truyền thông, chưa ai có thêm tí thông tin gì về người anh kết hôn.

Mấy năm sau, Cố Diễm lại lần nữa xuất hiện với tư cách ông chủ, đến năm thứ tư thứ năm, anh lại tiếp tục đóng phim, cũng nhờ thế mà gom được cúp ảnh đế.

Nhưng ngoại trừ việc mỗi năm anh đều nhận một bộ phim, thời điểm khác anh chưa từng lộ mặt, thậm chí còn rất ít khi phối hợp cùng đoàn phim đi tuyên truyền, cứ như thể anh là một cỗ máy đóng phim vô cảm vậy.

Kết hôn sẽ tốt hơn?

Sợ rằng còn thêm tịch mịch thì có.

Đến năm thứ mười, Cố Diễm lại lần nữa nhận được cúp ảnh đế, anh mới buông thả tham gia talk show, lộ ra một chút tin tức ngoài lề.

Sau khi dân cư mạng và fan xem:

“ Xem xong tiết mục, đầu óc tôi chỉ toàn nụ cười đắc ý pha chút cưng chiều của anh Cố, sao lại như vậy chứ?”

“Tôi thiếu chút nữa cho rằng anh ấy căn bản không kết hôn, lúc trước chỉ giận dỗi nên cố ý đăng thôi. Không nghĩ tới anh ấy lại thật sự kết hôn, không biết nên khóc hay nên cười đây, anh ấy thật sự kết hôn rồi…”

“Tổng kết một chút đặc điểm của phu nhân ảnh đế ha: Đáng yêu, siêu đáng yêu, xinh đẹp, siêu xinh đẹp, thông minh, siêu thông minh, còn có, yêu anh ta, cực kì yêu anh ta!”

“Đây nào là giới thiệu, đây là đang khoe ra, quả thật, trăm triệu không nghĩ tới ảnh đế Cố lạnh lùng thanh cao như thế lại có một mặt này chứ! Tôi càng thêm tò mò vợ anh ấy là người như thế nào nhỉ.”

“ Ảnh đế Cố chắc là uống thuốc bảo quản nhan sắc đúng không, năm nay 33 nhỉ? Sao mặt vẫn trẻ thế này chứ? Kinh ngạc, giữ được cái nhan sắc này cũng thật quá trâu bò rồi, tiểu thịt tươi lưu lượng nhà bên có nghĩ tới việc hỏi anh ấy một chút bí quyết bảo dưỡng nhan sắc không?”

“ Ảnh đế Cố nói vợ anh ấy làm nghiên cứu khoa học, chậc, người làm nghiên cứu khoa học thật sự có người là đại mỹ nhân sao……”

“Kiến thức lầu trên quá hạn hẹp, lúc trước không phải trên ti vi còn đưa tin về vị nữ sĩ thiên tài Vân Xu sao, còn không phải đại mỹ nhân hả?”

“Tôi có một suy đoán lớn mật…”

…………

Lần đầu tiên Cố Diễm nói về gia đình mình, dẫn tới rating của talk show phá kỉ lục, mấy chương trình khác ai mà không đỏ mắt? Tất cả đều ngo ngoe rục rịch muốn mời anh tham gia chương trình.

Đây cũng không phải lần đầu tiên, ngay khi mọi người tưởng rằng anh sẽ từ chối tất cả thì anh lại bất ngờ đồng ý tham gia show truyền hình dành cho cha mẹ và con cái.

Pd chương trình tạp kỹ dành cho cha mẹ và con cái:!!!!

Hắn chỉ thử vận may thôi, trên thực tế Cố Diễm có con hay không mọi người đều không ai biết, không nghĩ tới hắn lại trúng thưởng?!!!

Fans và cư dân mạng đều kích động, cha mẹ và con cái à, điều này chứng tỏ Cố Diễm thật sự có con á!

Cố Diễm và người vợ siêu xinh đẹp của anh sinh ra một đứa con, có lẽ là nhan sắc nghịch thiên nhỉ?

Trong lúc nhất thời, mọi người đang thảo luận về vợ của Cố Diễm chuyển thành thảo luận về con của cố Diễm.

Vì để hưởng ứng yêu cầu của đa số cư dân mạng, tổ tiết mục còn cố ý nỗ lực để phát sóng trực tiếp. Đến lúc Cố Diễm nắm tay hai bé cưng đi ra, cư dân mạng và fan đều hóa thành gà mà gáy.

“A a a a a thật đáng yêu!!!! Sao có thể đáng yêu như vậy!”

“double kill! Tôi biết mà tôi biết mà, con của anh Cố chắc chắn siêu siêu đẹp, nhưng không ngờ tới lại là song sinh nha!”

“Tôi hít thở không thông, sao lại có bạn nhó xinh đẹp như vậy chứ!”

Đúng vậy, Cố Diễm đưa hai đứa nhỏ tới.

Vì Vân Xu có thể an tâm học tập và làm nghiên cứu, Cố Diễm vẫn luôn sử dụng các biện pháp tránh thai, nhưng dù là áo mưa cũng không thể trăm phần trăm tránh được, sau khi hai người bọn họ thường xuyên làm chuyện đó, Vân Xu vẫn không thể tránh khỏi việc trúng thưởng.

Hơn nữa trúng một lần trúng luôn một cặp song sinh, một nam một nữ, nam nữ song toàn.

Tuy rằng nửa đời trước hai người đều trải qua quá nhiều thống khổ và trắc trở, nhưng ở nửa đời sau, bọn họ đều trở nên may mắn. Đương nhiên, đối với bọn họ mà nói, việc may mắn nhất chính là có thể ở bên đối phương.

Qua tuổi 30, Cố Diễm lại càng thêm khí phách.

Anh mỉm cười với camera, dân chúng trước màn hình thiếu chút nữa lăn lộn kịch liệt.

Đồng thời khách quý tới tham gia gameshow này đều trải qua chọn lựa tỉ mỉ, bọn họ đều là nghệ sĩ hàng đầu, thậm chí còn có ông chủ công ty lớn, cơ bản đều quen biết Cố Diễm.

Nhìn thấy Cố Diễm tới, mọi người đều tươi cười hớn hở đi đến.

Một ảnh hậu tò mò nhìn, không thấy Vân Xu, hỏi: “Vợ anh sao lại không tới?”

Kỳ thật Cố Diễm chỉ là không công khai Vân Xu với công chúng, nhưng anh cũng lén lút… điên cuồng khoe khoang vợ mình, những người có giao tình với Cố Diễm, đều biết đến tồn tại sự Vân Xu, cũng từng gặp qua Vân Xu.

Đương nhiên, bọn họ sẽ không để tin tức về Vân Xu lộ ra ngoài, những người có ý tưởng như thế đều bị Cố Diễm chỉnh thê thảm.

Phần lớn thời gian Cố Diễm đều là một thương nhân giỏi và ôn hòa. Nhưng đụng đến chuyện của Vân Xu, anh chắc chắn sẽ cực kì vô lý.

Cố Diễm không hy vọng Vân Xu bị quấy rầy, cho nên mọi người đều giúp đỡ anh giấu chuyện này.

Kỳ thật Vân Xu cũng không phải người trong vòng, trong giới ai cũng không được tiết lộ người nhà là quy tắc bất thành văn, ai cũng có người nhà, đều có thể hiểu được.

Nhưng là lần này Cố Diễm đã chịu tiết lộ con ra với công chúng, sao còn giấu Vân Xu?

Cố Diễm có chút bất đắc dĩ nói: “Cô ấy tạm thời phải tham gia một buổi hội thảo.”

Lấy địa vị của anh và Vân Xu hiện tại, công khai lộ diện cũng không có chuyện gì, anh tính toán mang Vân Xu lên chương trình rải cơm chó, thể hiện quyền sở hữu một chút, để mấy thằng đàn ông cố tiếp cận Vân Xu kia hết hy vọng, nhưng kế hoạch vẫn thất bại vì vài sự thay đổi.

Nghiên cứu quan trọng nào đó của Vân Xu với cố vấn của cô cô rốt cuộc cũng thành công, hạng mục này vô cùng quan trọng, bên trên ai cũng để ý, hành động liên tiếp.

So với loại việc lớn này, tới tham gia một chương trình tạp kĩ nhỏ cũng trở thành việc không quan trọng.

Cố Diễm giải thích, mọi người đều hiểu, không nhắc lại.

Chỉ là cư dân mạng lòng tràn đầy tiếc nuối.

Bọn họ còn chưa từng thấy mặt phu nhân ảnh đế đâu.

May mắn còn có bánh bao nhỏ cho bọn họ xem.

Bánh bao nhỏ thật sự quá đẹp!!!!

Cố Diễm đưa con đến tham gia tiết mục, chủ yếu là đưa bọn nhỏ tới chơi, tiết mục này hai đứa nhỏ từng xem qua, đều rất thích, vì thế anh đã đưa chúng tới, vừa lúc cũng có thể để chúng có thêm bạn.

Tổ tiết mục không tham gia làm việc gì, toàn bộ hành trình đều sẽ thỏa mãn nhu cầu của những khách quý, toàn bộ tiết mục siêu ấm áp thuận lợi, các bạn nhỏ cũng chơi thật vui vẻ.

Nhưng vào tối buổi quay cuối, hai đứa nhỏ của Cố Diễm lén lút lấy điện thoại Cố Diễm điện thoại video với Vân Xu.

Sau đó Vân Xu thuận lợi tiếp nhận.

Qua mười năm, ngũ quan Vân Xu hoàn toàn nẩy nở, lại không còn chút ngây ngô nào, trở nên quyến rũ không gì sánh được, khí chất trên người vừa dịu dàng vừa cơ trí cực kì độc đáo.

So với dung mạo, đến cả màn hình điện thoại cũng không thể ngăn được khí chất độc đáo kia.

Khoảnh khắc cư dân mạng cùng fan hâm mộ nhìn thấy Vân Xu, cũng không nhịn được dừng hô hấp.

Quả nhiên là đại mỹ nhân mà, ảnh đế Cố không gạt người, không khoác lác!

“Mẹ, ba nhớ mẹ, siêu siêu nhớ mẹ.” Một bánh bao nói, bánh bao khác chen vào, bổ sung nói: “Nhưng mà ba ngại không muốn nói với mẹ!”

“Gì mà ngại không nói?”

Cố Diễm vừa vặn từ bên ngoài trở về, liếc mắt liền thấy được hai cái bánh bao kia đang “Làm chuyện xấu”. Hơn nữa có thể là chuyện xấu đã được lên kế hoạch trước.

Cố Diễm nheo mắt, việc này làm cho anh thoạt nhìn có chút nguy hiểm.

Đáng tiếc hai cục bánh bao này do anh nuông chiều mà lớn lên, một chút cũng không sợ anh, ngay cả mông chúng cũng không nhúc nhích, chỉ chớp chớp đôi mắt ngây thơ sáng ngời nhìn anh.

Cố Diễm đúng thật không cách nào trị hai nhóc con này, dù gì đây cũng là bé cưng của anh và Vân Xu, đối với chúng anh luôn dành cho chúng sự kiên nhẫn cùng tình yêu vô hạn.

Cố Diễm đành phải nhìn vào màn hình, sau đó phát hiện hai đứa này thế mà lại gọi cho Vân Xu.

Anh sợ quấy rầy đến Vân Xu, thời gian gần đây anh vẫn luôn không gọi Vân Xu.

Vân Xu cũng rất hiểu Cố Diễm, anh vừa nhăn mày lại Vân Xu liền biết anh đang nghĩ gì, cô giải thích: “Kết thúc rồi, ngày mai em có thể trở về.”

Cô hỏi: “Tiết mục thuận lợi không?”

“Rất thuận lợi.”

Vân Xu cười hỏi: “Muốn em lại đó không?”

Cố Diễm vừa định gật đầu, nhưng giây tiếp theo lại đưa ra quyết định khác: “Không được đi, ngày mai kết thúc rồi, chúng ta trực tiếp về nhà.”

Vân Xu nghe Cố Diễm nói như vậy, cười gật đầu: “Được.”

Màn hình trực tiếp:

“Cố Diễm anh không muốn làm người!!!!”

“Vì sao vì sao vì sao chứ? Vì sao không cho chúng ta ngắm đại mỹ nhân chứ?”

“Không phải do anh ấy ăn dấm đấy chứ?”

“Không có khả năng chứ, đến mức này sao?”

……

Cố Diễm đúng thật không vì vậy mà nổi giận, dù gì anh cũng tính toán đưa Vân Xu tới đây.

Anh đang suy xét vấn đề khác.

Anh và Vân Xu đã rất nhiều ngày không gặp mặt, có lẽ thời gian kế tiếp Vân Xu sẽ càng bận rộn hơn vì hạng mục kia, khó có được thời gian gặp nhau, chẳng lẽ còn lãng phí ở chỗ người khác?

Đương nhiên là phải về nhà thân mật một mình, đến cả việc nên đưa con đến nhà người bạn nào cũng nghĩ xong rồi.

Hai cục bánh bao đang ngồi thành hàng, tự nhiên dự cảm được điềm xấu không lý do.
 
Back
Top Bottom