Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 40: Chương 40



Không ngờ lại may mắn có được một công việc không tồi, không chỉ giải quyết khó khăn trước mắt của cô.

Mà còn thực hiện được mong muốn tiếp cận nam chính.

Tô Ý tưởng rằng vào giường thì sẽ nhanh chóng mệt mỏi mà ngủ say, không ngờ càng nằm càng tỉnh táo.

Rồi cô nghe thấy tiếng gõ cửa của hai đứa trẻ.

"Chị Tô, tối nay Noãn Noãn muốn ngủ cùng chị được không?"

Đang buồn ngủ thì gặp chiếu manh! Tô Ý nhanh chóng xuống giường và ôm Noãn Noãn vào lòng.

Quả nhiên, có Noãn Noãn bên cạnh, Tô Ý cuối cùng cũng dừng những suy nghĩ miên man, hai người nhanh chóng ngủ say.

Sáng hôm sau, Tô Ý vừa mở mắt đã thấy căn phòng xa lạ, đầy hơi thở của thập niên 80.

Xác nhận rằng mình vẫn đang ở trong quá khứ.

Cô định dậy xuống giường để làm bữa sáng, nhưng đột nhiên nhìn thấy hai đứa trẻ đã dậy từ lúc nào.

DTV

Lúc này, cả hai đều háo hức nhìn cô.

Tô Ý cười nói: “Chào buổi sáng, sao các em dậy sớm vậy! Đói rồi sao?"

Diệp Noãn Noãn cười khúc khích: “Anh trai sợ sáng dậy chị sẽ biến mất."

Tô Ý chợt hiểu, không trách được hôm qua Tiểu Vũ đưa Noãn Noãn đến.

Hóa ra hai đứa trẻ sợ cô sẽ biến mất!

Nhưng được người khác quan tâm như thế này thật sự rất tuyệt.

"Yên tâm đi, chị sẽ không đi đâu cả, chúng ta đi xem bữa sáng có gì nhé."

Ba người vừa rửa mặt xong, Tô Ý còn chưa kịp làm bữa sáng thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa từ bên ngoài.

Tô Ý nhanh chóng thay quần áo đã giặt từ đêm qua rồi ra mở cửa.

Không ngờ trước cửa là một nhóm phụ nữ, trong đó có hai, ba người rất quen thuộc, chính là những người hôm qua đã giúp cô đấu khẩu với đôi nam nữ kia, buổi tối còn giúp cô đáp trả chị Lưu.

Tô Ý vội vàng cười chào hỏi.

Mấy người thấy Tô Ý mở cửa, đều ngạc nhiên: “Cô, sao cô lại ở đây?"

Tô Ý cười gượng, nhanh chóng mời mọi người vào nhà.

Nếu muốn an tâm sống trong khu đại viện này, chắc chắn vượt qua dư luận là điều khó khăn nhất.

Mà xem ra, dư luận trong khu đại viện này lại nằm trong tay mấy chị này.

Những người được đi theo quân đội ít nhất đều có chồng làm cấp bậc từ đại đội trưởng trở lên.

Hơn nữa, từ cách họ nói chuyện hôm qua, có thể thấy họ có tiếng nói không nhỏ trong khu đại viện này.

Nghĩ đến đây, Tô Ý vội vàng mang ghế ra mời mọi người ngồi, rồi cười nói,.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 41: Chương 41



"Các chị, em đang định tìm các chị đây, chuyện hôm qua thật sự là may mà nhờ có các chị giúp đỡ."

"Chuyện là hôm qua em không ở được nhà khách, em thấy Đoàn trưởng Chu đang lo lắng tìm người chăm sóc bọn trẻ, em nghĩ mình dù sao cũng không có chỗ nào để đi, nên quyết định ở lại giúp anh ấy chăm sóc."

Mọi người nghe cô nói cô ở lại để chăm sóc bọn trẻ, liền hỏi tiếp: “Hóa ra là vậy, nhưng dù sao cô cũng không phải người trong khu đại viện, sao Đoàn trưởng Chu lại đồng ý?"

DTV

Tô Ý suy nghĩ một lúc, còn chưa kịp trả lời thì thấy Tiểu Vũ bước đến.

"Các cô, là con và Noãn Noãn đã xin chú cho chị ấy ở lại, hôm qua Noãn Noãn bị dọa sợ, cứ ôm lấy chị Tô không chịu cho chị đi, tối hôm qua cũng ngủ cùng chị Tô."

Tô Ý biết Tiểu Vũ đang giúp mình tìm lý do, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.

Có những lời, nếu cô tự nói ra thì ngược lại sẽ dễ gây ra thị phi.

Quả nhiên, mấy chị nghe xong liền đồng tình: “Chắc chắn hôm qua Noãn Noãn bị hai đứa trẻ đáng ghét đó làm hoảng sợ, vừa đánh vừa mắng rồi còn tìm đến nhà, có thể thấy bình thường sau lưng không biết đã chịu đựng bao nhiêu."

"Đúng vậy, Noãn Noãn còn nhỏ đã không có mẹ, thấy Tiểu Tô nên chắc chắn là sinh ra sự phụ thuộc."

"Đồng chí Tiểu Tô, cô hãy chăm sóc tốt bọn trẻ, hai đứa trẻ này đều là những người đáng thương."

Tô Ý gật đầu: “Các chị yên tâm, em cũng đã sống như vậy từ nhỏ, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho chúng, nhưng mà —"

Mọi người thấy trên mặt Tô Ý có vẻ khó xử, liền hỏi dồn, có chuyện gì sao.

"Các chị, thật lòng mà nói, ba mẹ em nghe tin em hủy hôn, đã nói chờ đến khi em về sẽ đánh gãy chân em, bắt em lấy một ông già đã ly hôn, em không dám về quê nhà nữa."

"Ban đầu em nghĩ nếu có thể ở lại chăm sóc bọn trẻ rồi có một chỗ để ở thì rất tốt, nhưng dù sao em cũng mới đến, lại làm mất lòng phó đại đội trưởng Tần và đồng chí Bạch, em lo rằng ở lại sẽ bị người khác nói ra nói vào."

Mọi người qua đây một lúc đã thấy được hai đứa trẻ thích Tô Ý và phụ thuộc vào cô như thế nào.

Mọi người đang lo lắng không có ai chăm sóc trẻ con, sáng nay mới hẹn nhau đến thăm, tiện thể mang bữa sáng đến..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 42: Chương 42



Bây giờ đã có người chăm sóc trẻ con, nhưng người ta vẫn chưa quyết định!

Vội vàng trấn an cô: “Cô cứ yên tâm ở lại đây, ai mà dám nói bậy thì chúng tôi sẽ dọn dẹp họ thay cô cho!"

"Đúng, cô cứ yên tâm ở lại, những chuyện còn lại giao cho chúng tôi."

Tô Ý cảm kích cảm ơn từng người.

Buổi sáng mọi người đều bận rộn, mọi người dặn dò vài câu, rồi vội vàng để lại bữa sáng và ra về.

Sau khi ăn xong bữa sáng đã chuẩn bị sẵn, thời gian vẫn còn sớm.

Tô Ý xắn tay áo lên, bắt đầu dọn dẹp, trước tiên tháo hết ga giường và vỏ chăn ra để giặt.

Chăn đệm cũng đều mang ra ngoài phơi.

Nhân lúc Tô Ý bận rộn, hai đứa trẻ cũng không rảnh rỗi, một đứa giúp quét nhà.

Một đứa cầm giẻ lau bàn ghế.

Sau khi xong việc, Tô Ý lại đun một nồi nước nóng, gội đầu cho mình và Noãn Noãn.

DTV

Hôm nay trời nắng đẹp, sau khi gội đầu xong, hai người ngồi trong sân phơi nắng.

Phơi nắng một lúc, Tô Ý cảm thấy buồn ngủ, như một con mèo nằm trên ghế xích đu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Diệp Noãn Noãn thấy vậy cũng bắt chước, nằm sát vào cô nhắm mắt nghỉ ngơi.

Một lúc sau, hai người không biết nói gì với nhau mà cười khúc khích.

Khi Chu Cận Xuyên bước vào, vừa vặn thấy được cảnh này.

Mái tóc đen như thác nước trải dài trên lưng ghế, nụ cười trên mặt hai người dưới ánh nắng trở nên rực rỡ.

Nhìn lại khắp sân, cô đã giăng dây phơi, ga giường sạch sẽ được gió thổi tung bay.

Sáng nay vừa thức dậy, Chu Cận Xuyên còn có chút do dự.

Có chút lo lắng cô gái mới chỉ hai mươi tuổi này có thể chăm sóc tốt hai đứa trẻ hay không.

Không ngờ sáng sớm cô đã làm được bao nhiêu việc như vậy, lại nhìn thấy nụ cười vui vẻ của hai đứa trẻ.

Sự do dự trong lòng Chu Cận Xuyên lập tức tan biến.

Đi cùng Chu Cận Xuyên là Tạ Tiểu Quân đang thở hổn hển khiêng bao gạo vào cửa sân.

Nhìn thấy Tô Ý, anh ta lập tức giật mình: “Đồng chí Tô, cô thực sự ở lại rồi à! Tôi còn tưởng đoàn trưởng đang đùa với tôi!"

Tô Ý cũng bị âm thanh bất ngờ làm giật mình, vội vàng ôm lấy Diệp Noãn Noãn đứng dậy.

"Đoàn trưởng Chu, đồng chí Tạ, hai anh đến rồi!"

Tô Ý vừa đứng dậy, mái tóc dài đen mượt xõa xuống sau lưng ghế..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 43: Chương 43



Chu Cận Xuyên thoáng bị hoa mắt, sau đó mới giải thích: “Ừm, tôi đến mang ít đồ cho mọi người."

Nói xong, anh cùng Tạ Tiểu Quân bắt đầu chuyển đồ vào nhà.

Tô Ý ôm Diệp Noãn Noãn đứng bên cạnh, luôn cảm thấy hai người dường như không dám nhìn mình.

Cô chợt nhớ ra mình vẫn còn để tóc xõa, trông có chút không đoan trang, vội vàng tết tóc lại rồi cũng tết cho Diệp Noãn Noãn hai b.í.m tóc nhỏ.

Diệp Noãn Noãn ngoan ngoãn ngồi trên ghế nhìn Tô Ý chải tóc cho mình: “Chị Tô, sau này khi lớn lên, tóc em cũng sẽ đen dài như chị chứ?"

Có lẽ vì từ nhỏ mà dinh dưỡng đã không đủ, tóc của Diệp Noãn Noãn vừa mỏng vừa mềm, lại hơi chẻ ngọn.

Tô Ý nhìn thấy tình trạng này mỉm cười: “Chắc chắn sẽ như vậy, Noãn Noãn ăn uống đầy đủ, sau này tóc sẽ càng đen càng mượt hơn."

Diệp Noãn Noãn ngoan ngoãn gật đầu, cười đồng ý.

Nhìn cảnh tượng ấm áp giữa hai người trong sân, Tạ Tiểu Quân không khỏi thì thầm với Chu Cận Xuyên: “Đoàn trưởng, đồng chí Tô giỏi quá, mới đó mà đã làm thân được với Noãn Noãn, trông thật giống mẹ con đấy."

Chu Cận Xuyên mỉm cười: “Đúng là có hơi giống, nhưng Noãn Noãn nhất định muốn gọi cô ấy là chị."

Nói xong, Chu Cận Xuyên bước đến.

DTV

Tô Ý thấy người đến, vội kéo Diệp Noãn Noãn đứng dậy: “Đoàn trưởng Chu, có phải ngày mai các anh sẽ xuất phát không?"

Chu Cận Xuyên nhẹ nhàng gật đầu, rồi lấy từ túi ra một xấp tiền đưa cho cô: “Đúng vậy, nhưng nhiều nhất ba đến năm ngày sẽ về.

Đây là một trăm đồng, cô cứ cầm lấy, nhà thiếu gì thì đi mua."

Tô Ý giật mình: “Một trăm đồng? Đưa nhiều thế, anh không sợ tôi bỏ chạy sao?"

Chu Cận Xuyên cười khẩy: “Cô không có thư giới thiệu, chạy đi đâu?"

Tô Ý cũng ngượng ngùng cười: “Được, vậy tôi nhận tạm."

Nói xong, cô chợt nhớ đến một chuyện: “Đoàn trưởng Chu, sáng nay khi dọn đồ, tôi thấy trong phòng làm việc của anh có một hộp trà đã hết hạn, anh còn cần không?"

Chu Cận Xuyên ngừng lại một lúc, dường như có chút ấn tượng: “Không cần nữa, cô xử lý đi."

"Được!"

Tô Ý đã lên kế hoạch nấu trứng trà, chỉ chờ anh nói câu này.

Sau khi hỏi xong một chuyện, Tô Ý tiếp tục xin phép chuyện thứ hai: “Đoàn trưởng Chu, còn một việc nữa, cái sân này để trống rất lãng phí, nếu anh không có dự định gì, tôi có thể trồng chút gì đó không?".
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 44: Chương 44



Chu Cận Xuyên ngẩn người, chỉ nghĩ cô gái trẻ thích hoa cỏ, liền đồng ý.

"Không dùng, cô cứ tự nhiên."

"Tốt quá! Vậy anh có ở lại ăn trưa không?"

Chu Cận Xuyên ban đầu chỉ định để đồ lại, đưa tiền cho cô rồi chuẩn bị về văn phòng làm việc tiếp.

Dù sao hai người bọn họ cũng mất cả buổi sáng để mua sắm nhiều thứ.

Tuy nhiên, lời nói đến miệng, anh lại đồng ý một cách khó hiểu: “Cũng được!"

Dù sao ăn một bữa cũng không tốn thời gian.

Về văn phòng cũng phải đến nhà ăn ăn cơm.

Bên Tạ Tiểu Quân đang hỏi Diệp Tiểu Vũ về chuyện xảy ra tối qua.

Nghe Diệp Tiểu Vũ kể về bữa ăn tối hôm qua của mấy người, anh ta đang nghi ngờ liệu cậu bé có đang nói quá không.

Nghe đoàn trưởng Chu sẽ ở lại ăn cơm, anh ta liền phấn khởi hùa theo: “Vậy trưa nay phải thử tay nghề nấu nướng của đồng chí Tô rồi."

Tô Ý mỉm cười: “Đồng chí Tạ thích ăn món gì?"

Tạ Tiểu Quân cười toe toét: “Tôi thích ăn cay, không có cay không vui!"

Tô Ý vui vẻ gật đầu: “Không vấn đề gì! Biết đào đất không?"

Tạ Tiểu Quân ngớ người, nụ cười dần dần đông cứng lại.

Anh ta còn nghĩ mình nghe nhầm: “Đào đất?"

Tô Ý hướng mắt về Diệp Tiểu Vũ, cậu bé liền nhanh chóng mượn một cái cuốc từ nhà hàng xóm.

"Chú Tạ, chị Tô nói chúng ta không nuôi người nhàn rỗi, mỗi người đều phải đóng góp một phần công sức cho tập thể.”

“Sáng nay cháu và Noãn Noãn đã cùng chị Tô dọn dẹp vệ sinh, lát nữa chúng cháu sẽ cùng chị Tô nấu ăn."

Tạ Tiểu Quân giật giật khóe miệng, quay sang nhìn khu đất rộng mà Tô Ý chỉ định.

Anh ta tới đây để đào đất sao?

Tạ Tiểu Quân tủi thân nhìn sang Chu Cận Xuyên, hy vọng anh sẽ giúp mình nói vài câu.

Nhưng không ngờ Chu Cận Xuyên lại xoắn tay áo: “Tôi sẽ cùng cậu làm, làm xong rồi ăn cơm!"

Tô Ý vào nhà xem xét đồ đạc mà hai người vừa mang đến.

Một bao bột mì cao cấp, một bao gạo, cùng mỡ lợn để làm dầu.

Ngoài ra còn có thịt nạc và một con gà đã làm sạch lông.

Thịt gà vẫn còn ấm, rõ ràng là vừa g.i.ế.c sáng nay.

Còn lại là một vài loại rau thường thấy.

DTV

Tô Ý nhìn đống đồ này, không khỏi cảm thán.

Chu Cận Xuyên quả là hào phóng, đã cho tiền ăn, lại còn mua nhiều đồ như vậy.

Xem ra anh thật sự quan t@m đến hai đứa trẻ..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 45: Chương 45



Cũng thấy rõ trước đây chị Lưu tham lam đến thế nào! Có điều kiện thế này mà còn nuôi hai đứa bé gầy nhom.

Tối qua, Tô Ý đã phát hiện Chu Cận Xuyên và Diệp Tiểu Vũ đều không thể thiếu thịt, liền quyết định chặt nửa con gà để nấu cùng khoai tây.

Phần còn lại sẽ làm món gà xào ớt, đáp ứng yêu cầu của Tạ Tiểu Quân.

Còn thịt heo, hôm nay không dùng, tránh để "ông chủ Chu" cho rằng cô không biết tiết kiệm.

DTV

Tô Ý lấy một miếng đậu hũ, định chiên sơ rồi hầm nhỏ lửa, đến lúc đó rắc ít lá tỏi non lên sẽ rất thơm ngon.

Ngoài ra, cô cắt nhỏ hẹ, đập hai quả trứng vào chảo chiên vàng.

Với hai quả trứng có thể chiên một đĩa lớn.

Còn canh thì sẽ dùng đậu hũ và các phần thừa còn lại để nấu canh chua cay, đến lúc ăn thì cho một quả trứng vào khuấy đều, rồi rắc ít lá tỏi non thái nhỏ lên.

Khi đồ ăn đã sẵn sàng, Tô Ý liền bảo Diệp Tiểu Vũ lấy nước cho hai lao động trong sân rửa tay ăn cơm.

Tạ Tiểu Quân thở hồng hộc, nghe nói có thể ăn cơm rồi, lập tức vứt cuốc xuống.

"Đoàn trưởng! Đã xong gần hết rồi, chúng ta đi ăn cơm trước đã!"

Anh ta chỉ dựa vào mùi thơm từ trong nhà mà cố gắng hoàn thành công việc.

Chu Cận Xuyên bất đắc dĩ nhìn anh ta: “Cậu qua trước đi, tôi xới đất thêm một chút rồi tới."

Tô Ý mang đồ ăn ra, vừa hay gặp Tạ Tiểu Quân.

Thấy anh ta mồ hôi nhễ nhại, cô ngượng ngùng nói: “Đồng chí Tạ, vất vả cho anh rồi! Mau rửa tay ăn cơm đi!"

Nói xong, cô nhìn vào sân.

Thấy Chu Cận Xuyên vẫn đang cẩn thận chỉnh sửa đất, làm việc rất tỉ mỉ, hơn nữa người anh sạch sẽ không giống Tạ Tiểu Quân lấm lem.

"Đoàn trưởng Chu từng đi làm thanh niên trí thức ở nông thôn sao?"

Tạ Tiểu Quân rửa mặt: “Chưa từng nghe đến."

Tô Ý mỉm cười, vội vàng đi lấy cơm.

Trước khi ăn, Tạ Tiểu Quân âm thầm thề rằng sẽ không bao giờ ở lại đây ăn cơm nữa, một bữa cơm phải làm nhiều việc như vậy, thật không đáng!

Nhưng sau khi ăn xong: “Đồng chí Tô, lần sau có việc gì, cứ gọi điện thoại cho tôi!"

Sau bữa ăn, Chu Cận Xuyên và Tạ Tiểu Quân đều vội vàng trở về chuẩn bị cho nhiệm vụ ngày mai.

Trước khi rời đi, Tô Ý đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhắc nhở: “Đoàn trưởng Chu, sáng mai trước khi các anh xuất phát, ghé qua chỗ tôi một chút nhé!".
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 46: Chương 46



Chu Cận Xuyên ngạc nhiên trong chốc lát, rồi nghe cô tiếp tục nói: “Tôi sẽ làm chút đồ ăn để các anh mang theo."

Chu Cận Xuyên hiểu ra, định nói là không cần.

Nhưng Tạ Tiểu Quân đã nhanh chóng đáp lời trước: “Cảm ơn đồng chí Tô!"

Chu Cận Xuyên cười bất lực, những thứ được gửi đến hôm nay vốn là để ba người ăn trong mấy ngày tới.

Nhưng cuối cùng lại bị anh và Tạ Tiểu Quân ăn, còn mang đi mất rồi.

May mà tiền đã đủ, nhìn vẻ bề ngoài cô cũng khá nhanh nhẹn, thiếu gì chắc cũng sẽ đi mua.

Nghĩ vậy, Chu Cận Xuyên yên tâm rời đi.



Ở phía bên kia, Tần Vân Phong vì chuyện bị ghi kỷ luật mà trằn trọc suốt đêm không ngủ được.

Khó khăn lắm mới từ một binh lính bình thường lên được chức, từ trung đội trưởng leo lên tới phó đội trưởng.

Vốn định lấy lòng Bạch Nhược Lâm, dựa vào gia đình cô ta và mối quan hệ với chính ủy Vương để lần này được thăng chức thành Đại đội trưởng chính thức.

Không ngờ lại gặp chuyện này ngay lúc quan trọng, giờ việc thăng chức không còn hy vọng.

Ban đầu còn ôm tâm lý nghĩ viết kiểm điểm xong là có thể qua chuyện.

Đợi sau này trời yên biển lặng rồi sẽ tính tiếp.

Ai ngờ, hôm qua chính ủy Vương vừa nói xong không lâu, lại đột nhiên xuất hiện lệnh ghi kỷ luật và thông báo phê bình.

Trời vừa sáng, Tần Vân Phong chạy đến dưới ký túc xá của Bạch Nhược Lâm, muốn hỏi cô ta xem có cách nào xoay chuyển tình thế không.

DTV

Đợi dưới lầu hồi lâu, mãi mới thấy Bạch Nhược Lâm xuống.

Thấy mắt cô ta cũng quầng thâm, mặt còn đầy tức giận.

"Nhược Lâm, đêm qua em cũng không ngủ được sao?"

Bạch Nhược Lâm hừ lạnh: “Làm sao em ngủ được? Rõ ràng không phải chuyện của em, giờ lại phải viết kiểm điểm vì anh! Thông báo phê bình, ghi kỷ luật!"

"Tần Vân Phong, không phải anh nói là Tô Ý rất dễ xử lý sao? Sao cô ta không hề quan tâm đến tiền đồ của anh?"

Tần Vân Phong thu mắt: “Có lẽ cô ta tức giận, lại thêm nhiều người ủng hộ nên bị kích động.

Em yên tâm, hôm nay anh nhất định sẽ lấy lại thư hủy hôn."

Nhắc đến thư hủy hôn, Bạch Nhược Lâm cũng lo lắng: “Đúng, hôm nay dù thế nào cũng phải lấy lại, kẻo đêm dài lắm mộng.

Tối qua chính ủy Vương cũng gọi điện nhắc nhở em việc này rồi."

"Nếu lấy lại được, chuyện thăng chức của anh sau này còn có thể có hy vọng.

Không thì vẫn để lại mối họa.".
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 47: Chương 47



Tần Vân Phong gật đầu: “Anh sẽ đi tìm cô ta ngay bây giờ.

Em yên tâm! Qua một đêm, giờ chắc cô ta cũng hối hận rồi!"

Nói xong, Tần Vân Phong định đạp xe đi.

Bạch Nhược Lâm vội gọi lại: “Anh định tìm ở đâu?"

Tần Vân Phong ngẩn ra: “Đi tìm ở nhà khách thị trấn."

Bạch Nhược Lâm mím môi: “Anh nên tìm ở cổng hoặc ven đường xem.

Không có thư giới thiệu, cô ta chắc chắn không ở được nhà khách."

Tần Vân Phong không tin quay đầu nhìn Bạch Nhược Lâm.

Thấy cô ta tự tin, anh ta mới phản ứng kịp.

Hóa ra cô ta đã biết Tô Ý không ở được nhà khách nên mới dặn anh ta không ra ngoài nếu Tô Ý liên lạc, cũng không cho phép anh ta được ra ngoài.

Anh ta vốn nghĩ Bạch Nhược Lâm luôn kiêu ngạo, không ngờ cũng biết dùng mưu kế sao?

Bạch Nhược Lâm cắn môi: “Anh Tần, anh không trách em chứ? Hôm qua em thật sự tức giận quá."

DTV

Tần Vân Phong hạ mắt, thôi, cô ta cũng vì quá quan tâm đến mình.

Phụ nữ có chút ghen tuông cũng là bình thường.

"Em đừng nghĩ lung tung, đúng là phải cho cô ta nếm chút khổ sở, sao anh có thể trách em được cơ chứ?"

"Nhược Lâm, em giúp anh trả trước số tiền 60 đồng nợ chính ủy Vương được không? Sau này anh có sẽ trả ngay cho em, cả tiền hôm qua em bỏ ra nữa, anh sẽ không để em phải trả số tiền đó."

Bạch Nhược Lâm mím môi, đành gật đầu: “Được, em biết rồi, anh mau đi lấy lại đồ đi!"

Nhìn Tần Vân Phong vội vàng đạp xe đi tìm Tô Ý, lòng Bạch Nhược Lâm cảm giác rất khó chịu.

Nhưng nghĩ đến hôm qua tận mắt nhìn thấy cô ra khỏi cổng, chắc chắn phải ở ngoài một đêm, lòng cô ta lại trào lên niềm vui.

Tần Vân Phong đạp xe đến cổng, tìm kỹ hai bên đường nhưng không thấy người đâu.

Đến nhà khách thị trấn hỏi thăm, biết được ngày hôm qua cô không ở đó.

Tìm khắp thị trấn không thấy, quay về hỏi bảo vệ cũng không được gì, anh ta đành xị mặt quay lại.

Bạch Nhược Lâm nghe không tìm thấy người, giọng cao lên hai phần: “Sao có thể không thấy? Chẳng lẽ cô ta đã về rồi?"

Tần Vân Phong lắc đầu: “Không thể nào, không có thư giới thiệu không mua được vé tàu.

Giờ anh chỉ lo cô ta có gặp chuyện gì không?"

Bạch Nhược Lâm bị sự lo lắng trên mặt anh ta làm nhói lòng: “Anh Tần, có phải anh quan tâm đến cô ta không?".
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 48: Chương 48



Tần Vân Phong vội trấn an, lên tiếng giải thích: “Làm sao có thể? Anh lo lắng thư hủy hôn trên người cô ta bị kẻ xấu lấy mất, em đừng nghĩ nhiều."

"Thế thì tốt, tìm cả buổi sáng nên chắc anh cũng đói rồi, mình vào căng tin ăn cơm đã, rồi tìm tiếp."

"Ừ, nhưng hôm qua anh đưa hết tiền của mình cho cô ta rồi, giờ không có tiền ăn."

"..."

Tô Ý - người mà hai người tìm cả buổi sáng không thấy, giờ đang bận rộn làm trứng trà.

DTV

Phòng làm việc của Chu Cận Xuyên còn ít trà Long Tỉnh thượng hạng, nhưng tiếc là để lâu quá, vừa mở ra đã nghe mùi hôi.

Rõ ràng là bình thường anh chẳng để tâm, lãng phí đồ tốt.

Tô Ý ngâm trà trong nước rửa sạch rồi phơi khô.

Dùng để nấu trứng trà là tuyệt vời.

Đầu tiên luộc trứng khoảng mười phút, rồi rửa sạch, đập vỡ vỏ, sau đó cho trà và gia vị vào nấu thêm mười phút nữa.

Khi Tô Ý nấu trứng trà, hai đứa trẻ đứng xung quanh nhìn.

Có lẽ vì bình thường quá chán, trong nhà có người mới làm gì chúng cũng thấy mới lạ.

"Chị Tô, sao trứng này lại có mùi thịt kho?"

Tô Ý cười, gắp hai quả trứng ra: “Nếm thử đi."

Hai đứa trẻ thường không được ăn trứng luộc, nói chi trứng trà!

Cắn một miếng, cả hai mắt sáng lên: “Ngon quá, chị Tô, hóa ra trứng cũng có thể thơm thế này."

Thấy hai đứa ăn ngon lành, ăn vài miếng đã hết.

Tô Ý lại bóc thêm hai quả đưa cho chúng: “Không nên ăn nhiều quá, dễ đầy bụng khó tiêu.

Nhưng đừng lo, sau này ngày nào hai đứa cũng có trứng ăn, đến khi nào chán không muốn ăn nữa thì thôi."

Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn nhìn nhau cười.

Trứng ngon thế này, sao có thể có ngày ăn chán được cơ chứ?

Hai đứa trẻ ăn xong, Tô Ý cũng thử một miếng, cảm thấy mùi vị cũng khá ngon.

Cô đựng một ít trong bát, định mang qua cho ba chị đã mang cơm sáng tới để họ thử.

Coi như là lời cảm ơn, tiện thể xây dựng mối quan hệ tốt với họ.

Sau khi chuẩn bị xong trứng luộc, Tô Ý liền bảo Diệp Tiểu Vũ cầm cuốc, đi đến nhà chị Diêu gần nhất.

Chồng của chị Diêu là đại đội trưởng trong quân đội.

Khi ba người gõ cửa vào sân, phát hiện chị Trịnh cũng đang ở đó.

Hai người đang đạp máy khâu trong sân, bàn chuyện may quần áo, nói cười rất vui vẻ.

Thấy Tô Ý đến, hai người vội mời vào sân..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 49: Chương 49



Tô Ý cũng cười chào hỏi: “Chị Diêu, em mang cuốc đến cho chị! Không ngờ chị Trịnh cũng ở đây, vừa hay em mới nấu trứng luộc, mang qua cho hai chị thử xem."

Chị Diêu cười nói: “Chúng tôi lớn hơn cô mười mấy tuổi, gọi là chị có chút không hợp lắm!"

Tô Ý mỉm cười: “Thật vậy sao? Em còn cứ tưởng các chị cũng chỉ hơn hai mươi tuổi thôi! Thấy các chị còn trẻ thế này, gọi cô thì em không thể nào nói ra được."

Hai người thấy Tô Ý miệng lưỡi ngọt ngào, cũng cười không ngớt.

Chị Trịnh đứng dậy nhận lấy trứng luộc: “Từ trưa nay chúng tôi đã ngửi thấy mùi thơm từ sân nhà cô bay qua, không ngờ cô còn trẻ mà nấu ăn lại giỏi như vậy!"

Nói rồi, hai người không khách sáo mà bóc một quả trứng luộc ra thử.

"Ừm, ngon quá! Thơm ghê!"

"Đúng là ngon thật, sau này Tiểu Vũ và Noãn Noãn có lộc ăn rồi!"

Tô Ý tranh thủ nhìn quần áo trên máy khâu: “Không ngờ tay nghề của chị Trịnh lại tốt thế này, em thấy còn đẹp hơn quần áo may sẵn ngoài tiệm, nhìn cái viền cổ này thật là tinh xảo."

Chị Trịnh được khen, có chút ngại ngùng: “Ở trong đại viện cũng không có việc gì, rảnh rỗi thì thích mày mò cái này, cái áo này là tôi làm giúp chị Diêu."

Chị Diêu chợt nhớ ra: “Đồng chí Tô, cô nói hành lý của cô bị mất rồi đúng không? Vậy chẳng phải là chỉ có mỗi bộ quần áo trên người sao?"

Tô Ý vâng một tiếng: “Đúng thế, hôm nay ở nhà giặt giũ, phơi phóng nên không ra ngoài được, em định ngày mai ra ngoài xem có ai bán quần áo may sẵn không."

Chị Trịnh nghe vậy liền vội khuyên: “Chỗ chúng ta ở xa, quần áo may sẵn vừa đắt vừa xấu, không bằng cô mua ít vải về đây, tôi giúp cô may."

"Thật sao?" Tô Ý bỗng nhiên cảm động: “Chị Trịnh, em vui quá không biết nói gì hơn, lần sau em mời chị đến nhà ăn cơm nhé?"

Chị Trịnh ngoài miệng thì nói không cần khách sáo, nhưng lại có chút động lòng muốn thử tay nghề của cô nên đã đồng ý.

Chị Diêu cũng được mời, cảm thấy hơi ngại.

Liền hỏi cô có thiếu gì không: “Đúng rồi, tôi thấy buổi trưa cô mượn cuốc, là định xới đất sao?"

Tô Ý vội giải thích: “Em thấy trong sân còn nhiều đất trống không dùng đến, nên định xới lên trồng ít rau, sau này khỏi phải mua rau, vừa tiết kiệm, lại tiện lợi hơn."
 
Back
Top Bottom