Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 450: Chương 450



Một chuyện này xác định bằng chuyện thỉnh thoảng bọn họ sẽ liếc nhìn cửa vào vườn hoa, cùng với trong vườn hoa không có một bóng người nào.

Hình như bọn họ đang canh giữ cái gì đó, hơn nữa từ chối cho bất kỳ người nào đi vào.

Đáng giá nhắc đến chính là, khác với bảo vệ khác, trên tay bọn họ đều cầm gậy cảnh sát, nhưng gậy cảnh sát này hình như không giống bình thường, phía trên mơ hồ tản ra khí màu đen, làm cho người ta có một loại cảm giác xấu.

Cô thử thăm dò đi đến, quả nhiên bị một bảo vệ trong đó ngăn cản. Đối phương nói cho cô biết: "Theo phòng quản lý tài sản, có tin tức đáng tin, hôm nay vườn hoa sẽ bùng nổ ô nhiễm. Cô đi chỗ khác đi, hôm nay không cần đến vườn hoa."

Đây cũng là chính hắn ta cho rằng Tô Dung là dân địa phương, nếu không sẽ không giải thích nhiều như vậy.

Dĩ nhiên Tô Dung sẽ không giải thích hiểu lầm này, cô cố ý nhìn về phía gậy cảnh sát của hắn ta, nói: "Là vì phòng ngừa những người đến từ bên ngoài sao?"

"Không chỉ như vậy." Trái lại bảo vệ cũng không sợ dân địa phương như Tô Dung sẽ đến quấy rầy. Dù sao dân địa phương có thể bình an lớn lên ở chỗ này, quy tắc đầu tiên cần nhớ chính là không được xen vào chuyện của người khác.

Nhưng hắn ta cũng chỉ nói một câu "không chỉ như vậy" sau đó cũng không nói gì nữa, bộ dạng giữ kín như bưng, tỏ ý Tô Dung nhanh chóng rời đi.

Tô Dung không tiếp tục dây dưa, thành thật rời đi, sau đó vừa xoay người núp ở một chỗ gần đó, tâm sự nặng nề.

Lời của bảo vệ kia là cây gậy cảnh sát không chỉ dùng để đề phòng người bên ngoài đến, nếu hắn ta dám nói với mình như vậy, vậy cây gậy cảnh sát kia có lẽ không dùng để phòng ngừa dân địa phương, vậy còn có thể đề phòng cái gì nữa?

Chỉ có thể là quỷ quái.

Vốn dĩ Tô Dung muốn trực tiếp dùng thánh giá chữ thập biến thành quỷ quái xông vào, nhưng bây giờ xem ra kế hoạch này chỉ có thể dừng lại.

Vốn dĩ cho rằng bảo vệ là người của quỷ quái, nhưng bây giờ xem ra, sợ rằng không phải như vậy.

Tô Dung rất rõ ràng phòng quản lý tài sản dùng cái gì thuyết phục phòng bảo vệ, giống như đám người Tiểu Dương nói, đây là một thí nghiệm vĩ đại. Nếu như Tô Dung đoán không nhầm, thí nghiệm này có thể để cho người địa phương của thế giới quái đàm di chuyến đến thế giới hiện thực.

Nguyên nhân phòng quản lý tài sản phục vụ cho quỷ quái là bởi vì bị người hạn chế, quỷ quái có thể bảo vệ bọn họ, cho nên bọn họ chỉ có thể phục vụ cho đối phương. Nhưng nếu như có lợi ích cao hơn, tất nhiên bọn họ sẽ không ngại đổi nơi nhằm vào, nả một phát s.ú.n.g về phía ông chủ của mình.

Thật ra theo lý thuyết, loại chuyện vì dân tạo phúc này, Tô Dung không nên ngăn cản, nhưng 'Sở nghiên cứu số 3' lấy điều tra viên làm vật thí nghiệm tiến hành loại thí nghiệm này.

Nếu như vì vậy hủy diệt hy vọng của thế giới quái đàm, không khỏi có chút không có nhân tính.

Cô cũng không phải là thánh mẫu, cũng không có khả năng vì vậy mà buông tha cho chuyện thông quan, giúp bọn họ làm thí nghiệm. Nhưng nếu quả thật có ý nghĩa phi phàm, vậy Tô Dung có thể buông tha chuyện tiêu diệt nguồn ô nhiễm.

Nhưng vấn đề ở chỗ, sự thật thật sự là như vậy sao?

Có thể hiểu được chuyện 'Sở nghiên cứu số 3' đưa máy kia vào trong trung tâm vườn hoa, một khi quái đàm quy tắc bắt đầu, thì không có người ngoài nào đi vào cửa. Đặt máy móc ở chỗ đó, cũng không cần trực tiếp đối mặt với uy h.i.ế.p của "nó" và ‘Chìa khóa cứu đời’. Mà khu vườn hoa chính là nơi an toàn nhất trong quái đàm quy tắc này, cho nên bọn họ lựa chọn đặt máy móc ở chỗ đó.

Điều tra viên có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm thật sự rất ít, ở trong quái đàm quy tắc này, phòng quản lý tài sản càng cần phòng bị quỷ quái hơn.

Vào ngày thứ ba bọn họ mới phái bảo vệ đến chỗ này, đoán chừng là sợ hôm nay năng lực của quỷ quái tăng cường rất nhiều, có thể gây loạn khắp nơi, có đầy đủ năng lực có thể xông vào trung tâm của vườn hoa.

Nhưng phòng quản lý tài sản vẫn không quan tâm đến một ít thứ, đó chính là người ô nhiễm và điều tra viên.

Bọn họ chỉ suy nghĩ đến quỷ quái trong quái đàm có thể tiếp nhận chỉ thị của "nó", lúc thực lực đầy đủ sẽ đi vào trong trung tâm vườn hoa hủy diệt đạo cụ, nhưng lại không nghĩ rằng người ô nhiễm ở bên trong tiểu khu cũng có thể làm được chuyện này.

Người ô nhiễm đã bị ô nhiễm hoàn toàn, chắc sẽ không sợ sự ô nhiễm ở vườn hoa. Nếu như bọn họ muốn, hoàn toàn có thể thừa dịp hai ngày trước đi vào trung tâm vườn hoa nhìn thử một cái.

Hơn nữa nếu như cái máy kia là nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc, mục đích quỷ quái và điều tra viên đều sẽ giống nhau, đều muốn tiêu diệt cái máy kia. Đã như vậy, sao quỷ quái và điều tra viên không hợp tác chứ? No bụng nhất thời chỉ là chuyện nhỏ thôi, hoàn thành mệnh lệnh của "nó" mới là quan trọng.

Nhưng không có, quỷ quái và người ô nhiễm đều không có bất kỳ hành động nào.

Điều này nói rõ cái gì? Vậy chỉ có thể "nó" hoàn toàn không lo lắng thí nghiệm này sẽ hủy diệt thế giới quái đàm mà một tay "nó" thiết lập. Nói cách khác lần thí nghiệm này tất nhiên chỉ có kết quả thất bại mà thôi.

Mà đám bảo vệ canh giữ nghiêm ngặt ở chỗ này, chắc cũng chỉ uống công vô ích. Bởi vì những quỷ quái kia hoàn toàn không định tấn công ở chỗ này. Mà chờ quái đàm quy tắc kết thúc, sợ rằng những bảo vệ này sẽ không chiếm được chỗ tốt gì.

Tóm lại chính là, tiêu diệt nguồn ô nhiễm cũng không làm tổn hại bất kỳ chuyện gì, còn có thể cứu người, còn có thể để cho cô nhận được khen thưởng, tại sao không làm chứ?
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 451: Chương 451



Huống chi nơi này chỉ là một quái đàm quy tắc, rất có thể mỗi lần quái đàm quy tắc "Tiểu khu Vui Vẻ" mở ra đều là như vậy, mà không chỉ có đặc biệt lần này.

Như vậy hiện tại vấn đề lại đến --- Cô làm cách nào thông qua phòng tuyến của bảo vệ, đi vào tiêu diệt nguồn ô nhiễm đây?

Đang lúc Tô Dung suy nghĩ, đột nhiên có một người đi đến. Cô ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy điều tra viên đi ngang qua ngày hôm qua.

Đối phương duy trì khoảng cách nhất định với cô, hỏi: "Cô là điều tra viên tinh anh?"

Không đợi Tô Dung hỏi tại sao lại hỏi như vậy, anh ta đã tự mình giải thích: "Nếu như không phải là điều tra viên tinh anh, sẽ không vào lúc này cảm thấy hứng thú với vườn hoa kia."

Đúng là như vậy, so sánh với điều tra viên bình thường, điều tra viên tinh anh tiêu diệt qua nguồn ô nhiễm thường có tinh thần mạo hiểm thăm dò hơn, cũng có năng lực vào trong trong trung tâm nguy hiểm của quái đàm quy tắc hơn.

Cái quái đàm quy tắc này sắp ra một bữa tiệc tiêu diệt toàn bộ điều tra viên, chắc mọi người cũng đã thông qua các cách để thăm dò được rõ ràng. Thời gian này còn rảnh rỗi chú ý đến thay đổi của vườn hoa, vậy phần lớn cũng chỉ có điều tra viên tinh anh mà thôi.

Tô Dung không trả lời câu hỏi của anh ta, mà là hỏi ngược lại: "Anh là điều tra viên tinh anh?"

"Xem ra chúng ta đều là như vậy." Người đàn ông kia nhún vai nói: "Chỗ này tôi đi không được, chẳng qua nếu như cô đã nghĩ được cách, cần tôi giúp đỡ có thể nói với tôi. Tôi cũng muốn được thông báo toàn cầu."

Nhìn mấy bảo vệ cầm gậy cảnh sát tuần tra kia, anh ta cũng biết mình khẳng định không qua được. Đối phương đều là người được huấn luyện nghiêm chỉnh, không thể nào bị một kế điệu hổ ly sơn lừa gạt.

Nếu cứng đối cứng, dưới tình huống chưa xác định được tác dụng của gậy cảnh sát, dù sao anh ta cũng không muốn tìm đường chết.

Huống chi dù cho đột phá được phòng tuyến bảo vệ này, trung tâm vươn hòa cũng không phải dễ dàng đi vào như vậy. Đi vào sẽ bùng nổ ô nhiễm, chuyện này anh ta cũng đoán được.

Tô Dung không trả lời, đúng là cô có phương pháp tiến vào trung tâm vườn hoa, nhưng chỉ có hai người bọn họ, không tạo ra sóng to gió lớn gì.

Lúc cô đang suy nghĩ, từ xa đột nhiên có một người có hình dạng kỳ lạ chạy đến. Nhìn cẩn thận lại, người này chính là đầu nấm.

Sở dĩ nói cậu ta có "hình dạng kỳ lạ" bởi vì bây giờ đầu nấm đã không còn là hình người hoàn toàn nữa. Sau lưng của cậu ta mọc ra gai xương bén nhọn vô cùng nhiều, làm cho lúc cậu ta chạy trên đường, luôn phải khom lưng.

Nếu như không phải là Tô Dung quen biết cậu ta, hơn nữa người này cũng không lộ ra trạng thái giống với người ô nhiễm, cô chỉ sợ cũng phải co cẳng bỏ chạy.

Mà người đàn ông bên cạnh cô thì bị bộ dạng này của đầu nấm dọa sợ hết hồn, chỉ là nhìn Tô Dung đứng đó, cho nên cũng yên lặng theo dõi kỳ biến.

Đầu nấm chạy một đường đến đây, thấy Tô Dung không có bỏ chạy giống như những người khác khi nhìn thấy mình, hơi thở phào nhẹ nhõm, cả người cũng đã bình tĩnh không ít: "Cổ Minh, cô nhanh cứu tôi đi, tôi thật sự không biết bây giờ nên làm thế nào!"

"Cậu bị sao?" Tô Dung biết còn hỏi, đương nhiên cô biết sở dĩ đầu nấm lo lắng như vậy, là bởi vì tình huống của bản thân đã trở nên ác liệt.

Nhưng có một ít thời điểm nên giả ngốc một chút mới là lựa chọn sáng suốt, cô cần để đối phương tự tỉnh táo lại, để cho cậu ta ý thức được mình không có nhiệt tình gì đối với chuyện giúp đỡ, cũng không có nghĩa vụ này.

Nếu như cô lộ ra vẻ lo lắng nhiệt tình với đối phương, vậy tương đương với việc chuyện này sẽ đổ lên người của cô. Như lúc nãy đã nói cô không có nghĩa vụ này, người thông minh chưa bao giờ tự tìm phiền phức cho mình.

Quả nhiên, sau khi nghe được cô biết còn hỏi, đầu nấm há miệng muốn nói gì đó, đột nhiên yên lặng trong chốc lát rồi nói: "... Cô cũng nhìn thấy rồi đó, bây giờ tình huống của tôi đã trở nên nguy hiểm, ngày càng có khát vọng mãnh liệt đối với thịt người! Tôi sợ mình không chống đỡ được đến ngày mai."

"Cậu uống thuốc chưa?" Thấy đối phương đã hiểu ý mình, lúc này Tô Dung mới hỏi tiếp. Cô cần chắc chắn tình huống nguy hiểm của đầu nấm có phải do viên thuốc con nhộng số 2 mang đến hay không.

Làm cho người ta bất ngờ là, đầu nấm lắc đầu một cái: "Chưa uống, thuốc hôm nay phát giống với ngày hôm qua, đều có vấn đề."

"Hả? Tại sao cậu biết được?" Người đàn ông bên cạnh tò mò hỏi.

Dưới sự gật đầu tỏ ý của Tô Dung, đầu nấm mới đáp: "Thuộc tính đặc biệt được thêm vào, cảm giác nâng cao."

Thì ra là như vậy, đây là lần đầu tiên Tô Dung gặp được điều tra viên kiểu này, dù sao những chuyện trong diễn đàn viết chỉ là một mặt thôi, hiếm thấy gặp một người, cô không nhịn được tò mò hỏi: "Loại đề cao cảm giác này có thể để cho cậu cảm nhận được trình độ nguy hiểm của một vật sao?"

"Cũng không hẳn là như vậy." Bởi vì còn mong đợi cô giúp đỡ, đầu nấm cố gắng trả lời: "Vận may của tôi tương đối khá, tăng thêm hai lần đề cao cảm giác. Một lần là có thể cảm ứng được nguy hiểm đến, nhưng phạm vi rất lớn, tác dụng không lớn. Lần thứ hai, cũng chỉ là trình độ bây giờ tôi đạt được, có thể cảm nhận được nguồn nguy hiểm cụ thể."

Khó trách người này có suy nghĩ giả heo ăn thịt hồ, quả nhiên là có điều kiện ăn gian.

Người đàn ông thở dài: "Đây chẳng phải là vô địch sao?"

Có thể cảm nhận được nguồn nguy hiểm cụ thể, cũng quá mạnh mẽ!

Đầu nấm cười khổ một tiếng: "Nếu thật sự vô địch, tôi sẽ sẽ không rơi vào tình huống ngày hôm nay. Lấy một ví dụ đi, mỗi lần trở lại dưới lầu, tôi có thể cảm nhận được ở cầu thang bộ và thang máy đều có tín hiệu nguy hiểm truyền đến. Nhưng tôi phải về nhà, dù sao cũng phải chọn một cái đúng không?"
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 452: Chương 452



Đúng vậy, khắp nơi trong quái đàm quy tắc đều là nguy hiểm, không phải muốn tránh là tránh được. Giống như Tô Dung biết rõ ràng quy tắc bị sai, nhưng khi đối mặt với tình huống đó, cũng không thể nhanh chóng nghĩ ra cách ứng phó được.

Trở lại vấn đề trước đó, Tô Dung nói: "Nếu không phải viên thuốc con nhộng có vấn đề, có lẽ là sự thay đổi tự động chuyển dời theo thời gian."

Tô Dung suy nghĩ một chút, móc ra viên thuốc con nhộng số 3 từ trong túi ra: "Cậu cảm thấy cái này như thế nào?"

Đầu nấm nhìn hai lần, sau đó nhíu mày lắc đầu: "Không nhìn ra được gì cả, cảm thấy rất nguy hiểm."

Xem ra quả nhiên viên thuốc số 3 cũng có vấn đề. Tô Dung thở dài, lại nhìn về phía đối phương. Loại hình biến dị này cô đã thấy ở tầng 13.

Cho nên Tô Dung nói đúng sự thật cho cậu ta biết: "Tôi cảm thấy có lẽ câu có thể đi đến tầng 13 tìm được câu trả lời, nơi đó có rất nhiều bóng đen biến dị giống như cậu vậy. Nếu tôi nhớ không lầm, trong đó có một người rất giống cậu. Tôi nghi ngờ đó là quái vật đối ứng với cậu, mà bộ dạng của cậu... Dần dần sẽ càng trở nên giống hắn hơn."

Cô vừa nói ra lời này, vẻ mặt của đầu nấm cực kỳ khó coi. Mà người đàn ông kia thì kinh ngạc: "Cô đã đi qua tầng 13 rồi? Sao vẫn còn có thể sống sót chứ?"

"Để cho bọn nó cảm thấy anh là đồng loại của bọn nó là được." Tô Dung trực tiếp giải đáp thắc mắc, dù sao có thể có được một ít đạo cụ làm được chuyện này cũng rất ít người, nếu như đối phương thật sự có, vậy chứng minh anh ta có tiềm lực phi phàm, cô cũng không ngại báo cho anh ta biết.

Tạm biệt đầu nấm thất hồn lạc phách rời đi, thấy người đàn ông đang yên tĩnh suy nghĩ cái gì đó, Tô Dung cũng không để ý đến anh ta nữa, cũng bắt đầu suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào.

Đầu tiên cô không có cách nào nói suy đoán của mình cho phòng quản lý tài sản nghe, để cho bọn họ rút bảo vệ về. Suy đoán này để cho Tô Dung quyết tâm tiêu diệt nguồn ô nhiễm, nhưng lại không đủ để cho phòng quản lý tài sản buông tha máy chế thuốc này.

Bởi vì nói thế nào đi nữa cũng chỉ là một suy đoán mà thôi, mà bên trong chính là hy vọng của toàn bộ thế giới quái đàm. Nếu như đổi vị trí suy nghĩ, cô cũng tuyệt đối không đồng ý.

Tưởng tượng đi, nếu như thí nghiệm này thành công, vậy phòng quản lý tài sản chính là công thần lớn. Nếu như thí nghiệm này không thành công, đối với bọn họ cũng không có tổn thất gì, đã như vậy tất nhiên phòng quản lý tài sản sẽ tuân thủ.

Cô phải tìm cách khác để vượt qua những bảo vệ này, sau đó xông vào trung tâm vườn hoa.

Ở trong quái đàm quy tắc này, người có thể giúp đỡ cô cũng không nhiều, điều tra viên bại lộ thân phận đều đã sắp c.h.ế.t hết, không bại lộ thân phận thì cũng sẽ không nguyện ý bị bại lộ thân phận để tiêu diệt nguồn ô nhiễm vẫn chưa xác định 100% này.

Mặc dù người đàn ông bên cạnh nói muốn giúp cô, nhưng trình độ giúp đỡ thì không biết đến mức nào, cũng không cần trông cậy vào quá nhiều.

Trái lại Tiểu Dương có thể giúp đỡ một tay, nhưng dưới tình huống trong tay bảo vệ có gậy cảnh sát có năng lực đặc biệt, sợ rằng cũng không có tác dụng gì.

Cho nên cô chỉ có thể dựa vào mình thôi.

Sau khi suy nghĩ trong chốc lát, Tô Dung hơi cong môi mỉm cười, thấy xung quanh không người, đeo [Mặt nạ ảo thuật] lên, trong nháy mắt đã biến thành người mặc đồng phục của phòng quản lý tài sản.

Sau đó cô lại lấy [Xẻng phệ linh] và [Hoa hồng tình yêu] ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông kia, nghênh ngang đi vào trong vườn hoa. Lúc đi đến cửa, cuối cùng cô cũng bị bảo vệ ngăn lại: "Cô là người của người phòng quản lý tài sản? Tại sao đeo mặt nạ? Bây giờ đến chỗ này làm gì?"

Tô Dung giơ hai món đồ trong tay: "Đây là hai đạo cụ quái đàm quy tắc, cấp trên muốn để cho tôi trồng lên con đường nhỏ trong vườn hoa kia, có thể tạo được tác dụng rất lớn. Nghe nói mặt nạ này có thể miễn trừ được ô nhiễm của hai loại đạo cụ quái đàm này, anh cách xa tôi ra, đừng có để bị tai ương đột nhiên ập đến."

Nghe vậy bảo vệ lập tức lùi về phía sau hai bước, cũng không nghi ngờ. Lấy mắt nhìn của hắn ta có thể nhìn ra được đúng là hai món đồ trong tay Tô Dung chính là đạo cụ quái đàm, mà đồng phục của phòng quản lý tài sản chỉ có một bộ, ban ngày nhân viên đều phải mặc trên người, không tồn tại khả năng bị trộm.

Có thể nghênh ngang cầm đạo cụ đi đến như vậy, khẳng định không có mờ ám gì.

Tô Dung cứ như vậy trắng trợn vượt qua phòng tuyến, ung dung đi vào con đường nhỏ kia. Vừa đi ra khỏi tầm nhìn của đám bảo vệ, cô đã lập tức vươn tay cầm hồng ngọc của [Thánh giá chữ thập bảo vệ].

Sau một giây, một cổ lạnh lẽo từ trong đá truyền đến, trong nháy mắt lan tỏa toàn thân cô. Thẳng vào trong não.

Não cô lạnh lẽo như băng, tỉnh táo trước nay chưa từng có, nhưng cũng hỗn loạn trước nay chưa từng có.

Tất cả nhận thức đều đang bị sụp đổ rồi gây dựng lại, cô lạnh nhạt cuối đầu nhìn thân thể đã biến thành nửa trong suốt, lại nhìn con đường phía trước kia.

Đã biến thành quỷ quái, cho nên suy nghĩ của Tô Dung cũng thay đổi. Cô không muốn tiêu diệt nguồn ô nhiễm gì đó một chút nào, cái này không có bất kỳ chỗ nào có lợi cho cô cả.

Đợi hai giây, cuối cùng cô vẫn đi vào bên trong. Đầu óc tỉnh táo để cho cô vô cùng rõ ràng, bây giờ cô không sao cả chỉ là vì thay đổi trạng thái. Nếu như cô không làm gì, chờ trở về trạng thái bình thường, nhất định sẽ vì hành động không làm gì của hiện tại mà trở nên khó chịu.

Cô không muốn làm khó mình, cho nên dù không muốn làm chuyện này, cũng vẫn đi làm.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 453: Chương 453



Mới vừa bước vào trung tâm vườn hoa, một luồng gió thật mạnh đập vào mặt. Đối với cô đó chính là gió, nhưng đối với những người khác chính là ô nhiễm ùn ùn kéo đến.

Cổ "gió" này không có bất kỳ ảnh hưởng nào với cô cả, Tô Dung nhìn về phía nơi nổi gió. Đó là một bông hoa màu đỏ thẫm to bằng hai cái giường đôi, đều đặc biệt là trung tâm đóa hoa này là một cái động màu đen, "gió" chính là thổi ra từ trong động đen đó. Trong góc bên cạnh còn có một bệ đá. Trong trung tâm vườn hoa cũng chỉ có hai thứ này mà thôi.

Đập nát đóa hoa này có thể kết thúc quái đàm quy tắc này sao?

Sợ rằng không phải như vậy.

Đầu óc tỉnh táo quá mức để cho Tô Dung suy nghĩ thật nhanh. Rõ ràng đóa hoa này là bản thân của vườn hoa này, dựa theo lời Tiểu Dương nói, trước khi quái đàm quy tắc phủ xuống, vườn hoa này đã tồn tại. Cho nên nó khẳng định không thể là nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc này được.

Đôi mắt của Tô Dung lạnh lẽo đến kinh dị, nhìn về phía bệ đá vô cùng bình thường đặt ở trong góc bên cạnh.

Nếu như đoán không lầm, đây mới là máy có thể chế tạo viên thuốc con nhộng, cũng chính là nguồn ô nhiễm quái đàm quy tắc này.

Như vậy vấn đề lại đến, cô có nên nhận tiện tiêu diệt đóa hoa đỏ thẫm kia không?

Không cần.

Rất nhanh Tô Dung đã cho ra câu trả lời của mình.

Đóa hoa đỏ thẫm kia trắng trợn bày ở chỗ đó, mục đích nhất định là vì che dấu sự tồn tại của bệ đá. Nhưng một khi có người đi vào, coi như không phát hiện đóa hoa đỏ thẫm không phải là nguồn ô nhiễm, thì trước tiên cũng sẽ tiêu diệt đóa hoa này trước, nếu như quái đàm quy tắc chưa kết thúc, phát hiện mình nghĩ sai, từ đó sẽ nhằm về phía bệ đá kia.

Hoa đỏ lớn như vậy cũng không có tác dụng gì.

Cho nên nếu như cô tùy tiện diệt trừ đóa hoa đỏ thẫm, nhất định sẽ có chuyện không tốt xảy ra, làm cho cô không có cơ hội đối phó với bệ đá kia nữa.

Hừ, quá đơn giản. Tô Dung chếch miệng, vung xẻng về phía bệ đá kia.

[Chúc mức điều tra viên 'Cà Phê' của Hoa Hạ đã tiêu diệt nguồn ô nhiễm Tiểu khu Vui Vẻ, "quái đàm quy tắc Tiểu khu Vui Vẻ" sẽ không hạ xuống khu vực Hoa Hạ nữa.]

---

Lúc trở về thế giới hiện thực, Tô Dung vẫn còn đang ở trong phòng ăn. Cơm tối trước mặt cô đã ăn gần hết rồi, nhưng ở trong quái đàm quy tắc cô còn chưa ăn cơm trưa.

Lúc này khẳng định là không thể mua thêm một phần nữa, như vậy rất có thể sẽ có người phát hiện ra vấn đề. Tô Dung suy nghĩ một chút, cô đứng dậy đổ sạch đổ thừa đi, sau đó đi đến siêu thị cách vách mua một ổ bánh mì, lại mua một chai sữa bò, chuẩn bị trở về phòng ký túc xá thì ăn thêm một bữa nữa.

Một đường trở về phòng ký túc xá, trừ Lý Cầm Phương có tiết học tối cần đi học ra, hai người còn lại đều ở trong phòng ký túc xá.

Thấy cô trở lại, Tôn Giai Kỳ nhàm chán hỏi: "Tô Dung, cậu có nghe thông báo toàn cầu mới vừa rồi không?"

Tô Dung gật đầu một cái: "Tất nhiên."

Cô còn định chờ lát nữa nằm trên giường, vào diễn đàn xem bài viết có liên quan đến Tiểu khu Vui Vẻ.

Bởi vì nguyên nhân tìm được nguồn ô nhiễm trước thời hạn, chuyện phía sau về ngày thứ ba cô cũng không trải qua. Vốn dĩ đã bàn bạc xong chuyện Tiểu Dương giúp đỡ thông quan, kết quả cô lại tiêu diệt nguồn ô nhiễm trước.

Bài viết có liên quan đến điều tra viên luôn sẽ làm cho mọi người hứng thú, giống như ai cũng sẽ không từ chối thiếu nữ ma pháp.

Trên mặt Tôn Giai Kỳ tràn đầy mong đợi: "Tôi cũng muốn mình giống như 'Cà Phê' vậy, cách mỗi một đoạn thời gian đều có thể được thông báo toàn cầu một lần, đây cũng quá uy phong đi!"

Điền Khinh Khinh đã tự mình trải qua quái đàm quy tắc, cho nên không cho là như vậy: "Cách mỗi đoạn thời gian là có thể được một lần thông báo toàn cầu, chứng minh cách mỗi đoạn thời gian thì sẽ phải vào quái đàm quy tắc, cách mỗi đoạn thời gian thì phải cửu tử nhất sinh một lần, có đáng giá để hâm mộ không?"

Khác với những người khác, người khác đều chỉ nhìn thấy sự huy hoàng của 'Cà Phê', nhưng cô ấy đã từng trải qua một quái đàm với đối phương, còn được 'Cà Phê' giúp đỡ, biết cô là một người tốt. Tất nhiên hi vọng người tốt có thể sống thật lâu.

Mà mỗi ngày tiến vào quái đàm quy tắc, thì tương đương với chuyện đi chân trần trên dây thép mỏng, lúc nào cũng có nguy hiểm tan xương nát thịt. Sao cô ấy có thể hâm mộ chuyện này chứ?

"Cậu nói cũng đúng." Tôn Giai Kỳ không phải người ngoan cố gì, cô ấy cũng đã nghe được nguy hiểm trong quái đàm quy tắc, thở dài nói: "Cũng không biết lúc nào quái đàm quy tắc mới có thể biến mất hoàn toàn trên địa cầu.”

Quái đàm quy tắc đã hạ xuống địa cầu mười năm, nói ngắn cũng không ngắn nói dài cũng không dài. Ngắn là vì phần lớn người trên địa cầu còn chưa tham gia một lần quái đàm quy tắc nào, dài là vì phần lớn mọi người cũng đã thành thói quen nghe được sự tồn tại của quái đàm quy tắc trên báo đài tivi.

"Thật sự... Có thể biến mất sao?" Điền Khinh Khinh thấy được sức mạnh mẽ của quỷ quái, đáng sợ của quái đàm, cô ấy không có lòng tin đối với chuyện nhân loại đuổi "nó" ra khỏi địa cầu.

Cảm nhận được sự mê mang của cô ấy, Tô Dung cũng không có nói mấy lời giả tạo như "Nhất định sẽ làm được". Cho tới bây giờ cô không có đảm bảo chuyện mà mình còn chưa xác định làm được, chỉ là hờ hững nói: "Tuy khó khăn kéo dài, nhưng vẫn đang tiến về phía trước."

Mặc dù con đường này dài đằng đẵng, nhưng còn còn có rất nhiều người mang hy vọng đi trên con đường này.

Đối với nhân loại mà nói, cái này là đủ rồi.

Tôn Giai Kỳ không thích loại không khí trầm thấp này, cô ấy thay đổi chủ đề: "Các cậu biết không? Một người bạn của tôi bỗng nhiên phát hiện bạn mình là một điều tra viên, chuyện này cũng quá thần kỳ đi! Điều tra viên lại ở bên cạnh mình?"
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 454: Chương 454



Tô Dung: "..."

Điền Khinh Khinh: "..."

Hai người bọn họ không hẹn mà cùng yên lặng, trong lòng dân lên một câu hỏi --- đây là đang nói mình sao?

Nếu bàn về mặt dày, vẫn là Tô Dung hơn Điền Khinh Khinh.

Sau khi yên lặng một chút, cô bình tĩnh gật đầu, dưới ánh mắt thán phục của Điền Khinh Khinh, nói: "Vậy quả thật rất thần kỳ, chẳng qua chuyện này có thể đi nói bên ngoài sao?"

"Có thể." Tôn Giai Kỳ biến cô băn khoăn cái gì, giải thích: "Bởi vì người bạn kia có hình tượng rất tốt, nghe nói sẽ lập tức lấy thân phận điều tra viên đi lên tivi phổ cập một ít kiến thức về quái đàm quy tắc. Cho nên cũng không cần giấu diếm."

Thì ra là như vậy, Tô Dung lộ ra ánh mắt đã hiểu.

Vì để cho người dân hiểu rõ hơn về quái đàm quy tắc, cách mỗi đoạn thời gian Hoa Hạ sẽ làm một tiết mục như vậy. Vừa phổ cập kiến thức vừa kể lại một ít chuyện thú vị mà các điều tra viên gặp ở trong quái đàm quy tắc.

Tất nhiên quái đàm quy tắc vô cùng đáng sợ, nhưng nếu như chưa đi đã bị dọa sợ cho vỡ mật, vậy khi đi vào chỉ có một con đường chết. Cho nên lúc phổ cập kiến thức về tình huống nguy hiểm, quốc gia cũng sẽ để vào một ít nội dung hài hước.

Tiết mục này vén một góc khăn che mặt của điều tra viên thần bi, lúc trước mỗi lần phát sóng đều được khen ngợi.

Lúc này Điền Khinh Khinh cũng đã khôi phục bình thường, hỏi dò: "Bạn của cậu biết xong thì có phản ứng như thế nào?"

"Vui vẻ đi, dù sao đây chính là điều tra viên mà!" Tôn Giai Kỳ nhún vai: "Nhưng cũng thật tức giận, bạn tốt lại giấu mình lâu như vậy.”

Thật ra Tô Dung không quá để ý chuyện giấu diếm thân phận này. Về công, quốc gia không hy vọng điều tra viên tuyên truyền thân phận của mình ra ngoài, về tư như vậy có thể gặp nguy hiểm, về công về tư cô điều chiếm lý, có cái gì phải thấp thỏm bất an?

Mắt thấy Điền Khinh Khinh còn muốn tiếp tục hỏi thăm, cô lắc đầu một cái, tựa vào trên gối, mở diễn đàn quái đàm.

[Bài viết tập họp điều tra viên đã tham gia "Quái đàm quy tắc Tiểu khu Vui Vẻ"]

[Lầu chủ: Theo lệ tôi sẽ nói trước, thứ quan trọng nhất của quái đàm quy tắc này chính là che giấu thân phận, chỉ cẩn điều tra viên ẩn núp thân phận, trên cơ bản đã có thể thông quan được một nửa rồi. Mà một nửa còn lại thì phải dựa theo vận may, điều kiện tiên quyết là chú ý đến vấn đề của tủ quần áo và món đồ chơi mèo mun.

Tôi thuộc loại có đạo cụ có thể ẩn núp được thân phận một lần, cho nên quả quyết sử dụng đạo cụ này. Những ngày tiếp theo việc ẩn núp này mang lại lợi ích rất lớn cho tôi, chiều ngày thứ ba tôi vẫn luôn ở trong phòng, trước mắt không có vấn đề gì, chờ đến 11 giờ, quái đàm đáng c.h.ế.t này bắt đầu cho quỷ quái hoành hành, hơn nữa đáng hận nhất là để cho món đồ chơi mèo mun kia tấn công tôi. Cũng may tôi có đạo cụ quái đàm giúp đỡ, tóm lại cuối cùng bình an thông quan.

Sống sót giống với tôi còn có một điều tra viên, người này rất trâu bò, một đường g.i.ế.c về phía quỷ quái, cổ thủ trận địa. Cứ thể dựa vào giá trị vũ lực thông quan.

Bạn hỏi tôi làm sao biết được? Cả một buổi chiều tôi chỉ bị một quỷ quái chặn cửa, dù thời gian nguy hiểm đã đến cũng không có quỷ quái nào đến bắt tôi. Các người nói những quỷ quái kia sẽ đi đâu (cười)]

[Lầu 1: Ha ha ha ha cười phát tài.]

[Lầu 2: Có nên nói hay không, lầu chủ có chút may mắn.]

[Lầu 3: Tôi cũng muốn loại đồng đội có thể hấp dẫn toàn bộ hỏa lực như vậy.]

[Lầu 4: Không ai tò mò người này rốt cuộc là ai sao? Giá trị võ lực mạnh như vậy, nhất định là điều tra viên tinh anh thiên về sức mạnh.]

[Lầu 5; Cùng tò mò.]

[Lầu 6: Đừng lạc đề tài, tôi sẽ nói chuyện mà có thể mọi người không biết. Mọi người đều đã biết, sau khi vượt qua được ba ngày, chúng ta chỉ cần trả phòng thì có thể rời đi. Nhưng nếu như lúc trước quyết định trả phòng của mình ở chung với người khác, vậy người trả phòng kia nhất định phải dùng tiền quái đàm để lại thuê một phòng nữa, sau đó lại phải trả phòng thì mới có thể rời đi được. Đừng hỏi, người bị hố này chính là tôi. Tôi dùng khoảng 500 tệ quái đàm. Trước đó tôi cũng đã hỏi, nếu như không có tiền thì sẽ ở lại chỗ này mãi mãi.]

[Lầu 7: m hiểm như vậy???]

[Lầu 8: Tôi cũng biết chuyện này, lần quái đàm tôi tham gia, đến ngày thứ 3 thì chúng tôi còn năm người, trừ tôi ra, thì bốn người còn lại kia đã trả phòng của mình sau đó ở cùng với nhau. Còn vì sao tôi lại không tham gia với bốn người này, bởi vì nguyên nhân dùng đạo cụ, tôi từ trong miệng người phòng quản lý tài sản lấy được tình báo, ở chung nhiều người dễ dàng hấp dẫn quỷ quái, bởi vì có bọn họ hấp dẫn hỏa lực, trái lại tôi ở một mình một phòng lại an toàn hơn rất nhiều]

[Lầu 9: Thật ra còn có một phương pháp thông quan đơn giản khác, nếu như bạn là tiến sĩ hóa học, sinh vật học của trường học nổi tiếng, có thể thương lượng với phòng quản lý tài sản, trải qua kiểm tra gia nhập 'Sở nghiên cứu số 3'. Bọn họ sẽ trực tiếp đưa bạn ra khỏi quái đàm. Dĩ nhiên người đó không phải là tôi, là một đại lão cùng lần quái đàm với tôi.]

[Lầu 10: Không có người nào nói đến những người ô nhiễm trong quái đàm kia sao? Bọn họ có chút mạnh đến bất ngờ, hoàn toàn đánh không chết. Cũng may trên thực tế những thứ này không có mạnh như giáo đồ tà giáo, nếu không....]

[Lầu 11: Ác mộng lại tái diễn, chỉ có tôi nói chuyện với người ô nhiễm sao? Nói chuyện với người ô nhiễm sẽ bị trực tiếp ô nhiễm, cũng may tôi là làm chuyện này ngày đầu tiên, lúc ấy uống viên thuốc do phòng quản lý tài sản đưa đến, mới có thể bảo vệ được tính mạng.]
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back