Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 445: Chương 445



Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng của chúng tôi chính là một đạo cụ quái đàm có giá trị như đạo cụ tiêu diệt nguồn ô nhiễm, một điểm lực lượng tinh thần, cùng với 3000 tệ quái đàm.

Nếu như ngài nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ này, mời xé bỏ cả bức thư và phong thư. Ít ngày nữa 'Tập đoàn Tích Tắc' sẽ phái người đặc biệt đến nói nội dung nhiệm vụ cụ thể với ngài.

Nếu như ngài không muốn tiếp nhận nhiệm vụ này, mời ngâm bức thư và phong thư vào trong nước. Chờ cả phong thư và bức thư hòa tan ra nước là được.

Không nên giữ lại thư đến thế giới hiện thực, mời nhanh chóng quyết định.

Xin chú ý, một khi ngài lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, chỉ có ba loại khả năng chính là chết, bị ô nhiễm và hoàn thành nhiệm vụ.

Từ tận đáy lòng chúng tôi hy vọng ngài có thể cẩn thận suy nghĩ chuyện tiếp nhận nhiệm vụ của chúng tôi hay không, chúc ngài có thể thông qua quái đàm quy tắc.

'Tập đoàn Tích Tắc']

Vậy mà là "Khu vui chơi Mắt To", Tô Dung kinh ngạc chớp mắt. Mà làm cho cô kinh ngạc chính là, nếu như cô lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, vậy sẽ lấy thân phận nhân viên tiến vào [Quái đàm quy tắc cố định] này.

Đây là chuyện trước kia Tô Dung chưa bao giờ gặp phải, đột nhiên có ý thức được, đến lúc đó cô là nhân viên làm việc, những điều tra viên khác là du khách.

Thật giống như có chút sảng khoái.

Ít nhất có thể dễ dàng biết được quy tắc dành cho du khách, mà quy tắc cho nhân viên thì không phải vậy, dù sao trước mắt Tô Dung cũng chỉ có mấy lần nhìn thấy mà thôi.

Theo lý thuyết, mới vừa rồi cô đi đến phòng quản lý tài sản, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy được quy tắc của phòng quản lý tài sản, kết quả lại không có. Cô đoán mò là quy tắc này có thể được dán ở trong nhà giống như quy tắc của cô.

Một lần nữa liếc nhìn bức thư kia, thật ra chỗ này còn có một chỗ rất thú vị. Trong bức thư, nếu như cô đón nhận nhiệm vụ này, sẽ có nhân viên đặc biệt đến bàn bạc.

Đây là chuyện không xảy ra ở nhiệm vụ nằm vùng lúc trước, có thể thấy độ quan trọng của nhiệm vụ lần này. Tô Dung suy nghĩ một chút cũng hiểu, dù sao cũng là nhiệm vụ liên quan đến [Quái đàm quy tắc cố định], tất nhiên không cần nói cũng biết tầm quan trọng của nó.

Chẳng qua sự chú ý của Tô Dung không ở chỗ này, cô chú ý là đối phương sẽ xuất hiện ở chỗ cô như thế nào.

Theo lý thuyết, liên quan đến thân phận 'Cà Phê' của cô, trừ Bạch Liễm ra thì không ai biết cả. Hoặc là nói, một khi có người biết, cô rất có thể sẽ xong đời.

Nếu như đối phương không có cách nào tìm cô ở trong thực tế, vậy cũng chỉ có thể tiếp xúc trong quái đàm. Nói cách khác, vốn dĩ Tô Dung cho rằng sau khi mình tiếp nhận nhiệm vụ nằm vùng, quái đàm quy tắc tiếp theo mà mình tham gia sẽ là "Khu vui chơi Mắt To", bây giờ nhìn ra, sợ rằng cô cần phải thông qua một cái quái đàm quy tắc khác nữa.

Đúng vậy, Tô Dung đã quyết định tiếp nhận nhiệm vụ này.

Không nhắc đến phần thưởng rất làm cho người ta thèm muốn của lần này, chỉ nói chuyện có thể lấy thân phận nhân viên tham gia quái đàm quy tắc, đã để cho Tô Dung vô cùng động lòng.

Sau khi nhớ kỹ nội dung trong bức thư, Tô Dung không chút do dự xé nó đi.

Sau khi xé, giấy viết thư màu đen không rơi xuống đất, mà là biến thành từng điểm ánh sáng đen tiêu tán trên không trung. Đây chính là bảo vệ môi trường, bảo vệ màu xanh của địa cầu, ngay cả một chút rác cũng không để lại, thật là quá yêu thương địa cầu rồi.

Làm xong hết mọi chuyện Tô Dung nhấc cái túi đựng món đồ chơi bắt đầu đi về nhà. Buổi chiều 5 giờ 30 phút cũng không phải là thời gian an toàn, nhất là bên trong quái đàm quy tắc.

Mới vừa đi đến gần lầu 2, Tô Dung lập tức đụng phải một người mặc áo sơ mi màu đỏ tươi.

Tô Dung:"..."

Người nọ: "..."

Hai bên đều sững sốt một chút, giây tiếp theo, trên khuôn mặt người đối diện đột nhiên nở một nụ cười rất gai mắt. Khóe miệng của hắn kéo lên thật cao, gần như sắp đến chỗ khóe mắt, nhìn qua thật sự quá dọa người.

Cũng vào lúc đó, Tô Dung không chút do dự quay đầu bỏ chạy.

Tốc độ của cô rất nhanh, theo lý thuyết còn nhanh hơn bình thường rất nhiều. Nhưng tốc độ của người ô nhiễm kia cũng không chậm hơn cô là bao, theo sát sau lưng cô.

Cũng may đoạn đường này cách xa khu nghỉ ngơi, cho nên không có người, nếu không ngụy trang cực khổ mà Tô Dung giữ gìn hai ngày nay cũng chỉ sợ sẽ phải bị nhìn thấu.

Không được, không thể để cho đối phương biết mình ở lầu số 3 được.

Mắt thấy sắp đến gần nơi mình ở, Tô Dung đột nhiên dừng lại, lúc quay đầu trong tay đã nắm lấy [Xẻng phệ linh].

Cô đột nhiên dừng lại, người ô nhiễm vẫn luôn đuổi theo phía sau hoàn toàn không phản ứng kịp, lập tức bị một xẻng đập vào mặt.

Giống với tốc độ, sức của Tô Dung cũng đã vượt xa người thường. Theo lý thuyết một xẻng này đập đến, ít nhất có thể đánh bay người ra ngoài, sau đó bị chấn động não.

Nhưng người ô nhiễm bị cô đánh trúng vẫn còn đứng tại chỗ, da mặt giống như chát dẻo cao su, dưới tác dụng quán tính, lấy trình độ vặn vẹo mà người thường không thể nào đạt đến bật về phía bên phải. Ngay cả xương hốc mắt cũng lộ ra.

Nhưng mà cũng chỉ có mấy giây, da mặt đã khôi phục lại bình thường. Người ô nhiễm không bị gì cả, tiếp tục cười quỷ dị với Tô Dung.

Lần này Tô Dung biết nguyên nhân mà Tiểu Dương nói không nên trêu chọc người ô nhiễm, đây hoàn toàn là đánh không chết.

Nhưng cô cũng không buông tha, lại vung xẻng lên cào một cái vào đầu của hắn. Lần này trước tiếp gọt mất nửa cái đầu của đối phương.

Lần này chắc đã được rồi đi?

Lập tức Tô Dung đã biết mình vẫn còn ngây thơ, nửa cái đầu bị gọt bị rơi xuống đất, mà người ô nhiễm đã tự động bổ sung lại nửa cái đầu bị mất kia.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 446: Chương 446



Đây là dị hình đến từ đâu thế này!

Sau khi đầu mọc ra hoàn chỉnh, người ô nhiễm đó duỗi tay ra, nửa cái đầu bị rơi xuống đất bay đến trên tay hắn. Người ô nhiễm há cái miệng thật to cắn một cái, nhai rất vui vẻ. Miệng đầy m.á.u tươi, Tô Dung nhìn mà chỉ muốn nôn.

Nhưng cô cũng không có ý định thừa dịp này xoay người chạy trốn, bởi vì Tô Dung cho rằng sở dĩ đối phương ung dung ăn như vậy, hoàn toàn nghĩ cô chạy không thoát, nếu như cô chạy trốn, vậy người này cũng nhất định sẽ đuổi theo.

Không đánh lại cũng không chạy lại, vậy phải làm thế nào đây? Trong nháy mắt Tô Dung đã nghĩ ra được câu trả lời.

Cô cúi người xuống, tìm kiếm trong đôi giày mình đang mang.

Thấy cô không có ý chạy trốn, người ô nhiễm cũng không để ý đến cô, tiếp tục nhai đầu của mình. Răng lợi của hắn rất tốt, ngay cả xương sọ cũng có thể nhai răng rắc được.

Cuối cùng, Tô Dung cũng kiếm được thứ mình muốn. Cô đột nhiên rút ra một tấm thể, lấy tư thế nhanh như chớp đập trúng vào người ô nhiễm.

Trong nháy mắt khi người ô nhiễm còn chưa phản ứng lại được, cả người đã bị một cái vỏ rùa màu đen to lớn bọc lại.

[Vỏ rùa đen phòng ngự], có thể làm mình biến thành một con rùa đen, cung cấp một lần bảo vệ trong khoảng 10 phút.

Trong quái đàm đơn giản, đạo cụ quái đàm này tương đối có tác dụng, bởi vì nơi đó đều là người bình thường, cũng sẽ không tạo tổn thương to lớn gì cho vỏ rùa màu đen. Nhưng đến quy tắc khó, gặp phải một ít quỷ quái hoặc dân địa phương có giá vị võ lực cao, có lẽ chỉ chịu được một kích đả bể nát rồi.

Đây cũng là nguyên nhân Tô Dung không chút đau lòng sử dụng lên người ô nhiễm kia.

Vốn dĩ đạo cụ quái đàm này là dùng để bảo vệ mình, sau khi tiến vào vỏ rùa màu đen, mặc dù không thể di chuyển, nhưng có được 10 phút bảo vệ. Nhưng Tô Dung cũng không có dùng nó bảo vệ mình, nhưng dùng nó để "bảo vệ" người ô nhiễm.

Nói là bảo vệ, thực ra chính là giam cầm. Dù cho người ô nhiễm công kích từ bên trong cũng không có tác dụng gì, chỉ cần vỏ rùa đen không bể, trong 10 phút người ô nhiễm sẽ không động đậy.

Người ô nhiễm cũng không ngờ đột nhiên mình bị nhốt thế này, cả khuôn mặt trở nên vặn vẹo, muốn tránh thoát đi ra ngoài. Nhưng hoàn toàn vô ích, sao hắn ta có thể chống lại được sự trói buộc của quy tắc chứ?

Tô Dung lấy món đồ chơi từ trong túi ra, sau đó dùng túi vải bao lấy chỗ mở miệng của vỏ rùa đen, như vậy người ô nhiễm sẽ không thấy được tình huống bên ngoài.

Cô suy nghĩ một chút, lại dùng bút màu đen viết xuống một hàng chữ trên túi vải "Nơi này có người ô nhiễm, nhanh rời đi", lúc này mới mỉm cười rời khỏi chỗ này.

Trở lại lầu số 3, nhìn chằm chằm thang máy và cầu thang bộ, Tô Dung rơi vào do dự.

Đầu tiên có thể khẳng định, lấy vận may của cô, mặc kệ là đi thang máy hay là thang bộ, đều có xác suất lớn kích động quỷ quái.

Mà ngày hôm qua cô đã gặp quỷ quái ở cầu thang bộ, đừng thấy ngày hôm qua đối phương giống như cọp giấy để cho cô dễ dàng vượt qua ải. Nhưng hôm nay đã là ngày thứ hai của quái đàm quy tắc, hơn nữa đã đến một lần, tất nhiên uy lực của thứ kia sẽ tăng lên. Ít nhất Tô Dung nghĩ trực tiếp dùng dũng khí đi lên cầu thang như ngày hôm qua là chuyện không thể nào.

Mà thang máy cũng không làm cho người ta yên tâm được, "tầng mười ba" trong quy tắc cũng luôn cảnh cáo Tô Dung nên cách xa thang máy một chút.

Vi phạm quy tắc không nhất định sẽ chết, nhưng có thể không vi phạm thì đừng vi phạm.

Tô Dung do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn ấn nút thang máy.

Sở dĩ làm ra quyết định này, cũng là bởi vì nhìn thấy nội dung trên bảng số liệu kia. Đến cuối "trạng thái 13" là cái gì, vấn đề này chỉ có thể đến tầng 13 mới có thể thấy được.

Dù sao cô có [Thánh giá chữ thập bảo vệ] làm đảm bảo, mặc kệ như thế nào cũng sẽ không lật thuyền trong mương trong lần mạo hiểm này. Đây cũng là những nguyên nhân cô dám to gan làm chuyện này.

Đi vào thang máy, ngoài ý muốn chính là cô chỉ thấy có 12 nút ấn, chia ra là đi tầng 1 đến tầng 12.

Chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ đột nhiên vận may của mình đến? Tô Dung nhíu mày, nhấn vào nút tầng 10.

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, đèn của nút ấn tầng thứ 10 đột nhiên tắt đi, thay vào đó là nút ấn tầng thứ 12.

Không, đây cũng không phải là nút ấn tầng thứ 12. Nhìn trên nút ấn, phía dưới của số 2 có một dấu cong xuống nữa, cô không nhịn được nhếch miệng. Cái bẫy này thật đúng là đơn giản thô bạo. Quả nhiên "vận may" của cô vẫn đáng tin như thường lệ.

Khi cửa thang máy đóng lại, đèn lập tức sáng lên, [Thuật đổi vị trí trong nước] lại không thể sử dụng. Hiển nhiên bởi vì cô đã đi vào một không gian độc lập.

Tô Dung cầm [Mặt nạ ảo thuật] đeo lên mặt, còn có một ngày mai nữa, cô phải cố gắng bảo vệ thân phận điều tra viên của mình.

Tô Dung đứng ở ở một góc bên phải bị khung cửa ngăn lại, yên lặng chờ đến tầng 13.

"Đinh"!

Thang máy đến tầng 13, Tô Dung hơi dò đầu nhìn ra ngoài, phát hiện bên ngoài là một nơi tương tự với hành lang. Ánh sáng mờ tối, hai bên trái phải có sáu cánh cửa, cộng lại có 12 cánh.

Đột nhiên, tay nắm cửa của một cánh cửa chuyển động.

Tô Dung hơi căng thẳng, lập tức rụt đầu về.

Không qua hai giây, bên ngoài vang lên mấy tiếng chuyển động của chốt cửa cùng với tiếng mở cửa. Tô Dung ý thức được, nhất định là có thứ gì đó đi ra ngoài. Mà bây giờ chỗ cô đang ở không có một chút an toàn nào. Thậm chí tuyệt đối có thể nói là trung tâm bị mọi người chú ý.

Ý thức được chuyện này, một tay cô nắm hờ viên ngọc màu đỏ trên [Thánh giá chữ thập bảo vệ], nhanh chóng thò đầu ra bên ngoài.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 447: Chương 447



Cái nhìn này làm cho cô thiếu chút nữa ngừng hô hấp, bên ngoài của tất cả cửa phòng đều có một bóng đen đang đứng. Có quái vật thân cao hai mét, thân thể nhỏ như cây trúc, cả người sắc nhọn nhỏ dài giống như bọ tre. Năm con mắt phân tán trên thân thể nhìn chằm chằm về phía Tô Dung. Có quái vật ngược lại rất mập, nhưng cả người lại giống như con nhện to lớn, tám cái chân dài chống đỡ thân thể, phần lưng gần như chạm đến trần nhà, Một con mắt rất to sinh trưởng ở trên lưng.

Còn có quái vật trên lưng mọc đầy gai xương nhọn, cái trán sưng lên một cục giống như tiên ông Nam Cực. Trên cái bướu to đó đều mà mắt, dày đặc đến mức chỉ cần nhìn một cái là muốn hôn mê tại chỗ...

Cả một hành lang đều là bóng đen có các loại hình dạng này, Tô Dung thiếu chút nữa nghi ngờ mình đã tiến vào phim kinh dị gì đó.

Mà lúc cô thò đầu ra, bóng đen cách gần thang máy cũng đã đến gần cô, chỉ còn cách nửa mét thôi, mà những bóng đen khác cũng từ bên kia chạy đến.

Trong quá trình này, từ đầu đến cuối, cửa thang máy không có dấu hiệu đóng lại, dù cô đã sắp ấn hư nút đóng thang máy rồi.

Không kịp suy nghĩ nhiều, trước tiên Tô Dung không có sử dụng [Thánh giá chữ thập bảo vệ] mà trái lại dùng [Mặt nạ ảo thuật], biến mình thành bộ dạng giống như bóng đen. Cái đạo cụ quái đàm này có thể thay đổi hình dạng thân thể, không chỉ có thể biến thành người bình thường, biến thành người không bình thường cũng được.

Mặc dù làm như vậy, nhưng cô vẫn nằm hờ viên ngọc màu đỏ trên thánh giá chữ thập, một khi phát hiện [Mặt nạn ảo thuật] không có tác dụng, lập tức biến thành quỷ quái tìm cách chạy trốn.

Một giây sau khi Tô Dung biến thành công, một cái chân nhỏ màu đen của con nhện đ.â.m vào trong thang máy, sau đó mới đến thân thể màu đen khổng lồ. Một con mắt thật to từ trên thân thể di chuyển đến bên trái, một con ngươi đen trắng nhìn về phía cô.

Tô Dung căng thẳng đến mức gần như ngừng thở, cô cũng dùng sáu con mắt mà mình đã biến hóa xong nhìn thứ này. Dĩ nhiên dưới lớp mặt nạ cô chỉ có hai con mắt mà thôi, còn dư lại đều là hoa văn trên quần áo màu đen.

Sở dĩ cô lựa chọn mạo hiểm biến đổi hình dạng mà không dùng thánh giá chữ thập, dù có không nỡ sử dụng đạo cụ chỉ sử dụng có một lần trong một quái đàm quy tắc, nhưng cũng không phải là nguyên nhân hoàn toàn cô muốn mạo hiểm.

Cô phát hiện mặc dù bộ dạng thân thể của những quái vật này khác nhau, khác hoàn toàn với loài người, nhưng bọn nó có một đặc điểm giống, chính là đều có con mắt

Chỉ có mắt, không có lỗ mũi, không có miệng. Cái này làm cho Tô Dung không nhịn được nghi ngờ bọn chúng đều là sinh vật thị giác, cho nên cô mới có thể mạo hiểm thử một lần.

Sau khi nhìn cô xong, con quái vật kia lại thật sự chậm rãi lui ra ngoài. Mắt thấy nó muốn rời đi, Tô Dung nhanh chóng móc ra một viên thuốc con nhộng.

Quái vật kia sửng sốt một chút, sau đó tăng nhanh tốc độ lùi về phía sau. Tô Dung giống như nghĩ gì đó, cất viên thuốc số 1, lấy ra viên thuốc số 2.

Viên thuốc con nhộng này vừa xuất hiện, quái vật giống như bị cái gì hấp dẫn, bắt đầu đến gần cô. Thậm chí Tô Dung có thể thấy rõ ràng được sự khát vọng trong đôi mắt thật to của nó.

Cô lập tức thu hồi viên thuốc số 2, lấy ra viên thuốc số 3.

Mà lần này, trong mắt quái vật lóe lên ánh sáng sợ hãi, lấy tốc độ nhanh hơn lúc trước mấy lần lùi ra sau, sau đó chỉ trong chớp mắt đã biến mất.

sau đó lại vang lên một trận tiếng bước chân và tiếng đóng cửa.

Sau khi chờ bên ngoài đã trở nên hoàn toàn yên tĩnh, Tô Dung mới dám đi ra ngoài. Hành lang trống rỗng không có một con quái vật nào, thật giống như những thứ kia mà cô nhìn thấy đều là giả tưởng.

Hiển nhiên những thứ này chính là "trạng thái 13" trong bảng số liệu.

Tô Dung nhặt món đồ chơi ở sau lưng mà lúc này bị mình thả xuống, đi vào trong hành lang, phát hiện bảng số phòng trên cửa, trong đó có một cánh cửa ghi số 3310, cái này giống với số phòng của cô như đúc.

Lúc này Tô Dung đã hiểu, đây chính là quái vật có liên quan đến cô, chỉ là không biết quái vật này đến cùng có thân phận gì.

"Cái liếc nhìn kinh hồn" mới vừa rồi để cho cô nhìn thấy, trong hành lang tổng cộng có sáu con quái vật. Nói cách khác bây giờ điều tra viên tổng cộng còn dư lại sáu người.

Tô Dung đi về phía cửa phòng mới vừa rồi không có quái vật đi ra, cửa phòng không khóa, chuyển động tay nắm cửa là có thể mở ra.

Sau khi mở ra, bên trong gần như không khác gì với một căn phòng bình thường, chỗ khác biệt duy nhất chính là ti vi trong căn phòng này đang mở.

Lúc này Tô Dung hiểu cái gì đó, đi tới phòng ngủ mở tủ quần áo ra, quả nhiên bên trong không có một cái áo cái quần nào. Gương nhà vệ sinh cũng không bị vải che lại, còn tủ lạnh, khi cô đặt tay lên nắm tay cửa tủ lạnh, ngón út lập tức truyền đến cảm giác đau nhói này, [nhẫn cảnh tỉnh]đang nhắc nhở cô.

Quả nhiên toàn bộ nơi này đều trái với quy tắc. Quy tắc không cho phép làm gì, nơi này đều làm hết.

Xem ra, nếu như những điều tra viên bọn họ ở trong phòng không tuân theo quy tắc, cũng sẽ trở nên giống như ở chỗ này. Hai nơi biến thành giống nhau, cái đầu tiên mà Tô Dung nghĩ chính là dung hợp.

Hai nơi này sẽ dung hợp với nhau.

Như vậy có phải đại biểu những quái vật này có thể thông qua chỗ này tiến vào nhà bọn họ vào ban đêm hay không?

Cô càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.

Nhưng khẳng định không chỉ là như vậy, nếu không cũng không có cách nào nói rõ tiếng gõ cửa tối hôm qua cùng với những thay đổi trong phòng của cô. Tất nhiên có người đi vào nhà cô, mới có thể tạo thành thay đổi như thế.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 448: Chương 448



Dựa theo lời của trúc mã kia nói, lúc ấy sau khi anh ta nghe được tiếng gõ cửa, đã dùng đồ chơi mèo mun đặt ở cửa, sau đó thành công ngăn cản sinh vật bên ngoài đi vào, nhưng đồng thời món đồ chơi kia cũng đã biến mất.

Nhưng tình huống nhà cô chính là món đồ chơi mèo mun không biến mất, đồ chơi hồ ly lại biến mất. Quái vật tiến vào nhà cô, không tuân theo quy tắc thay đổi tủ lạnh và gương, nhưng không có tiến vào phòng ngủ của cô.

Còn có một chuyện rất kỳ lạ chính là tivi bị tắt, theo lý thuyết đối phương không nên giúp cô tắt tivi. Giống với những chuyện trái quy tắc, thứ kia mở tivi mới phù hợp với lợi ích của đối phương.

Cho nên Tô Dung suy đoán tivi không phải là do thứ xông vào nhà tắt giúp cô, mà là tác dụng của món đồ chơi hồ ly, tức là đã giúp cô giảm bớt một nguy hiểm. Mà món đồ chơi mèo mun thì có thể là ngăn cản đối phương tiến vào phòng ngủ của cô, hoặc là phòng ngủ của cô có hạn chế gì đó, cho nên đối phương không vào được.

Suy nghĩ tung bay một lát, Tô Dung lập tức ý thức được mình phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này, mặc dù chủ nhà đã chết, nhưng nếu thật sự chờ đến tối quá muộn, nói không chừng chỗ này sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Tô Dung suy nghĩ một chút, đóng tivi trong phòng khách, vươn tay chạm vào tivi. Cái chạm này quả nhiên bị xuyên qua, đi tới một căn phòng khác.

Căn phòng này không khác gì căn phòng lúc nãy, Tô Dung đi đến nhà vệ sinh một chuyến, không ngoài dự đoán gương trong nhà vệ sinh đã được vải bọc lại.

Đây là phòng người ở.

Tô Dung thở phào nhẹ nhõm, tháo mặt nạ xuống, ôm món đồ chơi của mình rời khỏi căn phòng này. Một đường đi xuống lầu, đây là căn 4204, cách lầu cô ở không xa.

Lúc này lại sử dụng thang máy, cũng không có bất ngờ gì xảy ra cả, Tô Dung an toàn trở lại nhà mình. Chuyện đầu tiên sau khi vào phòng chính là kiểm tra thử trong phòng có thứ bất thường gì không.

Không biết có phải bởi vì ngày mai muốn làm một trận náo nhiệt lớn không, hôm nay không xuất hiện bất ngờ gì cả, tất cả đều bình thường, giống như đêm bình yên trước cơn bão.

Tô Dung nấu một tô mì đơn giản cho mình, sau khi ăn xong, cô ngồi trên ghế salon bắt đầu suy nghĩ chuyện xảy ra ngày hôm nay. So sánh với ngày đầu tiên, bởi vì Tiểu Dương xuất hiện, ngày hôm nay thu hoạch cực kỳ nhiều.

Đầu tiên là có được phương pháp thông quan chính xác, lại ở phòng quản lý tài sản biết được điều tra viên bọn họ chính là vật thí nghiệm của 'Sở nghiên cứu số 3'.

Cuối cùng cô đi đến tầng 13, phát hiện có một ít bí mật liên quan đến những sinh vật kia.

Bọn chúng không thích viên thuốc số 1, bị hấp dẫn bởi viên thuốc số 2, sợ viên thuốc số 3.

Tác dụng của viên thuốc số 1 đã được xác nhận, có thể tiêu trừ ô nhiễm Hoặc là nói có thể tiêu trừ được một ít ô nhiễm.

Quái vật không thích cái này, cũng chỉ chứng minh đối phương đã thuộc về bên ô nhiễm, hơn nữa có quan hệ rất lớn với điều tra viên.

Là ô nhiễm trong cơ thể của điều tra viên sao?

Không, coi như mới bắt đầu bị ô nhiễm, ô nhiễm sơ cấp không khả năng sinh ra quái vật kinh khủng như vậy. Hơn nữa mặc dù ‘Sở nghiên cứu số 3’ giơ cao lá cờ cứu rỗi toàn bộ nhân loại, nhưng bọn họ càng muốn cứu vớt dân địa phương trong thế giới quái đàm, mà không phải là người trong thế giới hiện thực.

Cho nên những ô nhiễm kia không phải là ô nhiễm trên người điều tra viên, chắc là ô nhiễm của chủ nhân cái thân thể này lúc trước.

Là dân địa phương của thế giới quái đàm, lúc nào bọn họ cũng có thể bị ô nhiễm, cái loại ô nhiễm sâu đến tận xương tủy đó, cũng là nguyên nhân bọn họ không thể rời khỏi thế giới này.

Kết hợp với bối cảnh của thế giới, Tô Dung đột nhiên biết mục đích của nghiên cứu lần này là cái gì --- có lẽ là thanh trừ ô nhiễm trong thân thể dân địa phương.

Ít nhất phương hướng đại khái chính là như vậy,

Như vậy sự xuất hiện của viên thuốc số 2 rất thú vị, mục tiêu của nó làm trái với việc thanh trừ ô nhiễm, viên thuốc này có thể hấp dẫn quái vật.

Có lẽ viên thuốc số 2 có liên quan đến nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc này.

Nhưng chuyện này cũng không đại biểu viên thuốc số 3 là thứ tốt, ít nhất Tô Dung sẽ không uống. Thứ quái vật sợ không nhất định là thứ tốt của loài người, có lẽ người cùng cần sợ thứ này.

Hơn nữa đến nay còn chưa rõ ràng tác dụng của khu tập thể dục và vườn hoa, sự tồn tại của hai nơi này rất rõ ràng, bị quy tắc yêu cầu phải đi mỗi ngày, sợ là còn có chuyện gì đó chưa phát hiện. Trái lại khu tập thể dục hơi không tốt lắm, Tô Dung cảm giác đi đến nơi đó là muốn những điều tra viên như bọn họ bị người ô nhiễm để mắt đến?

Nhưng vườn hoa thì sao? Dựa theo lời của Tiểu Dương , chỉ cần không đi lên con đường nhỏ kia, coi như ô nhiễm bùng nổ cũng có thể kịp thời rời đi. Tác dụng của nơi đó là gì?

Xem ra, sợ rằng ngày mai còn phải đi một chuyến đến chỗ phòng quản lý tài sản. Tô Dung có nhu cầu hiểu rõ ràng viên thuốc con nhộng kia là chế tạo như thế nào. Trừ chuyện này ra ngày mai còn phải đi sâu vào trung tâm vườn hoa một chuyến. Hôm nay sở dĩ cô không dùng [Thánh giá chữ thập bảo vệ], một phần cũng là vì muốn đi thám hiểm bên kia vào ngày mai.

---

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Dung đang ăn cơm trong phòng khách, nghe được tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài. Thông qua mắt mèo nhìn qua, Tô Dung mở cửa, nhận lấy món đồ chơi trong tay đối phương: "Cảm ơn, làm phiền cô rồi."

Buổi sáng lúc thức dậy, cô phát hiện đồ chơi mèo mun ngày hôm qua cô đặt ở cửa đã biến mất. Hiển nhiên là tối ngày hôm qua quái vật có đến một lần, chỉ là bị món đồ chơi ngăn cản.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 449: Chương 449



Mặc dù hôm nay đã là ngày thứ ba, nhưng cô vẫn cố ý gọi cho phòng quản lý tài sản, muốn một món đồ chơi mới.

Ở trong suy đoán của bọn họ, ngày thứ ba, cũng chính là hôm nay sẽ có một trận tàn sát, sau trận tàn sát này quái đàm quy tắc sẽ kết thúc. Nhưng cái này cũng không đại biểu tàn sát vừa kết thúc bọn họ có thể trực tiếp rời đi, ở trong suy đoán của Tô Dung, ít nhất bọn họ phải trả phòng thì mới có thể rời đi.

Cô nghiêng đầu nhìn hộp sắt trên bàn của mình, không nhịn được thở dài. Đây là hộp thuốc lấy được trong túi vật tư, bên trong vẫn là viên thuốc con nhộng số 2. Hiển nhiên, nếu như không uống viên thuốc số 2, thì không thể nhận được viên thuốc số 3.

Nếu như sở nghiên cứu muốn lợi dụng bọn họ hoàn thành nghiên cứu này, chỉ cho 3 ngày thật sự đủ sao?

Đến chỗ này không thể không nhắc đến một chuyện, phòng quản lý tài sản nói, nếu như muốn ở cùng phòng qua đêm với người khác, thì phải trả phòng đã thuê lại. Nhưng Tô Dung không muốn trả phòng, cho nên cô định trước khi 12 giờ đêm rời đi, mượn [Thuật đổi vị trí trong nước] từ phòng Tiểu Dương trở lại phòng mình.

Căn cứ vào thời gian CD của kỹ năng này, cô phải sử dụng kỹ năng trước 10 giờ tối, mặc kệ bên ngoài có người gõ cửa hay không. So sánh với phòng của cô, nhất định phòng của Tiểu Dương sẽ an toàn hơn.

Nếu như không khống chế tốt chuyện này, cô sẽ giống như một tên hề c.h.ế.t vào tờ mờ sáng khi sắp thông quan.

Sau khi cô cơm nước xong, Tiểu Dương đã đến.

Tô Dung mở cửa: "Tiểu Dương, chào buổi sáng."

Tiểu Dương đi vào, nói kế hoạch hôm nay cho Tô Dung: "Tôi sẽ ở trong phòng của cô đợi đến 5 giờ chiều, chờ sau khi Tiểu m đi ra thì để cho em ấy ở lại chỗ này. Cô hoàn thành nhiệm vụ hôm nay vào buổi sáng này đi, sau đó ở trong phòng là được? Chờ sáu 5 giờ chiều, một khi có người điên cuồng gõ cửa phòng của cô, không cần nhìn mắt mèo, trực tiếp nhảy cửa sổ rời đi chạy đến nhà tôi. Tiểu m sẽ giúp đỡ cô."

"Đừng lo lắng." Tô Dung cười nói: "Tôi có phương pháp đến thẳng nhà cậu, sau khi cậu về nhà đặt một chậu nước ở cửa, chuyện còn lại thì không cần để ý nữa."

Cô có [Thuật đổi vị trí trong nước], đây là một không gian thống nhất, cho nên có thể sử dụng được.

Nghe vậy, trái lại Tiểu Dương cũng không hỏi nhiều. Hắn biết những người đến từ bên ngoài này hoặc ít hoặc nhiều đều có chút bản lĩnh, có thể sử dụng một ít đạo cụ, càng là chuyện đương nhiên.

Sau khi nói xong lời này, Tô Dung có chút lo lắng hỏi: "Sau năm giờ những tên kia đi ra thì làm sao? Khi đó cậu trở về không phải sẽ gặp nguy hiểm sao?"

"Không cần lo lắng." Tiểu Dương lộ ra vẻ không biết có nên cười hay không, nhìn qua rất lúng túng. Hắn sờ mũi rồi nói: "Dù sao có các người ở đây."

Tô Dung im lặng không nói gì. Đúng rồi, có những điều tra viên bọn họ ở đây, những dân địa phương hoàn toàn không lo lắng bị công kích rồi ăn mấy..

Như cảm giác được bầu không khí trở nên ngưng đọng một chút, Tiểu Dương tằng hắng một cái: "Khụ khụ, chuyện đó, ngày hôm qua không phải là nói muốn đi hỏi tác dụng của viên thuốc con nhộng sao?"

"Cậu đã hỏi được?" Mặc dù Tô Dung đã có suy đoán, nhưng vẫn cảm thấy hứng thú.

"Không có, phòng quản lý tài sản chỉ nói đây là một thí nghiệm vĩ đại, để cho tôi đừng gây phiền phức." Tiểu Dương nhún vai, mặc kệ là hắn hay là Tô Dung đều không bất ngờ với kết quả này, nhưng hắn cũng không phải là không có phát hiện gì: "Phòng quản lý tài sản nói cho tôi biết, máy chế tạo viên thuốc con nhộng ở trong tiểu khu này."

Máy chế tạo viên thuốc con nhộng, rất có thể chính là nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc này. Mà thứ này được giấu bên trong tiểu khu, nhưng cũng có thể khẳng định không được đặt trong phòng quản lý tài sản.

"Vật này phải đặt ở một chỗ tuyệt đối an toàn...."

Hai người nhìn nhau một cái, đồng thanh nói: "Trung tâm vườn hoa!"

Người bình thường đều sẽ không đi vào vị trí kia, người đã đi đều bị ô nhiễm, tất nhiên ai cũng sẽ tránh xa. Đặt vật quan trọng ở chỗ đó rất hợp tình hợp lý.

Tô Dung chớp mắt mấy cái: "Vậy tôi nghĩ, chúng ta không cần chờ cả ngày rồi."

Chờ một lát nữa cô có thể kết thúc quái đàm quy tắc này.

Nói làm liền làm, lúc này cô tạm biệt đối phương, từ cầu thang bộ đi ra bên ngoài.

Khác với ngày hôm qua, hôm nay trên đường có rất nhiều người mặc đồng phục màu đen. Những người này chính là bảo vệ của tiểu khu hai ngày trước chưa xuất hiện, có thể vì buổi chiều hôm nay sẽ có nội loạn, cho nên sáng sớm đã tuần tra tiểu khu.

Dĩ nhiên, rốt cuộc đối phương đề phòng ai cũng là chuyện rất đáng suy nghĩ, nếu như có điều tra viên bị quỷ quái truy đuổi, định tìm kiếm sự bảo vệ, có lẽ bảo vệ sẽ dùng lý do trở ngại trị an trói điều tra viên trực tiếp đưa cho quỷ quái.

Tô Dung lắc đầu một cái, đi vòng qua đối phương, tiếp tục đi đến vườn hoa. Mục đích của cô rất rõ ràng, có thể nhanh chóng kết thúc quái đàm quy tắc này thì nhanh chóng kết thúc, kế hoạch vĩnh viễn không đuổi kịp thay đổi, kéo dài càng lâu càng có tình huống bất ngờ xuất hiện.

Ở kiếp trước, cô luôn trải nghiệm loại cảm giác này, thường thường khi phát hiện hung thủ của một vụ án nhỏ, lúc vội vàng chạy đến bắt người, cuối cùng cái thấy được là t.h.i t.h.ể của hung thủ. Sau đó không có bất ngờ giờ, phía sau là một vụ án lớn hơn, hung thủ mạnh hơn.

Quả nhiên giống như Tô Dung nói, kế hoạch không đuổi kịp được thay đổi. Mới vừa đi đến khu vườn hoa, cô đã lập tức thấy lối vào có mấy tên bảo vệ. Mặt ngoài bọn họ là tùy ý đi dạo khắp nơi, giống như đang bảo vệ ở chỗ này. Nhưng sao Tô Dung có thể không nhìn ra được, những người này rõ ràng là đặc biệt đến trông chừng vườn hoa.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back