Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 375: Chương 375



Loại tội phạm vẽ rắn thêm chân này cô đã thấy rất nhiều rồi, rất nhiều tội phạm bởi vì suy nghĩ quá nhiều, tự cho mình là đúng. Nào ngờ làm nhiều lỗi nhiều, trái lại bại lộ mình dưới ánh mặt trời.

"Cô..." Ngũ Minh Bạch sững sờ nhìn cô, bây giờ sinh viên lợi hại như vậy sao? Suy luận rõ ràng mạch lạc, thành thạo. Để cho một người trưởng thành như anh ấy cũng cảm thấy tự xấu hổ,.

Một hồi lâu sau anh ấy mới tiếp tục: "Tôi cảm thấy suy đoán của cô là đúng, như vậy xem ra đúng là quản gia thật sự là chủ nhà. Nhưng chúng ta phải làm thế nào để cho ông ta hài lòng chứ?"

"Cái này thì phải tiếp tục thăm dò." Tô Dung thở dài, lấy hoa hồng màu trắng trong túi ra: "Đây là màu gì?"

"Màu trắng." Ngũ Minh Bạch và Serena đồng thanh trả lời, sau đó cũng lấy hoa hồng của mình ra. Hoa hồng của bọn họ đều là màu trắng, hình như là hoàn toàn không bị ô nhiễm.

Nhưng Tô Dung cũng không dễ dàng tin tưởng chuyện này, mà là nói với hai người :"Chúng ta phải lấy được hoa hồng của 'Pitt' nhìn thử một chút, hoa hồng của anh ta nhất định đã bị ô nhiễm biến thành màu đỏ. Chỉ có khi chúng ta thấy được hoa hồng của anh ta là màu đỏ, mới có thể chứng minh chúng ta thật sự không bị ô nhiễm.”

Phương pháp nghiệm chứng này thật sự không có một chút sơ hở nào, vẻ mặt của 'Pitt' trắng bệch như vậy khẳng định đã trở thành quỷ. Trở thành quỷ chính là hoàn toàn bị ô nhiễm, dĩ nhiên hoa hồng là màu đỏ.

Trình độ ô nhiễm của bọn họ có thể là giống nhau, cho nên nhất định phải lấy hoa hồng của 'Pitt' tiến hành nghiệm chứng như vậy mới yên tâm được.

"Hai người các người một người đến phòng của quản gia nhìn thử, một người khác thì đi đến phòng của lão gia tìm đầu mối." Tô Dung đơn giản sắp xếp nhiệm vụ cho mỗi người.

Sở dĩ sắp xếp như vậy tất nhiên không phải là tùy tiện, ở phòng triển lãm này, hiển nhiên lão gia và quản gia chính là hai dị loại. Lão gia là người họ khác duy nhất, mà quản gia là người sống duy nhất.

Sợ rằng trên hai người này đều có bí mật.

"Vậy cô thì sao?" Thấy cô nhanh chóng sắp xếp công việc cho bọn họ, Serena không nhịn được hỏi.

Tô Dung đang chuẩn bị xoay người rơi đi, nghiêng đầu nhìn cô ta: "Tôi? Tất nhiên tôi sẽ tiếp tục trở về hầu hạ phu nhân rồi. Bí mật giữa bà ta và quản gia còn chưa bị phát hiện đâu."

Trước khi những người khác chưa đến, quản gia và phu nhân nói chuyện rất vui vẻ, chờ sau khi người đến rồi hai người cũng không nói chuyện này. Theo Tô Dung, có lẽ giữa hai người bọn họ có mập mờ gì đó, càng nghĩ càng cảm thấy thú vị.

Trở lại phòng phu nhân, Tô Dung thấy phu nhân không có ý muốn ngủ trưa, vì vậy bắt đầu làm bộ lơ đãng nói chuyện với đối phương.

Từ trong cuộc nói chuyện của phu nhân với quản gia, cô lấy được rất nhiều tin tức, bây giờ muốn làm cho đối phương hứng thú với đề tài câu chuyện cũng rất dễ.

Trò chuyện một hồi thì đề tài được dẫn đến trên người quản gia, Tô Dung giả bộ bày ra vẻ kính nể đối với quản gia: "Quản gia thật lợi hại, nếu như lúc nô tỳ tuổi đó cũng có thể trở thành như vậy thì quá tốt rồi."

"Người này nha, đúng là rất có bản lĩnh. Chỉ tiếc quá mức coi trọng ân tình, kiên trì ở lại trong phủ của chúng ta." Nghe được Tô Dung tâng bốc quản gia, hiển nhiên phu nhân rất dễ chịu.

Vừa nghe cũng biết là có chuyện xưa, Tô Dung lập tức tỉnh táo tinh thần hỏi: "Coi trọng ân tình? Là ngài có ân huệ gì với quản gia sao?"

Đây đều là chuyện của nhiều năm trước, nói ra cũng không có gì.

Phu nhân nói: "Lần đầu tiên ta gặp hắn, cả người hắn đầy m.á.u ngã dưới đêm mưa. Lúc ấy ta trẻ tuổi, cũng lớn gan, lập tức cứu hắn. Sau đó hắn vẫn luôn ở lại trong phủ."

"Cả người đầy máu?" Tô Dung kinh ngạc nói: "Là ai muốn g.i.ế.c quản gia sao ạ?"

"Là người của gia tộc hắn, đây cũng là nguyên nhân để cho Trọng Tài mất hết ý chí, ở lại chỗ này của ta làm một quản gia nho nhỏ." Phu nhân thở dài, thương tiếc nói.

Vì báo ân ở lại trong phủ, vậy tại sao người trong phủ đều c.h.ế.t hết, chỉ chừa lại có một mình ông ta còn sống, còn có thể thừa kế ngôi nhà này nữa?

Là lấy ơn báo oán sao?

Không, không thể nào. Tô Dung lắc đầu, nếu quả thật là lấy ơn báo oán, quản gia cũng sẽ không giữ gìn cái nhà này, còn nói cười với phu nhân nữa.

Lại nói, có một việc làm cho người ta tò mò, phu nhân nói quản gia là một người rất có bản lĩnh, gia tộc của quản gia muốn g.i.ế.c ông ta. Vậy rốt cuộc quản gia có bản lĩnh gì, mới dẫn đến họa sát thân chứ?

Nhưng Tô Dung cũng không thể hỏi trực tiếp những chuyện này, một là bởi vì chuyện này có hơi riêng tư, hỏi đến sẽ làm cho phu nhân dễ dàng rơi vào cảnh giác. Hai là bởi vì rõ ràng đối phương đã có chút mệt nhọc, cô cũng không tiện tiếp tục quấy rầy đối phương.

Chờ phu nhân ngủ, Tô Dung rời khỏi phòng, suy nghĩ một chút lại đi tìm phòng của quản gia. Bởi vì không biết, cô bắt đầu đi lang thang trong phủ, định xem xét một chút.

Trái lại dạo một vòng làm cho cô phát hiện được một chuyện thú vị.

Viện Tống phủ không tính là rất lớn, lúc trước ở phòng bếp thấy được rất nhiều người làm, bây giờ lúc đi lang thang lại không nhìn thấy một người nào. Toàn bộ Tống phủ trống trại giống như mà căn nhà chết.

Chuyện này càng làm cho Tô Dung tin vào suy đoán của Ngũ Minh Bạch, những nha hoàn gã sai vặt kia đều là ảo giác, lúc không cần thiết sẽ không xuất hiện.

"Tô Dung? Tại sao cô lại ở chỗ này?"

Đột nhiên, tiếng của 'Pitt' vang lên sau lưng. Cả người Tô Dung cứng đỡ, làm bộ không nghe thấy, nhanh chóng bước về phía trước. Đồng thời tay mò vào trong túi chạm vào thẻ bài [xẻng phệ linh], [xẻng phệ linh] mini lập tức xuất hiện.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 376: Chương 376



Mặc kệ như thế nào 'Pitt' đã biến thành không bình thường, bây giờ lại gọi cô, không chừng là quỷ quái.

Nhưng mà khác với vô số lần nguy hiểm khác, nguy hiểm lần này cũng không phải cô muốn tránh là có thể tránh được.

Thân hình 'Pitt' cao lớn đi đến bên cạnh cô, nghi ngờ hỏi: "Tô Dung, tại sao cô không trả lời tôi?"

Anh ta cố ý nhấn mạnh từ trả lời, chuyện này làm cho Tô Dung càng thêm kiên định với quyết tâm ngậm chặt miệng của mình. Cho dù là quỷ quái muốn hại người, cũng nhất định cần điều tra viên kích hoạt cơ chế gì đó.

Mà nếu như loại cơ chế này không được viết trong quy tắc, vậy cũng chỉ có thể phán đoán thông qua hành vi của đối phương mà thôi.

Nếu 'Pitt' rất muốn cô nói chuyện, vậy cô lập tức ngậm miệng không nói.

Nhưng chỉ như vậy hiển nhiên không được, 'Pitt' trực tiếp cầm lấy tay Tô Dung, nhìn qua có chút nóng nảy: "Sao cô lại không để ý đến tôi? Có phải xem thường tôi không?"

Lúc này cuối cùng Tô Dung cũng nhìn đối phương, hiện tại bộ dạng của 'Pitt' rất tức giận, sắc mặt vẫn tái nhợt, nhưng trong mắt bởi vì tức giận mà tràn ngậm tia máu, màu đỏ cùng trắng tạo thành sự tương phản rõ ràng, để cho người ta nhìn mà giật mình.

Lời này nghe vào giống như là thông điệp cuối cùng, nếu như mình không trả lời, có thể sẽ kích họa cơ chế tấn công gì đó. Nhất là 'Pitt' có thể trực tiếp đụng chạm mình, chuyện này làm cho Tô Dung không nhịn được nhíu mày.

Mới vừa rồi anh ta không có chạm vào mình, nhưng bây giờ lại có thể. Hơn nữa không có chuyện ngoại ý muốn, nếu như mình tiếp tục không trả lời, chỉ sợ anh ta có thể phát động tấn công.

Nhưng mà tại sao?

Nói chuyện sẽ kích động cơ chế tấn công, không nói chuyện cũng sẽ bị tấn công, vậy chẳng phải cô không còn con đường nào để đi sao?

Không đúng.

Cẩn thận quan sát đối phương, rất nhanh Tô Dung ý thức được nguyên nhân để cho đối phương đụng vào mình rất có thể là bởi vì anh ta tức giận, mà không phải là vì mình không nói lời nào.

Trong quy tắc của phòng triển lãm cổ đại có nói, không thể chọc cho người trong nhà tức giận. bây giờ 'Pitt' biến thành quỷ, xem bộ dạng này cũng được tính là người trong nhà này. Cho nên nếu như chọc cho đối phương tức giận, thì sẽ được xem là không tuân thủ quy tắc.

Nghĩ thông suốt một điểm này, nhất thời Tô Dung cảm thấy ung dung thoải mái hơn.

Trả lời thì không thể nào trả lời được, ai biết được có phải là bẫy hay không. Cô chỉ vào cổ họng của mình, sau đó lắc đầu một cái, há miệng làm khẩu hình nhưng không có tiện phát ra.

Hành động lưu loát đến mức làm cho đối phương cũng ngây ngốc.

'Pitt' gãi đầu nói: "Cô câm rồi?"

Vốn dĩ anh ta muốn mở miệng cười nhạo, để cho Tô Dung nói chuyện. Ai ngờ Tô Dung lập tức dùng sức gật đầu, bày tỏ đúng là mình bị câm rồi.

'Pitt': "..."

Anh ta thả tay ra, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào,

Mà Tô Dung thì vui mừng trong lòng, quả nhiên chiêu này có tác dụng! Chỉ cần đối phương không có lý do tức giận, cô lập tức an toàn.

Sau khi ý thức được mình tạm thời không gặp nguy hiểm, Tô Dung lập tức trở nên lớn mật. Vốn dĩ cô đã muốn nhìn thử hoa hồng của 'Pitt', đây không phải là có cơ hội rồi sao?

Lúc trước có thấy mấy lần 'Pitt' lấy hoa hồng bỏ ra bỏ vào, Tô Dung nhớ anh ta theo thói quen đặt hoa hồng vào trong túi áo. Cái miệng túi này tương đối rộng rãi, Tô Dung từ từ đến gần đối phương, dò đầu vào quan sát.

Bởi vì ánh sáng trong túi mờ tối không rõ, cô chỉ có thể mơ hồ thấy được màu sắc của đóa hoa hồng rất đậm, nhưng cũng không biết rốt cuộc là màu hồng đậm hay là màu đỏ,

Nếu là những người khác, có thể là theo bản năng cảm thấy là màu đỏ. Nhưng cho tới bây giờ cô sẽ không suy đoán khi chưa có căn cứ, cô nhìn 'Pitt', trong lòng đang suy nghĩ có cách nào không chọc đối phương tức giận, sau đó lấy hoa hồng ra không.

Đột nhiên Tô Dung có một suy nghĩ to gan.

Cô nghiêng đầu muốn quay về đường cũ, 'Pitt' muốn hại cô, dĩ nhiên sẽ đi theo cô. Chỉ là bởi vì không thể để cho Tô Dung mở miệng, anh ta rất khó tìm lý do để cho mình tức giận.

Đi đến cửa phòng phu nhân, 'Pitt' xoay người muốn rời đi, đột nhiên Tô Dung níu anh ta lại, cổ tay dùng lực, đẩy anh ta vào trong phòng.

Phu nhân nghe được động tĩnh thì mở mắt ra, thấy 'Pitt' xông vào kinh ngạc ngồi dậy, tức giận nói: "Sao ngươi lại xông vào?"

Lúc này Tô Dung đã thả tay ra, 'Pitt' oan ức nói: "Không phải ta, là cô ta..."

Tô Dung đúng lúc cắt đứt lời của đối phương, ngoan ngoãn nói: "Vị tiên sinh thương nhân nước ngoài này nói có quà muốn tặng cho phu nhân, tôi không ngăn được ngài ấy, xin phu nhân trách phạt."

Dĩ nhiên phu nhân sẽ không cảm thấy đây là vấn đề của Tô Dung, dù sao dáng người của cô quá nhỏ so với đối phương, không ngăn cản được cũng là bình thường.

Chỉ là nghe được thương nhân nước ngoài xông vào là muốn tặng quà, vẻ mặt của bà ta hơi dịu lại. Đã sớm nghe nói người nước ngoài không chú trọng lễ nghi, bà ta cũng không thể quá mức so đo được: "Ngươi muốn tặng quà gì cho ta?"

'Pitt' chính là người bị người ta kéo vào, nào có quà gì muốn tặng. Nhưng phu nhân cũng đã nói như vậy, nếu như anh ta không lấy ra được thứ gì sợ rằng không có cách nào thu xếp ổn được chuyện này. Anh ta cuống cuồng, theo bản năng nhìn Tô Dung.

Quả nhiên Tô Dung không phụ sự mong đợi của mọi người, Tô Dung mờ mịt chỉ túi áo của anh ta. 'Pitt' theo bản năng sờ một cái, từ bên trong móc ra một đóa hoa hồng màu hồng đậm.

Anh ta cũng không phải là người ngu, thuận tế hiến tặng hoa cho đối phương, Phu nhân thấy đóa hoa xinh đẹp này, nở nụ cười nói: "Cảm ơn quà tặng này của ngươi, có lòng."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 377: Chương 377



Lấy được khẳng định của đối phương, cuối cùng 'Pitt' cũng thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ tìm Tô Dung gây chuyện, anh ta lập tức tạm biệt rời đi.

Chờ sau khi anh ta rời đi, Tô Dung nghe được phu nhân than phiền đối phương không lễ phép, vẻ mặt trở nên nặng nề.

Biểu hiện mới vừa rồi của 'Pitt' tuyệt đối là bị ô nhiễm hoàn toàn, nhưng màu hoa hồng của anh ta là màu hồng đậm, vậy cũng chỉ có thể nói rõ cô cũng đã bị ô nhiễm. Mà trình độ ô nhiễm là màu hồng nhạt.

Chẳng qua cô cũng không chỉ phát hiện ra một tin tức xấu này, Tô Dung còn phát hiện một chuyện rất có ý nghĩa --- hình như 'Pitt' sợ phu nhân.

Nếu chỉ là nhìn mặt ngoài, bây giờ 'Pitt' chính là quỷ giống với chủ tử trong nhà này, dù sao sắc mặt của bọn họ đều trắng bệch, hơn nữa tự có ý thức của mình.

Nhưng nhìn thái độ của 'Pitt' đối với phu nhân, hiển nhiên năng lực hoặc địa vị của anh ta thấp hơn phu nhân, nhưng rốt cuộc anh ta chỉ thấp hơn một mình phu nhân, hay là thấp hơn tất cả chủ tử trong căn nhà này?

Nếu là cái trước, vậy chứng minh phu nhân rất đặc biệt. Ít nhất đối với quản gia chính là như vậy, mà nếu là cái sau, vậy cũng chỉ có thể chứng minh quỷ bên ngoài đều là cấp thấp. Chỉ là đây cũng không phải là không có chỗ tốt, ít nhất vào lúc 'Pitt' muốn gây chuyện cô đã nghĩ ra kế sách.

Đơn giản chính là chỉ cần bọn họ không biến thành quỷ, vậy chuyện quỷ bên ngoài thấp hơn những quỷ khác trong nhà sẽ có lợi với bọn họ.

Nói thật Tô Dung rất tò mò rốt cuộc tại sao 'Pitt' lại biến thành quỷ, anh ta xúc phạm quy tắc gì?

Đầu mối quá ít, Tô Dung lại lần nữa hầu hạ phu nhân đi ngủ, sau đó yên lặng rời khỏi cửa phòng. Quỷ quái g.i.ế.c người cũng không nói đạo lý, cái phòng triển lãm này cũng không phải chỉ có một mình cô là người, 'Pitt' mới vừa dây dưa với cô, không đạo lý không nghỉ ngơi chút nào lại xuất hiện ở chỗ cô lần nữa.

Hiếm khi có thời gian an toàn, cô nên đi nhanh đến phòng quản gia nhìn thử Ngũ Minh Bạch có tìm được đầu mối gì sao?

Cảm ơn vì chuyện dò đường lúc trước, bây giờ Tô Dung đã hiểu biết về hoàn cảnh địa lý của Tổng phủ này. Một đường đi nhanh, thuận lợi đi đến phòng của quản gia.

Lúc này Ngũ Minh Bạch đang muốn đi ra từ phòng quản gia, nhưng nghe được động tĩnh bên ngoài, vội vàng trốn lại về phòng.

"Quản gia đại nhân, ngài có ở bên trong không?" Tô Dung đứng ở cửa, lễ phép hỏi.

Nghe được giọng nói của cô, Ngũ Minh Bạch mới dám đi ra: “Tô Dung, cô đến đây làm gì? Chẳng qua vừa khéo, tôi mới vừa lụt soát xong, nói cho cô một chút đầu mối."

Trước khi anh ta nói tiếp, Tô Dung đã nhanh chóng nói chuyện 'Pitt' lúc nãy ra. Lúc này Ngũ Minh Bạch nghe xong thì nhíu mày nói: "Vậy chúng ta có cần bây giờ đi tìm Serena không? Hai người chúng ta ở cùng một chỗ, 'Pitt' chắc chắn sẽ không đến chỗ này, vậy anh ta chỉ có thể gieo họa cho Serena."

"Đây cũng là nguyên nhân tôi cướp lời của anh." Tô Dung gật đầu: "Trên đường đi anh vừa vặn có thể nói cho tôi biết đầu mối phát hiện trong phòng quản gia.”

Hai người cùng nhau đi đến phòng lão gia, Ngũ Minh Bạch nói: "Tôi ở trong phòng quản gia phát hiện một quyển sách trận pháp, bên trong có mấy tờ được đánh dấu, đều có nội dung giam cầm bảo vệ hồn phách."

Thì ra là như vậy! Tô Dung bừng tỉnh hiểu ra. Chỉ sợ bản lĩnh thật sự của quản gia chính là những trận pháp này, đám người phu nhân có thể lấy thân phận quỷ ở lại chỗ này chắc cũng là vì tác dụng của trận pháp.

Cô có nên nói không hổ là quái đàm cổ đại không? Hoàn toàn khác biệt với hiện đại, chỗ này còn có đạo sĩ nữa, sợ rằng độ khó lại tăng lên.

Chỉ là không biết quản gia giam linh hồn bọn họ ở chỗ này là vì cái gì.

Ngũ Minh Bạch đáng tiếc thở dài: "Tôi đã xem kỹ những trận pháp kia, đều rất huyền diệu, hơn nữa cảm giác được tính thao tác rất mạnh. Đáng tiếc trong quái đàm này không có điện thoại di động, nếu không tôi đã chụp lại."

Dù sao những quyển sách kia cũng là của quản gia, không nói đến chuyện trộm không phù hợp với đạo đức, còn rất dễ dàng bị phát hiện, dĩ nhiên anh ấy sẽ không mạo hiểm như vậy. Chỉ là nhìn thấy cơ hội tìm hiểu như vậy biến mất không còn, quả thật có chút khó chịu.

Nghe anh ấy nói như vậy, Tô Dung cũng khó chịu. Đây chính là trận pháp đó! Đừng thấy chính là đồ sản xuất trong quái đàm cổ đại, nhưng ai nói được không thể dùng trong quái đàm hiện đại? Nếu thật sự học được một chút trận pháp, bảo đảm có thể sử dụng. Lại nói coi như không dùng được, thỏa mãn chút ước mơ làm võ hiệp giang hồ lúc nhỏ của mình cũng rất tốt.

Chỉ là vật này khẳng định không thể học thành một sớm một chiều được, tự học cũng rất khó. Coi như thật sự mang sách đi, chỉ sợ cũng chỉ học được một chút kiến thức bên ngoài mà thôi.

Tô Dung từ bỏ ảo tưởng không thực tế, hỏi: "Còn phát hiện ra cái gì không?"

Từ khi bọn họ chia ra hành động đến bây giờ cũng đã qua một đoạn thời gian, nếu như đối phương chỉ là lật nhìn một quyển sách trận pháp, vậy hiệu suất quá thấp, quả thật có chút vô dụng. Nếu quả thật là như vậy, lần sau cô giao nhiệm vụ cho đối phương cần phải tùy theo tình hình mà giảm độ khó xuống.

Quả nhiên Ngũ Minh Bạch không chỉ phát hiện có một chút này, anh ấy tiếp tục nói: "Còn có một chuyện, tôi có xem được thư tín của vị quản gia này, phát hiện ông ta tổng cộng bị trả thù hai lần. Còn đều là bị người nhà trả thù. Cô đoán người này đã làm chuyện gì để cho trời nổi giận người nhà oán hận như vậy?"

Bị trả thù hai lần? Sự phát hiện này làm cho Tô Dung cảm thấy hứng thú. Nên biết trong miệng của Tống phu nhân, đối phương chỉ bị gia tộc trả thù một lần, sau đó bị bà ta cứu. Tiếp đó quản gia lựa chọn ở lại trong phủ báo ân.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 378: Chương 378



Như vậy một lần trả thù khác là lúc nào chứ?

Tô Dung suy nghĩ một chút, trả lời vấn đề của đối phương: "Ông ta khinh sư diệt tổ sao?"

Nếu không tại sao một gia tộc lại có thâm cừu đại hận như vậy?

Ngũ Minh Bạch lắc đầu, cười châm chọc một tiếng: "Bởi vì số mạng của ông ta được phán định là thiên sát cô tinh, người gia tộc của ông ta cảm thấy nếu ông ta không chết, người c.h.ế.t chính là những người trong gia tộc. Vì vậy đều cố gắng hết sức muốn g.i.ế.c ông ta bảo vệ sự bình an toàn tộc."

Có nên nói không đây, phán định về số mạng này còn rất chính xác. Tổng phủ không có một người nào còn sống, mà bây giờ gia tộc cũng không đuổi g.i.ế.c quản gia nữa, chắc hẳn cũng đã tuyệt tích rồi.

Người này thật đúng là thiên sát cô tinh..

Nhưng nếu như gia tộc quản gia không đuổi g.i.ế.c ông ta, có phải tất cả đều giống nhau? Tô Dung không học trận pháp, tất nhiên cũng không biết. Chủ yếu nếu là vào lúc bình thường cô sẽ thăm dò một phen. nhưng ở bên trong quái đàm quy tắc này lúc nào cũng có nguy hiểm, Tô Dung chỉ có thể nhanh chóng tìm chân tướng: "Trong những bức thư kia viết cụ thể những gì? Có cột mốc thời gian không?"

"Hai bức thư kia đều là văn kiện báo trước cái c.h.ế.t do gia tộc gửi đến, à, ở cổ đại hình như được gọi là thông điệp cuối cùng thì phải. Nội dung tóm tắt chính là nói cho quản gia, bọn họ đã tìm được ông ta, muốn đến thanh lý môn hộ." Đối với loại hành động báo trước này, hiển nhiên Ngũ Minh Bạch thật sự rất cạn lời: "Bởi vì một nguyên nhân hoang đường như vậy lại muốn g.i.ế.c người, còn làm quan minh lỗi lạc như vậy, thật sự là ra vẻ đạo mạo!"

"Ở trong quái đàm cổ đại này, anh nói chuyện cũng trở bên văn nhã có hàm dưỡng rồi." Tô Dung cười đổi chủ đề, không phán xét cách nói của đối phương.

Cả câu chuyện này đúng là quản gia rất đáng thương, gặp phải tai ương vô vọng. Nhưng nhìn người có quan hệ với ông ta đều đã chết, vậy phán đoán Thiên sát cô tinh cũng không phải chỉ nói mà không có.

Suy nghĩ về góc độ của gia tộc, thật ra cô có thể hiểu được, dù sao một người so sánh với gia tộc, trừ người ngu ngốc, những người còn lại đều sẽ chọn bảo vệ gia tộc.

Sau khi châm chọc mấy câu sau, Ngũ Minh Bạch tiếp tục trả lời vấn đề vừa rồi của Tô Dung: "Trong thư không viết thời gian, nhưng có viết địa điểm. Lần đầu tiên chỗ quản gia bị phát hiện là sườn núi Vũ gia, thứ hai chính là ở Tống phủ này."

Nghe vậy, Tô Dung đã có suy đoán. Chỉ là còn thiếu một ít chứng cứ mấu chốt.

"Vậy trên hai bức thư này có viết từ khi bức thư được gửi đi, đến khi bọn họ đuổi g.i.ế.c đến chỗ quản gia lẫn trốn là lúc nào không?" Tô Dung lập tức hỏi.

Nếu như không có cái này, sợ rằng cô cần có một ít bằng chứng khác. Mặc dù đây không phải là công đường xử án, không có chứng cứ cũng có thể phán đoán. Nhưng làm một thám tử, từ trước đến giờ Tô Dung sẽ không làm loại chuyện không có trách nhiệm này. Huống chi chỗ này là quái đàm quy tắc, chân tướng hơi chênh lệch có thể dẫn đến cái chết. Tất nhiên cô càng phải tuyệt đối cẩn thận.

Cũng may vấn đề của cô đã được Ngũ Minh Bạch trả lời: "Hai bức thư kia đều viết sẽ cho quản gia nửa ngày để chuẩn bị, chỉ cho nửa ngày, cô nói có hẹp hòi hay không!"

Đây cũng hành động có chút không phóng khoáng, có thể hiểu bọn họ sợ đêm dài lắm mộng, nhưng nếu sợ quản gia chạy, cũng không cần gửi thư thông báo. Mà đã gửi thư thì cũng nên rộng rãi một chút, ít nhất cũng phải một ngày. Chỉ qua loa cho nửa ngày chuẩn bị, thật là làm cho người ta ghét bỏ.

Hơn nữa nếu định g.i.ế.c người một cách quan minh lỗi lạc, cuối cùng lại g.i.ế.c hết cả nhà người thu nhận quản gia, vậy không chỉ hẹp hòi, mà còn độc ác.

Đúng vậy, Tô Dung suy đoán gia tộc của quản gia chính là đầu sỏ để cho cả nhà Tống gia bị diệt môn.

Lần đầu tiên là đuổi g.i.ế.c ở sườn núi Vũ gia khi quản gia còn chưa đến Tông phủ, cũng chính là lần cứu quản gia trong miệng của phu nhân.

Mà lần thứ hai rõ ràng ở Tống phủ, có thể là phu nhân cũng không biết. Hiển nhiên điều này không phù hợp với lẽ thường. Dù sao nếu quản gia biết có người đến g.i.ế.c mình thì nên rời khỏi Tống phủ, nói một tiếng với chủ nhà.

Kết hợp với người c.h.ế.t không biết mình đã chết, Tô Dung suy đoán phu nhân c.h.ế.t trong lần thứ hai đuổi giết. Cho nên sau khi trở thành quỷ mới có thể quên mất chuyện này, dù sao nếu nhớ được chuyện này, bà ta cũng biết mình đã chết.

Tất nhiên không thể tùy tiện nói xấu gia tộc của quản gia được, từ tác phong làm việc của quản gia có thể biết đối phương rõ ràng là hạng người nghiêm trang đạo mạo, quản gia nhận được thư lập tức chạy trốn, để lại người một nhà Tống gia, như vậy không phải dễ dàng bị gia tộc không tìm thấy ông ta sau đó tức giận trả thù Tống gia sao? Nhất là chỉ có nửa ngày, Tống gia cũng không có cách nào chạy trốn hết được.

Nếu quả thật là như vậy, vậy có thể hiểu được vì sao ông ta lại giữ lại hồn phách của người nhà Tống gia. Dù sao ông ta là đến báo ơn nhưng lại làm cho cả nhà ân nhân đều chết, có thể nói là lấy oán báo ơn điển hình của ngày nay.

Sau chuyện này cũng có thể hiểu hành động mất dê mới lo làm chuồng đề bù đắp một chút, dĩ nhiên không thể đồng tình được. Loại tự mình cảm động vì hành động giữ lại linh hồn của cả nhà người ta này còn không bằng không làm, để cho cả nhà người ta đi đầu thai, thuận tiện giải phóng mình không tốt sao?

Tô Dung lắc đầu một cái, nói suy đoán của mình cho Ngũ Minh Bạch biết. Đối phương cũng rất rung động, một là rung động vì kịch bản m.á.u chó này, hai là rung động bởi năng lực suy luận của Tô Dung. quá nhanh, coi như câu chuyện này rất cũ rích, nhưng tốc độ suy nghĩ của cô cũng quá nhanh đi.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 379: Chương 379



"Cô học ngành gì vậy?" Ngũ Minh Bạch không nhìn được hỏi, Ngũ Minh Bạch có chút muốn đề cử cho học sinh mình đăng ký thi vào chuyên ngành này, Thật sự quá rèn luyện người, vô cùng thích hợp tham gia quái đàm quy tắc.

Tô Dung nhíu mày trả lời: "Ngành tâm lý học."

Nghe vậy, Ngũ Minh Bạch có chút kinh ngạc, Vốn dĩ anh ấy cho rằng Tô Dung sẽ là chuyện ngành liên quan đến cảnh sát gì đó, dù sao biểu hiện của cô rất giống cảnh sát.

Lúc này hai người đã đi đến dưới mái hiên, Tô Dung nhìn thấy bóng người dây dưa của Serena và 'Pitt' ở phía xa xa, không nhịn được nhướng mày một cái, bước nhanh hơn: "Nhanh lên một chút, đừng để lại thêm một người chết."

Bên kia, Serena đang sức đầu mẻ trán đối phó với 'Pitt', thấy được hai người Tô Dung giống như thấy được cứu tinh đến, nhanh chóng chạy về phía bọn họ. Trái lại cô ta thông minh, lúc này cũng không lên tiếng cầu cứu.

Nhưng cô ta yên lặng trong thời gian dài đã sớm kích phát sự tức giận của ‘Pitt’, bây giờ thấy cô muốn chạy trốn, anh ta đi theo sau lưng cô ta, giống như bị điên, giơ tay lên muốn tấn công.

Không phải Tô Dung làm người quá tốt, chủ yếu bây giờ bọn họ chỉ còn lại có ba người, nếu c.h.ế.t thêm một người, vậy tiếp theo rất dễ rơi vào tình huống chỉ còn lại một mình trong quái đàm.

Cho nên khi nhìn thấy 'Pitt' muốn công kích Serena, nếu một tay kia của đối phương đánh xuống rất có thể sẽ làm cô ta mất mạng, dưới tình huống cấp bách, Tô Dung trực tiếp giơ tay đến chỗ chuông gió treo dưới mái hiên. Xẻng phệ linh bằng kim loại trong tay áo đụng vào chuông gió, phát ra một tiếng vang lớn.

"Đinh!"

Tiếng chuông gió thật lớn vang lên, để cho 'Pitt' theo bản năng sững sốt một chút, cũng để cho Serena có thời gian chạy trốn.

Cho đến khi Serena chạy ra ngoài được mấy bước, 'Pitt' mới phản ứng được, muốn đuổi theo. Tô Dung không nói nhiều, dẫn đầu dẫn hai người chạy về phòng phu nhân.

Đại khái biết ý đồ của cô, 'Pitt' đuổi theo một chút thì từ bỏ.

Đến cửa phòng phu nhân, sau khi xác định đã an toàn, Tô Dung mới dừng lại, nhìn về phía Serena: "Nói thử đi, sao lại bị anh ta dây dưa?"

Nói đến chỗ này, Serena đang thở hổn hển cũng không nhịn được thở dài một tiếng, cảm thấy mình xui xẻo.

Chờ sau khi đã ổn định lại hơi thở, cô ta mới kể lại chuyện mình trải qua trong khoảng thời gian này: "Tôi là nghe theo sắp xếp đến phòng lão gia tìm đầu mối. Không may chính là lão gia ở trong phòng. Không có cách nào, tôi chỉ có thể mượn lý do thỉnh an cha chồng đi vào xem thử. Quả nhiên ông già kia cũng không phải thứ tốt lành gì, thượng bất chính hạ tắc loạn, ông ta và thiếu gia đúng là không hổ là một đôi cha con!"

Lúc trước Serena cũng đã nói cho bọn họ biết sở thích của thiếu gia, không nghĩ đến lão gia nghiêm túc nghiêm chỉnh cũng có sở thích như vậy.

Hiểu nhiên Serena rất ghét bỏ: "Không chỉ là như vậy, thứ người làm cho người ta buồn nôn này còn mua bán thiếu nữ, trên bàn của ông ta có đặt mấy giấy tờ, tôi hơi liếc một cái, Tôi đoán nhân vật của Pitt chính là làm buôn bán này với ông ta.”

Đúng vậy, nhân vật của 'Pitt' người buôn b*n n**c ngoài, đúng là rất kỳ quái khi đến Tông phủ, nhất là Tổng phủ cũng không phải là nhà đặc biệt giàu, ở cổ đại sao có thể công khai thông thương với người nước ngoài chứ?

Chỉ là lúc ấy đám người Tô Dung không có suy nghĩ đến cái này, một là bọn họ không biết tình huống cổ đại, hai là không biết cơ chế sắp xếp nhân vật trong phòng triển lãm, dĩ nhiên đã bỏ quên vấn đề này.

Bây giờ nghĩ lại, sự sắp xếp của đối phương có thể cung cấp một số tin tức.

Sau khi ghét bỏ lão gia một trận, Serena lại nói đến chuyện liên quan đến 'Pitt': "Chờ lúc tôi đi ra ngoài gặp phải 'Pitt', biểu hiện kia của anh ta nhìn một cái là có vấn đề, vì lý do cẩn thận nên tôi không có nói chuyện với anh ta, còn muốn trở về tìm lão gia giúp đỡ. Nhưng lão gia hoàn toàn không muốn chống lại anh ta, trực tiếp đuổi tôi ra."

Tô Dung nghe vậy, trong mắt lóe lên ánh sáng gì đó.

Trước tiên cô nói chuyện thật ra bọn họ cũng đã bị ô nhiễm với hai người biết, sau đó tằng hắng một tiếng, hơi khiêm tốn nói: "Thật ra tôi hình như đã có được phương pháp rời khỏi phòng triển lãm này rồi."

Muốn trực tiếp rời khỏi phòng triển lãm này thì đi ra cửa là có thể trở về đại sảnh, nhưng hiển nhiên Tô Dung không có nhắc đến phương pháp này. Cô đang nói chính là phương pháp đạt được con dấu đi ra khỏi chỗ này.

"Sao có thể chứ?" Serena trợn to hai mắt, cô ta luôn cảm thấy mình thông minh, rất ít lộ ra vẻ mặt mất kiểm soát. Nhưng lúc này sau khi nghe xong lời của Tô Dung, vẻ mặt của cô ta rất buồn cười.

Tô Dung cũng không ngại trả lời vấn đề này của đối phương: "Thật ra rất đơn giản, mặt ngoài chủ của căn nhà trong phòng triển lãm này là quản gia, đây chính là suy đoán mà chúng tôi mới vừa suy luận ra. Nhưng muốn làm cho quản gia hài lòng, vậy phải làm cho phu nhân hài lòng mới đúng."

Một điểm này cũng không khó đoán, dù sao phu nhân cứu đối phương, người mà quản gia muốn bù đắp chính là phu nhân. Mà bằng chứng cuối cùng để cho Tô Dung chắc chắn chuyện này chính là địa vị của 'Pitt' trong ngôi nhà này.

Rõ ràng anh ta sợ phu nhân, nhưng anh ta lại áp chế được lão gia. Cho nên có thể suy đoán, ở trong phòng triển lãm này, trừ quản gia ra, địa vị của phu nhân là cao nhất, tiếp theo đến quỷ bên ngoài 'Pitt', cuối cùng là quỷ địa phương.

Chẳng qua tìm hiểu hết tình huống trong phòng triển lãm này thì có thể biết, phu nhân sống không được như ý. Chồng làm mua bán thiếu nữ, con trai hoàn toàn kế thừa tính cách b**n th** của chồng. Tuy lão phu nhân là cô của bà ta, nhưng rõ ràng đứng về phía con trai, nếu không nhà này cũng không đến nổi biến thành bộ dạng "đã hình thành thì không thay đổi được".
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back