Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 335: Chương 335



Một lát sau, hai người lại trở về, tổ trưởng Cao thuận miệng nói với Tô Dung: "Hoa Hoa, mới vừa rồi quản lý bộ phận trước kia của cô có chuyện tìm cô, cô đi một chuyến đi."

Tô Dung: "..."

Nhất thời cô không cười nổi nữa: "Quản lý Phương tìm tôi có chuyện gì sao? Mới vừa rồi ngài ấy đến tìm tổ trưởng sao? Vậy tại sao không trực tiếp đi vào tìm tôi chứ?"

"Không có, cô ấy gọi điện thoại nói với tôi." Tổ trưởng Cao lắc điện thoại của mình.

Tô Dung nắm lấy cơ hội lập tức nói: "Vậy tổ trưởng có thể cho tôi mượn điện thoại di động một chút không, tôi dùng điện thoại di động nói chuyện với quản lý Phương."

Nghe vậy, tổ trưởng Cao cũng không suy nghĩ nhiều, đưa điện thoại cho cô: "Cầm đi."

Sau khi Tô Dung cảm ơn đối phương, lập tức đánh chữ ở đoạn tin nhắn trước đó của hai người: "Quản lý Phương, tôi là Hoa Hoa, ngài có chuyện gì có thể nói trên điện thoại được không?"

Phía trên khung đối thoại hiện hàng chữ "đối phương đang nhập", rất nhanh quản lý Phương trả lời: "Không được, là chuyện cô phải tự mình đến một chuyến."

"Vậy thật xin lỗi." Tô Dung mím môi, cứng rắn nói: "Nếu như ngài không thể nói rõ đó là chuyện gì, tôi sẽ không đi ra ngoài. Không có nhân viên nào đi cùng với tôi, tôi không thể rời bộ phận làm việc vi phạm quy tắc được."

Đối phương đã biết cô là điều tra viên, tất nhiên cô cũng không cần giấu diếm chuyện này.

Gửi xong những lời này, đột nhiên cô cảm thấy rất kỳ lạ. Theo lý thuyết những quản lý biết được thân phận của cô, chắc chắn cũng không muốn để cho cô c.h.ế.t nhanh như vậy. Dù sao ở trong mắt bọn họ, cô chắc chắn sẽ chết, nhưng cô sống càng lâu thì sẽ càng sáng tạo nhiều lợi nhuận cho công ty hơn.

Đã như vậy, sao lúc này đối phương lại bảo cô rời khỏi bộ phận làm việc?

Ý thức được điểm này, Tô Dung nhíu mày lại, lại nhìn tin nhắn trả lời tràn đầy uy h.i.ế.p của đối phương "nếu như bây giờ cô không đến tôi có thể đại biểu công việc sa thải cô" không nhịn được cảm thấy có chút buồn cười. Dưới tình huống cô tuân thủ quy định, đối phương dựa vào cái gì sa thải cô? Rõ ràng đây chỉ là quỷ quái đang diễn trò mà thôi.

Nhưng lúc cảm thấy buồn cười, cô cũng có chút nghĩ lại mà sợ.

Quỷ quái đã có thể vươn tay đến loại trình độ này rồi sao? "Nó" có thể lấy danh nghĩa của "quản lý Phương" gửi tin nhắn cho tổ trưởng Cao, như vậy sau này có phải trực tiếp sẽ biến thành quản lý Phương tới chỗ này tìm cô không.

Đây mới là ngày thứ hai thôi!

Cũng may ngày mai cô sẽ đổi chỗ làm việc, nếu không thật giống như lúc trước cô nghĩ, nếu như hôm nay không tìm được hướng đi tốt cho mình, hoặc là ngày mốt, cô có thể trực tiếp bị một đám người xông đến kéo ra ngoài.

Chỉ là ngày mai phải đi địa điểm mới, có danh tiếng của 'Tổ hạng mục quan trọng', chắc có thể chống đỡ được một đoạn thời gian.

Không trả lời tin nhắn của đối phương, dù sai ai mà biết đối thoại với quỷ quái có thể làm mình bị ô nhiễm hay không?

Tô Dung suy nghĩ một chút, cài đặt đối phương vào mục "tin nhắn quấy rầy", lúc này mới lui ra màn hình chính, trả lại điện thoại cho tổ trưởng Cao: "Đã không sao rồi."

Tổ trưởng Cao đang làm số liệu nghe vậy thì tùy ý gật đầu một cái, bỏ điện thoại vào trong túi.

Đại khái ý thức được mình không có cách nào lừa gạt Tô Dung, hoặc có lẽ chuẩn bị ngày mai làm một trận lớn. Tóm lại cả buổi chiều hôm nay, Tô Dung không có bị quấy rầy gì.

Cô tự nhiên vui vẻ an nhàn, vừa ngâm nga bài hát vừa hoàn thành công việc buổi chiều.

Chờ đến sáu giờ chiếu, đến giờ tan làm, công ty lại bắt đầu giở trò.

tổ trưởng Cao vỗ tay một cái: "Còn thiếu một chút chỉ có thể làm xong, hôm nay mọi người tăng ca một chút nhé."

Tô Dung nhớ lại quy tắc, giơ tay lên nói: "Nhưng bên trong sổ tay của nhân viên, chỉ có 'Tổ hạng mục quan trọng' mới có thể tăng ca."

"Không phải đã nói rồi sao?" Tiểu Tiêu ở bên cạnh nói: "Quy tắc đó hoàn toàn không có tác dụng gì cả, không cần để ý."

Dĩ nhiên đối với người khác chính là vô dụng, nhưng Tô Dung dám khẳng định, chỉ cần cô ở lại tăng ca không tuân thủ theo quy tắc, dù là thần tiên cũng không cứu được cô.

Cô cười khổ một tiếng, mình mới vừa xin tổ trưởng để cho cô đi cùng đến 'Tổ hạng mục quan trọng', nếu như bây giờ lộ ra tinh thần không muốn tăng ca, sợ rằng đối phương sẽ nghi ngờ mình có thể đảm nhận được công việc tiếp theo hay không.

Phải tìm một lý do thích hợp mới được, lý do này không thể để cho tổ trưởng tức giận.

Con người Tô Dung hơi xoay chuyển, mở miệng nói: "Tôi có hẹn với bạn ở bộ phận hành chính, tôi định thừa dịp hôm nay tan làm đi điều tra khách hàng càng thích loại đồ hộp nào, chuẩn bị để lần sáng tạo sau đó của mình."

Để cho tổ trưởng Cao cuồng công việc không tức giận vì không tăng ca, nhất định cũng phải vì công việc.

Mà bởi vì tránh để cho có người nhìn ra hoặc là có năng lực phát hiện nói dối, Tô Dung cố ý sửa lại lời nói một chút, để cho lời của mình không có nói dối.

Lời của cô chính là trước sau bị tách ra. "Đã hẹn với bạn ở bộ phận hành chính" là một câu, câu sau là một câu.

Cô đúng là có hẹn với Phùng Ngọc Linh ở bộ phận hành chính tan làm đi cùng nhau, chỉ là muốn đi ăn cơm, mà không phải khảo sát điều tra gì đó. Cô còn cố ý tăng chủ ngữ cho câu sau, cho thấy chuyện điều tra khảo sát là chuyện cô muốn làm, không có liên quan đến Phùng Ngọc Linh.

Tổ trưởng Cao nghe xong lời của cô, quả nhiên giãn chân mày ra, vung tay lên: "Được rồi, vậy cô đi điều tra khảo sát đi. Thật ra làm chuyện này cũng có thể làm cùng với bộ phận thị trường, bọn họ hiểu nhiều về phương diện này hơn."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 336: Chương 336



Tô Dung thở ra một hơi, bình tĩnh đứng dậy gật đầu chào với mọi người, sau đó bước nhanh rời đi.

Đi đến bên ngoài công ty, nhìn bầu trời mờ tối, cô thả lỏng ra. Cái quái đàm này chỉ giới hạn trong công ty, trừ phi giống với bộ phận chăm sóc khách khác, ở trong công ty không tuân thủ quy tắc mới có thể c.h.ế.t ở trong công ty.

Cũng không lâu lắm, Phùng Ngọc Linh cũng đi ra theo. Cô ấy vừa đi vừa oán trách: "Không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên bộ phận của chúng tôi có hai người bị sa thải. Tôi nghe nói bộ phận cách vách cũng có người bị sa thải, tôi nghi ngờ công ty đang cắt giảm nhân lực."

Tô Dung vừa nghe xong lời này, cũng biết là xảy ra chuyện gì. Bởi vì sự tồn tại của cô, bây giờ quỷ quái hoành hành trong công ty, những nhân viên bình thường khác không biết, tất nhiên dễ dàng làm con mồi.

Áy náy sao? Tất nhiên là không. Nào có đạo lý người thực hiện bạo lực tiêu diêu tự tại, người bị hại lại áy náy chứ? Tô Dung biết rõ người hại c.h.ế.t bọn họ là "nó" không phải là cô. Cho nên cô tuyệt đối sẽ không sinh ra cảm xúc áy náy, thậm chí nghi ngờ mình.

Chỉ là cô vẫn nhắc nhở Phùng Ngọc Linh một chút: "Nếu như công ty thật sự cắt giảm nhân lực, vậy cô nhất định phải tuân thủ quy tắc của nhân viên, tránh để cho người ta bắt được khuyên điểm cũng sai thải cô. Nên biết, nếu như thật sự cắt giảm nhân lực, thời gian làm việc tiếp theo sẽ trở nên không dễ dàng."

Phùng Ngọc Linh nghiêm túc gật đầu, cô ấy cũng nghĩ như vậy. Cô ấy còn định nhận tiền lương tháng này, tuyệt đối không thể để cho người ta tùy tiện sa thải được.

Tô Dung suy nghĩ thêm một chút, lại bổ sung: "Đúng rồi, nếu như cấp trên để cho các cô tăng ca, vậy thì không được tăng ca."

"Sao vậy?" Phùng Ngọc Linh không hiểu, mặc dù cô ấy định tuân thủ quy tắc nhân viên, nhưng cũng không định tuân thủ hết tất cả, ví dụ như quy tắc cuối cùng, cô ấy tuyệt đối sẽ không tuân theo.

Chuyện tăng ca này cũng là như vậy, ở trong suy nghĩ của cô ấy, tăng ca sẽ là lúc lộ ra giá trị của mình, từ đó để cho công ty có ấn tượng tốt với mình.

Tô Dung há miệng thuyết phục cô ấy: "Cô suy nghĩ một chút đi, có phải tăng ca đại biểu gặp sao hay vậy, nghe theo sắp xếp của cấp trên không. Thứ người như vậy chính là dễ bắt nạt nhất từ trước đến nay. Trái lại người từ chối tăng ca, sẽ cho rằng là người có chính kiến thái độ riêng, coi như phía trên có cắt giảm nhân lực, cũng sẽ không vô duyên vô cớ cắt giảm người như vậy. Đến lúc đó chỉ cần cô cầm quy tắc của nhân viên nói là mình tuân thủ quy tắc, ai có thể làm gì được cô?"

"... Hình như có chỗ nào đó không đúng?" Sau khi Phùng Ngọc Linh suy nghĩ một chút, đôi mắt lập tức sáng lên, chỉ vào Tô Dung nói: "Có phải cô chính là cái loại người, chưa yêu bao giờ nhưng lại là "bậc thầy trong chuyện tình cảm" đúng không?"

Tô Dung: "..."

Cô yên lặng trong chốc lát, sau đó chỉ có thể mỉm cười nói: "Ừ... Chắc là vậy đi?"

Sau đó hai người không hẹn mà cười ra tiếng.

Trở lại ký túc xá, Tô Dung không có gọi điện cho Tiểu Trần, Nhiệm vụ đã tiến triển đến bước này, trừ phi ở trong xưởng chế biến phát hiện ra chuyện gì, nếu không không cần thiết với liên lạc với anh ta.

Ngày mai nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra cô có thể được chuyển đến 'Tổ hạng mục quan trọng', mặc dù chỉ là một người làm việc vặt, nhưng cái này cũng đã đủ đối với mục đích chân chính của cô rồi.

Nói cách khác ngày mai cô có thể thăm dò xưởng chế biến.

Xưởng chế biến chắc chắn chính là chỗ nguy hiểm nhất trong công ty, tuyệt đối phải chuẩn bị thật đầy đủ. Đầu tiên phải có thuật đổi vị trí dưới nước, thứ hai là cô còn phải thăm dò một ít tin tức liên quan đến xưởng chế biến này.

Nghĩ như vậy, Tô Dung lại tạo ra một kế hoạch cho ngày mai, sau đó thì đi ngủ sớm.

Rạng sáng ngày hôm sau, Tô Dung theo tổ trưởng Cao bắt đầu "dọn nhà". Hạng mục của cô ta đã hoàn thành rồi, quả nhiên theo lời của cô ta nói, quản lý rất thưởng thức đồ hộp mà cô ta nghiên cứu ra, điều cô ta đến 'Tổ hạng mục quan trọng'. Tô Dung được tổ trưởng Cao thuận tiện tiến cử cũng được điều qua, mặc dù quy định chính là không thể tham gia hạng mục nào, chỉ có thể làm người làm việc vặt thôi.

Hiển nhiên, hắn ta sợ điều tra viên Tô Dung này động tay động chân vào hạng mục quan trọng gì đó.

Chẳng qua hắn ta đã tính sai rồi, mục đích thật sự của Tô Dung không nằm ở 'Tổ hạng mục quan trọng'.

Chỉ là cũng không nhất định...

Nói là hai người dọn đồ, thật ra chủ yếu là tổ trưởng Cao dọn, cô đi theo giúp đỡ. Dù sao cô mới đến chỗ này không làm việc được mấy ngày, hơn nữa cũng đang ở trong quái đàm, hoàn toàn không có đồ gì cần dọn cả.

Hai người cùng nhau đi vòng qua gần nửa cái công ty, đi đến một phòng làm việc ở phía sau công ty gần xưởng chế biến.

Giống với bộ phận nghiên cứu lúc trước, phòng làm việc này cũng phải cần quẹt thẻ mới đi vào được.

Quản lý ở trong cửa chờ hai người, sau khi thấy các cô đi vào, đầu tiên ý tứ hàm súc nhìn Tô Dung một cái, sau đó mới nói với tổ trưởng Cao: "Tới chỗ này làm việc cần làm một nghi thức trước. Cô đi cùng với tôi. Còn về Hoa Hoa, cô ở chỗ này chờ là được."

Bghe vậy, Tô Dung nhạy bén ý thức được "nghi thức" này có thể không được bình thường.

"Là nghi thức gì vậy?" Cô chủ động hỏi, tổ trưởng Cao cũng dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn quản lý, cô ta cũng muốn biết vấn đề này.

Quản lý mỉm cười nói: "Là một loại nghi thức có thể k*ch th*ch linh cảm."

Sau khi nói xong lại nhìn Tô Dung, chỉ là lần này không mắt mang theo mấy phần không tốt: "Nếu như cô muốn, tôi cũng có thể phá lệ để cho cô thử một lần."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 337: Chương 337



Tô Dung quả quyết từ chối, cô lập tức ý thức được có thể nghi thức này có liên quan đến "nó".

Còn tổ trưởng Cao nghe vậy thì không kịp chờ mà đi theo đối phương, thật ra không phải là cô ta không biết nội dung của nghi thức này là gì, dù sao nào có nghi thức bình thường nào có thể k*ch th*ch linh cảm của con người chứ! Nhất định là có liên quan đến quỷ quái.

Nhưng thân ở trong thế giới quái đàm, cô ta cũng đã sớm không cảm thấy xa lạ với loại sinh vật này, nếu như lạy tà thần một cái có thể để cho linh cảm của mình bùng nổ, vậy cô ta cũng đồng ý.

Nhìn bọn họ rời đi, Tô Dung lại nhìn xung quanh một vòng. Phòng làm việc này tràn đầy mùi m.á.u tanh, có thể là bởi vì mới là buổi sáng, mọi người còn chưa kịp cầm ra vật thí nghiệm của mình. Nhưng dưới tình huống này mùi m.á.u tanh vẫn nồng như vậy, cái này làm cho Tô Dung không nhịn được suy nghĩ.

Bình thường những người này sẽ lấy cái gì nghiên cứu?

Trong phòng thí nghiệm tổng cộng chỉ có tám người, cũng không có để ý đến hai người mới đến, vẫn cúi đầu làm công việc của mình.

Mà một người đàn ông lôi thôi lết thết giống với tổ trưởng Cao ngồi ở gần cửa, đột nhiên nhìn ra chỗ này, trong đáy mắt có tơ máu, thuận miệng hỏi: "Này, cô tới đây làm gì?"

Tổ trưởng Cao đi theo người ta làm nghi thức, tất nhiên mọi người rõ ràng cô ta chính là người mới đến. Nhưng Tô Dung thì sao? Bọn họ biết mỗi lần chỉ có một người tiến vào mà thôi, lúc này nhiều thêm một người tất nhiên sẽ làm cho người ta chú ý đến.

"Tôi là đến để giúp tổ trưởng Cao làm việc vặt?" tô Dung trả lời: "Giống như giúp đỡ đi đến xưởng chế biến lấy một ít nguyên liệu về, hỗ trợ cắt nghiền, mài gì đó."

Nghe cô nói vậy, mọi người bên trong phòng không hẹn mà cùng nhau ngẩng đầu lên. Người đàn ông lúc trước hỏi cô cũng nhanh chóng nói: "Vậy có thể thuận tiện giúp tôi làm mấy chuyện này không?"

Sau khi người đàn ông mở miệng, những người khác cũng đi theo phụ họa: "Đúng vậy, dù sao cũng là đi xưởng chế biến, cũng giúp chúng tôi mang về một ít đi."

Tô Dung ý thức được đây chính là một cơ hội, nhưng cố làm ra vẻ khổ sở nói: "Nhưng tôi chưa bao giờ đến xưởng chế biến, cũng không biết quy tắc bên trong. Giúp tổ trưởng đi lấy mấy nguyên liệu này cũng được đi, tôi sợ nếu giúp các người, sẽ xúc phạm quy tắc nào đó."

Mọi người nghe cô nói như vậy đều nhìn nhau, mà lúc này người đàn ông lên tiếng trước mở ngăn kéo lấy ra một sổ tay: "Đây là quy tắc cho nhân viên của xưởng chế biến, cô có thể xem trước một chút."

Một người đàn ông cách đó không xa lên tiếng: "Những người ở trong 'Tổ hạng mục quan trọng' như chúng tôi đi đến xưởng chế biến cũng không có kiêng kỵ gì, không nên nói chuyện với người nào là được."

Tô Dung gật đầu với người này, mở 《 Quy tắc của nhân viên xưởng chế biến 》, quy tắc thứ nhất đã làm cho cô choáng váng đầu óc rồi.

《 Quy tắc của nhân viên xưởng chế biến 》.

Một, nhân viên xưởng chế biến không thể chủ động từ chức.

Hai, nhân viên xưởng chế biến cần phải mặc đồng phục màu đen, bên trong xưởng chế biến không có nhân viên mặc đồng phục màu đỏ. Nếu như có thấy, đây chính là ảo giác vì quá nóng, phải xem như không nhìn thấy, cũng nhanh chóng rời đi.

Ba, thời gian làm việc của ca sáng là 6 giờ - 19 giờ, thời gian làm việc của ca đêm là 20 giờ - 5 giờ, xin đi làm dựa theo sắp xếp của thời gian biểu.

Bốn, bên trong phân xưởng khử độc vô cùng nguy hiểm, có nhân viên chuyên môn trông chừng, không có mệnh lệnh không được đi vào?

Năm, trong lúc làm việc không được nói chuyện với nhân viên mặc đồng phục khác, không nên rời khỏi xưởng chế biến, cố gắng giảm bớt trao đổi với người bên ngoài.

Sáu, nguyên liệu nấu ăn được xử lý trong xưởng chế biến đều an toàn đáng tin, xin đừng sinh ra nghi ngờ với chuyện này.

Bảy, nếu như phát hiện một số lượng lớn nhân viên không quen biết đi vào trong phân xưởng của bạn, xin nhanh chóng rời khỏi phân xưởng, tiến vào nhà vệ sinh hoặc là phòng làm việc của quản lý để tránh né 10 phút.

Tám, quản lý xưởng chế biến có trách nhiệm với nhân viên, nếu như hắn ở trong xưởng, có thể tìm hắn giúp đỡ.

Chín, quản lý xưởng chế biến không ở xưởng chế biến.

Tổng cộng có 9 quy tắc, quy tắc thứ nhất làm cho Tô Dung chảy cả mồ hôi lạnh.

Nhân viên xưởng chế biến không thể chủ động từ chức!

Ở trong quái đàm này, có một số việc đã sớm biết, đó chính là một khi bị sa thải thì đại biểu với cái c.h.ế.t hoặc là bị ô nhiễm hoàn toàn.

Mất đi cơ hội chủ động từ chức, nói cách khác coi như Tô Dung hoàn thành nhiệm vụ, cũng chỉ có thể ở chỗ này cho đến chết. Bởi vì cô muốn thoát khỏi quái đàm này, phải từ chức mới được.

Nếu như cô thật sự tiến vào xưởng chế biến theo kế hoạch ban đầu, vậy bây giờ chờ đợi cô chính là sự tuyệt vọng tận cùng.

Suy nghĩ đáng sợ này làm cho Tô Dung ngẩn ngẩn một lúc lâu, mới tiếp tục xem quy tắc.

Trong quy tắc này tổng cộng có hai quy tắc bị sai, theo thứ tự là quy tắc thứ 2 và quy tắc thứ 6.

Quy tắc thứ hai chính là câu chính giữa bị sai: Bên trong xưởng chế biến không có nhân viên mặc đồng phục màu đỏ, Nếu như nhìn thấy, đây chính là ảo giác do nóng gây ra.

Đây là chuyện mà Tô Dung đã sớm biết, bên trong xưởng chế biến có nhân viên đồng phục màu đỏ. Nhìn tình hình trước mắt, có lẽ loại nhân viên này tồn tại chủ yếu ở phân xưởng khử độc, chuyện này cũng làm cho Tô Dung hứng thú hơn với phân xưởng này.

Quy tắc thứ 6 đều sai toàn bộ, tin tức trong quy tắc này Tô Dung cũng đã sớm biết. Dù sao công ty đáng c.h.ế.t này còn sản xuất đồ hộp thịt người mà! Sao nguyên liệu nấu ăn trong xưởng chế biến có thể an toàn đáng tin được chứ?
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 338: Chương 338



Chỉ là như vậy cũng có thể thấy được, nhân viên trong xưởng chế biến cũng không biết chuyện bên trong, là một người bình thường thuần túy.

Hai quy tắc cuối cùng cũng rất thú vị, hiếm thấy gặp được quản lý có trách nhiệm với nhân viên thuộc quyền của mình, kết quả quản lý hoàn toàn không có ở bên trong xưởng chế biến. Mà dựa vào quy tắc thứ năm, trong thời gian làm việc, nhân viên không thể rời khỏi xưởng chế biến.

Nói cách khác cho dù gặp phải nguy hiểm, bọn họ cũng không thể tìm quản lý giúp đỡ được.

Nhìn ra được những quy tắc này có thể nói là dùng để bảo vệ sự an toàn của nhân viên xưởng chế biến, nhưng quản lý - người duy nhất có thể bảo vệ bọn họ lại hoàn toàn không ở trong xưởng, nhìn vào chuyện này sợ rằng công ty cũng không có bao nhiêu coi trọng đối với những nhân viên này.

Hoặc là nói, công ty cũng không có cách nào đối phó với nhân viên mặc đồng phục đỏ trong xưởng chế biến?

Như đã nói qua, quản lý không có trong xưởng chế biến, vậy phòng làm việc của quản lý dùng để làm gì.

Tô Dung hơi nhíu mày, rất nhanh đã xác định được hành động tiếp theo của mình. Trước tiên đi đến phòng làm việc của quản lý một chuyến, nhìn thử xem có danh sách hay không. Nếu như không có, lại nghĩ cách đi đến phân xưởng khử độc.

Lúc cô đang suy nghĩ, tổ trưởng Cao đã về. Nhìn qua cô ấy không có gì khác với lúc trước cả, chỉ là Tô Dung có một loại cảm giác âm u khó hiểu, giống như đúc với tám nhân viên còn lại ở chỗ này.

Quản lý vui vẻ vỗ vai cô ấy, sau đó quay đầu rời đi.

Tổ trưởng Cao ngồi vào vị trí của mình, suy nghĩ một chút, nói với Tô Dung: "Trước tiên cô đi đến xưởng chế biến lấy một phần tim người đến đây đi, chia ra là của trẻ em, của người trưởng thành và người lớn tuổi... Thôi, không cần người lớn tuổi. Coi như là tim, già rồi khẳng định không bằng lúc còn trẻ."

Nghe được câu này của cô ấy, Tô Dung thật sự kinh hãi. Chuyện gì xảy ra! Tại sao tổ trưởng Cao lại biến thành như vậy?

Nên biết lúc trước cô đã cố ý thăm dò, trước kia nguyên liệu mà tổ trưởng Cao sử dụng đều rất bình thường, hơn nữa bản thân cũng không có suy nghĩ làm đồ hộp thì phải dùng nguyên liệu từ người. Lúc Tô Dung hỏi, cô ta còn dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn cô, giống như cô là phần tử nguy hiểm gì đó. Vẫn là Tô Dung phải giải thích một trận, mới để cho cô ta yên tâm?

Nhưng bây giờ, cô ta lại chủ động sử dụng tim người.

Chỉ trong chốc lát, cô đã kịp phản ứng lại, nhất định là tác dụng của "nghi thức " đó.

Có lẽ nghi thức đó có thể để cho người ta sử dụng nguyên liệu từ người mà không có suy nghĩ gì, chắc là có công hiệu tẩy não.

Sau khi tổ trưởng Cao nói xong lời này, những người khác cũng đi theo báo ra mấy nguyên liệu, chia ra có phổi người, thịt bắp đùi của người cùng với cuống rốn.

Từng "nguyên liệu nấu ăn" làm cho Tô Dung nổi cả da gà, nhưng cô chỉ có thể đồng ý, chuẩn bị lần đầu tiên đi thăm dò xưởng chế biến.

Quy tắc có thể bảo vệ mình trong xưởng chế biến chính là không được nói chuyện với những người khác, nhân viên của xưởng chế biến dựa vào cái này để bảo vệ tính mạng, cho nên người đến từ bên ngoài như cô cũng phải tuân thủ mới đúng.

Ghi nhớ nguyên liệu mà mọi người cần, Tô Dung rời khỏi phòng làm việc, lướt qua gió nhẹ đi đến xưởng chế biến.

Từ bên ngoài nhìn vào, xưởng chế biến là một màu xám tro. Màu xám tro bao quanh toàn bộ xưởng, kết hợp với không khí lờ mờ càng giống như xưởng chế biến dung nhập vào chỗ này.

Sau khi đi vào chính là một phòng khách, trong phòng khách không có một bóng người nào, bên trong tràn đầy mùi m.á.u tanh và mùi thơm của thịt. Hai mùi hương này kết hợp với nhau, làm cho người ta không khỏi muốn nôn mửa.

Trong phòng khách có rất nhiều cánh cửa, nhưng phía trên lại không dán tên phòng. Chỉ từ bên ngoài, hoàn toàn không biết bên trong chính là phân xưởng nào. Chẳng qua cũng may Tô Dung có bản đồ mà 'Tập đoàn Tích Tắc' cung cấp, cho nên biết rõ muốn tìm nguyên liệu nấu ăn thì đi cửa đầu tiên của đằng sau.

Cửa không có khóa, sau khi gõ một cái, Tô Dung rất dễ dàng đẩy cửa đi vào. Trong phòng có mấy nhân viên mặc đồng phục màu đen, đang xử lý nguyên liệu trong rổ, rồi bỏ nguyên liệu vào trong một cái ống vận chuyển. Ống vận chuyển chuyển nguyên liệu đến phân xưởng ở bên cạnh. Chỉ là vách tường rất cao ngăn cản, không có thấy bộ dạng ở bên cạnh.

Những nhân viên đồng phục màu đen kia giống như không nhìn thấy Tô Dung, không có một người nào nhìn cô, đều chăm chú hoàn thành công việc trên tay.

Chỗ rất kỳ lạ chính là, nhìn qua những nguyên liệu này đều không phải bộ phận của con người.

Là một thám tử, Tô Dung vẫn phân biết được đây có phải là bộ phận của con người hay không. Hiển nhiên những thứ này cũng chỉ là bộ phận của động vật bình thường mà thôi.

Nhưng mà đám người tổ trưởng Cao muốn cô cầm bộ phận của người! Đây làm cho cô sao có thể tìm được vật mình muốn. Vấn đề ở chỗ chính là cô không thể hỏi đối phương, chỉ có thể tự đi tìm.

Nhưng mà không có, nguyên liệu ở chỗ này đều rất bình thường. Tim heo, gan bò, thịt dê... Hoàn toàn không có dấu vết của bộ phận người.

Nhất thời Tô Dung cảm thấy nhức đầu, tại sao lại như vậy? Nên biết mặc kệ như thế nào cô phải hoàn thành nhiệm vụ mà những người kia giao cho, nếu không cô không có cách nào tiếp tục ở lại 'Tổ hạng mục quan trọng'. Mà muốn ở lại trong 'Tổ hạng mục quan trọng' thì phải hoàn thành chuyện bọn họ nhờ để duy trì chuyện ở lại này.

Nếu chỗ này không có, có lẽ nguyên liệu mà cô muốn hoàn toàn không có ở trong phân xưởng này?

Tô Dung lại lần nữa nhớ lại bản đồ một chút, bên cạnh phân xưởng xử lý nguyên liệu nấu ăn là phân xử khử độc, sau đó là phân xưởng chỉnh lý, sau đó là phân xưởng chế biến, phía sau nữa chính là phân xưởng đóng gói. Tất nhiên không cần đi chỗ chế biến và đóng gói, dù sao mấy người kia là muốn nguyên liệu nấu ăn sống, mà không phải nguyên liệu đã được xử lý xong.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 339: Chương 339



Không thể đi đến phân xưởng khử độc, vậy cũng chỉ có thể đi đến phân xưởng chỉnh lý. Giống với phân xưởng xử lý nguyên liệu nấu ăn, chỗ này cũng có mấy nhân viên mặc đồng phục màu đen, vây quanh một cái dây chuyền sản xuất, nhìn máy móc tiến hành xử lý đối với nguyên liệu được truyền đến, sau đó chia những nguyên liệu thành những nhóm khác nhau.

Thấy Tô Dung đi vào, có một đôi mắt sáng quắc nhìn cô, con ngươi gần như biến thành một chấm đen, nhìn qua vừa b*nh h**n lại kỳ dị. Tô Dung nhìn thấy mà giật mình trong lòng, gần như muốn lập tức lui ra ngoài.

nhưng không được, ở chỗ này cô nhìn thấy thứ mình muốn. Những nhân viên đồng phục màu đen kia chia nguyên liệu truyền đến thành hai phần, một phần trong đó chính là bộ phận đến từ loài người.

Nguyên liệu đi ra từ phân xưởng đầu tiên đều là nguyên liệu thức ăn bình thường, trải qua phân xưởng thứ hai đến phân xưởng thứ ba xong, đột nhiên có một bộ phận biến thành thịt người. Rất rõ ràng, hai phân xưởng này có vấn đề.

Chờ chút.

Tô Dung đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Dựa theo suy đoán của cô, công nhân của xưởng chế biến bình thường không biết trong xưởng là chế biến thịt người, nếu không trong quy tắc cũng không đến nỗi phải che che dấu dấu như vậy. Nhưng ở phân xưởng này, coi như có một số người không quen thuộc bộ phận con người, nhưng bọn họ cũng không có khả năng không biết trong tất cả nguyên liệu mình xử lý không có cái nào giống với bộ phận của người.

Nếu đã nhìn ra, còn có thể bình tĩnh như vậy. Trừ phi... bọn họ hoàn toàn không phải là nhân viên bình thường!

Ý thức được chuyện này, trái tim của Tô Dung đập nhanh hơn một chút, thầm mắng trong lòng một cái, cúi đầu cố gắng không nhìn những nhân viên này, nhanh chóng chọn thứ mình cần.

"Cô là người mới đến sao?" Một giọng nói con gái dịu dàng vang lên.

Tô Dung khống chế mình không nói gì, đồng thời trong lòng cũng đã xác định được, những người này tuyệt đối không phải là nhân viên bình thường. Trong quy tắc đã nói nhân viên bình thường không nên nói chuyện với người khác.

Nếu người này lựa chọn nói chuyện với cô, có lẽ đầu óc của cô ta không tốt, hoặc là cô ta không phải là nhân viên đồng phục đen, dĩ nhiên không cần tuân thủ quy tắc.

Ở bên trong xưởng chế biến này, không phải nhân viên đồng phục màu đen, vậy còn có thể là ai?

Chỉ có thể là nhân viên đồng phục màu đỏ!

---

Tô Dung cũng không quan tâm đến cô ta, nhanh chóng chọn thứ mình cần, sau đó lập tức muốn trở về. Nhưng cô mới vừa quay người lại, đã nhìn thấy có mấy nhân viên đồng phục đen chặn ở cửa, trên mặt là nụ cười giống với nhau, đồng thanh hỏi: "Cô là người mới đến sao?"

Làm cho người ta bất ngờ chính là, ở trong đám người này, Tô Dung lại nhìn thấy nam đeo mắt kiếng!

Chỉ là hiển nhiên nam đeo mắt kiếng bay giờ đã không còn là nam đeo mắt kiếng mà cô biết nữa, trên mặt của anh ta cũng là nụ cười kinh khủng giống với những người chặn ở cửa, cùng nhau trả hỏi Tô Dung.

Thì ra đây là nơi về của người bị ô nhiễm trên 100 điểm?

Tô Dung bừng tỉnh hiểu được lời lúc ấy của quản lý Phương, 100 điểm trở xuống biến thành nguyên liệu nấu ăn để tiến vào xưởng chế biến, 100 điểm trở lên biến thành nhân viên đồng phục đỏ trong xưởng chế biến.

Những người này cùng nhau chặn cửa, rất có bộ dạng: "Cô không trả lời chúng tôi sẽ không cho cô đi".

Kẻ ngu cũng biết nếu lúc này trả lời thì sẽ có vấn đề, bây giờ cô không có vi phạm quy tắc, ít nhất trước mắt những người này sẽ không có cách nào thương tổn cô được. Tô Dung ung dung nhìn bọn họ, hơi chuyển cổ tay, Xẻng Phệ Linh yên lặng rơi xuống bàn tay.

Cô cũng không nói chuyện, cải xẻng trong tay xoay một vòng, không chút do dự vung về phía người đứng ở cửa. Những người này chính xác đã bị ô nhiễm hoàn toàn, nhưng trên bản chất vẫn là người, vẫn biết xu lợi tránh hại.

Nhìn cái xẻng của Tô Dung đánh đến, lập tức mấy nhân viên kia nhanh chóng đi sang bên cạnh. Tô Dung cũng không ham chiến, nhanh chóng đẩy cửa ra, mang đồ bước nhanh ra ngoài.

Chú ý đến sau lưng không có ai đuổi theo, cô mới dừng bước lại, có chút nghi ngờ gãi đầu. Chẳng lẽ bây giờ những người này không thể rời khỏi chỗ làm việc sao?

Nếu là như vậy...

Đôi mắt của cô lập tức sáng lên.

---- vậy bây giờ chính là lúc thăm dò tốt nhất của cô.

Ý thức được chuyện này, cô lập tức nhớ lại bản đồ, sau đó chạy thẳng đến phòng làm việc của quản lý. Đây là nơi mà cô đoán có danh sách nhà cung cấp hàng.

Phòng làm việc của quản lý bị khóa, không thể trực tiếp mở ra được. Mặc dù Tô Dung có xẻng, nhưng cũng không dám đập cửa. Dù sao lỡ như tiếng động phát ra quá lớn, lại hấp dẫn những nhân viên đồng phục màu đỏ thì phiền phức.

Tô Dung rút kim băng gắn ở trong thẻ nhân viên, dùng kim băng đỏ chọc ngoáy vào lỗ chìa khóa mấy cái.

Một tiếng "rắc rắc" vang lên, cửa mở ra.

Cô hài lòng nhướng mày, đẩy cửa đi vào.

Thám tử mà, phải biết một chút gì đó thì mới được. Tội phạm biết, cô cũng phải biết, nếu không sao có thể suy luận phá án chứ?

Phòng làm việc của quản lý ở chỗ này gần như giống với phòng quản lý trong công ty, chỗ khác duy nhất chính là bên trong trống rỗng không có gì cả. Cũng đúng, người ta cũng không ở xưởng chế biến, dĩ nhiên phòng làm việc này cũng không có tác dụng gì.

Chỉ là đây cũng là kết quả xấu nhất đối với Tô Dung, phòng làm việc của quản lý không có người, vậy cô muốn tìm danh sách bên cung cấp hàng, nhất định phải đi đến xưởng khử độc.

Đừng thấy mới vừa rồi trong phân xưởng kia tất cả đều là nhân viên đồng phục đỏ ngụy trang thành nhân viên đồng phục đen, Tô Dung dám khẳng định, nhân viên đồng phục đỏ ở phân xưởng khử độc nguy hiểm ở các phân xưởng khác.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back