Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 130: Chương 130



Có trời mới biết , khi xác định con ruột của bọn họ bị người đàn ông này đánh tráo , ông ta hận không thể lập tức gi.ế.t ch.ế.t người đàn ông này .

Nhưng lý trí còn sót lại nói cho ông biết , ông không thể làm vậy . Bây giờ là thời kỳ pháp trị , gi.ế.t người là phạm pháp , mà ông lại là công dân tuân thủ luật pháp , không thể biết luật pháp còn cố tình phạm vào , sự trừng phạt không phải chỉ có mình ông gánh chịu , mà cả gia đình sẽ vì hành vi của ông mà bị liên luỵ .

Cho nên ông chỉ đứng ngoài nhìn vợ đơn phương ẩu đả Dương lão tam , ông sợ ông xen vào sẽ trong cơn tức giận mà lỡ tay gây ra hậu quả xấu .

Lý Thúy Hương đuổi đánh Dương lão tam một trận, đến khi mệt mỏi mới thở hổn hển dừng lại.

“Tôi sẽ báo cảnh sát, tôi sẽ báo cảnh sát!”

Dương lão tam run rẩy lấy điện thoại ra.

“Ông mau báo đi! Vừa hay , ông không gọi thì tôi cũng định gọi , để cảnh sát đến phân xử, để bà con làng xóm đều đến đây , cũng nghe xem ông đã làm những chuyện tốt gì , tiện thể hồi ức lại một trước , lúc trước ông đã làm gì!”

Lý Thúy Hương hung tợn nói.

Nghe vậy, Dương lão tam lập tức bất động.

Dương Tuệ Dĩnh sợ nãi nãi tức giận quá phát sinh cái gì ngoài ý muốn , vội vàng tiến lên an ủi, “Nãi nãi , nãi nãi đừng giận, từ từ nói.”

“Chuyện này không thể từ từ nói được!”

Lý Thúy Hương nghiến răng nghiến lợi nói .

Dương Quốc Hoa tiến lên, nói với Dương lão tam: “ Năm đó sau những chuyện ông đã làm, ông nghĩ vì cái gì ông vẫn còn có thể ở lại đây kéo dài hơi tàn cho đến ngày hôm nay ? Bà con làng xóm là nể tình đồng hương , nể tình đồng bào , là vì tình người ."

“Nếu không thì ông đã c.h.ế.t từ mấy chục năm trước rồi . Vậy mà ông , cái kẻ lương tâm bị ch.ó ăn này , lại dám đánh tráo con trai cả của tôi, ông đúng là đồ súc sinh!”

Nga

Nghe được những lời của Dương Quốc Hoa , đồng tử Dương lão tam hơi co lại.

Ông ta nhìn về phía nam nhân trung niên đứng đằng sau Dương Quốc Hoa , cũng là ba của Dương Tuệ Dĩnh , Dương Minh.

“Các người đều biết rồi sao? Sao các người có thể biết được, sao các người có thể biết được!”

Thần sắc Dương lão tam trở nên điên cuồng.

[Nghe Dương gia gia kể, người này hồi còn trẻ chắc chắn làm không ít chuyện xấu . Hơn nữa đều không phải là những chuyện vụn vặt như trộm gà trộm chó gì đó , phải là những chuyện có tầm cỡ lớn hơn , phải là chuyện có liên quan đến quốc gia ấy .]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 131: Chương 131



[Con của người khác mà ông ta còn đánh tráo được , ngươi mong chờ ông ta làm được chuyện gì tốt đẹp có ích cho đất nước sao ?]

“Sao mà chúng tôi có thể biết được ư ?” Lý Thúy Hương cười lạnh một tiếng, “Cháu gái lớn nhà chúng tôi, nằm mơ , mơ thấy tổ trạch nhà các người bị hỏng, nhóm tổ tông nhà ông biết ông là cái lão già vô dụng , nên trực tiếp đến trong mộng của cháu gái chúng tôi, cầu xin con bé quay về!”

Dương lão tam nghe vậy, không thể tin được, “Chuyện này không có khả năng, sao có thể!”

“Con thấy ông ta chắc là điên rồi, chúng ta báo cảnh sát đi.”

Mẹ của Dương Tuệ Dĩnh là người tỉnh táo nhất trong gia đình lúc này, lên tiếng.

“Được thôi, các người báo cảnh sát đi. Báo đi ! Dù sao tôi cũng là cái người sắp c.h.ế.t rồi, tôi còn đang lo không biết khi xuống dưới gặp phải nhóm tổ tông nên nói sao về việc hương khói bị chặt đứt . Giờ thì tốt rồi, giờ thì tối tồi ! Tôi có một một đứa con trai, lại còn sống tốt như vậy."

“Đợi tôi c.h.ế.t rồi, còn có người mặc áo tang cho tôi, lão Dương à, cám ơn vợ chồng ông nhé. Nhiều năm như vậy, hai vợ chồng ông đã vất vả chăm sóc con trai giúp tôi , còn nuôi dạy nó trưởng thành . Cảm ơn hai người ”

Dương lão tam liếc nhìn Dương Minh, rồi nhìn Dương Quốc Hoa nói chuyện với vẻ trào phúng .

Đây rõ ràng là khiêu khích ! Trắng trợn khiêu khích !

[Xem lão nhân này nói chuyện mà huyết áo tôi tăng vọt , quả nhiên là lưu manh già rồi thành lão lưu manh!]

“Phì, tôi sẽ không mặc áo tang cho ông đâu, tôi không phải con trai ông.” Dương Minh bình tĩnh nói.

“Hahaha, con trai . Không thừa nhận cha sao ? Không thừa nhận thì có thể thế nào ? Dù sao trong xương cốt con cũng chảy dòng m.á.u của cha , con gái con nằm mơ, cũng có thể mơ thấy nhóm tổ tông nhà chúng ta, con chính là con trai củ cha , dù có không muốn thừa nhận thì cả đời này con cũng không trốn thoát được !”

Dương lão tam cười ha hả đắc ý .

Lý Thúy Hương sắp bị bộ dạng vô liêm sỉ của ông ta làm cho tức chết, “Con trai tôi đâu, con trai tôi đâu!”

“Con trai bà a ? Đã ch.ế.t , c.h.ế.t từ lâu rồi . Ha ha ha ha . Nhỏ như vậy , liền như vậy a. Lúc tôi đưa thằng bé đó cho bọn chúng cũng là như thế này . Bị chúng gi.ế.t rồi , chỉ giãy giụa yếu ớt một chút thôi , liền ch.ế.t . Ha ha ha. ”

Dương lão tam cười lớn một cách điên cuồng , khoa chân múa tay trong không khí .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 132: Chương 132



Lý Thúy Hương đột nhiên nghe tin con trai đã ch.ế.t , nhất thời không thể tiếp nhận được sự thật này , đương trường ngất xỉu .

Có người cùng thôn đi ngang qua, thấy ở đây đang ồn ào, dừng lại ghé vào tìm hiểu tình hình.

Biết được chuyện Dương lão tam làm, mọi người đều phẫn nộ.

Có người đã nhanh chân chạy đi tìm thông trưởng trình bày sự việc .

Thôn trưởng dẫn theo người chạy đến , sau khi xác định sự việc đúng như lời thôn dân đến báo thì sai người áp giải Dương lão tam đến trụ sở ủy ban nhân dân .

“Dương lão tam, trước kia ông làm Hán gian, bán tin tức cho bọn người Nhật, bị phát hiện , bị chính quyền phán xử 20 năm tù giam . Sau khi ra tù không có chỗ nào để đi, là người dân trong thôn cưu mang ông , là quốc gia bao dung ông . Vậy mà ông không hề hối cải làm người mới .”

“Ông rõ ràng biết mình đã làm việc sai rồi, ông ngàn lần không nên, vạn lần không nên, lại đem chuyện đó giấu diếm ! Một bước sai , ngàn bước sai a !”

[ Tê, nguyên lai là Hán gian. ]

[Loại người này hại c.h.ế.t không biết bao nhiêu anh hùng dân tộc , bản thân mình thì sống dai như gián .]

[Tính toán thời gian, không sai biệt lắm là vào thập niên 70, trong khoảng thời gian đó, rất nhiều có rất nhiều kẻ vì nhiều lý do khác nhau mà lựa chọn từ bỏ lòng tự tôn dân tộc , tự nguyện trở thành ch.ó săn cho người Nhật , chính quyền đã phải mất thời gian rất lâu , rất nhiều công sức mới có thể thanh lọc , loại bỏ những kẻ đó .]

“Tôi làm sai chuyện gì!” Nghe trưởng thôn nói vậy, Dương lão tam rất bất mãn, “Tôi chỉ muốn cho cuộc sống của mình tốt hơn một chút là sai sao ?

“Còn không phải là vì các người ? Tất cả các người . Lúc đó các người vì quá khứ của tôi mà bài xích tôi, nếu không tôi có thể bước lên con đường kia sao ?”

Năm đó , sau khi trải qua 20 năm cải tạo trong tù , thôn dân là vì nhân đạo mà để Dương lão tam ở lại nơi này , nhưng quãng thời gian ở trong tù và sự nhân đạo của thôn dân dường như là không đủ để làm một kẻ lầm đường lạc lối như ông ta tỉnh lại . Cho đến bây giờ , Dương lão tam vẫn không thấy mình sai , ông ta dùng 40 năm thời gian không phải để hối cải mà là để nguyền rủa , đổ hết mọi tội lỗi lên người khác , chính là những người khác đã khiến cuộc sống của ông ta trở nên nghèo khổ rách nát như thế này .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 133: Chương 133



Dương lão tam chưa bao giờ nghĩ nếu bản thân ông ta không có vấn đề về nhân phẩm, ngày nào cũng trộm gà bắt chó, gây hấn hết người này đến người khác , thì sao khi cả làng cùng nhau làm giàu xây dựng cuộc sống mới , ông ta bị bỏ lại phía sau sao ?

Đều ở chung mấy chục năm , tuy không có qua lại , nhưng trưởng thôn vẫn là biết bản tính vô lại của con người này nên không muốn nói lý với ông ta nữa , việc cấp bách trước mắt là xem có thể hỏi được tung tích con trai cả thân sinh của Dương gia hay không.

“Tôi nói rồi, nó c.h.ế.t rồi, nó c.h.ế.t rồi! Các người đều là người điếc sao ?”

Dương Lão Tam bất chấp tất cả, dù sao ông ta cũng chẳng có gì phải luyến tiếc , cuộc sống như thế này ch.ế.t cũng xem như được giải thoát , ông ta chẳng quan tâm.

“Ông!”

Nhà họ Dương đều tức giận đến mức không nói nên lời, Dương Tuệ Dĩnh càng không ngờ thân sinh gia gia của mình lại là người như thế này, cô tự cảm thấy hổ thẹn , nhưng đồng thời cũng may mắn, may mà ba bị ông ta đánh tráo , may mà hai ba con họ không cùng sống với ông ta .

Dương lão tam nhìn mọi người tức giận rồi lại không thể làm gì được mình , càng đắc ý , khiêu khích, “Có bản lĩnh các người tống tôi vào tù đi, dù sao cũng phải chưa từng vào đó ."

“Ai ! Bốn mươi mấy năm trôi qua rồi, thời gian qua nhanh thật đấy . Giờ mới tìm đến có quá muộn không ? Lúc này e là con trai của các người, đến tro cốt cũng chẳng còn.”

Mọi người tức giận muốn đánh cho Dương lão tam vài cái cho hả giận , nhưng lại không thể không thừa nhận ông ta nói đúng , đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, chuyện này chỉ có mình ông ta biết.

Nếu Dương lão tam không thành thật khai báo, việc điều tra sẽ rất khó khăn . Quả thực chính là cùng cấp với việc mò kim đáy biển .

Trong lúc rối ren, đột nhiên linh quang vừa đến , Dương Tuệ Dĩnh đột nhiên nghĩ đến người đã gợi ý cho gia đình cô tìm hiểu về chuyện này ,【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.

“A ! Có có có . Còn có Kỷ Sư a . Chúng ta có thể tìm Kỷ Sư , cô ấy nhất định có thể tính ra !”

Dương Tuệ Dĩnh nói.

Người Dương gia nghe Dương Tuệ Dĩnh hô lên , cũng giật mình nhớ ra còn có một nhân vật như vậy .

Dương Tuệ Dĩnh đã nói cho người thân việc đại sư đã giúp cô ấy giải mộng .

Người có thể thông qua quẻ tượng tính ra chuyện Dương lão tam đánh tráo người , chuyện mà ngay cả những người đã chung sống dưới một mái nhà với nhau bao nhiêu năm cũng chẳng dám xác định , khẳng định cũng có thể giúp bọn họ tìm và đưa người thân quay về .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 134: Chương 134



Dương Tuệ Dĩnh ngay lập tức liên hệ với Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang nghe xong yêu cầu của nhà họ Dương, liền nói: “Con của các người vẫn còn sống, hơn nữa còn là một người rất lợi hại .”

“Không có khả năng, sao có thể!”

Nghe Kỷ Dao Quang nói, Dương lão tam không thể tin được, rõ ràng lúc đó khi ông ta bị phát hiện, những người đó đã có ý định gi.ế.t đứa nhỏ kia .

Sao đứa trẻ đó có thể còn có sống sót được ?

Không có khả năng ! Lừa đảo ! Nhất định là lừa đảo !

Bọn họ rõ ràng là đang tìm người đến trá ông ta , để ông ta phải nói thật !

Ông ta sẽ không mắc mưu !

Kỷ Dao Quang rũ mắt nhìn Dương lão tam, “Ông làm điều ác, thông đồng với địch b*n n**c, lúc đó không chỉ bán tin tức về sân bay gần đó, mà khi bọn chúng muốn con của ông làm con tin.

Kỷ Dao Quang rũ mắt , nhìn Dương lão tam, chậm rãi nói: “Ông chuyện ác làm tẫn , thông đồng với địch, phản quốc. Lúc đó, không chỉ bán thông tin về khu vực xung quanh sân bay để lấy tiền, bọn chúng đòi ông mang con ông đến làm con tin ..."

“Ông biết giao con cho bọn chúng rồi đứa trẻ nhất định sẽ không thể sống sót mà quay về , nên ông đã nhắm vào Lý Thúy Hương, người cùng thời điểm sinh con với vợ ông , theo gia đình họ , nhân lúc gia đình họ sơ ý trộm đánh tráo , mang con của họ đi ."

“Dương lão tam, người làm trời nhìn, mọi người có thiện tâm , nhưng điều đó không có nghĩa là ông sẽ không phải nhận báo ứng , chỉ là nó đến sớm hay muộn , và ông có nhận ra hay không mà thôi .”

“À đúng rồi, thân thiện nhắc nhở , Dương Minh cũng không phải con của ông, mà là của em trai ông, con của ông vừa sinh ra đã ch.ế.t, vợ ông sợ ông tức giận, nên đã lén đổi con của em dâu ông .”

Một câu nói như sấm sét giữa trời quang.

Dương lão tam lại điên rồi.

“Không có khả năng, chuyện này không có khả năng!” Dương lão tam không thể tin được, đột nhiên đứng dậy, lao về phía Dương Minh, nhìn vẻ mặt dữ tợn của ông ta , giống như muốn bóp ch.ế.t Dương Minh ngay tại chỗ .

Tuy nhiên, chưa kịp chạm vào Dương Minh, toàn thân Dương lão tam run rẩy run rẩy .

Sau đó , trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ông ta ngã xuống đất , không có hô hấp.

Dương lão tam ch.ế.t đi, không có ai cảm thấy đồng tình, hay thương hại , thậm chí còn có người muốn bước lên đá thêm hai cái.

Tuy nhiên, lúc này mọi người đều tập trung vào những lời Kỷ Dao Quang vừa nói.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 135: Chương 135



Năm đó em trai của Dương lão tam quả thực cũng đã sinh được một đứa con trai , nhưng nghe đâu , vừa sinh ra đã c.h.ế.t yểu, không ngờ câu chuyện đằng sau lại là như vậy.

Biết mình không phải con trai Dương lão tam , trái tim đang căng thẳng của Dương Minh liền thả lỏng đôi chút.

Người đã đến trung niên, đột nhiên phát hiện ra chuyện này, là ai , ai cũng khó mà chấp nhận được.

“Dương lão tam tuy là một Hán gian , không chuyện xấu nào không làm . Nhưng em trai ông ta thì ngược lại , ông ấy là một chiến sĩ yêu nước, vì đất nước chiến đấu đến hơi thở cuối cùng , sau lại cũng là hy sinh ở biên cương xa xôi . Ông ấy vì quê hương đất nước rời đi , lại chưa từng có cơ hội quay về quê hương gặp vợ và đứa con vừa chào đời . Ông ấy cũng như bao người anh hùng khác , dù có hy sinh nhưng không hề hối hận hay sợ hãi , bởi vì họ biết họ bảo vệ không chỉ là quê hương đất nước cùng toàn thể đồng bảo , mà họ còn bảo vệ chính người thân gia đình của mình . Dương Minh, ông còn sống là nhờ sự hy sinh của cha ông cùng rất nhiều những người anh hùng khác , ông còn sống , là sự tiếp nối huyết mạch của ông ấy. Hãy trân trọng điều đó . Và luôn tự hào về cha mình !"

Kỷ Dao Quang nói với Dương Minh bằng giọng chân thành.

Sau đó, cô nhìn về phía hai vợ chồng Dương Quốc Hoa và Lý Thúy Hương, “Con của hai người tên là Đặng Cương.”

“Đặng Cương?”

Có người hít sâu một hơi, cái tên này ....

“Đúng là Đặng Cương mà các người đang nghĩ đến, sau khi bị Dương lão tam giao cho đặc vụ địch, bọn chúng vốn định huấn luyện cậu bé thành tiểu đặc vụ phục vụ cho bọn chúng ."

“Nhưng sau khi lớn lên, trong một lần tình cờ nghe được đặc vụ địch nói chuyện, ông ấy đã phát hiện ra thân thế của mình , biết mình là người Hoa Quốc, nên đã quyết định che giấu ẩn náu ở trong lòng địch để lấy tin tức . Khi mới chỉ mười mấy tuổi , ông ấy đã truyền không ít tin tức có ích trở về."

“Đồng thời ông ấy đã liên lạc được với bộ chỉ huy quân sự của nước ta , mười năm trước, ông ấy lấy thân phận một sĩ quan ưu tú quang vinh trở về bên đất mẹ . Hơn nữa, ông ấy cũng đang tìm kiếm cha mẹ thân sinh của mình .”

Nghe Kỷ Dao Quang nói, hai vợ chồng Dương Quốc Hoa khóc nức nở.

Họ không dám tưởng tượng, con trai của bọn họ , khi bị Dương lão tam đánh tráo còn nhỏ xíu như vậy . Phải rời xa cha mẹ , lại còn phải sống dưới sự giám sát của đặc vụ địch, khó khăn khổ sở nhiều như vậy cũng chỉ một mình nó khiêng .

Con trai của bọn họ a ! Nó là như thế nào vượt qua a !
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 136: Chương 136



Đồng thời với nỗi đau xót, đó là vô cùng vô tận tự hào dâng lên , đây là con của họ!

Dù có khó khăn gian khổ , vẫn vươn lên , trưởng thành , dù có sống trong lòng địch nhưng vẫn sống được ngay ngắn , và cống hiến cho Tổ quốc .

[Trời ạ, trước đây tôi cũng biết đến tướng quân Đặng Cương, nhưng chỉ biết đến ông ấy thông qua sự kiện tiêu diệt phòng thí nghiệm sinh vật của người Nhật chứ không tìm hiểu nguồn gốc xuất thân của ông ấy . Không ngờ, cuộc đời ông ấy lại trải qua nhiều thăng trầm đến vậy!]

[Kính chào người anh hùng !]

[Đúng là không so sánh thì không có đau thương . So sánh với những người anh hùng , Dương lão tam thật sự là ch.ế.t không hết tội !]

[Chỉ có thể nói rằng tất cả đều do số phận và vận mệnh. Nếu Dương lão tam không làm những chuyện đó, liệu ông ấy có trở thành anh hung dân tộc như bây giờ không?]

[Lầu trên, tôi chưa bao giờ tin vào số mệnh. Đây là do chính bản thân ông ấy nỗ lực. Dù có hay không có Dương lão tam, ông ấy vẫn sẽ thành công, chỉ là con đường thành công sẽ khác mà thôi.]

Kỷ Dao Quang báo một địa chỉ .

Vợ chồng Dương Quốc Hoa và Lý Thúy Hương gấp không đợi được , cùng ngày đã gặp mặt Đặng Cương, sau khi làm xét nghiệm ADN, xác định là con ruột của họ, cả nhà ôm nhau khóc không thành tiếng .

Gia đình bọn họ rốt cuộc là đầy đủ !

Dương Tuệ Dĩnh cũng làm theo lời Kỷ Dao Quang, đến tổ trạch nhà Dương lão tam, nơi này giống như đã hoang phế thật lâu .

Do gần đó có xây dựng một nhà xưởng , nước thải chảy vào tổ trạch, cả khu vực này gần như bị ngập trong nước thải.

Cũng khó trách nhóm tổ tông vội vàng báo mộng cho Dương Tuệ Dĩnh .

Hơn nữa, chuyện này cũng thực sự chỉ có Dương Tuệ Dĩnh mới có thể giải quyết, cô làm việc ở cơ quan nhà nước, bộ phận của cô phụ trách vấn đề xử lý nước thải.

Mặc dù Dương lão tam trong ngoài không phải người , tâm can đều là đen nhánh , nhưng nghĩ đến thân sinh gia gia của mình, Dương Tuệ Dĩnh vẫn quay về viết báo cáo, sau một tháng điều tra, đã báo cáo lên cấp trên.

Hai tháng sau, sau khi trao đổi với nhà máy, cuối cùng vấn đề xả thải cũng được giải quyết, Dương Tuệ Dĩnh lại dựa theo yêu cầu của Kỷ Dao Quang, một lần nữa bố trí lại âm trạch.

Sửa xong về sau , Dương Tuệ Dĩnh không còn mơ thấy nhóm tổ tông cầu cứu nữa , mà là nhóm tổ tông nói với cô lời cảm ơn .

Trong đám đông, cô nhìn thấy một thanh niên mặt mũi hiền lành, nhìn chỉ lớn hơn cô vài tuổi.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 137: Chương 137



Dương Tuệ Dĩnh có thể rõ ràng mà nghe được , người đó nói với cô “ Bé , giúp ta một việc . Giúp ta nhắn cho cha của con : Xin lỗi , vì cha đã không thể quay trở về nhìn con , con trai ."

Người này, là thân sinh gia gia của cô.

Sau này Dương Tuệ Dĩnh hỏi Dương Quốc Hoa về thân sinh gia gia của cô . Mặc dù , thân sinh gia gia của cô là em trai của Dương lão tam , nhưng khi nhắc đến Dương lão tứ, Dương Quốc Hoa giọng nói tràn đầy sự kính trọng, “ Gia gia thân sinh của cháu, ông ấy là một người nam nhân thực thụ, ông ấy rất yêu thương gia đình của mình , tính tình lại ôn hoà , thường hay giúp đỡ mọi người . Khi nãi nãi thân sinh của cháu còn đang mang bầu ba cháu , đúng vào lúc tiền tuyến đang cần người , ông ấy vì hưởng ứng lời kêu gọi ra chiến trường bảo vệ đất nước , buộc phải để lại người vợ đang mang bầu và đứa con còn chưa ra đời để lên đường nhập ngũ . Chính là , lần chia ly này , lại thành mãi mãi , ông ấy đã vĩnh viễn không còn có thể quay trở về . Gia gia nhớ rõ , tin ông ấy tử trận từ tiền tuyến truyền về , khi đó , ông ấy chưa đến 30 tuổi ."

Nước mắt Dương Tuệ Dĩnh không tự chủ được mà rơi xuống.

Những người sinh ra ở thời bình , chỉ được nghe đến những cuộc chiến tranh qua các chương trình hoặc sách lịch sử , cho nên khi nói đến chiến tranh đều cảm thấy thật xa vời . Nhưng thật ra , kiến quốc chưa đến trăm năm, huống chi là trận chiến bốn mươi năm trước, nó vẫn luôn rõ ràng chân thực trong trí nhớ của những người thời trước , và cũng để lại những nỗi đau không thể xoá nhoà cho một số gia đình có người thân đi nhập ngũ . Có những gia đình , có người thân đi , đã trở về rồi . Có những gia đình , người thân khi lên đường là lành lặn , khi trở về , đã để lại một phần cơ thể trên chiến trường . Lại có những gia đình , khi người thân đi hứa hẹn một ngày nào đó sẽ trở về , nhưng lại không thể giữ lời hứa , trở về chỉ là một tờ giấy báo tử và những di vật còn xót lại , còn bản thân đã vĩnh viễn nằm lại chiến trường , ngay cả t.h.i t.h.ể cũng không tìm thấy.

Thân sinh gia gia của Dương Tuệ Dĩnh chính là như vậy .

Trong âm trạch Dương gia , được chôn trong mộ phần của ông không phải là thi thể, mà chỉ là di vật của ông . Nghe nói , ngày đó , khi ông hi sinh sau một trận đánh ác liệt , đồng đội của ông đã đi tìm thi thể của ông , nhưng tìm được chỉ là những di vật này .

Kỷ Dao Quang nói đúng, thân sinh gia gia của cô là một anh hùng ! Và cô tự hào vì ông !


 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 138: Chương 138



Thời gian trở lại hiện tại, Kỷ Dao Quang phát túi phúc thứ 3.

Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :

“Chúc mừng 【 AAA Châu Thị Hoàng Mạnh Vĩnh 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.”

Kỷ Dao Quang chuyển màn hình.

Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông, trông khoảng năm mươi tuổi, nhìn vẻ bề ngoài hiền lành phúc hậu .

“Chào ông .” Kỷ Dao Quang nói.

“Đại sư xin chào, xin chào.”

Hoàng Mạnh Vĩnh lễ phép khiêm tốn nói.

Kỷ Dao Quang liếc nhìn tướng mạo của Hoàng Mạnh Vĩnh, che giấu sự khó chịu trong mắt.

“Ông muốn xem gì?” Kỷ Dao Quang hỏi.

Hoàng Mạnh Vĩnh cười ha hả nói: “Đại sư, tôi tin tưởng cô, nên không cần xem quá khứ, tôi chỉ muốn hỏi.

“Gần đây tôi làm ăn hơi không thuận lợi, là do đâu vậy?”

[Hoàng Mạnh Vĩnh ? Tên này sao nghe quen tai thế nhỉ ?]

[Trên lầu có phải người Châu thị không? Nếu đúng thì tôi chỉ cần gợi ý một chút cậu liền biết , người này chính là ông lớn của ngành may mặc. Vào năm 2000 , tạp chí kinh tế đã đưa tin về ông ấy , tại thời điểm đó , giá trị tài sản cá nhân của ông ấy đã vượt mốc trăm triệu.]

[Tê, xin lỗi, nhắc đến đại lão , tôi chợt nghĩ đến Thường Mỗ Lâm, đây không phải là người tiếp theo sẽ bị bắt đi vào đấy chứ ?]

[Hẳn là sẽ không. Người ta làm hoạt động kinh doanh sản xuất thực tế, không giống như bên chứng khoán . Dù có đóng cửa, số quần áo và váy bán còn tồn bán ra cũng vẫn là một khoản thu không nhỏ.

“Không thuận lợi ? Cụ thể ?”

Kỷ Dao Quang thản nhiên hỏi.

Hoàng Mạnh Vĩnh hơi cau mày, không ngờ một đại sư lợi hại như Kỷ Dao Quang lại không thể tính ra ông ta gặp vận xui kiểu gì.

Tuy nhiên, Hoàng Mạnh Vĩnh cố nén sự khó chịu trong lòng, vẫn nói: “ Như mọi người đã biết, tôi làm trong ngành may mặc.

“Từ khoảng một tháng trước, hàng của tôi bắt đầu xuất hiện vấn đề, bị trả lại, nhưng tôi đã kiểm tra kỹ, không có vấn đề gì khi xuất xưởng, nhưng khi trả lại thì lại có vấn đề."

“Chuyện đó cũng không sao, có thể là có người muốn hãm hại tôi. Trong kinh doanh, gặp một vài thủ đoạn cạnh tranh không lành mạnh là chuyện bình thường ."

“Điều kỳ lạ nhất là, tôi luôn cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm tôi!”

Hoàng Mạnh Vĩnh nói với vẻ sợ hãi: “Bây giờ tôi vẫn cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm tôi, nhưng rõ ràng xung quanh lại không có ai, đại sư, cô nói xem, có phải tôi bị lây dính thứ gì đó rồi không?”

[ May mà là giữa trưa , nếu không tôi c.h.ế.t vì sợ mất.]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 139: Chương 139



[Có phải hay không là có tật giật mình ? Những người kinh doanh như thế này , rất hiếm người là hoàn toàn trong sạch , ít nhiều gì cũng từng làm chuyện mờ ám không thể để người khác biết , không phải ai cũng trong sạch hào nhoáng như vẻ bề ngoài đâu .]

[ +1 tôi thấy khi Kỷ Sư hỏi , ông ta có vẻ chột dạ như vậy, khẳng định là ông ta đang giấu diếm chuyện gì đó . ]

[ Ha ha ha, nếu thậy sự đúng là như vậy thì ông ta tìm nhầm chỗ rồi, đến nơi này Kỷ Sư tính qủe hoàn toàn chính là hành vi tự đào hố đem chính mình chôn lên . Từ lúc theo dõi phòng phát sóng trực tiếp này , tôi còn chưa thấy có kẻ xấu có thể thoát khỏi tay Kỷ Sư. ]

Hoàng Mạnh Vĩnh nhìn thấy làn đạn, cười nhạo nói: "Tôi tự dựa vào đôi tay của mình, lao động để làm giàu. Tôi không vì tiền mà làm những chuyện xấu xa."

“Ông quả thực làm giàu bằng chính đôi tay của mình.”

Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.

Hoàng Mạnh Vĩnh lập tức kích động nói: “Mọi người thấy chưa, tôi nói mọi người không tin cũng được , nhưng lời của Kỷ sư, mọi người hẳn là phải tin chứ. Tôi thực sự không làm chuyện xấu, gà tôi còn không dám gi.ế.t.”

[ Không nghĩ tới cư nhiên là thật sự ]

[ Cũng khó mà nói . Không làm chuyện xấu vì tiền, không có nghĩa là không làm chuyện xấu vì những thứ khác.]

Kỷ Dao Quang liếc nhìn làn đạn , quả nhiên, những người đi theo cô lâu rồi , tư duy cũng trở nên giống cô .

“Hoàng Mạnh Vĩnh, tôi chỉ nói ông làm giàu bằng chính đôi tay của mình, chứ không nói ông không làm chuyện xấu, ông nói ông không làm chuyện xấu, vậy ông nhìn xem phía sau ông là gì.”

Kỷ Dao Quang nhìn chằm chằm vào ông ta.

Hoàng Mạnh Vĩnh cứng đờ quay đầu lại.

Chỉ thấy phía sau ông ta là một người phụ nữ mặc trang phục đỏ, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn , không còn nhìn rõ ngũ quan .

[ Mẹ ơi , sợ tới mức tôi đương trường nhảy dựng lên ]

[ Tín nữ cả đời này chưa từng làm chuyện xấu, sao ông trời lại để con nhìn thấy bộ mặt kh*ng b* như vậy a ! Tối nay còn như thế nào ngủ ?! ]

[ Vừa mới lúc cô ấy xuất hiện, tôi thật sự sợ hãi tiểu trong quần luôn đó, không phải nói đùa đâu, ps: tôi ở nhà một mình . ]

[ +1 ! ]

[ +1! ]

Hoàng Mạnh Vĩnh nhìn thấy nữ quỷ, đầu tiên là sững người, sau đó nhận ra trang phục trên người nữ quỷ quen mắt .

Ông ta không thể tin được nói: “Vợ, là em sao? Vợ!
 
Back
Top Bottom