Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 150: Chương 150



"Vân Chân đạo quan ? Cô là đồ đệ của Quý Vân Chân?" Tư Lâm đột nhiên hứng thú với Kỷ Dao Quang, "Trước đây tôi chưa từng gặp cô, cô ở Kinh Thị sao?"

"Đang đi học."

Kỷ Dao Quang cảm thấy Tư Lâm người này có chút quá tự quen thuộc , cô có chút không quen, "Nếu anh đã đến rồi, vậy nơi này giao lại cho anh xử lý, bọn họ hình như còn một đồng bọn."

Nói xong, Kỷ Dao Quang liền rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Kỷ Dao Quang rời đi, khóe môi Tư Lâm khẽ nhếch lên.

Nga

"Lão đại ? Lão đại ?" Thuộc hạ gọi Tư Lâm hai tiếng, "Hai người này xử lý thế nào?"

"Nên xử lý thế nào thì xử lý thế đó, lợi dụng tà thuật g.i.ế.t người, theo quy định phải xử lý như thế nào có cần tôi nhắc lại cho các cậu nhớ không ?"

Tư Lâm thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn Trương Ngọc, ánh mắt như nhìn một người ch.ế.t.

Bọn họ đã truy lùng nhóm người Trương Ngọc được một thời gian, nhưng vẫn chưa bắt được, mỗi lần đều chậm một bước .

Hôm nay nếu không có Kỷ Dao Quang, e rằng lịch sử lại bị lặp lại.

Nếu nói trong cục không có nội quỷ , cái tên Tư Lâm này của anh sẽ viết ngược lại.

Nghĩ đến một màn vừa rồi , trong lòng Tư Lâm đột nhiên nảy ra một ý nghĩ táo bạo.



Bên kia, Kỷ Dao Quang vừa bước vào đạo quan, liền hắt hơi một cái.

"Cảm lạnh rồi? Không nên a." Kỷ Dao Quang lẩm bẩm.

Nhưng cũng không để ý lắm, còn về sự tồn tại của Cục Quản lý Đặc thù , thật ra cô đã sớm nghe sư phụ nhắc đến.

Mặc dù theo quy định "sau khi kiến quốc, không được thành tinh," nhưng rốt cuộc khoa học và huyền học vốn là hai mặt của một đồng xu, tuy không nhìn thấy nhau nhưng lại tồn tại song song . Vì vậy, thật ra Huyền học cũng không được đánh đồng vào ' mê tín dị đoan ' mà triệt để bị bài trừ khỏi xã hội , mà được thành lập một tổ chức riêng biệt, thành viên nhân sự của tổ chức này bao gồm những đệ tử ưu tú nhất từ các đạo quan gia nhập. Đó chính là Cục quản lý Đặc thù .

Những người này có nhiệm vụ quản lý cộng đồng Thiên Sư , và xử lý những trường hợp như đám người Trương Ngọc , lợi dụng năng lực của mình làm ra những việc có ảnh hưởng đến những người bình thường . Những tà sư khi bị bắt lại sẽ bị xử lý theo quy định được đặt ra từ lúc thành lập tổ chức , mức độ nặng nhẹ sẽ tuỳ theo mức độ ảnh hưởng của việc tà sư gây ra đối với người thường .

Thuật nghiệp có chuyên tấn công .

Những việc chuyên nghiệp thế này nên để những người chuyên nghiệp đến xử lý . Vì vậy Kỷ Dao Quang nghĩ một chút rồi thôi , cũng không quan tâm đến đám người Trương Ngọc sẽ bị xử lý như thế nào .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 151: Chương 151



Hình bát quái trong phòng livestream biến mất , thay vào đó là hình ảnh Kỷ Dao Quang.

"Chào mọi người, tôi đã trở lại , chúng ta có thể tiếp tục rồi ." Kỷ Dao Quang cười nói.

[Ah ah ah, Kỷ Sư, mau nói cho chúng tôi biết một chút, cái Bát Quái Đồ này rốt cuộc có ích lợi gì? Tôi nhìn cả buổi mà chẳng thấy có tác dụng gì hết!]

[Trên lầu , này tôi biết, tôi biết! Tôi vừa mới cầu nguyện trước Bát Quái Đồ rằng mong thu hồi được khoản nợ. Kết quả, vừa nãy có một công ty gọi đến trả khoản tiền đã nợ suốt hai năm. Cuối cùng tôi cũng đòi được rồi!!]

[Trên lầu +1! Tôi vừa mới thi kết thúc học kỳ , hôm nay chính là ngày công bố kết quả . Tôi vừa cầu nguyện trước Bát quái đồ cuối kỳ đừng môn nào bị rớt , kết quả khi điểm công bố, không ngờ tất cả đều là A!]

[Tôi cũng vậy tôi cũng vậy!]

[Trời đất, hóa ra còn có tác dụng thần kỳ như vậy! Kỷ Sư, cầu xin ! Mau cho tôi xem lại lần nữa!]

Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười, giải thích: "Nhìn hình bát quái ngồi thiền, vừa có thể giúp mọi người bình tâm tĩnh khí, điều hòa cơ thể, nếu mọi người có chấp niệm sâu sắc, cầu xin một việc gì đó, cũng có thể thành công."

Nói xong, Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Được rồi, tiếp theo chúng ta sẽ bốc quẻ cuối cùng trong buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay ."

Kỷ Dao Quang thả túi may mắn ra, rất nhanh đã có người giành được.

Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :

“Chúc mừng 【chim cánh cụt chim cánh cụt 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.”

Kỷ Dao Quang thành thạo thao tác kết nối , màn hình chia làm hai.

Đầu bên kia là một thanh niên trẻ đeo kính, trông thư sinh nho nhã, khoảng hai mươi mấy tuổi.

"Xin chào."

"Kỷ đại sư! Mau cứu mạng chó của tôi với!!"

Thanh niên vừa đừa nối mạch , lời nói mở đầu cũng không kịp nói , nhìn thấy Kỷ Dao Quang ánh mắt đầu tiên liền gào khóc thảm thiết, dường như khi trong lòng đã dồn nén đến cực điểm thì bắt được sợi rơm cứu mạng vậy .

"Cậu đừng vội, bình tĩnh lại sau đó chậm rãi nói cho rõ ràng tôi mới có thể cứu cậu được ."

Kỷ Dao Quang an ủi.

Thanh niên nghe Kỷ Dao Quang nói , làm theo lời cô , hít một hơi thật sâu, nố lực làm cho bản thân bình tĩnh lại , sau đó mới bắt đầu nói từ đầu : "Đại sư, xin chào, tôi tên là Đàm Vĩ Kiệt, năm nay 25 tuổi, dạo này không hiểu sao tôi luôn liên tục gặp phải vận rủi."

"Hơn nữa, tôi luôn cảm thấy có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào tôi, đại sư, tôi đã xem livestream que bói trước của cô, nhưng tôi thực sự chưa từng g.i.ế.t người. Tôi có thể thề !"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 152: Chương 152



"Tôi .... tôi vừa bị bạn gái đá ! Nhưng cũng không đến mức vì yêu sinh hận a !"

Đàm Vĩ Kiệt nói rất chi tiết, chỉ thiếu thề sống c.h.ế.t chứng minh trong sạch .

Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười, giải thích: "Yên tâm đi, cậu không làm hại ai cả, tôi có thể làm chứng giúp cậu , không cần thề ."

[Hahaha, anh bạn này bị quẻ bói của Hoàng Mạnh Vĩnh doạ cho sợ hết hồn rồi kìa]

[Thật ra đôi khi, một mình ở lâu, quả thật sẽ có cảm giác có người nhìn chằm chằm vào mình, có lẽ là nghĩ nhiều thôi]

[Không phải anh bạn này vừa nói gần đây tự dưng xui xẻo sao, biết đâu có người tặng anh ta thứ gì đó? Giống trường hợp của Hoàng Mạnh Vĩnh . Cũng bị đổi khí vận rồi ?]

[Trên lầu , bộ những thứ có thể đổi vận khí là bán lẻ ở siêu thị sao ? Dễ dàng gặp được như vậy ? Vừa nãy gặp được , giờ cũng gặp được .]

Đàm Vĩ Kiệt nhìn thấy bình luận, cũng suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi, vẫn bất lực nói: "Nhưng dạo này tôi cũng không nhận được quà của ai cả."

"Ừm." Kỷ Dao Quang gật đầu, rồi nói: "Vậy cậu nói một cụ thể một chút , gần đây cậu xui xẻo thế nào?"

Nói đến chuyện này, Đàm Vĩ Kiệt giống như túm được bạn tri âm , bắt đầu dốc một bụng nước đắng .

"Tôi thực sự vô cùng xui xẻo, gần như là xui xẻo từ sáng đến tối.

"Buổi sáng tôi ra ngoài đi làm, kết quả điện thoại kết nối với khóa thông minh, nhắc nhở tôi cửa chưa đóng, tôi đã đi được nửa đường rồi, đành phải chạy về đóng cửa."

Nga

"Sau khi đi được nửa đường , vòng vèo trở lại đóng cửa, dẫn đến đến công ty muộn, bị trừ lương, chuyện này xảy ra một lần cũng là bình thường , người thì đều có lúc quên nọ quên kia . Vấn đề là, mấy hôm liền tôi đi làm có một số chuyện vụn vặt nhưng lại không thể không đi vòng xảy ra làm chậm trễ thời gian như vậy."

"Không phải nhà bị dột, thì có trộm cố gắng đột nhập vào nhà . Sau đó, tất nhiên sau khi vi phạm nội quy công ty , đi làm muộn liên tiếp quá nhiều lần như vậy , tôi bị công ty sa thải!"

" Bị sa thải rồi , tôi phải đi tìm việc mới , vì chuyện này mà tâm trạng luôn rất nóng nảy , lại đúng mùa tốt nghiệp, quá nhiều người tìm việc, tôi vốn định đợi thêm một thời gian.

"Kết quả, bạn gái lại đòi chia tay với tôi, tôi hỏi cô ấy lý do, cô ấy cũng không nói."

Đàm Vĩ Kiệt vừa dứt lời.

Mọi người đều không khỏi im lặng thắp nến cầu nguyện cho thanh niên này . Đúng là quá thảm, đường tiền đứt đường tình cũng băng , nhân sinh trên đời còn gì có ý nghĩa nữa . Thảo nào vừa kết nối mic với đại sư đã khóc lóc thảm thiết.

Này nếu là đổi thành bọn họ, bọn họ chỉ sợ còn khóc thảm hơn !
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 153: Chương 153



"Đại sư, có phải tôi đã gặp phải thứ gì không? Hay là bị người ta thay đổi vận mệnh? Tôi đã ở đây hơn một năm, trước đây mọi chuyện bình thường, nhưng mấy ngày gần đây lại xảy ra liên tiếp những chuyện kỳ lạ như vậy . Xui xẻo đặc biệt nhiều , xui xẻo lúc trước cộng lại với nhau cũng không nhiều bằng mấy ngày hôm nay ."

"Công ty và bạn gái cũng vậy."

Đàm Vĩ Kiệt hỏi.

Kỷ Dao Quang mím môi, rồi nói: "Nửa tháng trước, cậu có về quê tảo mộ không?"

Đàm Vĩ Kiệt sững người, gật đầu, "Đúng vậy, vừa lúc hôm đó mẹ tôi muốn về quê lấy đồ, tôi xin nghỉ phép, đi cùng bà."

[Hahaha, đây là bị nhóm tổ tông nhìn chằm chằm rồi]

[Anh bạn này mặt vẫn còn ngơ ngác lắm . Xem ra vẫn chưa nghĩ ra được mối quan hệ giữa những chuyện đã xảy ra và câu hỏi của Kỷ Sư.]

[Có một nói một , tôi thực sự rất sợ mấy chuyện tảo mộ, Thanh minh. Phải đi ra nơi đó , các vị hiểu ý tôi nói là nơi nào chứ , liền cảm thấy lạnh sống lưng .]

Đàm Vĩ Kiệt nhìn làn đạn , ngơ ngác hỏi Kỷ Dao Quang :

"Đại sư, ý của cô là, tôi tảo mộ không nhiệt tình chu đáo , tận tâm , cho nên nhóm tổ tông nhìn chằm chằm tôi sao ? Cũng là do nhóm tổ tông giận dữ nên thông qua những xui xẻo tôi gặp gần đây để trừng phạt tôi ? "

Đàm Vĩ Kiệt càng nói càng cảm thấy còn quá hợp lý , giống như anh ta đã sắp tiếp cận được chân tướng .

Kỷ Dao Quang thấy anh ta càng nói càng lệch hướng , liền gọi lại suy nghĩ chuẩn bị tung bay :

"Không phải, đừng nói linh tinh , cậu nói oan cho nhóm tổ tông rồi , cẩn thận thật sự làm bọn họ tức giận trở về gõ đầu cậu . "

" Người tôi muốn hỏi là người có tuổi đời trước khi ch.ế.t tương đối nhỏ , cậu nghĩ lại xem, ngoài tảo mộ cho trưởng bối, cậu còn tảo mộ cho ai nữa ."

"Cho người anh em thuở nhỏ của tôi."

Đàm Vĩ Kiệt buột miệng nói ra.

Nga

Nói xong, Đàm Vĩ Kiệt đột nhiên nhảy dựng lên, "Không thể nào, cậu ta quá đáng quá rồi đấy! Tôi tốt bụng đi tảo mộ cho cậu ta, cậu ta vậy mà lại đối xử với tôi như vậy?"

[Anh em thuở nhỏ? Chết trẻ sao?]

[Thật ra, có một số người là kiểu người như vậy, sau khi vì một số lý do ngoài ý muốn qua đời , không cam tâm làm quỷ, thấy bạn của mình vẫn còn sống tốt mà mình lại chỉ có thể nằm lại ở nơi lạnh lẽo liền tâm lý không cân bằng , muốn kéo bạn cùng đi với mình .]

[Đáng sợ quá đi mất]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 154: Chương 154



[Trên lầu đừng nghĩ là chuyện hù dọa, đây là thật đấy. Ông ngoại tôi và ông hàng xóm vốn là bạn rất thân, lúc còn sống họ hay đùa rằng sau này đến thời điểm , hai người sẽ cùng nhau đi. Sau đó , ông hàng xóm gặp sự cố ngoài ý muốn đi rồi , hai ngày sau ông ngoại tôi cũng ra đi . ]

[Trời ơi, càng nghĩ càng thấy ớn lạnh .]

Nhìn thấy làn đạn , Đàm Vĩ Kiệt càng nghĩ càng thấy có khả năng, cậu ta uất ức nói:"Người anh em kia của tôi lúc c.h.ế.t mới tám tuổi.

"Nhà chúng tôi gần hồ chứa nước, mọi người từ nhỏ đã biết bơi, cho nên việc bơi lội ở nơi đó là chuyện thường ngày . Cho đến một ngày nọ , khi đang bơi , chân cậu ta đột nhiên bị chuột rút, còn bị thứ gì đó quấn lấy, vùng vẫy không thoát ra được ."

"Tôi và một người anh em khác thấy cậu ta khác thường thì cũng không do dự lao xuống bơi ra chỗ cậu ta mắc kẹt . Lúc đó , phát hiện chân cậu ta bị cuốn lấy , cả hai chúng tôi đều lặn xuống cố gắng tìm cách gỡ thứ kia ra . Nhưng không biết đó là thứ gì , chúng tôi tìm đủ mọi cách đều không thể nào gỡ ra được . Sau đó , hai chúng tôi vì tuổi còn nhỏ , lại ở trong nước quá lâu và tiêu hao quá nhiều sức lực vào việc giải cứu cậu ta cho nên dần dần trở nên đuối , tôi còn tưởng mình c.h.ế.t chắc rồi."

"Kết quả cậu ta đột nhiên nói ' bỏ đi ', nói xong liền trợn trắng mắt, đẩy chúng tôi ra, rồi chìm xuống."

"Đợi chúng tôi ngoi lên thở, rồi lặn xuống lần nữa , thì người đã không còn nữa."

Đàm Vĩ Kiệt nói những lời này với giọng nghẹn ngào, khi ấy, cậu ta còn nhỏ , bạn bè thân thiết cũng không có mấy người , lại phải nhìn một người bạn ch.ế.t đi .

[Hãy trân trọng mạng sống, tránh xa hồ chứa nước, ao hồ]

[Đúng vậy, c.h.ế.t đuối đều là người biết bơi]

[Đặc biệt là bây giờ đang mùa hè, mọi người cần hạn chế xuống sông tắm, kể cả biết bơi cũng không thể coi thường .]

[Cảm động quá, lúc đó anh bạn này cũng chưa lớn, chứng kiến một người bạn lúc nãy vẫn còn sống sờ sờ trước mặt ch.ế.t đi , nỗ lực giải cứu đều thất bại , chắc chắn sẽ bị ám ảnh tâm lý]

"Đúng vậy, từ đó về sau, tôi không dám bơi nữa."

Đàm Vĩ Kiệt cười khổ, "Ba mẹ tôi sợ tôi bị ám ảnh tâm lý, sau đó đã chuyển trường cho tôi.

"Nhưng tôi vẫn đi tảo mộ cho cậu ta hàng năm. Cậu ta mất không lâu sau, ba mẹ cậu ta ly hôn, mỗi người lập gia đình riêng, mấy năm đầu còn đi tảo mộ, sau đó không ai đi nữa."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 155: Chương 155



"Chỉ có mấy anh em lớn lên cùng nhau còn nhớ cậu ta, hàng năm đều đi tảo mộ cho cậu ta. Nếu không có chúng tôi hàng năm đến tế bái nhân tiện dọn dẹp dọn dẹp mộ cho cậu ta , không chừng cỏ ở đó mọc còn cao hơn đầu người , tôi đúng là coi cậu ta như tiểu tổ tông mà cung phụng !"

"Cậu ta vậy mà còn muốn dẫn tôi đi, quá đáng ghét!!"

Đàm Vĩ Kiệt vô cùng bất mãn .

[Haiz, thật đáng buồn, ba mẹ từng người đều có gia đình mới , đều đã quên đi từng có một người con như vậy , chỉ có bạn bè còn nhớ.]

[Cho nên, bạn cậu ta tốt như vậy, tại sao cậu ta còn muốn dẫn người ta đi ?]

"Người anh em kia của cậu không phải muốn dẫn cậu đi, mà là đang bảo vệ cậu."

Kỷ Dao Quang thở dài, giải thích.

Cô nhìn cậu bé ướt sũng bên cạnh Đàm Vĩ Kiệt.

"Bảo vệ tôi? Bảo vệ tôi mà khiến tôi bị công ty sa thải, bị bạn gái đá sao?"

Đàm Vĩ Kiệt tức giận.

"Chắc đã lâu rồi cậu không liên hệ với những đồng nghiệp cũ , cũng không nghe thông tin gì về công ty cũ đúng không ? Nếu cậu vẫn còn ở công ty đó, thì bây giờ cậu cũng sắp vào tù rồi, cậu có thể lên mạng tìm kiếm thông tin về công ty cũ của cậu thử đi."

Đàm Vĩ Kiệt nghe vậy sững người, bán tín bán nghi mở điện thoại, tìm kiếm công ty cũ.

Tin đầu tiên chính là công ty cũ của cậu ta vì lừa đảo, tất cả nhân viên, đều bị khởi tố!

" Mẹ ơi ! "

Đàm Vĩ Kiệt đột nhiên đứng bật dậy, không thể tin nổi nói: "Đây đây đây, sao có thể như vậy được!"

"Sự thật là như vậy." Kỷ Dao Quang nói: "Lần trước cậu đi tảo mộ, trên người dính không ít sát khí, người anh em kia của cậu phát hiện ra, liền đi theo cậu về nhà."

"Sau đó phát hiện công ty của cậu có vấn đề, không thể đến công ty cậu, nên chỉ có thể ở nhà cậu lăn lộn , làm trì hoãn công tác của cậu , khiến cậu bị sa thải."

Đàm Vĩ Kiệt sững sờ.

Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Còn bạn gái cậu, thật ra cô ta đã đến công ty cậu vài lần, gặp được lão bản của cậu liền cảm thấy cậu không đủ dùng , cho nên tìm cách thông đồng với lão bản của cậu . Cho đến trước khi đề nghị chia tay với cậu thì họ cũng đã dan díu với nhau được một thời gian rồi ."

" Cô ta đã liên hệ tổ chức buôn bán nội tạng trên trang web đen , vốn định khi cùng cậu đến Myanmar sẽ lừa cậu qua chỗ bọn chúng để tiến hành lấy thận của cậu bán , kiếm chút tiền coi như là chia tay phí , nhưng bị người anh em của cậu phát hiện, cậu ta đã đi dọa cho cô ta một trận, cô ta vì quá sợ hãi nên mới phải từ bỏ ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 156: Chương 156



"Sao có thể như vậy được, chuyện này…"

Đàm Vĩ Kiệt không thể tin nổi.

Nga

Ngay sau đó, một cuộc điện thoại gọi đến, là của một người anh em khác của cậu ta.

Cậu ta nghe máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói lo lắng của người anh em : "Kiệt à, cậu không sao chứ? Phương Hâm bị bắt rồi, má ơi, hình như là liên quan đến đường dây buôn người ra nước ngoài ."

"May mà cậu chia tay với cô ta rồi, nếu không thì cậu tiêu đời rồi! Đúng rồi, cô ta ..." người anh em kia có chút ngập ngừng , dừng lại một chút mới nói : " cô ta nói nhìn thấy một cậu bé cả người toàn là nước dọa cô ta một trận , không cho cô ta đến gần cậu , nên cô ta mới chia tay."

"Tôi nghe cô ta miêu tả , lại nghĩ , càng nghĩ càng thấy giống Hàn Văn, không phải gần đây cậu mới cùng bác gái về quê sao , cậu có đi tảo mộ cậu ta chứ ? Có phải Hàn Văn đang bảo vệ cậu không !"

"Thằng nhóc này, sao lâu vậy rồi mà vẫn chưa đầu thai, là còn luyến tiếc chúng ta đúng không ? Nhưng cũng may là cậu ấy chưa đầu thai, nếu không bây giờ đổi thành hai người các cậu bảo vệ tôi rồi."

Người anh em kia trêu chọc một chút cho không khí bớt căng thẳng , sợ bạn mình vì tin tức của bạn gái cũ mà nghĩ ngợi .

Nhưng Đàm Vĩ Kiệt nghe những lời này, đã sớm nước mắt dàn dụa , khóc không thành tiếng.

Đàm Vĩ Kiệt nghẹn ngào kể lại mọi chuyện gần đây và những chuyện Kỷ Dao Quang mới vừa nói cho người anh em kia , cậu ta im lặng một hồi, cuối cùng chỉ nói: "Bây giờ tôi đến tìm cậu."

Cuộc gọi kết thúc, Đàm Vĩ Kiệt nhìn về phía Kỷ Dao Quang, "Đại sư, người anh em kia của tôi, Hàn Văn, còn ở bên cạnh tôi không? Tôi có thể gặp cậu ấy không?"

"Còn, nhưng cậu không sợ sao?"

Kỷ Dao Quang hỏi.

Nhìn Đàm Vĩ Kiệt lúc nãy như vậy, chắc là rất sợ mới đúng.

"Sợ chứ, ai mà chẳng sợ ma." Đàm Vĩ Kiệt run rẩy, "Nhưng cũng đã mười mấy năm rồi, tôi cũng rất nhớ cậu ấy, hơn nữa như những gì đã nói , cậu ấy đã cứu mạng tôi , tôi cũng không thể ân nhân của mình ở ngay bên cạnh mà không gặp được ."

"Được."

Kỷ Dao Quang đồng ý.

Cô vung tay, mọi người trong phòng livestream liền thấy bên cạnh Đàm Vĩ Kiệt xuất hiện thêm một cậu bé.

Cậu bé ướt sũng từ đầu đến chân.

"Hàn Văn! Thật sự là cậu."

Đàm Vĩ Kiệt xúc động nhìn Hàn Văn, bỗng chốc như trở về mười bảy năm trước.

"Xin lỗi, lúc đó tôi không cứu được cậu."

Đàm Vĩ Kiệt rưng rưng nước mắt, đây là chuyện khiến cậu ta áy náy nhất trong cuộc đời.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 157: Chương 157



"Không sao đâu Kiệt , thấy mọi người vẫn nhớ về tôi sau bao nhiêu năm như vậy khiến cho tôi cảm thấy rất vui vẻ . Chỉ cần mọi người sống tốt, là tôi yên tâm rồi."

Hàn Văn cười, "Có điều , ánh mắt này của cậu tôi thật không dám khen tặng . Lần sau khi tìm bạn gái cũng thế , tìm việc làm cũng vậy , đều phải mở to hai con mắt ra đấy, đừng để lại bị lừa , tôi đâu phải lúc nào cũng đi theo cậu được."

"Ừ, tôi nhớ rồi."

Đàm Vĩ Kiệt gật đầu lia lịa.

Sau đó, Hàn Văn nhỏ giọng nói: "Kiệt , cảm ơn cậu và mọi người . Bao nhiêu năm nay vẫn đến nhìn tôi."

"Haiz, chuyện này có gì đâu, chúng ta không phải bạn bè sao , chuyện nên làm thôi."

Giọng Đàm Vĩ Kiệt run run, đối mặt với người bạn đã xa cách bao năm, rõ ràng mỗi năm đi tảo mộ, đều có thể ngồi bên cạnh mộ của cậu ấy thao thao bất tuyệt chuyện trên trời dưới đất , hiện tại gặp mặt lại như nghẹn ở họng , không biết nói gì , chỉ có thể cảm ơn cậu ấy đã cứu mình.

"À đúng rồi, cậu có biết không, Vương Vân thằng nhóc đó, thành đạt rồi, làm công chức nhà nước rồi đấy."

Đàm Vĩ Kiệt tìm chủ đề để nói.

"Ừm, tôi biết, năm kia cậu đến, đã nói với tôi rồi."

Hàn Văn thản nhiên nói.

Ngay sau đó, có tiếng gõ cửa, Đàm Vĩ Kiệt đi mở cửa.

Người đến chính là Vương Vân, người anh em vừa gọi điện cho cậu ta .

Cửa vừa đóng lại, nhìn thấy Hàn Văn, Vương Vân đầu tiên là không thể tin nổi, sau đó chạy tới, "Thằng nhóc này, vậy mà thật sự quay lại, ô ô ô, nhiều năm như vậy, một chút đều không có thay đổi !"

" Các cậu thì đều đã thay đổi rồi, đều đã trở thành người trưởng thành cả rồi ."

Hàn Văn cười nói.

Cậu ta nhìn họ, phẳng phất như tìm kiếm hình dáng trưởng thành của chính mình, nếu năm tám tuổi cậu ta không gặp chuyện, bây giờ không biết sẽ trưởng thành thành cái dạng gì ?

[Hu hu hu, xem mà khóc, tôi cũng có một người bạn thân, hồi nhỏ bị tai nạn giao thông qua đời, nhưng nhà tôi chuyển đi rồi, tôi vẫn chưa từng đi tảo mộ cho cô ấy]

[Tình thân, tình bạn, tình yêu, quý giá nhất trên đời chính là có một tình bạn như vậy, thật sự khó mà không khiến người ta cảm động]

[Chỉ tiếc là, bây giờ gặp nhau rồi, lát nữa lại phải chia tay, người và quỷ chung quy là khác biệt .]

Có Vương Vân tham gia, ba người như trở về thời thơ ấu.

Nói chuyện không ngừng.

Cuối cùng vẫn là Kỷ Dao Quang thấy thời gian không còn sớm, liền ngắt lời: "Các cậu cứ từ từ hàn huyên ôn chuyện cũ , tôi đã vẽ một lá bùa trên người Hàn Văn, các cậu có thể nhìn thấy cậu ấy đến năm giờ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 158: Chương 158



"Trước năm giờ sáng mai, nếu Hàn Văn muốn đầu thai, thì đến tìm tôi."

"Đại sư, cảm ơn cô, tôi biết rồi."

Đàm Vĩ Kiệt nói xong, liền click vào màn hình, tặng Kỷ Dao Quang mấy cái hoả tiễn .

Sau đó Kỷ Dao Quang tắt màn hình kết nối , chào tạm biệt mọi người trong phòng livestream rồi hạ tuyến .

Bốn quẻ xem xong, lại ra ngoài xử lý hai tên tà sư, Kỷ Dao Quang có chút mệt mỏi.

Nhưng nhìn mấy hồn ma cách đó không xa, Kỷ Dao Quang không còn cách nào khác, đành phải cố gắng vực dậy tinh thần , cùng bọn họ nói rõ trước tránh về sau đi đầu thai không được như ý tâm sinh bất mãn .

"Đại sư."

Những hồn ma mới đến nhìn thấy Kỷ Dao Quang, đều có chút rụt rè.

Tuy Kỷ Dao Quang trông còn trẻ, nhưng từ trên người cô lại có sức mạnh cực hạn áp chế bọn họ .

Kỷ Dao Quang xua tay, trước tiên nhìn cậu thiếu niên tự tử, "Có một số việc, tôi phải nói trước với mọi người.

"Vì cậu tự tử, từ bỏ mạng sống, nên kiếp sau, rất có thể sẽ không được làm người."

Thiếu niên nghe vậy, trái tim căng thẳng bỗng chốc thả lỏng, cậu còn tưởng là không thể đầu thai.

Cậu liên tục gật đầu, "Làm động vật, thực vật, gì cũng được."

Kỷ Dao Quang lại nhìn về phía Từ Tố Nguyệt, "Tuy rằng cô có lý do, về tình cảm có thể thấu hiểu , nhưng quy tắc dù sao cũng là quy tắc , người phán xử sẽ không xét nguyên nhân của cô là gì , đã g.i.ế.t người, thì không thể đầu thai làm người."

"Đại sư, tôi cũng vậy, không làm người cũng không sao, làm động vật, thực vật, gì cũng được!"

Từ Tố Nguyệt vui vẻ chấp nhận.

Kỷ Dao Quang gãi gãi đầu, có chút khó hiểu những quỷ này là làm sao vậy . Chẳng lẽ những người đã ch.ế.t bây giờ đều như vậy , kiếp sau đều không muốn làm người nữa sao ?

Thôi, tuỳ họ vậy , có điều suy nghĩ như vậy trong trường hợp của bọn họ cũng không phải là xấu . Ít nhất có thể dễ dàng chấp nhận việc mình không thể đầu thai làm người .

"Nhưng mà, đại sư, tôi có thể xử lý tài sản của tôi và tên súc sinh đó không, tôi muốn quyên góp một nửa cho quỹ nhi đồng , một nửa quyên cho đạo quan , tôi muốn tích công đức cho con tôi , đổi lấy cơ hội đầu thai kiếp sau cho nó . Con tôi , đứa bé đó không có tội ."

Từ Tố Nguyệt nói.

Kiếp này làm người cô đã nếm đủ cay đắng, nhưng con của cô, còn chưa chào đời, đã không còn nữa.

Nga

Kiếp này có duyên làm mẹ con , lại không thể vui mừng chào đón con ra đời nhưng cô vẫn muốn tận hết khả năng của mình đổi lấy kiếp sau con có thể sống tốt.

"Không vấn đề gì."

Kỷ Dao Quang vung tay, chuyện này đơn giản.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 159: Chương 159



"Còn cậu, có tâm nguyện gì không?"

Kỷ Dao Quang nhìn cậu thiếu niên.

Cậu thiếu niên chớp mắt, "Tôi muốn về nhà thăm bà ngoại, còn có anh lính cứu hỏa đó. Có thể chứ ?"

"Được."

Kỷ Dao Quang dán một lá bùa lên người cậu thiếu niên.

"Trong vòng hai canh giờ phải quay lại, nếu không lá bùa này mất hiệu lực, tôi không dám đảm bảo cậu còn có thể quay lại."

Kỷ Dao Quang nói.

Cậu thiếu niên gật đầu, "Cảm ơn đại sư!"

Ngay sau đó, cậu biến mất tại chỗ.

Nga

Cổng trường trung học số 1 thành phố Kinh Thị.

Lúc này đúng vào giờ tan học buổi tối, học sinh lớp mười, lớp mười một đều đã về hết, chỉ còn một số phụ huynh vẫn đang đợi ở cổng trường.

Trong đám đông, chỉ có một bà cụ , những phụ huynh đến đây đón con đều biết bà ấy .

Mọi người đều biết bà ấy đang đợi ai, cũng biết bà ấy sẽ mãi mãi không đợi được người đó.

Ban đầu họ còn định đưa bà cụ về, sau đó thực sự không lay chuyển được bà cụ, hơn nữa bà cụ mỗi lần đều sẽ rời đi sau khi mọi người đã về hết.

Dần dần, mọi người cũng để cho bà cụ tuỳ ý đứng đó đợi người , chỉ là sau này mỗi lần đón con cái tan học , không ai cần bảo ai , ai cũng cố gắng nhanh chóng ra về , để bà cụ sớm về nhà .

Reng reng.

Tiếng chuông tan học cuối cùng vang lên.

Học sinh lớp mười hai bước ra, các bậc phụ huynh đang đợi ở cổng trường đều vươn cổ, tìm kiếm con của mình.

Không ai chú ý đến, lần này , rốt cuộc bà cụ cũng đã đợi được người mình vẫn luôn chờ đợi . Cháu ngoan của bà !

“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ!”

Bà cụ không thể tin nổi nhìn người đang đến gần.

Đoạn Vũ nhìn đến bà ngoại , bà rõ ràng đã già đi rất nhiều so với lần cuối cùng gặp mặt, trước khi cậu rời đi mãi mãi . Nhìn thấy bà , cậu không kìm được nước mắt .

Từ ngày cậu buông bỏ thù hận tìm về bản tâm , cậu đã vô số lần hối hận và tự trách , lúc đó đáng lẽ nên kiên trì thêm chút nữa, lại thêm một chút nữa thôi , tại sao lại phải tự tử chứ! Tại sao lại quên mất bà ngoại còn đang chờ cậu trở về nhà ? Tại sao lại để bà người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ? Tại sao lại làm bà ngoại buồn ? Tại sao ?

"Bà ngoại, con xin lỗi."

Đoạn Vũ nức ở nói.

Bà ngoại xua xua tay, “ Bà liền biết, tiểu Vũ không có chết, tiểu Vũ còn sống."

"Con nhất định không nỡ bỏ bà một mình mà, con nhất định không nỡ!

"Chúng ta cùng về nhà thôi , sau này mỗi ngày bà ngoại sẽ đến đón con. Bà ngoại sẽ làm món sườn xào chua ngọt mà con thích, con về nhà ăn nhé..."

Bà cụ nắm tay Đoạn Vũ , dắt cậu về nhà.
 
Back
Top Bottom