Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 110: Chương 110



Rốt cuộc bây giờ là xã hội pháp trị , trừng phạt người xấu cũng phải đúng tội và có chứng cứ rõ ràng .

Huống chi những người thân của những lão nhân kia cũng chỉ là phạm tội liên đới , nhưng bọn họ đã phạm tội về mặt đạo đức lại có tính chất nghiêm trọng, cần được đưa ra trước công chúng để chịu sự trừng phạt , đồng thời trở thành bài học , cảnh tỉnh và răn đe những người khác .

-----------------------------

Dòng thời gian quay trở lại lúc Kỷ Dao Quang báo án xong.

Cô liếc nhìn Phó Duật Từ một cái rồi nói: “Không có việc gì nữa, tôi đi đây.”

“Để tôi tiễn cô.”

Phó Duật Từ đưa cô đến chân núi nơi đạo quan tọa lạc.

Kỷ Dao Quang quay lại, vẫy tay: “Được rồi, đến đây thôi. Tôi không mời cậu uống trà nữa . Đường còn xa, cậu sớm một chút trở về đi.”

Phó Duật Từ do do dự dự nhưng cuối cùng cũng quay lưng xuống núi.

Bước vào đạo quan, Kỷ Dao Quang thả hồn ma cô gái ra.

Cô gái cúi đầu thật sâu, giọng đầy cảm kích: “Cảm ơn cô.”

Cô biết Kỷ Dao Quang báo án là để đòi lại công bằng cho mình. Dù nhiều người cho rằng mọi chuyện đã qua, những người có liên quan trong sự việc đó đều đã chết, không cần thiết phải vẫn luôn nắm lấy không buông .

Nhưng Kỷ Dao Quang cho rằng, càng làì như vậy, cô càng muốn để mọi người biết rõ sự thật.

Nếu không, những kẻ phạm tội sẽ có suy nghĩ cùng lắm thì ch.ế.t , ch.ế.t là hết chuyện, còn có thể làm thế nào . Kỷ Dao Quang muốn khiến bọn họ dù đã c.h.ế.t cũng phải mang tiếng xấu muôn đời! Con cái bọn họ , những người lạnh nhạt nhìn người khác đau khổ giãy giụa , có thể giúp lại chỉ bàng quan đứng nhìn cũng phải gánh vác trách nhiệm của mình.

Kỷ Dao Quang mỉm cười, lười biếng đáp: “Chuyện nhỏ thôi.”

Cô vẫy tay, ra hiệu cho cô gái có thể đi chơi cùng hai hồn ma khác. Sau đó, cô quay trở về phòng ngủ, bắt đầu ngủ bù .

Sáng hôm sau, tràn đầy năng lượng, Kỷ Dao Quang dậy sớm luyện công trong chốc lát , thắp hương cho tổ sư gia.

Rồi cô mở máy, tiếp tục livestream. Lại là một ngày kiếm tiền trả nợ .

“Chào buổi sáng ! Chúng ta lại gặp mặt !”

Kỷ Dao Quang đối với fans đang trong phòng phát sóng trực tiếp chào hỏi .

Hiện giờ, tài khoản Douyin của Kỷ Dao Quang đã có hơn một triệu lượt người theo dõi. Vừa mới phát sóng được một phút, đã có hơn mười nghìn người vào xem.

[ Buổi sáng tốt lành a! Ngày hôm qua, 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 như thế nào không phát sóng? ]

[ Lại phát sóng rồi, thật tuyệt vời! Kỷ Sư cũng là con người mà, nghỉ ngơi một ngày cũng là chuyện bình thương thôi . ]

[ Đúng vậy đúng vậy . Kỷ Sư còn phát sóng là tốt rồi . ]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 111: Chương 111



Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười nhìn những dòng bình luận liên tiếp nhảy ra trên làn đạn.

“Xin lỗi mọi người, hôm qua tôi ra ngoài giải quyết một số việc , để mọi người phải chờ lâu rồi.”

Cô cúi đầu nhẹ, tỏ ý xin lỗi.

“Để tỏ thành ý , hôm nay tôi sẽ phát phúc lợi, đó là tăng thêm một túi phúc nữa. Tổng cộng, chúng ta sẽ xem bốn quẻ nhé!”

[ Cảm ơn đạo trưởng !]

[ Xoa tay hầm hè, các vị , tôi đã chuẩn bị xong! ]

[ Người dậy sớm có cơ hội đoạt được túi phúc của Kỷ Sư ! ]

Kỷ Dao Quang phát một túi phúc . Lúc này chính là lúc phát huy tốc độ tay được luyện thành sau nhiều trận chiến giành phúc lợi , giành trang bị ở các loại sự kiện lớn nhỏ của nhóm võng hữu, sau khi trên màn hình biểu hiện túi phúc đã được phát đi , ngay lập tức hàng loạt người tiến vào trạng thái, một cái click chuột , tên người chiến thắng được hệ thống thông báo :

“Chúc mừng người dùng có tên 【 Hưng Thịnh Ngũ Kim Lão Tổng 】đã may mắn nhận được túi phúc !”

Kỷ Dao Quang ấn vào kết nối , màn hình chia đôi.

Đối diện là một người đàn ông trung niên đầu đinh, mặc áo polo. Gương mặt ông hiện rõ vẻ phấn khích.

“Đạo trưởng! Trời ơi, tôi thật sự được chọn rồi sao? Chào cô, chào cô!”

“Chào ông.”

Nụ cười của Kỷ Dao Quang thoáng nhạt đi khi ánh mắt cô quan sát tướng mạo người đàn ông.

“Ông muốn tôi tính quá khứ trước, rồi xem đến tương lai , hay tính hiện tại ?”

Đã phát sóng trực tiếp nhiều lần , Kỷ Dao Quang hiện giờ đối với lưu trình và các loại thao tác đều thuần thục .

Người đàn ông trung niên nghe Kỷ Dao Quang nói liền cười đáp: “Đạo trưởng lợi hại như vậy, vậy tính thử quá khứ của tôi trước đi.”

[Sách, đây chắc là người mới nhỉ? Trừ lần đầu phát sóng, về sau những người rút được túi phúc của Kỷ Sư đều là nhờ Kỷ Sư trực tiếp tính mình muốn biết . ]

[ Nói trắng ra là còn không tin Kỷ Sư của chúng ta có năng lực thần thông quảng đại chứ sao . ]

[ Cũng không hẳn vậy , người có tuổi , đặc biệt là nam giới, thường không dễ tiếp thu những chuyện có tính chất tâm linh thế này. Hơn nữa, Kỷ Sư cũng cho người ta quyền lựa chọn , vậy thì người ta muốn cô ấy tính quá khứ cũng không phải là không thể , đúng không ? ]

[ Chính là tôi nhìn người này có dáng vẻ không chân thành , giống như không có việc gì cố ý tìm việc ấy .]

Kỷ Dao Quang không chú ý đến làn đạn, mà nhìn vào gương mặt của người đàn ông trung niên, khóe môi cô hơi cong lên: “Đương nhiên có thể, để tôi tính thử quá khứ của anh.”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 112: Chương 112



Cô chậm rãi nói: “Ông tên Từ Minh Lượng, 44 tuổi, có một con trai năm tuổi.”

Người đàn ông tròn mắt ngạc nhiên, vỗ tay: “Thần kỳ thật! Chính xác luôn! Con trai tôi sinh muộn, ban đầu tôi còn tưởng vợ tôi không thể sinh được nữa!”

[ Vô ngữ, sao ông ấy không nghĩ có thể là chính mình vấn đề? ]

“Làm sao tôi có vấn đề được, tôi là đàn ông mà!” Từ Minh Lượng cau mày vẻ mặt đầy bất mãn đáp lại làn đạn .

Kỷ Dao Quang bất đắc dĩ lắc đầu cười nhạt, tiếp tục: “Ông sinh ra ở nông thôn, trên ông có một chị gái, dưới ông có một em gái. Thời nhỏ, ông thông minh, tiểu học và trung học đều đạt thành tích khá tốt. Nhưng khi lên trung học phổ thông...”

“Khi lên trung học phổ thông , ông xem những phim nói về yakuza nhiều , bị lậm phim ảnh , bắt đầu làm đại ca, mỗi ngày không phải là đang đánh nhau , chính là đang trên đường chuẩn bị đi tìm người đánh nhau."

“Không chỉ vậy, ông còn thường xuyên bắt nạt các học sinh khóa dưới, ép họ nộp tiền, tống tiền bọn họ . Cuối cùng, hành vi đó bị báo lên nhà trường, dẫn đến việc ông bị đuổi học. Cha mẹ ông tìm mọi cách xoay sở , chạy vạy khắp nơi, cố gắng chuyển ông sang trường khác, nhưng ông vẫn không hề nhận thức được sai lầm của bản thân cũng như nỗi vất vả, khổ tâm của cha mẹ, vào một ngôi trường mới vẫn chứng nào tật nấy. Cuối cùng, họ đành phải đưa ông ra ngoài làm công.”

Khuôn mặt Từ Minh Lượng cứng đờ. Ông ta không ngờ Kỷ Dao Quang lại lợi hại như vậy , những chuyện của hơn hai mươi năm trước mà cũng có thể bị cô tính ra tới .

“Tuổi trẻ sao ! Nhiều có bồng bột cùng không hiểu chuyện là chuyện bình thường , lớn rồi sẽ thay đổi . Huống chi giờ tôi cũng có tuổi rồi .” Từ Minh Lượng gượng cười chống chế .

[ ? Đây không phải là bạo lực học đường sao ? Trẻ tuổi thì sao chứ? Tuổi trẻ là lý do để biện minh à? Tuổi trẻ thì có thể bắt nạt bạn học như vậy sao ? Mà người đã học trung học phổ thông rồi còn nói là không hiểu chuyện được á ? Thế ông định bao giờ mới hiểu chuyện ?]

[ Các vị , nhìn biểu cảm của ông ta mà xem ! Sao tôi có cảm giác như ông ta vẫn còn rất hoài niệm khoảng thời gian đó vậy? Là ảo giác của tôi sao ?]

[ Suy nghĩ của người này có chút lệch lạc , con của ông ta dưới sự nuôi dạy của ông ta có khi cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi ông ta mà trở thành một bản sao quá khứ của ông ta ấy .]

“A.” Kỷ Diêu Quang cười lạnh một tiếng, “Ông xác thật già rồi, cho nên ông không động thủ, mà chuyển sang động khẩu."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 113: Chương 113



“Cha mẹ ông đã dùng tiền sính lễ của chị gái và em gái ông để mở cho ông một cửa hàng bán các loại vật liệu để sửa chữa và xây dựng . Mỗi ngày, tuy không nói là kiếm được nhiều tiền, nhưng để ông duy trì cuộc sống là dư dả .”

“Nhưng ông lại cảm thấy cuộc sống ngày qua ngày cứ thế quá nhàm chán, muốn tìm một chút việc k*ch th*ch nên mỗi ngày không phải ở trên mạng làm anh hùng bàn phím chỗ này thọc một chút chỗ kia thọc một chút , thì lại ở thế giới thực làm ' gậy thọc c.ứ.t '. Nơi nào có náo nhiệt, ông liền chen vào. Người khác đánh nhau, ông ở bên ngoài khuyến khích xúi giục người ta càng đánh mạnh hơn nữa.”

[ Trời ạ, quả nhiên ! Người có thể làm ra việc như bạo lực học đường lớn lên dù có thay đổi thì có thể thay đổi được bao nhiêu chứ ! ]

[ Tôi ghét nhất loại người như vậy, ngươi xem náo nhiệt liền xem náo nhiệt , còn phải nhân cơ hội đá hai chân vào. Người này thật sự rất ghê tởm. ]

[ Cũng không phải thái độ bình thường sao , mọi người cũng đừng tức giận quá, chỉ là một trong những quần chúng thích ăn dưa có chút quá khích mà thôi. ]

“Tôi chỉ thích hóng hớt, thế thì có gì sai?” Từ Minh Lượng phản pháo khi thấy bình luận chỉ trích mình.

Sau đó ông ta vẫy vẫy tay với Kỷ Dao Quang, “Được rồi được rồi, nhìn cô như vậy, hẳn là phía sau có cả một đội ngũ duy trì đi ?”

“Cũng không biết cô từ đâu điều tra được bối cảnh của tôi, nghe người trên mạng đồn thổi , hôm nay tôi chỉ là đến xem náo nhiệt, nhưng rõ ràng là cô đang mang tiết tấu.”

“Cô gái trẻ à, đừng nói tôi không cảnh cáo cô, một cô gái trẻ ở trên mạng lăn lộn thật sự rất dễ xảy ra chuyện .”

Từ Minh Lượng nói bằng giọng điệu kẻ cả, ra vẻ giáo huấn Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang khẽ nhếch môi, mở miệng nói: “Con trai của ông có phải rất thích một món đồ chơi Ultraman không?”

“Đúng vậy, chuyện này mà cô cũng biết à, đoàn đội các người là những kẻ b**n th** à . Chuyên đi đào bới chuyện đời tư người khác phải không ?” Từ Minh Lượng dần dần lộ ra bộ mặt thật.

Cô làm lơ ông ta nói , giọng trầm xuống: “Ông có để ý rằng con trai ông thường xuyên nói chuyện với con Ultraman đó, hoặc thậm chí là với không khí không? Ông chưa từng nhận ra sao?”

Lời nói của Kỷ Dao Quang khiến Từ Minh Lượng có cảm giác thân thể trở nên lạnh lẽo , cứng miệng nói : “Cô nói gì thế? Con trai tôi rất bình thường, cô đừng ở đây mà nguyền rủa. Cô có tin tôi cứ báo cô tội tuyên truyền mê tín dị đoan không?”

Từ Minh Lượng hung tợn mà nhìn Kỷ Dao Quang.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 114: Chương 114



“Ông uy h.i.ế.p tôi cũng vô dụng, tôi vừa mới quan sát gương mặt của ông , phát hiện cung con cái của ông có màu đen u ám, con của ông chịu nhân quả của ông ảnh hưởng, sắp xảy ra chuyện chẳng lành ."

Cô vừa dứt lời thì từ đầu dây bên kia vang lên giọng một người phụ nữ: “Minh Lượng! Tiểu Bảo đâu? Chẳng phải tôi bảo ông trông con sao , tôi ra ngoài mua nước tương sẽ về ngay sao ?”

Từ Minh Lượng giật b.ắ.n người, quay đầu về phía con trai vẫn thường ngồi chơi . Nơi đó trống trơn. Đứa bé vốn đang ngồi chơi ở đó, giờ đã không thấy .

Chuyện này không có khả năng!

Tuyệt đối không có khả năng!

Từ Minh Lượng bắt đầu ở trong phòng điên cuồng tìm, nhưng là căn bản là không có! Đều trống trơn ! Không thấy bóng dáng của con trai đâu !

“Sẽ không, sẽ không xảy ra chuyện!” Từ Minh Lượng nghĩ đến Kỷ Diêu Quang nói, tay bắt đầu run run.

Đây chính là con trai duy nhất của ông ta a ! Ông ta phải mong ngày mong đêm mới có được a !

Ông ta lắp bắp, mồ hôi túa ra trên trán, vội vàng tìm kiếm khắp nơi trong phòng.

Triệu Tư Tư, vợ ông ta, cũng trở nên hoảng loạn , chạy khắp nơi tìm kiếm , nhưng vẫn là không thấy con đâu .

Bà ấy trở nên nóng nảy , lại tức giận hét lên:“Tôi chỉ đi ra ngoài mua chai nước tương một lúc mà thôi , ông lại có thể làm mất con . Từ Minh Lượng, rốt cuộc ông còn có thể làm gì !”

Triệu Tư Tư bắt đầu khóc, “Tôi thật là mỡ heo che tâm, mới cùng người như ông kết hôn, cái gì đều không có, cái gì đều không làm cho ra hồn , tôi cần ông để làm gì !”

“Tôi nói cho ông , nếu là Tiểu Bảo xảy ra chuyện, tôi sẽ không bỏ qua cho ông đâu!”

“Câm miệng!”

Từ Minh Lượng bị Triệu Tư Tư lại khóc lại than lại trách mắng , lạnh giọng quát lớn.

Sau đó ông ta nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp của Kỷ Dao Quang, “Là cô! Chính là cô!”

Kỷ Dao Quang cũng không bị vẻ dữ tợn của ông ta doạ đến , lạnh nhạt nói : “Không phải tôi. Tôi đã nói rồi, đó là báo ứng của ông , báo ứng từ những việc ông đã làm. Ông gây ra tội lỗi, con trai ông lại thế ông gánh vác nghiệp quả .”

Triệu Tư Tư nghe vậy, lúc này mới để ý đến điện thoại trong tay chồng, ông ta vậy mà lại đang ở xem phát sóng trực tiếp . Thấy gương mặt Kỷ Dao Quang trên màn hình, bà ấy luống cuống hỏi:

“Cô nói vậy là sao? Tiểu Bảo mất tích có liên quan gì đến chồng tôi?”

Kỷ Dao Quang nhìn thẳng vào Triệu Tư Tư, trả lời câu hỏi của bà ấy “Chồng bà từng làm một người bị mất đi tính mạng , linh hồn của người đó vì hận không thể đi đầu thai , lại không thể báo thù lên ông ấy , cho nên tìm đến con của hai người .”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 115: Chương 115



Triệu Tư Tư kinh hãi, tay run lẩy bẩy. Bà lắp bắp: “Đúng... đúng là thế... Tiểu Bảo thường nói chuyện một mình . Khi đó tôi tò mò hỏi thằng bé đang nói chuyện với ai , thằng bé khi thì chỉ vào Ultraman, khi lại chỉ vào không khí, bảo là có anh trai lớn chơi cùng."

" Tôi sợ quá, còn đưa con đi khám bác sĩ tâm lý , nhưng bác sĩ bảo không sao cả.”

[ Khủng khiếp như vậy, nếu con tôi mà như vậy, tôi có thể bị dọa c.h.ế.t mất!]

[ Ha ha, người làm cha như ông ta xem ra cũng chẳng yêu thương gì con cái , con cái có gì bất thường hay không ông ta cũng không biết luôn .]

[ Ông ta yêu nhất chắc chắn là chính bản thân ông ta .]

[ Cũng không thể nói như vậy, đàn ông khi ở nhà trông con đều không phải như vậy sao? Thường đều là để cho con tự chơi còn mình làm việc của mình , rất bình thường. Ông ta chắc chắn cũng không nghĩ đến , mình chỉ hơi lơ là một chút mà con trai cũng có thể biến mất trong chính căn nhà của mình .]

Triệu Tư Tư nghĩ đến những chuyện là xảy ra quanh con trai , lại kết hợp với những lời Kỷ Dao Quang nói , nghĩ đến một cái ý tưởng đáng sợ , run rẩy nhìn Kỷ Dao Quang, lo lắng hỏi: “Đại sư, ý của cô là ... là ... là có một con quỷ đang quấn lấy con trai tôi sao?”

“Đúng vậy.” Kỷ Dao Quang gật đầu, giọng cô trầm xuống. “Con quỷ đó vẫn là do chồng bà mang đến.”

“Cô nói hươi nói vượn cái gì !”

Từ Minh Lượng hét lớn, nhưng vẻ mặt tái nhợt, ánh mắt lộ rõ hoảng sợ.

Tuy nhiên, Triệu Tư Tư cảm thấy lúc này dù có tin hay không tin cũng không quan trọng , việc cấp bách bây giờ là tìm con trai , và bà ấy sẽ không bỏ qua bất cứ một cơ hội nào để có thể tìm ra tung tích của con .

"Đại sư, vậy con tôi còn sống không? Nó đang ở đâu? Cầu xin ngài hãy nói cho tôi!"

Triệu Tư Tư lại khóc lại cầu , người cũng suýt nữa quỳ xuống trước mặt Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang nhìn hành động của bà ấy , ánh mắt thoáng chút cảm thông, trước khi bà ấy thật sự quỳ xuống chậm rãi nói: “Tòa nhà Lực Bảo.”

Triệu Tư Tư vừa nghe thấy, nhớ ra đó là toà nhà cách nhà bọn họ không xa, không nói gì nữa, vội vàng mà cầm túi xách lên và chạy thẳng đến tòa cao ốc.

Từ Minh Lượng thấy Triệu Tư Tư lao ra ngoài cũng lập tức theo sát phía sau, đồng thời vẫn mở phát sóng trực tiếp. Ông ta phải kiểm chứng xem những lời Kỷ Sư nói có chính xác hay không. Nếu chỉ là lừa bịp hù doạ ông ta , ông ta nhất định sẽ võng bạo ch.ế.t cô ta !
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 116: Chương 116



Chưa kịp chạy đến tòa cao ốc, hai vợ chồng đã nhìn thấy đám đông chen chúc trong ba tầng trong, ngoài ba tầng , đứng ở phía trước toà nhà , hướng lên trên chỉ chỏ bàn tán gì đó .

Khi đến gần hơn , bọn họ mới nghe rõ .

“Sách, tòa cao ốc này có phải có vấn đề gì không? Trước đây không lâu mới có người nhảy lầu, giờ lại muốn nhảy thêm người nữa sao?”

“Sau này tốt nhất là tránh xa chỗ này một chút. Tôi bây giờ còn không dám đi ngang qua đây , mỗi lần đi cần đi qua đây đều phải đi đường vòng đấy . Nhớ lần trước người kia ngã xuống , vì tò mò , tôi cũng chạy đến chen chúc trong đám người xem một chút , chỉ thấy người kia nằm trong vũng m.á.u không còn cử động, óc văng tung tóe, thân thể dập nát , tử trạng rất là thê thảm . Nhìn một chút vậy mà khiến tôi sau khi về nhà mấy đêm liền gặp ác mộng. Thật đáng sợ !”

“Thế mà giờ vẫn còn đứng đây xem à? Gan đã mọc lại rồi sao ?”

“Đứa nhỏ trên lầu kia nhìn qua còn rất nhỏ , chắc chỉ bốn năm tuổi thôi. Tuổi này thì có biết gì ngoài ăn và chơi đâu . Sao lại luẩn quẩn đến mức nghĩ đến chuyện nhảy lầu nhỉ? Hay là bị thứ không sạch sẽ bám vào rồi.”

“Ôi ! Nghe cô nói vậy , tôi cũng cảm thấy có khả năng , biết đâu lại bị chính người mới nhảy xuống cách đây không lâu quấn lên .”

Nghe tiếng bàn luận xung quanh, Triệu Tư Tư cảm thấy tim mình chùng xuống, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên nhìn xem đứa nhỏ trong lời của những người này có phải con trai mình không .

Tòa nhà này thật sự rất cao, mà con trai của bà ấy , nhỏ xíu như vậy , lại đang đứng ngay mép tầng trên cùng.

“Tiểu Bảo! Không cần!”

Triệu Tư Tư lớn tiếng mà gào rống.

Tiếng hét thảm thiết của bà làm đám đông im bặt, biết là người nhà của đứa nhỏ tới rồi , tự động dạt ra, nhường lối cho hai vợ chồng.

“Con trai...”

Từ Minh Lượng nhìn thấy con trai đứng ở mép tầng cao nhất, chân ông ta mềm nhũn, suýt nữa ngã quỵ xuống đất.

Chung quanh có người nhìn thấy , nhận ra Từ Minh Lượng, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó khẽ nói nhỏ: “Không ngờ, con trai của người này lại nhảy lầu!”

“Cũng không biết lần này ông ta còn có thể tiếp tục làm như vậy hay không.”

“Vô nghĩa , đây là con trai ông ta, lại không phải người ngoài.”

“Nếu con ruột mà ông ta cũng làm ra loại chuyện như thế, thì đúng là không còn là con người nữa .”

“Thế người xa lạ thì ông ta được phép làm vậy sao ? Với người lạ làm vậy thì có nhân tính chắc?”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 117: Chương 117



“Tình cảnh này... ông có cảm thấy quen thuộc không ?”

Giọng nói bình thản của Kỷ Dao Quang từ bên trong điện thoại truyền ra.

Tay ông run lên không kiểm soát, ánh mắt dần trở nên trống rỗng. Quen sao? Đúng vậy, cảnh tượng này khẳng định quen thuộc !

Ông ngẩng đầu nhìn lên tầng thượng. Đứa trẻ nhỏ bé đang lảo đảo đứng ở đó rõ ràng là con trai của ông ta , nhưng dường như ông ta lại nhìn thấy hình bóng của thiếu niên ngày hôm đó , đứng ở nơi đó .

[ Lá sao? Kỷ Sư đang nói chuyện gì vậy ? Cầu khai sáng !]

[ Ta giống như chồn ăn dưa muốn ăn dưa lại tìm không thấy dưa . Cầu khai sáng ! +1]

[ Chờ chút ! Nơi này sao nhìn quen quá ! Mặt tiền này ... này không phải là Lực Bảo cao ốc của chúng ta sao? Nếu thật là Lực Bảo ... Vậy tôi có thể nhắc mọi người nhớ về một sự kiện lúc trước tin tức có đưa , một học sinh trung học đã nhảy lầu ở đó. ]

[ Nếu là về chuyện này thì tôi nhớ rõ , khi đó trên tin tức có nói bạn học này vì áp lực học hành thi cử từ phía gia đình quá lớn , nghĩ quẩn muốn giải thoát mà định nhảy lầu. Vốn dĩ , đội cứu hỏa đã đến kịp , cũng có thể cứu được người , nhưng lúc đó ở hiện trường lại có một kẻ xấu xa vẫn luôn đứng dưới xúi giục bạn ấy nhảy xuống .]

[ Đúng , đúng . Này tôi cũng biết . Người kia ở nói với cậu ấy là nói nhảy mà lại không nhảy thì không phải người Trung Quốc, muốn nhảy thì nhanh chóng nhảy đi . Cứ như vậy , ở bên dưới vẫn luôn nói . Sau đó người của đội cứu hoả vốn dĩ đã tiếp cận được cậu ấy , đều đã nắm được cánh tay của cậu ấy rồi , kết quả là cậu ấy bị người bên dưới kích động , bất ngờ đem tay của anh lính cứu hoả kia gỡ ra , không chút do dự lao ra ngoài . Cứ như vậy , rơi xuống .]

[ Nghe nói anh lính cứu hoả đó sau này vẫn luôn cảm thấy rất tiếc nuối lại có điểm tự trách , người hẳn là có thể cứu được , lại chỉ vì anh ấy không phản ứng kịp thời , cuối cùng trơ mắt nhìn cậu bé mang theo vô hạn khả năng về tương lai đang chờ cậu ấy phía trước cùng rơi xuống . Tất cả chấm hết !]

[ Đau lòng cho anh lính cứu hoả . Có lẽ anh ấy sẽ mang theo áy náy và tiếc nuối đến hết cuộc đời . Nhưng thực sự, chuyện này không phải là lỗi của anh ấy . Anh ấy rõ ràng là đã có thể cứu được người , anh ấy đã làm tốt nhiệm vụ của mình .]

Nhìn làn đạn đang nhảy lên liên tục , Kỷ Dao Quang lên tiếng: "Người ở bên dưới liên tục xúi giục thiếu niên kia chính là Từ Minh Lượng."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 118: Chương 118



"Ngày hôm đó, khi biết có người định nhảy lầu ở toà nhà Lực Bảo , ông ta đi qua để xem náo nhiệt. Nhìn thấy lính cứu hoả lên lầu, đã có thể tiếp cận thiếu niên kia , chuẩn bị đưa cậu ấy xuống , hơn nữa thiếu niên kia , lúc áp lực bùng nổ nghĩ muốn nhảy lầu kết thúc tất cả leo lên đây thì không thấy sợ hãi , lúc tỉnh táo lại rốt cuộc đã tìm về ý chí cầu sinh , cũng không phản kháng hành động của lính cứu hoả . Ông ta thấy thiếu niên không có ý định nhảy nữa , cảm thấy nhàm chán , muốn k*ch th*ch một chút cho nên ở bên dưới đổ thêm dầu vào lửa."

"Thiếu niên đó đúng vào lúc tâm trạng đang ở bên bờ vực , vừa mới khó khăn tìm về một chút ý chí cầu sinh , lại bởi vì ông ta vẫn luôn k*ch th*ch , rốt cuộc thật sự từ bỏ cơ hội sống của mình , nhảy lâu . Có điều , thiếu niên kia đã chết, nhưng linh hồn bởi vì hận, không siêu thoát , bám vào người ông ta . Lại vì bát tự của ông ta quá cứng rắn , dương khí nồng đậm , nên linh hồn đó không thể làm gì ông ta ."

"Cuối cùng chỉ có thể nhắm vào con trai ông ta.”

Lời của Kỷ Dao Quang như sét đánh ngang tai. Từ Minh Lượng sững sờ đứng tại chỗ, ánh mắt hoảng loạn, toàn thân run rẩy.

Hoá ra , thật là do ông ta !

“A! A! Con trai ! Đừng mà ! Cầu xin con ! Chúng ta về nhà . Về nhà nhé ! Về nhà với mẹ đi con ơi ! Con ơi !”

Triệu Tư Tư gần như muốn phát điên, nhìn con trai mình chao đảo bên mép tầng cao nhất của toà nhà , chỉ cần tiến thêm một bước nữa , một bước nữa thôi , con trai bà sẽ rơi xuống thành thịt nát. Bà không dám tưởng tượng . Không dám tưởng tượng đến về sau .

Tiếng hét xé lòng của bà ấy làm những người xung quanh cũng cảm thấy thương cảm.

Lúc này , từ nơi xa mọi người nghe thấy tiếng còi xe cửu hoả đang vội vàng chạy đến . Tiếp theo đó là một giọng nói vang lên từ trong đám đông :

“Lính cứu hỏa đến rồi!”

Một đội lính cứu hỏa phi thường nhanh chóng triển khai thiết bị cứu hộ, chuẩn bị lên tầng để cứu đứa trẻ.

Nhưng trong khi những người khác đã rời đi, lại có một người vẫn đứng bất động tại chỗ.

“Tiểu tử, mau đi cứu người a, còn đứng ở chỗ này làm gì?”

Có người thúc giục.

Có người nhận ra: "Đây không phải là anh lính cứu hoả lần trước tham gia nhiệm vụ giải cứu cậu học sinh trung học kia nhưng lại bị thất bại ở phút chót sao? Có vẻ là đã bị bóng ma tâm lý rồi . Nếu vậy thì nên từ bỏ nhiệm vụ lần này đi , kẻo một lúc nữa lên đến đó rồi lại có chuyện gì đó xảy ra ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 119: Chương 119



La Anh Hào đứng yên như tượng, cũng không nghe thấy bất kì thanh âm xung quanh. Mắt anh nhìn đứa trẻ nhỏ xíu đang đứng ở tít trên cao. Những ký ức đau đớn ùa về, dằn vặt tâm trí anh.

“Chú lính cứu hỏa, con muốn về nhà. Con nhớ bà ngoại.”

Giọng nói non nớt vang lên, đầy đau khổ.

“Chú lính cứu hỏa, buông tay đi. Tồn tại mệt mỏi quá a ! Con không muốn làm người nữa...”

“Chú , cảm ơn.”

Anh còn nhớ rõ hình ảnh lúc thiếu niên đó rơi xuống , lúc ấy anh nhìn theo cậu ấy , nhìn khẩu hình của thiếu niên , đối diện với cái ch.ế.t , cậu ấy còn hướng về phía anh , nói “ Thực xin lỗi.” .

Thiếu niên đó nhiều ngoan ngoãn a ! Lại cứ như vậy ch.ế.t đi.

“La Anh Hào!”

Đột nhiên, một giọng nữ vang lên rõ ràng, kéo anh ta trở lại thực tại.

“Ai vậy?”

La Anh Hào nhìn quanh, cuối cùng phát hiện giọng nói phát ra từ điện thoại của một người đàn ông gần đó.

Anh ta nhận ra người này – chính là người này đã kích động thiếu niên kia . Nếu không vì ông ta, cậu bé đó đã được cứu sống.

“La Anh Hào, nếu anh không cứu đứa trẻ này, sẽ có người khác c.h.ế.t ngay trước mặt anh.”

Lời của Kỷ Dao Quang như một cái búa tạ nện xuống tim anh ta .

Đúng vậy, anh ta sợ, sợ lại không cứu được người . Nhưng nếu hôm nay anh ta không hành động, cũng sẽ còn có người chết. Cứu một người vẫn tốt hơn chứng kiến một người khác ra đi.

La Anh Háo nháy mắt thanh tỉnh , đuổi theo đồng đội đi .

Phòng phát sóng trực tiếp, Kỷ Dao Quang uống một ngụm nước lớn , vừa rồi câu nói đó gần như là cô hét lên.

[ Anh lính cứu hoả này chính là người vì không cứu được thiếu niên đã nhảy lâu mà lâm vào tiếc nuối và áy náy , đúng không ? ]

[ Chủ bá làm vậy có ổn không ? Nếu bây giờ anh ấy đi lên thật sự xảy ra chuyện, thì lúc này thật sự sẽ trở thành bóng ma tâm lý suốt đời đấy.]

[Tôi vĩnh viễn tin tưởng Kỷ Sư, cô ấy làm vậy chắc chắn là đã tính ra chuyện gì rồi .]

Từ Minh Lượng giơ điện thoại lên, hy vọng lại một lần nữa bùng cháy trong lòng. Kỷ Dao Quang nói vậy, chắc chắn là đội cứu hoả sẽ có thể có thể cứu được con trai ông ta Trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người chỉ thấy La Anh Hào đã lao lên đến tầng cao nhất.

La Anh Hào nhìn cậu bé đứng bên cạnh mép , trái tim không khỏi run rẩy.

Giống !

Giống qua !

Mọi thứ như thể đưa anh trở lại ngày đó..

“Anh hào! Sao cậu lại lên đây, mai đi xuống đi!”

Đội trưởng nhìn đến La Anh Hào, vội vàng hô.
 
Back
Top Bottom