Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 1139: Hôm nay, người này phải chết!


Ầm!

Thời khắc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát to, ra tay trấn áp Thiên Địa Chân Kinh xung quanh,

sau đó phật quang lóe lên, trấn áp luôn những ký tự đang vây ba vị Chủ Thần, sau đó lạnh lùng nói.

- Giết tiểu tử này nhanh!

Sức mạnh Lâm Phàm tăng mạnh trực tiếp xuyên thấu cơn lốc, đặt tay lên đầu Bạo Vũ Chủ Thần.

- A! Đáng ghét.

Bạo Vũ Chủ Thần biến sắc, hắn không ngờ đối phương lại cường hãn như vậy, có thể xuyên qua bão phong chi lực của mình.

Bạo Vũ Chủ Thần quát lớn, lực lượng Thần hạch trong cơ thể bạo phát, một cơn lốc cường đại hớn xuất hiện từ đỉnh đầu hắn.

- Lúc này còn muốn phản kháng, quả thực đáng chết!

Lâm Phàm không thèm để ý đến ba vị Chủ Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, một đạo sức mạnh cường hãn từ lòng bàn tay hắn được xuất ra trấn áp lực lượng Thần hạch của Bạo Vũ Chủ Thần.

Năm ngón tay Lâm Phàm biến thành trảo, bắt lấy đầu Bạo Vũ Chủ Thần, sau đó hơi dùng sức.

- Bạo Vũ Chủ Thần ngươi có thể chết rồi!

Lâm Phàm cười lớn, nhưng lúc này, sức mạnh của ba vị Chủ Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã đánh tới.

- Thổ dân, ngươi dám?

Ầm!

Lâm Phàm không chút do dự, năm ngón tay hơi động, bóp nát đầu của Bạo Vũ Chủ Thần, đồng thời nghiền nát Thần hạch của hắn.

Chủ Thần cũng là cường giả Tiên Vương cảnh, bóp nát đầu căn bản không giết được đối phương, chỉ khi phá hủy Thần hạch của Chủ Thần mới chân chính giết được.

m!

Bốn đạo sức mạnh đánh trong cơ thể Lâm Phàm.

Lâm Phàm run rẩy, bốn loại sức mạnh đánh vào cơ thể, khiến thân hình hắn lung lay, hắn cố gắng kéo giãn khoảng cách với bốn người, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.

Hư Không Chủ Thần nhìn Bạo Vũ Chủ Thần, giận dữ hét lên.

- Thổ dân, ngươi muốn chết...

Sau lưng Lâm Phàm nát không thể tả, bốn đạo sức mạnh kia đang không ngừng phá hư thân thể hắn.

- Keng, phát hiện bốn cỗ lực lượng phá hoại trong cơ thể, trực tiếp trấn áp!

Sau khi âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên, bốn nguồn sức mạnh này nhanh chóng bị trấn áp xuống.

Lâm Phàm cười thầm trong lòng, lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu.

- Làm sao? Lão tử giết Bạo Vũ Chủ Thần đấy, các ngươi làm gì ta, cắn ta chắc, tiếp theo sẽ là ba tên Chủ Thần các ngươi, rồi cuối cùng sẽ đến Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Ngươi cho rằng ngươi có cơ hội này sao?

Khế Ước Chủ Thần lạnh lùng hỏi.

Lâm Phàm cười nhạt, lực lượng sinh mệnh bạo phát, bắt đầu tu bổ thương thế.

- Không thử một lần thì sao biết được?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhíu mày, hắn không nghĩ tên tiểu tử trước mặt lại khó chơi như thế, thực lực hắn cường đại hơn trước đây nhiều lắm.

- Các vị, lát nữa chúng ta nhất định phải liên hợp với nhau, lần này không thể để tiểu tử kia chạy trốn, bằng không đại họa ngập đầu.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đề nghị.

Khế Ước Chủ Thần nhìn Lâm Phàm, hung ác nói.

- Hôm nay, người này phải chết!

Lâm Phàm bẻ bẻ ngón tay, thân thể hơi động, khí tức cơ thể bắt đầu bạo phát.

- Tốt, hôm nay thử một lần, xem ta có thể giết hết các ngươi hay không?

Lần này, Lâm Phàm cũng không muốn chạy trốn, nếu đã muốn chơi, thì chơi tới bến nào!
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1140: Mơ đi cưng.


Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không nghĩ tới tiểu tử này lại ác như vậy, quả thực vượt quá sự tưởng tượng của hắn, trước đây hắn muốn giết hắn rất dễ dàng, nhưng thật không ngờ, hiện giờ hắn đã phát triển đến trình độ này.

Dưới sự vây công năm người bọn họ lại đủ sức giết được Bạo Vũ Chủ Thần, quả thực rất kinh khủng.

Mà lúc này, chiến ý Lâm Phàm đang lên, hắn nhìn ba vị Chủ Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát.

- Các ngươi không có biện pháp gì đâu, kết cục của tất cả các ngươi sẽ giống như Bạo Vũ Chủ Thần, bị lão tử bóp nát.

Hắn rất xem trọng tình huống trước mắt, muốn g**t ch*t 3 tên Chủ Thần cũng không phải không thể, tuy có thể xuất hiện một vài vết thương nhỏ, nhưng vẫn nằm trong sự chịu đừng của hắn.

Tên Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rất âm hiểm, chỉ sợ hắn sẽ không để mình dễ dàng giết ba tên Chủ Thần dễ dàng đâu, nhưng nếu hắn muốn ngăn trở mình, cũng phải nhìn xem hắn có bản lãnh đó hay không.

Hư Không Chủ Thần, Khế Ước Chủ Thần, Thâm Uyên Chủ Thần.

Ba người đứng trong hư không, mắt lóe lên tinh quang, thù hận của họ hiện giờ ngất trời, không ngờ hắn dám giết Bạo Vũ Chủ Thần, nếu không giết được tên thổ dân này, họ thật sự không cam lòng. Đặc biệt, đối phương còn muốn giết hết bọn họ, quả thật mơ mộng hão huyền, vừa rồi Bạo Vũ Chủ Thần sơ suất mới để cho hắn nắm được cơ hội, nhưng bây giờ, bọn họ sẽ không cho đối phương một cơ hội nhỏ nhoi, khi bốn người liên thủ, tên này chỉ có con đường chết.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, chúng ta liên thủ, bất luận như thế nào cũng phải g**t ch*t hắn.

Khế Ước Chủ Thần quát.

- Được.

Hiện tại, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vẫn rất cảnh giác cục xà bông thần bí của tiểu tử kia, chỉ cần chú ý đến nó và không đến gần, chắc sẽ không có bất cứ chuyện gì.

Vút!

Bốn đạo khí tức phóng lên trời, xuyên thẳng vào mây xanh.

Con người Hư Không Chủ Thần từ từ phát sinh biến hóa, thay đổi thành hư không, trong tròng mắt kia, tựa như có một mảnh vũ trụ vô tận, nắm giữ thiên địa, thỉnh thoảng còn bùng nổ khí tức làm người ta sợ hãi.

- Thổ dân, ngươi đã hoàn toàn chọc giận chúng ta, giờ chết của ngươi đã đến!

Hai tay Hư Không Chủ Thần nhấc lên, hư không chấn động, từng đạo khí tức huyền diệu từ sau lưng hắn bộc phát, một hố đen giống như Thôn Thiên mãnh thú, cắn nuốt thiên địa dần dần xuất hiện, trong đó chứa đầy sức mạnh hủy diệt.

Trong khi đó, hai tay Khế Ước Chủ Thần giơ cao, từng cái khế ước phù văn thần bí phiêu đãng, trong những bùa chú này ẩn chứa sức mạnh thần bí. Theo Lâm Phàm, sức mạnh này không phải mạnh nhất, nhưng pháp lực của những Chủ Thần đều cực kỳ huyền diệu, rất khác biệt so với thần thông tiên thuật của Vô Tận đại lục, hắn nhất định phải cẩn thận từng li từng tí.

Thâm Uyên Chủ Thần là chủ Thần cường đại nhất trong ba người, lực lượng vực sâu kia như tà ác nhất thế gian, từng luồng sóng màu đen che ngợp bầu trời, trong đó dựng dục ra sinh vật kh*ng b* nhất vực sâu, khí tức tỏa ra hủy thiên diệt địa.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng chưa xuất thủ, nhưng bánh răng thời gian quấn quanh trên người lại tản ra phật quang lấp lánh.

Đối mặt với bốn vị cường giả, Lâm Phàm hít sâu một hơi, mở toàn bộ hỏa lực, Lực Lượng Nguyên Tuyền giống như núi lửa phun trào.

Thân thể hắn lưu chuyển từng đạo ánh sáng linh động.

Xuất!

Lâm Phàm quát lớn, một đoàn khí tức lấy bản thân làm trung tâm, sau đó khuếch tán ra, từng cơn sóng gợn chấn động thiên địa, hắn ngẩng đầu, đôi mắt tràn ngập chiến ý nhìn chằm chằm bốn vị cường giả trước mặt.

- Tốt, Khế Ước Chủ Thần, người lão tử giết tiếp theo chính là ngươi, ngươi chạy không thoát đâu.

Lâm Phàm bá đạo mở miệng, trận chiến này sẽ là một hồi ác chiến rất mãnh liệt.

Khế Ước Chủ Thần nhìn Lâm Phàm, nhất thời cười lạnh.

- Mơ đi cưng.

m!

Lúc này, Lâm Phàm hơi động, thân thể phá mở hư không, bay thẳng đến Khế Ước Chủ Thần, năm ngón tay tạo thành kiếm, chém ra kiếm ý cường đại.

- Khế Ước Chủ Thần, ta xem ngươi có năng lực gì.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1141: Ngươi muốn chết!


Xoet!

Kiếm ý cắt rời hư không đi đến trước mặt Khế Ước Chủ Thần, cảm nhận được sức mạnh vô tận của đòn tấn công này, Khế Ước Chủ Thần không chút do dự mở bàn tay, phù văn thần bí bộc phát, va chạm trực tiếp vào kiếm ý cường hãn trước mặt.

- Hư Không Thiết Cát.

Xoẹt!

Một ánh hào quang từ trên bàn tay Hư Không Chủ Thần bạo phát, bay thẳng đến Lâm Phàm.

- Hừ, Hư Không Thiết Cát có năng lực gì, lão tử mạnh mẽ phá nát nó cho ngươi xem.

Ầm!

Ánh hào quang này đánh vào người Lâm Phàm, bạo phát từng tiếng âm thanh như kim loại va chạm, thậm chí trong đó còn có ánh lửa.

Phốc phốc!

Cánh tay bị Hư Không Thiết Cát chém mở một chút, nhưng cũng chỉ một chút thôi, trong nháy mắt đã được chữa trị, không có một chút vết tích.

Lâm Phàm khinh thường quyệt miệng.

- Thứ đồ gì đây, một chút tổn thương cũng không có.

Hư Không Chủ Thần thán phục.

- Thân thể thổ dân này thật mạnh, bão phong chi lực của Bạo Vũ Chủ Thần không có tác dụng, hiện tại ngay cả Hư Không Thiết Cát của ta cũng không chém gãy được cánh tay hắn, điều này thật kinh khủng.

Thâm Uyên Chủ Thần không nói gì, một chưởng đánh ra, lực lượng vực sâu sau lưng giống như làn sóng cuồn cuộn mà đến, bên trong lực lượng này, từng đầu ma vật hung hãn dữ tợn gào thét, những ma vật này không phải sinh vật trên mặt đất, bọn chúng tràn đầy lực lượng vực sâu, sức mạnh bàn trướng khiến người ta sợ hãi.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vẫn một mực chờ đợi cơ hội, tốc độ tiểu tử này rất nhanh, thân thể cũng rất mạnh, đặc biệt là Thiên Địa Chân Kinh kia, là thứ hắn muốn có, nhưng vì nó là thần thông của Tân Phong Thiên Quân, cho nên hắn vẫn chưa chiếm được, có điều Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không tài nào hiểu được, rốt cuộc tiểu tử này làm sao biết sử dụng môn thần thông đó chứ.

Hắn có quan hệ gì với Tân Phong Thiên Quân? Chẳng lẽ hắn chiếm được đạo thống của Thiên Quân hay sao?

Chuyện này rất có thể lắm, chỉ có như thế mới lý giải được vì sao tên này có được Thiên Địa Chân Kinh.

Hoặc tiểu tử này do Tân Phong Thiên Quân chuyển thế, nhưng theo hắn nghĩ, chuyện này không thể xảy ra, bởi vì khi đó, Tân Phong Thiên Quân đã sớm chết, một chút khí tức cũng không còn, mà lực lượng Thiên Quân bản nguyên đã tiêu tan, không thể chuyển thế trùng tu được?

Mặc dù hắn không ưa Tân Phong Thiên Quân, nhưng hắn không thể không thừa nhận, Tân Phong Thiên Quân chính là cường giả tuyệt thế chân chính, quang minh lỗi lạc, sao giống như tiểu tử hèn hạ vô sỉ, xấu xa này, chỉ biết sử dụng bảo bối kia, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Mà mấy bảo bối này, người bình thường không thể luyện chế được.

Bởi vậy, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sớm loại bỏ chuyện Lâm Phàm là chuyển thế của Tân Phong Thiên Quân.

Lúc này, Lâm Phàm nhìn mọi người, khóe miệng lộ vẻ tươi cười.

- Hừ, các ngươi cùng nhau xuất thủ đi, ta chỉ cần ba giây sẽ giết được Khế Ước Chủ Thần, các ngươi tin hay không?

- Xem ra không tin rồi, tốt lắm, lão tử để các ngươi mở rộng tầm mắt một chút, cho dù các ngươi đều ở đây, cũng không thể nào ngăn cản được lão tử.

Lúc này, Lâm Phàm bay thẳng đến chỗ Khế Ước Chủ Thần.

Lúc này, Khế Ước Chủ Thần đã bắt đầu chửi mẹ nó, tên thổ dân chẳng lẽ có bệnh? Nhiều người như vậy hắn không đánh, lại đánh chính mình, bộ mình giống kẻ dễ bị bắt nạt lắm à?

- Ngươi muốn chết!

Sức mạnh Khế Ước bộc phát, Thần Hạch hắn bắt đầu vận chuyển, thần lực càng va đập mãnh liệt, đây là lực lượng của chủ Thần. Ở Nguyệt Ảnh đại lục, chủ Thần là những người mạnh nhất, bất kỳ sinh linh nào trước mặt Chủ Thần đều giống như giun dế, mà lúc này, Khế Ước Chủ Thần bị Lâm Phàm khiêu khích, đã sớm nổi giận, hắn muốn giết đối phương để cho hắn biết kết cục của việc càn rỡ với mình như thế nào.

Ngay lúc này, khóe miệng Lâm Phàm lộ một nụ cười lạnh lùng nhìn về Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hiện tại hắn chỉ cần chú ý đến tên trọc này, còn sức mạnh của mấy tên chủ Thần, hắn không cần lưu ý. Mạt Nhật Thiên Tại!

Phá diệt!

Lâm Phàm đám ra một quyền, vài đạo Tiên thuật thần thông được xuất ra, quả đấm được sức mạnh phá diệt bao lấy khiến người ta sợ hãi, mà thiên địa hư không lúc này đã bị phá nát, ngay cả thời gian cũng tan rã.

Lực lượng Tiên Vương đã cường đại như thế, vậy Thiên Quân còn mạnh như thế nào chứ, hắn cũng không biết được.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1142: Điều này sao có thể...?


Ầm!

Sức mạnh to lớn, một luồng áp lực vô tận bay thẳng đến Khế Ước Chủ Thần, sắc mặt Khế Ước Chủ Thần đại biến, hắn cảm giác được đòn tấn công của đối phương càng thêm cường đại so với trước, thậm chí còn có một cỗ áp bách mãnh liệt, để hắn cảm thấy không thể ngăn cản.

- Thổ dân, chủ Thần không phải người mà ngươi có thể nhục nhã.

Khế Ước Chủ Thần liều mạng, bay thẳng đến Lâm Phàm.

Trong khi đó, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật giờ mới ra tay, vạn trượng phật quang xuyên thấu thiên địa, bánh răng tương lai xoay tròn, bay vào hư không thẳng đến chỗ Lâm Phàm giết qua.

Lâm Phàm lật bàn tay, Vĩnh Hằng Chi Phủ xuất hiện chém về bánh răng bánh răng, Khai Thiên Tam Thức không thể coi thường, nếu sức mạnh nó đạt đến trình độ nhất định, cũng có thể Khai Thiên Tích Địa.

Hư Không Chủ Thần cùng Thâm Uyên Chủ Thần nhìn thấy cơ hội, trong lòng vui vẻ.

- Hiện tại, tiểu tử kia không rảnh bận tâm tới chúng ta.

m!

Hai đạo thần lực đánh vào người Lâm Phàm, sức mạnh cường hãn khiến khí huyết hắn quay cuồng, nhưng giờ khắc này, hắn cũng không để ý đến những thứ đó, tầm mắt hắn vẫn đặt trên người Khế Ước Chủ Thần.

- Chết đi cho ta!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không nghĩ tới địch nhân lại liều mạng như thế, không thèm nhìn công kích của hai chủ Thần kia.

- Đáng ghét...!

Khế Ước Chủ Thần kinh hãi biến sắc, hắn cảm thấy một luồng sức mạnh vô tận áp bức l*n đ*nh đầu làm hắn không có bất kỳ sức phản kháng nào.

Lâm Phàm hé miệng, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn cuồng tiếu.

- Khế Ước Chủ Thần, lão tử muốn giết ngươi trong ba giây thì là ba giây, tuyệt không để ngươi sống thêm một giây.

- Phá cho ta!

m!

Một quyền đánh vào người Khế Ước Chủ Thần, sức mạnh cường hãn rót vào cơ thể hắn, đánh nát Thần hạch đối phương.

- Sao lại thế...?

Khế Ước Chủ Thần biến sắc, vẻ mặt không dám tin, hắn không thể ngờ chuyện sẽ xảy ra như vậy, hắn thật sống không quá ba giây.

Điều này sao có thể...?

Thổ dân này làm vậy mà trong sự vây công của bốn người vẫn còn có thể giết được mình, mặc dù mình là chủ Thần yếu nhất trong đám, nhưng cũng không thể yếu ớt đến như vậy chứ.

Xoạt xoạt!

Thân thể Khế Ước Chủ Thần không ngừng nứt toác, từng đạo từng đạo ánh sáng từ cơ thể hắn xuyên thấu ra, sau đó vạn đạo giống như dải lụa, trực tiếp xuyên thấu thiên địa.

- A!

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thần Hạch Khế Ước Chủ Thần vỡ tan, thần lực biến mất, chết không thể chết hơn.

- Keng, chúc mừng Ký chủ đã giết Khế Ước Chủ Thần.

- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...

- Ha ha...

Lâm Phàm ngửa mặt lên trời thét dài, Khế Ước Chủ Thần rốt cục bị mình giết rồi, kinh nghiệm đã tăng lên, hắn có thể cảm nhận được thực lực bản thân đã cường đại hơn.

Mặc dù vẫn là cường giả Tiên Vương cảnh, nhưng hắn cảm giác được mình đã mạnh hơn so với lúc trước.

- Không...

Hai vị chủ Thần còn lại hét lớn khi thấy cảnh này, hai mắt họ như muốn phun lửa, bọn họ rõ ràng đã đánh trúng hắn rồi, nhưng thân thể hắn thật sự quá b**n th**, đánh cho hắn thổ huyết thôi, chứ éo được cm gì hết, nếu như gặp cường giả Tiên Vương cảnh khác sớm đã bị hai đạo thần lực xuyên qua, chết không thể chết hơn rồi, chứ đâu như bây giờ.

- Không thể nào...
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1143: Thế giới này làm gì có người như vậy?


Hai vị Chủ Thần không dám tin, ngay cả Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng không tin nổi, sau đó căm tức nhìn Lâm Phàm.

- Ngươi rốt cuộc là ai? Sức mạnh của ngươi sao mạnh hơn vừa rồi rồi?

Ánh mắt Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cay độc nhìn chằm chằm Lâm Phàm, hắn phát hiện thực lực tiểu tử này mạnh hơn vừa rồi không ít.

Chẳng lẽ!

Thời khắc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kinh sợ, chẳng lẽ tiểu tử này càng chiến càng hăng?

Điều này không thể nào, thế giới này làm gì có người như vậy?

Lâm Phàm chân đạp thiên địa, khí tức ngưng lại, lực lượng sinh mệnh bộc ra, tu bổ thương thế trên người.

- Chớ loạn, hiện giờ các ngươi đã không thể giết được lão tử nữa, coi như các ngươi vây công thì có thể làm gì ta, cùng lắm chỉ làm ta bị thương ngoài da thôi. Con lừa trọc, trước đây ngươi muốn giết ta, giống như giết một kiến, nhưng bây giờ sẽ không có chuyện đó nữa đâu, những Chủ Thần này yếu như gà vậy, chỉ cần lão tử nhấc tay đã có thể giết họ như một con kiến, còn ngươi cũng sẽ có một ngày bị lão tử giết.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn Lâm Phàm đang cuồng ngạo, Phật tâm ngưng lại, đột nhiên hắn nghĩ đến câu nói mà hắn ghét nhất.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lắc đầu.

- Không thể...

- Vô Lượng ta không tin bất cứ chuyện trên thế gian!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát lớn, vạn trượng Kim thân xuất hiện, đây là Vương Phật chi thân của hắn, xuất hiện ngồi ngay ngắn trong hư không, nhất cử nhất động đều tràn đầy Phật lực, đặc biệt khi mở hai mắt, càng có hai đạo hào quang màu vàng kim sáng lóa.

Lâm Phàm vung tay, đập vỡ hai đạo kim quang này, sau đó ngửa đầu nhìn tới.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi nghĩ rằng thi triển Vương Phật chi thân sẽ trấn áp được ca, hừ, mơ mộng hão huyền, nhưng bây giờ ca không có thời gian chơi đùa với ngươi, hai vị Chủ Thần này, ca đây thu rồi.

Rầm!

Hư Không Chủ Thần cùng Thâm Uyên Chủ Thần nhìn thấy ánh mắt của hắn, nội tâm ngưng lại, bọn họ tự dưng cảm thấy áp lực.

- Thổ dân, ngươi làm càn...

Hai vị Chủ Thần lạnh lùng quát, bọn họ không tin đối phương có thể g**t ch*t chính mình.

Lâm Phàm cười cười.

- Để ta cho tiểu đệ các ngươi nếm thử cảm giác đau đớn nhất thế gian, âm dương chuyển đổi.

Hai vị Chủ Thần nhìn thấy hắn cười, tâm thần run rẩy, bọn họ cảm giác tình cảnh đã thay đổi, họ giờ đã trở thành con mồi.

- A Di Đà Phật, hai vị Chủ Thần, các ngươi mau tránh ra, để bản Vương Phật trấn áp hắn.

Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lên tiếng, phật âm vô tận chấn động thiên địa.

Lâm Phàm hất đầu một cái.

- Con lừa trọc, ta chờ ngươi rất lâu rồi, hiện tại cơ hội thế này, ngươi chạy không thoát đâu.

- Xà phòng!

Lúc này, một vật phẩm màu trắng xuất hiện.

Vị Lai Vô Lượng Phật vừa mới chuẩn bị trấn áp hắn, nhưng khi nhìn thấy đồ chơi này, nhất thời sợ hãi,

lông tơ dựng đứng cả lên, trong lòng ngưng lại, nào còn dám ở đây trực tiếp trốn vào hư không.

Coong!

Không có bất kỳ tình huống nào phát sinh, một sản phẩm giả lơ lửng trong hư không.

Ha ha ha!

Lâm Phàm cười lớn.

- Con lừa trọc, ngươi lại bị lừa, hiện tại để ta cố gắng nói chuyện với hai vị chủ Thần một chút đi.

Vị Lai Vô Lượng Phật đang chạy trốn nghe thấy thế, hoàn toàn nổi giận.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết...

Hắn không ngờ mình lại bị lừa nữa.

Nhưng lúc này, Lâm Phàm đã xuất thủ trấn áp hai vị Chủ Thần còn lại.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1144: Ngươi đang nằm mơ à?


Thâm Uyên Chủ Thần và Hư Không Chủ Thần nhìn cảnh này, nhất thời giận dữ gầm thét:

- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Sao lại đột nhiên thu tay?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hết sức vô tội, hắn cũng muốn g**t ch*t người này lắm, nhưng người này luôn lấy xà phòng doạ hắn, cái này không liên quan đến vấn đề có giết hay không, mà hắn không muốn giao mệnh nhỏ của mình vào trong tay tiểu tử kia.

Hắn không biết xà phòng của tiểu tử này còn có thể thi triển mấy lần, nhưng nhìn tiểu tử này làm càn như vậy, không uý kỵ mình cũng tí nào, nhất định hằn còn vốn liếng, cục xà phòng kia chắc chắn còn dùng được.

- Bản Vương Phật...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật vừa muốn nói gì đó, nhưng bị hình ảnh trước mắt dọa sợ ngây người.

Hư Không Chủ Thần đột nhiên kêu thảm, thân thể bị Lâm Phàm dùng một quyền đánh xuyên, Thần hạch bị hắn nắm trong tay.

- Ha ha...

Lâm Phàm cười lớn, đấm ra một quyền, ai dám chống đối, các Chủ Thần này tuy rằng lợi hại, nhưng mà bây giờ còn tác dụng chó gì.

Lâm Phàm nhìn Hư Không Chủ Thần.

- Thế nào? Có phải ngươi giờ đang rất sợ?

Hư Không Chủ Thần nhìn lồng ngực mình, ở đó cái cửa động cực kỳ trống trải, đặc biệt là máu tươi ở đó không ngừng chảy ra, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phàm.

- Trả Thần hạch cho ta.

Hắn không nghĩ tới mình có kết cục như thế này, sao tên thổ dân kia lại mạnh như vậy? Rõ ràng hắn đã cố gắng phòng thủ, nhưng đối phương vẫn xuyên qua được bình phong thần lực của mình, một quyền xuyên ngực đồng thời lấy đi Thần hạch.

Bọn họ là Chủ Thần, không có Thần hạch sẽ trở thành một phế nhân, thậm chí sẽ chết, mà thân thể cường hãn này cần thần lực tẩm bổ, nếu không có Thần hạch cung cấp thần lực, thân thể chắc chắn sẽ bị mục nát, suy yếu.

Lâm Phàm bĩu môi.

- Ngươi đang nằm mơ à?

Cảm nhận được sức mạnh Thần hạch trong tay, trên mặt Lâm Phàm nở nụ cười, quả nhiên là thứ tốt, thần lực trong này mênh mông như biển, giờ Hư Không Chủ Thần mất đi Thần hạch, vậy thì hắn còn năng lực gì?

- Không...

Hư Không Chủ Thần gào thét.

m!

Lâm Phàm hơi dùng lực, Thần hạch dần nứt toát, thần lực trong đó tản ra ngoài, toả trong thiên địa. Lúc trước, hai mắt Hư Không Chủ Thần tràn ngập thần quang, nhưng từ từ ảm đạm, dần dần mất đi sinh cơ.

- Keng, chúc mừng Ký chủ giết được Hư Không Chủ Thần.

- Keng, kinh nghiệm tăng cường...

Cảm giác giết Chủ Thần thật sự quá tuyệt vời, đặc biệt là âm thanh nhắc nhở kinh nghiệm càng khiến Lâm Phàm vui vẻ, kh*** c*m này không thể dùng lời nói hình dung được.

Thâm Uyên Chủ Thần tình huống thế này, cả người bắt đầu run rẩy, cảm thấy choáng váng, bốn vị Chủ Thần lúc này chỉ còn mình hắn.

Lúc này, nội tâm hắn thật sự sợ hãi, đặc biệt khi đối phương đưa ánh mắt khóa chặt mình, càng khiến hắn thêm sợ hãi, tâm thần cực kỳ cường hãn của hắn vào đúng lúc này bắt đầu run rẩy. Tên thổ dân này không phải người...

- Thâm Uyên Chủ Thần, hiện tại chỉ còn một mình ngươi, à còn cả con lừa trọc kia nữa, nhưng ngươi đừng hy vọng vào hắn, hắn không giúp gì được ngươi đâu.

Lâm Phàm cười nói.

Thâm Uyên Chủ Thần nhìn Lâm Phàm, lại đưa ánh mắt nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, trong mắt lóe lên thần quang, tình huống bây giờ rất ác liệt, thực lực thổ dân trước mắt đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn, mà hắn cũng không còn nắm chắc phần thắng khi đấu với đối phương nữa.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, rốt cuộc ngươi muốn thế nào mới chịu ra tay, mỗi một lần đều trốn trốn tránh tránh, ngươi có biết ngươi đang phản bội chúng ta?

Thâm Uyên Chủ Thần lạnh lùng quát.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật phát lời thề, tự nhiên không thể chung đường với tên kia được, nhưng mỗi lần đều như vậy, thật khiến hắn không biết làm gì.

Bây giờ ba vị Chủ Thần đã ngã xuống, đây là đả kích cực kỳ nặng nề đối với Nguyệt Ảnh đại lục. Tuy Chủ Thần rất cường đại, nhưng con đường trở thành Chủ Thần lại vô cùng khó khăn, phải trải qua vô số tuế nguyệt mới có thêm một vị. Hiện tại, chết đi ba vị, sau này làm sao xâm lấn Vô Tận đại lục. Trong lòng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật oán giận, Phật tâm bạo nộ, hắn biết tất cả những thứ này đều do tiểu tử kia làm hại, nhưng hắn còn có biện pháp gì, bảo bối thần bí của tiểu tử kia thật sự quá dọa người, nếu như không phòng bị, thì đến chết cũng không biết mình chết như thế nào đâu.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1145: Ngươi muốn làm gì?


Thâm Uyên Chủ Thần muốn té lắm rồi, hắn không muốn ở chỗ này chịu chết.

Lâm Phàm nhìn thấy thế, nhất thời cười cười.

- Muốn chạy...?

Thâm Uyên Chủ Thần chợt quát một tiếng, một đoàn khí tức vực sâu chợt phát, hư không nứt ra một cái khe giống như miệng Thôn Thiên cự thú, trong đó đầy rẫy khí tức hủy diệt.

- Thổ dân, muốn giết bản Chủ Thần sao, không có cửa đâu!

Thâm Uyên Chủ Thần không muốn ở đây nữa, nếu lưu lại chỉ có một con đường chết, hiện tại phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, trở về nhanh chóng thông báo với những Chủ Thần khác, bên phía Vô Tận đại lục, có một thổ dân vô cùng mạnh mẽ, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thì không dựa dẫm được. Thâm Uyên Chủ Thần đứng trước vết nứt nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật một cái.

- Sau khi trở về, ta sẽ nói hết chuyện của ngươi với những Chủ Thần khác, ngươi rõ ràng không muốn hợp tác với chúng ta, chỉ muốn làm suy yếu thực lực của chúng ta thôi.

Hiện tại, hắn có thành kiến rất lớn với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, từ khi vừa bắt đầu, bọn hắn có quan hệ hợp tác, nhưng bây giờ, nhiều vị Chủ Thần đã chết đi đều liên quan tới hắn, cho nên vụ làm ăn này không cần nghĩ lại nữa.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rối rắm.

- Thâm Uyên Chủ Thần, ngươi không nên như vậy.

Thâm Uyên Chủ Thần hét lên.

- Không nên? Vậy nên làm gì? Tuy người không cùng đường với thổ dân này, nhưng ngươi cũng không

có lòng tốt, ngươi nghĩ rằng Chủ Thần chúng ta sẽ tin ngươi nữa? Chờ sau khi ta rời đi, ngươi cũng sẽ giống như thổ dân này, đều là kẻ địch của Chủ Thần chúng ta.

Lâm Phàm cười nói.

- Thâm Uyên Chủ Thần ngươi đi mau lên, lần này ta sẽ thả ngươi rời khỏi, nhớ kỹ, con lừa trọc này không phải hạng người tốt lành gì, các ngươi hợp tác với chính là muốn chết, hắn ngay cả sư môn của mình mà hắn còn tiêu diệt, nói chi việc thật tâm hợp tác với các ngươi?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật trấn áp toàn bộ Thái Thượng lão tổ của Thiện Ác Phật Tông, mặc dù bọn họ đều là vãn bối của hắn, cùng một đạo chính thống, vậy mà hắn vẫn không hề lưu thủ ra tay trấn áp tất cả, tất cả những đệ tử Phật môn phản kháng đều bị giết.

Đây chính là bá quyền.

Thâm Uyên Chủ Thần nhìn Lâm Phàm.

- Thổ dân, các ngươi chờ đó cho ta...

Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hơi nhắm mắt, sau đó mở hai mắt ra.

- Không ngờ mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, nếu đã thế, ngươi cũng không cần rời đi đâu.

Ầm ầm! Vạn trượng phật quang bao phủ thiên địa, phật thủ màu vàng che kín bầu trời bao phủ lại miệng vực sâu, dưới phật thủ, vực sâu chấn động, không ngừng nứt toác, cắt đứt đường đi của Thâm Uyên Chủ Thần.

- Ngươi muốn làm gì?

Thâm Uyên Chủ Thần rống giận, hắn không nghĩ đến Vương Phật lại dám động thủ.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật chắp hai tay lại.

- A Di Đà Phật.

Lâm Phàm thấy cảnh này, nhất thời cười lớn, bước lên một bước, xuất ra một chưởng.

- Thâm Uyên Chủ Thần, hôm nay coi như ngươi may mắn, đi nhanh lên, ông đây giúp ngươi cản hắn lại...

Ầm!

Phật quang rung động, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thấy cảnh này, trong lòng giận dữ.

- Tiểu tử, đừng quản việc không đâu.

Thâm Uyên Chủ Thần nhìn Lâm Phàm.

- Đa tạ...

Hắn không ngờ tiểu tử này lại giúp mình, sau đó nhanh chóng xoay người, lập tức rời đi.

Nhưng trong khoảnh khắc đó.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1146: Ta không cam lòng,


Phù một tiếng.

Thâm Uyên Chủ Thần ngẩn ngơ, không biết từ khi nào, một chiếc chủy thủ đã c*m v** bên hông hắn.

- Ngươi...

Lâm Phàm lắc đầu bất đắc dĩ.

- Nhớ kỹ, đừng bao giờ đưa lưng của ngươi giao cho kẻ địch...

Thâm Uyên Chủ Thần.

Thâm Uyên Chủ Thần mở miệng nói:

- Ngươi thật hèn hạ...

Phốc phốc!

Vẻ mặt Lâm Phàm hờ hững, trong mắt không có chút rung động, nhàn nhạt trả lời.

- Đáng tiếc, ngươi biết quá muộn rồi!

Phốc phốc!

Một đao!

Hai đạo!

...

Thâm Uyên Chủ Thần không nghĩ tới mình sẽ chết oan uổng như thế, hắn là Chủ Thần khống chế một phương, nhưng lại chết bi ai trước mặt thổ dân này, ngay cả thủ đoạn cũng không chưa thi triển ra, nếu như ông trời cho hắn thêm một cơ hội, hắn thề, cho dù chết trận, cũng không muốn chết uất ức thế này.

Không cam lòng, cảm giác cực kì không cam lòng từ người hắn bạo phát.

Lâm Phàm thu dao găm, nhẹ nhàng đẩy thi thể Thâm Uyên Chủ Thần, nhưng kinh ngạc khi thấy thi thể của hắn vẫn bất động như cũ.

- Keng, chúc mừng Ký chủ đã giết được Thâm Uyên Chủ Thần.

- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...

m thanh Hệ thống truyền đến, trong lòng Lâm Phàm cực kỳ vui vẻ, nhưng hắn vẫn không hiểu vì sao thi thể Thâm Uyên Chủ Thần vẫn không nhúc nhích, lại còn nặng như núi nữa chứ.

m!

Nhưng lúc này, Lâm Phàm phát hiện khí tức cường hãn từ trên người Thâm Uyên Chủ Thần bạo phát, một đạo thần lực xông thẳng thiên địa.

Luồng khí tức này xung kích với hư không nghịch lưu, hình thành kiếp vẫn.

m thanh từ bên thân thể Thâm Uyên Chủ Thần phát ra.

- Thâm Uyên Chủ Thần ta không cam lòng, ta không cam lòng...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hơi nhướng mày, hắn không ngờ tiểu tử này quá âm hiểm, càng không nghĩ tới oán niệm Thâm Uyên Chủ Thần lớn như vậy, cho dù chết vẫn có thể ngưng tụ thần lực thành một sợi oán niệm ngao du bên trong thiên địa.

Lâm Phàm kinh ngạc, hắn nhìn ra, đây là oán niệm của Thâm Uyên Chủ Thần, không ngờ một tên Chủ Thần lại lại có thể ngưng luyện ra.

Tình huống như thế Lâm Phàm biết, khi cường giả có điều gì đó không cam lòng, chuyển hóa thành oán niệm ý không có thực thể, cũng không có linh hồn, càng không có linh trí, giống như thiên địa cô hồn, phiêu đãng trong đất trời.

- Ta không cam lòng, ta không cam lòng...

Lâm Phàm bĩu môi, gặp ca rồi thì không cam cũng phải cam.

Lâm Phàm hút một hơi nuốt luôn tia oán niệm kia vào bụng.

- Keng, hấp thu mặt trái ý chí, hệ thống trấn áp.

- Keng, lĩnh ngộ lực lượng vực sâu.

Lâm Phàm hơi kinh ngạc, trong cơ thể lại xuất hiện một viên thần hạch nho nhỏ đang lơ lửng.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn thấy Lâm Phàm nuốt luôn oán niệm của Thâm Uyên Chủ Thần vào bụng, nhất thời cười lên, người bình thường nếu làm thế tuyệt đối sẽ bị oán niệm cuồng bạo ảnh hưởng, chỉ cần chờ tiểu tử này luyện hóa oán niệm kia, cũng là lúc mình động thủ, nhưng hắn lại thấy tiểu tử kia thật giống như không có chút biến hóa nào, tựa như không bị oán niệm cảm hoá.

Lâm Phàm đưa ánh mắt nhìn về Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Con lừa trọc, hiện tại chỉ còn ta và ngươi, ngươi nói xem, ta phải làm gì đối với ngươi đây?
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1147: Ngừng em gái ngươi á!


Vị Lai Vô Lượng Vương Phật xem thường hừ lạnh.

- Chỉ bằng ngươi?

Lâm Phàm cười khẽ.

Không thử một lần thì ai biết được? Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, thực lực ca đây ngày càng cường hãn hơn sao?

Nghe Lâm Phàm nói, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sững sờ, sắc mặt hắn hơi biến hóa, hắn phát hiện thực lực tiểu tử này thật giống như mạnh hơn vừa rồi một phần.

Chuyện này...

Làm sao có khả năng.

Nhân lúc Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang kinh ngạc, Lâm Phàm chợt động, bay thẳng đến chỗ hắn.

Hiện giờ, Lâm Phàm cảm giác mình có thể liều mạng với con lừa trọc kia, còn kết quả cuối cùng, vậy phải nhìn vận khí bản thân thôi.

Tình huống bây giờ chia năm năm, nhưng Lâm Phàm biết, phần thắng của hắn lớn hơn một chút, vì tên trọc vẫn một mực cảnh giác chính mình.

- Thứ hỗn trướng.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không ngờ mọi chuyện sẽ biến thành thế này, lần trước liên thủ với Quang Minh Thần giết hắn, cuối cùng Quang Minh Chủ Thần bị giết, còn hắn chạy thoát được, còn có lần trước, có gần ba mươi Chủ Thần, đến cuối vẫn để đối phương trốn thoát, khiến hắn nhục nhã vô cùng. Cho tới lần này, càng khiến hắn tức muốn ngất.

Cùng bốn vị Chủ Thần đi vây giết tên tiểu tử này, cuối cùng bốn tên kia toàn bộ bị giết, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào, hắn không nghĩ ra nổi.

- Vương Phật.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không nhượng bộ, Phật quyền rung trời, từ trên trời giáng xuống, lấy vô thượng phật lực trấn áp tất cả thế gian.

Lâm Phàm cười ha ha.

- Có chút năng lực mà cũng dám liều mạng với ta, ngươi không sợ xà phòng của ông đây?

- Hừ...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rên một tiếng, hắn cảm thấy mình bị tiểu tử này dọa quá nhiều lần, bây giờ nghĩ lại thật sự quá xấu hổ.

Ầm!

Sức mạnh vô tận bộc phát ra, nếu như lúc trước, Lâm Phàm thật không dám liều mạng với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng bây giờ không giống như trước, thực lực bản thân đã cường đại hơn, không cần quá uý kỵ hắn.

Lâm Phàm cười lạnh.

- Con lừa trọc, ngươi bây giờ sắp không xong rồi, yên tâm, không bao lâu nữa, ngươi sẽ chết trong tay lão tử. Trong lòng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kinh sợ, tốc độ gia tăng thực lực của tiểu tử này quả thực đáng sợ, nếu như cho hắn thêm một ít thời gian nữa, sợ sẽ như hắn nói, mình không còn là đối thủ của hắn nữa, điều này không có khả năng, bởi vì mình là Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, sắp chạm tay vào Thiên Quân đại đạo Phật chứng nhận, không thể thua tên tiểu tử này.

Lâm Phàm đám ra một quyền, sức mạnh nối liền trời đất, mà sức phòng ngự Vương Phật kim thân của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cực cao, mà Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng đang liều mạng với Lâm Phàm, bánh răng tương lai quấn quanh trên người bùng nổ một đạo phật quang đánh về phía hắn.

Đây là sức mạnh tương lai, chưởng khống vị lai Phật lực của hắn.

Trong trận chiến này, cả thế giới gần như tan vỡ, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tạm thời không cách nào bắt được Lâm Phàm, sau đó cắn răng, hắn biết lần này mình không giết được tiểu tử này nữa, sau đó trốn vào hư không.

- Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta.

Lâm Phàm thấy Vị Lai Vô Lượng Vương Phật muốn chạy, hắn đâu dễ dàng buông tha như vậy, sau đó cũng cố gắng đuổi theo.

- Chờ em gái ngươi, hôm nay quyết một trận tử chiến đi, ngươi không chết thì ta lìa đời, chạy làm méo gì, trở về đây...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quay đầu, không ngờ mình cũng có một ngày như vậy, tiểu tử này bám dai như đĩa, không muốn cho mình rời đi.

Đáng ghét, thật sự quá đáng chết.

- Ngươi muốn chết...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rống giận.

Lâm Phàm cười ha ha.

- Ai chết trước còn chưa biết đâu, nhưng mời ngươi dừng lại đã, chúng ta hảo hảo nói chuyện một chút...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không dừng lại, hắn không muốn lãng phí thời gian, hắn có cảm giác mình nên nhanh chóng hoàn thành kế hoạch.

Tình huống bây giờ đã vượt quá ngoài dự liệu của hắn.

Chỉ khi được Thiên Quân chi đạo chứng nhận mới là kết cục cuối cùng.

Đến lúc đó, trong trời đất này còn có ai là đối thủ của hắn.

Khi đó, hắn sẽ nghiền ép tên tiểu tử này như giết một con kiến.

Nhưng hiện tại...

- Ngừng em gái ngươi á!
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1148: Cút cm ngươi đi.


Ngươi đuổi ta chạy, đây là ý nghĩ hiện giờ của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hắn không muốn chơi đùa với Lâm Phàm nữa, mà hắn không biết vì sao, trong lòng mình đang rất hoảng loạn, thật giống như sẽ có chuyện gì đó phát sinh.

Tà môn, thật sự quá tà môn.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát.

- Tiểu tử ngươi chớ làm càn quá mức, chẳng lẽ ngươi muốn đuổi theo ta đến chân trời góc biển?

Lâm Phàm vẫn theo sau lưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Ngươi làm cái quái gì vậy? Mau dừng lại nói chuyện với ta, chúng ta hảo hảo nói chuyện một chút, ngươi yên tâm đi, ta bảo đảm sẽ không bẫy ngươi.

- Cút cm ngươi đi.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tuyệt đối sẽ không tin tưởng Lâm Phàm, nếu như tin tưởng tiểu tử này, thì hắn sẽ giống như Thâm Uyên Chủ Thần, đến chết cũng không cam lòng.

Cái tên Thâm Uyên Chủ Thần nào dám tin thằng ông nội này, nếu ai tin tưởng tiểu tử này, sẽ rất bi thảm, tên kia thật không phải là người, coi như ma đầu cũng không nham hiểm như hắn.

Đệ tử Thiên Địa Tông làm việc so với ma đầu còn muốn ma đầu hơn, đm nó chứ.

Nói không giữ lời, hèn hạ vô sỉ, ngay cả bảo bối trên người cũng âm hiểm như chủ nhân của nó, đã từng có một bảng xếp hạng, tên là Thập Đại Ma Đầu, ngay cả mười tên ma đầu trên bảng kia gộp lại cũng không để tiện bằng tiểu tử này.

Không phải hắn sợ tiểu tử kia, mà giờ hắn cảm thấy không cần thiết cùng hắn hao tổn, vì hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, mà hắn cũng biết được, lấy tình huống bây giờ của mình tuyệt đối không thể giết được tiểu tử kia, chỉ có thể chờ mình lấy được Thiên Quân chi đạo, mới có thể giết hắn, còn hiện tại, thì không được.

Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, hiện tại hắn đang tràn đầy chiến ý.

- Con lừa trọc, ngươi khiến ta quá thất vọng rồi, trước đây ta thấy ngươi chỉ có chạy trốn, khiến cho ngươi sốt ruột, hiện tại lão tử muốn đối đầu với ngươi, ngươi lại chạy trốn, ngươi có thể đừng như vậy không, chúng ta đứng lại đại chiến ba trăm hiệp.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quay đầu nhìn Lâm Phàm một chút, bàn tay vừa nhấc, một đạo phật quang đâm thủng hư không, làm Lâm Phàm sững sờ, nhanh chóng né qua một bên.

- Cmn, quá nham hiểm đi, còn đột nhiên đánh lén, có gan thì đứng lại cho ta!

Lâm Phàm không nghĩ tới con lừa trọc lại bỉ ổi như thế, lúc mới bắt đầu, hắn còn nghĩ đối phương nhất định sẽ đánh với mình một trận, nhưng giờ hắn mới phát hiện, tất cả đều do hắn nghĩ quá nhiều, con lừa trọc này không có ý đánh với mình.

Hiện giờ, mình đã thi triển tốc độ nhanh nhất, nhưng hắn giống như uống thuốc k*ch th*ch, tốc độ còn nhanh hơn mình, căn bản không thể đuổi kịp.

Lâm Phàm đột nhiên đạp xuống, hư không nổ tung, ngón tay hắn nhấc lên, kiếm ý ngang dọc, phiêu đãng xuất hiện, đánh về phía Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

Vạn ngàn kiếm ý cắt rời hư không, từng âm thanh phá không mà đi.

- Ngưng!

- Phi Thiên!

Kiếm ý bạo, Phi Thiên xoay tròn xuất hiện rồi dung hợp với kiếm ý.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quay đầu lại nhìn, không biết tiểu tử kia muốn làm gì, cũng không biết bên trong tay này rốt cuộc là thứ gì mới, nhưng vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt đẹp gì.

- Không phải ngươi muốn chạy sao? Hôm nay, lão tử dùng Phi Thiên chọc nát cái mông đít của ngươi.

Vù vù!

Phi Thiên cấp tốc xoay tròn, nhờ được kiếm ý gia trì trực tiếp phá không mà đi, lực xuyên thấu cường đại làm hư không vặn vẹo, thanh âm phát ra nặng nề.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cảm giác tiểu tử này bị bệnh nặng lắm rồi, hắn còn muốn đuổi theo mình đến lúc nào nữa.

Nhưng lúc này, hắn phát hiện hư không sau lưng có biến hóa, thật giống như có vật gì đang chăm chú nhắm vào vị trí nào đó trên người mình, cảm giác này khiến hắn rất không thoải mái, khi quay đầu lại nhất thời biến sắc, hắn nhanh chóng vung tay áo một cái, bánh răng tương lai bay ra chống lại Phi Thiên.

m thanh va chạm kịch liệt bạo phát, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhíu mày, không ngờ tiểu tử kia còn có năng lực này, quả thực làm người ta kinh hãi.

Lâm Phàm thấy Phi Thiên không có tác dụng, cũng chửi ầm lên.

- Con lừa trọc, ngươi chạy làm cái quái gì, ta cho ngươi biết, hôm nay lão tử nhắm ngươi rồi, mặc kệ ngươi chạy tới đâu, ta cũng theo ngươi gắt gao, trừ phi ngươi chạy trốn cả đời.
 
Back
Top Bottom