Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thiên Cơ Điện

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thiên Cơ Điện
Chương 325: Chặn giết 2



Khâu Mộng Sơn thầm hạ quyết tâm: “Cho ngươi này!”

Nói xong đã giở lại trò cũ, ném Tri Vi giới giả làm hộp đựng Ngọc Hoàng Cốt ra. Ánh sáng của Tri Vi giới bộc phát, mở rộng ra xung quanh, bao phủ lấy hai người.

Chỉ thấy hai luồng sáng sặc sỡ quét qua, Lâm Lang Thiên vẻ mặt kinh hãi và bà lão Lưu Vân Tiên Tôn trông như sức cùng lực kiệt, cả hai đều tan vỡ.

Ảo ảnh?

Không tốt!

Khâu Mộng Sơn thầm hô không ổn, sao mình lại quên mất thủ đoạn mà Vạn Hoa cốc am hiểu nhất.

Tri Vi giới thu trượt, cùng lúc đó thiên địa đột nhiên có dị biến, một cây phất trần phá không đánh ra, quấn lấy chiếc hộp Tri Vi giới, kéo thẳng tới.

Không ngờ đối phương lại chẳng định đoạt lại Ngọc Hoàng Cốt mà trực tiếp cướp lấy Tri Vi giới.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, chỉ cần là thần vật thôi, sao phải chọn lựa? Đoạt được Tri Vi giới, chuyến này đã chẳng uổng công rồi, còn lấy được Ngọc Hoàng Cốt hay không đều không quan trọng.

Khâu Mộng Sơn hoảng hốt, đang định ra tay, lại thấy bình ngọc đổ xuống, ngàn vạn luồng nước chảy ra, hình thành sóng biến ào ào trên bầu trời, đổ về phía Khâu Mộng Sơn như thiên hà đảo ngược.

Đồng thời, lại có một nhánh trâm ngọc múa lên giữa không trung, khiến biển hoa vô biên xuất hiện.

Biển hoa và thiên hà tụ lại, ập tới, bao phủ xung quanh Khâu Mộng Sơn.

Khâu Mộng Sơn biết không ổn, vỗ ngục phun ra một ngụm máu đen.

Lại là Thị Huyết Chú!

Chú pháp này cực kỳ ác độc, thậm chí hai vị tiên nhân của Vạn Hoa cốc cũng không muốn đối mặt.

Khâu Mộng Sơn lại ra tay, cố cướp lại Tri Vi giới.

Một ngón tay ngọc đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, đâm thẳng vào ngực Khâu Mộng Sơn.

Đây là một phụ nữ trung niên xinh đẹp, sau đầu có Nguyệt Luân Ngân Hoàn xuất hiện, tay cầm Lưu Ly tịnh bình, dáng vẻ như Quan Âm Đại Sĩ, tướng mạo trang nghiêm.

“Á!” Khâu Mộng Sơn la lên thất thanh: “Diệu Pháp Thiên!”

Không ngờ lần này Vạn Hoa cốc lại phái ba cường giả cảnh giới Vô Cấu tới đây, hơn nữa người thứ ba còn ra tay đánh lén. Lúc này Khâu Mộng Sơn đã trúng chiêu, bị thương không nhẹ.

Hắn biết không tốt, lập tức hạ quyết tâm từ bỏ Tri Vi giới và Lạc Đông Du, bay thẳng ra đằng xa.

“Để thần vât lại!”

Ba tiếng quát lớn vang dội, ba đại thần thông cùng đánh lên người Khâu Mộng Sơn, ánh sáng chiếu rọi khắp đất trời, một đại trận xuất hiện, nhất quyết không cho Khâu Mộng Sơn bỏ trốn.

Khâu Mộng Sơn tim gan lạnh buốt, tình huống như vậy nào còn cơ may gì.

Nhưng đúng lúc này, dị biến lại đột ngột nảy sinh.

Viu!

Trong tiếng vang kỳ lạ này, một luồng sóng quỷ dị đã chặn đòn của đám tiên nhân Vạn Hoa cốc.

Phía chân trời, mây gió biến ảo, chỉ thấy vố số trang giấy từ trên trời hạ xuống.

‘‘Hà Giang Minh?’‘

‘‘Nguyên Mục Dã?’‘

‘‘Tử Lão?’‘

Đám tiên nhân Vạn Hoa cốc kinh hãi.

Không ngờ Mộc Khôi tông lại ra tay cứu Khâu Mộng Sơn ngay thời điểm này.

Khâu Mộng Sơn vui mừng: “Hóa ra tam quỷ giá lâm, xin hãy giúp ta đoạt lại Tri Vi giới!”

“Giữ được mạng cho ngươi là tốt lắm rồi. Chư vị tiên hữu, Yên Vũ lâu cầm Ngọc Hoàng Cốt của các ngươi, bây giờ các ngươi đã lấy được Tri Vi giới, coi như chuyện này kết thúc ở đây. Chúng ta còn cần dùng người này, xin hãy nể mặt.”

Đám người Nguyên Mục Dã không hề xuất hiện, giọng nói lại vang vọng trên không trung.

Nói xong không cho người của Vạn Hoa cốc cơ hội phản ứng lại, hút lấy Khâu Mộng Sơn và Công Tôn Dạ rồi bỏ đi.

Lưu Vân Tiên Tôn hừ lạnh: “Chúng ta không tin được người của Yên Vũ lâu. Ngươi cứ chết đi thì hơn!”

Trong Tri Vi giới, Lạc Đông Du tuyệt vọng nhìn bầu trời hé ra một lỗ thủng, một ngón tay mang theo ánh điện vô tận đâm xuống như mũi giáo xuyên thủng bầu trời.

Cho dù hắn ra sức chống cự nhưng đòn tấn công từ bên ngoài chẳng khác nào trời tru đất diệt, từng luồng sét đánh xuống, Lạc Đông Du như đối chọi với thiên khiển, cuối cùng không thể đỡ nổi, bị Lưu Vân Tiên Tôn đánh thành tro bụi.

Đáng thương cho hắn, xét theo thực lực, hắn không kém hơn Lưu Vân Tiên Tôn bao nhiêu, nhưng do hoàn cảnh nên chết oan chết uổng.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 326: Giương đông kích tây 1



Lạc Đông Du vừa chết, tất cả tu sĩ trong Tri Vi giới ngửa mặt lên trời hô to: “Thiên khiển! Thiên khiển! Lạc Đông Du sưu cao thế nặng, là kẻ vô đạo, đã bị thiên đình g**t ch*t. Chúng ta xin vĩnh viễn nghe lệnh thiên đình!”

“Sao lại thiếu khí khái đến vậy?” Lưu Vân Tiên Tôn kinh ngạc.

Chỉ thấy một lão tu sĩ trong hộp đã đứng ra, nhìn từ dưới lên trời, thấy gương mặt của Lưu Vân Tiên Tôn che phủ bầu trời, như thiên thần vô thượng, lão tu sĩ trong giới kia run rẩy nói: “Không phải chúng ta không có khí khái mà là bản giới quá yếu đuối, chỉ có thể cúi đầu trước thượng giới. Nhưng một khi chúng ta nhận chủ, thiên đình ban giới chủ, chúng ta sẽ liều mạng đền đáp! Tuyệt đối không sợ hãi! Đây là đạo lý sinh tồn trong giới chúng ta!”

“Ồ! Thú vị thật.” Lưu Vân Tiên Tôn đã khép nộp lại, tiện tay hút Chấp Tử thành lại gần.

“Thế nào? Ta không nói dối chứ?” Cố Tiêu Tiêu đắc ý nói.

“Hừ, nha đầu thối, còn không gọi sư phụ à?” Lưu Vân Tiên Tôn trừng mắt với cô.

Cố Tiêu Tiêu quỳ xuống lạy: “Đồ nhi Cố Tiêu Tiêu tham kiến sư tôn!”

Lưu Vân Tiên Tôn vung tay, ném cái hộp cho Cố Tiêu Tiêu: “Cho ngươi một năm cảm ngộ, sau một năm ta sẽ thu hồi.”

“Có một năm thôi à, hẹp hòi.” Cố Tiêu Tiêu rất không tình nguyện, nhưng Lưu Vân Tiên Tôn cũng chẳng hề tức giận, nhìn dáng vẻ cô bé lại nhớ tới mình năm xưa, cũng rất tùy tiện, không sợ trời không sợ đất.

Đương nhiên bà ta không biết, Cố Tiêu Tiêu như vậy là do Ninh Dạ cố tình căn dặn.

Cũng như cách y làm với Trương Liệt Cuồng lúc trước.

Nhắm vào sở thích!

Để do thám tính cách của Lưu Vân Tiên Tôn, Ninh Dạ phải sử dụng một quẻ Ký Hồn, y không thể trực tiếp tính toán tính khí của Lưu Vân Tiên Tôn nhưng có thể suy tính tất cả những chuyện đã công khai và những đệ tử bà ta đã nhận, qua đó phỏng đoán tính cách của Lưu Vân Tiên Tôn.

Trước đây Lưu Vân Tiên Tôn từng chịu nhiều đau khổ vì là nữ giới, ghét nhất là nữ tử không tự cố gắng mà ỷ lại vào nam nhân. Vì vậy bà ta thích những cô gái có cá tính, có năng lực, có thể coi là người theo chủ nghĩa nữ quyền trong Trường Thanh giới.

Cố Tiêu Tiêu tính cách kiên nghị, đi theo Ninh Dạ hơn một năm cũng học được không ít thứ, lại nhắm vào sở thích, đúng là có thể lọt vào pháp nhãn của Lưu Vân Tiên Tôn. Ngược lại tin tức mà cô mang đến không phải nguyên nhân chính.

Thời khắc này nhận được Tri Vi giới, Cố Tiêu Tiêu nói: “Không thể g**t ch*t Khâu Mộng Sơn, có phải sư tôn thấy không cam tâm không?”

“Hả?” Lưu Vân Tiên Tôn nhìn chằm chằm vào Cố Tiêu Tiêu.

Cố Tiêu Tiêu nói: “Ta có một cách có thể giải quyết Khâu Mộng Sơn. Nhưng phải tạm thời đưa Tri Vi giới cho mượn.”

Lưu Vân Tiên Tôn lập tức nói: “Không được!”

Cố Tiêu Tiêu chu miệng: “Chỉ cho mượn chút thôi mà, có phải không lấy về đâu. Nếu sư tôn không yên tâm, có thể bố trí cấm chế trên Tri Vi giới.”

“Cấm chế không phải vạn năng, nếu có đại năng ra tay vẫn có thể cướp lấy.” Diệu Pháp Thiên lập tức nói.

Yên Vũ lâu cũng bố trí cấm chế trên Tri Vi giới, chẳng phải vẫn bị Lưu Vân Tiên Tôn dễ dàng phá giải à - đương nhiên lý do là vì cấm chế của bọn họ là để khống chế chứ không phải hủy diệt, nếu là cấm chế cấp độ Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, đây lại là chuyện khác.

Nói thứ này là đặt cọc, chẳng bằng nói là tỏ thái độ, cho thấy nhất định sẽ trả Tri Vi giới cho Vạn Hoa cốc.

Nhưng thứ Lưu Vân Tiên Tôn đang nghĩ không phải điều này, bà nhìn Cố Tiêu Tiêu: “Ngươi đã gia nhập môn hạ của ta, còn liên quan tới Thiên Cơ môn thì không ổn.”

Cố Tiêu Tiêu nghiêm nghị đáp lời: “Bạch Vũ là ân sư khai sáng cho Tiêu Tiêu, nhờ có người nên Tiêu Tiêu mới có cơ hội gia nhập Vạn Hoa cốc, không thể cắt đứt quan hệ như vậy được. Nhưng Tiêu Tiêu có thể đảm bảo sẽ tuyệt đối không vì vậy mà làm chuyện tổn hại lợi ích của Vạn Hoa cốc. Còn Thiên Cơ môn cảm kích ơn huệ của sư tôn, chắc chắn tương lai sẽ báo đáp! Tiêu Tiêu không giấu diếm lai lịch là muốn đối xử chân thành, kính xin sư tôn tin tưởng ta, cho ta cơ hội!”

Cô có vẻ rất tự tin nhưng thực tế không được như vẻ ngoài, chuyện Tri Vi giới rất quan trọng, nếu Lưu Vân Tiên Tôn không đáp ứng, như vậy Ninh Dạ đành phải từ bỏ một phần kế hoạch.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 327: Giương đông kích tây 2



Cũng may những lời này đã đả động Lưu Vân Tiên Tôn.

Thật ra nếu Cố Tiêu Tiêu nói nhất định sẽ cắt đứt quan hệ với Thiên Cơ môn, ngược lại bà ta còn thấy đệ tử này vô tình vô nghĩa. Giờ Cố Tiêu Tiêu nói rõ ý đồ, Lưu Vân Tiên Tôn lại cảm thấy tính cách của cô gái này rất tốt.

Quan trọng nhất là Vạn Hoa cốc và Thiên Cơ môn không có thù oán gì, có thể hợp tác - Khâu Mộng Sơn là người mà Vạn Hoa cốc căm thù tới nghiến răng nghiến lợi, chỉ cần có cơ hội, dù thế nào Vạn Hoa cốc cũng không bỏ qua cho hắn. Còn xây dựng quan hệ với Thiên Cơ môn chẳng khác nào mai phục hậu chiêu quan trọng trong Hắc Bạch thần cung.

Lúc này bà ta cầm Thiên Cơ côn nói: “Được rồi, ta tin ngươi lần này.”

Lưu Vân Tiên Tôn cũng là người quyết đoán, lập tức bố trí cấm chế trên Tri Vi giới, tuy không thể khống chế trăm phần trăm nhưng ít nhất cũng có thể lý giải tình hình của Tri Vi giới.

Cố Tiêu Tiêu huýt sáo một cái, một con rối đã xuất hiện bên cạnh, chính là con rối Thần Cơ mà Thiên Cơ đang chiếm cứ.

Cố Tiêu Tiêu ném Tri Vi giới cho con rối Thần Cơ rồi nói với Lưu Vân Tiên Tôn: “Kính xin sư tôn xuất thủ, chuyển nó tới Chấp Tử thành.”

Lưu Vân Tiên Tôn hừ lạnh một tiếng: “Nếu mất đồ, ta sẽ phạt nặng ngươi.”

“Sư phụ cứ yên tâm đi.” Cố Tiêu Tiêu trả lời tự tin: “Mọi chuyện đều trong lòng bàn tay.”

Lúc này Lưu Vân Tiên Tôn mới ra tay, một dòng không gian xuất hiện, dịch chuyển con rối Thần Cơ khỏi nơi này, không ngờ lại là năng lực dịch chuyển không gian. Thủ pháp không gian của Lưu Vân Tiên Tôn kém xa con khỉ lông trắng nhưng cũng đủ dịch chuyển một con rối.

Lúc này, mọi việc đã xong xuôi, vừa bay không được bao lâu đã nghe thấy đằng xa có giọng nói vọng lại: “Kế Lưu Vân, tất cả thần vật trong địa giới Mặc châu đều thuộc về Hắc Bạch thần cung, để thần vật lại, các ngươi có thể đi khỏi.”

“Nhạc Tâm Thiện?” Lưu Vân Tiên Tôn biến sắc.

Chỉ thấy phương xa đã xuất hiện Nhạc Tâm Thiện, Phong Đông Lâm, ba vị lão tổ cùng hàng loạt Nhân Ma.

Trong số đại năng đông đảo này, có một bóng người không đáng chú ý nhưng lại khiến Lưu Vân Tiên Tôn chú ý.

“Ninh Dạ? Các ngươi đến đây ngay lúc này, chắc không phải trùng hợp?” Bà ta nhìn Ninh Dạ, hung hăng nói.

Ninh Dạ mỉm cười: “Vạn Hoa cốc muốn đối phó với Yên Vũ lâu, đây đâu phải bí mật gì. Nếu ta không chuẩn bị chẳng thẹn với trọng trách mà thần cung đã giao phó?”

Lưu Vân Tiên Tôn hừ lạnh: “Quả nhiên các ngươi định chơi trò bọ ngựa bắt ve?”

Ninh Dạ lại lắc đầu: “Tiên tôn nói câu này sai rồi, Yên Vũ lâu trộm đồ của Hắc Bạch thần cung ta, vốn dĩ vật nên về với chủ cũ.”

Lưu Vân Tiên Tôn bèn nói: “Vậy các ngươi tìm sai người rồi, chúng ta chỉ lấy được Tri Vi giới, những thứ khác đã bị Khâu Mộng Sơn mang đi.”

Ninh Dạ giả vờ ngạc nhiên: “Các ngươi để hắn chạy à?”

Lưu Vân Tiên Tôn tức giận hừ lạnh: “Người của Mộc Khôi tông đã cứu Khâu Mộng Sơn.”

Ninh Dạ gật đầu: “Đúng là Lưỡng Nghi Càn Khôn tán không nằm trên người bọn họ.”

Ninh Dạ trả lời: “Bên nào cũng có lợi và hại. Nếu chọn phương án đầu tiên, may mắn thì chúng ta sẽ nhận được Tri Vi giới trước, sau đó quay lại đối phó với Mộc Khôi tông... Nếu Mộc Khôi tông tới Chấp Tử thành, chắc chắn bọn chúng còn có hành động khác, chắc cũng kịp thời gian. Nhưng vấn đề chính là ở đây, nếu bây giờ ở lại cướp Tri Vi giới, có thể sẽ lỡ mất thời gian. Một khi Mộc Khôi tông làm gì đó với thần cung, rất có thể chúng ta không kịp ngăn cản. Nếu hỏi ý kiến của ta, ta nghiêng theo hướng ổn thỏa hơn, truy đuổi Mộc Khôi tông, ít nhất không thể để bọn chúng làm gì nguy hiểm đối với thần cung.”

Trong tình huống bình thường, mọi chuyện đúng là như vậy, đã biết Mộc Khôi tông đi tới Chấp Tử thành, phải mau chóng ra tay ngăn cản.

Nhưng đây lại là cái mông quyết định cái đầu.

Đối với bọn Nhạc Tâm Thiện và Phong Đông Lâm, mất đi Lưỡng Nghi Càn Khôn tán là lỗi lầm của bọn họ, dẫu có đẩy Ninh Dạ ra cũng vô dụng, sự thật là bọn họ làm việc không tốt.
 
Thiên Cơ Điện
Chương 328: Ngươi đừng có hòng!



Trong tình huống này, thứ đầu tiên bọn họ nghĩ tới là lấy lại một món bảo vật, như vậy mới có thể lấy công chuộc tội.

Còn Mộc Khôi tông tới Chấp Tử thành làm gì, bọn họ không quan tâm, vì đây không phải trách nhiệm của bọn họ. Hơn nữa Hắc Bạch thần cung còn có Hắc Bạch Tử và tam đại nguyên lão trấn thủ, có chuyện gì cũng do bọn họ gánh vác - tình hình bết bát nhất, bọn Nhạc Tâm Thiện không thể lấy lại Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, Hắc Bạch thần cung cũng bị Mộc Khôi tông làm cho trời long đất lở, mọi người cùng có lỗi, chẳng ai chỉ trích được ai.

Cuối cùng thì, chẳng phải Ninh Dạ có thể xác định vị trí của Lưỡng Nghi Càn Khôn tán à? Nếu Lưỡng Nghi Càn Khôn tán đã không chạy được, vậy thì đoạt lấy Tri Vi giới trước đã.

Lợi ích cá nhân được đặt lên trên lợi ích tập thể, theo Nhạc Tâm Thiện và Phong Đông Lâm thấy, lựa chọn đầu tiên mới là ổn thỏa nhất.

Quả nhiên Phong Đông Lâm đã nói: “Mộc Khôi tông đi về phía Chấp Tử thành chưa chắc đã là bọn chúng sẽ tới Chấp Tử thành, cũng chưa chắc bọn chúng sẽ làm điều gì. Bây giờ mà đuổi chắc gì đã kịp. Mười con chim trong rừng chẳng bằng một con trong bàn tay, Lưu Vân Tiên Tôn, ngươi lưu lại Tri Vi giới thôi.”

Lưu Vân Tiên Tôn tức giận: “Ngươi đừng có hòng!”

Lâm Lang Thiên run rẩy nói: “Bây giờ Tri Vi giới đã bị chúng ta đưa đi, không còn trên người chúng ta.”

“Im miệng!” Lưu Vân Tiên Tôn trừng mắt nhìn Lâm Lang Thiên, sao lại nói mấy lời nhu nhược lại mất uy thế bên mình như vậy được?

Nhưng cho dù có nói thì Nhạc Tâm Thiện cũng chẳng tin, Phong Đông Lâm còn hét: “Cho dù không còn bảo vật cũng phải để một người lại, dùng bảo vật trao đổi!”

Nói đoạn, Phong Đông Lâm khuấy động phong vân, thiên uy vô tận mênh mông cuồn cuộn cuốn về phía Lưu Vân Tiên Tôn.

——————————————————

Khâu Mộng Sơn bị Nguyên Mục Dã và Hà Giang Minh mang theo phi hành, hắn quan sát phương hướng một chút rồi kinh ngạc: “Chấp Tử thành? Các ngươi vẫn muốn tới Chấp Tử thành à?”

Vốn dĩ hắn cũng phải về Chấp Tử thành tiếp ứng Lâm Sinh Kiều, nhưng người này tính cách bạc bẽo ích kỷ, sau khi bị Vạn Hoa cốc chặn giết là chẳng nghĩ gì tới nhiệm vụ nữa, chỉ muốn mau mau chóng chóng thoát thân, cho dù thân phận của Trì Vãn Ngưng bị bại lộ, hắn cũng mặc kệ. Không ngờ tam quỷ của Mộc Khôi tông cứu bọn họ xong lại dẫn thẳng về Chấp Tử thành.

Chuyện này khiến hắn thầm kinh hãi, kêu lên: “Đa tạ ba vị đạo hữu đã giúp đỡ, nhưng bây giờ ta không muốn tới Chấp Tử thành, hay là...”

Nguyên Mục Dã đã ngắt lời hắn: “Khâu Mộng Sơn, ngươi không nghĩ chúng ta tới đây chỉ là để giúp ngươi đấy chứ?”

Khâu Mộng Sơn ngớ người, Hà Giang Minh đã nói: “Mộc Khôi tông có mục tiêu riêng của mình, sẽ không rời khỏi.”

Khâu Mộng Sơn cười khổ nói: “Các ngươi muốn tới Chấp Tử thành thì tự đi đi, sao phải mang ta theo?”

Nguyên Mục Dã hừ lạnh nói: “Không thể nói vậy được, hai bên tuy là đồng minh nhưng có là anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng nữa là! Khâu Mộng Sơn, ngươi không định thể hiện chút thái độ à?”

“Nghĩa là sao?” Khâu Mộng Sơn trong lòng giật thót, bắt đầu giả ngu.

Hà Giang Minh lạnh nhạt nói: “Còn giả ngốc? Cứu ngươi một mạng rồi, đưa Lưỡng Nghi Càn Khôn tán cho chúng ta, có gì quá đáng không?”

Khâu Mộng Sơn ngớ người: “Bảo vật này là thứ Yên Vũ lâu ta vất vả lắm mới chiếm được.”

Chỉ Quỷ - Tử Lão bên cạnh đã nói: “Ngươi có Ngọc Hoàng Cốt là đủ rồi. Còn lằng nhằng nữa thì chẳng để cái gì lại cho ngươi đâu.”

...

Khâu Mộng Sơn đành cam chịu, biết có cưỡng cầu cũng vô dụng, buộc phải lấy Lưỡng Nghi Càn Khôn tán ra nói: “Bây giờ đã thả ta được chưa?”

“Không vội.” Nguyên Mục Dã kiểm tra một lượt, xác nhận không sai sót rồi mới cười âm hiểm: “Còn cần ngươi giúp chúng ta làm một chuyện, xem như tiền lãi.”

Lũ khốn kiếp!

Tuy một phần là vì bị đánh lén, nhưng riêng chuyện dễ dàng phong tỏa tu vi của Khâu Mộng Sơn đã đủ chứng minh thực lực đáng sợ của Tử Lão.

Sau đó, Nguyên Mục Dã ném Khâu Mộng Sơn và Công Tôn Dạ vào trong Chấp Tử thành, cao giọng quát: “Khâu Mộng Sơn và phản đồ Hắc Bạch thần cung - Công Tôn Dạ đang ở đây!”

Giọng nói ầm ầm như sấm nổ, vang vọng khắp bầu trời Chấp Tử thành, khiến tất cả tu sĩ Hắc Bạch thần cung kinh ngạc ngẩng đầu lên, sau đó chỉ nghe tiếng nổ vang rền, trong Chấp Tử thành có ánh sáng bùng lên, không ngờ đã mở cả đại trận thủ hộ.

Mẹ nó!
 
Thiên Cơ Điện
Chương 329: Cướp đoạt 2



Khâu Mộng Sơn tức tới mức chửi tục trong lòng, tâm hải lại vang lên giọng nói của Nguyên Mục Dã: “Lão huynh đừng nóng, sau thời gian một nén nhang nữa cấm chế trên người ngươi sẽ tự giải. Đến lúc đó ngươi có thể phá trận bỏ đi, nhưng trước lúc đó còn phải nhờ ngươi thu hút sự chú ý của Hắc Bạch thần cung. Yên tâm, cường giả của bọn chúng đang giao thủ với người của Vạn Hoa cốc, trong thời gian ngắn cũng chẳng sang đây được.”

Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp!

Khâu Mộng Sơn thầm chửi bới Mộc Khôi tông cả trăm ngàn lần, nhưng tình thế cấp bách, hắn cũng chẳng có cách nào, đành chạy trước rồi nói.

————————————————

Trên bầu trời, nhìn phong vân khuấy động bên dưới, Nguyên Mục Dã cười ha hả: “Tất cả đều như dự liệu của thằng nhóc kia. Bây giờ bọn Nhạc Tâm Thiện bị Vạn Hoa cốc cuốn lấy, tạm thời không thể trở về. Nếu muốn bắt Khâu Mộng Sơn, mấy lão già kia buộc phải đích thân ra tay.”

“Đây chính là thời điểm chúng ta hạ thủ.” Hà Giang Minh cũng cười âm hiểm.

Dùng Vạn Hoa cốc để quấy rối bọn Nhạc Tâm Thiện, lại dùng Khâu Mộng Sơn thu hút người trấn thủ trong Hắc Bạch thần cung, Mộc Khôi tông nhân cơ hội giết vào thiên lao cứu Giới Như Sinh. Đây chính là ý đồ của Ninh Dạ! Trong tình huống đã giải quyết tất cả bố trí trong thiên lao, nếu Mộc Khôi tông vẫn không cứu được thì quá vô dụng.

“Đúng là tiếc cho Lưỡng Nghi Càn Khôn tán...” Hà Giang Minh nhìn Lưỡng Nghi Càn Khôn tán trong tay, không nỡ bỏ.

Theo ước định với Ninh Dạ, Lưỡng Nghi Càn Khôn tán sẽ giao lại cho Ninh Dạ.

Lúc này, Hà Giang Minh và Nguyên Mục Dã đều định đổi ý.

May mà Tử Lão nói: “Ninh Dạ quan trọng hơn Lưỡng Nghi Càn Khôn tán. Đừng quên, rất có thể hắn là người nắm giữ Thiên Cơ điện.”

Câu nói này đã phá tan tâm tư của hai người.

“Nếu thế, cứ giao cho hắn trước đã.” Hắn tuỷ ý vung tay, một người xuất hiện trên không trung, chính là Khiên Cơ Sát - Chung Nam Quỳ.

Ba người giao Lưỡng Nghi Càn Khôn tán cho Chung Nam Quỳ rồi bay thẳng về phía thiên lao.

Sương Nguyệt phường.

Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp đang trắng trợn cướp bóc tại đây.

Do có Nguyệt Ảnh Hàn Sa, bọn họ đã điều tra rõ ràng nơi này từ lâu, lại thêm Công Tôn Điệp giả mạo thân phận Lâm Sinh Kiều nên bọn họ không gặp trở ngại gì trong Sương Nguyệt phường.

Hai cô gái đi thẳng vào nhà kho, mở kho chứa bảo vật ra.

Thấy đống bảo vật bên trong, Công Tôn Điệp ‘ồ’ lên vui mừng: “Nơi này rõ lắm đồ tốt, tỷ tỷ xem này, đây là Tru Ma thứ của Ninh Dạ. Hì hì!”

Nói đoạn, cô nắm lấy Tru Ma thứ của Ninh Dạ, ném cho Trì Vãn Ngưng, nói: “Đã nói trước rồi, đây cũng là một phần.

Sau đó lại tự lấy một món pháp bảo cho vào túi giới tử.

Trì Vãn Ngưng bất đắc dĩ cười nói: “Đồ tham tiền.”

“Hết cách rồi, tu hành cần tài nguyên. Thế mới nói cướp của giết người phóng hỏa mới là cách phát tài.”

Công Tôn Điệp vừa nói, tay chân vừa không ngừng tóm lấy bảo vật. Cô và Trì Vãn Ngưng chia nhau ngươi một món ta một món, tới mức không biết trời đất gì nữa, chỉ trong nháy mắt đã phân chia sạch sẽ kho tàng của Sương Nguyệt phường.

Thấy không còn bao nhiêu đồ nữa, Công Tôn Điệp đang định bỏ đi, bỗng thấy trong lòng có cảm ứng, lắc đầu: “Tuy ở đây có nhiều thứ nhưng sao ta cứ thấy còn chưa đủ?”

“Chưa đủ?” Trì Vãn Ngưng kinh ngạc: “Bảo vật trong kho này đã có giá trị hơn ngàn vạn linh thạch rồi, còn chưa đủ à?”

“Không!” Công Tôn Điệp lại lắc đầu: “Đều là mấy thứ đồ bình thường thôi.”

Trì Vãn Ngưng cười phá lên: “Cô còn mong ở đây có thần vật đỉnh cấp như Ngọc Hoàng Cốt nữa à?”

“Đương nhiên không có thần vật như vậy rồi, nhưng vẫn phải có một hai món pháp bảo thượng phẩm chứ.” Công Tôn Điệp trả lời nghiêm túc: “Hơn nữa thường thì những kho bảo vật như vậy sẽ có kho trong và kho ngoài chứ?”

Nói xong đã bắt đầu lục tìm trên tường.

Đột nhiên cô dừng bước.

Trì Vãn Ngưng thấy cô như vậy lấy làm lạ: “Sao vậy? Có phát hiện gì à?”

Công Tôn Điệp đã đi tới bên một cái giá, dùng tay n*n b*p mấy cái, đột nhiên giơ tay lên, một luồng sáng pháp thuật đã đánh lên giá hàng, không ngờ lại thấy cái giá lấp lánh ánh sáng.

Thấy tình cảnh này, hai cô gái nhìn nhau, cùng xuất quyền đánh lên giá hàng đó.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back