Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 641: Chương 641



Ngu Thanh Nhàn lanh tay lẹ mắt gắp đùi gà đặt vào trong bát của Tiểu Ngọc, cái còn lại thì gắp vào bát của Tiểu Ngũ, chúng vẫn là trẻ con, cho dù ăn đùi gà thì cũng không ai có ý kiến gì cả.

Ngu Thanh Nhàn cũng không quên Tiểu Tứ, cô gắp cho Tiểu Tứ hai cái cánh.

Tiểu Tứ còn đang loay hoay với miếng thịt gà, bỗng nhiên nhìn thấy trong bát nhiều hơn hai miếng thịt thì hai mắt sáng rực lên, nhìn Ngu Thanh Nhàn nở cụ cười ngọt ngào.

Ngu Thanh Nhàn sờ sờ đầu của con bé: "Ăn đi."

Tiếu Tứ gật đầu, ăn nhanh hơn.

Cơm no rượu say rồi, Lương Đức Lâm dẫn theo mấy thằng con trai về nhà, ba mẹ con Ngu Thanh Nhàn dọn dẹp nhà cửa lại cho sạch sẽ.

Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ thì dẫn theo Tiểu Ngọc về phòng hai đứa nó làm bài tập về nhà.

Sau khi ba mẹ con thu dọn xong thì trời cũng tối đen rồi. Ở vùng đất hoang phương Bắc, hễ cứ đến mùa đông là trời tối rất nhanh.

Tần Sơn Hoa lấy một xấy giấy vàng từ trong tủ ra, gọi hai người Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc đang ngồi trong phòng nói chuyện phiếm lại bảo.

"Các con mặc ấm chút đi, đi ra miếu với mẹ." Miếu mà Tần Sơn Hoa nói chính là cửa thôn của Nhị Lý Truân. Hai bên đường vào thôn có hai ngọn núi nhỏ, trông giống như cổng lớn của thôn, người trong thôn đều quen gọi chỗ đó là miếu.

"Đi làm gì ạ?" Ngu Thanh Nhàn vào phòng khoác thêm một chiếc áo bông, Lương Thanh Cúc cũng mặc thêm một chiếc áo khoác bông cũ đã xác bạc, Tần Sơn Hoa vừa nhìn thấy thì lườm chị ấy một cái.

"Sao lại mặc cái này? Cái áo khoác mẹ may cho con trước khi kết hôn đâu?"

Lương Thanh Cúc hiểu rõ tính nết của mẹ mình, vội vàng nói: "Con vẫn để trong tủ."

Tần Sơn Hoa vừa lòng. Bà sinh năm đứa con gái, nhưng tính cách cô cả này từ bé đã mềm mại như cọng mì rồi.

Sau khi lập gia đình thì vẫn như thế, nếu chị ấy có thể kiên cường một chút thôi, thì hai mẹ con Chu Vĩnh Tân cũng không dám bắt nạt chị ấy như thế.

Mẹ con ba người đi đến miếu, Lương Thanh Cúc kéo kéo quần áo trên người: "Mẹ, chúng ta đi làm gì thế?"

Miếu cách nhà họ một khoảng khá xa, lúc này hai bên đường xung quanh đã không còn nhà ai nữa, Tần Hoa Sơn mới đè thấp giọng nói.

"Mẹ cảm thấy gần đây nhà chúng ta như bị ám ấy. Các con cũng biết mẹ với cha con là dạng người gì rồi đấy, mẹ và cha con vẫn luôn cố gắng xử sự công bằng với mấy chị em các con, nhưng một tháng gần đây cha và mẹ như kiểu bị điên rồi ấy, đối xử với một người ngoài còn tốt hơn chị em bọn con nữa."

Tần Sơn Hoa nhớ lại hành vi trong một tháng nay của mình, cảm thấy như đang nằm mơ vậy.

"Cha con còn tệ hơn cơ, từ khi các con sinh ra đến nay, dân làng vẫn luôn thảo luận nhà chúng ta bị tuyệt hậu, rồi thì khinh thường nhà chúng ta. Nhưng cha các con cũng đâu có để chuyện đó trong lòng đâu, nhưng mà một tháng gần đây ông ấy cứ như bị ma làm ấy, cả ngày đi ra ngoài, cứ gặp chỗ đông người là xúm vào khoe Cố Hạo Lâm. Còn nói gì mà Cố Hạo Lâm cho cha con mặt mũi."
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 642: Chương 642



"Cũng đâu phải con ruột của cha con đâu, cho mặt mũi cái gì mà cho mặt mũi, người trong thôn bây giờ còn đang chê cười cha con kia kìa." Tần Sơn Hoa không biết bày tỏ cùng ai, sợ người ta nói bà có mắt như mù.

Mà cũng đúng thôi, nếu không phải có mắt như mù, sao có thể đối xử với con rể như bảo bối cơ chứ?

Ở thời đại này cũng không thiếu người ở rể, nhưng mà có nhà ai ân cần với con rể giống nhà bà đâu cơ chứ? Hơn nữa, Cố Hạo Lâm anh ta cũng không phải đứa con rể biết điều.

Người ta không cười nhà bà thì cười ai đây?

Nghĩ đến đây, Tần Sơn Hoa bước đi nhanh hơn, hai chị em Ngu Thanh Nhàn bật cười rồi đuổi theo sau.

Hai người đi về phiếu cái miếu phía Nam sườn núi, Tần Sơn Hoa lấy giấy vàng và diêm ra.

"Đến đây chắn gió cho mẹ nhanh lên, chúng ta tiễn bước tai họa đi." Thím Vu là thầy bói duy nhất trong mười dặm tám thôn quanh đây, mấy thế hệ nhà bà ta đều làm cái nghề này. Những nhà quanh đây, chỉ cần nhà ai có chuyện tà ma gì đó, cứ đến tìm bà ấy là đều có thể giải quyết được.

Sáng sớm hôm qua Tần Sơn Hoa cầm một rổ trứng gà đến nhà bà ta, khi vừa nhìn thấy bà, thím Vu đã đoán được mục đích Tần Sơn Hoa đến. Bà ta nói, nhà bà bị tai họa theo dõi rồi, nếu không xử lý thích đáng, chỉ sợ cửa nát nhà tan.

Lúc Tần Sơn Hoa vừa nghe xong thì đầu óc ong ong lên, thuyết phục mãi thím Vu mới hướng dẫn cho cái cách hóa giải.

Đêm hôm qua, bà mang giấy vàng mà thím Vu cho về nhà niệm kinh cả một đêm, vốn định sáng nay sẽ lấy giấy vàng ra đốt, ai ngờ vừa sáng sớm Lương Thiên Cúc đã về nhà.

Thế nên mới phải kéo dài đến buổi tối.

Phía sau núi có một cái hố hình tròn, Tần Sơn Hoa bỏ giấy vàng vào hố rồi mới đốt, chờ đến khi nhìn thấy giấy vàng bị đốt không còn gì nữa, cuối cùng lửa tắt, chúng trở thành một đám tro bụi, bà mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Gió càng lúc càng lớn, ba mẹ con đi về nhà.

Trên đường đi, Tần Sơn Hoa kể chuyện này cho hai cô con gái nghe. Sau khi nói xong, bà kéo tay cô ba Ngu Thanh Nhàn nói:

"Từ lúc con còn nhỏ, cha mẹ đã có ý định kén rể cho con rồi. Trước khi Cố Hạo Lâm còn chưa đến nhà chúng ta cầu hôn, mẹ và cha con còn nhìn trúng vài gia đình rồi.”

“Những người đó hoặc là gia đình đông anh em, hoặc là đều không được cha mẹ yêu thương, nhưng được cái tính tình thành thật, hiền hậu; nếu không thì cũng là không cha không mẹ không thể cưới được vợ. Tính tình con mềm mại, chỉ có người như thế con mới có thể bắt chẹt được thôi."

“Mẹ và cha con vốn đã sàng lọc xong ai tốt ai xấu rồi đấy chứ. Ai biết Cố Hạo Lâm đột nhiên đến cầu hôn, cha mẹ đồng ý mà không thèm suy nghĩ luôn mới lạ chứ, khoảng thời gian cha mẹ chọn rể trước đó cứ như trò đùa vậy."

Đêm qua Lương Đức Lợi và Tần Sơn Hoa nói chuyện đến hơn nửa đêm, hai người cũng không hiểu rõ lý do vì sao trước kia mình lại đồng ý mối hôn sự này.

Rõ ràng tất cả mọi thứ của cô ba nhà mình đều không xứng với cái thằng bác sĩ Cố kia.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 643: Chương 643



Trước đó bác sĩ Cố và nhà bọn họ cũng không qua lại gì, đột nhiên anh ta lại đến nhà cầu hôn một cách tùy tiện như thế, dùng đầu ngón chân cũng biết là anh ta có mục đích.

Rõ ràng có một sơ hở lớn như thế, sao lúc trước họ lại không phát hiện ra điều bất thường nhỉ?

Ngu Thanh Nhàn sửng sốt. Cô đã sớm phát hiện ra Tần Sơn Hoa và Lương Đức Lợi khác với những gì tiểu thuyết miêu tả, cũng không giống như trong trí nhớ của nguyên thân.

Trong nhận thức của cô ấy, tuy rằng Lương Đức Lợi đối xử với mấy đứa con gái rất tốt, nhưng ông ấy rất muốn có được một đứa con trai.

Ông ấy ở trong thôn bị khinh thường đến không ngóc nổi đầu dậy, Cố Hạo Lâm đến để ông được một phen hãnh diện.

Trong lúc hôn nhân của cô ấy và Cố Hạo Lâm vẫn còn tồn tại, cha mẹ cô ấy đã khuyên cô ấy nhẫn nhịn không ít lần.

Sau khi Ngu Thanh Nhàn xuyên qua thì phát hiện sự thật không phải như thế. Sự yêu thương của Tần Sơn Hoa và Lương Đức Lợi cũng không phải ngoài mặt cho có.

Lúc trước, khi cô kể vấn đề của cô và Cố Hạo Lâm cho họ nghe, họ cũng không phản bác cô, cũng không chỉ trích cô, trái lại tin tưởng cô không chút do dự nào, dừng lại tất cả ưu đãi đã cho Cố Hạo Lâm trước đó.

Sáng nay, Lương Thanh Cúc mang một thân thương tích về nhà mẹ đẻ, sau khi Lương Đức Lợi hỏi ngọn nguồn xong, chuyện đầu tiên ông làm là sai con gái mình đến nhà anh em, nhờ bác ấy dẫn theo con trai đến làm chỗ dựa cho con gái của ông.

Lúc nghe nói con gái muốn ly hôn, ông ấy cũng không ba phải giống như nhiều cặp cha mẹ khác, trái lại sau khi xác định con gái nghiêm túc, ông cũng tích cực ủng hộ chị ấy, không chút do dự nào.

Ở trong thôn, ông cũng không bị người khác bắt nạt, trái lại vì ông có tính tình tốt, quan hệ với những người khác không tệ lắm.

Mà cảm giác của Tần Sơn Hoa mang đến cho cô cũng giống thế, bà hào phóng, sảng khoái, khác hoàn toàn với người chuyên môn tính kế người khác như trong tiểu thuyết.

Bây giờ cảm giác này còn mãnh liệt hơn cả.

Kết hợp nhiều vấn đề đó lại với nhau, nghi vấn trong lòng Ngu Thanh Nhàn ngày càng nhiều. Cho đến bây giờ, tất cả mọi nghi ngờ bỗng sáng tỏ.

Đúng lúc này, hệ thống xuất hiện: "Nhàn Nhàn, đám hệ thống bất chính này không biết xấu hổ tí nào cả, sau khi trói định với người được chọn, nó sẽ thay đổi nhận thức của người đó đối với những người hoặc người khác."

Nói thế này thì Ngu Thanh Nhàn hiểu rồi.

Đây tất cả là do gia đình nữ chính cần người c.h.ế.t thay, nên gia đình của nguyên thân buộc phải đi theo cốt truyện.

Bây giờ cô xuyên đến, làm ra những hành động trái ngược hoàn toàn với nguyên thân, cho nên cái chức năng thay đổi nhận thức của hệ thống vận may cũng mất đi tác dụng, vì thế ý thức của Lương Đức Lợi và Tần Sơn Hoa mới tự thức tỉnh.

"Mẹ, chuyện đều qua rồi, nói lại làm gì nữa?" Bây giờ Ngu Thanh Nhàn vô cùng tò mò với thím Vu mà mẹ nói, bởi vì bà ấy nói đúng, gia đình của nguyên thân bị tai họa theo dõi, cuối cùng cửa nát nhà tan.

Bà thầy bói này xem ra cũng có chút đạo hạnh. Thế giới này không có linh khí, nên không thể tu tiên được, nhưng cũng giống như rất nhiều thế giới trước đây, ở đâu cũng có cao nhân cả.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 644: Chương 644



Dù sao thì Hoa Quốc cũng tồn tại trên dưới năm nghìn năm rồi, cũng có không ít kỳ nhân dị sĩ.

Tần Sơn Hoa vỗ vỗ bàn tay của Ngu Thanh Nhàn, cũng không nói gì nữa.

Lúc này có một ánh sáng từ phía xa xa chiếu đến, đó là do có người cầm đen pin rọi thẳng vào họ.

Tần Sơn Hoa sợ chuyện mình đốt vàng mã bị bại lộ, nên vội vội vàng vàng dẫn theo hai chị em trốn xuống cống ngầm của nhà gần đó.

Cũng không biết từ bao giờ, cả nước cùng hô vang khẩu hiệu bài trừ mê tín dị đoan, nếu nhà ai mà bị phát hiện ra vẫn còn bái thần bái phật, chắc chắn sẽ bị giáo dục một phen.

Người cầm đèn pin rất nhanh sau đó đã đi ngang qua trước mặt mấy người Ngu Thanh Nhàn, khi cả ba người thấy thái độ vô cùng săn sóc của Cố Hạo Lâm và Lương Hồng Ngọc, sắc mặt của Tần Sơn Hoa và Lương Thanh Cúc sầm xuống ngay lập tức.

Sau khi hai người kia đi xa rồi, Tần Sơn Hoa và Lương Thanh Cúc mỗi người dắt một tay của Ngu Thanh Nhàn đi về nhà. Mãi cho đến khi về nhà ngủ, họ vẫn không lên tiếng nói lời nào.

Nhà Lương Đức Thắng cách nhà Lương Đức Lợi không xa, sau khi Lương Hồng Ngọc ăn xong bữa cơm không khác gì cám lợn mà mẹ cô ta nấu, cô ta lập tức quay về phòng.

Cô ta vội vàng mở giao diện của hệ thống vận may ra xem, quan sát số liệu của Lương Thanh Nhàn.

Đến khi nhìn thấy giá trị thống khổ càng ngày càng ít đi, sắc mặt của Lương Hồng Ngọc đột nhiên thay đổi.

Sáng sớm nay khi cô ta đi làm thì gặp Lương Thanh Cúc, chị ấy bị chồng đánh đến độ bầm dập hết mặt mũi phải bỏ về nhà mẹ đẻ.

Đến mức như vậy rồi mà sao giá trị đau khổ của Lương Thanh Nhàn vẫn không tăng lên thế?

Chuyện này không hợp lý.

"Hệ thống vận may, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế hả? Có phải tính toán của cậu sai rồi không?"

Đã hai ngày hệ thống vận may không được hấp thụ năng lượng rồi, bây giờ nó cũng vô cùng không vui.

Sau khi nghe thấy lời chất vấn của Lương Hồng Ngọc, nó lạnh lùng nói:

"Mọi thứ của hệ thống vẫn bình thường, một thời gian dài rồi mà kí chủ vẫn chưa thu hoạch được chút giá trị năng lượng nào, hình phạt của kí chủ là mất đi đôi mắt như làn nước mùa thu trong ba mươi tám tiếng đồng hồ. Hy vọng kí chủ tiếp tục cố gắng."

Khi hệ thống vận may vừa dứt lời, Lương Hồng Ngọc vội vội vàng vàng chạy đến trước gương.

Nhìn hình ảnh của cô ta trong gương mà xem, không còn đôi mắt to tròn lung linh nữa, thay vào đó là đôi mắt ti hí chẳng khác gì đôi mắt của Lý Tiểu Hương cả.

Lương Hồng Ngọc che mặt, hét lên từng tiếng chói tai.

Lương Thanh Cúc quay về rồi, nên Ngu Thanh Nhàn sẽ sống cùng một phòng với chị ấy.

Tiểu Ngọc và Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ chưa với nhau rất vui vẻ, mãi đến khi con bé mơ mơ màng màng ngủ mới được Tiểu Tứ bế về trả, Lương Thanh Cúc đặt con bé lên kháng rồi vỗ vỗ cho con bé ngủ.

Hai chị em các cô cũng nằm xuống giường, Ngu Thanh Nhàn thổi tắt ngọn đèn dầu trên ngăn tủ.

Lúc này Lương Thanh Cúc mới có thời gian hỏi thăm Ngu Thanh Nhàn về chuyện của Cố Hạo Lâm.

Hôm nay, từ lúc chị ấy về đến bây giờ vẫn luôn không nhìn thấy Cố Hạo Lâm đâu cả, mãi cho đến chiều nay khi chị ấy dọn đồ cưới vào nhà mới thấy cả phòng mình toàn là đồ mới.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 645: Chương 645



Khi đó Lương Thanh Cúc đã biết, nhất định em ba và em rể ba đã xảy ra chuyện gì rồi.

Nhưng mà hôm nay có nhiều chuyện phải xử lý quá, nên chị ấy cũng chưa có thời gian hỏi.

Đây cũng không phải là chuyện gì không thể nói, nên Ngu Thanh Nhàn tóm tắt chuyện của cô và Cố Hạo Lâm bằng vài câu ngắn gọn. Sau khi nghe xong, Lương Thanh Cúc im lặng một lúc lâu, nhớ đến cảnh tượng mình thấy lúc trời tối, chị ấy nói:

"Không phải là nó có gian díu với Lương Hồng Ngọc thật đấy chứ?"

Đối với cô em họ Lương Hồng Ngọc này, tình cảm của Lương Thanh Cúc vô cùng phức tạp.

Khi Lương Hồng Ngọc còn bé, cuộc sống của cô ta trong nhà cũng không tốt cho lắm, Lý Tiểu Hương là người trọng nam khinh nữ, Lương Đức Thắng lại mặc kệ mọi chuyện trong nhà, nên Lý Tiểu Hương đối với cô ta không đánh thì mắng, hai thằng anh trai của cô ta cũng không thích dẫn cô ta đi chơi cùng.

Khi đó Lương Thanh Cúc cũng còn bé, thấy cô ta như thế thì cảm thấy cô ta đáng thương, vì thế khi chị ấy trông hai đứa em thì cũng trông cô ta luôn.

Lúc đó trong nhà vẫn nuôi lợn, chị ấy lên núi cắt cỏ cho lợn mà tìm được thứ gì ngon, lúc mang về nhà sẽ chia đều, hai đứa em ruột của chị ấy có, Lương Hồng Ngọc cũng sẽ có.

Khi đó mỗi lần Lương Hồng Ngọc nhìn thấy chị ấy, đều gọi một câu chị ơi ngọt xớt.

Đáng tiếc con người vẫn phải lớn lên, mà Lương Hồng Ngọc lại trưởng thành quá nhanh.

Không biết cô ta được cha mẹ cô ta xem trọng từ khi nào nữa, mà hai người anh trai của cô ta cũng đồng ý dẫn cô ta đi chơi cùng.

Cô ta còn có thể đến trường đi học. Còn đối với mấy chị em họ á, ngoại trừ những lúc có đồ ăn ngon, còn những lúc khác thì Lương Hồng Ngọc không thèm để ý đến chị em họ.

Sau khi họ lớn lên, sự chênh lệch giữa họ càng lúc càng lớn, những gì mà hai bên có thể nói với nhau cũng càng ngày càng ít.

Cho đến bây giờ, tương tác lớn nhất giữa họ cũng chỉ là chào hỏi hai câu mỗi lần gặp mặt mà thôi.

"Chắc là có. Chị, chị nói xem em và Lương Hồng Ngọc lớn lên có giống nhau không?"

Nguyên thân và Cố Hạo Lâm vẫn chưa đăng kí kết hôn, nhưng mà cũng đã bày tiệc đãi bà con họ hàng rồi.

Nếu muốn tách ra, việc cô phải làm là lột cho bằng được mặt nạ của Cố Hạo Lâm ra. Có thế, thì nguyên thân đã c.h.ế.t và anh ta mới coi như hoàn toàn cắt đứt quan hệ.

Lương Thanh Cúc sửng sốt, chị ấy thầm so sánh gương mặt của em ba nhà mình với gương mặt của Lương Hồng Ngọc, một lúc lâu sau, chị ấy ngồi bật dậy:

"Ý em là, do em và Lương Hồng Ngọc có vài phần giống nhau, nên nó mới cưới em á?"

"Không có gì là không thể. Chị, tự chị suy nghĩ một chút đi, trước khi kết hôn em và Cố Hạo Lâm mới gặp mặt được vài lần, em cũng đâu phải tiên trên trời đâu, lẽ nào anh ta còn có thể nhất kiến chung tình với em ư? Kịch bản cũng không viết như thế đâu." Ngu Thanh Nhàn nói.

"Chị cứ nhìn cái thái độ của anh ta với em sau khi kết hôn đi, lại so sánh với thái độ của anh ta với Lương Hồng Ngọc mà xem. Ai mà nói chuyện anh ta cưới em không có chút quan hệ nào với Lương Hồng Ngọc, em còn lâu mới tin."
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 646: Chương 646



Lương Thanh Cúc im lặng nửa ngày trời, mãi mới lên tiếng.

"Em chờ chị quan sát thêm một thời gian đã, nếu thật sự để chị phát hiện ra manh mối, để xem chị có đánh c.h.ế.t tên chó này không?" Lương Thanh Cúc cắn răng nói.

"Vậy cũng không thể để chị ra tay được, tự em đánh." Ngu Thanh Nhàn nói.

Cô thích nhất là mấy chuyện như đánh tra nam này. Chờ Lương Thanh Cúc nguôi giận, Ngu Thanh Nhàn lại hỏi chị ấy sau này tính toán thế nào, nếu Chu Vĩnh Tân hối hận, chị ấy có quay lại với anh ta không?

Lương Thanh Cúc nói: "Đã đi đến bước này rồi, chị sẽ không quay đầu lại nữa, cũng không thể quay đầu được nữa. Nếu chị mềm lòng quay về nhà đó, cả đời này ở nhà họ Chu chị sẽ không ngóc nổi đầu lên. Tính nết của hai mẹ con kia chị biết thừa ra rồi."

Mẹ của Chu Vĩnh Tân luôn lắm miệng, mà Chu Vĩnh Tân lại cứ răm rắp nghe theo mệnh lệnh của mẹ anh ta.

Nếu chị ấy thật sự quay về, sau này hễ cứ mỗi lần bà Chu nhìn chị ấy không vừa mắt, chắc chắn sẽ lại lấy chuyện ly hôn lần này ra chế nhạo chị ấy.

Hơn nữa, Chu Vĩnh Tân cũng không xứng đáng để chị ấy phải quay về.

Hai người chung giường chung gối ba năm trời, chị ấy đã hiểu rõ tính nết của người đàn ông này rồi.

Anh ta là có thói bạo lực gia đình, bên ngoài trông có vẻ tính tình tốt vậy thôi, người ở Hạ Lâm Trâm không ai là không khen anh ta chân thành hiền hậu.

Nhưng mà có ai biết được rằng, anh ta toàn trút giận lên vợ của mình thôi.

Trong ba năm này, không ít lần Lương Thanh Cúc phải chịu những cơn giận vô cớ của anh ta rồi.

"Vậy cứ ở nhà thôi. Để tránh cho đêm dài lắm mộng, sáng mai chúng ta phải đi đăng ký cho Tiểu Ngọc vào hộ khẩu nhà chúng ta mới được."

Việc quản lý hộ khẩu ở thời đại này vẫn chưa nghiêm khắc như đời sau, chỉ cần nhét cho đồn công an một chút tiền là có thể cho đứa bé vào hộ khẩu rồi. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là có giấy chứng nhận mà thôn cấp cho.

Cái giấy chứng nhận này cũng không lo, quan hệ của Lương Đức Lợi và bí thư chi bộ trong thôn cũng không tệ lắm, mà cái mối quan hệ không tệ lắm này, sau này cũng sẽ bị Cố Hạo Lâm biến thành một trong những bằng chứng để chứng minh Lương Đức Lợi tham ô, trộm cắp.

Mà vào những thời điểm như thế này, Lương Đức Thắng cũng không làm gì để gây cản trở cho ông, vì thế sáng sớm hôm sau, Lương Đức Lợi vừa đến ủy ban thôn đã thuận lợi lấy được giấy chứng nhận.

Sau khi ăn sáng xong, mọi người lên đường đi lên trấn trên.

Trấn trên cách làng không xa lắm, đi khoảng nửa tiếng đã đến nơi.

Vùng đất hoang phương Bắc có dân cư thưa thớt, cho dù bây giờ vùng đất hoang phương Bắc này đã có nhiều người hơn cái trấn nhỏ này cũng không thể nào sầm uất cho được.

Vừa liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy từ đầu đến cuối phố, hai bên đường đều là những cửa hàng thấp bé.

Nhà chính ủy, bệnh viện và đồn công an đều nằm thẳng trên một con đường này, nhà họ đi thẳng đến đồn công an.

Có giấy chứng nhận, lại có số tiền lót đường của Lương Đức Lợi nên chuyện đưa Tiểu Ngọc vào hộ khẩu diễn ra vô cùng thuận lợi.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 647: Chương 647



Khi họ từ trong đồn công an đi ra thì có một hàng người mặc quân trang cũ hàng lối ngay ngắn chạy lướt qua họ, dẫn đầu là một người đàn ông có diện mạo xấu xí.

Đây là đội dân binh trên trấn trên đang huấn luyện, người đi đầu tiên kia là Vương Cảnh Phong, ông ta không những làm đội trưởng đội dân binh, mà còn là bộ trưởng của bộ vũ trang trên trấn trên.

Tháng sáu năm 1965, trong một lần huấn luyện liên hợp, ông ta nhìn thấy nguyên thân, sau khi biết được nguyên thân bị coi là phần tử xấu, ông ta mới nảy sinh ý định chiếm hữu nguyên thân.

Khi đó, vì thanh danh của bản thân nên Cố Hạo Lâm vẫn chưa ly hôn với nguyên thân.

Không bao lâu sau khi Vương Cảnh Phong mời anh ta uống rượu, nguyên thân đã bị Vương Cảnh Phong chiếm đoạt rồi.

Sau đó Cố Hạo Lâm chơi bài tình cảm, ra ngoài kể lể nguyên thân thành một người phụ nữ lẳng lơ, ngại bần yêu phú.

Còn anh ta nặn cho mình một lớp vỏ bọc là người đàn ông đáng thương, thuận lợi thoát ra khỏi cuộc hôn nhân đó.

Vương Cảnh Phong là một tên b**n th**, so về trình độ tra tấn phụ nữ, Cố Hạo Lâm còn phải thua ông ta.

Sau khi rơi vào tay ông ta, cuộc đời của nguyên thân đúng là sống không bằng chết.

Hai đứa con ông ta cũng cùng một giuộc như ông ta cả, ở nơi mà nguyên thân không nhìn thấy, Tiểu Tứ và Tiểu Ngu đã phải chịu đủ loại tra tấn của họ.

Cảm giác vô cùng tuyệt vọng trước khi c.h.ế.t của nguyên thân và cảm giác hít thở không thông giống như thủy triều bao vây lấy cơ thể của Ngu Thanh Nhàn.

Ngu Thanh Nhàn nhắm chặt mắt, cố gắng bình phục hô hấp của mình. Đến khi mở mắt ra, ánh mắt của Ngu Thanh Nhàn lại trong sáng như cũ.

Nhìn thấy Vương Cảnh Phong đã dẫn đội đi xa, Ngu Thanh Nhàn thản nhiên rời mắt.

Chờ xem, chờ cô xử lý Cố Hạo Lâm xong, thì sẽ đến lượt ông ta.

Gặp được loại người khiến cho mình cảm thấy ghê tởm nên tâm trạng của Ngu Thanh Nhàn kém vô cùng. Tâm trạng của Lương Thanh Cúc cũng không tốt hơn là bao.

Chị ấy từng lén đi đến trạm y tế, chị ấy nhìn vào trong trạm, thấy Cố Hạo Lâm và Lương Hồng Ngọc đang thân mật khăng khít dán với nhau ở một chỗ, cùng thảo luận vấn đề.

Lương Thanh Cúc tức đến run người.

Chị ấy không còn là cô gái không hiểu sự đời nữa, chị ấy hiểu hơn ai hết dáng vẻ đ*ng t*nh của một người đàn ông đối với một người phụ nữ.

Lúc ấy chị ấy rất muốn vọt vào trong xé xác đôi cẩu nam nữ kia ra, nhưng lý trí đã cản chị ấy lại.

Chị ấy biết, nếu không có chứng cứ chính xác chứng minh hai người thông dâm, cho dù chị ấy có náo loạn thế nào thì cũng không đạt được kết quả như chị ấy mong muốn.

Họ chỉ cần dùng một câu đồng nghiệp là có thể giải thích và phá tan sự nghi ngờ của mọi người rồi.

Lương Thanh Cúc nổi giận đùng đùng đi về nhà, thấy Ngu Thanh Nhàn đang giặt quần áo, chị ấy vội vàng đi đến giúp đỡ.

Cô hỏi: "Chị đến trạm y tế rồi à? Thấy cách mà hai người họ giao tiếp chưa?"

Những lời này chọc thủng cơn tức giận mà Lương Thanh Cúc đang cố kìm nén, chị ấy mắng Cố Hạo Lâm và Lương Hồng Ngọc hơn mười phút không ngừng nghỉ, Ngu Thanh Nhàn muốn xen miệng vào mà không có cơ hội.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 648: Chương 648



Dáng vẻ bây giờ của chị ấy, trông còn tức giận hơn cả hôm qua khi bị bắt nạt phải chạy về nhà mẹ đẻ nhiều, rất ra dáng của một chị cả.

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp, cô cười cười với Lương Thanh Cúc, Lương Thanh Cúc lại lườm cô: "Bây giờ là lúc nào rồi mà em còn cười được?"

"Được rồi, được rồi, chị đừng tức giận nữa. Không phải bây giờ anh ta đã dọn đi rồi ư? Em và anh ta cũng đâu có đăng kí kết hôn, anh ta cũng không chiếm được chút tiện nghi nào của em cả."

"Vậy cũng đâu có được, thế nào chị cũng phải dạy dỗ cho anh ta một trận." Lương Thanh Cúc vắt quần áo một cách dữ tợn.

Sau khi giặt xong quần áo, hai chị em cùng phơi lên rồi cùng nhau lên núi chặt củi.

Sắp đến mùa đông rồi, phải nhân lúc trời còn chưa lạnh lắm chuẩn bị nhiều củi một chút, nếu không mùa đông mà có tuyết rơi, nếu trong phòng mà không ấm áp thì người có thể sẽ bị đông chết.

Xuống núi về nhà, hai chị em chất củi vào trong bếp, Lương Thanh Nhàn đi ra nhà vệ sinh ở phía sau nhà, còn Ngu Thanh Nhàn đến sân trước, đúng lúc gặp Lương Hồng Ngọc đang đứng trước cửa nhà mình.

"Thanh Nhàn, em đi đâu thế hả, sao lâu thế mới về? Chị đã chờ ở nhà em hơn hai tiếng đồng hồ rồi đấy."

Ba mươi sáu giờ bị phạt đã qua rồi, lúc này con mắt long lanh như nước mùa thu vốn bị hệ thống vận may lấy đi của Lương Hồng Ngọc đã được trả lại rồi.

Bây giờ đôi mắt của cô ta rất to, đôi mắt đào hoa hai mí, mỗi lần cười rộ lên cặp mắt sẽ lấp la lấp lánh.

Nhưng nếu quan sát một cách cẩn thận, sẽ phát hiện ra đôi mắt này của cô ta rất giống đôi mắt của Ngu Thanh Nhàn.

Nói cách khác, rất giống mấy chị em nguyên thân.

Ngoại trừ ánh mắt, quan sát thêm mấy ngũ quan khác của cô ta cũng có phát hiện tương tự.

Ngũ quan trên khuôn mặt của cô ta đều rất giống nguyên thân.

Chuyện này đúng là thú vị mà, phải biết rằng diện mạo của mấy chị em nguyên thân đều giống Tần Sơn Hoa, Lương Hồng Ngọc và Tần Sơn Hoa lại không có một chút m.á.u mủ gì đâu đấy.

Ngu Thanh Nhàn càng nghĩ càng cảm thấy thú vị, mà đối với hệ thống ở trên người cô ta, cô lại càng cảm thấy hứng thú hơn cả.

"Chị tìm tôi có việc gì?" Từ lúc có hệ thống vận may đến nay, Lương Hồng Ngọc luôn mắt cao hơn đầu.

Trước đây, vốn cô ta và chị em họ thân thiết như hình với bóng, nhưng dần cũng trở nên bất hòa.

Lần cuối cùng Lương Hồng Ngọc nói chuyện với nguyên thân bằng giọng điệu thân thiết như thế, là lúc mà nguyên thân và Cố Hạo Lâm kết hôn.

Lương Hồng Ngọc nhìn Lương Thanh Nhàn thanh lệ động lòng người giống như một đóa sen mới nở, lòng dạ của cô ta như bị ngâm trong nước đắng, vừa chua vừa chát.

Rõ ràng đều là người nhà họ Lương giống nhau, nhưng sao ông trời lại đối xử bất công thế cơ chứ.

Mấy chị em nhà họ đều vô cùng xinh đẹp, nhất là Lương Thanh Nhàn, từ nhỏ đã đẹp hơn những người khác rồi.

Trước đây, mỗi lần đám chị em họ đi ra ngoài chơi, Lương Thanh Nhàn được các bác gái trong thôn đưa cho đồ ăn vặt, mấy chị em của cô ấy ai cũng có phần.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 649: Chương 649



Chỉ có mỗi một mình cô ta, bởi vì dáng vẻ xấu xí, đôi mắt nhỏ ti hí, mũi to, miệng rộng, cho nên không được người ta yêu thích.

Mỗi lần cô ta ra ngoài với mấy chị em họ thì đều đảm nhiệm tác dụng làm nền cả, trở thành không khí ở bên cạnh họ.

May mắn ông trời tự thấy mình bất công, nên đưa hệ thống vận may xuống cho cô ta.

Từ khi có hệ thống vận may, bằng vào những giá trị đau khổ và giá trị may mắn cô ta thu thập hàng năm, dung mạo của cô ta dần dần biến thành dáng vẻ như thế này.

Nhưng mà thế này vẫn chưa đủ, ngũ quan của cô ta vẫn chưa hoàn mĩ, cơ thể của cô ta vẫn chưa đủ mê người. Mà sự nghiệp của cô ta cũng chưa đủ xuất sắc.

Hệ thống vận may nói, chỉ cần hút khô giá trị may mắn trên người Ngu Thanh Nhàn, cuộc sống sau này của cô ta sẽ thuận buồm xuôi gió, mà dung mạo này cũng chuyển hóa thành của chính cô ta.

Cho dù sao này không dùng giá trị may mắn và giá trị đau khổ để nuôi dưỡng, thì nó cũng sẽ không biến mất được. Mà sự nghiệp của cô ta cũng sẽ từng bước được nâng cao.

Những lời này của hệ thống đối với Lương Thanh Nhàn mà nói chẳng khác gì thuốc phiện.

Cô ta ngồi nhà tự hỏi một lúc lâu, quyết định chủ động đến tìm Lương Thanh Nhàn, chủ động tìm kiếm giá trị đau khổ từ chỗ của cô.

Còn cách làm cho một người phụ nữ đau khổ ấy á? Lương Hồng Ngọc hiểu rõ hơn những người khác:

"Chúng ta là chị em mà, em đừng nói chuyện xa lạ như thế."

Dừng một chút, Lương Hồng Ngọc lại nói: "Không phải em và bác sĩ Cố cãi nhau đó chứ? Bác sĩ Cố nhờ chị đến hòa giải với em, đây là những thứ mà anh ta gửi chị đưa đến."

Lương Hồng Ngọc đưa một cái túi đến trước mặt Ngu Thanh Nhàn.

Nhìn thấy cái túi này, Lương Hồng Ngọc còn không nỡ, đây là chocolate mà cô ta được ăn lần đầu tiên đó, cái vị ngọt xen lẫn đắng kia khiến cô ta vô cùng yêu thích.

Nếu không phải vì muốn dỗ dành Lương Thanh Nhàn, Lương Hồng Ngọc quả thật không muốn bỏ ra.

Càng nghĩ về mùi vị này, Lương Hồng Ngọc càng không muốn từ bỏ:

"Thanh Nhàn, nghe bác sĩ Cố bảo gói kẹo này được mua từ nước ngoài về đấy, mất rất nhiều công sức mới mua được. Anh ấy có lòng như thế, em đừng tức giận với anh ấy nữa nhé?"

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy Lương Hồng Ngọc đúng là khốn nạn mà. Những lời mà cô ta đang nói, có người phụ nữ nào nghe được mà không khó chịu đâu cơ chứ?

Ồ, cô và chồng cô cãi nhau, chồng cô nhờ tôi đến dỗ cô, còn đưa quà cho tôi nữa. Cô không biết xuất xứ của món quà này đúng không? Tôi lại biết rõ ràng đấy.

Có cảm thấy đau lòng không?

Nếu không phải Ngu Thanh Nhàn xuyên vào, có lẽ nguyên thân đã đau lòng đến c.h.ế.t rồi.

Nếu đổi thành một người khác, nếu người cãi nhau với cô hôm nay là Tạ Uẩn, Tạ Uẩn lại nhờ Lương Hồng Ngọc mang theo quà bánh gì đó đến dỗ co, cô cảm thấy có lẽ mình sẽ xách đao đi c.h.é.m Tạ Uẩn.

Mà sau khi lục lọi trí nhớ của nguyên thân, Ngu Thanh Nhàn phát hiện ra trước đây, những chuyện tương tự như thế này cũng không ít.

Chờ sau này trong nhà xảy ra chuyện, Lương Hồng Ngọc cũng sẽ tìm đủ mọi cớ để nói mấy lời khó hiểu.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 650: Chương 650



Trước đó, cô ta luôn lấy danh nghĩa đến thăm nguyên thân, để khoe khoang với nguyên thân cuộc sống của cô ta hạnh phúc đến cỡ nào, đối tượng của cô ta đối xử với cô ta tốt bao nhiêu, công việc của cô ta phong phú, thú vị ra sao.

Tất nhiên, cũng không tránh được phải nhắc đến Cố Hạo Lâm, nói cuộc sống của anh ta thế nào, thành tựu xuất sắc ra sao.

Thậm chí, chuyện Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ bị chiếm đoạt cũng là do Lương Hồng Ngọc nói với nguyên thân.

Những lời đó của Lương Hồng Ngọc, chẳng khác nào cọng rơm cuối cùng ép c.h.ế.t nguyên thân cả.

"Chị có chắc là Cố Hạo Lâm bảo chị đến không? Sao anh ta không tự mình đến? Quan hệ giữa chị và anh ta tốt lắm à?"

Mỗi câu Ngu Thanh Nhàn hỏi ra miệng, nụ cười trên mặt Lương Hồng Ngọc càng thêm cứng nhắc.

Hôm nay cô ta đến đây hoàn toàn xuất phát từ ý định của cô ta, Cố Hạo Lâm không biết gì cả.

Hai ngày nay, không phải cô ta chưa từng khuyên Cố Hạo Lâm nhận lỗi với Ngu Thanh Nhàn. Lần thứ nhất lần thứ hai còn tốt, Cố Hạo Lâm kiềm chế tính tình giải thích với cô ta, nhưng số lần nhiều hơn, Cố Hạo Lâm không còn kiên nhẫn nữa.

Hôm nay cô ta vẫn tiếp tục khuyên, Cố Hạo Lâm còn mặt cau mày có với cô ta.

Đây là chuyện trước kia chưa từng có, trong lòng Lương Hồng Ngọc có chút khó chịu.

Nhưng mà cô ta có thể hiểu cho Cố Hạo Lâm, dù sao anh ta cũng bị đuổi ra khỏi nhà, nếu là cô ta cô ta cũng không nguyện ý xuống nước trước, chứ đừng nói đến con cưng của trời như Cố Hạo Lâm.

Trong tưởng tượng ban đầu của Lương Hồng Ngọc, khi cô ta đến tìm Lương Thanh Nhàn hòa giải, nhất định Lương Thanh Nhàn sẽ đi theo bậc thang này của cô ta.

Đến lúc đó, cô ta sẽ khuyên Lương Thanh Nhàn đưa vài bữa cơm đến cho Cố Hạo Lâm, như thế đối với Cố Hạo Lâm mà nói, Ngu Thanh Nhàn xuống nước trước anh ta. Đến cuối cùng cặp đôi này hòa hảo trở lại, công lao của cô ta sẽ ẩn sâu.

Chỉ cần đôi này hòa hảo lại, cô ta vẫn còn có cơ hội thu thập giá trị đau khổ. Cô ta và Cố Hạo Lâm là đồng nghiệp, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, đến lúc đó cô ta sẽ có rất nhiều cơ hội khiến cho Lương Thanh Nhàn ghen tuông, đau khổ, chuyện này Lương Hồng Ngọc không vội.

Ngu Thanh Nhàn không đợi Lương Hồng Ngọc trả lời đã nói:

"Chuyện này sao lại kì lạ thế? Theo lý mà nói, tôi và Cố Hạo Lâm mới là vợ chồng, nhưng cái loại đường cong cứu quốc này tôi chưa từng được thấy qua lần nào đâu đấy. Nhưng mà chị này, chị tiện tay đã xách một túi đến đây, người không biết còn tưởng chị và anh ta mới là người một nhà đấy."

Lúc này đang là thời điểm mọi nhà ăn cơm trưa, ai cũng ở nhà, một đường Lương Hồng Ngọc đi đến đây cũng không biết khiêm tốn lại, cô ta còn kể cho người trong thôn chuyện mình đến đây hòa giải thay nữa cơ chứ.

Hai ngày nay, gia đình Ngu Thanh Nhàn chính là đề tài bán tán rôm rả nhất trong thôn.

Đầu tiên là Ngu Thanh Nhàn đuổi con rể vàng trong mắt mọi người về trạm y tế ở, sau đó Lương Thanh Cúc và chồng ly hôn, Lương Thanh Cúc ôm con về nhà.

Bây giờ chỉ cần mọi người tụ tập lại, nhất định sẽ bàn chuyện nhà họ.

Hiện tại có thể quang minh chính đại đến nhà họ xem náo nhiệt, ai mà không hứng thú chứ?
 
Back
Top Bottom