Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 90: Chương 90



Đương nhiên, cách thức cạy ra nguyên nhân của Cố Kỳ Việt không dịu dàng như vậy, nhưng có tác dụng.

Người khác hiểu lầm thì cứ hiểu lầm, không sao cả, nhưng Cố Kỳ Việt không muốn để người bên cạnh mình cũng nghĩ anh thành người xấu. Tuy nhìn biểu hiện vừa rồi của Thẩm Triều Triều cho thấy cô cũng không sợ anh lắm.

Ngược lại là anh có chút sợ cô.

Sau khi Cố Kỳ Việt giải thích xong, Thẩm Triều Triều không tiếp tục yên lặng nữa, cô ngoan ngoãn gật đầu, nghiêm túc mở miệng nói: “Em tin tưởng anh!”

Mặc dù biết Cố Kỳ Việt vẫn luôn bị giam vì đánh nhau, nhưng trên thực tế anh cũng không làm chuyện gì phạm pháp.

Cho dù cô cưỡng ép gả cho anh, anh cũng không vung quyền về phía cô.

Anh thích đọc sách và cũng không giống như tên ác bá trong miệng người người, trái lại lúc nào cũng vươn tay giúp đỡ cô, như lúc trước anh đạp ngã Vương Kiến Thiết ở đồn công an, hoặc như khi anh dạy cô không nên đối xử với đàn ông quá tốt ở trong phòng...

Anh thật ra là một người tốt bụng và dịu dàng!

Thẩm Triều Triều trả lời nhanh chóng, ngay cả thời gian suy nghĩ cũng không có, có thể thấy được đây là suy nghĩ trực tiếp nhất của cô, không xen lẫn những thứ khác khiến Cố Kỳ Việt phải quay đầu nhìn cô một cái rồi lại lập tức quay đi.

Anh không nói gì, nhưng đôi mắt hoa đào kia như hiện lên ánh sao, khóe miệng cũng không khỏi giương lên.

Trong lòng anh có chút vui vẻ.

Nhưng trong đầu anh lại đang nghĩ, Thẩm Triều Triều thoạt nhìn rất dễ lừa, cũng dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, không sợ anh thật sự là người xấu!

Mỗi người khi gặp phải chuyện đen tối đáng ghê tởm, hoặc nhiều hoặc ít, trong lòng đều sẽ hiện lên ý nghĩ điên cuồng.

Đương nhiên Cố Kỳ Việt cũng không ngoại lệ.

Thậm chí, nếu như không ai phát hiện ra rằng anh đang bị ngược đãi vào thời điểm đó, anh sẽ đi trên con đường xấu để chấm dứt cuộc sống tự do trong tương lai.

Như hoa hồng đã héo tàn.

Chỉ là, có lẽ vận mệnh không đồng ý cho anh sa đọa, nhờ số trời run rủi mỗi lần đều đều sẽ kéo anh trở về khi anh đang giẫm trên vách núi.

Cứ tới tới lui lui nhiều lần như vậy, quan niệm về thiện ác của Cố Kỳ Việt cũng được định hình, không còn như hồi thanh thiếu niên nữa.

Chẳng qua những người khác vẫn luôn cảm thấy anh xấu xa hết thuốc chữa, sớm muộn gì cũng phải ngồi tù... Cố Kỳ Việt nghe nhiều rồi, lỗ tai cũng muốn nổi kén, nhưng anh không ngờ hôm nay lại nghe được một lời nói khác biệt từ trong miệng của Thẩm Triều Triều...

Cô tin tưởng anh...

Cố Kỳ Việt mạnh miệng kiên quyết không chịu thừa nhận trong lòng mình thấy mừng thầm, nhưng anh đột nhiên dâng lên hứng thú nói chuyện phiếm, là những chuyện vớ vẩn về anh, chắc hẳn trong nhà cũng đã nói gần hết rồi, nhưng anh vẫn chưa biết vì sao Thẩm Triều Triều lại trở nên giống như bây giờ.

DTV

Rõ ràng cô vô cùng xinh đẹp nhưng sao lại sợ gặp người khác?

Nhưng không đợi Cố Kỳ Việt lên tiếng, trong hẻm nhỏ phía trước đột nhiên vang lên vài tiếng huýt sáo mang theo ý xấu, anh phản ứng cực nhanh chắn trước mặt Thẩm Triều Triều.

Ngay sau đó, Cố Kỳ Việt mới ngẩng đầu lên nhìn sang, chỉ thấy có sáu tên đàn ông đang lục tục đi ra từ trong hẻm nhỏ đổ nát.

Thân hình cường tráng không giống người thường.

Trong đó có một tên đàn ông đang bó bột cánh tay, vô cùng quen mắt, chính là tên lúc trước bị anh đánh gãy xương!!!

Nhìn thấy cảnh này, Cố Kỳ Việt không khỏi nhíu chặt mày, cứ luôn cảm thấy không đúng.

Không đợi Cố Kỳ Việt tiếp tục suy nghĩ, tên dẫn đầu đã cười cười với anh, trong miệng ngậm một điếu thuốc nhưng lại mở miệng nói chuyện không chút trở ngại: “Cố Kỳ Việt, nghe danh đã lâu, cuối cùng cũng gặp được rồi!”
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 91: Chương 91



Nhìn dáng vẻ này như là muốn tâm sự cặn kẽ với Cố Kỳ Việt, tên đàn ông bị gãy xương cánh tay nóng nảy, vẻ mặt hắn ta phẫn nộ nói với người dẫn đầu: “Lão Hùng, cậu ta bẻ gãy tay tôi, còn nói nhảm cái gì nữa, tôi muốn đánh gãy toàn bộ tay chân của cậu ta!”

Tên đàn ông được gọi là lão Hùng liếc mắt nhìn đồng bọn một cái, ngay sau đó không kiên nhẫn mà nhổ t.h.u.ố.c lá trong miệng đi: “Gấp cái gì, cũng không phải vội vàng đi đầu thai, vất vả lắm mới hốt gọn hai người này một mẻ, tao đang rất vui.”

Đúng lúc này, thân thể của Thẩm Triều Triều run lên, cô nhớ ra rồi.

Cô đã từng nghe qua giọng nói thô ráp khó nghe này ngoài cửa nhà họ Cố!

Không ngờ những người này lại là người từng ngồi canh ngoài cửa nhà họ Cố.

Giờ này phút này bọn họ xuất hiện ở đây không khỏi quá mức trùng hợp, hơn nữa căn cứ vào cuộc đối thoại vừa rồi của bọn họ, hiển nhiên là kẻ đến không thiện!

Làm sao bây giờ!

Cô và Cố Kỳ Việt chỉ có hai người, mà đối phương lại có sáu người, đều là đàn ông cường tráng.

Ngay khi Thẩm Triều Triều gấp đến độ trán toát mồ hôi lạnh thì sắc mặt của Cố Kỳ Việt đang chắn ở trước mặt cô lại không thay đổi, anh thường xuyên đánh nhau với người khác nên không sợ người đông thế mạnh, chỉ là sau khi tên đàn ông bị anh đánh gãy cánh tay kia xuất hiện, chuyện đã thay đổi.

Lúc trước anh suy đoán không sai, đối phương quả thật có ý đồ.

Chỉ có điều, miệng những người này nhắc đến hai người...

Chẳng lẽ!

DTV

Nghĩ đến khả năng nào đó, Cố Kỳ Việt lập tức nhíu chặt mày, một người đàn ông như anh không sợ gì cả, nhưng nếu là Thẩm Triều Triều thì phiền phức rồi...

Anh cẩn thận quan sát tay chân của những người này, còn có tư thế đứng thẳng chờ đợi là biết không phải người bình thường gì đó, mà là có vài phần bản lĩnh.

Cho dù chỉ là nghiệp dư cũng không thể khinh thường, trong khoảng thời gian ngắn đã khiến Cố Kỳ Việt ném chuột sợ vỡ bình.

Nhưng anh lại không thể lập tức đưa Thẩm Triều Triều đi.

Nhân lúc đối phương còn đang nói chuyện, Cố Kỳ Việt lặng lẽ lui về phía sau hai bước, cách Thẩm Triều Triều gần hơn, ngay sau đó anh hạ giọng nói: “Thẩm Triều Triều, nếu như lát nữa đánh nhau, cô chỉ cần xoay người chạy trốn... Quên đi, chắc cô cũng không chạy lại bọn họ, phải tìm vũ khí gần đó phòng thân bảo vệ mình.”

Thẩm Triều Triều gặp phải loại chuyện này nhất định sẽ sợ hãi, chạy cũng chạy không nhanh, khiến Cố Kỳ Việt nhanh chóng phủ định kế hoạch chạy trốn.

Chỉ để cô tùy cơ ứng biến.

Sau đó anh không nghe thấy giọng Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt do dự một chút, cuối cùng vẫn vươn tay nắm lấy tay cô.

Bàn tay rộng lớn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, cứ như làm vậy là có thể rót vào dũng khí vô tận.

Nhiệt độ xuyên thấu qua găng tay truyền tới, nóng đến mức khiến Thẩm Triều Triều run lên, nhưng Cố Kỳ Việt theo sát ghé vào bên tai cô nói chuyện: “Đừng sợ, có tôi ở đây!”

Ngắn ngủn mấy chữ nhưng lại mang theo sự cam đoan trịnh trọng khiến Thẩm Triều Triều cảm động trong lòng.

“Này này, bọn tao còn đang ở đây đấy, sao chúng mày lại thân mật với nhau thế? Lưu... Thằng nhóc kia nói vợ mày trông xinh đẹp muốn chết, sao lại còn che che chắn chắn, kéo khăn quàng cổ xuống cho bọn tao ngắm đi, đỡ cho tên Tiếu Tử kia c.h.ế.t không nhắm mắt, ở dưới đất mà còn nhớ thương.”

Lúc lão Hùng cầm đầu nói chuyện với tên đàn ông gãy tay, những người khác cũng không nhàn rỗi, nhìn thấy Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều đứng chung một chỗ thì lập tức trêu chọc huýt sáo một tiếng.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 92: Chương 92



Lời nói không giữ mồm giữ miệng này khiến sắc mặt lão Hùng sa sầm.

Hắn ta lạnh lùng nhìn chằm chằm tên đàn ông vừa nói chuyện, cho dù không mở miệng nhưng áp lực mạnh mẽ lại theo đó mà đến, khiến cho tên đàn ông kia hậm hực ngậm miệng lại, không dám tiếp tục beep beep nữa.

Nhưng cho dù là thế, lão Hùng cũng không tha cho gã: “Hầu Tử, nếu như mày cũng muốn đi theo Tiếu Tử thì đi đi, tao không ngăn cản mày đâu.”

“Đừng đừng đừng, anh Hùng, em đúng là mồm thối, anh tha cho em đi!”

Tên đàn ông được gọi là Hầu Tử hoảng sợ cầu xin tha thứ, dáng vẻ không hề có khí khái khiến lão Hùng cười nhạo một tiếng, biết đám này đúng là không làm được việc lớn.

May mắn là khi làm xong đơn hàng lớn của thành phố Giang Lâm, mấy người bọn họ sẽ hoàn toàn giải tán.

Đến lúc đó, tiền kiếm được cũng đủ cho hắn ta tùy ý tiêu xài, nếu như tiêu hết? Vậy thì cứ tiếp tục công việc cũ là được.

Dù sao thì đi đâu cũng có “hàng hóa”!

Vừa nghĩ tới tiền phiếu sắp tới tay, tinh thần lão Hùng cũng theo đó phấn khởi lên, hiện giờ chỉ còn lại có hai “món hàng” là Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều.

Mặc dù Lưu Tư Viễn dùng tiền ủy thác đánh gãy chân Cố Kỳ Việt nhưng dù sao cũng phải vận dụng tối đa mới được.

Cơ thể khỏe mạnh như vậy bị tàn phế cũng thật đáng tiếc.

Trực tiếp mang đi bán. Thợ mỏ làm lao động khổ sai, bên kia thích đàn ông cường tráng có thể làm việc.

Về phần người phụ nữ Thẩm Triều Triều này thì càng dễ ra tay, bán đi cùng với “hàng” mà bọn họ có được trong khoảng thời gian này, cũng là nguồn tiền chính của bọn họ lần này.

“Là thằng cháu trai Lưu Tư Viễn kia tìm bọn mày tới đây đúng chứ! Nó cho bao nhiêu tiền, tao có thể ra gấp ba.”

Cố Kỳ Việt thông minh lập tức tìm ra chân tướng từ trong đôi câu vài lời của Hầu Tử, anh mở miệng thương lượng, tiền mất rồi thì còn có thể kiếm lại, nhưng con người thì không thể xảy ra chuyện gì được.

Nếu chỉ có một mình Cố Kỳ Việt, anh chắc chắn sẽ không nén giận.

Đánh một trận là xong.

Nhưng tình huống hiện tại không cho phép, sự an toàn của Thẩm Triều Triều phải được đặt lên hàng đầu.

Nhưng Cố Kỳ Việt vẫn nghĩ đơn giản cho nhóm người này, trước mắt có món hàng hấp dẫn lớn hơn nữa đang bày ra đó thì làm sao bọn họ có thể để ý tới dưa vẹo táo nứt này, lão Hùng ngược lại cười cười với anh, trên mặt bày ra dáng vẻ khổ não.

DTV

“Mày đã đoán ra thì tao cũng không giấu giếm mày nữa, đúng là Lưu Tư Viễn dùng tiền mời bọn tao đến dạy dỗ mày một trận, bọn tao đều là người có nguyên tắc, đó là không thể tạm thời đổi ý, cho nên mày cứ ngoan ngoãn đứng đó để bọn tao đánh một trận là chuyện này coi như xong.”

Có thể dễ dàng giải quyết, Cố Kỳ Việt cần gì phải dùng cứng chọi cứng.

Dù sao anh trông cũng giống một tên khó chơi, không dễ đối phó.

Thế nhưng, không đợi Cố Kỳ Việt há miệng trả lời, Thẩm Triều Triều đã lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, trong mắt tràn đầy lo lắng bất an, sau đó dồn dập nói: “Đừng tin, bọn họ đã từng ngồi ở ngoài cửa nhà họ Cố chờ tôi ra ngoài để bắt cóc.”

Vừa nghe xong lời này, đôi mắt Cố Kỳ Việt trầm xuống, anh không ngờ đối phương còn từng đến nhà họ Cố.

Mà mấy người lão Hùng đứng đối diện hai người cách đó không xa đương nhiên cũng nghe được câu nói của Thẩm Triều Triều, lão Hùng tiếc nuối thở dài một hơi, còn tưởng rằng có thể thoải mái giải quyết mục tiêu!

Vậy là không được rồi.

Nhưng...
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 93: Chương 93



Lão Hùng huýt sáo một tiếng về phía Thẩm Triều, mặc dù có thân hình cao lớn của Cố Kỳ Việt che chắn, có hơi khó nhìn nhưng hắn ta vẫn có hứng thú khen ngợi: “Chắc cô là người hắt nước sôi ra ngoài cửa viện nhỉ, làm đầu Tiếu Tử phỏng đến nỗi da tróc thịt bong, thật đúng là tàn nhẫn!”

Người làm nghề này của bọn họ khinh thường phụ nữ yếu đuối nhưng trái lại rất thích những quả ớt nhỏ mạnh mẽ, tiếc là Thẩm Triều Triều đã chuẩn bị trở thành hàng hóa, bọn họ cũng sẽ không để phụ nữ bị lừa bán bên cạnh mình.

Ngoài việc dễ bị lộ ra thì ban đêm ngủ cũng không dám nhắm mắt.

Sẽ không biết khi nào thì bị đ.â.m một nhát.

Thấy lão Hùng nói chuyện với Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt nắm chặt nắm tay, gân xanh cả người anh căng cứng, biết chuyện hôm nay không dễ giải quyết nên cũng không nói nhảm với những người này nữa.

Dưới chân anh dùng sức, trực tiếp vọt thẳng tới.

Lão Hùng không phải mục tiêu đầu tiên, mà là Hầu Tử vừa mới nói nhảm.

Cố Kỳ Việt nắm chặt nắm đấm, nhanh chóng vung ra không chút lưu tình, nện thẳng vào huyệt thái dương khiến gã hôn mê bất tỉnh, ngã uỳnh xuống đất.

Giải quyết được một, còn lại năm.

Anh đột nhiên công kích khiến lão Hùng bất ngờ không kịp phòng, hắn ta lắp bắp kinh hãi, biết Cố Kỳ Việt có thể đánh lại nhưng không ngờ thằng nhóc này lại hung ác đến thế, hắn ta bèn nhanh chóng phất tay ra hiệu cho những người khác cùng nhau ra tay.

Chẳng qua không đợi mấy người bọn họ hình thành vòng vây, Cố Kỳ Việt đã chọn trúng mục tiêu kế tiếp.

Cả người anh mạnh mẽ như sói trong rừng rậm.

Cố Kỳ Việt từng có kinh nghiệm ở quân khu nên dũng mãnh vô cùng, căn bản không sợ đối phương người đông thế mạnh.

Mà sau khi đám người lão Hùng nhìn thấy Cố Kỳ Việt ra tay thì lập tức ý thức được mình đã đánh giá thấp anh, sau đó bọn họ không nương tay nữa, nhanh chóng lấy con d.a.o sắc bén từ trong túi ra, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên bên dưới ánh mặt trời.

Trình độ có cao hơn nữa cũng sợ d.a.o phay.

Bọn họ không tin thằng nhóc này còn có thể tay không đoạt d.a.o sắc!

Nhưng Cố Kỳ Việt đã sớm đoán được bọn họ sẽ không thành thật, nên khi đám người Lão Hùng móc d.a.o ra, anh đã nhanh chóng tháo thắt lưng xuống rồi tùy ý quấn quanh hai tay một chút.

Lúc này khi Cố Kỳ Việt làm ra động tác như vậy, mái tóc rối tung dường như lóe lên dưới ánh mặt trời, ánh mắt anh lạnh lùng.

Con d.a.o nhỏ vung về phía anh, anh lập tức dùng dây lưng thành công ngăn lại!

Đúng lúc này chân trái Cố Kỳ Việt dùng sức đá ra đánh thẳng vào đầu gối đối phương.

Đau đớn dữ dội khiến người nọ lập tức k** r*n một tiếng, con d.a.o trên tay lúc này đã mắc vào thắt lưng, vào lúc này người nọ theo bản năng buông tay ra thì lập tức ôm đầu gối đau đớn cứ như đã vỡ xương, lăn lộn trên mặt đất.

DTV

Cố Kỳ Việt lại không đồng tình với việc đó, anh nhắm chuẩn thời cơ đá một cước vào huyệt thái dương của đối phương... Mặc dù anh cũng có thể lựa chọn công kích vào cổ chứ không phải vào một vị trí có tỷ lệ tử vong cao như huyệt thái dương.

Nhưng Cố Kỳ Việt không phải là thánh phụ, đối phương đến không có ý tốt.

So với nghĩ ngợi những thứ này, anh muốn khiến đối phương mất đi năng lực hành động trong thời gian cực ngắn, không để lại hậu hoạn.

Bên cạnh còn có Thẩm Triều Triều!

Cho dù Cố Kỳ Việt đánh nhau hung ác nhưng lực chú ý của anh vẫn luôn phân ra hai phần, nhìn chằm chằm vào tình huống bên Thẩm Triều Triều, một khi cô gặp nguy hiểm thì có thể lập tức ra tay ngăn cản.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 94: Chương 94



Mà Thẩm Triều Triều lại nhanh chóng lui về phía sau ngay khi Cố Kỳ Việt ra tay, chỉ là trong hẻm nhỏ không có không gian để cô tránh né, mà xoay người chạy trốn chỉ khiến cô bị bắt ngay lập tức, bởi vậy Thẩm Triều Triều chỉ có thể đứng dựa lưng vào tường.

Cô chọn nơi này là có lý do.

Cô nhìn chằm chằm nửa khối gạch đỏ trông cứng rắn dưới chân, lặng lẽ đưa tay nhặt lên rồi giấu ở phía sau.

Bình thường cô nhìn thấy người xa lạ thì sẽ khủng hoảng bất an, nhưng hôm nay lại giữ vững bình tĩnh một cách thần kỳ, Thẩm Triều Triều nhìn Cố Kỳ Việt càng đánh càng hăng, cho dù đối phương lấy vũ khí ra cũng không rơi vào thế hạ phong.

Nếu cứ tiếp tục, mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng tốt, nhưng mà...

DTV

Cũng không phải tất cả mọi người đều vây công Cố Kỳ Việt, có người lặng lẽ thoát khỏi đội ngũ, nét mặt không tốt đi về phía Thẩm Triều, băng vải màu trắng treo cánh tay bị đánh gãy khiến hắn ta không dám đối mặt với nắm đ.ấ.m của Cố Kỳ Việt, từ đó nghĩ ra biện pháp khác.

Bắt Thẩm Triều Triều để uy h.i.ế.p Cố Kỳ Việt!

Trong số thông tin mà bọn họ nghe được, Thẩm Triều Triều là vợ của Cố Kỳ Việt, thằng nhóc này chắc chắn sẽ không thấy c.h.ế.t mà không cứu.

Nghĩ tới đây, người đàn ông âm u cười một tiếng, hắn ta không tận mắt nhìn thấy Thẩm Triều Triều dùng muôi nước sôi làm Tiếu Tử da tróc thịt bong, cho dù nghe xong thì cũng không để trong lòng.

Bởi vì một người phụ như Thẩm Triều Triều chẳng lẽ còn có thể lên trời?

Đầu Dẹp bị thương nhưng tốc độ tay chân không chậm, vốn còn nghĩ Thẩm Triều Triều nhìn thấy hắn ta đến sẽ chạy, kết quả cô lại ngơ ngác đứng bất động khiến Đầu Dẹp cười nhạo trong lòng.

Đàn bà vốn dĩ nhát gan!

Nhưng như vậy cũng tốt, thuận tiện khống chế.

“Người đàn ông của cô đánh nhau thật lợi hại, mau bảo cậu ta dừng lại đi, nếu không tôi sẽ lột đồ của cô.”

Biết phụ nữ sợ nhất là gì nên Đầu Dẹp không có ý tốt nói.

Mà sau khi Thẩm Triều Triều nghe nói như thế, thân thể của cô không khỏi run rẩy, dáng vẻ sợ hãi khiến Đầu Dẹp càng thêm đắc ý, ngay sau đó cũng không lề mề nữa, trực tiếp đưa tay chộp về phía Thẩm Triều Triều.

Chẳng qua đúng lúc này Thẩm Triều Triều lại mở miệng: “Đợi chút đã, tôi... sợ... Anh có thể nhẹ chút không?”

Giọng nói thanh thúy xen lẫn chút ngọt ngào khiến Đầu Dẹp sửng sốt, hắn ta đột nhiên nhớ ra Lưu Tư Viễn nói người phụ nữ này cực kỳ xinh đẹp, lúc này thấy khăn quàng cổ che mặt của cô thật sự rất dư thừa.

Giọng đã dễ nghe như vậy thì nhan sắc thế nào?

Lão Hùng bên kia còn có thể ngăn cản trong chốc lát nên Đầu Dẹp không quá sốt ruột, những người khác không biết, nhưng hắn ta biết trước kia lão Hùng từng ở trong chùa vài năm, lúc ấy còn là một võ tăng trong chùa.

Không chỉ Cố Kỳ Việt có thể đánh, lão Hùng còn có trình độ cao hơn.

Bởi vậy, Đầu Dẹp lập tức giơ tay kéo khăn quàng cổ trên mặt Thẩm Triều Triều xuống, muốn nhìn thấy gương mặt thật của cô một lần, khăn quàng cổ mềm mại bị kéo xuống một cách bạo lực, cuối cùng Thẩm Triều Triều cũng không thể che mặt của mình lại được nữa.

Một giây sau, sau khi nhìn thấy mặt Thẩm Triều Triều, Đầu Dẹp ngẩn người tại chỗ.

Hắn ta không dám tin mở to hai mắt, Lưu Tư Viễn thật sự không hề nói dối!

Người phụ nữ này thật sự quá xinh đẹp!!!

Mà khi Thẩm Triều Triều rụt rè ngước mắt lên nhìn, khóe mắt ửng hồng đáng thương lại khiến người ta mềm lòng, chỉ là... Một giây sau, ngay khi Đầu Dẹp còn đang ngây ngốc trước nhan sắc của cô, Thẩm Triều Triều trực tiếp giơ gạch vỡ trong tay mình lên.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 95: Chương 95



“Bốp” một cái, nện vào đầu hắn ta, khiến đầu người đàn ông chảy máu.

Lúc trước Thẩm Triều Triều luyện tập nấu ăn cần dời nồi lắc muôi nên thật ra sức lực cũng không nhỏ, chẳng qua là vì bề ngoài của cô rất dễ khiến người khác hiểu lầm, bởi vậy có thể tưởng tượng được tình trạng của Đầu Dẹp lúc này, hắn ta trực tiếp trợn ngược hai mắt rồi hôn mê bất tỉnh.

Cũng đúng lúc này, viên gạch trong tay Thẩm Triều Triều bị cô đập vỡ nát.

Mảnh vụn rơi bên chân nhưng Thẩm Triều Triều lại bất chấp những thứ này, sau khi giải quyết xong Đầu Dẹp, cô vội vàng quay đầu nhìn về phía Cố Kỳ Việt, lo lắng anh sẽ phân tâm bởi vì cô.

DTV

Kết quả thật đúng như Thẩm Triều Triều đã đoán.

Khi Cố Kỳ Việt phát hiện Đầu Dẹp có ý đồ bất chính đi về phía Thẩm Triều Triều, rốt cuộc anh cũng không duy trì được bình tĩnh nữa, không tiếp tục thừa thắng xông lên mà là nhấc chân chạy về phía Thẩm Triều Triều.

Nhưng đúng lúc này lão Hùng lại ngăn lại anh, vung một đôi nắm đ.ấ.m thép đến, dù Cố Kỳ Việt khó khăn lắm mới đỡ được nhưng cũng khiến xương tay trái anh phát ra tiếng vang rất nhỏ, đau đớn không làm Cố Kỳ Việt phân tâm, ngược lại còn k*ch th*ch sự tàn nhẫn của anh, anh biết hiện tại mình phải giải quyết lão Hùng.

Vì thế anh tóm lấy tay của lão Hùng không buông, xông thẳng lên.

Ngoại trừ tay, sức chân của Cố Kỳ Việt cũng không nhỏ, anh lấy cánh tay của lão Hùng làm điểm tựa, sau đó lưu loát nhảy lên, dùng hai chân kẹp lấy cổ lão Hùng, lấy sức mạnh của bản thân làm trọng lực đè ép, trực tiếp dùng thân thể đè lão Hùng xuống đất.

Động tác vung quyền của Cố Kỳ Việt cũng không chậm, vụt vụt vài cái đã nện lão Hùng hôn mê.

Mà trong lúc anh đọ sức với lão Hùng, những người khác bên cạnh cũng không nhàn rỗi, hai tên đàn ông còn lại nhìn thấy lão Hùng rơi vào thế hạ phong, lập tức cầm d.a.o trong tay đ.â.m về phía Cố Kỳ Việt.

Người bình thường gặp phải chuyện d.a.o đ.â.m chắc chắn sẽ lập tức né tránh, nhưng Cố Kỳ Việt ngay cả trốn cũng không trốn.

Anh chỉ lo vung quyền đập ngất lão Hùng.

Trong số những người này chỉ có lão Hùng là khó đối phó nhất, nhưng hắn ta quá khinh địch.

Cho dù Cố Kỳ Việt biểu hiện thực lực không yếu nhưng lão Hùng cũng chỉ cho rằng khó đối phó chứ không ra tay trước tiên, như đang nhìn một màn biểu diễn lấy lòng người khác.

Kết quả lại bị Cố Kỳ Việt mà mình đánh giá thấp đánh ngược lại.

Cho đến khi xác định lão Hùng không còn năng lực phản kháng nữa, những người khác vung d.a.o cũng tiến đến vào lúc này khiến cánh tay Cố Kỳ Việt bị đ.â.m một nhát, một nhát khác đ.â.m vào n.g.ự.c anh nhưng bị anh kịp thời giơ tay bắt lấy.

Bàn tay tiếp xúc với lưỡi dao, vết thương ngay lập tức chảy máu.

Máu tươi nhanh chóng nhỏ xuống theo kẽ ngón tay.

Cố Kỳ Việt không để cho đối phương có cơ hội rút đao tăng thêm thương thế, anh giơ cánh tay lên trực tiếp đánh vào vị trí cổ tay khiến người ta không cầm được chuôi dao, chỉ có thể bị ép phải buông tay.

Một giây sau Cố Kỳ Việt buông con d.a.o nhuốm m.á.u ra để nó rơi xuống đất.

Mà cả người anh lại đứng dậy, lao lên như báo săn, không hề để ý đến vết thương chảy máu, anh nhấc chân đạp vào đầu gối của hai tên đàn ông, đợi đến khi người nọ kêu đau ngã xuống thì lập tức giơ hai tay lên tóm lấy đầu bọn họ.

Anh ấn đầu chúng nện xuống đất vang lên mấy tiếng “ầm ầm”, trong nháy mắt hai người nọ đã ngất xỉu.

Hết thảy phát sinh cực nhanh, đợi đến khi Cố Kỳ Việt thở hổn hển ngẩng đầu lên, vừa muốn đối phó với tên Đầu Dẹp gãy tay thì kết quả lại phát hiện...
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 96: Chương 96



Tên Đầu Dẹp kia đang trợn trắng mắt nằm trên mặt đất, cái đầu bị đập vỡ còn đang chảy máu.

Cố Kỳ Việt có chút ngơ nhìn lại Thẩm Triều Triều đã bị người ta giật khăn quàng cổ xuống đang đứng bên cạnh Đầu Dẹp, hốc mắt hồng hồng trông cực kỳ đáng thương.

Cứ như người đập Đầu Dẹp đến mức đổ m.á.u không phải là cô.

Nhưng trong tay cô vẫn còn cầm “hung khí”, là một viên gạch vỡ...

Trong lúc Cố Kỳ Việt sững sờ, Thẩm Triều Triều thấy cánh tay bị thương của anh còn đang chảy máu, thế là cô trực tiếp ném gạch vụn trong tay xuống, sau đó hoảng hốt vội vàng chạy tới.

Cô không mang theo bột thuốc bên người, không thể cầm máu, chỉ có thể trơ mắt nhìn m.á.u trên tay anh chảy không ngừng.

Cảm giác bất lực này khiến Thẩm Triều Triều khổ sở, cô dùng sức cắn môi, cầm lấy cánh tay Cố Kỳ Việt rồi bắt đầu run rẩy không khống chế được.

Cô không còn bình tĩnh như lúc nãy nữa.

Lúc Thẩm Triều Triều chạm vào cánh tay anh, Cố Kỳ Việt sửng sốt, lập tức lấy lại tinh thần.

Khác với Thẩm Triều Triều sốt ruột, anh vẫn còn có thể mở miệng cười: “Đừng lo lắng, tôi da dày thịt béo, không có gì đáng ngại.”

Nói xong, Cố Kỳ Việt nhặt đai lưng bị rơi xuống ở bên cạnh lên, lập tức quấn trên cánh tay, ngăn cản m.á.u tiếp tục chảy, về phần bàn tay thì không có biện pháp.

Vào lúc này Thẩm Triều Triều lại lấy khăn tay sạch sẽ ra quấn vào trong lòng bàn tay anh, nhìn m.á.u tươi nhanh chóng nhuộm đỏ khăn tay màu trắng, cô lo lắng mím môi, sốt ruột nói: “Bây giờ phải đến bệnh viện!”

“Chờ một chút, phải đưa những người này đến cục cảnh sát trước, nhỡ đâu chạy mất thì mất nhát d.a.o này bị lãng phí rồi.”

Cố Kỳ Việt cũng không phải người lương thiện.

Những người này khiến anh chịu thiệt thòi lớn như vậy thì làm sao anh có thể bỏ qua, chúng phải nhận sự trừng phạt vốn có mới được. Anh nói xong bèn lập tức nâng bàn tay bị cắt lên, muốn tiến tới c** q**n áo của bọn họ ra để trói lại.

Chỉ là không đợi Cố Kỳ Việt bắt đầu hành động thì đã bị Thẩm Triều Triều ngăn lại.

Như thể sợ Cố Kỳ Việt không nghe lời, lần này Thẩm Triều Triều trực tiếp ôm eo anh, dùng cái ôm này hạn chế hành động của anh, cách thức khiến người ta bất ngờ nhưng lại vô cùng hữu dụng, Cố Kỳ Việt lập tức cứng ngắc đứng bất động tại chỗ.

Dù cho chảy không ít m.á.u nhưng anh vẫn đỏ mặt.

Người phụ nữ Thẩm Triều Triều này động một chút là ôm, chẳng lẽ cô không thấy xấu hổ sao?

Thẩm Triều Triều tuyệt đối không hề cảm thấy xấu hổ, thấy mình ngăn cản có hiệu quả thì cô lập tức mở miệng: “Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không tỉnh lại được đâu, chúng ta có thể tìm người xin giúp đỡ ở gần đây, cho dù không đến bệnh viện thì cũng phải nhanh chóng xử lý một chút.”

“Chỉ cần cô buông tôi ra thì sao cũng được!”

Cố Kỳ Việt bất đắc dĩ thỏa hiệp, tuy anh cảm thấy chút vết thương nhỏ này không ảnh hưởng đến hành động của mình, nhưng nếu Thẩm Triều Triều vẫn ôm anh, vậy thì chưa chắc.

Dù sao anh cũng là một người đàn ông bình thường.

Chẳng qua từ lúc mới bắt đầu, Thẩm Triều Triều đã nói chuyện vô cùng lưu loát, không hề nói lắp chút nào!

DTV

Cố Kỳ Việt lấy làm lạ trong lòng nhưng cũng không nói ra, lo rằng mình làm vậy sẽ khiến Thẩm Triều Triều quay lại như trước, anh đành ngoan ngoãn nghe lời đi theo Thẩm Triều Triều gõ cửa các hộ gia đình xung quanh.

Động tĩnh đánh nhau vừa rồi lớn như vậy, cho dù ngủ say như heo thì cũng sẽ bị ầm ĩ đến nỗi tỉnh dậy.

Về phần tại sao không mở cửa? Tất nhiên là vì sợ rồi.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 97: Chương 97



Đều là người bình thường, trong nhà còn có gia đình, cho dù có tinh thần tương thân tương ái thì cũng sẽ không đem mạng của mình ra đánh cược.

Hiện tại đã đánh xong, hẳn là sẽ có vài người đi ra xem xét tình huống. Nghĩ vậy, Cố Kỳ Việt nhặt khăn quàng cổ của Thẩm Triều Triều lên, cố gắng tránh m.á.u trên vết thương, lúc cô đưa tay gõ cửa thì đứng bên cạnh quấn lại giúp cô.

Khác với Thẩm Triều Triều hoàn toàn che mặt, Cố Kỳ Việt để mắt cô lộ ra.

Nhìn như vậy, mặc dù cảm thấy mùa hè đeo khăn quàng cổ rất kỳ quái nhưng cũng sẽ không giống như nhìn khỉ trong sở thú, không ngừng nhìn chằm chằm Thẩm Triều Triều hoàn toàn không lộ mặt.

Chỉ là, gõ cửa nhà thứ nhất mà vẫn đóng cửa không ra, chỉ có thể đến những nhà khác thử vận may.

Cũng may vận may của hai người không quá kém, rất nhanh đã có người ra mở cửa, sau khi Cố Kỳ Việt kể lại đơn giản một chút chuyện đã xảy ra, người trong nhà này lập tức phái người đến cục cảnh sát báo án.

Đồng thời còn nhiệt tình cầm dây thừng trói mấy người đang hôn mê kia lại cho bọn họ không thể chạy trốn.

Mà sau khi Thẩm Triều Triều nhìn tay Cố Kỳ Việt được bôi thuốc bột thì không còn chảy m.á.u nữa, cô mới thở ra một hơi, mãi đến lúc này mới cảm nhận được hai chân mình như nhũn ra, run rẩy không ngừng, cảm giác nghĩ mà sợ dâng trào như thủy triều.

Cuối cùng cô cũng không đứng vững được nữa, thân thể ngã quỵ về phía sau.

Cố Kỳ Việt ở bên cạnh vội vàng giơ tay, kịp thời đỡ lấy lưng Thẩm Triều Triều, một lần nữa kéo cô trở về, chỉ là cô mất sức nên không thể tự mình đứng thẳng, Cố Kỳ Việt chỉ có thể để cô dựa vào n.g.ự.c mình.

Anh còn tưởng rằng lá gan của Thẩm Triều Triều lớn dữ lắm!

Bây giờ cô mới biết sợ.

Cố Kỳ Việt nhướn mày cười cười, vừa định trêu chọc cô một chút, kết quả lại nhận thấy vải vóc trước n.g.ự.c mình ướt nhẹp khiến anh sửng sốt, sau đó anh nâng bàn tay bọc từng lớp băng vải lên, dùng đầu ngón tay nâng gương mặt của Thẩm Triều Triều.

Chỉ thấy cô khóc trong im lặng, nước mắt chảy không ngừng.

Cô không gào khóc giống như những người khác, mà là cẩn thận khóc sụt sùi, trông cực kỳ đáng thương khiến Cố Kỳ Việt thở dài một hơi, giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cô.

Anh không nói gì cả, vì Thẩm Triều Triều bị dọa sợ rồi.

Càng an ủi thì cô sẽ càng tủi thân.

Chỉ cần chờ cô bình tĩnh lại là được.

Tuy ngoài miệng Cố Kỳ Việt không nói gì nhưng động tác vẫn mang lại đủ cảm giác an toàn, dọc theo đường đi dẫn Thẩm Triều Triều đến đồn cảnh sát, anh đều nắm tay cô.

May mắn sự chú ý của người đi ngang qua không ở bên này mà đều nhìn chằm chằm vào đám lão Hùng bị ném trên xe đẩy, tò mò không biết mấy người bị trói gô này đã làm chuyện gì?

Vốn là bên phía đồn công an phái cảnh sát tới điều tra, kết quả không biết bị chuyện gì ngăn cản, sau khi biết người trong cuộc là Cố Kỳ Việt, cảnh sát Chu trực tiếp quyết định bảo anh tự mình dẫn người tới.

Cố Kỳ Việt không biết nói gì, chỉ muốn trợn trắng mắt.

Cho dù hai người bọn họ rất quen thuộc nhưng cũng không nên như vậy chứ, anh là nhân viên ngoài biên chế đồn công an hay gì?

DTV

Chẳng qua cuối cùng Cố Kỳ Việt vẫn tự mình đi một chuyến, trải qua chuyện bị ngăn cản và tấn công, anh cũng không dám để Thẩm Triều Triều về nhà một mình nên chỉ có thể đi đâu thì dẫn theo Thẩm Triều Triều đi đó.

Cuối cùng cũng nhìn thấy cổng lớn của đồn công an, mấy người bọn họ đã bị đám người xem náo nhiệt vây quanh, ngay cả di chuyển cũng thành vấn đề, Cố Kỳ Việt chỉ có thể giương cổ họng hét to vào bên trong một câu: “Lão Chu mau ra đây, tôi mang thành tích đến cho chú rồi này! Mấy thằng nhóc này...”

“Chính là tên này đã cướp đi con gái của tôi, trả lại cho tôi trả lại con gái cho tôi!!!”
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 98: Chương 98



Cố Kỳ Việt còn chưa nói xong thì trong đám người vây quanh đột nhiên vang lên tiếng gào sắc nhọn, sau đó có một người phụ nữ trung niên mang theo vẻ lo lắng và oán hận nhanh chóng chạy ra, đưa tay giữ chặt cái tay bị gãy của Đầu Dẹp không ngừng lắc.

Lúc này Đầu Dẹp vẫn đang hôn mê, mà sau khi bà ấy thấy mình kéo hắn ta như thế nào cũng không có phản ứng, thế là cảm xúc lo lắng của người phụ nữ trung niên trong nháy mắt bộc phát, mất đi con gái khiến biểu cảm trên mặt bà ấy gần như trở nên dữ tợn, trực tiếp giơ tay kéo tóc Đầu Dẹp.

Động tác kéo tóc không chút lưu tình khiến da đầu lộ cả ra, rõ ràng móng tay bà ấy được cắt rất ngắn nhưng lại có thể cào đến chảy máu.

Mà khi da đầu trở nên be bét m.á.u thịt, cơn đau đớn quá mức đã đánh thức kẻ đang hôn mê, ý thức của Đầu Dẹp nhanh chóng tỉnh táo lại, hắn ta hít vào một hơi lạnh “shhh”, nâng bàn tay suy yếu vô lực lên xô đẩy người đang đứng trước mắt ra.

Mắt còn chưa mở mà hắn ta đã hung tợn chửi rủa: “Con mẹ nó, ông đây tỉnh lại rồi sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà mày, mả mẹ nó mày...”

Không đợi Đầu Dẹp mắng chửi xong, người phụ nữ trung niên nhìn thấy hắn ta đã tỉnh lại, ánh mắt lâm vào hỗn loạn một lần nữa trở về tỉnh táo.

Vì phòng ngừa Đầu Dẹp lại ngất đi, bà ấy trực tiếp giơ tay hung hăng tát mấy cái bên miệng trên mặt hắn ta, sau đó xách cổ áo Đầu Dẹp lên, vội vàng hỏi: “Con gái của tao đâu, mày mang con gái của tao đi đâu rồi? Con bé chỉ mới mười ba tuổi, tên súc sinh này, nói! Nói mau!”

“Mẹ kiếp...”

Sau khi Đầu Dẹp bị tát mấy cái vào miệng, hắn ta lập tức tức giận mở mắt, sau đó...

Miệng còn chưa nói xong câu lại nuốt trở về trong bụng một lần nữa, hắn ta cẩn thận nhìn xung quanh, chỉ thấy xung quanh là hết vòng người này đến vòng người khác chật ních, lúc này trong lòng tất cả mọi người đều tràn ngập căm phẫn và phẫn nộ, có người đã tức giận đến mức bắt đầu xắn tay áo.

Vốn dĩ người vây quanh xem náo nhiệt còn tưởng là ẩu đả đánh nhau, kết quả không ngờ vậy mà lại tìm được một đám buôn người!

Bọn buôn người đều đáng chết!

DTV

Tình huống quần chúng phẫn nộ khiến Đầu Dẹp co rúm rụt lại, da đầu đau nhói, lúc này sức lực hắn ta cũng khôi phục được hai phần, nhanh chóng đẩy bà lão đang nắm cổ áo hắn ta ra, lập tức lên tiếng giải thích: “Chờ một chút, tôi không biết bà ta, cũng chưa từng gặp qua con gái bà ta, tôi bị người ta dùng gạch đập ngất xỉu, cũng là người bị hại!”

Nói xong, Đầu Dẹp bắt đầu tìm kiếm ả độc phụ rắn rết Thẩm Triều Triều xung quanh, nhưng không đợi hắn ta tìm được người thì đã bị giày thối đập trúng đầu.

Mùi chân thối nồng nặc khiến Đầu Dẹp nôn khan vài cái, ngay sau đó, mấy người xông lên thượng cẳng chân hạ cẳng tay về phía hắn ta.

Từng quyền nện xuống thịt còn đau hơn cái cào của người phụ nữ, khiến Đầu Dẹp cảm thấy xương cốt của mình đều muốn gãy ra. Lừa bán phụ nữ cũng không chỉ có một mình hắn ta nhưng tại sao tất cả những người này đều chỉ đánh một mình hắn ta chứ?

Lão Hùng mới là tên xấu xa nhất, không chỉ lừa bán, hắn ta còn giết...

“Dừng lại, dừng lại cho tôi, ở trước cổng đồn công an mà làm gì vậy!”

Đúng lúc Đầu Dẹp đưa tay ôm đầu vì bị đánh thì có một tiếng quát đột nhiên vang lên, nhưng ngay sau đó nghe thấy ba chữ “đồn công an”, Đầu Dẹp mới sửng sốt, trong lòng hoảng sợ, nghĩ rằng chuyện không ổn.

Hiện giờ bọn họ đang ở trước cổng đồn công an!!!
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 99: Chương 99



Sau khi hắn ta bị Thẩm Triều Triều đánh ngất, lão Hùng đã bại dưới tay thằng nhóc Cố Kỳ Việt kia à? Không đời nào!

Đầu Dẹp hoàn toàn không tin, nhưng sự thật đã bày ra trước mặt, lão Hùng mạnh mẽ hung hãn ở trong mắt hắn ta bây giờ đang nằm bên cạnh giống như đã chết, tới giờ vẫn chưa tỉnh lại.

Đầu Dẹp giờ mới biết bọn chúng không thể thoát được.

Bởi vậy khi cảnh sát chen vào trong đám đông, hắn ta cũng bất chấp miệng vết thương đau đớn mà lảo đảo chui qua người bên cạnh, muốn chạy ra ngoài.

“Bọn buôn người muốn chạy trốn, mọi người mau bắt hắn ta lại!”

Nhưng theo dân chúng nhiệt tình vung tay hô to, Đầu Dẹp nửa bước khó đi như lâm vào vũng bùn, cảnh sát cũng không có đất dụng võ, sau một phút, Đầu Dẹp trực tiếp bị mọi người c** q**n áo làm dây thừng trói gô, áp giải đến trước mặt cảnh sát.

Trong quá trình áp giải, anh một quyền, tôi một cước, len lén đánh cho đã.

Vì thế chỉ trong một khoảng cách ngắn ngủi, lúc nhìn thấy lại Đầu Dẹp thì hắn ta đã bị đánh cho không ra dáng người, ngay cả răng cũng bị đánh rụng mấy cái, mặt mũi bầm dập trông vô cùng thê thảm.

Thấy vậy, cảnh sát yên lặng dời tầm mắt, chỉ cho rằng quần chúng quá mức kích động, nhưng động tác trên tay lại nhanh chóng bắt được Đầu Dẹp, sau đó cao giọng hô về phía mọi người vây xem: “Vất vả cho mọi người rồi, chúng tôi sẽ không để người tốt chịu thiệt, nhưng cũng sẽ không buông tha người xấu, xin mọi người kiên nhẫn chờ đợi kết quả điều tra!”

Trong mấy cảnh sát, cảnh sát Chu liếc mắt một cái đã thấy được Cố Kỳ Việt, sau khi anh và Thẩm Triều Triều bị đám người đẩy ra thì cũng không định chen vào lại nữa, dù sao mấy người lão Hùng đều đang ở ngay dưới mí mắt, không thể chạy thoát.

Cố Kỳ Việt biết Thẩm Triều Triều đặc biệt sợ đám đông, tuy trông anh lơ đễnh nhưng thân thể cũng thành thật chắn ở phía trước cô, tránh để cô tiếp xúc cùng người khác.

Anh còn không quên nói: “Đeo khăn quàng cổ xong rồi, có tôi che giúp cô, nhiều người không nhìn thấy cô đâu.”

Quả thật như thế, dưới sự che chắn của thân hình cao lớn của Cố Kỳ Việt, Thẩm Triều Triều như cây nấm nhỏ trong bóng tối, không dễ thấy chút nào, bởi vậy dù cho quần chúng xung quanh có rất nhiều người, cô cũng không hoảng sợ và run rẩy như trước hoặc không thể hô hấp.

Thẩm Triều Triều lặng lẽ đưa tay nắm lấy góc áo Cố Kỳ Việt, ngước mắt nhìn tấm lưng rộng lớn, trên áo sơ mi màu lam lưu lại vết m.á.u là bằng chứng anh phấn đấu quên mình để cứu cô.

Bởi vậy đã mang đến cho cô cảm giác an toàn, nhanh chóng xua tan cảm xúc tiêu cực.

Thẩm Triều Triều nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cúi đầu, tựa trán vào lưng Cố Kỳ Việt, im lặng khôi phục thể lực để chân mình không còn nhũn ra nữa.

Những gì đã trải qua hôm nay thật kỳ diệu.

Đó là sự phát triển mà cô chưa bao giờ nghĩ tới.

Dù sao đây đã là cái đầu thứ hai bị cô đập vỡ rồi!

Mặc dù trước đó cô đã từng nghĩ tới... Trong lúc nguy cấp, tiềm lực của con người là vô hạn, nhưng có thể phát huy vượt xa người thường cũng khiến người ta vô cùng bất ngờ và có Cố Kỳ Việt ở phía trước hấp dẫn sự chú ý mới giúp cô có thể đánh lén thành công.

DTV

Khi Thẩm Triều Triều yên lặng kiểm kê lại những gì đã trải qua hôm nay, cô không chút khách sáo nào mà biểu đạt cảm giác thân cận khiến thân thể Cố Kỳ Việt cứng ngắc, đôi mắt hoa đào hiện lên vài phần xấu hổ, sao Thẩm Triều Triều bây giờ lại như vậy chứ!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back