Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1312


Đồng thời ý niệm hắn vừa động, hai mắt nhắm chặt mở ra, huyết dịch ở khóe mắt cũng rút vào bên trong mắt, một đôi mắt mới xuất hiện trong mắt hắn.

Mạc Phàm mở to mắt, đồng thời lông mi dài của Tiểu Vũ cũng hơi cử động, cũng mở to mắt.

Nhìn thấy gương mặt Mạc Phàm, tươi cười vui mừng và nước mắt xuất hiện trên mặt cô.

- Anh, em có thể thấy được, em thật sự có thể thấy được rồi.

- Anh nói rồi, anh có thể chữa khỏi mắt cho em mà.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

- Anh, sao mắt anh lại như vậy, giống như không còn sáng như trước.

Tiểu Vũ nhìn mắt Mạc Phàm, nói.

Đôi mắt lúc trước của Mạc Phàm, cô từng nhìn nhiều lần rồi.

Cho dù là lúc không có tu vi võ đạo, cô cũng thường nhìn mắt Mạc Phàm.

Trong mắt Mạc Phàm có trong suốt mà người thường không có, sau khi trở thành cao thủ, càng khiến người ta nhìn mà không thể bỏ qua.

Nhưng đôi mắt Mạc Phàm hiện giờ không chỉ ít đi vài phần trong suốt, còn không sáng rọi như lúc trước.

Mạc Phàm khẽ cau mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra.

Hắn cho Tiểu Vũ đôi mắt, vốn chỉ có thể huyễn hóa ra đôi mắt khác.

Nhưng hắn có được Tạo Hóa Bất Diệt Ấn, bất luận một phần nào trên cơ thể bị chém rụng, đều có thể khôi phục một cách nhanh chóng, nhưng muốn khôi phục thành uy năng trước đây, cần thời gian nhất định mới được.

Cho nên đôi mắt của hắn hiện giờ chỉ như mắt người bình thường, muốn giống như trước đây phải đợi một khoảng thời gian.

Tuy gần đây không thể dùng mắt thi triển uy năng gì, hắn cũng thấy hài lòng, chỉ cần chữa khỏi cho Tiểu Vũ, đừng nói là đôi mắt, bảo hắn cho Tiểu Vũ cái gì hắn cũng cho.

Chỉ là không ngờ nha đầu này liếc mắt một cái liền nhận ra.

- Bị thương ở Ai Cập, một thời gian nữa sẽ tốt hơn.

- Thật sao, đây là mấy ạ?

Tiểu Vũ vươn hai ngón tay ra, quơ trước mặt Mạc Phàm, nghịch ngợm hỏi.

Mạc Phàm cười bất đắc dĩ, véo má Tiểu Vũ.

- Nha đầu ngốc, đứng dậy đi, để cha mẹ xem mắt mới của em.

Mạc Phàm ôm Tiểu Vũ, cười nói.

Tiểu Vũ nhào vào trong lòng Mạc Phàm, được Mạc Phàm ôm ra ngoài.

- Cha, mẹ, Chu tỷ tỷ, mắt của con khỏi rồi, thật sự nhìn thấy rồi.

Đám cha mẹ Mạc Phàm vốn lo lắng đôi mắt của Tiểu Vũ, thấy Mạc Phàm bế Tiểu Vũ ra, vội vàng đi tới.

Một đám người thấy mắt Tiểu Vũ đã khỏi, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng.

Tiểu Vũ mới 12 tuổi, bị người ta đoạt mắt đi, vẫn luôn là cái gai trong tim bọn họ.

Lần này hay rồi, cái gai đã không còn nữa.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nhạt.

- Cha mẹ, lát nữa chúng ta ăn cơm tối xong, thì chuyển tới Đông Hải ở đi?

Trang viên Giang Nam đã bị hủy, tạm thời không có biện pháp ở đó, nhưng Vân Trung Thự ở Đông Hải vẫn còn đó, chút linh khí đó không tính là gì đối với hắn, nhưng cũng coi như là nồng đậm, có lợi với cơ thể bọn họ.

- Đông Hải sao?

Trên mặt đám cha mẹ Mạc Phàm lộ vẻ khó xử.

- Làm sao vậy, người chiếm biệt thự Mạc gia ở Đông Hải rất lợi hại sao?

Mạc Phàm nhíu mày hỏi.

Đám cha mẹ Mạc Phàm khẽ thở dài, không nói gì thêm.

- Cô nói cho tôi biết.

Mạc Phàm nhìn về phía Lam Điệp đứng bên cạnh.

- Người chiếm biệt thự Mạc gia cậu không tính là lợi hại, nhưng được hai người kia ra lệnh, người Mạc gia không thể rời khỏi Vĩnh Thành, bất luận kẻ nào cũng không thể giúp đỡ Mạc gia.

Lam Điệp do dự một lát, nói.

- Người Tần gia muốn mang người Mạc gia rời đi, bây giờ đều ở trong ngục giam, chuyện ông chủ Lỗ và Đường Long cậu cũng biết rồi đó, hai người đều mất đi thế lực, Đường Long thành phế nhân, ông chủ Lỗ ở Lỗ Châu cũng không được tốt lắm, bị chèn ép khắp nơi, Âu Dương Nhược Tuyết muốn cứu người nhà cậu, bây giờ cũng bị nhốt trong thủy lao của hội ngũ lão, không có mệnh lệnh của ngũ lão, không thể thả ra, Tần Vô Nhai và Ân Tố Tố muốn cứu người nhà của cậu, một người bị phế tu vi, một người thành tù nhân của người kia, còn có Ngao Thiên Long Vương U Châu và con gái của ông ta muốn tới cứu người, kết quả Ngao Thiên bị lấy đi nội đan, sau đó được để

trong một kênh rạch, Ngao Sương chạy thoát, lại bị Yêu Hoàng tặng trở về, hiện giờ cũng thành tù nhân như Ân Tố Tố, tuy cậu đã trở về, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc về Đông Hải, ít nhất phải nhận được sự đồng ý của một số người mới nói sau.

Lam Điệp giải thích.

- Hả?

Mạc Phàm nhíu mày.

Đám Tần gia, ông chủ Lỗ, Đường Long, Âu Dương Nhược Tuyết, Ngao Thiên hắn còn có thể lý giải, Tần Vô Nhai và Ân Tố Tố thì nằm ngoài dự liệu của hắn.

Tần Vô Nhai và Ân Tố Tố bị hắn phong ấn lâu như vậy, không chen một chân vào đã không tệ rồi, lại ra mặt cứu người, quả thật hai người này còn có dáng vẻ của Tu Tiên Giả chính đạo.

- Cô nói hội ngũ lão sao?

Ánh mắt Mạc Phàm hơi phát lạnh, hỏi.

Tần Vô Nhai và Ân Tố Tố khiến hắn không ngờ tới, hội ngũ lão cũng khiến hắn cảm thấy rất bất ngờ.

Hắn coi như không tệ đối với hội ngũ lão, hội ngũ lão luôn miệng nói sẽ bảo vệ người nhà hắn, hắn vừa chết, hội ngũ lão lại đối phó người nhà hắn với mấy người kia.

- Chuyện này không thể trách hội ngũ lão được, quả thật người kia mạnh hơn con, ngũ lão dùng vũ khí tiên tiến với người kia, nhưng không thể gi ết chết cậu ta, cuối cùng không thể không thỏa hiệp với cậu ta, bọn cha có thể hoạt động tự do ở Vĩnh Thành cũng là một trong những nguyên nhân ngũ lão thỏa hiệp.

Cha Mạc Phàm khuyên.

- Con đã biết, con tự có chừng mực.

Mạc Phàm nhíu mày nói.

Ngũ lão thân là bức tường thứ hai của Hoa Hạ, quả thật phải quan tâm nhiều mặt, nhưng chỉ bảo hộ Mạc gia tới trình độ này, hắn chỉ có thể nói là không tiếp nhận được.

- Nhưng nếu con đã trở về, chúng ta vẫn phải tới Đông Hải, không chỉ Đông Hải, Giang Nam cũng phải tới, thứ bị người ta lấy đi, đều phải lấy lại gấp trăm ngàn lần, Đông Hải là điểm đầu tiên.

Mạc Phàm nói với vẻ nghiêm túc.

Quả thật ba tháng trước thực lực của hắn không bằng Long Ngạo Thiên, nhưng hiện giờ chưa chắc hắn không phải đối thủ của anh ta.

Bất chợt trong mắt hắn chớp lóe tinh quang, nhìn về một phía.

- Ngũ lão, nếu đã tới đây rồi, còn ẩn nấp làm gì, muốn tôi ra tay bắt mấy người ra à?

Mạc Phàm trầm giọng hỏi.

Những lời này vừa vang lên, bóng dáng năm người nhoáng lên một cái, xuất hiện trong tiểu viện Mạc gia.

Không phải người khác, đúng là ngũ lão.

Năm người nhìn thấy Mạc Phàm, trong mắt ngoại trừ khiếp sợ ra, còn có mấy phần áy náy.

Bảy vệ tinh trong vũ trụ bị chém, tất nhiên bọn họ có biết, nếu người khác có thể tra ra được Mạc Phàm, tất nhiên bọn họ cũng có thể.

Nhất là Mạc Phàm ngự kiếm ngang trời mà tới, không có che giấu khí tức, bọn họ càng biết tin Mạc Phàm đại nạn chưa chết trước tiên.

- Các ông tự mình thả người Tần gia, Âu Dương Nhược Tuyết, hủy chuyện chèn ép Lỗ gia, hay là tôi tự mình giết qua đây?

Mạc Phàm nheo mắt lại, liếc mắt nhìn mấy người một cái hỏi.

- Chúng tôi đã bảo người đi làm chuyện này rồi, nhưng mà?

Hiên Viên Vô Kỳ khẽ thở dài một cái, khó xử nói.

Thực lực của Mạc Phàm rất đáng sợ, nhưng hai người kia cũng đáng sợ như vậy.

Nếu so sánh, Mạc Phàm yếu hơn hai người kia một chút, thậm chí còn yếu hơn tôi tớ kia.

Bọn họ làm như vậy sẽ dẫn tới chuyện gì, không phải Mạc Phàm không biết.

- Không có nhưng mà, bây giờ Long Ngạo Thiên ở đâu?

Mạc Phàm không đợi Hiên Viên Vô Kỳ nói xong, liền hỏi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1313


Nếu băn khoăn lớn nhất là Long Ngạo Thiên, vậy thì g iết chết Long Ngạo Thiên trước.

Tu vi của Long Ngạo Thiên mạnh hơn hắn một chút, nhưng nếu hắn muốn chém giết thật, ai sống ai chết còn chưa biết.

Dù sao không phải tu vi cao thì sẽ thắng.

- Cậu có thể đánh bại Long Ngạo Thiên sao?

Trong mắt Hiên Viên Vô Kỳ lóe lên dị sắc, nhìn Mạc Phàm nói.

Hơn ba tháng không gặp Mạc Phàm, quả thực khí tức trên người Mạc Phàm mạnh hơn trước nhiều.

Nhất là cơ thể Mạc Phàm, cho ông ta một loại cảm giác không gì có thể phá nổi.

- Tôi sẽ giết anh ta, hội ngũ lão các ông muốn thử không?

Giọng nói của Mạc Phàm lạnh lẽo, hỏi.Sắc mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ khó coi, không dám nói tiếp lời Mạc Phàm.

Lúc trước Mạc Phàm không phải đối thủ của Long Ngạo Thiên cũng có thể giết bọn họ, chuyện này không cần thử, càng không cần nói bây giờ.

- Long Ngạo Thiên đã rời khỏi Địa Cầu, về Thiên Ngoại Thiên, Bạch tiểu thư và phân thân của cậu, còn cả Long Bác đều bị cậu ta mang đi.

Phương Hạo Thiên xen miệng nói.

- Đi rồi sao?

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh.

Với thực lực và địa vị của Long Ngạo Thiên, đến Địa Cầu là chuyện gần như không thể.

Nếu báo thù cho Long gia xong rồi, quả thật anh ta không cần phải ở lại Địa Cầu nữa.

- Anh, anh nhất định phải cứu đám chị dâu trở về nhé.

Tiểu Vũ kéo áo Mạc Phàm, nói.

- Yên tâm đi, người kia đưa chị dâu tới đâu, anh đều có thể dẫn cô ấy về, sau đó giết người kia.

Mạc Phàm sờ đầu Tiểu Vũ, gật đầu nói.

Kiếp trước hắn vì Lâm Khuynh Thiên mà không thể ở bên Tiểu Tuyết, hiện giờ một Long Ngạo Thiên có thể ngăn cản được hắn sao?

Đừng nói là Long Ngạo Thiên mang Tiểu Tuyết tới Tu Chân giới, cho dù mang tới Thần giới, hắn phá 36 trọng thiên cũng phải mang Tiểu Tuyết về.

Mạc Phàm trấn an Tiểu Vũ, dời mắt nhìn Hiên Viên Vô Kỳ.

- Long Ngạo Thiên đi rồi, hẳn là Long Tuyệt vẫn ở trên Địa Cầu đúng không?

Phương Hạo Thiên không nói Long Tuyệt rời đi, vậy chắc chắn anh ta còn ởđây.

- Quả thật Long Tuyệt vẫn đang ở đây.

- Ở đâu?

Mạc Phàm hỏi.

Long Ngạo Thiên đi rồi là anh ta mạng lớn, Long Tuyệt thì không có vận khí tốt như thế.

Không ít người Mạc gia chết trên tay Long Tuyệt, thu một chút lợi tức từ chỗ Long Tuyệt trước, đợi đến Tu Chân giới lại thu thập Long Ngạo Thiên cũng không muộn.

- Phong Thiên Chi Địa, cậu ta đang có ý định mở Phong Thiên Chi Địa với Chúc Thiên Cực, muốn thông qua lực lượng của Phong Thiên Chi Địa đột phá tới Nguyên Anh kỳ.

Hiên Viên Vô Kỳ nói.

- Phong Thiên Chi Địa sao?

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt.

Hắn vốn định dùng nơi này ngưng tụ Cửu Chuyển Kim Đan, tiến vào Thần Cảnh, Long Tuyệt lại đánh chủ ý với nơi này, nghĩ hay quá nhỉ.

- Tôi cho ông thời gian, tôi cũng cho ông cơ hội lựa chọn, tôi nói với các ông một chút, nhà của chúng tôi vẫn là Mạc gia tôi, bạn của Mạc gia tôi vẫn là bạn của Mạc gia tôi, nếu lấy đồ của Mạc gia tôi, trước khi giết Long Tuyệt, những thứ này còn chưa trả lại tôi sẽ tìm năm người các ông, các ông có thể sử dụng vũ khí tiên tiến đúng không, các ông có thể thử xem, lần này thứ đó có thể làm gì tôi không, không tiễn.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn năm người một cái, hạ lệnh đuổi khách.

Hiên Viên Vô Kỳ nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ khó xử, cuối cùng vẫn mở miệng.

- Mạc tiên sinh, những lời cậu nói tôi đều có thể đồng ý, nhưng chuyện này có đường sống thỏa hiệp không?

Thực lực của Mạc Phàm siêu quần, Long Ngạo Thiên càng đáng sợ.

Nếu chuyện này dừng ở đây thì tốt quá.

- Ông cảm thấy được không?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng, không đáp hỏi ngược lại.

Long Ngạo Thiên và Long Tuyệt hủy Mạc gia thành như vậy, bảo hắn thỏa hiệp, đùa gì thế?

Xem ra hắn biến mất ba tháng, thế nhân đã quên uy danh của Mạc Phàm hắn rồi.

- Tôi đã biết, cáo từ trước.

Hiên Viên Vô Kỳ gật đầu, quay người biến mất trong tiểu viện.

“Haizz!” Những người khác thở dài, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cũng rời đi theo.

Tất nhiên bọn họ hi vọng Mạc Phàm còn sống trở về, nhưng Long Ngạo Thiên cũng quá đáng sợ.

Nếu Long Ngạo Thiên không ngăn được vũ khí tiên tiến, chắc chắn bọn họ sẽ không đối xử với Mạc gia như vậy.

Mạc Phàm không thèm quan tâm, hắn ăn bữa cơm rau dưa với cha mẹ, liền dẫn người một nhà rời khỏi Vĩnh Thành.

… V

ân Trung Thự Đông Hải.

Trong biệt thự số 9 vốn của Mạc gia, một đám phú thương mặc tây trang đang lắc ly rượu vang, ngồi trên ghế sô pha.

Ngồi giữa đám người này là Hà Đông bang chủ mới của Thanh Bang, một người thanh niên khoảng 27, 28 tuổi, khóe miệng luôn là nụ cười, dáng vẻ hăng hái.

Trong đôi mắt những người xung quanh nhìn về phía Hà Đông, đều là hâm mộ và kính nể.

- Hà bang chủ, cậu còn trẻ tuổi đã ngồi lên vị trí bang chủ của Thanh Bang, đúng là anh hùng xuất thiếu niên.

Một phú thương nói với vẻ nịnh nọt.

- Tôi chỉ là vận khí tốt mà thôi, tôi có được như ngày hôm nay, toàn độ đều nhờ chủ nhân trước đây của biệt thự.

Hà Đông cười khiêm tốn nói.

Nhưng khi nói chuyện trong mắt tràn đầy đắc ý.

Nếu không phải Mạc Phàm giết nhiều người của Thanh Bang như vậy, chắc chắn anh ta không thể ngồi lên vị trí này, cho dù có cơ hội cũng không biết phải bao lâu, chắc chắn không thể lên cao ở độ tuổi này.

Dù sao tuy Thanh Bang bị Mạc Phàm giết nhiều người như vậy, nhưng vẫn còn không ít cường giả.

- Chủ nhân nơi này, không phải là Hà thiếu sao, còn có ai khác được sao?

Một phú hào khác liếc mắt ra hiệu với những người khác, cười nói.

Những người khác cười ha ha, nhao nhao nâng chén phụ họa.

- Tôi cũng nhớ chỉ có Hà thiếu là chủ nhân nơi này.

- Không sai!



Hà Đông cười khẽ, không thèm để ý.

Trước đây biệt thự này là của Mạc Phàm thì thế nào, sống không đủ lâu, chỉ có thể làm giá y cho anh ta mà thôi.

Không thể không nói linh khí trong căn biệt thự này không tệ, ở trong đô thị khó mà có một nơi như vậy.

- Có tin tức của mấy tên côn đồ kia không?

Hà Đông nhấp một ngụm rượu vang, hỏi.

- Dựa theo ý của cậu, lấy danh nghĩa của Long Hoa Hội ra tay với người của Mạc gia, còn chỉ định muốn mạng bọn họ, Mạc gia chỉ còn lại một đám phế vật, trừ phi mặt trời mọc ở hướng Tây, nếu không lúc này đã thực hiện được rồi.

Vẻ mặt một phú hào ở bên tay trái anh ta tràn đầy tự tin nói.

Hà Đông hơi híp mắt, cười hung ác nham hiểm, cũng không nghi ngờ gì.

Đây không phải là lần một lần hai bọn họ đi dò xét Mạc gia, đều chưa từng xảy ra chuyện gì, nếu Mạc Phàm trọng sinh quay về, đã không xảy ra những chuyện như thế.

Mà xác suất Mạc Phàm trọng sinh còn nhỏ hơn mặt trời mọc từ hướng Tây.

Thiếu chút nữa Mạc Phàm khiến Thanh Bang giải tán, cuối cùng Thanh Bang anh ta khiến Mạc gia tuyệt gốc hoàn toàn, còn mượn cơ hội này trở về Hoa Hạ.

Đúng thật là ba mươi năm Hà Tây, ba mươi năm Hà Đông.

- Lưu tổng vất vả rồi, ly này tôi kính ông.

Hà Đông mỉm cười, nâng ly rượu chạm vào ly của phú hào kia.

- Hà thiếu khách sáo rồi, sau này mong Hà thiếu chiếu cố nhiều hơn.

Ông chủ họ Lưu cười nói.

Hà Đông không chỉ là bang chủ Thanh Bang, nghe nói chỗ dựa sau lưng là người diệt Mạc gia, ông ta có được như ngày hôm nay cũng là vì nằm trong số những thế lực ở Đông Hải bị Mạc gia chèn ép mới quật khởi, tình hình không khác Hà Đông mấy, tất nhiên phải ôm chắc cái đùi của Hà Đông rồi.

Những người khác thấy ông chủ họ Lưu tới gần với Hà Đông như vậy, cũng nhao nhao vỗ ngực bày tỏ thái độ.

- Hà thiếu, sau này cứ việc phân phó chúng tôi làm loại việc như vậy.

- Nói hay lắm, sau này chỉ cần có Hà Đông tôi ở đây, mọi người sẽ sống thật sung sướng.

Hà Đông cao giọng cười nói.

Anh ta mới nói xong, một giọng nói lạnh lùng truyền tới.

- Vậy sao?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1314


Trong phòng khách, sắc mặt mọi người đều thay đổi, nhao nhao nhìn chỗ phát ra âm thanh.

Chỉ thấy Mạc Phàm dẫn theo một đám người đi vào.

Nhìn thấy Mạc Phàm, trong mắt không ít người lóe lên sắc lạnh.

- Ai đấy, ai cho mấy người vào, không biết đây là nơi của ai sao?Không chỉ bọn họ Hà Đông cũng nhíu mày, một tay chộp lấy trường kiếm ở bên cạnh.

Căn biệt thự này không chỉ có Hộ Sơn Đại Trận không yếu kém, còn có cao thủ Thanh Bang bọn họ trấn giữ, người bình thường đã không vào được, cho dù có người tiến vào, cũng sẽ tạo ra kinh động.

Người này không chỉ lặng yên không tiếng động vào biệt thự, còn dẫn theo một đám người tiến vào, vậy mà anh ta không phát hiện ra được, chắc chắn người này không đơn giản.

- Nơi của ai? Trước khi các ông tiến vào, không ai nói cho các ông đây là nơi của ai sao?

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lùng liếc mắt nhìn đám người, hỏi.

Hắn không biết đám người này, nhưng nếu tụ tập ở đây, phần lớn là thế lực mới sinh ra sau khi thế lực của hắn bị diệt.

Một người trong đó vốn không để ý lắm, nhưng sau khi nhìn kỹ Mạc Phàm, vẻ mặt lập tức thay đổi.

- Cậu là Mạc Phàm sao?

Mấy chữ đơn giản, vẻ mặt những người khác đều ngẩn ra, cơ thể giống như bị định trụ, vẫn duy trì dáng vẻ ban đầu không nhúc nhích, trong chớp mắt mồ hôi to như hạt đậu ướt đẫm lưng bọn họ, bọn họ không dám cử động ngơ ngác nhìn Mạc Phàm.

Một người trong đó còn bị xì gà đốt tới tay, vậy mà như không cảm nhận được.

- Cậu ta là Mạc Phàm sao?

- Sao có chuyện đó được?

..

Mạc Phàm không cảm thấy kỳ lạ vì có người nhận ra mình, thời gian hắn ở Đông Hải không ngắn, có người nhận ra là chuyện rất bình thường.

- Là các người phế Đường Long sao?

Mạc Phàm hỏi.

- Là cậu ta, cậu ta không chỉ phế Đường Long, phàm là thế lực đứng về phía Mạc gia ở Đông Hải, đều bị cậu ta diệt trừ.

Phú hào nhận ra Mạc Phàm chỉ Hà bang chủ ngồi giữa.

- Cũng là anh phái người giết người Mạc gia tôi sao?

Mạc Phàm nhìn về phía Hà Đông, hỏi tiếp.

- Đúng vậy.

Hà Đông nói.

Anh ta từng xem video clip liên quan tới Mạc Phàm, nhưng video clip về Mạc Phàm, mỗi lần đều không có cùng tướng mạo, cho nên anh ta không biết Mạc Phàm, nhưng chắc chắn người trước mặt là Mạc Phàm rồi.

Bởi vì anh ta đã tới cảnh giới Thần Cảnh, nhưng người này lại mạnh tới mức anh ta không thấy được tận cùng.

Anh ta chỉ từng gặp ba người đáng sợ như vậy, một là Mạc Phàm ở trước mặt, hai người khác là Long Ngạo Thiên và Long Tuyệt chỗ dựa vững chắc của anh ta.

- Vậy anh là người của Long Hoa Hội sao?

Mạc Phàm nói tiếp.

- Phải thì sao mà không phải thì sao, cậu dám giết tôi, chắc chắn chủ nhân của tôi sẽ giết cậu.

Hà Đông nắm chặt kiếm ở bên cạnh, nói.

- Chủ nhân của anh, Long Ngạo Thiên sao?

Mạc Phàm hơi nhướn mày hỏi.

- Không sai, nói cho cậu biết, kẻ địch lúc trước của cậu đều trở thành nô bộc của chủ nhân tôi, tôi khuyên cậu nên trở về Vĩnh Thành, tôi có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chúng tôi bình an vô sự, nếu không cậu sẽ biết kết cục.

Hà Đông không sợ hãi nói.

Nếu chỉ vì Mạc Phàm chết, có lẽ Thanh Bang bọn họ có thể tự tay đối phó Mạc gia, nhưng tuyệt đối không đủ để tiến vào Hoa Hạ.

Phải biết rằng lúc Thanh Bang bọn họ cường thịnh, có cao thủ như Thiên Thành Diệt, Vạn Thiên Tuyệt, Thanh Long, lão tổ Thanh Bang, cũng không thể đi vào Hoa Hạ.

Hiện giờ những cao thủ này đều chết cả, cuối cùng Thanh Bang bọn họ cũng quay về Hoa Hạ, đều nhờ có Long Ngạo Thiên ở sau chống lưng.

Có Long Ngạo Thiên ủng hộ, hội ngũ lão chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.

- Anh là ai không quan trọng đối với tôi, bởi vì cho dù anh là người của Long Hoa Hội hay Thanh Bang, hoặc là người của gia tộc Roth, tôi đều diệt tất cả.

Mạc Phàm nhìn ấn ký Thanh Long trên mu bàn tay cầm kiếm của Hà Đông, lạnh nhạt nói.

Nói xong hắn không nhiều lời với Hà Đông nữa.

Hắn sẽ giết cả Long Ngạo Thiên, một đám chó của Long Ngạo Thiên, hắn sẽ sợ mà không giết sao?

- Tử!

Hồng Liên bay ra dạo một vòng trong không trung, ngoại trừ ông chủ vừa nói chuyện kia ra, những người khác đều bị Hồng Liên đâm thủng, ngã trên đất.

- Ông dẫn bọn họ đi tìm đám Đường Long, tìm được ông có thể sống, không tìm được ông sẽ giống bọn họ.

Mạc Phàm liếc nhìn ông chủ đứng ngây ra như phỗng, nói.

- Tôi biết bọn họ ở đâu, tôi sẽ dẫn mọi người đi tìm…

Sắc mặt ông chủ kia trắng bệch, vội vàng nói.

Không lâu sau biệt thự Mạc gia và Tần gia được thanh lý sạch, người của Tần gia, Đường Long và một số người khác đều được người Mạc gia cứu ra.

Mạc Phàm an bài cho mọi người xong, chia cho mỗi người mấy viên đan dược ôn dưỡng cơ thể xong, thì tự mình đi lên đ ỉnh Vân Trung Sơn.

Thanh Bang đã bị diệt, sao có thể tha cho hai thế lực còn lại.

Hắn ngồi khoanh chân trên một tảng đá ở trên đỉnh núi, Hồng Liên lập tức bay từ trong cơ thể hắn ra.

- Đi!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, Hồng Liên hóa thành một đạo cầu vồng, biến mất ở phía chân trời.



Thủ đô, Long Hoa Hội đang ở trong trang viên Yến Giao.

Tiêu Vấn Triều đang tụ tập một đám thành viên của Long Hoa Hội ở phòng khách, trên mặt không ít người lộ vẻ lo lắng.

- Vấn Triều, cháu nghe nói chưa, Mạc Phàm đã quay về.

Tôn Bán Y lo lắng hỏi.

Long Hoa Hội bọn họ không phải là Hà Đông Thanh Bang, Thanh Bang mới về Hoa Hạ, thực lực ở Hoa Hạ có hạn.

Tuy Long Hoa Hội bọn họ bị làm nhục, vẫn là thế lực số một thủ đô.

Mạc Phàm gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Giang Nam, bọn họ không có khả năng không biết.

- Cậu ta trở về thì có năng lực làm gì, có Long thiếu tọa trấn, trừ phi cậu ta điên rồi, nếu không cậu ta dám làm gì chúng ta?

Tiêu Vấn Triều nói với vẻ khinh thường.

Mạc gia dùng Bạch Tiểu Tuyết làm đại giá, lúc này mới kéo dài hơi tàn để mấy người sống.

Mạc Phàm dám ra tay với bọn họ, mấy người này sẽ phải chết hết.

Đương nhiên chuyện này không phải là mấu chốc, mấu chốt là Mạc Phàm không mạnh bằng Long Ngạo Thiên, đây mới là chỗ dựa lớn nhất của anh ta.

Cho nên Long Ngạo Thiên gọi anh ta đến Giang Nam, anh ta đã đồng ý không do dự.

- Có cần thông báo cho Long Tuyệt tiên sinh, để cậu ấy phòng bị hay không?

Tôn Bán Y do dự một lát, nói tiếp.

Long Ngạo Thiên đã rời khỏi Địa Cầu, dù sao Long Tuyệt không phải là Long Ngạo Thiên, thông báo trước một phen để cậu ta chuẩn bị.

- Chuyện này cần thiết sao, cho dù Mạc Phàm có thể sống sót dưới vũ khí tiên tiến, ông cảm thấy cậu ta còn mấy phần thực lực?

Tiêu Vấn Triều cười nói.

Mạc Phàm có thể sống sót ra ngoài nằm trong dự kiến của anh ta, cũng tuyệt đối là kỳ tích.

Thực lực của Mạc Phàm hiện giờ, có phải là đối thủ của anh ta hay không còn chưa biết được, sao có thể là đối thủ của Long Tuyệt?

- Chuyện này?

Tôn Bán Y muốn nói gì đó nữa, nhưng ông ta còn chưa mở miệng, toàn thân không tự chủ được run lên, giống như gặp nguy hiểm sắp chết.

Sau đó một giọng nói trầm thấp vang lên trên không trang viên của Long Hoa Hội.

- Tôi còn mấy phần thực lực, các người sẽ cảm nhận được.

Lời này vừa vang lên, Hồng Liên mang theo bạo âm xuất hiện trên không trang viên, uy áp tuyệt đại hàng lâm, giống như trời sắp sập xuống.

- Ngự Kiếm Thuật?

Tôn Bán Y nhìn phi kiếm trên thiên không, mắt mở to nói.

- Trảm!

Giọng nói của Mạc Phàm phát ra trong Hồng Liên, Hồng Liên không chút lưu tình chém về phía đám Tiêu Vấn Triều.

Một đám bóng người đầu thân hai nơi dưới Hồng Liên. Long Hoa Hội bị diệt!
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1315


Tỉnh Giang Nam, ở tầng cao nhất của cao ốc thiên kiếm, nơi này vốn là trụ sở của tập đoàn Mạc Thái, một đám người của gia tộc Roth tụ tập lại trong văn phòng tổng giám đốc.

- Pierre, hẳn là cháu biết tin Mạc Phàm trở về rồi?

Một người đàn ông Châu Âu tóc bạc ngồi trên ghế sô pha, hỏi người đàn ông ngồi bên trong bàn làm việc của tổng giám đốc.

Bên trong bàn làm việc bằng hợp kim rộng rãi, một người đàn ông cho hai tay vào trong túi, khóe miệng hơi nhếch lên, thất thần nhìn ngoài cửa sổ.

ắ ẳ ắ ếPhía sau anh ta là hai người đàn ông trong mắt lóe sáng tinh quang, đứng thẳng tắp như kiếm.

- Người Hoa Hạ này ầm ĩ lớn như vậy, bây giờ hẳn là không ai ở Giang Nam không biết?

Vẻ mặt Pierre tràn đầy khinh thường, cười nói.

- Cháu chuẩn bị làm thế nào đây, nhường lại tập đoàn Mạc Thái, bồi thường cho bọn họ gấp 100 lần sao?

Lão giả tóc bạc nhíu mày, trong mắt lộ ra bất mãn hỏi.

- Đây hẳn là vấn đề mà người Hoa Hạ muốn suy xét đúng không?

- Có ý gì?

- Mạc Phàm trở về, đương nhiên sẽ tính sổ với những đầu sỏ gây nên, mà không phải những người đục nước béo cò như chúng ta, đợi cậu ta giải quyết xong những người đục nước béo cò, đồ ở tập đoàn Mạc Thái đã được chúng ta mang về Châu Âu hết rồi, đến lúc đó lo lắng bồi thường tiền hay không cũng không muộn.

Trong mắt Pierre hiện lên sự thông minh, nói.

Mạc Phàm vừa trở về, tất nhiên sẽ kinh động tới cao thủ trên Thượng giới xuống, Mạc Phàm có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không còn chưa biết được.

Bây giờ tạm thời Mạc Phàm sẽ chẳng quan tâm bọn họ, hiện giờ đưa ra quyết định thì có phần không sáng suốt.

- Cháu không định trả Mạc gia gấp trăm lần sao?

Lão giả tóc bạc thấy Pierre có tính toán, lúc này mới hơi yên tâm.

- Nếu Mạc Phàm thật sự có thể giết cao thủ từ Thượng giới tới kia, cháu chắc chắn sẽ bồi thường Mạc gia gấp trăm lần, nhưng lúc đó đừng nói là trăm, ngàn lần cũng được, cháu còn chưa muốn chết.

Pierre cười nói với vẻ cân nhắc.

Thương nhân muốn kiếm tiền, là hai chữ lợi dụng, một mặt là thêm một số danh hiệu thiên tài cho mình nữa, cũng sẽ rất thành công, nhưng có khả năng không sống được lâu.

- Nghiên cứu phương pháp luyện chế đan dược và linh dịch của Mạc gia thế nào rồi, còn cần bao lâu nữa?

Lão giả tóc bạc hỏi tiếp.

Nguyên nhân bọn họ chiếm tài sản của Mạc gia, là vì đan dược và linh dịch Mạc gia chế tạo ra, nếu không bọn họ đã không mạo hiểm lớn như thế.

- Chúng ta đã lấy được tiến triển mang tính đột phá, còn cần ba ngày nữa, hẳn là có thể đạt được bí mật luyện chế đan dược và linh dịch, chú, chú yên tâm đi, cho dù không có phương pháp luyện chế, có Dracula tiên sinh và Amir tiên sinh ở đây, cũng có thể mang chúng ta bình yên rời đi, đúng không, hai vị?

Pierre nhìn thoáng qua hai người ở sau lưng anh ta, hỏi.

Anh ta không phải là Putte, chỉ mang theo một đám thương nhân tới, cũng dám nói chuyện làm ăn với Mạc gia ở Giang Nam.

Tú tài gặp binh, có lý mà không nói rõ, thương nhân bọn họ cũng như vậy.

Cho nên trước khi tới anh ta đã sớm nghĩ xong đường lui rồi.

- Pierre tiên sinh, Heisen tiên sinh cứ việc yên tâm, cho dù Mạc tiên sinh ra tay, chúng tôi cũng nắm chắc mang hai người rời đi, nếu Mạc Phàm dám rời khỏi Hoa Hạ, lại để Mạc Phàm ở trong đất một thời gian đi.

Trong hai người, một người mặt trắng bệch cười tự tin nói.

- Nếu hai vị nắm chắc như vậy, vậy tôi yên tâm rồi, tốt nhất là nên thúc giục nhanh đạt được phương pháp luyện chế, có thể quay về sớm một chút vẫn tốt hơn.

Lão giả tóc bạc hơi thở phào nhẹ nhõm, vẫn nhắc nhở.

Tuy ông ta chưa từng gặp Mạc Phàm, nhưng người có thể khiến Thần Điện mất đi che chở, Hắc Ám Giáo Đình nguyên khí đại thương, có thể không đụng vào thì không đụng tốt hơn.

Nếu hai người này đã nắm chắc, vậy không còn gì tốt hơn.

- Chúng ta sẽ gọi điện cho Long Tuyệt tiên sinh, nói với cậu ta chuyện Mạc Phàm đã quay về, nếu cậu ta không nắm chắc giết Mạc Phàm, hẳn là sẽ không ở lại.

Pierre hơi nhếch miệng, cười âm hiểm nói.

- Như vậy là tốt nhất, chuyện của người Hoa Hạ bọn họ, để bọn họ đấu trước đi.

Ông ta vừa nói những lời này xong.

“Bùm” một tiếng thật to, thủy tinh chống đạn nổ tung rầm rầm, cuồng phong tiến vào bên trong.

Một thanh trường kiếm tràn đầy huyết quang, lóe sáng sắc bén bay vào.

- Mấy người nắm chắc nhiều thật, tôi cho mấy người trốn, mấy người trốn thử xem.

Trong trường kiếm màu đỏ, giọng nói lạnh thấu xương của Mạc Phàm truyền ra.

Giọng nói này vừa vang lên, trong văn phòng vừa rồi còn tốt, lúc này áp lực cao gấp trăm lần.

Pierre và lão giả tóc bạc đều là người bình thường, ở dưới áp lực như vậy thì sắc mặt đỏ tím, nằm thẳng ở trên ghế, đừng nói là trò chuyện, ngay cả cử động mí mắt đều không làm được.

Sắc mặt Dracula và Amir vừa nắm chắc chạy trốn dưới tay Mạc Phàm tốt hơn một chút, nhưng cơ thể giống như bị kim khí ngàn tấn đè chặt, không thể nhúc nhích.

Trên người hai người có hào quang sáng lên, nhưng những hào quang này như ánh nến trong cuồng phong, mới sáng lên đã bị thổi tắt trong chớp mắt.

Bốn người chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh kiếm của Mạc Phàm bay vào, hư ảnh của Mạc Phàm xuất hiện bên cạnh Hồng Liên.

- Không phải hai người nắm chắc lắm sao, chạy đi?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn hai người một cái, bình tĩnh nói.

Sắc mặt hai người xanh mét, vô cùng khó coi.

Đây chỉ là một thanh kiếm của Mạc Phàm, bọn họ đã không thể nhúc nhích, nếu bản tôn của Mạc Phàm tới đây, có khả năng bọn họ bị nổ tung rồi.

Người này quá mạnh.

- Anh muốn gọi điện thoại cho Long Tuyệt sao, sao không gọi đi?

Mạc Phàm thấy hai võ giả Châu Âu vẫn không nhúc nhích, dời mắt nhìn Pierre ngồi trên ghế, sắp ngạt thở tới chết hỏi.

Khi Mạc Phàm nói chuyện đã thu hồi áp lực đặt trên người Pierre.

Pierre giống như một người sắp chết đuối trồi lên mặt nước, thở hổn hển từng hơi.

Lúc anh ta th ở dốc, trong đôi mắt nhìn về phía Mạc Phàm tràn đầy bối rối.

- Mạc tiên sinh, tôi nguyện ý bồi thường gấp 100 lần, không đúng, 1000 lần.

Pierre vội vàng nói.

Mạc Phàm không lập tức đi tìm Long Tuyệt, trái lại đi tìm anh ta trước, chuyện này đúng là nằm ngoài dự kiến của anh ta.

- Không phải anh muốn gọi cho Long Tuyệt sao, nếu không gọi tôi chỉ có thể giết anh.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn đã cảnh cáo gia tộc Roth rồi, lần này không chỉ đoạt đồ của Mạc gia, còn phái người ra tay, trả lại sẽ kết thúc sao?

Pierre hơi sửng sốt, lấy điện thoại từ trong túi ra, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cuối cùng vẫn gọi đi.

Nhưng một giọng nói truyền từ trong điện thoại của anh ta ra.

- Số điện thoại quý khách đang gọi không nằm trong vùng phủ sóng.

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Pierre lập tức khó coi.

- Hình như mấy người không có một chút tác dụng rồi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Ý niệm của hắn vừa động, hồng quang sáng lên bên trong tập đoàn Mạc Thái.

Không chỉ đám Pierre, tất cả những người của gia tộc Roth ở trong tập đoàn Mạc Thái đều lần lượt nhảy từ cao ốc thiên kiếm xuống.

Cả Giang Nam chấn động.

Không chỉ gia tộc Roth ở Giang Nam, người của Liễu gia thủ đô, Tôn gia xâm chiếm tài sản của Lỗ gia ở Tấn Châu, Kiều gia, Yến gia Giang Nam, đều bị một thanh kiếm gi ết chết.

Xử lý xong những người này, trên đỉnh Vân Trung Sơn, Mạc Phàm chậm rãi mở to mắt nhìn về phía Lỗ Châu, sắc bén tỏa từ trong mắt hắn ra.

- Kế tiếp, Long Tuyệt.

Nói xong hắn xoay người quay về biệt thự.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1316


- Tiểu Kiệt, Chu Hiệt, Tiểu Ngọc, Tiểu Nguyệt, mọi người đi theo tôi.

Mạc Phàm quay về biệt thự nói với mấy người.

Đám Tần Kiệt vốn đang giúp thu dọn đồ, nghe thấy Mạc Phàm nói vậy thì vội vàng đi sắp xếp quần áo.

- Anh, anh muốn đi đâu thế, có nguy hiểm không?

Tiểu Vũ thấy Mạc Phàm lại muốn rời đi, vội vàng chạy tới kéo áo Mạc Phàm hỏi.

Mạc Phàm vừa quay về một lát lại định rời đi, có chuyện lần trước, cô không muốn Mạc Phàm rời đi nữa.

- Em cũng đi theo anh một chuyến.

Mạc Phàm sờ đầu Tiểu Vũ, nghĩ một lát nói.

Hắn mang đám Tần Kiệt đi, là muốn lấy lại tu vi bị phế của bọn họ.

Sở dĩ không gọi Tiểu Vũ, là vì đôi mắt của hắn trong mắt Tiểu Vũ đã đủ cường đại, không thể hấp thu lực lượng khác nữa.

Bởi vì đến tình trạng này của hắn, cho dù là chỉ là đôi mắt, cũng ẩn chứa lực lượng rất cường đại.

Chỉ cần Tiểu Vũ dung hợp lực lượng trong mắt của hắn, cũng có thể khôi phục thực lực lúc trước.

Nhưng để Tiểu Vũ nhìn hắn báo thù cho Mạc gia cũng được.

Trước đây hắn luôn bảo vệ Tiểu Vũ, không cho cô nhìn thấy chuyện không nên nhìn ở độ tuổi này.

Bảo vệ cô kỹ như vậy, thực ra lại khiến Tiểu Vũ không thể trở thành người như hắn.

Trên người Tiểu Vũ có huyết mạch như hắn, công pháp cũng tương tự hắn, tài nguyên cũng không kém, không nên yếu hơn hắn nhiều như vậy, không đến mức không thể chống cự lại Long Ngạo Thiên, gi ết chết Long Tuyệt vẫn được.

Cũng đến lúc để Tiểu Vũ trưởng thành, nếu không sau khi hắn tới Tu Chân giới, Mạc gia không có ai có thể bảo vệ Mạc gia, ngũ lão đều suy nghĩ quá nhiều, không đáng tin cậy chút nào.

Nếu muốn tự bảo vệ mình, vẫn nên dựa vào chính mình.

- Em cũng có thể đi sao?

Tiểu Vũ hơi sửng sốt, chớp mắt hỏi.

Mạc Phàm ra ngoài mười lần thì chỉ mang cô một lần, vậy mà lần này ra ngoài cũng dẫn theo cô, chuyện này khiến cô hơi bất ngờ.

- Ừm, em đi theo anh đi.

Mạc Phàm gật đầu nói.

- Vậy cha mẹ thì sao, chúng ta đều rời đi, ai sẽ ở bên bọn họ.

Tiểu Vũ nhìn thoáng qua cha mẹ đi tới, nói.

- Con đi đi, đi trải nghiệm nhiều với anh trai con, đừng chỉ biết khóc với anh con, mấy ngày nay cha đón bác cả, chú ba tới, uống mấy chén với bọn họ.

Cha Mạc Phàm cười nói.

Sau khi bọn họ quay về Vĩnh Thành, vì có nhiều người tới Mạc gia quấy rầy, ông đã ép bác cả chú ba Mạc Phàm rời đi, tránh liên lụy tới bọn họ.

Hiện giờ Mạc Phàm đại nạn không chết, dù thế nào cũng phải ăn mừng một phen.

- Mẹ, mẹ nhìn anh trai con này, người ta đâu chỉ biết khóc, người ta cũng rất lợi hại mà, chỉ là cường đại của con bị anh trai che khuất mất rồi.

Tiểu Vũ kéo áo Mạc Phàm, bĩu môi, bất mãn nói.

Lão mẹ Mạc Phàm lắc đầu cười, không có ý nói chuyện giúp Tiểu Vũ.

- Đi theo mẹ, mẹ thu dọn đồ giúp con.

Nói xong lão mẹ Mạc Phàm kéo Tiểu Vũ giúp Tiểu Vũ chuẩn bị quần áo, bây giờ chỉ còn lại cha Mạc Phàm.

- Tiểu Phàm, lần này con ra ngoài nhớ mang đám Tần lão, Lạc lão, A Hào về, còn cả Long Vương Ngao Thiên và Dạ Vô Nhai nữa, nếu con có thể khôi phục thực lực của bọn họ thì khôi phục thực lực một phen, nếu bọn họ vì Mạc gia chúng ta mà mất đi tu vi, thì không thể để bọn họ chịu thiệt.

Cha Mạc Phàm thu hồi tươi cười lúc trước, nghiêm túc nói.

Mạc Phàm đã quay về, mắt Tiểu Vũ cũng được chữa trị, có báo thù hay không ông cũng không nghĩ nhiều, công ty Mạc gia ông cũng không quan tâm lắm, nhưng những người hi sinh vì Mạc gia nhất định phải cứu sống, nếu không Mạc gia sẽ luôn mắc nợ.

- Yên tâm đi cha, bọn họ còn thiếu linh khí là có thể sống lại, linh khí ở Phong Thiên Chi Địa mới có thể khiến bọn họ sống lại hết, còn Ngao Thiên và Dạ Vô Nhai, bọn họ sẽ không hối hận vì đã giúp Mạc gia chúng ta, đợi con quay lại, cha có thể tiếp tục chơi cờ và dùng trà với Tần, Lạc lão gia rồi.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Không cần cha nói, lần này hắn tới Phong Thiên Chi Địa là vì chuyện này.

- Vậy được rồi, con nắm chắc giết được Long Ngạo Thiên bao nhiêu?

Cha Mạc Phàm hỏi.

Tu vi của ông có thể là thấp nhất trong Mạc gia, nhưng cũng có chút nhãn lực.

Thực lực của Long Tuyệt rất mạnh, tìm cả Hoa Hạ cũng không thấy một người, nhưng Mạc Phàm đối phó Long Tuyệt sẽ không có vấn đề gì lớn, phiền phức nhất là Long Ngạo Thiên.

Nếu Mạc Phàm không đối phó được Long Ngạo Thiên, Mạc gia bọn họ khó mà thoát khỏi tai họa ngập đầu.

- Anh ta sao?

Mạc Phàm cười lạnh lùng.

- Ừm.

Cha Mạc Phàm nhíu mày gật đầu.

Long Ngạo Thiên đáng sợ tới mức, đến nay nghĩ lại ông ta vẫn còn sợ hãi, thỉnh thoảng sẽ mơ thấy ác mộng, còn mơ thấy Long Ngạo Thiên giết cao thủ Mạc gia một cách rất dễ dàng.

- Nếu là lúc trước, quả thật con không phải đối thủ của anh ta, nhưng di chuyển Mạc gia đi sẽ không có vấn đề gì, bây giờ con giết anh ta, chỉ cần trả chút đại giá mà thôi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Tuy Long Ngạo Thiên là đệ tử trung tâm của Ngạo Nhật Sơn Tông, nhưng sao có thể so được với y tiên bất tử hắn?

Thực lực của hắn kém Long Ngạo Thiên một chút, nhưng hiện giờ hắn có Tạo Hóa Bất Diệt Ấn, cơ thể mạnh hơn trước rất nhiều, rất nhiều bí pháp đã có thể thi triển.

Hắn hoàn toàn có thể dùng một số bí pháp tăng tu vi cao hơn cảnh giới của Long Ngạo Thiên, sau đó dùng bí pháp diệt anh ta.

Đương nhiên hắn biết cha đang suy nghĩ gì.

- Cha, cha yên tâm đi, đợi con giết Long Tuyệt, anh ta từ Tu Chân giới xuống, con giết anh ta sẽ dễ như giết chó, anh ta không xuống con sẽ tới Tu Chân giới, diệt cửu tộc anh ta.

Mạc Phàm nói tiếp.

- Thế lực đứng sau lưng Long Ngạo Thiên, con biết không?

Cha Mạc Phàm hỏi tiếp.

Ông không biết Tu Chân giới thế nào, nhưng chắc chắn không khác gì ở Địa Cầu.

Có đôi khi chỉ dựa vào thực lực không đủ, phải có thế lực cường đại mới được.

Nếu thế lực đứng sau không đủ mạnh, sớm muộn gì cũng xong đời.

- Anh ta là đệ tử thiên tài của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Mạc Phàm không kỳ lạ khi cha hỏi chuyện này, đã quen rồi nói.

Kiếp trước cha không thể mở rộng xưởng dược, không phải không có thực lực, mà thế lực không đủ cộng với vận khí không tốt, gặp phải một đám cầm thú.

Cha đang suy nghĩ phương diện này, còn nhìn ra rất xa.

- Vậy còn con, hẳn là không kém cậu ta đúng không?

Cha Mạc Phàm cũng không loạn, hỏi tiếp.

- Con là đệ tử quan môn của tông chủ Thần Nông Tông, địa vị cao hơn anh ta nhiều.

Mạc Phàm nói.

Thần Nông Tông có địa vị cao hơn Ngạo Nhật Sơn Tông ở Tu Chân giới, tuy Long Ngạo Thiên là đệ tử trung tâm, nhưng không phải là đệ tử của tông chủ Ngạo Nhật Sơn Tông, cho nên hắn nói không sai chút nào.

Sở dĩ kiếp trước hắn không diệt Long Ngạo Thiên, chỉ vì bị thực lực của anh ta chế ngự mà thôi.

- Vậy cha yên tâm rồi, con đi đi, cẩn thận những vũ khí tiên tiến kia.

Cha Mạc Phàm vỗ vai Mạc Phàm nói.

- Vũ khí tiên tiến sao, ừm!

Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ.

Không nói tới bây giờ hắn không sợ vũ khí tiên tiến, cho dù hắn sợ, hắn cũng sẽ không để những vũ khí tiên tiến này có cơ hội, hắn sẽ không cho một chút cơ hội nào.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back