Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 677


Mạc Phàm cười lạnh lùng, giống như nghe được truyện cười.

Mạc gia bọn họ phải trả giá thật nhiều, Lâm gia là cái thá gì?

- Tôi sẽ không từ bỏ, nếu ông muốn lấy được động thiên này trước rồi ra tay, đừng phí võ mồm nữa, tôi sẽ không hủy diệt động thiên này, đối phó các ông cũng không cần phí sức, nếu các ông có bản lĩnh giết tôi, tôi sẽ tặng động thiên cho các ông.

Mạc Phàm nói.

Giọng điệu lạnh nhạt, nhưng vô cùng khí phách khiến hô hấp người ta bị kiềm hãm.

Đám Quỷ Lão bị Mạc Phàm vạch trần, sắc mặt khẽ đổi, nụ cười âm hiểm lập tức hiện lên trên mặt bọn họ.

Xem ra Mạc Phàm sẽ không thỏa hiệp, vậy chỉ có thể ra tay.

Mạc Phàm không hủy động thiên thì không sao, dám hủy động thiên ông ta sẽ lấy Mạc Phàm làm chất dinh dưỡng cho Trường Sinh Thụ và Thiên Ngọc Đằng.

- Tiểu tử, cậu quá tự đại, lão phu sẽ cho cậu thấy cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, vì sao cậu chỉ đứng thứ 9 Hắc Bảng.

Quỷ Lão cười lạnh lùng, bàn tay trắng như ngọc tỏa ra bạch quang, bạch quang thu lại, một cốt trượng đầu lâu màu trắng xuất hiện trong tay ông ta.

Ông ta cầm cốt trượng này đứng trong không trung, tiếng “rầm rầm” vang lên, gợn nước hình rồng to hơn khí binh hỏa diễm của Mạc Phàm một vòng, lộ ra từ trong hồ nước bên cạnh.

“Rống…” Thủy long phát ra tiếng ngâm khẽ, đầu rồng vươn tới, đánh về phía khí binh hỏa diễm của Mạc Phàm.

“Rầm!” một tiếng thật to, giống như thiết bổng nung đỏ đánh vào trong nước.

Thủy long bị khí binh hỏa diễm chém thành hai cánh hoa, vậy mà thủy long bị chém thành hai không khuếch tán, trái lại hóa thành thủy long nhỏ hơn tiếp tục đánh khí binh.

“Bùm bùm!” Lại như có hai trái bom nổ mạnh vang lên, hai thủy long lại bị chém thành hai, chia làm bốn con.

Khí binh hỏa diễm tiếp tục chém xuống, tiếng nổ mạnh liên tục vang lên trong không trung, hơi nước càng ngày càng đậm, thủy long càng ngày càng nhiều.

“Keng!”

Giơ tay chém xuống, chỉ trong chớp mắt, cách nửa thước trước người Quỷ Lão, có khoảng 64 hình rồng nhỏ tạo thành khiên ngăn khí binh của Mạc Phàm, ngăn cản thế đi của khí binh.

Kình phong thổi về hai bên, thủy long hóa vụ khí nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, bao phủ trang viên bên trong, cả trang viên đều rơi vào vùng vụ khí trắng xóa.

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ ra chút khác thường.

Tiên Thiên Tông Sư có thể ngoại phóng chân khí, hóa khí thành binh, Tiên Thiên Tông Sư thực lực thâm hậu có thể thông qua chân khí ngưng tụ ngoại vật, ví dụ như các vật thủy hỏa thổ thạch.

Loại khí binh bị chém phá, đều tự động tán đi.

Quỷ Lão này lấy khí điều khiển thủy, vậy mà ngưng không tiêu tan, trừ phi có thần thức rất mạnh, vô cùng hùng hậu, còn ngưng thực chân khí, nếu không không có khả năng làm được.

Có thể làm đến nước này, mạnh hơn đám Âm Long bị giết lúc trước nhiều.

- Kiếm thứ nhất bị ngăn lại, thú vị!

Mạc Phàm không giận, trái lại trong mắt nở rộ hai đạo tinh quang.

Quỷ Lão cũng khẽ nâng mí mắt, lộ ra bất ngờ.

Vậy mà một đạo khí binh của Mạc Phàm có thể khiến Thủy Long Dẫn của ông ta biến thành 64 con, 64 con thủy long này của ông ta nhỏ hơn hình thể trước một chút, nhưng sức mạnh không giảm, 64 con rồng là 64 Long Tượng Chi Lực, có rất ít người có thể khiến ông ta đến nước này, người làm được chuyện này lần trước là Lâm Thiên Nam.

Hơn nữa thủy long của ông ta không làm tiêu hao khí binh của Mạc Phàm, chỉ ngăn cản lực đạo của khí binh, dập tắt thuộc tính hỏa trên khí binh mà thôi.

- Tiểu tử, quả nhiên cậu có chút bản lĩnh, nhưng kế tiếp, cậu chỉ có chết.

Quỷ Lão cười mỉa nói.

Ô ồ ố ấ ềÔng ta vừa nói xong, bàn tay còn lại vung lên, lại một thủy long bay từ trong hồ nước ra, tốc độ rất nhanh đánh về phía Mạc Phàm.

Sau lưng Mạc Phàm, Băng Ma mỉm cười, hai tay giơ lên.

Trong chớp mắt hồ nước dưới chân anh ta ngưng tụ thành băng thương băng kiếm màu xanh đậm, mỗi cái có kích thước bằng cánh tay người lớn, to bằng một người.

Khí binh màu xanh đậm mang theo hàn khí mênh mông, theo ngón tay Băng Ma, mang theo tiếng xé gió bay về phía Mạc Phàm.

Đến chỗ nào chỗ đó thành hàn vụ, rõ ràng chỉ là băng thương băng kiếm, lại như đạn xuyên thép.

Trên hai ngọn núi, Liễu Như Phong và Tống Chung cũng không nhàn rỗi, hai người nhìn nhau cười, cũng biến mất trong sương mù.

Bốn người vừa dùng chân khí, khí áp trong trang viên thấp hơn rất nhiều.

Cũng may trong trang viên không có người bình thường, nếu không khí áp thấp như thế có thể lấy mạng bọn họ.

Sắc mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không chút hoang mang.

Bàn tay còn lại vươn ra, “tí tách” âm thanh như ngàn chim về rừng vang lên, lôi điện tạo thành khí binh hình đao xuất hiện trong tay trái hắn.

Điện đao nhảy lên như linh dương có sừng, chém về phía thủy long.

Trong chớp mắt, điện đao và thủy long chạm vào nhau.

“Răng rắc!” Giống như đạo điện quang bị b ắn ra, trê người thủy long sáng lên, trong chớp mắt lại tắt.

Vừa rồi hắn chém ra nhiều thủy long hơn, lần này vỡ nát, hóa thành thủy châu đầy trời rơi xuống mặt đất và hồ nước như mưa đánh vào chuối tây.

Cùng lúc đó, Mạc Phàm nắm lấy khí binh hình kiếm trên tay kia, lôi điện như nước bao trùm khí binh.

- Phá cho ta!”

Cánh tay Mạc Phàm rung động, khí binh hình kiếm chém về khiên thủy long.

“Bùm!” Thủy long có thể ngăn cản khí binh hỏa diễm của hắn trở về hình thái thủy, như thác nước rơi xuống đất.

Khí binh hạ xuống, chém về phía Quỷ Lão.

“Bùm!” Đất đai run rẩy dữ dội như động đất, một khe rãnh sâu xuất hiện trên mặt đất.

Cách đó không xa, bóng dáng Quỷ Lão nhoáng lên một cái, khi xuất hiện sắc mặt rất khó coi.

- Tiểu tử, vậy mà cậu có thể phá Thủy Long Dẫn của tôi.

Ông ta dựa vào Thủy Long Dẫn giết không biết bao nhiêu cao thủ, còn giữ vững như núi Thái Sơn vị trí thứ 5 Hắc Bảng của ông ta.

Một đao một kiếm của Mạc Phàm phá được Thủy Long Dẫn của ông ta, ngoại trừ thực lực ra, tốc độ phản ứng của Mạc Phàm cũng vượt qua tưởng tượng của ông ta.

- Thủy Long Dẫn? Cho dù Thiên Địa Dẫn cũng bị tôi phá.

Mạc Phàm lạnh lùng nói, khí binh hình đao đánh về phía Quỷ Lão.

Quả thật thủ pháp điều khiển thủy của Quỷ Lão rất phiền phức, nếu không phá được thủy long, thủy long càng ngày càng nhiều, ngay cả chân long cũng có thể bị giết.

Nhưng gặp hắn, loại thủ pháp này không đáng nhắc đến, chỉ tạo ra một chút phiền phức cho hắn, không hơn.

- Cậu!

Quỷ Lão nhíu mày, trong mắt lộ ra sát khí.

Thủy Long Dẫn là công pháp khiến ông ta thành danh, cũng là một trong những chiêu ông ta tâm đắc.

Vậy mà bị Mạc Phàm khinh thường như thế, không khác gì vả mặt ông ta.

Bị một tiểu tử tuổi không bằng số lẻ của ông ta vả mặt, ông ta chịu thế nào?

Ông ta nắm cốt trượng gõ xuống đất, cốt trượng lập tức biến mất.

Năm ngón tay ông ta mở ra, dùng lực kéo về sau.

Chỉ thấy xung quanh Mạc Phàm, từng sợi tơ như lông châu đan vào nhau, tạo thành một thứ như lưới đánh cá, bao vây Mạc Phàm ở bên trong.

Theo Quỷ Lão kéo, lưới đánh cá này không ngừng thu nhỏ lại, tất cả những thứ bị lưới đánh cá này đụng vào, cho dù là cọc gỗ, tảng đá hay rào chắn kim loại, hay khí binh của Mạc Phàm, bị lưới đánh cá này cắt một cách dễ dàng, lưới đánh cá nhanh chóng thu nhỏ thành hai người, cắt về phía Mạc Phàm.

- Tiểu tử, xem lần này cậu còn cười được không?

Quỷ Lão nhìn lướt qua Mạc Phàm trong lưới đánh cá, như nhìn cá trong lưới, cười đắc ý nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 678


Thủy Long Dẫn là chiêu bài của ông ta, nhưng rất nhiều người không biết những sợi tơ này mới là Thủy Long Dẫn chân chính.

Sở dĩ ít người biết, bởi vì bình thường chỉ cần dùng thủy long là giải quyết dễ dàng, căn bản không cần lãng phí những sợi tơ này.

Mỗi một sợi tơ này đều do chân khí trên người ông ta biến thành, to lớn như vậy, chân khí ngưng thực ngưng tụ thành tia mới có thể tiêu kim đoạn thiết.

Sợi tơ như vậy một năm ông ta chỉ cô đọng được 30 cái, nếu không phải ông ta muốn nhanh đạt được động thiên này, giải quyết tên phiền phức Mạc Phàm, ông ta sẽ không lấy ra đối phó.

Còn uy lực của sợi tơ, ông ta từng đến rừng rậm nguyên thủy ở Lào, dựa vào Thủy Long Dẫn bao vây Thực Thiết Thú còn sót lại từ thời viễn cổ.

Thực Thiết Thú kia to bằng khủng long bạo chúa, nhưng rắn chắc hơn khủng long bạo chúa gấp bội lần, một ngọn núi nhỏ bị nó phá nát.

Mấy xe thiết giáp trang bị vũ khí muốn bắt Thực Thiết Thú này, chỉ trong phút chốc bị giẫm thành đĩa sắt, lính đánh thuê cấp S bên trong không có một người sống.

Một yêu thú như vậy, ở dưới ti võng của ông ta, ngay cả chống cự cũng không được, biến thành khối thịt nát.

Yêu thú Tiên Thiên còn như vậy, bị những sợi tơ đó bao vây, Mạc Phàm lợi hại mấy cũng làm được gì?

Chỉ có đường chết.

Băng Ma, Tống Chung, Liễu Như Phong ở trong sương mù thấy Mạc Phàm bị nhốt trong lưới, trước mắt sáng lên, tươi cười kinh ngạc vui mừng hiện lên trên mặt bọn họ.

Bọn họ còn chưa ra tay, Mạc Phàm đã bị giam giữ, nhiệm vụ thuận lợi một cách thần kỳ.

- Quỷ Lão tiền bối, đây là bí kỹ ông dùng để giết yêu thú Thực Thiết đó sao?

Tống Chung mặc tây trang màu trắng nhìn chằm chằm sợi tơ quanh Mạc Phàm hỏi.

Anh ta là long đầu của Thanh Bang ở Đông Nam Á, tất nhiên biết chuyện Quỷ Lão dùng chân khí gi ết chết Thực Thiết Thú.

- Nhãn lực của Tống trưởng lão không tệ, đúng là thứ này.

Quỷ Lão cười gật đầu.

- Quả nhiên Quỷ Lão tiền bối không hổ là người đứng thứ 5 Hắc Bảng, tôi cảm thấy lên một cấp nữa cũng không phải không có khả năng.

Liễu Như Phong nịnh nọt nói.

- Quỷ Lão Hoa Hạ, quả thật danh bất hư truyền.

Băng Ma híp mắt, nói theo.

Mạc Phàm có thể giết Lawson trưởng lão Hắc Ám Giáo Đình của bọn họ, thực lực không cần phải nói.

Thực lực của Mạc Phàm như vậy, dưới tay Quỷ Lão không khác gì cá chậu chim lồng, như cá trong lưới, quả thật thực lực kém xa.

- Hai vị quá khen.

Quỷ Lão khiêm tốn nói, nhưng trong mắt hiện lên vẻ đắc ý.

Bốn người đứng đó nói phét, lúc này mới dời mắt nhìn Mạc Phàm.

- Mạc đại sư, cậu thua rồi, chỉ cần tay tôi cử động, cậu sẽ biến thành thịt nát, hiện giờ có thể giao đồ trấn phủ động thiên rồi chứ?

Quỷ Lão vươn tay nói với Mạc Phàm.

Trong lưới đánh cá, Mạc Phàm nheo mắt, lam quang hiện lên, hắn nhìn lướt qua những sợi tơ này, lông mày nhíu lại lập tức giãn ra.

- Tôi nói rồi nếu các ông đánh bại tôi, động thiên sẽ của các ông, nhưng ông nghĩ sợi tơ này có thể đánh bại tôi sao?

Mạc Phàm cười mỉa nói.

Tròng mắt Quỷ Lão hơi híp lại, trên mặt hiện lên vẻ không vui.

Không đợi ông ta mở miệng nói, Liễu Như Phong cười khinh thường, xen miệng vào.

- Mạc Phàm, cậu cho rằng cậu lọt vào lưới đánh cá của Quỷ Lão sẽ thắng được sao, cậu nghĩ quá ngây thơ rồi.

Tuy ông ta không ở trong lưới đánh cá, nhưng ông ta cảm nhận được chân khí đáng sợ trong lưới đánh cá, chỉ cần những ti võng nổ tung hết, chỉ sợ cả ngọn núi cũng bị nổ.

Giết Mạc Phàm chỉ là một ý niệm trong đầu Quỷ Lão, Mạc Phàm còn thắng được sao?

- Tôi thấy cậu muốn đổi ý mà thôi, tôi khuyên cậu nên giao đồ trấn phủ ra đây tốt hơn, nếu không cậu không có chút lợi nào đâu.

Liễu Như Phong liếc mắt nhìn Mạc Phàm đầy khinh miệt, vênh mặt hất hàm sai khiến bồi thêm một câu.

Giọng điệu ông ta nói chuyện, không còn như lần trước khi ở thành phố Tây Hồ, nhìn thấy Mạc Phàm chém giết liên tục tổ chức sát thủ, bị Mạc Phàm dọa sợ gần chết.

Mạc Phàm lắc đầu, cười khinh thường.

Với ánh mắt Liễu Như Phong nhìn hắn, không khác gì con kiến nhìn trời.

Trời rộng lớn, có thể dung nạp trăm ngàn tinh vực, hàng tỉ ngôi sao, một con kiến có thể nhìn thấy, đoán được?

- Đổi ý, tôi nói tôi sẽ không giết ông, tôi sẽ khiến ông tự sát, hôm nay là ngày ông tự sát.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Cho dù đặt mình trong lưới đánh cá, hắn không có bất luận kinh hoảng, sợ hãi gì.

Vẻ mặt Liễu Như Phong thay đổi, như mèo giẫm phải đuôi, trong đôi mắt tràn đầy bối rối, thay vào đó là âm lệ.

- Quỷ Lão tiền bối, tôi thấy đừng nói nhiều lời với tiểu tử này nữa, cứ giết là được.

Tiểu tử này quá quỷ dị, vì tránh để đêm dài lắm mộng, vẫn nên gi ết chết tốt hơn, nhỡ đâu xuất hiện biến cố gì…

- Tôi thấy không bằng như vậy, không phải tiểu tử này không chịu thua sao, mỗi người chém một tay chân cậu ta, cắt hết tay chân cậu ta ra, tôi rất muốn nhìn xem, Mạc đại sư trong truyền thuyết không có tay chân, toàn nói phét sẽ thế nào?Tống Chung cười nói, trong mắt đều là tàn nhẫn.

Mạc Phàm vả mặt Thanh Bang bọn họ hai lần, khiến thế lực Thanh Bang ở khắp nơi trên thế giới chịu ảnh hưởng không nhỏ, anh ta còn lọt vào ám sát nhiều lần, tất nhiên không thể tha cho Mạc Phàm dễ dàng.

Nếu bắt được Mạc Phàm, phải hành hạ Mạc Phàm một phen.

Hình như Mạc Phàm có quan hệ không tệ với Hắc Thị, treo một tay Mạc Phàm ở cửa cứ điểm Hắc Thị, anh ta cảm thấy chơi rất hay.

- Tống tiên sinh, xem ra chúng ta là người đồng đạo, tôi đồng ý với biện pháp của cậu.

Băng Ma nhếch miệng, cười đầy hứng thú nói.

Ngoại trừ mỹ nữ ra, lạc thú lớn nhất của anh ta là giày vò.

Nhất là hành hạ kẻ địch của mình, khi thấy kẻ địch của mình thét chói tai vì đau đớn, mà không làm gì được anh ta, anh ta sẽ vô cùng hưng phấn.

Anh ta phản bội rời khỏi Thần Điện, vì một số người ở Thần Điện bất mãn với thủ đoạn tàn nhẫn hành hạ dị giáo đồ của anh ta, anh ta tức giận hành hạ mấy người ở Thần Điện đến chết, lúc này mới phản bội Thần Điện.

Mạc Phàm giết người của Hắc Ám Giáo Đình, cướp động thiên, tất nhiên là kẻ địch của anh ta.

- Nếu hai vị có hứng thú, chúng ta cứ làm như thế, nhưng bắt đầu cắt từ đâu trước đây?

Quỷ Lão cười hỏi.

Dù sao Mạc Phàm không chạy được, giết thế nào đều mặc bọn họ.

Ông ta cử động ngón tay, bốn sợi tơ trên lưới đánh cá chia ra, nhanh chóng di chuyển đến tay chân Mạc Phàm.

- Cắt chân trước đi, để tiểu tử này quỳ xuống.

Liễu Như Phong vô cùng hứng thú, cười mỉa nói.

Không phải Mạc Phàm rất trâu bò sao, không cần giết ông ta, trái lại khiến ông ta tự sát, ông ta rất muốn nhìn bộ dạng Mạc Phàm Mạc đại sư Đông Hải quỳ xuống.

Trong lưới đánh cá, Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khẽ.

- Tôi khuyên các ông nên cắt tay của tôi, nếu vận khí các ông tốt có thể cắt đứt tay tôi, khiến tôi giảm đi không ít thực lực.

Bất luận là kết ấn, hay cầm khí thành binh, đều không thể thiếu tay.

Nếu không có tay, thực lực phát huy ra hai phần đã không tệ rồi.

- Hửm?

Đám Quỷ Lão nhíu mày, trong mắt hiện lên dị sắc.

Bọn họ đang bàn bạc xử lý Mạc Phàm thế nào, Mạc Phàm không chỉ không sợ, còn đề nghị bọn họ làm gì, dự cảm xấu xuất hiện trong lòng bốn bọn họ.

- Tiểu tử, cậu có ý gì?

Quỷ Lão nghi ngờ hỏi.

Mạc Phàm không để ý đến Quỷ Lão, nói tiếp:

- Nhưng vận khí của các người không tốt, cho dù ông lấy hết sợi tơ ra, cũng không làm gì được tôi.

Mạc Phàm nói xong tay tỏa ra ánh sáng ngũ sắc, chộp về phía lưới đánh cá, giống như lưới này không khác gì lưới đánh cá bình thường.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 679


Sắc mặt Quỷ Lão thay đổi, ánh mắt âm u.

Mạc Phàm dám giơ tay nắm lấy Thủy Long Dẫn của ông ta, đúng là không muốn sống nữa.

Những sợi tơ này cho dù là ông ta đều phải hết sức cẩn thận, không cẩn thận sẽ làm mình bị thương, dù sao thứ này do chân khí toàn thân ông ta biến thành, lực nổ tương đương với uy lực ông ta tự bạo.

- Tiểu tử, cậu điên rồi?

Rõ ràng những sợi tơ này do chân khí Quỷ Lão ngưng tụ thành, không khác gì thuốc nổ.

Mạc Phàm nắm lấy, không khác gì dẫn đốt trái bom này, nói không chừng bọn họ cũng bị liên lụy.

- Hừ hừ, tiểu tử, cậu đã tự tin như vậy, vậy phế cái tay này của cậu trước.

Tay Quỷ Lão nắm lại.

Một sợi tơ như một đạo laser cắt về phía cổ tay Mạc Phàm.

Mạc Phàm làm như không nhìn thấy, nắm lấy lưới đánh cá.

Không có tiếng nổ mạnh, cũng không có âm thanh huyết nhục, xương cốt bị cắt, chỉ có âm thanh như lụa bị xé rách.

“Xoẹt!”

Lưới đánh cá bao vây Mạc Phàm bị xé thành một cái lỗ lớn, Mạc Phàm chui từ trong lưới đánh cá ra.

Một màn này, khiến xung quanh nghẹn họng nhìn trân trối.

“A…” Liễu Như Phong khẽ nhếch miệng, ngoại trừ “A” ra, cuối cùng không phát ra âm thanh nào.

Tống Chung luôn nở nụ cười, lúc này cũng cứng đờ, trong mắt đều là khó mà tin.

Sợi tơ cắt Thực Thiết Thú thành vô số mảnh, lại bị Mạc Phàm xé rách một cách dễ dàng, không khác gì xé giấy.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Băng Ma cũng sửng sốt, sắc mặt khó coi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm.

Tay Quỷ Lão nắm chặt lại, âm thanh “răng rắc” vang lên liên tục, rõ ràng là tức không nhẹ.

Những sợi tơ này cho dù là hợp kim cấp đặc biệt cũng bị chặt đứt, vô cùng sắc bén, cho dù gặp pháp khí, cũng không thể chặt đứt sợi tơ, có thể thấy rõ mức độ cứng của nó.

Trừ chuyện đó ra, mỗi sợi tơ bị kéo đứt, chân khí bên trong sẽ nổ mạnh, uy lực tương đương với mấy trăm cân thuốc nổ.

Mạc Phàm không chỉ xé rách lưới đánh cá một cách dễ dàng, còn không xảy ra chuyện gì.

Năm đó ông ta chiến với Lâm Thiên Nam, Lâm Thiên Nam cũng phá lưới đánh cá của ông ta, nhưng không dễ dàng như Mạc Phàm.

Ở trước mặt Mạc Phàm, Thủy Long Dẫn của ông ta như đồ giả.

- Tiểu tử, cậu dùng pháp thuật cấp cao gì thế, vậy mà phá được Thủy Long Dẫn của tôi?

Quỷ Lão nổi giận quát.

Vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, giống như phá Thủy Long Dẫn không khác ăn ba bữa cơm, căn bản không có gì đáng ngại.

Thủy Long Dẫn của Quỷ Lão tương tự với Thiên Địa Dẫn công pháp trấn phái của Thiên Địa Môn ở Tu Chân giới, nén linh khí trên người tới mức lớn nhất.

Kết quả tu luyện công pháp này, tuy không có đại khí rộng lớn, khí thế tràn đầy như hóa khí thành binh, ngưng khí thành sơn, nhưng đi tới một cực hạn khác, uy lực không thể khinh thường.

Hắn từng chính mắt nhìn thấy lão tông chủ Thiên Địa Môn thi triển Thiên Địa Dẫn, tông chủ này có thực lực Đại Thừa kỳ, ngưng tụ chân khí toàn thân thành một cây Tú Hoa Châm.

Lúc ấy bọn họ bị Ma Tộc dùng 7 tinh cầu bố trí Tinh Diệu Đại Trận bao vây, 7 tinh cầu này đều to gấp mấy chục lần Địa Cầu, cao thủ Đại Thừa khác đều bó tay chịu trói.

Lão tông chủ Thiên Địa Môn chỉ lấy gốc Tú Hoa Châm do chân khí ngưng tụ ra, 7 tinh cầu kia như gặp hắc động, vốn là sụp đổ bên trong, cuối cùng bị gốc Tú Hoa Châm hấp thu không còn gì, giống như chưa từng xuất hiện.

Thiên Địa Dẫn đáng sợ đến mức nào, đã thấy rõ.

Thủy Long Dẫn này tương tự với Thiên Địa Dẫn, nhưng là cấp thấp kém vô số lần.

Hắn có cả công pháp phá giải Thiên Địa Dẫn, Thủy Long Dẫn có khó là gì?

- Công pháp cấp thấp như thế cũng dám lấy ra, những chân khí này của ông, tôi nhận.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hôm nay hắn phải đại khai sát giới, nhiều linh khí như thế, tất nhiên không thể lãng phí.

Hắn nắm lấy lưới đánh cá kia, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công.

Những sợi tơ này không chỉ không nổ mạnh, trái lại như thủy triều hạ xuống, bị kéo vào trong cơ thể hắn.

Chỉ trong phút chốc, toàn bộ Thủy Long Dẫn Quỷ Lão ngưng tụ vài năm chui vào trong cơ thể hắn.

Sắc mặt Quỷ Lão khó coi tới cực hạn, trái tim như bị xuyên một đao, huyết dịch chảy ra liên tục.

Ông ta hao phí nhiều năm mới có được nhiều Thủy Long Dẫn như vậy, lần này lấy ra không chỉ không giết được Mạc Phàm, trái lại biến thành chất dinh dưỡng cho cậu ta.

Sắc mặt đám Liễu Như Phong cũng không khá hơn chỗ nào, ánh mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy kiêng kị.

Bọn họ đều là Tiên Thiên Tông Sư, vô cùng mẫn cảm với linh khí.

Linh khí những sợi tơ này ẩn chứa, tuyệt đối hơn bốn bọn họ cộng lại.

Nhiều linh khí như thế, cứ bị Mạc Phàm hấp thu toàn bộ như vậy.

Phải biết rằng tu sĩ như cái thùng nước có kích cỡ cố định, lượng linh khí có thể lưu trữ có hạn.

Một khi vượt qua lượng này, sẽ nổ tan xác hay bị tẩu hỏa nhập ma.

Mạc Phàm hấp thu nhiều linh khí như thế, vậy mà không sao, nếu không phải Mạc Phàm giả vờ, thì Mạc Phàm chứa được lượng linh khí nhiều hơn bọn họ nghĩ nhiều.

Nếu là cái trước, bọn họ không có gì phải lo lắng, nỏ mạnh hết đà mà thôi.

Cái sau, vậy thì đáng sợ rồi.

- Quỷ Lão tiên sinh, Tống trưởng lão, Liễu tiên sinh, quả thật tiểu tử này có tài, chúng ta cùng giế t chết cậu ta.

Sắc mặt Băng Ma nghiêm trọng nói.

Nếu bọn họ ở đây, không thể gi ết chết Mạc Phàm, người chết sẽ là bọn họ.

Anh ta giơ tay lên, băng kiếm trôi nổi trên đỉnh đầu Mạc Phàm, băng thương thì rơi xuống, mang theo tiếng xé gió, nhanh chóng đâm về phía Mạc Phàm.

Đám Quỷ Lão nhanh chóng phản ứng kịp, bọn họ đều là người từng trải, tất nhiên hiểu rõ tình huống trước mắt.

Trong mắt Tống Chung chớp lóe sắc bén, bóng dáng nhoáng lên một cái, thân thể giống như hòa cùng vụ khí, biến mất không thấy.

ể ấMột tay Liễu Như Phong để ra sau lưng, một cây đao xuất hiện trong tay ông ta.

Chuôi đao này dài 7 thước, toàn thân đen tuyền, hơi tương tự đao võ sĩ Nhật Bản, thân đao dài nhỏ, không cong giống đao của võ sĩ Nhật Bản, thẳng tắp như kiếm.

Trên thân đao khắc đầy phù văn huyết sắc thần bí, khiến chuôi đao phong cách cổ xưa có thêm khí tức tà dị.

Chuôi đao này tên là Thu Thủy, là bảo bối trấn tộc của Liễu gia bọn họ, cũng là kiện pháp bảo duy nhất của Liễu gia.

Bình thường chuôi đao này đều được đặt trên pho tượng Phật ở sâu trong mật thất Liễu gia, bởi vì lần này ông ta tới Giang Nam, lúc này mới mang theo.

Một tay ông ta cầm đao, chân khí màu xanh lan tràn trên thân đao.

Chân khí mới tiến vào chuôi đao, một cây gai vươn từ đao ra, đâm vào lòng bàn tay Liễu Như Phong.

Liễu Như Phong nhíu mày, tiếp tục rót chân khí.

Huyết dịch và chân khí màu xanh xen lẫn nhau chảy xuôi xuống, phù văn màu đỏ trên thân đao lập tức sáng lên, ánh đao xanh hồng bất định hiện lên trên thân đao, khí tức tà dị trên thân đao lan tràn ra bốn phía.

Liễu Như Phong nắm cái chuôi đao này, khóe miệng nhếch lên tươi cười quỷ dị, đi về phía Mạc Phàm.

Quỷ Lão nhíu mày, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ, ánh mắt như ác quỷ bị chọc tức, phiếm tàn nhẫn.

- Tiểu tử, cậu chọc giận tôi hoàn toàn rồi, hôm nay tôi tất phải để cậu biết, vì sao cả Hoa Hạ xưng lão phu là Quỷ Lão?

Ông ta nói xong khí tức hoàn toàn thay đổi.

Bốn khí tức cường đại bắn lên trên trời, rồi đè Mạc Phàm trên cầu.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 680


Mạc Phàm nhìn thoáng qua đám Quỷ Lão, lắc đầu cười.

Bốn người này cùng xông lên, nếu thực lực của hắn còn là Trúc Cơ đỉnh phong, tất nhiên rất phiền phức.

Nhất là Quỷ Lão này, có thể ngưng tụ Thủy Long Dẫn thành võng, đủ để ông ta kiêu ngạo cả đời.

Nhưng hắn đã nhị chuyển công pháp, còn đến cảnh giới Tiên Thiên, bốn người trước mặt hắn như sài lang gặp chân long, chỉ có chết.

Hắn nheo mắt lại, khí binh hỏa diễm lại xuất hiện, kiếm quang nhoáng lên một cái, trong chớp mắt trăm ngàn kiếm xuất hiện, giống như tấm lưới lớn ngọn lửa rậm rạp, chém về phía băng thương băng kiếm của Băng Ma.

Xung quanh vì băng thương băng kiếm tồn tại, lạnh lẽo như trong hang, trong chớp mắt nóng như hỏa lò, nhiệt độ nhanh chóng lên cao.

“Rầm rầm rầm…”

Băng thương băng kiếm có thể đâm xe thiết giáp, ở trước mặt khí binh của Mạc Phàm như que kem chưa đông lại, bị lưới lửa cắt nát, hóa thành giọt nước mưa, nước rơi xuống dưới chân Mạc Phàm.

- Nếu anh chỉ có chút bản lĩnh đó, anh có thể là người đầu tiên đi tìm chết.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Mũi chân hắn hơi chỉa xuống đất, thân thể nhảy lên, thân như đại bàng giương cánh bay về phía Băng Ma.

Khí binh hỏa diễm trong tay đảo qua, kình phong và sóng nước cuồn cuộn nổi lên chém về phía Băng Ma.

Băng Ma nhíu mày, cười lạnh lùng.

Nếu anh ta chỉ có chút bản lĩnh đó, chắc chắn anh ta không thể dựa vào sức lực bản thân giết bảy trong mười đại trưởng lão của Thần Điện, sẽ không thành sát thủ nổi tiếng đứng đầu Hắc Ám Giáo Đình hiện giờ.

- Băng tinh linh trong không gian, tập hợp lực lượng bọn ngươi đến tay ta, để đất đai đông lại, để cho núi sông thành băng, bao phủ toàn bộ thế gian bằng màu trắng.

Khóe miệng Băng Ma nhếch lên nụ cười tự tin, dùng ngôn ngữ cổ xưa niệm chú ngữ.

Theo chú ngữ truyền ra, ngón tay thon dài trắng nõn của anh ta vươn ra, hồ nước dưới chân như bị lực lượng không biết khiên dẫn, như suối phun phun về tay anh ta.

Hồ nước mới đụng vào tay Băng Ma, lam quang hiện lên trên tay anh ta, suối phun lập tức đông lại.

Lam quang từ suối phun bị đông lại, lan tràn vào trong hồ nước.

Chỉ trong phút chốc, cả tiểu hồ bị bao trùm bởi một tầng băng thật dày.

Sóng nước cuồn cuộn nổi lên nhờ khí binh của Mạc Phàm cũng ngưng kết trong chớp mắt, biến thành một bức tường băng thật dày chắn phía trước khí binh.

“Bùm” một tiếng thật lớn, khí binh chém lên tường băng, mặt hồ bị đông lại chấn động, khối băng trên mặt hồ tứ phân ngũ liệt, lộ ra khối băng dưới hồ nước.

Băng Ma cười khẽ, từng sợi băng thương, băng kiếm nhanh chóng chui từ trong nước ra qua khe hở khối băng, chi chít, sắc bén như mũi tên, quá khác thường, nhìn làm da đầu người ta run lên.

Anh ta chỉ phía xa, những băng thương, băng kiếm xoay tròn đâm về phía Mạc Phàm ở không trung.

Chỉ cần là nơi có nước, anh ta sẽ vô địch, đây là chắc chắn.

- Mạc tiên sinh, khinh thường đối thủ của cậu như vậy, cậu sẽ chết rất nhanh.

Mạc Phàm nhìn lướt qua những băng thương, băng kiếm, lông mày không thèm nhăn lại.

- Tôi không khinh thường anh, mà anh căn bản không lọt vào mắt tôi.

Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt nói.

Một người của Hắc Ám Giáo Đình, ngay cả tư cách khiến hắn khinh thường cũng không có.

Hắn làm như không nhìn thấy băng thương, băng kiếm này, đao khí tung hoành bốn phía, lập tức chém về phía Băng Ma.

Sắc mặt Băng Ma thay đổi, chỉ cần động vào băng thương băng súng của anh ta một chút, thần lực băng hàn bên trong sẽ làm đông lại huyết dịch, lục phủ ngũ tạng cùng với toàn bộ hệ thần kinh của đối phương, cả quá trình chưa tới một phần mười giây, lợi hại hơn độc tố của sứa ở Châu Úc, cho dù là Quỷ Lão cũng không dám động vào dễ dàng.

Vậy mà Mạc Phàm không để ý đến băng thương, băng kiếm của anh ta, anh ta chưa từng gặp người nào điên cuồng như thế.

- Tiểu tử da vàng, cậu muốn chết à!

Khi nói chuyện, hai tay anh ta lại vươn ra trước, 9 đạo tường băng cao hơn một người dâng lên trước người anh ta.

- Tôi sẽ để anh thấy đâu mới là muốn chết.

Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng nói.

Một đao của hắn chém xuống tường băng trước người, 7 đạo tường băng bị nghiền nát, vụn băng như đạn bay ra ngoài theo kình phong.

Mạc Phàm nhìn lướt qua băng thương, băng kiếm dưới chân, thân thể rơi xuống, như sao băng rơi xuống đất rơi lên mặt băng.

“Rầm!” Mặt băng bị đánh ra hố to, khối băng chìm xuống dưới, chìm vào trong nước không ít lại nổi lên, từng đạo vết rạn lan tràn xung quanh.

Băng Ma thấy Mạc Phàm rơi lên mặt băng, khóe miệng nhếch lên.

Anh ta phất tay tán đi tường băng, một tay ấn lên khối băng dưới chân.

5 đạo lam quang xuyên qua khối băng nhanh chóng đến dưới chân Mạc Phàm, băng dưới chân Mạc Phàm lập tức như sống, dọc theo chân Mạc Phàm bò lên người hắn.

Không để Mạc Phàm phản ứng kịp, nửa người dưới Mạc Phàm biến mất vào trong khối băng như bảo thạch màu lam.

Bốn phía Mạc Phàm, băng thương băng kiếm chui từ trong mặt băng gần đó ra, như mũi tên nhọn trên cung, kéo về phía sau, vận sức chờ phát động, góc độ chỉa về phía ngực và đầu Mạc Phàm.

Sắc mặt Mạc Phàm vẫn như thường, khẽ nâng mí mắt liếc Băng Ma một cái.

- Chỉ có chút uy lực đó sao?

Băng Ma nhíu mày, lúc này băng hàn chi lực của anh ta nên đông cứng phần lớn thần kinh và huyết dịch của Mạc Phàm rồi mới phải.

Những thứ này bị đông cứng, Mạc Phàm điều động chân khí đều là vấn đề, vậy mà còn bình tĩnh như thế.

Anh ta hừ lạnh một tiếng, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh.

- Giết tiểu tử này trước rồi nói sau.

Băng thương băng kiếm quanh Mạc Phàm lập tức bay về phía hắn.

Anh ta cùng ra tay hai bên Mạc Phàm.

Tống Chung xuất hiện từ trong sương mù, hai tay anh ta mỗi tay cầm một thanh đoản kiếm.

Hai thanh đoản kiếm một đen một trắng, phi kim phi mộc, nhưng quang mang hắc bạch lại làm người ta vô cùng bất an.

Hai thanh kiếm này tên là Vô Thường Kiếm, anh ta cướp được từ tông phái cổ xưa tên là Địa Ngục Môn.

Chỉ cần cánh tay bị hai đoản kiếm đâm, cánh tay sẽ mất đi khống chế, nội tạng bị đâm trúng, nội tạng mất đi chức năng vốn có.

Nếu bị đâm trúng đầu, mặc kệ là người bình thường hay Tiên Thiên Tông Sư chỉ có đường chết.

Hai đoản kiếm này vô cùng quỷ dị, cộng thêm Ngũ Hành Độn Thuật Hoa Hạ, Nhẫn Thuật Nhật Bản, Yoga của Ấn Độ cổ anh ta thu thập được luyện thành Ám Sát Thuật, không chỉ khiến anh ta ngồi vững vị trí mười đại trưởng lão Thanh Bang, còn khiến anh ta hung danh hiển hách ở Đông Nam Á.

Không người nào nguyện ý bị Tống Chung tìm đến, tựa như không ai hi vọng Hắc Bạch Vô Thường tìm đến.

Hiện giờ hai thanh kiếm này đang đâm về phía cổ Mạc Phàm.

Một bên khác, Liễu Như Phong cười quỷ dị, trường đao trong tay lóe sáng hai màu xanh đỏ, nhân cơ hội đâm về phía cổ khác của Mạc Phàm.

Cách sau lưng Mạc Phàm không xa, quần áo trên người Quỷ Lão rách ra thành mảnh, lộ ra thân thể cường tráng.

Trên người ông ta, làn da trắng như giấy, hai mắt, môi, móng tay còn cả Ma Văn trên người như nước mực.

Hoàn toàn không phải lão giả mặc áo trắng lúc trước, trái lại giống như ác quỷ trong tranh thủy mặc, toàn thân chỉ có trắng và đen, không còn màu khác.

Trên người Quỷ Lão cuồn cuộn hắc khí, như khi đốt plastic tỏa ra khói đen, đúng lúc lướt qua Mạc Phàm.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 681


“Vù!”

Lưỡng Muội Chân Hỏa ngọn lửa màu vàng và Hồng Liên Nghiệp Hỏa màu cam hiện lên, tụ tập về ngực Mạc Phàm.Hai ngọn lửa mới đụng vào nhau, giống như sao hỏa va chạm mặt trời.

Ngọn lửa màu vàng phóng lên trời, trong chớp mắt bao trùm Mạc Phàm trong đó, lan tràn dọc theo khối băng dưới chân hắn đến mặt hồ, vậy mà mặt hồ bốc cháy.

Ngọn lửa quỷ dị này vừa xuất hiện, những băng thương băng kiếm bay về phía Mạc Phàm bị hòa tan, không bay đến trước người Mạc Phàm liền hóa khí.

Không chỉ những băng thương băng kiếm này, mặt hồ bị Băng Ma đóng băng cũng tan ra.

Hồ nước nóng hổi tỏa ra bọt khí, như được nấu sôi.

Trong phút chốc cả trang viên như tiến vào trong hỏa lò, hơi nóng kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, không khí như bị thiêu đốt, vặn vẹo.

Đột nhiên xảy ra biến hóa, sắc mặt Liễu Như Phong và Quỷ Lão thay đổi.

- Sao bỗng nhiên tiểu tử này cường đại như vậy?

Vừa rồi khí tức của Mạc Phàm đã rất cường đại, bây giờ khí tức của Mạc Phàm không chỉ gấp hai vừa rồi.

Mắt Băng Ma mở to, nhìn Mạc Phàm tắm trong ngọn lửa như Hỏa Thần, tựa như băng xà nhìn thấy thiên địch.

- Chuyện này…

Thần lực băng hàn của anh ta ngay cả ngọn lửa bình thường đều đông cứng được, dù thế nào cũng đóng băng được Mạc Phàm.

Ai biết không chỉ không đóng băng được Mạc Phàm, trái lại bị ngọn lửa của Mạc Phàm hòa tan, còn hòa tan hết không chừa chút nào.

- Tiểu tử, lửa của cậu là gì đây?

Băng Ma khó mà tin hỏi.

Anh ta chưa từng thấy ngọn lửa nào có thể hòa tan thần lực hàn băng của anh ta, chưa bao giờ.

Mạc Phàm không thèm để ý, quả thật băng hàn chi lực của Băng Ma rất lợi hại, không chỉ có tác dụng đóng băng cơ thể, còn đông lại linh hồn, vượt qua phạm trù băng hàn chi lực bình thường.

Bất luận kẻ nào gặp phải băng hàn chi lực này, nhất là nơi có nước đều vô cùng đau đầu.

Nhưng anh ta tìm lầm đối thủ, gặp phải người không nên gặp.

Nếu nói băng của Băng Ma là hàn băng vạn năm ở đại lục Nam Cực, vậy sau khi Lưỡng Muội Chân Hỏa và Hồng Liên Nghiệp Hỏa của hắn dung hợp lại có thể thiêu đốt hàng tỉ mặt trời.

Chỉ là băng Nam Cực, sao có thể đông được mặt trời?

Chỉ bị hòa tan mà thôi.

Hắn vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, linh khí điên cuồng rót vào trong hai trường kiếm, trường kiếm phát ra tiếng, nhanh chóng chém về hai bên.

“Keng!” Tiếng kim khí va vào nhau vang lên, Bạch Ngọc Kiếm đỡ Vô Thường Kiếm của Tống Chung, Lôi Kiếm ngăn Thu Thủy Kiếm của Liễu Như Phong.

Ba lực lượng chạm vào nhau, kình phong nổi lên, mặt nước nổ tung theo, sóng nước cao ba trượng ngập trời mà lên.

- Bây giờ chưa tới lượt các người, cút!

Mạc Phàm khẽ quát, hai tay chấn động.

Tống Chung và Liễu Như Phong cảm giác như có tòa đại sơn đâm vào, hai người bay ngược về phía sau như diều đứt dây, đập mạnh vào chân núi cách đó không xa.

Mạc Phàm nheo mắt, không để ý đến Quỷ Lão phía sau, nhìn về phía Băng Ma cách đó không xa.

Băng Ma bị Mạc Phàm nhìn chăm chú, trong mắt hiện lên hoảng sợ.

Anh ta nói mấy âm tiết, 5 cự nhân hàn băng cao hơn một trượng chui từ trong nước ra, mỗi người đều cao lớn uy vũ, hùng tráng có lực như chiến sĩ sắt thép, khiến người ta sợ hãi.

Năm cự nhân hàn băng này như hổ rình mồi, chắn giữa anh ta và Mạc Phàm.

Cự nhân hàn băng vừa xuất hiện, Băng Ma gần như không do dự, xoay người nhảy lên, đến chỗ nào, dưới chân chỗ đó sẽ xuất hiện khối băng, để anh ta giẫm lên.

Mạc Phàm có thể hòa tan thần lực băng hàn của anh ta trong hồ nước, có năng lực nắm giữ lôi điện, tuy không so được ba loại lực lượng vương tử Carter của Thần Điện nắm giữ, nhưng tuyệt đối trên anh ta và Quỷ Lão.

Nếu lúc này không đi, đợi đám Quỷ Lão không có sức chiến đấu, chỉ sợ anh ta muốn chạy cũng không chạy được.

Chỉ cần rời khỏi Hoa Hạ, quay về tổng bộ Hắc Ám Giáo Đình, Mạc Phàm có thể làm gì anh ta?

Mạc Phàm thấy Băng Ma rời đi, khẽ cau mày, sau đó cười lạnh lùng.

- Còn muốn chạy, anh chạy được sao?

Phàm là người ra tay với Mạc gia hắn, hôm nay một người cũng đừng nghĩ trốn được, người của Hắc Ám Giáo Đình càng không ngoại lệ.

Ý niệm của hắn vừa động, trong chớp mắt Hộ Sơn Đại Trận khởi động, trên không trang viên giống như có lồng thủy tinh hiện lên, bao vây cả trang viên bên trong, cũng chặn đường đi của Băng Ma.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Băng Ma ngẩn ra, trên mặt tràn đầy sợ hãi.

Trong nơi này là nơi bọn họ bao vây diệt Mạc Phàm, trái lại là tiến vào cạm bẫy của Mạc Phàm.

Trong chớp mắt, sắc mặt của anh ta trắng xanh, trong hai mắt là vẻ hoảng sợ, ngơ ngẩn nhìn Mạc Phàm đuổi theo.

Mạc Phàm cúi đầu, cầm hai thanh kiếm giẫm lên không khí như đi bậc thang, đứng ở nơi cách Băng Ma không xa.

- Tôi nói giết anh đầu tiên, anh nhất định phải chết đầu tiên, anh không thoát được.

Giọng nói lạnh lùng mang theo tự tin, như sấm nổ trong không trung.

Thân thể Băng Ma lập tức run lên, cũng khiến sắc mặt đám Quỷ Lão cách đó không xa vô cùng khó coi.

- Mạc đại sư, là Hắc Ám Giáo Đình chúng tôi mạo phạm cậu, chúng tôi chủ động rời khỏi tranh đoạt động thiên này, mong cậu tha cho tôi một con đường sống, tôi đảm bảo sau này Hắc Ám Giáo Đình không tấn công Mạc gia.

Băng Ma ra vẻ trấn định nói.

Thủy Long Dẫn của Quỷ Lão bị phá, thần lực băng hàn của anh ta cũng không phải đối thủ của Mạc Phàm.

Binh khí trên tay Tống Chung và Liễu Như Phong không tệ, nhưng thực lực yếu hơn hai bọn họ một chút, càng không phải đối thủ của Mạc Phàm.

Lần này không phải bọn họ trêu chọc quả hồng mềm, mà là khối sắt, nhanh chóng cầu xin tha thứ tốt hơn, nói không chừng còn giữ được mạng.

- Tôi giết anh, lại diệt Hắc Ám Giáo Đình, không cần anh đảm bảo sau này Hắc Ám Giáo Đình không là địch với Mạc gia tôi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Vô địch thiên hạ, phương pháp hữu hiệu nhất là diệt tất cả kẻ địch, mà không phải nói đảm bảo suông.

Cho dù đối phương giữ lời, ngày khác hắn rời khỏi Địa Cầu, khi Mạc gia gặp phải kẻ địch mạnh khác, rất có khả năng Hắc Ám Giáo Đình sẽ như một số gia tộc là Khổng gia Nam Sơn, trong chớp mắt đứng về phía đối diện Mạc gia, báo thù ngày xưa.

Chuyện như vậy từng xảy ra một lần, hắn không muốn lần hai.

Lần này hắn muốn giết, giết, giết, người nào dám động vào Mạc gia hắn người đó chết.

Sắc mặt Băng Ma khó coi, như bị tát mấy cái.

- Mạc Phàm, Hắc Ám Giáo Đình chúng tôi không yếu hơn Thần Điện, cậu nghĩ rằng mình cậu có thể diệt Hắc Ám Giáo Đình chúng tôi sao?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khẽ.

Hắc Ám Giáo Đình chỉ là huyết mạch Hắc Ám Nhất Tộc của Ma Tộc lưu lại trên Địa Cầu, muốn tiêu diệt thì khó gì?

- Anh nói xong rồi đúng không, anh có thể đi chết đi.

Mạc Phàm giơ tay lên, tay nâng kiếm hạ xuống, kiếm khí như long trên Bạch Ngọc Kiếm lao nhanh mà ra, như đạo cầu vồng xẹt qua bầu trời chém về phía Băng Ma.

Băng Ma nhíu mày, trong mắt lóe lên hung quang, giống như đang do dự gì đó.

Chỉ trong phút chốc, anh ta đã có lựa chọn.

- Mạc Phàm, đây là cậu ép tôi, cậu và người họ Mạc đều phải chết.

Không đợi kiếm khí của Mạc Phàm hạ xuống, Ngũ Giác Tinh Mang màu đen chỗ mi tâm Băng Ma sáng lên.

Băng hàn chi khí màu đen tràn ra trong Ngũ Giác Tinh Mang, băng hàn chi khí khiến người ta sởn gai ốc lấy Băng Ma làm trung tâm nhanh chóng dập dờn mà ra.

Theo băng hàn chi khí dập dờn ra, một móng vuốt to lớn màu lam vươn ra trong băng hàn chi khí.

Sau đó là đầu, thân…

Chỉ trong chớp mắt, một Ma Ảnh cao chừng ba người xuất hiện trước người Băng Ma.

Toàn thân Ma Ảnh này đều là màu băng lam, như lam bảo thạch, sắc mặt lãnh khóc, trên đỉnh đầu có sáu cái sừng.

Người này c ởi trần, đeo một sợi dây chuyền, tay cầm cái kìm, bắp thịt toàn thân như tảng đá điêu khắc.

Xung quanh Ma Ảnh, ba khí thể màu lam như tinh linh chuyển động xung quanh nó, vù vù rung động, như quỷ khóc.

Ma Ảnh này vừa xuất hiện, trong trang viên nóng như hỏa lò, lập tức có bông tuyết rơi.

Quỷ Lão nhìn thấy Ma Ảnh, ba người đều lộ ra vui mừng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back