Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 672


Giang Thành nhíu mày đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm Mạc Phàm rời đi, trên mặt lộ vẻ nghiêm trọng.

- Giang tư lệnh, Mạc Phàm tăng đến Tiên Thiên rồi sao?

Long Nhược Tuyết đi đến bên cạnh Giang Thành, hỏi.

- Ừm.

Giang Thành gật đầu.

- Mạc Phàm hiện giờ có bao nhiêu phần thắng Lâm gia?

Long Nhược Tuyết do dự, vẫn nói.

Mạc Phàm xung đột với Lâm Thiên Phong đến nước này, Lâm gia chiến với Mạc gia là chuyện chắc chắn, chỉ là chuyện tối nay hoặc ngày mai.

- Cô cảm thấy có mấy phần thắng?

Giang Thành nhìn Long Nhược Tuyết, hỏi ngược lại.

Long Nhược Tuyết bĩu môi, lắc đầu.

Cho dù Mạc Phàm tăng đến Tiên Thiên, cũngchỉ có mình cậu ta, sao đánh đồng được với Lâm gia.

Huống chi bên Lâm gia không chỉ có Lâm gia, còn có Thanh Bang, Liễu gia thủ đô, Hắc Ám Giáo Đình, vân vân.

Trước mặt những thế lực này, Mạc gia tựa như muối bỏ biển.

Nói ngắn gọn, có lẽ Mạc Phàm không chết, nhưng Mạc gia xong rồi.

- Cô biết còn hỏi tôi?

Giang Thành nói.

Ông ta rất kinh ngạc Mạc Phàm đến Tiên Thiên Tông Sư trong thời gian ngắn như vậy, theo ông ta biết một năm trước Mạc Phàm còn là đứa bé bình thường, trong một năm này từ người bình thường thành Tiên Thiên Tông Sư, mức độ yêu nghiệt của Mạc Phàm vượt qua nhận thức của ông ta.

Ở trước mặt Mạc Phàm, đám Long Nhược Tuyết được Long Tổ bồi dưỡng từ nhỏ không khác gì bã đậu.

Nhưng thiên phú luôn chỉ là thiên phú, nếu không có thời gian hóa thành thực lực, thiên phú chỉ có thể là ảo ảnh trong mơ, dù đẹp đến mấy, cũng không có tác dụng gì.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

Long Nhược Tuyết hỏi.

Dù gì Mạc Phàm cũng là người của Long Tổ bọn họ, đội trưởng của tiểu đội Thanh Long.

- Không cần hỏi tôi chuyện này, các cô cũng biết rồi đó?

Giang Thành nhíu mày, nói.

Long Tổ tồn tại vì ổn định Hoa Hạ, trừ phi ảnh hưởng đến Hoa Hạ, Long Tổ mới ra tay.

ế ổ ằMạc Phàm và Lâm gia chỉ là hai tộc tranh giành thế lực ở Hoa Hạ, tuy Mạc Phàm là thành viên của Long Tổ, chuyện này không nằm trong phạm vi nhiệm vụ của bọn họ.

Dựa theo quy củ của Long Tổ, Long Tổ bọn họ không thể nhúng tay.

Trừ chuyện đó ra, nếu Long Tổ bọn họ nhúng tay, sẽ tạo ra tai họa càng đáng sợ hơn, Lâm Thiên Nam người đứng đầu.

Cho nên cho dù Mạc gia biến mất khỏi Giang Nam, bọn họ cũng chỉ làm một người xem như khi ở Đông Hải.

- Nhưng trong tay tên kia có Tạo Hóa Dịch, thứ này không thể coi là điều kiện ra tay của Long Tổ chúng ta sao?

Long Nhược Tuyết nắm chặt tay nói.

Tạo Hóa Dịch có thể bổ sung khiếm khuyết của con người, phá bình cảnh, còn khiến người bình thường thành tu sĩ.

Nếu luyện chế lượng lớn, nói không chừng có thể cung cấp đại quân tu sĩ cho Hoa Hạ bọn họ.

- Dù là đại quân tu sĩ cũng không ngăn được một Lâm Thiên Nam, làm tốt việc của các cô là được, còn lại phải dựa vào Mạc Phàm.

Giang Thành lắc đầu nói.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Long Nhược Tuyết và Thỏ Tử ngẩn ra, đứng mãi ở chỗ cũ, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Nếu Long Tổ bọn họ không nhúng tay, chẳng phải Mạc gia xong rồi sao?

… L

úc này, trong phòng khách trang viên Lâm gia, dưới đèn thủy tinh rực rỡ.

Lâm Thiên Phong, Tống Chung, Liễu Như Phong, Mộc Hồng Viễn, Lâm Khuynh Thiên và mấy gia chủ khác ngồi trên ghế sô pha bằng da thật, vây thành hình chữ “U”.

- Lâm tiên sinh, bây giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?

Liễu Như Phong uống một ly rượu vang, nói nhỏ.

- Ba thứ đó của Mạc gia đấu giá được bao nhiêu tiền?

Lâm Thiên Phong bưng ly rượu vang, thản nhiên hỏi.

- Nghe nói Thiên Thọ Đan và Khuynh Thành có tổng cộng 50 viên, đấu giá 1000 triệu, Tạo Dịch Hóa được Mạc Phàm tặng cho Giang Thành.

Bên cạnh Lâm Thiên Phong, thư ký mỹ nữ bưng chai rượu Laffey 82 năm nói.

1000 triệu?

Không ít người sửng sốt, đám Dư Danh như bị sét đánh, thân thể run lên.

Vô số xí nghiệp kinh doanh vài chục năm, không có mấy công ty giá trị 1000 triệu.

Nhà giàu có mọc lên như núi rừng trên Địa Cầu, giá trị 1000 triệu không đến 100 cái.

Cả tỉnh Giang Nam được coi là đô thị quốc tế, giá trị 1000 triệu cũng đếm trên đầu ngón tay, bất luận là công ty kinh doanh vài chục năm, thậm chí truyền thừa trăm năm.

Mạc gia kiếm được 1000 triệu trong một đêm, đây còn chưa bao gồm Tạo Hóa Dịch.

- Lâm tiên sinh, không thể giữ lại Mạc gia này.

Dư Danh nuốt nước bọt nói.

Tuy không phải mỗi đêm đều như thế, nhưng cả tối đều kiếm được nhiều tiền như vậy, nếu cho Mạc gia ít thời gian, Mạc gia sẽ thành người có tiền nhất Giang Nam.

- Không chỉ như vậy, bên tôi mới đạt được tin tức rất có lợi với Mạc gia.

Tống Chung bắt chéo hai chân, lắc ly rượu vang, nói.

Động tác của đám Lâm Thiên Phong bị kiềm hãm, sắc mặt khó coi.

- Tin gì?

Lâm Khuynh Thiên nhíu mày, trầm giọng hỏi.

Mạc gia đã giẫm mạnh Lâm gia dưới chân, chuyện này đã là tin tức không hay rồi, vậy mà còn tin tức có lợi với Mạc gia?

- Không phải tin tức xấu liên quan đến quy hoạch tỉnh Giang Nam đấy chứ?

Sắc mặt Lâm Thiên Phong nhanh chóng khôi phục như thường, hỏi.

Ngày mai là thời gian công bố bản đồ quy hoạch, trước đó Mạc gia mua không ít đất.

Nếu là tin tức tốt cho Mạc gia, sẽ là chuyện này, chỉ sợ thông tin bọn họ đạt được bản đồ quy hoạch lúc trước thay đổi.

- Lâm gia chủ anh minh, dựa theo một thành viên của Thanh Bang ở Giang Nam lộ ra, đất Mạc gia mua đều ở trên bản đồ quy hoạch.

Tống Chung uống một ngụm rượu vang nói.

Tuy Thanh Bang bọn họ rời khỏi Hoa Hạ, nhưng để lại không ít thành viên ở đây, muốn tìm hiểu một chút tin tức cũng không khó.

- Cái gì, đất của Mạc gia đều nằm trên bản đồ quy hoạch sao?

Lâm Khuynh Thiên đứng bật dậy khỏi ghế sô pha.

Chỉ cần bản đồ quy hoạch được công bố, cổ phiếu của Lâm gia bọn họ giảm mạnh là không thể thiếu, cổ phiếu Mạc gia sẽ tăng 10 lần, gấp 100 lần cũng không kỳ lạ.

Cho dù là Lâm Thiên Phong trên mặt cũng hiện lên nham hiểm.

Những đất này là Mạc gia vay tiền Lâm gia mua, mặc kệ Lâm gia vay bao nhiêu tiền, cuối cùng là giảm mấy chục lần rơi vào tay Lâm gia.

Kết quả là Mạc gia lấy tiền ở chỗ Lâm gia, buôn bán lời gấp mấy chục lần, thậm chí còn nhiều hơn.

Mạc gia vốn bị Lâm gia chèn ép, một đêm kỳ tích buôn bán lời 1000 triệu, lại vay tiền mua toàn bộ đất cạnh bản đồ quy hoạch.

Cạm bẫy mà Lâm gia bọn họ bố trí, như giấy mỏng bị Mạc gia phá sạch.

- Chuyện này…

- Lần này đúng là phải giết ngay.

Mắt Liễu Như Phong đảo liên tục, bất an lại nhiều hơn.

- Chúng ta xong rồi.

Không thể nghi ngờ, chỉ cần bản đồ quy hoạch vừa công bố, địa vị của Mạc gia sẽ tăng lên một tầng cao ở Giang Nam.

Đến lúc đó, chỉ sợ Giang Nam đứng bên Lâm gia không tới 90%, 50% cũng không được.

Xu thế là vậy, nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt.

Lâm gia tụ tập hơn 90% thế lực Giang Nam, không chỉ không đè được Mạc gia, còn bị Mạc gia giẫm mạnh hai cái, chuyện này khiến khí thế của Lâm gia hạ thấp.

Hiện giờ lại có bản đồ quy hoạch, khí thế Lâm gia lại càng giảm nhanh hơn.

Tối nay Mạc gia nhỏ bé không đáng kể trước mặt Lâm gia, ngày mai Mạc gia sẽ trở thành cự phách Giang Nam như Lâm gia.

U ám xuất hiện trên đỉnh đầu đám Lâm Thiên Phong, trong phòng khách vô cùng yên tĩnh.

Chỉ trong phút chốc, Lâm Thiên Phong đứng dậy.

- Một Mạc gia đã muốn là địch với Lâm gia tôi, xem thường Lâm gia chúng tôi quá rồi, nếu Mạc gia muốn chết, vậy thì khiến bọn họ đổ máu.

Lâm Thiên Phong lạnh lùng nói.

Tay ông ta khẽ dùng lực, ly còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành bột phấn, rượu vang như máu chảy từ tay ông ta xuống.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 673


Đám Tống Chung, Liễu Như Phong hơi sững sờ, nhìn về phía Lâm Thiên Phong.

- Chúng ta nên làm gì bây giờ?

Mộc Hồng Viễn hỏi.

Bất luận hội đấu giá hay quy hoạch đất tỉnh Giang Nam, đều không thể xoay chuyển được.

Bọn họ muốn tiêu diệt Mạc gia, chỉ sợ không đơn giản.

Lâm Thiên Phong cười lạnh lùng, giống như ác long nhìn chằm chằm con mồi, lộ ra vẻ mặt tham lam.

- Tống trưởng lão, làm phiền cậu ngày mai tụ tập vài trăm người, chuyện này hẳn là không thành vấn đề với Tống trưởng lão đúng không?

Lâm Thiên Phong nói với Tống Chung.

- Không có vấn đề gì, nhưng cần vài trăm người làm gì?

Tống Chung nhướn mày, tò mò hỏi.

Với thực lực trưởng lão Thanh Bang của anh ta, đừng nói là vài trăm người, tụ tập mấy ngàn người ở Giang Nam cũng không thành vấn đề.

- Rõ ràng có thể bán đất với giá gấp 10 lần, lại bị Mạc gia thu mua theo giá quy định, tôi hoài nghi phương diện mua đất của Mạc gia có vấn đề không để ai biết.

Lâm Thiên Phong hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.

- Hửm?

Bao gồm cả Tống Chung trong đó, trước mắt mọi người sáng lên.

Bọn họ không ngu ngốc, sao không hiểu ý của Lâm Thiên Phong.

Lâm Thiên Phong muốn dùng chuyện này tới tấn công Mạc gia.

Dù sao giá trị 100, người ta mua có 10 đồng, chắc chắn những chủ đất sẽ mất hứng.

Cho dù vận khí của Mạc gia tốt, cũng không có khả năng đoán trúng bản đồ quy hoạch, chắc chắn trong đó có quỷ.

Chỉ cần có người hơi châm ngòi thổi gió, sẽ là phiền phức rất lớn với Mạc gia.

Dù sao cho dù Mạc gia quật khởi, nhưng căn cơ bất ổn, không khác gì người đi cà kheo, sơ ý một chút là ngã xuống.- Một chiêu này của Lâm tiên sinh đúng là cao minh, chuyện này cứ giao cho tôi.

Tống Chung cười khẽ, tán thưởng.

Lâm Thiên Phong không hổ là gia chủ Lâm gia, bất luận là khí phách hay năng lực đều mạnh hơn gia chủ anh ta từng gặp nhiều.

Anh ta nói tin tức cho Lâm Thiên Phong, Lâm Thiên Phong liền nghĩ ra đối sách, còn là một chiêu trí mạng.

Chỉ cần chuyện này nháo lớn, Mạc gia sẽ đại loạn.

- Ha ha, đây chỉ là chút thủ thuật che mắt mà thôi.

Lâm Thiên Phong không thèm để ý lắm, nhưng trong mắt hiện lên vẻ đắc ý.

Đối với người một tối kiếm được 1000 triệu, chuyện này có thể hấp dẫn lực chú ý của Mạc Phàm.

Chỉ cần cho Mạc gia thời gian, có thể giải quyết được hết.

Nếu ông ta ra tay, phải một lưới bắt hết Mạc gia, chỉ dựa vào chuyện này còn kém xa.

- Vậy chuyện chính thì sao, nếu chúng tôi giúp được gì, Lâm tiên sinh cứ việc mở miệng.

Liễu Như Phong nói.

Đã có sương mù, chắc chắn có ra tay phía sau.

Nếu không nhân cơ hội này, chắc chắn ông ta phải như lời Mạc Phàm tự kết liễu đời mình.

Ông ta đường đường là gia chủ Liễu gia thủ đô, nhiều thế hệ là đới đao thị vệ bên cạnh đế vương, sao có thể chịu nhục nhã như thế?

Chỉ có thể liều mạng!

- Ra tay sao? Lần này tôi muốn khiến cả Mạc gia nếm thử hậu quả đắc tội Lâm gia.

Trong mắt Lâm Thiên Phong lóe lên tàn nhẫn.

- Hậu quả?

Đám Liễu Như Phong hơi sửng sốt, lập tức cười lạnh lùng.

- Cuối cùng cũng phải ra tay sao, Lâm tiên sinh?

Tống Chung khẽ nâng mí mắt, hỏi.

- Tống trưởng lão có vấn đề gì sao?

Lâm Thiên Phong không đáp hỏi ngược lại.

Muốn tiêu diệt Mạc gia, quan trọng nhất là Mạc Phàm.

Nói trắng ra là Mạc gia có mình Mạc Phàm chống lưng, không có Mạc Phàm Mạc gia sớm bị diệt, căn bản không thể đứng đối diện Lâm gia.

Mạc Phàm vừa chết, Mạc gia tự sụp đổ.

Nếu như vậy, vậy thì giết Mạc Phàm, đồng thời giết người nhà, bạn bè bên cạnh Mạc Phàm.

Qua một khoảng thời gian, bọn họ đã điều tra rõ ràng người bên cạnh Mạc Phàm, cũng đến lúc ra tay rồi.

- Nếu ra tay mà nói, có phần Thanh Bang chúng tôi.

Tống Chung cười âm hiểm, giơ ly rượu.

- Liễu gia chúng tôi sẽ dốc sức.

- Còn cả Mộc gia tôi nữa.

Mộc Hồng Viễn cũng giơ ly rượu vang, nói.

Một đám người ngồi trên ghế đứng dậy, bọn họ đã đứng về phía Lâm gia, chỉ diệt Mạc Phàm mới yên tâm tồn tại ở Giang Nam.

Nhiều thế lực hợp lực như thế, bọn họ không tin không đối phó được Mạc gia.

Lâm Thiên Phong cười mỉa, muốn nâng ly.

Một cơn gió lạnh như lợi kiếm hàn băng thổi từ cửa sổ vào, một bóng người cao gầy xuất hiện trên ghế sô pha trong phòng khách, cũng cầm một ly rượu vang, đúng lúc bổ sung vị trí còn thừa, tạo thành hình trứng.

- Nếu không ngại, có thể thêm cả tôi vào.

Người này là người Châu Âu đấu giá một giọt Thiên Ngọc Tủy của Lâm gia.

Vậy mà Mạc Phàm có thể đánh bại Lâm gia ở hội đấu giá, càng không thể giữ Mạc Phàm, nếu không sẽ tạo thành tai họa đối với Hắc Ám Giáo Đình.

Nhân cơ hội này diệt trừ Mạc Phàm, không thể nghi ngờ là cơ hội không tệ.

Mọi người sửng sốt, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông này, như gặp quỷ.

Trang viên Lâm gia có trận pháp bảo vệ thì không nói, còn có rất nhiều hộ vệ tuần tra 24 giờ, ruồi bọ muốn tiến vào còn khó.

Người này tiến vào phòng khách thần không biết quỷ không hay, tay còn cầm ly rượu vang.

- Chuyện này…

- Anh là?

Lâm Khuynh Thiên khiếp sợ hỏi.

Lúc trước anh ta có chú ý tới người đàn ông tản ra hàn băng chi khí này, nhưng không biết người này là ai.

Không đợi người đàn ông Châu Âu này trả lời, tiếng bước chân truyền từ cầu thang đến, Quỷ Lão vẫn mặc quần áo trắng đi xuống.

- Nếu Băng Ma sát thủ số một của Hắc Ám Giáo Đình muốn gia nhập, đương nhiên cầu còn không được.

Quỷ Lão híp mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông Châu Âu lạnh nhạt nói.

Mắt đám Lâm Thiên Phong mở to, nhìn người đàn ông Châu Âu hào hoa phong nhã với vẻ khó mà tin, trong mắt đều là nghi ngờ.

Nhất là Lâm Thiên Phong, trên mặt ông ta xuất hiện kinh ngạc vui mừng.

Ông ta không hiểu nhiều về thế lực phương Tây lắm, nhưng có nghe nói đến Băng Ma của Hắc Ám Giáo Đình.

Băng Ma là thành viên phản bội rời khỏi Thần Điện, vì ngăn Băng Ma gia nhập Hắc Ám Giáo Đình, Thần Điện phái 10 đại trưởng lão tiến lên chặn giết.

Kết quả 10 đại trưởng lão của Thần Điện không chỉ không giết được Băng Ma, còn bị Băng Ma giết 6 người, một người không chết, cũng thành phế nhân.

Ba trưởng lão sống sót, theo thứ tự là U Hồn, Titan, Sindra, cũng là ba đại trưởng lão sau này của Thần Điện.

Cuối cùng vương tử Carter của Thần Điện xuất hiệ, Băng Ma mới không thể không rời đi.

Nếu không có Carter, chắc chắn 10 đại trưởng lão của Thần Điện bị diệt sạch, chuyện này đủ để thấy Băng Ma đáng sợ thế nào.

- Nếu có Băng Ma gia nhập, vậy thì quá tốt rồi.

Vốn dựa vào mình Quỷ Lão, đủ để giết Mạc Phàm.

Hiện giờ cộng thêm Băng Ma, Tống Chung, Liễu Như Phong, cho dù Mạc Phàm là Mạc đại sư Đông Hải, cũng chỉ có đường chết.

- Vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ?

Băng Ma nhếch miệng mỉm cười, nâng ly nói.

- Hợp tác vui vẻ!

Một đám người cùng nâng chén, trong mắt đều là hưng phấn, giống như đã nhìn thấy cảnh Mạc Phàm bị diệt.



Không đợi ngày hôm sau, vào ban đêm, một đống tin tức về quy hoạch thành phố lan tràn khắp Giang Nam, ngọn lửa bất an dấy lên ở Giang Nam, dưới sự kích động của một số người, nhanh chóng lan ra, hình thành ngọn lửa lớn ở Giang Nam.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 674


Rạng sáng ngày hôm sau, trước cửa biệt thự Hào Đình và công ty điền sản Mạc Thái Mạc gia thu mua có mấy trăm người vây quanh, trên băng rôn có viết “Trả lại đất cho tôi, trả lại công đạo cho tôi”, được đám người này treo ở cửa biệt thự.

Có một số người buộc băng vải đỏ như máu, giống như bị đả thương.

Những người này không ở trước cửa biệt thự và công ty lâu, mấy chiếc xe cảnh sát tiến vào biệt thự và công ty Mạc gia, cha Mạc Phàm và Lưu Nguyệt Như hai người phụ trách chính của công ty bị cảnh sát mang đi, còn cả số sách công ty Mạc gia nữa.

Chưa tới giữa trưa, xưởng dược của Mạc gia ở Đông Hải cũng bị niêm phong, không được cho phép, không thể sản xuất thuốc.

Những người Mạc gia khác cũng bị cảnh sát hạn chế tự do, đợi tiếp nhận thẩm tra.

Không chỉ như vậy, ngay cả Tần gia, Lạc gia, Lỗ gia Tấn Châu, Khương gia có quan hệ với Mạc gia, cũng đều bị hạn chế.

Trong một đêm, bầu trời trên không Mạc gia sập xuống, mặt đất cũng nứt ra, giống như ngày tận thế.

Biệt thự Hào Đình.

Lão mẹ Mạc Phàm, bác cả, chú ba Mạc Phàm, còn có Bạch Vô Song, Mộc Phong Nhạc tụ tập trong phòng khách, mỗi người đều đã mây đen đầy mặt.

- Phong Nhạc, đã xảy ra chuyện gì thế, làm rõ chưa?

Lão mẹ Mạc Phàm hỏi.

Cha Mạc Phàm bị bắt đi, bà không thể không đứng ra làm chủ.

- Cháu nhận được tin bên phía Tần lão, có người báo lên tỉnh Mạc gia chúng ta trộm bản đồ quy hoạch tỉnh Giang Nam, cường thủ hào đoạt với chủ sở hữu đất, trong tỉnh bị chủ sở hữu đất tạo áp lực lúc này mới bắt người đi điều tra, Tần lão bảo chúng ta đừng ra cửa, nói là Lâm gia giở trò quỷ.

Mộc Phong Nhạc nghiêm mặt, giải thích.

Tối hôm qua Lâm Thiên Phong tơi tả mà về, dùng chân suy nghĩ cũng biết Lâm gia giở trò quỷ.

- Lâm gia?

Trong phòng khách, sắc mặt mọi người khó coi.

- Lâm gia chết tiệt này, thua thì thua, vậy mà dùng thủ đoạn đê tiện như thế, Mạc gia chúng ta thanh giả tự thanh, để bọn họ lăn qua lăn lại đi.

Chú ba Mạc Phàm đập bàn, tức giận nói.

ế ể ẩ ắ- Chỉ sợ không đơn giản như thế, chúng ta không thể đợi tẩy trắng được.

Bác cả Mạc Phàm nâng chén trà lên uống một ngụm, nhìn những hung thần ác sát bên ngoài biệt thự.

Tuy ông nói vậy, nhưng nếu Lâm gia ra tay, Lâm gia sẽ không đợi bọn họ minh oan.

- Lâm gia muốn thế nào, ông ta còn dám diệt Mạc gia chúng ta sao?

Chú ba Mạc Phàm không tin nói.

Bạch Vô Song, Mộc Phong Nhạc, cùng với lão mẹ Mạc Phàm nhíu mày, không trả lời.

Bọn họ đều xuất thân từ nhà giàu có, hiểu rõ phong cách làm việc của đám nhà giàu.

Người bình thường vì tiền tài, có thể giết người diệt khẩu.

Những nhà giàu này vốn không để Mạc Phàm vào trong mắt, diệt một tộc cũng không hiếm thấy, hàng năm tỉnh Giang Nam có chuyện như thế xảy ra.

- Mạc tiên sinh đâu?

Bạch Vô Song hỏi.

- Đúng vậy, nhị tẩu, Tiểu Phàm đi đâu rồi?

Chú ba Mạc Phàm hỏi theo.

Lúc Mạc gia và Tần gia xích mích, Mạc Phàm ra tay là nghịch chuyển.

Chỉ cần có Mạc Phàm ở đây, bọn họ còn có hi vọng.

- Tối qua Tiểu Phàm đã về trang viên, đến bây giờ còn chưa đi ra, chị gọi mấy cuộc mà không nghe máy.

Lão mẹ Mạc Phàm thở dài nói.

- Không phải Mạc tiên sinh đang bế quan tu luyện đấy chứ?

Sắc mặt Mộc Phong Nhạc khó coi, suy đoán.

Nghe thấy hai chữ bế quan, tâm tình những người khác cũng rơi vào đáy cốc.

Nếu Mạc Phàm bế quan, không biết sẽ trôi qua bao lâu.

Khi từ thành phố Tây Hồ về Đông Hải, Mạc Phàm vừa đóng cửa là bế quan gần một năm.

Chỗ dựa lớn nhất của bọn họ là Mạc Phàm, nếu thời gian bế quan của Mạc Phàm dài như thế, đợi Mạc Phàm đi ra, chỉ sợ Mạc gia sớm bị Lâm gia diệt rồi.

- Không có biện pháp khác liên lạc với Mạc tiên sinh sao?

Mộc Phong Nhạc nắm chặt tay, nói.

- Trái lại cũng có, để tôi thử một lần.

Vẻ mặt lão mẹ Mạc Phàm u buồn, do dự một lát nói.

Mạc Phàm cho Tiểu Vũ một khối Huyết Hồn Thạch, lần trước Thiên Thành Diệt đến biệt thự số 9, đã gọi Mạc Phàm thông qua khối ngọc này.

Hiện giờ Lâm gia dùng toàn lực ra tay với Mạc gia, nếu không nhanh thông báo cho Mạc Phàm, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng những người biểu tình xông vào, bọn họ sẽ vô cùng nguy hiểm.

Ngoại trừ bọn họ, cha Mạc Phàm và Lưu Nguyệt Như bị bắt vào cục cảnh sát, cho dù có A Hào và Liệt Hỏa đi theo, cũng không chắc chắn an toàn, dù sao Giang Nam là địa bàn của Lâm gia.

Bà lấy điện thoại ra, định gọi cho Tiểu Vũ, một giọng nói lanh lảnh vang lên trong phòng khách.

- Cho dù các người thông báo cho Mạc Phàm, cậu ta cũng không tới được, các người nên cam chịu số phận đi.

Giọng nói này vừa vang lên, lão mẹ Mạc Phàm chỉ cảm thấy tay tê rần, di động rơi xuống đất.

Không đợi đám lão mẹ Mạc Phàm thấy rõ là ai, đám người vốn bị bảo vệ, cảnh sát ngăn cản ở bên ngoài, vô cùng phẫn nộ xông vào.

Cùng lúc đó, bên ngoài rừng cây nhỏ ký túc xá nữ sinh đại học Phục Sáng Giang Nam.

- Tiểu Phàm, Phỉ Phỉ, cuối cùng hai người cũng tới thăm mình rồi.

Lý Thi Vũ hưng phấn nói với một nam một nữ ngồi trên ghế quay lưng về phía cô.

Từ khi đến Giang Nam, ba bọn họ chưa tụ tập với nhau.

Cô định đợi nghỉ quốc khánh đến thăm Mạc Phàm và Lưu Phỉ Phỉ, ai biết hai người đến đây.

- Cô sẽ gặp hai bọn họ nhanh thôi.

Hai người quay đầu lại, người nam trong đó cười âm hiểm nói.

Anh ta cười như ác lang đói ba ngày, thấy được con mồi.

- Hai người là?

Lý Thi Vũ thấy rõ mặt hai người, sắc mặt thay đổi, lùi về sau mấy bước theo bản năng.

Hai người này căn bản không phải là Mạc Phàm và Lưu Phỉ Phỉ.

Bên ngoài Vân Trung Thự Đông Hải, Tiểu Vũ, Tiểu Ngọc, Chu Hiệt mang theo tiểu hồ ly cầm túi lớn túi nhỏ, đang trên đường quay về.

Trên nhà cao tầng cách đó không xa, ba cửa kính mở ra, họng súng to bằng kích thước cánh tay trẻ mới sinh ló ra, nhìn kỹ cũng không thể phát hiện.

Họng súng tối đen, giống hệt như trong trò chơi CF, là súng trường thiết bị bắn ở xa.

Lực sát thương của súng này còn đáng sợ hơn súng ngắm, đối tượng bắn chủ yếu là xe thiết giáp, máy bay, xe công sự, thuyền và những thứ có năng lực bảo vệ nhất định, dùng trên người càng mãnh liệt hơn.

Cho dù không bắn trúng vị trí quan trọng, cũng khiến người ta nổ thành mảnh nhỏ.

Ba khẩu súng như vậy, lặng yên không một tiếng động chĩa về phía ba người, ba người căn bản không phát hiện ra.

Chuyện như vậy cũng xảy ra ở mấy nơi khác.

Mà lúc này, trong động thiên Viên Gia Trang.

Sau khi hắn đưa mọi người về biệt thự, liền quay về nơi này.

Trang viên trang trí gần xong rồi, đã có thể để người nhà hắn chuyển vào, tệ nhất là Hộ Sơn Trận Pháp trong trang viên.

Lúc trước hắn đoạt được quyền khống chế trang viên này, không có thời gian sửa chữa Hộ Sơn Đại Trận.

Chỉ cần sửa chữa Hộ Sơn Đại Trận ở đây một lần, có linh tuyền và linh khí hình rồng làm chỗ dựa, cho dù là Quỷ Lão đứng thứ 5 Hắc Bảng xông vào, cũng khiến ông ta một đi không trở về.

Hắn ngồi khoanh chân cạnh linh tuyền, hai tay không ngừng vũ động, một đám pháp ấn đánh vào trong Trận Bàn, sửa chữa Trận Bàn trong Hộ Sơn Đại Trận.

Đúng lúc này, hắn nhíu mày, động tác trên tay dừng lại, trong chớp mắt pháp ấn vỡ nát.

Ý niệm của hắn vừa động, ngọc bội Long Vương tỏa ra ánh sáng màu xanh, bay từ trong nhẫn ra.

Hắn rót một chút linh khí vào trong ngọc bội Thanh Long, giọng nói lo lắng của Long Nhược Tuyết lập tức truyền đến.

- Lâm gia ra tay, Mạc gia đã xảy ra chuyện, nhanh ra ngoài.

Những lời này vừa vang lên, Mạc Phàm nheo mắt, sắc bén trong mắt hắn nở rộ như thần kiếm lợi khí.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 675


Hắn tưởng rằng Lâm gia sẽ lựa chọn ra tay sau kỳ hạn, hay ngày mai, cho nên lúc này hắn mới bắt đầu sửa trận pháp trong trang viên.

Chỉ cần trận pháp được sửa xong, hắn sẽ chuyển cả nhà vào.

Ai biết Lâm gia gấp như thế, hôm nay đã ra tay với Mạc gia.

Cũng may hắn bố trí từ trước, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.

Trong mắt hắn chớp lóe sắc bén, ngón tay khẽ b ắn ra, Trận Bàn bay về phía trên không động thiên, biến mất trong mây mù.

Hắn đứng dậy, một bước liền đến cửa động thiên, đến bên cạnh cửa đá.

“Rầm rầm…” Cửa đá mở ra, hắn ra khỏi động thiên.

Hắn vừa mới ra, di động lập tức vang lên, lại có một đống tin nhắn và cuộc gọi nhỡ.

Có lão mẹ, đám Tần gia, Lạc gia, Lỗ gia, tin nhắn đều bảo hắn nhanh chóng quay về.

Ngoại trừ những tin nhắn cuộc gọi này ra, hai chữ “Bàn Tử” đang hiện lên trên màn hình.

Trong động thiên có trận pháp bao phủ, ngay cả tín hiệu dò tìm cũng không phát hiện ra, tín hiệu di động lại càng không thể có.

Xem ra sau này phải giải quyết vấn đề truyền tin, nếu không có chuyện xảy ra, hắn cũng không biết được.

Nhưng trước đó phải xem Lâm gia động tay động chân thế nào.

Nghĩ vậy, hắn nhận điện thoại của Bàn Tử.

- Tiểu Phàm, cuối cũng cậu cũng nghe máy rồi, cậu còn sống thật tốt.

Bàn Tử vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, kích động nói.

Giọng điệu nói chuyện giống như mới trải qua động đất, xác nhận được người anh em của mình còn sống.

- Bên cậu làm sao vậy, Bàn Tử?

Mạc Phàm cau mày, lạnh giọng hỏi.

- Cha mẹ tôi tới trường học đón chúng tôi đi chơi, một người lái xe việt dã đâm tới, bị một quyền của tôi đập nát, bây giờ tôi đưa cha mẹ tới Giang Nam.

Bàn Tử vẫn còn sợ hãi nói.

Bởi vì nghỉ 11 ngày, cả nhà bọn họ hẹn nhau đi Vân Châu chơi.

Cha mẹ anh ta chuẩn bị quà ở phía sau, anh ta đang nói chuyện với Hoàng Dao Dao ở bên cạnh, một chiếc xe lao tới, tốc độ ít nhất phải 140.

Nếu đâm trúng bọn họ, không chỉ nhà bọn họ bị đâm bẹp, không ít cha mẹ và sinh viên ở gần đó cũng bị tai ương, anh ta không do dự dùng linh khí.Tuy chiếc xe kia đã bị anh ta đập nát, hiện giờ nghĩ lại cũng hết hồn, dù sao đây là lần đâu tiên anh ta gặp chuyện như vậy.

Trong lòng Mạc Phàm hơi buông lỏng, sắc bén trong mắt tăng cao.

Kiếp trước Bàn Tử chết do tai nạn xe cộ.

Một đời này, nếu không phải hắn sớm truyền thụ công pháp cho Bàn Tử, còn dùng đan dược giúp Bàn Tử tăng thực lực tới Trúc Cơ kỳ, nếu không sẽ có kết cục như vậy.

- Được lắm, lại là tai nạn xe cộ.

- Tôi đã biết, cậu khoan hãy về Giang Nam, đến Tấn Châu tìm Lỗ Lão Hồ trước, cứ nói cậu là bạn của Mạc Phàm.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hiện giờ Bàn Tử quay về Giang Nam vẫn quá nguy hiểm, đợi hắn giải quyết chuyện ở Giang Nam, quay về cũng không muộn.

- Được, bên cậu không sao chứ?

Bàn Tử ân cần hỏi han.

- Tôi không sao, có chuyện là Lâm gia.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Chỉ là một Lâm gia, nếu dám ra tay với người Mạc gia và bạn bè hắn, muốn ra tay, phải chịu lửa giận này.

Nếu Lâm gia không muốn sống tròn 1 tháng, vậy thì hôm nay đi chết đi.

- Lâm gia?

Trong xe, vẻ mặt cả nhà Bàn Tử thay đổi.

Nhất là mẹ kế của Bàn Tử, bình thường vô cùng khách sáo với Mạc Phàm, lúc này lập tức trở mặt.

- Tiểu tử này đắc tội Lâm gia, ông trời của tôi, tôi đã nói tiểu tử này là yêu tinh gây rắc rối, các người còn không tin tôi, lần này chúng ta xong rồi, bị Lâm gia để mắt, cho dù chạy đến chân trời góc bể cũng vô dụng.

- Câm miệng, không có Tiểu Phàm, vừa rồi bà đã chết.

Bàn Tử liếc mắt nhìn mẹ kế của anh ta một cái nói.

Vẻ mặt mẹ kế Bàn Tử ngẩn ra, vội vàng câm miệng.

Một quyền vừa rồi của Bàn Tử thật đáng sợ, một chiếc xe việt dã chạy 140 km/h bị Bàn Tử đập nát, trên xe còn có một cái động lớn, bà ta không nên nói gì tốt hơn.

- Tôi lập tức đi Tấn Châu, cậu cẩn thận một chút, cần gì thì gọi cho tôi.

Bàn Tử nghiêm túc nói.

Anh ta nói xong quay xe, đi về phía Tấn Châu.

Trong lòng Mạc Phàm cảm thấy ấm áp, đáp lại một tiếng rồi tắt điện thoại.

Mới tắt điện thoại, Mộc Phong Nhạc gọi điện đến.

- Bây giờ trong biệt thự thế nào?

Mạc Phàm hỏi thẳng.

- Lâm gia vu oan cho chúng ta trộm bản đồ quy hoạch, ép mua ép bán chủ đất, Mạc lão tiên sinh và thím tôi bị bắt đi, Lâm gia còn tụ tập một đám chủ đất đến biệt thự gây chuyện, vừa rồi bọn họ xông vào, có mấy sát thủ lẩn vào bên trong ra tay với chúng tôi, bị Titan gi ết chết, những chủ đất cũng bị dọa chạy, chắc cảnh sát sẽ đến nhanh thôi.

Mộc Phong Nhạc kích động nói.

Mạc Phàm nhíu mày, mặt lạnh như băng.

Lâm gia đúng là biết đổi trắng thay đen, vậy mà nói hắn trộm bản đồ quy hoạch.

Quả thật hắt bồn nước đục rất hợp tình hợp lý, hắn đến Giang Nam không lâu, chắc chắn quan hệ với những cán bộ quy hoạch đất không bằng Lâm gia.

Cho dù hắn nói hắn trọng sinh, cũng không có ai tin tưởng, vậy thì chỉ có trộm.

Nhưng hắn đường đường là y tiên bất tử cần trộm bản đồ quy hoạch sao?

Nhưng những chuyện này không quan trọng, Lâm gia tung sương mù ra mà thôi, hắn thổi một cái là tan.

- Tất cả mọi người thế nào?

Mạc Phàm quan tâm.

- Phu nhân và Bạch phu nhân đều bị dọa, những người khác không sao, chỉ là bây giờ chúng ta làm gì giờ?

Mộc Phong Nhạc do dự, vẫn lo lắng nói.

Nếu Lâm gia ra tay, sẽ không từ bỏ ý đồ.

Bọn họ chống đỡ được một lát, có thể đỡ cả đời được sao.

- Ở yên đó đợi, nói với Titan người nào đến gần người đó chết, mặc kệ là ai.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Giọng nói vô cùng rét lạnh, như lợi kiếm hàn băng phá băng mà ra.

- Dạ, Mạc tiên sinh.

Vẻ mặt Mộc Phong Nhạc khiếp sợ, cung kính nói.

Mạc Phàm còn chưa cất di động, sắc mặt lại thay đổi, một đạo ý nghĩ chen chúc truyền vào trong Thức Hải của hắn.

Phía nội thành tỉnh Giang Nam, Kim Cương Chú trên khối Thất Hồn Ngọc kích hoạt, hắn là có người ra tay với cha và Lưu Nguyệt Như.

Phía đại học Phục Sáng, một khối Thất Hồn Ngọc khác kích hoạt, chị họ.

Thành phố Đông Hải, một khối Thất Hồn Ngọc và hai kiện pháp khí hắn luyện chế cùng kích hoạt, Tiểu Vũ, Tiểu Ngọc và Chu Hiệt, trong đó có một thứ mất đi liên hệ với hắn.

Phía đại học Đông Hải, một kiện pháp khí kích hoạt, Lưu Phỉ Phỉ.

Phía biệt thự Hào Đình, Thất Hồn Ngọc trên người lão mẹ, bác cả, chú ba cũng kích hoạt, trong biệt thự lại xảy ra chuyện.

Bên ngoài Giang Nam, Thất Hồn Ngọc của Bàn Tử cũng kích hoạt, cảm ứng yếu đi rất nhiều, nhưng hắn vẫn cảm nhận được.

… T

rong lúc này, tất cả Thất Hồn Ngọc liên hệ với hắn hay pháp khí hắn luyện chế đều được kích hoạt.

Lâm gia ra tay toàn diện.

Trong chớp mắt sắc mặt Mạc Phàm lãnh khốc đến cực hạn, hắn nắm chặt tay, kình phong đột nhiên xuất hiện, quần áo trên người hắn tung bay, sát khí lạnh thấu xương từ người hắn lan tràn ra bốn phương tám hướng, trong chớp mắt nhiệt độ giảm hơn 10 độ.

- Đáng chết!
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 676


Thiên tử nhất nộ, tiện phục thi bách vạn.

Y tiên bất tử hắn giận dữ, sẽ khiến Lâm gia thiên sinh vạn thế đều hối hận ra tay với người Mạc gia bọn họ, khiến hàng tỉ ngôi sao đều biết kết cục đắc tội Mạc gia bọn họ là thế nào.

Ý niệm này thoáng qua, trong không khí ở bốn phía quanh hắn như địa ngục Sâm La xuất hiện, hủ thi thành núi, máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm.

Ảo giác này chớp lóe lướt qua, đôi mắt Mạc Phàm như lợi kiếm nhìn xung quanh trang viên.

- Trốn lâu như vậy, đều đi ra hết cả đi!

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất luận phản ứng gì.

- Các người nghĩ rằng Ẩn Nặc Thuật có thể ẩn mình trước mặt tôi à?

Hắn vừa nói xong, không khí quấy động dữ dội, bốn đại thủ xuất hiện, giống như đại thủ của cự nhân viễn cổ, xuất hiện ở cửa vào, thác nước, cùng hai bên núi trong trang viên.

“Rầm!” một tiếng nổ vang trời, sơn thể lắc lư giống như sơn băng, thác nước như Thiên Hà chảy ngược, bay lên trời.

Mặt đất chỗ cửa trang viên có dấu tay rất sâu, vết rạn như mạng nhện lan tràn ra bốn phía.

Một chưởng này đánh xuống, bốn bóng người chớp lóe dưới bàn tay, đúng là Quỷ Lão, Băng Ma, Tống Chung và Liễu Như Phong mà Lâm Thiên Phong phái tới.

Bốn người này vừa xuất hiện, bốn đạo kình phong thổi về phía Mạc Phàm, bầu không khí căng thẳng.

Bốn người bị Mạc Phàm ép ra, không chỉ không hoảng hốt, trái lại giống như nhìn thấy con mồi rơi vào cạm bẫy của mình, đều hiện lên tươi cười đùa giỡn.

- Mạc Phàm, cuối cùng cậu cũng ra rồi.

Quỷ Lão để hai tay ra sau lưng, vừa đi đến chỗ Mạc Phàm vừa nói.

Ba người khác cũng theo ba hướng, chậm rãi đi về phía Mạc Phàm.

- Lâm gia phái bốn tên phế vật các ông tới đối phó tôi sao?

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Bốn người này đều từng xuất hiện ở hội bán đấu giá, nằm trong dự liệu của hắn.

Bốn người nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra, đều cười khinh thường.

Mạc Phàm hoàn toàn có thể hung hãn trước mặt người đứng sau vị trí thứ 10 Hắc Bảng, bởi vì cậu ta có bản lĩnh đó.

Nhưng ở đây, Mạc Phàm hung hãn lúc này thật là khó hiểu.

Bởi vì bất luận là Quỷ Lão hay Băng Ma, thực lực đều trên Mạc Phàm.- Mạc Phàm, cậu quá coi trọng mình rồi, cậu biết hai người trước mặt cậu là ai không?

Liễu Như Phong cười âm hiểm nói.

Nếu chỉ có ông ta tới, ông ta lập tức quỳ xuống, nhưng có Quỷ Lão và Băng Ma ở đây, ông ta còn có cơ hội giết Mạc Phàm.

- Cần biết tên hai người chết sao?

Mạc Phàm không thèm quan tâm nói.

Mặc kệ là ai mai phục ở đây đều chết đi.

Nhất là Liễu Như Phong, để ông ta sống lâu như thế, còn dám đánh chủ ý với Mạc gia, càng đáng chết hơn.

- Người chết sao?

Liễu Như Phong cười khinh thường.

Tống Chung đốt một điếu thuốc, phả khói ra.

Băng Ma đứng trên thác nước, lắc đầu.

Trong mắt Quỷ Lão hiện lên thất vọng, ông ta tưởng rằng Mạc đại sư Đông Hải danh chấn Hoa Hạ một năm nay lợi hại thế nào, xem ra chỉ là tiểu tử làm theo ý mình, chỉ biết ngươi chết ta sống, hoàn toàn không biết lợi hại.

- Tiểu tử, cho cậu cơ hội, giao trang viên này ra, từ bỏ gia tộc của cậu, thề không là địch với Lâm gia, cậu có thể sống sót.

Quỷ Lão ra lệnh.

Mạc Phàm có thể đến thứ 9 Hắc Bảng nhanh như vậy, chắc chắn có chỗ hơn người.

Chắc chắn bốn bọn họ giết Mạc Phàm không thành vấn đề, nhưng muốn giết Mạc Phàm trước khi Mạc Phàm hủy diệt trang viên này thì không đơn giản như vậy.

Linh tuyền trong động thiên này, rất quan trọng với ông ta hay Hắc Ám Giáo Đình phía sau Băng Ma.

Nếu có thể, bọn họ không cho phép động thiên này biến mất.

Lừa gạt động thiên từ tay Mạc Phàm trước đã, rồi giết Mạc Phàm cũng không muộn.

Bọn họ phải lấy được động thiên, tuyệt đối không thể để Mạc Phàm sống.

- Ông muốn tôi từ bỏ gia tộc tôi sao?

Mạc Phàm nheo mắt, trầm giọng nói.

- Một đám người bình thường mà thôi, đợi cậu đến tuổi tôi sẽ biết, cái gọi là tộc nhân, chỉ là cậu nhìn một đám người mất đi, nếu sớm muộn gì cũng phải rời đi, vì mạng nhỏ của mình từ bỏ bọn họ có là gì, nếu cậu có thể sống sót, nói không chừng bọn họ rất vui vẻ chết vì cậu?

Quỷ Lão thản nhiên nói, giống như từ bỏ người nhà bạn bè là chuyện bình thường với ông ta.

Sinh mệnh của tu sĩ dài hơn người bình thường nhiều, ông ta nhìn hơn 7, 80 tuổi, thực ra đã sống hơn 100 năm, sống qua triều Thanh diệt vong, dân quốc diệt vong, cho tới bây giờ.

Tộc nhân ở trong mắt ông ta, chỉ cần không thể trở thành tu sĩ, không khác gì con kiến.

- Ha ha, ông đang nói với tôi tiên phàm khác đường sao?

Mạc Phàm cười lạnh lùng hỏi.

- Không sai, cậu đã biết tiên phàm khác đường, tôi cho cậu một phút suy nghĩ.

Quỷ Lão nói.

Tuy bọn họ không trên tiên đạo, nhưng ở trong mắt người thường, bọn họ như thần tiên.

Đám Băng Ma im lặng không nói, cười mỉa nhìn chằm chằm Mạc Phàm.

Mạc Phàm lắc đầu, cười kỳ lạ.

Một phàm nhân dám nói tiên phàm khác đường với y tiên bất tử hắn, hoàn toàn không biết sống chết.

Cảm giác này giống như một học sinh chưa tốt nghiệp nhà vườn trẻ, nói với chuyên gia toán học đoạt giải Nobel là một cộng một bằng hai.

- Một phàm nhân như ông dám nói với tôi tiên phàm khác đường, tôi sẽ dạy ông cái gì là tiên, cái gì là phàm, cái gì là tiên phàm khác đường, cái gì là động vào gia tộc tôi, dù xa cũng phải giết!

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Ánh mắt hắn phát lạnh, một tay giơ lên nắm trong không trung, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, linh khí như long hình thành khí binh ngọn lửa trong tay hắn, không khí xung quanh lập tức tăng lên.

- Trảm!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, hỏa kiếm chém về phía đầu Quỷ Lão.

Quỷ Lão khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn khí binh của Mạc Phàm một cái, không né tránh.

- Tiểu tử, cậu cho rằng cậu phản kháng có tác dụng sao, đây là cơ hội cuối cùng của cậu, nếu cậu từ bỏ, cậu chỉ có thể gặp người nhà cậu dưới đất.

Lúc này người Lâm gia, Thanh Bang, Hắc Ám Giáo Đình và Liễu gia phái qua đã ra tay, người Mạc gia đều là người bình thường.

Dưới cạm bẫy bọn họ bố trí, Mạc Phàm cũng phải chết, những phàm nhân kia có thể không chết sao?

Nếu Mạc Phàm quá để ý những phàm nhân đó, vậy thì quá ngu ngốc.

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lẽo, cười lạnh lùng.

Kiếp trước cha chết vì bệnh, hắn chỉ có thể nhìn.

Lão mẹ và Tiểu Vũ tự sát, hắn cũng chỉ có thể nhìn.

Bàn Tử bị giết, hắn cũng chỉ có thể nhìn Bàn Tử được đưa vào nhà tang lễ.

Hiện giờ cho dù bọn họ bị đốt thành tro bụi, y tiên bất tử hắn cũng có thể khiến bọn họ biến thành bộ dạng ban đầu.

Huống chi bọn họ sẽ không sao.

- Cho dù các người chết hết cả, bọn họ cũng không sao.

Mạc Phàm cười khinh thường nói.

Tay Mạc Phàm chém xuống, khí binh hỏa diễm như hỏa long từ trên trời giáng xuống, chém về phía Quỷ Lão.

Lúc này sắc mặt Quỷ Lão mới thay đổi, trong đôi mắt xuất hiện sát ý.

- Tiểu tử, cậu đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, cậu đắc tội Lâm gia, nhất định phải trả giá, giao đồ trấn phủ trang viên này ra, cậu có thể chết toàn thây, những người khác cũng nhất định phải chết.

Quỷ Lão nhíu mày, quát lớn nói.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back