Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4254: Các chủ, có ra tay không?



Cùng lúc đó, trong rừng sương mù cách ba người Dương Bách Xuyên một trăm mét có một cô gái đeo khăn che mặt, mặc trang phục đỏ rực. Bên cạnh là hai bà lão mặc đồ trắng và đồ đen.

Cô gái nói: "Lại là tiên hỏa lực Không Gian cường đại, không biết tên nhãi này có lai lịch gì."

"Các chủ, có ra tay không?” Bà lão mặc đồ đen hỏi.

"Chờ xem thế nào đã. Chắc là hiện tại Tiên Đan Lâu cũng xuất hiện trong rừng sương mù này rồi, Hỏa Vân Các chúng ta không làm chim đầu đàn. Hơn nữa, bây giờ xem ra muốn cướp Minh Văn Đạo Phù trên người Dương Bách Xuyên không phải chuyện dễ.

Mặt khác, điện lão Đông Nhan của điện Ma Đan là một tên cáo già. Nghe nói rất nhiều năm trước Đông Nhan bắt tay vào luyện chế Bát Cửu Ma Đan, tiếc là vẫn chưa tìm được dược liệu chính Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Có tin đồn Đông Nhan đã vào rừng sương mù rất nhiều lần, bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là hắn có tin tức về yêu thụ Quỷ Mẫu, mà có lẽ rừng sương mù chính là một trong những manh mối. Không biết tại sao lần này Đông Nhan và tên nhãi Dương Bách Xuyên lại đi cùng nhau.

Nhưng bây giờ xem ra giữa bọn họ có giao dịch, cũng có thể thấy hai bên không tin tưởng nhau, nếu không thì làm sao lão già Đông Nhan vừa vào rừng sương mù đã biến mất, bỏ lại ba người Dương Bách Xuyên...

Tóm lại là trước khi nắm rõ tình hình, chúng ta không vội ra tay, cứ lẳng lặng theo dõi diễn biến là được rồi. Nếu lão già Đông Nhan tìm được yêu thụ Quỷ Mẫu, thì cho dù chuyến này chúng ta không chiếm được Minh Văn Đạo Phù trong tay Dương Bách Xuyên cũng đáng.

Yêu thụ Quỷ Mẫu không chỉ có kỳ dược thế gian Quỷ Mẫu Hoa Lệ, mà toàn thân đều là vật báu. Nếu có thể hàng phục một cây yêu thụ Quỷ Mẫu mới là chiếm được vật báu."

Cô gái mặc trang phục màu đỏ được bà lão mặc đồ đen gọi là tiểu thư chính là một trong năm phó các chủ của Hỏa Vân Các - phó các chủ Cảnh Xán.

Hỏa Vân Các không lập trưởng lão, chỉ có các chủ và năm phó các chủ. Tất cả đều chơi lửa, cùng đi con đường Đan đạo.

"Cũng đúng! Điện Ma Đan và Tiên Đan Lâu không phải hạng lương thiện, chúng ta chờ đợi và quan sát cũng được."

Trong rừng sương mù, trên một cây đại thụ che trời ở bên phải cách Dương Bách Xuyên năm mươi mét, một đứa trẻ lùn tịt và bốn người mặc khôi giáp cũng đang quan sát Dương Bách Xuyên.

Nếu Dương Bách Xuyên nhìn thấy bọn họ ắt sẽ nhận ra đứa trẻ này kỳ thực chính là Kim Quy Tiên Nhân của Tiên Minh Luyện Tạo.

"Bẩm đại nhân, đã phát hiện ra Đông Nhan cách chúng ta ba mươi mét." Một thị vệ báo cáo.

Kim Quy Tiên Nhân ra lệnh: "Tiếp tục quan sát."

"Vâng."

Sau khi thị vệ rời đi, Kim Quy nói với ba người khác: "Đi xung quanh xem người của Tiên Đan Lâu và Hỏa Vân Các có xuất hiện hay không. Sau khi chúng ta lan truyền tin tức, hai nhà này há có thể ngồi yên?"

"Vâng thưa đại nhân."

Ba thị vệ nhận lệnh biến mất.

Sau đó, Kim Quy Tiên Nhân nhìn vị trí của Dương Bách Xuyên, lẩm bẩm nói: "Tiểu huynh đệ, thủ đoạn này thật lợi hại, hiện tại lão phu càng ngày càng thấy hứng thú với gia tộc phía sau hắn. Lực Không Gian cần phải lĩnh ngộ, nhưng Thanh Liên Tiên Hỏa cường lại không dễ thu phục. Hào phóng thật đấy, có thể ban tặng Thanh Liên Tiên Hỏa cho hậu bối!"

Dương Bách Xuyên không biết rằng hiện tại bên trong rừng sương mù này đã hội tụ bốn thế lực đứng đầu thành Tiên Đan, tất cả đều đang quan sát hắn.

Đương nhiên vì có sương mù dày đặc nên mấy phe không nhìn thấy đối phương.

Sau khi Dương Bách Xuyên giết hai Kim Tiên, hắn không thả lỏng cảnh giác mà trái lại còn cảnh giác hơn.

Bởi vì vừa rồi sau khi hắn giết hai Kim Tiên, hắn cảm nhận được có ít nhất ba khí tức đảo qua người hắn, hơn nữa khí tức không yếu.

Mặc dù chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng hắn có thể khẳng định tuyệt đối không phải là ảo giác.

Bây giờ hắn mở rộng tâm thần nhưng không cảm nhận được gì cả.

Hắn biết bên trong rừng sương mù này, hắn ở ngoài sáng, còn kẻ trong tối là địch hay bạn thì vẫn chưa biết. Tóm lại là hắn biết mình bị theo dõi. Không nói tới Đông Nhan, hắn biết lão già chết tiệt này có ý xấu.

Hiện tại hắn phải cảnh giác với các thế lực khác.

Ba khí tức đảo qua người hắn lúc nấy đến từ các hướng khác nhau, cho nên hắn khẳng định tuyệt đối không chỉ có Đông Nhan.

Về vấn đề đối phương là địch là bạn, Dương Bách Xuyên cho rằng khả năng là địch cao hơn.

Đối tượng đầu tiên hắn nghĩ tới là Cố Liên Hoa của Tiên Đan Lâu.

Cũng chỉ có Tiên Đan Lâu có thế lực và thực lực phát hiện ra hắn.

Bây giờ nghĩ lại, không chừng lúc hắn xuất hiện ở chợ Vạn Dược đã bị người của Tiên Đan Lâu phát hiện.

Mặc dù hắn đã thay đổi ngoại hình, nhưng hắn biết đây là Tiên Giới chứ không phải Tu Chân Giới, tiên nhân có rất nhiều bí pháp và thủ đoạn để tìm một người. Nếu nói Dương Bách Xuyên bị người của Tiên Đan Lâu phát hiện, hắn cũng không thấy lạ.

Hơn nữa, nghĩ kỹ lại thì trước đây lúc hắn và Cố Liên Hoa giao chiến, Yến Xích Hà và Tuyết Hương đều ở bên cạnh. Bây giờ bọn họ vẫn là nhóm ba người gồm hai nam một nữ, người khác có thể đoán được.

Cho nên thân phận bị lộ cũng không có gì lạ.

Nghĩ tới ở đây, Dương Bách Xuyên vận chuyển lực Tiên Nguyên toàn thân, khôi phục diện mạo vốn có.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4255: Mang gương mặt như đeo mặt nạ quá cực khổ



Yến Xích Hà thấy Dương Bách Xuyên khôi phục diện mạo vốn có, không nhịn được bèn hỏi: "Chủ nhân, ngài đang?"

"Mang gương mặt như đeo mặt nạ quá cực khổ, gương mặt vốn có vẫn thoải mái nhất, đóng vai hoài niệm như thế là đủ rồi. Tuyết Hương, Yến Xích Hà, các. ngươi cũng khôi phục diện mạo vốn có đi, có lẽ từ khi chúng ta xuống núi đã bị phát hiện rồi.

Bây giờ không cần che che giấu giấu nữa, chuyện gì nên đến rồi sẽ đến thôi. Nếu ba chúng ta khôi phục diện mạo có thể dụ kẻ địch trong tối lộ diện thì cũng là một lựa chọn không tồi."

Dương Bách Xuyên híp mắt nói, khôi phục diện mạo vốn có.

Mái tóc bạc vẫn buông xõa trong gió nhẹ, trông rất thanh thoát, chỉ có điều không ai nhìn thấy sát khí lóe lên trong mắt hắn.

Hiện tại Yến Xích Hà và Tuyết Hương là tùy tùng của Dương Bách Xuyên, hắn nói cái gì thì chính là cái đó, hai người đều khôi phục diện mạo vốn có.

Bên Tiên Đan Lâu đẳng xa, Cố Liên Hoa thấy ba người Dương Bách Xuyên khôi phục diện mạo vốn có bèn cắn răng nói: "Kiếm gia gia, quả nhiên là thằng nhãi đáng ghét kia, chính là ba người bọn họ, chúng ta tìm đúng người rồi! Quả nhiên ba người bọn họ thay đổi ngoại hình, may mà bọn họ không biết chúng ta tra xét được khí tức của bọn họ, và có người phát tán tin tức...

"Là bọn họ thì tốt. Nhưng bây giờ ngẫm lại, tin tức ba người Dương Bách Xuyên xuất hiện là có người cố ý phát tán, chỉ e người tung tin cũng có mưu đồ. Chúng ta chờ xem tình hình, không vội ra tay là đúng." Đại Kiếm sư híp mắt nói.

"Vâng, tất cả nghe theo sự sắp xếp của Kiếm gia gia." Cố Liên Hoa rất kính trọng Đại Kiếm sư.

Không chỉ phe Cố Liên Hoa, ba thế lực khác ẩn núp trong rừng sương mù cũng vậy.

Không có phe nào hành động.

'Tất cả mọi người đều đang đợi, và ai cũng biết khả năng cao là Đông Nhan có. mưu đồ khác.

Sau khi ba người Dương Bách Xuyên khôi phục vẻ ngoài vốn có, hắn cảm nhận sự biến hóa của hoàn cảnh xung quanh một cách kỹ càng nhưng không nhận thấy có gì bất thường.

Hắn nhìn Tuyết Hương, Tuyết Hương lắc đầu tỏ ý mình cũng không cảm nhận được gì.

Xem ra đối phương sẽ không lộ diện.

Vì vậy, Dương Bách Xuyên nói: "Đi thôi, ra khỏi rừng sương mù này trước đã rồi tính tiếp."

Trước đó Đông Nhan từng nói phải vượt qua rừng sương mù mới có thể đến gần yêu thụ Quỷ Mẫu.

Sau đó ba người đi thẳng về phía trước, một khu rừng nhỏ không thể vây nhốt bọn họ.

Bởi vì hắn Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều có tâm hồn cảm ứng, cho nên dù nhắm mắt bọn họ cũng có thể đi ra ngoài.

Bọn họ cũng biết là Đông Nhan không chờ mình, rất có khả năng lão già này đang thăm dò thực lực của hắn,

Trên thực tế, Dương Bách Xuyên đã đoán đúng.

Đông Nhan ẩn nấp trong sương mù đẳng xa đã nhìn thấy Dương Bách Xuyên giết hai cao thủ Kim Tiên đại viên mãn. Sau khi thấy ba người khôi phục vẻ ngoài vốn có, hắn ta biết thực lực của Dương Bách Xuyên không đơn giản là Kim Tiên đại viên mãn như bề ngoài. Tốc độ và ngọn lửa màu xanh lục kia, cho dù là hắn ta cũng không thể đối phó, cũng chưa chắc đỡ được.

Vì thế Cho nên nói với một tên thuộc hạ bên cạnh: "Đi thôi, qua đó dẫn ba người Dương Bách Xuyên đến đây. Với thực lực của tên nhãi này, nơi đây không thể vây nhốt hắn, chẳng thà dẫn đường cho bọn họ khiến ba người họ cảm kích còn hơn. Bước tiếp theo là lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ theo kế hoạch. Còn nữa, trong rừng sương mù có người khác, vậy thì mở toàn bộ trận pháp chúng ta đã bố trí trong những năm qua, không thể để cho những kẻ xông vào kia dễ chịu. Bản tọa không muốn có người gây rối trên đường lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ."

"Vâng, thuộc hạ sẽ đưa nhóm Dương Bách Xuyên đến đây và mở trận pháp." Thuộc hạ của Đông Nhan nhận lệnh rời đi.

Một người khác báo cáo: "Chủ thượng, không phát hiện ra những người khác."

"Đó là do ti vi của người trong rừng sương mù này cường đại, chứ không phải ngươi không phát hiện ra."

"Thuộc hạ bất tài." "Được rồi, ngươi chờ ở đây, bản tọa đi trước, đến một nơi khác của rừng sương mù chờ các ngươi. Dương Bách Xuyên có hỏi thì nói là bản tọa đi thi pháp tìm kiếm yêu thụ Quỷ Mẫu."

"Thuộc hạ hiểu."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4256: Rất khó chịu



Có thuộc hạ của Đông Nhan dẫn lối, chặng đường kế tiếp cũng dễ đi hơn nhiều, hơn nữa còn rất nhanh, sau ba ngày bọn họ đã ra khỏi rừng sương mù.

Nhưng lại đến một nơi mà trong mắt hắn, ở đây còn u ám hơn.

Sau khi bọn họ xuyên qua rừng sương mù, thứ đầu tiên mà hắn cảm nhận được là một cỗ áp lực.

Áp lực từ thiên nhiên, hay nói chính xác hơn là áp lực từ một khu rừng nguyên sinh, rậm rạp và cổ xưa hơn.

Rõ ràng là những cây ca chọc trời, thảm thực vật với đủ loại màu sắc nhưng nhìn tổng thể thì lại giống như một màu đen chết chóc.

Vậy nên cảm giác đầu tiên mang đến cho người khác chính là âm u và áp lực.

Loại cảm giác mà ngay cả những người đã thành tiên như Dương Bách Xuyên cũng bị đè nén.

Rất khó chịu.

Có vẻ như bọn họ đã đi sâu vào trong núi.

Sau khi bước vào đây, họ sẽ bước vào một thế giới khác. “Dương đạo hữu ~”

Ngay lúc này, giọng của Đông Nhan vang lên.

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn, hắn thấy Đông Nhan đi từ trong rừng rậm tới, lúc nhìn hắn còn bày ra vẻ mặt tươi cười.

Đối mặt với lão cáo già xảo quyệt này, hắn cười nói: “Tốc độ của Đông Nhan đạo hữu cũng nhanh thật, thế nào? Đã tìm được yêu thụ Qủy Mẫu rồi?”

Lời nói của Dương Bách Xuyên còn mang theo ý mỉa mai

“Haha, quả thật là có manh mối, thuật biến hóa của Dương đạo hữu cũng rất thú vị, bộ dáng hiện tại mới là bản tôn nhỉ.”

“Chỉ là chút mánh khóe nhỏ, không lọt được vào mắt thần của Đông Nhan đạo hữu ~”

Hai người nói chuyện riêng về bản thân nhưng ai nấy đều hiểu rõ, mỗi người đều đang châm biếm đối phương.

“Vậy thì đi thôi, chắc là đoạn đường tiếp theo sẽ không khó đi như rừng sương mù đúng không? Chúng ta phải theo chân Đông Nhan đạo hữu, nếu chẳng may lạc đường thì lần đi này lại uổng công mất, haha ~”

Dương Bách Xuyên thản nhiên nói.

Thật ra chính là đang nói cho Đông Nhan, kế tiếp lão già này đừng có dở trò bịp bợm với tiểu gia, nếu không ta đây không chơi cùng ông nữa, muốn lấy được. Quỷ Mẫu Hoa Lệ, lão già ngươi nằm mơ đi!”

“Khụ khụ...Nơi này gọi là rừng U Sâm, cũng chính là rừng rậm nguyên sơ của Tiên Giới, bên trong đầy rẫy nguy hiểm, không chỉ là hoàn cảnh môi trường mà còn có một vài sinh linh ngoại tộc, con đường kế tiếp mọi người phải đồng tâm hiệp lực cùng nhau, vào sâu ba trăm mét sẽ là nơi của yêu thụ Qủy Mẫu, vậy nên Dương đạo hữu yên tâm, chúng ta sắp tới nơi rồi.”

Đương nhiên Đông Nhan hiểu ý của Dương Bách Xuyên, xem như ông ta đang hứa hẹn với Dương Bách Xuyên, huynh đệ yên tâm, đoạn đường tiếp theo ta sẽ không bẫy ngươi nữa, còn phải nhờ vào ngươi để lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệt

“Vậy thì đi thôi, hy vọng Đông Nhan đạo hữu nói cho chúng ta chút thông tin về yêu thụ Quỷ Mẫu trong truyền thuyết, để trong lòng ta còn năm chắc, nói thật tiểu đệ chỉ mới nhìn thấy ghi chép về yêu thụ Qủy Mẫu từ trong điển tịch, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy...”

Dương Bách Xuyên vừa đi vừa nói. “Không thành vấn đề, đi thôi, chúng ta lên đường rồi nói...”

Lúc này hai bên mới giống như bạn hợp tác, vừa cười vừa nói đi vào rừng U Sâm.

Đương nhiên trước khi đi Đông Nhan còn vô tình hay cố ý quay đầu nhìn rừng sương mù phía sau lưng.

Ông ta biết trong rừng sương mù còn có một vài người nữa.

Mặc dù ông ta đã sớm bày bố trận pháp trong rừng sương mù, nhưng Đông. Nhan cũng biết nếu như là người của những thế lực lớn từ thành Tiên Đan thì trận pháp kia đối với bọn họ cũng không phải vấn đề lớn, tác dụng duy nhất là giữ chân họ lại một thời gian.

Nhưng đối với ông ta mà nói, có thể vây được những người này đã là không tệ rồi, đợi sau khi bọn họ tiến vào trong rừng U Sâm, đối phương có muốn tìm cũng khó.

Dù sao thì mục đích của Đông Nhan chính là nhốt, ông biết nếu có thể ra khỏi Tiên Đan Lâu, thực lực còn lại của Hỏa Vân Cac và Luyện Tạo Tiên Minh cũng không phải ngọn đèn cạn dầu.

Mặc dù người được phái tới không thấy được bọn họ, nhưng không có nghĩa là đối phương không tới.

Sau khi tiến vào rừng U Sâm, hai thuộc hạ của Đông Nhan đi ở phía trước, ba người Dương Bách Xuyên đi sau, luôn giữ khoảng cách với bọn họ.

Nhìn qua thì hai bên rất hài hòa, nhưng thực tế, trong thâm tâm lại cảnh giác lẫn nhau.

Có một điều mà Dương Bách Xuyên biết rõ, nếu đợi sau khi lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ thì lão già Đông Nhan này nhất định sẽ gây khó dễ cho hẳn.

Ngay từ đầu khi tiếp xúc với Đông Nhan, Dương Bách Xuyên đã nhìn ra, lão già này là điển hình cho loại người khẩu Phật tâm xà.

Nhưng Dương Bách Xuyên cũng đâu phải loại dễ bắt nạt?

Trong lòng hắn đã đã sớm dự trù kế hoạch đề phòng, nếu như lão già này muốn ra tay với hắn thì hắn sẽ khiến cho ông ta ăn đủ.

Nếu đối phương có cấp bậc Hỗn Nguyên thì có lẽ hắn còn sợ hãi, nhưng đấu với một Đại La thì hiện tại Dương Bách Xuyên quả thật không sợ, đừng nói tới bản thân hắn còn có con át chủ bài, chỉ riêng Tuyết Hương thôi cũng đủ ứng phó.

Theo như những gì Đông Nhan nói, đi sâu vào rừng U Sâm ba trăm dặm thì sẽ tới Yêu thụ Quỷ Mẫu.

Lúc này hắn cũng không hỏi nữa, hắn cảm nhận được lần này Đông Nhan không nói láo.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4257: Vừa đi vừa trò chuyện



Vừa đi vừa trò chuyện.

Hắn bảo Đông Nhan nói những chuyện liên quan tới Yêu thụ Qủy Mẫu, lão già này cũng không do dự mà bắt đầu kể chỉ tiết.

“Tình huống cơ bản của Yêu thụ Qủy Mẫu lần trước ta cũng đã nói qua cho ngươi, tiếp theo sẽ nói tới chỗ đáng sợ của Yêu thụ Qủy Mẫu, thật ra đây là một loại giống như cây hòe mở linh trí thành yêu, càng giống thể biến dị hơn, bình thường thì một nghìn năm sẽ thành yêu, vạn năm thành đại yêu, mười vạn năm được gọi lão yêu.

Cây ta tìm được hẳn là lão yêu vạn năm, bình thường thì một gốc cây hòe giống như cả rừng rậm chọc trời, thật ra kể từ lúc này, chúng ta đã bước vào địa bàn của lão yêu Quỷ Mẫu.

Nhưng mà không phải lo lắng, chỉ cần không trêu chọc tới những cây này thì sẽ không bị tấn công, nguy hiểm nhất là khi lại gần bản thể, bản thể của lão yêu quái này rất khổng lồ, bước vào trong phạm vi một trăm mét sẽ bị tấn công, dây leo vừa chắc vừa mềm không thua kém gì với tiên khí hạ phẩm, quất vào người thì tà khí sẽ xâm nhập vào cơ thể, còn có độc, cũng khiến người ta sinh ra ảo giác và tê liệt.

Đương nhiên đây chưa phải là chỗ đáng sợ nhất, kinh khủng nhất là bản thể có thể phân ra chín gốc yêu thụ, tạo thành Quỷ Mẫu Cửu Sát Trận muốn đòi mạng, một khi bị nhốt vào trong thì sẽ rất khó thoát thân.

Nhưng may mà gốc Yêu thụ Qủy Mẫu kia vẫn chưa được vạn năm, chúng ta có thể đối phó được, vậy nên đừng quá lo lắng, chỉ cần cẩn thận chút là được, lấy được Quỷ Mẫu hoa lệ thì chúng ta rút, sẽ không có nguy hiểm...”

Nghe Đông Nhan nói xong, Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã biết, nhưng hắn cũng không tin toàn bộ.

Lão già này nói thì nghe đơn giản lắm, nhưng Yêu thụ Qủy Mẫu là cái dạng gì thì phải gặp mới biết được, chỉ khi tiếp xúc mới dám chắc chăn, hơn nữa Dương Bách Xuyên cảm thấy lão già này không hề nói ra thực lực thật sự của Yêu thụ Qủy Mẫu ..

Rất có thế là muốn đào hố cho hắn.

Dù sao thì hắn cũng không xem lời lão già Đông Nhan này nói là thật, ngược lại trong lòng càng cảnh giác hơn.

Trên đường đi, cả hai bên đều có những suy nghĩ riêng... Trong rừng rậm u tối cũng không đi nhanh được, nhưng cũng không xuất hiện chuyện gì, có Đông Nhan dẫn đường bọn họ tránh được một số sinh vật núp sâu trong rừng.

Dương Bách Xuyên biết lão già này quen thuộc đường đi ở đây, cho nên cũng không lo lắng gì.

Đi bộ mất bảy ngày mới được ba trăm dặm. Sau này thứ bảy, cuối cùng họ cũng tới nơi.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy một cái cây lớn cao chọc trời, hoặc nói đúng hơn là cây khổng lồ.

Đứng cách năm - sáu trăm mét đã có thể nhìn thấy.

Một cây cao chót vót màu xanh đậm, cành cây như mọc lên bầu trời, hòa vào biển sao, nhìn không thấy đỉnh.

Bên dưới chiếm cả một diện tích đất rộng, nhìn giống như một rừng cây um tùm.

Nhưng Đông Nhan nói đây chỉ là nhánh cây của lão yêu Quỷ Mẫu mà thôi.

Muốn lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ tinh túy nhất của đóa hoa thì phải tiến vào trong, lại gần thân cây bởi vì Quỷ Mẫu Hoa Lệ cũng có hạn, không phải chỗ nào của cây cũng có, cả một cái cây lớn như vậy nhưng cũng chỉ có chín đóa hoa to bằng quả dưa hấu, bên trong chính là Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Mấy người nhìn thấy bản thể yêu thụ Qủy Mẫu, thì dừng lại cách năm sáu trăm mét.

Lúc này Đông Nhan cười nhìn Dương Bách Xuyên: “Dương đạo hữu, bắt đầu từ bây giờ, một khi bước gần bản thể yêu thụ Quỷ Mẫu thì chúng ta sẽ bị vô nhánh cây tấn công, vô cùng nguy hiểm, nếu ngươi không muốn đi mạo hiểm thì nói cho †a cách lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ, để một mình ta đi thôi, đợi tới khi lấy được thì đương nhiên sẽ không thiếu phần của ngươi, thấy thế nào?

Lúc này, vẻ mặt Đông Nhan vô cùng nghiêm túc, dáng vẻ như thật sự suy nghĩ cho Dương Bách Xuyên.

Nhưng mà.

Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn híp mắt nói: “Ý tốt của Đông Nhan đạo hữu ta xin nhận, nhưng nếu đã mạo hiểm thì tất nhiên phải đi cùng nhau, Dương Bách Xuyên ta không phải loại người thấy có nguy liền chùn bước, huống chỉ sao ta có thể để một mìn ông đi mạo hiểm được, nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị người khác chê cười hay sao, đi thôi, cùng nhau đi, có nguy hiểm thì mọi người cùng gánh vác, chết thì cùng chết, haha ~”

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, vẻ mặt Đông Nhan càng ngày càng đen ~
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4258: Xem hắn là thằng ngốc chắc!



Lúc này, Dương Bách Xuyên sao có thể bị mắc lừa?

Đứng ở ngoài là an toàn sao?

Xem hắn là thằng ngốc chắc!

Dù sao thì ý tứ cũng rất rõ ràng, lão già như ông đừng hòng lừa được hắn.

Hắn cũng uy h**p ngược lại lão ta, có chết thì cùng chết, ông đừng nghĩ tới việc giở trò.

Thế nên Đông Nhan cũng nghe hiểu ý của Dương Bách Xuyên, ông ta tức tới đen cả mặt.

Nhưng quả thật ông ta không muốn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể lừa được Dương Bách Xuyên.

Lão hít sâu một hơi nói: “Nếu như Dương đạo hữu muốn mạo hiểm, vậy thì đi cùng thôi, nhưng mà một khi vào trong thì lão phu cũng không để ý tới các người được, tốt nhất là nên cẩn thận.”

“Chúng ta sẽ tự bảo vệ bản thân, Đông Nhan đạo hữu cứ yên tâm” Dương Bách Xuyên cười nói.

“Vậy thì đi thôi ~” Đông Nhan hừ lạnh một tiếng rồi dẫn hai thuộc hạ đi vào trong biển lá rậm rạp của Yêu thụ Qủy Mẫu .

“Xốc lại tinh thần đi theo ta, cẩn thận lão già kia lừa chúng ta.” Sau khi dặn dò Tuyết Hương và Yến Xích Hà một tiếng, thân hình Dương Bách Xuyên lóe lên rồi cũng tiến vào trong.

Thật ra nếu không phải do Đông Nhan kiêng dè Tuyết Hương thì ông ta đã sớm ra tay với Dương Bách Xuyên rồi, khống chế được Dương Bách Xuyên thì sẽ năm trong tay cách lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Chỉ đáng tiếc Tuyết Hương ở bên Dương Bách Xuyên một tấc cũng không rời, đối mặt với yêu tiên cùng cấp bậc, Đông Nhan vẫn rất kiêng ky.

Mà Dương Bách Xuyên cũng không cho ông ta bất cứ cơ hội nào. Đương nhiên trước khi chưa đoạt được cách để lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ thì Đông

Nhan sẽ không trở mặt, đợt khi lại gần Dương Bách Xuyên, lấy được đồ thì cũng chính là lúc hai bên không nể mặt nhau.

Bọn họ một trước một sau tiến vào trong phạm vi lá vây của Yêu thụ Qủy. Mẫu.

Tối tăm, u ám là những gì mà Dương Bách Xuyên cảm nhận được khi bước vào.

Trước Dương Bách Xuyên là ba người Đông Nhan, trong mắt hắn bọn họ bước đi rất thiếu tự nhiên.

Nhưng hắn lại thấy có chỗ nào đó không đúng.

Dường như ba người bọn họ đang tránh né nhánh cây, lá cây.

Căn bản không dám chạm vào.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Bách Xuyên đang định lên tiếng nhắc nhở Tuyết Hương và Yến Xích Hà ở bên thì phát hiện hai người họ đã giơ tay chém đứt một nhánh cây đang chắn ở trước mặt.

“Không...

Chưa nói xong thì nhánh cây đã kêu lên tiếng răng rắc.

“Chủ nhân sao vậy? Chỉ là một cành cây nhỏ, không...”

Câu cuối của Yến Xích Hà cũng nói không nổi nữa, bởi vì sau khi nhánh cây kia bị chém đứt thì xung quanh vang lên những tiếng rào rạt...

Không cần nói Yến Xích Hà cũng biết mình đã gây họa rồi.

“Đừng có đứng ngây ngốc ở đó nữa, chạy nhanh.” Dương Bách Xuyên hô lên, vút một cái đã lên phía trước.

Lúc này, phản ứng của Yến Vô Hà cũng không chậm, hắn cũng chạy theo, Tuyết Hương thì càng không khiến Dương Bách Xuyên phải nhọc lòng.

Mặc dù cao thủ này ngây thơ nhưng lại là người có pháp lực cao nhất trong ba bọn họ, Dương Bách Xuyên nghĩ chỉ cần hắn và Yến Vô Hà không gây phiền phức cho nàng đã là tốt lắm rồi.

Cả biển lá đang rung chuyển, chỉ trong nháy mắt Dương Bách Xuyên cảm nhận được toàn bộ thế giới đều đang chuyển động.

Hắn biết đây là hậu quả do Yến Vô Hà tiếp xúc với Quỷ Mẫu Yêu Thụ.

Lão chó già Đông Nhan không nhắc nhở lấy một tiếng, ông ta cố ý chơi bọn họ.

Nhưng Dương Bách Xuyên cũng không dễ chọc, tốc độ của hắn rất nhanh, chạy đuổi theo ba người Đông Nhan, muốn chết thì cùng chết, ông tưởng tiểu gia đây chỉ nói chơi thôi chắc.

Nếu lượng lớn nhánh cây của Yêu thụ Qủy Mẫu cũng bắt đầu động, vậy thì mọi người cùng nhau đối mặt đi.

Đông Nhan thấy Dương Bách Xuyên đuổi tới thì cười lạnh, bỗng nhiên tăng tốc độ nhanh chóng kéo dài khoảng cách với đối phương.

Dương Bách Xuyên thất Đông Nhan nở nụ cười âm hiểm như vậy thì trong lòng thầm mắng: “Tên chó này cứ đợi đấy, tiểu gia phải lôi ông làm đệm lưng.”

Hắn thầm chửi rủa, trong đầu lóe lên một ý tưởng gian ác, kiếm Đồ Long xuất hiện trong tay, đột nhiên hắn chém một nhát về những cành cây rậm rạp đang che khuất bầu trời.

“Ầm ầm ầm ~”

“Rắc rắc rắc ~”

Cành cây to lớn bị Dương Bách Xuyên chém đứt...

“Dương Bách Xuyên ngươi muốn hết à ~”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back