Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4248: Rốt cuộc chuyện này là thế nào?!



“Ái chà, để tiểu huynh đệ đợi lâu rồi, ha ha...” Kim Quy đã về, hắn ta bật cười khoái trí, trên mặt hiện rõ vẻ nhiệt tình.

'Thấy vậy, Dương Bách Xuyên hơi ngạc nhiên, sao người này mới ra ngoài dạo. một vòng thôi mà trông niềm nở quá vậy? Mà kệ đi, không quan trọng, điều duy nhất hắn quan tâm là tiên đan trong tay mình có thể đổi được bao nhiêu tiên thạch.

“Không sao, chẳng biết Kim đạo hữu giám định xong chưa? Lọ Tiên Nguyên Đan và Giải Độc Đan cao cấp này của tôi trị giá bao nhiêu tiên thạch thế?” Dương Bách Xuyên hỏi thẳng.

“Năm nghìn.” Kim Quy cười bảo.

Nghe vậy, Yến Xích Hà lầu bầu: “Mới năm nghìn tiên thạch thôi hả, sao ít quá vậy?”

Dương Bách Xuyên cũng cau mày, mặc dù không rõ tỷ giá hối đoái giữa tiên đan và tiên thạch là bao nhiêu, nhưng hai bình đan dược mà chỉ đổi được năm nghìn tiên thạch thì quả thật có hơi thấp hơn dự tính. Nhưng vừa nghĩ tới Tiên Nguyên Đan và Giải Độc Đan mà mình luyện chế chỉ là hai loại đan dược cơ bản của Tiên Giới thì tâm trạng của hắn lập tức bình thường trở lại.

Năm nghìn thì năm nghìn, cùng lắm sau này luyện chế nhiều một chút là được, dù sao nhìn kiểu gì cũng là mình được lợi, bởi hắn biết phương pháp luyện đan có thể tối đa hóa giá trị của tiên dược mà.

Nhưng đúng lúc này, Kim Quy lại mỉm cười giải thích: “Năm nghìn mà ta nói là năm nghìn tiên thạch trung phẩm, chứ không phải tiên thạch hạ phẩm đâu.”

“Gì cơ... tiên thạch trung phẩm? Thật hay giả vậy?” Yến Xích Hà há hốc mồm, ngạc nhiên hỏi lại.

Chênh lệch giữa trung phẩm và hạ phẩm cực kỳ lớn, ở Tiên Giới, một viên tiên thạch trung phẩm có thể đổi mười viên tiên thạch hạ phẩm, cao gấp mười lần lận. Nghĩa là năm nghìn tiên thạch trung phẩm sẽ đổi được tận năm chục nghìn tiên thạch hạ phẩm.

Mà đây chỉ là tiên đan tầm thường nhất trong số tiên đan sư phụ luyện chế thôi đó. Kỳ thật, Yến Xích Hà không biết tỷ giá hối đoái giữa tiên đan và tiên thạch là bao nhiêu, nhưng có nằm mơ cũng không ngờ lại cao tới vậy.

Ngay cả Dương Bách Xuyên cũng thoáng giật mình, không ngờ tiên thạch mà Kim Quy Tiên Nhân nói tới lại là tiên thạch trung phẩm.

Vẻ mặt u sầu ban nấy lập tức biến mất, chỉ còn lại biểu cảm ngạc nhiên đến sững sờ.

“Nói nhảm, bổn tiên đại diện cho cả Luyện Tạo Tiên Minh, một lời nói ra như đinh đóng cột, cần gì phải lừa mấy người. Năm nghìn tiên thạch trung phẩm đây, không tin thì tự đếm đi.” Vừa nói, Kim Quy vừa ném một cái túi đựng đồ cho. Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên nhận lấy cái túi, đúng là bên trong có chứa năm nghìn viên tiên thạch trung phẩm thật, không thừa cũng chẳng thiếu.

Lần này, hắn thật sự không tài nào đoán ra được mục đích của Kim Quy Tiên Nhân. Tuy chất lượng của Tiên Nguyên Đan và Giải Độc Đan mà hắn luyện chế rất cao, nhưng dù sao cũng chỉ là tiên đan cấp thấp, cái giá năm nghìn tiên thạch trung phẩm mà Kim Quy Tiên Nhân đưa ra đã vượt xa mong muốn của hắn.

Rốt cuộc chuyện này là thế nào?!

Chẳng lẽ tiên đan mà hắn luyện chế tốt đến vượt quá sức tưởng tượng luôn hả?

Dường như Kim Quy Tiên Nhân đã nhìn thấu nghi vấn của Dương Bách Xuyên, bèn ghé sát lại gần, thì thầm: “Tiểu huynh đệ à, tiên đan của ngươi tận cửu phẩm, nghĩa là đã được tôi luyện đến trình độ tối đa, nên cái giá này không có gì quá đáng đâu, có điều thứ cho ta lắm miệng, nhưng sau này, tốt nhất là đừng để người khác dễ dàng biết được chuyện ngươi có thể luyện chế tiên đan cửu phẩm, tránh rước lấy phiền phức không cần thiết.

Ngoài ra, nếu sau này có duyên, mong là ngươi sẽ dẫn sư phụ mình tới thăm Luyện Tạo Tiên Minh của chúng ta, để chúng ta được mở mang tâm mắt. Đương nhiên, mai mốt chỉ cần trong tay tiểu huynh đệ có tiên đan thì cứ việc tới Luyện Tạo Tiên Minh của bọn ta đổi tiên thạch, ta cam đoan sẽ đưa ra cái giá xứng đáng nhất.

Còn một chuyện nữa... Hẳn tiểu huynh đệ đây cũng là một luyện đan sư nhỉ, không biết ngươi có hứng thú gia nhập Luyện Tạo

Tiên Minh của bọn ta không, biết đâu sẽ giúp ngươi giảm bớt kha khá rắc rối không cần thiết cũng nên. Hơn nữa, cao thủ của Luyện Tạo Tiên Minh nhiều như mây, đãi ngộ lại hậu hĩnh, không chỉ giúp con đường luyện đan của tiểu huynh đệ trở nên rộng rãi, bằng phẳng, mà còn có thể cung cấp mọi loại tiên dược ngươi cần nữa đó, tiểu huynh đệ thấy sao, đồng ý gia nhập không?”

Không thể phủ nhận một điều rằng lời đề nghị này của Kim Quy Tiên Nhân thật sự quá hào phóng, dù là ai hẳn cũng sẽ bị mê hoặc, thậm chí là xiêu lòng đồng ý, bao gồm cả Dương Bách Xuyên. Nhưng nằm trong chăn mới biết chăn có rận, Dương Bách Xuyên hiểu rất rõ nguyên nhân Kim Quy Tiên Nhân chèo kéo mình là vì nhìn trúng tay nghề luyện đan của hắn, hay nói đúng hơn là bậc thầy luyện đan thần bí đứng sau lưng hắn.

Hắn ta nghĩ bằng cách này có thể làm quen với một bậc thầy đan đạo, thế nên mới tình nguyện vươn cành ô-liu với hắn. Kim Quy không hề hay biết rằng số đan dược này là do chính tay hắn luyện chế, với cả đúng là hắn có sư phụ chống lưng, nhưng người đó không phải bậc thầy đan đạo gì hết.

Điểm mấu chốt nằm ở đây, ngay từ đầu đã không có bậc thầy luyện đan nào cả, thứ duy nhất tồn tại là pháp đan đạo của Kỳ Quân Tiên Nhân. Đương nhiên, nói rộng ra thì Kỳ Quân Tiên Nhân cũng là bậc thầy đan đạo thật, nhưng tiếc thay đã ngã xuống bởi chính pháp đan đạo của mình.

Dương Bách Xuyên biết rất rõ một khi Kỳ Quân Đan Đạo bại lộ sẽ dẫn tới hậu quả đáng sợ gì. Vì vậy, hắn tuyệt đối không thể gia nhập Luyện Tạo Tiên Minh, mặc dù điều kiện Kim Quy Tiên Nhân đưa ra rất mê người, nhưng hắn không thể đồng ý.

Ngoài ra trong câu nói của Kim Quy Tiên Nhân còn ẩn chứa một hàm ý khác, nhưng đã bị hẳn tự động lược bỏ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4249-4250: 4249: Giờ xem ra - 4250: Có thể nói



4249: Giờ xem ra

Bên cạnh đó, Kim Quy Tiên Nhân bảo chuyện này có thể giúp hắn tránh được rất nhiều phiền phức, không hiểu sao Dương Bách Xuyên lại cảm thấy những lời này có nghĩa ý trên mặt chữ, bèn nghĩ thầm trong lòng liệu có phải Kim Quy Tiên Nhân đã biết người bị Giả Liên Hoa của Tiên Đan Lâu truy nã toàn thành chính là hắn?

Lúc tới Luyện Tạo Tiên Minh, ba người họ đều phải đăng ký thông tin, khi đó Dương Bách Xuyên đã sử dụng tên thật của mình.

Bởi vì hắn biết địa vị của Luyện Tạo Tiên Minh còn lớn hơn cả ba thế lực hàng đầu ở Tiên Đan Thành, cũng chưa từng nhúng tay vào trận tranh đấu của Tiên Đan Thành, thế nên dù Dương Bách Xuyên có đăng ký bằng tên thật cũng chẳng Sao cả.

Giờ xem ra vị Kim Quy Tiên Nhân này hẳn đã biết chút gì đó.

Mà cũng chẳng phải vấn đề to tát gì, dù sao đã đổi xong tiên đan, kế tiếp chỉ cần tới chợ Vạn Dược gặp Đông Nhan rồi lên đường đi tìm Quỷ Mẫu Yêu Thụ để lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ nữa thôi.

Đối diện với sự chèo kéo của Kim Quy Tiên Nhân lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ mỉm cười bảo: “Cảm ơn ý tốt của Kim đạo hữu, nhưng con người ta đây đã quen với tự do, hơn nữa trước kia sư phụ cũng từng dặn ta không được phép gia nhập bất cứ thế lực nào, nên thôi vậy.”

Dương Bách Xuyên nhẹ nhàng từ chối lời mời của Kim Quy Tiên Nhân một cách rõ ràng.

Thấy vậy, Kim Quy Tiên Nhân cũng mỉm cười rồi thôi, bởi lời từ chối của Dương Bách Xuyên là chuyện nằm trong dự tính, chẳng qua vẫn phải hỏi cho đúng quy trình.

“Không sao đâu, Luyện Tạo Tiên Minh bọn ta chưa từng ép buộc ai làm gì bao. giờ. Thế này đi, đây là lệnh bài của Luyện Tạo Tiên Minh, sau này, nếu có chuyện gì, ngươi chỉ cần cầm lệnh bài này tới bất cứ phân bộ nào của Luyện Tạo Tiên Minh ở Tiên Giới, sẽ có người đón tiếp ngươi, dù là muốn đổi tiên đan hay làm bất cứ giao dịch nào cũng sẽ được ưu tiên.

Đương nhiên, lúc nào Luyện Tạo Tiên Minh cũng mở rộng vòng tay chào đón tiểu huynh đệ gia nhập. Lệnh bài này chính là lệnh bài cung phụng của Luyện Tạo Tiên Minh, trên cả Tiên Giới chỉ có chưa tới trăm cái, hôm nay may mắn nhìn thấy tiên đan cửu phẩm trong tay tiểu huynh đệ xem như cũng có duyên, mong tiểu huynh đệ hãy nhận lấy.”

Giọng điệu của Kim Quy nghe rất chân thành, đương nhiên đây cũng là lời căn dặn của Hòa bình đại nhân, thế nên tấm lệnh bài này là họ thật lòng muốn tặng cho hắn.

Bấy giờ, thông qua Tâm Linh Tương Thông, Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được sự chân thành cũng như ý tốt của Kim Quy, với cả theo hắn biết thì lệnh bài này tương đương với thẻ hội viên cao cấp có thể tùy ý ra vào Luyện Tạo. Tiên Minh, thế nên cũng vui vẻ nhận lấy.

“Vậy xin cảm ơn Kim đạo hữu.” Lần này, Dương Bách Xuyên không chút khách khí cầm lệnh bài của Luyện Tạo Tiên Minh lên, cất đi.

Xong xuôi, hai bên tạm biệt nhau rồi ai đi đường nấy.

Kim Quy nhìn theo bóng lưng dần xa của ba người Dương Bách Xuyên, ý cười trên khóe môi hãy chưa biến mất, khế lẩm bẩm: “Một khởi đầu tốt đấy chứ, thật mong sau này Tiên Đan Lâu sẽ gây ra nhiều rắc rối cho Dương Bách Xuyên để bổn tiên có cơ ộ diện, đưa than ngày tuyết, khiến hắn mắc nợ ân tình với Luyện Tạo Tiên Minh, đúng là một kế sách hoàn mỹ.”

Cảm thán xong, Kim Quy Tiên Nhân mở miệng hô: “Người đâu.”

Khoảng không phía sau lưng hẳn ta bỗng xoắn vặn lại, sau đó, một bóng người mặc áo giáo xuất hiện, quỳ một gối xuống sàn, cung kính đáp: “Gặp qua Kim đại nhân, không biết đại nhân có gì sai bảo?”

“Ra ngoài lan truyền một lời đồn rằng người mang Minh Văn Đạo Phù trên người đã xuất hiện và tất nhiên đối tượng chủ yếu sẽ là Tiên Đan Lâu, nhưng nhớ nhất định không được để người khác biết người lan tin là chúng ta, hiểu chưa?” Kim Quy từ tốn nói.

“Thuộc hạ hiểu rồi.” Gã mặc áo giáp nghiêm túc trả lời. “Tốt lắm, sau đó thì theo dõi sát sao ba người vừa rời khỏi đây, nếu có gì bất thường phải báo cáo lại ngay, với đừng để họ phát hiện ra ngươi. Còn nữa, gọi tứ đại thị vệ Phong, Vũ, Lôi, Điện tới gặp ta, đi đi.”

“Rõ”

Ba người Dương Bách Xuyên vẫn giữ nguyên lớp cải trang là ba cô gái xinh đẹp, sau khi rời khỏi Luyện Tạo Tiên Minh, họ đi thẳng một đường đến chợ Vạn Dược tìm Đông Nhan.

Chợ Vạn Dược đã gom đủ tám loại tiên dược khác cần dùng để luyện chế Kim Nguyên Đại La Đan từ lâu, có điều lúc trước trên người hắn không có đủ tiên thạch nên họ mới phải chạy qua Luyện Tạo Tiên Minh đổi tiên thạch.

Giờ thì xem như cũng dư dả, năm nghìn tiên thạch trung phẩm, tương đương với năm chục nghìn tiên thạch hạ phẩm, chắc chắn là đủ dùng.

Sau khi tới chợ Vạn Dược, vì đã được Đông Nhan dặn dò từ trước nên vừa nhìn thấy ba người là quản sự lập tức dẫn họ đi gặp hắn ta ngay.

Nếu mọi người đã sớm nhất trí sẽ cùng nhau đi tìm Quỷ Mẫu Yêu Thụ, vậy tất nhiên là phải đi chung rồi.

Chỉ có mình Đông Nhan mới biết nơi Quỷ Mẫu Yêu Thụ sinh sống.

Sau khi hai bên gặp mặt, Dương Bách Xuyên tốn hết hai ngàn tiên thạch trung phẩm để mua tám loại tiên dược khác cần cho việc luyện chế Kim Nguyên Đại La Đan.

Sau đó đoàn người cùng lên đường, đi theo Đông Nhan tìm Quỷ Mẫu Yêu Thụ.

'Tất nhiên tạm thời, Đông Nhan sẽ không nói cho Dương Bách Xuyên biết vị trí của Quỷ Mẫu Yêu Thụ.

Mà Dương Bách Xuyên cũng không hỏi làm gì, bởi trước mắt, mục tiêu của hai bên không khác gì nhau, đều cần tới Quỷ Mẫu Hoa Lệ trên Quỷ Mẫu Yêu Thụ.

Thế nên cứ việc đi theo Đông Nhan là được, với cả hắn cũng không sợ Đông Nhan.

Có điều họ không hề hay biết rằng vừa bước ra khỏi chợ Vạn Dược thì đã bị vài thế lực bám đuôi, nói chính xác thì có cả thảy năm thế lực đang theo dõi họ.

4250: Có thể nói

Dương Bách Xuyên không hỏi Đông Nhan Tiên Nhân về vị trí của Quỷ Mẫu Yêu Thụ, bởi hắn biết sẽ không có chuyện con cáo già này dễ dàng chia sẻ thông tin với hắn.

Tuy không rõ Đông Nhan Tiên Nhân đang nghĩ gì trong đầu, nhưng Dương Bách Xuyên có Tâm Linh Tương Thông nên biết được nhất định lão bất tử này đang có âm mưu gì đó.

Vì chắc chắn Tâm Linh Tương Thông sẽ không lừa hắn.

Có điều với hắn mà nói cũng chẳng sao, trước mắt, hai người họ có chung một mục đích là Quỷ Mẫu Hoa Lệ. Hắn cần Đông Nhan Tiên Nhân dẫn hắn đi tìm Quỷ Mẫu Yêu Thụ, mà Đông Nhan Tiên Nhân lại cần bí pháp của hắn để thu hoạch Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Có thể nói, hai bên đều đang lợi dụng đối phương, thế nên trước giành được thứ mình muốn, cả hai chắc chắn sẽ không trở mặt.

Cũng vì vậy mà tâm thế của hắn trong chuyến đi lần này vô cùng bình thản. Chỉ cần theo sát lão già này là có thể đến được nơi mình cần tìm.

Nhưng Yến Xích Hà lại không bình tĩnh được như hắn.

Mà cũng đúng thôi, từ lúc rời khỏi chợ Vạn Dược đến giờ, bọn họ luôn cắm mặt đi về phía tây, xuyên qua chín con đường lớn trong Tiên Đan Thành, sau đó tiến vào sâu trong núi. Toàn bộ Tiên Đan Thành là một thế giới tiên sơn rộng lớn, bên trong không chỉ có thành trì, mà còn có cả núi non, sông ngòi.

Trên thực tế, toàn bộ bốn phía Đông, Tây, Nam, Bắc đều có núi non bao quanh, bất kể là đi về hướng nào thì cuối cùng cũng sẽ tiến vào khu vực rừng núi bao la mà thôi.

Nơi này cách khá xa khu dân cư, hoàn cảnh ở đây vô cùng yên tĩnh, văng lặng.

Cả Dương Bách Xuyên lẫn Yến Xích Hà đều tưởng rằng Đông Nhan Tiên Nhân sẽ dẫn họ rời khỏi thế giới tiên sơn Tiên Đan Thành này, nhưng không ngờ Đông Nhan Tiên Nhân cứ đi hoài đi mãi về hướng tây, mãi tới khi tiến vào khu núi hoang sơ, không bóng người vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, nếu còn đi tiếp kiểu này nữa, họ sẽ tiến sâu vào trong tiên sơn mất.

Mà tại Tiên Giới, khu vực sâu trong núi rừng nào cũng vô cùng bất ổn, tồn tại vô số sinh vật không biết tên, thế nên Yến Xích Hà không nhịn nổi nữa, bèn mở miệng hỏi: “Đông Nhan tiền bối này, rốt cuộc chúng ta muốn đi đâu thế, đừng nói với ta là Quỷ Mẫu Yêu Thụ nằm ở sâu bên trong tiên sơn Tiên Đan Thành nhé? Lặn lội cả một quãng đường dài vậy rồi, kiểu gì ông cũng phải nói cho bọn ta biết chút tin tức chứ.”

Nghe thấy câu hỏi của Yến Xích Hà, Đông Nhan Tiên Nhân dừng bước, quay đầu nhìn bọn họ, cười bảo: “Các vị cứ yên tâm, mục tiêu của lão phu và các vị giống nhau mà, thế nên không cần lo lắng sẽ đi sai đường hay gì đó đâu. Bây giờ, ta chỉ có thể báo cho mọi người hay là Quỷ Mẫu Yêu Thụ nằm ngay trong thế giới tiên sơn Tiên Đan Thành, không cần rời khỏi đây.

Còn địa điểm cụ thể thì tạm thời lão phu vẫn chưa xác định được chính xác, bởi Quỷ Mẫu Yêu Thụ là thụ yêu đã tu luyện thành công, nó không nằm yên một chỗ bất động, trái lại sẽ di chuyển liên tục. Nhưng mong các vị yên tâm, trong tay lão phu có bí pháp tìm kiếm Quỷ Mẫu Yêu Thụ, dù nó có đi tới đâu thì lão phu cũng sẽ định vị được nó, vì vậy cứ đi theo lão phu là được...”

Nghe Đông Nhan Tiên Nhân giải thích xong, trong lòng ba người Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà đồng thời hiện lên một suy nghĩ: “Tin được lão già nhà ông mới lạ đó.”

Đương nhiên, họ có thể xác định được một điều răng mong muốn lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ của lão già này là thật, Tâm Linh Tương Thông của Dương Bách Xuyên không bao giờ sai, khoảnh khắc Đông Nhan Tiên Nhân nhắc đến Quỷ Mẫu Hoa Lệ, hắn đã cảm nhận đó là lời nói vì vậy Dương Bách Xuyên không quá lo lắng, đồng thời ra hiệu cho Yến Xích Hà đừng nhiều lời hỏi thăm làm gì, tránh khiến lão già này thấy phản cảm với họ.

Kỳ thật, Dương Bách Xuyên vẫn có chút e dè, hoặc nói đúng hơn là đề phòng Đông Nhan Tiên Nhân. Bởi lão già này không chỉ là một cao thủ Đại La đại viên mãn cao thủ, mà bên cạnh còn có hai thuộc hạ đi theo bảo vệ. Suốt chặng đường, hai người nọ không mở miệng nói câu nào, hệt như bị câm điếc, nhưng sát khí quanh người lại vô cùng dày đặc, còn là cao thủ Đại La thượng phẩm.

Những thông tin trên đều do Tuyết Hương cung cấp, bởi chỉ mình Tuyết Hương mới có thể nhìn thấu cảnh giới của Đông Nhan và hai gã thuộc hạ của ông †a.

Cũng may bên cạnh Dương Bách Xuyên còn có Tuyết Hương, nếu xét về tu vi, thực lực, hắn dám khẳng định Tuyết Hương mạnh hơn Đông Nhân rất nhiều.

Ngoài ra bản thân hắn bây giờ cũng đã là Kim Tiên đại viên mãn, không chỉ tu vi tăng vọt mà nền tảng còn rất vững chắc nên vượt cấp chiến đấu chỉ là chuyện nhỏ, với lại trên người hắn có không ít bí mật, toàn là tuyệt chiêu đòi mạng, thế nên Dương Bách Xuyên không lo lắng chút nào.

Đông Nhan Tiên Nhân à, tốt nhất là ông đừng để tôi ra tay, bằng không tới lúc đó, ai tính kế ai còn chưa chắc đâu nha!

Kỳ thật, Dương Bách Xuyên biết rất rõ ưu - khuyết điểm của mình, thời gian hẳn tới Tiên Giới cũng không ngắn, đủ để có hiểu biết sơ bộ về tiên nhân, cũng như biết cần ứng phó các trường hợp khẩn cấp thế nào. Huống hồ chỉ bản thân hắn cũng phải nỗ lực rất nhiều mới có thể leo từ tầng dưới chót tới địa vị như hôm nay...

“Thế cảm phiền Đông Nhan đạo hữu dẫn đường, bọn ta tin tưởng tuyệt đối vào đạo hữu đấy.” Dương Bách Xuyên bình tĩnh mỉm cười đáp lại.

Sau khi nhận được cái nháy mắt ra hiệu của Dương Bách Xuyên, tất nhiên Yến Xích Hà sẽ không chen miệng vào nữa, về phần Tuyết Hương, từ đầu đến giờ nàng luôn đi sát bên cạnh Dương Bách Xuyên, không nói lời nào.

Nhưng chính một Tuyết Hương trầm mặc, ít nói như vậy lại khiến Đông Nhan Tiên Nhân không thể nhìn thấu được nàng, dẫn tới thỉnh thoảng ông ta sẽ lại liếc mắt quan sát Tuyết Hương.

Đương nhiên, làm sao hành động này của ông ta có thể trốn thoát khỏi tầm mắt của Dương Bách Xuyên, nhưng hắn chỉ thầm cười khẩy trong lòng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4251: Không thành vấn đề



“Không thành vấn đề, mọi người đều vì muốn lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ mới đến đây, cả ta cũng vậy, thế nên làm được gì thì làm nấy, xem như góp chút công sức, đợi tới khi chúng ta đến nơi thì cũng phải nhờ cả vào Dương đạo hữu mà.” Lúc này, trông Đông Nhan chẳng khác nào con cáo già ma mãnh.

“À, đúng rồi, phía cuối đoạn đường này, ở trước mặt mọi người đây là rừng Sương Mù, đến được đó rồi là chúng ta chỉ còn cách mục tiêu một bước xa nữa thôi.”

'Thoạt nhìn Đông Nhan chỉ đang thuận miệng nhắc tới, nhưng khi lọt vào tai Dương Bách Xuyên thì lại ẩn chứa rất nhiều manh mối.

'Thứ nhất, Đông Nhan có nói đến rừng Sương Mù, hắn tin chắc hoàn toàn không phải thuận miệng nhắc tới, một nơi mà có cả tên riêng, chứng tỏ khu rừng này chẳng phải đất thiêng, đất lành gì cả, Dương Bách Xuyên bèn thầm nhắc nhở bản thân nhất định phải thật cẩn thận.

Thứ hai, Đông Nhan bảo băng qua rừng Sương Mù sẽ đến được mục đích lần này của họ, chứng tỏ trước kia lão bất tử đã từng tới đây, hơn nữa còn rất quen thuộc với khu vực này.

Lát nữa hắn phải nhắc nhở Yến Xích Hà và Tuyết Hương hành động thận trọng vào, đừng để Đông Nhan có cơ hội hãm hại...

Dương Bách Xuyên khế mỉm cười, gật đầu với Đông Nhan tỏ ý bản thân đã biết, lại bí mật truyền âm căn dặn hai người Yến Xích Hà và Tuyết Hương nhớ đề cao cảnh giác.

Tóm lại, dù là người hay cảnh vật thì nhìn từ bên ngoài đều trông rất chỉ là hài hòa.

'Thế nhưng chẳng hiểu tại sao đúng lúc này, nhịp tim của Dương Bách Xuyên lại tăng lên chóng mặt. Tuyết Hương đi bên cạnh hắn cũng lén lút truyền âm báo cáo: “Ta cảm thấy phía trước có gì đó không ổn.”

“Ngươi cũng thấy vậy sao?” Dương Bách Xuyên còn tưởng tất cả chỉ là ảo giác của bản thân, nhưng nếu Tuyết Hương - người cũng sở hữu Tâm Linh Tương Thông cũng nói vậy, chứng tỏ trực giác của hắn không hề sai.

Xem ra đoạn đường phía trước thật sự có vấn đề.

Và đằng trước chính là rừng Sương Mù mà Đông Nhan Tiên Nhân từng nhắc. tới, nhưng lúc này, ông ta vẫn bình tĩnh bước đi, hệt như không cảm nhận được bất cứ lạ thường gì.

“Ừm, nhớ cẩn thận một chút.” Tuyết Hương truyền âm căn dặn.

Dương Bách Xuyên lại truyền âm cho Yến Xích Hà để nhắc nhở, không biết thứ gì đang chờ đón họ trong khu rừng Sương Mù phía trước.

Tóm lại, cẩn thận vẫn hơn.

Chẳng bao lâu sau, quả nhiên trước mặt hiện lên một khu rừng rộng lớn với sương mù dày đặc. Sương mù gần như phủ kín cả mặt đất, chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng có rất nhiều đại thụ bên trong.

“Dương đạo hữu, nơi đây là rừng Sương Mù, lúc tiến vào nhớ phải cẩn thận từng bước, bởi khu rừng này vô cùng quỷ dị, bất cẩn chút thôi là sẽ lạc lối bên trong, khó mà thoát ra được lắm.

Mà để đến được nơi ở của Quỷ Mẫu Yêu Thụ thì cần đi xuyên qua khu rừng này, vấn đề là có qua được hay không, vậy phải xem bản linh của mỗi người rồi. Một khi tiến vào rừng Sương Mù, các ngươi có thể bị lạc mất tâm trí bất cứ lúc nào, bởi nơi này tồn tại sức mạnh pháp tắc có khả năng mê hoặc lòng người, rất khó đối phó, các ngươi nhớ bám sát theo ta đấy." Đông Nhan dặn dò.

“Thế làm phiền Đông Nhan đạo hữu rồi.” Ngoài miệng thì cảm ơn rối rít, nhưng trong lòng Dương Bách Xuyên chẳng có chút niềm tin nào với lão ta cả.

“Đi..” Đông Nhan Tiên Nhân dẫn theo hai thuộc hạ tiến vào rừng Sương Mù trước, chớp mắt đã biến mất chẳng thấy tăm hơi đâu.

“Chủ nhân, chúng ta phải làm gì bây giờ? Ta vẫn cảm thấy lão già Đông Nhan đó không đáng tin chút nào!” Yến Xích Hà hướng mắt về nơi ba người Đông Nhan vừa biến mất, nói thầm.

“Biết ông ta không đáng tin là được, còn lại không cần phải sợ, đi thôi, nhớ cẩn thận vào, ta đoán tạm thời Đông Nhan sẽ không làm hại chúng ta đâu, bởi ông ta còn cần chúng ta thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ giúp mà.”

Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa nhấc chân tiến vào rừng Sương Mù, Tuyết Hương và Yến Xích Hà bám sát theo sau.

Lúc họ xâm nhập rừng Sương Mù thì đã chẳng còn thấy tăm hơi ba người Đông Nhan đâu, nhưng Dương Bách Xuyên không hề nóng nảy, bởi hắn biết mục. đích sau cùng của họ là xuyên qua khu rừng Sương Mù này.

Lão bất tử Đông Nhan bảo sẽ đi theo canh chừng hắn, nhưng giờ lại chẳng thấy bóng dáng lão đâu cả, không cần nghĩ cũng biết lão ta tính xem thử thực lực và thủ đoạn của mình thế nào đây mà.

Nhưng Dương Bách Xuyên chẳng mảy may để tâm đến, tiếp tục dẫn theo Tuyết Hương và Yến Xích Hà tiến về phía trước...

Tầm nhìn xa trong rừng Sương Mù chưa tới mười thước, bên ngoài phạm vi này, họ không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, điều kiện kiểu này đúng là rắc rối thật.

Giờ phút này, ở một nơi cách ba người Dương Bách Xuyên tầm ba mươi mét, Đông Nhan và hai gã thuộc hạ đang lặng lẽ quan sát bọn họ. Điểm khác biệt là giữa trán ba người có vẽ minh văn trông rất đặc biệt, hơn nữa còn tỏa sáng lấp lánh, xem ra đó chính là phương pháp giúp họ đi xuyên qua sương mù.

Một trong số hai thuộc hạ mở miệng hỏi: “Bẩm chủ thượng, có cần thuộc hạ qua đó dẫn chúng rời khỏi đây không, chứ để chúng tự đi thế này lãng phí thời gian quá?”

“Không cần, tiếp tục quan sát thêm đi, nếu tới cả rừng Sương Mù cũng không thoát ra nổi, chứng tỏ chúng chỉ là một đám bất tài vô dụng, trong khi Quỷ Mẫu 'Yêu Thụ mà chúng ta sắp phải đối mạnh còn khó đối phó hơn rừng Sương Mù gấp chục lần. Với cả có thể nhân cơ hội này kiểm tra thử bọn chúng còn ẩn giấu thủ đoạn gì, đặng biết đường mà chuẩn bị." Đông Nhan đứng cách ba người Dương Bách Xuyên tầm ba mươi mét, bình tĩnh nói.

Lúc này, ba người Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương không hề hay biết là Đông Nhan đang âm thầm theo dõi họ từ một nơi cách đó mấy thước.

Chẳng bao lâu sau, Tuyết Hương bỗng đứng lại, nói: “Mọi người chờ chút, ta cảm nhận được đăng trước có sát khí”

Thực ra, Dương Bách Xuyên đã sớm dừng bước, ngước mắt nhìn chằm chằm phía trước mặt, bởi ban nãy, nhịp tim của hắn bỗng tăng cao, bản năng mách bảo với hẳn rằng có nguy hiểm đang tới gần.

Hiện tại, nghe Tuyết Hương nói vậy, hắn càng thêm chắc chắn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4252: Ở nơi này nếu không đề cao cảnh giác



Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều có năng lực tâm hồn cảm ứng, cả hai đều phát hiện thấy bất thường.

Chỉ có Yến Xích Hà ngây ra, nhưng khi thấy Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều trở nên nghiêm túc, hắn ta cũng trở nên căng thẳng.

Ở nơi này nếu không đề cao cảnh giác thì sẽ ăn hành.

Vả lại, cho dù Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương không có tâm hồn cảm ứng đi chăng nữa, chỉ dựa vào tu vi cũng có thể cảm nhận được bầu không khí xung quanh thay đổi.

Lúc này rừng sương mù có tầm nhìn rất hẹp, rõ là rất vắng vẻ. Dương Bách Xuyên chăm chú nhìn về phía trước, bởi vì hắn cảm nhận được sát khí truyền tới từ phía trước.

Gió hơi lớn.

Yến Xích Hà sát lại gần hắn hỏi nhỏ: "Chủ nhân, có phải lão già Đông Nhan Tiên Nhân kia bẫy chúng ta không?"

Dương Bách Xuyên vẫn chăm chú nhìn về phía trước, nói: "Không đâu, sát khí này lóe lên rồi biến mất ngay, nếu Đông Nhan muốn ra tay với chúng ta thì không cần phiền phức như vậy. Vả lại hắn còn trông mong chúng ta lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ. Không phải hắn đâu, hẳn là có người khác. Hãy cẩn thận đề phòng, chưa biết chừng sẽ có một cuộc chém giết đấy."

"Thuộc hạ đã biết.' Yến Xích Hà gật đầu, xoay người nhìn về một hướng khác. Lúc này ba người quay lưng vào nhau, canh chừng ba hướng.

Cách đó ba mươi mét, Đông Nhan và thuộc hạ cũng phát hiện thấy bất thường.

"Chủ thượng, hình như hai người này chuyên nhằm vào Dương Bách Xuyên." Một thuộc hạ của Đông Nhan lên tiếng.

Ba người bọn họ có bí pháp mở con mắt giữa trán, có thể nhìn rõ cảnh vật trong rừng sương mù. Bọn họ phát hiện ra cách chỗ nhóm ba người Dương Bách Xuyên không xa có hai tiên nhân Kim Tiên đại viên mãn đang theo dõi hắn.

Đông Nhan mỉm cười đáp: "Đoán chừng trong khu rừng sương mù này không chỉ có hai Kim Tiên, ngay từ đầu bản tọa đã phát hiện ra có nhiều khí tức, hiển nhiên không phải bám theo chúng ta thì chính là bám theo Dương Bách Xuyên. Bây giờ xem ra khả năng bám theo Dương Bách Xuyên cao hơn."

"ý của chủ thượng là ngay từ đầu chúng ta đã bị người ta theo dõi?" Tên thuộc hạ còn lại hỏi.

"Đúng vậy. Mặc dù bản tọa đã kiểm tra mấy lần mà không phát hiện ra điều gì, nhưng bản tọa khẳng định có ít nhất ba thế lực đi theo chúng ta. Vì vậy, tiếp theo. mọi người phải cẩn thận chút." Đông Nhan nhắc nhở hai thuộc hạ.

"Chủ thượng, nếu bọn họ nhằm vào Dương Bách Xuyên thì chúng ta nên làm thế nào? Có cần giúp hắn không? Chủ thượng còn phải dựa vào hắn để lấy Quỷ. Mẫu Hoa Lệ mà." Tên thuộc hạ trước đó hỏi.

Đông Nhan lắc đầu: "Tạm thời lẳng lặng quan sát diễn biến. Phần lớn những người này đến vì Minh Văn Đạo Phù trên người Dương Bách Xuyên, tất nhiên trong đó có người của Tiên Đan Lâu, các thế lực khác là ai tạm thời vẫn chưa biết, chúng ta cứ quan sát trước rồi tính sau.

Trước kia tên nhãi Dương Bách Xuyên có thể trốn thoát từ trong tay Cố Liên Hoa, hơn nữa còn ẩn nấp năm trăm năm mới xuất hiện, có thể thấy hắn có chút bản lĩnh. Nhất là nữ tử bên cạnh Dương Bách Xuyên mang lại cho bản tọa cảm giác rất nguy hiểm. Nàng ta là Yêu Tiên không tầm thường chút nào, mà vẫn chưa biết bản thể của Yêu Tiên này là gì.

Nếu những người này đánh với Dương Bách Xuyên có thể khiến nữ tử tên Tuyết Hương kia bị thương nặng, thì cũng là chuyện tốt đối với chúng ta. Đến lúc đó chỉ còn lại một mình Dương Bách Xuyên, vậy chẳng phải là bản tọa có thể bắt chẹt thoải mái sao... Ha hal"

"Chủ nhân anh minh, thuộc hạ hiểu rồi. Chờ nữ tử tên Tuyết Hương bên cạnh Dương Bách Xuyên bị thương, chúng ta mới xuất hiện cứu người. Đến lúc đó Dương Bách Xuyên còn phải cảm ơn chủ thượng, cũng không gây nên sóng gió gì." Tên thuộc hạ này cũng biết nịnh nọt.

Nhưng tên thuộc hạ kia của Đông Nhan Tiên Nhân lại lo lắng nói: "Chủ nhân... thuộc hạ sợ là nếu như người của Tiên Đan Lâu thật sự xuất hiện thì chúng ta đối phó thế nào? Nếu Gốc Liên Hoa thật sự xuất hiện, vậy bên cạnh này ta ắt sẽ có cao. thủ cấp bậc Đại La..."

"Đừng lo vấn đề này, chúng ta cũng là tu vi Đại La mà. Hơn nữa ở trong rừng sương mù, lẽ nào chúng ta lại rơi vào thế yếu?" Đông Nhan híp mắt nói.

Tên thuộc hạ sửng sốt, sau đó hiểu ra: "Cũng đúng, thuộc hạ quên mất ưu thế của chúng ta trong rừng sương mù..."

Đông Nhan nói: "Được rồi, chú ý quan sát đi, nếu vẫn còn thế lực khác xuất hiện thì lập tức báo cáo. Hai ngươi tách ra quan sát, nhớ là đừng để người khác phát hiện ra hành tung của các ngươi."

"Vâng, thuộc hạ hiểu."

Vèo vèo! Hai thuộc hạ của Đông Nhan biến mất trong rừng sương mù. Phù văn giữa trán Đông Nhan Tiên Nhân lại sáng lên, hắn ta nhìn về phía ba người Dương Bách Xuyên.

Thật ra Minh văn giữa trán hắn ta là một loại bùa mở ra con mắt, chuyên dùng để đối phó với hoàn cảnh có tâm nhìn hẹp như là sương mù dày đặc, chỉ cần có tiên thạch là mua được.

Tất nhiên Dương Bách Xuyên không biết Tiên Giới có loại bùa này.

Hơn nữa, lão già Đông Nhan nói rằng đã có chuẩn bị trong rừng sương mù không phải là nói dối.

Hắn ta tiêu tốn thời gian mấy trăm năm mới điều tra được ở thành Tiên Đan có một cây yêu thụ Quỷ Mẫu, mà rừng sương mù là con đường nhất định phải đi qua.

Để tránh cho người khác biết đến sự tồn tại của yêu thụ Quỷ Mẫu, hắn ta đã bỏ ra rất nhiều công sức cho rừng sương mù, không chỉ bày trận mà còn tìm hiểu rất nhiều nơi trong rừng sương mù, cho nên hắn ta mới chiếm ưu thế ở nơi này.

Hắn ta không sợ thế lực khác xuất hiện, trái lại còn muốn xem thủ đoạn của Dương Bách Xuyên, cũng hi vọng có người đối phó với Dương Bách Xuyên, tốt nhất là đả thương Tuyết Hương - người khiến hắn cảm thấy nguy hiểm nhất bên cạnh Dương Bách Xuyên, đến lúc đó hắn ta sẽ ra mặt giúp Dương Bách Xuyên, hay nói chính xác hơn là trực tiếp khống chế Dương Bách Xuyên lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ cho hắn ta. Lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ, lợi dụng Dương Bách Xuyên xong thì giết hắn lấy Minh Văn Đạo Phù, như vậy hắn ta chính là người thắng lớn.

Đông Nhan Tiên Nhân nghĩ tới đây, khóe môi bất giác cong lên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4253: Là hai Kim Tiên



Tất nhiên ba người Dương Bách Xuyên không biết Đông Nhan Tiên Nhân đang tính kế mình.

Lúc này, Dương Bách Xuyên nhìn về phía trước, trầm giọng nói: "Kẻ nào? Ra đây!"

Hắn lại cảm nhận được cảm giác bị theo dõi giống như lúc ngồi phi thuyền cùng Yến Xích Hà.

Vì vậy hắn thẳng thừng nói. "Ha ha... Nhãi ranh thính tai đấy!" 'Trong sương mù phía trước vang lên tiếng cười lạnh lùng.

Tiếp đó, ba người Dương Bách Xuyên trông thấy hai người từ trong sương mù đi ra.

Là hai Kim Tiên.

"Các ngươi là ai?" Dương Bách Xuyên thấy là hai Kim Tiên cũng thở phào nhẹ. nhõm.

Cấp bậc này, cùng cảnh giới hắn có thể lấy mạng đối phương trong một giây.

Một trong hai người lên tiếng: "Nhãi ranh hãy thành thật trả lời câu hỏi của bản tiên, trên người ngươi có khí tức tử vong của sư đệ ta tên Trương Tam, có phải ngươi đã giết hắn không? Đừng tưởng ngươi đã thay đổi ngoại hình thì bản tiên không nhận ra ngươi. Năm trăm năm trước trên phi thuyền ta đã từng gặp ngươi, trên người tên nhãi ngươi có khí tức tử vong của sư đệ ta, điều này không thể sai được."

Kẻ còn lại nói: "Còn có sư đệ Lý Tứ của bản tiên cũng chết trong tay ngươi phải không? Hơn năm trăm năm trước chúng ta cảm nhận được khí tức của tên nhãi ngươi, nhưng lúc đó tên nhãi ngươi đã lên phi thuyền, hơn nữa còn đến thẳng thành Tiên Đan, chúng ta không tìm được cơ hội ra tay..."

"Vốn dĩ chúng ta định làm xong việc ở thành Tiên Đan rồi tìm cơ hội bắt tên nhãi ngươi, nào ngờ tên nhãi ngươi rất có bản lĩnh, trở thành tội phạm truy nã của Tiên Đan Lâu thành Tiên Đan, hơn nữa còn lẩn trốn suốt năm trăm năm. Ha ha, không ngờ trên người ngươi còn có Minh Văn Đạo Phù.

Nếu không phải hai chúng ta để lại khí tức tử vong của sư đệ trên người tên nhãi ngươi, thì sẽ không tìm được ngươi. Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, giao Minh Văn Đạo Phù ra đây thì hai huynh đệ ta sẽ cho tên nhãi ngươi chết toàn thây. Nếu không, chúng ta sẽ khiến ngươi sống không được chết chẳng xong..."

Hai Kim Tiên đại viên mãn đột nhiên xuất hiện nói một tràng. Dương Bách Xuyên dần hiểu ra, cũng nhớ ra một số chuyện.

Khi hai người này nhắc đến hai cái tên Trương Tam và Lý Tứ, hắn lập tức nhớ ra đúng là trước đây khi hẳn mới vừa phi thăng, hai người Trương Tam và Lý Tứ đa lôi kéo hắn gia nhập tiên môn của bọn họ nhưng bị hắn từ chối, sau đó hai người kia muốn giết hắn.

Lúc đó hắn chỉ là Thiên Tiên sơ phẩm mới phi thăng, còn Trương Tam và Lý Tứ là Thiên Tiên cấp cao, kết quả là bọn họ bị hắn giết ngược. Dương Bách Xuyên vẫn còn nhớ lúc đó chim khốn đã nhắc nhở hắn phải xử lý sạch sẽ, nếu không giết người ở Tiên Giới rất dễ bị sư môn người ta tìm tới báo thù.

Không ngờ thời gian trôi qua đã lâu, không biết sư môn của Trương Tam và Lý Tứ dùng thủ đoạn gì mà cuối cùng vẫn tìm ra hắn.

Đây là muốn báo thù mài!

Nhưng nghe lời uy h**p của hai người này, Dương Bách Xuyên lại nhếch miệng cười: Muốn Minh Văn Đạo Phù, muốn báo thù cho sư đệ của các ngươi mà không mở mắt chó ra mà coi các ngươi có bản lĩnh ấy không. Trước đây ta có thể giết hai tên sư đệ bất tài kia của các ngươi thì bây giờ cũng có thể giết hai tên bất tài các ngươi. Tưởng Kim Tiên đại viên mãn là ngon à, nhìn coi tiểu gia ta có thực. lực tu vi qì.

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên bỗng phóng ra khí tức toàn thân. Khí thế của Kim Tiên đại viên mãn bùng nổ, mạnh gấp mấy lần khí tức của Kim Tiên bình thường.

Lúc này hắn không rảnh truy hỏi hai Kim Tiên này thuộc tiên môn nào, tên là gì. Hăn chỉ cần biết một điều, bọn họ là kẻ địch!

"Chịu chết đi"

Dương Bách Xuyên trầm giọng nói, sau đó biến mất tại chỗ, xông tới tấn công hai Kim Tiên.

Sau khi tu vi tăng vọt hắn vẫn chưa đánh nhau lần nào, lần này vừa hay có thể thử thực lực của mình, đồng thời hắn cũng muốn cho Đông Nhan Tiên Nhân đang bí mật quan sát kia nhìn rõ. Hắn tin rằng lúc này lão già Đông Nhan Tiên Nhân đang âm thầm quan sát, chẳng phải là muốn xem thủ đoạn của mình sao?

Vậy thì ta cho ngươi xem!

Giết hai Kim Tiên đại viên mãn mà thôi!"

"Chết đi!"

Phụt!

Phụt!

Tức thì hai âm thanh nặng nề vang lên.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên xuất hiện ở vị trí cũ.

Hai Kim Tiên phía đối diện thì cổ họng trào máu, đồng thời trên người bốc lên ngọn lửa màu xanh lục.

Chỉ trong khoảnh khắc hai Kim Tiên đã tan thành mây khói, không phát ra bất cứ âm thanh nào.

Lúc này, Đông Nhan ở cách đó mấy chục mét, con ngươi chợt co lại. Hắn ta vẫn luôn quan sát Dương Bách Xuyên, còn nghĩ hai Kim Tiên ngu ngốc xuất hiện vừa hay có thể dò xét thực lực của Dương Bách Xuyên.

Ai dè Dương Bách Xuyên vừa ra tay, một cao thủ Đại La như hắn cũng không nhìn rõ rốt cuộc Dương Bách Xuyên dùng thủ đoạn gì mà giết được Kim Tiên đại viên mãn.

Vả lại, Dương Bách Xuyên cũng mới là tu vi Kim Tiên đại viên mãn.

Cùng cấp bậc với hai Kim Tiên kia.

Vậy mà hắn có thể giết người ngay tức thì!

Điều mấu chốt là giết hai Kim Tiên đại viên mãn cùng lúc!

'Tốc độ cực nhanh, Đông Nhan hoàn toàn không nhìn rõ.

Đây là tốc độ bậc nào?

Còn nữa, nếu hắn ta đoán không sai thì ngọn lửa màu xanh lục kia hẳn là loại tiên hỏa cường đại nào đó.

Đông Nhan cực sốc trước thủ đoạn của Dương Bách Xuyên.

Cùng lúc đó, Cố Liên Hoa ở phía sau cách Dương Bách Xuyên hơn trăm mét cũng nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi cũng co lại. Nàng ta nói với một lão giả tóc bạc bên cạnh: "Kiếm gia gia, hình như tốc độ của tên nhãi kia đã nhanh hơn lần trước. Năm trăm năm trước, hắn đã dùng tốc độ và ngọn lửa kỳ lạ này giết thị vệ của ta.

Chúng ta ra tay chứ? Lần này không thể để hắn chạy thoát."

Kiếm gia gia trong lời nói của Cố Liên Hoa là Đại Kiếm sư bên cạnh Cố Diệp - lâu chủ Tiên Đan Lâu. Sau khi biết tin Dương Bách Xuyên xuất hiện, nàng ta lập tức đi tìm ba người Dương Bách Xuyên. Mặc dù ba người đã thay đổi ngoại hình, nhưng Gốc Liên Hoa vẫn nhớ khí tức ngày xưa. Lần này nàng ta năn nỉ Đại Kiếm sư bên cạnh ông nội mình đến đây vì muốn bắt Dương Bách Xuyên, nhất định phải lấy được Minh Văn Đạo Phù.

Tuy nhiên nàng ta còn chưa ra tay thì đã thấy có hai Kim Tiên ra tay trước. Cũng tốt, Cố Liên Hoa vốn định quan sát, nhưng ai ngờ hai Kim Tiên lại bị Dương Bách Xuyên g**t ch*t một cách dễ dàng.

Lúc này, đôi mắt vốn đục ngầu của Đại Kiếm sư bỗng lóe lên tia sáng, sau đó ông ta trầm giọng nói: "Tiểu thư, tạm thời đừng vội.

Chắc hẳn thứ Dương Bách Xuyên sử dụng là tiên hỏa lực Không Gian cường đại, có điều tu vi của hắn có hạn, trước mặt lão hủ hắn không thể gây nên sóng gió gì.

Đông Nhan lão quỷ của chợ Vạn Dược là một trong những điện lão của điện Ma Đan, vậy mà lão ta lại hợp tác với Dương Bách Xuyên, nhất định là có âm mưu.

Chúng ta nhìn xem bọn họ muốn làm gì, không chừng sẽ có niềm vui bất ngờ. Lâu rồi ta không hoạt động gân cốt, lần này bị tiểu nha đầu ngươi cố kéo ra ngoài, tất nhiên không thể ra về trắng tay."

Cố Liên Hoa nghe vậy, hai mắt lập tức sáng ngời, gật đầu lia lịa:

"Vâng vâng vâng, Kiếm gia gia đối xử với ta tốt nhất, chúng ta cứ chờ xem bọn họ giở trò gì."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4254: Các chủ, có ra tay không?



Cùng lúc đó, trong rừng sương mù cách ba người Dương Bách Xuyên một trăm mét có một cô gái đeo khăn che mặt, mặc trang phục đỏ rực. Bên cạnh là hai bà lão mặc đồ trắng và đồ đen.

Cô gái nói: "Lại là tiên hỏa lực Không Gian cường đại, không biết tên nhãi này có lai lịch gì."

"Các chủ, có ra tay không?” Bà lão mặc đồ đen hỏi.

"Chờ xem thế nào đã. Chắc là hiện tại Tiên Đan Lâu cũng xuất hiện trong rừng sương mù này rồi, Hỏa Vân Các chúng ta không làm chim đầu đàn. Hơn nữa, bây giờ xem ra muốn cướp Minh Văn Đạo Phù trên người Dương Bách Xuyên không phải chuyện dễ.

Mặt khác, điện lão Đông Nhan của điện Ma Đan là một tên cáo già. Nghe nói rất nhiều năm trước Đông Nhan bắt tay vào luyện chế Bát Cửu Ma Đan, tiếc là vẫn chưa tìm được dược liệu chính Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Có tin đồn Đông Nhan đã vào rừng sương mù rất nhiều lần, bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là hắn có tin tức về yêu thụ Quỷ Mẫu, mà có lẽ rừng sương mù chính là một trong những manh mối. Không biết tại sao lần này Đông Nhan và tên nhãi Dương Bách Xuyên lại đi cùng nhau.

Nhưng bây giờ xem ra giữa bọn họ có giao dịch, cũng có thể thấy hai bên không tin tưởng nhau, nếu không thì làm sao lão già Đông Nhan vừa vào rừng sương mù đã biến mất, bỏ lại ba người Dương Bách Xuyên...

Tóm lại là trước khi nắm rõ tình hình, chúng ta không vội ra tay, cứ lẳng lặng theo dõi diễn biến là được rồi. Nếu lão già Đông Nhan tìm được yêu thụ Quỷ Mẫu, thì cho dù chuyến này chúng ta không chiếm được Minh Văn Đạo Phù trong tay Dương Bách Xuyên cũng đáng.

Yêu thụ Quỷ Mẫu không chỉ có kỳ dược thế gian Quỷ Mẫu Hoa Lệ, mà toàn thân đều là vật báu. Nếu có thể hàng phục một cây yêu thụ Quỷ Mẫu mới là chiếm được vật báu."

Cô gái mặc trang phục màu đỏ được bà lão mặc đồ đen gọi là tiểu thư chính là một trong năm phó các chủ của Hỏa Vân Các - phó các chủ Cảnh Xán.

Hỏa Vân Các không lập trưởng lão, chỉ có các chủ và năm phó các chủ. Tất cả đều chơi lửa, cùng đi con đường Đan đạo.

"Cũng đúng! Điện Ma Đan và Tiên Đan Lâu không phải hạng lương thiện, chúng ta chờ đợi và quan sát cũng được."

Trong rừng sương mù, trên một cây đại thụ che trời ở bên phải cách Dương Bách Xuyên năm mươi mét, một đứa trẻ lùn tịt và bốn người mặc khôi giáp cũng đang quan sát Dương Bách Xuyên.

Nếu Dương Bách Xuyên nhìn thấy bọn họ ắt sẽ nhận ra đứa trẻ này kỳ thực chính là Kim Quy Tiên Nhân của Tiên Minh Luyện Tạo.

"Bẩm đại nhân, đã phát hiện ra Đông Nhan cách chúng ta ba mươi mét." Một thị vệ báo cáo.

Kim Quy Tiên Nhân ra lệnh: "Tiếp tục quan sát."

"Vâng."

Sau khi thị vệ rời đi, Kim Quy nói với ba người khác: "Đi xung quanh xem người của Tiên Đan Lâu và Hỏa Vân Các có xuất hiện hay không. Sau khi chúng ta lan truyền tin tức, hai nhà này há có thể ngồi yên?"

"Vâng thưa đại nhân."

Ba thị vệ nhận lệnh biến mất.

Sau đó, Kim Quy Tiên Nhân nhìn vị trí của Dương Bách Xuyên, lẩm bẩm nói: "Tiểu huynh đệ, thủ đoạn này thật lợi hại, hiện tại lão phu càng ngày càng thấy hứng thú với gia tộc phía sau hắn. Lực Không Gian cần phải lĩnh ngộ, nhưng Thanh Liên Tiên Hỏa cường lại không dễ thu phục. Hào phóng thật đấy, có thể ban tặng Thanh Liên Tiên Hỏa cho hậu bối!"

Dương Bách Xuyên không biết rằng hiện tại bên trong rừng sương mù này đã hội tụ bốn thế lực đứng đầu thành Tiên Đan, tất cả đều đang quan sát hắn.

Đương nhiên vì có sương mù dày đặc nên mấy phe không nhìn thấy đối phương.

Sau khi Dương Bách Xuyên giết hai Kim Tiên, hắn không thả lỏng cảnh giác mà trái lại còn cảnh giác hơn.

Bởi vì vừa rồi sau khi hắn giết hai Kim Tiên, hắn cảm nhận được có ít nhất ba khí tức đảo qua người hắn, hơn nữa khí tức không yếu.

Mặc dù chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng hắn có thể khẳng định tuyệt đối không phải là ảo giác.

Bây giờ hắn mở rộng tâm thần nhưng không cảm nhận được gì cả.

Hắn biết bên trong rừng sương mù này, hắn ở ngoài sáng, còn kẻ trong tối là địch hay bạn thì vẫn chưa biết. Tóm lại là hắn biết mình bị theo dõi. Không nói tới Đông Nhan, hắn biết lão già chết tiệt này có ý xấu.

Hiện tại hắn phải cảnh giác với các thế lực khác.

Ba khí tức đảo qua người hắn lúc nấy đến từ các hướng khác nhau, cho nên hắn khẳng định tuyệt đối không chỉ có Đông Nhan.

Về vấn đề đối phương là địch là bạn, Dương Bách Xuyên cho rằng khả năng là địch cao hơn.

Đối tượng đầu tiên hắn nghĩ tới là Cố Liên Hoa của Tiên Đan Lâu.

Cũng chỉ có Tiên Đan Lâu có thế lực và thực lực phát hiện ra hắn.

Bây giờ nghĩ lại, không chừng lúc hắn xuất hiện ở chợ Vạn Dược đã bị người của Tiên Đan Lâu phát hiện.

Mặc dù hắn đã thay đổi ngoại hình, nhưng hắn biết đây là Tiên Giới chứ không phải Tu Chân Giới, tiên nhân có rất nhiều bí pháp và thủ đoạn để tìm một người. Nếu nói Dương Bách Xuyên bị người của Tiên Đan Lâu phát hiện, hắn cũng không thấy lạ.

Hơn nữa, nghĩ kỹ lại thì trước đây lúc hắn và Cố Liên Hoa giao chiến, Yến Xích Hà và Tuyết Hương đều ở bên cạnh. Bây giờ bọn họ vẫn là nhóm ba người gồm hai nam một nữ, người khác có thể đoán được.

Cho nên thân phận bị lộ cũng không có gì lạ.

Nghĩ tới ở đây, Dương Bách Xuyên vận chuyển lực Tiên Nguyên toàn thân, khôi phục diện mạo vốn có.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4255: Mang gương mặt như đeo mặt nạ quá cực khổ



Yến Xích Hà thấy Dương Bách Xuyên khôi phục diện mạo vốn có, không nhịn được bèn hỏi: "Chủ nhân, ngài đang?"

"Mang gương mặt như đeo mặt nạ quá cực khổ, gương mặt vốn có vẫn thoải mái nhất, đóng vai hoài niệm như thế là đủ rồi. Tuyết Hương, Yến Xích Hà, các. ngươi cũng khôi phục diện mạo vốn có đi, có lẽ từ khi chúng ta xuống núi đã bị phát hiện rồi.

Bây giờ không cần che che giấu giấu nữa, chuyện gì nên đến rồi sẽ đến thôi. Nếu ba chúng ta khôi phục diện mạo có thể dụ kẻ địch trong tối lộ diện thì cũng là một lựa chọn không tồi."

Dương Bách Xuyên híp mắt nói, khôi phục diện mạo vốn có.

Mái tóc bạc vẫn buông xõa trong gió nhẹ, trông rất thanh thoát, chỉ có điều không ai nhìn thấy sát khí lóe lên trong mắt hắn.

Hiện tại Yến Xích Hà và Tuyết Hương là tùy tùng của Dương Bách Xuyên, hắn nói cái gì thì chính là cái đó, hai người đều khôi phục diện mạo vốn có.

Bên Tiên Đan Lâu đẳng xa, Cố Liên Hoa thấy ba người Dương Bách Xuyên khôi phục diện mạo vốn có bèn cắn răng nói: "Kiếm gia gia, quả nhiên là thằng nhãi đáng ghét kia, chính là ba người bọn họ, chúng ta tìm đúng người rồi! Quả nhiên ba người bọn họ thay đổi ngoại hình, may mà bọn họ không biết chúng ta tra xét được khí tức của bọn họ, và có người phát tán tin tức...

"Là bọn họ thì tốt. Nhưng bây giờ ngẫm lại, tin tức ba người Dương Bách Xuyên xuất hiện là có người cố ý phát tán, chỉ e người tung tin cũng có mưu đồ. Chúng ta chờ xem tình hình, không vội ra tay là đúng." Đại Kiếm sư híp mắt nói.

"Vâng, tất cả nghe theo sự sắp xếp của Kiếm gia gia." Cố Liên Hoa rất kính trọng Đại Kiếm sư.

Không chỉ phe Cố Liên Hoa, ba thế lực khác ẩn núp trong rừng sương mù cũng vậy.

Không có phe nào hành động.

'Tất cả mọi người đều đang đợi, và ai cũng biết khả năng cao là Đông Nhan có. mưu đồ khác.

Sau khi ba người Dương Bách Xuyên khôi phục vẻ ngoài vốn có, hắn cảm nhận sự biến hóa của hoàn cảnh xung quanh một cách kỹ càng nhưng không nhận thấy có gì bất thường.

Hắn nhìn Tuyết Hương, Tuyết Hương lắc đầu tỏ ý mình cũng không cảm nhận được gì.

Xem ra đối phương sẽ không lộ diện.

Vì vậy, Dương Bách Xuyên nói: "Đi thôi, ra khỏi rừng sương mù này trước đã rồi tính tiếp."

Trước đó Đông Nhan từng nói phải vượt qua rừng sương mù mới có thể đến gần yêu thụ Quỷ Mẫu.

Sau đó ba người đi thẳng về phía trước, một khu rừng nhỏ không thể vây nhốt bọn họ.

Bởi vì hắn Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều có tâm hồn cảm ứng, cho nên dù nhắm mắt bọn họ cũng có thể đi ra ngoài.

Bọn họ cũng biết là Đông Nhan không chờ mình, rất có khả năng lão già này đang thăm dò thực lực của hắn,

Trên thực tế, Dương Bách Xuyên đã đoán đúng.

Đông Nhan ẩn nấp trong sương mù đẳng xa đã nhìn thấy Dương Bách Xuyên giết hai cao thủ Kim Tiên đại viên mãn. Sau khi thấy ba người khôi phục vẻ ngoài vốn có, hắn ta biết thực lực của Dương Bách Xuyên không đơn giản là Kim Tiên đại viên mãn như bề ngoài. Tốc độ và ngọn lửa màu xanh lục kia, cho dù là hắn ta cũng không thể đối phó, cũng chưa chắc đỡ được.

Vì thế Cho nên nói với một tên thuộc hạ bên cạnh: "Đi thôi, qua đó dẫn ba người Dương Bách Xuyên đến đây. Với thực lực của tên nhãi này, nơi đây không thể vây nhốt hắn, chẳng thà dẫn đường cho bọn họ khiến ba người họ cảm kích còn hơn. Bước tiếp theo là lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ theo kế hoạch. Còn nữa, trong rừng sương mù có người khác, vậy thì mở toàn bộ trận pháp chúng ta đã bố trí trong những năm qua, không thể để cho những kẻ xông vào kia dễ chịu. Bản tọa không muốn có người gây rối trên đường lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ."

"Vâng, thuộc hạ sẽ đưa nhóm Dương Bách Xuyên đến đây và mở trận pháp." Thuộc hạ của Đông Nhan nhận lệnh rời đi.

Một người khác báo cáo: "Chủ thượng, không phát hiện ra những người khác."

"Đó là do ti vi của người trong rừng sương mù này cường đại, chứ không phải ngươi không phát hiện ra."

"Thuộc hạ bất tài." "Được rồi, ngươi chờ ở đây, bản tọa đi trước, đến một nơi khác của rừng sương mù chờ các ngươi. Dương Bách Xuyên có hỏi thì nói là bản tọa đi thi pháp tìm kiếm yêu thụ Quỷ Mẫu."

"Thuộc hạ hiểu."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4256: Rất khó chịu



Có thuộc hạ của Đông Nhan dẫn lối, chặng đường kế tiếp cũng dễ đi hơn nhiều, hơn nữa còn rất nhanh, sau ba ngày bọn họ đã ra khỏi rừng sương mù.

Nhưng lại đến một nơi mà trong mắt hắn, ở đây còn u ám hơn.

Sau khi bọn họ xuyên qua rừng sương mù, thứ đầu tiên mà hắn cảm nhận được là một cỗ áp lực.

Áp lực từ thiên nhiên, hay nói chính xác hơn là áp lực từ một khu rừng nguyên sinh, rậm rạp và cổ xưa hơn.

Rõ ràng là những cây ca chọc trời, thảm thực vật với đủ loại màu sắc nhưng nhìn tổng thể thì lại giống như một màu đen chết chóc.

Vậy nên cảm giác đầu tiên mang đến cho người khác chính là âm u và áp lực.

Loại cảm giác mà ngay cả những người đã thành tiên như Dương Bách Xuyên cũng bị đè nén.

Rất khó chịu.

Có vẻ như bọn họ đã đi sâu vào trong núi.

Sau khi bước vào đây, họ sẽ bước vào một thế giới khác. “Dương đạo hữu ~”

Ngay lúc này, giọng của Đông Nhan vang lên.

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn, hắn thấy Đông Nhan đi từ trong rừng rậm tới, lúc nhìn hắn còn bày ra vẻ mặt tươi cười.

Đối mặt với lão cáo già xảo quyệt này, hắn cười nói: “Tốc độ của Đông Nhan đạo hữu cũng nhanh thật, thế nào? Đã tìm được yêu thụ Qủy Mẫu rồi?”

Lời nói của Dương Bách Xuyên còn mang theo ý mỉa mai

“Haha, quả thật là có manh mối, thuật biến hóa của Dương đạo hữu cũng rất thú vị, bộ dáng hiện tại mới là bản tôn nhỉ.”

“Chỉ là chút mánh khóe nhỏ, không lọt được vào mắt thần của Đông Nhan đạo hữu ~”

Hai người nói chuyện riêng về bản thân nhưng ai nấy đều hiểu rõ, mỗi người đều đang châm biếm đối phương.

“Vậy thì đi thôi, chắc là đoạn đường tiếp theo sẽ không khó đi như rừng sương mù đúng không? Chúng ta phải theo chân Đông Nhan đạo hữu, nếu chẳng may lạc đường thì lần đi này lại uổng công mất, haha ~”

Dương Bách Xuyên thản nhiên nói.

Thật ra chính là đang nói cho Đông Nhan, kế tiếp lão già này đừng có dở trò bịp bợm với tiểu gia, nếu không ta đây không chơi cùng ông nữa, muốn lấy được. Quỷ Mẫu Hoa Lệ, lão già ngươi nằm mơ đi!”

“Khụ khụ...Nơi này gọi là rừng U Sâm, cũng chính là rừng rậm nguyên sơ của Tiên Giới, bên trong đầy rẫy nguy hiểm, không chỉ là hoàn cảnh môi trường mà còn có một vài sinh linh ngoại tộc, con đường kế tiếp mọi người phải đồng tâm hiệp lực cùng nhau, vào sâu ba trăm mét sẽ là nơi của yêu thụ Qủy Mẫu, vậy nên Dương đạo hữu yên tâm, chúng ta sắp tới nơi rồi.”

Đương nhiên Đông Nhan hiểu ý của Dương Bách Xuyên, xem như ông ta đang hứa hẹn với Dương Bách Xuyên, huynh đệ yên tâm, đoạn đường tiếp theo ta sẽ không bẫy ngươi nữa, còn phải nhờ vào ngươi để lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệt

“Vậy thì đi thôi, hy vọng Đông Nhan đạo hữu nói cho chúng ta chút thông tin về yêu thụ Quỷ Mẫu trong truyền thuyết, để trong lòng ta còn năm chắc, nói thật tiểu đệ chỉ mới nhìn thấy ghi chép về yêu thụ Qủy Mẫu từ trong điển tịch, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy...”

Dương Bách Xuyên vừa đi vừa nói. “Không thành vấn đề, đi thôi, chúng ta lên đường rồi nói...”

Lúc này hai bên mới giống như bạn hợp tác, vừa cười vừa nói đi vào rừng U Sâm.

Đương nhiên trước khi đi Đông Nhan còn vô tình hay cố ý quay đầu nhìn rừng sương mù phía sau lưng.

Ông ta biết trong rừng sương mù còn có một vài người nữa.

Mặc dù ông ta đã sớm bày bố trận pháp trong rừng sương mù, nhưng Đông. Nhan cũng biết nếu như là người của những thế lực lớn từ thành Tiên Đan thì trận pháp kia đối với bọn họ cũng không phải vấn đề lớn, tác dụng duy nhất là giữ chân họ lại một thời gian.

Nhưng đối với ông ta mà nói, có thể vây được những người này đã là không tệ rồi, đợi sau khi bọn họ tiến vào trong rừng U Sâm, đối phương có muốn tìm cũng khó.

Dù sao thì mục đích của Đông Nhan chính là nhốt, ông biết nếu có thể ra khỏi Tiên Đan Lâu, thực lực còn lại của Hỏa Vân Cac và Luyện Tạo Tiên Minh cũng không phải ngọn đèn cạn dầu.

Mặc dù người được phái tới không thấy được bọn họ, nhưng không có nghĩa là đối phương không tới.

Sau khi tiến vào rừng U Sâm, hai thuộc hạ của Đông Nhan đi ở phía trước, ba người Dương Bách Xuyên đi sau, luôn giữ khoảng cách với bọn họ.

Nhìn qua thì hai bên rất hài hòa, nhưng thực tế, trong thâm tâm lại cảnh giác lẫn nhau.

Có một điều mà Dương Bách Xuyên biết rõ, nếu đợi sau khi lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ thì lão già Đông Nhan này nhất định sẽ gây khó dễ cho hẳn.

Ngay từ đầu khi tiếp xúc với Đông Nhan, Dương Bách Xuyên đã nhìn ra, lão già này là điển hình cho loại người khẩu Phật tâm xà.

Nhưng Dương Bách Xuyên cũng đâu phải loại dễ bắt nạt?

Trong lòng hắn đã đã sớm dự trù kế hoạch đề phòng, nếu như lão già này muốn ra tay với hắn thì hắn sẽ khiến cho ông ta ăn đủ.

Nếu đối phương có cấp bậc Hỗn Nguyên thì có lẽ hắn còn sợ hãi, nhưng đấu với một Đại La thì hiện tại Dương Bách Xuyên quả thật không sợ, đừng nói tới bản thân hắn còn có con át chủ bài, chỉ riêng Tuyết Hương thôi cũng đủ ứng phó.

Theo như những gì Đông Nhan nói, đi sâu vào rừng U Sâm ba trăm dặm thì sẽ tới Yêu thụ Quỷ Mẫu.

Lúc này hắn cũng không hỏi nữa, hắn cảm nhận được lần này Đông Nhan không nói láo.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4257: Vừa đi vừa trò chuyện



Vừa đi vừa trò chuyện.

Hắn bảo Đông Nhan nói những chuyện liên quan tới Yêu thụ Qủy Mẫu, lão già này cũng không do dự mà bắt đầu kể chỉ tiết.

“Tình huống cơ bản của Yêu thụ Qủy Mẫu lần trước ta cũng đã nói qua cho ngươi, tiếp theo sẽ nói tới chỗ đáng sợ của Yêu thụ Qủy Mẫu, thật ra đây là một loại giống như cây hòe mở linh trí thành yêu, càng giống thể biến dị hơn, bình thường thì một nghìn năm sẽ thành yêu, vạn năm thành đại yêu, mười vạn năm được gọi lão yêu.

Cây ta tìm được hẳn là lão yêu vạn năm, bình thường thì một gốc cây hòe giống như cả rừng rậm chọc trời, thật ra kể từ lúc này, chúng ta đã bước vào địa bàn của lão yêu Quỷ Mẫu.

Nhưng mà không phải lo lắng, chỉ cần không trêu chọc tới những cây này thì sẽ không bị tấn công, nguy hiểm nhất là khi lại gần bản thể, bản thể của lão yêu quái này rất khổng lồ, bước vào trong phạm vi một trăm mét sẽ bị tấn công, dây leo vừa chắc vừa mềm không thua kém gì với tiên khí hạ phẩm, quất vào người thì tà khí sẽ xâm nhập vào cơ thể, còn có độc, cũng khiến người ta sinh ra ảo giác và tê liệt.

Đương nhiên đây chưa phải là chỗ đáng sợ nhất, kinh khủng nhất là bản thể có thể phân ra chín gốc yêu thụ, tạo thành Quỷ Mẫu Cửu Sát Trận muốn đòi mạng, một khi bị nhốt vào trong thì sẽ rất khó thoát thân.

Nhưng may mà gốc Yêu thụ Qủy Mẫu kia vẫn chưa được vạn năm, chúng ta có thể đối phó được, vậy nên đừng quá lo lắng, chỉ cần cẩn thận chút là được, lấy được Quỷ Mẫu hoa lệ thì chúng ta rút, sẽ không có nguy hiểm...”

Nghe Đông Nhan nói xong, Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã biết, nhưng hắn cũng không tin toàn bộ.

Lão già này nói thì nghe đơn giản lắm, nhưng Yêu thụ Qủy Mẫu là cái dạng gì thì phải gặp mới biết được, chỉ khi tiếp xúc mới dám chắc chăn, hơn nữa Dương Bách Xuyên cảm thấy lão già này không hề nói ra thực lực thật sự của Yêu thụ Qủy Mẫu ..

Rất có thế là muốn đào hố cho hắn.

Dù sao thì hắn cũng không xem lời lão già Đông Nhan này nói là thật, ngược lại trong lòng càng cảnh giác hơn.

Trên đường đi, cả hai bên đều có những suy nghĩ riêng... Trong rừng rậm u tối cũng không đi nhanh được, nhưng cũng không xuất hiện chuyện gì, có Đông Nhan dẫn đường bọn họ tránh được một số sinh vật núp sâu trong rừng.

Dương Bách Xuyên biết lão già này quen thuộc đường đi ở đây, cho nên cũng không lo lắng gì.

Đi bộ mất bảy ngày mới được ba trăm dặm. Sau này thứ bảy, cuối cùng họ cũng tới nơi.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy một cái cây lớn cao chọc trời, hoặc nói đúng hơn là cây khổng lồ.

Đứng cách năm - sáu trăm mét đã có thể nhìn thấy.

Một cây cao chót vót màu xanh đậm, cành cây như mọc lên bầu trời, hòa vào biển sao, nhìn không thấy đỉnh.

Bên dưới chiếm cả một diện tích đất rộng, nhìn giống như một rừng cây um tùm.

Nhưng Đông Nhan nói đây chỉ là nhánh cây của lão yêu Quỷ Mẫu mà thôi.

Muốn lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ tinh túy nhất của đóa hoa thì phải tiến vào trong, lại gần thân cây bởi vì Quỷ Mẫu Hoa Lệ cũng có hạn, không phải chỗ nào của cây cũng có, cả một cái cây lớn như vậy nhưng cũng chỉ có chín đóa hoa to bằng quả dưa hấu, bên trong chính là Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Mấy người nhìn thấy bản thể yêu thụ Qủy Mẫu, thì dừng lại cách năm sáu trăm mét.

Lúc này Đông Nhan cười nhìn Dương Bách Xuyên: “Dương đạo hữu, bắt đầu từ bây giờ, một khi bước gần bản thể yêu thụ Quỷ Mẫu thì chúng ta sẽ bị vô nhánh cây tấn công, vô cùng nguy hiểm, nếu ngươi không muốn đi mạo hiểm thì nói cho †a cách lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ, để một mình ta đi thôi, đợi tới khi lấy được thì đương nhiên sẽ không thiếu phần của ngươi, thấy thế nào?

Lúc này, vẻ mặt Đông Nhan vô cùng nghiêm túc, dáng vẻ như thật sự suy nghĩ cho Dương Bách Xuyên.

Nhưng mà.

Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn híp mắt nói: “Ý tốt của Đông Nhan đạo hữu ta xin nhận, nhưng nếu đã mạo hiểm thì tất nhiên phải đi cùng nhau, Dương Bách Xuyên ta không phải loại người thấy có nguy liền chùn bước, huống chỉ sao ta có thể để một mìn ông đi mạo hiểm được, nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị người khác chê cười hay sao, đi thôi, cùng nhau đi, có nguy hiểm thì mọi người cùng gánh vác, chết thì cùng chết, haha ~”

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, vẻ mặt Đông Nhan càng ngày càng đen ~
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4258: Xem hắn là thằng ngốc chắc!



Lúc này, Dương Bách Xuyên sao có thể bị mắc lừa?

Đứng ở ngoài là an toàn sao?

Xem hắn là thằng ngốc chắc!

Dù sao thì ý tứ cũng rất rõ ràng, lão già như ông đừng hòng lừa được hắn.

Hắn cũng uy h**p ngược lại lão ta, có chết thì cùng chết, ông đừng nghĩ tới việc giở trò.

Thế nên Đông Nhan cũng nghe hiểu ý của Dương Bách Xuyên, ông ta tức tới đen cả mặt.

Nhưng quả thật ông ta không muốn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể lừa được Dương Bách Xuyên.

Lão hít sâu một hơi nói: “Nếu như Dương đạo hữu muốn mạo hiểm, vậy thì đi cùng thôi, nhưng mà một khi vào trong thì lão phu cũng không để ý tới các người được, tốt nhất là nên cẩn thận.”

“Chúng ta sẽ tự bảo vệ bản thân, Đông Nhan đạo hữu cứ yên tâm” Dương Bách Xuyên cười nói.

“Vậy thì đi thôi ~” Đông Nhan hừ lạnh một tiếng rồi dẫn hai thuộc hạ đi vào trong biển lá rậm rạp của Yêu thụ Qủy Mẫu .

“Xốc lại tinh thần đi theo ta, cẩn thận lão già kia lừa chúng ta.” Sau khi dặn dò Tuyết Hương và Yến Xích Hà một tiếng, thân hình Dương Bách Xuyên lóe lên rồi cũng tiến vào trong.

Thật ra nếu không phải do Đông Nhan kiêng dè Tuyết Hương thì ông ta đã sớm ra tay với Dương Bách Xuyên rồi, khống chế được Dương Bách Xuyên thì sẽ năm trong tay cách lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Chỉ đáng tiếc Tuyết Hương ở bên Dương Bách Xuyên một tấc cũng không rời, đối mặt với yêu tiên cùng cấp bậc, Đông Nhan vẫn rất kiêng ky.

Mà Dương Bách Xuyên cũng không cho ông ta bất cứ cơ hội nào. Đương nhiên trước khi chưa đoạt được cách để lấy Quỷ Mẫu Hoa Lệ thì Đông

Nhan sẽ không trở mặt, đợt khi lại gần Dương Bách Xuyên, lấy được đồ thì cũng chính là lúc hai bên không nể mặt nhau.

Bọn họ một trước một sau tiến vào trong phạm vi lá vây của Yêu thụ Qủy. Mẫu.

Tối tăm, u ám là những gì mà Dương Bách Xuyên cảm nhận được khi bước vào.

Trước Dương Bách Xuyên là ba người Đông Nhan, trong mắt hắn bọn họ bước đi rất thiếu tự nhiên.

Nhưng hắn lại thấy có chỗ nào đó không đúng.

Dường như ba người bọn họ đang tránh né nhánh cây, lá cây.

Căn bản không dám chạm vào.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Bách Xuyên đang định lên tiếng nhắc nhở Tuyết Hương và Yến Xích Hà ở bên thì phát hiện hai người họ đã giơ tay chém đứt một nhánh cây đang chắn ở trước mặt.

“Không...

Chưa nói xong thì nhánh cây đã kêu lên tiếng răng rắc.

“Chủ nhân sao vậy? Chỉ là một cành cây nhỏ, không...”

Câu cuối của Yến Xích Hà cũng nói không nổi nữa, bởi vì sau khi nhánh cây kia bị chém đứt thì xung quanh vang lên những tiếng rào rạt...

Không cần nói Yến Xích Hà cũng biết mình đã gây họa rồi.

“Đừng có đứng ngây ngốc ở đó nữa, chạy nhanh.” Dương Bách Xuyên hô lên, vút một cái đã lên phía trước.

Lúc này, phản ứng của Yến Vô Hà cũng không chậm, hắn cũng chạy theo, Tuyết Hương thì càng không khiến Dương Bách Xuyên phải nhọc lòng.

Mặc dù cao thủ này ngây thơ nhưng lại là người có pháp lực cao nhất trong ba bọn họ, Dương Bách Xuyên nghĩ chỉ cần hắn và Yến Vô Hà không gây phiền phức cho nàng đã là tốt lắm rồi.

Cả biển lá đang rung chuyển, chỉ trong nháy mắt Dương Bách Xuyên cảm nhận được toàn bộ thế giới đều đang chuyển động.

Hắn biết đây là hậu quả do Yến Vô Hà tiếp xúc với Quỷ Mẫu Yêu Thụ.

Lão chó già Đông Nhan không nhắc nhở lấy một tiếng, ông ta cố ý chơi bọn họ.

Nhưng Dương Bách Xuyên cũng không dễ chọc, tốc độ của hắn rất nhanh, chạy đuổi theo ba người Đông Nhan, muốn chết thì cùng chết, ông tưởng tiểu gia đây chỉ nói chơi thôi chắc.

Nếu lượng lớn nhánh cây của Yêu thụ Qủy Mẫu cũng bắt đầu động, vậy thì mọi người cùng nhau đối mặt đi.

Đông Nhan thấy Dương Bách Xuyên đuổi tới thì cười lạnh, bỗng nhiên tăng tốc độ nhanh chóng kéo dài khoảng cách với đối phương.

Dương Bách Xuyên thất Đông Nhan nở nụ cười âm hiểm như vậy thì trong lòng thầm mắng: “Tên chó này cứ đợi đấy, tiểu gia phải lôi ông làm đệm lưng.”

Hắn thầm chửi rủa, trong đầu lóe lên một ý tưởng gian ác, kiếm Đồ Long xuất hiện trong tay, đột nhiên hắn chém một nhát về những cành cây rậm rạp đang che khuất bầu trời.

“Ầm ầm ầm ~”

“Rắc rắc rắc ~”

Cành cây to lớn bị Dương Bách Xuyên chém đứt...

“Dương Bách Xuyên ngươi muốn hết à ~”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back