Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4223: Chủ nhân!



Tuy Tiên Nguyên đan vô cùng phổ biến, nhưng lại cần dùng tới rất nhiều chủng loại tiên dược khác nhau, tính sơ sơ phải tầm mười loại, nhiều hơn Kim Nguyên Chân Đạo Đan tận bốn loại.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy điều này rất bình thường, tác dụng của Tiên Nguyên đan là bổ sung tiên nguyên lực, thế nên theo lý thuyết, chỉ cần là tiên dược có chứa tiên lực thì bao nhiêu cùng dùng được cả.

Đan phương của Kỳ Quân Tiên Nhân chỉ dùng mười loại tiên dược tính ra cũng không quá nhiều.

Dương Bách Xuyên bắt đầu chuyển vận Thanh Liên Tiên Hỏa, tập trung luyện chế tiên dược, ngạc nhiên là tay nghề không bị thụt lùi gì mấy, cộng thêm có Thanh Liên Tiên Hỏa giúp sức nên tốc độ tinh luyện dược dịch vô cùng nhanh, tới cả Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy chấn động.

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, mười loại tiên dược đã được tinh luyện xong, hơn nữa còn vô cùng hoàn hảo.

Trước giờ Dương Bách Xuyên chưa từng trải qua cảm giác tinh luyện nước thuốc nhanh tới vậy, dẫn tới trong lòng cảm thấy rất vui sướng, thoải mái.

Tất cả là nhờ công lao của Thanh Liên Tiên Hỏa.

Hiện tại, hắn mới thật sự cảm nhận được những lời đánh giá của chim mất dạy về Thanh Liên Tiên Hỏa trên con đường luyện chế không hề khoa trương chút nào.

Tiếp đó là giai đoạn Dung Hợp, cũng là lúc cần dùng tới thủ quyết luyện đan của Kỳ Quân Đan Đạo, hay còn một cái tên kháp là Tiên Quyết pháp.

Mặc dù đã tự diễn tập trong đầu vô số lần, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không kiềm được mà căng thẳng.

Có điều hắn chỉ thấy lạ lẫm lúc ban đầu thôi, chứ dần dà ngày càng quen tay, mọi thứ cũng tiến triển khá thuận lợi, khuyết điểm là mỗi lần phải bắt hơn một trăm tiên quyết nên dù có là Dương Bách Xuyên thì cũng cảm thấy hơi quá sức, mồ hôi tuôn ra như suối.

Nhưng cuối cùng hắn cũng chống chịu được, đồng thời luyện thành công tiên quyết.

Có điều đó vẫn chưa phải giai đoạn khó nhất, vì kế tiếp chính là Thành Đan, cần văn võ phối hợp, tức vận dụng cả thủ ấn lẫn khẩu quyết, ngoài ra còn phải chuyển đổi nhiệt độ của ngọn lửa liên tục. Nền tảng của nó là sự kết hợp, giao. hòa giữa _m và Dương, chứ không phải trước văn sau võ, thế nên độ khó tăng lên gấp mấy lần.

Đây cũng là điểm đặc biệt của Kỳ Quân Đan Đạo, chỉ cần lo ra chút thôi là sẽ thất bại ngay.

Tính cả thảy thì khoảng chừng ba trăm sáu mươi đạo tiên quyết, và mục tiêu cốt lõi là tôi luyện đan dược.

Với những phương pháp luyện đan bình thường, ở giai đoạn Thành Đan cuối cùng, chỉ cần ngưng kết đan dược thành viên là xong, nhưng với Kỳ Quân Đan Đạo thì đó lại là giai đoạn quan trọng và phức tạp nhất.

Ba trăm sáu mươi đạo tiên quyết được chia làm chín lần thi triển, mỗi lần gồm bốn mươi đạo, và cả thảy chín lần thi triển đều chỉ có đúng một mục đích là tôi luyện đan dược. Mỗi lần tôi luyện, hắn sẽ phải phân tách tạp chất ra khỏi đan dược để loại bỏ, sau chín lần như vậy, tạp chất bên trong sẽ hoàn toàn biến mất, nhờ đó mà chất lượng của đan dược cũng đạt tới mức tối cao.

Đây là điểm đặc biệt và lợi hại của Kỳ Quân Đan Đạo. Nếu không có tiên hỏa cường đại cũng như sức mạnh thần hồn và nội lực dồi dào trong người làm điểm tựa thì khó mà làm nổi, không, nói chính xác hơn là xác xuất thành công sẽ rất thấp.

“Bùm: “Mẹ kiếp.”

Nổ đan rồi.

Tức là lần luyện đan này của Dương Bách Xuyên đã thất bại. Kết quả này

khiến hắn không kiềm được mà chửi thề một tiếng, nhưng cũng đây cũng là chuyện bình thường ở huyện thôi.

Hắn bình tĩnh tự an ủi bản thân: “Thứ ta đang luyện là tiên đan, là đan phương của Kỳ Quân Đan Đạo, không hề giống với những đan phương tầm thường nên chuyện này không có gì lạ cả, không có gì lạ hết...”

Hắn hít sâu một hơi, bắt tay luyện chế lần hai, cũng may là vẫn còn một phần nguyên liệu Tiên Nguyên Đan nữa.

Lần đầu tiên luyện đan nên khó tránh khỏi căng thẳng, quan trọng nhất là chín lần tôi luyện ở giai đoạn Thành Đan cuối cùng của Kỳ Quân Đan Đạo thật sự quá b**n th**, nên có thất bại cũng dễ hiểu.

Tiếp tục luyện chế thôi...

Nhờ kinh nghiệm từ lần thất bại trước nên đợt này, khả năng kiểm soát của Dương Bách Xuyên lúc luyện chế đã thuần thục hơn nhiều.

Giây phút hắn hoàn thành tiên thủ quyết cuối cùng, tiên thủ quyết thứ ba trăm sáu mươi cũng đã tới...

“Ong ong..."

Bên trong đan lô Thái Thượng vang lên tiếng va đập nhè nhẹ.

“Phù.” Dương Bách Xuyên thở nhẹ một hơi: “Cuối cùng cũng thành công!”

Kế tiếp, hắn bất ngờ tung chưởng, mở văng nắp đan lô.

Ngay giây sau, bên trong đan lô lập tức bùng nổ thứ ánh sáng trắng ngà lẫn nhũ vàng chói mắt, kèm theo đó là hương tiên đan thơm lừng thấm vào tim, vào phổi và sự dao động tiên nguyên vô cùng mạnh mẽ.

Cảnh tượng tiên đan bay tán loạn như trong tưởng tượng không xảy ra, Dương Bách Xuyên khẽ thở phào, vung tay thu lấy cả thảy chín viên.

Viên tiên đan nào cũng tròn vo không tì vết, bên ngoài được phủ một vầng sáng màu trắng ấm áp, bản thân thì gần như trong suốt, chứng tỏ trong các viên tiên đan này không lẫn chút tạp chất nào, có thể nói là đạt tới chuẩn mực cao cấp. nhất.

Rõ ràng chỉ là một loại Tiên Nguyên Đan bình thường, chỗ nào cũng có, nhưng chất lượng lại tốt nhất.

Dương Bách Xuyên vô cùng hài lòng, hắn nhét một viên vào miệng, tám viên còn lại thì cất vào bình đan dược.

Sau mười nhịp thở, Dương Bách Xuyên cong môi, để lộ ý cười nhàn nhạt: “Quả nhiên, Kỳ Quân Đan Đạo không tầm thường chút nào, độ thuần khiết của tiên nguyên đan đã đạt tới trình độ không cần luyện hóa mà vẫn có thể nhanh chóng chuyển thẳng thành tiên nguyên lực trong người.”

“Cốc cốc cốc..."

Dương Bách Xuyên đang tự lẩm bẩm với bản thân thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa.

Hắn khẽ cau mày, ngay lúc tính đi chuẩn bị để luyện chế giải độc đan thì lại bị người khác quấy rầy, thật mất hứng.

“Chủ nhân!” Giọng của Yến Xích Hà vang lên.

“Chuyện gì? Không phải đã dặn trong lúc ta bế quan không được tới quấy rầy sao?” Mặc dù cảm thấy rất khó chịu vì bị Yến Xích Hà phá đám, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn ra mở cửa cho hắn ta.

Yến Xích Hà đứng ngoài cửa mà bồn chồn không yên, bởi hắn ta cũng nhận ra sự khó chịu trong giọng điệu của chủ nhân họ Dương nọ, thế nhưng hắn ta vẫn can đảm nói liền một mạch rằng: “Bẩm chủ nhân, ta cũng không muốn quấy việc việc tu luyện của ngài, nhưng hôm nay từ đâu chui ra một cô gái tự xưng là Giả đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu hay gì đó mò tới cửa, yêu cầu chúng ta dọn ra ngoài. Ta nghe nói Tiên Đan Lâu là một trong ba thế lực lớn ở Tiên Đan Thành nên không dám tự tiện đưa ra quyết định, đành mạo muội tới hỏi xin ý kiến của chủ nhân, mong chủ nhân tha tội.”

“Tiên Đan Lâu? Giả đại tiểu thư?” Dương Bách Xuyên sửng sốt, sau đó híp mắt lại.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4224: Bây giờ nghĩ lại lúc



Tiên Đan Lâu à!

Thế lực Dương Bách Xuyên đồng ý với Kỳ Quân Tiên Nhân sẽ phá hủy, hắn còn chưa đi tìm, người ta đã tìm đến tận cửa rồi.

Quan trọng là hắn đã nghe thấy bốn chữ Cố đại tiểu thư. Bỗng chốc, hắn nhớ đến nữ tử nghe nói ở chỗ ông già bán hàng lúc trước.

Mặc dù lúc đó hắn không thèm nhìn vội vàng rời đi, nhưng lại nhớ rất rõ, ông già bán hàng từng nói là Cố tiểu thư Tiên Đan Lâu.

Nữ tử kia cũng nói ra Minh Văn Đạo Phù. Chỉ đáng tiếc nàng ta đến chậm một bước, bị hắn lấy trước rồi. Không ngờ lúc này lại trực tiếp đến tìm hắn.

Bây giờ nghĩ lại lúc, Tiên Đan Lâu là tam đại thế lực ở thành Tiên Đan, chắc. thế lực còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn.

€ó thể nhanh chóng tìm thấy hắn cũng không có gì kỳ lạ.

Bây giờ điều Dương Bách Xuyên lo lắng là mục đích của đối phương.

Có đến tám chín phần là nhắm vào Minh Văn Đạo Phù.

Nhưng hắn không biết rốt cuộc là chuyện gì.

Là phúc không phải họa, là họa không thể tránh khỏi, nếu người ta đã tìm đến tận cửa, vậy mặc kệ thế nào, Dương Bách Xuyên đều phải đi xem trước rồi nói sau.

Hơn nữa hắn cũng muốn tìm hiểu thế lực Tiên Đan Lâu này.

Theo lời của Yến Xích Hà, Gố đại tiểu thư gì kia chính là người của Tiên Đan Lâu.

Còn hắn chính là người tương lai phải phá hủy Tiên Đan Lâu.

Dương Bách Xuyên hít sâu, nói với Yến Xích Hà: “Đối phương có bao nhiêu người?”

“Bẩm chủ nhân, có ba người, Cố đại tiểu thư dẫn theo hai đại hán hình như là tùy tùng.” Yến Xích Hà nói.

“Đi xem thử.” Dương Bách Xuyên nhấc chân đi ra ngoài. Vừa đi vừa hỏi: “Có nhìn ra đối phương là tu vi gì không?” Yến Xích Hà nói: “Thuộc hạ không trông cửa, tạm thời không biết.”

Lúc hai người nói chuyện đã đi đến cổng, lúc này Tuyết Hương cũng thấy không đúng, bước tới hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”

“Không sao, xem đã rồi nói sau.” Dương Bách Xuyên mỉm cười.

Thấy Tuyết Hương, trong lòng hắn không khỏi sửng sốt, mặc kệ thế nào, bên cạnh hắn vẫn còn Tuyết Hương là cao thủ cấp bậc Đại La đỉnh phong, bình thường cũng có thể ứng phó với một số tình huống bất ngờ. Hắn không tin người của Tiên Đan Lâu không kiêng dè tới mức tùy tiện ra tay giết người ở thành Tiên Đan.

Nếu đúng là như vậy, thì hắn cũng không phải người dễ bắt nạt.

Tiểu viện Yến Xích Hà thuê này là thuộc sản nghiệp của Tiên Minh Luyện Tạo, có kết giới phòng ngự, chưa nói bên ngoài có người có thể phá ra hay không, chỉ riêng danh hiệu của Tiên Minh Luyện Tạo đã không phải nơi người bình thường dám phá hoại.

Mặc dù Tiên Đan Lâu là thế lực lớn ở thành Tiên Đan, nhưng so với Tiên Minh Luyện Tạo thì vẫn kém hơn nhiều.

Nói trắng ra, Tiên Đan Lâu chỉ là thế lực một nhà, nhưng Tiên Minh Luyện Tạo là quái vật khổng lồ do tất cả thế lực Chế Luyện đạo của Tiên Giới tạo thành, Tiên Đan Lâu không thể nào so sánh.

Cho nên đến bây giờ, Cố đại tiểu thư kia vẫn chỉ điên cuồng gào thét ở bên ngoài, không có hành vi phá hoại cấm chế phòng ngự của tiểu viện này.

“Rầm rầm rầm!”

Tiếng đập cửa nặng nề không ngừng vang lên.

“Mở cửa, mở cửa. Còn không mở cửa, bọn ta sẽ xông vào!” Tiếng nói chói tai mang theo sự kiêu căng vang lên.

Dương Bách Xuyên cau mày, nói với Yến Xích Hà: “Mở cửa!” “Vâng, chủ nhân.”

Yến Xích Hà lấy chìa khóa ngọc bài của tiểu viện ra vung về phía cổng, cổng lập tức mở ra.

Dương Bách Xuyên dẫn đầu bước ra khỏi cổng, Tuyết Hương và Yến Xích Hà theo sát ngay sau, ba người vừa bước ra đã thấy một nữ tử trẻ trung dẫn theo hai đại hán đứng bên ngoài.

“Chao ôi, cuối cùng cũng chịu ra ngoài rồi, tiểu soái ca, ngươi khiến tỷ tỷ ta tìm vất vả quái”

Dương Bách Xuyên vừa bước ra, nữ tử đứng cách ba mét nói, có vẻ nghiền ngẫm.

Giọng nói này chính là tiếng người đối thoại với ông già bán hàng, đòi viên đá màu xám, mặc dù Dương Bách Xuyên không nhìn thấy, nhưng lại nhớ giọng.

Hắn nhìn qua, mặc kệ là nữ tử tướng mạo rất bình thường nhưng trang điểm nồng đậm yêu dị này, hay là hai đại hán bên cạnh nàng ta, hắn đều không thể nhìn thấu tu vi.

Có điều Dương Bách Xuyên không thấy kỳ lạ, muốn ẩn giấu cảnh giới tu vi để không bị người ta nhìn ra, cũng có rất nhiều công pháp có thể làm được. Đương nhiên nếu gặp cường giả có tu vi cao hơn, thì sẽ không có tác dụng.

Nghe nữ tử nói chuyện, mặc dù Dương Bách Xuyên đã đoán được ý đồ nàng †a tìm tới tận cửa, nhưng lúc này chỉ có thể giả ngốc, ngẩn người nói: “Tại hạ và cô nương chưa từng gặp mặt, không biết cô nương tìm tới là vì chuyện gì?”

“Bớt giả bộ đi, tiểu đệ đệ đã lấy đồ cô nãi nãi coi trọng, bây giờ giao ra, cô nãi nãi sẽ mua, không chiếm lời của ngươi.” Cố Liên Hoa nhất định phải có được Minh Văn Đạo Phù, lúc này cũng không màng tới thể diện gì.

Nàng ta là cháu gái lâu chủ Tiên Đan Lâu Gố Diệp, ngọc quý trên tay của Cố gia, nàng ta muốn đúng là không gì không có được. Đồ nàng ta coi trọng bị Dương Bách Xuyên nhanh chân đến trước lấy mất, điều này khiến trong lòng Cố Liên Hoa rất khó chịu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4225: Sao tiểu tử này có thể biết được?



Tiếp theo nàng ta đã phát động người tìm kiếm Dương Bách Xuyên ở thành Tiên Đan, nhưng sau hôm đó lại chưa từng thấy Dương Bách Xuyên, Cố Liên Hoa không tin tà, thề nhất định phải tìm bằng được Minh Văn Đạo Phù lướt qua nàng ta.

Theo nàng ta nghĩ thì chính là đồ của nàng ta.

Chỉ là thần sai quỷ khiến trong thời gian một chén trà đã bị một tiểu tử vô danh lấy mất.

Cố Liên Hoa hậm hực tìm kiếm khắp Tiên Thành, kết quả lại không ngờ sau hôm đó Dương Bách Xuyên đã trực tiếp bế quan chưa từng ra ngoài.

Lúc này đã qua hơn ba tuần, tương đương với ba năm của Tu Chân Giới.

Cuối cùng Cố Liên Hoa sốt ruột rồi, nàng ta không muốn dùng thế lực của Tiên Đan Lâu để người ta biết nàng ta đang tìm Minh Văn Đạo Phù, nhưng thời gian lâu quá, sợ đêm dài lắm mộng, nên đã dùng thế lực Tiên Đan Lâu tìm kiếm, cuối cùng đã tra được đến nơi này.

Cố Liên Hoa không ngờ vì phát động thế lực Tiên Đan Lâu tìm kiếm một người khắp thành, mà để lộ chuyện này, còn cả chuyện hôm đó của nàng ta và ông già bán hàng.

Rất nhiều thế lực đều u tử vô danh mua được một viên đá rất có thể là Minh Văn Đạo Phù ở quầy hàng.

Lúc này ngay cả bản thân Gố Liên Hoa cũng không biết, vì Minh Văn Đạo Phù mà cả thành Tiên Đan đều đã bắt đầu nổi sóng ngầm...

Nghe đối phương nói, Dương Bách Xuyên híp mắt: “Cô nương nói cái gì, tại hạ nghe không hiểu.”

“Ha ha, cô nãi nãi không vòng vo với tiểu tử ngươi, nói thật cho ngươi biết, cô nãi nãi tên là Cố Liên Hoa, là người của Tiên Đan Lâu, một trong tam đại thế lực thành Tiên Đan, lại cho ngươi biết lâu chủ Tiên Đan Lâu Cố Diệp là ông nội ta.”

“Ba năm trước ngươi đã mua một viên đá Kim Tinh với giá bảy trăm Tiên Thạch ở quầy hàng ven đường, đồng thời đã lấy một viên đá màu xám coi như quà tặng kèm. Hôm nay tìm ngươi là muốn viên đá màu xám kia trong tay ngươi, yên tâm ta không chiếm lời, cho ngươi bảy nghìn Tiên Thạch, viên đá màu xám kia ở trong tay ngươi cũng vô dụng.”

Cố Liên Hoa nghĩ, hôm đó Dương Bách Xuyên chính là vô tình lấy được viên đá màu xám kia, có lẽ hoàn toàn không biết chuyện trong viên đá màu xám có Minh Văn Đạo Phù.

Nghĩ lại thấy cũng đúng, cho dù là đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu như nàng ta cũng chỉ biết thông tin của Minh Văn Đạo Phù từ trong cổ tịch, nếu không căn bản sẽ không biết.

Sao tiểu tử này có thể biết được?

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, nhìn Cố Liên Hoa nói: “Xin lỗi, ta thích sưu tầm kỳ thạch, đồ vào tay sẽ không bán.”

“Ngươi... ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Nếu đã đến thành Tiên Đan, thì nên biết rõ Tiên Đan Lâu bọn ta là thế lực thế nào! Tiểu đệ đệ, khuyên ngươi một câu, làm người phải biết điều, nếu không chết rất đáng tiếc, ngươi nói có đúng không?” Cố Liên Hoa nói chuyện mang theo ý uy h**p nồng đậm.

Nếu đổi thành người khác, có lẽ lúc này cũng khuất phục rồi.

Đáng tiếc lại đụng phải Dương Bách Xuyên, một người không chịu uy h**p, còn là một người đã định trước là phải chống đối với Tiên Đan Lâu.

“Ha ha... Đừng uy h**p ta, Dương Bách Xuyên ta trước giờ không sợ uy h**p. Là đồ của ta, ta không muốn bán, ngươi có thể làm gì? Hơn nữa thật sự cho rằng tiểu gia ta không biết viên đá màu xám kia là cái gì à? Nói thật cho ngươi biết, Minh Văn Đạo Phù đã bị ta luyện hóa, ngươi nản lòng đi, mẹ nó còn uy h**p tiểu gia, cẩn thận tiểu gia không thương hoa tiếc ngọc.”

Dương Bách Xuyên bị Cố Liên Hoa chọc cười, nếu người của Tiên Đan Lâu đều có đức hạnh này, vậy thì chuyện hắn đồng ý với Kỳ Quân Tiên Nhân phải phá hủy Tiên Đan Lâu cũng không có gánh nặng gì trong lòng nữa rồi.

Cố Liên Hoa bị Dương Bách Xuyên cãi thẳng lại, trong phút chốc hơi mờ mịt, rồi lại nghe Dương Bách Xuyên nhắc đến Minh Văn Đạo Phù, lúc này nàng ta mới phản ứng lại. Giờ xem ra tiểu tử này cũng không phải người tầm thường, người bình thường sẽ không biết Minh Văn Đạo Phù.

Hơn nữa giọng điệu và thái độ của hắn vô cùng cứng rắn, cũng không biết có lai lịch gì, chỉ nghe hắn tự xưng là Dương Bách Xuyên. Cố Liên Hoa không chắc. chắn, tiểu tử này có phải có liên quan tới Dương gia của Tiên Minh Luyện Tạo không?

Nàng ta biết Tiên Minh Luyện Tạo có Dương gia, đó là cao tầng của Tiên Minh Luyện Tạo, thiên tài xuất hiện lớp lớp, cho dù là Tiên Đan Lâu bọn họ cũng phải kiêng nể ba phần.

Nhưng mà nghĩ lại, nếu thật sự là người của Dương gia Tiên Minh Luyện Tạo, thì sao có thể ở chỗ sơ sài này? Hơn nữa nếu có được Minh Văn Đạo Phù, thì phải trở về Tiên Minh Luyện Tạo từ lâu rồi mới đúng, nhưng hắn lại chưa đi.

Mặc kệ thế nào phải thử trước mới được, nếu không sao Gố Liên Hoa có thể cam lòng?

Ngay sau đó, Cố Liên Hoa hừ nói: “Luyện hóa Minh Văn Đạo Phù thì sao, cô nãi nãi giết ngươi, Minh Văn Đạo Phù vẫn là của ta.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4226: Chủ nhân



“A Đại, A Nhị, giết hắn!”

Cố Liên Hoa vừa vung tay đã trực tiếp để hai tùy tùng bên cạnh ra tay. Dương Bách Xuyên nghe nàng ta ra lệnh, đôi mắt chợt lóe ánh sáng lạnh. Xem ra nữ nhân này không phải người lương thiện!

Mặc dù trước giờ tiểu gia đều thương hoa tiếc ngọc, nhưng đó chỉ là với người lương thiện, đối với loại nữ nhân rắn rết như ngươi thì cũng có thủ đoạn độc ác.

Dương Bách Xuyên nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm ba người.

Lúc này, Yến Xích Hà và Tuyết Hương đều tiến lên một bước, Dương Bách Xuyên lại xua tay nói: “Các ngươi đừng vội, để ta thử bọn họ.”

Lúc nói chuyện, thân hình của Dương Bách Xuyên chợt động, biến mất không thấy đâu.

Để lại Yến Xích Hà và Tuyết Hương ngẩn người tại chỗ, ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không biết Dương Bách Xuyên có thể đối phó với hai đại hán bên cạnh Cố Liên Hoa không.

Yến Xích Hà nhìn Tuyết Hương, nói: “Chủ mẫu, hai đại hán kia là tu vi gì vậy?”

“Chủ mẫu?” Tuyết Hương lần đầu nghe thấy xưng hô này, cũng không hiểu có ý gì, hơi nghi ngờ nhưng cũng không nghĩ nhiều, trả lời Yến Xích Hà: “Nữ tử kia có tu vi Kim Tiên thượng phẩm, hai đại hán đều là Kim Tiên đại viên mãn.”

“AI E rằng chủ nhân không phải đối thủ rồi!” Nghe Tuyết Hương nói ra cảnh giới tu vi của ba người, Yến Xích Hà lập tức cảm thấy lo lắng cho Dương Bách Xuyên.

Hắn ta không hiểu quá nhiều về Tuyết Hương, chỉ biết Tuyết Hương là vị nào đó xuất hiện trong hồ Độc Giác Long, có thực lực tu vi cấp bậc Đại La, vẫn luôn đi

theo Dương Bách Xuyên.

Từ sau khi hắn ta bái Dương Bách Xuyên là chủ nhân, cũng chỉ biết xưng hô của Tuyết Hương, gọi nàng ấy là chủ mẫu cũng không có vấn đề.

Đương nhiên đây là tự Yến Xích Hà định nghĩa.

Còn Tuyết Hương vừa mới tiếp xúc với thế giới bên ngoài, không hề biết gì với những điều này nên cũng chẳng sao cả.

Yến Xích Hà không nhìn thấu cảnh giới tu vi của ba người Cố Liên Hoa, nhưng hắn ta biết chắc Tuyết Hương có thể nhìn ra, nên thuận miệng hỏi một câu.

Không ngờ tu vi của ba người đều vượt qua chủ nhân Dương Bách Xuyên.

Đương nhiên Yến Xích Hà không lo lắng về Kim Tiên thượng phẩm như Cố Liên Hoa, bởi vì nàng ta còn chưa ra tay. Cho dù nàng ta ra tay thì hẳn ta tin Dương Bách Xuyên cũng có thể đối phó, dù sao năm đó hắn ta từng chính mắt thấy Dương Bách Xuyên có thủ đoạn giết Kim Tiên thượng phẩm.

Bây giờ chỉ lo Dương Bách Xuyên có thể đánh lại hai đại hán Kim Tiên đại viên mãn không thôi.

“Xem trước đã, ta cảm thấy hắn mạnh hơn rồi.” Tuyết Hương nhìn chằm chằm trong sân nói.

Nghe Tuyết Hương nói như vậy, trong lòng Yến Xích Hà cũng không khỏi thả lỏng, hắn ta biết 'hắn' mà Tuyết Hương nói chính là chủ nhân Dương Bách Xuyên.

Từ lúc quen biết và đi theo Dương Bách Xuyên, Yến Xích Hà chưa từng nghe Tuyết Hương gọi Dương Bách Xuyên bằng xưng hô khác, đều gọi là ngươi hoặc hắn.

Ngay sau đó, quả nhiên trong sân đã xảy ra thay đổi đột ngột vô cùng rõ ràng.

Trong mắt Yến Xích Hà và Tuyết Hương, sau khi bóng dáng Dương Bách Xuyên chợt biến mất, lúc xuất hiện lần nữa tự dưng đã ở phía sau hai đại hán.

Hai đại hán gần như không hề cảm nhận được sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên.

“A Đại, A Nhị cẩn thận!”

Giờ phút này lại là Cố Liên Hoa kinh ngạc kêu lên.

Là một Kim Tiên thượng phẩm, Cố Liên Hoa cảm nhận được sự khác thường của Dương Bách Xuyên. Trong cảm nhận của nàng ta, không biết Dương Bách

Xuyên dùng thủ đoạn bí pháp gì lại bỗng dưng xuất hiện phía sau A Đại và A Nhị.

Hai người kia hoàn toàn không nhận ra, Cố Liên Hoa cũng không cảm nhận được dao động năng lượng xuất hiện trên người Dương Bách Xuyên.

Đây là chuyện vô cùng kh*ng b*. Trong mắt Cố Liên Hoa, cái Dương Bách Xuyên thi triển căn bản không phải thân pháp, không hề có quỹ tích và năng lượng nào, hoàn toàn chính là xuyên qua trong nháy mắt.

Tới mức mà hai cao thủ cấp bậc Kim Tiên đại viên mãn như A Đại và A Nhị cũng không ai phát hiện Dương Bách Xuyên đã xuất hiện sau lưng bọn họ.

Cố Liên Hoa kinh ngạc nhắc nhở hai thủ hạ, nhưng lời nhắc nhở của nàng ta muộn quá rồi.

“Bịch bịch!” “AI AI Phụt.."

Dương Bách Xuyên đột nhiên đánh hai quyền về phía hai đại hán A Đại và A Nhị.

Trong tiếng vang nặng nề, hai đại hán kêu thảm rồi hộc máu, nháy mắt đã bị Dương Bách Xuyên đánh bay ra ngoài, rơi ở chỗ cách hơn trăm mét.

Sau đó trên người bốc lên ngọn lửa màu lục, trong chớp mắt cơ thể đã tự dưng biến mất.

Đây là chết rồi!

Hoàn toàn người chết đạo tan, biến thành hư vô. Đây là thủ đoạn kh*ng b* gì?

Cả người Cố Liên Hoa nổi da gà!

Ngay sau đó, quanh người nàng ta lấp lóe kim quang, sắc mặt trắng bệch vận chuyển bí pháp bỏ chạy khỏi hiện trường, cũng không quay đầu nhìn.

Không đi không được! Thủ đoạn của Dương Bách Xuyên quá quỷ dị, có thể gọi là kh*ng b*.

A Đại và A Nhị có tu vi cao hơn nàng ta một bậc, Kim Tiên đại viên mãn cũng bị Dương Bách Xuyên xử lý trong nháy mắt, huống hồ là nàng ta?

Mặc dù trong mắt nàng ta, Dương Bách Xuyên chỉ là một Chân Tiên trung phẩm, nhưng vừa rồi hắn ra tay với A Đại và A Nhị, nàng ta lại không nhìn rõ, động tác nhanh tới mức không thể quan sát, đúng thật là... đáng sợ.

Cố Liên Hoa quyết đoán, chạy ngay lập tức, không chạy nàng ta cũng khó thoát khỏi thủ đoạn vô cùng quỷ dị này của Dương Bách Xuyên.

“Chủ nhân, chạy rồi!"

Yến Xích Hà lấy lại tỉnh thần từ trong kinh ngạc, nghĩ có cần đuổi theo không.

“Ta biết, đừng quản nữa!” Dương Bách Xuyên nhìn phương hướng Gố Liên Hoa rời đi, suy nghĩ nói.

Thực ra hắn không định giết Cố Liên Hoa, có thể nói là cố ý thả nàng ta đi, hắn có dự tính của hắn.

Tiên Đan Lâu còn tồn tại, nhất định phải phá hủy, nhưng Dương Bách Xuyên biết bây giờ hắn rất khó lay động, không thể đối đầu chính diện.

Nếu như giết cháu gái của lâu chủ Tiên Đan Lâu Cố Diệp, thì chắc chắn sẽ chọc vào tổ ong vò vẽ, đến lúc đó Tiên Đan Lâu kích động, có thể sẽ phái lượng lớn cao thủ ra, như vậy hắn không thể ứng phó được.

Cho nên tạm thời không thể giết Cố Liên Hoa, dù sao thả Cố Liên Hoa đi ngược lại là lựa chọn không tệ, hoặc nói sẽ là một cách nước ấm luộc ếch.

Vì Cố Liên Hoa bị tổn thất hai thủ hạ, cũng biết Minh Văn Đạo Phù ở trong tay hắn, chắc chắn nàng ta sẽ phái người đến đây.

Nhưng người phái đến sẽ không quá nhiều, chắc cũng không phải người quá mạnh mẽ gì.

Cho nên lúc này đến mấy người hắn sẽ nghĩ cách giết mấy người, trưởng thành trong giết chóc lại là chuyện tốt đối với hắn, có lợi cho tu luyện của bản thân.

Hơn nữa quan trọng là giết người của Tiên Đan Lâu, đồng nghĩa với việc bắt đầu thực hiện lời hứa của hắn với Kỳ Quân Tiên Nhân.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4227: Còn hắn lại sử dụng Minh Văn Đạo Phù



Cứ như vậy, cũng tức là đang không ngừng làm suy yếu lực lượng của Tiên Đan Lâu. Đợi có một ngày tu vi của hắn đạt đến cấp bậc nhất định, thì sẽ là lúc quyết đấu cuối cùng với Tiên Đan Lâu, hoàn toàn phá hủy Tiên Đan Lâu.

Có điều ngày tháng tiếp theo có thể sẽ hơi khó khăn, bọn họ không thể ở lại đây nữa.

Dù sao chỗ này đã bị Cố Liên Hoa biết, người đến sau này sẽ không phải là cấp bậc Kim Tiên, hoặc không phải một hai người, chắc chắn sẽ có chuẩn bị trước khi đến đối phó với hắn.

Nói trắng ra, sở dĩ hắn có thể nháy mắt miểu sát hai Tiên Nhân Kim Tiên đại viên mãn là dựa vào kỹ xảo và đánh bất ngờ.

Cũng vì hai Kim Tiên đại viên mãn xem thường hắn, không đề phòng mấy.

Còn hắn lại sử dụng Minh Văn Đạo Phù vừa có được, phút chốc thi triển lực không gian, không kèm theo chút dao động năng lượng nào, trực tiếp xuất hiện phía sau hai cao thủ Kim Tiên đại viên mãn, bất ngờ ra tay giết địch.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên hiểu chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân cho dù là đánh lén cũng không thể khiến hai cao thủ Kim Tiên đại viên mãn mất mạng, cho nên lúc hắn ra quyền đã dùng Thanh Liên Tiên Hỏa, đây mới là nguyên nhân thật sự miểu sát hai Kim Tiên đại viên mấn.

Nói cho cùng là nhờ may mắn và đối phương khinh địch nên mới khiến hắn thành công miểu sát.

Nếu đối phương có đề phòng từ trước, vậy thì cho dù hắn thúc giục lực không gian của Minh Văn Đạo Phù và Thanh Liên Tiên Hỏa cũng chưa chắc có thể lay động được bọn họ.

Dù sao lực không gian vẫn có hạn chế, chỉ thi triển được trong phạm vi mười mét, nếu vượt quá phạm vi này thì không có ý nghĩa gì.

Mặc kệ là dựa vào Minh Văn Đạo Phù hay là Thanh Liên Tiên Hỏa, hắn đều phải chiến đấu gần mới có thể đạt hiệu quả. Nếu đối phương công kích hắn từ xa, đến lúc đó người chạy trốn sẽ chính là hắn.

Sau lần này, Dương Bách Xuyên tin Cố Liên Hoa trở về suy nghĩ chắc chắn có thể nghĩ ra điều gì đó, vậy lần sau đến nàng ta sẽ có đề phòng.

Cho nên Dương Bách Xuyên biết bọn họ phải đổi chỗ.

Không thể đợi Cố Liên Hoa lại đến gây phiền phức.

Hắn cần nâng cao thực lực mới có thể đối chiến.

Đương nhiên hắn cũng không định rời khỏi thành Tiên Đan, dù sao thành Tiên Đan đủ rộng lớn, cả Tiên Sơn chính là một tòa thành, một tòa thành chính là một Tiên Sơn, một thế giới. Hắn tùy tiện đổi chỗ ở, chỉ cần cẩn thận chút, thì vẫn có thể khiến Cố Liên Hoa tìm một thời gian.

Thành Tiên Đan là sân nhà của Cố Liên Hoa, chắc chắn nàng ta có thể tìm thấy hắn, có điều cũng chẳng sao, đợi lúc tìm thấy hắn, thì chính là lúc chiến đấu chém giết lần nữa.

Đến lúc đó hắn tin bản thân đã thăng cấp thực lực tu vi rồi.

Dương Bách Xuyên có lòng tin này, bởi vì hắn có ba phương pháp luyện đan

Kỳ Quân Tiên Nhân tự hào nhất, đủ cho hắn không ngừng thăng cấp thực lực tu VÍ.

“Chủ nhân, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?” Yến Xích Hà không khỏi lo lắng hỏi. Hắn ta biết rõ Tiên Đan Lâu có thế lực rất mạnh ở thành Tiên Đan, Dương Bách Xuyên g**t ch*t hai thủ hạ của cháu gái lâu chủ Tiên Đan Lâu Gố Liên Hoa, chắc chắn nàng ta sẽ không chịu để yên.

“Đi thôi, đổi chỗ khác tiếp tục tu luyện là được, không có gì phải lo lắng, ha hai”

Dương Bách Xuyên cười ha ha, vẫy gọi Tuyết Hương.

“Nhưng mà chủ nhân, bây giờ e rằng chúng ta không ra ngoài được! Cố Liên Hoa bỏ chạy rồi, với thế lực của Tiên Đan Lâu, một câu lệnh của nàng ta cũng có thể phong tỏa cổng thành bốn phía Đông Nam Tây Bắc của thành Tiên Đan. Trên bầu trời có đại trận cấm chế, chúng ta không ra ngoài được!” Vẻ mặt Yến Xích Hà vô cùng lo lắng.

“Ai nói muốn rời khỏi thành Tiên Đan? Chủ nhân ngươi vẫn còn chuyện lớn chưa làm ở thành Tiên Đan, sao có thể rời đi được, chẳng qua là đổi chỗ tạm thời tránh Cố Liên Hoa thôi.”

“Yên tâm đi, bổn chủ nhân biết ngươi đang lo cái gì, tất cả chủ nhân ngươi tự có tính toán.”

Thấy dáng vẻ không thèm để ý của chủ nhân Dương Bách Xuyên, Yến Xích Hà cũng không nói nhiều nữa, trực tiếp đi theo Dương Bách Xuyên rời khỏi đây.

€ó điều vừa đi được hai bước, Xích Yến Hà lại hỏi: “Chủ nhân, bây giờ chúng †a đi đâu? Bây giờ e rằng trong thành...?”

“Được rồi, đừng lo lắng, chúng ta không vào thành, vào núi, đây không phải có sẵn núi lớn à? Thành Tiên Đan không chỉ có phố phường sầm uất náo nhiệt, tất nhiên cũng có núi lớn mênh mông, đừng quên nơi này là một Tiên Thành, nhưng cũng là một đại thế giới Tiên Sơn.”

“Vào trong núi tránh một thời gian là được, đến lúc đó ra ngoài... Dấy núi lớn của thành Tiên Đan có mấy ai vào? Bọn họ tìm kiếm chắc cũng không dễ dàng ậy...” Dương Bách Xuyên vừa đi vừa ngẩng đầu nhìn về phía Tiên Sơn mênh

Yến Xích Hà gật đầu phụ họa: “Cũng đúng, ta có nghe nói ở sâu trong những dãy núi lớn của thành Tiên Đan có vô số tiên thú mạnh mẽ, không phải cao thủ chân chính đều không dám vào núi!”

Ba người vừa đi vừa nói chuyện, rất ung dung, không hề căng thẳng như lúc trước.

Đương nhiên chủ yếu là Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà nói chuyện.

Tuyết Hương vốn là người rất ít nói, còn chim Thần Ma đã ngồi trên vai Dương Bách Xuyên ngủ từ lâu rồi...

Cứ như vậy, Dương Bách Xuyên đã dẫn Yến Xích Hà, Tuyết Hương và chim 'Thần Ma tiến vào trong núi lớn.

Tiểu viện bọn họ thuê vốn chính là ở dưới chân núi lớn.

Giống như Dương Bách Xuyên đoán, sau khi Cố Liên Hoa trở về quả thật đã nghĩ thông một số điểm mấu chốt lúc Dương Bách Xuyên ra tay, nàng ta lập tức dẫn người quay trở lại, kết quả phát hiện cổng đại viện mở toang, vườn không nhà trống từ lâu rồi.

Có điều Cố Liên Hoa tổn thất hai thủ hạ Kim Tiên đại viên mãn, hoặc nói là đánh mất thể diện của Tiên Đan Lâu, nên đã làm kinh động tới cao tầng của Tiên Đan Lâu.

Sau đó, Tiên Đan Lâu phát lệnh truy nã ba người Dương Bách Xuyên khắp thành, chiếu chân dung của ba người bọn họ ở các đường phố của thành Tiên Đan, bắt đầu lục soát diện rộng.

Chỉ là từ lúc bắt đầu Cố Liên Hoa đã nhầm phương hướng, tưởng rằng Dương Bách Xuyên ở chỗ nào đó trong thành Tiên Đan, lại không biết hắn vốn chưa vào. thành phố sầm uất, mà vào thẳng trong núi.

Chuyện này đợi sau khi Cố Liên Hoa hoàn hồn đã trôi qua mười năm, cũng tức là mười ngày ở Tiên Giới, mười năm ở hạ giới.

'Trong mười năm, Dương Bách Xuyên không hề rảnh rỗi, tất nhiên đây là chuyện sau này.

Sau khi ba người Dương Bách Xuyên tiến vào Tiên Sơn mênh mông, tìm một hang núi ẩn cư, chuyện cần làm đầu tiên chính là nghĩ cách thay đổi diện mạo và khí tức của Yến Xích Hà, để Yến Xích Hà xuống núi, mua tiên dược luyện chế đan Kim Nguyên Chân Đạo cho hắn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back