Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4500: Biển lửa lập tức bị dập tắt



“Vậy ... được rồi, chim Thần Ma đại nhân, người nhất định sẽ nghĩ ra cách giúp bọn họ ... ”

Cảnh Xán không giúp được gì, trong lòng rất lo lắng.

Lạc Dương đáp xuống, đi tới cạnh Dương Bách Xuyên.

"Lạc Dương, ngươi nhìn ra gì rồi?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Lạc Dương đáo: "Tiểu sư thúc, quả thật có vấn đề, mặc dù ta đã phá được cơ thể cốt yêu nhưng cảm giác như không thương tổn được nàng ta, nếu dễ dàng đánh tan như vậy chắc chắn là có vấn đề, ta qua xem thử."

"Đợi đã ~" Dương Bách Xuyên gọi Lạc Dương: "Ta thử xem ~"

Lạc Dương khó hiểu nhìn Dương Bách Xuyên. Khi bọn họ đứng cách Hoa Nương chỉ năm - sáu mươi mét, Dương Bách Xuyên cũng không tiến lên, miệng lẩm bẩm: "Phần Thiên chi nộ ~"

Đây là Phần Thiên chí ton tang thứ tư của Thap Nhị Chí Ton thần thông, hắn đã quen gọi là Phần Thiên chi nộ.

Chiêu thần thông này là ngọn lửa cường đại, có thể biến to nhỏ, chỉ cần một suy nghĩ của hắn, nhỏ thì hội tụ trong lòng bàn tay của hắn, lớn thì hóa thành biển lửa.

Nếu như đã cảm giác được Hoa Nương bất thường, vậy thì dùng lửa đốt cháy xương của nàng ta, xem xem rốt cuộc cốt yêu này đã bị Lạc Dương tiêu diệt hay chưa?

“Ầm ~"

Ngọn lửa bùng phát từ cơ thể Dương Bách Xuyên, ngay lập tức biến thành một con rồng lửa và bay về phía đống xương của cốt yêu Hoa Nương.

Con rồng lửa dài trăm mét lao vào đống xương.

“Ầm ầm ~"

Trong tiếng nổ vang dội, con rồng hóa thành biển lửa, dường như đang nuốt chửng đống xương trắng.

Nhìn từ phía xa, cốt yêu của Hoa Nương hoàn toàn bị nuốt chửng.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại nhíu mày, hắn nói với Lạc Dương: "Xem ra quả thật là có vấn đề, lửa cháy như vậy mà không có chút âm thanh nào, những xương trắng kia lại không hề bị tổn hại."

"Tiểu sư thúc, để ta thử chém nàng ta một kiếm." Lạc Dương nói.

Dương Bách Xuyên xua tay: "Đợi đã, ta thêm lửa xem sao, ngươi ở cạnh chuẩn bị ứng phó tình huống bất ngờ."

"Được, tiểu sư thúc cẩn thận." Lạc Dương gật đầu, ngọn lửa mà tiểu sư thúc thi triển ra đa rat mạnh rồi, nhung nghe co vẻ nhu vẫn con có bản lĩnh chưa thể hiện, nàng có hơi tò mò, vị tiểu sư thúc này rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật trên người.

Dương Bách Xuyên thì sao?

Đương nhiên có bản lĩnh, Phần Thiên chi nộ chỉ là chiêu thần thông thứ nhất của hắn, đây chưa phải là ngọn lửa mạnh nhất, hắn còn có Thanh Liên tiên hỏa đứng thứ ba của Tiên Giới.

Bây giờ thêm Thanh Liên tiên hỏa vào trong biển lửa Phần Thiên, nhất định uy lực sẽ tăng mạnh, không chỉ là gấp đôi. Cho dù cốt yêu Hoa Nương có thể so với tiên khí thượng phẩm thì hắn tin mình có thể đốt cháy từng đoạn

Trong lòng khẽ động, Thanh Liên tiên hỏa hóa thành một luồng sáng màu xanh rồi bay vọt vào trong biển lửa.

Lần này hiệu quả đã rõ ràng.

“Gào ... đáng chết ... tất cả các người đều phải xuống đia nguc ~"

Tiếng giận dữ vang lên trong biển lửa ..

Dương Bách Xuyên và Lạc Dương nhìn nhau, quả nhiên cốt yêu giả chết.

Chưa biết chừng đang âm mưu cái gì, cũng may là ép được nàng ta ra ngoài.

Tiếng kêu gào truyền ra từ trong biển lửa, rõ ràng cốt yêu Hoa Nương đã bị Thanh Liên của hắn tác động.

Điều này cũng nằm không dự tính của Dương Bách Xuyên, Thanh Liên tiên hỏa chưa bao giờ thất thủ.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Dương Bách Xuyên cười lạnh: "Nghiệt chướng, đền tội đi. Nếu không ta sẽ khiến cho ngươi hồn bay phách lạc."

Vừa nói hắn vừa gật đầu với Lạc Dương ra hiệu hành động.

Chuông Đông Hoàng vàng cánh cửa U Đô đồng thời xuất hiện, tay hắn lóe lên, năm lá cây màu tím xuất hiện, đay chính là lá của cây Ngũ Lôi trong bình Càn Khôn, sấm sét ngũ hành, sức mạnh của thiên nhiên.

Lần này Dương Bách Xuyên đã vét cạn đáy, hắn không tin không diệt được cốt yêu này.

Lạc Dương đã xong từ lâu, nàng vung tay, sáu thanh kiếm bay quanh người chuẩn bị ra tay.

Trong biển lửa cũng có thay đổi.

"Gào ... "

“Âm ầm ~"

Sau tiếng nổ, núi xương nứt ra.

Bọn họ nhìn thấy bộ xương màu đỏ thẫm, có kích thước như người bình thường, nhưng toàn thân lại đỏ rực với những dòng chữ màu xám lập lòe trên từng đoạn xương.

Một luồng khí u ám lan ra, khiến vẻ mặt của Dương Bách Xuyên và Lạc Dương đều thay đổi, bọn họ chua bao gio tiếp xuc với cỗ lực lượng quy dị như thế này.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4501: Lạc Dương cũng vậy



'Khí tức này là loại lực lượng gì đây?" Dương Bách Xuyên không nhịn được hỏi Lạc Dương.

Lạc Dương lắc đầu nói: "Con cũng chưa từng thấy loại lực lượng này, hình như còn mạnh hơn cả cấp độ lực Tiên Nguyên!"

Trong lòng Dương Bách Xuyên run lên, lực lượng của bản thân hắn là bởi vì công pháp tu luyện khác nên theo một ý nghĩa nào đó chính là đã vượt qua cấp độ Tiên lực, mà bây giờ khí tức do cốt yêu Hoa Nương phóng ra dường như có lực lượng cùng cấp bậc với lực lượng của hắn, thậm chí còn mạnh hơn.

Nhưng lại tràn đầy âm U tà ác.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy lực lượng bậc này.

Lạc Dương cũng vậy.

Vẻ mặt hai người đều nghiêm trọng.

Nếu ngươi không hiểu được lực lượng mình chưa biết, ngươi đương nhiên sẽ có nỗi sợ hãi theo bản năng.

Hai người bọn họ nhìn lại, chỉ thấy bộ xương người màu đỏ đang trong trạng thái ngồi khoanh chân tu luyện, bộ xương người được tạo dáng như thế này thật sự rất quỷ dị.

Nhưng điều quỷ dị hơn còn ở phía sau, hoặc có thể nói là dưới bộ xương người.

Bộ xương người này đang ở trạng thái lơ lửng, cách mặt đất ba mét, mà bên dưới còn có một vòng xoáy hình tròn đang phát ra quầng sáng màu xám lạnh nồng nặc, trông giống như khói đặc, cũng khác với oán khí màu đen trước đó.

Đúng là trong vòng xoáy màu xám này tản ra khí tức u ám tà ác khiến Dương Bách Xuyên và Lạc Dương sợ hãi trong lòng.

Không còn nghi ngờ gì nữa, bộ xương người màu đỏ này mới chính là bản thể thật sự của cốt yêu Hoa Nương, bị hắn và Lạc Dương ép ra ngoài.

Hai người họ căng thẳng, nhìn chẳm chẳm về phía trước.

Khoảnh khắc tiếp theo, lại nghe thấy giọng nói của Hoa Nương: "Các ngươi cũng nên chết rồi, có thể ép bản thể của lão nương ra ngoài cũng coi như khá kiêu ngạo, nhưng trò chơi sẽ kết thúc ngay bây giờ, tiếp theo lão nương sẽ cho ngươi xem thế nào là nghiền nát một con kiến."

Sau khi Hoa Nương dứt lời, lại nhìn thấy một bóng người màu xám đột nhiên lóe lên trong vòng xoáy bên dưới ......

Đồng tử Dương Bách Xuyên co rụt lại, hắn mơ hồ nhìn thấy một cái bóng giống người mà hình như không phải bóng người, mặc dù rất nhanh nhưng hắn có thể thấy rất rõ ràng, cái bóng kia đột nhiên nhập vào khung xương người đỏ thẫm, hoặc có lẽ là nhập vào khung xương của Hoa Nương.

Ngay sau đó, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, đã thấy trên khung xương người đỏ thẫm dường như mọc thêm máu thịt, bắt đầu trở nên đầy đặn.

Ngay lập tức, trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên và Lạc Dương nhìn thấy Hoa Nưong bien thanh mot con quai vật ~

Một con quái vật mọc đầy vảy màu xám toàn thân, trên lưng còn mọc cánh chim.

Tất nhiên, tổng thể vẫn là hình người.

Tuy nhiên, máu thịt màu xám đã mọc khắp cơ thể, cũng có một lớp vảy bao phủ, đôi cánh cũng màu xám, phần đầu thì vẫn giống trạng thái trước đó, nhưng sau khi biến thành màu xám lại khiến bọn họ có cảm giác rất quỷ dị.

Khí tức càng lúc càng cường đại hơn, ngược lại, trong cảm giác của Dương Bách Xuyên lại thấy nó đã vượt qua cấp độ của lực Tiên Nguyên, gần ngang với lực Can Khôn trong cơ thể hắn, nhưng lại cực kỳ mạnh.

Đây là cái quái gì vậy?

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm trong lòng.

Nhưng hắn lại càng căng thẳng hơn.

Nghe giọng điệu của Hoa Nương, dường như ban đầu nàng ta không có ý định xuất lực ra ngoài, nhưng lúc này lại xuất hết toàn lực rồi.

Mọi việc đều không được sợ, sợ sẽ mất đi khí thế, chỉ có thể bị đẩy ngược.

Vả lại, còn chưa bắt đầu đánh, ai biết đối phương có đang hù dọa hay không?

Trong lòng Dương Bách Xuyên âm thầm cổ động cho mình, hoặc là đang an ủi bản thân.

Lạc Dương đồng thời khống chế sáu thanh phi kiếm, ù ù cộng hưởng, dường như đã chuẩn bị sẵn sàng liều mạng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4502: Tiểu sư thúc



Mà cách phía đối diện năm mươi, sáu mươi mét, Hoa Nương bay lơ lửng trên khoog cũng ra tay nhanh như chớp.

Vèo một cái, nàng ta đã biến mất ngay tại chỗ.

"Tiểu sư thúc, cẩn thận ~"

Lạc Dương hét lớn, sáu thanh phi kiếm bay vèo ra.

"Ầm ầm ầm ~"

Vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Dương Bách Xuyên cũng không nhìn rõ Lạc Dương và cốt yêu Hoa Nương giao thủ như thế nào, bên tai chỉ vang lên tiếng nổ ầm ầm.

Trong lòng hắn thật sự rất ngạc nhiên.

Bất kể là Lạc Dương hay là cốt yêu Hoa Nương thì thực lực lúc này của bọn họ dường như đều vượt qua hắn rất nhiều, làm cho hắn không thể nhìn rõ tình hình hai người giao thủ.

Khoanh khac tiep theo lại thay Lạc Dương bay ngược ra ngoài.

"Phụt~"

Một mảng lớn sương máu tràn ngập trong không khí.

Rõ ràng Lạc Dương đã nhận một đòn nặng nề.

Nhanh, quá nhanh ~

Đây là phản ứng trong đầu Dương Bách Xuyên.

Hắn còn không nhìn ra tình huống như thế nào mà Lạc Dương đã bay ngược ra ngoài hộc máu rồi?

Chẳng lẽ thực lực của tên nghiệp chướng này thật sự mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi?

Lạc Dương cũng là Tiên Vương cảnh sơ phẩm đấy!

Một trận giao đấu trực diện đã không chống đỡ nổi ư?

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên không kịp nghĩ nhiều, hắn đã hét lên với Cảnh Xán ở phía sau: "Cảnh Xán, chăm sóc Lạc Dương ~"

Hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhắm mắt lại.

"Tiểu gia Hoàng thật sự không tin tà ác?" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, như thể thúc giục tinh thần cho chuông Đông Hoàng và cánh cửa U Đô.

Ánh mắt hắn về phía trước, cũng lại thấy Hoa Nương đang bay lơ lửng cách hắn mười mét, sau thanh phi kiếm của Lạc Dương đều bị gãy làm hai đoạn và vương vãi khắp mặt đất.

"Rít ~"

Dương Bach Xuyen hít mot hơi khí lạnh, phi kiem của Lạc Dương có thể nói là bất phàm, trong mắt hắn cũng là thượng phẩm, tên ma đầu này rốt cuộc là quái vật gì mà lại mạnh như vậy?

Vừa đối đầu với nó, Lạc Dương không chỉ bị thương mà sáu thanh phi kiếm cũng gãy thành hai đoạn?

Lại còn bay ngược ra ngoài hộc máu.

Chỉ riêng lực sát thương của phi kiếm cũng đủ để Lạc Dương hộc máu rất nhiều, Kiếm Tiên sửa phi kiếm cũng là sự cắn trả sau khi Nguyên Thần nuôi dưỡng nó bị hao tổn.

Điều khiến Dương Bách Xuyên ngạc nhiên chính là hắn phát hiện cốt yêu Hoa Nương ở phía đối diện lúc này lại không tấn công hắn, mà là lơ lửng giữa không trung bao vây hắn.

Hay đúng hơn ......

Hắn phát hiện lực chú ý của Hoa Nương đang dồn vào cánh cửa U Đô phía sau hắn.

Thường thì có một loại sức mạnh hắc ám nào đó có thể chui vào trong cơ thể, thúc giục cánh cửa U Đô luôn có thể được hấp thụ sạch sẽ.

Cánh cửa U Đô mở ra chỉ có dáng vẻ tối tăm vô biên, hoàn toàn không biết bên trong cánh cửa này là gì và cánh cửa này dẫn đến đâu.

Lúc này hắn lại cảm thấy hơi kỳ quái.

Cốt yêu Hoa Nương lại có vẻ kiêng dè cánh cửa U Đô này, điều này khiến bản thân Dương Bách Xuyên cảm thấy không chân thật.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4503: Đúng là cứng rắn



Rốt cuộc là tình huống gì đây, Dương Bách Xuyên không thể quan tâm nhiều như vậy.

Tên nghiệp chướng này đã làm Lạc Dương bị thương, hắn không thể đứng nhìn, càng không thể chờ đối phương ra tay tấn công hắn, nếu nàng ta không ra tay thì mình ra tay trước vậy.

"Giết~"

Dương Bách Xuyên gầm lên giận dữ, chủ động tấn công.

Cả thân thể và cây Tử Vân Ngũ Lôi trong tay hắn đều bay về phía Hoa Nương, dưới sự khống chế của ý niệm, năm mảnh lá cây Tử Vân Ngũ Lôi đã bay đi thành năm hướng.

Khoảng cách hơn mười mét, rất gần, rất gần, trong nháy mắt phát nổ.

"Răng rắc răng rắc ...... Âm ầm ...... "

Tiếng nổ của sấm sét làm rung chuyển trời đất.

Năm tia chớp màu sắc khác nhau rơi xuống trên người Hoa Nương.

Lúc này, Dương Bách Xuyên rõ ràng nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt xám xịt của Hoa Nương, như thể không ngờ trong tay hắn còn có chí bảo Ngũ Lôi.

Sấm sét cũng có thuộc tính, lôi Ngũ Hành, hoặc Âm hoặc Dương, nhưng mỗi loại đều khác nhau, phạm vi liên quan tương ứng cũng rất rộng, nhất định phải có một loại có thể uy h**p được sự tồn tại quỷ dị như Hoa Nương này.

Đánh giá từ khuôn mặt xám xịt của nàng ta, rõ ràng là nàng ta có phần kiêng kỵ lôi Ngũ Hành của hắn.

Chỉ thấy đôi cánh màu xám phía sau Hoa Nương thế mà lại bộc phát ánh sáng xám, lập tức bao bọc lấy nàng ta và cuộn tròn thành một quả cầu.

Dương Bách Xuyên có thể thấy rất rõ, Ngũ Lôi của hắn lập tức nổ ở trên đó.

Nhưng hắn cũng cảm thấy có chút khó khăn, bởi vì sau khi hắn cảm nhận được đôi cánh sau lưng Hoa Nương bao bọc lấy nàng ta, khí tức tà ác mạnh mẽ cũng tăng vọt trong nháy mắt.

Rõ ràng là một hàng phòng ngự đáng gờm.

Nhưng đối với Dương Bách Xuyên cũng không quan trọng, thứ hắn muốn chính là một cơ hội như vậy.

Chí ít là vao luc này Hoa Nương đang phòng ngự chống lại Ngũ Lôi của hắn chứ không phải phát động tấn công hắn.

"Hắc Liên ~"

Dương Bách Xuyên nhảy dựng lên, trong đầu kêu Hắc Liên một tiếng.

Cùng lúc đó, trứng Côn Bằng cũng xuất hiện trong tay hắn, hắn thúc giục ném quả trứng Côn Bằng lên bầu trời phía trên Hoa Nương.

Minh Văn Côn Bằng vô cùng sáng chói hơn bao giờ hết, chỉ chớp mắt đã thấy kim quang sáng loáng bao vây trên người Hoa Nương.

Kiếm Đồ Long cũng xuất hiện trong tay Dương Bách Xuyên, sau đó hắn gầm lên: "Bat Hoang Quy Y, chém ~"

Lần này hắn đã dốc hết vốn liếng rồi, không chỉ một lần kích hoạt lá cây Ngũ Lôi Tử, dùng sấm sét vô hình để chém, mà còn liều mạng dùng sức mạnh của Minh Văn trên trứng Côn Bằng để trấn áp. Mặc dù hắn biết kim quang của Minh Văn trên trứng Côn Bằng đã bị Hoa Nương phá vỡ một lần, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn sử dụng trứng Côn Bằng, bất kể như thế nào, cái gì hắn có thể dùng đều sẽ lấy ra dùng, cho dù chỉ tạo ra một chút ràng buộc hay một chút thương tổn đối với Hoa Nương là được.

Với nhát kiếm cuối cùng, hắn gần như thúc giục hết pháp lực của toàn thân, thậm chí mượn lực Thần Hồn cường đại của Hắc Liên, một nhát kiếm Bát Hoang Quy Nhất cũng là kiếm quyết có uy lực lớn nhất của Hắc Liên.

Làm liền một mạch bổ vào cánh chim đang bao bọc lấy Hoa Nương thành hình cầu.

"Âm~"

Tiếng nổ cùng tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên.

Là tiếng kêu thảm thiết của Hoa Nương.

Trong lòng Dương Bách Xuyên vui vẻ, lần này hắn không chết sao?

Nhưng ngay sau đó sắc mặt Dương Bách Xuyên lại thay đổi.

Hắn phát hiện kim quang của Minh Văn trên trứng Côn Bằng thế mà lại bắt đầu biến mất.

Lúc một nhát kiếm rơi xuống, uy lực quả thực rất mạnh, hắn cũng nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Hoa Nương, nhưng hắn không ngờ rằng xương cốt của đối phương lại mạnh đến mức vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

Trong tiếng nổ, Dương Bách Xuyên thấy rõ thanh kiếm của mình đã xuyên thủng phòng ngự của Hoa Nương và cắt xuống đôi cánh của nàng ta, cũng bộc phát huyết quang.

Đây là một nhát kiểm bổ vào khớp xương đầu, nhưng điều đáng sợ là nó không làm gãy xương cánh của nàng ta.

Đúng là cứng rắn vượt quá sức tưởng tượng.

Trong phút chốc, thân thể Dương Bách Xuyên đã bị huyết quang chiếu rọi.

Đột nhiên, Dương Bách Xuyên hét lên thảm thiết, trực tiếp bay lộn ngược ra ngoài.

Lúc này, hắn cảm thấy người mình như bị từng cây kim được nung đỏ đâm xuyên qua.

Cơn đau thấm sâu vào linh hồn và lan rộng khắp cơ thể ......
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4504: Tiểu sư thúc!



"Tiểu sư thúc!"

Lạc Dương nhảy lên, bắt lấy Dương Bách Xuyên.

"Khụ khụ."

Sau khi đứng vững, Dương Bách Xuyên vươn tay lau đi vết máu nơi khóe miệng, trên trán lại chảy đầy mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu.

Lần này hắn bị thương không hề nhẹ. Cứ tưởng bản thân có thể đánh ngang tay với Hoa Nương, không ngờ lại tính sai, đúng hơn là hắn đã đánh giá thấp Hoa Nương rồi. Luồng sáng màu máu ban nãy tượng trưng cho sức mạnh tà ác to lớn, nó nhân lúc hai bên va chạm mà lén chui vào người hắn, hiện trong cơ thể hắn đã loạn thành một cục.

"Không sao, gặp chút rắc rối thôi, sức mạnh của kẻ nghiệt chướng kia lẻn vào người ta, khá là khó đối phó, ta cần thời gian giải quyết chúng." Dương Bách Xuyên cố nói hết câu, sau đó không thèm để ý tới chuyện khác mà lập tức ngồi phịch xuống đất, bắt đầu ra tay đào bới sức mạnh tà ác vừa chui vào người mình.

Kỳ thật Lạc Dương cũng có khác gì đâu?

Nãy nàng ta cũng gặp bất lợi, bị thương, nên tất nhiên biết rất rõ cảm giác khi bị sức mạnh tà ác chui vào người mà Dương Bách Xuyên nói ra sao.

Hiện Dương Bách Xuyên đã không còn tâm trí đâu mà lo nghĩ tới những điều khác, khoanh chân ngồi xuống, xem chừng muốn vận công để chèn ép cũng như luyện hóa sức mạnh tà ác kia. Từ sau khi luồng sức mạnh đó tiến vào cơ thể, Dưong Bách Xuyên phát hiện lần đầu tiên sức mạnh Can Khôn Đạo Nguyên của hắn gặp phải đối thủ. Những nơi nó đi qua chỉ còn lại một mảnh hỗn độn, nó quậy đục nước trong cơ thể hắn, khiến con đường vận chuyển sức mạnh bên trong loạn xà ngầu hết cả lên. Nếu còn kéo dài sẽ mang tới hậu hoạ khôn lường.

Đầu tiên, Dương Bách Xuyên thúc giục cửa U Đô, nếu là sức mạnh tà ác âm u, vậy theo lý thuyết thì cửa U Đô có khả năng hấp thu lấy nó mới phải.

Trong lần va chạm trước, cửa U Đô và chuông Đông Hoàng ở bên ngoài đột ngột bị ánh sáng máu của Hoa Nương chia cách, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc hắn sử dụng cửa U Đô để tiêu diệt sức mạnh tà ác trong người.

Trước đó hắn từng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Công tới để luyện hóa, rồi lại phát hiện sức mạnh tà ác này có khả năng chống lại sức mạnh Càn Khôn, nói cách khác thì hai bên rơi vào trạng thái giằng co, thế nên hắn mới chuyển qua cửa U Đô ...

Có điều tình hình dường như vượt quá sức tưởng tượng của Dương Bách Xuyên, thể theo những lần sử dụng trước thì sau khi cửa U Đô mở ra, sức mạnh tăm tối sẽ lập tức bị hấp thu, nhưng lần này có vẻ là gặp trúng đối thủ mạnh rồi. Bởi sau khi cửa U Đô bật mở, lực hút dạng lốc xoáy lại chẳng thể hút được bao nhiêu sức mạnh tà ác, mà chỉ có một chút xíu xiu như kéo tơ lột kén vậy.

Điều ấy khiến Dương Bách Xuyên sợ hoảng hồn, rốt cuộc là sức mạnh quái quỷ gì thế, sao bá đạo quá vậy?

Phái Can Khôn Tạo Hóa Công ra luyen hóa thì rơi vao thế giang co, mở cửa U Đô để hấp thu thì lại nhỏ giọt, chẳng thấm vào đâu.

Cứ tiếp tục thế này thì không ổn.

Vấn đề là bây giờ Dương Bách Xuyên cũng chẳng nghĩ ra được ý gì hay, chỉ đành cố hết sức tiêu diệt sức mạnh tà ác trong người. Cũng may là sau khi cửa U Đô mở ra, mặc dù không hút được bao nhiêu sức mạnh tà ác, nhưng lại có thể kiềm hãm sự phát triển của luồng sức mạnh, khiến nó trở nên ổn định, hay nói đơn giản là không cho nó hóa ác thêm nữa.

Không còn cách nào khác, Lạc Dương đành nhắm mắt lại.

Khí thế của Cốt Yêu tăng vọt, xem chừng có vẻ tức giận lắm, hẳn là bị vị tiểu sư thúc Dương Bách Xuyên này chọc tức nổ phổi rồi.

Lạc Dương cười khổ trong lòng: "Với hiện trạng bay giờ, ta có xông lên cũng là tự tìm đường chết ... Hầy, thôi vậy, cùng lắm thì đồng quy vu tận."

***
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4505: Yên tâm



Phía bên kia, Cảnh Xán thấy Dương Bách Xuyên bị thương thì vội vàng chạy tới bên cạnh hắn, lại phát hiện Dương Bách Xuyên đang nhắm mắt dưỡng thần, bèn cố nhịn xuống, không làm phiền tới hắn, bởi nàng ta biết lúc này Dương Bách Xuyên đang tự chữa thương cho mình.

Có điều sau khi thấy Lạc Dưong lao ra phía trước chan cho hai người, Cảnh Xán lo lắng không thôi, do dự hồi lâu vẫn mở miệng hỏi chim Thần Ma: "Chim Thần Ma đại nhân, ngài mau nghĩ cách gì đi, chứ ta thấy Lạc Dương cũng ngăn không nổi Cốt Yêu kia đâu."

"Yên tâm, tạm thời sẽ không xảy ra chuyện đâu, trên người Lạc Dương còn có ý thức Ma Thần hiện hữu cơ mà, nó sẽ không đứng nhìn Lạc Dương chết đâu, cứ chờ mà xem, tới thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, kiểu gì ma đầu đó cũng nhảy ra thôi, hiện tại hai người họ là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, nó tuyệt đối không trơ mắt nhìn Lạc Dương tử vong." Chim Thần Ma nói với giọng khẳng định.

Nghe vậy, Cảnh Xán vui vẻ hỏi tiếp: "Nghĩa là chúng ta có thể tiêu diệt được Cốt Yêu đúng không?"

Chim Thần Ma lại lắc đầu: "Làm gì dễ dàng như vậy, Cốt Yêu kia đã tiến hóa tới cảnh giới cực cao, trở thành vua của vạn cốt, Lạc Dương với Dương Bách Xuyên muốn qua được ải này sợ là không hề dễ. Hơn nữa, nếu ta không nhìn lầm thì hình như Cốt Yêu đó còn có khả nang liên thông với coi âm, có thể triệu hồi sinh vật dưới cõi âm. Hồi nãy nàng ta tỏa ra oán - sát khí, giờ lại là hơi thở tá ác màu xám, nhìn thôi cũng biết không hề tầm thường, xem chừng lại là một chướng ngại khó giải quyết đây."

"Vậy phải làm sao bây giờ, ngài mau nghĩ cách gì đi, chứ ta thấy tình hình của Bách Xuyên hiện tại có vẻ không tốt lắm." Vừa nghe chim Thần Ma nói vậy, Cảnh Xán lại sốt hết cả ruột.

Chim Thần Ma trầm tư, bảo: "Cách hả, không phải ta đang nghĩ sao, đừng gấp, để ta cân nhắc kỹ càng đã ... "

"Thế ... Thế ngài nghĩ nhanh lên nhé." Dứt lời, Cảnh Xán không dám thúc giục chim Thần Ma nữa, nhưng sau đó lại hỏi tiếp: "Phải rồi, cõi âm là gì? Theo như lời ngài vừa nói thì Cốt Yêu có thể gọi tới sinh vật cõi âm, đó là gì vậy?"

Chim Thần Ma cất giọng xa xăm: "Nói thế nào nhỉ, cõi âm là cách người xưa gọi một nơi không nằm trong ba giới Thiên - Địa - Nhân, nhưng lại thông nối với Lục Đạo Luân Hồi, bất cứ thế giới nào cũng tồn tại mặt dương, tỷ như Tu Giả Giới, Tiên Giới ... thậm chí là vô vàn tiểu thế giới lớn nhỏ đều thuộc về cõi dương, thuộc về mặt sống, tức nơi tồn tại sinh vật có máu có thịt.

Trái lại, theo truyền thuyết thì trên đời còn có cõi âm, ám chỉ mặt âm của cả thế giới, chúng ta sống ở ba giới, nơi vạn vật có linh, còn điểm đầu và điểm cuối của thế giới thì thuộc về cõi âm, hay còn được gọi với cái tên U Minh Giới.

Nghe đồn, U Minh Giới chính là cõi âm, là khởi nguồn của linh hồn, cũng là chốn về của các linh hồn, là điểm cuối của tất cả sinh vật có mặt ở cõi dương.

Ở U Minh Giới, ngoại trừ khởi nguyên của linh hồn, còn có những sinh vật bản địa của nơi ấy, chúng vô cùng tàn ác, lại cực kỳ mạnh mẽ, pháp lực của cõi dương căn bản chẳng có chút tác dụng nào với sinh vật ở U Minh Giới, hay nói đúng hơn là pháp lực vô hiệu với chúng, họa chăng chỉ có sức mạnh thần hồn cường đại mới tổn thương được sinh vật cõi âm, nghĩa là phải đánh nhau bằng sức mạnh linh hồn thì mới có hiệu quả.

Nếu ta đoán không sai, hơi thở màu xám trên người Cốt Yêu hẳn là đến từ sinh vật cõi âm mà nàng ta gọi tới, nó đã dung hòa vào bộ xương của nàng ta. Có lẽ thực lực của Cốt Yêu vốn không mạnh, nhưng nàng ta lại có khả năng triệu hồi sinh vật cõi âm, điều này thật sự rất kh*ng b*, bởi tu tiên giả không biết nhiều về sinh vật cõi âm, nên gặp bất lợi là hiển nhiên.

Mà bên trên chỉ là suy đoán của ta thôi, còn sự thật có đúng như vậy hay không, cần phải tiếp tục quan sát mới biết được. Ngươi đừng quá lo lắng, một khi ý thức Ma Thần trong người Lạc Dương xuất hiện, han có thể kéo dài được thêm một chút thời gian. Nếu Cốt Yêu thật sự có năng lực triệu hồi sinh vật tà ám từ cõi âm cũng không sao, vì trên người ranh con Dương Bách Xuyên cũng có thứ đối phó được chúng ...

Trong lúc Cảnh Xán và chim Thần Ma một hỏi một đáp, bên phía Lạc Dương cũng xảy ra biến hóa. Về phần Dương Bách Xuyên, tuy đang tập trung đối phó sức mạnh tà ác trong người, nhưng vẫn nghe không xót một chữ cuộc đối thoại giữa chim Thần Ma và Cảnh Xán. Lúc này lòng hắn nóng như lửa đốt, lại chẳng làm được gì, hẳn chỉ biết bản thân phải tăng tốc lên, cứ tiếp tục thế này nữa thì Lạc Dương sẽ chẳng cầm cự được bao lâu đâu.

Thứ hai là sức mạnh còn sót lại của thần tiên bổn mạng, thần tiên bổn mạng là một dạng ánh sáng tiến hóa, không hề yếu, nhưng hắn nghĩ hẳn là vẫn chưa đủ năng lực đối phó với Cốt Yêu, đúng không ta? Để lát nữa thử xem là biết ngay.

Thứ ba chính là sức mạnh của Thần điện Càn Khôn mà hắn chưa từng sử dụng tới, lý do là Dương Bách Xuyên không dám dùng, bởi hắn biết một khi vận dụng sức mạnh từ thần điện Càn Khôn, khả năng cao là hắn sẽ không chịu nổi sức mạnh cắn ngược.

Sức mạnh thần điện Can Khôn là lực lượng mà hắn chưa từng xài, hắn cảm giác được tốt nhất là đừng đụng tới sức mạnh to lớn đó.

Tổng kết lại thì đúng là hắn vẫn còn lá bài tẩy chưa lật, nhưng vấn đề quan trọng trước mắt là mau chóng loại trừ sức mạnh tà ác âm u trong người đã rồi tính, hắn đoán Lạc Dương chẳng cầm cự được bao lâu trước thế công của Cốt Yêu nữa, sợ nhất là khi Lạc Dương bị thương, dù ý thức Ma Thần có nhảy ra cũng chẳng thể giải quyết được cục diện trước mắt.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4506: Nếu có thể



Dương Bách Xuyên lo lắng không thể hấp thu ngay được lực lượng tà ác này trong thời gian ngắn.

Đột nhiên nghĩ đến trong cơ thể còn có ba loại lực lượng cùng tồn tại, Dương Bách Xuyên muốn nếm thử xem có thể đuổi lực lượng tà ác trong cơ thể đi không?

Nếu có thể tức là có thể g**t ch*t được Bạch Cốt Yêu.

Nghĩ đen đay, thu đầu tiên Dương Bách Xuyên nghĩ đến là lực Thần Tiên bản mạng của mình, sau đó Càn Khôn Đạo Nguyên trong cơ thể lập lòe ánh sáng bảy màu.

Ánh sáng bảy màu xuất hiện, lực lượng tà ác màu xám trong cơ thể bắt đầu biến mất.

Thấy vậy Dương Bách Xuyên vô cùng vui mừng, tốc độ hấp thu này còn nhanh hơn cánh cửa U Đô nhiều. Với tốc độ này, rất nhanh có thể tinh lọc sạch sẽ lực lượng tà ác trong cơ thể.

Lúc này Lạc Dương đã chuẩn bị xong xuôi, muốn liều mạng với Bạch Cốt Yêu.

Nàng ta vừa toát ra suy nghĩ này thì bị một âm thanh khác ngắt đoạn.

“Đồ ngu xuẩn, còn chưa đến lúc phải tự bạo, bổn đại thần cũng không cho ngươi tự bạo, mọi thứ của ngươi đều là của ta."

Ý thức Thần Ma vang lên trong đầu Lạc Dương.

"Buông lỏng giam cầm của ngươi để ta ra đối phó Bạch Cốt Yêu." Ý thức Thần Ma nói.

Lạc Dương ngạc nhiên, không ngờ ý thức Ma Thần lại xuất hiện. Nàng ta biết nếu ý thức Ma Thần khống chế quyền chủ đạo của mình, chiến đấu với Bạch Cốt Yêu, chắc chắn sẽ mạnh hơn mình.

Nhưng Lạc Dương hơi do dự ...

Dù sao cũng là ý thức Ma Thần, nếu khống chế quyền chủ đạo, nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao, ý thức Ma Thần cũng không phải thiện lương gì.

“Gào ... ”

Đúng lúc này Bạch Cốt Yêu thét dài lao về phía Lạc Dương.

Yêu khí cường đại khiến Lạc Dương run rẩy, nàng ta tung ra một chưởng, pháp lực hóa thành bàn tay khổng lồ, đánh lên người Bạch Cốt Yêu.

Nhưng Lạc Dương phát hiện dường như pháp lực không có tác dụng với Bạch Cốt Yêu, sáu thanh phi kiếm cũng bị hủy hoại, nàng ta còn bị thương nặng, sau lưng là tiểu sư thúc Dương Bách Xuyên và Cảnh Xán, Lạc Dương biết không ngăn được bọn họ đều sẽ xong đời.

Cho nên nàng ta quyết định cho ý thức Ma Thần quyền chủ đạo.

Dù sao không ngăn được cũng chết, chẳng bằng cược một lần, bởi vì nàng ta cũng biết cho dù bản thân tự bạo cũng không xử lý được Bạch Cốt Yêu.

Tuy làm ý thức Ma Thần nắm giữ quyền chủ đạo có hơi nguy hiểm, nhưng Lạc Dương biết rõ, mục tiêu của nàng ta và ý thức Ma Thần là một, hai bên cùng chung vinh hoa tổn hại, ai chết người khác cũng bị nguy hiểm đến tính mạng.

Cho nên ý thức Ma Thần sẽ không làm nàng ta mạo hiểm, càng sẽ không để nàng ta chết.

Nghĩ đến đây, Lạc Dương buông lỏng sự giam cầm ý thức Ma Thần.

"Gào ... Ngươi cũng không tính ngu xuẩn lắm ... "

Sau đó Lạc Dương hoàn toàn bị ý thức Ma Thần chiếm giữ, hai mắt đỏ đậm, tóc dài ra phết xuongs đất.

Sau đó tóc nàng ta bùng nổ cuốn về phía Bạch Cốt Yêu, càng ngày càng dài như thác nước.

Ý thức Ma Thần đối đầu với Bạch Cốt Yêu.

Một là Bạch Cốt Yêu, một là ý thức Ma Thần.

Hai bên đều không phải kẻ yếu kém.

“Âm ầm ầm ... "

Tiếng nổ rung trời vang lên.

Cánh chim sau lưng Cốt Yêu tản ra khí màu xám ngăn cản tóc dài của ý thức Ma Thần.

Hai bên va chạm, khí thế mạnh mẽ, không biết ai mạnh ai yếu.

Ở trong mắt Cảnh Xán và chim Thần Ma, bọn họ không nhìn thấy gì cả, chỉ nhìn thấy hai loại lực lượng một đen một xám dây dưa lẫn nhau.

Từ mặt đất đến bầu trời, từ bầu trời đến mặt đất.

Mỗi một lần thở sẽ có một chỗ bị nứt vỡ.

Vô số chiếc hố khổng lồ vang lên tiếng sấm.

"Chim Thần Ma đại nhân, Lạc Dương có thể chiến thắng Bạch Cốt Yêu không?" Cánh Xán hỏi.

"Khó nói, thoạt nhìn ý thức Ma Thần bùng nổ không thua gì Bạch Cốt Yêu nhưng cũng chỉ là ý thức, nếu nàng ta và Lạc Dương dung hợp có thể tiêu diệt Bạch Cốt Yêu trong nháy mắt ... Chờ xem đi, ta đang lo ý thức Ma Thần có thể chịu được bao lâu." Chim Thần Ma nói.

Hai tiếng hét thảm thiết vang lên.

Cảnh Xán thấy ý thức Ma Thần rơi từ trên không xuống.

“Cuối cùng cũng không thể thắng được ... " Cảnh Xán mất mát nói.

"Chết đi."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4507: Rất mạnh



Bạch Cốt Yêu vẫn không bỏ qua, một luồng khí màu xám lao đến ý thức Ma Thần.

“Xong đời, thằng nhóc thối kia còn không ra tay đi, chờ đến khi nào nữa?” Chim Thần Ma gầm lên.

Đột nhiên Dương Bách Xuyên mở to mắt.

Dưong Bach Xuyen đa luyen hoa xong lực lượng ta ac trong cơ thể, hắn không ra tay vì phát hiện ý thức Ma Thần làm chủ thân thể Lạc Dương.

Chuyện này giống với tình huống của hắn và sư phụ.

Nhưng bản chất lại khác nhau, hắn và sư phụ tin tưởng lẫn nhau, nhưng Lạc Dương và ý thức Ma Thần chỉ có một kết cục, tạm chấp nhận hoặc cắn nuốt đối phương.

Cho nên Dương Bách Xuyên không ngăn cản Bạch Cốt Yêu tấn công ý thức Ma Thần.

Hắn muốn ý thức Ma Thần bị thương, như vậy Lạc Dương có thể tiếp quản thân thể.

Đương nhiên sau một đòn này, Lạc Dương cũng sẽ bị thương nhưng vẫn tốt hơn bị ý thức Ma Thần chiếm giữ.

"A~"

Một tiếng hét thảm vang lên.

Mục đích của Dương Bách Xuyên đã đạt đến, lần này hắn tin tưởng ý thức Ma Thần đã bị thương nặng, sau đó ý thức Lạc Dương sẽ chiếm lại quyền chủ đạo.

...

Dương Bách Xuyên nhảy lên đối chiến với Bạch Cốt Yêu.

Bạch Cốt Yêu giật mình, không ngờ Dương Bách Xuyên có thể sống sốt nhảy nhót, có vẻ đã luyện hóa xong lực lượng tà ác trong thân thể.

“Không ngờ ngươi cũng có chút bản lĩnh, xem ra ta đã khinh thường ngươi, nhưng lần này ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào ... "

"Ha hả ~ Ta biết ngươi không sợ pháp lực thần thông, nhưng cũng không có nghĩa là ngươi mạnh. Trên người của ngươi chỉ nắm giữ lực lượng Tiên giới, thậm chí còn khống chế lực lượng không thuộc về tam giới, lực lượng của ngươi đến từ thế giới âm hay đến từ U Minh?

Nhưng ta không sợ ngươi, ngược lại rất có hứng thú với ngươi. Nói cho ta ngươi có thể liên lạc được với thế giới âm hay không? Hoặc U Minh? Nói ra, ta sẽ không giết ngươi."

Đây là chuyện mà Dương Bách Xuyên quan tâm nhất, hắn đều nghe được cuộc trò chuyện của chim Thần Ma và Cảnh Xán, tuy chỉ là suy đoán của chim Thần Ma nhưng Dương Bách Xuyên cho rằng suy đoán này đúng.

Bạch Cốt Yêu khó chơi như vậy không phải tu vi của nàng ta quá mạnh, mà là trên người nang ta có lực lượng không thuoc về Tiên giới, bỏ qua phap lực thần thông, khắc chế người tu tiên.

Nếu là vậy, tức là hắn có thể tìm được cách liên lạc với U Minh thông qua Bạch Cốt Yêu?

Mặt khác ... Hắn cũng rất tự tin với ánh sáng của mệnh tinh Thần Tượng củ mình, dùng ánh sáng bảy màu chắc có thể trấn áp được Bạch Cốt Yêu, nếu không đủ hắn sẽ thúc giục nguyên thần.

Còn không đủ nữa ...

Hắn sẽ vận dụng lực lượng thần điện Càn Khôn.

"Khặc khặc khặc ... "

Bạch Cốt Yêu Hoa Nương nghe vậy cười phá lên.

"Đúng thì sao? Chẳng lẽ con kiến như ngươi có thể lật ngược? Buồn cười, muốn biết lực lượng này là gì, vậy giờ ta tiễn ngươi đi."

Nói xong vỗ vỗ cánh xin, gió âm nổi lên, vô số lực lượng tà ác lao về phía Dương Bách Xuyên.

“Mệnh tinh Thần Tượng - Tịnh Thế."

Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi, mệnh tinh Thần Tượng hiện lên, phát ra ánh sáng bảy màu xuyên thấu lực lượng tà ác.

"Vậy mà có thể cản được lực lượng của ta, nhưng vẫn chưa đủ, giết cho ta." Bạch Cốt Yêu gào lên.

Dương Bách Xuyên thấy được xương cốt xuất hiện trong khí màu xám, đó là một bộ xương người đỏ đậm, mạch máu lập lòe, nó chặn lại lực lượng tinh lọc của mệnh tinh Thần Tượng của hắn.

Không ổn.

Dương Bách Xuyên cắn răng: "Nguyên thần hóa hình."

"Gào ~"

Tiếng thét tựa tiếng rồng ngâm vang lên.

Nguyên thần của hắn xuất hiện hóa thành kỳ lân lao về phía Bạch Cốt Yêu.

"Sao có thể ... Ngươi ... " Bạch Cốt Yêu Hoa Nương hơi hoảng loạn.

Nguyên thần hóa thành kỳ lân lao đến trước bản thể của Bạch Cốt Yêu mà cẳn xé.

Một tiếng nổ lớn vang lên.

"Đáng chết, ta muốn ngươi chết, thú U Minh, đi ra cho ta."

Dương Bách Xuyên nghe thấy Bạch Cốt Yêu kêu gọi thú U Minh, hắn cảm thấy không ốn.

Quả nhiên ...

Khắc văn trên xương người đỏ đậm kia lại lóe lên, hình thành một đồ án xoay tròn, một hơi thở tà ác xuất hiện.

Lần này Dương Bách Xuyên thấy rõ Bạch Cốt Yêu có thể triệu hoán sinh vật không thuộc về thế giới này. Bởi vì hắn thấy một thứ có đầu như mèo, nhưng lại có sừng, hởi thở toàn là hương vị tử vong xuất hiện trong vòng xám.

Rất mạnh.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được sự nguy hiểm.

Hắn biết chỉ bằng nguyên thần kỳ lân và ánh sáng tinh lọc của mệnh tinh Thần Tượng là không đủ.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bốn phương.

Dương Bách Xuyên mỉm cười, nhưng đồng thời hắn cũng cảm nhận được đầu mình gần như nổ tung, có thứ gì đó bị phóng ra, đầu hắn không chứa được, muốn nổ tung đầu hắn.

“A .. "

Dương Bách Xuyên cũng hét lên thảm thiết, hai mắt tối sầm, mất đi ý thức, rơi xuống từ giữa không trung.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4508: Hắn ngồi dậy không ngừng hít thở



"A~"

Bên trong gian phòng cổ kính, Dương Bách Xuyên mồ hôi đầm đìa, hắn hét lên một tiếng rồi đột nhiên bật khỏi giường như thể gặp phải ác mộng.

“Hừ hừ ~"

Hắn ngồi dậy không ngừng hít thở ...

"Kẽo kẹt ~"

Lúc này, cánh cửa phòng mở ra, Cảnh Xán vội vã chạy vào.

"Vân Tử, ngươi tỉnh rồi ~" Cảnh Xán kích động nói.

Dương Bách Xuyên sờ đầu vẫn còn đang choáng váng ...

Một lúc sau ý thức của hắn mới dần rõ ràng ...

Đợi tỉnh táo lại, thấy vẻ mặt quan tâm của Cảnh Xán, trong lòng hắn lại cảm thấy ấm áp.

Nhân trước quả sau, hắn đều đã nghĩ tới, may mà không chết!

Cuối cùng cũng phải dùng tới sức mạnh của thần điện Càn Khôn để đối phó với cốt yêu, hắn chỉ không ngờ lại bị cắn trả mạnh như vậy.

Lần nữa tỉnh lại, Dưong Bach Xuyen nhin thấy gương mat vui mừng của Cảnh Xán.

"Ta hôn mê bao lâu rồi?" Dương Bách Xuyên hỏi Cảnh Xán.

Cảnh Xán đáp: "Đã sáu tháng rồi ~"

"A~ Lâu như vậy? Lạc Dương và chim Thần Ma đi đâu rồi?" Dương Bách Xuyên không thấy ai khác.

Trí nhớ của hắn dừng ở lúc hắn dẫn sức mạnh của thần điện Càn Khôn để đối phó với cốt yêu, chỉ nhớ cốt yêu bị diệt, mặc dù không nhìn thấy nhưng Dương Bách Xuyên chắc chắn cốt yêu đã xong đời rồi.

Chỉ không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì, đây là nơi nào?

Cảnh Xán cũng biết rõ thắc mắc của Dương Bách Xuyên, nàng vội vàng giải thích: "Kể từ khi bị thương nặng, Lạc Dương đã bế quan chữa trị, ngươi yên tâm, nàng ấy không sao, mỗi khi đêm đến ý thức Ma Thần đều sẽ xuất hiện, nhưng không làm ra chuyện gì cực đoan, có lẽ cũng bị thương nên không gây tội."

Mỗi ngày chim Thần Ma đại nhân đều sẽ ra ngoài, không biết đi đâu rồi, à đúng, chúng ta đã tới tiên vực hỗn loạn, Lạc Dương đại nhân đã thuê tiểu viện này, mặc dù vắng vẻ nhưng cũng rất yên tĩnh.

Còn có ... Hôm đó trong cơ thể ngươi bộc phát ra luồng ánh sáng vàng như có thể hủy diệt trời đất, sau đó g**t ch*t cốt yêu, nhưng chúng ta đã mang bộ xương của nàng ta về rồi, chim Thần Ma đại nhân nói đó là đồ tốt ... "

Vừa nói Cảnh Xán vừa vung tay lên, một bộ xương người màu đỏ xuất hiện, đây chính là xương của Hoa Nương, chỉ là lúc này đã thu nhỏ lại bằng nắm tay, nhìn giống một món đồ trang sức tinh xảo, không còn cảm giác tà ác như trước, hơn nữa còn khá đáng yêu.

Loại cảm giác này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy rất kỳ quái.

Hắn đưa tay cầm rồi quan sát, cảm giác có hơi lạnh lẽo, không thấy những minh văn phía trên nữa.

Có lẽ là bị hắn phá hủy rồi chăng?

Cầm trong tay bản thể của cốt yêu, Dương Bách Xuyên vô cùng cảm khái, suýt chút nữa thứ đồ này đã lấy đi cái mạng nhỏ của bọn họ.

Cả Lạc Dương và ý thức Ma thần đều thua thiệt trong tay cốt yêu, hắn cũng suýt mất mạng, nếu lúc đó không dùng tới sức mạnh của thần điện Càn Khôn, sợ là tất cả bọn họ đều phải chết.

Cái giá phải trả không hề nhỏ!

Trong lòng Dương Bách Xuyên ngập tràn cay đắng, bởi vì hắn đã phát hiện ra tình trạng hiện tại của bản thân.

Căn nguyên Kỳ Lân dung hợp tiến vào nguyên thần đã biến mất không thấy ~

Tượng Thần Bản Mệnh, chuông Đông Hoàng, cánh cửa U Đô đều không cảm ứng được.

Tình trạng hiện tại của hắn hỏng bét, hắn phát hiện mình không thể dùng được pháp lực, hoặc nói đúng hơn là trong cơ thể hắn không có chút pháp lực nào, bởi vì Càn Khôn Đạo Nguyên dự trữ pháp lực nay đã đầy vết nứt.

Giống như bình chứa nước bị vỡ, bên trong đương nhiên sẽ không chứa được.

Không tích chứa được năng lượng, không có pháp lực cũng là điều bình thường.

May mà Can Khôn Đạo Nguyên của hắn vẫn chưa vỡ vụn, có thể nghĩ cách khôi phục pháp lực từ từ, nhưng khôi phục thế nào mới là vấn đề, Dương Bách Xuyên chưa nghĩ ra.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4509: Loại chuyện này mà cũng nhìn trộm!



Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn không giống những người khác, đó là nền móng tu luyện, nếu xảy ra chuyện thì toàn bộ tu vi sẽ phế bỏ.

Tình huống lúc này của hắn là Càn Khôn Đạo Nguyên đã chằng chịt vết nứt, bên trong chắc chắn không còn chút pháp lực nào, căn cơ của hắn chẳng khác nào đồ bỏ đi.

Dương Bách Xuyên còn phát hiện ra một tình huống thú vị, mặc dù nguyên thần của hắn đã tiêu hao hết sức mạnh căn nguyên Kỳ Lân, nhưng lại không có chuyện gì, chẳng hề bị thương tổn.

Chỉ có Càn Khôn Đạo Nguyên là xảy ra vấn đề.

Đầy vết nứt, suýt chút nữa là vỡ nát.

Hiện tại, ngoại trừ sức mạnh nguyên thần thì hắn đừng mơ nghĩ tới những thứ khác.

Vậy nên vấn đề của hắn có hơi quái lạ.

Rõ ràng Càn Khôn Đạo Nguyên đã xuất hiện vết nứt, nhưng lại không hoàn toàn hư tổn, nguyên thần vẫn có thể dùng, cảnh giới vẫn là Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm.

Vừa nói chuyện với Cảnh Xán, Dương Bách Xuyên thử vận công Càn Khôn Tạo Hóa Quyết để khôi phục Càn Khôn Đạo Nguyên, nhưng không hề có chút tác dụng nào.

Dương Bách Xuyên từ bỏ vận công pháp, hắn biết trong thời gian ngắn mình không thể khôi phục được.

Muốn khôi phục Càn Khôn Đạo Nguyên, hắn phải nghĩ cách.

Hắn cho rằng hậu quả bị cắn trả khi sử dụng sức mạnh của thần điện Càn Khôn là rất lớn, nhưng lại không ngờ sẽ gay go tới mức này.

Có thể nói là tình huống vừa hỏng bét vừa quái dị.

Sở dĩ han nghĩ như vậy là bởi vì Can Khôn Đạo Nguyên chưa tổn hại hoàn toàn, vẫn cho hắn chút hy vọng, nguyên thần vẫn hoàn hảo, ngoại trừ pháp lực và tu vi mất đi, còn lại đều ổn.

Quả thật là kỳ lạ!

"Vân Tử, ngươi ... " Cảnh Xán thấy vẻ mặt Dương Bách Xuyên không ngừng biến đổi, hết nhíu mày lại tái mét, sau đó chuyển sang đau khổ. Nàng không nhịn được lên tiếng hỏi.

Dương Bách Xuyên thở dài: "Bỏ đi, lần này có thể nhặt lại được cái mạng đã không tệ rồi, chuyện Đạo Nguyên phải tính lâu dài !"

Nghe Cảnh Xán hỏi, hắn ngẩng đầu trông thấy vẻ mặt lo lắng của nàng ta, Dương Bách Xuyên cười nói: “Không sao, trong cơ thể xảy ra chút trục trặc, lần này để nàng phải lo lắng rồi."

Hắn biết Cảnh Xán đã bảo vệ mình nửa năm nay.

Nói thật, Cảnh Xán là nữ nhân đầu tiên khi hắn tới Tiên Giới, Dương Bách Xuyên rất hài lòng, vẻ bề ngoài thì khỏi phải nói, dù sao nàng ta cũng được xưng là đệ nhất tiên tử của thành Tiên Đan, cũng là tiên nữ đầu tiên mà hắn ngủ cùng.

Đương nhiên quan trọng là Dương Bách Xuyên phát hiện Cảnh Xán quan tâm hắn thật lòng, nữ nhân này không tệ.

Hắn cười rồi ôm nàng vào lòng, Dương Bách Xuyên nói: "Đợi qua mấy ngày nữa ta sẽ nghĩ cách luyện chế một lò tiên đan, để nàng đột phá tới Hỗn Nguyên Đạo Tiên, bây giờ chúng ta đã ở tiên vực hỗn loạn, không có thực lực thì không ổn, hiện tại ta cũng không sao rồi, mấy ngày này ngươi bế quan tu luyện đi, chuẩn bị cho tốt."

"Ừm, nhưng mà ngươi ... Chim Thần Ma đại nhân nói tình hình hiện tại của ngươi cực kỳ không ổn, Đạo Nguyên xuất hiện vết nứt, cũng không còn chút pháp lực nào, sao có thể luyện đan, ta sẽ cố gắng tu luyện, ngươi đừng lo lắng cho ta." Cảnh Xán nói.

"Haha, hóa ra quạ đen kia đã sớm biết tình trạng của ta!" Dương Bách Xuyên mắng.

“Hôm đó sau khi ngươi hôn mê, chim Thần Ma đại nhân đã nhìn ra tình hình của ngươi không ổn, bảo ta đợi ngươi tỉnh lại thì an ủi ngươi ~" Cảnh Xán quả thật rất quan tâm Dương Bách Xuyên, dù sao thì hắn cũng là nam nhân đầu tiên trong ba nghìn năm tu đạo của nàng.

“Gọi nó là quạ đen, gì mà chim Thần Ma đại nhân, nghe chướng tai, bây giờ nàng là người phụ nữ của ta, xét về mặt ý nghĩa thì nàng chính là chủ của con quạ đen đó." Dương Bách Xuyên hống hách, nhưng hắn cũng biết tính của quạ đen kia chính là như vậy.

"Không được, chim Thần Ma đại nhân đã chỉ ta tu luyện, ta phải tôn trọng ngài ấy !" Cảnh Xán ngồi dậy từ trong lòng Dương Bách Xuyên.

"Ặc ~" Quạ đen kia cũng làm được chút chuyện có tính người đấy, được rồi, ta không can thiệp nữa, nàng cố gắng tu luyện, bây giờ hai chúng ta làm chút chuyện chính đi ... "

Dương Bách Xuyên cười gian trá, hắn bổ nhào tới Cảnh Xán còn đang đỏ mặt ...

Lúc này, trong lòng hắn có áp lực, coi như là giải phóng bản thân đi!

Sau khi mây mưa, Cảnh Xán cũng đi tu luyện.

Dương Bách Xuyên mặc quần áo chỉnh tề rồi đứng dậy, hắn lạnh giọng nói vọng ra ngoài cửa: “Cút vào đây, con quạ đen nhà ngươi có thói quen nhìn trộm à? ~ Còn có lần sau tiểu gia đây vặt trụi lông của ngươi."

Giống như trước khi làm chút chuyện với Cảnh Xán, hắn đã bảo Cảnh Xán làm kết giới bên ngoài gian phòng, nhưng quạ đen vừa xuất hiện thì hắn đã biết.

Chứng minh cảm giác của hắn đã mạnh và chính xác hơn.

Dương Bách Xuyên vừa nói xong, quả nhiên chim Thần ma đập cánh bay vào trong.

"Haha, tên yếu gà, ngươi tức giận cái gì, lão tử là người từng trải, nhớ năm đó số nữ nhân mà lão tử đã ngủ còn nhiều hơn cơm ngươi từng ăn nữa ... ”
 
Back
Top Bottom