Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4520: Đồ con chim mất dạy kia



Chim Thần Ma nhìn Dương Bách Xuyên nói: "Thằng nhóc nhà ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, có bao nhiêu thiên tài sở hữu thiên phú siêu việt hơn ngươi muốn vào Tiên Vực Hỗn Loạn mà không được đấy, nói gì tới một con gà rù như ngươi, ha ha, đừng giỡn nữa."

“Đồ con chim mất dạy kia, hay quá ha, dám xem thường ta. Nói, làm cách nào mới vào được bên trong Tiên Vực Hỗn Loạn? Với lại vào đó sẽ được ích lợi gì?" Dương Bách Xuyên trừng mắt với chim Thần Ma.

Chim Thần Ma đáp: "Khà khà, không phải ta xem thường thằng nhóc nhà ngươi đâu, nhưng để vào được bên trong Tiên Vực Hỗn Loạn cần đáp ứng đủ ba điều kiện, nhưng trên khắp Tiên Giới lại không có bao nhiêu người làm được cả. Điều kiện thứ nhất là nhận được sự đồng ý của tường thành, trong thành không có cửa, để mở được cửa cần vượt qua bài kiểm tra của tường thành, nếu thành công thì cửa thành mới xuất hiện.

Sau đó sẽ hiện ra câu hỏi bằng minh văn, tựa như giám khảo đưa ra đề bài để học sinh biện hộ vậy, trả lời đúng sẽ được phép vào. Cuối cùng là điều kiện thứ ba, và đây cũng là cửa ải mà gần như không một ai vượt qua nổi. Nếu hai cửa đầu là văn, vậy cửa thứ ba là võ, nghe đồn phải từ Tiên Đế cảnh đổ lên mới có thể thành công, còn dưới Tiên Đế cảnh thì đừng ôm mộng hão huyền làm gì."

“Vãi, điều kiện b**n th** kiểu đó là do ai đặt ra vậy? Nếu đã đặt tới Tiên Đế cảnh thì ai rảnh đâu mà vào đó làm gì? Mục đích của họ khi tiến vào đó không phải là để đề cao tu vi bản thân sao?" Dương Bách Xuyên vô cùng khó hiểu trước điều kiện hà khắc này.

Chim Thần Ma trả loi: "Không ai đat ra điều kiện đo cả, bởi kể từ khi Tiên Vực Hỗn Loạn xuất hiện thì ba điều kiện tiên quyết đó đã tồn tại rồi, với cả chẳng người nào biết rốt cuộc là trong Tiên Vực Hỗn Loạn có người hoặc sinh linh nào đang sống hết.

Thực tế thì, từ sau thời thượng cổ đã không còn ai tiến vào đó nữa, cũng vì vậy mới khiến tất cả mọi người cảm thấy nội thành Tiên Vực Hỗn Loạn rất thần bí, dẫn đến nảy sinh lòng tò mò, muốn vào thử xem sao, chỉ là không ai thành công cả. Nếu thang nhóc nhà ngươi vào được trong đó, không chừng Đạo Nguyên của ngươi sẽ khôi phục, thần lực Ngũ Sắc cũng là thứ tốt, nếu hấp thu thì sau này, mỗi lần tu luyện sẽ làm ít công to."

Dương Bách Xuyên mở miệng hỏi: "Nói như ngươi thì chẳng lẽ thần lực Ngũ Sắc là sức mạnh tới từ Thần Giới?"

“Cuối cùng thẳng nhóc nhà ngươi cũng thông minh được một lần, chính xác, thần lực Ngũ Sắc là sức mạnh Thần Giới." Chim Thần Ma đáp.

Một người một chim vừa đi vừa trò chuyện, Dương Bách Xuyên cũng không còn nghĩ tới chuyện vào nội thành nữa, hắn rất tự hiểu lấy mình, càng không tự cao tới nỗi cho rằng bản thân đủ khả năng sánh vai với Tiên Đế. Nếu phải từ Tiên Đế đổ lên mới đủ tư cách tham gia bài kiểm tra số ba, vậy không cần bàn tới hắn làm gì, chắc chắn là không đủ trình rồi, ảo tưởng trong đầu thôi thì được.

Thế nên tạm thời cứ làm tốt chuyện trước mắt rồi tính.

Dương Bách Xuyên và chim Thần Ma tới trước một kiến trúc trông như cây nấm khổng lồ nằm ở phía đông bên ngoài thành, hắn hỏi: "Ông đây muốn mua tiên dược, ngươi dẫn ta tới chỗ này làm gì?"

Vừa dứt lời, hai mắt Dương Bách Xuyên lập tức trợn trừng: “Ý của ngươi là ... chỉ có khả năng thôi đúng không?"

Nhất thời, hắn lại cảm thấy con chim mất dạy này chẳng đáng tin chút nào. Dựa theo lời nó nói thì chua co gì chắc chan Long Tiên Hương se xuất hiện ở chợ đen thật, tất cả chỉ là lời đồn mà thôi, về phần thứ đó có thể khôi phục Đạo Nguyên của hắn hay không tạm thời vẫn là ẩn số.

Thế nên Dương Bách Xuyên mới có cảm giác chim Thần Ma không hề đáng tin gì hết.

Đúng lúc này, hắn lại nghe thấy chim Thần Ma hỏi: “Thế ngươi còn cách nào khác không?"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4521: Hiện tại



Dương Bách Xuyên đơ mặt ra, đúng là hắn không có cách nào khác thật.

"Thằng nhóc nhà ngươi hãy biết đủ đi, chuyến này là Đạo Nguyên bị tổn hại đấy, ngươi tưởng chuyện nhỏ lắm hả, không trở nên tàn phế là may lắm rồi. Ông đây tốn bao nhiêu công sức mới biết được tin này đấy, coi như cũng là có hy vọng. Với cả bây giờ điều ngươi cần nghĩ là lỡ tới lúc đó chí bảo như Long Tiên Hương xuất hiện thật, liệu bản thân có đủ tiền để mua không cái đã. Nghe bảo đó là nước miếng của thần long, mà thần long thì đã biến mất từ hồi thời đại hồng hoang rồi, chỉ là có người may mắn lấy được một giọt thôi. Giờ thứ này đã bị vô số thế lực ở Tiên Vực Hỗn Loạn nhắm tới, một khi nó xuất hiện, ắt là họ sẽ dùng tất cả thủ đoạn để cướp lấy nó.

Nước miếng thần long không phải thứ tầm thường đâu, chỉ một giọt đã đủ để một Tiên Quân cảnh bước lên hàng Tiên Vương, một khả năng kỳ diệu nữa của nó là cải tạo thiên phú và cơ thể người dùng, mang tới lợi ích to lớn không tài nào tưởng tượng nổi. Có khi chuyến này sẽ có một lượng lớn cường giả ở Tiên Vực Hỗn Loạn ra mặt tranh đoạt đấy.

Chợ đen mà họ đang tới là khu chợ lớn nhất phía đông ngoài thành, bình thường có không ít người qua lại, huống hồ chi là thời khắc quan trọng như Long Tiên Hương xuất hiện, sợ là sẽ càng thêm khủng khiếp. Chẳng lẽ thẳng nhóc nhà ngươi không phát hiện ra rằng suốt chặng đường tới đây, dòng người tới lui khu vực này còn đông đúc hơn cả mấy trục đường chính hả? Rồi thử đưa mắt nhìn mấy cửa hàng xung quanh xem, có bao nhiêu người chịu tiến vào?" Dứt lời, chim Thần Ma ra hiệu cho Dương Bách Xuyên quan sát xung quanh thử xem.

Đúng là lúc đầu, Dương Bách Xuyên không mấy để ý tới cảnh vật, con người hai bên đường, sau khi được chim Thần Ma nhắc nhở, hắn mới phát hiện quả không sai, lưu lượng người trên con đường này lớn hơn mấy con đường chính nhiều.

Mà ở chỗ cửa chính ra vào tòa kiến trúc hình nấm khổng lồ cũng có rất nhiều đổ xô tiến vào.

“Đi thôi, chúng ta cũng vào đó thử vận may nào." Chim Thần Ma bảo.

Dương Bách Xuyên thật sự hết nói nổi con chim mất dạy này rồi, hắn cố nhịn, hỏi thử: "Ngươi bảo có vô số người chờ Long Tiên Hương xuất hiện, giờ ông đây không còn chút pháp lực nào, càng không được xem là cường giả, cao có thể đi thử vận may đây?"

Chim Thần Ma há mỏ mắng: "Thẳng nhóc ngu dốt này, đã bảo là thử vận thôi mà, lỡ chẳng may ăn hên thì sao? Đương nhiên người bán Long Tiên Hương hẳn cũng đã nghĩ tới điểm này, thế nên sẽ càng thêm cẩn thận khi ra tay, chứ không gióng trống khua chiêng tới. Trong hầu hết các trường hợp thì ở chợ đen phổ biến nhất là lấy vật đổi vật, thế nen lo đâu trong tay ngưoi có thứ người kia muốn, hoặc là tình cờ đụng phải người sở hữu Long Tiên Hương thì sao, chẳng phải là hời to hả?

Ngoài ra thì không phải ngươi tính mua vài loại tiên dược khác sao, ở đây cái gì cũng có, không mua được Long Tiên Hương thì mua tiên dược khác, đúng không? Tiện thể cho tên nhóc nhà ngươi mở mang tầm mắt luôn."

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một hồi cũng thấy rất có lý, bèn đồng ý: "Được được được, đi dạo lấy thêm kiến thức cũng tốt. Phải rồi, ngươi nói xem lỡ xảy ra cướp bóc ở chợ đen thì phải làm sao? Có ai phụ trách không? Ta đoán hẳn cũng có thế lực lớn nào đó đứng sau chợ đen chứ nhỉ ?! "

Chim Thần Ma đáp: “Tất nhiên rồi, người đủ khả năng xây dựng nguyên một khu cho đen ở Tiên Vực Hỗn Loạn chỉ có một là cường giả, hai là các thế lực lớn, bằng không chính là điếc không sợ súng, nhưng cũng có một số ngoại lệ, tỷ như chợ đen này, không hề giống những nơi khác."

"Không giống chỗ nào?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Chim Thần Ma đáp: "Chợ đen này xảo quyệt lắm, quy tắc vô cùng hỗn loạn, không bảo vệ bất cứ ai. Muốn nhận được sự bảo kê của chợ đen, vậy phải mua lệnh bài bảo vệ ở chợ đen, một khối lệnh bài có giá từ năm nghìn tiên thạch trung phẩm đổ lên, giá càng mắc, cấp độ bảo hộ càng cao, nghe bảo cao nhất là mười nghìn tiên thạch, nếu gặp phải nguy hiểm, chợ đen sẽ phái cường giả Tiên Đế cảnh tới bảo vệ."

"Mắc vậy luôn hả?" Dương Bách Xuyên há hốc miệng.

"So với việc được một vị Tiên Đế bảo hộ thì mười nghìn tiên thạch trung phẩm chẳng thấm vào đâu." Chim Thần Ma từ tốn nói.

Dương Bách Xuyên ngẫm lại thấy cũng có lý, có điều trong tay hắn không có nhiều tiên thạch tới vậy, tạm thời còn chưa biết bấy nhiêu đó có đủ để tiên dược luyện tiên đan không nữa kìa.

Hiện tại, tổng hết lại thì trên người han chỉ có hơn mười nghìn tiên thạch sơ phẩm thôi.

Một luồng sáng loé lên, hắn cảm nhận được sức mạnh dịch chuyển không gian. Quả nhiên, ngay sau đó, hắn xuất hiện trong một sơn cốc cực lớn, tràn ngập tiếng chim hót hoa nở.

Nhưng Dương Bách Xuyên chỉ cần nhìn sơ đã biết là thế giới tạo thành từ trận pháp cấp cao. Ngoài ra mặt hắn còn tự động bị che khuất bởi một tầng sức mạnh dưới dạng sương mù, dựa theo lời của chim Thần Ma, đay là phuc lợi sau khi giao nộp cho chợ đen năm trăm tiên thạch. Có tầng sức mạnh này, không một ai trong không gian có thể nhìn thấy dung mạo của hắn, đây cũng là một dạng bảo hộ, tránh bị người khác ghi nhớ dung mạo rồi tìm cách đánh cướp sau khi rời khỏi đây.

Cuối cùng là lệnh bài trong tay, dùng để kiểm chứng khi ra vào. Lúc muốn ra ngoài, chỉ cần phát động lệnh bài là sẽ được truyền tống khỏi đây bất cứ lúc nào.

"Nơi này chính là chợ đen ha?" Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4522: Chúng ta đi xem đi



Diện tích của chợ đen rất lớn, đông nghịt người, phương thức giao dịch cũng đặc biệt, giống như mua đồ ở chợ bán thức ăn vậy, toàn là hàng vỉa hè.

Trên mặt mỗi người đều hiện lên một luồng sương mù che khuất dung mạo, tùy ý lựa chọn chỗ bày ra bảo bối của mình, muốn giao dịch thì đến hỏi.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy dòng người tấp nập, ít cũng phải mấy vạn người.

Dương Bách Xuyên hỏi: "Những người này bày quan như vậy không sợ bị cướp à?"

"Ha hả, ngươi thật sự tưởng chợ đen là nơi hỗn loạn à? Thử cướp xem? Nơi này là một không gia, nếu ai dám to gan đi cướp bóc, tuyệt đối sẽ bị ban tổ chức của chợ đen tiêu diệt." Chim Thần Ma nói.

“Cũng đúng, nhìn như đang bày lung tung không quản thúc, nhưng chưa nhìn thấy ai cầm đồ chạy mat." Dương Bách Xuyên nói.

Nói xong hắn lại hỏi: "Chẳng lẽ nơi này không có hội đấu giá à?”

Chim Thần Ma: "Không có, Tiên Vực Hỗn Loạn không như những nơi khác, có bảo vật gì đều bày ra ở bên ngoài rồi giao dịch, nhiều người cùng nhìn trúng một bảo vậy, vậy thì cùng trả giá, ai trả giá cao hơn thì được."

“Chúng ta đi xem đi." Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một chợ đen mà giống như chợ bán thức ăn, trên mặt mỗi người đều có sương mù không thấy rõ diện mạo.

Nơi này là Tiên giới, khái niệm của Dương Bách Xuyên vẫn dừng ở tiên khí mờ ảo, xa hoa lộng lẫy.

Trên thực tế có vài nơi giống như vậy, nhưng đa số không khác gì Tu Chân giới. Tu Chân giới là thế giới vô biên, xung quanh có vô số tiểu thiên thế giới. Còn Tiên giới được tạo thành từ vô số Tiên Sơn lớn nhỏ hợp thành Tiên Vực lớn nhỏ, rồi các tiên vực hợp thành Tiên giới.

Hỗn Loạn Tiên Vực được coi là một nơi kỳ lạ nhất Tiên giới.

Mỗi một Tiên Sơn được coi là một Tiên Vực.

Mọi thứ ở đây làm Dương Bách Xuyên cảm thấy rất thoải mái.

Sau trận chiến với Cốt Yêu Hoa Nương, hắn đã hiểu ra một đạo lý, ở chỗ này không thể tùy ý ban phát lòng lương thiện.

Nếu không sẽ gặp họa, Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn là đại giới của lòng lương thiện đó.

...

Trận pháp không gian này rất lớn, Dương Bách Xuyên cảm giác nó như một Động Thiên cao cấp, không quá an toàn.

Chim Thần Ma lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng bảo vật như Động Thiên là rau cải à? Khắp Tiên giới, bảo vật không gian như Động Thiên có thể chứa đựng vật sống rất ít, không gian nơi này tạm được, nhưng lại không thể di động trận pháp không gian, không tính là bảo vật Động Thiên."

"Nghe ngươi nói vậy ta cảm thấy an toàn hơn rồi." Dương Bách Xuyên thầm nói.

Một người một chim vừa đi vừa nói chuyện.

Dọc đường đi Dương Bách Xuyên mua được mấy tiên dược, cũng được chứng kiến đúng nghĩa hai chữ chợ đen.

Ở chợ đen có đủ các chủng loại, ngay cả tiên dược quý hiếm cũng có.

Đương nhiên cũng có không ít tiên dược giả.

Theo lời của Qua Đen, Hỗn Loạn Tiên Vực có đủ loại người, không thiếu kiểu người chơi mưu lừa người, làm giả tiên dược tài liệu.

Ngoài ra cũng có kẻ không biết nhìn hàng, cầm bảo bối nhưng không biết còn đem ra giao dịch, bị người hớt tay trên, loại chuyện này thường xảy ra ở chợ đen nên cũng không quá kỳ lạ.

Cho nên đi dạo ở chợ đêm cần chuẩn bị hai thứ, mắt nhìn tốt, vận may tốt và phải có thực lực.

Nếu không bị người theo dõi, ra khỏi chợ đen sẽ bị người cướp bóc.

Ba canh giờ sau, Dương Bách Xuyên đã bổ sung được những tiên dược còn thiếu để luyện chế đan Mỹ Kim Đại La, còn mua được tiên dược phụ trợ để luyện chế đan Mỹ Kim Hỗn Nguyên.

Nhưng chưa tìm được chủ dược.

Hắn cũng không vội, bởi chim Thần Ma nói bọn họ mới đi được một phần ba chợ đen, còn hai phần ba diện tích cần đi nữa, cứ từ từ tìm.

Đi dạo một vòng, hắn đã tiêu hết tiên thạch, bởi vì tiên dược cần để luyện chế đan Mỹ Kim Hỗn Nguyên đắt hơn tiên dược khác, đấy là giá ở đây còn rẻ, nếu đi ra ngoài mua đã tiêu hết từ lâu.

Hiện tại thiếu tiền, Dương Bách Xuyên đi về phía chỗ đào bảo của chợ đen.

Với tri thức luyện đan của hắn và chim Thần Ma, không khó để đào được bảo bối, chỉ xem có vận may hay không thôi. Sau khi đào được bảo bối, nói ra ưu điểm của bảo bối rồi bán ra ngoài, chắc chắn có thể kiếm được tiên thạch. Không được thì hắn đi bày quán, dù sao trong tay hắn cũng có chút đồ, ví dụ như linh đào và Ngũ Lôi Tử Diệp.

"Noi này đung là tuyet voi, có đủ cac loại tiên duoc, khong gap không nghe đều có." Dương Bách Xuyên vừa đi vừa nói.

"Tất nhiên, vị trí của Hỗn Loạn Tiên Vực đặc biệt, được coi là Hồng Hoang cuối cùng của Tiên giới nên tiên dược ở đây đầy đủ hơn mấy chỗ khác. Rất nhiều tu sĩ từ bốn phương tám hướng bôn ba đến đây, bọn họ sẽ mang bảo vật ở nhưng nơi khác đến đây giao dịch." Chim Thần Ma nói.

“Qụa Đen, trên tay ta không còn nhiều tiên thạch, ta chuẩn bị bày quán kiếm tiền, ngươi có thể chi viện một chút bảo vật hay không?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Chim Thần Ma lạnh lùng nói: "Ngươi nhìn bộ dáng này của ta xem còn có thứ gì không hả?"

"Ha hả." Chim Thần Ma nhắm mắt lại, tỏ vẻ lão tử không quan tâm.

Dương Bách Xuyên thở dài, xem ra Qụa Đen đúng là rất nghèo.

Đúng lúc này một giọng nói bén nhọn vang lên: "Côn Long nữ yêu hiếm thấy, sắc đẹp khuynh thành, 1 vạn tiên thạch trung phẩm, ai cần thì đừng bỏ lỡ, ra giá cao thì được."

Dương Bách Xuyên nghe thấy cai tên 'Con Long' thì khựng lại.

Không phải hắn nhạy cảm, mà do hắn nhớ đến Tuyết Hương, bản thể của Tuyết Hương là Côn Long.

Hắn biết rõ Côn Long là chủng tộc quý hiếm ở Tiên giới, cũng nhờ cơ duyên hắn mới gặp được Tuyết Hương.

Đột nhiên hắn cảm thấy bồn chồn, hỏi: "Qua Đen, ngươi nói xem Tiên giới còn có Côn Long thứ hai không?"

Chim Thần Ma: "Ngươi đừng quá khẩn trương, tuy Côn Long là Yêu tộc khan hiếm, nhưng Tiên giới trải dài vô tận, có khi sẽ có Côn Long thứ hai."

"Đi qua đó nhìn xem."

Tuyết Hương ngây thơ, hơn nữa rất để ý hắn, về mặt này đã được hắn xác minh.

Theo tiếng hét, Dương Bách Xuyên đến gần, càng gần hắn càng cảm ứng được rõ ràng.

Sau đó Dương Bách Xuyên chen vào đám người, nhìn thấy người trên đài cao khiến sát ý của hắn bùng phát.

Trong lồng sắt được phủ kín bởi khắc văn, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Tuyết Hương chi chít vết thương đang cuộn người lại.

Tuy nàng hóa thành bản thể, nhưng Dương Bách Xuyên vừa nhìn đã biết đó là Tuyết Hương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4523: Nhưng vẫn không có ai ra giá



Chim Thần Ma cảm nhận được sát ý đang lan tỏa từ trên người Dương Bách Xuyên, nó lập tức truyền âm cảnh báo: "Tiểu tử ngươi phải bình tĩnh, nơi này là chợ đen, là không gian trận pháp so với người, tuy là nhìn có vẻ như không ai quản, nhưng chưa biết chừng chỉ cần ngươi hành động thiếu suy nghĩ, có thể sẽ rơi vào bẫy và bị bao vây, mất mạng như chơi."

"Còn ngươi nữa ... Hiện giờ Đạo Nguyên của tiểu tử ngươi đang có vấn đề, ngươi không có pháp lực thì làm sao đánh nhau? Còn nữa, Tuyết Hương cũng là tu vi Hỗn Nguyên Đạo Tiên, ngươi suy nghĩ xem người nào đó có thể bắt được Tuyết Hương thì tu sao có thể kém được?"

"Có thể cũng là cấp bậc Tiên nhân, thậm chí tu vi còn cao hơn Tiên nhân. Nếu ngươi hành động thiếu suy nghĩ ở đây, tiểu tử ngươi sẽ phải chịu thua thiệt, làm không cẩn thận thì cái mạng nhỏ của ngươi cũng mất đấy, tuyệt đối không được manh động, chúng ta quay về bàn bạc kế sách kỹ lưỡng xem làm thế nào để cứu Tuyết Hương?"

Ha!"

Dương Bách Xuyên giễu cợt: "Hôm nay lão tử sẽ bốc đồng một trận, đúng là một tên khốn khiếp chó má, không tìm thấy tôn tử bị chém đầu, tiểu gia ta sẽ không bỏ qua, cùng lắm thì lại sử dụng một lần ... "

Câu nói tiếp theo chưa nói ra được, nhưng sử dụng cái gì thì chỉ có hắn biết, sử dụng lá át chủ bài không phải là uy lực của thần điện Càn Khôn.

Về phần hậu quả, Dương mỗ cũng không nghĩ tới, trong người hắn hiện giờ chỉ có nỗi hận tận xương tuỷ, trong mắt chỉ thấy Tuyết Hương bị giam trong lồng sắt, toàn thân nàng ấy đầy thương tích, chỉ có sát ý lửa giận vô tận, trong đầu hắn không còn nghĩ gì khác được nữa.

Tiếng la hét ở phía bên kia vẫn tiếp tục ~

Nhưng vẫn không có ai ra giá

Có người trong đám người hô to: "Một vạn tiên thạch trung phẩm cũng không phải là một con số nhỏ, chúng ta chỉ nhìn thấy bản thể yêu tu, làm sao biết là vẻ đẹp tuyệt thế?"

Lúc này, người trên sân khấu nói: "Điều này rất đơn giản, chỉ cần ta cho mọi người xem là được chứ gì."

Vừa dứt lời, một đạo Tiên Nguyên đánh vào lồng sắt đang giam giữ Tuyết Huơng

"Gào ~"

Tiếng rồng gầm vang lên, chắc là phong ấn nào đó trên người Tuyết Hương đã được hoa giải, ngay sau đó quang mang lấp lánh, Tuyết Hương biến thành hình người trong lồng sắt.

Đó quả nhiên là Tuyết Hương.

Xung quanh đều vang lên tiếng thổn thức không ngừng.

"Oa~ Đúng là tuyệt sắc nha, ha ha ha, một vạn tiên thạch trung phẩm, ta thích nữ yêu này rồi.”

"Ta ra một vạn một ... "

"Một vạn năm ~"

"Hai vạn ... "

Âm thanh xung quanh tiếp tục vang lên, chẳng mấy chốc giá của Tuyết Hương đã đột phá đến hai vạn tiên thạch trung phẩm, giá vẫn đang không ngừng tăng lên ..

Dương Bách Xuyên đứng trong đám người, sắc mặt tối sầm lại.

Trong lòng hắn chưa bao giờ coi Tuyết Tương là yêu hay là vật phẩm gì đó, hắn cũng không cho phép người khác làm như vậy.

Đúng là đang thách thức ranh giới cuối cùng của hắn mà.

Yêu tu ở rất nhiều nơi trong Tiên giới thực ra địa vị đều thấp, chỉ có thể trở thành lò tu luyện cho một số Tiên nhân.

Không cần suy nghĩ, Dương Bách Xuyên cũng có thể biết nếu như Tuyết Hương bị người ta mua đi thì kết quả sẽ như thế nào.

Đặc biệt là ở Tiên Vực Hỗn Loạn này, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra với chúng ta.

Cũng không phải hắn chưa từng nghĩ đến hậu quả, nhưng hắn không nhịn được, một khi Tuyết Hương bị người nơi này mua đi, muốn đi tìm cũng sẽ rất khó khăn. Lúc đi ra chỉ cần kích hoạt lệnh bài là có thể lập tức đi ra ngoài. Hơn nữa, sau khi ra ngoài còn rất nhiều nơi chứ không phải một nơi, cho nên trong lòng Dương Bách Xuyên rất sốt ruột.

Nhìn tình huống Thái Thượng, người hét lên rao bán Tuyết Hương là một người đàn ông, không cao, không thể nhìn thấu tu vi, xung quanh có bốn tu sĩ đứng canh gác, chắc cũng không phải hạng người vô danh, thậm chí còn có thể là một thế lực lớn.

Dương Bách Xuyên không biết hậu quả?

Hắn đương nhiên biết, cũng biết vấn đề mà chim Thần Ma đã nhắc nhở.

Nhưng hắn dẫn vặt trong lòng ...

Cứu thì nhất định phải cứu, nhưng nếu ra tay ở chỗ này hắn thật sự không biết mình có nắm chắc hay không.

Ngay lúc đó, Tuyết Hương đang bị nhốt trong lồng sắt đột nhiên tỉnh dậy sau cơn hôn mê bán phần.

Ánh mắt nàng ấy rơi vào trên mặt hắn.

Lúc này, trên mặt Dương Bách Xuyên có một tầng sương mù dày đặc, Tuyết Hương hẳn là không thể nhìn ra hắn là ai, nhưng giữa hai người có cảm ứng, có nước Sinh Mệnh làm mối liên kết nên nàng ấy đương nhiên có thể biết đó là Dương Bách Xuyên.

Còn Tuyết Hương đang bị nhốt trong lồng sắt, bị coi như một vật phẩm, lại không có sương mù dày đặc che phủ, Dương Bách Xuyên và tất cả mọi người đều có thể thấy rõ nàng ấy trông như thế nào.

Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được Tuyết Hương đã phát hiện ra mình.

Nhưng Dương Bách Xuyên có thể đi sao?

Đương nhiên không thể.

Nhìn ánh mắt của Tuyết Hương, lắc đầu xong thì giây tiếp theo lại mỉm cười, Dương Bách Xuyên hiểu ý của nàng ấy.

Hãy để nàng ấy đi, đừng mạo hiểm.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4524: Không thể tin được



Là người trong cuộc, Tuyết Hương đương nhiên biết rõ người bắt mình là hạng người thế nào, nếu không Dương Bách Xuyên sẽ mạo hiểm.

Bây giờ ...

Dương Bách Xuyên không kìm được nữa.

Hắn lẩm bẩm: "Nha đầu ngốc, chờ đấy, ta nhất định sẽ cứu ngươi."

Vừa dứt lời, bàn tay Dương Bách Xuyên lóe lên màu đỏ, cốt khí U Minh xuất hiện.

Thanh kiếm Đồ Long trong tay kia cũng lóe lên ánh sáng lạnh.

"Tiểu tử, đừng manh động như thế ~" Lúc này, chim Thần Ma sốt ruột nói.

Mà Tuyết Hương nhìn thấy cảnh này thì lắc đầu cầu xin, nước mắt chảy ra giàn giụa, mở miệng nói thầm hai chữ: "Đừng mà ~"

Nhưng ...

Dương mỗ đã làm ra một hành động vĩ đại, xông thẳng lên vì cứu mỹ nhân.

"Chết~"

Một chữ đằng đằng sát khí phun ra, hắn phi người nhảy lên khán đài, một nhát kiếm bỗng nhiên chém về phía người cách lồng sắt gần nhất.

"À~"

Mất cảnh giác, người này bị kiếm của Dương Bách Xuyên chẻ làm hai và chết ngay lập tức.

Tại thời điểm Dương Bách Xuyên ra tay, khí tức của người này bạo phát, nhưng Dương Bách Xuyên không hề né tránh là bởi vì hắn phát hiện đối phương là Tiên nhân Đại La.

Bây giờ, Đại La ở trước mắt hắn chẳng là cái thá gì cả.

Mặc dù hắn không có pháp lực, nhưng có Nguyên Thần toàn vẹn, cảnh giới cũng vẫn còn đó.

Hơn nữa, hắn vừa ra tay chính là đánh bất ngờ, thậm chí còn có sự gia trì nhờ lực Thần Hồn của Hắc Liên, một nhát kiếm có thể g**t ch*t người này cũng không có gì ngạc nhiên.

Dương mỗ dám ra tay trước mặt mọi người cũng không phải là không có thủ đoạn.

Mặc dù Càn Khôn Đạo Nguyên có vấn đề, hắn mất đi pháp lực, nhưng thực lực thân thể vẫn còn đó, sau lần uống đan Tôi Thể trước đó, thể lực thân thể của hắn có thể đạt tới trình độ khá cao. Theo lời chim Thần Ma nói, thân thể hắn có căn cơ chính đạo, có thể nói bản thân hắn cũng không biết rốt cuộc thân thể mình cường đại như thế nào.

Luc han phi nguoi nhay len cung dong thoi van chuyen Can Khon Tôi Thể Quyết, sức mạnh thân thể lập tức bạo phát, cho nên có thể thông qua một nhát kiếm chém chết Đại La mà không mất chút sức lực nào.

"Đi đi, đừng quan tâm đến ta, ngươi không phải là đối thủ của bọn họ đâu, người bắt ta là một cường giả Tiên Nhân hậu kỳ, đừng động đến ta ... "

Tuyết Hương cuối cùng cũng hét lớn.

"Âm~"

Một nhát kiếm chém vào lồng sắt, phát ra tiếng ầm vang.

Nhưng vẫn không thể phá vỡ lồng sắt.

"Muốn chết à~"

Dương Bách Xuyên cũng không có thời gian nói chuyện với Tuyết Hương, chỉ có tieng noi gian vang len.

Người trước đo đang rao bán Tuyết Hương lập tức xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, xuất thủ thành trảo, biến thành một bàn tay khổng lồ, chộp về phía ót của Dương Bách Xuyên.

Khí thế quả nhiên vô cùng mạnh mẽ.

Người này chắc là Tiên quân Tiên Nhân hậu kỳ mà Tuyết Hương vừa nhắc tới, cũng chính là người bắt Tuyết Hương.

Không kịp nghĩ nhiều, lúc này Dương Bách Xuyên không có pháp lực, hắn không dám tự tin dễ dàng đụng vào người này, bèn thúc giục cốt khí U Minh trong tay, khoảnh khắc tiếp theo, cốt khí U Minh biến thành một con lợn béo lớn và chắn trước mặt hắn.

"Âm ~"

Một âm thanh nặng nề vang lên.

Lòng bàn tay khổng lồ của Tiên quân này đánh trúng con lợn U Minh.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo đã bị bắn ngược trở lại, bàn tay hoa thành Tiên Nguyên rồi biến mất vô hình.

Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết.

Heo U Minh phát huy tác dụng rồi.

Quả nhiên không hề làm hắn bị thương chút nào, đòn công kích của đối phương đều bị heo U Minh chống lại.

Hơn nữa, hắn còn phát hiện một hiện tượng thú vị là pháp lực của đòn công kích lên người heo U Minh càng lớn thì phản lực cũng càng lớn.

Chỉ có Dương Bách Xuyên mới biết sinh vật U Minh có lực Thần Hồn cường đại, còn về pháp lực thì không thể nhìn ra.

Bây giờ trong lòng hắn đã tự tin hơn một chút.

Hắn đánh không lại thì có thể dùng heo U Minh để chống lại.

Dù sao hắn cũng có thể khống chế nó tuỳ theo ý mình.

Vu Nhất Phổ nhìn chằm chẳm vào đối phương, trầm giọng nói: "Đạo hữu, ngươi đã phá hỏng quy tắc rồi, mặc dù ở đây là chợ đen, nhưng muốn có được nữ yêu này thì ngươi phải dùng tiên thạch để mua, đánh cướp như thế có thể không phải là biện pháp tốt gì, có khi sẽ chết đấy."

Vu Nhất Phổ thử thăm dò, nhưng cũng là cảnh cáo.

Lúc này, Dương Bách Xuyên biết đối phương đã kiêng dè, tổng cộng có năm người, một người đã bị hắn giết, bốn người còn lại hiển nhiên là thủ lĩnh lên tiếng, ba người còn lại đều là thuộc hạ, xem ra tu vi cũng là Đại La, bọn họ chỉ dám vậy quanh hắn chứ cũng không dám tiến lên.

Mà đám người xung quanh đã nổi lên bàn tán xôn xao.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4525: Cái này thì có gì mà kỳ quái



"Người này là ai mà to gan như vậy, dám trắng trợn đoạt nữ yêu?"

“Đúng thế, đây là lần đầu tiên gặp phải cướp bóc ngay chợ đen Tinh Quang, nghe nói thế lực đứng sau chợ đen Tinh Quang cũng không đơn giản, chưa biết trừng người của bọn họ sẽ ra tay."

"Chua chắc, muốn để chợ đen ra tay thì phải đưa tiên thạch, ta thấy tên buôn bán yêu kia chưa chắc đã giao dịch tiên thạch với chợ đen."

"Từ khí tức vừa rồi, có vẻ tu vi của người bán yêu kia là Tiên Quân, loại cường giả này cũng không có nhiều ở Tiên Vực Hỗn Loạn, thực lực bản thân cũng đủ dùng, vào chợ đen cũng không cần phải giao tiên thạch để bảo hộ."

“Người này là gan rất lớn, nhưng cũng có thực lực, vậy mà có thể khiến một vị Tiên Quân rút lui."

“Quái dị nhất là trên người hắn ta không có bất kỳ khí tức pháp lực nào ~"

“Cái này thì có gì mà kỳ quái, đừng quên Tiên Vực Hỗn Loạn là nơi như thế nào, toàn bộ Tiên Giới thì tiên vực hỗn loạn là nơi nhiều quái vật nhất, một số tiền bối cổ xưa mặc dù hiếm khi xuất hiện nhưng không có nghĩa là không có, ta nghĩ nguoi nay chac la thuoc mot the luc tu luyen cổ xua nao đo o tien vuc hon loạn."

“Dù sao thì cũng có chuyện vui để xem rồi, đây là lần đầu tiên ta thấy ở chợ đen lại có người dám cướp đoạt trắng trợn như vậy."

"Không đúng, vừa rồi hình như ta nghe được nữ yêu trong lồng kia hô lên bảo người kia đi, có lẽ hai người họ quen biết nhau ... "

“Nếu thật là như vậy thì cũng khó trách, nữ yêu kia bị bắt, bây giờ người nhà người ta tìm tới, thế thì không tính là cướp đoạt."

"Không chừng người đo chính là yêu tộc ~"

“Không thể nào, khí tức chắc chắn là nhân tộc ... "

Đám người xung quanh bàn tán sôi nổi.

Dương Bách Xuyên cũng lạnh giọng lên tiếng, nhìn Tiên Quân đối diện tuy rang gương mặt bị sương mù che mo, nhung vẫn co thể tưong tượng được Tiên Quân hiện tại hẳn là rất buồn bực, mùi vị bị heo U Minh phản đòn cũng không dễ dịu.

"Người trong lồng là người của tiểu gia, ngươi bắt nàng đến Hắc Thạch rao bán, chưa nói tới ăn cướp, hôm nay ngươi cũng đừng mong sống sót, tiểu gia ta sẽ g**t ch*t ngươi."

Dương Bách Xuyên bất chấp tất cả, heo U Minh cho hắn sức mạnh.

Đối mặt với Tiên Quân, hắn cũng không hề sợ hãi, sát ý bao phủ quanh người.

Lời này của Dương Bách Xuyên khiến những người có mặt hiểu rõ, hóa ra là như vậy ~

Thì ra là bọn buôn người, bắt người nhà của họ, có cướp người lại cũng không có gì quái lạ.

Nhưng mà, mọi chuyện cũng không dễ dàng giải quyết như vậy.

Trong chợ đen này chỉ cần người của chợ Tinh Quang không ra tay, dường như Tiên Quân kia cũng không làm gì được.

“Hahaha ... "

Mọi người cùng nhìn qua thì trông thấy Tiên Quân cười lớn.

Bọn họ nghe Tiên Quân kiêu ngạo nói: "Ta mặc kệ ngươi là ai, hôm nay ngươi đừng mơ có thể sống sót ra ngoài, nữ nhân này do ta nhặt được giữa đường, thích bán thế nào thì bán, ngươi làm gì được ta?"

Ngay sau đó, Tiên Quân nói về phía chân trời: "Phong tỏa cho ta, để vệ binh Tinh Quang tới đây, g**t ch*t hắn."

Dứt lời, không chỉ Dương Bách Xuyên căng thẳng mà ngay cả những người có mặt ở đó cũng sửng sốt

Câu nói này đã tiết lộ rất nhiều tin tức.

“Là ai vậy?"

"Vu Nhất Phổ, chưởng đà của chợ đen Tinh Quang, nghe đồn Vu Nhất Phổ là người từ một thế lực cao cấp nào đo ở Tiên Giới, tọa trấn tại Tiên Vực Hỗn Loạn, mở ra chợ đen Tinh Quang, hiện tại xem ra lời đồn có thể là đúng.”

"Vậy cũng quá không biết xấu hổ đi? Làm như vậy ở địa bàn nhà mình chẳng khác nào bắt nạt người khác?

"Bắt nạt thì sao, ai bảo gia thế nhà người ta lớn."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4526: Nói cũng đúng



“Sớm nghe nói chợ đen Tinh Quang đang lén lút mua bán người, xem ra là thật ~"

“Vậy thì cũng bình thường, ai bảo nơi này là Tiên Vực Hỗn Loạn chứ, nắm đấm lớn thì đương nhiên có thể coi trời bằng vung, đây không phải minh họa rõ nhất hay sao?"

“Nói cũng đúng, người kia đen đủi, xem ra hôm nay phải uống máu ở chợ đen

rồi.”

“Chẳng thế thì sao, nghe đồn vệ binh Tinh Quang ai nấy đều có tu vi Tiên Quân, người kia có mạnh tới đâu thì cũng chỉ có thể chặn được một Tiên Quân, cùng lắm thì hai, ba người ... "

“Ta thấy cũng chưa chắc, vật màu xám trong tay người kia không biết là yêu thú gì nhưng có thể khiến Tiên Quân lùi bước, muốn giết hắn cũng không dễ đâu."

“Haha, chợ đen Tinh Quang có thể nổi danh ở cả cái tiên thành hỗn loạn, sao có thể không có cường giả tọa trấn? Chắc chắn là có Tiên Vương, không chừng còn có cả Tiên Đế."

"Ngươi cho rằng Tiên Vương với Tiên Đế là cải trắng à? Cả tiên thành Hỗn Loạn này cũng chẳng được mấy người."

"Ta dám đánh cuộc, chắc chắn chợ đen Tinh Quang có cường giả mạnh hơn Tiên Quân tọa trấn."

“Đừng nói nữa, cẩn thận bị nghe thấy, liên lụy chúng ta ... "

Mặc dù trên mặt những người này có sương mù che chắn, không sợ bị nhìn ra, nhưng khi nhắc tới chợ đen Tinh Quang thì vẫn rất sợ hãi.

Dương Bách Xuyên thì sao?

Hắn không quan tâm được nhiều như vậy, dù sao cũng đã ra tay, sợ hãi cũng không có tác dụng.

Lúc này chỉ có một con đường để đi.

Mặc dù đối phương đang gọi người, nhưng hắn biết người này cũng kiêng ky hắn.

Không quan tâm nữa, trước tiên cứu Tuyết Hương ra khỏi lồng sắt rồi tính sau.

“Ầm ~"

Lại một kiếm.

Lồng sắt không hề tổn hại.

"Đừng ... Ngươi đi mau, mặc kệ ta, ngươi đấu không lại bọn họ ... "

Tuyết Hương rơi nước mắt, nàng vô cùng lo lắng.

"Nha đầu ngốc đừng nói chuyện, ta có thể cứu ngươi ra ngoài, vài kẻ cướp mà thôi, đừng sợ, mọi chuyện đã có ta ở đây." Dương Bách Xuyên an ủi Tuyết Hương.

Ngay sau đó hắn chửi mắng kiếm Đồ Long: “Phế vật, có mỗi cái lồng sắt rách cũng không chém được, cần ngươi có tác dụng gì?"

“Âm~"

Mắng xong hắn lại chém xuống, lần này hắn đã dùng tới Càn Khôn Tôi Thể Quyết, dốc toàn bộ sức lực.

Sau tiếng nổ vang lớn, chữ khắc trên lồng sắt sáng lên nhưng vẫn không bị phá vỡ.

Dương Bách Xuyên khẽ động.

Hắn biết là kiếm linh của kiếm Đồ Long.

Kiếm linh đã nói từ lâu, muốn phát huy ra uy lực thì cần nhất chính là sức mạnh, phá hủy phong ấn ở bên trong, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không phá, hơn nữa hắn còn những bản lĩnh khác nên quên mất chuyện này, cũng không dồn hết tâm trí để nghĩ cách.

Hiện tại kiếm linh trao đổi với hắn, rõ ràng là bị một câu phế vật kia k*ch th*ch.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4527: Đừng sợ



Đương nhiên là do máu của hắn k*ch th*ch.

Vết máu trên chuôi kiếm trong nhanh chóng bị Đồ Long Kiếm hấp thu, sau đó truyền đến một câu: "Cho ta đủ máu của ngươi, ta tự động giải phong ấn, ngươi dùng nguyên thần giúp sức."

Nghe được kiếm linh nói, Dương Bách Xuyên không chút nghĩ ngợi, thẳng tay cầm lấy lưỡi kiếm rồi rạch một đường.

Một lượng máu nhuộm đỏ lớn nhuộm đỏ kiếm Đồ Long.

"Ong ong ong~"

Nhưng tiếng rung rất lớn.

Dùng máu để đút kiếm, hắn đúng là bất chấp mọi giá.

"Xoet~"

Lòng bàn tay kia lại bị cắt.

Lúc này kiếm Đồ Long hoàn toàn bị máu của hắn nhuộm đỏ.

“Âm!"

Một tiếng nổ vang lên.

Ngay sau đó kiếm khí cường đại khuếch tán ra ngoài.

Luồng kiếm ý ngút trời.

Trong lòng Dương Bách Xuyên vui vẻ, hắn biết kiếm Đồ Long đã giải phong

ấn.

Lực nguyên thần vận chuyển quanh kiếm Đồ Long.

Đột nhiên chém một kiếm vào lồng sắt.

“Ầm ầm~"

Sau nhát chém này, minh văn trên lồng sắt sáng lên nhưng bị Dương Bách Xuyên bổ ra.

Hắn dìu Tuyết Hương ra ngoài.

"Đừng sợ ~"

Nhìn dáng vẻ toàn thân đầy vết thương của Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên đau lòng, nhưng càng nhiều hơn là tức giận.

"Ngươi ... ngươi có ngoc hay không? Se mất mạng đay." Tuyết Hương rơi nước mắt.

"Ta nói rồi, ngươi theo ta nhập thế ta sẽ bảo vệ ngươi, lần này là do ta không tốt, trước tiên khoan hẵng nói, ngươi vào bình Càn Khôn trị thương, ở đây giao lại cho ta ~"

"Đừng nóng vội~" Tuyết Hương vội vàng cắt ngang Dương Bách Xuyên, bởi vì nàng biết Dương Bách Xuyên có thể đưa nàng tiến vào bình Càn Khôn chỉ bằng một ý niệm, lúc đó có muốn ra cũng không dễ."

Quan trọng là cục diện trước mắt, trong lòng nàng rất lo lắng.

"Gào ~"

Sau một tiếng thét dài, Tuyết Hương hóa thành bản thể cao trăm mét lơ lửng giữa đất trời.

Lúc này Dương Bách Xuyên đã hiểu nàng muốn làm gì, nàng đang tự thiêu để liều mạng.

"Tuyết Hương, trở về ~" Hai mắt Dương Bách Xuyen đỏ ngầu hét lớn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4528: Chính điều ấy



Kỳ thật, Dương Bách Xuyên hiểu ý của Tuyết Hương là gì, đơn giản là cô nhóc này muốn nói với mình rằng nàng ấy thích hắn, nàng ấy khao khát tình yêu của loài người ...

Hắn có thể hy sinh vì nàng ấy, nàng ấy cũng có thể làm điều tương tự. Tình yêu giữa hai người họ là bình đẳng, thế nên nàng ấy nguyện đốt cháy trái tim xao động của mình để chứng minh cho điều đó.

Chàng có thể liều cả mạng sống vì ta, vậy ta cũng có thể vì chàng mà từ bỏ sinh mệnh.

Đây là lý giải của nàng ấy về tình yêu của loài người. Nàng ấy không muốn để Dương Bách Xuyên gánh vác mọi thứ một mình, càng không muốn trở thành bình hoa luôn được người khác bảo vệ, nàng ấy cũng có chính kiến của riêng mình.

Thế nên dù phải tự thiêu cháy cả bản thân, nàng ấy cũng không muốn trốn sau lưng Dương Bách Xuyên.

Chính điều ấy đã khiến Dương Bách Xuyên thấy vừa cảm động lại vừa sốt ruột trong lòng. Dù đã hét lớn hết mức gọi Tuyết Hương quay lại, nhưng hắn biết rất rõ một khi cô nhóc đó đã đưa ra quyết định thì tuyệt đối sẽ không quay đầu. Thật đúng là một cô nhóc vừa khờ khạo lại ngây thơ.

"A a a!"

Nơi chân trời, Tuyết Hương hóa thành bản thể, trong tiếng hét dài, nàng ấy tự thiêu đốt tinh hoa sinh mệnh, chẳng biết dùng tới bí pháp gì mà lại có thể làm tu vi tăng lên một bước dài, nhảy vọt từ Hỗn Nguyên sơ phẩm lên tới Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn.

Khí thế mạnh mẽ thổi quét khắp bốn phương.

"Tiêu rồi, thật không ngờ cô nhóc đó lại có cá tính tới vậy, ngoài cứng trong cũng cứng, nhãi ranh, mau cản cô nhóc đó lại đi, bằng không một khi tinh hoa sinh mệnh cháy hết, vậy chỉ còn mỗi nước hồn phi phách tán thôi." Đúng lúc này, chim Thần Ma bỗng cất tiếng.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng biết chuyện này. Và hắn cũng hiểu suy cho cùng, vấn đề nằm ở tên Tiên Quân đã bán Tuyết Hương, cũng là tên đầu têu gây ra chuyện này, thế nên chỉ cần g**t ch*t tên Tiên Quân chết tiệt đó là mọi chuyện sẽ kết thúc, họ cũng có thể thoát khỏi nơi đây.

Yêu tu cũng có tôn nghiêm của chính mình, bản thể của Tuyết Hương là côn long, trong người chảy dòng máu của thần long, mà huyết thống càng cao quý, tự tôn sẽ càng cao, thế mà nàng ấy lại bị xem như món hàng mà mua đi bán lại, có khác nào đụng vào vảy ngược của người ta đâu, không liều cả mạng báo thù mới là lạ đấy.

“Ha ha ha, bất ngờ thật đấy, nghiệt súc nhà ngươi vẫn còn sức nhảy nhót lung tung, thậm chí là muốn giết bản quân hả?"

Lúc này, Vu Nhất Phổ Tiên Quân nhìn thấy Tuyết Hương lơ lửng giữa trời, hơi thở nhắm thẳng về phía mình thì khẽ nhếch môi cười khẩy, chẳng chút e dè, sợ hãi, thế nhưng hắn ta lại tỏ ra khá kiêng dè Dương Bách Xuyên - người chẳng toát ra chút hơi thở pháp lực nào.

Về phần Tuyết Hương, dù khí thế đã đạt toi Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn, có điều trong mắt Vu Nhất Phổ lại kém xa hắn ta, không đáng để lo lắng.

Hơn nữa ...

Đội cảnh vệ Tinh Quang đã tới rồi, tin chắc chỉ cần trở tay một cái là có thể trấn áp được con yêu nữ đó thôi.

“Mau tới bắt con nghiệt súc này đi!" Ngô Nhất Phổ quát lớn ra lệnh, xung quanh lập tức xuất hiện bốn tên Tiên Quân, là đội cảnh vệ Tinh Quang.

Hai trong số bốn Tiên Quân bật người bay tới, lao về phía Tuyết Hương, hai tên còn lại thì nhắm vào Dương Bách Xuyên.

Lúc này, kiếm Đồ Long trong tay họ Dương bỗng phát sinh biến đổi, ý muốn giết người trong lòng ngày càng mãnh liệt. Khi thấy hai tên Tiên Quân chẳng biết chui từ đâu ra đánh về phía mình, lần này hắn không chần chừ nữa mà chủ động tấn công, bởi hắn đang rất lo cho Tuyết Hương.

Thứ Tuyết Hương đang đốt cháy là sinh mệnh của nàng ấy, nên hiện tại hắn cũng không rảnh để ý tới mấy chuyện khác, chỉ biết thần cản thì giết thần, phật chắn thì giết phật. Không cần biết kẻ thù trước mặt là ai, Tiên Quân cũng vậy, thậm chí có là Tiên Vương, Tiên Đế ... hắn cũng sẽ quyết chí xông lên. Ngoài ra, hắn cảm nhận được kiếm Đồ Long đã thay đổi, có lẽ nó sẽ mang tới cho mình một bất ngờ nào đó cũng nên.

"Kiếm Phá Không!”

Hắn vung tay, chém ngang về phía hai tên Tiên Quân đang phi như bay về phía

này

Kiếm khí tức khắc nổ tung, phát ra ánh sáng chói lòa tới đau cả mắt. Những người đang đứng xung quanh theo dõi trận chiến chỉ kịp thấy Dương Bách Xuyên vung kiếm chém một phát, lại khiến đám người đang chăm chú quan sát là họ chói đến nhắm tịt cả mắt.

"Thanh kiếm đó đúng là tuyệt thế vô song!"

“Đẩy lùi thôi mà, chẳng lẽ mấy người không thấy hai vị Tiên Quân chẳng chịu chút tổn thương nào hết hả?"

“Nói cũng đúng."

Không bàn tới đám người đứng ngoài hóng hớt bàn tán kia nữa, mặc dù Dương Bách Xuyên có thể dùng một nhát kiếm đẩy lùi hai gã Tiên Quân, nhưng trên mặt hắn lại chẳng có chút biểu hiện gì gọi là vui mừng, bởi vì hai người kia chỉ bị ép lùi về sau mà thôi, trong khi mục đích của hắn là g**t ch*t chúng cơ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4529: Thật quá chấn động!



Theo tình hình hiện tại thì xem ra, tuy phong ấn trên kiếm Đồ Long đã được cởi bỏ, nhưng vẫn còn chênh lệch một khoảng rất lớn với hai gã Tiên Quân hùng mạnh kia.

"Bát Hoang Quy Nhất, trảm trảm trảm trảm trảm ... "

Dương Bách Xuyên bất chấp tất cả, liên tục vung kiếm chém về phía hai Tiên Quân như phát đien. Vô van kiếm khí lấp lánh tựa ngọc bùng ra từ than kiếm Đồ Long, thoạt nhìn chẳng khác nào tia chớp, hoặc là sao xa cắt ngang bầu trời.

Chiêu thức Bát Hoang Quy Nhất mạnh hơn Phá Không thật, nhưng nếu muốn đối đầu với hai đại Tiên Quân thì có vẻ vẫn còn thiếu chút đỉnh. Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được uy lực không đủ, nhưng khi lọt vào mắt đám người đứng ngoài quan sát trận chiến lại khiến họ khiếp sợ vô cùng. Bởi trong mắt họ lúc này, vô vàn kiếm khí nối đuôi nhau xuất hiện đã thành công chèn ép được hai đại Tiên Quân, dồn họ xuống thế hạ phong.

Nhìn từ ngoài vào, có vẻ hai người đó liên tục bại lui, không còn chút cơ may nào để đánh trả. Đáng sợ nhất là cuối cùng mọi người cũng biết được tu vi của Dương Bách Xuyên. Ro rang chỉ mới ở cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, thế mà lại có thể đè đầu hai đại Tiên Quân, khiến hai cười giả Tiên Quân hậu kỳ liên tục tháo chạy, đúng là kỳ tích.

Lý do cảnh giới của Dương Bách Xuyên bị lộ là vì hắn sử dụng sức mạnh nguyên thần để thúc giục kiếm Đồ Long, khiến hơi thở tản ra, nên mọi người mới cảm ung được han là mot Hon Nguyen Đạo Tien so phẩm. Tuy han là sơ phẩm đỉnh phong, nhưng so với hai đại Tiên Quân hậu kỳ thì vẫn cách biệt một trời một vực, thế nên chiến tích cỡ này đã đủ khiến người xem phải rung động.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại bất mãn vô cùng, không ngờ sau khi kiếm Đồ Long được gỡ phong ấn, hắn vẫn không thể chém chết được hai gã Tiên Quân kia, chỉ dồn ép thôi thì còn lâu mới đạt tới yêu cầu của hắn, thứ hắn muốn là g**t ch*t cơ!

Phía xa xa chân trời, Tuyết Hương hóa thành bản thể, đốt cháy sinh mệnh, ngoài ra còn phải đối phó với hai tên Tiên Quân, mặc dù trận chiến rất khốc liệt nhưng có vẻ Tuyết Hương vẫn đang vững vàng chiếm thế thượng phong. Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên lại nhìn thấy tên Tiên Quân đại viên mãn kia phóng lên cao, lao về phía Tuyết Hương, hiển nhiên ba đại Tiên Quân đó tính bắt tay với nhau trấn áp Tuyết Hương.

Trong lòng Dương Bách Xuyên càng thêm nóng vội. Nhưng uy lực của kiếm Đồ Long chỉ có bằng đó, hay nói đúng hơn thì đó là toàn bộ sức mạnh mà hắn có thể tung ra ở thời điểm hiện tại chỉ có như vậy thôi. Nếu là bình thường thì nội việc lần này kiếm Đồ Long có thể chèn ép hai Tiên Quân là quá đủ để chứng minh phong ấn của nó đã được gỡ bỏ thành công. Có điều với hắn mà nói thì vẫn còn chưa đủ.

Ngoài ra, mỗi lần vung một nhát kiếm, sức mạnh nguyên thần của hắn lại sụt giảm một phần không nhỏ, khiến Dương Bách Xuyên càng thêm sốt ruột.

Bấy giờ, hắn bỗng trở tay, năm chiếc lá của cây Tử Lôi tức khắc xuất hiện nơi lòng bàn tay. Hắn vốn định giữ thứ này lại để đối phó với tên Tiên Quân đại viên mãn dám rao bán Tuyết Hương, nhưng hiện tại lại không thể không lấy ra để ứng phó với hai gã Tiên Quân trước mặt trước.

Dương Bách Xuyên bổ thêm vài nhát kiếm, tấn công dồn dập hai gã Tiên Quân, khiến họ không có thời gian dừng lại th* d*c, sau đó hắn chớp thời cơ, gào lớn: “Ngũ lôi!"

Năm chiếc lá từ cây Ngũ Lôi trong lòng bàn tay tức khắc bay thẳng về phía một trong hai Tiên Quân. Hắn định giải quyết một tên trước, nếu chỉ còn lại một tên sẽ dễ đối phó hơn.

“Bùm bùm bùm bùm bùm!”

Năm tia chớp ngũ hành giáng xuống, tất cả đánh thắng xuống đầu một trong hai tên Tiên Quân.

“A ... "

Hai tiếng kêu thảm thiết lần lượt vang lên. Năm lá cây Ngũ Lôi cùng tấn công đã tạo nên uy lực cực lớn, đến cả Dương Bách Xuyên cũng không lường trước được rằng gã Tiên Quân lãnh trọn đợt tấn công đó sẽ bị sét đánh thành tro chỉ trong chớp mắt như vậy. Thậm chí, đến cả tên còn lại cũng bị liên lụy, cả người bốc khói, hét thảm một tiếng rồi ngã xuống đất, may là vẫn giữ được tính mạng.

Nhưng làm sao Dương Bách Xuyên có thể bỏ qua cơ hội này được, hắn lập tức vung tay chém một phát.

Cứ thế, hai gã Tiên Quân đã bị hắn giải quyết xong xuôi.

Tiếng sấm biến mất, bầu không khí như im lặng tới cùng cực, tất cả mọi người đã bị một chiêu này của Dương Bách Xuyên dọa sợ ngây người. Không một ai nhìn rõ rốt cuộc Dương Bách Xuyên đã làm bằng cách nào, chỉ biết từ lòng bàn tay hắn phóng ra năm tia chớp, nhoáng cái đã giải quyết được một kẻ địch, tên còn lại vì bị liên lụy mà trọng thương, cuối cùng bị một kiếm của hắn g**t ch*t.

Mọi thứ diễn ra như nước chảy mây trôi!

Thật quá chấn động!

Nhưng Dương Bách Xuyên lại không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, lưu loát vung tay, chém vù vù thêm ba phát, ba tên bị dọa sợ ngây người, bao gồm cả Đại La tung nhìn trung Tuyet Hương luc trưoc cung bien thanh linh hồn dưới lưoi kiếm của hắn.

Kẻ địch dưới mặt đất tức tốc rút lui.

Chỉ là không một ai hay biết rằng, trong tay họ Dương lúc này đã không còn chiếc lá Ngũ Lôi nào nữa cả. Ban nãy dùng một lần cả năm lá, cũng phải cho người ta chút thời gian mới mọc lại được chứ.

Ba Tiên Quân kia không dám đấu trực diện với Dương Bách Xuyên, thế là cả người rung lên, tiên nguyên mạnh mẽ tức khắc bao trùm khắp cơ thể, đồng thời dồn tiên nguyên về phía bàn tay, đặng lùi về sau vài bước, nhanh chân né tránh lưỡi kiếm sắc bén của Dương Bách Xuyên.

Sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên khiến đội hình của ba Tiên Quân loạn hết cả lên. Họ lũ lượt thối lui, bay ra xa cả trăm mét, đề phòng nhìn Dương Bách Xuyên. Vì tới cả Tiên Quân cũng thấy sợ trước uy lực sấm sét mà Dương Bách Xuyên phóng ra.

Đúng lúc này, cả người Dương Bách Xuyên chợt lóe lên, giây sau đã tới bên cạnh Tuyết Hương, hai mắt hắn đỏ ngầu, ra sức khuyên bảo: "Tuyết Hương, mau dừng lại, đừng đốt nữa, dừng lại đi ... "
 
Back
Top Bottom