Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4510: Ngươi thấy mình có lý lắm đúng không?



Chim Thần Ma chẳng thèm quan tâm, há mỏ mắng Dương Bách Xuyên ra rả như thể việc nó nhìn trộm người ta là có lý lắm vậy.

Lửa giận trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức bốc lên, con chim mất dạy này đúng là ...

"Ngươi thấy mình có lý lắm đúng không?" Dương Bách Xuyên tức khắc xù lông chất vấn.

Chim Thần Ma thấy Dương Bách Xuyên nổi điên lên thì cũng sợ lắm, hồi trước cũng vậy, chỉ vì nó và linh hồn Càn Khôn lén nhìn trộm hắn đúng một lần mà thẳng nhóc này đã thẳng tay thủ tiêu luôn linh hồn Càn Khôn.

Đương nhiên, sau đó nó đã moi được từ miệng Dương Bách Xuyên vài thông tin có liên quan tới việc hắn bỗng dưng muốn diệt trừ linh hồn Càn Khôn, không phải là vì bị nhìn trộm, nguyên nhân chính là chuyện khác, còn nhìn trộm chỉ là giọt nước tràn ly mà thôi.

Thế nên chim Thần Ma cũng sợ lắm chứ! Nó sợ họ Dương Bách Xuyên trong một phút tức giận “làm thịt" luôn nó, bèn vội vàng chữa cháy: “Chờ đã, ông đây cực khổ ra ngoài tìm cách chữa trị Đạo Nguyên cho ngươi, thế mà thằng nhóc nhà ngươi còn nổi giận với ông đây, có phải khốn nạn lắm không? Với cả ông đây vừa mới về đến nơi thôi, thề luôn không nhìn thấy hay nghe thấy gì hết, hơn nữa chẳng phải ngươi đã dựng kết giới rồi sao ... "

Nghe chim Thần Ma nói vậy, Dương Bách Xuyên khá là xúc động, lửa giận cũng tắt. Thật ra hắn không có nổi nóng, chỉ là muốn dọa con chim mất dạy này chút thôi, lý do hắn tức là vì con chim mất dạy này lại bỏ mặc hắn đang hôn mê mà ra ngoài chơi đùa một mình. Có điều theo tình hình hiện tại thì có vẻ là do hắn hiểu nhầm và con chim mất dạy này xem như vẫn còn lương tâm, nó ra ngoài không phải để chơi mà là vì tìm kiếm phương pháp chữa trị Đạo Nguyên cho hắn.

"Thật không?" Dương Bách Xuyên nghiêng đầu hỏi.

"Ông đây lừa ngươi làm gì, ông đây bảo rồi, ra ngoài tìm cách chữa trị Đạo Nguyên cho thẳng nhóc khốn kiếp nhà ngươi đấy, tin hay không thì tùy!" Chim Thần Ma điên tiết nói.

"Xem như lương tâm của chim mấy dạy nhà ngươi chưa bị chó tha, thế tìm được cách gì không?" Dương Bách Xuyên nhìn chim Thần Ma, hỏi

Lúc này, chim Thần Ma có hơi lúng túng: "À thì ... Không có."

Dương Bách Xuyên trợn trừng mắt: "Không có thì nói làm quái gì.”

Kỳ thật Dương Bách Xuyên cũng nửa tin nửa ngờ, vấn đề là thật sự không còn cách nào, đành nhếch miệng cười bảo: "Bớt thừa nước đục thả câu đi, ta chờ tin tốt của ngươi đấy, nể tình ngươi cực khổ ra ngoài tìm cách chữa trị cho ta, ta sẽ bỏ qua cho ngươi chuyện hôm nay."

"Thế còn tạm được, mà thằng nhóc nhà ngươi cũng đừng quên luyện đan cho ta ăn đấy ... " Chim Thần Ma đắc ý nói, bởi trong mắt nó thì đúng là Dương Bách Xuyên vẫn còn chuyện cần nhờ vả nó.

Dương Bách Xuyên cũng hiểu tính cách con chim mất dạy này thế nào, nên mới không dây dưa hoài với nó mấy chuyện này, việc có khôi phục được Càn Khôn Đạo Nguyên hay không còn phải xem duyên phận thế nào, và hắn cũng biết đến điều này, thế nên làm gì có chuyện dễ dàng tìm được cách như vậy.

Lòng hắn biết rõ có lẽ chim mất dạy chỉ đang an ủi mình mà thôi, nhưng hắn không vạch trần, bởi suy cho cùng đó cũng là ý tốt của chim mất dạy, như thế là đủ rồi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4511: Thế nên thằng nhóc nhà ngươi



Mặc dù hầu hết thời gian là dành để cãi nhau, nhưng thật ra Dương Bách Xuyên rất thích cảm giác khi ở bên con chim này, bởi nó gợi cho hắn nhớ tới ông già ..

"Được rồi, tạm thời gác chuyện này sang một bên đã, ta có chuyện quan trọng cần hỏi ngươi đây." Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa lôi bản thể của Cốt Yêu Hoa Nương ra, đặt lên bàn, đặng hỏi chim Thần Ma: "Sao thứ này lại hoa nhỏ thế? Vây còn dùng được nữa không?"

Hỏi xong hai câu này, Dương Bách Xuyên bỗng thấy hơi hồi hộp, trợn mắt nhìn chẳm chằm chim Thần Ma, chờ nó trả lời. Bởi hiện tại, tâm trí họ Dương đã bị hai chữ "triệu hồi" chiếm trọn.

Hôm đó, trong lúc chiến đấu với Cốt Yêu Hoa Nương, hắn nhớ là từng nghe thấy Cốt Yêu Hoa Nưong noi so qua về chuyen bản than có khả nang triệu hồi sinh vật dưới cõi âm. Trước kia chim mất dạy cũng từng nhắc nhở rằng với họ Dương hắn đây thì cần nhất là U Minh Giới, hoặc thứ gì đó từ U Minh Giới hay đúng hơn là cõi âm trong miệng chim mất dạy. Tóm lại, hắn nhớ như in rằng Cốt Yêu Hoa Nương có thể triệu hồi sinh vật từ cõi âm.

Với hắn mà nói, chuyện này thật sự rất quan trọng, bởi Liễu Linh Linh đang ở tại U Minh Giới, thế nên hắn phải tìm hiểu mọi vật mọi việc về U Minh Giới mới được. Lần này tình cờ chạm trán một kẻ khiến cả đám suýt đi đời nhà ma là Cốt Yêu Hoa Nương đã giúp hắn nhìn thấy ánh sáng của hy vọng.

Dù cho căn nguyên đưa tới việc này chính là vì lòng tốt tràn đầy của mình, nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy rất đáng.

Theo những gì hắn biết từ trước tới giờ thì U Minh Giới là một thế giới vô cùng thần bí, tất cả những hiểu biết hắn về nó đều tới từ những lời đồn thôi, nhưng nhờ lần đụng độ Cốt Yêu Hoa Nương này mà hắn đã có cơ hội hiểu nhiều hơn về sinh vật cõi âm, nói thật thì trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy khá là kích động.

Đồng thời, sự việc lần này cũng là một lời cảnh tỉnh dành cho hắn rằng sống ở đời không nên hành xử theo cảm tình và đôi khi chính lòng tốt của bản thân sẽ đẩy tính mạng của hắn vào nguy hiểm.

Nhưng lần này là ngoại lệ, bởi vậy thì hắn mới có cơ hội tìm hiểu về sinh vật ở U Minh Giới.

Dương Bách Xuyên lấy bộ xương - bản thể của Cốt Yêu Hoa Nương ra, đặt xuống trước mặt chim Thần Ma, nghiêm túc nhìn nó, nói: "Quạ à, mau nói cho ta biết, chuyện Cốt Yêu Hoa Nương có thể triệu hồi sinh vật cõi âm hay đúng hơn là sinh vật U Minh Giới là thế nào vậy? Có phải có liên quan tới bộ xương bản thể của nàng ta không? Chuyện này cực kỳ quan trọng với ta đấy." Hai chữ "quan trọng” cuối cùng được Dương Bách Xuyên nhấn mạnh.

Chim Thần Ma ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy Dương Bách Xuyên nghiêm túc tới vậy, có điều chim Thần Ma cũng hiểu biết đôi chút về quá khứ của họ Dương, biết rằng hồi còn ở dưới trần gian, đã từng có một cô gái vì hắn mà chết ... Cũng vì vậy mà thằng nhóc này cứ canh cánh chuyện đó trong lòng, tới nỗi hóa thành tâm ma.

Chim Thần Ma nhìn thoáng qua Dương Bách Xuyên, thở dài: "Ta biết thể nào thằng nhóc nhà ngươi cũng sẽ hỏi như vậy mà, đúng là theo lý thuyết, sau khi chết đi, linh hồn sẽ tiến vào U Minh Giới, chỉ cần là sinh linh ở cõi dương thì dù là người phàm hay tu sĩ, sau khi qua đời, linh hồn sẽ lại trở về cõi âm.

Nhưng trong việc này vẫn có sự khác biệt về mặt bản chất, người đời thường truyền tai nhau rằng kiếp sau làm trâu làm ngựa, hay sao đó tương tự ... Kỳ thật là đang ám chỉ sau khi linh hồn tiến vào cõi âm sẽ có cơ hội chuyển thế làm người hoặc làm súc sinh ... Ngắn gọn thì có cả thảy sáu cửa để lựa chọn.

Lý do những câu nói đó rất thịnh hành ở nhân gian là vì thân xác người phàm quá yếu đuối, cuộc đời lại vô cùng ngắn ngủi, chỉ khoảng vài thập niên, mà ông trời lại có đức hiếu sinh, nên sau khi chết, linh hồn của người phàm sẽ được bảo tồn hoàn chỉnh, sau đo dựa theo số menh đa định để gianh lấy cơ hội đầu thai chuyển kiếp.

Nhưng tu sĩ thì khác, ông đây cũng biết kha khá về quá khứ của ngươi, biết thang nhoc nha ngưoi rat để ý toi nữ nhan tên Liễu Linh Linh kia, nhưng trước mắt có một vấn đề rất lớn là nữ nhân của ngươi đã bước chân vào con đường tu tập, và phàm là người tu hành, linh hồn sau khi chết không bao giờ còn nguyên vẹn, mà một khi linh hồn không hoàn chỉnh - tức phá hồn của người tu hành tiến vào U Minh Giới sẽ không có cơ hội tiến vào luân hồi, thế nên mới nói khả năng đó vô cùng mỏng mảnh, thế nên thẳng nhóc nhà ngươi cũng không cần cố chấp tới vậy đâu, đúng không?"

Vừa nghe vậy, mặt mày Dương Bách Xuyên lập tức biến sắc: “Ý của ngươi là dù nàng ấy có vào được U Minh Giới thì cũng sẽ chết sao?"

“Không hẳn, hồn phách phân ly chỉ xảy ra với những người tu hành, chỉ cần từng tiến vào con đường tu luyện, vậy thì sau khi mất mạng nơi dương gian, hồn của người đó sẽ biến mất, nhưng phách vẫn có thể xuống U Minh Giới, vì phách mới là khởi nguyên của cõi âm, còn hồn lại đại diện cho cõi dương.

Người xưa thường nói hồn phi phách tán, nhưng trên thực tế, sau khi tu sĩ chết đi, hồn sẽ tán, còn phách mới tới được cõi âm, chỉ là người đời không biết mà thôi. Tóm lại, cách nói hồn phi phách tán có nghĩa rằng phách tiến vào cõi âm, còn hồn tiêu tán ở cõi dương, và nghe đồn trong tình huống này, người đó sẽ không bao giờ có cơ hội tiến vào sáu cửa luân hồi, thế nên có nói hồn phi phách tán, tan thành mây khói cũng không sai. Chỉ mỗi phách tiến vào U Minh Giới tương đương với đã chết, khi đó, phách sẽ biến thành sinh vật thuộc về cõi âm.

Thế nên thằng nhóc nhà ngươi đừng nhớ thương nữa, hồng nhan tri kỷ của ngưoi đa tiến vao U Minh Gioi từ lau, so la đa bien thanh sinh linh dưới đo rồi, không còn là nàng ta của ngày xưa cũ nữa đâu, cần gì phải chấp niệm tới vậy chứ?”

Dương Bách Xuyên nghe xong thì im lặng cả nửa ngày, sau đó lại hỏi: "Chẳng lẽ chỉ cần là tu sĩ thì một khi chết đi ở cõi dương, hồn đều sẽ tiêu tán, bất kể tu vi có cao cường cỡ nào hả? Thật sự không có ngoại lệ nào sao?"

"Nếu vậy, nhất định nàng ta đã xuống cõi âm rồi." Chim Thần Ma gật đầu đáp.

“Nói một chút về bộ xương này đi, rốt cuộc Hoa Nương đã làm cách nào để triệu hồi sinh vật cõi âm vậy?" Dương Bách Xuyên hỏi, trong mắt ánh lên tia sáng hy vọng.

Chim Thần Ma nhìn bộ xương màu đỏ đã hóa nhỏ lại cỡ nắm tay, bảo: "Ha, tuy lần này, Đạo Nguyên của thằng nhóc nhà ngươi gặp nạn, nhưng lại giành được bộ xương của vua vạn cốt này, âu cũng là tạo hóa an bài. Thứ này hả, nếu ngươi có thể biến nó thành thứ bản thân dùng được, vậy sẽ là một món vũ khí kh*ng b* đấy ... "

Dương Bách Xuyên bỗng thấy động lòng: “Ý ngươi là sao ...? "
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4512: Âm Dương tương khắc



Chim Thần Ma chậm rãi nói: "Sở dĩ cốt yêu kia khó đối phó như vậy, ngoài việc nàng ta tự mình tiến hóa thành Vua Cốt, thứ mạnh nhất chính là nó có thiên phú cốt yêu."

"So với ban đầu ngươi cũng thấy đấy, mỗi một khớp xương của nàng ta đều được khắc Minh Văn tự nhiên, mà những Minh Văn này chính là pháp môn để kết nối và triệu hồi Âm Giới."

"Âm Dương tương khắc, sức mạnh ban đầu của cốt yêu là oán khí và sát khí sớm nhất trên người nàng ta lúc đó, sau đó chuyển sang màu xám, ngươi còn nhớ vòng xoáy khắc Minh Văn trên người nàng ta lúc đó không?"

Dương Bách Xuyên gật đầu phối hợp nói: "Đương nhiên là ta nhớ, sau khi vòng xoáy đó xuất hiện, khí tức của cốt yêu hoàn toàn thay đổi, trở nên tà ác và u ám hơn. Ta vẫn nhớ hình như có một con quái vật như mèo lớn xuất hiện trong vòng xoáy."

Chim Thần Ma lên tiếng: "Đúng vậy, khí tức màu xám và con mèo lớn mà ngươi nói hẳn là một sinh vật U Mlnh đến từ Âm Giới. Vì vậy, nếu suy xét đối chiếu từ những thông tin này, sở dĩ cốt yêu mạnh như thế là vì Minh Văn khắp người nàng ta có thể mở ra cánh cửa của Âm Giới để triệu hồi các sinh vật U Minh đến đây."

"Sinh vật U Minh cũng không đơn giản như vậy, chúng có thể là sinh vật bản thể U Minh, ngươi cũng từng trải nghiệm rồi, vật đó có thể có tác dụng khắc chế tự nhiên đối với pháp lực hay thần thông gì đó của tiên nhân."

"Nói thế nào đây, bộ xương này trong tay tiểu tử ngươi đấy, nếu ngươi sử dụng tốt thí chính là đại sát khí, có thể triệu hồi sinh vật U Minh đến để chiến đấu, cho nên chuyện xảy ra với ngươi lần này cũng không tính là chuyện xấu ...... "

Chim Thần Ma còn chưa nói hết câu đã bị Dương Bách Xuyên ngắt lời, nói: "Đạo Nguyên cũng bị phế đi, còn chưa phải là chuyện xấu sao? Thế cái gì mới là chuyện xấu?"

Chim Thần Ma cao giọng nói: "Ta nói này, tiểu tử ngươi nóng vội cái gì, nghe lão tử nói tiếp cho ngươi biết đây, tùy ngươi nhìn nhận vấn đề này như thế nào, trước hết, Đạo Nguyên của ngươi tạm thời lúc này xem như đã bị phế, nhưng dù sao cũng chưa nghiền nát hoàn toàn đúng không?"

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên không khỏi gật đầu, quả nhiên là vậy, suy cho cùng thì Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn cũng chưa bị phá vỡ chỉ là xuất hiện vài vết nứt nên không thể tích trữ pháp lực mà thôi.

Chỉ nghe chim Thần Ma nói tiếp: "Không bị phá vỡ mà chỉ là xuất hiện vài vết nứt, cái này có thể sửa chữa được, lão tử đang nghĩ cách cho ngươi, sớm muộn gì cũng có thể chữa trị và khôi phục hoàn chỉnh được, chuyện này chỉ là vấn đề thời gian thôi.'

"Lại nói về cốt yêu, thứ này là Vua Xương vạn cốt, những Minh văn trên đó chính là pháp môn triệu hồi và kết nối với Âm Giới. Ngươi thử nghĩ mà xem, nếu có thứ này trong tay, lúc chiến đấu với kẻ thù, ngươi triệu hồi ra những sinh vật Âm Giới mà không ai biết cũng chưa từng thấy qua, hơn nữa những sinh vật U Minh tới đây vừa có ích vừa không bị ảnh hưởng đến pháp lực hay thần thông, thế chẳng phải sẽ bất bại sao?"

"Cứ như vậy, đợi khi Đạo Nguyên được điều trị xong, trong tay tiểu tử ngươi lại có thứ giống như cốt yêu có thể triệu hoán U Minh gì đó, chẳng phải sẽ trở thành đại sát khí sao, chẳng phải y như thực lực tăng lên gấp đôi sao?"

"Lúc đó ngươi đã g**t ch*t linh hồn ý thức do thứ này sinh ra, chứ không phá hủy được bản thể của nàng ta là bộ xương này, mọi năng lực của cốt yêu đều nằm ở bộ xương, Minh Văn khắc trên xương cũng là thứ tự nhiên mà có, không thể mất được, tiểu tử ngươi hiện giờ cũng không đủ khả năng phá hủy bộ xương này."

"Muon hiểu được điều bí ẩn trong đo thì chính ngưoi phải tự mình tìm hiểu, người khác không thể giúp ngươi, lão tử có thể cảm nhận được, Minh Văn là nằm trong xương, tìm cách chinh phục bộ xương này là tiểu tử ngươi có thể khống chế nó, có thể triệu hoán sinh vật U Minh đến."

Dương Bách Xuyên có chút không tin hỏi: "Thật ...... Thật sự có thể sao?"

"Được hay không thì cứ thử là biết." Chim Thần Ma nói.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4513: Cũng giống như



Vẻ mặt Dương Bách Xuyên cay đắng, nói: "Mấu chốt là ta không biết phải tìm hiểu như thế nào đây?"

"Tiểu tử ngươi đúng là gà yếu, bảo bối ở trong tay ngươi thì tự mình suy nghĩ đi, lão tử cũng không biết, nếu ngươi tìm hiểu không ra thì ngươi đúng là đồ ngốc." Chim Thần Ma chửi rủa.

"Tìm hiểu thì tìm hiểu, miễn nó là bảo bối trong tay ta thì không thể hỏng được, ta ... nhưng quan trọng là ngươi cũng phải chỉ cho ta một phương hướng chứ, bây giờ không có một chút pháp lực nào thì làm sao ta có thể luyện hoa thứ này để sử dụng đây?" Dương Bách Xuyên cay đắng nói.

Lúc này, chim Thần Ma nghiêm túc nói: "Gà yếu, ngươi nhớ kỹ, trên thế giới này có rất nhiều bảo vật nhưng không phải bảo vật nào cũng cần hiến tế máu hoặc nhỏ máu mới nhận chủ. Ngươi có thể dùng lực lượng Nguyên Thần lĩnh ngộ bộ xương này thử xem, có lẽ sẽ được."

"Được rồi, quay về ta sẽ nghiên cứu thử, câu hỏi mấu chốt cuối cùng, nếu ta khống chế được cốt yêu này, ngươi nghĩ ta có thể thành lập một mối liên kết đến U Minh không?" Đây mới là điều Dương Bách Xuyên muốn biết nhất.

Đáng tiếc là chim Thần Ma cũng không thể đưa ra câu trả lời chính xác.

Chim Thần Ma nói: "Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai đây? Kiến thức hiểu biết về cốt yêu rải rác ở trong đầu lão tử đã được khai thác hết rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu bộ xương này có thể triệu hồi sinh vật đến từ U Minh, trên lý thuyết thì có thể giúp chúng ta lui tới giữa hai nơi. Nhưng bây giờ tiểu tử ngươi suy nghĩ đến chuyện này thì hơi quá sớm rồi, liệu có thể sử dụng bộ xương này để đi đến U Minh hay không thì cũng là chuyện của sau này, và tất nhiên là cần cơ duyên và thực lực."

"Hiện tại, ngươi vẫn phải tìm cách khống chế bộ xương này trước, sau đó mới tính đến những chuyện khác, sau này hãy nói, bây giờ chúng ta đã đến Tiên Thành hỗn loạn, tiểu tử ngươi nghĩ cách khống chế bộ xương này, khi nào có khả năng tự bạo thì thì ngươi mới có thể đi ra ngoài. Trong khoảng thời gian này, lão tử sẽ ra ngoài tìm cách chữa trị Đạo Nguyên cho ngươi ... "

Dương Bách Xuyên gật đầu: "Cũng chỉ có thể như thế, à đúng rồi, trong khoảng thời gian này Lạc Dương không có gì bất thường không?"

"Ngươi đang lo lắng về ý thức Ma Thần trong cơ thể nàng ta sao?" Chim Thần Ma hỏi.

"Chứ còn chuyện gì nữa." Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt.

Chim Thần Ma nói: "Chuyện này ngươi cứ yên tâm, trận chiến vừa rồi, bản thân ý thức Ma Thần đã nhảy ra chiến đấu với cốt yêu, kết quả tiểu tử ngươi lại không đứng đắn, không đỡ được đòn cuối cùng, không chỉ Tiên thể của Lạc Dương bị thương mà ý thức Ma Thần còn thảm hơn, có lẽ phải mất một năm rưỡi mới hồi phục được. Đúng lúc ngươi ngươi có thể lợi dụng khoảng thời gian yên tĩnh này để nghiên cứu bộ xương, nếu thành công, thực lực phát huy chắc chắn sẽ không yếu hơn thực lực trước kia của ngươi, càng thích hợp để sinh tồn trong Tiên Vưc hon loan."

Sau khi nói chuyện với chim Thần Ma xong, Dương Bách Xuyên cũng bế quan, hắn biết những gì con chim lắm lông nói là đúng.

Điều quan trọng nhất đối với hắn trước mắt là phải có thực lực.

Bởi vì Can Khôn Đạo Nguyên trong khoảng thời gian ngắn không thể hồi phục, vậy nên hắn chỉ có thể tập trung vào việc nghiên cứu cốt yêu.

Thật ra trong logng hắn cũng tràn đầy hứng thú với bộ xương đỏ thẫm này, hay nói đúng hơn là hắn có hứng thú với việc triệu hồi sinh vật U Minh mà con chim lắm lông kia đã nói.

Trận chiến với cốt yêu Hoa Nương ngày hôm đó đã khắc sâu vào ký ức của hắn.

Bây giờ thì tốt rồi, cốt yêu Hoa Nương đã bị hắn tiêu diệt với cái giá phải trả là Càn Khôn Đạo Nguyên bị phế đi một nửa, hay nói đúng hơn là hắn đã g**t ch*t linh hồn ý thức của cốt yêu Hoa Nương, còn lấy được bộ xương này.

Theo như lời chim lắm lông nói, thứ này bây giờ là một bộ xương bảo vật vô chủ, nếu hắn khống chế được thì nhất định thực lực sẽ tăng lên đáng kể.

Trong phòng, Dương Bách Xuyên đặt bộ xương đỏ thẫm vào lòng bàn tay, hít sâu một hơi, dựa theo những gì chim Thần Ma nói, hắn trực tiếp dùng sức mạnh Nguyên Thần để cố gắng kết nối với bộ xương yêu dị này.

Lúc đầu hắn nghĩ chắc là rất khó khan, nhưng ai ngờ, thế ma sau khi truyền sức mạnh Nguyên Thần vào trong xương, bộ xương trong tay hắn đột nhiên bộc phát ra một màu đỏ thẫm kỳ lạ.

Nếu nhìn kỹ thì thấy trên đó xuất hiện Minh Văn, từng dòng Minh Văn liên kết thành một mảng, trải rộng khắp bộ xương, trông có vẻ thần bí còn kèm theo tà khí.

Cũng giống như Minh Văn mà cốt yêu Hoa Nương bộc phát ra ngày hôm đó, trông rất hoàn mỹ và hoàn toàn tự nhiên.

Cũng có những Tiên nhân đang quan sát, nhưng không ai trong số họ giúp bảo vệ những người phàm trong ngôi làng kia.

Có một nữ tử đang khổ cực cầu xin, van cầu những người mà trong lòng nàng coi như Thần Minh hay cứu lấy người trong làng, tha cho bọn họ, bọn họ đều là người vo tội ......

Nhưng cuộc chiến không dừng lại, như muốn huy thiên diệt địa, tất cả đã bị hủy hoại, từng người trong lòng lần lượt chết đi, cuối cùng nữ tử cũng mang theo oán khí mà chết ..

Dương Bách Xuyên đột nhiên hiểu ra, vì sao cốt yêu Hoa Nương kia lại muốn hại người.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4514: Ở đây



Tiên Vực Hỗn Loạn là một nơi rộng lớn vô tận, có vô số sinh linh, cả người tu luyện lẫn người phàm.

Trong bất kỳ thế giới nào trên đời, chỉ cần có vạn vật sinh linh thì sẽ có người phàm, nhưng rất ít người biết về sự tồn tại của người tu luyện, phạm vi diện tích nơi người phàm sinh sống nhỏ hơn rất nhiều so với người tu luyện ......

Ở đây, có vẻ như người phàm sinh sống nhiều hơn.

Ví dụ như cảnh tượng mà hắn đang thấy, chính là điển hình của việc thần tiên đánh nhau, người phàm chịu khổ. Hoa Nương chỉ là một nữ tử bình thường, nhưng dù là người phàm thì cũng có suy nghĩ, cũng có khát vọng sinh tồn.

Nhưng trong mắt những Tiên nhân đang giao chiến kia, người phàm chỉ như con kiến, người phàm bị bọn họ đánh nhau làm liên lụy mà chết đến nỗi chảy máu thành sông. Hoa Nương và rất nhiều người phàm khác quỳ xuống cầu xin, xin những Thần Minh đang đánh nhau đừng làm liên luy đến bọn họ ...

Nhưng bất kể là những người đang quan sát cuộc chiến hay những người đang đánh nhau đều không ai nghe thấy lời cầu xin tuyệt vọng của họ, kết quả là trong ngôi làng chất đầy xương trắng như núi, oán khí ngút trời.

Sau đó, Dương Bách Xuyên thấy những người phàm sau khi chết đã bị người ta đào lên một cái hố trời lớn, chính là cái hố mà bọn họ đã từng chiến đấu với cốt yêu Hoa Nương, tất cả đều bị chất đống với nhau.

Không ai ngờ rằng, sau bao nhiêu năm tháng trôi qua, những bộ xương trắng này không biến thành bùn đất, mà ngược lại, trong khí Âm Sát đã xảy ra biến dị.

Không biết là cái hố lớn đó do người ta vô tình hay cố ý đào lên, nhưng không ngờ lại là một nơi tràn ngập sát khí, trong dòng thời gian đã khiến những bộ xương trắng mang oán khí này trở nên linh thiêng.

Người đầu tiên trở nên linh thiêng chính là Hoa Nương, nàng ta hấp thụ vô số oán khí từ những bộ xương, không ngừng tiến hóa và biến hoá, có một ngày hoá thành Vua xương vạn cốt đỏ ngầu.

Nàng ta có năng lực kết nối với một thế giới âm tà khác ...

Vậy là nàng ta bắt đầu báo thù, báo thù những người được gọi là Thần Minh, dụng mọi thủ đoạn để khiến 'Thần Minh' rơi vào hố trời, hút cạn tinh huyết hồn phách để hoàn thiện bản thân.

Không thể không nói có nguyên nhân mà!

Đáng tiếc, cuối cùng vẫn phải chịu thua trong tay Dương mỗ.

Giống như xem một bộ phim, Dương Bách Xuyên đã thấy sự sống và cái chết của cốt yêu Hoa Nương.

Tại một khoảnh khắc nào đó, ý thức của hắn nhìn thấy tất cả, nhưng cũng trở lại với bản thể.

"Haizz~"

Thở ra một hơi dài, Dương mỗ tự lẩm bẩm: "Thì ra là vậy."

Hắn nói "thì ra" không chỉ vì đã thấy lý do cốt yêu Hoa Nương muốn hại người, mà còn thấy cách cốt yêu Hoa Nương kết nối với Âm Giới để triệu hồi sinh vật U Minh ...

Trong ký ức của cốt yêu Hoa Nương, có lẽ không thể gọi là ký ức, mà đúng hơn là ấn ký nàng ta để lại trong bộ xương, thật ra mấy ý nghĩ đều không khác nhau là mấy.

Trong đó có chứa cách kết nối với sinh vật U Minh của Âm Giới.

Thực ra rất đơn giản, để lại ấn ký Nguyên Thần của mình trên bộ xương, từ nay bộ xương này sẽ thuộc về Dương mỗ.

Cách sử dung cung rat đon gian, chỉ cần nham trong lòng từ "U minh" rồi truyền sức mạnh Nguyên Thần vào là có thể kích hoạt bộ xương, từ đó triệu hồi sinh vật U Minh.

Vì vậy, bây giờ Dương mỗ đã được coi là chủ nhân của bộ xương này, mà bộ xương này cũng không thể nói là hoàn toàn thuộc về Hoa Nương, mà là hấp thụ vô số xương mà tiến hóa thành.

Triệu hồi sinh vật U minh bây giờ không khó nữa, chỉ cần truyền sức mạnh Nguyên Thần là được, nhưng co một nhược điểm là muốn triệu hồi chỉ có thể thông qua bộ xương này làm môi giới, Dương Bách Xuyên không thể lựa chọn xem hắn triệu hồi được sinh vật U Minh thế nào.

Điều nay la mot nhược điểm, nhung cung co the coi la mot điều tot, vì sức mạnh Nguyên Thần càng mạnh, sinh vật U Minh được triệu hồi ra sẽ càng mạnh, ngược lại thì cũng vậy.

Dương Bách Xuyên thực sự đã hài lòng với điều này.

Có thể triệu hồi là tốt rồi.

Từ một góc độ nào đó, bộ xương này không còn là cốt yêu hay sinh linh nữa, mà đã trở thành một món cốt khí!

Không còn ý thức linh hồn của Hoa Nương, Dương Bách Xuyên đã để lại ấn ký của mình trong đo, truyền suc mạnh Nguyen Thần là có thể triệu hồi sinh vật U minh, đây chính là một món cốt khí triệu hồi.

Khác với linh khí hay tiên khí - khí.

Hay có thể gọi là chí bảo!

Tất nhiên, so với cốt yêu Hoa Nương, bây giờ hắn triệu hồi sinh vật U Minh thì uy lực của chúng ước chừng cũng sẽ nhỏ hơn nhiều.

Dương Bách Xuyen nhìn bộ xương đỏ rực bằng nam tay trong tay, hắn nghĩ bây giờ nên đặt một cái tên thích hợp cho nó.

Suy nghĩ một lúc, hắn mở miệng nói: "Nếu đã triệu hồi được sinh vật U Minh, sau này sẽ gọi là U Minh Cốt!"

Càng nghĩ càng thấy thích hợp, hắn nhịn không được cười rạng rỡ.

Sau đó, hắn vội vàng chuẩn bị thử nghiệm xem mình có thể triệu hồi loại sinh vật U minh nào, điều này liên quan đến sức chiến đấu sau này của hắn, hiện tại không có pháp lực, hắn còn phải dựa vào món U Minh Cốt này để bảo vệ mạng sống.

Một tiếng vang trầm đục, một bộ xương có kích thước như người bình thường xuất hiện.

Dưới sự duy trì của sức mạnh Nguyên Thần, Dương Bách Xuyên điều khiển U Minh Cốt, di chuyển qua lại ...

Khác với người bình thường đi lại, dù sao cũng là một bộ xương, lúc di chuyển sẽ phát ra tiếng động xương cốt răng rắc.

Nhưng lại không hề vụng về, ngược lại rất linh hoạt, dù sao cũng là ý thức của mình điều khiển.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4515: Thật đáng sợ



Thử vài lần, điều khiển rất linh hoạt, rất tốt.

Tiếp theo, hắn chuẩn bị thử nghiệm bước quan trọng nhất, triệu hồi sinh vật U Minh

Duong Bach Xuyen biet đieu nay se tieu hao rat nhieu suc manh Nguyen Thần, nhưng cũng không biết rốt cuộc sẽ tiêu hao bao lâu, đối với hắn, mọi thứ đều mới mẻ và tran ngập mong đợi ...

Hít một hơi sâu, sức mạnh Nguyên Thần không ngừng truyền vào U Minh Cốt ...

Ngay sau đó, từng ký hiệu Minh Văn trên U Minh Cốt sáng rực lên.

Một hoa văn quen thuộc xuất hiện, những Minh Văn này biến thành một Trận Đồ hình lục giác, bắt đầu xoay tròn cấp tốc để phát động.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại hít một hơi lạnh, chỉ trong chốc lát mà sức mạnh Nguyên Thần của hắn đã tiêu hao hết một phần ba.

May mắn là moki sự cố gắng luôn được đền đáp, tiếp theo hắn thấy một luồng khói xám xông ra từ trong Trận Đồ.

Càng ngày càng dày đặc ...

Lúc này, một ý nghĩ đột nhiên nảy ra trong đầu Dương Bách Xuyên.

Hắn nghĩ liệu đầu bên kia của hoa văn vòng xoáy màu xám trong trận pháp có phải là U Minh Giới không?

Hắn có thể vào đó xem không?

Biết đâu được thì sao?

Lúc đó chẳng phải là có thể vào U Minh Giới tìm Liễu Linh Linh sao?

Mặc dù ý nghĩ này tự bản thân hắn thấy thật hoang đường.

Nhưng hắn không thể kiềm chế được sự tò mò trong lòng.

Cuối cùng, hắn vẫn nhin được.

Hắn biết, nếu không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện lớn.

Tuy nhiên, hắn cũng không hết hy vọng, trong lòng Dương mỗ vẫn có một ý đồ xấu xa.

Nếu không dám để thân thể đi vào mạo hiểm, vậy để ý thức của hắn vào xem có được không?

Nghĩ đến đây, hắn lập tức thực hiện.

Một luồng ý thức rời khỏi, tiến vào vòng xoáy trận đồ dưới chân U Minh Cốt.

Hắn chỉ muốn biết rốt cuộc đầu bên kia có phải là U Minh Giới hay không?

Người ta nói không làm liều thì không chết.

Nhưng lúc này, Dương mỗ lại làm liều, chim Thần Ma đã cảnh báo hắn hàng vạn hàng ngàn lần là đừng làm loạn, U Minh Giới còn gọi là Âm Giới, đó là nơi mà sinh linh của toàn bộ tam giới đều không rõ, ai cũng muốn biết rõ ràng bí mật lớn nơi đó.

Nhưng Dương mỗ không nghe!

Sau khi một luồng ý thức của hắn đi vào thì gặp một mảng khí xám dày đặc, cũng đúng vào lúc này, dường như hắn mơ hồ thấy được một cái bóng xám mờ ảo, giống như ... một con heo mập lớn, giống như con heo được mổ thịt trong dịp Tết Nguyên Đán, nó tròn vo, cái bụng mỡ vô cùng mập mạp.

Ngay lập tức từ hư không xông ra.

Dương mỗ giật mình, nhưng vì chỉ là một luồng ý thức nên không bị thương.

Vèo một cái nó lướt qua.

Nhưng trong lòng hắn lại không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ là sinh vật U Minh mình triệu hồi ra?

Khi vừa nghĩ đến điều này, ý thức của hắn đã đạt đến một nơi vô cùng chói måt.

Hắn nhìn thấy một thế giới đầy xác chết và biển máu, tất nhiên là có chút mờ mịt, chỉ có cảm giác như xuất hiện ở một nơi hay thấy một thế giới đầy sát khí và tà ác.

"Bùm~"

"A~"

Ngay sau đó, một tiếng nổ vang lên, trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy như bị đè nén đến cực hạn, không có dấu hiệu gì nhưng hắn lại cảm thấy bị một sức mạnh nào đó tập kích, giống như một tia chớp, nhưng không phải, dù sao lúc này hắn cảm thấy mình chỉ nhỏ bé như một hạt bụi.

Hắn kêu thảm một tiếng rồi mất đi luồng ý thức đó.

"Phụt~"

Bản thể bên ngoài đột nhiên phun ra một ngụm máu.

Nghĩ lại cảm thay khí tuc luc đo that su khong phai la khí tuc nen co ở trên đời.

Dương mỗ há mồm th* d*c, một lúc sau mới lấy lại sức lực, hắn lau sạch vết máu trên khóe miệng.

Lúc này hắn quay lại nhìn U Minh Cốt bên cạnh, lập tức mở to mắt.

Thành công rồi~
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4516: Nhưng còn hắn triệu hoán thì



Chỉ trong nháy mắt, U Minh Cốt biến dạng.

Khung xương tà ác đỏ đậm có cảm giác như có máu thịt.

Đương nhiên máu thịt này không phải chân thật mà là mái xám, giống như con mèo lớn mà Hoa Nương triệu hoán.

Quan trọng hơn, sinh vật U Minh mà Hoa Nương triệu hồi đều hóa thành lực lượng dung hợp lên khung xương, nhìn vô cùng oai phong.

Nhưng còn hắn triệu hoán thì ...

Thành công nhưng không thích hợp cho lắm!

Cốt Yêu Hoa Nương triệu hoán thành công, phong cách triệu hoán khác hoàn toàn với han.

U Minh đứng trước mặt hắn hóa xương thành một con lợn.

Chính là con lợn béo mà hắn nhìn thấy lúc vừa bước vào trận đồ.

Dương Bách Xuyên còn tưởng rằng hôi khí trong lốc xoáy sinh vặn vẹo, giờ xem ra không phải, đây là sinh vật U Minh do hắn triệu hoán đến.

Quá khó tin.

U Minh Cốt là một khung xương người cánh chim.

Sau khi hắn triệu hồi sinh vật U Minh ra thì biến thành một con lợn béo.

Ngoại trừ cánh chim ba đầu ra, trên trán mọc thêm một chiếc sừng thì nó trông y hệt một con lợn.

CMN đây mà là sinh vật U Minh hả?

U Minh giới có lợn hả?

Dương Bách Xuyên nhìn sinh vật béo đến mức bụng xệ xuống đất, trái tim tan

vỡ.

Con lợn U Minh này thật sự có thể chiến đấu được hả?

Rõ ràng U Minh Cốt là khung xương hình người siêu ngầu, nhưng sau khi triệu hoán thành công, hoàn toàn biến thành một con lợn.

Sau đó con lợn lại bò đến bên cạnh Dương Bách Xuyên, loe lên đùi hắn.

"A ~"

Dương Bách Xuyên gào lên, đá vào bụng con lợn béo này.

Nhưng thần kỳ ở chỗ lúc hắn đá vào bụng con lợn béo này không phát ra âm thanh nào cả, chân hắn như rơi vào một miếng bọt biển mềm mại ...

Và bi kịch xảy ra ...

Không có chút pháp lực nào, không chút phòng bị và bị một con lợn bắn ngược ra ngoài.

Tiếng kêu thảm thiết của Dương Bách Xuyên khiến Cảnh Xán, Lạc Dương, chim Thần Ma giật mình.

Ba người còn tưởng có kẻ địch kéo đến.

Kết quả lúc nhìn thấy Dương Bách Xuyên, mỗi người có một phản ứng khác nhau.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4517: Môi giới là U Minh Cốt



Cảnh Xán sốt sắng hỏi: "Xuyên Tử, chàng không sao chứ?"

Dương Bách Xuyên chảy máu miệng, được Cảnh Xán đỡ dậy: "Ta không sao."

Lạc Dương ngạc nhiên nhìn vào trong phòng, rồi mới nhìn Dương Bách Xuyên, nhưng chưa nói gì bởi nàng ta biết Dương Bách Xuyên không bị thương.

Chim Thần Ma thấy Dương Bách Xuyên bị vậy thì cười ha ha: "Ha ha ha, cười chết mất thôi, sao ngươi ngu ngốc thế nhỉ?"

Dương Bách Xuyên trừng mắt nhìn nó, rồi dẫn mấy người vào phòng. Khi chim Thần Ma nhìn thấy con lợn béo thì ngẩn ngơ, sau đó cười phá lên.

"Còn cười nữa ta nhổ sạch lông chim trên người ngươi." Dương Bách Xuyên

nói.

Ai ngờ được sinh vật U Minh đầu tiên mà hắn triệu hoán lại là thứ này cơ chứ.

Lần đầu triệu hoán hoàn toàn thất bại.

Chim Thần Ma cười xong rồi nghiêng đầu nói: "Ngươi không cần phải uể oải, không phải ngươi đã thành công hay sao? Khống chế khung xương, còn triệu hoán được sinh vật U Minh đầu tiên, đây là một khởi đầu tốt.

Tuy ... Tuy nó là một con lợn béo ... Ha ha ha ... Nhưng cũng là sinh vật U Minh ... Ha ha ha ... "

Nói xong chim Thần Ma lại cười ha ha.

"Qụa Đen, quá đáng vừa thôi, đừng có khiêu chiến ta." Dương Bách Xuyên quát lớn.

“Rồi, không cười nữa, chúng ta vào vấn đề chính. Vậy ngươi nói qua về tình hình lúc triệu hoán đi, ta phân tích giúp ngươi ... " Dưới ánh mắt muốn giết chim nhổ lông của Dương Bách Xuyên, chim Thần Ma dừng cười.

Dương Bách Xuyên bắt đầu kể lại tình huống kết nối với U Minh Cốt của mình.

Chờ hắn nói xong, chim Thần Ma mắng: "Cái đồ ngu này, U Minh giới là thế giới âm đứng ngoài tam giới, là bí mật lớn nhất tam giới, sao dễ đi vào như vậy được?

Chờ xem, sẽ có ngày ngươi phải chết vì tính tò mò của mình, to gan quá rồi đấy. May chỉ là một sợi ý thức đi vào, nếu ngươi dùng nguyên thần đi vào, bây giờ chúng ta phải đi nhặt xác cho ngươi.

Nhớ kỹ, thế giới âm U Minh không phải dễ dàng gì như ngươi nghĩ, dù muốn tìm hiểu cũng phải chờ đến ngày ngươi mạnh hơn rồi tình. Với sức mạnh bây giờ của ngươi, 1 vạn cái mạng cũng không đủ chết ... "

Dương Bách Xuyên cũng biết lần này bản thân quá hấp tấp nên không cai lại chim Thần Ma.

Chờ chim Thần Ma mắng xong, Dương Bách Xuyên mới lên tiếng: "Mắng đủ chưa? Mắng đủ rồi thì vào vấn đề chính đi, ngươi nói xem sao ta lại triệu hoán ra một con lợn béo vậy? Chẳng lẽ U Minh giới cũng có lợn hả?"

Chim Thần Ma trợn mắt nói: "Chỉ có ngươi mới nói mấy câu vô nghĩa như này, sao có thể là lợn được? Ngươi cho rằng U Minh giới là nơi nào?

Không nhìn thấy cái sừng trên trán nó hả? Sinh vật U Minh mà Cốt Yêu triệu hồi ra cũng có một cái sừng, chứng tỏ đây là sinh vật U Minh, nhưng tuyệt đối không phải lớn, nhưng nhìn đi nhìn lại nó rất giống một con lợn béo, tạm gọi là heo U Minh đi.

Dựa theo lời kể của ngươi, ta thấy con lợn này không phải loại yếu ớt gì. Nhớ lại cú bắn ngược vừa rồi đi, con lợn này chính là một tấm chắn, sau này chúng ta có thể vứt con lợn này ra ngoài để chắn đòn.

Ngoài ra ngươi chưa thử sức chiến đầu của nó đúng không, lát nữa thử chiến đấu xem, nếu là sinh vật U Minh, chắc sức chiến đấu cũng không tệ."

Nghe vậy Dương Bách Xuyên cảm thấy cũng đúng.

“Được rồi, giờ chúng ta thử sức chiến đấu của heo U Minh."

Dương Bách Xuyên thao tác U Minh Cốt, sau đó heo U Minh đi vào trong sân theo ý niệm của hắn.

Theo lời của chim Thần Ma thì han đã thành công khống chế.

Môi giới là U Minh Cốt.

Chỉ cần U Minh Cốt là pháp khí của hắn, dù hắn triệu hoán ra sinh vật U Minh nào cũng có thể khống chế được hết. Dựa vào U Minh Cốt, hắn có thể thao tác khống chế sinh vật U Minh.

Tiếp theo phải thử sức chiến đấu của heo U Minh, phải tìm một đối tượng tấn công.

Dương Bách Xuyên nhìn Cảnh Xán và Lạc Dương, cuối cùng chon Cảnh Xán, bởi vì Lạc Dương đang bị thương: "Cảnh Xán, nàng mở ra phòng ngự mạnh nhất của mình đi, ta thao tác heo U Minh thử tấn công xem có được không."

"Vâng." Cảnh Xán cũng tò mò muốn biết con lợn đến từ U Minh giới này có gì đặc biệt.

Chờ Cảnh Xán chuẩn bị xong phòng ngực, Dương Bách Xuyên mới thao tác heo U Minh tấn công Cảnh Xán.

Mặt mũi Dương Bách Xuyên đen kịt: "CMN đây là một con lợn yếu đuối."

Chim Thần Ma cười phá lên.

Cảnh Xán nghẹn đỏ mặt, sau đó bật cười.

Chỉ có Lạc Dương không cười, sắc mặt hơi kỳ quái.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4518: Kết quả



Khi chim Thần Ma, Cảnh Xán và Lạc Dương đang vui vẻ, Dương Bách Xuyên lại cảm thấy rất mất mặt, nhìn con lợn béo kia, càng nhìn càng thấy tức.

Dương Bách Xuyên nhìn con heo U Minh béo phì, hắn tức giận nói với Cảnh Xán: “Đánh con lợn này tơi bời cho ta."

Con heo yếu như gà, đúng là quá mất mặt.

"A !" Cảnh Xán nghe thấy Dương Bách Xuyên nói như vậy thì ngây ra.

"A cái gì, đập con heo béo này đi." Lúc này, Dương Bách Xuyên không có pháp lực, nếu có thì hắn đã tự ra tay rồi."

Cảnh Xán nghe xong mới hiểu, thấy heo U Minh đang nhìn Dương Bách Xuyên, nàng à một tiếng rồi híp mắt nhìn chẳm chẵm con heo, Cảnh Xán giơ tay đánh một chưởng thật mạnh về phía con heo béo kia.

“Âm ~"

Cảnh Xán đánh một chưởng lên người heo U Minh, con heo kia cũng không hề tránh né, cứ vậy bị nàng đánh trúng.

Kết quả ...

Cảnh tượng khiến ba người họ trừng mắt.

Đòn đánh của Cảnh Xán mang theo đầy pháp lực, nhưng lại chỉ phát ra một tiếng nổ, còn con heo U Minh kia lại không hề xảy ra chuyện gì.

Dường như không có cảm giác gì cả.

Lần này, Dương Bách Xuyên xem như hiểu ro, con heo beo nay la sinh vật U Minh nên không bị pháp lực của Tiên Giới tác động ~

"Dùng hết sức đánh một chưởng đi ~"

Dương Bách Xuyên vẫn quyết tâm phải ra tay với con heo này.

Nhưng heo U Minh vẫn cái dáng vẻ không tỉnh ngộ, nó không thèm để ý, hoặc nói đúng hơn thì nó chỉ là một con heo, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Âm ầm ~"

Cảnh Xán ra tay rất mạnh, nàng cầm tiên khí tấn công, cú đánh kia đã dốc toàn bộ sức lực.

Nhưng ...

Khi đánh lên người heo U Minh, một luồng khí xám tản ra, nhìn qua giống như heo U Minh đã biến dạng.

Nhưng sau đó heo U Minh lại khôi phục như cũ, không hề thay đổi.

Lần này, Cảnh Xán há to miệng, Lạc Dương và Dương Bách Xuyên cũng tương tự.

Chim Thần Ma đã nói đúng, con heo U Minh này đúng là biết chọc tức người khác.

Nghĩ mà xem, lúc đánh nhau đem con heo này ra, chẳng phải lực công kích sẽ rất lớn sao?

Dương Bách Xuyên cảm thấy con heo này cũng không phải hoàn toàn vô dụng, chưa tới mức yếu gà.

Dù sao thì cũng là đại sát khí bằng đệm thịt!

Xem như không phải con heo yếu gà.

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên nở nụ cười.

Lúc này, chim Thần Ma cũng không quên châm chọc Dương Bách Xuyên mấy câu: “Đã nói với ngươi rồi, ngươi yếu gà chứ con heo kia thì không."

"Quạ đen, ngươi có ý gì? Ngươi nói ta còn không bằng con heo ~" Dương Bách Xuyên mang theo sát ý.

"Ac ~ Lão tử chỉ thuan miệng noi mà thoi ~" Chim Thần Ma vẫn còn hơi sợ Dương Bách Xuyên, nó lập tức hạ giọng, cũng không dám khiêu khích ai đó nữa.

Dương Bách Xuyên thu heo U Minh lại, chuyện này khá đơn giản, chỉ với một ý nghĩ đã có thể thu nhỏ con heo có kích thước từ hai đến ba mét.

Dù sao cũng có thể dùng tùy ý, với hắn như vậy là đủ.

Đúng như những gì qua đen đã nói, có cốt khí U Minh trong tay xem như có sức lực, ít nhất cũng có thể ra ngoài.

Nếu đợi Càn Khôn Đạo Nguyên khôi phục thì không biết tới lúc nào.

Một chuyện nhỏ nhưng lại có ý nghĩa to lớn với hắn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4519: Đương nhiên khác rồi



Sau đó, Dương Bách Xuyên hỏi tình hình của Lạc Dương, đưa cho nàng một giọt nước Sinh Mệnh, hy vọng có thể giúp nàng nhanh chóng phục hồi ngoại thương, Cảnh Xán thì tiếp tục tu luyện.

Còn hắn chuẩn bị ra ngoài, nếu đã tỉnh thì phải làm chút chuyện mới được.

Càn Khôn Đạo Nguyên là căn cơ, nhất định phải nghĩ cách khôi phục.

Nhưng đay không phải la chuyen ngay mot ngay hai, han không thể đợi lâu hơn được nữa nên đã ra ngoài với chim Thần Ma.

Lần này ra ngoài là có mục đích, hắn muốn tìm tiên dược để luyện đan.

Chuẩn bị luyện chế một lò Kim Nguyên Đại La cho Cảnh Xán dùng, nếu như Cản Xán đã trở thành nữ nhân của hắn, vậy thì không thể đối xử tệ với nàng được.

Còn cả quạ đen kia lúc nào cũng lẩm bẩm muốn ăn tiên đan, vậy thì bắt đầu chuẩn bị vậy.

Gì nữa nhỉ?

Chủ yếu là han tìm duợc lieu để luyen chế đan Kim Nguyen Hỗn Tiên, hiện tại đan Kim Nguyên Đại La đã không còn tác dụng với hắn.

Tiên vực hỗn loạn được xưng là chợ đen lớn nhất của Tiên Giới, nơi này chắc là có thể tìm được dược liệu hắn cần.

Neu như gom đủ được tiên dược luyen chế tiên đan Kim Nguyên Hỗn Nguyên, hắn nghĩ sẽ có tác dụng phục hồi Càn Khôn Đạo Nguyên.

Cho dù thế nào thì hắn cũng phải nghĩ cách mới được, không thể đặt toàn bộ hy vọng lên người chim Thần Ma.

Càn Khôn Đạo Nguyên đã nứt hơn nửa khiến Dương Bách Xuyên chán nản, dù không thể hiện ra bên ngoài nhưng trong lòng rất lo lắng.

Hắn càng lo lắng cho Tuyết Hương, nha đầu kia đơn thuần, mặc dù ở thành Tiên Đan cùng với lão Đinh, có lẽ không chịu bất công nhưng hắn vẫn lo lắng.

Lần này ra ngoài cũng phải tìm thương hội lớn, truyền tin cho Tuyết Hương và Mộng Điềm, nếu không thì chắc chắn Tuyết Hương sẽ lo lắng.

Kể từ khi ra khỏi thành Ma Tộc cho tới khi bị ý thức Ma Thần mang tới tiên vực hỗn loạn, thời gian đã trôi qua trăm năm.

Quãng thời gian này với Tiên Giới không tính là dài, nhưng với hắn thì cũng không hề ngắn.

Sau khi ra ngoài với chim Thần Ma, Dương Bách Xuyên mới nhìn thấy đường phố của tiên vực hỗn loạn.

Có không giống như những gì hắn tưởng tượng.

Nhìn cả tiên thành, quả không hổ với hai từ hỗn loạn.

Không giống bất cứ một tiên thành nào mà hắn từng thấy trước đây, ấn tượng đầu tiên mà tòa thành này mang lại cho hắn chính là - Loạn!

Kiến trúc rất rối mắt, đủ các loại phong cách khác nhau mọc chi chít chẳng chịt, không theo một quy luật nào.

Đường cái cũng rắc rối phức tạp.

Lúc đầu mới nhìn thì thấy loạn, nhưng sau khi hắn đi dạo quanh thì phát hiện, nơi này cũng không hỗn loạn như vẻ bề ngoài, đường đi rắc rối phức tạp, kiến trúc khác nhau nhưng thật ra đều có quy luật.

Tiên thành này có thể đặt theo cái tên hỗn loạn quả thật không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Tòa thành này rất lớn, theo như chim Thần Ma nói, thành Hỗn Loạn được chia làm nội thành và ngoại thành, sau đó lại phân ra Đông - Tây - Nam - Bắc, diện tích chín trăm dặm.

Chín trăm dặm này ở Tiên Giới dường như cũng không lớn, nhưng nói là thành lớn nhất thì cũng không sai, chín trăm dặm này mới tính những nơi có sinh linh cư trú, tức là nơi có kiến trúc xây dựng, nếu tính những nơi không có ai nữa thì phải tới vạn dặm.

Vậy nên tiên vực hỗn loạn này vô cùng lớn.

Vị trí hiện tại mà bọn họ đang đứng chính là biên giới ngoại thành phía Đông, được gọi là ngoài Đông Thành.

Chỉ la mot tap thể kien truc ở ngoại thanh phía Đông, neu như không có tiên thức thì chắc chắn sẽ lạc được, thật sự là quá phức tạp.

Căn cứ theo chim Thần Ma nói, nếu như muốn tu luyện tốt thì sau này vẫn nên đi vào nội thành.

Dương Bách Xuyên hỏi: "Nội thành và ngoại thành có gì khác nhau?"

"Đương nhiên khác rồi, là khac biet vô cung lon, nghe đồn tiên thanh hỗn loạn chính là nơi còn sót lại của Tiên Giới, tàn tích của tiên thành đều nắm ở bên trong, bên ngoài thành là kiến trúc sau này mà thôi.

Tam giới Thiên - Địa - Nhân, ranh giới trong Tam Giới chính là thời không Tiên Giới, Thiên Giới vượt hơn cả Tiên Giới, được xem là Thần Giới, vậy nên nội thành hiện tại chính là tàn tích của Thần Giới.

"Đầu tiên là nói tới chuyện năm đó chúng ta không vào nội thành, nội thành tiên vực hỗn loạn, lão tử cũng vừa nói rồi, có thần lực ngũ sắc đương nhiên không phải ai cũng có thể vào được, mạnh như sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi khi đối mặt với thần lực ngũ sắc cũng phải giương mắt nhìn, đương nhiên nếu lão khốn kiếp đó nổi điên cưỡng ép phá trận pháp thần lực ngũ sắc trong nội thành thì có lẽ vẫn vào được, nhưng làm vậy thì rất tốn sức, không chừng còn trêu chọc tới thứ gì trong nội thành, cường giả ẩn thế chân chính, thế nên ta và sư phụ ngươi chỉ ở ngoại thành xem thử một chút, không dám làm loạn nên không vào.

Còn nữa, nếu muốn vào nội thành thì phải có điều kiện quy tắc, chỉ khi đạt được điều kiện của nội thành thì mới vào được, vạn vật sinh linh của tiên giới đều muốn tiến vào nội thành để được thần lực ngũ sắc bồi dưỡng tu luyện, nhưng đâu có dễ như vậy, cho dù mấy vạn năm cũng không chắc vào được nội thành."

Nói tới đây, chim Thần Ma ngưng lại.

Dương Bách Xuyên không nhịn được nói: "Điều kiện gì mới vào được nội thành, ngươi nhanh nói đi? Thần lực ngũ sắc có thể tu luyện? Cái này chắc là không đơn giản?"
 
Back
Top Bottom