Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân

Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 65: Chương 65



Chương 65

Vài ngày sau.

Tập đoàn Úc Học liên tiếp bị phanh phui những bê bối động trời: rửa tiền dưới danh nghĩa từ thiện, hối lộ, làm giả sổ sách …

Thậm chí, chuyện Úc Quốc Hằng từ những năm còn đi học đã có ý đồ bất chính cũng bị đào xới lên. Người ta còn bới móc chuyện ông ta xuất thân nghèo khó, sau đó tán tỉnh con gái một gia đình khá giả.

Người đó chính là mẹ của Úc Tinh Nhiên.

Không thể nói là “bạch phú mỹ”, nhưng gia đình bà có nhà có xe ở địa phương, còn có không ít tiền tiết kiệm. Trước khi Úc Quốc Hằng sáng lập tập đoàn Úc Học, ông ta từng nhiều lần khởi nghiệp thất bại.

Mà số tiền để ông ta khởi nghiệp đều là của vợ trước.

Không lâu sau khi kết hôn, tập đoàn Úc Học phát triển mạnh mẽ, còn Úc Quốc Hằng thì từ trước khi kết hôn đã dây dưa không rõ với tình nhân.

Úc Quốc Hằng ngoại tình trong hôn nhân, vì tình nhân mà muốn ly hôn với vợ, đoạn tuyệt quan hệ cha con với con trai trong giá thú. Giấy chứng nhận ly hôn còn chưa có trong tay, ông ta đã mua nhà mới cho tình nhân.

Sau này, ông ta càng được đằng chân lân đằng đầu, đòi lại căn nhà tân hôn trị giá hàng chục vạn, ép vợ trước và con trai dọn đi. Đến khi công ty phá sản, còn muốn lôi cả con trai lớn ra chịu tội.

Các tài khoản marketing chuyên nghiệp rất giỏi dẫn dắt dư luận, chưa đến nửa ngày, tin tức về Úc Quốc Hằng và Úc Thịnh Nguyên bị bới móc không còn gì.

Thông tin về Úc Tinh Nhiên thì được che giấu khá kỹ, cư dân mạng hóng hớt chỉ biết con trai lớn của Úc Quốc Hằng rất thảm, nhưng không biết là ai. Bất quá, so với con trai lớn, mọi người chú ý nhiều hơn đến Úc Thịnh Nguyên – đứa con riêng kia.

Úc Tinh Nhiên bắt đầu đi làm và tan ca bình thường.

Trong khoảng thời gian này, cậu còn cùng Cố Yến Chấp, Kiều Hướng Nam và đối tượng người mẫu của cậu ta cùng nhau ăn một bữa cơm.

“anh Kiều.” Người mẫu mỉm cười nhìn Úc Tinh Nhiên và Cố Yến Chấp, cười hỏi, “Có phải em nên kính hai anh ấy một ly trước không?”

Nói rồi, người mẫu đã đứng lên.

“Anh Úc, anh Cố.”

“Không cần khách sáo vậy đâu, cứ ngồi đi.” Úc Tinh Nhiên cũng nâng ly, chạm nhẹ với cậu ta, “Lần trước không có cơ hội làm quen, vừa hay hôm nay rảnh cùng nhau ăn bữa cơm.”

“Sau này còn nhiều cơ hội lắm.” Người mẫu nói.

Kiều Hướng Nam kéo nhẹ vạt áo người mẫu, “Em uống ít thôi, tối anh còn phải chạy bản thảo, không có thời gian chăm sóc em đâu.”

“Yên tâm đi anh. Tửu lượng của em cũng không tệ mà.”

Úc Tinh Nhiên chợt nhớ ra, có mấy lần cậu xuống lầu tìm Kiều Hướng Nam, cậu ta đều không mở cửa. Lúc đầu Kiều Hướng Nam nói buổi tối chạy bản thảo, quen đeo tai nghe tập trung cao độ, phỏng chừng không nghe thấy.

Bây giờ nghe đến lại thấy đáng nghi hơn nhiều.

“Nghe nói phòng ở anh Kiều đang ở là của anh Cố, vẫn nên cảm ơn anh đã chiếu cố. Sau này không cần phiền phức nữa. Em bảo anh Kiều dọn đến chỗ em ở, một mình anh ấy ở căn nhà to như vậy cũng quá trống trải.”

“Khách sáo rồi.” Cố Yến Chấp nhếch môi dưới, “Nhà đã sang tên cho Tinh Nhiên, cậu ấy muốn cho ai ở thì cho, không liên quan gì đến tôi.”

Úc Tinh Nhiên nheo mắt nhìn Kiều Hướng Nam, tay cậu luồn xuống dưới bàn véo nhẹ cậu ta, ánh mắt rõ ràng là đang lên án Kiều Hướng Nam sao không nói với cậu chuyện chuyển nhà.

Bất quá…

Lúc đầu Úc Tinh Nhiên còn lo lắng người mẫu kia có ý đồ gì với Kiều Hướng Nam, nhưng vừa nghe cậu ta bảo Đại Kiều dọn đến nhà mình ở, lại có vẻ không phải như cậu nghĩ.

“Tiểu Giang cậu ở đâu?” Úc Tinh Nhiên hỏi.

“Cũng không xa lắm, chính là ở Ngự Hồ Loan có một căn nhà cũ, là cha mẹ em để lại cho em.”

Úc Tinh Nhiên: “?”

Giá nhà ở Ngự Hồ Loan không hề rẻ, cha mẹ cậu ta có thể để lại cho cậu ta một căn nhà ở đó, gia cảnh hẳn là không tệ, sao lại đi làm người mẫu nam?

Không phải Úc Tinh Nhiên đa nghi, dù sao Kiều Hướng Nam cũng chưa có kinh nghiệm yêu đương, cậu đến đây là để giúp Kiều Hướng Nam xem xét.

“Trước kia gia cảnh em cũng khá, cha mẹ làm ăn, sau này phá sản, chỉ còn căn nhà đó. Bây giờ họ về quê dưỡng lão, em ở một mình cũng buồn, anh Kiều dọn đến vừa hay, anh ấy quen làm việc ban đêm, em cũng làm việc ban đêm, giờ giấc sinh hoạt rất phù hợp, cũng không làm phiền nhau.”

“Vậy cậu định cứ làm ở quán bar mãi sao?” Úc Tinh Nhiên hỏi.

“Vâng.”

Úc Tinh Nhiên: “…”

“Ôi dào, làm ở quán bar thì sao chứ, có ăn trộm ăn cướp đâu.” Kiều Hướng Nam nói, “Hơn nữa công việc của tôi chẳng phải cũng không được coi là công việc tốt theo ý nghĩa truyền thống sao.”

Được thôi.

“Anh Úc cứ yên tâm, em biết anh đang lo lắng gì, em có khả năng chăm sóc anh Kiều. Lương em làm ở quán bar thật ra cũng không thấp đâu. Một tháng hai vạn tệ là ít.”

Úc Tinh Nhiên: “…”

Thôi vậy.

Vẫn là tự thương xót mình đi.

Người mẫu một tháng hai vạn tệ, cậu một tháng mới hơn vạn tệ.

“Lương nhân viên phục vụ ở chỗ các cậu đều cao vậy sao?”

“Cũng không hẳn, có phần trăm hoa hồng, khách gọi rượu tụi em có phần trăm. Đôi khi thiếu người, em sẽ uống vài ly với khách, nên còn có thêm tiền thưởng.”

Úc Tinh Nhiên còn định hỏi thêm gì đó, Cố Yến Chấp đã vươn tay nắm lấy tay cậu, ngăn sự tò mò mãnh liệt của Úc Tinh Nhiên.

“Ăn cơm thôi.”

Bữa cơm diễn ra rất nhanh, khi Cố Yến Chấp đi thanh toán, nhân viên phục vụ nói đã có người trả rồi. Úc Tinh Nhiên nhìn về phía Kiều Hướng Nam, Kiều Hướng Nam lại nhìn về phía người mẫu.

“Lần đầu tiên cùng nhau ăn cơm, em mời khách mới phải.”

Úc Tinh Nhiên chỉ cảm thấy người mẫu quả không hổ là làm ở quán bar, thật sự rất tinh tế, “Vậy được, lần sau tôi mời, nhớ đừng tranh.”

“Vâng.”

Người mẫu ngoan ngoãn đáp lời, nắm lấy tay Kiều Hướng Nam, “Cuối tuần sau anh có rảnh không? Cùng anh Cố đến Ngự Hồ Loan ăn cơm nhé, tay nghề nấu ăn của em cũng khá đấy.”

Úc Tinh Nhiên nhìn về phía Cố Yến Chấp, thấy hắn gật đầu, cậu cũng đáp “được”.

……

“Cậu thấy cậu ấy thế nào?”

“Tạm được.”

Úc Tinh Nhiên cảm thấy Cố Yến Chấp đánh giá còn khá cao, “tạm được” của hắn tương đương với “không tệ” trong miệng người khác.

Cố Yến Chấp như biết cậu đang nghĩ gì, “Những cái khác thì chưa nhìn ra, nhưng cậu ta đối với Kiều Hướng Nam hẳn là không có ý đồ gì, nói thẳng ra, chắc là cũng chỉ thích con người cậu ấy thôi.”

“Sao cậu chắc chắn vậy?”

“Trực giác của đàn ông.” Cố Yến Chấp đắc ý.

Úc Tinh Nhiên nhướng mày, “Cậu đang nói tôi không có trực giác, hay là nói tôi không phải đàn ông?”

“Tôi đâu có nói vậy, không phải nói muốn đổi ga giường sao, muốn đi xem không?”

“Được.”

Mùa hè sắp đến, Úc Tinh Nhiên định đổi một bộ bốn món mỏng nhẹ thoải mái hơn.

Hai người vừa bước vào cửa hàng, Cố Yến Chấp liền để mắt đến một bộ màu đỏ rực rỡ, rất vui vẻ chọn bộ ga giường đó.

“Cái này thế nào?”

Úc Tinh Nhiên: “…”

Trước không nói đến màu sắc đã.

“Vậy cái này thì sao?” Cố Yến Chấp lại chỉ một bộ màu xanh lá cây.

“Mời tiên sinh sờ thử chất liệu, ga giường của chúng tôi rất mềm mại.”

Úc Tinh Nhiên giữa màu đỏ và màu xanh lá cây, chọn bộ có màu hơi giống lá phong đỏ, Cố Yến Chấp chọn bộ màu xanh lá cây.

“Tiên sinh chỉ cần vỏ chăn thôi, hay là muốn cả bộ?”

“Cả bộ.”

“Muốn xem thêm những cái khác không, bàn ghế sofa gì đó?”

“Không cần.”

“Quẹt thẻ.” Cố Yến Chấp đẩy cậu về phía quầy, “Tôi không mang thẻ, cậu ấy trả tiền.”

Úc Tinh Nhiên: “…”

Nhân viên cửa hàng mỉm cười nhìn cậu, “Tiên sinh, chào anh, tổng cộng là 216.880 tệ.”

“Còn đắt hơn cái áo sơ mi của tôi.” Úc Tinh Nhiên không nhịn được mà nói móc.

Cậu chưa từng mua bộ ga giường nào đắt như vậy, cậu chỉ biết mua loại bốn chữ số thôi.

Cố Yến Chấp: “…Vậy tôi trả lại cho cậu một cái áo sơ mi?”

“Cậu không phải không mang thẻ sao?”

“Có thể bảo người ngày mai mang đến nhà cho cậu chọn.”

*

Buổi tối Úc Tinh Nhiên nhận được mấy hộp quà, tên người gửi là Cố Yến Chấp.

Nhưng mở ra bên trong lại là đủ loại kiểu dáng váy ngắn.

Mua cho cậu sao?

Úc Tinh Nhiên đóng lại rồi đặt lên tủ ở huyền quan, làm bộ như chưa từng mở ra.

Cố Yến Chấp hỏi một câu, nghe nói cậu chưa mở ra, vẻ mặt rõ ràng có một tia thả lỏng. Không phải cho cậu sao?

Úc Tinh Nhiên không hỏi, mà là chờ xem Cố Yến Chấp có đưa cho cậu không.

Sau đó một tuần trôi qua.

Úc Tinh Nhiên cũng không nhận được bất kỳ món quà nào.

Cho đến cuối tuần cậu mở livestream.

Úc Tinh Nhiên thay hai bộ quần áo, không muốn tiếp tục thay nữa, ngồi trước màn hình trò chuyện với fan, hậu trường bỗng nhiên nhận được tin nhắn của một đại gia.

Một người rất ít nhắn tin cho cậu, chỉ nguyện ý làm một fan rất lịch sự, mỗi lần liên hệ cậu chỉ có một việc.

Gửi đồ cho cậu.

【Một Con】 Mua cho cậu mấy bộ váy, gửi cho cậu nhé?

【Một Con】 Cho tôi xin địa chỉ, đã mua xong rồi.

Quả nhiên.

Úc Tinh Nhiên vốn định từ chối, nhưng nghĩ lại, cậu đã từ chối Một Con hai lần.

Thế là gửi địa chỉ qua.

Hai ngày sau, Úc Tinh Nhiên nhận được chuyển phát nhanh.

Lúc đầu còn cảm thấy cái này chuyển phát nhanh nhanh thật, nhưng… cậu cảm thấy cái hộp này thập phần quen mắt.

Mở ra xem thử.

Mấy bộ váy kia cũng quen mắt vô cùng.

Trong đáy mắt Úc Tinh Nhiên hiện lên vài phần vi diệu, Cố Yến Chấp biết cậu là ai sao?

Không nên, cậu cũng không lộ diện bao giờ.

Cậu bỗng nhiên nhớ tới lời Cố Yến Chấp nói hắn không đi tìm người khác, cái gọi là không đi tìm người khác, chính là lên mạng xem streamer? Còn mua váy cho streamer.

Úc Tinh Nhiên: “…”

Tốt tốt tốt, Cố Yến Chấp tốt nhất nên giải thích rõ ràng chuyện này.

Úc Tinh Nhiên trước gửi tin nhắn cho Một Con.

【Cảm ơn anh Một Con, váy em nhận được rồi, em thích lắm】

【Lần sau livestream em sẽ mặc, anh Một Con có thể cho em xin WeChat không, tiện liên lạc, tuyệt đối sẽ không làm phiền cuộc sống của anh đâu】

Úc Tinh Nhiên gửi xong tin nhắn, cất váy đi.

Bên kia, Cố Yến Chấp vừa nói chuyện điện thoại xong với người cha không mấy thân thiết.

Điện thoại hiện thông báo tin nhắn.

Cố Yến Chấp mở ra xem, trực giác hai mắt tối sầm.

Úc Tinh Nhiên gọi người khác là anh?

Còn gọi thân mật như vậy, tuy rằng cái “người khác” này chính là hắn, nhưng Úc Tinh Nhiên không biết đó là hắn, nếu người tặng quần áo là người khác, cậu cũng gọi người ta là anh sao?

Cố Yến Chấp nhíu mày.

Còn dám xin WeChat nữa chứ!!

Úc Tinh Nhiên muốn làm gì!?

Hắn tức giận gõ một tràng chữ:

【Không cần gọi thân mật như vậy, giữ khoảng cách xã giao.】

Gửi đi thành công, hắn lại soạn tiếp tin nhắn khác:

【Sao cậu có thể tùy tiện xin WeChat của người khác!?】

Cố Yến Chấp gõ xong lại xóa.

【Tôi không thêm WeChat của người lạ, tôi khuyên cậu cũng đừng tùy tiện thêm người.】

Xóa.

【WeChat là ứng dụng mạng xã hội rất riêng tư, cậu không nên tùy tiện cho người khác.】

Phỏng chừng chưa kịp trả lời, Úc Tinh Nhiên đã nhanh chóng gửi thêm một tin nhắn:

【Hay là anh thêm em cũng được, đây là mã WeChat của em.】

Cố Yến Chấp: “…”

Từ từ.

Úc Tinh Nhiên còn có tài khoản WeChat phụ!!

Vậy mà hắn không biết.

Úc Tinh Nhiên sẽ không sau lưng hắn thêm mười tám cái “anh” nữa chứ?

Chưa kịp để Cố Yến Chấp gửi tin nhắn, tin nhắn của Úc Tinh Nhiên lại gửi đến:

【Mỗi bảng xếp hạng đại gia đều sẽ có phương thức liên lạc riêng của streamer.】

【Anh tặng nhiều quà như vậy, còn mua váy cho em, chẳng phải muốn phương thức liên lạc của em sao? Em nghe các streamer khác nói, thỉnh thoảng cũng muốn cùng bảng một đại gia ăn cơm, anh Một Con khi nào rảnh, em mời anh một bữa cơm.】

Cố Yến Chấp sắp tức chết rồi!

Úc Tinh Nhiên còn muốn xin WeChat của ai!? Bảng hai hay bảng ba, hoặc là tất cả đều muốn?

Bọn họ cũng cho sao?

Hắn nhớ rõ bảng hai là một cô gái.

Bảng ba là một chàng trai.

Bọn họ chắc chắn nóng lòng muốn thêm WeChat của Úc Tinh Nhiên lắm.

Cố Yến Chấp càng nghĩ sắc mặt càng đen, trách không được Úc Tinh Nhiên nói hắn không hề hâm mộ, có lẽ WeChat đã sớm thêm không biết bao nhiêu “anh” rồi.

Mà hắn còn không thể trực tiếp đi nói chuyện với Úc Tinh Nhiên.

***

Hôm sau.

Úc Tinh Nhiên nghe các đồng nghiệp trong văn phòng bàn tán chuyện một đồng nghiệp ở bộ phận thị trường bị chồng lấy tiền hồi môn tặng cho nữ streamer.

“Để gặp mặt nữ streamer một lần, tặng đến ba mươi mấy vạn tệ, kết quả đến WeChat cũng không xin được.”

Úc Tinh Nhiên đột nhiên nhìn về phía mấy người đang bàn tán.

Số tiền Cố Yến Chấp tặng cho cậu chắc chắn không chỉ ba mươi mấy vạn, nhưng Cố Yến Chấp lại không cần WeChat của cậu.

“Vậy, nếu tặng quà mà không cần WeChat là vì sao?” Úc Tinh Nhiên hỏi.

“Cái gì? Sao lại có người không cần WeChat?”

“Tiểu Úc ngày thường không xem livestream à?”

“Thường thì đại gia, tỷ tỷ trong phòng livestream tặng quà, ngoài lý do thích rõ ràng ra, phần lớn nguyên nhân còn lại chắc chắn là muốn có chút liên hệ với streamer.”

“Vậy có nghĩa là, có một khả năng…”

Úc Tinh Nhiên chưa nói xong, đã có người cắt ngang lời cậu, khẳng định trả lời.

“Có.”

Đồng nghiệp A: “Đó chính là anh ta đang thả con tép bắt con tôm, anh ta muốn nhiều hơn!”

Đồng nghiệp B: “Đúng vậy.”

Lập tức có người hùa theo.

“Anh ta chắc chắn còn có ý đồ khác.”

“Bằng không mấy phú nhị đại, phú bà bỏ ra nhiều tiền như vậy để làm gì?”

“Để vui một chút?” Úc Tinh Nhiên nhỏ giọng phản bác.

“Cũng không sai, nhưng tiền đề của việc tiêu tiền để vui là gì? Là để có thêm liên hệ với người đó chứ.”

Úc Tinh Nhiên cảm thấy có lý.

Hơn nữa lúc đó cậu và Cố Yến Chấp đang trong thời gian chia tay, tuy rằng có chút khó chịu, nhưng trong thời gian chia tay Cố Yến Chấp tìm người khác cũng hoàn toàn không có vấn đề!

Nhưng vấn đề là!!!

Bây giờ bọn họ đã làm lành rồi!

Cố Yến Chấp có thể tiếp tục tìm người khác sao?

Úc Tinh Nhiên lấy điện thoại ra, đang muốn chất vấn Cố Yến Chấp, nhưng nghĩ đi nghĩ lại… chẳng phải sẽ lộ chuyện cậu làm streamer sao?

Tuy rằng cậu không định giấu giếm, nhưng nếu cậu là streamer, Cố Yến Chấp tặng quà cho cậu, hình như lại không có vấn đề gì.

Nhưng mấu chốt là, Cố Yến Chấp không biết đó là cậu.

Không thể bại lộ bây giờ, cậu muốn “câu cá”, xem Cố Yến Chấp rốt cuộc muốn làm gì?

Úc Tinh Nhiên đã bắt đầu tưởng tượng cảnh cậu bày bằng chứng trước mặt Cố Yến Chấp, còn Cố Yến Chấp thì khóc lóc thảm thiết, không thể biện minh, sau đó cậu giả vờ đau khổ muốn chết, lòng như tro tàn…

Cố Yến Chấp liền cho cậu mượn lái chiếc Bugatti trong gara.

Úc Tinh Nhiên: “!”

Sao nghĩ đến lại có chút hưng phấn nhỉ?

“Cậu đang cười gì vậy?” Đồng nghiệp hỏi.

“Tinh Nhiên, cậu chẳng lẽ cũng sau lưng Cố tổng tặng quà cho streamer đấy chứ?”

“Trách không được vừa rồi cậu hỏi câu đó, là sợ bị Cố tổng phát hiện sao?”

Lời trêu chọc của đồng nghiệp vừa dứt, giọng Cố Yến Chấp đã vang lên.

“Phát hiện cái gì?”

Úc Tinh Nhiên: “!”

Những người khác lập tức ngồi thẳng lưng, gõ bàn phím rào rào, ra vẻ đang làm việc rất nghiêm túc.

Úc Tinh Nhiên: “…”

Bọn họ còn có thể giả trân hơn chút nữa không?

Úc Tinh Nhiên mặt không cảm xúc nhìn người đồng nghiệp bên cạnh đang gõ loạn xạ vào file word, trơ mắt nhìn hắn gõ ra một đoạn mã số hỗn loạn.

“Chúng tôi đang nói chuyện làm thế nào để tạo bất ngờ cho người yêu mà không bị người yêu phát hiện.” Não Úc Tinh Nhiên xoay chuyển cực nhanh.

Những người khác vừa nghe, liền gật đầu lia lịa.

“Đúng đúng đúng, Tinh Nhiên vừa rồi đang hỏi chúng tôi làm thế nào để tạo một bất ngờ lớn cho Cố tổng.”

“Ừ ừ ừ, chính là như vậy.”

Úc Tinh Nhiên: “…Cũng không có lớn lắm.”

“Thật không?” Cố Yến Chấp vẻ mặt nghi ngờ nhìn Úc Tinh Nhiên hơi chột dạ, “Vậy tôi có chút mong chờ đấy.”

Úc Tinh Nhiên: “…”

Bất ngờ thì không có, kinh hãi thì có một.

Cố Yến Chấp: “Tuần sau cả tổ đi công tác, cùng công ty con tiếp nối tuyên truyền IP mới.”

“Đi công tác mấy ngày vậy sếp?” Một đồng nghiệp mạnh dạn hỏi.

“Năm ngày, nếu hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn, thời gian còn lại coi như mọi người nghỉ phép, ăn ở công ty lo hết, mỗi người có thêm 1000 tệ tiền thưởng.”

“Tuyệt vời quá, Cố tổng đúng là tổng giám đốc tốt nhất trên đời.”

Úc Tinh Nhiên không chút khách khí vạch trần hắn, “Tuần trước cậu còn nói Cố tổng là địa chủ ác bá, bóc lột chúng ta như súc vật, còn xảo quyệt hơn cả bên A, không thể nói lý.”

Đồng nghiệp: “…Cố tổng oan quá, em bị vẽ điên rồi nói năng lung tung, tuyệt đối không phải vì bị anh trả bản thảo 11 lần mà sinh oán niệm đâu.”

Cố Yến Chấp khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Úc Tinh Nhiên, “Tôi chờ bất ngờ của cậu.”

Úc Tinh Nhiên: “…”

Cố Yến Chấp vừa đi, đồng nghiệp tất cả đều hóng hớt vây quanh lại, “Vậy nên người làm người phải có tâm thiện, cậu xem cậu kìa… định chuẩn bị bất ngờ gì cho Cố tổng đấy?”

“Có muốn chúng tôi cho cậu vài ý kiến không?” Tình đồng nghiệp lung lay sắp đổ, tất cả đều vui sướng khi người gặp họa.

Một đồng nghiệp nam nói, “Thật ra cậu gói ghém bản thân thành món quà tặng cho Cố tổng là được.”

Cô đồng nghiệp đối diện vẻ mặt ghét bỏ, “Anh đúng là đồ dầu mỡ.”

“Bất quá tôi cho cậu một ý tưởng.”

Úc Tinh Nhiên quay đầu lại, đầy mong đợi nhìn cô.

“Ngày thường Cố tổng rất thích, hoặc rất muốn, nhưng cậu lại không thích. Tỷ như Cố tổng thích trượt tuyết, nhưng cậu không thích, nhưng cậu bằng lòng đi cùng anh ấy, như vậy Cố tổng chắc chắn sẽ rất cảm động.”

Úc Tinh Nhiên rơi vào trầm tư.

Cố Yến Chấp thích…

Đồ ngủ gợi cảm.

Úc Tinh Nhiên: “…”

Khóe miệng cậu giật giật, đổi một ý tưởng khác.

“Tinh Nhiên, nghĩ đến chuyện gì mà mặt đỏ tim đập nhanh vậy, cậu im lặng đáng ngờ lắm đấy.”

“Nếu mà nói đến mặt đỏ tim đập, tôi đã chẳng còn tâm trạng làm việc nữa rồi, nói ra để mọi người cùng mặt đỏ nào!?”

Úc Tinh Nhiên: “…”

Úc Tinh Nhiên bưng ly nước uống một ngụm, phê bình: “Tư tưởng lành mạnh một chút đi.”

***

Kế hoạch “câu cá” của Úc Tinh Nhiên diễn ra vào cuối tuần.

đầu tiên là đăng thông báo livestream trên ứng dụng:

【Ngày mai 15:00 livestream, bốc thăm một fan cùng thành phố mời ăn cơm!】

Thông báo vừa đăng, khu bình luận liền xuất hiện một làn sóng fan nhiệt tình tham gia.

【Không phải cùng thành phố, nhưng nếu Miêu Miêu mời em ăn cơm, em nguyện ý bay từ nước ngoài về, có thể bỏ qua giới hạn địa lý không ạ?】

【Tán thành tán thành, em có thể bay về nước suốt đêm, vợ ơi chọn em đi! Em mời vợ ăn cũng được mà.】

【A a a a, chọn anh chọn anh , vợ ơi!】

【Có chút tò mò đại gia Một Con có vung tiền mua phúc lợi này không nhỉ!?】

【Không thể nào, nếu tôi trúng, dù đại gia Một Con có bỏ ra 3 vạn tệ, tôi cũng không nhường cơ hội này đâu.】

【Nếu là 10 vạn, hoặc 100 vạn thì sao?】

【Biết đại gia Một Con có tiền, nhưng cũng không đến mức bỏ ra 100 vạn mua cơ hội ăn tối cùng nhau đâu nhỉ? Có lẽ anh ta và Miêu Miêu đã lén ăn cơm với nhau rồi.】

【Không thể nào đâu, đâu phải tình tiết tiểu thuyết, hơn nữa bảng một đại gia hẹn streamer ăn cơm, cần gì tốn công như vậy.】

【Xin hãy cho tôi trúng đi, tôi thật sự rất muốn ăn tối cùng vợ, nếu tôi có được cơ hội này, dù phải kiếm được 10 vạn tệ một tháng tôi cũng nguyện ý!】

【Lầu trên sao còn đòi cả ăn cả ở thế?】

Người duy nhất Cố Yến Chấp theo dõi trên livestream là “Miêu”, chính là Úc Tinh Nhiên. Khi thông báo được đăng tải, hắn lập tức nhận được thông báo đặc biệt từ hệ thống.

Xem xong thông báo, hắn nhíu mày không thôi, Úc Tinh Nhiên đây là có ý gì?

Vì sao vô duyên vô cớ muốn mời fan cùng thành phố ăn cơm?

Chưa kịp để Cố Yến Chấp nghĩ ra lý do, ngay sau đó hắn thấy Úc Tinh Nhiên trả lời bình luận.

【Đây là phúc lợi cho fan, fan may mắn có thể yêu cầu tui mặc bất kỳ quần áo nào, trừ khoả th@n và bikini, thời gian là ba tiếng.】

Cố Yến Chấp càng nghiến răng nghiến lợi xem xong dòng trả lời này, có một cảm giác bất lực không thể trực tiếp đi tìm Úc Tinh Nhiên giằng co.

Thật quá đáng.

Sao Úc Tinh Nhiên có thể như vậy!?

Sau lưng hắn đi ăn cơm với người khác đã đành, còn phối hợp yêu cầu mặc quần áo của đối phương, vạn nhất đối phương là một tên đàn ông có ý đồ xấu thì sao?

Không đúng, phụ nữ cũng không được.

Buổi chiều hôm sau livestream, Úc Tinh Nhiên trực tiếp thay một chiếc váy dài, đơn giản chào hỏi các fan, rồi trưng bày cả tủ quần áo hơn trăm chiếc váy của mình.

“Đây là quần áo mới nhất, lúc sắp xếp trước cũng không ngờ nhiều đến vậy. Fan may mắn trúng thưởng có thể chọn bất kỳ bộ nào trong số này, tui sẽ mặc bộ đồ bạn chọn và cùng bạn ăn tối nha ~”

Âm cuối của Úc Tinh Nhiên hơi kéo dài, cố tình trêu chọc một phen, quả nhiên các fan trong phòng livestream lập tức “A” một tiếng dậy sóng.

Cố Yến Chấp lúc này đang ở thư phòng, đến đèn cũng chưa bật, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối mờ ảo, vẻ mặt đen như than.

Hắn nhìn Úc Tinh Nhiên tươi cười như hoa trong phòng livestream, càng nghĩ càng khó chịu. Vậy mà mong chờ cùng fan may mắn ăn cơm đến vậy sao?

Vậy mà không hề suy xét đối phương là người như thế nào?

Sao lại không có chút ý thức phòng bị nào vậy?

Trong phòng livestream đã có người nhắc đến hắn.

【Đại gia Một Con sao vào mà không nói gì vậy?】

【Nếu không nhìn thấy thông báo chói mắt kia, tôi suýt nữa đã quên đại gia Một Con ở trong phòng livestream.】

【Đại gia Một Con vốn dĩ không hay nói chuyện, anh ấy chỉ tặng quà thôi.】

【Ý tôi là không tặng quà.】

【Đại gia đang tích lũy sức mạnh đấy, anh ấy chắc chắn là người muốn ăn cơm cùng Miêu Miêu nhất.】

【Ý tôi là, fan may mắn ăn cơm cùng Miêu Miêu có livestream không?】

【Tán thành!! Đề nghị này hay quá, chúng tôi cũng muốn ăn cơm cùng Miêu Miêu online.】

【Miêu Miêu mặc bộ váy công chúa màu hồng nhạt đi, đẹp như tiên, đáng yêu quá!】

【Hy vọng người trúng thưởng là con gái, hắc hắc.】

Úc Tinh Nhiên trưng bày tủ quần áo của mình, thiết lập lì xì bốc thăm trúng thưởng.

“Số tiền lì xì là ngẫu nhiên, người trúng được lì xì giá trị cao nhất chính là fan may mắn nha.”

Cố Yến Chấp sau khi lì xì được phát ra liền nhấn tham gia đoạt lì xì.

Cái thiết lập ngẫu nhiên này không phải thứ hắn có thể giành được, hắn không thích kiểu ngẫu nhiên này, vận may của hắn trước nay không phải là tốt nhất.

Bất quá…

Cố Yến Chấp đương nhiên còn có phương án dự phòng.

Đó chính là dùng tiền.

10 vạn không được, thì 20 vạn, 20 vạn không được thì 50 vạn, 100 vạn, tiền không được thì còn có thể cho những thứ khác.

Cố Yến Chấp tuy rằng đã chuẩn bị, nhưng khi mở thưởng vẫn có chút khẩn trương, cho nên khi phát hiện cái tên fan may mắn kia không phải là mình, hắn cũng không đặc biệt tiếc nuối.

Vận may của hắn vẫn luôn như vậy, có lẽ hắn đã từng có những khoảnh khắc may mắn nhất rồi.

Một là gặp được Úc Tinh Nhiên.

Hai là vẫn còn cơ hội gương vỡ lại lành với Úc Tinh Nhiên.

Nếu vận may không tốt, vậy thì phải dựa vào nhân lực!

Cố Yến Chấp rất quyết đoán liên hệ với fan may mắn, là một fan nữ, vẫn còn là học sinh.

Cố Yến Chấp hầu như không tham gia bình luận khu trò chuyện, nhưng cũng biết cô học sinh này giỏi khuấy động không khí, mỗi lần bình luận khu sôi nổi hoặc có anti-fan vào muộn gây rối, cô nàng có thể một mình chống lại cả đám.

【Một Con】 Tôi có thể cho bạn tiền, bạn nhượng lại cơ hội này cho tôi được không?

【Nhảy Nhảy Long】 Tôi không cần tiền, đây chính là cơ hội gặp mặt vợ tôi, bao nhiêu tiền cũng không mua được!

【Một Con】 Cậu ấy là nam, bạn là nữ, sao bạn gọi cậu ấy là vợ? Hơn nữa bạn còn chưa đủ tuổi thành niên đúng không?

【Nhảy Nhảy Long】 Thành kiến của người đời như núi Thái Sơn, nam nữ thì sao chứ, tôi cứ gọi là vợ đấy, hơn nữa tháng này tôi tròn 18 tuổi rồi!!!!

【Nhảy Nhảy Long】 Bất quá cũng không phải là không thể nhượng lại.

Cố Yến Chấp thấy vậy, lập tức dịu giọng, nhã nhặn hỏi cô bé có yêu cầu gì.

Nhảy Nhảy Long tạm thời chưa trả lời hắn, mà đang kích động chia sẻ với các fan trong nhóm.

【Nhảy Nhảy Long】 Thấy chưa, tôi đã bảo đại gia Một Con có d*c vọng chiếm hữu Miêu Miêu không hề đơn giản mà, kswl (ngọt chết mất).

【Bô Bô】 Đại gia Một Con quá thần bí, cũng không biết anh ấy bao nhiêu tuổi, trông thế nào, bất quá thật sự rất “cứng”, mỗi lần Miêu Miêu livestream, anh ấy đều chắc chắn xuất hiện, quà cáp chưa bao giờ thiếu.

【CP Tại Chỗ Kết Hôn】 Đâu chỉ, rất nhiều quần áo của Miêu Miêu đều là đại gia Một Con gửi, gu thẩm mỹ này chắc chắn không phải người bình thường, hơn nữa tôi nghe Miêu Miêu nói rồi, đại gia vậy mà biết chính xác cỡ giày của cậu ấy, quần áo tặng cũng vừa in, toàn đồ đặt may!!

【Đáng Yêu Tiểu Quỷ Đầu】 Vẫn là tên CP đấy, vợ gọi Miêu Miêu, đại gia gọi Một Con, ghép lại chẳng phải là một con mèo sao!!!

【Nhảy Nhảy Long】 Tôi thấy hai người họ “cắn” nhau dữ lắm, các cậu bảo tôi bảo đại gia Một Con livestream cảnh hai người họ hẹn hò hàng ngày, anh ấy có đồng ý không?

【Đáng Yêu Tiểu Quỷ Đầu】 Cậu thử hỏi xem.

Tin nhắn của Nhảy Nhảy Long vừa gửi đi đã lập tức nhận được phản hồi, rõ ràng đại gia Một Con đang canh khung chat, tình yêu này không cần nói cũng hiểu.

【Một Con】 Có yêu cầu gì không?

【Nhảy Nhảy Long】 Tôi không cần tiền, cũng có thể nhường cơ hội này cho anh, nhưng anh phải livestream cảnh hẹn hò hàng ngày với vợ Miêu Miêu.

Cố Yến Chấp vô cùng nghi hoặc, đây tính là yêu cầu gì?

Đương nhiên hắn không thể hiểu được tâm lý của một fan cuồng CP, nhưng vì nắm bắt cơ hội này, hắn cũng không quá do dự, quyết đoán đồng ý.

Bất quá tuy là bốc thăm ngẫu nhiên, Nhảy Nhảy Long vẫn đi hỏi ý kiến của Úc Tinh Nhiên.

【Miêu】 Cậu trúng thưởng, quyền quyết định ở cậu.

Trên thực tế, Úc Tinh Nhiên cũng đã dự đoán được khả năng này.

Ngay từ đầu cậu nghĩ ra chủ ý này, không phải muốn xem Cố Yến Chấp có giành lấy cơ hội này không, mà là đánh cược Cố Yến Chấp sẽ tìm đến cậu.

Nhưng…

Giờ phút này mục đích của hai người khác nhau, nhưng trong lòng đều có cùng một ý nghĩ.

Đó chính là——

Đến lúc đó Úc Tinh Nhiên/Cố Yến Chấp thấy người kia là mình, chắc chắn sẽ kinh ngạc.

Hai người muốn hẹn thời gian ăn cơm, Úc Tinh Nhiên dùng tài khoản phụ và Cố Yến Chấp cũng dùng tài khoản phụ.

【Miêu】 Anh khi nào rảnh? Anh muốn ăn trưa hay ăn tối? Anh muốn em mặc bộ quần áo nào đi gặp anh nha?

【Miêu】o(*////▽////*)q Anh ơi, em hơi ngại.

【Miêu】 Tưởng tượng đến việc được gặp anh, em thật sự rất vui! Anh ơi sao anh không nói gì vậy? Thấy em anh không vui sao?

【Miêu】 Chẳng lẽ anh không phải vì thích em, mới tặng quà cho em sao o(╥﹏╥)o

Điện thoại kêu reng reng không ngừng, mở tài khoản phụ ra xem, sắc mặt Cố Yến Chấp càng đen hơn.

Khi Úc Tinh Nhiên trò chuyện với hắn, lời lẽ không hề ngọt ngào như vậy, cũng sẽ không một tiếng một tiếng gọi “anh”, càng sẽ không đuổi theo hỏi hắn như vậy.

Cũng không có nhiều biểu tượng cảm xúc như vậy!!!

Úc Tinh Nhiên đang cố tình làm nũng!!!

Với một người xa lạ trên phòng livestream!? Như vậy có thích hợp không? Hắn còn không biết đối diện là người như thế nào.

Chẳng lẽ thẻ đen hắn đưa cho Úc Tinh Nhiên, không bằng mấy món quà rẻ mạt kia sao?

Cố Yến Chấp trả lời rất qua loa, thái độ lạnh lùng mà xa lạ.

【Một Con】 Cuối tuần có thời gian.

【Một Con】 Cậu thích mặc gì thì mặc.

Không có lời thừa thãi.

Điều này khiến Úc Tinh Nhiên có chút khó hiểu, nếu đã khẩn thiết muốn hẹn gặp như vậy, vì sao thêm WeChat rồi lại lạnh nhạt như thế?

Giả vờ cao lãnh?

Úc Tinh Nhiên quyết định tiếp tục thử.

【Miêu】 Anh lạnh nhạt quá đi!

【Miêu】 Anh không muốn ăn cơm với em sao? Hay là vì bận quá không có thời gian, bằng không hay là nhường cơ hội lại cho Nhảy Nhảy Long đi, em thấy cô ấy rất mong chờ được gặp em.

【Một Con】 Không có.

【Miêu】 Thật vậy sao? Vậy anh nói anh rất mong chờ được gặp em đi, anh nói em mới tin.

Cố Yến Chấp lạnh mặt, gõ dòng chữ này, khi nhấn gửi đi, hắn tức đến ngứa răng.

Úc Tinh Nhiên chẳng phải rất rõ sao?

Cái tài khoản phụ này rốt cuộc đã thêm bao nhiêu người?

Với mỗi người cậu đều thả thính như vậy sao?

Cố Yến Chấp sắp bị chính phán đoán của mình tức chết, nhưng giây tiếp theo——

“Chồng ơi, tối nay ăn gì? Em hơi đói bụng.”

Cửa thư phòng bị gõ vang, Úc Tinh Nhiên ló đầu vào, hàng mi đen nhánh liên tục chớp chớp, cứ như vậy nhìn chằm chằm hắn.

Giống một con mèo ngoan ngoãn chờ đợi chủ nhân cho ăn.
 
Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 66: Chương 66



Chương 66:

Địa điểm hẹn ăn tối dưới ánh nến được ấn định vào tối thứ sáu.

Úc Tinh Nhiên chọn một bộ váy bồng bềnh màu hồng nhạt, thầm nghĩ đây là lần đầu tiên cậu mặc ít vải và màu sắc “kẹo ngọt” như vậy ra ngoài.

Trước kia không phải chưa từng mặc đồ nữ ra ngoài cùng Cố Yến Chấp, nhưng cơ bản sẽ chọn những kiểu váy dài thường ngày, hoặc những bộ quần áo lộng lẫy hơn để đi cosplay.

Nhưng bộ quần áo này không phải đồ cosplay, lại nổi bật hơn váy áo thường ngày, Úc Tinh Nhiên trang điểm nhẹ nhàng, đội tóc giả rồi đi hẹn.

Cố Yến Chấp từng thấy cậu trang điểm nhẹ, nên chắc chắn sẽ nhận ra. Bởi vậy, cậu đã nóng lòng muốn nhìn biểu cảm kinh ngạc của Cố Yến Chấp khi thấy cậu.

Cố Yến Chấp sẽ luống cuống giải thích với cậu sao?

Cậu nhất định phải nhịn cười.

……

Bên kia.

Cố Yến Chấp đã đến nhà hàng, nhân viên phục vụ mỉm cười tiến lên đón tiếp, lại bị vẻ mặt lạnh như băng sương, phảng phất như thiếu nợ hắn tám trăm vạn của đối phương dọa sợ.

“Tiên… tiên sinh, anh có hẹn trước không?”

Cố Yến Chấp “Ừ” một tiếng, báo số điện thoại.

Nhân viên phục vụ trực giác sau lưng như có một cái tủ lạnh di động đi theo mình, đưa người đến ghế lô xong, run rẩy hỏi một câu:

“Anh muốn gọi món bây giờ hay đợi lát nữa?”

“Đợi lát nữa.”

Nghe được câu trả lời của Cố Yến Chấp, nhân viên phục vụ nhẹ nhàng thở ra, lễ phép nói một câu “Khi nào gọi món thì gọi chúng tôi”, sau đó nhanh chóng rời đi.

Đóng cửa ghế lô lại mới nhẹ nhàng thở ra, không nhịn được lẩm bẩm với đồng nghiệp: “Vừa có một anh chàng đẹp trai đến, mặt mày cau có, trông như vợ bỏ theo người khác ấy, ở gần anh ta tôi thấy khó thở.”

“Vợ bỏ? Vậy trên mặt anh ta chắc phải đủ màu sắc ấy nhỉ, lát nữa cho tôi vào xem với.”

Đồng nghiệp: “…Gu của cậu cũng bi3n thái thật.”

Tai nghe truyền đến giọng nói ở quầy lễ tân: “Ghế lô 502, ai mang đồ lên chút đi?”

“Tôi tôi tôi.” Người nọ tích cực đi về phía cửa.

Không ngờ nhìn thấy một cô gái dáng người cao gầy, khí chất độc đáo lại thật xinh đẹp, nhân viên phục vụ nhớ đến lời đồng nghiệp nói về anh chàng đẹp trai mặt lạnh bên trong.

Đây đâu phải là vợ bỏ?

Có cô nàng xinh đẹp như vậy đến hẹn, sao anh ta còn giữ bộ mặt cau có vậy?

“Chào cô, mời đi lối này, cẩn thận bậc thang.”

Úc Tinh Nhiên đi theo sau nhân viên phục vụ, rẽ một vòng rồi dừng lại ở cửa ghế lô, đầu tiên là gõ cửa nhắc nhở người bên trong, sau đó mới đẩy cửa ra.

“Chào buổi tối tiên sinh, anh muốn gọi món bây giờ không?”

“Đợi lát nữa.” Cố Yến Chấp lên tiếng, rồi nói với Úc Tinh Nhiên: “Vào đi.”

Nhân viên phục vụ thầm than một tiếng, lại nhìn cô gái, vô cùng không nỡ đóng cửa, cậu ta thật sự quá tò mò chuyện gì đang xảy ra.

Cố Yến Chấp mặt lạnh ý đồ dọa Úc Tinh Nhiên, nhưng không nhịn được nhìn trang phục hôm nay của cậu.

Da cậu trắng, mặc màu hồng nhạt không hề khó coi, còn trang điểm nhẹ, cả người trông như một cô em gái ngọt ngào thanh thuần.

Cố Yến Chấp không nhịn được nhìn mấy lần.

Mắt Úc Tinh Nhiên thật đẹp!

Mi Úc Tinh Nhiên thật dài!

Mũi Úc Tinh Nhiên cũng đẹp nữa!

Miệng Úc Tinh Nhiên trông thật muốn hôn!

Úc Tinh Nhiên…

Cố Yến Chấp bỗng nhiên hồi thần, suýt nữa lại bị gương mặt này của Úc Tinh Nhiên lừa!

Hôm nay hắn đến là để “hỏi tội”, chứ không phải đến chơi trò nhập vai với Úc Tinh Nhiên.

Trong lúc hắn thất thần, Úc Tinh Nhiên đã tự nhiên ngồi xuống bên cạnh hắn, bình tĩnh đến mức dường như căn bản không bất ngờ khi hắn ở đây.

“Cậu không có gì muốn nói sao?”

Cố Yến Chấp tìm về vẻ mặt “hỏi tội” vừa rồi, cau mày, lúc này hắn sẽ không dễ dàng bị Úc Tinh Nhiên dỗ dành như trước nữa.

Hắn muốn xem Úc Tinh Nhiên định giải thích với hắn thế nào.

Úc Tinh Nhiên còn chưa kịp mở miệng đã bị cướp lời, ngẩn người nửa giây mới giành lại quyền phát ngôn.

“Những lời này đáng lẽ là tôi hỏi cậu mới đúng.”

Cố Yến Chấp: “?”

Có ý gì?

Trong mắt hắn hiện lên một tia mờ mịt, nhưng rất nhanh bị vẻ mặt lạnh lùng thay thế.

Úc Tinh Nhiên đương nhiên không bỏ qua vẻ mặt thoáng qua đó, đáy mắt cũng có vài phần kinh ngạc: “Cậu biết là tôi?”

“Vậy đương nhiên, bằng không tôi đến đây hẹn hò với ai?” Lời vừa dứt, Cố Yến Chấp cũng nhận ra không đúng.

Bốn mắt nhìn nhau, hai người dường như đều hiểu ra điều gì đó, một lần nữa đồng thanh:

“Sao cậu biết là tôi?”

“Sao cậu biết là tôi?”

“Cậu nói trước.” Úc Tinh Nhiên hơi hếch cằm, không cho Cố Yến Chấp cơ hội từ chối, “Tôi nhớ rõ lúc livestream không lâu sau, cậu đã vào phòng livestream của tôi, sau đó mỗi buổi livestream cậu đều ở đó. Giải thích đi?”

“Tôi cũng không ngờ sẽ lướt trúng livestream của cậu, nhưng tôi nhận ra cậu ngay lập tức.” Cố Yến Chấp nói, “Tay cậu tôi nắm bao nhiêu lần rồi, tôi không nhận ra sao được?”

Dù Úc Tinh Nhiên không lộ mặt, còn dùng giọng khác.

Khi nhìn thấy ánh mắt của Úc Tinh Nhiên lần đầu tiên, Cố Yến Chấp thực ra đã có suy đoán, xương quai xanh của Úc Tinh Nhiên gợi cảm, hắn đã từng hôn rất nhiều lần.

Thêm giọng điệu của Úc Tinh Nhiên, Cố Yến Chấp thật sự quá quen thuộc, IP cũng trùng khớp, căn bản không cần xác minh lại.

Úc Tinh Nhiên hơi hé miệng, không ngờ mọi chuyện thành ra như vậy.

Nhưng cái chuyện bạn trai cũ “tặng quà” là sao?

“Cậu... cậu lúc đó còn tặng quà lại cho tôi, không phải là ‘ném’ tôi sao?”

Lúc đó chắc chắn không phải là cố ý.

Nhưng nghe Úc Tinh Nhiên nói điều hòa hỏng, muốn đổi nhà nhưng nhà tốt thì quá đắt, hắn đã bắt đầu đau lòng, chờ phản ứng lại thì quà đã tặng xong rồi.

Sau đó hắn thấy Úc Tinh Nhiên trong phòng livestream, động tác rõ ràng là ngẩn người một hồi lâu, mới không mấy thuần thục nói lời cảm ơn.

Sau đó thì mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát.

Úc Tinh Nhiên không chỉ thay đồ trong phòng livestream, còn trò chuyện phiếm với các fan, khi các fan hỏi cậu có đối tượng chưa, Úc Tinh Nhiên nói:

“Đương nhiên là có, tôi đẹp trai thế này, người theo đuổi nhiều không đếm xuể.”

Fan trêu chọc hỏi cậu có nuôi cá không.

“Không nuôi cá, tôi ‘si tình’ lắm, một lần chỉ yêu một người, một người chỉ yêu một lần. Đàn ông như quần áo, thay mùa thay bộ mới là chuyện bình thường.”

Cậu nói đùa, nhưng Cố Yến Chấp tin thật.

“Trách không được cậu toàn kết luận tôi có vô số người yêu cũ.”

Tuy rằng có chút là do Úc Tinh Nhiên tự nói quá.

“Vậy sau đó cậu còn tặng quà cho tôi là có ý gì?” Úc Tinh Nhiên không nhịn được hỏi.

Có thể là ý gì?

Cố Yến Chấp lúc đó nghĩ.

Sao Úc Tinh Nhiên thích giúp đỡ người nghèo thế, nói đối tượng người nào người nấy đều nghèo, chẳng lẽ không có ai khiến Úc Tinh Nhiên sống tốt hơn chút sao?

Sau đó, số tiền Cố Yến Chấp tặng cho Úc Tinh Nhiên ngày càng nhiều, đặc biệt là khi nghe Úc Tinh Nhiên bóng gió có bạn trai, hắn càng vung tiền không tiếc tay.

Trong lòng hắn có một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ, như thể người yêu hiện tại của Úc Tinh Nhiên cũng không bằng hắn.

Cùng lắm thì chia tay, chẳng phải vẫn đang tiêu tiền của người yêu cũ sao?

Nhưng Cố Yến Chấp không thể nói ra điều này, hắn liếc Úc Tinh Nhiên, lộ ra vẻ cao quý lạnh lùng: “Tiền nhiều.”

Úc Tinh Nhiên: “……”

Cố Yến Chấp cảm thấy giải thích như vậy cũng không sai biệt lắm, nhìn về phía Úc Tinh Nhiên, híp mắt: “Vậy nên, cậu có phải nên giải thích một chút, dùng đủ mọi thủ đoạn hẹn ‘tôi’ gặp mặt là xuất phát từ mục đích gì?”

“Tôi… chỉ là ngẫu nhiên phát hiện cậu là Một Con.”

Úc Tinh Nhiên cũng không giấu giếm.

“Ngày đó tôi nhận được bưu phẩm ghi tên cậu liền định vứt đi, nhưng tôi nghĩ chắc cậu sẽ chuẩn bị quà cho tôi, nên tôi lại giả vờ không vứt, để lại chỗ cũ. Sau đó tôi nhận được chiếc váy cậu gửi lại dưới danh nghĩa ‘Một Con’.”

Úc Tinh Nhiên dựa lưng vào ghế, lười biếng thở dài, có chút thất vọng, suýt chút nữa đã nghĩ có thể lừa được chiếc Bugatti để lái thử.

Cố Yến Chấp nhướng mày, bỗng nhiên từ những lời này ngộ ra điều gì.

“Vậy nên cậu biết tôi là Một Con, nên mới cố ý hẹn tôi gặp mặt?”

Úc Tinh Nhiên đang định gật đầu, nhưng cảm thấy lời Cố Yến Chấp nói nghe có vẻ có ý khác.

Đặc biệt là khi thấy Cố Yến Chấp lộ ra vài phần đắc ý.

“Đương nhiên không phải.”

Cố Yến Chấp nheo mắt lại, Úc Tinh Nhiên cười với hắn, nói:

“Chỉ là phúc lợi bất chợt cho fan thôi, tôi cũng không ngờ cậu lại trao đổi với Nhảy Nhảy Long.”

Cố Yến Chấp ngẫm nghĩ.

Cũng đúng.

Sau đó, chút cảm xúc tự luyến vừa mới dâng lên lập tức tan thành mây khói, còn có chút khó chịu.

Úc Tinh Nhiên đã lấy máy quay ra.

“Đã nói phải quay vlog cho fan rồi, Cố tổng phối hợp một chút.”

Cố Yến Chấp: “……”

“Chào mọi người buổi tối, tôi đã gặp được đại gia Một Con.” Úc Tinh Nhiên quay cận cảnh khung cảnh xung quanh, “Bây giờ là 6 giờ tối, chúng tôi đang ở một nhà hàng gia đình, tôi xem thực đơn có món gì ngon đã.”

Úc Tinh Nhiên hướng máy quay về phía thực đơn, Cố Yến Chấp muốn nói gì lại nghẹn trở lại.

“Anh Một Con, anh muốn ăn gì?”

Cố Yến Chấp suýt sặc ngụm trà đang uống.

Nhưng nghĩ lại, Úc Tinh Nhiên không thể gọi thẳng tên hắn trong vlog được.

Hắn mặt không cảm xúc: “Sao cũng được.”

“Sao có thể sao cũng được, đã nói là em mời mà, không cần khách sáo với em.”

Cố Yến Chấp: “……” Hắn không hề khách sáo.

Úc Tinh Nhiên ngước mắt nhìn hắn, chớp mắt với Cố Yến Chấp, như đang làm nũng, hơi hé miệng dùng giọng chỉ hai người nghe thấy nói: “chồng à, phối hợp một chút.”

Cố Yến Chấp chỉ cảm thấy người mình như bốc lửa, ngồi thẳng dậy, mặt còn hơi nóng lên, tay đã ngoan ngoãn mở thực đơn ra.

Rõ ràng không có ai, nhưng máy quay dường như tồn tại một “người thứ ba”, mà ánh mắt hai người giao nhau, có một loại k1ch thích khó nói thành lời.

Úc Tinh Nhiên đặt máy quay lên bàn.

Cố Yến Chấp giả vờ lơ đãng chỉ vào hai món ăn trên thực đơn: “Cái này trông cũng không tệ lắm.”

Úc Tinh Nhiên thấy hắn diễn đến nghiêm túc, tức khắc cảm thấy buồn cười, Cố Yến Chấp có phải quên mất vlog có thể cắt ghép chỉnh sửa không?

Đến nỗi phải cẩn thận như vậy sao?

Úc Tinh Nhiên thấy hắn như vậy, liền không nhịn được muốn trêu hắn, chân phải như vô tình chạm vào chân Cố Yến Chấp.

Chiếc quần mỏng không thể ngăn được hơi ấm từ chân Úc Tinh Nhiên truyền đến, từng chút từng chút nhắc nhở Cố Yến Chấp, hai người đang dán sát vào nhau.

Cố Yến Chấp nghiến răng, lặng lẽ dịch chân sang bên cạnh. Nhưng Úc Tinh Nhiên dường như không nhận ra, vẫn dán vào đùi hắn, còn cố ý cọ nhẹ một cái.

Giọng Úc Tinh Nhiên bình tĩnh như không có gì xảy ra, cười tủm tỉm hỏi hắn: “Tôm ở trông không ngon lắm, hay là đổi sang cua ngâm rượu?”

Lúc này Cố Yến Chấp mới phản ứng lại hắn đã gọi món tôm, mà hắn bị dị ứng tôm.

Nếu không phải Úc Tinh Nhiên nhắc nhở——

Nghĩ vậy, Cố Yến Chấp có chút oán trách bản thân không biết cố gắng, sao dễ dàng bị Úc Tinh Nhiên nắm mũi như vậy.

Ngược lại Úc Tinh Nhiên, trông như người không có chuyện gì.

Cố Yến Chấp có chút ngứa răng, Úc Tinh Nhiên rốt cuộc làm thế nào mà vừa trêu chọc hắn, vừa có thể ra vẻ đứng đắn cùng hắn ăn cơm như vậy?

“Được.”

Cố Yến Chấp hít sâu một hơi.

Hắn vừa chuẩn bị tâm lý xong, đối diện với ánh mắt cười như không cười của Úc Tinh Nhiên, đuôi mắt hơi cong lên, vẻ mặt vô tội nhìn Cố Yến Chấp, hàng mi dày rậm chớp chớp, như chiếc cọ khẽ cào vào lòng hắn.

Hắn chỉ muốn dừng quay, ấn Úc Tinh Nhiên xuống ghế hôn đến khi cậu xin tha.

Nhưng Cố Yến Chấp cũng chỉ dám nghĩ vậy thôi, yết hầu khẽ động, vội vàng dời mắt đi.

Úc Tinh Nhiên cố ý.

Cậu luôn thích trêu chọc hắn vào những lúc hắn không thể làm gì.

Đôi môi đỏ mọng của Úc Tinh Nhiên khẽ hé mở, như đang mời gọi Cố Yến Chấp, hắn căn bản không nghe rõ cậu đang nói gì, trong đầu toàn là đôi môi mềm mại kia.

“Đủ chưa? Có muốn gọi thêm món không?”

Úc Tinh Nhiên gọi vài món, Cố Yến Chấp không nghe cậu gọi gì, chỉ thấy cậu cắn bút lựa chọn trên thực đơn, sau đó gọi nhân viên phục vụ.

Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Úc Tinh Nhiên càng trêu chọc không kiêng nể gì.

Cố Yến Chấp chỉ cảm thấy vạt áo mình như bị gió thổi tung, nhưng trong phòng làm gì có gió?

Ngón tay Úc Tinh Nhiên lặng lẽ chạm vào cơ bụng Cố Yến Chấp, như đang vuốt v e một món đồ dễ vỡ, mềm mại nhưng lại mang theo chút ái muội tình nhân.

Cố Yến Chấp gần như phản xạ có điều kiện, gắt gao ấn xuống bàn tay ngang ngược của Úc Tinh Nhiên, đôi mắt đen láy thoáng qua một tia dại ra, đuôi lông mày hơi nhăn lại.

Hắn không biết vì sao Úc Tinh Nhiên luôn không biết mệt mà trêu chọc hắn, chỉ ngưng thần nhìn Úc Tinh Nhiên, như một sự lên án im lặng.

Úc Tinh Nhiên chớp chớp mắt, gương mặt trang điểm tinh xảo xinh đẹp như búp bê Tây, cậu hơi nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi:

“Anh Một Con, trên mặt em có gì sao? Sao anh cứ nhìn chằm chằm em vậy?”
 
Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 67: Chương 67: Hoàn



Chương 67:

Cuối tuần.

Úc Tinh Nhiên ở nhà cắt ghép video, xem đến một vài đoạn ngắn vẫn không nhịn được bật cười.

Nghĩ đến vẻ mặt Cố Yến Chấp thỉnh thoảng nhìn về phía camera, cậu càng thấy buồn cười.

Một cái vlog mất gần hai tiếng mới hoàn thành, sau khi cắt xong còn xem lại vài lần mới đăng lên.

Vừa xong việc này, Úc Tinh Nhiên bắt đầu thu dọn hành lý.

Tuần sau bộ phận đi công tác, Úc Tinh Nhiên muốn đi cùng. Mà buổi tối cậu muốn cùng Cố Yến Chấp về nhà cũ ăn cơm, chắc là sẽ ở lại một đêm, nên thu dọn trước để mai về còn lười biếng.

Bốn giờ chiều hơn, Cố Yến Chấp gặp đối tác về.

Úc Tinh Nhiên cũng thu dọn gần xong, lần này cậu chuẩn bị quà, trước đó không nghĩ sẽ cùng Cố Yến Chấp về, nghĩ đến lần đầu ra mắt không khỏi có chút ngại ngùng.

Tuy rằng Tết Nguyên Đán đã cùng Cố Yến Chấp về nhà ăn cơm tất niên, nhưng tối đó liền ra sân bay đi du lịch, thời gian chính thức ở chung với người nhà họ Cố không nhiều.

“Em mua nhiều đồ như vậy làm gì?” Cố Yến Chấp kinh ngạc nhìn Úc Tinh Nhiên hết bao lớn đến bao nhỏ chất lên xe.

“Đâu phải cho anh.”

Úc Tinh Nhiên sợ hắn vướng víu, không để Cố Yến Chấp giúp đỡ mà tự mình tránh ra.

“Cái túi to như vậy là cái gì, cho ai?”

“Cho ông nội anh, chẳng phải ông thích chơi cờ sao? Hôm đó em vừa hay thấy cái bàn cờ này ở buổi đấu giá, rất hợp gu người lớn tuổi.”

Cố Yến Chấp: “……”

“Còn cái này…”

“Cho cha anh.”

“Cái này…”

“Cho anh trai anh.”

……

“Cho chị gái anh.”

“Máy chơi game… không phải là cho Cố Phỉ Dập đấy chứ?”

Úc Tinh Nhiên gật đầu: “Thông minh thật, còn biết giành trả lời.”

Cố Yến Chấp: “……”

Cố Yến Chấp bất lực chất đồ lên xe: “Sao em biết hôm nay bọn họ cũng về?”

“Cố Phỉ Dập nói.”

“Quan hệ của em với nó nghe thân thiết nhỉ.”

“Em ấy rất đáng yêu.”

Cố Yến Chấp im lặng trước câu này, sau đó nhớ ra điều gì đó: “Nói mới nhớ, Cố Phỉ Dập cả một thời gian dài không đến làm phiền người khác.”

Hắn đạp chân ga, lái xe ra khỏi tầng hầm. Úc Tinh Nhiên nghiêng đầu nhìn hắn một cái, khẽ cười.

“Người ta đến thì anh không cho người ta ngủ lại. Chê người ta dính người, chê người ta phiền. Đến khi người ta không đến nữa, anh lại không vui.”

Cố Yến Chấp há miệng muốn phản bác, nhưng không nghĩ ra lời nào thích hợp, đành nuốt trở vào.

Úc Tinh Nhiên chán muốn chết, lấy điện thoại ra xem bình luận.

【Má ơi má ơi, ngọt chết mất!】

【Không phải chứ, Miêu Miêu và Một Con thật sự không phải đang hẹn hò sao?】

【Bây giờ tôi tin lời Miêu Miêu nói trong phòng livestream là có nhiều người theo đuổi cậu ấy thật, cảm giác đại gia Một Con cũng bị cậu ấy “thả thính” thành thiểu năng rồi.】

【Quá đáng, sao Miêu Miêu có thể đùa giỡn fan vậy, sao không phải là đùa giỡn tôi chứ?】

【Ghen tị ghen tị, lần sau có thể cho tôi đi không?】

【Đại gia Một Con tuy không lộ mặt, nhưng vóc dáng đẹp quá, cảm giác đứng cạnh streamer thật xứng đôi, hai người có thể công khai luôn không, coi như là tôi xin hai người đấy.】

【A a a a a! Ai có thể nhịn được không hú hét, một tiếng trôi qua rồi, sao hai người còn chưa khoe giấy kết hôn đi!】

Đáy mắt Úc Tinh Nhiên đầy ý cười, nhóm fan này thật sự có khiếu hài hước.

Rất nhanh đã đến nhà cũ Cố gia.

Úc Tinh Nhiên có chút quen đường, dù đây chỉ là lần thứ ba cậu đến.

Họ vừa về đến nơi, Cố Phỉ Dập cũng theo sau về, khóe môi treo ý cười, nhiệt tình chào hỏi Úc Tinh Nhiên.

“Anh Tinh Nhiên.”

“Vừa nãy anh trai em còn nhắc mãi đến em đấy, nói em lâu rồi không đến tìm anh ấy.”

Cố Phỉ Dập khựng lại, sau đó nhìn về phía Cố Yến Chấp cười hề hề hỏi: “Thật vậy sao? Anh ấy nhắc em thế nào? Nói nhớ em à?”

Úc Tinh Nhiên không nhịn được cười ra tiếng, Cố Yến Chấp mặt đen lại, nhét máy chơi game vào tay em trai: “Tinh Nhiên mua cho em đấy.”

Mắt Cố Phỉ Dập sáng long lanh, còn chưa kịp có động tác, Cố Yến Chấp đã đứng chắn trước mặt Úc Tinh Nhiên: “Có chuyện đứng nói là được, không cần ôm ấp.”

Cố Phỉ Dập: “……”

Cậu ta chỉ muốn đưa quà trên tay cho Úc Tinh Nhiên thôi mà, anh trai ghen tuông thật quá đáng.

“Hơn một tháng không gặp, sao anh cảm giác em đen đi một chút vậy?” Úc Tinh Nhiên không chắc chắn hỏi.

“Thật vậy sao?” Cố Phỉ Dập còn đắc ý: “Em cố tình phơi đấy.”

Úc Tinh Nhiên: “……”

“Có thời gian này không đến công ty giúp đỡ, suốt ngày chỉ biết chơi.” Cố Yến Chấp nhíu mày.

“Bây giờ em muốn tập trung vào việc học.”

“Vậy em đến công ty Thẩm Trình làm gì? Tuần trước anh đến chỗ cậu ấy, thấy áo khoác của em ở đó.”

Cố Phỉ Dập lập tức ngây người, ấp úng một hồi lâu: “Tiện đường mang đồ đến cho anh ấy.”

“Trường em ở phía đông thành phố, nhà cậu ấy ở phía tây, tiện đường kiểu gì?” Cố Yến Chấp hỏi.

“Anh quản em tiện đường kiểu gì sao?” Cố Phỉ Dập xoay người không thèm để ý đến Cố Yến Chấp, hùng hồn nói: “Dù sao cũng không nhờ anh đưa.”

Úc Tinh Nhiên bỗng nhiên cảm thấy Cố Phỉ Dập thay đổi một chút, quả nhiên là trưởng thành rồi. Không còn vẻ mặt cún con đáng thương nhìn Cố Yến Chấp như lần đầu gặp mặt nữa.

Bây giờ là một chú cún trưởng thành.

Một chú cún có ý tưởng riêng.

Cậu khẽ cười, nhắc nhở: “Đi thôi, vào nhà. Đứng ở cửa nói chuyện làm gì.”

“Anh Tinh Nhiên, anh mang nhiều đồ như vậy có nặng không, anh trai em cũng thật là, không xách được thì đi làm nhiều chuyến có sao đâu? Em giúp anh xách nhé.”

“Cảm ơn em.” Úc Tinh Nhiên cũng không khách sáo với cậu ta.

“Không cần không cần, đó là việc em nên làm.”

Cố Yến Chấp tay đã hết chỗ cầm đồ: “?”

Cái danh người tốt này vậy mà bị Cố Phỉ Dập giành mất.

***

Buổi tối cả nhà khó khăn lắm mới tề tựu đông đủ ăn một bữa cơm.

Lần trước đông đủ như vậy, vẫn là vào bữa cơm tất niên.

“Hai đứa lãnh chứng lâu như vậy rồi, khi nào thì tổ chức hôn lễ?” ông Cố đột nhiên hỏi.

Úc Tinh Nhiên không hề chuẩn bị, quay đầu nhìn về phía Cố Yến Chấp, hắn cũng chưa nghĩ đến chuyện tổ chức hôn lễ, dù sao thì hai người cũng đã lãnh chứng.

“Chọn một ngày rồi tổ chức hôn lễ đi, nghi thức vẫn là phải có, hơn nữa tiền mừng ông bỏ ra bao nhiêu năm nay cũng phải thu về chứ, không thể để người khác chiếm tiện nghi không công được.”

Úc Tinh Nhiên: “……” Nhà họ Cố giàu có như vậy, hóa ra cũng để ý đến tiền mừng đã trao đi sao.

Nhưng nghĩ kỹ lại, dường như cũng có thể hiểu được.

Nhà họ Cố có tiền, vậy số tiền mừng đã trao đi chắc chắn không phải là con số nhỏ, không thu về chẳng khác nào làm ăn thua lỗ.

Cố Yến Chấp giả vờ nghiêm túc ngồi thẳng người: “À, con sao cũng được. Xem Tinh Nhiên nghĩ thế nào đi.”

ông Cố bất mãn nhíu mày: “Cái gì mà con sao cũng được. Con có ý kiến gì hay ho đâu? Nếu lời con nói mà có tác dụng, thì đã không đến nỗi lãnh chứng gần một năm rồi mà hôn lễ còn chưa làm! Hay là con không muốn làm?”

mấy anh chị khác nghẹn cười, còn không quên trêu chọc một câu:

“Đúng đấy, anh hai. Em và vợ đều làm hôn lễ rồi mới đi lãnh chứng, chúng em cảm thấy công khai nhận lời chúc phúc của mọi người là một chuyện hạnh phúc. Sao lại không muốn làm chứ?”

Cố Yến Chấp: “……”

Đương nhiên không phải hắn không muốn làm.

Mà là hắn sợ Úc Tinh Nhiên không muốn làm, tuy rằng hắn và Úc Tinh Nhiên đã hòa hảo, nhưng hắn không chắc chắn tiến độ của hai người đã đến đâu.

Không phải hắn không muốn hỏi, mà là sợ hỏi rồi vạn nhất câu trả lời không phải là điều hắn muốn nghe, chẳng phải tự mình chuốc lấy bực bội sao?

“Con đã cầu hôn Tinh Nhiên chưa? Làm hôn lễ là nghi thức, cầu hôn cũng vậy.”

Trên bàn không ai thúc giục Úc Tinh Nhiên, ngược lại mọi mũi nhọn đều hướng về phía Cố Yến Chấp.

“Yến Chấp, như vậy là con không đúng rồi. Con đã đưa người ta về nhà, chẳng lẽ không nghĩ đến việc trịnh trọng giới thiệu người ta với bạn bè thân thích sao?”

Cố Yến Chấp: “……”

“Không cầu hôn là con sai rồi.”

“Con không cầu hôn Tinh Nhiên, cậu ấy làm sao mà…”

“Anh ấy cầu hôn con rồi.” Úc Tinh Nhiên thấy Cố Yến Chấp bị “pháo kích” một hồi lâu, lên tiếng giúp hắn giải vây.

“Thật vậy sao? Tinh Nhiên, con không cần quá bao che nó.”

“Đúng đấy, Tinh Nhiên. Nếu nó dám bắt nạt con, cứ nói với anh, anh là anh trai sẽ dạy dỗ nó.”

Trước giờ luôn thiên vị Cố Yến Chấp như Cố Phỉ Dập, giờ phút này cũng gật đầu theo.

Cố Yến Chấp giơ tay khẽ gõ lên trán Cố Phỉ Dập: “Liên quan gì đến em.”

“Anh Tinh Nhiên, anh xem anh trai em kìa, anh ấy dữ quá. Ở nhà anh ấy có phải cũng dữ với anh như vậy không, thật quá đáng.”

Úc Tinh Nhiên: “……”

“Đừng ồn ào. Nói chính sự.”

……

Sau bữa cơm, Cố Yến Chấp và Úc Tinh Nhiên cùng nhau đi dạo trong sân.

Tháng năm tháng sáu đã vào hè, nhưng thời tiết ban đêm ở đây lại có chút se lạnh. Úc Tinh Nhiên cảm nhận được làn gió mát phảng phất, một tay được Cố Yến Chấp nắm chặt.

Hai người trò chuyện vu vơ.

“Lúc anh hai ba tuổi, ông nội mỗi lần nói dẫn anh ra ngoài chơi, chỉ là dẫn anh ra khỏi cổng, sau đó ông ấy ngồi câu cá ở ao, còn anh thì chạy lung tung trên bãi cỏ, lúc đó anh hiểu ra ngoài chơi chỉ là cái cổng kia, thật sự nghĩ đó là ra ngoài chơi, mỗi lần đều rất vui vẻ.”

“Biết anh là thiếu gia rồi.” Úc Tinh Nhiên không nhịn được cười khẽ, “Ra ngoài nửa tiếng, thật ra vẫn ở ngay trước cửa nhà.”

Cố Yến Chấp nhướng mày: “Rốt cuộc ai giống thiếu gia hơn, anh hầu hạ em còn chưa đủ sao?”

Úc Tinh Nhiên chớp mắt: “Hầu hạ phương diện nào?”

Chủ đề dần dần chuyển sang những nơi có màu sắc, Cố Yến Chấp khẽ bóp lòng bàn tay cậu: “Chỉ trêu chọc bằng miệng thì tính là gì, làm chút thực tế đi.”

“Thực tế thế nào? Bây giờ về phòng lên giường?”

Cố Yến Chấp: “……”

Úc Tinh Nhiên đôi khi nói chuyện thật sự rất thẳng thắn.

Thẳng thắn đến mức khiến người ta không biết phải tiếp lời như thế nào.

“Vậy thì không được.”

Úc Tinh Nhiên: “?”

“Anh biết ngay em chỉ mơ ước thân thể anh thôi.”

“Đâu phải chỉ là, cũng thường xuyên mơ ước tài sản của anh nữa.” Úc Tinh Nhiên nói.

Cố Yến Chấp: “Thật vậy sao?”

“Đương nhiên, tự tin lên chút đi. Tài sản của anh có sức hấp dẫn đặc biệt lớn với em.”

“Vậy em không sợ anh bị người khác nhòm ngó sao?” Cố Yến Chấp xoa xoa mu bàn tay cậu, xúc cảm bóng loáng tinh tế khiến người ta yêu thích không buông tay.

“Em nghĩ xem, nếu chúng ta tổ chức hôn lễ, có nghi thức long trọng, vậy tất cả mọi người sẽ biết anh là của em, cả thân thể và tài sản của anh đều là của em.”

Úc Tinh Nhiên quả thật chưa nghĩ đến chuyện làm hôn lễ, không phải là không muốn làm, chỉ là không đặc biệt nghĩ đến chuyện này.

Trong mắt cậu, việc cùng Cố Yến Chấp lãnh chứng đã là trước, sau đó lại hòa hảo, cậu cho rằng ngày cậu đồng ý Cố Yến Chấp đã xem như một nghi thức rồi.

Hóa ra Cố Yến Chấp vẫn để ý đến hôn lễ sao?

Nhưng nếu Cố Yến Chấp muốn làm, cũng không phải là không được.

“Không ngờ, Cố tổng lại mong chờ hôn lễ đến vậy đấy.”

“Chỉ cần là chuyện liên quan đến em, mỗi một ngày đáng để kỷ niệm, anh đều tràn đầy mong đợi.”

Cố Yến Chấp thẳng thắn đến mức khiến Úc Tinh Nhiên nhất thời không biết nói gì, hắn lại tiếp tục:

“Từ xưa đến nay, hôn lễ luôn là một nghi thức long trọng, không chỉ là nghi thức của hai người, mà còn là mời bạn bè thân thích cùng nhau chứng kiến tình yêu của chúng ta dành cho nhau, lời hứa và mong đợi về tương lai.”

Úc Tinh Nhiên tỏ vẻ tán đồng gật đầu: “Anh nói đúng.”

“Vậy, em đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Úc Tinh Nhiên đầu tiên là ngẩn người, cẩn thận cân nhắc một chút, hôn lễ quả thật cần chuẩn bị, không đợi cậu nói tiếp, Cố Yến Chấp vô cùng trịnh trọng nói:

“Ý anh không chỉ là hôn lễ, mà là về sau này. Cùng anh, chúng ta làm bạn cả đời, chỉ có nhau, bách niên giai lão.”

*

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện ạ. 1 phiên ngoại ngày mai tui sẽ edit nha.

Tui cũng đang edit 1 bộ truyện là “Chúng Ta Không Phải Chia Tay Sao” - Tự Xuyên (thể loại: đam mỹ, hiện đại, gương vỡ lại lành, niên thượng, hỗ sủng, 1v1, HE). Nếu hợp gu mong mọi người ủng hộ ạ. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
 
Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 68: Chương 68: PN (Hoàn toàn văn)



Chương 68: PN1

Hôn lễ được tổ chức tại một hòn đảo nghỉ dưỡng.

Tháng tám, tiết trời vẫn còn oi ả, nhưng khí hậu hải đảo lại vô cùng dễ chịu. Về phía Úc Tinh Nhiên, cậu không yêu cầu thông báo đến người thân, nhưng bạn bè thì lại không ít.

"Bình hoa này đặt qua bên này đi, như vậy đẹp hơn nhiều." Thẩm Trình vừa chỉ huy nhân viên công tác tại hiện trường, vừa hỏi Cố Phỉ Dập: "Anh em đâu?"

"Đang cùng anh Tinh Nhiên, bị chị em lôi kéo trang điểm rồi."

Thẩm Trình bất chợt bật cười: "Vậy anh không được đi xem à?"

"Lát nữa họ ra thì anh cũng thấy thôi, anh xem chùm bóng bay này thả ở đây được không?" Cố Phỉ Dập vừa buộc hai chùm bóng bay lớn vào cổng vòm hoa.

Thẩm Trình lắc đầu: "Không ổn lắm."

Cố Phỉ Dập ngẩn người, cẩn thận nhìn lại, không phát hiện có gì không ổn, đang định hỏi thì Thẩm Trình đã chạy đến bên cạnh cậu ta. Nhìn quanh, thấy mọi người đều bận rộn, không ai chú ý đến họ, anh ta liền kéo cà vạt Cố Phỉ Dập, trao một nụ hôn trộm trong ánh mắt kinh ngạc của cậu ta.

Cố Phỉ Dập lập tức cứng đờ người, tay chân luống cuống không biết để vào đâu, mặt đỏ bừng như quả táo chín. Vẻ ngây ngô của cậu ta càng khiến người ta muốn trêu chọc.

"Sao em dễ đỏ mặt thế?" Thẩm Trình chọc ghẹo.

"Anh Trình..." Cố Phỉ Dập khẩn trương đến muốn chết, nhưng không muốn né tránh sự đụng chạm của Thẩm Trình, giống như một chú cún lớn vừa làm chuyện xấu lại sợ bị phát hiện. "Em... em sợ lát nữa có người thấy."

"Hả?" Thẩm Trình nhướng mày: "Khẩn trương vậy sao?"

Cố Phỉ Dập còn chưa kịp đáp lời, Thẩm Trình đã ghé sát tai cậu ta, hơi thở nóng rực phả vào khiến vành tai Cố Phỉ Dập đỏ ửng: "Khi ngủ với anh sao không thấy em sợ?"

Cố Phỉ Dập: "..."

"Không muốn chịu trách nhiệm hả? Em trai, em tệ bạc vậy sao?"

"Không phải."

"Vậy em định chịu trách nhiệm thế nào?"

Mặt Cố Phỉ Dập đỏ đến mức có thể nhỏ máu, cậu ta cúi gằm mặt suy nghĩ hồi lâu mới nghẹn ra một câu: "Nhưng em vẫn chưa..."

Thẩm Trình: "?"

"Chưa... chưa đến tuổi kết hôn theo luật định."

Câu nói này thốt ra vô cùng khó khăn, Cố Phỉ Dập cảm giác cả người như muốn bốc cháy. Thẩm Trình ngẩn người một lúc lâu mới hoàn hồn, bật cười: "Ai nói với em cái đó?"

Anh ta nghĩ ngợi rồi lại thấy buồn cười: "Anh đang hỏi em..." Anh ta cố ý dừng lại: "Anh đang hỏi tối nay em có đến phòng anh không."

Một câu nói khiến Cố Phỉ Dập đang bốc khói vì xấu hổ càng thêm hoảng loạn, đại não như một cỗ máy cũ kỹ, xoay mãi mới tỉnh táo lại: "Vâng."

Tim Cố Phỉ Dập đập thình thịch như trống, Thẩm Trình nhận được câu trả lời mong muốn liền lùi một bước, dường như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục làm người giám sát.

Chỉ còn Cố Phỉ Dập đứng ngây người tại chỗ một lúc lâu, sau đó mới tay chân lóng ngóng bước về phía bên kia.

"Em trai, em đang làm chuyện gì trái với lương tâm vậy?"

Tống Dã đứng từ xa đã thấy dáng vẻ kỳ lạ của Cố Phỉ Dập.

"Không có." Cố Phỉ Dập chớp mắt: "Anh Tống, anh Kiều. Hai anh tìm anh Tinh Nhiên sao? Hay là em dẫn hai anh qua đó nhé?"

"Không cần, bọn anh đi dạo một chút. Cậu ấy giờ chắc đang bận lắm, không vội làm phiền cậu ấy bây giờ đâu." Tống Dã cười hắc hắc: "Tối đến làm phiền mới có ý tứ."

Kiều Hướng Nam quả không hổ là bạn lâu năm của Tống Dã, chỉ cần một ánh mắt đã hiểu ý cậu ta, không nhịn được trợn mắt: "Hành vi của cậu có hơi bi3n thái đấy."

Lúc này Cố Phỉ Dập mới nhớ ra điều gì, lễ phép hỏi: "Anh Tống, chị dâu không cùng đến ạ?"

"Hắc hắc, có thai rồi." Tống Dã gãi đầu: "Anh vốn định đưa cô ấy đi cùng, nhưng mẹ cô ấy bảo tục lệ nhà họ là có thai lớn tháng thì không nên đi xa."

Cố Phỉ Dập là con út trong nhà, hiện tại cũng không có người thân nào đang mang thai, bạn bè cùng trang lứa đều còn đang đi học, tự nhiên cũng không có chỗ nào để tìm hiểu chuyện này. Kiều Hướng Nam càng không cần nói, cậu ta là người đồng tính, cả hai người đều ngơ ngác nhìn nhau, gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

"Vậy anh đi xa như vậy, không lo lắng sao?"

"Tinh Nhiên kết hôn anh còn có thể không đến à?" Tống Dã cười: "Tham gia xong hôn lễ anh sẽ về ngay, vợ anh giờ đặc biệt sợ nóng, anh không ở nhà chắc chắn lại bật điều hòa rất thấp, tối còn hay đạp chăn, đúng là không yên tâm lắm."

"Bất quá cô ấy nhờ anh đưa quà cho Tinh Nhiên, anh mang đến rồi đây."

Mấy người đang trò chuyện thì nghe thấy có người nói: "Nhân vật chính hôm nay đến rồi."

Úc Tinh Nhiên và Cố Yến Chấp mặc bộ vest cùng tông màu, chị ba Cố hài lòng đi theo sau hai người: "Nhiếp ảnh gia đâu, có thể đến chụp ảnh rồi."

"Đây ạ, chị ba." Cố Phỉ Dập dẫn nhiếp ảnh gia đến, bên cạnh còn có hai trợ lý.

"Hai người đều đẹp trai, chụp thế nào cũng đẹp. Bất quá tôi hy vọng có thể chụp được ngọt ngào hơn một chút."

"Yên tâm. Chúng tôi chuyên nghiệp lắm."

Nhiếp ảnh gia đã vác máy ảnh lên, ra hiệu cho họ đứng vào vị trí: "Hai anh đẹp trai đứng gần nhau thêm chút nữa."

Úc Tinh Nhiên trước ống kính thì có thể thể hiện tự nhiên, nhưng bị một đám người vây xem chụp ảnh cưới thì vẫn là lần đầu tiên.

Cậu nhìn Cố Yến Chấp, đối phương dường như có chút không quen, động tác tay chân còn cứng đờ hơn cả cậu.

"Ấy, không phải. Động tác này đâu có khó đâu." Nhiếp ảnh gia đẩy nhẹ trợ lý: "Tiểu Dương, cậu qua chỉ cho hai anh đẹp trai một chút đi."

Cố Yến Chấp: "..."

"Tay anh cứ đặt nhẹ lên vai người kia là được, đầu gần nhau thêm chút nữa, cười lên nào."

"Cố tiên sinh đừng nhìn vào ống kính, nhìn người yêu của anh kìa, hôm nay anh ấy không đẹp trai sao?" Nhiếp ảnh gia giữ máy ảnh hồi lâu: "Đúng đúng, đầu đừng quay hẳn sang như vậy, nghiêng mặt về phía ống kính, rất tốt."

"Xem này, chụp lên ngọt ngào biết bao."

Nhiếp ảnh gia vừa khen vừa chỉ đạo.

Nhiếp ảnh gia bảo trợ lý đưa chai nước thứ hai, Úc Tinh Nhiên còn tưởng rằng buổi chụp đã kết thúc.

"Hai vị nghỉ ngơi một chút, lát nữa tiếp tục."

"Hả?"

Úc Tinh Nhiên ngơ ngác, vừa rồi chụp không đến trăm tấm cũng phải vài chục tấm, còn chưa đủ sao?

Như nhìn ra vẻ nghi hoặc của cậu, chị ba cười nói: "Thế này đã đủ gì, em với chồng chụp ảnh cưới gần hai trăm tấm, cuối cùng chọn có mười mấy tấm thôi."

Úc Tinh Nhiên: "... "

Sau đó, cậu quyết định giao lại trọng trách này cho Cố Yến Chấp.

Cố Yến Chấp chỉ tham gia hôn lễ, chưa từng đi chụp ảnh cùng em gái nên không biết quy trình này phức tạp đến nhường nào.

Nhưng rõ ràng em gái hắn đặc biệt có tinh thần trong chuyện này, thậm chí còn lấy kinh nghiệm chụp ảnh cưới của mình ra, yêu cầu nhiếp ảnh gia tăng thêm không ít động tác thân mật cho hai người.

Úc Tinh Nhiên chỉ cảm thấy hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, mặt cậu đã cười đến cứng đờ.

Kết hôn mệt mỏi quá đi!

Chụp ảnh xong thời gian vẫn còn sớm, Cố Yến Chấp lại đưa Úc Tinh Nhiên đi ăn chút gì đó, Cố Phỉ Dập nhận nhiệm vụ, đến giảng giải quy trình cho họ.

"Lát nữa ông nội sẽ lên sân khấu đọc diễn văn trước, đợi nhạc nổi lên, hai anh sẽ đi ra từ hai bên cửa trái phải, sau đó cùng nhau đi đến thảm đỏ ở giữa, rồi nắm tay nhau lên sân khấu."

Úc Tinh Nhiên gật đầu, hỏi: "Anh đi bên trái hay bên phải?"

Cố Phỉ Dập cũng bị hỏi ngớ người, bởi vì không ai nói với cậu ta điều này: "Chắc là bên nào cũng được? Dù sao cũng phải đi đến giữa mà."

"Em uống chút nước đi." Cố Yến Chấp thấy môi Úc Tinh Nhiên khô khốc, xem ra hôm nay cậu rất mệt, hắn lại đưa nước cho Úc Tinh Nhiên uống.

"Vậy em ra ngoài trước, không làm phiền hai anh nữa."

Cố Phỉ Dập vội vàng đi ra ngoài, hôm nay bận rộn cả trong lẫn ngoài cậu ta cũng chưa được nghỉ ngơi, giờ sắp đến giờ hôn lễ, ngược lại có thời gian rảnh.

Cậu ta vừa đi, Úc Tinh Nhiên đã dựa hẳn người vào Cố Yến Chấp: "Biết làm hôn lễ mệt như vậy, em đã không làm rồi."

Cố Yến Chấp nắm lấy tay cậu: "May mà em không biết."

Úc Tinh Nhiên: "..."

Cậu chỉ nói vậy thôi mà.

"Họ hàng của anh cũng nhiều thật đấy." Úc Tinh Nhiên vừa nhìn qua danh sách khách mời, cả một trang toàn là người thân, trang thứ hai là bạn bè, cũng bao gồm bạn bè của Úc Tinh Nhiên.

Từ trang thứ ba trở đi đều là đối tác làm ăn trên thương trường.

Úc Tinh Nhiên nhìn đến hoa cả mắt, người cũng nhiều quá đi.

Lát nữa trong nghi lễ, cậu và Cố Yến Chấp sẽ trao nhẫn trước mặt bao nhiêu người như vậy, có một số nghi lễ còn vì làm không khí thêm sôi động mà yêu cầu nhân vật chính tương tác trên sân khấu.

Úc Tinh Nhiên: "..."

Úc Tinh Nhiên không phải là người mắc chứng sợ giao tiếp xã hội, ngược lại cậu thuộc tuýp người chủ động trong giao tiếp, điều này chỉ giới hạn trong phạm vi giao tiếp thông thường, chứ không bao gồm việc đứng trước một đám người quen và không quen biết --

Cậu đột nhiên hối hận lúc Cố Yến Chấp bảo cậu chọn phương án hôn lễ, đã không xem xét kỹ lưỡng, đáng lẽ nên chọn cái đơn giản nhất.

Lúc đó chỉ cảm thấy thế nào cũng được, Cố Yến Chấp thích là được.

Bây giờ thì hối hận rồi.

"... Cái biểu cảm này của em khiến anh rất muốn lấy còng tay khóa em lại đây đấy?"

Cố Yến Chấp vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm cậu: "Em cho anh cảm giác muốn bỏ trốn ngay tại chỗ."

"Trốn thì cũng không đến mức." Úc Tinh Nhiên chớp mắt: "Bất quá đó thật là một ý hay."

Cố Yến Chấp: "..."

"Em thật sự yêu anh sao?" Cố Yến Chấp hỏi.

"Đương nhiên." Úc Tinh Nhiên trả lời rất kiên định.

"Vậy sao em không mong chờ hôn lễ của chúng ta?" Cố Yến Chấp bắt đầu nhắc lại chuyện cũ: "Hai tháng trước hỏi em, em cũng không mấy để tâm, toàn một mình anh lo liệu."

Úc Tinh Nhiên: "Quần áo chẳng phải em chọn sao?"

"Trừ quần áo ra!!"

"Hoa ở hiện trường hôn lễ cũng là em chọn." Úc Tinh Nhiên biện minh cho mình.

"Chỉ có hai thứ đó! Lúc đó hỏi em tổ chức ở đâu, em nói tùy. Hỏi em ngoài trời hay trong nhà, em nói tùy. Hỏi..."

Úc Tinh Nhiên nghiêng người tới gần, khẽ hôn lên môi Cố Yến Chấp, trực tiếp dùng hành động đánh tan mọi lời trách cứ của hắn.

Một nụ hôn ngắn ngủi đã dỗ dành Cố Yến Chấp được một nửa, nửa còn lại muốn xem biểu hiện của Úc Tinh Nhiên tại hôn lễ.

"Vừa nãy em nói... yêu anh, là bắt đầu từ khi nào?" Cố Yến Chấp bất chợt ngượng ngùng hỏi, vẻ mặt như thể chỉ đơn thuần tò mò.

Úc Tinh Nhiên đáp: "Đại khái là sau khi chúng ta chia tay?"

Cố Yến Chấp: "..."

Lời này nghe sao mà giống như Úc Tinh Nhiên chỉ yêu hắn khi hắn không ở bên cạnh vậy.

Có lẽ cảm thấy Cố Yến Chấp "nhạy cảm" dường như hiểu sai ý mình, Úc Tinh Nhiên đặc biệt kiên nhẫn giải thích: "Ý em là sau khi chia tay em mới nhận ra." Cậu nghiêng người tới hôn hắn một cái: "Được rồi, lúc đó em đúng là có hơi ' được nuông chiều mà kiêu ngạo'."

Bởi vì Cố Yến Chấp là người theo đuổi cậu, hơn nữa sau bao lần cậu cự tuyệt, cho nên lúc đó Úc Tinh Nhiên thích Cố Yến Chấp chỉ là vẻ bề ngoài.

Thế cho nên cậu cũng không biết từ khi nào sự "háo sắc" đơn thuần đã biến thành tình cảm chân thành.

Cậu nắm lấy tay Cố Yến Chấp, đan mười ngón tay vào nhau, nghiêng đầu nhìn hắn: "Hôm nay anh rất đẹp trai!"

"Ngày thường anh không đẹp trai sao?"

"Hôm nay đặc biệt đẹp trai!!" Úc Tinh Nhiên nói: "Còn cố ý tìm lỗi em là em không vui đó."

Cố Yến Chấp nuốt lời định nói trở về.

Úc Tinh Nhiên thấy hắn muốn nói lại thôi, bỗng nhiên ý thức được điều gì: "Anh không tin à?"

"Cái gì?"

"Kỳ thật em đặc biệt muốn kết hôn với anh." Úc Tinh Nhiên nói, kéo tay Cố Yến Chấp đặt lên ngực mình: "Cảm nhận được không? Tim em đập rất nhanh."

Nói rồi cậu áp tay lên ngực Cố Yến Chấp cảm nhận nhịp tim hắn.

"Giống như anh vậy, là khẩn trương. Lần đầu tiên kết hôn, không quen lắm. Bất quá người kết hôn là anh, thật tốt."

Đồng tử Cố Yến Chấp hơi giãn ra, vừa vặn bên ngoài truyền đến giọng nói của người chủ trì: "Xin mời hai vị vào vị trí."

Ngón tay Úc Tinh Nhiên khẽ cào nhẹ vào lòng bàn tay hắn: "Lát nữa gặp, ông xã."

Nói là lát nữa, kỳ thật từ hai bên cửa trái phải bước ra, chưa đến một phút, máy tạo bong bóng bắt đầu hoạt động, trong tiếng ồn ào của khách khứa, hai người từ hai bên cửa tiến về phía bục dài, hai người tự nhiên đan mười ngón tay vào nhau, cùng nhau bước lên sân khấu.

"Vẫn là mười ngón tay đan vào nhau, vừa tách ra một lát đã vội không chờ nổi nắm lấy rồi sao?" Người chủ trì trên sân khấu khuấy động không khí: "Khó trách hai người là một đôi, nhìn xem nhan sắc này, thật xứng đôi!! Mọi người nói có đúng không?"

Người chủ trì đứng ở một bên, nhìn đôi uyên ương trước mắt, cảnh đẹp ý vui, trước đây anh ta cũng từng chủ trì hôn lễ cho minh tinh, nhan sắc của hai người này hoàn toàn không thua kém những nghệ sĩ đó.

"Hôm nay là một ngày đặc biệt, hai vị có điều gì muốn nói với đối phương không?"

Người chủ trì hướng ánh mắt về phía Úc Tinh Nhiên, người đứng gần anh ta nhất.

Úc Tinh Nhiên muốn lên tiếng.

"Vị tiên sinh này có vẻ hơi ngại ngùng."

Lần đầu tiên bị người khác nói ngại ngùng, Úc Tinh Nhiên: "..."

Từ nhỏ đến lớn cậu đã chủ trì không ít chương trình, ngày thường vị trí của người chủ trì mới là chỗ cậu đứng. Nhưng lần đầu tiên được người khác chủ trì, Úc Tinh Nhiên có chút không quen.

Chủ yếu là quá nhiều người chú ý, cậu chỉ muốn nhanh chóng kết thúc.

Người chủ trì lại nhìn về phía Cố Yến Chấp: "Vậy còn anh? Có điều gì muốn nói với người yêu của mình không?"

Cố Yến Chấp dừng lại một chút rồi nói: "Có, nhưng tôi muốn nói riêng với em ấy."

"Ha ha ha, khách khí vậy sao? Người đến là khách, mọi người đều đến chúc phúc hai người, cũng cho chúng tôi nghe một câu, làm chứng nhân chứ."

Cố Yến Chấp cười, sau đó nắm chặt tay Úc Tinh Nhiên.

Trên màn hình lớn là ảnh chụp chung của hai người, có mấy tấm vẫn là chụp buổi chiều, chị ba Cố cảm thấy chụp rất đẹp, nhất quyết phải chiếu lên màn hình lớn.

Gió biển mang theo hơi mát, người chủ trì nói vài lời chúc phúc: "Vậy chúng ta chuyển sang phần tiếp theo, trao nhẫn."

Nhà họ Cố hiện tại không có con cháu nhỏ tuổi hơn, nhỏ nhất là Cố Phỉ Dập, nhưng họ đã chọn hai bé gái xinh xắn từ khách mời để trao nhẫn.

Là một đôi anh em, hai bé nắm tay nhau, bước trên thảm đỏ rải đầy cánh hoa, từng bước một tiến về phía hai người.

"Anh ơi, tân hôn vui vẻ."

Giọng trẻ con non nớt vang lên, Úc Tinh Nhiên dịu dàng xoa đầu bé gái: "Cảm ơn em nhé, bé con."

Hai đứa trẻ lại nắm tay nhau xuống sân khấu.

Úc Tinh Nhiên hít sâu một hơi, tức khắc cảm thấy một chút khẩn trương, cũng rốt cuộc có cảm giác hôm nay là một ngày rất quan trọng.

Cậu xoay người nhìn về phía Cố Yến Chấp, Cố Yến Chấp cũng đang nhìn cậu.

Giọng người chủ trì đúng lúc vang lên: "Cố Yến Chấp tiên sinh, xin hỏi anh có nguyện ý lấy danh nghĩa người bạn đời để ở bên cạnh Úc tiên sinh, vĩnh viễn đặt cậu ấy ở vị trí đầu tiên, vĩnh viễn cưng chiều cậu ấy, che chở cậu ấy, yêu thương cậu ấy, xem cậu ấy như người yêu, như người thân không?"

Trái tim Cố Yến Chấp đập mạnh, ánh mắt hắn chăm chú nhìn Úc Tinh Nhiên, môi mỏng khẽ động, trịnh trọng nói: "Tôi nguyện ý."

"Vậy Úc Tinh Nhiên tiên sinh, xin hỏi anh có nguyện ý lấy danh nghĩa người bạn đời để ở bên cạnh Cố tiên sinh, mỗi ngày đều nói với anh ấy một câu 'em yêu anh', một đời một kiếp yêu anh ấy không?"

Ánh mắt Úc Tinh Nhiên lấp lánh: "Tôi nguyện ý."

Tràng dưới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Cố Yến Chấp trong ánh mắt nóng rực và mong chờ của mọi người, nhẹ nhàng nâng tay Úc Tinh Nhiên, trước sự chứng kiến của tất cả, đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cậu.

"Cảm ơn em, nguyện ý cùng anh đi hết quãng đời còn lại."

Úc Tinh Nhiên bị ánh mắt tràn đầy chân thành và thâm tình của Cố Yến Chấp làm cho ngẩn ngơ một khoảnh khắc, rất nhanh hoàn hồn nắm lấy tay Cố Yến Chấp, lấy chiếc nhẫn còn lại giúp hắn đeo vào.

Trong tiếng vỗ tay và hoan hô của mọi người, Úc Tinh Nhiên cúi đầu hôn nhẹ lên đốt ngón tay Cố Yến Chấp, vừa chạm vào liền rời ra, khiến cả khán phòng một lần nữa sôi trào.

"Tuy rằng hai nhân vật chính của chúng ta không giỏi nói lời hoa mỹ, nhưng họ đã dùng hành động thực tế để biểu lộ tình yêu, chúng ta hãy dùng tràng pháo tay để chúc phúc cho họ nào."

"Hôn một cái, hôn một cái."

Không biết ai lên tiếng đầu tiên, rất nhanh những người khác trong khán phòng cũng hòa theo hô lớn.

Không khí lại được đẩy lên cao trào.

Cố Yến Chấp ánh mắt dịu dàng chăm chú nhìn Úc Tinh Nhiên: "Anh có thể hôn em không?"

Úc Tinh Nhiên nhướn môi: "Em đã nói rồi, đừng hỏi, trực tiếp hôn."

Bốn mắt nhìn nhau, hai người trao nhau một nụ hôn trong tiếng ồn ào.

Một nụ hôn không quá dài, nhưng tràn ngập tình yêu và ngọt ngào.

Đợi hai người tách ra, người chủ trì mới cười nói: "Thời gian còn sớm, chúng ta không vội chút nào, tiếp tục tiếp tục!"

Vốn dĩ chỉ là nói đùa, dưới đài lại một trận cười vang, người chủ trì cười nói: "Người ta tối về nhà hôn, không hôn cho chúng ta xem đâu."

"Nhẫn đã trao, hôn cũng đã hôn, tiếp theo nên làm gì?"

"Cố Yến Chấp, em yêu anh."

"Anh cũng yêu em, trước kia yêu, bây giờ yêu, tương lai mỗi một ngày đều yêu em."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back