Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 882: Ngốc thật và giả ngốc



Tuy người nhà họ Tiêu không nhiều, chỉ có mấy trăm người mà thôi, nghe thì không có bao nhiêu nhưng khi nhìn thấy thật lại rất nhiều, thậm chí còn có chút chấn động.

Mặc dù Lâm Hàn thấy cảnh này có hơi ngạc nhiên, nhưng anh cũng hiểu ý nhà họ Tiêu, họ đang cảm ơn lần trước anh đã giúp đỡ và lần này đồng ý liên thủ cùng họ.

Lâm Hàn cũng không chần chừ, trực tiếp dẫn theo mấy người bước về phía trước.

Tiêu Nhã thấy thế cũng dẫn theo một số thành viên cấp cao của nhà họ Tiêu bước tới.

“Chào mừng mọi người”, Tiêu Nhã đưa tay ra, mỉm cười chào hỏi.

Lâm Hàn cũng đưa tay ra bắt lại, nói với vẻ hơi bất đắc dĩ: “Thật sự không cần phải làm vậy”.

Tiêu Hoa Bân ở bên cạnh cười bảo: “Rất cần thiết đó, ân tình của cậu Lâm, nhà họ Tiêu chúng tôi sẽ vĩnh viễn không quên”.

Tiêu Nhã mỉm cười không nói gì, hiển nhiên cô ấy cũng có ý này.

Lâm Hàn thấy vậy cũng lười quan tâm mấy chuyện này, anh nói thẳng: “Được rồi, vậy thế này đi, mọi người mau chóng xử lý việc của mình, bữa tối nếu tiện thì chuẩn bị một chút, không cần quá thịnh soạn đâu, mau chóng chuẩn bị sẵn sàng là được, đừng lãng phí quá nhiều thời gian”.

Tiêu Nhã nghe xong khẽ gật đầu, cô cũng hiểu ý Lâm Hàn.

“Được rồi, tôi sẽ bảo người làm chuẩn bị đơn giản một chút, sau khi kế hoạch lần này thành công, chúng ta sẽ tổ chức tiệc lớn ăn mừng sau”, Tiêu Nhã bảo.

Tiêu Nhã hiểu Lâm Hàn không phải người so đo những chuyện phép tắc, vậy nên trước đó cô cũng không cho người chuẩn bị tiệc linh đình, dù sao làm vậy cũng sẽ tốn thời gian và sức lực của người nhà họ Tiêu.

Tuy rằng kế hoạch lần này chủ yếu sử dụng cao thủ nhà họ Tiêu, những người khác không giúp đỡ được mấy, nhưng cũng có một số việc cần dùng đến.

Sau đó đoàn người Lâm Hàn và Tiêu Nhã đi vào trang viên nhà họ Tiêu.

Cao thủ Lâm Hàn đưa tới đều đã thu xếp ổn thoả, chuẩn bị kế hoạch và sắp xếp cuối cùng, đồng thời nghỉ ngơi, dù sao kế hoạch ngày mai chắc chắn không thể kết thúc trong một ngày.

Vốn dĩ hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng kéo dài một tuần, lại thêm lần này Lâm Hàn và nhà họ Tiêu còn có kế hoạch lớn, cũng cần rất nhiều thời gian và sức lực.

Nói cách khác, ít nhất trong một tuần tới, các cao thủ mà Lâm Hàn đưa tới và cao thủ nhà họ Tiêu có thể sẽ phải rất bận rộn.

Cho dù thỉnh thoảng không cần dùng đến họ thì cũng không được thả lỏng, lúc nào cũng phải sẵn sàng, không được lơ là.

Sau khi thu xếp cho mọi người xnog, Lâm Hàn bảo Lâm Phong bố trí và kiểm tra lần nữa, còn anh thì tới tìm Tiêu Nhã nói chuyện riêng.

Lâm Hàn và Tiêu Nhã bước tới đình nghỉ chân.

Lúc này trời đã tối hẳn, trăng đêm nay rất sáng, rất đẹp.

Tiêu Nhã nhìn bóng người trước mặt với vẻ mặt hơi kỳ lạ, vừa nãy Lâm Hàn hẹn riêng cô ra đây khiến cô không khỏi suy nghĩ tới điều khác.

Mặc dù Tiêu Nhã đã từ bỏ suy nghĩ đó và không làm phiền Lâm Hàn nữa, chỉ là đồng minh và là bạn bè với anh, nhưng cảm giác và tâm tư đó làm sao có thể thật sự buông xuống được, lúc này cô khó tránh khỏi vẫn có chút suy nghĩ lung tung.

Sau khi tới đình, Lâm Hàn dừng bước, nhìn xung quanh xác nhận không có ai rồi mới nhìn Tiêu Nhã phía sau.

“Tôi có chuyện muốn hỏi cô, chuyện này tạm thời cô đừng nói cho bất kỳ ai, kể cả người nhà họ Tiêu mà cô hoàn toàn tin tưởng”, Lâm Hàn vào thẳng vấn đề.

Tiêu Nhã nghe xong cũng lập tức ổn định lại cảm xúc, quả nhiên Lâm Hàn tìm cô để nói chuyện nghiêm túc.

Những suy nghĩ đó nhanh chóng bị Tiêu Nhã ném ra sau đầu, cô khôi phục vẻ nghiêm túc.

Nhận thấy tầm quan trọng của việc Lâm Hàn sắp nói, Tiêu Nhã cũng trịnh trọng gật đầu đáp: “Được, không có sự cho phép của anh, tôi sẽ không nói với bất cứ ai, anh nói đi”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu rồi hỏi: “Cô hiểu bao nhiêu về cậu chủ lớn Khổng Tử Dục của nhà họ Khổng?”

Tiêu Nhã nghe xong hơi bất ngờ, không ngờ Lâm Hàn lại trịnh trọng hỏi về Khổng Tử Dục – cậu chủ lớn của nhà họ Khổng như thế. Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều bèn nói những gì mình biết cho Lâm Hàn, dù sao cũng không có gì phải giấu giếm anh.

Mặc dù thông thường người thừa kế sẽ là người lớn tuổi hơn hoặc là người có năng lực hơn, nhưng trong thời gian thể hiện năng lực cũng có rất nhiều biến cố.

Lại thêm gia cảnh nhà Khổng Tử Dục và ánh mắt đặc biệt của Khổng Tử Dục hôm nay, về cơ bản Lâm Hàn có thể khẳng định vụ tai nạn xe đó không phải một vụ tai nạn bất ngờ mà do có người cố tình gây ra. Mà có thể khi ấy Khổng Tử Dục cũng không gặp vấn đề về não, nhưng dù thế nào bây giờ anh ta cũng không giống kẻ ngốc mà người ngoài đồn đại.

Ngược lại Khổng Tử Dục hiện giờ có thể còn thông minh hơn, trưởng thành và mưu mô hơn. Anh ta không để lộ mình là người bình thường mà dùng hình tượng kẻ ngốc để che giấu bộ mặt thật của bản thân, Lâm Hàn đoán có lẽ là để bảo vệ bản thân tránh gặp phải tai nạn đó một lần nữa, dù sao không phải lần nào cũng có thể may mắn sống sót như vụ tai nạn lần trước.

Chỉ là sau khi suy đoán ra những điều này, Lâm Hàn lại hơi khó hiểu. Nếu vậy thì tại sao Khổng Tử Dục lại âm thầm thuê Lam Tư Vũ, sát thủ cấp Hắc Kim hàng đầu với giá trên trời để giết Khổng Tử Diệp, sau đó lại tới tìm anh, cố ý cho anh thấy anh ta không phải kẻ ngốc như lời đồn ngoài kia?
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 883: Cố ý



Màn đêm bao trùm, trong đình của trang viên nhà họ Tiêu.

Tiêu Nhã nói xong chuyện liên quan đến Khổng Tử Dục, thấy Lâm Hàn ngẩn người im lặng thì chợt thấy nghi hoặc.

“Sao vậy? Có chuyện gì sao?”, Tiêu Nhã ngờ vực hỏi.

Lâm Hàn nghe hỏi mới hoàn hồn.

Mặc dù không biết Khổng Tử Dục muốn làm gì, nhưng Lâm Hàn tin anh ta không phải vô tình hoặc không có chuyện gì tự nhiên tới tìm mình tiết lộ những bí mật này, mà là anh ta cố ý, đương nhiên là có mục đích của anh ta, chỉ là trước mắt anh vẫn chưa biết mục đích đó là gì.

Mà Lâm Hàn cũng biết chuyện này vô cùng quan trọng, không thể tuỳ tiện nói cho người khác.

Dù sao Khổng Tử Dục cố ý tiết lộ bí mật của mình cho anh, ít nhất có thể thấy được anh ta tin tưởng anh, có thể là anh ta định hợp tác với anh, vậy nên anh có thể tạm thời coi Khổng Tử Dục là bạn.

Tuy nhiên Lâm Hàn vẫn khá tin tưởng Tiêu Nhã, không cần phải giấu, hơn nữa chuyện này cũng cần nhờ Tiêu Nhã nghĩ giúp, như vậy anh mới dễ đoán hơn.

Dù sao Lâm Hàn cũng không biết nhiều về Khổng Tử Dục, hôm nay cũng mới chỉ gặp lần đầu, mà Tiêu Nhã thì khác. Dù sao cô ấy cũng lớn lên ở thành phố Thiên Kinh, chắc chắn biết về Khổng Tử Dục nhiều hơn anh, có thể tìm ra lý do vì sao Khổng Tử Dục lại làm như vậy và mục đích của anh ta.

“Là như vậy đấy, lúc trước tôi đã nói với cô chuyện tôi gặp một sát thủ cấp Hắc Kim ở Phụng Thiên, dựa theo điều tra, sát thủ này đến Phụng Thiên để ám sát Khổng Tử Diệp nhưng không thành công, ngược lại còn khiến cao thủ nhà họ Khổng phái tới đối phó tôi bị thương nặng, kết quả lại thành giúp tôi, nếu không những cao thủ nhà họ Khổng đó thật sự có khả năng nắm được cơ hội gây ra mối đe doạ nhất định cho tôi”, Lâm Hàn kể.

Tiêu Nhã khẽ gật đầu, đương nhiên cô nhớ chuyện này và cũng thấy nghi ngờ, chỉ là nghĩ mãi vẫn không ra. Mà sát thủ này đến giờ cũng không rõ rốt cuộc là ai bỏ số tiền lớn ra thuê, kết quả không ám sát Khổng Tử Diệp thành công còn giúp được Lâm Hàn.

“Tôi nhớ chuyện này, lẽ nào anh đã tra được gì thêm sao? Chuyện này có liên quan gì đến Khổng Tử Dục? Lẽ nào…”, Tiêu Nhã nói đến đây thì nghĩ tới một khả năng, sau đó lại lắc đầu bảo: “Không thể nào, Khổng Tử Dục là một tên ngốc, hẳn sẽ không gây ra được chuyện này, huống hồ sau vụ tai nạn xe lần đó, sản nghiệp nhà họ Khổng đã không còn liên quan gì đến anh ta nữa. Khổng Tử Dục không có quyền lợi, không có được số tiền lớn như vậy để thuê sát thủ cấp Hắc Kim”.

Lúc này Lâm Hàn lại mỉm cười: “Đúng là như vậy đấy. Sau này tôi đã hỏi nữ sát thủ đó xem người thuê cô ta là ai, mặc dù vẫn chưa cực kỳ chắc chắn, nhưng về cơ bản tôi có thể khẳng định người bỏ số tiền giá trên trời để thuê cô ta chính là Khổng Tử Dục – cậu chủ lớn của nhà họ Khổng!”

Tiêu Nhã nghe vậy thì sững sờ, cảm thấy chuyện này nằm ngoài suy đoán của mình. Cô không thể ngờ người bỏ số tiền lớn để thuê sát thủ cấp Hắc Kim hàng đầu ám sát Khổng Tử Diệp lại là Khổng Tử Dục.

“Nhưng…”

Tiêu Nhã cảm thấy hơi khó hiểu, có chút không thể tưởng tượng được, nhưng sau đó cũng nghĩ tới một khả năng rồi ngạc nhiên nhiên Lâm Hàn, lẩm bẩm: “Ý anh là Khổng Tử Dục không phải kẻ đầu óc có vấn đề, chỉ là anh ta giả vờ thôi?”

“Đúng thế”, Lâm Hàn mỉm cười gật đầu: “Tôi có thể chắc chắn Khổng Tử Dục là người thuê, còn anh ta lấy đâu ra nhiều tiền để thuê và mục đích của anh ta là gì thì tôi không biết”.

Tiêu Nhã cau mày, theo bản năng không tin chuyện này lắm, nhưng mặt khác cô cũng hiểu tính cách và năng lực của Lâm Hàn. Anh đã nói như vậy rồi thì độ chính xác của chuyện này cũng gần như là 100%.

Nói cách khác, rất có thể thật sự Khổng Tử Dục đã bỏ ra cái giá cao ngất trời để thuê sát thủ cấp Hắc Kim về ám sát Khổng Tử Diệp, mà thực ra Khổng Tử Dục không hề ngốc, anh ta chỉ giả vờ mà thôi.

Lúc này Lâm Hàn lại nói tiếp: “Hôm nay khi tôi từ khách sạn Song Mộc tới đây, trên đường bị Khổng Tử Dục chặn lại, chuyện xảy ra sau đó chắc cô cũng nghe nói rồi”.

Tiêu Nhã gật đầu, chuyện này khi ấy cô cũng nghe nói nhưng không quan tâm lắm, chỉ cho rằng lần này lại là người nhà họ Khổng không chú ý, không trông chừng kỹ Khổng Tử Dục để anh ta chuồn ra ngoài, chuyện như này trước đây cũng thường xảy ra.

Nhưng vừa nãy khi biết những chuyện liên quan đến Khổng Tử Dục này từ Lâm Hàn, mặc dù chưa được xác nhận nhưng anh đã nói thì về cơ bản cũng đã được xác định.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, điều này càng thêm chắc chắn Khổng Tử Dục không phải kẻ đầu óc có vấn đề, mà là anh ta vẫn luôn giả ngốc, nếu không sẽ không thể cố tình như vậy được.

Bây giờ nghĩ lại chuyện này rõ ràng là có vấn đề, nếu không Khổng Tử Dục sẽ không làm vậy, rõ ràng là anh ta cố ý, chỉ là trước đây mọi người không chú ý đến chuyện của anh ta nên cũng không nghĩ nhiều.

Lâm Hàn suy nghĩ kỹ càng xem Khổng Tử Dục làm những chuyện này là vì sao, dường như anh đã nghĩ tới điều gì đó, nhưng còn thiếu một chút nữa thôi nên vẫn chưa ra.

Mà Tiêu Nhã ở bên cạnh lúc này cũng phát hiện ra điều kỳ lạ, Khổng Tử Dục làm như vậy bây giờ xem ra hoàn toàn là cố ý, có mục đích riêng không thể để người khác biết của anh ta.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 884: Bạn bè tạm thời



Lâm Hàn và Tiêu Nhã cùng nhìn nhau, ai cũng không hiểu rốt cuộc Khổng Tử Dục làm thế vì mục đích gì.

“Hôm nay Khổng Tử Dục đến ngăn cản tôi cũng có hơi kỳ lạ, khi đó…”

Sau đó Lâm Hàn kể lại đầu đuôi chuyện gặp được Khổng Tử Dục hôm nay nói cho Tiêu Nhã, kể cả ánh mắt kỳ lạ của Khổng Tử Dục.

“Thế thì xem ra Khổng Tử Dục đang muốn tìm anh thương lượng chuyện gì đó, nhưng tạm thời vẫn chưa có cơ hội”, Tiêu Nhã nghe xong dường như đã nghĩ tới chuyện gì, nói.

Lâm Hàn cũng khẽ gật đầu: “Đúng vậy, tôi cũng có cảm giác đó, hơn nữa từ những lời cô nói lần trước thì chắc hẳn Khổng Tử Dục đã ẩn náu rất lâu, thậm chí trong tai nạn giao thông lần đó anh ta cũng không hề hấn gì, tất cả chỉ là ngụy trang, bây giờ anh ta sẵn sàng tới và để lộ chuyện đó với tôi thì có thể nói là anh ta khá là tin tưởng tôi, muốn hợp tác với tôi làm vài chuyện”.

Tiêu Nhã gật đầu, cô ấy đồng ý với cách nói của Lâm Hàn, Khổng Tử Dục để lộ một chuyện quan trọng với anh như thế thì chắc hẳn là cố tình vì mục đích nào đó.

Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều làm sáng tỏ vụ việc này, cũng biết rằng Khổng Tử Dục có mục đích gì đó, nhưng họ cứ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không biết rốt cuộc chuyện Khổng Tử Dục muốn hợp tác với Lâm Hàn là gì.

Đang suy nghĩ thì Lâm Hàn chợt nhớ ra chuyện gì đó, sắc mặt kỳ lạ nhìn Tiêu Nhã.

“Sao vậy, anh nghĩ ra mục đích của Khổng Tử Dục rồi hả?”, Tiêu Nhã vội vàng hỏi, Khổng Tử Dục này khá là kỳ lạ, hơn nữa còn là cậu chủ lớn nhà họ Khổng, lần này nhà họ Khổng lại là đối thủ lớn trong kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu nên cả hai cực kỳ để tâm đến vấn đề này, tốt nhất nên xác định rõ tình huống, dù không biết cụ thể thế nào nhưng ít nhất cũng phải nắm rõ sơ bộ.

Lâm Hàn lắc đầu nói: “Cái đó thì chưa, tôi vẫn chưa suy nghĩ rõ ràng về chuyện đó. Tôi đột nhiên suy nghĩ đến một vấn đề khác, đó là chuyện xảy ra ở thành phố Phụng Thiên, căn cứ vào những tin tức điều tra được thì đúng là Khổng Tử Diệp đã đến thành phố Phụng Thiên, nhưng chỉ ở lại một lát rồi lập tức bỏ đi. Khổng Tử Diệp là người trời sinh tính tình cẩn thận, nhất là khi đến cái nơi như vùng Đông Bắc của Phụng Thiên thì lại càng cẩn thận, rất quan tâm đến sự an toàn của bản thân mình, dù có là sát thủ cấp Hắc Kim cao nhất cũng rất khó có cơ hội ám sát thành công. Nhưng Khổng Tử Dục lại cố tình chọn ngay lúc đó, chọn thời khắc khó thành công đó, bỏ một số tiền lớn thuê sát thủ cấp Hắc Kim để ám sát Khổng Tử Diệp, mục đích rốt cuộc là vì ám sát Khổng Tử Diệp ư? Suy cho cùng Khổng Tử Dục và Khổng Tử Diệp đều là anh em ruột, bình thường cũng hay tiếp xúc với nhau, có lẽ Không Tử Diệp không đề phòng anh trai mình bao nhiêu, nói cách khác, nếu Khổng Tử Dục muốn thuê sát thủ ám sát em trai mình, hơn nữa còn thuê sát thủ cấp Hắc Kim cao nhất, trên thực tế vẫn có rất nhiều cơ hội để thành công. Nhưng anh ta lại cố tình chọn lựa thời điểm khó thành công nhất”.

Tiêu Nhã nghe thế cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, trước đó cô ấy vẫn không suy nghĩ gì nhiều, bây giờ Lâm Hàn nhắc tới khiến cô ta nhìn ra điểm bất thường trong đó.

Cẩn thận nghĩ lại thì đúng là như thế, Khổng Tử Dục có thể bỏ ra một cái giá trên trời để thuê, còn liên lạc được cả sát thủ cấp Hắc Kim rồi còn nắm được hành tung của Khổng Tử Diệp, nếu muốn cử sát thủ đi ám sát em trai mình thì quá dễ dàng thành công.

Rõ ràng Khổng Tử Dục không hề ngu ngốc, ngược lại còn cực kỳ thông minh, biết rõ lựa chọn như thế sẽ khá là mạo hiểm.

“Chẳng lẽ Khổng Tử Dục ra giá trên trời thuê sát thủ cấp Hắc Kim đến thành phố Phụng Thiên ám sát Khổng Tử Diệp chỉ là bề nổi, trên thực tế anh ta có mục đích khác? Thế rốt cuộc mục đích đó là gì?”, Tiêu Nhã hơi khó hiểu lẩm bẩm.

Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng nhìn nhau, hai người đều không cần nghĩ, chẳng mấy chốc trong đầu đã cùng xuất hiện một ý tưởng.

“Là để cứu tôi?”

“Là để giúp anh?”

Lâm Hàn và Tiêu Nhã cùng đồng thanh nói, ai cũng cực kỳ ngạc nhiên.

Sau khi nói xong, hai người lại cảm thấy chuyện này có vẻ bất khả thi, dù sao Khổng Tử Dục và Lâm Hàn cũng không quen biết gì nhau, tại sao phải tốn nhiều sức để giúp đỡ Lâm Hàn như thế? Nhưng nếu không phải vậy thì hai người cẩn thận nghĩ tới nghĩ lui, cũng không thể nghĩ ra được khả năng nào khác.

Sau đó, Lâm Hàn và Tiêu Nhã cẩn thận thảo luận về chuyện Khổng Tử Dục, vì tin tức nắm được quá ít ỏi nên cũng chẳng suy luận được gì, cuối cùng đành phải từ bỏ, dù sao ngày mai hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng sẽ khai mạc, kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng sắp bắt đầu, hai người là lãnh đạo quan trọng của hai lực lượng, tất nhiên phải nghỉ ngơi sớm một chút để bảo trì trạng thái tốt nhất, cố gắng hết sức để kế hoạch lần này thành công.

Tuy vẫn chưa biết rõ rốt cuộc mục đích của Khổng Tử Dục này là gì, có phải anh ta thật sự muốn giúp Lâm Hàn nên mới tốn nhiều tài nguyên và công sức đi thuê sát thủ cấp Hắc Kim cao nhất hay không.

Nhưng Lâm Hàn và Tiêu Nhã có thể chắc chắn một số chuyện.

Đầu tiên là chắc chắn Khổng Tử Dục không phải một tên ngốc, anh ta còn cực kỳ thông minh, nếu không anh ta đã không thể che giấu bản thân mình tốt như thế.

Thật ra nếu Khổng Tử Dục đã sẵn lòng chủ động cho Lâm Hàn biết được những thông tin đó thì cũng có nghĩa là anh ta đang muốn hợp tác với anh, trong thời gian ngắn, ít nhất là trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này thì Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đứng cùng phe, tạm thời là hai người hợp tác.

Lâm Hàn và Tiêu Nhã không sợ nhà họ Khổng tham gia vào làm cản trở kế hoạch, nhưng lại sợ nhà họ Khổng kêu gọi các thế lực của Thiên Kinh cùng nhau bắt tay để đối phó với anh và nhà họ Tiêu.

Khi đó, dù Lâm Hàn có hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, cộng với mấy chục cao thủ của nhà họ Tiêu, lực lượng khổng lồ như thế cũng không thể ngăn cản nổi liên minh của tất cả các thế lực trong vùng xám Thiên Kinh này.

Dù Lâm Hàn có thể dùng đến nhược điểm của nhiều gia tộc mà anh đang nắm giữ, nhưng khi đó sẽ khá là phiền toái nên nếu không đến lúc bất đắc dĩ thì tất nhiên Lâm Hàn không muốn nhiều thế lực của vùng xám thành phố Thiên Kinh gộp lại, cùng đối phó với anh và nhà họ Tiêu.

Nếu Khổng Tử Dục muốn hợp tác gì đó với Lâm Hàn, đã là hợp tác thì tất nhiên đôi bên phải cùng có lợi, không thể để một mình Khổng Tử Dục được lợi, anh ta cũng biết rõ điều đó nên rất có thể anh ta sẽ giúp Lâm Hàn và Tiêu Nhã thực hiện kế hoạch lần này, thực hiện kế hoạch đôi bên cùng thắng.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 885: Tiêu Nhã tự tin



Sau khi Lâm Hàn và Tiêu Nhã trao đổi với nhau xong thì đều quay về chỗ của mình để nghỉ ngơi.

Còn phần lớn cao thủ Lâm Hàn mang đến cùng với cao thủ nhà họ Tiêu thì đã được Lâm Phong, Tiểu Tây và Tiêu Hoa Bân sắp xếp, đã chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ và nghỉ ngơi trước, chờ hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh ngày mai đến, chờ đợi hội nghị có ảnh hưởng cực kỳ lớn này bắt đầu.

Sau khi trở về nơi ở của mình, Lâm Hàn nhanh chóng nghỉ ngơi, ngày mai lại phải bận rộn rồi, có khi còn chẳng được ngủ một giấc đàng hoàng nên đêm cuối cùng này trở nên cực kỳ quý báu.

Sáng sớm hôm sau.

Bầu trời vẫn còn mờ ảo chưa sáng hẳn, chân trời cũng chỉ có chút màu đỏ, vẫn còn một khoảng thời gian nữa mặt trời mới mọc lên.

Bấy giờ, ở quảng trường trước khuôn viên nhà họ Tiêu đã có hơn bốn trăm người tập hợp xong, đang đứng thẳng hàng ngay lối ở đó, chẳng phát ra một chút âm thanh nào, cứ im lặng đứng chờ như thế.

Hơn bốn trăm người, nghe thì không nhiều lắm nhưng khi tập trung lại một chỗ sẽ phát hiện ra nó chẳng ít.

Hơn bốn trăm người, tuy chẳng có một động tác nào, cũng chẳng có âm thanh gì, chỉ lẳng lặng đứng nơi đó thôi nhưng vẫn cảm nhận được sự trang nghiêm, dù là một người bình thường cũng có thể cảm nhận được sự khác biệt.

Trên thực tế, hơn bốn trăm người này tính cả bốn trăm cao thủ nhà họ Lâm, mười mấy cao thủ Tôn Hàn Các cũng với mấy chục cao thủ nhà họ Tiêu, tất cả đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, không có một kẻ nào là người bình thường.

Tùy tiện lấy một người trong số đó đối phó với người bình thường, một đánh vài hay thậm chí là mười người cũng không thành vấn đề.

Bấy giờ, nhiều cao thủ như thế đều tụ tập về đây đã hình thành một lực lượng vô cùng kh*ng b*.

Lâm Phong, Tiểu Tây và Tiêu Hoa Bân cũng lẳng lặng chờ đợi.

Hội nghị quý tộc Thiên Kinh có quy định rõ ràng, ngoài những cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh cùng với ba lãnh đạo thì những người còn lại không thể đi theo.

Nên hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ có thể mang số cao thủ này đi trước, ngoài ra, Lâm Hàn và Tiêu Nhã là hai lãnh đạo, còn lại không ai được theo.

Quy định của quý tộc Thiên Kinh như thế cũng dễ dàng so sánh lực lượng.

Dù sao cũng cùng là cao thủ, thật ra cao thủ yếu kém cũng không thiếu nên thường thì họ sẽ cắn cứ theo số lượng cao thủ của đối phương mang đến để các nhận lực lượng, sau đó trực tiếp tiến hành phân chia lợi ích, nếu không mỗi thế lực tham gia đều phải đấu tranh một trận mới phân chia cao thấp được, làm thế sẽ khó tránh khỏi tổn thất lớn, vậy là đi ngược với ước nguyện ban đầu khi thành lập hội nghị.

Trước đó hội nghị quý tộc thành Thiên Kinh được thành lập là để giảm bớt tổn thất, hay có thể nói là cố gắng tránh né tổn thất hết mức có thể, căn cứ vào độ mạnh yếu của các thế lực để phân chia lợi ích.

Còn những tay đấm bình thường thì căn bản cũng không chênh lệch nhau là mấy, nếu mang theo thì không tiện xác nhận độ mạnh yếu, đôi khi nhân số nhiều nhưng thực lực lại không được ổn lắm, trên thực tế cũng không mạnh nên tất nhiên không thể phân chia được.

Thế nên lúc trước bốn quý tộc lớn đã thương lượng với nhau và quyết định chỉ mang cao thủ đi, không được phép mang theo tay đấm bình thường.

Từ đó tới nay, quy định đó cũng khiến thành phố Thiên Kinh hay thậm chí là tất cả các thế lực Hoa Hạ đều dần dần ý thức được sự mạnh yếu của các thế lực sẽ được quyết định bởi sức ảnh hưởng, phát triển sản nghiệp, tổng thể lực lượng vân vân và mây mây. Nhưng thứ có thể trực tiếp đại diện cho sự mạnh yếu của một thế lực chính là số lượng cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, thành phố Thiên Kinh hay thậm chí là tất cả các thế lực Hoa Hạ cũng dần xem trọng bồi dưỡng thế lực gia tộc.

Chỉ là, bồi dưỡng một cao thủ không chỉ cần một đứa trẻ mà phải có cả thiên phú từ nhỏ để bồi dưỡng, một đứa trẻ như thế cực kỳ khó tìm, bản thân các thế lực không có bao nhiêu, tất cả đều phải ra ngoài tìm kiếm, nhưng ai cũng tìm khiến tình huống trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, thậm chí thỉnh thoảng phát hiện được một đứa trẻ có thiên phú còn phải tranh giành với hai hay thậm chí là vài thế lực.

Đứa trẻ có thiên phú khó tìm, những vấn đề khác cũng khá là khó khăn, đầu tiên không bàn tới một lượng lớn tài nguyên cần dùng đến trong quá trình bồi dưỡng, dù chỉ xét đến thời gian thôi cũng là một vấn đề mà chưa chắc tất cả các thế lực đều giải quyết được, bình thường phải tốn mười mấy năm để bồi dưỡng hay thậm chí là nhiều hơn, dù có là đứa trẻ có thiên phú cách mấy cũng phải cần đề gia tộc có người dạy dỗ cẩn thận, ít nhất phải gần mười năm là có thể bồi dưỡng một đứa trẻ thành một cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Vì thế, một cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh vô cùng khó, phải tiêu tốn rất nhiều thứ và tài nguyên để bồi dưỡng một cao thủ như thế.

Sau đó, Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng thức dậy, sau khi chuẩn bị xong thì ra quảng trường trước khuôn viên nhà họ Tiêu.

Thấy tất cả các cao thủ nhà họ Lâm và nhà họ Tiêu đã tập trung ra hết, Lâm Hàn thấy hơi bất ngờ, nhìn đồng hồ thì đã đến thời gian hẹn trước, Lâm Hàn và Tiêu Nhã đến rất đúng giờ, chỉ là những cao thủ này tập trung trước mà thôi.

Lâm Hàn cũng không bất ngờ với điều này lắm, đó là tác phong của nhà họ Lâm bấy lâu nay, tất cả mọi thứ đều phải làm đến mức tốt nhất để người ngoài hoàn toàn không thể tìm ra được một lỗi lầm nào.

Lâm Hàn nhìn số cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh đã tập trung đầy đủ rồi lại nhìn sang Tiêu Nhã cũng vừa mới ra tới, cười nói: “Còn một khoảng thời gian nữa mới đến lúc xuất phát, cô có muốn nói vài lời không?”

Trước khi Lâm Hàn dẫn cao thủ nhà họ Lâm rời khỏi khách sạn Song Mộc cũng có nói vài câu đơn giản, nên bây giờ không cần phải nhiều lời nữa, Lâm Hàn cũng tin chắc những cao thủ nhà họ Lâm sẽ không khiến mình thất vọng.

Tiêu Nhã nghe thế bèn cười cười, không từ chối, cô ấy không phải là con gái mới lớn nên chẳng thẹn thùng gì, cô ấy đã tiếp nhận sản nghiệp nhà họ Tiêu từ sớm, một mình gồng gánh mọi thứ, bây giờ đã trở thành gia chủ nhà họ Tiêu, một mình quản lý cả gia tộc khổng lồ.

Nghe Lâm Hàn nói vậy, Hạ Sương cũng căng thẳng nhìn sang Tiêu Nhã, trong suy nghĩ của cô ta, nếu cô ta đứng ở vị trí của Tiêu Nhã thì chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi sợ hãi và áp lực.

Nhưng Tiêu Nhã nghe Lâm Hàn nói thế thì không hề từ chối mà cực kỳ tự tin cười nói: “Được, tôi sẽ nói đơn giản vài lời”.

Tự tin và đầy mạnh mẽ, không hề bối rối chút nào.

Hạ Sương bên cạnh thấy thế, chẳng hiểu sao lại hơi thất thần, khá kinh ngạc.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 886: Ảnh hưởng rất lớn



Mặc dù Hạ Sương biết Tiêu Nhã hơn mình rất nhiều trong mọi mặt, lại có năng lực phụ trách độc lập, thậm chí thiên phú cũng hơn mình rất nhiều.

Nhưng đối mặt với cảnh tượng lớn thế này, Tiêu Nhã vẫn có thể bình tĩnh, thản nhiên ứng phó, đây là điều trước giờ Hạ Sương chưa từng nghĩ tới.

Dù sao theo hiểu biết của Hạ Sương, Tiêu Nhã cũng mới trở thành gia chủ nhà họ Tiêu không lâu, mà cho dù khi nhà họ Tiêu hưng thịnh nhất cũng không có nhiều cao thủ thế này, nói cách khác trước đây Tiêu Nhã cũng chưa từng đối mặt với cảnh tượng thế này.

Hạ Sương hâm mộ, đồng thời cũng càng quyết tâm học hỏi từ Tiêu Nhã, để trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập và tự tin như cô ấy.

Lúc này Tiêu Nhã đã bước về phía trước, tới trước mặt nhóm cao thủ.

Nhân viên công tác của nhà họ Tiêu cũng đã chuẩn bị micro cho Tiêu Nhã, dù sao bao nhiêu người như vậy mà không dùng micro, chỉ nói miệng thôi không thể khiến từng người phía dưới đều nghe thấy.

Tiêu Nhã cầm micro, nói ngắn gọn.

Hầu hết những gì cô ấy nói đều là để khích lệ cao thủ nhà họ Lâm và cao thủ nhà họ Tiêu.

Lâm Hàn ở bên cạnh cũng mỉm cười, mặc dù Tiêu Nhã rất tự tin, cũng rất biết ăn nói, nhưng trên thực tế những lời này không có nhiều tác dụng, cũng không đạt được hiệu quả mà cô ấy mong đợi.

Hiển nhiên Tiêu Nhã chưa từng được đào tạo trên phương diện này nên mới thế, vẫn có một khoảng cách nhất định với Lâm Hàn.

Chẳng mấy chốc bài phát biểu ngắn của Tiêu Nhã đã kết thúc, cô ấy lùi lại, nhìn Lâm Hàn.

“Tôi đã nói xong, có thể xuất phát rồi”, Tiêu Nhã nói với Lâm Hàn.

Hành động lần này mặc dù là Lâm Hàn và nhà họ Tiêu hợp tác, nhưng vì thực lực của Lâm Hàn quá rõ ràng, nhất là sau khi kế hoạch của nhà họ Tiêu được thay đổi thành kế hoạch của Lâm Hàn thì người chỉ đạo chính đã trở thành Lâm Hàn. Ngoài những phương diện nhà họ Tiêu hiểu biết, những chuyện khác đều do Lâm Hàn quyết định.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, bước về phía trước, cầm lấy micro.

Đương nhiên Lâm Hàn không còn gì để nói nữa, hôm qua trước khi từ khách sạn Song Mộc đến nhà họ Tiêu anh đã nói rồi. Khích lệ tinh thần đương nhiên là cần, nhưng không cần phải làm quá nhiều lần, ngược lại sẽ không có tác dụng.

Sau khi nhận lấy micro, Lâm Hàn nhìn hơn bốn trăm cao thủ phía dưới, nhẹ giọng bảo: “Xuất phát!”

Chỉ hai chữ đơn giản, nhưng sau khi anh nói xong, các cao thủ lại có chút kích động khó hiểu.

Đương nhiên cao thủ nhà họ Tiêu không cần phải nói, mặc dù họ không biết kế hoạch cụ thể của hành động lần này, nhưng Tiêu Hoa Bân đã đích thân sắp xếp nhiệm vụ cụ thể cho từng người, ông ta nghiêm túc như vậy có thể thấy được kế hoạch lần này khác hẳn những lần trước.

Mà cao thủ nhà họ Lâm và người của Tôn Hàn Các cũng không biết kế hoạch lần này là gì, nhưng dù là gì thì những điều Lâm Hàn đã hứa cũng sẽ không thiếu, chỉ cần làm tốt thì sau này họ sẽ có một thời gian nghỉ ngơi, có thể nói họ đang tràn đầy năng lượng.

Lâm Hàn nói xong, các cao thủ đã lên những chiếc xe đã chuẩn bị sẵn một cách có trật tự, chuẩn bị xuất phát.

Lâm Hàn thấy vậy cũng không nói thêm nữa, sau đó anh và nhóm Tiêu Nhã cũng lên xe.

Chẳng bao lâu, đoàn xe đông đúc đã xuất phát từ quảng trường trước trang viên nhà họ Tiêu tới ngoại ô thành phố Thiên Kinh.

Địa điểm tổ chức hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này đã được xác định, nằm ở sân vận động ngoại ô thành phố Thiên Kinh. Sân vận động này đã cũ và không còn được sử dụng, nó đã được một quý tộc mua lại, mà sân vận động này cũng lớn, cũng tiện nên được sử dụng để tổ chức hội nghị lần này.

Quan trọng hơn là địa điểm của sân vận động này ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh, tương đối hẻo lánh, cũng thuận tiện cho nhiều thế lực ở Thiên Kinh.

Dù sao có bao nhiêu thế lực như thế, chắc chắn cần một nơi rộng, đôi khi có thể còn xảy ra một số tranh chấp, ở nơi như này cũng thích hợp hơn.

Mà khi Lâm Hàn và liên quân nhà họ Tiêu xuất phát tới ngoại ô thành phố Thiên Kinh, các thế lực khác của Thiên Kinh cũng lần lượt lên đường.

Tất cả những thế lực này đều đến từ những nơi khác nhau trong thành phố Thiên Kinh, thế lực lớn nhất có cùng đẳng cấp với quý tộc, nhỏ nhất thì cũng ngang thế gia nho nhỏ, nhưng những thế lực này đều đi về một hướng, chính là sân vận động ngoại ô thành phố. Đến từ những nơi khác nhau, nhưng đích đến đều giống nhau.

Ngày hôm nay với hầu hết người bình thường mà nói là một ngày bình thường, không có gì đặc biệt, mặt trời lên rồi lại lặn như thường ngày, cuộc sống vẫn như thế.

Nhưng với một số thế lực có đủ đẳng cấp ở Thiên Kinh mà nói lại hoàn toàn không bình thường.

Hội nghị quý tộc này trong vài ngày tới sẽ quyết định sự phát triển của mỗi thế lực bọn họ trong một năm tiếp theo.

Có thể nói, thế lực Vùng Xám ở Thiên Kinh phát triển được phần lớn đều được quyết định bởi hội nghị quý tộc, sẽ quyết định phần lớn đến sự phát triển của họ trong một năm tới và ảnh hưởng đến vài năm sau.

Như vậy, hội nghị quý tộc Thiên Kinh rất quan trọng với họ.

Ngay cả những thế lực cùng cấp bậc với quý tộc, cho dù là người lập ra hay người tổ chức hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng cực kỳ coi trọng hội nghị này. Mặc dù hội nghị quý tộc không có ảnh hưởng quá lớn với thế lực có cùng đẳng cấp với quý tộc, họ còn có những phương diện khác ở Thiên Kinh và sản nghiệp khác ở vùng ngoài có thể phát triển… Nhưng rõ ràng hội nghị quý tộc Thiên Kinh vẫn có ảnh hưởng lớn nhất, vì vậy họ cũng cực kỳ coi trọng.

Đặc biệt là hội nghị quý tộc lần này còn đặc biệt như thế, vậy nên rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh đều cực kỳ chú ý và lo lắng. Tình hình hội nghị quý tộc năm nay có thể nói là mười năm khó gặp một lần, có ảnh hưởng rất lớn với các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 887: Nhà họ Khổng đến



Không giống như bình thường, tình hình hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này hoàn toàn khác, nó phức tạp hơn nhiều.

Đầu tiên là tình hình của bốn quý tộc lớn, thứ hạng chưa từng thay đổi trong mười năm gần đây, nhưng năm nay lại có sự thay đổi cực lớn.

Với sự thất bại của nhà họ Khương và nhà họ Chu khi đối kháng với nhà họ Tiêu, ba quý tộc lớn đều thiệt hại nặng nề, thứ hạng đã hoàn toàn thay đổi.

Nhà họ Khổng không tham gia vào cuộc chiến quý tộc lần này nên có thể bảo toàn sức mạnh, trở thành người chiến thắng lớn nhất, hiện đang xếp thứ nhất. Mà nhà họ Tiêu thiệt hại không nhiều lắm hiện đang xếp thứ hai, còn lại là nhà họ Chu xếp thứ ba và nhà họ Khương xếp thứ tư.

Đặc biệt là nhà họ Khương, bọn họ tổn thất lớn nhất, ban đầu là do nhà họ Khương phát động chống lại nhà họ Tiêu, vậy nên nhà họ Khương cũng đầu tư nhiều nhất, vốn định hạ gục nhà họ Tiêu trong một lần.

Theo kế hoạch quả thực có thể đánh gục nhà họ Tiêu, nhưng đột nhiên lại có Lâm Hàn không biết từ đâu đến, còn có bản lĩnh như vậy, có thể xoay chuyển cục diện khiến nhà họ Tiêu chuyển bại thành thắng, điều này cũng dẫn đến việc nhà họ Chu và nhà họ Khương thất bại, cuối cùng nhà họ Khương phải chịu tổn thất nặng nề nhất.

Có thể nói, tình cảnh hiện tại của nhà họ Khương hoàn toàn đều do Lâm Hàn gây nên.

Ngoài bốn quý tộc lớn, những thế lực khác ở Thiên Kinh cũng bị ảnh hưởng, dù sao rất nhiều thế lực đều theo nhà họ Chu, nhà họ Khương hoặc là nhà họ Tiêu cùng tham gia vào cuộc chiến quý tộc lần này.

Tuy rằng ảnh hưởng của những thế lực này không nhiều như quý tộc, nhưng cũng không nhỏ, thậm chí một số thế lực đã gần như bị quét sạch.

Thêm vào đó, mặc dù phần lớn thế lực ở thành phố Thiên Kinh đều không tham gia nhưng ít nhiều cũng bị ảnh hưởng nhất định.

Ngoài ra, lần này Lâm Hàn cũng sẽ tham dự hội nghị.

Tất cả các thế lực ở Thiên Kinh đã được thấy bản lĩnh của Lâm Hàn trong cuộc chiến quý tộc lần trước, anh sở hữu lượng cao thủ gần như có thể sánh ngang với quý tộc, hơn nữa năng lực còn cực kỳ kinh người.

Đương nhiên hầu hết các thế lực đều không hy vọng Lâm Hàn có thể thành công tham gia vào hội nghị quý tộc, thành công tiến vào Thiên Kinh.

Đặc biệt là mấy quý tộc, bọn họ là người chịu ảnh hưởng nhiều nhất, vậy nên họ cũng là người không muốn Lâm Hàn thành công trong lần này nhất.

Lâm Hàn hoàn toàn xa lạ với những thế lực ở thành phố Thiên Kinh, nhưng anh rất thần bí và mạnh mẽ.

Cho dù những thế lực không chịu ảnh hưởng bởi Lâm Hàn cũng không muốn anh tham gia hội nghị quý tộc lần này, họ không muốn có đối thủ mạnh như anh.

Vì lý do này, nhà họ Chu và nhà họ Khương lại một lần nữa hành động, liên thủ với nhiều thế lực ở Thiên Kinh hơn nữa rồi lập thành liên quân, dự định đồng lòng đối phó Lâm Hàn, chống lại Lâm Hàn, từ chối cho Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc lần này.

Nhưng hôm qua, hầu hết các thế lực ở thành phố Thiên Kinh đều biết rằng Lâm Hàn vẫn dẫn theo một số lượng lớn nhân thủ tới nhà họ Tiêu, xem ra không hề có ý gặp khó mà lui, định tiếp tục tới tham dự hội nghị quý tộc lần này.

Cuộc đối đầu lần này của Lâm Hàn và nhiều thế lực ở Thiên Kinh không thể nghi ngờ không ảnh hưởng đến ý chí tất cả thế lực ở thành phố Thiên Kinh.

Mặc dù xét về thực lực, dù Lâm Hàn có mạnh đến đâu, có thực lực sánh ngang với quý tộc hay thậm chí là vượt qua quý tộc cũng không thể đối phó được với biết bao thế lực của Thiên Kinh khi đã liên thủ.

Nhưng trong cuộc chiến tranh quý tộc lần trước, thực lực mạnh mẽ của Lâm Hàn theo lý mà nói cũng không thể thay đổi được tình hình, dù sao khi đó nhà họ Tiêu đã gần như thất bại hoàn toàn, nhà họ Chu và nhà họ Khương đã chuẩn bị ăn mừng, ngay cả nhà họ Tiêu cũng đã tuyệt vọng gần như từ bỏ. Nhưng dưới tình huống như vậy mà Lâm Hàn vẫn có thể thay đổi cục diện, xem ra năng lực của anh thật sự vô cùng kinh khủng.

Vì vậy hôm qua khi biết Lâm Hàn vẫn chuẩn bị tiếp tục kế hoạch này, tiếp tục tham gia hội nghị quý tộc, rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh đều lo lắng, vì có chuyện xảy ra lần trước nên họ sẽ không cho rằng Lâm Hàn không biết tự lượng sức mình, mà cho rằng anh có cách của riêng mình và anh có tự tin làm vậy.

Như vậy, hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này sẽ đầy rẫy những biến số và ẩn số.

Lâm Hàn và rất nhiều thế lực Thiên Kinh liên hợp, cho dù bên nào giành chiến thắng thì đều sẽ ảnh hưởng lớn đến hội nghị quý tộc lần này.

Không lâu sau một số thế lực đã tới sân vận động ngoại ô thành phố Thiên Kinh, cũng là nơi tổ chức hội nghị quý tộc lần này.

Mặc dù theo ước định, thời gian vào cửa là chín giờ, bây giờ mới bảy giờ nên còn rất sớm.

Nhưng vì sức ảnh hưởng của hội nghị quý tộc quá lớn, rất nhiều thế lực đều coi trọng nên tới trước, chưa kể hội nghị lần này còn đặc biệt như thế nên họ càng thận trọng hơn.

Những thế lực này sau khi tới nơi liền bắt đầu trò chuyện.

“Tai mắt của tôi vừa báo cáo, Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu vừa xuất phát rồi, nhân thủ rất đông, tổng cộng hơn 400 người”.

“Hơn 400? Thật sao? Họ không biết hội nghị quý tộc chỉ có thể dẫn theo cao thủ được đào tạo bài bản chứ không được dẫn theo đàn em bình thường à?”

“Vô lý, Lâm Hàn không biết, chẳng lẽ người nhà họ Tiêu cũng không biết? Họ là người đặt ra quy tắc của hội nghị quý tộc, làm sao không biết điều này?”

Nhưng dù thế nào thì họ cũng không quan tâm, những thế lực này lo cho bản thân nhiều hơn, lo lắng liệu trong hội nghị quý tộc đặc biệt lần này có thể giành được nhiều lợi ích hơn năm ngoái không, như vậy họ mới có thể phát triển tốt hơn.

Mà khi các thế lực nhỏ của Thiên Kinh đang bàn luận thì người nhà họ Khổng đã dẫn theo tất cả cao thủ nhà họ Khổng đến, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

“Nhìn xem, người nhà họ Khổng đến rồi”.

“Mẹ nó, đông thế, cao thủ nhà họ Khổng nhiều thật đấy, không hổ là thế lực mạnh nhất Thiên Kinh hiện nay!”
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 888: Chuyện tốt?



Ở sân vận động ngoại ô thành phố Thiên Kinh, nơi diễn ra hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.

Dưới sự chú ý của các thế lực Thiên Kinh, nhà họ Khổng tới đầu tiên trong bốn quý tộc lớn.

Một đoàn xe dài dừng lại, cao thủ trên từng chiếc xe cũng bước xuống, tập hợp lại.

Ngoài cao thủ thì chỉ còn gia chủ nhà họ Khổng – Khổng Trung Thiên, cậu chủ lớn Khổng Tử Dục và cậu chủ nhỏ Khổng Tử Diệp.

Về việc Khổng Tử Dục được đưa tới tham dự hội nghị quý tộc lần này, các thế lực khác đều cảm thấy có chút khó hiểu.

“Tôi đếm thấy có khoảng hơn tám mươi cao thủ đấy, nhà họ Khổng thật khủng khiếp”.

“Trước đây hơn tám mươi cao thủ cũng chẳng là gì, nhưng bây giờ ba quý tộc lớn kia đều thiệt hại nặng nề, nhà họ Khổng lập tức trở thành nhà mạnh nhất, trở thành thế lực số một trong số các thế lực ở Thiên Kinh và thậm chí là cả Hoa Hạ”.

“Hơn tám mươi cao thủ, đây là thực lực đáng sợ gì vậy?”

“Gia tộc chúng ta chỉ cần có mười tám cao thủ thôi cũng tốt, cũng không đến mức phải lo lắng về hội nghị quý tộc thế này”.

“Sao còn dẫn tên ngốc Khổng Tử Dục theo làm gì nhỉ? Chuyện cậu ta gây ra hôm qua còn chưa đủ phiền phức à?”

“Không hiểu nữa, Khổng Tử Dục giúp được gì chứ? Sao Khổng Trung Thiên còn đưa cậu ta theo làm gì?”

“Dù ngốc hơn nữa thì cũng là cậu chủ lớn, có thể chỉ đưa đi cho đủ đội hình thôi”.

Mà khi các thế lực đang bàn tán sôi nổi, Khổng Trung Thiên đã dẫn Khổng Tử Dục và Khổng Tử Diệp cùng với một số cao thủ nhà họ Khổng đến.

Còn những cao thủ khác đương nhiên là đứng tại chỗ chờ lệnh.

Mặc dù sân vận động lớn, nhưng nếu mỗi thế lực của thành phố Thiên Kinh đều dẫn cao thủ nhà mình vào thì không đủ chỗ, chủ yếu là nếu lúc sau có xảy ra tranh chấp thì ở trong sân vận động rất không tiện, vậy nên thông thường các thế lực tham gia, hoặc là chỉ có gia chủ vào, hoặc cũng chỉ dẫn theo một vài cao thủ đi theo phòng thân mà thôi.

Sau khi mấy người Khổng Trung Thiên tới, các thế lực kia lập tức ngậm miệng, không dám nói nữa.

Mà Khổng Trung Thiên cũng không nói gì, chỉ đứng ở nơi cao lặng lẽ quan sát từ xa, chờ các thế lực khác tới.

“Bố à, vừa rồi con nhận được tin Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu đã xuất phát, hơn nữa nhìn quy mô đoàn xe thì họ có hơn 400, gần 500 người”, Khổng Tử Diệp nói với Khổng Trung Thiên.

Khổng Trung Thiên nghe vậy thì hơi bất ngờ, không hiểu Lâm Hàn nghĩ gì, cho dù Lâm Hàn không biết quy tắc thì nhà họ Tiêu cũng không thể không biết chứ?

Nhưng dù thế nào, chuyện này với nhà họ Khổng và các thế lực còn lại ở Thiên Kinh cũng là chuyện tốt. Như vậy họ càng có lý do ngăn cản Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này, thậm chí còn có thể ngăn cản nhà họ Tiêu tham dự, đối với nhà họ Khổng mà nói là một chuyện cực kỳ tốt.

“Thật sự không hiểu nổi, nhưng nếu họ dám đưa đàn em tay chân bình thường tới, đến lúc đó chúng ta càng có lý do, cũng thuận tiện hơn nhiều”, Khổng Trung Thiên mỉm cười, sau đó không nói thêm gì, im lặng chờ đợi.

Khổng Tử Diệp suy nghĩ một lúc rồi nói với các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh phía sau: “Mọi người, khi xưa chúng ta đã lập ra quy định rõ ràng, trừ gia chủ và một vài người quản lý cấp cao, không cho phép dẫn theo tay chân bình thường tới. Nếu Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dám phá vỡ quy tắc, đến lúc đó chúng ta không thể khách sáo, tất cả mọi người đều phải ra tay đối phó đấy nhé!”

Gia chủ các thế lực phía sau đưa mắt nhìn nhau, đều nhanh chóng gật đầu.

“Đương nhiên”.

“Đó là điều đương nhiên”.

“Chắc chắn rồi!”

Mặc dù đa phần những thế lực này đều không muốn ra tay với Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu, chỉ muốn bảo vệ bản thân, nhưng nếu Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu thật sự phá vỡ quy tắc thì họ cũng bất đắc dĩ, buộc phải cùng nhau đối phó.

Quy tắc lập ra ban đầu không chỉ là không được dẫn theo tay chân bình thường ngoài gia chủ và một vài quản lý cấp cao, mà còn quy định rõ ràng nếu có ai vi phạm thì tất cả những thế lực còn lại tham gia hội nghị đều phải toàn bộ ra tay, nếu ai không ra tay cũng là phá vỡ quy tắc, vậy nên nếu Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu thật sự phá vỡ quy tắc thì họ cũng phải hành động.

Thấy các thế lực khác đều đồng ý, Khổng Tử Diệp cũng mỉm cười yên tâm, sau đó không nói nữa mà quay người chờ cùng Khổng Trung Thiên.

Còn Khổng Tử Dục ở bên cạnh từ đầu đến cuối đều không nói một lời, nhưng trong lòng lại có chút vui mừng.

Mặc dù hôm qua Lâm Hàn không tỏ thái độ gì, nhưng Lâm Hàn đã nhìn ra biểu cảm của anh ta, biết anh ta không phải kẻ ngốc.

Hôm nay trên hội nghị quý tộc Thiên Kinh, anh ta sẽ lại tiếp xúc với Lâm Hàn, sẽ có cơ hội hợp tác với Lâm Hàn, có thể mang lại lợi ích cho Lâm Hàn và cũng có thể giúp anh ta thoát thân.

Mặc dù Lâm Hàn không nói rõ rằng sẽ hợp tác với anh ta, nhưng đến giờ cũng không tiết lộ việc anh ta không thực sự ngốc, hiển nhiên là ít nhất Lâm Hàn cũng không từ chối hợp tác cùng anh ta.

Khổng Tử Dục không tin một người thông minh khôn khéo như Lâm Hàn lại không phát hiện ra điểm này.

Mà nhất là sau khi nghe nói Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu dẫn theo hơn 400 gần 500 người tới, Khổng Tử Dục càng thêm kích động.

Người khác không biết chứ Khổng Tử Dục biết rất rõ, Lâm Hàn thật sự có rất nhiều cao thủ.

Mặc dù số lượng này vẫn vượt quá khi điều tra và dự đoán của Khổng Tử Dục, nhưng anh ta không cho rằng Lâm Hàn sẽ dẫn theo tay chân bình thường tới, nhà họ Tiêu cũng không thể không nhắc nhở Lâm Hàn.

Nhất là khi nghĩ đến Lâm Hàn là người nhà họ Lâm, Khổng Tử Dục càng thêm kích động, như vậy anh ta không chỉ có thể thoát thân mà còn có cơ hội tìm kiếm tương lai từ Lâm Hàn.

Dù sao người nhà họ Lâm hoàn toàn có năng lực, đến lúc đó chỉ cần anh ta thể hiện đủ năng lực và thành ý, tin rằng rất có thể Lâm Hàn sẽ cho anh ta một cơ hội, dù sao với Lâm Hàn cũng là chuyện tốt.

Nhưng trước đó, Khổng Tử Dục cũng phải suy nghĩ kỹ, tìm cơ hội thoát khỏi Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp, sau đó lặng lẽ tiếp cận Lâm Hàn, như vậy mới có cơ hội bàn chuyện hợp tác với anh.

Mà với những hành vi hôm qua, Khổng Tử Dục tin rằng mình đã làm tốt phần mở đầu, đủ khiến Lâm Hàn đoán được vài điều, vậy nên hôm nay anh ta chỉ cần tiếp xúc riêng với Lâm Hàn trong thời gian ngắn là đã đủ để thương lượng kế hoạch hợp tác giữa họ.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 889: Chu Khương liên thủ



Sau khi người quý tộc họ Khổng tới, các thế lực khác ở thành phố Thiên Kinh cũng lần lượt tới nơi.

Vốn là sân vận động có phần đìu hiu, nhưng lúc này đã dần trở nên đông đúc, thoáng nhìn đã thấy có rất nhiều người tụ tập.

Mà những người này ngoài gia chủ các thế lực và một vài quản lý cấp cao thì toàn bộ đều là cao thủ được đào tạo bài bản, không có ai là côn đồ bình thường.

Trước đây cũng từng có thế lực muốn đục nước béo cò, trà trộn một vài côn đồ bình thường giả mạo cao thủ, như vậy có thể giành được nhiều lợi ích hơn cho họ.

Nhưng ở đây thì không giấu nổi, bọn họ không cần đặc biệt bố trí kiểm tra, sẽ có các thế lực theo dõi từng thế lực.

Giữa quý tộc với nhau thì có quý tộc theo dõi, thế gia lớn có thế gia lớn theo dõi, thế gia nhỏ có thế gia nhỏ theo dõi.

Cho dù là thế lực nhỏ hơn nữa, chỉ cần đủ tư cách tham dự hội nghị quý tộc đều có đối thủ cạnh tranh, đương nhiên sẽ có người theo dõi.

Mà chỉ cần phát hiện có điều gì không ổn, một khi báo cáo là sẽ lập tức tiến hành kiểm tra.

Chỉ cần kiểm tra ra có bất kỳ người nào không phải cao thủ được đào tạo bài bản thì hậu quả sẽ rất thảm, sẽ bị trục xuất khỏi hội nghị quý tộc Thiên Kinh trong ba năm.

Tuy rằng không bị đuổi ra khỏi Vùng Xám Thiên Kinh, nhưng không được tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh trong ba năm không thể nghi ngờ là không được phân chia lợi ích, không có lợi ích, không có sản nghiệp thì sao có thể phát triển?

Mặc dù chỉ là ba năm, nhưng thế lực nhỏ thông thường đều không gắng gượng nổi ba năm, chưa tới ba năm các thế lực ấy hoặc là bất đắc dĩ rời khỏi Vùng Xám Thiên Kinh, hoặc là đã diệt vong, không còn là thế lực nữa, bị loại bỏ khỏi thế gia.

Mà dù là những thế gia lớn có thể tồn tại trong ba năm thì ba năm sau cũng chỉ còn là thế gia nhỏ, không biết cần bao nhiêu năm nữa mới khôi phục được thực lực.

Cho nên mặc dù những thế lực này thuộc Vùng Xám Thiên Kinh, đôi lúc không nói đến quy tắc, nhưng trong hội nghị quý tộc lại không dám vi phạm dù chỉ một điều, toàn bộ đều thành thật, cho dù cao thủ của gia tộc có ít đến mấy cũng sẽ chỉ dẫn cao thủ được đào tạo bài bản tới, không dám trà trộn côn đồ bình thường vào.

Lúc này càng ngày càng có nhiều thế lực của thành phố Thiên Kinh dần dần tới.

Cao thủ chờ ở ngoài, gia chủ và quản lý cấp cao vào vị trí, tiếp tục chờ đợi.

Mà vì mấy người Khổng Trung Thiên ngồi phía trước đại diện cho thế lực đứng đầu Thiên Kinh nên các thế lực phía sau cũng không dám ồn ào lớn tiếng, sợ khiến người nhà họ Khổng không hài lòng.

Cho dù là trước đây họ cũng đã không dám đắc tội nhà họ Khổng, không dám khiến họ bất mãn, mà thời gian gần đây xảy ra một số chuyện, mặc dù đều là ba quý tộc lớn khác, nhưng kết quả nhà họ Khổng vẫn trở thành nhà mạnh nhất trong bốn quý tộc, trở thành thế lực lớn mạnh nhất thành phố Thiên Kinh thậm chí là cả Hoa Hạ.

Nhà họ Khổng thế này đương nhiên đáng để tất cả các thế lực nể phục, không ai dám đắc tội.

Mặc dù không dám phát ra tiếng ồn lớn, nhưng các thế lực này vẫn không nhịn được nhỏ giọng bàn tán, thực sự là hội nghị quý tộc lần này quá khác biệt.

“Mọi người nghĩ kết quả lần này sẽ thế nào?”

“Có vẻ Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu sẽ chịu thiệt đấy, nhưng tôi luôn cảm thấy mọi thứ không chắc chắn, kết quả có thể không phải vậy”.

“Tôi cảm thấy Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chết chắc rồi, không ngờ lại dám làm trái quy tắc dẫn côn đồ bình thường tới, ban đầu có thể họ còn có chút cơ hội, nhưng bây giờ thì hoàn toàn không còn nữa rồi”.

“Tôi thấy cũng khó nói, Tiêu Nhã là người cực kỳ sắc sảo, Lâm Hàn thì không cần nói, cậu ta là một nhân vật truyền kỳ, nếu họ làm vậy chắc chắn có lý do và sự tự tin của mình, nếu không sẽ không như vậy”.

“Ha ha, mấy người buồn cười quá, một Lâm Hàn thôi đã khiến mấy người sợ hãi thế này? Nhìn cho kỹ đi, lần này Lâm Hàn không chỉ chịu thiệt một mình mà còn kéo nhà họ Tiêu xuống nước, hại cả nhà họ Tiêu, thậm chí có khả năng nhà họ Tiêu cũng sẽ bị loại khỏi danh sách quý tộc đấy”.

Mà lúc này phía xa lại có một đoàn xe hùng hậu khác tới.

Vì các thế lực chỉ được dẫn cao thủ được đào tạo bài bản tới, đoàn xe nhà họ Khổng lúc trước đã đông, những thế lực khác dù là thế gia lớn cũng chỉ có hơn mười cao thủ, vài chiếc xe là đủ, còn không được gọi là đoàn xe.

Mà đoàn xe lúc này lại khá đông, nhìn qua cũng phải mười, hai mươi chiếc.

“Là người nhà họ Khương”.

“Sao tôi thấy giống người nhà họ Chu?”

“Là người nhà họ Khương và nhà họ Chu, không ngờ hai quý tộc lớn lại cùng tới, lẽ nào họ định liên thủ?”

Khi các thế lực thấy thế thì đều nghi hoặc, trước đây mặc dù nhà họ Chu và nhà họ Khương liên thủ đối phó nhà họ Tiêu, nhưng cũng chỉ là chuyện hai quý tộc lớn liên hợp, trong những chuyện khác mặc dù hai quý tộc lớn không có mâu thuẫn lớn nhưng quan hệ không mấy tốt đẹp, liên tục xảy ra mâu thuẫn nhỏ.

Xét cho cùng đều là quý tộc, nhà nào cũng muốn phấn đấu để đạt được nhiều lợi ích hơn, đều muốn chèn ép quý tộc còn lại xuống, có mối quan hệ cạnh tranh.

Mà trong hội nghị quý tộc lần này, mặc dù những thế lực này đã biết nhà họ Chu và nhà họ Khương liên hợp chuẩn bị cùng đối phó Lâm Hàn, dù sao Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng là kẻ địch chung của họ, thậm chí sở dĩ hai quý tộc lớn này trở nên như bây giờ chủ yếu cũng là vì Lâm Hàn, nếu không họ cũng không đến mức phải làm vậy.

Xét về tình hình hiện tại của hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, tuy nhà họ Khổng không tham gia liên minh chống lại Lâm Hàn, nhưng chỉ cần họ thành công nhắm vào Lâm Hàn để Lâm Hàn không được tham dự vào hội nghị thì nhà họ Khổng có thể trở thành người thắng lớn nhất, chiếm vị trí lãnh đạo trong hội nghị, giành được nhiều lợi ích nhất, đồng thời xác định địa vị quý tộc số một của họ.

Mặc dù hiện giờ rất nhiều thế lực đã cho rằng nhà họ Khổng là quý tộc số một trong bốn quý tộc lớn ở Thiên Kinh, nhưng trên thực tế đúng là như vậy, thực lực của nhà họ Khổng cũng xứng đáng với điều đó.

Nhưng Khổng Trung Thiên biết rõ, thực lực này chỉ ở phương diện cao thủ, các quý tộc khác vẫn có thể đào tạo ra cao thủ, vẫn có thể vượt qua nhà họ Khổng, dù sao sản nghiệp của họ cũng khổng lồ, không ngừng đầu tư tài nguyên vào thì vẫn có thể đào tạo ra được cao thủ trong khoảng thời gian không quá dài.

Mà nhà họ Khổng chỉ có thể dựa vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này để giành được nhiều lợi ích hơn, giành được nhiều lợi ích nhất mới có thể khẳng định thêm địa vị quý tộc số một của họ.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 890: Lâm Hàn đến



Trong lòng Khổng Trung Thiên hiểu rất rõ tình hình hiện tại của nhà họ Khổng.

Nhìn bên ngoài thì có vẻ rất lớn mạnh, là tồn tại mạnh nhất trong bốn quý tộc, là thế lực mạnh nhất Thiên Kinh và thậm chí là toàn bộ Hoa Hạ.

Nhưng Khổng Trung Thiên biết tình hình này có thể không kéo dài được lâu, trong tương lai không xa vẫn sẽ bị các quý tộc khác vượt mặt.

Đặc biệt là nhà họ Chu, trước đây họ là quý tộc số một, bây giờ chỉ bị chịu thiệt hại nặng nề một chút, tạm thời không có thực lực mà thôi, nhưng với nền tảng đã có thì không lâu nữa họ sẽ phát triển lớn mạnh trở lại. Không nói đâu xa, trước mắt nhà họ Chu đã có rất nhiều cao thủ sắp được đào tạo xong, sau khi đào tạo xong những cao thủ này, nhà họ sẽ dần trở nên tốt hơn.

Mặc dù không lâu nữa nhà họ Khổng cũng sẽ có một nhóm cao thủ được đào tạo xong và có thể sử dụng, nhưng số lượng không nhiều bằng nhà họ Chu, dù sao nền tảng trước đây của nhà họ Khổng cũng vẫn có một khoảng cách nhất định với nhà họ Chu.

Mà hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này lại càng quan trọng với nhà họ Khổng hơn.

Nếu nhà họ Khổng nắm bắt được cơ hội này, giành được nhiều lợi ích, tạo dựng được địa vị cho mình, đặt nền móng vững chắc thì sẽ tiếp tục là quý tộc số một trong bốn quý tộc lớn.

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chờ đến hội nghị năm sau, ba quý tộc lớn còn lại đều đã khôi phục dần, thậm chí nhà họ Chu còn có thể khôi phục được rất nhiều, lúc đó nhà họ Khổng có thể không còn ưu thế lớn như bây giờ, cũng không thể thuận lợi giành được nhiều lợi ích nữa.

Như vậy, hội nghị quý tộc lần này với nhà họ Khổng cực kỳ quan trọng, liên quan đến vận mệnh tương lai của cả gia tộc.

Lúc này, nhìn thấy nhà họ Khương có vẻ đã liên hợp với nhà họ Chu, trong lòng Khổng Trung Thiên không khỏi có chút lo lắng.

Thực lực hiện tại của nhà họ Chu và nhà họ Khương mặc dù vẫn kém nhà họ Khổng một chút, nhưng nếu liên thủ thì hoàn toàn có đủ tư cách chống lại nhà họ Khổng. Như vậy, cho dù Lâm Hàn không xen vào gây rối thì nhà họ Khổng có thể cũng không giành được nhiều lợi ích trong hội nghị lần này.

Nhất thời Khổng Trung Thiên có chút lo lắng nhưng cũng không làm được gì, dù sao ông ta cũng không quản lý được.

Khổng Tử Diệp ở bên cạnh cũng nhận ra điều này, cậu ta thấp giọng chửi: “Đúng là chó má!”

Mà ngoài việc chửi một câu thì Khổng Tử Diệp cũng không làm được gì.

Còn Khổng Tử Dục, anh ta vẫn giả vờ ngốc nhưng thật ra trong lòng lại đang cười thầm.

Khổng Tử Dục vẫn luôn không tán thành quyết sách này của nhà họ Khổng, quá bảo thủ mà thực ra không cần phải thế, họ quá sợ tổn thất ngược lại dẫn tới việc không tiến mà lùi.

Cũng như lần trước nhà họ Khương và nhà họ Chu liên hợp, nếu không có biến số Lâm Hàn thì hai nhà đó đã giải quyết thành công nhà họ Tiêu từ lâu rồi, sẽ không có chuyện của nhà họ Khổng. Nhà họ Tiêu bị gạch ra khỏi danh sách quý tộc, mà nhà họ Khổng cũng sẽ trở thành nhà yếu nhất, thậm chí không lâu nữa cũng sẽ bị nhà họ Chu và nhà họ Khổng giải quyết.

Mà bây giờ cho dù xuất hiện biến số Lâm Hàn, tưởng như nhà họ Khổng trở thành nhà thắng đậm nhất nhưng thực tế không phải như vậy.

Chỉ việc nhà họ Khương và nhà họ Chu giao thiệp, dần xích lại gần nhau thôi cũng đủ khiến nhà họ Khổng cảm thấy đau đầu rồi, chứ đừng nói thực ra Khổng Tử Dục còn biết rõ Lâm Hàn là người nhà họ Lâm, nhà họ Tiêu có đồng minh như Lâm Hàn chắc chắn sẽ không yếu hơn nhà họ Khổng.

Nhìn bề ngoài bây giờ nhà họ Khổng là quý tộc số một, là thế lực mạnh nhất, nhưng Khổng Tử Dục biết rõ không lâu nữa nhà họ Khổng sẽ trở thành thế lực yếu nhất trong bốn quý tộc lớn.

Mà tất cả đều do quyết sách của Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp.

Nhưng những chuyện này không liên quan đến Khổng Tử Dục, dù nhà họ Khổng có thế nào cũng chẳng liên quan đến anh ta. Nhà họ Khổng có tốt hơn nữa cũng không về tay anh ta, cho dù nhà họ Khổng phát triển không tốt, thậm chí là diệt vong cũng không liên quan đến anh ta lắm.

Điều Khổng Tử Dục muốn hiện tại là làm thế nào để thoát thân khỏi đây, rời khỏi nhà họ Khổng và sống cuộc sống của riêng mình, với tiền đề là không trở thành mục tiêu nhắm tới thậm chí là mục tiêu bị đuổi bắt của Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp.

Lúc này, dưới sự quan sát của nhiều thế lực, gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương cùng đi vào vị trí, trông họ có vẻ đã bắt tay với nhau, hai gia chủ vui vẻ cười nói.

Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp thấy vậy sắc mặt hơi khó coi, thậm chí cũng không nói một lời khách sáo lịch sự mà chỉ yên lặng ngồi đó chờ đợi.

Khổng Trung Thiên không khỏi suy nghĩ cẩn thận cách đối phó với nhà họ Chu và nhà họ Khương, nhà họ Tiêu và Lâm Hàn còn chưa giải quyết xong thì một rắc rối khác lại ập đến, Khổng Trung Thiên cảm thấy có chút mệt mỏi.

Mà lúc này, rất nhiều thế lực khác ở Thiên Kinh nhìn thấy cảnh này cũng có chút kinh ngạc nhỏ giọng thảo luận.

“Xem ra nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bắt tay liên thủ rồi, như vậy cũng khó nói”.

“Đúng thế, nhà họ Khổng đang là quý tộc số một, bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương liên thủ, bọn họ có vốn liếng để chống lại nhà họ Khổng rồi”.

“Cũng chưa biết được, dù sao hai quý tộc lớn này liên thủ mới có thể đấu lại được một quý tộc lớn, vậy nên phân chia lợi ích cũng khó nói”.

“Cho dù ba quý tộc này có thế nào, nhà họ Tiêu ngược lại đã trở thành thế lực thảm nhất, Lâm Hàn không tham dự được hội nghị, nhà họ Tiêu thì lập tức trở thành thế lực yếu nhất trong bốn quý tộc”.

“Nhà họ Tiêu vì để liên thủ với Lâm Hàn, chưa biết chừng còn không đủ tư cách để tham gia hội nghị quý tộc lần này ấy chứ”.

“Thành công do Lâm Hàn, thất bại cũng do Lâm Hàn, không biết sự xuất hiện của Lâm Hàn với nhà họ Tiêu mà nói là tin tốt hay tin xấu nữa”.

“Chắc vẫn được coi là tin tốt, dù sao không có Lâm Hàn thì chắc bây giờ nhà họ Tiêu đã không còn nữa rồi”.

“Nhưng bây giờ có thể tốt hơn bao nhiêu? Nếu nhà họ Tiêu không được tham gia vào hội nghị quý tộc lần này hoặc là giành được ít lợi nhuận thì sẽ rất khó để khôi phục lại từ lần thiệt hại trước, cũng không khác diệt vong là mấy”.

“Thật sự dám dẫn theo nhiều người vậy à? Thú vị đấy”.

“Họ nghĩ đông người là hữu dụng sao? Chúng ta so sánh về số lượng cao thủ được đào tạo bài bản, tay chân bình thường không có tư cách xuất hiện ở đây”.

“Đúng thế, tay chân bình thường thì có ích gì? Ngược lại còn bị chúng ta cùng tấn công, đúng là thiệt thân”.

“Thật sự không hiểu Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu nghĩ gì, cũng đâu phải không biết quy tắc này mà lại dám vi phạm?”
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 891: Giằng co



Sân vận động ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.

Rất nhiều thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh đã có mặt nhìn thấy đoàn xe khổng lồ này đều đưa mắt nhìn tới.

Dù đa số người trong bọn họ đều cho rằng đoàn xe này chẳng là gì, có lẽ bên trong chỉ là tay chân bình thường mà thôi.

Nhưng nhiều xe như thế khó tránh khỏi hơi đồ sộ, thu hút ánh mắt của mọi người.

Còn một vài thế lực đến cùng lúc hoặc đến sau nhìn thấy đoàn xe này thì đều nhường đường.

Vì cho dù trong đó chỉ có một vài cao thủ đã được đào tạo thì cũng là tồn tại bọn họ không thể trêu vào, chỉ có quý tộc mới có thể chống lại thôi.

Nhìn thấy cảnh này, Khổng Trung Thiên lập tức hừ lạnh, trong lòng hơi khó chịu, lúc nhà họ Khổng của ông ta xuất hiện cũng không thu hút nhiều sự chú ý như thế, nhưng Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu này lại làm được.

Nhà họ Chu và nhà họ Khương ở bên kia càng khó chịu hơn, một mặt là cảm thấy bị cướp đi sự nổi bật giống nhà họ Khổng, một mặt là vì chuyện lần trước.

Lần trước nhà họ Chu và nhà Khương cùng nhau đối phó nhà họ Tiêu, đã âm thầm chuẩn bị kế hoạch đầy đủ, đã sắp thành công rồi, lại bị một Lâm Hàn đột nhiên xuất hiện thay đổi tình thế, giúp đỡ nhà họ Tiêu chuyển bại thành thắng.

Nếu không vì Lâm Hàn, bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương chắc chắn là hai thế lực mạnh nhất thành phố Thiên Kinh, nhà họ Tiêu và nhà họ Khổng hoàn toàn bị bọn họ áp đảo.

Mà bây giờ vì Lâm Hàn, hai quý tộc lớn bọn họ lại trở thành thế lực yếu nhất trong bốn quý tộc, chỉ có thể hợp tác với nhau, cũng không phải bọn họ muốn hợp tác, mà là hết cách rồi, không hợp tác hoàn toàn không có thực lực, không thể chống lại nhà họ Tiêu và nhà họ Khổng, sẽ không có quyền phát biểu trên hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này, đừng nói là tranh giành lợi ích, e rằng muốn bảo vệ lợi ích vốn có của bọn họ cũng cực kỳ khó khăn.

Nhưng người nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng hiểu, trước mắt bọn họ vẫn tạm thời không làm gì được Lâm Hàn, dù sao thực lực của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu lúc này đã vượt xa hai quý tộc bọn họ.

Nhưng người nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng hiểu chỉ cần lần này bọn họ không để Lâm Hàn thành công tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, không cho Lâm Hàn thành công tiến vào Vùng Xám của thành phố, lại thêm bọn họ hợp tác, bọn họ sẽ có thể lấy được lợi ích nhất định, và nhà họ Tiêu cũng sẽ thảm hại hơn.

Như vậy đợi đến sau hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, hai quý tộc họ lại tiếp tục khôi phục và phát triển, tin rằng không mất bao lâu sẽ có thể trở nên mạnh mẽ, đến lúc đó cũng có thể áp đảo nhà họ Tiêu và Lâm Hàn, đương nhiên cũng có thể báo mối thù lần này, cho nên chuyện quan trọng nhất cần làm trước mắt là không cho Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.

Lúc này, chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương nhìn về phía người nhà họ Khổng, ông Khương nói: “Đi thôi, không thể để bọn họ phá hoại quy tắc, sao những thế lực bên ngoài này có thể đến tham gia hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh chúng ta được?”

Khổng Thiên Trung nghe vậy thì cười nói: “Các người đi đi, nếu không được thì tôi lại ra mặt”.

Nghe vậy, sắc mặt người nhà họ Chu và nhà họ Khương đều không tốt lắm, không ngờ đã đến lúc này rồi mà nhà họ Khổng vẫn muốn giữ thế trung lập, không muốn đắc tội với người khác.

Nhưng bọn họ cũng hết cách, chỉ có thể dẫn các thế lực lúc trước quyết định nhằm vào Lâm Hàn đi xuống, muốn ngăn cản Lâm Hàn, không cho Lâm Hàn đến, không cho Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này.

Thật ra bọn họ đều hiểu rõ suy nghĩ của Khổng Trung Thiên, đơn giản là không muốn đắc tội với người khác mà thôi, vừa muốn Lâm Hàn không tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, vừa không muốn đắc tội với Lâm Hàn, đúng là con cáo già.

Người nhà họ Chu và nhà họ Khương nhanh chóng dẫn một đám người đi tới trước đoàn xe của mấy người Lâm Hàn, cao thủ dẫn đầu đã bị chặn kín, đoàn xe của Lâm Hàn không thể không dừng lại.

“Cậu Lâm, phía trước có người nhà họ Chu và nhà họ Khương, còn có người của rất nhiều thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đang chặn đoàn xe của chúng ta lại”, Lâm Phong đi tới cạnh xe Lâm Hàn báo cáo.

Lâm Hàn cũng không bất ngờ vì chuyện này, dẫu sao trước đó đã biết tin, anh cũng đã chuẩn bị kế hoạch đối phó từ trước.

Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã ở bên cạnh.

Tiêu Nhã thấy thế, không cần Lâm Hàn nói thêm gì đã gật đầu xuống xe.

Theo kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, bọn họ đã đoán trước sẽ bị chặn lại ở đây, mà lúc đầu Lâm Hàn cũng sẽ không ra mặt, sẽ để người nhà họ Tiêu mang danh quý tộc đi giải quyết.

Đương nhiên theo suy tính của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, rất có thể là không giải quyết được, lúc đó đương nhiên sẽ có bên Lâm Hàn ra mặt.

Nhưng cho dù thế nào vẫn phải thử, dẫu sao nếu thành công thì có thể bớt được không ít chuyện, cũng sẽ có lợi cho kế hoạch sau này.

Nghe vậy, Tiểu Nhã cười khẩy: “Vậy làm cách nào để đánh giá Lâm Hàn không thuộc thế lực thành phố Thiên Kinh? Lâm Hàn cũng có mấy sản nghiệp ở đây, trong đó còn bao gồm công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, số lượng sản nghiệp đã có quy mô bằng một thế gia tầm trung rồi, sao không thể xem là thế lực thuộc Vùng Xám Thiên Kinh được, sao không thể tham gia hội nghị quý tộc lần này chứ?”

Người nhà họ Khương nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên hơi khó coi, những sản nghiệp này của Lâm Hàn đều là lấy từ nhà họ Chu và nhà họ Khương, mà đa số trong đó đều là từ nhà họ Khương. Kể cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đứng đầu giải trí Hoa Hạ cũng thế. Khoảng thời gian này công ty phát triển rất tốt, lợi nhuận khổng lồ khiến người nhà họ Khương cực kỳ ghen tị, dù sao đây vốn là sản nghiệp của nhà bọn họ, là lợi nhuận của nhà bọn họ đấy.

Sắc mặt người nhà họ Chu đều không tốt lắm, trước đó bọn họ không ngờ Tiêu Nhã và Lâm Hàn sẽ lấy nó ra làm lý do, có sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, theo một ý nghĩa nào đó thật sự xem như thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh rồi, nhưng cũng có thể không tính, không có quy định rõ ràng.

Người nhà họ Chu và họ Khương nhìn nhau, quyết định vừa khéo mượn chuyện này kéo người nhà họ Khổng xuống nước, lần này không thể để nhà họ Khổng tiếp tục giữ thế trung lập nữa.
 
Back
Top Bottom