Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 842: Đào tạo nhân tài



Lam Tư Vũ nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi nhíu mày.

Khi đó là tình thế cấp bách nên cô ta mới đồng ý, nếu không chắc chắn cô ta không thể đồng ý. Dù sao là một sát thủ, nhận tiền của người khác để làm việc cũng cần phải giữ bí mật, đây là vấn đề nguyên tắc.

Mà bây giờ cô ta đã qua khỏi nguy hiểm, hiển nhiên không cần nói cho Lâm Hàn những tin đó nữa.

Mặc dù Lâm Hàn cứu cô ta, trong lòng cô ta rất cảm kích nhưng vẫn không muốn nói cho anh biết những điều này.

Lâm Hàn thấy Lam Tư Vũ không nói thì mỉm cười, anh đã đoán được suy nghĩ của cô ta, cô ta sẽ không dễ dàng nói những tin đó cho anh.

Nhưng anh không vội, dù sao sự thật thế nào thì anh cũng đã đoán được đại khái. Người nhà họ Khổng đã không còn đối phó anh quá gắt gao nữa, sau này anh cũng không cần phải lo nghĩ nhiều, cứ coi nhà họ Khổng là kẻ địch rồi chú ý một chút là được.

Thật ra chỉ cần Lâm Hàn không đối đầu thì người nhà họ Khổng sẽ không gây ra bất kỳ mối đe doạ nào cho anh. Dù sao bên cạnh anh cũng có rất nhiều cao thủ, đừng nói muốn ám sát anh, dù muốn đến gần anh thôi cũng là điều không thể.

Mặc dù Lâm Hàn không biết chi tiết những chuyện này nhưng cũng không quan trọng, chỉ là nữ sát thủ này không nói, mà lúc đầu cô ta đã đồng ý rồi nên trong lòng anh có cảm giác mình bị chịu thiệt.

“Tuỳ cô, dù sao lúc đó cô đã đồng ý rồi, phải thực hiện được mới có thể đi, nếu không cô cứ ở lại đây đi”, Lâm Hàn nói, anh không muốn lãng phí thời gian ở đây thêm nữa nên rời đi.

Mặc dù bây giờ Lâm Hàn không có việc gì làm, nhưng sắp tới anh cũng phải lên đường đến Thiên Kinh, anh không có nhiều thời gian lằng nhằng với nữ sát thủ này.

Ngày mai Lâm Phong sẽ tập trung cao thủ, La Văn cũng sẽ tập hợp nhân viên quản lý, tối mai là có thể xuất phát, lên đường đến Thiên Kinh.

Lam Tư Vũ nghe vậy vẫn im lặng, không nói gì.

Sau khi Lâm Hàn ra khỏi phòng, anh quay đầu nhìn lại nhưng đã đoán được ý của cô gái này.

Cô ta vừa mới tỉnh lại sau khi bị thương nặng nên mới không phải đối thủ của hai cao thủ nhà họ Lâm bên ngoài, mà dù vậy cô ta cũng có thể khiến một người trong số họ bị thương nhẹ.

Hiển nhiên thân thủ nữ sát thủ này cực kỳ tốt, cô ta muốn chờ vết thương lành hơn, khả năng chiến đấu khôi phục một chút là sẽ rời đi.

Đến lúc đó, hai cao thủ nhà họ Lâm cũng không phải đối thủ của cô ta.

Nhưng Lâm Hàn không hề sợ, những thứ khác anh không nhiều, nhưng cao thủ thì anh không thiếu.

Sau đó Lâm Hàn lại điều thêm hơn mười cao thủ đến phụ trách trông coi nữ sát thủ, không cho cô ta rời đi.

Cao thủ nhà họ Lâm khác với cao thủ các thế lực khác, cao thủ nhà họ Lâm đều được đào tạo từ nhỏ bằng cách chọn lọc những người có thiên phú, hơn nữa rất coi trọng việc phối hợp, mười mấy cao thủ nhà họ Lâm liên hợp thì sức chiến đấu sẽ vô cùng kinh người.

Đối mặt với những cao thủ nhà họ Khổng trong quán bar lần trước, Lâm Hàn có thể một mình đánh mấy người, nhưng đối mặt với cao thủ nhà họ Lâm, anh chỉ có thể đấu với ba hoặc bốn người là cùng, nếu nhiều hơn nữa thì anh không phải đối thủ của họ, đây chính là sức mạnh của sự phối hợp giữa các cao thủ nhà họ Lâm với nhau.

Mà Lâm Hàn đã điều hơn mười cao thủ nhà họ Lâm tới, cho dù thân thủ của nữ sát thủ này có giỏi đến đâu cũng không có cơ hội.

Suy cho cùng, thân thủ giỏi hơn nữa thì cũng là người, còn có thể làm gì? Hơn mười cao thủ nhà họ Lâm liên hợp, không ai có thể chống lại được sức chiến đấu của họ.

Sau đó, Lâm Hàn lại hỏi Lâm Phong và La Văn, biết hai bên đều thuận lợi, không cần tới tối mai, chậm nhất là chiều mai họ đã có thể tập trung được toàn bộ nhân thủ và khởi hành, anh cũng yên tâm hơn.

Lâm Hàn về lại phòng mình, liên lạc với Hạ Sương và Dương Khiết.

Sau khi đến thành phố Thiên Kinh, còn ba ngày nữa mới tới hội nghị quý tộc, Lâm Hàn hoàn toàn có thời gian để đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một chuyến, khảo sát tình hình gần đây.

Sau khi hoàn tất việc kiểm tra bên công ty Quang Ảnh, Lâm Hàn sẽ đến nhà họ Tiêu bàn bạc chuyện hội nghị quý tộc lần này với Tiêu Nhã.

Mặc dù hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này cực kỳ quan trọng, nhưng trong lòng Lâm Hàn đã có kế hoạch, dù sao ở trước thực lực tuyệt đối, mọi biện pháp đều thuận tiện hơn, anh cũng không cần suy nghĩ nhiều.

Mà sở dĩ anh dành thời gian đi thị sát công ty Quang Ảnh cũng vì có mục đích riêng.

Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, quy mô và địa vị đương nhiên không cần nói, nhất là thời gian này sau khi Hạ Sương trở thành giám đốc thì công ty còn phát triển tốt hơn. Lâm Hàn thường thấy tin tức và phóng sự liên quan đến công ty trên TV, không cần tìm hiểu cũng biết thời gian này công ty phát triển rất tốt.

Nhưng dù vậy thì với Lâm Hàn, công ty Quang Ảnh cũng chỉ bình thường mà thôi.

Dương Khiết là em vợ của Lâm Hàn, là em gái ruột Dương Lệ, đương nhiên anh cần tìm hiểu và quan tâm đến tình hình gần đây, điều này đương nhiên rất cần thiết. Mà năng lực của Dương Khiết cũng khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ, nếu phù hợp thì anh sẽ đào tạo tử tế, tương lai sẽ được giao phó những nhiệm vụ quan trọng, dù sao với quan hệ của cô và anh, anh cũng khá tin tưởng cô.

Mà Hạ Sương cũng là để ươm mầm tài năng, tuy rằng trước đây Lâm Hàn với nhà họ Hạ có chút mâu thuẫn, nhưng những điều đó cũng chỉ là với nhà họ Hạ thôi, anh vẫn có ấn tượng khá tốt với Hạ Sương. Nhất là thời gian này, Quang Ảnh có thể có được thành tựu như vậy hầu như đều do khả năng lãnh đạo tuyệt vời của Hạ Sương.

Lâm Hàn đã biết năng lực của Hạ Sương rất tốt, nhưng anh không ngờ lại tốt đến mức này, vậy nên anh hơi ngạc nhiên.

Mà sau hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh sắp tới, khu vực Thiên Kinh sẽ có thêm nhiều ngành công nghiệp khác của nhà họ Lâm, đương nhiên cần rất nhiều người quản lý về mọi mặt. La Văn cũng cung cấp người quản lý, mà Lâm Hàn cũng cần một số nhân tài để họ dẫn dắt các ngành khác. Nếu Hạ Sương phù hợp thì đương nhiên Lâm Hàn sẵn sàng sắp xếp để cô ta dẫn dắt quản lý những ngành nghề khác ở Thiên Kinh.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 843: Chuẩn bị xong



Ngoài Hạ Sương và Dương Khiết, chỉ còn lại Tần Liên.

Tần Liên cũng không giúp đỡ Lâm Hàn nhiều, trước kia Lâm Hàn đầu tư cho cô ấy cũng chỉ muốn giúp chứ không vì lợi ích gì.

Sau khi trải qua một chặng đường khó khăn trắc trở, cũng may đã đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, lại có sự giúp đỡ của mấy người Hạ Sương, nên Tần Liên cũng có thể coi là phất lên trong giới giải trí.

Video tuyên truyền khi bộ phim lần trước vừa quay đã thu hút rất nhiều sự quan tâm trên mạng, một người mới chưa từng đóng phim điện ảnh, phim truyền hình như Tần Liên bỗng nhiên bắt đầu có fan hâm mộ.

Mà trong thời gian đó, bộ phim cũng chính thức bấm máy.

Bộ phim này vốn được quay bởi công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, doanh nghiệp hàng đầu trong ngàng giải trí Hoa Hạ, lại có đạo diễn có tiếng, diễn viên đều là những tên tuổi lớn hoặc gương mặt lão làng, đủ cả kỹ năng diễn xuất lẫn danh tiếng.

Cùng với điều kiện bản thân Tần Liên, sắc đẹp hay khí chất đều có một không hai. Người đẹp trong giới giải trí không ít, nhưng đẳng cấp như Tần Liên thì thật sự chẳng có mấy ai, nhất là khí chất đặc biệt của Tần Liên lại chỉ riêng mình cô ấy mới có.

Về diễn xuất, mặc dù Tần Liên còn kém những diễn viên lâu năm, nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn rất ổn, nghe nói độ này còn không ngừng tiến bộ.

Cũng vì vậy mà thời gian này Tần Liên vẫn luôn được chú ý, thêm vài thủ thuật marketing của bên công ty nữa, mặc dù trước mắt Tần Liên chưa có tác phẩm nào, nhưng lượng fan hâm mộ đã có thể đè bẹp hạng hai, tiếp cận ngôi sao hạng một.

Nghĩ thôi cũng biết, chờ đến khi bộ phim này quay xong chiếu lên chắc chắn sẽ gây chấn động không nhỏ, và rất có thể Tần Liên sẽ nổi tiếng chỉ nhờ bộ phim này.

Cũng lúc này, Lâm Hàn gọi cho Hạ Sương.

Trong văn phòng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, Hạ Sương và Dương Khiết đang nói chuyện về một dự án thì thấy điện thoại di động đổ chuông, tính cúp máy thì nhận ra là cuộc gọi của Lâm Hàn, Hạ Sương vội vàng bấm nghe.

Trong khoảng thời gian này, đặc biệt là sau lần trở mặt với Hạ Đạt và Hạ Minh, Hạ Sương vẫn luôn dành hết tâm tư cho công việc, bận tối tăm mặt mày.

Cũng nhờ sự bận rộn của các cô, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đã có những bước tiến đáng kể trong thời gian này.

Mà cũng trong giai đoạn đó, Hạ Sương nhận ra Lâm Hàn đã hoàn toàn tin tưởng mình, gần như chẳng hỏi chuyện gì mà để cô ta tự quyết định hết. Điều này chứng tỏ anh rất tin tưởng Hạ Sương, cũng khiến cô ta vô cùng biết ơn Lâm Hàn, may mà lúc trước đã chọn đi theo Lâm Hàn.

Bây giờ xem ra, đi theo Lâm Hàn không chỉ là lựa chọn vô cùng đúng đắn mà còn là vinh hạnh của cô ta.

Không có việc gì thì Lâm Hàn rất ít khi tìm Hạ Sương, giờ thấy điện thoại của Lâm Hàn, Hạ Sương còn tưởng có việc quan trọng bèn vội kết nối.

“Xin chào cậu Lâm, xin hỏi có chuyện gì không?”, Hạ Sương hỏi thẳng, đây cũng là tác phong làm việc của cô ta, thẳng thắn, nhiệt tình mà giàu kinh nghiệm.

“Không có gì quan trọng”, Lâm Hàn cười nói luôn: “Các cô đang làm gì vậy? Có quấy rầy công việc của mọi người không?”

Dương Khiết bên cạnh cũng nhìn Hạ Sương chằm chằm, vừa nãy hai người đang mải làm một dự án. Mặc dù nó khá quan trọng, vì không quan trọng thì cũng đâu cần hai người tự tay lo dự án này. Nhưng so với chuyện của Lâm Hàn thì rõ là không quan trọng bằng.

“Không có việc gì quan trọng, chỉ là chút chuyện vặt về công việc thôi, chờ chút nữa làm tiếp cũng được, cậu cần giúp gì à?”, Hạ Sương hỏi lại.

“Không có gì thật, chỉ thông báo cho các cô là qua một thời gian nữa tôi phải đến Bắc Đông có việc, định ghé công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp mọi người, nên hỏi trước xem các cô có ở công ty hay không thôi”, Lâm Hàn đáp.

Hạ Sương và Dương Khiết xác nhận Lâm Hàn thật sự không có chuyện gì, chỉ vì việc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện phiếm với Lâm Hàn.

Lâm Hàn cũng không nói gì nhiều, chỉ chuyện trò mấy câu đơn giản rồi kết thúc cuộc gọi, phần còn lại thì chờ khi nào tới tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh rồi từ từ nói và tìm hiểu là được.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lâm Hàn cũng thoáng yên tâm, thông qua giọng điệu, Lâm Hàn có thể nhận ra Hạ Sương và Dương Khiết đang mệt mỏi. Hiển nhiên khối lượng công việc không thấp, điều hành một công ty lớn như vậy cũng mệt thật, nhưng chắc các cô cũng rất vui.

Thời gian này Hạ Sương và Dương Khiết đang ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn có thể đến thăm họ rất thuận tiện, nhưng hiện tại Tần Liên không ở trong nước vì bận quay phim. Lâm Hàn đành bỏ ý định đến xem tình hình dạo này của Tần Liên. Tuy vậy chờ đến bên đó là có thể biết rõ tình hình hiện tại của Tần Liên thông qua Hạ Sương và Dương Khiết, chắc cũng không có vấn đề gì.

Sau đó, Lâm Hàn đi ăn tối, rồi trở về nói chuyện phiếm với Dương Lệ một lúc rồi chuẩn bị nghỉ ngơi sớm.

Chuyến đi tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh lần này, ngoài việc xem tình hình gần đây của Hạ Sương và Dương Khiết, Lâm Hàn cũng muốn xem họ đã trưởng thành ra sao trong thời gian này.

Nếu thích hợp, Lâm Hàn định lần này sẽ dẫn họ đến hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh để trải đời.

Dù sao hội nghị của giới quý tộc ở thành phố Thiên Kinh cũng là hội nghị cao cấp nhất của các thế lực địa phương ở thành phố này nói riêng, thậm chí là cả Hoa Hạ nói chung. Dẫn các cô đến đây trải đời rất hợp lý, sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển của họ trong tương lai.

Nhưng cụ thể ra sao, Lâm Hàn còn phải tới đó xem tình hình đã. Dù sao hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này cũng khá quan trọng. Nếu năng lực của các cô chưa đủ thì Lâm Hàn cũng không thể dẫn các cô tới đó, tránh cho các cô trở thành điểm yếu, hỏng chuyện lần này.

Sau một giấc ngủ thoải mái, ngày hôm sau Lâm Hàn thu dọn hành lý rồi chờ đợi.

Hiển nhiên bên Tiểu Tây khá dễ dàng, dù sao cũng chỉ có nhiêu đó người, chỉ cần bàn giao những chuyện phụ trách lại là được.

Tiểu Tây khẽ gật đầu, nói: “Chuẩn bị xong rồi, đang chờ trong sân”.

Lâm Phong bên cạnh cũng nhìn về phía Lâm Hàn, khẽ gật đầu nói: “Sau khi để lại đủ nhân lực, số cao thủ mà bên chúng tôi có thể huy động là hơn hai trăm tám mươi người, trước mắt đã tập kết chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào”.

La Văn cũng nói: “Bước đầu tôi đã tập hợp được một số nhân tài quản lý, tổng cộng hơn ba mươi người, có thể xuất phát theo chúng ta ngay lập tức. Còn lại có hơn mười người cũng đã bố trí xong, nhưng bọn họ còn có một số công việc phải xử lý xong ở Bắc Đông. Dự kiến khoảng ba ngày sau cũng có thể xuất phát từ Bắc Đông, sắp tới cũng sẽ đúng lúc chạy đến thành phố Thiên Kinh, tiếp nhận quản lý những sản nghiệp sắp giành được và mới thành lập”.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 844: Không lý lẽ



Lâm Hàn nghe xong, khẽ gật đầu.

Phía bên này Tiểu Tây đương nhiên không có gì, người của Tôn Hàn Các đã chuẩn bị xong.

Phía Lâm Phong, cũng không ngoài dự liệu của Lâm Hàn, có thể huy động chưa đến ba trăm cao thủ đến thành phố Thiên Kinh trước tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.

Còn về phía La Văn, trước đó anh ta cũng đã nói rõ với Lâm Hàn, bởi vì quản lý giỏi được huy động qua đó đều phải có năng lực nhất định, còn phải đáng tin cậy.

Mà người này đang đảm nhận chức vụ tương đối quan trọng ở vùng Bắc Đông, vì vậy việc trong tay cũng khá nhiều, cần chút thời gian bàn giao.

Mặc dù trước mắt vẫn chưa chuẩn bị xong, ba ngày sau mới có thể sẵn sàng xuất phát, nhưng cũng hoàn toàn kịp.

Cho dù hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh còn ba bốn ngày nữa mới tổ chức.

Sau khi tổ chức, Lâm Hàn cũng không thể xử lý xong ngay ngày hôm đó, thực hiện mục tiêu của bản thân cần chút thời gian, thậm chí có thể không ngắn.

Còn về sau cho dù thành công cũng cần một khoảng thời gian nhất định để tiếp nhận các xí nghiệp đó và thành lập một vài sản nghiệp mới. Vì vậy thời gian trên hoàn toàn kịp, không cần thiết phải gấp như vậy.

Cũng về phía cao thủ khá nôn nóng, dù sao hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh có thể sẽ không đánh nhau, nhưng chắc chắn là cần những cao thủ này, cần phải bày ra thực lực của bản thân. Như vậy ở hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh mới có quyền nói, cũng mới có thể tranh giành được đủ lợi ích.

Nhưng bên phía Lâm Phong cũng đã huy động thành công những cao thủ này của nhà họ Lâm, gần ba trăm cao thủ bên này, cộng thêm cao thủ nhà họ Lâm đã vội vã tới thành phố Thiên Kinh. Tổng cộng có thể có bốn trăm cao thủ đào tạo bài bản.

Cao thủ của nhà họ Lâm, thân thủ từng người đều không tồi, phối hợp với nhau ăn ý. Bốn trăm cao thủ này đã là một lực lượng cực kỳ đáng sợ, hơn nữa hiện tại ba nhà quý tộc của thành phố Thiên Kinh đều tổn hại nghiêm trọng, Lâm Hàn có thể trực tiếp trở thành thế lực hùng mạnh nhất. Tất nhiên có thể có đủ quyền nói trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, có thể tranh giành đến thỏa thích nhiều sản nghiệp và quyền lợi.

Nếu tất cả đã chuẩn bị ổn, Lâm Hàn cũng chuẩn bị lập tức xuất phát đến thành phố Thiên Kinh, dù sao việc bên vùng Bắc Đông này cũng không cần Lâm Hàn bận tâm nữa, cho dù là sự phát triển của vùng Bắc Đông hay sản xuất vận hành và nghiên cứu của công xưởng máy móc hạng nặng, cũng đều có người chuyên môn phụ trách, Lâm Hàn cũng khá yên tâm với mấy người này.

“Được, nếu đã chuẩn bị xong, vậy thì lập tức xuất phát, Lâm Phong và Tiểu Tây dẫn người đến tập kết ở cổng trang viên, đợi lát nữa tôi qua”.

“Vâng!”

Tiểu Tây và Lâm Phong cùng đáp lại.

Còn về La Văn, chỉ là phụ trách huy động những nhân viên này mà thôi, Lâm Hàn cũng không dự định dẫn anh ta cùng đi thành phố Thiên Kinh, phía vùng Bắc Đông này Ngô Xuyên vẫn cần sự giúp đỡ của anh ta, La Văn cũng không đi được.

“Cậu Lâm, vậy tôi đi làm việc còn lại, có chỗ nào cần thiết dùng tôi, cứ liên hệ tôi bất cứ lúc nào”, La Văn nói.

“Ừm”, Lâm Hàn đáp.

Sau đó, La Văn cũng rời đi, vùng Bắc Đông còn có một đống việc đợi anh ta đi xử lý, lần này nếu không phải vì giúp đỡ Lâm Hàn huy động những nhân viên này, nói thế nào thì La Văn cũng không thể bỏ đi. Trước mắt chuyện của vùng Bắc Đông đang quan trọng, mọi phương diện đều cần phải đi sắp xếp từng chút một.

Sau khi ba người rời đi, Lâm Hàn cũng đi ra phía sau sân, anh đến phòng của Lam Tư Vũ.

Nhìn thấy Lâm Hàn, cao thủ nhà họ Lâm phụ trách canh phòng đi lên.

“Tình hình thế nào?”, Lâm Hàn hỏi.

“Hôm nay còn muốn cưỡng chế rời đi, nhưng đã bị bọn em chặn lại. Cô ta đã hồi phục lại một chút, thân thủ thay đổi tốt hơn, nhưng chúng ta người đông nên cô ta không thể làm gì”, canh phòng trả lời.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, tình hình không khác lắm so với anh đoán. Lam Tư Vũ này chính là muốn đợi vết thương hồi phục một chút, sau đó cưỡng chế rời đi, nhưng không ngờ Lâm Hàn đã huy động nhiều cao thủ đến. Đừng nói cô ta có thể hồi phục một chút, cho dù hồi phục hoàn toàn, thân thủ kinh khiếp hơn cũng không thể một mình đối phó với mấy chục cao thủ được đào tạo bài bản này của nhà họ Lâm.

Lâm Hàn đẩy cửa phòng, trực tiếp đi vào.

Trong phòng chỉ nhìn thấy Lam Tư Vũ đã thay quần áo do nhân viên y tế mang tới, cô ta yên lặng ngồi bên mép giường.

Khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng lạnh lùng, tràn đầy vẻ thờ ơ.

Phát hiện ra có người tới, Lam Tư Vũ ngẩng đầu liếc thấy Lâm Hàn, cô ta trừng mắt nhìn anh rồi cúi thấp miệng, khuôn mặt lạnh lùng.

Hôm nay Lam Tư Vũ cảm thấy đã hồi phục hơn, cô ta lại định cưỡng chế rời đi, nhưng không ngờ lại có nhiều canh phòng như vậy, toàn bộ đều là cao thủ đào tạo bài bản, hơn nữa trước đó còn phối hợp cũng rất ăn ý. Lam Tư Vũ đã thử qua, cô ta kinh ngạc phát hiện, đừng nói đến cô ta ở hiện tại, cho dù là lúc thời kỳ hoàng kim của cô ta cũng không thể là đối thủ của mấy chục cao thủ này.

Nhất thời, Lam Tư Vũ tràn đầy thù hận với Lâm Hàn, không ngờ lại tốn công huy động nhiều cao thủ như vậy, chính là để trông chừng cô ta, không cho cô ta trốn thoát.

Mà điều Lam Tư Vũ không biết chính là mấy chục cao thủ này đối với Lâm Hàn mà nói, căn bản chẳng tính là gì.

Lâm Hàn không giống các thế lực còn lại kia, mấy chục cao thủ đã là lực lượng rất quan trọng rồi. Đối với Lâm Hàn mà nói, mấy chục cao thủ này căn bản chả là gì so với hàng trăm cao thủ.

“Sao hả? Vẫn không muốn nói cho tôi biết? Đây đều là những chuyện đã giao ước xong. Bây giờ cô làm trái với giao ước còn bày ra bộ dạng có lý?”, Lâm Hàn bất đắc dĩ cười nói.

Rõ ràng lúc đó chuyện đã giao ước xong, thậm chí Lâm Hàn không chỉ làm theo giao ước lúc đó giúp cô ta thoát khỏi nguy hiểm, sau đó còn mang cô ta đến đây chữa trị.

Cũng chỉ hai ngày, biểu hiện bên ngoài xem ra đã gần hồi phục, phải biết rằng trước đó Lam Tư Vũ bị thương nặng.

Nhưng Lâm Hàn không có định lãng phí nhiều thời gian với cô ta, nhiều người vẫn đang đợi anh chuẩn bị xuất phát.

“Mục tiêu của cô là người của nhà họ Khổng đúng không? Lần này cũng không có thuận lợi. Bây giờ tôi phải đi đến thành phố Thiên Kinh, cô có muốn cùng đi đến đó không?”, Lâm Hàn trực tiếp nói, đây cũng là mục đích anh đến đây lúc này.

Lam Tư Vũ nghe thấy vậy liền ngây ra, không ngờ Lâm Hàn lại biết mục tiêu của cô ta là người nhà họ Khổng, anh còn biết lần này cô ta không có thuận lời.

Nhất thời, Lam Tư Vũ nhìn Lâm Hàn có chút kỳ quái. Lúc này cô ta cũng ý thức được người đàn ông trước mặt mình hình như có chút không tầm thường, căn bản không đơn giản giống như vẻ bề ngoài.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 845: Xuất phát



Lâm Hàn nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái của Lam Tư Vũ, trong lòng nhất thời hiểu được suy đoán của mình là chính xác.

Mục tiêu của Lam Tư Vũ này chính xác là người của nhà họ Khổng.

Thời gian này người nhà họ Khổng xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên vốn dĩ đã vô cùng kỳ lạ, hoàn toàn là đến để nhằm vào Lâm Hàn.

Mà lúc này Lam Tư Vũ này lại đúng lúc đến đây đối phó với người nhà họ Khổng, quả thật có chút trùng hợp, nhưng Lâm Hàn sẽ không cho rằng đây chỉ là vừa khéo, rất có thể là cố ý.

Nhưng người cố ý này rõ ràng không phải là Lam Tư Vũ, mà là người thông báo cho cô ta nhiệm vụ kia.

Mặc dù không biết là ai, nhưng lúc này Lâm Hàn cũng đã có chút suy đoán sơ lược, có lẽ liên quan đến nhà họ Tiêu.

Như vậy thì trên thực tế Lam Tư Vũ cũng chẳng khác nào là người của mình cả, vì thế sau khi Lâm Hàn cứu cô ta, Lam Tư Vũ lại nuốt lời không thực hiện giao ước. Lâm Hàn cũng không bất mãn lắm, chính là vì anh đã biết sơ qua cô ta cũng được coi như là một nửa người của mình.

Lúc này, Lâm Hàn nhìn Lam Tư Vũ vẻ mặt kỳ quái, anh lại nói: “Sao thế? Không muốn đi? Vậy thì cô cứ tiếp tục ở đây là được, tôi phải đi rồi”.

Nói xong, Lâm Hàn rời đi không quay đầu lại, không hề quan tâm đến dáng vẻ của Lam Tư Vũ một chút nào.

Lam Tư Vũ thấy vậy, nhất thời lại do dự.

Trước đó cô ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đợi sau khi hồi phục thương tích thì sẽ dựa vào bản lĩnh của mình rời khỏi đây.

Nhưng thử nghiệm trước đó cũng là khiến cô ta ý thức được mấy người này không tầm thường. Mấy chục cao thủ kia có chút mạnh thái quá.

Mặc dù nói lúc đó tình trạng vết thương của cô ta vẫn chưa hồi phục, lúc ấy cũng không phải là sức chiến đấu mạnh nhất, nhưng thân thủ và kết hợp đáng sợ kia của đối phương, Lam Tư Vũ cảm thấy bản thân cho dù hồi phục thương tích thì về sau cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của họ.

Cũng có nghĩ là dù Lam Tư Vũ tiếp tục chờ đợi vết thương dần dần trở nên bình phục, Lâm Hàn chỉ cần không dời đám người này đi, cô ta vẫn không có cách nào tự mình đi được.

Lam Tư Vũ đương nhiên không bằng lòng ở lại đây, bản thân cô ta còn có nhiệm vụ không phải không có thời hạn, cô ta nhất định phải mau chóng đi hoàn thành.

Đặc biệt là biết được mục đích chuyến đi này cũng là đến thành phố Thiên Kinh, hình như còn liên quan đến người nhà họ Khổng, Lam Tư Vũ càng thêm lay động.

Mặc dù nghi ngờ thân phận của Lâm Phàn, nghi ngờ tại sao anh lại biết nhiều như vậy, nhưng lúc này Lam Tư Vũ cũng không quan tâm quá nhiều, cô ta phải mau chóng rời khỏi đây, tìm cơ hội hoàn thành nhiệm vụ mới được.

Nghĩ đến đây, Lam Tư Vũ vội vàng đuổi theo.

“Đợi chút!”, Lam Tư Vũ đuổi theo phía sau.

Cô ta vừa đến gần Lâm Hàn thì lại bị cao thủ nhà họ Lâm bên cạnh gắt gao ngăn lại, căn bản không cho phép lại gần anh.

Lam Tư Vũ có hơi nổi nóng, nhưng cũng không còn cách nào, dù sao thân thủ của mấy chục người này cô ta biết, mỗi người đều là cao thủ, đặc biệt là sự phối hợp giữa bọn họ càng vô cùng ăn ý, căn bản không phải những người cô ta có thể đối phó, vì vậy cũng chỉ đành dừng bước, không dám đụng vào mấy người này.

Nhưng lúc này Lâm Hàn lại dừng chân, anh quay đầu nhìn Lam Tư Vũ.

“Sao thế, đổi ý rồi hả?”, Lâm Hàn cười nhìn Lam Tư Vũ.

Lam Tư Vũ nhìn vẻ mặt tươi cười của Lâm Hàn, nhất thời hiểu ra mình bị mắc lừa rồi, căn bản đối phương không phải không muốn mình theo anh cùng đi đến thành phố Thiên Kinh, mà là hy vọng mình cùng đi, chỉ có điều chơi trò lạt mềm buộc chặt mà thôi.

Mặc dù hiểu ý đồ của Lâm Hàn, nhưng Lam Tư Vũ cũng không còn cách nào khác. Suy cho cùng quả thật cô ta cần phải rời khỏi đây, đi đến thành phố Thiên Kinh hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Lúc này, Lam Tư Vũ cũng chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Tôi muốn đi đến thành phố Thiên Kinh cùng anh, anh dẫn tôi theo đi”.

Cả người Lam Tư Vũ đều một mặt nghiêm túc, khuôn mặt lạnh lùng.

Lâm Hàn thấy vậy, một lần nữa trực tiếp rời đi không quay đầu lại, vừa đi vừa nói: “Ai đi cầu xin mà lạnh lùng giống vậy không? Nếu đã không muốn đi thì tôi cũng chẳng ép”.

Lam Tư Vũ thấy thế, tức đến giậm chân, nhưng không còn cách nào khác. Dù sao thì cô ta quả thật là rất cần phải hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Là một sát thủ, đặc biệt là sát thủ có tiếng, Lam Tư Vũ đặc biệt coi trọng nguyên tắc nghề này, coi trọng danh tiếng của bản thân. Nếu đã nhận nhiệm vụ, hơn nữa đã nhận một nửa tiền thưởng, cũng đã đồng ý với đối phương nhất định hoàn thành nhiệm vụ, Lam Tư Vũ phải làm được, không thể có sai lầm và chậm trễ một chút nào.

“Đợi chút!”, Lam Tư Vũ vội vàng hô lên, cô ta do dự, nhưng không thể không nói bằng giọng điệu cầu xin: “Quả thật tôi rất muốn đi, có thể dẫn tôi theo được không?”

Lâm Hàn nghe vậy nhất thời vui vẻ, anh quay đầu nhìn Lam Tư Vũ.

Lam Tư Vũ lúc này vẫn nghiêm mặt, có điều lại cúi thấp đầu, trên mặt có chút không tình nguyện, nhưng bực mình nhiều hơn.

Bộ dạng này thật là có hơi thú vị, phù hợp với khuôn mặt lạnh băng lại tuyệt mỹ kia, trái lại là khung cảnh khác.

Lâm Hàn nhìn Lam Tư Vũ bày tư thế cúi thấp, cũng không muốn làm khó cô ta thêm, lúc này anh mới đồng ý.

“Được rồi, đây là cô cầu xin đi cùng tôi đấy, tôi không có ép cô, đi theo tôi”, Lâm Hàn nói.

Lam Tư Vũ nghe vậy, trong lòng không khỏi tức giận, đây còn không phải ép sao? Nhưng tình huống hiện giờ này, Lam Tư Vũ cũng không dám nói nhiều. Bây giờ đắc tội Lâm Hàn, rõ ràng không phải lựa chọn sáng suốt.

Sau đó Lâm Hàn trở lại quảng trường trước trang viên.

Lam Tư Vũ cũng được mấy chục cao thủ nhà họ Lâm dẫn đi, theo Lâm Hàn đến quảng trường.

Lúc này trên quảng trường, cao thủ của nhà họ Lâm, người của Tôn Hàn Các và mấy chục nhân tài quản lý đã sớm chuẩn bị xong ở đây đợi Lâm Hàn, sẵn sàng xuất phát bất cứ lúc nào.

Lâm Hàn cũng không lãng phí thêm thời gian, anh bảo mấy chục cao thủ nhà họ Lâm trông chừng Lam Tư Vũ, không được xảy ra sai sót gì, lập tức chuẩn bị xuất phát.

Mặc dù cách hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh còn mấy ngày liền, thời gian hoàn toàn kịp, nhưng Lâm Hàn cũng không muốn ở lại vùng Bắc Đông thêm, lãng phí nhiều thời gian, cái này hoàn toàn không cần thiết.

Nhưng nhiều xe như vậy lại không hỗn loạn chút nào, toàn bộ đều ngay ngắn thống nhất, theo như trình tự đã lập ra trước đó, từng chiếc xe lái ra khỏi trang viên, đi đến giao lộ đường cao tốc.

Lâm Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ thấy xe ngay ngắn phía sau, anh ngầm gật đầu, trong lòng cũng khá hài lòng.

Suy cho cùng cao thủ nhà họ Lâm đã trải qua mọi loại huấn luyện, dù là đoàn xe đi ra ngoài này cũng có thể nhìn ra sự khác biệt rất rõ ràng với thế lực khác, căn bản không thể đánh đồng với các thế lực còn lại.

Nhà họ Lâm từ lâu cũng đã không cùng một đẳng cấp với đám bọn họ.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 846: Không tài nào tin tưởng nổi



Đến trưa.

Dưới cái nắng chói chang.

Đoàn xe lũ lượt lái thẳng ra khỏi trang viên, chạy về phía cao tốc.

Có rất nhiều xe, phải gần cả trăm chiếc, nhưng xe nào cũng chạy một cách ngay hàng thẳng lối, thậm chí khoảng cách giữa các xe cũng được kiểm soát rất kỹ, duy trì khoảng cách an toàn mà không quá xa.

Chẳng bao lâu sau, động tĩnh bên này đã thu hút sự chú ý của không ít người.

Những người bình thường nhìn cảnh này đều thấy rất khoa trương, dù sao họ cũng chưa bao giờ thấy đoàn xe hơn trăm chiếc lại còn trật tự như kia, đặc biệt là hầu hết những chiếc xe này khá đắt tiền, thậm chí có không ít chiếc trong hàng đều là xe sang.

“Vụ gì vậy? Những người này là ai?”

“Không biết, nhưng chắc chắn là ông lớn nào rồi, không phải người mà tầng lớp chúng ta có thể tiếp xúc”.

“Chậc, cho tôi sở hữu đại một trong những chiếc xe đó thôi là ngon rồi”.

“Chấn động thật, oách ghê!”

Khác với người dân bình thường, các thế lực vùng xám có thể nhận ra những người này đều là đàn em của Lâm Hàn và toàn là cao thủ!

Thấy bên Lâm Hàn huy động nhiều người như vậy, hầu hết các thế lực vùng xám ở Bắc Đông đều khiếp sợ, các bên vội suy đoán về mục đích lần này của Lâm Hàn.

Dù sao trước kia, Lâm Hàn chỉ huy động nhiều cao thủ cùng một lúc như vậy khi thu phục những thế lực chính như nhà họ An. Những lúc khác thường tách ra chia đều đủ nghiền nát các cao thủ của mỗi thế lực là được, nhưng rất hiếm khi huy động nhiều cao thủ cùng một lúc như thế.

Mà lần này, Lâm Hàn huy động nhiều cao thủ thế kia thật sự rất hiếm thấy, lập tức thu hút sự chú ý của hầu hết các thế lực vùng xám ở Bắc Đông.

Nhất là những thế lực mà trước đây không chọn tin tưởng Lâm Hàn, cũng không chọn tiến vào trang viên tham gia kế hoạch lần này đều hơi hoảng hốt.

Dù sao những thế lực còn lại đều đã lấy được lòng tin của Lâm Hàn, cũng thu được rất nhiều lợi ích.

Sau lần đó, bọn họ đều rất hối hận nhưng lại không có cách nào, trước đó Lâm Hàn cũng đã nói rõ, kế hoạch lần này không liên quan gì đến họ, bọn họ không thể thu được lợi ích gì từ những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng đột ngột xuất hiện kia.

Mà bây giờ, Lâm Hàn bất ngờ huy động nhiều cao thủ như vậy, bọn họ cũng không cho rằng Lâm Hàn sẽ đi đối phó với những thế lực vùng xám ở Bắc Đông mà anh đã tin tưởng, vậy thì chỉ còn lại họ.

Các thế lực này lập tức bối rối, nếu mục tiêu của Lâm Hàn là bọn họ thì họ chết chắc rồi.

Mặc dù bọn họ phát triển ở Bắc Đông cũng khá lâu, có ưu thế nhất định trên các khía cạnh, nhưng trước thực lực áp đảo bọn họ còn chẳng có khả năng chạy trốn chứ nói chi phản kháng.

Nhưng không lâu sau, những thế lực đang hốt hoảng phát hiện ra, đội xe mà Lâm Hàn cử ra không tiến về phía họ, mà lái thẳng đến ngoại ô.

Các thế lực này cũng nhanh chóng nhận được tin, đội xe mà Lâm Hàn phái ra đang chạy thẳng về phía đường cao tốc, rồi lên cao tốc hướng về phía bắc. Xem ra mục tiêu hoàn toàn không phải bọn họ.

Đến lúc này, những thế lực kia mới thở phào nhẹ nhõm.

Rất tiếc là họ đã bỏ qua cơ hội lần đó, không thể tham gia vào nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng nên chẳng nhận được nhiều lợi ích. Nhưng so với mất mạng thì thà sụp đổ còn hơn.

Bây giờ, biết mục tiêu của Lâm Hàn không phải bọn họ và không tính làm gì họ, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.

Mà những thế lực còn lại, mặc dù không hiểu mục đích Lâm Hàn cử những người này ra, nhưng cũng không liên quan gì đến họ. Bây giờ họ còn bề bộn với mớ việc mà mình phụ trách trong nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng, vội phát triển từng doanh nghiệp kinh doanh hợp pháp mới, bận túi bụi nên không rảnh để bận tâm quá nhiều.

Về nhà xưởng kia, vì có sự giám sát của người nhà họ Lâm và lời cảnh cáo lúc trước của Lâm Hàn, các thế lực Bắc Đông hoàn toàn không dám giở trò mèo gì, chỉ có thể làm việc theo quy tắc, bảo đảm hoàn thành tốt những việc mình chịu trách nhiệm, không thể lơ là, vật liệu cung cấp cũng phải đúng chuẩn.

Hiển nhiên, điều này khiến các thế lực Bắc Đông rất mệt mỏi, dù sao bọn họ cũng quen lối ngông cuồng phóng túng, không theo quy tắc. Giờ bỗng nhiên bảo bọn họ tuân thủ quy tắc, làm việc theo quy định lại còn không được qua loa, đúng là giày vò người ta.

Nhưng bọn họ cũng không còn cách nào, chỉ có thể dần làm quen.

Cũng may lợi ích mà nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng mang đến cho họ cũng phong phú, khiến họ khá hài lòng.

Còn các mối kinh doanh hợp pháp do Ngô Xuyên triển khai, mặc dù bây giờ cần đầu tư, nhưng vì mới thành lập nên phải mất rất nhiều thời gian mới có thể sinh lời. Chẳng qua sau khi trải qua vụ nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng, bọn họ dần nhận ra lợi ích mà kinh doanh hợp pháp mang đến cũng rất đa dạng. Đặc biệt là sau khi quy mô được phát triển lớn hơn sẽ càng kiếm được nhiều tiền hơn.

Kể từ đó, những thế lực vùng xám ở Bắc Đông rất sẵn sàng đầu tư tiền bạc, công sức để phát triển các hoạt động kinh doanh hợp pháp.

Trong khi các thế lực ở Bắc Đông đang bận rộn với công việc của mình, đoàn người Lâm Hàn đã lên đường cao tốc tiến về phía bắc, đến thành phố Thiên Kinh.

Trong một chiếc xe, Lam Tư Vũ giật mình nhìn hàng xe không thấy điểm cuối phía sau qua gương chiếu hậu.

Vừa rồi trong trang viên, Lam Tư Vũ cũng thấy cảnh tượng đó, đội xe gồm gần trăm chiếc thật sự rất đồ sộ.

Trước kia, Lam Tư Vũ còn không biết nơi mà cô ta đang ở và Lâm Hàn là người thế nào, cũng chẳng biết có bao nhiêu người dưới quyền Lâm Hàn.

Trường hợp thứ nhất, đương nhiên Lam Tư Vũ không tin, dù sao những người này cũng là cấp dưới của Lâm Hàn, nhìn cách họ trò chuyện là biết họ quen nhau.

Nghĩ theo hướng này thì chỉ còn trường hợp thứ hai.

Nhưng nghĩ đến trường hợp thứ hai, có nghĩa là ít nhất hơn một nửa trong số mấy trăm người này đều là cao thủ, tức là có tối thiểu hơn một trăm cao thủ được đào tạo bài bản, Lam Tư Vũ bỗng cảm thấy có chút khó tin.

“Không thể nào, sao lại có hơn trăm cao thủ được, các quý tộc còn chẳng có nhiều cao thủ như vậy”, Lam Tư Vũ lắc đầu liên tục, lộ vẻ không tin.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 847: Tiêu điểm chú ý của các thế lực



Lam Tư Vũ không tin, nghĩ kiểu gì cũng thấy chuyện này rất vô lý, làm gì có thế lực nào có thể sở hữu hàng trăm cao thủ giỏi được đào tạo bài bản như vậy?

Phải biết là kể cả quý tộc - thế lực đứng đầu Hoa Hạ, trong tay họ cũng chỉ có mấy chục cao thủ thôi.

Nhưng sau đó, không biết sao Lam Tư Vũ lại thấy rất có khả năng này.

Nghĩ cả buổi, Lam Tư Vũ cũng không nghĩ ra còn trường hợp nào khác, đành thôi, chờ sau này có cơ hội rồi tìm hiểu vậy.

Cùng lúc đó, trong một chiếc xe khác, Lâm Hàn nhìn phong cảnh chạy lùi bên ngoài, nghỉ ngơi.

Thật ra Lam Tư Vũ đã không còn bao nhiêu tác dụng với Lâm Hàn, Lâm Hàn cũng chẳng cần thiết phải đưa cô ta đến thành phố Thiên Kinh.

Tuy cô ta chưa thực hiện lời hứa, nói những gì mình biết cho Lâm Hàn, nhưng Lâm Hàn cũng đã đoán được đại khái qua điều tra, cụ thể thế nào thì đến thành phố Thiên Kinh sẽ rõ.

Cơ mà bản lĩnh của Lam Tư Vũ lại khiến Lâm Hàn khá bất ngờ.

Có được kỹ năng như vậy đúng là hiếm thấy. Theo dự đoán của Lâm Hàn, sau khi Lam Tư Vũ hoàn toàn khôi phục vết thương chắc là phải trên cơ anh và Lâm Phong. Cô ta là một cao thủ hiếm có.

Thậm chí toàn bộ cao thủ nhà họ Lâm cũng chẳng mấy người là đối thủ của cô ta.

Phải biết là nhà họ Lâm đã đào tạo được rất nhiều cao thủ lợi hại, trong đó có không ít người tài năng xuất chúng, được huấn luyện từ bé.

Nhưng trong tình huống như vậy vẫn chỉ có vài người là đối thủ của Lam Tư Vũ, thế mới thấy bản lĩnh của Lam Tư Vũ ra sao.

Dù sao theo những gì Lâm Hàn biết, Lam Tư Vũ là một cao thủ độc lập, hoàn toàn không hề trải qua hệ thống đào tạo, tất cả các kỹ năng đều do cô ta tự mày mò, hoặc trải qua bao lần nguy hiểm sống còn mà có.

Có thể khẳng định một điều, Lam Tư Vũ là một người có thiên phú tuyệt vời, nếu đào tạo kỹ nhất định sẽ trở thành cao thủ hàng đầu.

Vả lại, hiện tại Lam Tư Vũ là sát thủ độc lập không thuộc về thế lực nào, nên Lâm Hàn mới nảy lòng quý trọng nhân tài. Chứ nếu cô ta thuộc về các thế lực khác thì dù bản lĩnh có giỏi thế nào, thiên phú tốt ra sao cũng chẳng liên quan tới Lâm Hàn. Và anh cũng sẽ không nảy ra ý định này.

Nếu có thể chiêu mộ Lam Tư Vũ về làm việc dưới trướng mình, chắc chắn đó sẽ là một sự giúp đỡ tuyệt vời cho anh.

Nhưng Lam Tư Vũ trời sinh tính tình quái gở, Lâm Hàn đoán cô ta cũng không dễ mua chuộc như vậy, chỉ có thể từ từ mà làm.

Mà lần này, dẫn Lam Tư Vũ tới thành phố Thiên Kinh cũng là một cơ hội tốt để hỗ trợ hành động hay giúp anh mua chuộc được cô ta.

Cũng vì vậy mà Lâm Hàn mới khăng khăng phải dẫn Lam Tư Vũ theo.

Lâm Hàn rảnh rỗi bèn nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mặc dù khoảnh cách giữa Phụng Thiên tới Thiên Kinh không xa bằng Đông Hải tới Phụng Thiên, vì dù gì thành phố Thiên Kinh và Phụng Thiên đều ở phía bắc, nhưng chúng cũng không gần.

Theo kinh nghiệm lần trước thì tầm tối mới đến nơi, Lâm Hàn thoải mái nghỉ ngơi, vì dù sao cũng không còn việc gì khác.

Đoàn xe nườm nượp giữ khoảng cách trên đường cao tốc, phóng nhanh về hướng thành phố Thiên Kinh.

Chẳng mấy chốc, các thế lực ở thành phố Thiên Kinh đã hóng được động tĩnh của Lâm Hàn bên này.

Dù sao thì hội nghị quý tộc mỗi năm một lần của thành phố Thiên Kinh cũng sắp diễn ra, lúc này là thời điểm tương đối nhạy cảm, các thế lực đang ngó lom lom, quan sát từng hành động của những thế lực còn lại.

Hơn cả là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh năm nay khá đặc biệt, trước đó ba quý tộc lớn vừa trải qua trận chiến khủng nên đều tổn hại ở các mức độ khác nhau, lực lượng nhà nào cũng giảm xuống.

Hiển nhiên đây là một cơ hội với đông đảo các thế lực còn lại.

Dù là nhà họ Khổng hay vô số thế lực khác ngoài giới quý tộc, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào ba quý tộc lớn Khương, Chu và Tiêu.

Vì thực lực của ba gia tộc này đều thụt lùi, đồng nghĩa với việc lợi ích của họ sẽ bị chia bớt đi.

Tuy rằng hơn phân nửa lợi ích có thể sẽ bị nhà họ Khổng lông cánh nguyên vẹn cuỗm mất, nhưng vẫn sẽ có không ít món hời bị các gia tộc còn lại chia chác.

Rất nhiều thế lực trong thành phố đang theo dõi hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh rất sát sao, dù sao thì với hầu hết các thế lực trong thành phố, hội nghị quý tộc đặc biệt lần này là một cơ hội cực kỳ hiếm có.

Dù là các thế lực lớn hay nhỏ thì đều muốn mạnh lên, muốn chiếm được càng nhiều lợi ích. Vì vậy, hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh lần này chính là cơ hội cho tất cả bọn họ.

Nếu nắm chắc cơ hội lần này, những thế lực đó có thể vừa phát triển vừa mở rộng nhanh chóng, đương nhiên họ không muốn bỏ lỡ.

Trong bối cảnh đó, tình huống của nhà họ Tiêu chắc chắn là tâm điểm chú ý của vô số thế lực ở thành phố Thiên Kinh.

Nhà họ Khương và nhà họ Chu thì khỏi phải nói, trước đó chiến một trận với nhà họ Tiêu nên bây giờ cũng dòm nhà họ Tiêu đăm đăm, quan sát thực lực của nhà họ Tiêu.

Dù sao, nếu thực lực của nhà họ Tiêu quá mạnh, giành được nhiều lợi ích thì sẽ trở nên rất bất lợi cho họ.

Tuy đã hòa giải ở hội nghị quý tộc lần trước, bọn họ cũng đã nhận lỗi nhưng đó chỉ là bề ngoài. Trên thực tế, họ vẫn là kẻ địch của nhau, chỉ là không muốn hai bên cùng thiệt thôi.

Mà vô số thế lực còn lại cũng đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Tiêu, muốn xem tình hình nhà họ Tiêu ra sao. Ai cũng mong bọn họ không bỏ ra nổi chút thực lực nào, thế thì họ mới có cơ hội bám đuôi nhà họ Khổng húp ké miếng canh.

Hiển nhiên, tiêu điểm chú ý của đông đảo thế lực thành phố Thiên Kinh đang theo dõi nhà họ Tiêu chính là đồng minh của họ, Lâm Hàn.

Lâm Hàn rất xa lạ với họ, bọn họ chưa từng nghe đến tên anh bao giờ, nhưng trong cuộc chiến giữa ba quý tộc lớn dạo trước, việc Lâm Hàn lật ngược tình thế đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng họ. Rõ ràng họ chưa nghe tên Lâm Hàn, nhưng chắc chắn không phải một nhân vật nhỏ. Đây là người mà họ không thể khinh thường, nhất định phải chú ý, nếu không dễ mà lỗ to.

Mà lúc này, Lâm Hàn vừa dẫn đoàn xe xuất phát từ Bắc Đông lên phía bắc chưa được bao lâu, tin tức đã truyền đến tai ông chủ của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh, họ đều nhanh chóng biết được hành động lần này của anh.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 848: Liên hợp đối đầu



Thành phố Thiên Kinh.

Trong nhà cũ của nhà họ Khương, mấy người ngồi dưới ánh đèn u ám với sắc mặt nặng nề.

“Tin tức này có thể tin không? Lâm Hàn lấy đâu ra nhiều người như vậy, hơn ba trăm người?”, Khương Thư Nhai nói, sắc mặt không tốt lắm.

Vừa rồi, nhà họ Khương đã nhận được tin tức, biết rằng đoàn xe bên phía Lâm Hàn ở thành phố Phụng Thiên đã xuất phát, đang hướng đến thành phố Thiên Kinh.

Lần này đến, mục đích rõ ràng là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh mấy ngày tới.

“Chẳng lẽ phần lớn trong đó chỉ là tay chân bình thường? Hơn ba trăm người chẳng qua là số lượng nhiều hơn một chút thôi”, một người quản sự khác của nhà họ Khương suy đoán.

Lúc này ông Khương cũng mở miệng nói: “Có lẽ là vậy rồi, nhưng lần trước Lâm Hàn đã dùng không ít cao thủ để xoay chuyển tình thế mới hại nhà họ Khương chúng ta rơi vào cảnh ngộ này. Mấy nhân viên của cậu ta trước mắt cũng sẽ gây ra không ít đe dọa với người nhà họ Khương”.

“Ông nội, thực ra cũng không cần lo lắng, tôi tin rằng thành phố Thiên Kinh nhiều thế lực, ngoài nhà họ Tiêu ra không có thế lực nào bằng lòng cho Lâm Hàn tiến vào thành phố Thiên Kinh. Nhà họ Khương chúng ta không phải đối thủ của cậu ta thì không sao, nhưng liên hợp các thế lực còn lại nhất định có thể đối phó được với Lâm Hàn này!”, Khương Thư Nhai nói.

Ông Khương nghe vậy, khẽ gật đầu, ông ta cũng cảm thấy rất có lý.

Mặc dù nhà họ Khương bây giờ quả thật không phải đối thủ của nhà họ Tiêu và Lâm Hàn, nhưng dù sao Lâm Hàn cũng là người nơi khác, muốn tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh không có dễ dàng như vậy, nhà họ Khương rất dễ có thể liên hợp với nhiều thế lực còn lại, cùng nhau đối đầu với Lâm Hàn. Căn bản anh không có cơ hội tiến vào chiếm thành phố Thiên Kinh, thậm chí không thể tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, đương nhiên cũng không có cách nào làm gì nhà họ Khương.

“Nói có lý, Thư Nhai, cháu mau chóng đi liên hệ với các thế lực còn lại, thương lượng một chút chuyện hợp tác, tại hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh chúng ta đều dựa vào bản lĩnh riêng. Nhưng tên Lâm Hàn này nhất định phải ép chết, không thể cho phép cậu ta tham dự hội nghị lần này!”, ông Khương nói.

“Được, ông yên tâm!”, Khương Thư Nhai nói, cậu ta đứng dậy rời khỏi, bắt đầu đi sắp xếp.

Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh sắp tới tổ chức, mặc dù trong gia tộc phải chuẩn bị mọi thứ đều cực kỳ bận rộn, nhưng dù bận cũng không thể xem nhẹ việc này.

Bài học của cuộc chiến ba gia tộc lần trước vẫn còn rõ mồm một trước mắt, khi đó liên quân của nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng gần giành được thắng lợi, đã ở trước ngày chiến thắng, mặc dù nói không đến mức hủy hoại nhà họ Tiêu, nhưng gây thiệt hại nghiêm trọng nhà họ Tiêu cũng hoàn toàn không có vấn đề.

Kết quả đột nhiên nhảy ra một Lâm Hàn mang tới không ít cao thủ, thoáng chốc đã xoay chuyển tình hình, ngược lại dẫn đến tổn thất nghiêm trọng cho nhà họ Chu và nhà họ Khương.

Bài học lần này người nhà họ Khương làm sao có thể quên được, nỗi nhục này nhà bọn họ mãi mãi không quên nổi.

Đặc biệt là Khương Thư Nhai, vốn dĩ khinh thường Lâm Hàn, kết quả lại ra hậu quả này, không ghi hận mới lạ.

Có điều thù oán thì vẫn thù thôi, trước mắt nhà họ Khương cũng rất rõ, bây giờ bọn họ không phải đối thủ của Lâm Hàn, cũng không có cách nào gây khó dễ cho anh, thậm chí còn phải kiêng dè mọi thứ với Lâm Hàn.

Nhưng lần này thì khác, nếu như Lâm Hàn muốn tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, tất nhiên sẽ nhận phải phản kháng của rất nhiều thế lực trong thành phố này. Nhà họ Khương lại muốn liên hợp với bọn họ, rất dễ dàng đối phó lại với Lâm Hàn.

“Lâm Hàn ơi là Lâm Hàn, mày thật là dám nghĩ, mặc dù thực lực của mày không yếu, nhưng muốn dựa vào hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này trực tiếp tiến vào chiếm giữ thành phố, thật là suy nghĩ hão huyền, xem ra không g**t ch*t mày lần này rồi!”, Khương Thư Nhai cười ác ý nói, sau đó cậu ta vội vàng đi liên hệ với nhiều thế lực còn lại, chuẩn bị liên hợp đối phó Lâm Hàn.

Đồng thời lúc đó, một màn tương tự cũng xảy ra ở nhà họ Chu, nhà họ Khổng và nhiều thế lực còn lại của thành phố Thiên Kinh.

Đối với hầu hết tất cả thế lực ở thành phố Thiên Kinh mà nói, họ đều không hy vọng Lâm Hàn nhớ kĩ thành phố này.

Dù sao thực lực của Lâm Hàn bọn họ cũng biết rõ, đã có thể sánh vai với quý tộc, nếu không thì trong cuộc chiến ba nhà quý tộc lần trước, Lâm Hàn cũng không thể dựa vào sức mạnh bản thân mà xoay chuyển tình hình cuộc chiến quý tộc.

Nếu để một Lâm Hàn hùng mạnh như vậy thành công tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, đối với tuyệt đại đa số thế lực mà nói cũng không phải chuyện tốt.

Dù sao thì thành phố Thiên Kinh bây giờ phần lớn lợi ích đều đã bị bốn nhà quý tộc phân chia, tất cả thế lực còn lại chỉ có thể cùng húp canh thừa.

Nếu để Lâm Hàn lại dẫn người thành công tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, phân chia lợi ích khối lượng lớn, thế lực còn lại sẽ không được phân bao nhiêu lợi ích.

Dù sao tổng cộng thành phố Thiên Kinh lớn như vậy, lợi ích có thể phân chia lại nhiều, vốn dĩ hòa thượng nhiều thịt lại thiếu, bây giờ còn có thêm một đối thủ hùng mạnh đến phân chia, đương nhiên bọn họ không bằng lòng.

Nhất thời, Lâm Hàn cùng trở thành kẻ địch của nhiều thế lực thành phố Thiên Kinh.

Đặc biệt là sau khi người của nhà họ Khương liên hệ, các thế lực này liền đi tới nhất trí.

Tại hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh bọn họ vẫn dựa vào bản lĩnh, có thể phân chia giành lấy bao nhiêu lợi ích đều phải xem thực lực của mình. Nhưng với Lâm Hàn này cần phải cùng nhau ra tay ép chết, không thể để tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, không thể để Lâm Hàn thành công tiến vào chiếm giữ nơi này.

Mà đồng thời một bên khác, nhà họ Tiêu cũng đã nhận được tin tức Lâm Hàn xuất phát, cũng biết được các thế lực còn lại gần như đạt đến hợp tác, chuẩn bị cùng ra tay với Lâm Hàn, không để anh tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, không cho phép anh thành công chiếm thành phố Thiên Kinh.

Trong đại viện nhà họ Tiêu.

Sau khi biết được mấy thông tin này, không ít người nhà họ Tiêu đều có chút lo lắng.

“Ông chủ, thế này làm sao đây? Nếu cậu Lâm không thể thành công tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, không khác gì là tin tức xấu với chúng ta”.

“Đúng vậy, lần trước mặc dù nhà họ Tiêu chúng ta thắng nhà họ Khương và nhà họ Chu, nhưng chúng ta cũng tổn thất nghiêm trọng, đặc biệt là còn có một nhà họ Khổng hoàn toàn không có chút tổn hại nào. Nếu cậu Lâm không thể liên hợp với chúng ta, dựa vào mình nhà ta rất khó tranh giành được bao nhiêu lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này”.

“Nhà họ Khương thật sự quá đáng ghét, nhanh như thế đã liên hệ được nhiều thế lực vậy, đã nhanh chóng đạt đến hợp tác”.

Cứ như vậy thì nếu như không có sự giúp đỡ của Lâm Hàn, nhà họ Tiêu muốn dựa vào bản thân tranh giành đủ lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này rõ ràng không có khả năng, thâm chí ngay cả lợi ích ban đầu cũng không thể bảo vệ nổi.

Không có sự giúp đỡ của Lâm Hàn, nhà họ Tiêu căn bản không có cách nào đứng vững gót chân trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh.

Tuy nhiên khi đám người nhà họ Tiêu đều đang lo lắng không thôi thì Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân lại bình tĩnh, gần như không hề lo lắng một chút nào.

Dù sao thì lần trước hai người họ cũng đã đến vùng Bắc Đông, biết rõ thế lực kh*ng b* của Lâm Hàn, biết về cao thủ mà anh có.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 849: Sức mạnh tuyệt đối



Bên trong đại sảnh đại viện nhà họ Tiêu.

Lúc này, một đám người nhà họ Tiêu đang lo lắng Lâm Hàn bị rất nhiều thế lực liên hợp ở thành phố Thiên Kinh nhắm vào, sẽ dẫn đến việc kế hoạch lần này thất bại, nhà họ Tiêu sẽ không thể tranh giành được nhiều lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của nhà họ Tiêu, tuy thực lực nhà họ Tiêu bị tổn thất nghiêm trọng vẫn chưa khôi phục, nhưng nhà họ Khương và nhà họ Chu so với nhà họ Tiêu thì càng tồi tệ hơn.

Tuy nói vẫn còn có một thực lực khác vẹn nguyên không bị hao tổn là nhà họ Khổng, nhưng chỉ cần có sự giúp đỡ của Lâm Hàn thì nhà họ Tiêu cũng sẽ có thực lực nhất định, ít nhất cũng có thể tranh giành được nhiều lợi ích hơn so với lúc ban đầu, chỉ là không tranh nổi với nhà họ Khổng mà thôi, lợi ích lớn vẫn sẽ bị nhà họ Khổng cướp mất.

Nhưng nếu bây giờ Lâm Hàn phải chịu sự kháng cự của rất nhiều thế lực liên hợp ở thành phố Thiên Kinh, không thể tiến vào Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, không thể tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này thì đối với nhà họ Tiêu mà nói, không phải nghi ngờ gì nữa chắc chắn là một tin vô cùng xấu.

Đã như thế, thực lực của nhà họ Khổng lại nguyên vẹn không một chút tổn hại, vượt xa nhà họ Tiêu, mà nhà họ Chu và nhà họ Khương tuy tổn thất nghiêm trọng hơn so với nhà họ Tiêu nhưng bọn họ đương nhiên sẽ kết đồng minh để cùng đối phó với nhà họ Tiêu, nếu như thế thì trong bốn gia tộc lớn, thực lực của nhà họ Tiêu là yếu nhất. Nhà họ Tiêu đương nhiên cũng chỉ có thể giành được ít lợi ích nhất, không những không thể mở rộng trên cơ sở ban đầu, thậm chí còn có thể bị thiệt hại rất nhiều, đã không tiến ngược lại còn thụt lùi.

Mà lúc này đây, Tiêu Hoa Bân và Tiêu Nhã cũng không quá lo lắng.

Tiêu Nhã lúc này nhàn nhạt mở miệng nói: “Bọn họ sẽ không để cậu Lâm tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh thì không nhượng bộ, cuối cùng thì vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện, mấy người cũng không cần phải quan tâm nhiều làm gì, cứ tiếp tục làm tốt việc của chúng ta, những cái mà chúng ta cần phải chuẩn bị là được rồi, còn những cái khác cứ giao cho tôi và phía Lâm Hàn bên kia xử lý”.

Một đám quản sự nhà họ Tiêu nghe thấy lời Tiêu Nhã nói cũng cảm thấy hơi hoài nghi, không hiểu Tiêu Nhã lấy đâu ra sự tự tin này.

Thực lực của Lâm Hàn bọn họ cũng đã thấy, lần trước lúc Lâm Hàn phái ra nhiều cao thủ đến giúp nhà họ Tiêu, bọn họ cũng đã biết thực lực của Lâm Hàn rất mạnh.

Nhưng dù mạnh đến đâu thì đối mặt với rất nhiều thế lực liên hợp ở thành phố Thiên Kinh thì có thể làm được gì? Thực lực tuyệt đối trước mặt căn bản không có cách nào cả.

Ngược lại Tiêu Hoa Bân đứng ở một bên lúc này cũng thản nhiên cười.

Lần trước đi đến khu vực Bắc Đông hỗ trợ, Tiêu Hoa Bân đã nhìn thấy rất nhiều cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, nhất là theo tin tức vừa mới nhận được, bên phía Lâm Hàn phái ra hơn ba trăm người.

Tiêu Hoa Bân cũng sẽ không cùng với mấy người còn lại ngây thơ cho rằng hơn một nửa trong số những người mà Lâm Hàn mang đến chỉ là tay chân bình thường.

Trái lại, Tiêu Hoa Bân nghiêm túc nghi ngờ liệu trong số đó có tay chân bình thường không, rất có thể toàn bộ đều là cao thủ được huấn luyện bài bản.

Lực lượng như thế này sớm đã vượt xa dự đoán của các thế lực còn lại ở thành phố Thiên Kinh.

Tuy nói bọn họ liên hợp chống lại sẽ có một sự uy h**p rất lớn.

Nhưng cho dù những thế lực này liên hợp lại thì có lẽ cũng chẳng làm gì được Lâm Hàn.

Tiêu Hoa Bân biết ý nghĩ này của mình có hơi kinh khủng, dù sao nơi này vẫn là thành phố Thiên Kinh, nhiều thế lực liên hợp lại như vậy mà cũng không phải là đối thủ của một thế lực từ nơi khác đến, quả thật có chút nực cười.

Nhưng đã từng đi qua khu vực Bắc Đông, tận mắt chứng kiến một màn đó khiến Tiêu Hoa Bân mãi mãi cũng không quên được.

Nhưng những chuyện này đương nhiên bây giờ Tiêu Hoa Bân không thể nói ra, tránh rò rỉ thông tin, trong lòng mình hiểu là được rồi

Nếu để những thế lực ở thành phố Thiên Kinh kia biết trước thực lực thật sự của Lâm Hàn, chắc chắn sẽ cho bọn họ thời gian chuẩn bị và ứng phó, đến lúc đó đối với nhà họ Tiêu và Lâm Hàn sẽ càng thêm bất lợi.

Trái lại, không để cho những thế lực còn lại ở thành phố Thiên Kinh biết được thực lực thật sự của Lâm Hàn thì cho dù bọn họ vốn có thể tạo ra uy h**p rất lớn, nhưng bởi vì đánh giá thấp thực lực của anh mà không chuẩn bị kỹ càng, ngược lại sẽ cho Lâm Hàn và nhà họ Tiêu một cơ hội lớn.

Mà lúc này đây, Tiêu Nhã đối mặt với nghi ngờ của đám người nhà họ Tiêu cũng không có ý định giải thích gì thêm, chỉ thản nhiên bảo bọn họ đừng nghĩ ngợi nhiều, tiếp tục làm tốt những việc mà bọn họ phải làm, những chuyện còn lại không cần bọn họ phải quan tâm.

Mặc dù cho đến bây giờ, đám người nhà họ Tiêu vẫn không rõ Tiêu Nhã lấy đâu ra sự tự tin này, nhưng dù sao Tiêu Nhã cũng là bà chủ, bọn họ đương nhiên không dám nhiều lời, chỉ có thể mang theo nghi hoặc tiếp tục đi làm công việc mà bọn họ phụ trách.

Ngay lập tức, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân cũng đi làm việc của bọn họ.

Tình hình bên phía Lâm Hàn, Tiêu Nhã đã nhận được thông báo từ trước, biết rằng mặc dù bây giờ Lâm Hàn đã xuất phát nhưng sẽ đi đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh trước, sau đó mới đến nhà họ Tiêu bàn chuyện hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này cho nên Tiêu Nhã cũng không vội.

Ở một bên khác, sau khi đoàn xe của Lâm Hàn lên đường cao tốc cũng chưa hề dừng lại nghỉ ngơi, vẫn luôn chạy thẳng.

Cuối cùng, đến lúc màn đêm bao phủ, đoàn người đội xe của Lâm Hàn mới xuống cao tốc, đến thành phố Thiên Kinh.

Sau khi đến thành phố Thiên Kinh, đoàn người của anh đi đến địa điểm đã hẹn trước.

Trước lúc này, Lâm Hàn đã thông báo cho bên Lâm Thiên Tiếu, nhờ ông ấy sắp xếp một vài cao thủ nhà họ Lâm đợi ở trong thành phố Thiên Kinh.

Mà nhà họ Lâm tuy không có bất cứ thế lực hay công ty nào ở thành phố Thiên Kinh, nhưng vẫn có một số ngành nhỏ, cho nên những cao thủ nhà họ Lâm cũng đang đợi ở một khách sạn, khách sạn này nằm ở khu vực ngoại thành của thành phố Thiên Kinh, cũng không quá bắt mắt, nó cũng thuộc về nhà họ Lâm, rất tiện cho đám người Lâm Hàn tập hợp và chờ đợi ở đây.

Rất nhanh, đoàn xe đã đi đến khách sạn.

Vừa mới đến, bên ngoài khách sạn đã có người đứng chờ sẵn.

Cao thủ nhà họ Lâm ở bên này đã biết được đại khái thời gian mà Lâm Hàn sẽ đến cho nên đã tập hợp và chờ đợi ở bên ngoài khách sạn từ trước, vẫn luôn đứng chờ cho đến bây giờ.

Tiểu Tây nhìn đám người bên ngoài xe, lập tức có hơi nghi ngờ.

“Những người này là sao vậy? Hình như là đang chờ chúng ta, chẳng lẽ là kẻ thù?”, Tiểu Tây hơi hoài nghi hỏi.

Tiểu Tây nghe thấy lời Lâm Hàn nói thì có hơi kinh ngạc.

Tiểu Tây là một cao thủ chuyên nghiệp, đã trải qua nhiều chuyện, đương nhiên kinh nghiệm cũng khá phong phú, nhất là ở trong phương diện cao thủ này.

Giống như hơn một trăm người ngay ngắn đứng đợi ở bên ngoài, người bình thường có thể không nhìn ra được gì, nhưng Tiểu Tây chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra được hơn một trăm người này, tất cả đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, thân thủ của mỗi người đều sẽ không tồi.

Nghĩ đến việc Lâm Hàn đã mang theo gần ba trăm cao thủ, bây giờ còn có thêm hơn một trăm cao thủ ở chỗ này, Tiểu Tây lập tức hơi kinh ngạc. Tổng cộng hơn bốn trăm cao thủ, quả thật có chút khoa trương.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 850: Bận rộn



“Được rồi, xuống xe đi”, Lâm Hàn nói.

Tiểu Tây khẽ gật đầu, cũng đã hoàn hồn lại.

Mặc dù anh ta hơi ngạc nhiên vì Lâm Hàn vẫn có thể huy động được nhiều cao thủ như vậy, cũng tò mò rốt cuộc Lâm Hàn là nhân vật thế nào.

Nhưng đi theo Lâm Hàn đã lâu, Tiểu Tây cũng hoàn toàn tin tưởng anh nên cũng không hỏi nhiều, dù sao những người này của Lâm Hàn cũng không phải kẻ địch, mà là những người cùng kề vai chiến đấu.

Thấy Lâm Hàn xuống xe, các cao thủ nhà họ Lâm đang chờ đều cung kính khẽ cúi người chào đón.

“Hoan nghênh cậu Lâm”.

Nhóm cao thủ nhà họ Lâm đồng thanh nói.

Lâm Hàn thấy vậy chỉ khẽ gật đầu chứ không nói gì nhiều, mặc dù không quen lắm nhưng sau này anh cũng phải dần làm quen. Với cương vị là gia chủ nhà họ Lâm, được rất nhiều người kính trọng, thật sự đây là chuyện cực kỳ bình thường.

“Mọi người vất vả rồi, bây giờ mọi người chờ ở đây đi, đợi lệnh của tôi”, Lâm Hàn nhẹ giọng nói.

“Vâng!”

Nhóm cao thủ nhà họ Lâm đáp.

Sau đó Lâm Hàn bảo Lâm Phong đưa tất cả cao thủ nhà họ Lâm chờ ở đây.

Đương nhiên không cần Lâm Hàn dặn dò, Lâm Phong cũng tự biết chắc chắn không chỉ là chờ, ông ta sẽ lệnh cho người đến điều tra tin tức ở nhiều nơi trong thành phố Thiên Kinh, tìm hiểu tình hình phân bố thế lực ở đây, nhưng rồi cũng chỉ chờ lệnh của Lâm Hàn thôi chứ không làm gì.

Mà Lâm Hàn cũng bảo những người của Tôn Hàn Các chờ ở đây, anh chỉ dẫn Tiểu Tây đi theo.

Họ chỉ đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thôi, không làm gì khác nên cũng không có gì nguy hiểm.

Hơn nữa thân thủ của Lâm Hàn không tệ nên cũng không cần phải lo lắng. Sở dĩ anh đưa Tiểu Tây đi cũng chỉ để đề phòng sơ sót mà thôi, dù sao đây cũng là Thiên Kinh, lạ nước lạ cái, mà hội nghị quý tộc cũng sắp diễn ra, đương nhiên tình hình nơi này cũng sẽ phức tạp hơn.

Lâm Hàn dẫn Tiểu Tây đi, lái xe đến thẳng trụ sở của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Mặc dù bây giờ đã là buổi tối, đã đến giờ tan sở, nhưng vì gần đây công việc khá bận rộn nên mọi người đa phần đều ở lại tăng ca mỗi ngày. Thời gian này tới là vừa đẹp, có lẽ Hạ Sương và những người khác cũng vừa xong việc.

Không lâu sau, Lâm Hàn và Tiểu Tây đã tới nơi.

Trong công ty, lúc này Hạ Sương vừa hoàn thành xong công việc hôm nay, đang định nằm xuống nghỉ ngơi thì nhận được tin nhắn của Lâm Hàn nên vội ngồi dậy, đi tìm Dương Khiết.

“Dương Khiết, em xong việc chưa? Cậu Lâm đến rồi, chúng ta mau xuống thôi, đừng để cậu Lâm phải chờ chúng ta”, Hạ Sương nói.

Dương Khiết nghe xong thì ngơ ngác nhìn Hạ Sương, suy đi nghĩ lại, cô cũng không nghĩ ra có đối tác nào họ Lâm.

“Cậu Lâm là ai?”, Dương Khiết hoang mang hỏi.

“Còn ai nữa? Anh rể em đó”, Hạ Sương bất đắc dĩ đáp.

Lúc này Dương Khiết mới phản ứng lại, nhanh chóng gác lại công việc đang làm dở.

Trước đó Dương Khiết đã biết hôm nay Lâm Hàn sẽ đến, nhưng hôm nay bận quá nên cô đã quên mất chuyện này.

Mặc dù bình thường Dương Khiết cũng rất tôn trọng Lâm Hàn, nhưng vẫn chưa đến mức gọi anh là cậu Lâm, dù sao anh cũng là anh rể của cô.

Sau đó Dương Khiết và Hạ Sương vội vàng xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm của công ty.

Kể từ khi hai người đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh ở Thiên Kinh, đảm nhiện chức vụ tổng giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc cũng đã được một thời gian.

Trong khoảng thời gian này, Hạ Sương và Dương Khiết cũng rất bận rộn, vì có sự gúp đỡ của nhà họ Tiêu, lại thêm trụ sở của công ty ở đây, có rất nhiều sản nghiệp nên hai cô cũng bận không ngơi tay, gần như ngày nào cũng tăng ca, không có thời gian nghỉ ngơi.

May mắn thay, trải qua những bận rộn, vất vả thì kết quả đạt được trong thời gian này cũng rất tốt, Hạ Sương và Dương Khiết đã được thấy kết quả của mình trong bảng tổng kết hàng tháng của tháng trước.

Sau khoảng thời gian làm việc chăm chỉ này, thành tích của công ty đã tăng vọt.

Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh vốn là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, thành tích vốn đã tốt, có thể tăng vọt trên nền tảng cơ sở này thực sự hiếm thấy.

Mà bây giờ Lâm Hàn đến, hai cô cũng rất mong chờ.

Ngay từ đầu Lâm Hàn đã cử hai cô đến đảm nhận vị trí quan trọng, điều hành một công ty lớn như vậy, có thể thấy anh rất tin tưởng họ.

Bây giờ khi họ đưa báo cáo thành tích lên, có thể cho Lâm Hàn thấy được biểu hiện của họ trong giai đoạn này.

Bãi đậu xe dưới hầm.

Lâm Hàn vừa dừng xe chưa được bao lâu thì đã thấy Hạ Sương và Dương Khiết vội vội vàng vàng chạy tới.

“Cậu Lâm”, Hạ Sương tới trước mặt Lâm Hàn, kích động chào.

Dương Khiết cũng vui mừng nhìn Lâm Hàn rồi chào: “Anh rể”.

Lâm Hàn mỉm cười, cũng đã một thời gian không gặp. Anh và Hạ Sương vốn cũng không có mâu thuẫn gì, chỉ vì nhà họ Hạ mà thôi, bản thân anh thậm chí còn đánh giá cao Hạ Sương, nếu không anh cũng không đồng ý để cô làm việc cho mình sau khi nhà họ Hạ đã làm những chuyện đó, anh vốn chỉ nhìn vào và coi trọng năng lực của cô.

“Thời gian này mọi người vất vả rồi”, Lâm Hàn mỉm cười nói với Hạ Sương và Dương Khiết.

Hạ Sương khẽ lắc đầu, lấy báo cáo đã chuẩn bị trước ra đưa cho Lâm Hàn: “Không vất vả, đây là báo cáo tháng này của công ty, thời gian này…”

Hạ Sương đang định báo cáo với Lâm Hàn thì đã bị anh cắt ngang.

“Chuyện chính để ngày mai nói, tạm gác lại đã, hai người đã bận tới giờ này rồi, tôi đưa hai người đi ăn món ngon”, Lâm Hàn nói thẳng.

Hạ Sương sửng sốt, hơi ngạc nhiên vì Lâm Hàn lại quan tâm mình đến vậy. Anh quan tâm Dương Khiết thì cô ta có thể hiểu, dù sao Dương Khiết vừa có năng lực lại vừa chăm chỉ, quan trọng hơn Dương Khiết còn là em vợ của Lâm Hàn, anh đối xử tốt với cô ấy là điều không thể bình thường hơn.

Hơn nữa Lâm Hàn hiểu, không phải hôm nay hai cô mới bận thế này, không phải hai cô ra vẻ cho anh xem, mà thời gian này ngày nào hai cô cũng như vậy, nếu không cũng không đến mức anh đến mà hai cô cũng không dành thời gian ra trước mà bắt buộc phải hoàn thành công việc hôm nay đã.

Dương Khiết nghe xong cũng rất vui.

Thời gian này cô với Hạ Sương vẫn luôn bận rộn công việc, dù sao trước đây Hạ Sương đã từng làm những việc này, còn cô là lần đầu tiên bận rộn như thế, đặc biệt là áp lực rất lớn, thật sự khiến cô hơi khó thở, cho dù Lâm Hàn gửi lương thưởng rất nhiều, cô không hề thiếu tiền nhưng thời gian này cô cũng không có tâm tư để thả lỏng bản thân.

Mà hôm nay khó khăn lắm mới có được thời gian để thư giãn, Dương Khiết lập tức rạng rỡ hân hoan.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 851: Bản chất cuồng công việc



Trong nhà hàng đặc sản thành phố Thiên Kinh.

Lâm Hàn, Dương Khiết và Hạ Sương đang ngồi dùng bữa ở vị trí cạnh cửa sổ.

Nhà hàng này không phải nhà hàng cực kỳ cao cấp, nhưng cũng là một nhà hàng bình dân nổi tiếng ở Thiên Kinh, hương vị không tệ, hơn nữa phong cảnh cũng rất đẹp.

Ví như lúc này, rõ ràng đã qua thời gian ăn cơm tối nhưng trong quán vẫn rất đông khách, ba người Lâm Hàn cũng phải rất khó khăn mới đặt được phòng riêng, lần sau mà đến nhất định phải đặt trước, nếu không có thể thật sự không có chỗ.

Mà bây giờ Lâm Hàn cũng càng ngày càng thích kiểu nhà hàng bình dân thế này, mặc dù đẳng cấp không cao lắm, cũng không được đầu bếp nổi tiếng làm thành mâm cơm thịnh soạn, nhưng rất gần gũi với người dân bình thường, các món ăn đặc sản rất được mọi người ưa chuộng.

Có thể được nhiều người thích thế này đương nhiên có cái ngon của nó, Lâm Hàn cũng có thể cảm nhận và thưởng thức.

Hơn nữa dưới tình huống bình thường, không phải đến để bàn chuyện hợp tác thì cũng không cần để ý địa điểm, dù sao chỉ là bạn bè cùng ăn bữa cơm với nhau, đương nhiên hương vị và phong cảnh là quan trọng nhất, đẳng cấp của nhà hàng không là gì.

Ba người Lâm Hàn ăn những món đặc sản ở Thiên Kinh, vừa trò chuyện vừa ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Hạ Sương và Dương Khiết lúc trước đã chuẩn bị rất nhiều thứ để báo cáo với Lâm Hàn, nhưng đều có liên quan đến công việc, bây giờ anh lại không muốn nghe chuyện liên quan đến công việc nên hai người nhất thời không có gì để nói, bầu không khí hơi trầm lắng.

Lâm Hàn không để ý điều này lắm, anh tự tìm chủ đề để nói với hai cô.

“Gần đây hai người đã quen chưa? Làm việc ở đây chắc sẽ vất vả hơn đúng không?”, Lâm Hàn hỏi.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy thì nhìn nhau, đâu chỉ là vất vả, mà là cực kỳ vất vả.

Nhưng về mặt tâm lý, cả hai không hề cảm thấy vất vả chút nào, ngược lại còn thấy vô cùng mãn nguyện, dù sao trước đây họ cũng chưa từng giữ chức vụ quan trọng thế này, cũng chưa từng làm được nhiều việc như thế.

Cho dù là Hạ Sương, người có kinh nghiệm phong phú trong ngành giải trí, lúc trước cũng một mình điều hành công ty giải trí của nhà họ Hạ, giúp nhà họ Hạ chiếm được vị trí nhất định trong giới giải trí của Hoa Hạ.

Mặc dù cũng có thể coi là một thành tích rõ ràng, nhưng so với công ty Quang Ảnh thì vẫn rất nhỏ bé.

Xét cho cùng, Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, nhất là trong thời gian này, có danh tiếng của Tiêu Nhã nên công ty lại càng thu hút các công ty từ mọi phương diện đến hợp tác, đây cũng là chuyện Hạ Sương và Dương Khiết bận rộn trong thời gian này.

Sau những hợp tác này, có thể nói Quang Ảnh càng khẳng định được vị trí của mình là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ.

Quang Ảnh trước đây có thể chỉ là công ty đứng đầu giới giải trí Hoa Hạ, lớn mạnh thì lớn mạnh, nhưng nếu đối mặt với sự đàn áp của một vài công ty giải trí lớn khác trong nước cũng sẽ gặp khó khăn.

Nhưng bây giờ thì khác, Quang Ảnh không chỉ giữ vị trí đi đầu ngành giải trí Hoa Hạ, mà đã dần ở vị trí vượt trội hơn. Nó dần trở thành một sự tồn tại mà các công ty khác trong giới giải trí Hoa Hạ không thể sánh bằng, hoàn toàn không thể vượt qua, cũng không thể chỉ vài công ty giải trí có quy mô lớn một chút chèn ép là có thể chèn ép được, Quang Ảnh của bây giờ đã không còn là Quang Ảnh trước đây.

Mà làm việc ở nơi như Quang Ảnh, còn đảm nhiệm vị trí quan trọng như tổng giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc điều hành, có thể quyết định hướng đi và tương lai của cả công ty, có thể tưởng tượng áp lực với Hạ Sương và Dương Khiết lớn thế nào.

Hai cô sợ mình sẽ điều hành không tốt, sợ gặp phải chuyện không hay, dù sao trong giới giải trí, chỉ cần có chút vấn đề là có thể tạo ra hai kết quả hoàn toàn trái ngược nhau.

Mặc dù Hạ Sương và Dương Khiết cũng dần dần phát hiện ra rằng địa vị vượt trội của Quang Ảnh dường như không là gì với Lâm Hàn, dù sao anh có thể kết giao với nhà họ Tiêu, một nhân vật lớn như vậy đương nhiên anh cũng sẽ là người cùng đẳng cấp với nhà họ Tiêu.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Tiêu Nhã đánh gia rất cao hai cô, Hạ Sương và Dương Khiết cũng ngày càng cảm thấy mọi chuyện có thể không như những gì mình nghĩ, có thể địa vị của Lâm Hàn còn nằm ngoài tầm hiểu biết của họ.

May mắn thay, trong thời gian này, kết quả của hai người đều rất rõ, mặc dù thi thoảng có những sai sót nhỏ nhưng không phải ở khâu quan trọng, hoặc là không ảnh hưởng có tác động gì đáng kể, hoặc là có cơ hội sửa sai nên không gây ra bất kỳ vấn đề lớn nào.

Nghĩ đến những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, tuy rằng có rất nhiều chuyện, nhưng Hạ Sương và Dương Khiết đều cảm thấy trôi qua rất nhanh, họ luôn bận rộn nên cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ nhanh.

Lúc này Hạ Sương lắc đầu nhìn Lâm Hàn nói: “Không vất vả lắm, cậu Lâm yên tâm, mọi chuyện đều rất ổn”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, không hỏi nhiều. Anh vẫn rất yên tâm về Hạ Sương, dù sao cô ta cũng đã trải qua biết bao nhiêu chuyện, trước đây cũng từng điều hành một công ty, vậy nên bận rộn thời gian này có thể thật sự không mang lại áp lực cho Hạ Sương.

Nhưng Lâm Hàn lại hơi lo lắng cho Dương Khiết, dù sao cô cũng mới tốt nghiệp chưa lâu, trước đây ngoài đi học cũng không làm gì, cho dù làm thêm thì cũng chỉ là những công việc đơn giản, chưa từng trải nghiệm sự phức tạp và tàn ác của xã hội này.

Sau đó ba người vừa thưởng thức các món ăn đặc sản của Thiên Kinh vừa nói về cuộc sống hàng ngày.

Sau khi ăn xong đã là đêm khuya, Lâm Hàn không lãng phí thời gian thêm nữa, sau khi đưa Hạ Sương và Dương Khiết về chỗ ở của họ thì hẹn họ ngày mai anh sẽ đến Quang Ảnh tìm hiểu tình hình phát triển của công ty gần đây.

Sau khi dặn dò xong, chào tạm biệt Hạ Sương và Dương Khiết, Lâm Hàn lái xe về chỗ ở của mình, đó là khách sạn nơi có hơn 400 cao thủ nhà họ Lâm đang đóng quân.

Thực ra Lâm Hàn cũng biết đại khái tình hình phát triển của Quang Ảnh thời gian này, không cần phải tìm hiểu tình hình, nhưng anh cũng biết Hạ Sương và Dương Khiết đã chuẩn bị sẵn sàng báo cáo với mình, đương nhiên không thể uổng phí công sức của họ, vậy nên anh mới nói ngày mai đến công ty để các cô báo cáo, dù sao anh cũng có thời gian.
 
Back
Top Bottom