Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 410


Thẩm Mỹ Vân nhìn thấy dáng vẻ Quý Trường Tranh như vậy, đột nhiên tim loạn nhịp một chút, sau đó cô vểnh môi mỉm cười, sau đó dán sát lại ngửi thử người anh.

"Quý Trường Tranh, người anh thơm lắm."

Cái quái gì vậy!

Quá mức phạm quy rồi.

Quý Trường Tranh sửng sốt, cả người ngây dại, không, nói đúng hơn là anh ngu người luôn, đứng đó giơ hai tay lên trời, hồi lâu thậm chí còn quên bỏ xuống.

Giống như người gỗ vậy.

Không biết bao lâu sau anh mới nhận ra tai mình đỏ bừng, anh thì thầm với Thẩm Mỹ Vân: "Cô không nên như vậy."

Thật sự, anh sẽ phát điên mất.

Thực sự sẽ phát điên.

Thẩm Mỹ Vân nhìn thấy Quý Trường Tranh trẻ tuổi ngây thơ như vậy, đột nhiên nảy ra ý định trêu chọc anh, nhìn bốn phía không thấy ai, liền thấp giọng nói với anh: "Như vậy thì sao?"

Giọng nói của cô mềm mại mà nhõng nhẽo kết hợp với một đôi mắt hạnh hếch lên, thực sự rất mê hoặc lòng người.

Điều này khiến Quý Trường Tranh theo bản năng nhắm mắt lại, hầu yết không ngừng chuyển động, một lúc sau mới mở mắt ra, trong mắt có một tia lửa nhỏ nhìn cô.

"Mỹ Vân, chúng ta kết hôn đi."

"Chúng ta có thể kết hôn sớm hơn một chút, có được không?"

Thẩm Mỹ Vân không trả lời mà hỏi anh một câu: "Hay là trước khi kết hôn, anh tắm rửa sạch sẽ trước nhé?"

Nói xong, Quý Trường Tranh Hà bối rối mất một lúc, vẻ mặt của anh cũng thay đổi.

Đúng vây, bây giờ, anh vừa bẩn vừa hôi, trong tình huống như vậy, anh lại đem chuyện kết hôn nói với Mỹ Vân.

Thật sự—

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-410.html.]

Quý Trường Tranh vốn từ trước đến giờ không để ý nhiều đến hình tượng của mình, che mặt lại, không khỏi thở dài một tiếng: "Mỹ Vân, vậy tôi đi tắm rửa một chút rồi chúng ta kết hôn nhé."

Anh muốn rửa cho sạch cái sự nhục nhã này.

Thẩm Mỹ Vân nhướng mày, đưa ra một câu trả lời chắc chắn: "Vậy còn phải xem biểu hiện của anh."

Cái này –

Hai người còn muốn nói tiếp, nhưng Kiều Lệ Hoa và Cộng sự Vương từ bên kia đi tới.

Cộng sự Vương dắt heo Tiểu Trường Bạch đến chuồng heo cũ bên cạnh, chuồng heo mới đương nhiên là dành cho heo Đại Bạch. Sau khi anh ta đi đến, Thẩm Mỹ Vân liền vứt tâm tư trêu đùa trước đó của mình đi.

Nhanh chóng bắt tay vào công việc.

"Mọi chuyện thế nào? Cậu đã cho Trường Bạch ăn chưa?" Thẩm Mỹ Vân lo lắng: "Có phải là trấu cám cộng với bồ công anh và xương cá không?"

Trấu cám là thức ăn chủ yếu, còn bồ công anh được coi là rau cải, còn về xương cá là cô bí mật đến nhà các xã viên thu thập.

Đặc biệt nghiền nát, dùng để trộn vào thức ăn cho heo để bổ sung canxi.

Theo quan điểm của Thẩm Mỹ Vân, nếu muốn heo đực giống có thể lực tốt và heo nái có thể thụ thai tốt thì dinh dưỡng là yếu tố phải được duy trì tốt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Điều này là yếu tố quyết định thắng lợi trong giai đoạn lai giống.

Nghe Thẩm Mỹ Vân hỏi, Cộng sự Vương gật đầu: "Tôi cho bọn nó ăn hết rồi, theo lời cô nói, Thanh niên trí thức Thẩm, tôi thêm một thìa muối vào thức ăn cho heo."

Nói thật, Cộng sự Vương cảm thấy có chút đau lòng, bình thường ở nhà bọn họ mỗi lần ăn muối đều sử dụng tiết kiệm lại càng tiết kiệm hơn.

Muối thực chất rất đắt, một cân muối có giá ba phân tiền. Đây là gia vị tiêu hao hàng ngày. Nó được sử dụng cực kì nhanh hết. Trong một gia đình nếu có rất nhiều người, muốn sống tốt qua ngày thì phải kiếm thêm tiền mới mua nỗi, phải bắt tay vào làm ở những nơi không bắt mắt như này.

Vì vậy, khi nhìn thấy vào mỗi bữa ăn của heo, trong thức ăn đều được thêm muối, nhiều lúc còn nhiều hơn mấy người bọn họ ăn nữa.

Cộng sự Vương trong lòng thật sự đang rỉ máu, nhưng rồi nghĩ lại, những con heo Landrace và heo Yorkshire này đều được mua từ bên ngoài với giá rất cao mới có thể mua được.

Đó là hy vọng được ăn thịt heo của bọn họ trong tương lai, vì vậy, anh ta tự an ủi bản thân, chút đau lòng nhất thời kia cũng tiêu tan.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 411


Trường Bạch và Đại Bạch ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút rồi sau này bọn họ cũng có thể chia nhau nhiều thịt hơn.

Nghĩ như vậy, Cộng sự Vương mới thở phào nhẹ nhõm: "Nhưng mà, tôi thấy khẩu vị của Tiểu Trường Bạch không được tốt lắm thì phải."

Thẩm Mỹ Vân nói: "Cũng bình thường, nó mới vận động mệt mỏi trước đó xong, cứ để cho nó nghỉ ngơi một lát là được."

Đàn ông và heo đều có quy luật giống như nhau vậy, làm mấy chuyện mệt nhọc kia xong rồi liền không muốn động đậy, mệt như con ch.ó luôn chứ đừng nói là có cảm giác thèm ăn.

Thẩm Mỹ Vân phát hiện khi bản thân mình nói ra câu này, liền có ba cặp mắt đồng loạt nhìn chằm chằm vào cô.

Thẩm Mỹ Vân hỏi: "Mấy người nhìn tôi làm gì?"

"Sau khi cơ thể gắng sức nhiều quá, sẽ mất đi cảm giác thèm ăn, kiến thức này trong sách có ghi."

Cô bình tĩnh giải thích.

Mọi người đều trầm ngâm.

Cộng sự Vương nói: "Thanh niên trí thức Thẩm, cô biết thật nhiều kiến thức."

Quý Trường Tranh không nói gì, anh trầm mặc, suy nghĩ không chắc chắn theo lời nói của Mai Vân.

Chờ đến ngày cưới làm chuyện động phòng hoa chúc, trước khi làm chuyện đó, anh phải ăn thật nhiều cơm để bổ sung sức lực trước.

Bằng không, lúc bọn họ đang bận làm việc chính sự, anh làm được một nửa liền xong, cũng giống như Tiểu Trường Bạch vô dụng kia, vậy Mỹ Vân sẽ cười nhạo anh mất.

Thẩm Mỹ Vân không biết lời nói thuận miệng của mình sẽ khơi dậy trong Quý Trường Tranh nhiều suy nghĩ như vậy, đương nhiên nếu biết, có lẽ cô sẽ hối hận đến c.h.ế.t mất.

Thực sự, đối với một người con trai ở độ tuổi này chưa từng thân mật, đụng chạm cơ thể với ai đó, trong đầu đều là mấy nội dung thiếu lành mạnh, không dành cho trẻ nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-411.html.]

Nhìn thấy ánh mắt Quý Trường Tranh nóng rực nhìn chằm chằm mình, Thẩm Mỹ Vân đè nén nghi hoặc, còn tưởng là anh có việc gấp nên cô nhanh chóng nói rõ các công chuyện tiếp theo ở công xã.

"Lệ Hoa, tôi có việc phải quay về, tôi giao lại số liệu ghi chép ở đây cho cô, cô nhớ cứ ba giờ đồng hồ ghi chép lại một lần, xem thử tình hình của Đại Bạch thì cứ dựa theo bản kê khai mà viết lên."

Kiều Lệ Hoa đương nhiên làm theo mà không từ chối. Cô ta còn trẻ, khả năng học tập rất tốt, cô ta vừa bắt đầu sắn tay vào làm, về cơ bản chỉ mất nửa ngày.

Cũng bắt đầu tiếp nhận thêm một số công việc khác.

Cô ta nhận bản kê khai: "Được rồi, có chỗ nào không hiểu tôi sẽ ghi lại, khi nào cô đến thì sẽ hỏi lại sau."

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Tôi có một số chuyện cần phải đi về nhà một chuyến, bây giờ, tôi đi tìm chủ nhiệm Lưu để xin nghỉ phép, sau khi giải quyết xong chuyện, tôi sẽ quay lại nhanh nhất có thể."

Chuyện quan trọng nhất hôm nay là phối giống. Sau khi phối giống xong, về cơ bản, phần lớn công việc còn lại là theo dõi tình hình tiếp theo.

Đợi đến sau khi sự việc trên công xã được giải quyết.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc này, Thẩm Mỹ Vân dẫn Quý Trường Tranh về nhà, nhưng sau khi về đến nhà, cô nhìn thấy vài người lạ đang đợi bên trong nhà.

Thẩm Mỹ Vân sửng sốt một lát, vô thức quay đầu nhìn Quý Trường Tranh, hạ giọng hỏi: "Sao anh không nói cho tôi biết, anh đi cùng với mấy đồng đội trong quân đội của anh đến đây nữa?"

Cô nhìn những người đó, ngay cả khi bọn họ không giới thiệu danh tính, nhưng nhìn một cái cũng thấy giống như một thành viên của quân đội, vẻ ngoài ngay thẳng cùng khí thế trông không giống một người bình thường chút nào.

Quý Trường Tranh nói: "Chuyện đó không quan trọng, cô cứ đi làm việc của mình đi."

Không thể để Mỹ Vân trì hoãn chuyện của chính mình chỉ vì anh mang theo mấy người này đến, như vậy sẽ không tốt lắm.

Chẳng qua, ít nhất Quý Trường Tranh sẽ không làm chuyện như thế này, cho dù là anh mang theo mấy người này theo, càng không thể làm.

Dù sao trong mắt Quý Trường Tranh, chuyện của Thẩm Mỹ Vân luôn được đặt lên ưu tiên hàng đầu.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 412


Nhìn thấy đôi bạn trẻ thấp giọng nói chuyện, bên cạnh Sĩ quan hậu cần và Tham mưu trưởng Chu không khỏi đưa mắt nhìn nhau trao đổi ánh mắt.

Thật sự giống như đậu hủ ngâm nước muối, thứ này giảm thành thứ khác, nhìn Quý Trường Tranh bình thường thích châm biếm, bây giờ lại ngoan ngoãn hơn rất nhiều.

Từ trước đến nay, bọn họ chưa từng thấy qua một mặt này.

"Khụ khụ!"

Tham mưu trưởng Chu nhịn không được ho nhẹ một tiếng, cắt đứt đôi vợ chồng trẻ đang nói chuyện to nhỏ.

Lực chủ ý của Thẩm Mỹ Vân lập tức chuyển hướng, cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn sang, cái nhìn có chút vội vàng.

Tham mưu trưởng Chu và sĩ quan hậu cần đều không khỏi hít một hơi, khó trách Quý Trường Tranh lại nóng lòng đến mức đột nhiên muốn kết hôn.

Khó trách!

Khó trách!

Bây giờ thì bọn họ có đáp án rồi.

Đại mỹ nhân vừa xinh đẹp vừa thơm ngát vừa tươi sáng vừa quyến rũ, động lòng người như vậy, nếu là bọn họ có một cô vợ như vậy, cũng gấp không kém gì anh được chưa?

Sợ mình đến muộn một bước sẽ bị người khác cướp mất.

Xét cho cùng, ngày nay, những người đồng chí nữ xinh đẹp đang cực kỳ được săn đón.

Nghĩ về điều này. Tham mưu trưởng Chu đè nén suy nghĩ của mình, nói với Quý Trường Tranh: "Trường Tranh, tại sao cậu còn chưa giới thiệu với chúng tôi, cô gái đây là..."

Anh ấy nói còn chưa dứt câu. Thẩm Hoài Sơn và Trần Thu Hà đang đứng bên cạnh anh ấy cũng đứng lên, trước khi Thẩm Mỹ Vân còn chưa quay về thì hai người bọn họ tạm thời gọi về để tiếp đãi khách.

Quý Trường Tranh lắc đầu với Thẩm Hoài Sơn và Trần Thu Hà, tỏ ý bọn họ không nên làm như vậy, sau đó nói với Tham mưu trưởng Chu: "Đây là đồng chí Thẩm Mỹ Vân, vợ sắp cưới của tôi."

Từ vợ sắp cưới trong miệng anh nói ra như một chuyện hiển nhiên vậy.

Thậm chí, còn không có chút dáng vẻ kín đáo.

Ngược lại là Thẩm Mỹ Vân có chút ngượng ngùng, xấu hổ, cô vểnh môi cười với Tham mưu trưởng Chu và Sĩ quan hậu cần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-412.html.]

Cô vốn sinh hoạt, sống rất tốt, nụ cười này, đôi mắt trong vắt cùng hàm răng trắng làm sáng bừng xung quanh.

Dù vậy, Tham mưu trưởng Chu cũng không khỏi ngây ngốc trong chốc lát, chẳng trách tên này đặc biệt gọi anh ấy đến đây để làm bà mai để xin dạm ngõ, mất nửa ngày mới tra xét được bí ẩn giấu kín ở chỗ này.

Anh ấy ừ một tiếng, không khỏi chúc mừng: "Thằng nhóc cậu may mắn đó."

Quý Trường Tranh cười toe toét, giới thiệu mấy người này cho Thẩm Mỹ: "Đây là Tham mưu trưởng Chu, còn đây là sĩ quan hậu cần."

Thẩm Mỹ Vân cúi chào mỗi người bọn họ một cái.

Cô thực ra có chút không hiểu, lần này Quý Trường Tranh vì sao lại mang bọn họ tới đây?

Vừa nói lời này, lỗ mũi của sĩ quan hậu cần linh hoạt, ngửi ngửi khắp nơi, cuối cùng tập trung trên người Quý Trường Tranh.

"Quý Trường Tranh, sao cậu lại hôi như vậy?"

Quý Trường Tranh không một chút lúng túng, giơ cánh tay lên ngửi một cái, tựa hồ còn chấp nhận được.

Anh quay đầu nhìn Thẩm Mỹ Vân, chắc là mũi của Thẩm Mỹ Vân đã quen mùi, dù sao cô thường dành cả ngày ở trong chuồng heo.

Cô suy nghĩ một chút rồi nói với Thẩm Hoài Sơn: "Ba, ba đi tìm một bộ quần áo của cậu con giúp con, để cho Quý Trường Tranh có quần áo để thay ra, sau đó ba chỉ chỗ cho anh ấy đi tắm nhé."

Dọn dẹp chuồng heo không phải chuyện để trêu đùa được.

Vừa nói lời này, Thẩm Hoài Sơn liền biết rằng con rể đã đi giúp đỡ con gái mình, lập tức quay người đi vào nhà tìm quần áo.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trần Thu Hà cũng kịp phản ứng lại, lập tức đi vào nhà bếp đun nước nóng.

Mắt thấy mọi người đều đang bận rộn.

Sĩ quan hậu cần càng thêm nghi ngờ: "Quý Trường Tranh, cậu đã làm gì thế?"

Quý Trường Tranh không giấu giếm gì, thẳng thắn nói: "Tôi giúp vợ tôi dọn dẹp chuồng heo."

Sĩ quan hậu cần: "..."

Sĩ quan hậu cần sửng sốt ước chừng ba phút, anh ấy tựa hồ muốn nhìn Quý Trường Tranh thành kẻ ngốc: "Không phải cậu từ trước đến giờ luôn thích sạch sẽ nhất sao?"
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 413


Lúc trước khi tập huấn, anh thà khát nước còn hơn uống chung nước trong bình nước mà người khác đã sử dụng qua.

Bây giờ anh còn đi dọn chuồng heo hả?

Đây có phải là Quý Trường Tranh mà anh ấy biết không?

Quý Trường Tranh nhướng mày: "Làm sao? Anh không được phép tôi phân biệt bệnh sạch sẽ giữa người với người à?"

Sĩ quan hậu cần nghe thấy điều này rất vui mừng: "Thật cảm động, cậu đây là chê bọn tôi dơ bẩn à."

Người này thực sự là quá đáng.

Quý Trường Tranh: "Tôi không nói, là anh nói đó."

"Được rồi, được rồi, trước tiên nói chuyện chính đã."

Tham mưu trưởng Chu ngắt lời, anh ấy đang định nói đến chuyện kết hôn, nhưng sau đó giật mình nhận ra rằng ba mẹ đàng gái Thẩm Mỹ Vân không có ở nhà chính chỗ này, chuyện này có vẻ không quá thích hợp.

Vì vậy, lời Tham mưu trưởng Chu chưa kịp ra khỏi miệng, vòng vo nói: "Sĩ quan hậu cần, không phải cậu đến đâu để hỏi đồng chí Thẩm nuôi heo như thế nào một cách khoa học sao?"

Chuyện này -

Thẩm Mỹ Vân sửng sốt một lát, vô thức nhìn về phía Quý Trường Tranh. Quý Trường Tranh đi thẳng vào vấn đề: "Bên quân đội cũng rất thiếu thịt."

"Cái hũ nước sốt thịt băm lần trước, cô đưa cho đã bị cướp mất ở trong quân đội rồi."

Thiếu thịt mới là sự thật không thể nghi ngờ. Kỳ thực là như vậy không chỉ trong quân đội thiếu thịt, mà cả đất nước cũng thiếu thịt.

Điều kiện khó khăn không có biện pháp để giải quyết.

Tuy nhiên, giờ đây phương pháp chăn nuôi heo khoa học của Thẩm Mỹ Vân đã được tiết lộ, áp lực thiếu thịt chắc chắn sẽ được giải tỏa, đến cuối năm, tuyệt đối sẽ thuyên giảm tình trạng thiếu thịt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Cho nên là vấn đề này được xem là ưu tiên hàng đầu.

Nếu không thì sĩ quan hậu cần ngày nào cũng bận rộn đến nỗi chân không chạm đất sẽ không đích thân đến đây một chuyến.

Thẩm Mỹ Vân hiểu ý, cô suy nghĩ một chút: "Mấy người muốn học cách chăn nuôi heo khoa học hay không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-413.html.]

Cô lập tức hỏi trọng điểm.

Chuyện này—

Sĩ quan hậu cần và Tham mưu trưởng Chu nhìn nhau, cuối cùng Sĩ quan hậu cần cân nhắc mở miệng nói.

"Nếu tôi nói muốn chiêu mộ cô về bên quân đội chúng tôi thì sao?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Quân đội của chúng ta sẽ đáp ứng những điều kiện mà bên công xã này đưa ra cho cô."

"Chỉ là nơi nuôi heo khác nhau mà thôi."

So với công xã thì quân đội của họ cũng cần Thẩm Mỹ Vân.

Vừa nói xong, Thẩm Mỹ Vân cau mày nói: "Công xã chúng tôi mới bắt đầu chăn nuôi heo, hơn nữa khoa trưởng Lý trong thành vừa mới đưa cho tôi heo Landrace và heo Yorkshire. Tôi cũng đã hứa với ông ấy rằng tôi sẽ đưa lại cho ông ấy ít nhất hai mươi con vào cuối năm rồi. Nếu bây giờ tôi rời đi, căn cứ thí nghiệm ở đây chẳng khác nào phải đình chỉ lại công việc."

Tuy rằng cô có nhiều trợ lý nhưng Thẩm Mỹ Vân vẫn là trụ cột chính trong công việc thúc đẩy nhiệm vụ chăn nuôi heo.

Nếu cô ở đây thì tất cả mọi người đều sẽ ở đây làm việc, một khi cô rời đi, tiến độ của căn cứ thí nghiệm ở đây sẽ đình trệ ngay.

Chuyện này —

Sĩ quan hậu cần cũng không thấy bất ngờ, Thẩm Mỹ Vân sẽ cự tuyệt, kỳ thực là công xã bên này lên tiếng trước, anh ấy cũng biết mình đi tìm đối phương đổi nơi làm việc là không có đạo lý.

Nhưng chuyện này cũng không có cách nào khác.

Tuy nhiên, khi Thẩm Mỹ Vân nói mình đã nhận hai con heo, cuối năm cô sẽ trả lại hai mươi con heo cho Khoa trưởng Lý.

Đôi mắt của sĩ quan hậu cần gần như sáng lên, hai mươi con heo đó.

Phải biết là vào dịp Tết Nguyên đán năm ngoái, anh ấy và những người phía trên ở Cục cung ứng thực phẩm đã tranh cãi với nhau suốt một tháng, sau đó anh ấy mới tranh thủ được bốn con heo.

Đối với bốn chú heo này, anh ấy đã được Sư đoàn trưởng Trương và tư lệnh khen ngợi, đơn vị bọn họ vào dịp cuối năm cũng nhận được nhiều thịt heo nhất.

Nhưng -

Bốn con heo đó vẫn kém xa so với hai mươi con heo này.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 414


Có Thẩm Mỹ Vân có nghĩa là có hai mươi con heo, còn liên tục có dòng thịt heo ổn định.

Điều này -

Sĩ quan hậu cần càng hạ quyết tâm hơn, anh ấy nhất định phải chiêu mộ Thẩm Mỹ Vân, bà cô này, phải vào quân đội!

Đây là tổ tông của anh ấy, tổ tông sống của anh ấy.

Tuy nhiên, mắt thấy Thẩm Mỹ Vân kiên quyết không đồng ý đi qua quân đôi, cực kỳ nguyên tắc mà từ chối.

Sĩ quan hậu cần càng nóng lòng, anh ấy nhìn xung quanh rồi giơ tay kéo Quý Trường Tranh đang chuẩn bị tắm rửa đi đến trước mặt, đẩy anh đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân.

"Thẩm đồng chí, cô đến quân đội đi, nếu cô đến quân đội, tôi đem Quý Trường Tranh gói ghém lại tặng cho cô."

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô có thể cảm nhận được đối phương không biết xấu hổ.

Cái gì mà nói tặng Quý Trường Tranh cho cô?

Nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân bất động.

Sĩ quan hậu cần nhìn Quý Trường Tranh với vẻ mặt chán ghét nói: "Vào thời điểm quan trọng, muốn để cậu hữu dụng một chút mà cũng vô dụng, một chút cũng không quyến rũ được nỗi đồng chí Thẩm."

Quý Trường Tranh: "..."

Sau đó, khi anh ấy quay lại nhìn Thẩm Mỹ Vân, mặt đầy gió xuân ấm áp, trên môi nở nụ cười: "Thế này thì sao, đồng chí Thẩm, trong quân đội của chúng tôi có rất nhiều thanh niên trai tráng độc thân. Nếu không thì cô đi cùng tôi đến quân đội một chuyến xem thử cô có thích chàng trai trẻ đầy sức sống nào không?"

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Quý Trường Tranh: "..."

Sau khi nghe được lời của Sĩ quan hậu cần, mọi người có mặt tại hiện trường đều rơi vào im lặng đến quỷ dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-414.html.]

Không biết qua bao lâu.

Quý Trường Tranh sắc mặt tái xanh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thôi Kiến Quốc, anh có muốn tôi tìm giúp vợ anh một mùa xuân thứ hai không?"

"Trong quân đội có rất nhiều thanh niên trẻ tuổi lại cường tráng như thế, sao lại không có người có thể lực tốt hơn anh đúng không?"

Sĩ quan hậu cần: "..."

Thủ đoạn này quay lại đập lên chính mình, thật khiến người ta không vui nỗi.

Tuy rằng tuổi của anh ấy không lớn lắm, nhưng so với đám người Quý Trường Tranh, nhóm thanh niên này dù sao cũng ở tuổi thanh niên này, nên anh ấy cũng được coi là một ông già rồi.

Đừng tưởng rằng anh ấy không biết, lúc luyện tập, mỗi lần gặp phải một thanh niên nào đó, đặc biệt là khi phải cởi bỏ áo khoác, chỉ mặc áo lót mỏng bên trong, hoặc c** tr*n thân trên vật lộn trên sân luyện tập.

Người vợ trong nhà của anh ấy lần nào cũng nhìn không rời mắt được, liên tục nói rằng có một nhóm nam bồ tát sống trong quân đội đặc biệt đến để cứu độ tất cả chúng sinh.

Chỉ để làm cho những người chị dâu đã có chồng này hạnh phúc không thôi.

Nói thật thì ai bảo đàn ông háo sắc còn đàn bà thì không, mấy chị dâu đã lấy chồng cũng mạnh dạn nói chuyện phiếm với nhau.

Người đàn ông của cô đã ở trên giường làm được bao lâu?

Tại sao người đàn ông của cô mấy ngày mới làm một lần?

Cái gì mà tất cả đàn ông đều là kẻ đê tiện, lúc muốn thì bất chấp sống chết, giống như một người phụ nữ trinh khiết và tử đạo. Trên thực tế, nếu không chống chọi được với cái lạnh trong chưa đầy hai ngày, mỗi một ngày sau, anh ta sẽ chỉ chui vào chăn trong giường đất nung ủ ấm.

Hừ.

Thật sự là không biết xấu hổ.

Tất nhiên, sĩ quan hậu cần sẽ không nói ra điều này ra, kẻo lại dạy mấy bài học không tốt cho những thanh niên chưa lập gia đình này.

Vì vậy, Sĩ quan hậu cần quyết đoán đổi chủ đề: "Nhìn một chút, nhìn một chút đã, Quý Trường Tranh, cậu đang sốt ruột phải không? Tôi không phải chỉ nói đùa với cậu chút thôi mà? Báo cáo kết hôn của cậu và đồng chí Thẩm Mỹ Vân đã được cấp rồi, tôi giới thiệu cho cô ấy cũng vô dụng mà, đúng không?"

"Chẳng phải như vậy là tôi đang phá hoại hôn nhân quân sự rồi sao? Vậy tôi còn muốn làm nữa à?"
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 415


Nói xong. Quý Trường Tranh không đi tắm nữa, ôm quần áo sạch trong tay nhìn anh ấy, cười lạnh một tiếng: "Ừ, anh đùa với tôi đấy, tôi cũng đi đùa với chị dâu à?"

Anh nói với giọng nham hiểm: "Tôi nghe nói chị dâu Thôi mỗi lần giặt quần áo, thích nhất khi tân binh của chúng ta đang huấn luyện. Khi trở về, tôi sẽ thông báo thời gian và địa điểm huấn luyện tân binh cho chị dâu, dặn chị ấy đúng hạn mà đến theo tin tức được báo."

"Ông già ở trong nhà nhìn nhiều cũng thấy chán rồi. Dù sao cũng chỉ là hai cục thịt mập thôi, nhìn cay mắt cũng dám không nói, còn ghét bỏ vô dụng. Mấy nơi huấn luyện dã ngoại ngoài trời, có mấy cậu trai đẹp trai, cao ráo, khỏe khoắn, vai rộng, eo rộng, ngoại hình ưa nhìn, đúng không? Sĩ quan hậu cần?"

Cái này –

Miệng của Quý Trường Tranh độc cũng thật độc, chỉ là vì sĩ quan hậu cần muốn giới thiệu chàng trai trẻ đầy sức sống với vợ mình mà thôi.

Chỉ nói vài câu, anh không những giới thiệu chàng trai trẻ với vợ của Sĩ quan hậu cần mà còn chê bai sĩ quan hậu cần một lượt từ trên xuống dưới.

Nói hai cục thịt kia?

Người biết liền hiểu rõ.

Sĩ quan hậu cần thực sự gần như tức giận c.h.ế.t đi được, trợn mắt, nhìn chằm chằm anh: "Quý Trường Tranh, anh nói cái gì vậy? Ở ngay trước mặt con gái người ta này."

Cho dù Thẩm Mỹ Vân không phải người ngoài, nhưng cô cũng chưa kết hôn.

Một cô gái chưa chồng có thể nghe được những lời nói tục tĩu như vậy sao?

Quý Trường Tranh nheo mắt nói: "Anh không thấy tôi bịt lỗ tai Mỹ Vân nhà tôi lại sao?"

Nói xong giơ tay lên, công khai đưa ra: "Anh thấy được chưa?"

Sĩ quan hậu cần: "..."

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh có lẽ không biết do hai người bọn họ cách nhau quá gần, lúc đầu khi anh vừa bịt tai lại thì có tác dụng cách âm, nhưng về sau thì không còn xíu tác dụng nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-415.html.]

Cô còn nghe thấy hết tất cả.

Cuối cùng cô phát hiện ra rằng khi những người đàn ông này ở cạnh nhau, luôn tỏ ra cợt nhả, ngoài miệng nói chuyện đủ kiểu tục tĩu.

Nếu cô thật sự chỉ là một cô gái mới lớn, có lẽ cô sẽ không thật sự hiểu được.

Vì vậy, Thẩm Mỹ Vân nghe hiểu rõ nhưng trưng ra vẻ mặt vô tội nói: "Mọi người đang nói cái gì vậy? Tôi không nghe thấy được mọi người nói?"

Cô còn muốn tiếp tục nghe nữa.

Xoa xoa hai bàn tay vào nhau.

Hóng hớt là bẩm sinh có sẵn trong mỗi con người, và mấy chuyện hóng hớt mấy chuyện đồi trụy, người lớn là đặc biệt có trong bản tính.

Thân là một người bình thường, Thẩm Mỹ Vân cũng không ngoại lệ.

Thấy cô không nghe thấy gì cả, Quý Trường Tranh và Sĩ quan hậu cần mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm, bọn họ lại muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt trong trẻo, trong sáng của Thẩm Mỹ Vân thì lại không dám nói gì nữa.

Quý Trường Tranh ôm quần áo cùng khăn tắm xoay người đi sang phòng bên cạnh, trước khi bước vào không quên dặn dò sĩ quan hậu cần: "Anh bớt nói lại đi, đừng có thừa lúc tôi không có ở đây, mà anh đi bắt nạt Mỹ Vân nhà tôi."

Nói xong, anh lại quay về phía Thẩm Mỹ Vân, dặn dò: "Miệng của sĩ quan hậu cần này toàn là dối trá. Anh ta nói, cô chỉ cần tin một nửa lời anh ta nói, còn phần còn lại cứ để cho tôi."

Sau khi dặn dò xong, tựa như không yên tâm lắm, nói với Tham mưu trưởng Chu: "Tham mưu trưởng, anh giúp tôi để mắt anh ta một chút."

Nói thật, Quý Trường Tranh ngày thường không nói nhiều, là người có chút lãnh đạm, bây giờ anh lại dài dòng như vậy.

Vây là lần đầu tiên Tham mưu trưởng Chu và Sĩ quan hậu cần nhìn thấy anh giống vậy, cả hai đều sửng sốt.

Đây có phải là Quý Trường Tranh mà họ biết, là người tiếc chữ như vàng đúng không?

"Được rồi được rồi, cậu nhanh đi tắm đi. Thúi c.h.ế.t người rồi. Bây giờ chúng ta không nói chuyện nữa được không? Sau khi cậu tắm xong, chúng ta
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 416


Không nói chuyện nuôi heo nữa, bây giờ, Quý Trường Tranh vừa khổ vừa hôi. Nếu bây giờ thương lượng về vấn đề hôn nhân, cũng cảm thấy nói chuyện đó không tốt lắm.

Thật sự vừa hung vừa thối.

Không lễ phép không nói, anh cũng không thể hung ngất bố mẹ vợ tương lai của anh, nếu họ lại không muốn gả con gái mình cho anh thì phải làm sao?

Bên kia Quý Trường Tranh muốn cùng Thẩm Mỹ Vân nói cái gì, Thẩm Mỹ Vân đỡ trán, cô cười một tiếng: "Được rồi, tôi sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu."

Cô cũng không còn là con nít nữa, đây đều là người quen của Quý Trường Tranh. Làm sao có thể chịu thiệt thòi được.

Suy cho cùng, mối lo lắng của Quý Trường Tranh có chút loạn.

Nghe lời đảm bảo của Thẩm Mỹ Vân, Quý Trường Tranh mới yên tâm đi sang phòng bên cạnh.

Nói đến phòng tắm này, sau khi Thẩm Mỹ Vân chuyển đến đây, cô cảm thấy việc tắm ở đây rất bất tiện nên đã nhờ cậu Trần Hà Đường của mình đặc biệt xây dựng nó.

Vì có thể giữ ấm tốt, hơn nữa còn có một tường đất nung, lúc đó, cô cố tình chọn bùn vàng để đặc biệt dùng làm cho căn phòng kín gió, ngoài việc kín gió, còn xây một bếp lò đất nung ở phía bên ngoài, thông ngay phía sau lưng bếp lò đất nung chính là bức tường kia.

Phần giữa của bức tường thực ra có thể nói là trống không, chỉ dùng để trữ hơi nóng.

Ngay khi bếp lò đất nung phía trước bắt đầu cháy, trên mặt bức tường cũng dần dần nóng lên, khi bức tường nóng lên, căn phòng nhỏ cỡ lòng bàn tay cũng trở nên ấm áp hơn.

Ở những nơi như vùng Đông Bắc, tắm vào mùa đông là nguy hiểm nhất, nếu lạnh cóng sẽ dễ sốt cao, nhiều người sợ bị bệnh nên cả mùa đông chỉ tắm đúng một lần, hoặc họ phải đến nhà tắm của công xã tắm rửa.

Nhưng đi nhà tắm bên đó, mỗi một lần tắm sẽ mất một phân tiền, nhiều người không có để bỏ ra.

Dù sao, bẩn một chút cũng sẽ không bệnh được, bọn họ cứ như vậy chịu đựng suốt mùa đông, nhưng Thẩm Mỹ Vân thì khác, cô sống ở miền Nam nhiều năm nên việc tắm rửa hàng ngày đã trở thành thói quen của cô.

Trước đây, khi còn ở Điểm thanh niên trí thức, lúc đó không có điều kiện, chỉ có thể tự vệ sinh qua loa lau người hàng ngày.

Nhưng sau này cô chuyển đến sống với cậu, có cậu làm chỗ dựa, Thẩm Mỹ Vân đương nhiên sẽ không ủy khuất chính mình.

Cô thiết kế phòng tắm này và để Trần Hà Đường đi sửa chữa nơi này, giờ đây cả nhà đều thuận tiện sử dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-416.html.]

Ngay cả Quý Trường Tranh cũng không ngoại lệ, nói thật đây là lần đầu tiên anh bước vào phòng tắm của nhà Mỹ Vân.

Cảm giác như nhìn thấy chuyện chưa từng trải.

Quý Trường Tranh sau khi đi vào, liền sờ đông, sờ tây, sờ tới sờ lui đến mức Trần Hà Đường không khỏi nhìn qua.

Là Trần Hà Đường dẫn anh vào phòng tắm.

Thân hình anh cao lớn, giống như một con gấu nâu, nói thật thì phòng tắm chật hẹp này khi có hai người đứng cùng một lúc, lại càng thêm chật chội hơn.

Thấy Quý Trường Tranh vẫn đang nhìn quanh khắp nơi, anh thậm chí còn chạm vào vòi ống nước tạm thời.

Trần Hà Đường nói: "Đó là vòi nước."

"Cậu chưa từng nhìn thấy qua nó à?"

Quý Trường Tranh nói "..."

Trông thấy thì có trông thấy rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy loại đầu bình lọc bằng nhựa với đầy lỗ ở phía trên đó.

Nó trông giống như một con nhím gai, còn đang rò rỉ nước.

Quý Trường Tranh sờ sờ, hỏi: "Đây là cái gì?"

Có cảm giác như bị choáng ngợp bởi những trải nghiệm mới và môi trường xung quanh sang trọng.

Trần Hà Đường nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ: "Vòi hoa sen, cậu không nhận biết vòi hoa sen à?"

"Dùng để tắm rửa."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Tắm?"

Quý Trường Tranh càng bối rối hơn. Trần Hà Đường mở vòi nước tạm thời ra, khi vòi nước được mở thì nước nóng bắt đầu chảy ra.

Tuy nhiên nếu để nước nóng trực tiếp chảy ra thì sẽ rất nóng, nhưng đầu bình lọc bằng nhựa này cộng thêm nước được phun từ nhiều lỗ khác nhau. Nước nóng hiển nhiên ở nhiệt độ vừa phải hơn, có thể xối tới mọi bộ phận trong cơ thể.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 417


"Cậu chưa từng sử dụng qua như thế này?"

Trần Hà Đường lại hỏi.

Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút, anh gật đầu một cái: "Cháu chưa bao giờ dùng qua."

Trần Hà Đường nói: "Vậy cậu thật đáng thương." Anh thậm chí còn chưa từng nhìn thấy vòi hoa sen. Ông ta có chút nghi ngờ, nếu đối phương nghèo như vậy, chưa từng nhìn thấy qua sự đời, liệu anh có thực sự có đủ khả năng nuôi nỗi Mỹ Vân hay không?

Quý Trường Tranh: "..."

Không cần phải thương hại anh, chẳng qua là anh chưa từng thấy qua đồ vật này, thậm chí ngay cả mấy người trong quân đội của bọn họ cũng chưa từng thấy qua.

Đương nhiên, anh e rằng không biết trong lòng Trần Hà Đường đang suy nghĩ gì.

Quý Trường Tranh tiếp tục quan sát, anh phát hiện phòng tắm tuy không lớn nhưng được trang bị đầy đủ vòi sen, vòi nước, cái kệ để đựng xà phòng, giá phơi quần áo, thậm chí còn có cả một chiếc giỏ treo lơ lửng trên không.

Đó là để tách biệt đồ dơ ra.

Quý Trường Tranh lại tò mò: "Đây là cái gì?"

Trần Hà Đường nói: "Cái giỏ đựng quần áo bẩn, Mỹ Vân để trên mặt đất bị nước b.ắ.n làm ướt nên treo lên không trung để dễ dàng lấy quần áo đi."

Quý Trường Tranh đứng còn cao hơn cái vòi nước trước mặt. Thử dùng trước một chút. Nếu anh sử dụng góc này, nó sẽ hơi thấp, nhưng chiều cao này phải phù hợp với Mỹ Vân.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Cậu chưa thấy qua nó à?"

Cứ lặp đi lặp lại.

Quý Trường Tranh bình tĩnh lắc đầu.

Anh thực sự chưa bao giờ nhìn thấy một phòng tắm tươm tất như vậy, với hầu hết mọi thứ hữu ích.

Điều này làm cho sắc mặt của Trần Hà Đường trông rất quái dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-417.html.]

Quý Trường Tranh tựa hồ không có chút cảm giác nào, anh bị phòng tắm trước mặt hấp dẫn.

Anh không khỏi cẩn thận quan sát, thậm chí còn đứng bên cạnh vòi để vặn tắt vòi nước.

Quý Trường Tranh vặn một cái, vòi bắt đầu liền rào rào vang lên, một lúc sau nước nóng bắt đầu chảy ra, anh cầm lấy phần vòi hoa sen bằng nhựa nên có hơi nóng tay.

Quý Trường Tranh nhìn chằm chằm vào vòi nước nóng một lúc.

Quân đội tuy cũng có vòi nước nhưng nước từ vòi chảy ra là nước lạnh, lạnh như băng hết thấu xương.

Đàn ông bọn họ thì không sao, thể lực dồi dào, lúc nào cũng nóng hừng hực, không sợ lạnh nhưng không ít chị dâu trong khu nhà dân không thể chịu nổi cái lạnh, nhất là khi giặt đồ vào mùa đông, tay họ sẽ lạnh cóng đến đỏ ửng sưng lên.

Tuy nhiên, vòi nước này rất tốt, có thể tạo ra nước nóng, điều quan trọng nhất là Quý Trường Tranh sợ điều kiện trong quân đội không tốt bằng ở nhà.

Mỹ Vân đi qua sẽ chịu khổ.

Tắm cũng không có tiện nghi như ở nhà, Mỹ Vân sẽ rất khó chịu.

Vì vậy, Quý Trường Tranh chạm vào vòi nước, sau đó dựa vào tường lắng nghe tiếng áp lực nước rào rào từ đường ống bên trong.

"Nước nóng này từ đây tới?"

Trần Hà Đường thở dài, anh thật sự là một đứa trẻ từ trên núi xuống, cái gì cũng không hiểu, cũng không biết A Viễn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, lại đi giới thiệu cho Mỹ Vân một người có điều kiện hoàn cảnh nghèo khó như vậy...

Ông ta suy nghĩ một lúc, rốt cuộc cũng nhìn mặt mũi của Mỹ Vân và A Viễn, ông ta trả lời: "Thu Hà đang đun nước nóng ở bên ngoài, và nước nóng được đun sẽ phun ra từ vòi nước khi cậu mở vòi nước ở đây."

Ông ta còn chưa nói xong. Trần Thu Hà đang đun nước nóng bên ngoài đến nửa chừng khoảng bốn mươi độ thì dừng lại đun nồi trên bếp than, thỉnh thoảng thêm một ít nước lạnh vào bên trong.

Chính là để cung cấp nước nóng cho bên ngoài sử dụng.

Trần Hà Đường cũng không hiểu cái nguyên lý này, thế là nói: "Cái này cũng là do Mỹ Vân thiết kế."

Nghe ông ta nói, Quý Trường Tranh giọng có vẻ đắc ý: "Mỹ Vân của cháu thật lợi hại."

Những lời này Trần Hà Đường vô cùng ấn tượng, ông ta ừ một tiếng: " cậu cũng không thể quá tệ, Trường Tranh, tôi nói cho cậu biết, đàn ông không thể không có tiền."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 418


Không có tiền thì không thể cưới vợ, vợ anh sẽ bỏ trốn chạy theo người khác.

Quý Trường Tranh gật đầu, anh rất đồng ý với lời của cậu Trần Hà Đường, anh gật đầu nói: "Quả thực đàn ông không thể không có tiền"

May là anh có tiền, nói đến đây, anh cũng không biết tiền của ba mẹ đưa cho anh để kết hôn đã đến chưa?

Để một ngày nào đó, anh sẽ cầm theo sổ tiết kiệm đến ngân hàng trong thành phố để hỏi xem.

Trần Hà Đường nói: "Cho nên, sau này cậu trở về nhà, không cần mua quá nhiều đồ, cứ tích lũy tiết kiệm tiền lại."

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh nghe được một nửa, đang muốn gật đầu, nhưng lại lập tức lắc đầu."Vậy không được đâu. Con gái đều thích dùng tiền và tiền phiếu đi mua sắm này kia."

Bà già của nhà anh chính là thế này, nếu ông già của nhà anh làm bà già không vui, bà già sẽ ra ngoài mua đồ không ngừng.

Bất kể là tiền hay phiếu lương, dù cho cửa hàng Hoa Kiều hay trung tâm mua sắm đều có bóng người của bà ấy.

"Cậu, cháu có tiền, chuyện này cậu không cần lo lắng."

Lần này, Trần Hà Đường lại càng lo lắng hơn được không?

Chàng trai trẻ này thậm chí còn chưa từng nhìn thấy phòng tắm, vòi hoa sen và giỏ đựng quần áo bẩn còn chưa từng biết đến, làm sao có thể có tiền được?

Thoạt nhìn, anh ta trông giống như một kẻ ăn xin khốn khổ nghèo rớt mồng tơi.

Nếu Mỹ Vân kết hôn với anh, liệu cô có thể sống một cuộc sống tốt đẹp không?

Trần Hà Đường không kìm được lo lắng, bên kia Quý Trường Tranh cái gì cũng không biết, anh quan sát hết một lượt, liền nói với Trần Hà Đường: "Cậu, cậu ra ngoài đi, cháu phải tắm rồi."

Thuận tiện thử luôn phòng tắm nhà Mỹ Vân.

Trần Hà Đường ừ một tiếng, xoay người đi ra cửa.

Liền nghe thấy Quý Trường Tranh lầm bầm trong miệng: "Phòng tắm này rất hữu dụng, khi Mỹ Vân đến quân đội, mình sẽ xây cho cô ấy một cái."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-418.html.]

Thật tiện lợi.

Vừa nói lời này, Trần Hà Đường ở bên ngoài dừng lại chốc lát, ông ta vốn là dự định đánh uyên ương Mỹ Vân cùng Trường Tranh.

Nghe vậy, Trần Hà Đường nghĩ thầm trong đầu, không có tiền thì không có tiền, chỉ cần đứa trẻ này trong lòng có Mỹ Vân là được.

Nghĩ nghĩ, ông ta vốn định đi tìm Thẩm Mỹ Vân nhưng bây giờ không cần nữa, đi về phòng ngủ của mình cầm số tiền tiết kiệm được lấy ra.

Dự định sẽ trao nó cho đôi vợ chồng trẻ một cách riêng tư.

Để tránh cho cuộc sống hai người bọn họ gặp quá nhiều khó khăn trong tương lai.

Ở phía bên ngoài.

Quý Trường Tranh đi tắm, chỉ còn lại Thẩm Mỹ Vân, Sĩ quan hậu cần và Tham mưu trưởng Chu, cho nên bầu không khí nơi này trở nên có chút yên tĩnh.

Thẩm Mỹ Vân thừa nhận, nếu có Quý Trường Tranh ở đây, bầu không khí hiện trường sẽ tốt hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, Sĩ quan hậu cần đã cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng lên tiếng: "Đồng chí Thẩm, nơi này chỉ còn lại chúng ta, vì vậy tôi xin phép nói thẳng với cô."

"Nếu như cô kết hôn với Trường Tranh, khả năng cao là sau này cô sẽ đi quân đội cho nên đối với công xã bên này, cô ắt phải đưa ra lựa chọn, dựa theo tương lai về lâu dài, tốt nhất cô nên báo cáo với quân đội và quân đội của chúng tôi sẽ thành lập lại căn cứ thí nghiệm nuôi heo cho cô, đây cũng là phương án tốt nhất."

Dù điều này nghe không dễ chịu chút nào, nhưng nó cũng là sự thật.

Một khi Thẩm Mỹ Vân kết hôn, việc vợ chồng trẻ sống xa nhau lâu ngày rõ ràng là không thực tế.

Dù sao, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến mối quan hệ tình cảm giữa hai vợ chồng.

Đây là vấn đề đầu tiên Thẩm Mỹ Vân gặp phải, giữa sự nghiệp và hôn nhân phải có sự đánh đổi, hơn nữa cũng không phải yêu cầu cô phải từ bỏ sự nghiệp.

Thay vào đó, chỉ là đổi một nơi khác, nơi mà cô có thể vừa chăm lo cho cả cuộc hôn nhân vừa củng cố sự nghiệp của mình.

Đây không phải là điều tốt nhất của cả hai mối quan tâm của cô sao?
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 419


Thẩm Mỹ Vân biết đây là điều tốt nhất cho cả hai mối quan tâm, nhưng cô đã đồng ý với khoa trưởng Lý rồi.

Sau đó, cô nói: "Tôi biết quân đội đối với tôi rất tốt, đối với Trường Tranh cũng rất tốt, nhưng tôi sẽ nói thẳng với anh, sĩ quan hậu cần, rằng tôi đã hứa với trưởng khoa Lý phải xây dựng một căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo, thậm chí tôi còn hứa với ông ấy cuối năm tôi sẽ đưa cho đối phương mười con heo."

"Đương nhiên tôi có thể phủi m.ô.n.g một cái, rủ bỏ trách nhiệm đi cùng anh, nhưng với trưởng khoa Lý bên này, thì tôi phải làm sao? Hơn nữa, với căn cứ chăn nuôi heo ở công xã Thắng Lợi thì phải làm sao?"

Nếu cô là Thẩm Mỹ Vân ban đầu vừa về quê bất lực, không có nơi nương tựa thì cô đương nhiên sẽ theo đối phương rời đi không chút do dự, nhưng bây giờ đã khác.

Bây giờ, phía sau cô có người, ở phía trước cũng có người, trong tình huống như vậy, nếu như cô phủi m.ô.n.g bỏ đi.

Điều đó thực sự vô trách nhiệm.

Chưa kể, Kiều Lệ Hoa, người mà cô gọi đến từ Điểm Thanh niên trí thức hai ngày trước, cùng với rất nhiều người khác ở công xã Thắng Lợi đang chờ cô đem heo giống bồi dường ra.

Tốt nhất vẫn là trở về tiếp tục chăn nuôi, đến cuối năm mới phát được thêm thịt cho các thành viên.

Mỗi người trong số họ đều nhìn cô bằng ánh mắt mong đợi và tin tưởng, Thẩm Mỹ Vân làm sao có thể nỡ để họ thất vọng được.

Sĩ quan hậu cần không nói thêm gì nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Tôi không phải một mình làm việc nữa, phía sau tôi còn có rất nhiều người, bọn họ đều đang trông mong ở tôi, trông cậy vào tôi. Sĩ quan hậu cần, anh cũng là một người lãnh đạo, chuyện này tôi nghĩ anh hiểu rõ, ban bếp núc dưới quyền của anh cũng dựa vào anh, việc cơm nước của hàng ngàn hàng vạn quân nhân chiến sĩ vẫn cần dựa vào anh. Trong tình huống như vậy, anh có thể tùy tiện từ bỏ lựa chọn của mình không?"

Khi đặt mình vào vị trí của người khác, đối phương còn không thể quyết định được, cho nên làm sao cô có thể quyết định được chứ?

Nói xong, Sĩ quan hậu cần càng trầm mặt hơn, anh ấy đi tới đi lui trong phòng, bắt đầu cảm thấy lo âu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-419.html.]

Thẩm Mỹ Vân là một người có tài trong việc chăn nuôi heo, nhất định phải đưa chiêu mộ về quân đội cho bằng được, nếu không thì chuyến đi này của anh ấy cũng uổng công.

Nhưng vấn đề là làm sao để thuyết phục cô bây giờ?

Cho dù anh ấy có dùng con át chủ bài của mình, đem Quý Trường Tranh ra dụ dỗ cô cũng không được.

Đối phương cương quyết từ chối, về điểm này, Sĩ quan hậu cần cũng không thể làm gì được.

Anh ấy nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện sở dĩ bọn họ không đạt được thỏa thuận cuối cũng là vì Thẩm Mỹ Vân đã đồng ý với Khoa trưởng Lý về việc thành lập căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo.

Đúng vậy.

Vấn đề nằm ở chỗ này.

Sĩ quan hậu cần không biết anh ta đang nghĩ gì, đột nhiên bước đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân và nói: "Đồng chí Thẩm, nếu như vậy thì sao?"

Anh ta nói rất nhanh: "Căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo ở quân đội và căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo công xã Thắng Lợi sẽ hợp nhất làm một, cô là người đứng đầu, quân đội giúp công xã cùng chăn nuôi heo, chúng tôi đóng góp người và vật lực, cuối năm Khoa trưởng Lý vẫn được phân bổ mười con heo, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải đi cùng chúng tôi."

Công xã Thắng Lợi được bao nhiêu người?

Có thể thành lập được bao nhiêu căn cứ chăn nuôi heo? Mọi người đều đi kiếm điểm công và mọi người cũng đều vô cùng bận rộn nên bọn họ cũng không muốn đầu tư nhiều vào lĩnh vực này.

Đây quả thực đúng như lời sĩ quan hậu cần nói, trong bọn Thẩm Mỹ Vân chỉ có ba người

Cô là một người, Kiều Lệ Hoa là một người nữa, Cộng sự Vương là một người cuối cùng trong số họ, đối phương cũng có chức vụ riêng của bản thân, nghiêm túc mà nói chỉ có hai người.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back