Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 415


Nói xong. Quý Trường Tranh không đi tắm nữa, ôm quần áo sạch trong tay nhìn anh ấy, cười lạnh một tiếng: "Ừ, anh đùa với tôi đấy, tôi cũng đi đùa với chị dâu à?"

Anh nói với giọng nham hiểm: "Tôi nghe nói chị dâu Thôi mỗi lần giặt quần áo, thích nhất khi tân binh của chúng ta đang huấn luyện. Khi trở về, tôi sẽ thông báo thời gian và địa điểm huấn luyện tân binh cho chị dâu, dặn chị ấy đúng hạn mà đến theo tin tức được báo."

"Ông già ở trong nhà nhìn nhiều cũng thấy chán rồi. Dù sao cũng chỉ là hai cục thịt mập thôi, nhìn cay mắt cũng dám không nói, còn ghét bỏ vô dụng. Mấy nơi huấn luyện dã ngoại ngoài trời, có mấy cậu trai đẹp trai, cao ráo, khỏe khoắn, vai rộng, eo rộng, ngoại hình ưa nhìn, đúng không? Sĩ quan hậu cần?"

Cái này –

Miệng của Quý Trường Tranh độc cũng thật độc, chỉ là vì sĩ quan hậu cần muốn giới thiệu chàng trai trẻ đầy sức sống với vợ mình mà thôi.

Chỉ nói vài câu, anh không những giới thiệu chàng trai trẻ với vợ của Sĩ quan hậu cần mà còn chê bai sĩ quan hậu cần một lượt từ trên xuống dưới.

Nói hai cục thịt kia?

Người biết liền hiểu rõ.

Sĩ quan hậu cần thực sự gần như tức giận c.h.ế.t đi được, trợn mắt, nhìn chằm chằm anh: "Quý Trường Tranh, anh nói cái gì vậy? Ở ngay trước mặt con gái người ta này."

Cho dù Thẩm Mỹ Vân không phải người ngoài, nhưng cô cũng chưa kết hôn.

Một cô gái chưa chồng có thể nghe được những lời nói tục tĩu như vậy sao?

Quý Trường Tranh nheo mắt nói: "Anh không thấy tôi bịt lỗ tai Mỹ Vân nhà tôi lại sao?"

Nói xong giơ tay lên, công khai đưa ra: "Anh thấy được chưa?"

Sĩ quan hậu cần: "..."

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh có lẽ không biết do hai người bọn họ cách nhau quá gần, lúc đầu khi anh vừa bịt tai lại thì có tác dụng cách âm, nhưng về sau thì không còn xíu tác dụng nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-415.html.]

Cô còn nghe thấy hết tất cả.

Cuối cùng cô phát hiện ra rằng khi những người đàn ông này ở cạnh nhau, luôn tỏ ra cợt nhả, ngoài miệng nói chuyện đủ kiểu tục tĩu.

Nếu cô thật sự chỉ là một cô gái mới lớn, có lẽ cô sẽ không thật sự hiểu được.

Vì vậy, Thẩm Mỹ Vân nghe hiểu rõ nhưng trưng ra vẻ mặt vô tội nói: "Mọi người đang nói cái gì vậy? Tôi không nghe thấy được mọi người nói?"

Cô còn muốn tiếp tục nghe nữa.

Xoa xoa hai bàn tay vào nhau.

Hóng hớt là bẩm sinh có sẵn trong mỗi con người, và mấy chuyện hóng hớt mấy chuyện đồi trụy, người lớn là đặc biệt có trong bản tính.

Thân là một người bình thường, Thẩm Mỹ Vân cũng không ngoại lệ.

Thấy cô không nghe thấy gì cả, Quý Trường Tranh và Sĩ quan hậu cần mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm, bọn họ lại muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt trong trẻo, trong sáng của Thẩm Mỹ Vân thì lại không dám nói gì nữa.

Quý Trường Tranh ôm quần áo cùng khăn tắm xoay người đi sang phòng bên cạnh, trước khi bước vào không quên dặn dò sĩ quan hậu cần: "Anh bớt nói lại đi, đừng có thừa lúc tôi không có ở đây, mà anh đi bắt nạt Mỹ Vân nhà tôi."

Nói xong, anh lại quay về phía Thẩm Mỹ Vân, dặn dò: "Miệng của sĩ quan hậu cần này toàn là dối trá. Anh ta nói, cô chỉ cần tin một nửa lời anh ta nói, còn phần còn lại cứ để cho tôi."

Sau khi dặn dò xong, tựa như không yên tâm lắm, nói với Tham mưu trưởng Chu: "Tham mưu trưởng, anh giúp tôi để mắt anh ta một chút."

Nói thật, Quý Trường Tranh ngày thường không nói nhiều, là người có chút lãnh đạm, bây giờ anh lại dài dòng như vậy.

Vây là lần đầu tiên Tham mưu trưởng Chu và Sĩ quan hậu cần nhìn thấy anh giống vậy, cả hai đều sửng sốt.

Đây có phải là Quý Trường Tranh mà họ biết, là người tiếc chữ như vàng đúng không?

"Được rồi được rồi, cậu nhanh đi tắm đi. Thúi c.h.ế.t người rồi. Bây giờ chúng ta không nói chuyện nữa được không? Sau khi cậu tắm xong, chúng ta
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 416


Không nói chuyện nuôi heo nữa, bây giờ, Quý Trường Tranh vừa khổ vừa hôi. Nếu bây giờ thương lượng về vấn đề hôn nhân, cũng cảm thấy nói chuyện đó không tốt lắm.

Thật sự vừa hung vừa thối.

Không lễ phép không nói, anh cũng không thể hung ngất bố mẹ vợ tương lai của anh, nếu họ lại không muốn gả con gái mình cho anh thì phải làm sao?

Bên kia Quý Trường Tranh muốn cùng Thẩm Mỹ Vân nói cái gì, Thẩm Mỹ Vân đỡ trán, cô cười một tiếng: "Được rồi, tôi sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu."

Cô cũng không còn là con nít nữa, đây đều là người quen của Quý Trường Tranh. Làm sao có thể chịu thiệt thòi được.

Suy cho cùng, mối lo lắng của Quý Trường Tranh có chút loạn.

Nghe lời đảm bảo của Thẩm Mỹ Vân, Quý Trường Tranh mới yên tâm đi sang phòng bên cạnh.

Nói đến phòng tắm này, sau khi Thẩm Mỹ Vân chuyển đến đây, cô cảm thấy việc tắm ở đây rất bất tiện nên đã nhờ cậu Trần Hà Đường của mình đặc biệt xây dựng nó.

Vì có thể giữ ấm tốt, hơn nữa còn có một tường đất nung, lúc đó, cô cố tình chọn bùn vàng để đặc biệt dùng làm cho căn phòng kín gió, ngoài việc kín gió, còn xây một bếp lò đất nung ở phía bên ngoài, thông ngay phía sau lưng bếp lò đất nung chính là bức tường kia.

Phần giữa của bức tường thực ra có thể nói là trống không, chỉ dùng để trữ hơi nóng.

Ngay khi bếp lò đất nung phía trước bắt đầu cháy, trên mặt bức tường cũng dần dần nóng lên, khi bức tường nóng lên, căn phòng nhỏ cỡ lòng bàn tay cũng trở nên ấm áp hơn.

Ở những nơi như vùng Đông Bắc, tắm vào mùa đông là nguy hiểm nhất, nếu lạnh cóng sẽ dễ sốt cao, nhiều người sợ bị bệnh nên cả mùa đông chỉ tắm đúng một lần, hoặc họ phải đến nhà tắm của công xã tắm rửa.

Nhưng đi nhà tắm bên đó, mỗi một lần tắm sẽ mất một phân tiền, nhiều người không có để bỏ ra.

Dù sao, bẩn một chút cũng sẽ không bệnh được, bọn họ cứ như vậy chịu đựng suốt mùa đông, nhưng Thẩm Mỹ Vân thì khác, cô sống ở miền Nam nhiều năm nên việc tắm rửa hàng ngày đã trở thành thói quen của cô.

Trước đây, khi còn ở Điểm thanh niên trí thức, lúc đó không có điều kiện, chỉ có thể tự vệ sinh qua loa lau người hàng ngày.

Nhưng sau này cô chuyển đến sống với cậu, có cậu làm chỗ dựa, Thẩm Mỹ Vân đương nhiên sẽ không ủy khuất chính mình.

Cô thiết kế phòng tắm này và để Trần Hà Đường đi sửa chữa nơi này, giờ đây cả nhà đều thuận tiện sử dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-416.html.]

Ngay cả Quý Trường Tranh cũng không ngoại lệ, nói thật đây là lần đầu tiên anh bước vào phòng tắm của nhà Mỹ Vân.

Cảm giác như nhìn thấy chuyện chưa từng trải.

Quý Trường Tranh sau khi đi vào, liền sờ đông, sờ tây, sờ tới sờ lui đến mức Trần Hà Đường không khỏi nhìn qua.

Là Trần Hà Đường dẫn anh vào phòng tắm.

Thân hình anh cao lớn, giống như một con gấu nâu, nói thật thì phòng tắm chật hẹp này khi có hai người đứng cùng một lúc, lại càng thêm chật chội hơn.

Thấy Quý Trường Tranh vẫn đang nhìn quanh khắp nơi, anh thậm chí còn chạm vào vòi ống nước tạm thời.

Trần Hà Đường nói: "Đó là vòi nước."

"Cậu chưa từng nhìn thấy qua nó à?"

Quý Trường Tranh nói "..."

Trông thấy thì có trông thấy rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy loại đầu bình lọc bằng nhựa với đầy lỗ ở phía trên đó.

Nó trông giống như một con nhím gai, còn đang rò rỉ nước.

Quý Trường Tranh sờ sờ, hỏi: "Đây là cái gì?"

Có cảm giác như bị choáng ngợp bởi những trải nghiệm mới và môi trường xung quanh sang trọng.

Trần Hà Đường nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ: "Vòi hoa sen, cậu không nhận biết vòi hoa sen à?"

"Dùng để tắm rửa."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Tắm?"

Quý Trường Tranh càng bối rối hơn. Trần Hà Đường mở vòi nước tạm thời ra, khi vòi nước được mở thì nước nóng bắt đầu chảy ra.

Tuy nhiên nếu để nước nóng trực tiếp chảy ra thì sẽ rất nóng, nhưng đầu bình lọc bằng nhựa này cộng thêm nước được phun từ nhiều lỗ khác nhau. Nước nóng hiển nhiên ở nhiệt độ vừa phải hơn, có thể xối tới mọi bộ phận trong cơ thể.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 417


"Cậu chưa từng sử dụng qua như thế này?"

Trần Hà Đường lại hỏi.

Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút, anh gật đầu một cái: "Cháu chưa bao giờ dùng qua."

Trần Hà Đường nói: "Vậy cậu thật đáng thương." Anh thậm chí còn chưa từng nhìn thấy vòi hoa sen. Ông ta có chút nghi ngờ, nếu đối phương nghèo như vậy, chưa từng nhìn thấy qua sự đời, liệu anh có thực sự có đủ khả năng nuôi nỗi Mỹ Vân hay không?

Quý Trường Tranh: "..."

Không cần phải thương hại anh, chẳng qua là anh chưa từng thấy qua đồ vật này, thậm chí ngay cả mấy người trong quân đội của bọn họ cũng chưa từng thấy qua.

Đương nhiên, anh e rằng không biết trong lòng Trần Hà Đường đang suy nghĩ gì.

Quý Trường Tranh tiếp tục quan sát, anh phát hiện phòng tắm tuy không lớn nhưng được trang bị đầy đủ vòi sen, vòi nước, cái kệ để đựng xà phòng, giá phơi quần áo, thậm chí còn có cả một chiếc giỏ treo lơ lửng trên không.

Đó là để tách biệt đồ dơ ra.

Quý Trường Tranh lại tò mò: "Đây là cái gì?"

Trần Hà Đường nói: "Cái giỏ đựng quần áo bẩn, Mỹ Vân để trên mặt đất bị nước b.ắ.n làm ướt nên treo lên không trung để dễ dàng lấy quần áo đi."

Quý Trường Tranh đứng còn cao hơn cái vòi nước trước mặt. Thử dùng trước một chút. Nếu anh sử dụng góc này, nó sẽ hơi thấp, nhưng chiều cao này phải phù hợp với Mỹ Vân.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Cậu chưa thấy qua nó à?"

Cứ lặp đi lặp lại.

Quý Trường Tranh bình tĩnh lắc đầu.

Anh thực sự chưa bao giờ nhìn thấy một phòng tắm tươm tất như vậy, với hầu hết mọi thứ hữu ích.

Điều này làm cho sắc mặt của Trần Hà Đường trông rất quái dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-417.html.]

Quý Trường Tranh tựa hồ không có chút cảm giác nào, anh bị phòng tắm trước mặt hấp dẫn.

Anh không khỏi cẩn thận quan sát, thậm chí còn đứng bên cạnh vòi để vặn tắt vòi nước.

Quý Trường Tranh vặn một cái, vòi bắt đầu liền rào rào vang lên, một lúc sau nước nóng bắt đầu chảy ra, anh cầm lấy phần vòi hoa sen bằng nhựa nên có hơi nóng tay.

Quý Trường Tranh nhìn chằm chằm vào vòi nước nóng một lúc.

Quân đội tuy cũng có vòi nước nhưng nước từ vòi chảy ra là nước lạnh, lạnh như băng hết thấu xương.

Đàn ông bọn họ thì không sao, thể lực dồi dào, lúc nào cũng nóng hừng hực, không sợ lạnh nhưng không ít chị dâu trong khu nhà dân không thể chịu nổi cái lạnh, nhất là khi giặt đồ vào mùa đông, tay họ sẽ lạnh cóng đến đỏ ửng sưng lên.

Tuy nhiên, vòi nước này rất tốt, có thể tạo ra nước nóng, điều quan trọng nhất là Quý Trường Tranh sợ điều kiện trong quân đội không tốt bằng ở nhà.

Mỹ Vân đi qua sẽ chịu khổ.

Tắm cũng không có tiện nghi như ở nhà, Mỹ Vân sẽ rất khó chịu.

Vì vậy, Quý Trường Tranh chạm vào vòi nước, sau đó dựa vào tường lắng nghe tiếng áp lực nước rào rào từ đường ống bên trong.

"Nước nóng này từ đây tới?"

Trần Hà Đường thở dài, anh thật sự là một đứa trẻ từ trên núi xuống, cái gì cũng không hiểu, cũng không biết A Viễn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, lại đi giới thiệu cho Mỹ Vân một người có điều kiện hoàn cảnh nghèo khó như vậy...

Ông ta suy nghĩ một lúc, rốt cuộc cũng nhìn mặt mũi của Mỹ Vân và A Viễn, ông ta trả lời: "Thu Hà đang đun nước nóng ở bên ngoài, và nước nóng được đun sẽ phun ra từ vòi nước khi cậu mở vòi nước ở đây."

Ông ta còn chưa nói xong. Trần Thu Hà đang đun nước nóng bên ngoài đến nửa chừng khoảng bốn mươi độ thì dừng lại đun nồi trên bếp than, thỉnh thoảng thêm một ít nước lạnh vào bên trong.

Chính là để cung cấp nước nóng cho bên ngoài sử dụng.

Trần Hà Đường cũng không hiểu cái nguyên lý này, thế là nói: "Cái này cũng là do Mỹ Vân thiết kế."

Nghe ông ta nói, Quý Trường Tranh giọng có vẻ đắc ý: "Mỹ Vân của cháu thật lợi hại."

Những lời này Trần Hà Đường vô cùng ấn tượng, ông ta ừ một tiếng: " cậu cũng không thể quá tệ, Trường Tranh, tôi nói cho cậu biết, đàn ông không thể không có tiền."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 418


Không có tiền thì không thể cưới vợ, vợ anh sẽ bỏ trốn chạy theo người khác.

Quý Trường Tranh gật đầu, anh rất đồng ý với lời của cậu Trần Hà Đường, anh gật đầu nói: "Quả thực đàn ông không thể không có tiền"

May là anh có tiền, nói đến đây, anh cũng không biết tiền của ba mẹ đưa cho anh để kết hôn đã đến chưa?

Để một ngày nào đó, anh sẽ cầm theo sổ tiết kiệm đến ngân hàng trong thành phố để hỏi xem.

Trần Hà Đường nói: "Cho nên, sau này cậu trở về nhà, không cần mua quá nhiều đồ, cứ tích lũy tiết kiệm tiền lại."

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh nghe được một nửa, đang muốn gật đầu, nhưng lại lập tức lắc đầu."Vậy không được đâu. Con gái đều thích dùng tiền và tiền phiếu đi mua sắm này kia."

Bà già của nhà anh chính là thế này, nếu ông già của nhà anh làm bà già không vui, bà già sẽ ra ngoài mua đồ không ngừng.

Bất kể là tiền hay phiếu lương, dù cho cửa hàng Hoa Kiều hay trung tâm mua sắm đều có bóng người của bà ấy.

"Cậu, cháu có tiền, chuyện này cậu không cần lo lắng."

Lần này, Trần Hà Đường lại càng lo lắng hơn được không?

Chàng trai trẻ này thậm chí còn chưa từng nhìn thấy phòng tắm, vòi hoa sen và giỏ đựng quần áo bẩn còn chưa từng biết đến, làm sao có thể có tiền được?

Thoạt nhìn, anh ta trông giống như một kẻ ăn xin khốn khổ nghèo rớt mồng tơi.

Nếu Mỹ Vân kết hôn với anh, liệu cô có thể sống một cuộc sống tốt đẹp không?

Trần Hà Đường không kìm được lo lắng, bên kia Quý Trường Tranh cái gì cũng không biết, anh quan sát hết một lượt, liền nói với Trần Hà Đường: "Cậu, cậu ra ngoài đi, cháu phải tắm rồi."

Thuận tiện thử luôn phòng tắm nhà Mỹ Vân.

Trần Hà Đường ừ một tiếng, xoay người đi ra cửa.

Liền nghe thấy Quý Trường Tranh lầm bầm trong miệng: "Phòng tắm này rất hữu dụng, khi Mỹ Vân đến quân đội, mình sẽ xây cho cô ấy một cái."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-418.html.]

Thật tiện lợi.

Vừa nói lời này, Trần Hà Đường ở bên ngoài dừng lại chốc lát, ông ta vốn là dự định đánh uyên ương Mỹ Vân cùng Trường Tranh.

Nghe vậy, Trần Hà Đường nghĩ thầm trong đầu, không có tiền thì không có tiền, chỉ cần đứa trẻ này trong lòng có Mỹ Vân là được.

Nghĩ nghĩ, ông ta vốn định đi tìm Thẩm Mỹ Vân nhưng bây giờ không cần nữa, đi về phòng ngủ của mình cầm số tiền tiết kiệm được lấy ra.

Dự định sẽ trao nó cho đôi vợ chồng trẻ một cách riêng tư.

Để tránh cho cuộc sống hai người bọn họ gặp quá nhiều khó khăn trong tương lai.

Ở phía bên ngoài.

Quý Trường Tranh đi tắm, chỉ còn lại Thẩm Mỹ Vân, Sĩ quan hậu cần và Tham mưu trưởng Chu, cho nên bầu không khí nơi này trở nên có chút yên tĩnh.

Thẩm Mỹ Vân thừa nhận, nếu có Quý Trường Tranh ở đây, bầu không khí hiện trường sẽ tốt hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, Sĩ quan hậu cần đã cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng lên tiếng: "Đồng chí Thẩm, nơi này chỉ còn lại chúng ta, vì vậy tôi xin phép nói thẳng với cô."

"Nếu như cô kết hôn với Trường Tranh, khả năng cao là sau này cô sẽ đi quân đội cho nên đối với công xã bên này, cô ắt phải đưa ra lựa chọn, dựa theo tương lai về lâu dài, tốt nhất cô nên báo cáo với quân đội và quân đội của chúng tôi sẽ thành lập lại căn cứ thí nghiệm nuôi heo cho cô, đây cũng là phương án tốt nhất."

Dù điều này nghe không dễ chịu chút nào, nhưng nó cũng là sự thật.

Một khi Thẩm Mỹ Vân kết hôn, việc vợ chồng trẻ sống xa nhau lâu ngày rõ ràng là không thực tế.

Dù sao, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến mối quan hệ tình cảm giữa hai vợ chồng.

Đây là vấn đề đầu tiên Thẩm Mỹ Vân gặp phải, giữa sự nghiệp và hôn nhân phải có sự đánh đổi, hơn nữa cũng không phải yêu cầu cô phải từ bỏ sự nghiệp.

Thay vào đó, chỉ là đổi một nơi khác, nơi mà cô có thể vừa chăm lo cho cả cuộc hôn nhân vừa củng cố sự nghiệp của mình.

Đây không phải là điều tốt nhất của cả hai mối quan tâm của cô sao?
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 419


Thẩm Mỹ Vân biết đây là điều tốt nhất cho cả hai mối quan tâm, nhưng cô đã đồng ý với khoa trưởng Lý rồi.

Sau đó, cô nói: "Tôi biết quân đội đối với tôi rất tốt, đối với Trường Tranh cũng rất tốt, nhưng tôi sẽ nói thẳng với anh, sĩ quan hậu cần, rằng tôi đã hứa với trưởng khoa Lý phải xây dựng một căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo, thậm chí tôi còn hứa với ông ấy cuối năm tôi sẽ đưa cho đối phương mười con heo."

"Đương nhiên tôi có thể phủi m.ô.n.g một cái, rủ bỏ trách nhiệm đi cùng anh, nhưng với trưởng khoa Lý bên này, thì tôi phải làm sao? Hơn nữa, với căn cứ chăn nuôi heo ở công xã Thắng Lợi thì phải làm sao?"

Nếu cô là Thẩm Mỹ Vân ban đầu vừa về quê bất lực, không có nơi nương tựa thì cô đương nhiên sẽ theo đối phương rời đi không chút do dự, nhưng bây giờ đã khác.

Bây giờ, phía sau cô có người, ở phía trước cũng có người, trong tình huống như vậy, nếu như cô phủi m.ô.n.g bỏ đi.

Điều đó thực sự vô trách nhiệm.

Chưa kể, Kiều Lệ Hoa, người mà cô gọi đến từ Điểm Thanh niên trí thức hai ngày trước, cùng với rất nhiều người khác ở công xã Thắng Lợi đang chờ cô đem heo giống bồi dường ra.

Tốt nhất vẫn là trở về tiếp tục chăn nuôi, đến cuối năm mới phát được thêm thịt cho các thành viên.

Mỗi người trong số họ đều nhìn cô bằng ánh mắt mong đợi và tin tưởng, Thẩm Mỹ Vân làm sao có thể nỡ để họ thất vọng được.

Sĩ quan hậu cần không nói thêm gì nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Tôi không phải một mình làm việc nữa, phía sau tôi còn có rất nhiều người, bọn họ đều đang trông mong ở tôi, trông cậy vào tôi. Sĩ quan hậu cần, anh cũng là một người lãnh đạo, chuyện này tôi nghĩ anh hiểu rõ, ban bếp núc dưới quyền của anh cũng dựa vào anh, việc cơm nước của hàng ngàn hàng vạn quân nhân chiến sĩ vẫn cần dựa vào anh. Trong tình huống như vậy, anh có thể tùy tiện từ bỏ lựa chọn của mình không?"

Khi đặt mình vào vị trí của người khác, đối phương còn không thể quyết định được, cho nên làm sao cô có thể quyết định được chứ?

Nói xong, Sĩ quan hậu cần càng trầm mặt hơn, anh ấy đi tới đi lui trong phòng, bắt đầu cảm thấy lo âu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-419.html.]

Thẩm Mỹ Vân là một người có tài trong việc chăn nuôi heo, nhất định phải đưa chiêu mộ về quân đội cho bằng được, nếu không thì chuyến đi này của anh ấy cũng uổng công.

Nhưng vấn đề là làm sao để thuyết phục cô bây giờ?

Cho dù anh ấy có dùng con át chủ bài của mình, đem Quý Trường Tranh ra dụ dỗ cô cũng không được.

Đối phương cương quyết từ chối, về điểm này, Sĩ quan hậu cần cũng không thể làm gì được.

Anh ấy nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện sở dĩ bọn họ không đạt được thỏa thuận cuối cũng là vì Thẩm Mỹ Vân đã đồng ý với Khoa trưởng Lý về việc thành lập căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo.

Đúng vậy.

Vấn đề nằm ở chỗ này.

Sĩ quan hậu cần không biết anh ta đang nghĩ gì, đột nhiên bước đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân và nói: "Đồng chí Thẩm, nếu như vậy thì sao?"

Anh ta nói rất nhanh: "Căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo ở quân đội và căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo công xã Thắng Lợi sẽ hợp nhất làm một, cô là người đứng đầu, quân đội giúp công xã cùng chăn nuôi heo, chúng tôi đóng góp người và vật lực, cuối năm Khoa trưởng Lý vẫn được phân bổ mười con heo, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải đi cùng chúng tôi."

Công xã Thắng Lợi được bao nhiêu người?

Có thể thành lập được bao nhiêu căn cứ chăn nuôi heo? Mọi người đều đi kiếm điểm công và mọi người cũng đều vô cùng bận rộn nên bọn họ cũng không muốn đầu tư nhiều vào lĩnh vực này.

Đây quả thực đúng như lời sĩ quan hậu cần nói, trong bọn Thẩm Mỹ Vân chỉ có ba người

Cô là một người, Kiều Lệ Hoa là một người nữa, Cộng sự Vương là một người cuối cùng trong số họ, đối phương cũng có chức vụ riêng của bản thân, nghiêm túc mà nói chỉ có hai người.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back