Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 400


Dù sao lão bí thư cũng sống một đời rồi, kiến thức sâu rộng, ông ấy vừa nghe xong, mắt sâu thẳm hơn, không khỏi nói với Thẩm Mỹ Vân: "Cô là một đứa trẻ tốt."

"Cô hãy quan sát những người xung quanh mình, biết cách kéo bọn họ về phía mình."

Nói xong, ông ấy quay sang Kiều Lệ Hoa nói: "Thanh niên trí thức Kiều, cô thật may mắn khi gặp được Thanh niên trí thức Thẩm. Cô cũng có can đảm mới có thể gặp được Thanh niên trí thức Thẩm. Từ nay trở đi, cô sẽ đi theo cô ấy và làm việc thật tốt."

Gừng còn già càng cay, lão bí thư nhìn trái nhìn phải hồi lâu, nếu thật sự là một rủi ro lớn như Thanh niên trí thức Thẩm nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô sẽ không đến gặp một người nào đó trong điểm Thanh niên trí thức để cùng nhau làm việc.

Nói thẳng ra, thời điểm ban đầu khi nuôi heo trong đội sản xuất, rủi ro không thể kiểm soát được nên lúc này cô mới nuôi heo một mình.

Sau khi mọi chuyện ổn định, mẹ cô tiếp quản công việc của cô.

Người ngoài không biết, nhưng lão bí thư thì biết rõ.

Cho nên ông ấy cảm thấy đứa trẻ Thẩm Mỹ Vân này thật sự là người tốt bụng.

Cho dù, cô có đi ra ngoài, cô vẫn sẵn sàng quay lại để giúp đỡ người khác. Lúc này, ông ấy biết việc đẩy Thanh niên trí thức Thẩm ra ngoài ngay từ đầu là đúng đắn.

Sau khi nghe lời của lão bí thư nói, Kiều Lệ Hoa lập tức bối rối: "Mỹ Vân, lão bí thư nói như vậy sao?"

Cô ta như đương sự mơ hồ, thật sự cho là phải bồi thường tiền.

Thẩm Mỹ Vân ậm ừ: "Tôi nếu không nói như vậy, thì ở điểm thanh niên trí thức sẽ có lục đục nội bộ mất, một chỉ tiêu cũng không phân chia đủ."

Đưa cho ai cũng không tốt, cho nên mới phải có biện pháp để sàng lọc.

"Thật ra cũng có rủi ro, nhưng tôi nghĩ nó đều nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-400.html.]

Cô có kiến thức về chăn nuôi heo, trong tay cũng có nhiều loại thuốc, chỉ cần heo không mắc bệnh lạ thì đại khái không vấn đề gì.

Ngay khi cô nói điều này. Kiều Lệ Hoa không khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Mỹ Vân: "Mỹ Vân, cảm ơn cô, thật sự cảm ơn cô."

Lúc này, cô ta mới ý thức được Thẩm Mỹ Vân đưa cho cô ta một món quà lớn cỡ nào.

Tương đương với việc để cô ta rời khỏi đội sản xuất, đi vào công xã, đây chắc chắn là một bước tiến lên trời của những Thanh niên trí thức.

Thẩm Mỹ Vân cười lắc đầu: "Đó là do cô dám dũng cảm đứng ra."

Cô chỉ làm một bước, mà đối phương đi chín mươi chín bước còn lại.

Trên thực tế, ngay từ đầu Thẩm Mỹ Vân đã chọn được bạn đồng hành, một người là Kiều Lệ Hoa, người kia chính là Diêu Chí Anh.

Chỉ là cô không quyết định được nên chọn ai nên chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc này để sàng lọc.

Nói một cách đơn giản, việc Diêu Chí Anh vì em trai mà buông bỏ cơ hội, thì cũng có thể hiểu được nhưng điều khiến Thẩm Mỹ Vân không ngờ là Kiều Lệ Hoa đã dám dung cảm đứng ra.

Đó là lý do tại sao cô mới nói rằng cô úp mở một nửa thôi nhưng đối phương vẫn tiếp nhận công việc. Đó đó là bản lĩnh của cô ta.

Nhìn thấy hai người sống chung rất hợp nhau, lão bí thư thực sự mừng cho bọn họ.

"Cứ như vậy đi, thanh niên trí thức Kiều, cô đang có giấy chứng nhận lương thực ở đại đội Tiến Lên. Trước tiên đừng vội chuyển đi, cô coi như giữ cho mình một đường lui. Khi công xã trở lại đúng quỹ đạo, sau khi cô cảm thấy không có vấn đề gì thì đến lúc đó, cô cứ quay lại đây tìm tôi, tôi sẽ đem giấy chứng nhận lương thực của cô chuyển đi."

Đây là nỗi khổ tâm của lão bí thư.

Điều này khiến Kiều Lệ Hoa càng thêm kinh ngạc, cô ta cảm thấy vận may của mình cũng không tệ, ít nhất sau khi về quê, những người cô ta gặp đều là người tốt.

Cô ta cảm ơn lão bí thư, nhẹ nhàng nói: "Lão bí thư, ông cứ yên tâm, tôi sẽ không ném mặt mũi của đại đội Tiến Lên chúng ta đi đâu."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 401


Lão bí thư nghe xong, vui vẻ nói: "Tôi biết hai người đều là những đứa trẻ tốt. Được rồi, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. Hai người nhanh đi dọn dẹp đi."

"Chuẩn bị một chút rồi đi công xã báo cáo càng sớm càng tốt. Sau khi thanh niên trí thức Kiều đi qua, để cơ trí một chút. Nếu không làm thì hãy làm một việc nhỏ cho thanh niên trí thức Thẩm, nếu thanh niên trí thức Thẩm tốt hơn thì sau này cô cũng sẽ tốt hơn, Một người thua thì cả hai cùng thua, một người thịnh thì cả hai cùng thịnh."

Ai nói rằng người không biết chữ là không có đầu óc?

Vị lão bí thư này tuy chỉ học lớp 3 tiểu học nhưng trí tuệ của ông không hề kém cạnh những học sinh đứng đầu.

Kiều Lệ Hoa quả thực đem lời ông ấy nói ghi nhớ, liền gật đầu nói: "Tôi không muốn để ngài phiền lòng."

Sau khi Thẩm Mỹ Vân cùng Kiều Lệ Hoa rời đi.

Bà cụ Hồ không khỏi hỏi ông bạn già: "Lão già, ông cũng thật là. Nếu muốn kiếm người đi công xã, có cơ hội tốt như vậy, có thể cho công việc ổn định cùng thu nhập cố định, sao ông không cho con chúng ta đi chứ?"

Mặc kệ con cái bọn họ có đi đâu thì chúng vẫn là người đứng đắn.

Lão bí thư nghe vậy, đem tẩu thuốc rít một hơi, phun ra: "Con chúng ta đứa nào học giỏi? Đứa nào đủ cẩn thận, tỉ mỉ? Bà tưởng tôi nói công việc đó dễ làm, nhưng mà nó có thật sự dễ làm sao? Nếu loại heo đó thực sự có vấn đề gì, bà có nghĩ rằng gia đình chúng ta có đủ khả năng để bồi thường nổi không?"

Vừa nói xong, ba A Ngưu không nhịn được mà nói: " Đó không phải do thanh niên trí thức Thẩm sẽ lãnh đạo dẫn đầu sao?"

Vừa nói lời này, lão bí thư nhịn không được cầm lấy cán của tẩu thuốc đang hút, đánh vào đầu con trai mình: "Con đã lớn thành đàn ông rồi, sao còn có thể nói như vậy, thanh niên trí thức Thẩm lãnh đạo dẫn đầu. Thanh niên trí thức Thẩm năm nay bao nhiêu tuổi? Người ta chỉ là một cô gái mới lớn có một chút thôi, con không biết xấu hổ để cô ấy lãnh đạo."

"Con không biết xấu hổ, nhưng ba có biết xấu hổ." Nói xong, ông ấy tỏ vẻ nghiêm túc: "Trong gia đình chúng ta, chỉ cần ba còn sống một ngày, anh đừng có đánh chủ ý không chính đáng, bản thân mình có bao nhiêu năng lực, ăn bao nhiêu cơm, tốt nhất nên tự giác một chút, đừng để lòng tham của bản thân tự g.i.ế.c c.h.ế.t mình."

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-401.html.]

"Mấy người có nghe rõ không?"

Mấy người trong nhà nhất thời không phục, chỉ có vài người đáp ứng.

Lão bí thư cau mày, thở dài, dù sao ông ấy cũng không nói được gì, cái gì cần làm ông ấy đã làm hết khả năng của mình rồi, còn lại thì chỉ có thể để cho hậu bối quyết định.

Dù sao, chỉ khi ông ấy còn sống, họ muốn tạo phản ông ấy thì chuyện đó là chuyện không thể.

Nghĩ đến việc này. Lão bí thư rất lo lắng, thực ra ông ấy cũng có động cơ ích kỷ của riêng mình, ông ấy hy vọng rằng mối quan hệ hữu nghị tốt đẹp mà ông ấy đã tạo dựng được sẽ có thể giúp đỡ gia đình ông ấy ở một mức độ nào đó trong một những năm sau.

Dù chỉ là một chuyện nhỏ đi chăng nữa thì có lẽ cũng đủ.

Tuy nhiên, lão bí thư chưa bao giờ nói với bất kỳ ai trong gia đình, kể cả vợ về những tâm tư này.

*

Sau khi Thẩm Mỹ Vân cùng Kiều Lệ Hoa trở lại điểm thanh niên trí thức, hai người bắt đầu thu dọn đồ đạc, rồi đi đến bộ chỉ huy đại đội của công xã.

Trước khi xuất phát, Kiều Lệ Hoa không khỏi lo lắng cho Hậu Đông Lai, cô ta hết lần này đến lần khác dặn dò anh ta, còn muốn đem tất cả chuyện cơm ăn, quần áo, nhà ở, phương tiện đi lại của Hậu Đông Lai sắp xếp ổn thỏa mới dám lên đường.

Thẩm Mỹ Vân nhìn hết mọi thứ, không khỏi nói: "Lệ Hoa, cô đối xử với Thanh niên trí thức Hậu thật tốt."

Là thật tâm thật ý coi đối phương như một nửa kia của mình.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 402


Kiều Lệ Hoa đang xách một túi hành lý nhỏ, nghe vậy, cô ta không khỏi quay đầu nhìn lại Hậu Đông Lai đang ở đằng xa, ý cười trong mắt không khỏi lan ra, vẻ mặt bình tĩnh.

"Tôi là người công tâm. Sở dĩ bây giờ, tôi đối xử tốt với Đông Lai là vì ngày trước, Đông Lai đã từng đối xử với tôi tốt gấp mười lần, bây giờ coi như tôi trả lại gấp bội mà thôi."

Vào năm đầu tiên, khi cô ta đảm nhiệm thanh niên trí thức, lúc đó cô ta bị viêm màng não cùng với sốt cao gần bốn mươi độ.

Bên trong đại đội lại không thể chữa trị cho cô ta nên nếu cô ta muốn sống sót qua khỏi cơn bạo bệnh, bắt buộc phải đến một bệnh viện lớn để chữa trị.

Mà tình hình lúc đó lại là đêm hôm khuya khoắt, tuyết rơi dày đặc phủ kín khắp nơi, ngay cả đường xá đi lại cũng bị phong tỏa. Dưới tình huống như vậy, Kiều Lệ Hoa thật sự là nằm chờ chết.

Khi cơn sốt lên đến bốn mươi độ, con người sẽ trở thành một kẻ ngốc, hoặc nếu có vận khí tốt, cô ta có thể gắng gượng sống sót thì cũng có thể trở thành một kẻ tàn phế.

Dù là kết quả nào đi chăng nữa, hậu quả về sau cũng tương đối lớn.

Bất quá cũng còn may là vận khí của Kiều Lệ Hoa không tệ nên gặp được Hậu Đông Lai. Lúc đó Đông Lai chỉ là không đành lòng nhìn tuổi trẻ của một cô gái như vậy sẽ bị hủy hoại tại đây.

Thế là anh ta cõng cô ta trên lưng, trèo đèo lội núi, băng qua những con đường phủ tuyết dày, băng qua những dòng sông đóng băng, cứ như vậy đi từng bước gần như cả đêm. Cuối cùng, vào lúc hừng đông, hai người đến được công xã mượn một chiếc máy cày rồi chở cô ta đi đến một bệnh viện lớn.

Với một liều penicillin từ một bệnh viện lớn, cô ta mới có thể sống sót được.

Cho nên ——

Vân Mộng Hạ Vũ

"Mai Vân, mối quan hệ giữa tôi và Hậu Đông Lai, tôi đối với anh ấy có tâm tư yêu thích, anh ấy đối với tôi cũng có tâm tư này, giữa chúng tôi như là tri kỉ định mệnh vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-402.html.]

Nói đến chỗ này, giọng cô ta đột nhiên nghẹn ngào: "Nhưng là nó chỉ có thể giới hạn ở Mặc Hà, ở công xã Thắng Lợi, ở đại đôi Tiến Lên này mà thôi. Trong phạm vi cụ thể này, chúng tôi mới là tri kỉ định mệnh của nhau."

Cô ta diễn đạt có chút khó hiểu, nhưng Thẩm Mỹ Vân lại mơ hồ hiểu được.

"Ý cô là, sau khi rời khỏi nơi này..."

Cô còn chưa nói hết câu, Kiều Lệ Hoa đã gật đầu quả quyết: "Sau khi khỏi nơi này, Hậu Đông Lai sẽ là con trai út của quản đốc của xưởng luyện thép ở thủ đô, còn tôi chỉ là một cô gái nghèo được sinh ra trong một khu phức hợp trong con hẻm Bát Đại."

Đây là sự khác biệt rất lớn trong thân phận của hai người họ.

Ba mẹ Hậu Đông Lai sẽ không cho phép cô ta bước chân vào nhà họ Hầu, giống như ba mẹ cô ta chỉ mong cô ta có thể trên cơ Hậu Đông Lai để bọn họ có thể liều mạng hút máu, bòn rút anh ta.

Bất kể chuyện trước hay chuyện sau, đều không phải là chuyện mà Kiều Lệ Hoa muốn thấy.

Cô ta hiểu rõ điều này, Hậu Đông Lai cũng vậy.

Bởi vậy, nhiều năm như vậy, hai người cứ không rõ ràng như có lớp băng mỏng vậy, cho dù là tri kỉ định mệnh, bọn họ cũng biết rõ, chỉ có thể giới hạn ở thành phố Mộc Hà, giới hạn ở nơi này mà thôi.

Hai bên bọn đều có sự cân nhắc riêng cùng đường lui cho mình.

Nói thẳng ra là bọn họ đều yêu đôi phương nhưng cũng đồng thời yêu bản thân mình hơn, bọn hộ đều là người kiêu ngạo, cũng có sự ích kỷ riêng.

Tuy không ai trong số hai người sẵn sàng cúi đầu khuất phục nhưng bọn họ đều luôn ở phía sau đối phương ủng hộ vô điều kiện, là hậu phương vững chắc.

Cũng thật buồn cười, con người đúng thực sự là một loài động vật phức tạp.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 403


Kiều Lệ Hoa lau nước mắt: "Quên đi, những chuyện này nhắc tới cũng vô dụng, có thời gian để suy nghĩ mấy chuyện quan hệ nam nữ, không bằng tôi đi theo cô nghĩ xem làm sao lập nghiệp. Sự nghiệp của tôi trở nên rực rỡ, nói không chừng còn có thể đưa ra nhiều lựa chọn hơn thế nữa."

Vấn đề lớn nhất giữa cô và Hậu Đông Lai là không môn đăng hậu đối, là sự chênh lệch về thân phận hai bên, chênh lệch về gia đình.

Và, chênh lệch trong tư tưởng nữa.

Nói trắng ra, về thân phận, Hậu Đông Lai quá mạnh, nhưng nàng Kiều Lệ Hoa vẫn là quá kém.

Thẩm Mỹ Vân nghe xong, cô xoa xoa lông mày, thở dài nói: "Đúng là thật phức tạp."

Vì sao giữa những người yêu nhau lại có nhiều đắn đo, phức tạp như vậy.

Kiều Lệ Hoa suy nghĩ một chút rồi nói: "Nói phức tạp thì đúng là phức tạp, nhưng nói phức tạp cũng không phức tạp, cô thấy đó, vận khí của tôi tốt, người nhà cũng không thích tôi, nhưng khi tôi về quê, tôi đã gặp được Hậu Đông Lai, sau đó tôi gặp được lão bí thư, rồi gặp được cô."

"Tôi cảm thấy mình khá may mắn."

"Tạm thời trước tiên cứ như vậy đi. Tôi đổi một công việc mới, cùng làm việc với cô. Tóm lại là một khởi đầu tốt đẹp."

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, khi cô ta nói xong lời này, cô cũng không nhắc đến nỗi buồn của Kiều Lệ Hoa nữa.

Trên đường đi, cô còn đề cập đến rất nhiều chi tiết và bí quyết, mẹo nhỏ để nuôi heo, khiến Kiều Lệ Hoa nghe đặc biệt thích thú.

Cô ta thậm chí còn lấy một cuốn sổ tay cỡ lòng bàn tay để ghi lại.

"Tóm lại chỉ những công việc chính này, mấy ngày này, trước tiên đi quan sát tình hình heo giống cái đã, nếu thích hợp, tôi sẽ sắp xếp công việc hai con heo được phối giống này. Trước mắt, sẽ lai giống heo Thái Hồ và heo Landrace, sau đó sẽ phối giống heo đực giống và heo nái bản địa sẽ được sắp xếp lần lượt."

"Đến lúc đó, nguồn gốc của heo đực giống, lợn nái bản địa sẽ được các công xã lớn giới thiệu. Bọn họ giới thiệu heo để phối giống, chúng ta sẽ chọn ra những con xuất sắc nhất để nhân giống lai, loại bỏ con không tốt."

Nói đến kiến thức chuyên môn, Thẩm Mỹ Vân tự tin mà nói, khiến Kiều Lệ Hoa nhìn ảnh mắt của cô không ngừng tỏa sáng: "Mỹ Vân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-403.html.]

"Hả?"

"Sau này tôi cũng muốn trở thành người giống như cô vậy."

Cô bình tĩnh, tự tin, trầm ổn, biết bày mưu tính kế. Mọi khía cạnh của cô đều là điều mà Kiều Lệ Hoa hâm mộ.

Cô ta cũng muốn trở thành một người giống như Mỹ Vân.

Thẩm Mỹ Vân nghe vậy, không khỏi mỉm cười: "Sau này cô nhất định sẽ làm được."

Cô đã có kinh nghiệm từ đời trước mà thôi, chờ đến khi Kiều Lệ Hoa đến cái tuổi đó, cô ta tự nhiên theo lẽ thường sẽ trầm ổn hơn.

Kiều Lệ Hoa nghe vậy không khỏi bật cười: "Vậy tôi phải cố gắng hơn nữa rồi."

Sau khi hai người đến bộ chỉ huy đại đội của công xã, Thẩm Mỹ Vân dẫn cô ta đi gặp chủ nhiệm Lưu của công xã trước.

Người mới này đến báo cáo, đương nhiên phải tiếp xúc với đầu lĩnh cấp trên trước.

Chủ nhiệm Lưu liếc mắt nhìn Kiều Lệ Hoa rồi nói với cô ta: "Cô là người được Thanh niên trí thức Thẩm giới thiệu, đương nhiên là tôi tin tưởng cô, hãy đi theo Thanh niên trí thức Thẩm thật tốt, sau này cô nhất định sẽ có chỗ đứng trong công xã."

Không thể không nói, lãnh đạo chính là một lãnh đạo. Cho dù đang khen ngợi hay đang an ủi người khác, ông ấy luôn là người xuất sắc nhất.

Kiều Lệ Hoa không cảm thấy được điều đó, cũng phấn khích đến mức muốn bày tỏ ý định tốt của mình ngay bây giờ.

Thẩm Mỹ Vân nhìn, cười một tiếng, không mở miệng nói, đợi sau khi chủ nhiệm Lưu nói xong liền nói: "Tôi trước tiên sẽ dẫn thanh niên trí thức Kiều đi làm quen với môi trường, sau đó dẫn cô ấy đến chuồng heo kiểm tra tình hình.

Chủ nhiệm Lưu: "Các cô đi đi!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, sau đó dẫn Kiều Lệ Hoa đi xem qua tài liệu chăn nuôi heo, cô lấy bản kê khai đi đến chuồng heo ghi chép thông tin mới nhất.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 404


Đương nhiên, không có bỏ Kiều Lệ Hoa lại phía sau.

Để tạo môi trường tốt cho heo Thái Hồ và heo Landrace, ngay cả chuồng heo cũng mới được sửa chữa, sạch sẽ, không có một chút mùi hôi, thậm chí vừa có mùi hôi thối sẽ có người đặc biệt đến phụ trách dọn dẹp.

Điều này làm Kiều Lệ Hoa ngạc nhiên, cô ta thấp giọng hỏi: "Chúng ta không cần phải dọn chuồng heo sao?

Thẩm Mỹ Vân mỉm cười: "Đương nhiên là không cần, chúng ta chịu trách nhiệm ghi lại những số liệu cơ bản nhất. Những công việc như cho ăn hay dọn dẹp, chúng ta chỉ cần phụ trách giám sát là được."

Nếu cô phải dọn chuồng heo và cho heo giống ăn thì cô sẽ không có đủ thời gian. Thật sự không thể làm được.

Nghe vậy, Kiều Lệ Hoa trong lòng âm thầm xúc động, công việc này thật là tốt.

Thậm chí còn tốt hơn cô ta tưởng tượng.

Sau khi Thẩm Mỹ Vân đưa cô ta đi xem heo Thái Hồ và heo Landrace, cô lấy ra bản kê khai ghi lại những số liệu cơ bản nhất.

"Cô xem đi, mỗi ngày chúng ta ghi chép ba tiếng một lần, tôi sẽ làm một cái tiêu đề cho biểu kê khai này, về sau cô có thể dựa theo cái này mà kê khai."

Nói xong, Kiều Lệ Hoa không khỏi nhìn sang: "Mỹ Vân, cô làm bản kê khai thật tốt, nhìn một cái là có thể hiểu được."

Nói thế nào đây, nếu không thì sao cô có thể là sinh viên đại học được.

Thẩm Mỹ Vân nghĩ thầm, bản kê khai cô làm ở nơi này, chính là bản kê khai thường được sử dụng ở đời sau, nhưng không thể giải thích cho Kiều Lệ Hoa.

Cô nói: "Làm cái này rất đơn giản, nếu cô muốn học, tôi có thể dạy cô."

"Chờ quan sát tình trạng của heo Landrace và heo Thái Hồ trong hai ngày này, sau đó chúng ta sẽ tiến hành chọn giống rồi lai giống chúng."

Kiều Lệ Hoa đương nhiên đồng ý.

Thấy heo Landrace và heo Thái Hồ chưa thích nghi, nhưng dáng vẻ rất có tinh thần, Thẩm Mỹ Vân liền thu xếp công việc phối giống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-404.html.]

Chọn một ngày đẹp trời, Thẩm Mỹ Vân phái người từ sáng sớm liền cùng nhau dắt hai con heo đi.

Rõ ràng kế hoạch là để heo Thái Hồ và heo Landrace "động phòng hoa chúc" trước.

Nhưng không ngờ hai con heo lại không hề phối hợp, không vừa mắt lần nhau.

Khi bị ép vào một căn phòng nhỏ, hai con heo liều mạng bỏ chạy, và chúng thực sự đã trốn thoát được.

Cái này——

Hiện trường đột nhiên trở nên hỗn loạn.

Hai con heo giống này là vận mệnh của bọn họ nên không thể để có chuyện gì xảy ra.

Ngay cả Thẩm Mỹ Vân cũng phải ra tay, cầm một con d.a.o nhoe đuổi kịp con heo Landrace, bốn mắt nhìn nhau.

Đôi mắt đen như hạt đậu của heo Landrace nhìn chằm chằm vào Thẩm Mỹ Vân không chớp mắt.

hẩm Mỹ Vân có chút sợ hãi, cô cầm dao, vẻ mặt nghiêm nghị cố tỏ ra mạnh mẽ, uy h**p: "Tiểu Trường Bạch, nếu mày không nghe lời tao đi phối giống, tao sẽ cắt bỏ bi của mày, sau này mày sẽ không thể làm một con heo đực giống được nữa!"

Khi Quý Trường Tranh đến đại đội Tiến Lên thì không thấy ai cả. Quý Trường Thanh tìm đến bộ chỉ huy đại đội. Anh đến tìm Mỹ Vân để bàn chuyện kết hôn.

Ngàn lần không ngờ rằng mình sẽ chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng như vậy ngay khi vừa đặt chân tới đây.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh chỉ cảm thấy phía bên dưới chợt lạnh.

Thẩm Mỹ Vân còn chưa phát ra sự xuất hiện của Quý Trường Tranh.

Cô vẫn đang đấu trí với Tiểu Trường Bạch, hơi cúi người xuống, mang chút dỗ dành lừa gạt nói: "Tiểu Trường Bạch, con ngoan ngoãn nhé, nếu con ngoan, mẹ sẽ không chạm vào bi của con. Không chỉ vậy, mẹ còn muốn giúp con tiếp tục là một đứa heo đực giống vô cùng oai phong, mỗi ngày sẽ đổi vợ cho con."

"Con không thích Đại Bạch sao? Con không muốn ở cùng một nhà với Đại Bạch sao? Không sao đâu, mẹ có thể sắp xếp mà, công xã dưới kia có rất nhiều heo nái xinh đẹp như hoa như ngọc, nếu con chịu ngoan ngoãn, nghe lời, mẹ sẽ cho con mỗi ngày đi làm chú rể."

"Hơn nữa, còn để một hậu cung xếp hàng cho con lựa chọn sủng hạnh luôn."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 405


Con heo Landrace không hề bị lay chuyển, nghiêng đầu nhìn Thẩm Mỹ Vân. Nó dường như nhìn thấu được thủ đoạn của Thẩm Mỹ Vân chính là muốn lừa nó đi sinh sản phối giống nhiều hơn, để sau khi nó vì kiệt sức mà chết, qua cầu rút ván, tương lai chắc chắn sẽ ăn thịt của nó ngon lành!

Tiểu Trường Bạch không có bỏ chạy mà chỉ đứng nhìn Thẩm Mỹ Vân, như đang giễu cợt cô không chút thương tiếc.

Thấy dỗ dành cũng vô dụng. Thẩm Mỹ Vân sử dụng vũ khí cuối cùng của mình, lại giơ d.a.o nhỏ ra ra, bắt đầu khoa chân múa tay ở dưới háng đối phương: "Tiểu Trường Bạch, mi có thể tự mình quyết định hay không, mi có nguyện ý mỗi ngày mỗi đêm làm chú rể, hay là từ nay về sau nên làm thái giám."

"Mi tự lựa chọn đi."

"Phì ha ha"

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh vốn cảm thấy phía bên dưới có chút lạnh, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân dỗ dành, lừa gạt nó như thế này.

Không nhịn được cười.

Âm thanh của nụ cười này lan đi rất xa.

Thẩm Mỹ Vân ngây người một lát, cô luôn cảm thấy tiếng cười này có chút quen thuộc, cô thuận theo thanh âm nhìn sang.

Cô nhìn thấy Quý Trường Tranh lẳng lặng đứng cách cô năm mét, hai tay khoanh trước ngực, đầy hứng thú nhìn cô.

Anh ấy cực kỳ đẹp trai và ưa nhìn, trên lông mày có một chút thích thú.

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Cô đột nhiên xấu hổ đến mức muốn độn thổ, cả khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng, nóng lên đến mức khiến làm người ta hoảng sợ.

Thẩm Mỹ Vân nhắm mắt lại, theo bản năng quay đầu lại, lẩm bẩm nói: "Anh ta hông nhìn thấy được mình, không nhìn thấy mình."

Chắc là ảo giác. Nhất định là ảo giác, Quý Trường Tranh làm sao có thể xuất hiện ở đây? Nhìn cách anh quay người lại xem.

Thực ra anh đang có ý định lén lút trốn đi.

Về phần Tiểu Trường Bạch, cô kiếm một người khác đuổi theo nó, nếu lúc này anh không tới đây, cô cũng không thể vì anh mà để con heo kia chạy mất.

Quý Trường Tranh vốn dĩ cảm thấy ở dưới đó có chút lạnh, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt và hành động của Thẩm Mỹ Vân, anh đột nhiên cảm thấy đối phương đáng yêu đến phát điên luôn chứ?

"Mỹ Vân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-405.html.]

Thẩm Mỹ Vân dừng chân một chút, sợ cái gì, cái đó liền đến, nhưng đối phương cuối cùng cũng nhìn thấy cô, cô không cam lòng mà dừng bước chân lại.

Cô hít một hơi thật sâu, làm công tác tư tưởng trong lòng: "Quý Trường Tranh, anh đến đây lúc nào vậy?"

Vẫn ôm lấy tia hy vọng cuối cùng, mong Quý Trường Tranh không nhìn thấy, anh nhất định không nhìn thấy chuyện vừa rồi.

Nghe cô hỏi vấn đề này, Quý Trường Tranh không khỏi bật cười, anh là người thông minh như vậy, lập tức hiểu được ý của đối phương.

Vì vậy Quý Trường Tranh đưa ra một câu trả lời mà Thẩm Mỹ Vân muốn nghe.

"Tôi vừa mới đến, cô không phải cũng vừa mới từ đâu đi đến chỗ này sao?"

Chuyện này -

Thẩm Mỹ Vân trong nháy mắt liền kinh ngạc vui mừng, ngẩng đầu: "Thật sao?"

Quý Trường Tranh nói: "Đương nhiên rồi."

"Từ trước đến giờ, tôi không phải kiểu người lừa gạt."

Anh chẳng qua chỉ muốn trêu chọc cô một chút thôi.

Nghe vậy, Thẩm Mỹ Vân như trút được gánh nặng trong lòng, cười nói: "Sao anh lại tới đây vào lúc này? Hơn nữa còn ở bộ chỉ huy đại đội của công xã nữa."

Cô thật sự không ngờ tới, lúc trước Quý Trường Tranh rời đi, chẳng phải anh rất bận rộn sao?

Tại sao lại xuất quỷ nhập thần như vậy, anh nói anh sẽ xuất hiện ở chỗ này, sau đó liền xuất hiện ở chỗ này luôn.

Quý Trường Tranh nhướng mày, đột nhiên tiến lên một bước, thu hẹp khoảng cách giữa hai người, giọng nói trầm thấp: "Làm sao tôi có thể cưới cô nếu tôi không đến đây chứ?"

Tim Thẩm Mỹ Vân đột nhiên đập mạnh rồi như lỡ một nhịp, cô ngẩng đầu lên mang chút không thể tin được: "Quý Trường Tranh, xin anh hãy đứng đắn một chút dùm tôi."

Nói xong, cô còn khoa chân múa tay cây d.a.o nhỏ trong tay: "Anh đừng có bắt chước Tiêu Trường Bạch, ép tôi phải thiến anh."

Quý Trường Tranh: "..."

Quý Trường Tranh đỡ trán: "Mỹ Vân."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 406


Thẩm Mỹ Vân ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt quả hạnh yêu kiều d.a.o động.

"Trong lòng của cô, tôi và Tiểu Trường Bạch là ngang hàng với nhau đúng không?"

Thẩm Mỹ Vân cố tình nói: "Quý Trường Tranh, do anh không biết việc này. Tiểu Trường Bạch là chỉ tiêu nhiệm vụ của tôi."

"Vậy còn tôi thì sao?"

Thẩm Mỹ Vân: "Anh là chồng tương lai."

Cô giơ tay lên, nhẹ nhàng nhéo xuống cánh tay Quý Trường Tranh: "Quý Trường Tranh, anh so sánh với cái gì không so sánh? Anh lại đi so sánh mình với một con heo."

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô thực sự cảm thấy như vậy là đủ rồi.

Chỉ số IQ của Quý Trường Tranh bình thường rất tốt nhưng đột nhiên anh lại đi đố tị với một con heo.

Thẩm Mỹ Vân không biết khi nói câu này vẻ mặt của cô dịu dàng đến mức nào, giọng nói của cô lại dễ chịu đến thế nào.

Quý Trường Tranh có thể thề rằng cả đời anh chưa bao giờ nghe thấy một giọng nói nào êm tai như vậy.

Anh cúi đầu nhìn cô, từ góc độ của anh, làn da của cô giống như ngọc, thổi một cái sợ sẽ bị phá vỡ, mong manh lại trân quý, dung mạo đẹp đến kinh người.

"Mỹ Vân."

Thẩm Mỹ Vân ngẩng đầu nhìn anh: "Sao thế?"

Lời của Quý Trường Tranh vừa ra khỏi miệng, lại đột nhiên nuốt xuống: "Không có gì, tôi chỉ muốn gọi cô một chút thôi."

"Thanh niên trí thức Thẩm, nhìn theo hướng Trường Bạch đi, đừng để nó chạy trốn."

Tiếng hét này lập tức khiến Thẩm Mỹ Vân tỉnh táo lại, toàn bộ bầu không khí ngọt ngào ảo mộng trước đó trong nháy mắt biến mất.

Cô vội vàng thúc giục: "Quý Trường Tranh, anh mau giúp tôi đuổi Trường Bạch về chuồng heo, giữ chặt nó lại để phối giống."

Quý Trường Tranh nói: "... Hả?"

Không biết vì sao, đề tài đang nói lại đột nhiên chuyển sang chuyện này. Làm sao? Có người ép bò uống nước, có người ép heo sinh sản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-406.html.]

Quý Trường Tranh chưa bao giờ trải qua chuyện này.

Nửa giờ sau, Quý Trường Tranh cầm một gậy dài đuổi Trường Bạch vào chuồng heo, đồng thời canh giữ ở trước cửa chuồng heo, phòng ngừa Tiểu Trường Bạch lại trốn thoát.

Tất nhiên, đây không phải là chuyện quan trọng nhất.

Điều quan trọng nhất ở đây là Tiểu Trường Bạch và Đại Bạch đang phối giống, còn anh thì làm người giữ cửa ở bên ngoài.

Quý Trường Tranh: "..."

Thật sự, trong đời này, anh chưa bao giờ cảm thấy không tự nhiên như vậy.

Nghe âm thanh rè rè của con heo Tiểu Trường Bạch bên trong cũng như tiếng gầm gừ của con heo Đại Bạch.

Quý Trường Tranh có chút nóng ran người, giơ tay tự quạt cho mình: "Hôm nay, sao nhiệt độ hôm nay nóng quá, trời tháng ba tựa như mùa hè vậy."

Thẩm Mỹ Vân cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông trên người, cô không nói gì.

Nhiệt độ hôm nay cao nhất cũng không vượt quá năm sáu độ, chỗ nào nóng được?

Quý Trường Tranh nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân im lặng, không nói lời nào, liền tìm chuyện để nói: "Chuyện ép buộc như vậy, Trường Bạch có chịu làm theo hay không?"

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, bên tai không ngừng truyền đến âm thanh hì hục hì hục của hai con heo, cô nói: "Một con vật chỉ suy nghĩ bằng nửa th*n d*** của nó thôi, cho nó một môi trường phù hợp thì nó sẽ tự động phát huy bản tính của mình thôi"

Mặc dù Thẩm Mỹ Vân đang nói về con heo Landrace, nhưng khi nghe vào tai của Quý Trường Tranh, anh luôn cảm thấy kỳ lạ, giống như Mỹ Vân đang ẩn dụ cho anh vậy.

Dĩ nhiên là anh không muốn so đo với một con heo.

Quý Trường Tranh không chắc chắn suy đoán, nhưng anh cũng không lên tiếng. Anh luôn cảm thấy cực kỳ khó xử, khoảng chừng một hai phút đồng hồ.

Nghe tiếng hì hục hì hục bên trong, khóe mắt anh gần như có thể nhìn thấy tư thế Trường Bạch đang cưỡi trên người Đại Bạch mà không cần quay đầu lại.

Quý Trường Tranh cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hỏi Thẩm Mỹ Vân đang bình tĩnh ghi chép số liệu ở bên cạnh: "Mỹ Vân, chuyện này phải mất bao lâu?"

Hu hu hu.

Anh thực sự không thể chịu đựng cái chuyện khổ đau thêm được nữa.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 407


Thẩm Mỹ Vân từ cửa sổ nhỏ bên cạnh nhìn vào xem tình huống bên trong một bên ghi lại số liệu, mặc dù cô vẫn luôn tự nhủ bản thân.

Đây là yêu cầu của công việc.

Tuy nhiên, trước mặt Quý Trường Tranh, nhìn Tiểu Trường Bạch cưỡi trên người Đại Bạch, hì hà hì hục dùng sức gieo hạt giống trên khuôn mặt trắng nõn của cô không khỏi đờ đẫn trong giây lát.

Đến mức khi cô trả lời Quý Trường Tranh, giọng nói của cô có chút lơ đểnh.

"Đại khái chúng ta còn phải đợi thêm một chút nữa"

Cô không chỉ cần phải ghi lại số liệu phối giống của Trường Bạch và Đại Bạch, Đại Bạch sẽ nhanh chóng mang thai, sau đó họ phải thay thế bằng những con heo nái được lựa chọn từ công xã để tiếp tục phối giống.

Nói trắng ra là hôm nay chúng ta phải nhân giống đến hai lần.

Thật sự vất vả cho heo đực giống rồi.

Quý Trường Tranh cố gắng hết sức dời tầm mắt sang một bên, cố gắng chuyển chủ đề sang chuyện khác: "Những việc này là công việc hằng ngày của cô đúng không?"

Tuy rằng anh biết Thẩm Mỹ Vân có thể nuôi heo một cách khoa học, nhưng không ngờ có thể lại khoa học đến nước này.

Ngay cả heo "động phòng hoa chúc" cũng phải được theo dõi cẩn thận, sau đó ghi chép lại số liệu để phân tích.

Điều đó thật đáng sợ.

Thẩm Mỹ Vân nghe xong theo bản năng nói: "Đây chỉ là một bước mà thôi, sau khi phối giống xong, tôi còn phải lần nữa quan sát và ghi chép quá trình mang thai của heo nái nữa."

Đây mới là bước quan trọng nhất.

Việc này sẽ kéo dài cho đến khi heo nái sinh con, đến đó có thể coi như công việc hoàn thành, tất nhiên công việc mới lại bắt đầu.

Việc nuôi thành công tất cả số heo con này sau khi sinh là một nhiệm vụ hàng đầu, cũng là nhiệm vụ rất khó khăn.

Quý Trường Chính nghe xong không khỏi cau mày nói: "Không ngờ nuôi heo cũng có nhiều phương pháp như vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-407.html.]

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, ghi lại số liệu cuối cùng, Trường Bạch trong chuồng heo dường như đã đi vào hồi kết.

"Nếu không thì làm sao có thể gọi là chăn nuôi heo khoa học được chứ?"

Cô ghi số liệu, hơi nhíu mày: "Trong sách nói là heo đực giống thông thường khi sinh sản sẽ kéo dài khoảng một giờ đồng hồ, nhưng cái con heo Landrace này chỉ làm được nửa giờ đồng hồ liền dừng lại, có vẻ như không được lắm."

Quý Trường Tranh: "..."

Còn cùng anh thảo luận vấn đề nhạy cảm này một cách nghiêm túc như vậy để bàn xem năng lực của con heo mập này có thực sự được hay không được?

Nhưng, con heo Trường Bạch này chỉ mất nửa giờ đồng hồ để phối giống một lần sao?

Chuyện này đúng là không được thật, thậm chí còn tệ hơn cả con người.

Quý Trường Tranh trong lòng khinh thường, nhưng trên mặt vẫn phải giữ nét bình tĩnh: "Vậy bây giờ nên làm sao?"

Thẩm Mỹ Vân nói: "Tôi trước tiên kiểm tra tình hình xem như thế nào, nếu không được thì tôi sẽ hủy bỏ phối giống vào buổi chiều hôm nay, để cho Tiểu Trường Bạch nghỉ ngơi một ngày."

"Ngày mai tôi sẽ xem tình hình rồi tính."

Quý Trường Tranh nghĩ thầm, con heo Trường Bạch này được đối xử khá tốt, còn được nghỉ ngơi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một giờ sau, sau khi ghi lại toàn bộ số liệu, Thẩm Mỹ Vân lấy số liệu đưa cho Kiều Lệ Hoa: "Cô đi kiểm tra số liệu trước đi."

Sau đó, cô gọi người đến: "Đuổi Tiểu Trường Bạch ra ngoài trước, mấy ngày nay đừng để nó ngủ ở trong này."

Sau khi phối giống, tách riêng chỗ ngủ ra là một cách để bảo vệ heo nái.

Thẩm Mỹ Vân vừa lên tiếng gọi, một cậu thanh niên trẻ tuổi bước vào, anh ta là cộng sự Vương, là người có thể chịu cực, luôn chủ động phụ trách công việc dọn dẹp chuồng heo.

Anh ta nháy mắt nhảy vào, cầm cây gậy dài đuổi Trường Bạch ra ngoài. Không biết nhiệt độ của chuồng heo này có ấm quá không, thậm chí còn đặt hai cái chậu than trước cửa chuồng, chỉ để tạo cho Trường Bạch và Đại Bạch nhiệt độ tối ưu nhất khi quan hệ.

Nó có thể cải thiện tỷ lệ thụ thai của Đại Bạch.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 408


Chậu than là do Thẩm Mỹ Vân đặt vào, cô sợ Trường Bạch và Đại Bạch nếu đặt vào gần quá sẽ bị nhiễm độc khí carbon oxit nên cô mới cố tình đặt ở cửa ra vào, điều này không chỉ có thể giúp tăng nhiệt độ mà còn tránh được những tai nạn về an toàn.

Chỉ có một lý do duy nhất để làm điều này, đó là để tạo môi trường có nhiệt độ thích hợp cho heo giống, để tăng thêm khả năng thành công cho việc phối giống.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bây giờ, trên thành phố, heo nái sau khi thụ thai thường có khoảng mười con một lứa dù trong điều kiện khắc nghiệt.

Điều Thẩm Mỹ Vân phải làm là tận lực nâng cao số liệu này càng nhiều càng tốt để biết rằng sản lượng của heo nái sẽ được nâng cao.

Khi sản lượng được nâng cao, số lượng heo con có sẵn cũng sẽ tăng lên và số lượng xã viên được bố trí và thu thập số liệu cũng sẽ tăng lên.

Điều tiếp theo là nếu được truyền lại những giống chất lượng cao thì tốc độ tăng trưởng và năng suất thịt của lứa heo con trưởng thành này sẽ được cải thiện rất nhiều trong tương lai.

Thông qua phương pháp này, chúng ta chỉ có thể dần dần bù đắp được cho tình hình chung cho tình trạng thiếu hụt thịt từ trước đến nay.

Chỉ có thể nói, thủ đoạn của Thẩm Mỹ Vân là phương pháp trong hoàn cảnh lý tưởng, trong hoàn cảnh không thuận lợi, cô chỉ có thể nghĩ ra thêm những phương pháp khác.

Cô đang chìm trong suy nghĩ, sau khi Tiểu Trường Bạch bị đuổi đi, Thẩm Mỹ Vân liền đi thu dọn chuồng heo, trong chuồng heo có chút mùi tanh của việc xấu hổ kia, chuyện này cũng khó tránh khỏi.

Nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân chuẩn bị nhảy vào, Quý Trường Tranh khẽ cau mày: "Cô đứng đây, để tôi làm cho."

Thẩm Mỹ Vân a một tiếng.

Quý Trường Tranh duỗi hai cánh tay đầy cơ bắp, trực tiếp cầm chổi đi vào: "Cô đứng ở cửa, không được đi vào."

Chuồng heo thoang thoảng mùi tanh, anh sợ Thẩm Mỹ Vân một chút cũng không thể chịu đựng được mùi này.

Hơn nữa dưới tình huống có anh ở đây, anh sẽ không cho phép Mỹ Vân làm loại công việc này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-408.html.]

Thẩm Mỹ Vân nghe được lời này, cô hoàn toàn ngây ngốc, lúc trước khi nuôi heo, cô đã làm rất nhiều công tác tư tưởng cho bản thân bởi vì môi trường thật sự không tốt thật.

Hơn nữa, nhiều tình huống bất ngờ có thể phát sinh, ban đầu khi cô còn ở trong đội sản xuất, cậu của cô sợ cô không chịu nổi.

Vì vậy, cậu cô sẽ dành một giờ đồng hồ mỗi ngày để giúp cô dọn dẹp chuồng heo, gánh nước cho heo ăn... Mấy công việc bẩn thỉu cùng mệt nhọc thật sự cô cũng không có làm bao nhiêu.

Nhưng từ khi đến công xã thì khác rồi, nơi này cách nhà cô khá xa, cậu cô qua đây cũng không tiện, hơn nữa Thẩm Mỹ Vân lại tiếp quản công việc chăn nuôi heo trong công xã, nếu luôn luôn để cậu cô đến giúp cô, thì cũng không được cho lắm.

Mặc dù cộng sự Vương đã làm hầu hết các công việc dọn dẹp vào các ngày trong tuần, nhưng đôi khi cộng sự Vương có việc cá nhân bận rộn nên cũng có ngày không thể đảm đương được.

Lúc này Thẩm Mỹ Vân cần phải tự mình làm, lần thứ nhất, lần thứ hai, rất nhiều lần nữa, cô thậm chí còn không dùng đến mặt nạ bảo vệ.

Cứ như vậy trực tiếp làm.

Đến mức cô đã quen với những ngày chỉ có một mình giải quyết công việc, nhưng Quý Trường Tranh lại yêu cầu cô đứng sang một bên, dùng thái độ nghiêm túc nói với cô.

Khi nào có công việc bẩn thỉu thì đã có anh làm.

Điều này vẫn làm Thẩm Mỹ Vân cảm động trong lòng, giống như lúc ban đầu, cậu cô đến giúp cô vậy, lúc đó cậu cô giúp cô vì là người thân ruột thịt.

Về phần Quý Trường Tranh, rõ ràng anh là một người thích sạch sẽ đến mức thậm chí không muốn chạm vào nước mà người khác đã uống.

Lúc này, anh ta nhảy vào chuồng heo, lấy chổi quét sạch rơm bẩn bên trong, chưa kể thỉnh thoảng anh còn cầm lấy xẻng để dọn sạch phân heo vừa mới ra lò còn hơi nóng hổi.

Anh không chê bẩn sao?

Không, Quý Trường Tranh là người ngại bẩn.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 409


Thẩm Mỹ Vân có thể nhìn thấy thời điểm khi đối phương cúi người làm việc, trên mặt không có miếng cảm xúc nào.

Ngay cả đầu lông mày của anh cũng chỉ hơi nhíu lại, nhưng động tác của tay lại không hề chậm chạp, không chỉ tẩy sạch mùi tanh trong chuồng heo.

Còn mang hai xô nước qua dọn sạch sẽ cái máng ăn và ao nuôi heo ở bên ngoài chuồng heo.

Nó sạch sẽ đến mức thậm chí có thể so sánh với một ngôi nhà mà mọi người đang sống.

Cho đến lúc này, lông mày Quý Trường Tranh hơi giãn ra trong chốc lát, ngẩng đầu liền thấy Thẩm Mỹ Vân không chớp mắt nhìn chằm chằm mình.

Quý Trường Tranh mỉm cười muốn lại gần cô, nhưng trên người vẫn còn mùi hôi nồng nặc của phân heo vừa mới được dọn sạch.

Anh lùi lại một bước, hỏi: "Sao vậy?"

Anh mỉm cười hỏi, khiến khuôn mặt anh như bừng sáng hơn, dù có vết bẩn trên mặt nhưng càng khiến anh trông đẹp trai hơn.

Thẩm Mỹ Vân do dự một lát, cuối cùng hỏi: "Quý Trường Tranh, anh không phải có bệnh thích sạch sẽ sao?"

Quý Trường Tranh cầm chổi, từ bên trong chuồng heo đi ra ngoài, chống hai tay lên thành chuồng, trực tiếp nhảy ra khỏi chuồng heo.

Anh nói: "Ồ, cái đó là còn tùy người nữa."

"Phân biệt giữa người khác và cô."

Nếu là người khác thì anh sẽ có bệnh sạch sẽ, không muốn tiếp xúc với người đó, nhưng nếu là cô, anh không mắc bệnh sạch sẽ nữa.

Chứng bệnh sạch sẽ của anh có liên quan đến con người, nhưng lại không liên quan gì đến Thẩm Mỹ Vân.

Nói cách khác, nếu chứng bệnh sạch sẽ kia là một căn bệnh thì Thẩm Mỹ Vân chính là liều thuốc chữa bệnh.

Nó chỉ tình cờ có thể chữa khỏi bệnh sạch sẽ của Quý Trường Tranh.

Thẩm Mỹ Vân nghe được câu trả lời này, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, ngẩng đầu nhìn anh, bởi vì bận rộn dọn dẹp suốt nhiều giờ đồng hồ, trên lông mày và tóc của Quý Trường Tranh có chút bụi sợi bông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-409.html.]

Đó là vì chuồng heo quá thấp và anh lại quá cao.

Thời điểm khi Quý Trường Tranh đi vào dọn chuồng heo, thỉnh thoảng phải cúi đầu xuống, nhưng dù có cúi đầu thế nào thì người đàn ông cao lớn vẫn dễ dàng bị đụng đầu một cái.

Nói thật, Quý Trường Tranh lúc này có chút chật vật, ngay cả quần áo cũng dơ bẩn, lấm lém bùn đất, nhưng anh vẫn đang cười với Thẩm Mỹ Vân, cười một cách chân thành, lộ ra tám chiếc răng trắng đều tăm tắp.

Anh ta là người mắc chứng thích sạch sẽ, nhưng nếu giờ này anh đứng ở trước mặt người ngoài thì anh đã sớm đi rửa ráy sạch sẽ liên tục mấy lần mới thôi.

Nhưng trước mặt Thẩm Mỹ Vân, anh vẫn cầm chổi, nghiêm túc hỏi: "Mai Vân, cô xem còn có chỗ nào cần phải quét dọn không?"

Anh một lần làm hết mọi thứ, để Mỹ Vân không cần phải làm nữa.

Thẩm Mỹ Vân nhìn thấy Quý Trường Tranh như vậy, vừa chân thành vừa nhiệt tình.

Tận đáy lòng cô chợt cảm động, như có một chiếc lông vũ nào chạm vào trái tim, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy.

Cô lấy chiếc khăn tay trong túi ra, kiễng chân lau vết bẩn trên mặt anh: "Anh không sợ bẩn sao?"

Cô ngước mắt nhìn anh, từ góc độ này, quai hàm của người đàn ông rất mịn màng, cho dù có góc c.h.ế.t như này, dù là cằm, nhân trung, sống mũi hay trán, đều như được ông trời tạo ra hoàn hảo đến mức không thể tin được.

Anh ấy không thể nghi ngờ là người đẹp trai, vóc dáng lại càng ưu việt hơn, lúc này tất cả mọi thứ hợp nhau lại càng tăng thêm vẻ tuấn tú của anh.

Ngay cả bụi bẩn cũng không thể che đậy được phong cảnh tuyệt đẹp này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nghe được Thẩm Mỹ Vân hỏi, Quý Trường Tranh lắc đầu, mới xoay được một nửa, anh mới phát hiện Thẩm Mỹ Vân đang lau mặt cho mình, lập tức cứng đờ, giọng nói liền trở nên khẩn trương.

"Không có gì đâu."

Nếu anh làm thì cô sẽ không cần phải làm, chỉ vậy thôi.

Hơn nữa, mặc dù anh rất thích đối phương thân thiết và gần gũi với anh như vậy, nhưng Quý Trường Tranh biết bản thân mình bây giờ rất bẩn, nên theo bản năng lùi lại một bước.

"Cô tránh xa tôi ra một chút, tránh ám mùi lên người cô."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back