Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 400


Dù sao lão bí thư cũng sống một đời rồi, kiến thức sâu rộng, ông ấy vừa nghe xong, mắt sâu thẳm hơn, không khỏi nói với Thẩm Mỹ Vân: "Cô là một đứa trẻ tốt."

"Cô hãy quan sát những người xung quanh mình, biết cách kéo bọn họ về phía mình."

Nói xong, ông ấy quay sang Kiều Lệ Hoa nói: "Thanh niên trí thức Kiều, cô thật may mắn khi gặp được Thanh niên trí thức Thẩm. Cô cũng có can đảm mới có thể gặp được Thanh niên trí thức Thẩm. Từ nay trở đi, cô sẽ đi theo cô ấy và làm việc thật tốt."

Gừng còn già càng cay, lão bí thư nhìn trái nhìn phải hồi lâu, nếu thật sự là một rủi ro lớn như Thanh niên trí thức Thẩm nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô sẽ không đến gặp một người nào đó trong điểm Thanh niên trí thức để cùng nhau làm việc.

Nói thẳng ra, thời điểm ban đầu khi nuôi heo trong đội sản xuất, rủi ro không thể kiểm soát được nên lúc này cô mới nuôi heo một mình.

Sau khi mọi chuyện ổn định, mẹ cô tiếp quản công việc của cô.

Người ngoài không biết, nhưng lão bí thư thì biết rõ.

Cho nên ông ấy cảm thấy đứa trẻ Thẩm Mỹ Vân này thật sự là người tốt bụng.

Cho dù, cô có đi ra ngoài, cô vẫn sẵn sàng quay lại để giúp đỡ người khác. Lúc này, ông ấy biết việc đẩy Thanh niên trí thức Thẩm ra ngoài ngay từ đầu là đúng đắn.

Sau khi nghe lời của lão bí thư nói, Kiều Lệ Hoa lập tức bối rối: "Mỹ Vân, lão bí thư nói như vậy sao?"

Cô ta như đương sự mơ hồ, thật sự cho là phải bồi thường tiền.

Thẩm Mỹ Vân ậm ừ: "Tôi nếu không nói như vậy, thì ở điểm thanh niên trí thức sẽ có lục đục nội bộ mất, một chỉ tiêu cũng không phân chia đủ."

Đưa cho ai cũng không tốt, cho nên mới phải có biện pháp để sàng lọc.

"Thật ra cũng có rủi ro, nhưng tôi nghĩ nó đều nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-400.html.]

Cô có kiến thức về chăn nuôi heo, trong tay cũng có nhiều loại thuốc, chỉ cần heo không mắc bệnh lạ thì đại khái không vấn đề gì.

Ngay khi cô nói điều này. Kiều Lệ Hoa không khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Mỹ Vân: "Mỹ Vân, cảm ơn cô, thật sự cảm ơn cô."

Lúc này, cô ta mới ý thức được Thẩm Mỹ Vân đưa cho cô ta một món quà lớn cỡ nào.

Tương đương với việc để cô ta rời khỏi đội sản xuất, đi vào công xã, đây chắc chắn là một bước tiến lên trời của những Thanh niên trí thức.

Thẩm Mỹ Vân cười lắc đầu: "Đó là do cô dám dũng cảm đứng ra."

Cô chỉ làm một bước, mà đối phương đi chín mươi chín bước còn lại.

Trên thực tế, ngay từ đầu Thẩm Mỹ Vân đã chọn được bạn đồng hành, một người là Kiều Lệ Hoa, người kia chính là Diêu Chí Anh.

Chỉ là cô không quyết định được nên chọn ai nên chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc này để sàng lọc.

Nói một cách đơn giản, việc Diêu Chí Anh vì em trai mà buông bỏ cơ hội, thì cũng có thể hiểu được nhưng điều khiến Thẩm Mỹ Vân không ngờ là Kiều Lệ Hoa đã dám dung cảm đứng ra.

Đó là lý do tại sao cô mới nói rằng cô úp mở một nửa thôi nhưng đối phương vẫn tiếp nhận công việc. Đó đó là bản lĩnh của cô ta.

Nhìn thấy hai người sống chung rất hợp nhau, lão bí thư thực sự mừng cho bọn họ.

"Cứ như vậy đi, thanh niên trí thức Kiều, cô đang có giấy chứng nhận lương thực ở đại đội Tiến Lên. Trước tiên đừng vội chuyển đi, cô coi như giữ cho mình một đường lui. Khi công xã trở lại đúng quỹ đạo, sau khi cô cảm thấy không có vấn đề gì thì đến lúc đó, cô cứ quay lại đây tìm tôi, tôi sẽ đem giấy chứng nhận lương thực của cô chuyển đi."

Đây là nỗi khổ tâm của lão bí thư.

Điều này khiến Kiều Lệ Hoa càng thêm kinh ngạc, cô ta cảm thấy vận may của mình cũng không tệ, ít nhất sau khi về quê, những người cô ta gặp đều là người tốt.

Cô ta cảm ơn lão bí thư, nhẹ nhàng nói: "Lão bí thư, ông cứ yên tâm, tôi sẽ không ném mặt mũi của đại đội Tiến Lên chúng ta đi đâu."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 401


Lão bí thư nghe xong, vui vẻ nói: "Tôi biết hai người đều là những đứa trẻ tốt. Được rồi, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. Hai người nhanh đi dọn dẹp đi."

"Chuẩn bị một chút rồi đi công xã báo cáo càng sớm càng tốt. Sau khi thanh niên trí thức Kiều đi qua, để cơ trí một chút. Nếu không làm thì hãy làm một việc nhỏ cho thanh niên trí thức Thẩm, nếu thanh niên trí thức Thẩm tốt hơn thì sau này cô cũng sẽ tốt hơn, Một người thua thì cả hai cùng thua, một người thịnh thì cả hai cùng thịnh."

Ai nói rằng người không biết chữ là không có đầu óc?

Vị lão bí thư này tuy chỉ học lớp 3 tiểu học nhưng trí tuệ của ông không hề kém cạnh những học sinh đứng đầu.

Kiều Lệ Hoa quả thực đem lời ông ấy nói ghi nhớ, liền gật đầu nói: "Tôi không muốn để ngài phiền lòng."

Sau khi Thẩm Mỹ Vân cùng Kiều Lệ Hoa rời đi.

Bà cụ Hồ không khỏi hỏi ông bạn già: "Lão già, ông cũng thật là. Nếu muốn kiếm người đi công xã, có cơ hội tốt như vậy, có thể cho công việc ổn định cùng thu nhập cố định, sao ông không cho con chúng ta đi chứ?"

Mặc kệ con cái bọn họ có đi đâu thì chúng vẫn là người đứng đắn.

Lão bí thư nghe vậy, đem tẩu thuốc rít một hơi, phun ra: "Con chúng ta đứa nào học giỏi? Đứa nào đủ cẩn thận, tỉ mỉ? Bà tưởng tôi nói công việc đó dễ làm, nhưng mà nó có thật sự dễ làm sao? Nếu loại heo đó thực sự có vấn đề gì, bà có nghĩ rằng gia đình chúng ta có đủ khả năng để bồi thường nổi không?"

Vừa nói xong, ba A Ngưu không nhịn được mà nói: " Đó không phải do thanh niên trí thức Thẩm sẽ lãnh đạo dẫn đầu sao?"

Vừa nói lời này, lão bí thư nhịn không được cầm lấy cán của tẩu thuốc đang hút, đánh vào đầu con trai mình: "Con đã lớn thành đàn ông rồi, sao còn có thể nói như vậy, thanh niên trí thức Thẩm lãnh đạo dẫn đầu. Thanh niên trí thức Thẩm năm nay bao nhiêu tuổi? Người ta chỉ là một cô gái mới lớn có một chút thôi, con không biết xấu hổ để cô ấy lãnh đạo."

"Con không biết xấu hổ, nhưng ba có biết xấu hổ." Nói xong, ông ấy tỏ vẻ nghiêm túc: "Trong gia đình chúng ta, chỉ cần ba còn sống một ngày, anh đừng có đánh chủ ý không chính đáng, bản thân mình có bao nhiêu năng lực, ăn bao nhiêu cơm, tốt nhất nên tự giác một chút, đừng để lòng tham của bản thân tự g.i.ế.c c.h.ế.t mình."

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-401.html.]

"Mấy người có nghe rõ không?"

Mấy người trong nhà nhất thời không phục, chỉ có vài người đáp ứng.

Lão bí thư cau mày, thở dài, dù sao ông ấy cũng không nói được gì, cái gì cần làm ông ấy đã làm hết khả năng của mình rồi, còn lại thì chỉ có thể để cho hậu bối quyết định.

Dù sao, chỉ khi ông ấy còn sống, họ muốn tạo phản ông ấy thì chuyện đó là chuyện không thể.

Nghĩ đến việc này. Lão bí thư rất lo lắng, thực ra ông ấy cũng có động cơ ích kỷ của riêng mình, ông ấy hy vọng rằng mối quan hệ hữu nghị tốt đẹp mà ông ấy đã tạo dựng được sẽ có thể giúp đỡ gia đình ông ấy ở một mức độ nào đó trong một những năm sau.

Dù chỉ là một chuyện nhỏ đi chăng nữa thì có lẽ cũng đủ.

Tuy nhiên, lão bí thư chưa bao giờ nói với bất kỳ ai trong gia đình, kể cả vợ về những tâm tư này.

*

Sau khi Thẩm Mỹ Vân cùng Kiều Lệ Hoa trở lại điểm thanh niên trí thức, hai người bắt đầu thu dọn đồ đạc, rồi đi đến bộ chỉ huy đại đội của công xã.

Trước khi xuất phát, Kiều Lệ Hoa không khỏi lo lắng cho Hậu Đông Lai, cô ta hết lần này đến lần khác dặn dò anh ta, còn muốn đem tất cả chuyện cơm ăn, quần áo, nhà ở, phương tiện đi lại của Hậu Đông Lai sắp xếp ổn thỏa mới dám lên đường.

Thẩm Mỹ Vân nhìn hết mọi thứ, không khỏi nói: "Lệ Hoa, cô đối xử với Thanh niên trí thức Hậu thật tốt."

Là thật tâm thật ý coi đối phương như một nửa kia của mình.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 402


Kiều Lệ Hoa đang xách một túi hành lý nhỏ, nghe vậy, cô ta không khỏi quay đầu nhìn lại Hậu Đông Lai đang ở đằng xa, ý cười trong mắt không khỏi lan ra, vẻ mặt bình tĩnh.

"Tôi là người công tâm. Sở dĩ bây giờ, tôi đối xử tốt với Đông Lai là vì ngày trước, Đông Lai đã từng đối xử với tôi tốt gấp mười lần, bây giờ coi như tôi trả lại gấp bội mà thôi."

Vào năm đầu tiên, khi cô ta đảm nhiệm thanh niên trí thức, lúc đó cô ta bị viêm màng não cùng với sốt cao gần bốn mươi độ.

Bên trong đại đội lại không thể chữa trị cho cô ta nên nếu cô ta muốn sống sót qua khỏi cơn bạo bệnh, bắt buộc phải đến một bệnh viện lớn để chữa trị.

Mà tình hình lúc đó lại là đêm hôm khuya khoắt, tuyết rơi dày đặc phủ kín khắp nơi, ngay cả đường xá đi lại cũng bị phong tỏa. Dưới tình huống như vậy, Kiều Lệ Hoa thật sự là nằm chờ chết.

Khi cơn sốt lên đến bốn mươi độ, con người sẽ trở thành một kẻ ngốc, hoặc nếu có vận khí tốt, cô ta có thể gắng gượng sống sót thì cũng có thể trở thành một kẻ tàn phế.

Dù là kết quả nào đi chăng nữa, hậu quả về sau cũng tương đối lớn.

Bất quá cũng còn may là vận khí của Kiều Lệ Hoa không tệ nên gặp được Hậu Đông Lai. Lúc đó Đông Lai chỉ là không đành lòng nhìn tuổi trẻ của một cô gái như vậy sẽ bị hủy hoại tại đây.

Thế là anh ta cõng cô ta trên lưng, trèo đèo lội núi, băng qua những con đường phủ tuyết dày, băng qua những dòng sông đóng băng, cứ như vậy đi từng bước gần như cả đêm. Cuối cùng, vào lúc hừng đông, hai người đến được công xã mượn một chiếc máy cày rồi chở cô ta đi đến một bệnh viện lớn.

Với một liều penicillin từ một bệnh viện lớn, cô ta mới có thể sống sót được.

Cho nên ——

Vân Mộng Hạ Vũ

"Mai Vân, mối quan hệ giữa tôi và Hậu Đông Lai, tôi đối với anh ấy có tâm tư yêu thích, anh ấy đối với tôi cũng có tâm tư này, giữa chúng tôi như là tri kỉ định mệnh vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-402.html.]

Nói đến chỗ này, giọng cô ta đột nhiên nghẹn ngào: "Nhưng là nó chỉ có thể giới hạn ở Mặc Hà, ở công xã Thắng Lợi, ở đại đôi Tiến Lên này mà thôi. Trong phạm vi cụ thể này, chúng tôi mới là tri kỉ định mệnh của nhau."

Cô ta diễn đạt có chút khó hiểu, nhưng Thẩm Mỹ Vân lại mơ hồ hiểu được.

"Ý cô là, sau khi rời khỏi nơi này..."

Cô còn chưa nói hết câu, Kiều Lệ Hoa đã gật đầu quả quyết: "Sau khi khỏi nơi này, Hậu Đông Lai sẽ là con trai út của quản đốc của xưởng luyện thép ở thủ đô, còn tôi chỉ là một cô gái nghèo được sinh ra trong một khu phức hợp trong con hẻm Bát Đại."

Đây là sự khác biệt rất lớn trong thân phận của hai người họ.

Ba mẹ Hậu Đông Lai sẽ không cho phép cô ta bước chân vào nhà họ Hầu, giống như ba mẹ cô ta chỉ mong cô ta có thể trên cơ Hậu Đông Lai để bọn họ có thể liều mạng hút máu, bòn rút anh ta.

Bất kể chuyện trước hay chuyện sau, đều không phải là chuyện mà Kiều Lệ Hoa muốn thấy.

Cô ta hiểu rõ điều này, Hậu Đông Lai cũng vậy.

Bởi vậy, nhiều năm như vậy, hai người cứ không rõ ràng như có lớp băng mỏng vậy, cho dù là tri kỉ định mệnh, bọn họ cũng biết rõ, chỉ có thể giới hạn ở thành phố Mộc Hà, giới hạn ở nơi này mà thôi.

Hai bên bọn đều có sự cân nhắc riêng cùng đường lui cho mình.

Nói thẳng ra là bọn họ đều yêu đôi phương nhưng cũng đồng thời yêu bản thân mình hơn, bọn hộ đều là người kiêu ngạo, cũng có sự ích kỷ riêng.

Tuy không ai trong số hai người sẵn sàng cúi đầu khuất phục nhưng bọn họ đều luôn ở phía sau đối phương ủng hộ vô điều kiện, là hậu phương vững chắc.

Cũng thật buồn cười, con người đúng thực sự là một loài động vật phức tạp.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 403


Kiều Lệ Hoa lau nước mắt: "Quên đi, những chuyện này nhắc tới cũng vô dụng, có thời gian để suy nghĩ mấy chuyện quan hệ nam nữ, không bằng tôi đi theo cô nghĩ xem làm sao lập nghiệp. Sự nghiệp của tôi trở nên rực rỡ, nói không chừng còn có thể đưa ra nhiều lựa chọn hơn thế nữa."

Vấn đề lớn nhất giữa cô và Hậu Đông Lai là không môn đăng hậu đối, là sự chênh lệch về thân phận hai bên, chênh lệch về gia đình.

Và, chênh lệch trong tư tưởng nữa.

Nói trắng ra, về thân phận, Hậu Đông Lai quá mạnh, nhưng nàng Kiều Lệ Hoa vẫn là quá kém.

Thẩm Mỹ Vân nghe xong, cô xoa xoa lông mày, thở dài nói: "Đúng là thật phức tạp."

Vì sao giữa những người yêu nhau lại có nhiều đắn đo, phức tạp như vậy.

Kiều Lệ Hoa suy nghĩ một chút rồi nói: "Nói phức tạp thì đúng là phức tạp, nhưng nói phức tạp cũng không phức tạp, cô thấy đó, vận khí của tôi tốt, người nhà cũng không thích tôi, nhưng khi tôi về quê, tôi đã gặp được Hậu Đông Lai, sau đó tôi gặp được lão bí thư, rồi gặp được cô."

"Tôi cảm thấy mình khá may mắn."

"Tạm thời trước tiên cứ như vậy đi. Tôi đổi một công việc mới, cùng làm việc với cô. Tóm lại là một khởi đầu tốt đẹp."

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, khi cô ta nói xong lời này, cô cũng không nhắc đến nỗi buồn của Kiều Lệ Hoa nữa.

Trên đường đi, cô còn đề cập đến rất nhiều chi tiết và bí quyết, mẹo nhỏ để nuôi heo, khiến Kiều Lệ Hoa nghe đặc biệt thích thú.

Cô ta thậm chí còn lấy một cuốn sổ tay cỡ lòng bàn tay để ghi lại.

"Tóm lại chỉ những công việc chính này, mấy ngày này, trước tiên đi quan sát tình hình heo giống cái đã, nếu thích hợp, tôi sẽ sắp xếp công việc hai con heo được phối giống này. Trước mắt, sẽ lai giống heo Thái Hồ và heo Landrace, sau đó sẽ phối giống heo đực giống và heo nái bản địa sẽ được sắp xếp lần lượt."

"Đến lúc đó, nguồn gốc của heo đực giống, lợn nái bản địa sẽ được các công xã lớn giới thiệu. Bọn họ giới thiệu heo để phối giống, chúng ta sẽ chọn ra những con xuất sắc nhất để nhân giống lai, loại bỏ con không tốt."

Nói đến kiến thức chuyên môn, Thẩm Mỹ Vân tự tin mà nói, khiến Kiều Lệ Hoa nhìn ảnh mắt của cô không ngừng tỏa sáng: "Mỹ Vân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-403.html.]

"Hả?"

"Sau này tôi cũng muốn trở thành người giống như cô vậy."

Cô bình tĩnh, tự tin, trầm ổn, biết bày mưu tính kế. Mọi khía cạnh của cô đều là điều mà Kiều Lệ Hoa hâm mộ.

Cô ta cũng muốn trở thành một người giống như Mỹ Vân.

Thẩm Mỹ Vân nghe vậy, không khỏi mỉm cười: "Sau này cô nhất định sẽ làm được."

Cô đã có kinh nghiệm từ đời trước mà thôi, chờ đến khi Kiều Lệ Hoa đến cái tuổi đó, cô ta tự nhiên theo lẽ thường sẽ trầm ổn hơn.

Kiều Lệ Hoa nghe vậy không khỏi bật cười: "Vậy tôi phải cố gắng hơn nữa rồi."

Sau khi hai người đến bộ chỉ huy đại đội của công xã, Thẩm Mỹ Vân dẫn cô ta đi gặp chủ nhiệm Lưu của công xã trước.

Người mới này đến báo cáo, đương nhiên phải tiếp xúc với đầu lĩnh cấp trên trước.

Chủ nhiệm Lưu liếc mắt nhìn Kiều Lệ Hoa rồi nói với cô ta: "Cô là người được Thanh niên trí thức Thẩm giới thiệu, đương nhiên là tôi tin tưởng cô, hãy đi theo Thanh niên trí thức Thẩm thật tốt, sau này cô nhất định sẽ có chỗ đứng trong công xã."

Không thể không nói, lãnh đạo chính là một lãnh đạo. Cho dù đang khen ngợi hay đang an ủi người khác, ông ấy luôn là người xuất sắc nhất.

Kiều Lệ Hoa không cảm thấy được điều đó, cũng phấn khích đến mức muốn bày tỏ ý định tốt của mình ngay bây giờ.

Thẩm Mỹ Vân nhìn, cười một tiếng, không mở miệng nói, đợi sau khi chủ nhiệm Lưu nói xong liền nói: "Tôi trước tiên sẽ dẫn thanh niên trí thức Kiều đi làm quen với môi trường, sau đó dẫn cô ấy đến chuồng heo kiểm tra tình hình.

Chủ nhiệm Lưu: "Các cô đi đi!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, sau đó dẫn Kiều Lệ Hoa đi xem qua tài liệu chăn nuôi heo, cô lấy bản kê khai đi đến chuồng heo ghi chép thông tin mới nhất.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 404


Đương nhiên, không có bỏ Kiều Lệ Hoa lại phía sau.

Để tạo môi trường tốt cho heo Thái Hồ và heo Landrace, ngay cả chuồng heo cũng mới được sửa chữa, sạch sẽ, không có một chút mùi hôi, thậm chí vừa có mùi hôi thối sẽ có người đặc biệt đến phụ trách dọn dẹp.

Điều này làm Kiều Lệ Hoa ngạc nhiên, cô ta thấp giọng hỏi: "Chúng ta không cần phải dọn chuồng heo sao?

Thẩm Mỹ Vân mỉm cười: "Đương nhiên là không cần, chúng ta chịu trách nhiệm ghi lại những số liệu cơ bản nhất. Những công việc như cho ăn hay dọn dẹp, chúng ta chỉ cần phụ trách giám sát là được."

Nếu cô phải dọn chuồng heo và cho heo giống ăn thì cô sẽ không có đủ thời gian. Thật sự không thể làm được.

Nghe vậy, Kiều Lệ Hoa trong lòng âm thầm xúc động, công việc này thật là tốt.

Thậm chí còn tốt hơn cô ta tưởng tượng.

Sau khi Thẩm Mỹ Vân đưa cô ta đi xem heo Thái Hồ và heo Landrace, cô lấy ra bản kê khai ghi lại những số liệu cơ bản nhất.

"Cô xem đi, mỗi ngày chúng ta ghi chép ba tiếng một lần, tôi sẽ làm một cái tiêu đề cho biểu kê khai này, về sau cô có thể dựa theo cái này mà kê khai."

Nói xong, Kiều Lệ Hoa không khỏi nhìn sang: "Mỹ Vân, cô làm bản kê khai thật tốt, nhìn một cái là có thể hiểu được."

Nói thế nào đây, nếu không thì sao cô có thể là sinh viên đại học được.

Thẩm Mỹ Vân nghĩ thầm, bản kê khai cô làm ở nơi này, chính là bản kê khai thường được sử dụng ở đời sau, nhưng không thể giải thích cho Kiều Lệ Hoa.

Cô nói: "Làm cái này rất đơn giản, nếu cô muốn học, tôi có thể dạy cô."

"Chờ quan sát tình trạng của heo Landrace và heo Thái Hồ trong hai ngày này, sau đó chúng ta sẽ tiến hành chọn giống rồi lai giống chúng."

Kiều Lệ Hoa đương nhiên đồng ý.

Thấy heo Landrace và heo Thái Hồ chưa thích nghi, nhưng dáng vẻ rất có tinh thần, Thẩm Mỹ Vân liền thu xếp công việc phối giống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-404.html.]

Chọn một ngày đẹp trời, Thẩm Mỹ Vân phái người từ sáng sớm liền cùng nhau dắt hai con heo đi.

Rõ ràng kế hoạch là để heo Thái Hồ và heo Landrace "động phòng hoa chúc" trước.

Nhưng không ngờ hai con heo lại không hề phối hợp, không vừa mắt lần nhau.

Khi bị ép vào một căn phòng nhỏ, hai con heo liều mạng bỏ chạy, và chúng thực sự đã trốn thoát được.

Cái này——

Hiện trường đột nhiên trở nên hỗn loạn.

Hai con heo giống này là vận mệnh của bọn họ nên không thể để có chuyện gì xảy ra.

Ngay cả Thẩm Mỹ Vân cũng phải ra tay, cầm một con d.a.o nhoe đuổi kịp con heo Landrace, bốn mắt nhìn nhau.

Đôi mắt đen như hạt đậu của heo Landrace nhìn chằm chằm vào Thẩm Mỹ Vân không chớp mắt.

hẩm Mỹ Vân có chút sợ hãi, cô cầm dao, vẻ mặt nghiêm nghị cố tỏ ra mạnh mẽ, uy h**p: "Tiểu Trường Bạch, nếu mày không nghe lời tao đi phối giống, tao sẽ cắt bỏ bi của mày, sau này mày sẽ không thể làm một con heo đực giống được nữa!"

Khi Quý Trường Tranh đến đại đội Tiến Lên thì không thấy ai cả. Quý Trường Thanh tìm đến bộ chỉ huy đại đội. Anh đến tìm Mỹ Vân để bàn chuyện kết hôn.

Ngàn lần không ngờ rằng mình sẽ chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng như vậy ngay khi vừa đặt chân tới đây.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh chỉ cảm thấy phía bên dưới chợt lạnh.

Thẩm Mỹ Vân còn chưa phát ra sự xuất hiện của Quý Trường Tranh.

Cô vẫn đang đấu trí với Tiểu Trường Bạch, hơi cúi người xuống, mang chút dỗ dành lừa gạt nói: "Tiểu Trường Bạch, con ngoan ngoãn nhé, nếu con ngoan, mẹ sẽ không chạm vào bi của con. Không chỉ vậy, mẹ còn muốn giúp con tiếp tục là một đứa heo đực giống vô cùng oai phong, mỗi ngày sẽ đổi vợ cho con."

"Con không thích Đại Bạch sao? Con không muốn ở cùng một nhà với Đại Bạch sao? Không sao đâu, mẹ có thể sắp xếp mà, công xã dưới kia có rất nhiều heo nái xinh đẹp như hoa như ngọc, nếu con chịu ngoan ngoãn, nghe lời, mẹ sẽ cho con mỗi ngày đi làm chú rể."

"Hơn nữa, còn để một hậu cung xếp hàng cho con lựa chọn sủng hạnh luôn."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back