Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10760: Ngươi thì biết cái gì?



Mà lúc này, vẻ mặt của Mục Huyền Thần cũng đầy lạnh lùng nghiêm nghị.

Hắn chuẩn bị rời khỏi Tam Thanh tiên vực với đại ca, vậy Tam Thanh tiên vực hắn cũng phải trấn giữ, cho nên lúc này phân thân mới ở đây.

Loại cảm giác bị người coi thường này đúng là khó chịu. Uỳnhl!!

Tiếng nổ trầm đục vang vọng.

Giữa đất trời bỗng có một luồng khí tức ùn ùn bộc phát ra.

Nhóm Mục Huyền Thần, Đại Hoàng và Lão Thụ Quái không hề có cảm giác gì khó chịu.

Nhưng lúc này.

Tất cả dị tộc có ở trong vùng không gian này thoắt cái đều cảm nhận thấy một luồng khí tức đè ép đến từ tận phế phủ đang ùn ùn phóng thích ra.

Chuyện gì vậy?

Tất cả mọi người đều ngây ra, tiếp đó vội chuyển ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh.

Chỉ thấy, Tân Ninh lúc này, trên đỉnh đầu hắn có một hạt châu màu xanh thiên thanh từ từ xoay tròn, phóng thích ra luồng khí tức khiến người ta run sợ.

Phong Thần Châu! Đây là lần thứ hai được Tần Ninh chủ động tế ra. Cũng là lần thứ hai, Tân Ninh có thể chủ động tế ra.

Lần trước tế ra Phong Thần Châu cũng là ở trong dị độ không gian, cách biệt hoàn toàn với tiên giới, hoặc là nói nó hoàn toàn cách biệt với đất trời.

Mà đối với Phong Thần Châu, Viêm tộc Vũ tộc gọi nó là Thôn Xá Lợi, Huyết Nguyệt tộc lại gọi nó là Nguyên Linh Châu.

Từ điểm này, Tần Ninh đã biết, các dị tộc đều có những hiểu biết khác nhau về Phong Thần Châu.

Nhưng không hề nghi ngờ, bọn họ đều vì nó mà đến! “c* lu li!” Đúng vào lúc này, Hàn Lục Bách lại lầm bầm nói một câu.

Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào hai người lúc này cũng thoắt biến sắc mặt, những chiến sĩ dị tộc khác, mắt ai nấy đều như thể phát sáng.

Ánh sáng của niềm hy vọng.

Nhưng sau khi bọn họ nhìn thật lâu vào Phong Thần Chân trên đỉnh đầu của Tần Ninh thì đáy mắt ai nấy đều hiện vẻ kinh hoàng.

Tân Ninh lúc này một bước bước ra, mỉm cười nói: “Các ngươi đại khái là đang tìm vật này đúng không?”

“Kỳ thực, thứ này theo như ta được biết, có khả năng áp chế rất lớn đối với các ngươi, chỉ là đáng tiếc, ta không thể chủ động để tế nó ra, nhưng mà...”.

Đáy mắt Tân Ninh mang theo vài phần lạnh lùng nói: “Trong không gian dị giới cách biệt hoàn toàn với đất trời hoặc trong khe nứt của không gian, thì ta lại có thể tế được vật này ra!”

“Thiết nghĩ, nếu như ở trong tiên giới, ta có thể tế ra vật này, các đại dị tộc. của các ngươi có lẽ sẽ cảm nhận được ngay lập tức”.

“Ta nghĩ, vật này hản là có được chút ý thức của riêng mình, biết được trong tình huống an toàn thì mới xuất hiện”.

Hàn Lục Bách dùng ánh mắt bàng hoàng nhìn về phía Tân Ninh, nói ra thứ ngôn ngữ mà hắn có thể hiểu được: “Thiên Xá Lợi, Thiên Xá Lợi tại sao lại ở trên người ngươi?”

“Hóa ra các ngươi gọi vật này là Thiên Xá Lợi!”

“Viêm tộc Vũ tộc gọi nó là Thôn Xá Lợi, xem ra trong mắt các ngươi và trong. mắt của đám đại nhân đứng phía sau lưng các ngươi, thứ này rất không tâm thường”.

Cơ thể Cảnh Dương Trạch run lên nói: “Chúng ta khổ sở tìm kiếm bao nhiêu vạn năm, kết quả vật này lại ở trên người ngươi!”

Tân Ninh không khỏi nói: “Ta có lúc cũng cảm thấy kỳ lạ, các ngươi đến thứ mà mình tìm là cái gì cũng không chắc chắn mà đã l* m*ng đi vào bên trong Thương Mang đại thế giới, đúng là quá ngu dốt!”

“Ngươi thì biết cái gì?”, Cảnh Dương Trạch quát: “Vật này, phàm khi nó xuất hiện, chúng ta đều có thể cảm ứng được”.

“Nhưng vì sao... vì sao lại xuất hiện ở trên người ngươi?”

“Mà hôm nay, chính thứ này sẽ g**t ch*t các ngươi!”

Khi Tần Ninh nói dứt câu, Hàn Lục Bách, Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào ba người lập tức bùng lên sát khí bừng bừng.

“Giết hắn!”

Hàn Lục Bách rống lên: “Bằng bất cứ giá nào, phải giết được hắn, giết hắn!!!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10761: Đến mức thế không?



Cơn phẫn nộ của Hàn Lục Bách đến từ phế phủ, ông ta hận không thể nuốt sống ăn thịt Tân Ninh.

Trương Linh Phong lúc này nhìn về phía viên linh châu mà Tần Ninh tế ra, trong thoáng chốc cũng không hiểu ra sao.

Dường như viên linh châu kia rất quan trọng, thứ mà dị tộc muốn tìm chính là nó?

Mẹ nó! Đến mức thế không?

Chỉ một viên linh châu mà thôi, đến mức để cho dị tộc phải mạo hiểm cửu tử nhất sinh, dốc lòng dốc sức, năm lần bảy lượt chạy từ ngoại vực xa xôi đến đây?

Trong chớp mắt, từng bóng người nối tiếp nhau tấn công về phía Tần Ninh.

Trương Linh Phong lúc này đang bị ba người Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào và Hàn Lục Bách chặn lại, căn bản không thể đi qua hỗ trợ cho Tần Ninh.

Mục Huyền Thần lúc này cũng chỉ ở cảnh giới Tiên Hoàng mà thôi.

Tân Ninh lúc này nhìn thấy từng bóng người xông đến, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, còn mang theo vài phần ý cười lạnh lùng: “Thiên Xá Lợi mà các ngươi nói, sẽ khiến cho các ngươi phải trả một cái giá cực đắt!”

Chớp mắt.

Bên trong Phong Thần Châu, từng luồng ánh sáng khủng khiếp nối tiếp nhau, bật vào không trung, tràn ra bốn phương tám phướng.

Bóng người Tần Ninh đứng bên dưới Phong Thần Châu, chuyển động theo từng luồng ánh sáng tràn ra.

Rõ ràng Tần Ninh chỉ là cảnh giới Tiên Vương, nhưng lúc này lại như thể một vị Tiên Tôn cái thế, cao lớn uy vũ vô địch.

Từng bóng người cảnh giới Tiên Thánh, Tiên Hoàng lao đến tấn công, dưới luồng ánh sáng bao trùm khắp nơi của Phong Thần Châu, cơ thể bắt đầu dần

dần bị tan ra, khí tức bên trong người cũng liên tục bị đè nén.

Tần Ninh cũng không khách sáo, Đông Hoàng tiên kiếm dứt khoát chém ra, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, chém thẳng về phía trước.

Có những tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt, theo đó là những màn sương máu vấn vít mãi không tan.

Nhìn thấy cảnh này, ba đại Tiên Đế Hàn Lục Bách, Cảnh Dương Trạch và Kỳ Hồng Đào đều tức đến hai mắt vằn đỏ, ra tay với Trương Linh Phong lại càng ngoan độc hơn.

Tân Ninh lạnh lùng hừ mũi, bàn tay phất một cái.

Luồng khí tức khủng khiếp từ Phong Thần Châu cưồn cuộn tràn ra, lớp này mạnh hơn lớp trước.

Rất nhanh, đến cả ba Tiên Đế phía Hàn Lục Bách cũng đều cảm thấy có luồng áp lực cực lớn đang đè nặng lên mình.

Chuyện gì vậy? Sắc mặt Hàn Lục Bách thoáng thay đổi.

Thiên Xá Lợi, sao lại để cho Tần Ninh sử dụng nó?

Mà Trương Linh Phong lại chẳng hề khách khí, tranh thủ lúc Tân Ninh giúp. hắn ta khống chế ba người kia, liền lập tức dốc sức tấn công, không tiếc bất kỳ giá nào chém giết về phía ba người.

Uỳnh...

Có tiếng nổ trầm thấp vang lên.

Cơ thể của Kỳ Hồng Đào bị Trương Linh Phong đánh trúng, sau đó nổ tan †ành hóa thành một màn mưa máu đầy trời.

Chỉ là giữa trời đất của dị độ không gian, cái chết của Tiên Đế sẽ không thể gây ra bất cứ thay đổi gì quá rõ ràng.

Ánh mắt Tân Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.

Cảnh Dương Trạch và Hàn Lục Bách chứng kiến cảnh này, không khỏi thầm giật mình.

Bọn họ bị Thiên Xá Lợi khống chế mấy phần, mà vị Tiên Đế viên mãn Trương. Linh Phong này lại có thể g**t ch*t được bọn họ.

“Đáng ghét! Đáng ghét!”

Hàn Lục Bách đè thấp giọng mắng mỏ: “Đáng chết mà, Tần Ninh chết tiệt, chết tiệt!!!”

“Vô Năng Cuồng Nội”

Trương Linh Phong hừ mũi một cái, đã tấn công thêm lần nữa. Uỳnh uỳnh uỳnh...

Có những tiếng nổ trầm đục vang lên không dứt.

Một cánh tay của Hàn Lục Bách bị chặt đứt, trước ngực Cảnh Dương Trạch bị đâm trúng một đao.

Hàn Lục Bách nhìn về phía Cảnh Dương Trạch quát to: “Đi!”

“Hai người chúng ta, phải có một người sống, phải để cho những người trong tộc khác biết được, Thiên Xá Lợi ở ngay trên người Tân Ninh!”

Chỉ cần tin tức này truyền ra, vậy những dị tộc đang ẩn núp trong các địa vực của tiên giới đều không cần phải ngụy trang, tính kế nữa, mà tập trung hết toàn

bộ sức mạnh để bắt giữ một mình Tần Ninh là được.

Thiên Xá Lợi mà bọn chúng tìm kiếm bao năm nay, hóa ra lại nằm ở ngay trên người Tần Ninh.

Tin tức này mà được truyền ra ngoài, dị tộc ở cả tiên giới này đều sẽ chấn động.

Tân Ninh đứng ở bên dưới Phong Thần Châu, lạnh lùng cười nói: “Ngươi cho rằng các ngươi có thể chạy thoát được à?”

“Các ngươi cảm thấy, đây là ta đang giết các ngươi à?”

Lời vừa dứt, Hàn Lục Bách và Cảnh Dương Trạch sắc mặt đều mang vẻ âm u lạnh lẽo nhìn về phía Tân Ninh.

“Linh Phong, thịt bọn hắn đi!” “Được!”

Trương Linh Phong lại lần nữa xông lên, khí tức bên trong cơ thể bộc phát ra cuồn cuộn.

Có Phong Thần Châu khống chế, Hàn Lục Bách và Cảnh Dương Trạch cho dù có không cam tâm hơn nữa cũng chẳng có cách nào.

Những tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt. Giữa đất trời, từng luồng sức mạnh b*n r*.
 
Phong Thần Châu
Chương 10762: Mà vào lúc này



Trên từng bục đá lớn ở bốn phía xung quanh có vô số thi thể lần lượt đổ xuống.

Điều này quả thực không phải là do Tân Ninh muốn g**t ch*t đám dị tộc này, mà là do Phong Thần Châu chủ động giết chóc.

Sức mạnh khủng khiếp từng tầng chồng lên nhau.

Bốn phía đất trời, có đến cả nghìn thi thể của võ giả dị tộc dần dần rũ ra ngã xuống.

Mãi đến tận lúc cuối cùng.

Cảnh Dương Trạch.

Hàn Lục Bách.

Cơ thể của hai người này mới rơi xuống mặt đất, khí tức hoàn toàn tắt ngúm.

Tân Ninh đứng trên một bục đá lớn, nhìn thi thể ở bốn phía xung quanh, thở phào một hơi.

Đại Hoàng ngao ngao kêu lên chạy đến, hưng trí nói: “Nhiều quá, nhiều quá, nhiều Tịnh Ma Tiên Đan quá, Tân gia, chia cho ta chút, chia cho ta chút!”

Lão Thụ Quái lúc này cũng ôm vẻ mặt đầy kích động.

Tần Ninh nhìn về phía Trương Linh Phong, nói thẳng: “Xem xem hai người Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần có ở đây không!”

Trương Linh Phong vội gật đầu. Đại khái qua khoảng mười lăm phút sau.

Bóng dáng Trương Linh Phong quay trở lại, mang theo hai bóng người, đứng từ xa hét lên: “Đại ca, bọn họ ngất xỉu rồi!”

Tìm được Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần rồi! Tần Ninh thở phào.

“Huyền Thần, đi xem xem thế nào!”

“Ừm..”.

Mục Huyền Thần rất nhanh đã kiểm tra xong cơ thể của hai người, qua một hồi, nói: “Chỉ là bị đánh ngất xỉu, không có gì!”

Tần Ninh gật đầu.

Như vậy xem ra, hai người hẳn là bị người của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc trong lúc rút lui phát hiện ra nên mới mới cưỡng chế bắt đi.

Còn may, không gặp phải nguy hiểm gì.

Lúc này.

Tần Ninh ngẩng đầu lên nhìn.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Phong Thần Châu lúc này vẫn chưa quay trở lại trong hồn hải của mình, mà vẫn treo lơ lửng trong không trung.

Hơi kỳ lạ.

Theo lý mà nói, Phong Thần Châu tự động bay ra, nếu không có điều gì ngoài ý muốn khác thì sẽ lập tức quay trở về trong hồn hải của mình.

Nhiều năm như vậy rồi, viên châu này đã coi hồn hải của hắn như là một chỗ ở của mình.

“Ngươi muốn làm gì?” 'Tần Ninh nhìn về phía Phong Thần Châu, lên tiếng hỏi.

Nhưng Phong Thần Châu lúc này lại không hề để ý đến Tần Ninh, mà từ từ bay là là trong không trung về phía xa.

Tân Ninh lập tức nhấc chân đi theo.

Phong Thần Châu như thể một vầng trăng sáng trong không gian vô tận này, nó cứ bay là là ở bên trên các bục đá lớn.

Rất nhanh, Phong Thần Châu dừng lại. 'Tần Ninh lúc này đứng ở trên một bục đá dài rộng không đến trăm trượng.

Bục đá này trông rất bình thường, nhưng Phong Thần Châu lại cứ như đóng đinh tại đó mà không chịu tiến về phía trước.

Tần Ninh nhìn bục đá, cẩn thận đánh giá nó, chỉ là chẳng thể phát hiện ra điểm gì lạ ở đó.

Mà vào lúc này, Phong Thần Châu lại đánh ra một luồng sáng, luồng sáng kia chiếu thẳng lên người Tân Ninh.

Sp sau đó, bên trong Phong Thần Châu, Đế Khí chuông Nam Thiên Hỗn Độn bỗng nhiên xuất hiện.

Một chiếc chuông đồng Hỗn Độn cổ xưa cao đến ba trượng lặng lẽ xuất hiện, lơ lửng ở ngay phía trước người Tần Ninh.

Tiếp đó. Một bóng người xuất hiện từ bên trong chuông Hỗn Độn. Chính là Ôn Ngọc Trạch.

Ôn Ngọc Trạch xuất hiện ở trên bục đá, vẻ mặt ngơ ngác nhìn quanh bốn phía.

Ôn Ngọc Trạch tiếp tục nói: “Tân Ninh, ta biết bên trong có thể ta có một ta khác, nhưng người đó không phải là ta thực sự!”

Nghe vậy, Tân Ninh lại chỉ cười lạnh lùng: “Ngươi không cần giải thích với ta những chuyện này, ta chẳng hề quan tâm”.

Ôn Ngọc Trạch vẻ mặt nghiêm lại.

Nhưng đúng vào lúc này, Phong Thần Châu ở phía trên không trung lại phóng ánh sáng về phía cơ thể của Ôn Ngọc Trạch...
 
Phong Thần Châu
Chương 10763: Mà tiếp đó



Một giây sau, bên trên bề mặt cơ thể của Ôn Ngọc Trạch có vô số luồng ánh sáng lưu chuyển, ánh sáng từ bên trong Phong Thần Châu càng trở nên sáng chói hơn.

Mà tiếp đó.

Bề mặt cơ thể của Ôn Ngọc Trạch cũng xuất hiện vô số vết nứt.

Vô số vết nứt kia xé rách lớp da bên ngoài, máu thịt mơ hồ, từng sợi râu màu xanh từ trong cơ thể hắn ta bung ra ngoài.

Ôn Ngọc Trạch lúc này, cả người như bị phân tách thành nhiều mảnh, bị vô số ký sinh trùng chiếm cứ lấy cơ thể, như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung.

“Tần... Nin

Tiếng gọi trầm thấp mà thảm thiết vang lên.

Ôn Ngọc Trạch từ một con người sống sờ sờ, nay hóa thành một con quái vật đầy râu màu xanh đang giương lên.

Đôi mắt hắn ta lập lòe ánh sáng màu lục, bề mặt làn da nứt ra có những đường vân màu xanh quấn quanh.

“Thiên Xá Lợi, hóa ra lại ở trên người ngươi!” Giọng nói trầm khàn mang theo cảm xúc đầy phẫn nộ.

Mà đúng vào lúc này, Mục Huyền Thần, Trương Linh Phong, Lão Thụ Quái, Đại Hoàng cũng đã chạy đến nơi.

“Mẹ kiếp, cái quỷ gì thế này?”, Đại Hoàng chửi bậy một câu.

Con quái vật trước mắt này giống như một con người bị vô số sợi mây c*m v** khắp người, tua tủa diêm dúa.

Tân Ninh cũng không ngờ được, vào lúc này Phong Thần Châu lại lôi Ôn Ngọc Thạch ra ngoài.

Nó muốn làm gì vậy?

Khí tức khủng khiếp bùng phát, Ôn Ngọc Trạch lúc này đã hoàn toàn mất sạch khí chất lúc trước, căn bản không thể nhận ra được thằng nhãi này nữa, rốt cuộc hắn ta là loại dị tộc gì.

“Tần Ninh, ngươi thực là đáng ghét!”

Giọng nói của Ôn Ngọc Trạch khàn khàn: “Hết lần này đến lần khác làm

hỏng việc của ta, mà nay, Thiên Xá Lợi lại xuất hiện ở trên người ngươi, ngươi và phụ thân ngươi giống hệt nhau, thật đáng chết!”

“Đáng tiếc, ngươi lại chẳng thể giết được phụ tử hai người chúng ta!”, Tân Ninh cười lạnh lùng nói: “Làm sao? Phụ thân ta bây giờ ở bên ngoài, khiến cho. các ngươi chật vật lắm hả?”

Ôn Ngọc Trạch hừ mũi nói: “Yên tâm, ông ta chẳng nhảy nhót được bao lâu nữa đâu!”

Tần Ninh bật cười: “Vậy à? Ta sao lại chẳng tin được nhỉ?”

“Ngươi cũng chẳng nhảy nhót được bao lâu nữa đâu!”, giọng nói của Ôn Ngọc Trạch lại lần nữa vang lên, lành lạnh nói: “Bởi vì ngày chết của ngươi, cũng sắp đến rồi!”

Lời vừa dứt.

Những sợi râu quanh người Ôn Ngọc Trạch đều bung ta, tấn công tới tấp như ong vỡ tổ về phía mấy người bên phía Tần Ninh.

'Tần Ninh đứng yên tại chỗ, không hề cử động.

Nhưng Phong Thần Châu lại chuyển động.

Chỉ chớp mắt, Phong Thần Châu đã phóng thích ra cả nghìn cả vạn luồng ánh sáng, lập tức khóa chặt phạm vi mười trượng xung quanh Ôn Ngọc Trạch.

Trong vùng trời đất mười trượng đó, Ôn Ngọc Trạch gần như đã bộc phát ra khí tức hủy thiên diệt địa, nhưng tất cả đều bị Phong Thần Châu ngăn chặn lại hết.

“Thiên Xá Lợi! Thiên Xá Lợi!”

Ôn Ngọc Trạch gào rống: “Tại sao, tại sao ngươi lại ở trên người kẻ tỉ tiện này?”

Nhưng đáp lại Ôn Ngọc Trạch chỉ là phong ấn của Phong Thần Châu càng lúc càng thu nhỏ lại.

Từng luồng sáng bao trùm, không ngừng khóa chặt lấy cơ thể của Ôn Ngọc. Trạch, thu nhỏ lại, sau đó nghiền nát.

Mà rất nhanh, khi thân thể của Ôn Ngọc Trạch sụp đổ, hóa thành một dòng máu đỏ tươi chảy vào bên trong Phong Thần Châu.

Phong Thần Châu vốn dĩ màu xanh thiên thanh, lúc này đã hiện ra mấy luồng sáng màu đỏ đậm.

Tiếp đó...

Ong!!!

Khi Phong Thần Châu xoay tròn đi đến trước mặt Tần Ninh.

Một giây sau, Phong Thần Châu liền chìm vào trong hồn hải của Tần Ninh.

Nhưng ngay sau đó, Tần Ninh lại cảm thấy trong đầu mình bỗng xuất hiện một cơn đau thắt.

Trương Linh Phong lập tức đi đến trước mặt Tần Ninh, hắn vươn bàn tay ra năm lấy tay của Trương Linh Phong.

Nhưng không bao lâu sau, những luồng khí huyết sôi sục kia tràn ra chạm đến bề mặt cơ thể của Trương Linh Phong thì bị một luồng sức mạnh nào đó ngăn lại.

Tần Ninh lại nói: “Đại Hoàng, lão Thụ Quái, các ngươi đến đây!”

Đại Hoàng vội vàng đi đến trước mũi chân của Tần Ninh, cái đầu chạm vào. đùi của hắn, gương mặt nở nụ cười gian manh.
 
Phong Thần Châu
Chương 10764: Cảnh giới Hoàng giả!



Tần Ninh đặt tay lên đầu của Đại Hoàng. Một giây sau.

Khí huyết cuồn cuộn như trút vào bên trong cơ thể của Đại Hoàng.

Đại Hoàng rên lên bằng chất giọng rất ngứa đòn.

Lão Thụ Quái vươn tay ra, khi Tân Ninh nắm lấy bàn tay khô đét và gầy guộc kia, Lão Thụ Quái cũng lập tức kêu lên sung sướng: “Khí tức thuần túy này...”.

Tần Ninh lập tức nói: “Ta có thể phải ở trong này một khoảng thời gian”.

Trương Linh Phong nói: “Ca, huynh cứ việc ở lại đây, đệ sẽ hộ pháp cho huynh!”

“Ừm".

Rất nhanh, Tân Ninh đã khoanh chân ngồi xuống, Đại Hoàng và Lão Thụ Quái ở hai bên trái phải của hắn cũng lần lượt ngồi xuống.

Lấy Tần Ninh làm trung tâm, từng luồng sức mạnh khí huyết thuần túy tràn vào trong người Đại Hoàng và Lão Thụ Quái.

Tần Ninh đại khái đã hiểu được.

Hắn là Phong Thần Châu đã giải quyết được vị kia ở bên trong cơ thể Ôn Ngọc Trạch, nhưng lại không chuyển hóa nó thành Tịnh Ma Tiên Đan, mà hóa thành từng lưồng khí huyết thuần khiết, chảy vào trong Phong Thần Châu.

Mà Phong Thần Châu lại đã hòa cùng một thể với hắn.

Từng luồng khí huyết này đương nhiên cũng sẽ chảy vào trong cơ thể của hắn.

Với cảnh giới Tiên Vương hiện tại của hắn thì lại không thể hoàn toàn tiêu hóa được hết, nhưng lại có thể chia bớt cho Đại Hoàng và Lão Thụ Quái mà không thể chia bớt được cho Trương Linh Phong có cảnh giới mạnh hơn mình

quá nhiều.

Một người, một chó, một cây, lúc này bên trong cơ thể đều cảm thấy vô cùng thoải mái.

Thời gian dần dần trôi đi.

Qua thêm mấy ngày, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hai người cuối cùng cũng đã tỉnh lại, Tân Ninh cũng cùng tu hành với hai người kia.

Như vậy, khí huyết cuồn cuộn tuôn ra không dứt từ Phong Thần Châu.

Tần Ninh cùng Đại Hoàng, lão Thụ Quái, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần cùng nhau dung nạp và luyện hóa nguồn khí huyết thuần khiết đồi dào này.

Thời gian mỗi ngày trôi qua.

Chớp mắt, đã là hơn hai năm sau.

Tân Ninh trong hai năm này, mỗi một ngày đều chia tách sức mạnh khí huyết từ Phong Thần Châu ra cho Đại Hoàng, Lão Thụ Quái, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần hấp thu.

Trong thời gian hai năm.

'Tần Ninh từng bước từng bước vượt qua đại thành, đỉnh phong, đỉnh cấp. tam đài, từ Vương thành Hoàng!

Mà Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hai người thì từ cảnh giới Tiên Quân đã đạt đến cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong.

Lão Thụ Quái và Đại Hoàng, cũng có được sức mạnh của Tiên Hoàng. Đây là sự thăng cấp không thể tin nổi.

Đối với việc này, Trương Linh Phong và Mục Huyền Thần càng cảm thấy ngạc nhiên không thôi.

Chỉ hai năm mà đã bằng người khác phải đi qua hai nghìn năm thậm chí hai vạn năm, điều này quả thực đã vượt ngoài tầm dự đoán của tất cả mọi người.

Mục Huyền Thần vẻ mặt than thở nói: “Ôn Ngọc Trạch kia, ta còn muốn giải phẫu thật kỹ hắn nữa kìa, haiz, đáng tiếc quá...”.

Giải phẫu?

Trương Linh Phong đầy vẻ ngạc nhiên nói: “Huyền Thần ca, đan sư các huynh còn chơi cả giải phẫu nữa hả?”

“He he!”

Nói đến lĩnh vực chuyên ngành cùa mình, Mục Huyền Thần lập tức nói: “Năm đó ta ở trong Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh bắt được đám người vô cùng tàn bạo, ta và Huyền Phong thường sẽ lôi bọn chúng ra giải phẫu, nghiên cứu tỉ mỉ thể chất của bọn họ”.

“Đan sư, phải có hiểu biết cực kỳ rõ ràng về cơ thể của võ giả mới tốtt

Nghe vậy, gương mặt Trương Linh Phong mang đầy vẻ kinh hoàng.

Thế thì đáng sợ quát

“Trong tiên giới những năm gần đây, ta bắt được không biết bao nhiêu người của Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, Thanh Giác tốc v.v... âm thầm giải phẫu bọn chúng, tìm hiểu được bản chất cơ thể của bọn chúng có sự khác biệt gì so với

con người chúng ta...”.

Mục Huyền Thần thao thao bất tuyệt kể, Trương Linh Phong đã không còn tâm trạng muốn nghe nữa.

Tân Ninh đã hoàn toàn bước chân vào cảnh giới Tiên Hoàng, đã ở trong một tầng lớp mới.

Hoàng giả! Chỉ thấp hơn Tiên Thánh, Tiên Đế, Tiên Tôn mà thôi. Đã đạt đến Tiên Vương, đã được coi như là một nguồn sức mạnh trung kiên

của đại địa tiên giới rồi, mà đạt đến mức Tiên Hoàng thì lại càng tăng thêm một bậc nữa.

Cảnh giới Hoàng giả, ngưng tụ sức mạnh của Hoàng giả, cái được gọi là sức mạnh của Hoàng giả, về bản chất vẫn là tiên lực.

Nhị tiên đài.

Tam đạo đài.

Mà mỗi một cảnh giới, lại có sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.

Mà nay, Tân Ninh chỉ mới được coi như mới bước chân vào cảnh giới Tiên Hoàng, ngưng tụ được mệnh đài, cảnh giới Tiên Hoàng mệnh đài sơ kỳ!
 
Phong Thần Châu
Chương 10765: Những năm gần đây



Mà Đại Hoàng và Lão Thụ Quái, vốn dĩ đã có cảnh giới cao hơn của Tần Ninh, lần này lại gặp được cơ hội may mắn, nên thực lực ở cảnh giới Hoàng giả càng tăng vọt.

Còn về Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần thì càng ngáo hơn.

Những năm gần đây, thăng cấp... nhanh quá thể!

Hai người cuối cùng cũng hiểu được, tại sao mà đệ tử và phu nhân của Tần Ninh lại có thể thăng cấp nhanh như vậy rồi.

Đi theo Tần Ninh, sẽ gặp được thời cơ.

Hơn nữa còn là một thời cơ trái với đạo trời!

Trong thời gian hai năm.

Phong Thần Châu trong đầu của Tần Ninh phóng thích ra nguồn khí huyết cuồn cuộn không dứt, cuối cùng, ánh sáng màu máu kia đã hoàn toàn tan hết, chỉ còn lại màu xanh thiên thanh nhàn nhạt, giống như trước đây.

Đối với viên châu này mà nói, Tân Ninh luôn có một sự tò mò cực lớn, nhưng mà đến tận hôm nay, viên châu này vẫn chưa hề có một chút ý định giao tiếp nào.

với hắn.

Khi Phong Thần Châu yên tĩnh lơ lửng bên trong hồn hải của Tần Ninh, Tân Ninh cũng rất cảnh giác và cẩn thận quan sát Phong Thần Châu.

Hắn cứ luôn cảm thấy, Phong Thần Châu đã khác trước rồi, nhưng mà khác ở chỗ nào thì hắn lại không nói rõ ra được.

Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần đã thăng cấp, nhưng vẫn phải cần có thời gian để làm quen với việc khống chế sức mạnh của cơ thể.

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái trái lại chẳng hề cảm thấy có gì không ổn. Ngoại trừ bọn họ ra, Tần Ninh đương nhiên cũng không thể quên Cửu Anh.

Ít nhiều gì Cửu Anh bất kể xảy ra chuyện gì, nó cũng đều theo sát bên cạnh hẳn đến tận bây giờ.

Mà nay, Cửu Anh cũng đã có được sức mạnh của Tiên Hoàng, phải gọi là từng bước từng bước thay đổi bất phàm.

Mấy người ngồi lại trên bục đá, tự mình tu hành.

Tân Ninh đến nay đã không vội vàng rời khỏi chỗ này, mà kiên nhẫn tìm tòi các mối liên hệ giữa các loại Vận chuyển trận ở những bục đá bốn phía xung quanh.

Chớp mắt lại mấy tháng nữa trôi qua.

Một ngày này, mấy người tu tập lại với nhau, Tần Ninh nói: “Trong thời gian vừa rồi, ta đã kiểm tra kỹ các Vận chuyển trận ở xung quanh đây”.

“Từ bên này nhìn, có mấy chỗ mắt trận ở đầu bên kia đã bị hủy hoại, thiết nghĩ là Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc cũng lo lắng địa điểm bí mật của mình ở Tam Thanh tiên vực bị phát hiện, bị người của Tam Thanh tiên vực lần theo tung tích tìm đến chỗ của bọn chúng!”

Tần Ninh lập tức nói: “Nhưng có một con đường vẫn còn được giữ lại”.

Trương Linh Phong lập tức nói: “Đại ca, chúng ta quay về bằng đường cũ hả?”

Tần Ninh lắc đầu.

Con đường cũ trở về đã không còn nữa rồi.

“Chỉ còn mỗi con đường đó thôi à?”, Mục Huyền Thần cũng ngạc nhiên nói: “Vậy thì kỳ quái quá, chỉ có một con đường có thể đi ra ngoài, vậy ngộ nhỡ là núi sâu hang hổ gì đó mà mấy người chúng ta đi vào... có khả năng sẽ là một đi không về!”

Nếu như chân thân ở đây, Mục Huyền Thần đương nhiên không lo lắng gì.

Nhưng bây giờ, mấy người bọn họ cũng chỉ là Tiên Hoàng Tiên Vương, có duy nhất Trương Linh Phong là một Tiên Đế.

Rủi ro vẫn rất lớn.

“Mặc kệ thế nào, cũng không thể cứ ở đây đợi mãi được!” Tần Ninh nhìn con đường duy nhất kia nói: “Thử đi!”

“Ừm!”

“Được”.

Rất nhanh, mấy người đã chỉnh đốn xong, chuẩn bị xuất phát.

Trong lòng bàn tay Tân Ninh có từng dòng từng dòng trận văn ngưng tụ, phóng thích ra từng luồng khí tức, luồng sau mạnh hơn luồng trước.

Tiếng nổ ầm ầm không dứt, giữa đất trời thấp thoáng có thể thấy được sức. mạnh của không gian vô biên vô tận đang vấn vít.

Trương Linh Phong cũng phối hợp với Tân Ninh, đánh thức Vận chuyển đại trận này.

Thời gian trôi qua từng giây.

Trên bục đá rộng lớn, bóng của mấy người dần trở nên mơ hồ.

Không gian chồng chất, tiếng nổ đan xen.

Bỗng nhiên trong một giây, mấy bóng người đồng thời biến mất khỏi bục đá.

Trần Ninh trái lại mang vẻ mặt bình tĩnh. Nhưng bỗng nhiên.

Bóng người Tần Ninh thoáng lung lay, cả người suýt chút nữa đứng không vững.

“Ca!”

Mục Huyền Thần vội vàng vươn tay đỡ Tần Ninh, gương mặt đầy vẻ lo lắng nói: “Huynh làm sao vậy?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10766: Xong đời rồi!



Tần Ninh phất phất tay, sắc mặt thoáng trắng bệch.

Mục Huyền Thần vội vàng kiểm tra cho Tân Ninh, qua một hồi sau mới nói: “Khí tức hồn phách của huynh không ổn định...”.

Tân Ninh không khỏi nói: “Không biết rốt cuộc là có chuyện gì, từ khi Phong Thần Châu giải quyết xong Ôn Ngọc Trạch, khí huyết rót vào sau đó lại tiêu hóa hoàn toàn, ta cứ cảm thấy trong đầu váng vất!”

“Phong Thần Châu đã khác so với khi xưa rồi”.

Nghe vậy, Mục Huyền Thần càng thêm lo lắng. Đó là thứ mà phụ thân để lại cho đại ca, chắc chắn phải có bí mật rất lớn.

Mà theo như những gì đại ca nói, nhiều năm như vậy, Phong Thần Châu đều không có gì thay đổi, nhưng bây giờ lại có rồi!

Điều này nghĩa là gì?

Lúc trước, đại ca là không thể tiếp cận được đến bí mật gì đó của Phong Thần Châu.

Nhưng bây giờ, Phong Thần Châu hoặc là đã xảy ra thoái biến gì đó. Mục Huyền Thần nói: “Ca, huynh cứ nghỉ ngơi trước đã”. “Ùm”.

Mấy người cùng nhau ở bên trong Vận chuyển trận, không có khái niệm về thời gian và vẫn đang không ngừng tiến về phía trước.

Thời gian dần trôi. Bồng nhiên. Phía trước xuất hiện ánh sáng.

Bàn tay Trương Linh Phong nắm lại, khí tức bên trong cơ thể tràn ra, hắn ta nói: “Đã đến cửa ra rồi, cẩn thận chút, chúng ta sắp ra ngoài rồi!”

“Ừm” Mấy bóng người lần lượt bay về phía cửa ra. Trời đất xoay vần.

Tần Ninh chỉ cảm thấy đầu mình váng vất, cả người mềm nhữn chẳng còn sức lực.

“Huyền Thầi

Tân Ninh nói: “Đệ... đệ chăm sóc cho bọn họ cẩn thận...”.

“ca?”

Một giây sau.

'Tần Ninh cứ thế ngất xỉu trong lòng Mục Huyền Thần.

Mấy người Trương Linh Phong nhìn thấy cảnh này, thoắt cái biến sắc. Rất nhanh.

Mấy bóng người đã lần lượt đáp xuống đất.

Đây là một vùng sơn mạch liên miên chập chùng.

Mục Huyền Thần nhìn quanh bốn phía, lập tức nói: “Trương Linh Phong, mau nhìn xem, đây là đâu!”

“Chúng ta cần phải tìm được một người sống để hỏi mới biết được đây là đâu!”

“Được”. Mục Huyền Thần lấy ra chăn chiếu, trải lên trên mặt đất sau đó đặt Tân Ninh nằm xuống, nói: “Mấy người các ngươi cẩn thận chút xung quanh, đừng để có

chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ta ở đây xem đại ca rốt cuộc là bị làm sao!”

Lúc này, trong lòng Mục Huyền Thần đã có vẻ hoảng.

Hắn khó khăn lắm mới chạy được xuống đây, còn ở trong tiên giới này đợi mấy vạn năm mới đợi được đại ca xuất hiện, ngộ nhỡ đại ca xảy ra chuyện gì, thì lớn chuyện rồi.

Dù gì, hắn không liên hệ được với người ở bên trên.

Chỉ là, Mục Huyền Thần dù gì cũng là đan sư, để mà so sánh thì mặc dù không biết được Tần Ninh rốt cuộc là bị làm sao, nhưng ít nhất vẫn có chút tự tin để kiểm tra ra vấn đề.

Đại khái khoảng nửa canh giờ sau, Trương Linh Phong quay lại.

“Ừm". “Được”.

Rất nhanh, Mục Huyền Thần sau khi kiểm tra kỹ càng cho Tần Ninh, rồi cống hắn lên lưng, mấy người bắt đầu lập tức xuất phát...

Mà cùng lúc này.

Tân Ninh cảm giác trời đất xoay vần, cả người tựa như một cọng lông vũ mặc gió cuốn đi, khiến hắn không thể khống chế được.
 
Phong Thần Châu
Chương 10767: Mà trong lúc trời đất xoay vần



Tân Ninh không hề biết mình đang ở đâu, chỉ cảm thấy trời đất xung quanh cứ luôn xoay vần, hắn không có chút sức lực nào để chống cự lại được.

Mà trong lúc trời đất xoay vần, không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Bỗng nhiên vào một khắc.

Cơ thể Tần Ninh dừng xoay vần, ngẩn ngơ nằm trên mặt đất.

Hai bàn tay sờ được vào mặt đất.

Là một vùng cát vàng, những hạt cát chảy trượt qua mấy ngón tay của hắn. Tân Ninh đứng dậy, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh bốn phía.

Đây là đâu?

Biểu cảm của Tần Ninh mang theo vài phần khó hiểu.

Chỉ là bốn phía xung quanh mây mù vấn vít, hầu như chẳng thể nhìn rõ được cảnh vật, cũng không thể phán đoán được gì.

Uỳnhl!!

Bỗng nhiên, bên tai có tiếng sấm rền vang.

Ánh mắt Tần Ninh chuyển về phía trước bên trái.

Hắn muốn phi thân bay về phía đó, nhưng lại cảm thấy mặt đất bên dưới chân có sức hút mạnh đến đáng sợ, hắn hầu như không thể khống chế được cơ thể của mình.

Hơn nữa, đây cũng không phải là chân thân của mình!

Ý niệm?

Hồn phách?

Tân Ninh không dám chắc.

€ó điều, thứ duy nhất có thể xác định được là, những thứ này có mối liên hệ khăng khít không thể tách rời với Phong Thần Châu.

'Tần Ninh đứng ở giữa đất trời mênh mang, mơ hồ nhìn xung quanh bốn phía, tiếp đó sải bước chân đi về phía trước.

Không biết ở đây là đâu, vậy thì nghiêm túc đi nhìn một cái xem!

Mỗi ngày trôi qua.

Tân Ninh không biết mình đã đi được bao lâu, chỉ biết phía trước vĩnh viễn là một vùng trắng xóa, bầu trời trên đầu bắt đầu có sương mù giăng xuống, hầu như không thể nhìn được đây là loại thời không nào.

Phong Thần Châu rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì?

Cứ như vậy, Tần Ninh tiếp tục cất bước tiến về phía trước.

Mãi cho đến một ngày.

Phía trước, có thứ gì đó đang phát sáng lấp lánh, ánh sáng kia nhảy nhót không ngừng.

Rất nhanh, Tân Ninh đi đến nơi phát ra ánh sáng lấp lánh kia, cúi đầu xuống nhìn, một cái hố đường kính đến mấy trăm trượng xuất hiện.

Bên trong cái hố, có một viên đá đen hình thù kỳ quái đang phát sáng lấp lánh.

Mà khi Tần Ninh nhìn thấy viên đá đen này, bề mặt của nó có luồng khí tức lấp lánh ánh bạc bao trùm bên ngoài.

Bàn tay vung lên, luồng khí tức kia liền tràn vào trong cơ thể Tân Ninh. Một giây sau.

Biểu cảm trên mặt Tân Ninh ngỡ ngàng.

“Tinh thần Khí!”

Loại khí này, hắn đã quá quen thuộc.

Nhiều năm như vậy rồi, hắn chưa từng ngừng việc tu hành Vạn Gổ Tinh Thần Quyết.

Từ cuốn thứ nhất đến bây giờ đã là Cửu Thiên Tinh Nguyên Thuật của quyển thứ sáu, Vạn Cổ Tinh Thần Quyết đã mang đến cho Tân Ninh vô vàn điều có lợi.

Nó được thể hiện rõ nhất ở một điểm, đó là thuật này có lực bộc phát cực mạnh, vượt xa so với những kiến thức mà Tân Ninh biết ở đời trước và cả đời

này.

Mà thuật này, chính là hấp thu sức mạnh của Cửu Thiên Tinh Thần, sau đó mượn sức mạnh này để bộc phát.

Bây giờ, bên trong chiếc hố này, có viên đá đen hình thù kì dị, mà trong đó lại chứa đựng rất nhiều Tinh thần Khí đang không ngừng phát tán ra ngoài.

Suy nghĩ một hồi, Tân Ninh bèn khoanh chân ngồi xuống, dứt khoát vận chuyển Cửu Thiên Tinh Nguyên Thuật để hấp thu hết Tinh thần Khí này vào trong người.

UỳnhI!!

Ánh sáng bạc trên bề mặt viên đá đen dần tan đi.

Khoanh chân ngồi bên cạnh chiếc hố, Tân Ninh thoáng nhướn mày.

Hắn không hề cảm thấy cảnh giới Tiên Hoàng của mình tăng tiến thêm, nhưng mà Tỉnh thần Khí như vô tận kia lại đang bắt đầu vận chuyển trong cơ thể hắn, và khiến hắn cảm thấy mình đã khác biệt rất nhiều so với lúc trước.

Dừng ở bên cạnh chiếc hố một khoảng thời gian, cẩn thận kiểm tra, nhưng sau khi không phát hiện ra có điểm gì kỳ lạ nữa thì Tân Ninh lại bắt đầu xuất phát đi tiếp.
 
Phong Thần Châu
Chương 10768: Hắn là vậy đi!



Men theo vùng trời mênh mang, cứ đi mãi đi mãi.

Không biết đã đi mất bao nhiêu thời gian, Tân Ninh lại gặp được một cái hố khác, vẫn là một viên đá đen, tiếp tục hấp thu Tỉnh thần Khí phát tán ra từ nó.

Thời gian dần trôi.

Không biết rốt cuộc là đã qua bao nhiêu năm, hay là đã qua bao nhiêu ngày, Tần Ninh nhớ mình đã hấp thu hết Tinh thần Khí từ mấy trăm viên đá đen rồi.

Một ngày này.

'Tần Ninh lại hấp thu tiếp một viên đá nữa.

Đây đã là viên thứ một nghìn rồi.

Khi Tân Ninh đứng dậy một lần nữa, ánh mắt mơ hồ nhìn ra bốn phía xung quanh.

Đến bao giờ mới kết thúc đây?

Uỳnh!!!

Bỗng nhiên, giữa trời đất, một tiếng sấm đỉnh tai nổ ra. Một giây sau.

Tần Ninh ngẩng đầu nhìn trời.

Trước đó mây đen giăng đầy, che kín cả bầu trời lẫn tầm mắt của hắn, nhưng giờ phút này cuối cùng cũng đã tản đi.

Tần Ninh mở to hai mắt, vô cùng sốt sắng muốn biết hắn rốt cuộc là đang ở đâu.

Nhưng mà tiếp sau đó, khi Tân Ninh nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt thì lại ngơ ngẩn đứng yên tại chỗ, thoáng chốc không biết nên nói cái gì.

Uỳnh... Tiếng sấm lại lần nữa vang lên. Giữa trời đất, ánh sáng tràn ra.

Tần Ninh nhìn thấy một quả cầu khổng lồ nằm yên lặng cách mặt đất chỗ hẳn đang đứng cỡ khoảng mấy chục dặm.

Không! Không phải một quả cầu! Là một ngôi sao!

Ngôi sao này có khoảng cách không xa, Tần Ninh tậm chí còn có thể nhìn thấy địa hình mấp mô lồi lõm trên bề mặt của nó.

Cũng chính vì khoảng cách không xa, Tần Ninh bỗng nhiên cảm thấy quả cầu này dường như đang từ từ đè xuống chỗ mình vậy.

Loại cảm giác đè nén ập tới này quá mạnh mẽ. Nhưng mà.

Khi Tần Ninh cố dời ánh mắt mình ra khỏi ngôi sao cách mình gần nhất này để nhìn sang một phía khác.

Ở một nơi xa hơn, cũng có một ngôi sao khác, mặc dù khoảng cách xa hơn một chút, nhưng mà nhìn kỹ thì nó không khác gì một viên thiên thạch đang sắp rơi xuống.

Áp lực khủng khiếp khiến hô hấp như bị tắc nghẹn.

Ánh mắt Tần Ninh nhìn qua, miệng há to hít thở, khắp cả người cả đầu mồ. hôi túa ra như tắm.

Ở phía xa hơn nữa, lại có một ngôi sao nữa. Hơn nữa... 'Tân Ninh nhấc chân liền chạy như điên trên mặt đất, không ngừng tiến về phía trước, cũng liên tiếp trông thấy vô số ngôi sao đang treo lơ lửng trên bầu trời.

Mà những ngôi sao này, tựa như những viên đá thiên thạch khổng lồ, nhìn bề ngoài đại khái giống như một hành tinh, nhưng cũng có vài phần không tuân theo quy tắc nào.

€ó điều... không hề ngoại lệ, đều cực kỳ lớn, cực kỳ khoa trương.

“Ông trời ơi!”

Tân Ninh lúc này đã ngồi phịch xuống đất, trong một thời gian ngắn, đầu óc như thể bị đứt mạch.

'Theo khoảng cách càng lúc càng xa, những ngôi sao kia cũng càng lúc càng nhỏ, thậm chí, càng ở xa hơn, có thể nhìn thấy là những chấm sáng màu đen hoặc màu trắng.

Mãi cho đến tận lúc này.

Tần Ninh mới hoàn toàn chắc chắn.

Chỗ mà mình đang ở là một vùng biển sao mênh mông bao la.

Mặt đất vững chãi dưới chân, nếu không có gì bất ngờ, có lẽ chính là một trong hàng nghìn hàng vạn vì sao ở đây.

Trước kia, trong Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh, chỉ cần mở mắt là đã nhìn thấy hàng nghìn hàng vạn ánh sao lấp lánh, khi đó hắn vẫn luôn nghĩ trên bầu trời trong không gian xa xôi kia, có phải sẽ có những sinh vật mà chưa từng được biết đến hay không?

Mà nay.

Cảnh tượng trước mắt, chẳng phải chính là cảnh tượng bầu trời đêm mà khi xưa hắn từng nhìn thấy hay sao?

Chẳng qua là, khi đó không biết khoảng cách đến bầu trời sao ấy là bao nhiêu vạn dặm.

Mà nay, ở đây, trong một biển sao mênh mông, hẳn lại được đứng trên một trong những vì sao trong đó.

Chẳng trách! Chẳng trách đám đá đen kia lại bao hàm Tỉnh thần Khí!

Có thể đem đám dị tộc kia luyện hóa thành tiên đan thuần khiết, chữa thương, tu hành, đều có thể phát huy tác dụng một cách kỳ diệu.

Mà bây giờ.

Bên trong Phong Thần Châu, lại tự hình thành lên một vùng trời riêng, có được một biển trời sao vô tận!

Đây, mới là nguyên nhân khiến đám dị tộc ngoại vực kia, hết lớp này đến lớp. khác, mặc kệ sống chết mà phải lấy cho bằng được sao?
 
Phong Thần Châu
Chương 10769: Bề mặt của một ngôi sao



Tần Ninh ngơ ngác nhìn bốn phía xung quanh, chỉ cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa.

Từng ngôi sao kia, lung linh đẹp mắt treo lơ lửng xung quanh khiến Tần Ninh có cảm giác chấn động cực mạnh.

Hắn từ trước đến nay chưa từng nghĩ tới, bên trong Phong Thần Châu lại là một thế giới như vậy.

Bề mặt của một ngôi sao, dù nhỏ nhất, cũng đủ để chứa đựng hàng tỷ người sinh sống.

Ngôi sao lớn nhất... ở nơi xa xôi kia, Tân Ninh hầu như không thể ước lượng được.

“Lão cha à... người rốt cuộc là để lại cho con cái thứ gì thế này?”, Tân Ninh cười khổ sở.

Tân Ninh thở dài. Cuộc đời này, đi được đến ngày hôm nay hắn vẫn chưa thể nghiên cứu triệt để được Phong Thần Châu, mà đến bây giờ, Phong Thần Châu còn mang đến sự

bất ngờ lớn như vậy cho hắn.

Nhưng nếu muốn biết được những bí mật giữa các ngôi sao này, có lẽ, hắn phải tự mình tìm hiểu.

Ngay lập tức, Tần Ninh nhìn vào ngôi sao khác gần nhất với ngôi sao mà mình đang đứng, khí tức trong người tràn ra, sức mạnh cơ thể bùng lên.

Xoet...

Bóng người hắn bật lên không trung, bay thẳng về phía ngôi sao nọ.

Cơ thể sau khi bật lên không trung mấy trăm trượng, một giây sau, Tân Ninh bỗng nhiên cảm nhận được, có một sức nặng cực lớn khiến hắn không thể tiếp tục tiến về phía trước nữa.

Mà tiếp đó...

RầmI!

Cơ thể của Tần Ninh bị nện mạnh xuống nền đất, ngã một cách vô cùng chật vật.

“tực hấp dẫn này...", Tân Ninh nhíu mày. Nhưng rất nhanh, Tân Ninh khẽ nghiêm mặt, sải chân chạy như bay trên mặt đất, lại tìm được một viên đá màu đen khác, hắn nhảy thẳng vào bên trong hố

sau đó hút sạch Tinh thần Khí từ trong viên đá màu đen.

Tiếp đó, Tần Ninh lại đạp mạnh chân lên mặt đất, một lần nữa nhào lên không trung.

Xoet...

Rầm!!

Không ngoài dự đoán, lại một lần nữa Tân Ninh bị kéo rơi xuống đất.

Chỉ là, Tân Ninh không hề để tâm mà tiếp tục đi tìm những cái hố khác, tìm đến những viên đá đen, hấp thu Tinh thần Khí, tiếp đó lại nhào người lên không trung.

Hết lần này đến lần khác thử nghiệm.

Cuối cùng Tần Ninh cũng đã hiểu rõ.

Lực hấp dẫn của ngôi sao mà hắn đang đứng càng lúc càng nhỏ đi.

Cũng tức là nói, Tinh thần Khí bám quanh những viên đá đen kia có liên quan đến lực hấp dẫn của ngôi sao này nhiều hay ít.

Tỉnh thần Khí mà hắn hấp thu được từ viên đá đen càng nhiều, thì càng có khả năng để rời khỏi được ngôi sao này.

Nghĩ như vậy, Tân Ninh liền tiếp tục tìm kiếm những chiếc hố chứa đá đen trên bề mặt rộng lớn của ngôi sao này để hấp thu Tinh thần Khí.

Ngày lại ngày trôi qua, hết năm này qua năm khác.

Tân Ninh ở trong này đương nhiên không biết thế giới bên ngoài hiện tại ra Sao.

Mãi cho đến khi. Cuối cùng. Đến một ngày.

Tân Ninh đã đi hết một lượt những chiếc hố có trên bề mặt của ngôi sao này, và cũng đã hấp thu hết hàng vạn Tinh thần Khí từ những viên đá đen.

“Thử lại nào!”

Rầm...

Bồng trong một giây.

Cơ thể Tần Ninh rơi xuống, ngã xuống mặt đất bằng tư thế úp sấp. “Thành công rồi!”

Tân Ninh nằm trên mặt đất, nhìn vào ngôi sao ở phía đối diện kia.
 
Back
Top Bottom