Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10740: Áp đảo về huyết thống



Nghe lời này, mỗi vị Tiên Tôn Tiên Đế đều không ai cử động.

“Đều cút xéo, cút xéo.....

Mục Huyền Thần phất tay, các vị Tiên Tôn Tiên Đế kia không thể khống chế mà bị hất lui ra ngoài.

Rất nhanh, trong phạm vi mấy chục dặm, chỉ còn lại Tân Ninh, Mục Huyền Thần, cùng với Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam hiên, Thần t*nh d*ch

tổng cộng sáu người, cùng với... Cửu Anh.

Mọi người đều đã bị đuổi ra xa, vẻ mặt ngáo ngơ, đến tận bây giờ vẫn chưa hoàn hồn.

Ngọc Thiên Ngưng cùng Thanh Thiên Tung hai người đều mang vẻ mặt không thể tin được nhìn về phía Thượng Vân Nhiên.

“Thượng Vân Nhiên, lão già này, có phải đã biết từ trước rồi, Tân Ninh chính là huynh trưởng của Huyền đại sư?”

Thanh Thiên Tung vẻ mặt đầy nghi ngờ. “Ta biết cái búa ấy!”

Thượng Vân Nhiên lúc này cũng có biểu cảm giật mình khó tin, hơn nữa vẫn còn chưa tỉnh táo lại.

“Huyền đại sư!”

“Mục Huyền Thần?”

“Đệ đệ của Tần Ninh kia?”

'Thượng Vân Nhiên gãi gãi đầu, bực dọc nói: “Đây là chuyện gì vậy hả?” Đâu chỉ ba vị Tiên Đế này.

Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung, Thái Thanh tiên tông, chín đại Tiên Tôn lại càng ngơ ngác hơn.

Huyền đại sư.

Đệ đệ của Tân Ninh!

Chuyện gì vậy hả?

Nhưng bây giờ, không có ai có thể giải thích được cho bọn họ.

Ai cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì!

“Đều ngẩn ra đó làm gì?”

Giọng nói của Mục Huyền Thần vang lên, mang theo mấy phần lạnh lùng nói: “Tiên Tôn dị tộc mặc dù đã chạy rồi, nhưng có một số Tiên Đế vẫn còn đang bỏ trốn quanh đây, dốc hết toàn lực đả thương Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc, tiếp sau đó đào hết các sào huyệt của dị tộc trong Tam Thanh tiên giới ra, tranh thủ

một hơi đánh sạch bọn chúng”.

Nghe thấy giọng nói của Huyền đại sư, chư vị Tiên Tôn Tiên Đế đều lần lượt khom lưng, bắt đầu bận bịu làm việc.

Mà lúc này.

'Trên mặt đất.

Trước bàn trà.

Tần Ninh châm một chén trà đưa đến phía trước người Mục Huyền Thần. “Cảm ơn ca...".

Mục Huyền Thần nhận lấy chén trà, nhìn sang Thời Thanh Trúc và Diệp Viên

Viên ở phía sau lưng Tân Ninh cười nói: “Hai tẩu tử đúng là đẹp thật, ca, huynh đúng là có mắt thẩm mỹ”.

Tân Ninh liếc mắt lườm Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần đè thấp giọng nói: “Chỉ là, ca, huynh không sợ sau khi trở về, đại tẩu đánh chết huynh à? Đại tẩu dù đánh không chết huynh, thì đệ đoán chừng nhị tẩu cũng sẽ đánh chết huynh ái!”

“Chỉ có đệ là thông minh hả?”, Tần Ninh liếc mắt lườm Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần rụt cổ.

Áp đảo về huyết thống.

Lão đại chính là lão đại.

Tục ngữ nói không sai, huynh trưởng như cha.

“Hả? Gái này à... không nói được không?”

Tân Ninh trợn mắt lườm Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần lập tức đáp: “Kỳ thực ấy mà, đệ và lão tứ cùng nhau luyện đan, luyện ra được một viên tuyệt thế thần đan mà chắc chắn mẹ đệ và mẹ bảy. tuyệt đối không thể luyện chế ra được, dựa vào loại thần đan này, đệ có thể cắt một phần từ trong ba hồn bảy phách của mình ra, chuyển thế đến tiên giới”.

“Đệ đùa ta đấy à?”, Tần Ninh lại hờ hững đáp: “Đệ và lão tứ có thể luyện chế ra được mà mẹ cả và mẹ bảy lại không thể luyện chế được!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10741: Tần Ninh hờ hững nói



Mục Huyền Thần cười he he nói: “Ca, chuyện này huynh không hiểu đúng không...”.

Nhìn bộ dạng gian xảo của Mục Huyền Thần, lại nhìn sang bộ dáng nghiêm túc của Tần Ninh, nhóm bốn người Thần t*nh d*ch, Thời Thanh Trúc v.v... đều nhìn không ra cặp huynh đệ này có chỗ nào giống nhau!

Tần Ninh hờ hững nói: “Đừng có ranh ma, nói nghe xem nào”.

“He he...”, Mục Huyền Thần cười he he nói: “Thần đan thông thường, đương nhiên là không thể được, nhưng nếu như có một loại thiên tài địa bảo đặc thù, mang ra để luyện chế thành thần đan, loại thần đan này vô cùng kỳ diệ

Tần Ninh nhíu mày. “Đệ... Bỗng nhiên.

Tân Ninh đứng dậy, nhìn về phía Mục Huyền Thần, quát: “Đệ không phải... hái quả Thế Giới chứ?”

Mục Huyền Thần nở nụ cười đầy vẻ chột dạ, gật đầu. “Mẹ kiếp đệ....

Tần Ninh lập tức tay đấm chân đá, yêu thương đập cho đệ đệ ruột nhà mình một trận, thể hiện một cách tinh tế tình cảm của huynh trưởng với đệ đệ.

“Không được đỡ đòn!”

Tân Ninh quát, tay cầm ấn Bát Quái Bộ Thiên, hung hăng nện lên người Mục Huyền Thần.

Cảnh tượng này khiến cho Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Thần Tỉnh Dịch đều thầm tặc lưỡi.

Đánh thật à! Lại qua một lúc nữa. Tần Ninh thở phì phò ngồi phịch xuống.

Mục Huyền Thần mặt mũi sưng vù, bê chén trà trong tay, phát âm cũng biến dạng, lầm bầm nói: “Que, đừng giận nữa...”.

“Đúng là làm bừa!”

Tân Ninh quát: “Cây Thế Giới là do phụ thân để lại, là rường cột chống đỡ cả đất trời của Thương Mang Đại Thế Giới, một quả Thế Giới đối với nó mà nói, quan trọng biết chừng nào, từ khi Cửu Thiên Vân Minh thành lập đến nay, phụ thân không nỡ hái một quả nào, mà đệ lại dám đi hái!”

“Không phải hái đâu!”

“Hử?

Mục Huyền Thần cúi đầu nói: “Là đệ và lão tứ, còn có nhị tỷ cùng nhau đi trộm đói”

“Vũ Đạm cũng hùa vào làm bừa với các đệ?”, Tân Ninh quát. Mục Vũ Đạm.

Chính là con gái của mẹ bốn Tiêu Doãn Nhi, đứng hàng thứ hai, cả ba đời nhà họ Mục, ngoại trừ Tân Ninh, thì Mục Vũ Đạm là lớn nhất”.

“Chính là nhị tỷ xúi giục đệ cùng Huyền Phong đi trộm đó!”, Mục Huyền Thần nói bằng giọng hùng hồn.

“Được được được!”

Tân Ninh hừ mũi nói: “Đợi khi ta trở về, ät sẽ lột da Huyền Phong ral” Ừm!

Hử?

Mục Huyền Thần ngơ ngác nhìn Tần Ninh.

Lột da tứ đệ?

Vậy nhị tỷ thì không phải chịu đòn à?

“Đại ca, đệ cảm thấy huynh như vậy không tốt, phải công bằng với tất cả mọi người, nếu muốn phạt, thì đều phải phạt chứ!”, Mục Huyền Thần đề xuất ý kiến.

“Đúng vậy, khó lắm khó lắm...”

Mục Huyền Thần vội nói: “Đệ và lão tứ thử phải đến cả vạn lần, sau này cuối cùng mới thành công, đan dược luyện thành, nhưng hai người bọn đệ đâu có dám ăn, ăn rồi chết ngắc thì biết làm thế nào?”

Nghe vậy, Tân Ninh cười lạnh một tiếng. Mục Huyền Thần tiếp tục nói: “Cho nên bảo nhị tỷ thử...”.

Nghe thấy câu này, Tần Ninh liền không nhịn được mắng: “Hai đứa này làm đệ đệ mà không biết bảo vệ tỷ tỷ à? Lại để cho nhị tỷ của bọn đệ thử đan? Thử ra chuyện xem cha có đánh gãy chân của bọn đệ không!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10742: Mẹ ta nói thế nào?



Mục Huyền Thần lại rụt cổ, song hồn, tỷ ấy thử là tốt nhất.

tiếp đó nói: “Ca, huynh quên à, nhị tỷ một thể

“Một hồn phách thử chết rồi, vẫn còn một hồn phách nữa, có thể từ từ hồi phục”.

“Cũng chỉ trong khoảng thời gian mấy vạn năm mà huynh rời đi thôi, chúng †a đã thử đến mấy trăm lần gì đó, kết quả... nhị tỷ không thành công, ta ăn nhầm phải Nghịch Chuyển thần đan, kết quả lại thành công tách được hồn phách ra khỏi ba hồn bảy phách, thành công chuyển thế rồi!”

Nghe vậy, Tân Ninh nhíu mày nói: “Đệ chắc chắn Vũ Đạm không thành công?”

“Chắc chắn a...".

Mục Huyền Thần cực kỳ khẳng định nói: “Mỗi lần tỷ ấy thử đều thất bại, có một hồn phách đã bị diệt rồi, phải mất rất lâu mới dùng một hồn phách khác để nuôi dưỡng ra hồn phách thứ hai, có lần tỷ ấy còn mất đến hơn một vạn năm mới hồi phục...”.

Nói đến đây, Mục Huyền Thần bỗng nhiên ngẩn ra.

“Chết tiệt!!”

Mục Huyền Thần lập tức vỗ đùi, mắng: “Đệ bị giốn rồi, nhị tỷ đã thành công từ lâu rồi, chết tiệt! Tỷ ấy lừa đệ!!!”

Nghe vậy, đầu Tân Ninh như muốn phình ra.

Một quả Thế Giới!

Cho dù là Thần Đế thì cũng sẽ ngao ngao chạy đến mà tranh cướp. Ba đứa đệ muội nhà mình lại cứ thế mà lãng phí mất rồi.

“Haiz...”.

Tân Ninh thở dài, nói bằng giọng bất lực: “Đợi đó đi, đợi phụ thân quay về, lão già cây Thế Giới kia chắc chắn sẽ đi mách tội với phụ thân, đến lúc đó ba bọn đệ có bị lột da rút gân thì cũng là nhẹ!”

Mục Huyền Thần không phản bác lại thêm.

Hắn cũng không dám phản bác cái gì.

“Các đệ đúng là làm bừaI”, Tân Ninh bỗng nhiên lại quát lên: “Đệ tưởng là, những Thần Đế trong Thương Mang Vân Giới thực sự là không thể xuống được dưới này hay sao? Chỉ là nếu xuống thì sẽ phải trả một cái giá quá đắt, lần này các đệ dùng quả Thế Giới để làm vật dẫn, coi như may mắn, nhưng nếu như xảy.

ra chuyện gì ngoài ý muốn...”.

“Không phải là giờ vẫn chưa có ngoài ý muốn sao?”, Mục Huyền Thần cười he he nói.

Nói cho cùng. Mục Huyền Thần và Mục Huyền Phong đã lấy nhị tỷ Mục Vũ Đạm thử thuốc.

Dù gì nhị tỷ khi sinh ra đã có hai thể hồn phách cùng dựa vào nhau để tồn †ại, một thể hồn phách chết đi thì thể còn lại vẫn có thể nuôi dưỡng lại.

Tân Ninh lập tức nói: “Đệ đến tiên giới bao nhiêu năm rồi?”

“Chính lúc kiếp thứ chín của đại ca kết thúc nhưng chưa quay về, nên đệ xuống đây, đại khái cũng có bốn năm vạn năm rồi...".

Mục Huyền Thần lập tức nói: “Lúc đó đệ đã biết, huynh không về chắc chắn là có vấn đề”.

“Đệ và lão tứ lúc đó đi tìm mẹ hai, muốn hỏi xem rốt cuộc là lúc nào đại ca mới về, bọn đệ còn chuẩn bị cùng huynh đi đánh ra ngoại vực để cứu cha chúng †a nữa kìa, sau khi huynh lịch kiếp, mẹ hai lại trở thành minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh nên quyền hành nằm hết trong tay, bọn đệ chỉ đành phải hỏi bà ấy!”

Tần Ninh từ tốn nói: “Mẹ ta nói thế nào?”

Mục Huyền Thần gãi đầu, cười đầy vẻ chột dạ nói: “Mẹ hai bảo bọn đệ cút!”

Tần Ninh lập tức nói: “Từ những năm trước, ta nghe nói mối quan hệ của mẹ †a và mẹ tám của chúng ta đã không được tốt?”

“Ôi dào, cũng không đến nỗi không tốt”.

Mục Huyền Thần đứng dậy, đi sang ngồi xuống bên cạnh Tần Ninh cười nói: “Ca, huynh còn không biết à? Mục gia chúng ta...”.

“Có mẹ huynh Tân Mộng Dao và mẹ của Mục Viễn Phàm là Minh Nguyệt Tâm là hai người phụ nữ không ra gì... ghê gớm nhất!”

RâmI!!

Mục Huyền Thần còn đang nói đến nước bọt văng tung tóe thì thình lình bị Tân Ninh tát mạnh một cái vào sau ót hắn.

“A...", Mục Huyền Thần ôm cái ót của mình, vẻ mặt đau khổ. “Nói tiếng người!”, Tân Ninh hờ hững nói: “Nói năng tử tế, cái gì mà người

phụ nữ này người phụ nữ kia, giờ đệ nói năng hùng hồn như thế, nếu thực sự lôi mẹ ta và mẹ tám đến trước mặt đệ, đệ là người quỳ đầu tiên!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10743: Mẹ hai và mẹ tám



Mục Huyền Thần vẻ mặt đầy tủi thân nhìn Tần Ninh, tay ôm sau ót, ở trên đất nhích ra xa môt chút, ngồi ở một bên.

“Thực tế là vậy, mẹ tám nói muốn đi ra ngoài tìm, nhưng mẹ hai lại không đồng ý, hai người ý kiến bất đồng, sau này bức tường ranh giới xảy ra vấn đề, có chủng tộc ngoại vực lảng vảng ở bên ngoài chờ thời cơ, hình như dự định tìm một chỗ nào đó để mở một con đường thông vào Thương Mang Vân Giới!”

“Mẹ hai và mẹ tám mới không tiếp tục cãi nhau vì chuyện này nữa...”.

“Cửu Thiên Vân Minh liên kết với các đại cổ tộc thần tộc của Thương Mang Vân Giới, ra tay với những dị tộc đang chờ thời cơ để xâm lược, sau đó tiêu diệt bọn họ!”

“Về sau nữa thì đệ hạ giới rồi, chuyện về sau này cũng không rõ lắm”.

Mục Huyền Thần thở dài nói: “Có khả năng dị tộc đã đánh vào trong rồi, nói không chừng Cửu Thiên Vân Minh của cha chúng ta cũng không còn nữa!”

“Ca, huynh nói nếu như Cửu Thiên Vân Minh không còn nữa, vậy Mục gia không phải xong đời rồi à, huynh cũng không phải là minh chủ nữa, đệ cũng không còn là đệ đệ của minh chủ, trong Thương Mang Vân Giới còn có ai sợ đệ nữa không?”

Những lời lảm nhảm mà Mục Huyền Thần nói ở phía sau đó, Tân Ninh chẳng nghe lọt tai chữ nào.

Mẹ của mình, hắn còn không hiểu tính nết hay sao. 'Tân Mộng Dao. Minh Nguyệt Tâm.

Hai vị Thần Đế, quả thực là thuộc đẳng cấp đỉnh chóp của Thương Mang Thần Gi

Nhưng nếu để hai người chiến đấu với nhau thì không có khả năng lắm.

Hơn nữa, dường như muốn rời khỏi Thương Mang Đại Thế Giới còn phải có được sự đồng ý của mẹ mới được?

“Ta hỏi đệ.....

Tân Ninh tiếp tục nói: “Trong mấy vạn năm ta lịch kiếp này, đệ có từng gặp tổ

phụ tổ mẫu?” “Gặp quỷ á!” Mục Huyền Thần bất đắc dĩ nói: “Tổ phụ đối xử với mấy huynh đệ tỉ muội chúng ta như nhau, nhưng huynh cũng biết, tổ mẫu cảm thấy đệ và lão tứ từ bé đã nghịch ngợm, mỗi lần nhìn thấy bọn đệ đều sẽ đập cho bọn đệ một trận!”

“Chuyện này, huynh không thể hỏi đệ, huynh phải hỏi tiểu thất, tổ mẫu thích nhất là tiểu thất, dạy muội ấy trận pháp, dốc hết lòng thương yêu, chậc chậc...”.

Tân Ninh hừ mũi nói: “Đệ cũng đừng không phục, đệ và lão tứ quả thực. không phải dạng tốt lành gì!”

Vừa dứt lời, Mục Huyền Thần lập tức phản bác lại nói: “Đại ca, huynh nói vậy là không đúng rồi, lão tứ quả thực không phải dạng tốt lành, nhưng Mục Huyền Thần đệ, một lòng theo học đan đạo, mục tiêu của cả đời này là trở thành một vị Thần Đế đan đạo của Mục gial”

“Ha ha!”, Tân Ninh lạnh lùng cười nói: “Đã có rồi, mẹ cả và mẹ bảy đều là Thần Đế đan đạo!”

“Không giống, bọn họ không mang họ Mục!”

Mà bốn người Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên ở bên cạnh nghe hết cuộc đối thoại của cặp huynh đệ kia, lúc này đều đã nghệt hết cả mặt ra.

Này...

Mà khi trước, tổ phụ tổ mẫu khá là thiên vị yêu thương vị phu nhân thứ chín này của phụ thân, nhất là tổ mẫu, cực kỳ yêu quí Mục Tử Huyên.

Chín huynh đệ tỉ muội. Ai cũng đã từng bị tổ mẫu đánh, duy chỉ có tiểu thất là chưa!

Tân Ninh vẫn còn nhớ rõ, có lần cha đánh tiểu thất, bị tổ mẫu treo lên đập cho một trận!

“Tổ phụ tổ mẫu từ sau khi Cửu Thiên Vân Minh được thành lập đến nay, quả thực là cực kỳ hiếm khi xuất hiện, có lẽ bọn họ đã đi tiêu dao đâu đó, cũng hoặc là... bọn họ đã không còn ở bên trong Thương Mang Vân Giới nữa cũng nên...”, Tần Ninh thở dài một hơi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10744: Lão tứ thì sao?



Nếu như phụ thân không có ở đó, tổ phụ tổ mẫu mà còn, thì có lẽ mọi thứ ở Thương Mang Vân Giới đều có thể yên ổn.

Nhưng bây giờ, hắn không nắm được thông tin ở Thương Mang Vân Giới, cho nên mọi thứ đều rất khó nói.

Tân Ninh tiếp tục nói: “Có lẽ nhị muội cũng đến rồi, chỉ là đệ không biết mà thôi, đương nhiên ta cũng chỉ là suy đoán, không dám khẳng định”.

“Lão tứ không đến chứ?”

Mục Huyền Thần lập tức đáp: “Tiểu tử kia chắc chắn là không đến được, thể chất của bọn đệ giống nhau, đệ có thể thành công, hắn có đến tám phần thất bại”.

“Những đệ muội khác thì sao?”, Tân Ninh quan tâm hỏi.

Nghĩ một chút, Mục Huyền Thần bắt đầu kể lại: “Tam tỉ... tam tỉ cùng với tiểu tử Mạch Nam Sênh kia suốt ngày dính lấy nhau, cha chúng ta không có ở nhà,

mẹ sáu cũng không quản được tỉ ấy”.

“Đệ mấy lần nhìn không nổi nữa rồi, nhưng tiểu tử kia là người của thần tộc Cửu Vỹ Thiên Hồ, đệ cũng không tiện nói cái gì”.

“Ca, đợi huynh quay về, hai chúng ta đi tìm tiểu tử Mạch Nam Sênh kia, đánh cho hắn ta phọt cứt ra, hai chúng ta mà không đánh, thì đợi cha chúng ta quay về rồi, cũng sẽ đánh chết tiểu tử kia, dám ngấp nghé tam tỉ!”

Nghe thấy lời này, Thần t*nh d*ch ở bên cạnh rụt cổ lại.

Hắn ta còn đang nghĩ, muội muội của sư phụ không ít, với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành như của hắn, nói không chừng ngày nào đó có thể trở thành

muội phu của sư phụ nữa kìa.

Bây giờ xem ra, vị Vô Thượng Thần Đế kia rất quan tâm đến con gái của mình.

Thôi bỏ đi vậy!

Mạng chó quan trọng hơn!

'Tam tỉ mà Mục Huyền Thần nói đến, chính là Mục Vũ Yên, do mẹ sáu sinh, bản thân mẹ sáu chính là huyết mạch của Cửu Vỹ Thiên Hồ, cũng là một sự tồn tại đáng gờm, không kém cạnh so với Ngũ linh thần tộc và Phượng Hoàng thần tộc.

Mạch Nam Sênh!

Chính là vương của tộc Cửu Vỹ Thiên Hồ, thực lực cũng cực kỳ mạnh.

Mà Mục Vũ Yên lại là cô con gái thân thiết với phụ thân nhất, từ bé đến lớn đều cực kỳ lo lắng cho phụ thân, do đó phụ thân đối với cô con gái này cũng đặc:

biệt quan tâm hơn một chút.

“Nam Sênh và Vũ Yên ở bên nhau nhiều năm, hai người bọn họ sớm đã là một đôi rồi”.

Nghe Tần Ninh nói vậy, Mục Huyền Thần nói bằng giọng bất mãn: “Ca, sao huynh lại có thể nói như thế chứ?”

“Đệ còn mong huynh cùng với đệ đánh về bên đó, hai huynh đệ chúng ta lột lớp da hồ ly của Mạch Nam Sênh, đưa cho mẹ đệ còn có mẹ huynh làm áo. khoác lông cáo nữa kìal”

Tân Ninh xiết chặt nắm tay kêu răng rắc.

Mục Huyền Thần ho nhẹ hai tiếng, cười nói: “Đệ đùa thôi mà, dù thế nào thì cũng là tỉ phu tương lai của đệ...”.

“Lão tứ thì sao?”

“Lão tứ... ôi dào, hắn vẫn vậy thôi, ngốc nga ngốc nghếch, ngày nào cũng đi chơi với con sói ngốc Tuyết Cầu kia, một đôi ngốc chơi với nhaul”

Tần Ninh hừ mũi nói: “Ta thấy, hai người bọn đệ ở chung với nhau mới là một đôi ngốc, Tuyệt Mạch Đan Thể và Thần Văn Đan Thể rơi vào trên người bọn đệ, đúng là lãng phí của giời”.

“Đã bao nhiêu năm rồi, đến cảnh giới Thần Đế còn chưa lên được?”

Nghe lời này, gương mặt Mục Huyền Thần đầy đau khổ nói: “Ca, Thần Đế ở Thương Mang Vân Giới cũng chỉ có nhiêu đó vị trí, đệ có thể làm thế nào chứ?”

“Xéo ngay đi!", Tân Ninh dứt khoát nói: “Nếu thực sự đến ngày đó, trong lòng †a đã có người thích hợp để lựa chọn rồi”.

“Hả?”, Mục Huyền Thần ngẩn ra, nhìn Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, sau đó chu môi nói: “Quả nhiên giống hệt cái nết của chat”

“Đệ nói cái gì?”

“Không, chẳng có gì...", Mục Huyền Thần lại nói: “Vừa rồi nói đến lão tứ, giờ nói tiếp đến lão lục!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10745: Ba thứ hạng đầu



Mục Huyền Thần cười he he nói: “Lão lục là một tên ngốc, ngày nào cũng chỉ biết ôm lấy kiếm của mình, làm việc không đầu không đuôi”.

“Khi đó có có tin tức dị tộc ngoại vực sắp đánh vào, lão lục phấn khích vô cùng, chạy thẳng đến chỗ mẹ hai, cũng chính là mẹ huynh, nói hắn muốn bảo vệ

tiền tuyến, bảo vệ di sản mà cha chúng ta để lại!”

Mục Huyền Thần cười ha ha nói: “Kết quả bị mẹ hai treo lên đánh cho. nguyên một tháng, mẹ ba cũng không nói một câu gì”.

“Sau khi lão lục trở về, hỏi mẹ ba là: mẹ có phải mẹ ruột của con không? Con bị đánh chết mẹ cũng không quan tâm!”

“Mẹ ba lúc đó nói, đáng đời con, cái gì gọi là di sản cha con để lại, cha con còn chưa chết đâu!”

“Kết quả lão lục cãi nhau với mẹ ba, lại bị mẹ ba đập cho một trận nữa, phải đến cả trăm năm sau vẫn chưa ra được khỏi sân viện của mình”.

“Ha ha ha ha...”. Nói đến đây, Mục Huyền Thần vỗ đùi cười ha hả. Tân Ninh cũng không nhịn được bật cười.

Mẹ ba Diệp Tuyết Kỳ, là một Kiếm Thần, tính khắp cả Thương Mang Đại Thế Giới, kiếm thuật của mẹ ba đủ để đứng trong năm thứ hạng đầu.

Ba thứ hạng đầu...

Là tổ phụ của Tần Ninh, Mục Thanh Vũ.

Phụ thân của Tân Ninh, Mục Vân.

Cùng với sư phụ của Tần Ninh, Lục Thanh Phong.

Ba vị này ai là hạng nhất, không biết, trong đó Vô Thượng Thần Đế là người có thực lực mạnh nhất, nhưng nếu chỉ luận về năng lực kiếm thuật, so với Mục. Thanh Vũ, Lục Thanh Phong ai cao hơn ai thấp hơn, thì không có ai biết rõ.

Mục Huyền Thần tiếp tục nói: “Tiểu thất ấy mà, nói chung ngày nào cũng thần thần bí bí, chẳng thấy tung tích, cả ngày nghiên cứu trận pháp, dù gì cũng là

đệ tử cuối cùng và tâm đắc nhất của tổ mẫu chúng ta, không biết rốt cuộc là muội ấy đã đạt đến cấp độ nào trong đạo trận pháp rồi!”

“Tiểu bát. muội ấy!"

, Mục Huyền Thần ho nhẹ hai tiếng nói: “Đệ không muốn kể về

“Sơ Tuyết làm sao? Đệ lại chịu thiệt thòi gì ở chỗ muội ấy rỉ

Nghe thấy lời này, Mục Huyền Thần dứt khoát nói: “Ca, huynh nói gì vậy, đệ sao có thể chịu thiệt thòi gì được ở chỗ muội ấy?”

Tiểu bát, là do mẹ năm của Tần Ninh là Vương Tâm Nhã sinh, mẹ năm chính là Thiên Âm Thần Đế, trong đạo âm thuật đã mở rộng nghiên cứu đến mức giới

hạn.

Mục Sơ Tuyết cũng không hề thua kém mẹ mình, vô cùng có tài năng thiên phú trong đạo âm thuật.

“Muội ấy là âm tu, lại đứng hàng thứ tám, đệ còn lâu mới đi làm khó muội ấy! Mọi chuyện đệ đều nhường muội ấy hết!”

Tân Ninh lười chẳng thèm đáp lại, cười nói: “Viễn Phàm thì sao?”

“Viễn Phàm? Ôi dào, thằng nhóc đó lạnh lùng lắm, đệ không chơi với hắn, tuổi tác cách nhau quá xa, có khoảng cách thế hệ!”

“Biến khẩn đi!”

'Tần Ninh mắng một câu.

Còn khoảng cách thế hệ quá lớn. Lớn cái búa!

“Hắn là luyện khí sư, đệ là luyện đan sư, bọn đệ cũng chẳng có điểm gì chung, đệ và lão cửu còn chẳng thân thiết bằng đại ca huynh nữa kìa”.

Mục Huyền Thần cười he he nói: “Hơn nữa, ca... huynh nếu như không về được thì lão cửu chắc chắn là vui nhất”.

“Huynh nghĩ mà xem, năm huynh đệ chúng ta, đệ và Huyền Phong là đan sư, cả ngày chỉ chìm đắm trong đan đạo không dứt ra được, lão lục là kiếm khách, ngốc nga ngốc nghếch, chỉ có lão cửu, là một luyện khí sư, nhưng lòng dạ lại rất khó dò, huynh nếu như không về được, chắc chắn lão cửu sẽ có mưu đồ đoạt vị, huynh phải đề phòng hắn!”

“Xéo ngay!”

Trong Cửu Thiên Vân Minh rộng lớn như thế.

Sư phụ, nghĩa phụ, mấy người mẹ, cùng với mấy huynh đệ tỉ muội chính là những người mà Tân Ninh quan tâm và nhớ nhung nhất.

Biết được mọi người đều sống tốt, Tân Ninh cũng coi như yên tâm.

Tiếp đó.
 
Phong Thần Châu
Chương 10746: Một giây sau



Mục Huyền Thần nhìn về phía Tân Ninh, hỏi: “Ca, huynh làm sao vậy? Chín kiếp kết thúc, không phải là sẽ quay về Thương Mang Vân Giới hay sao? Sao lại xảy ra vấn đề gì?”

Tần Ninh lập tức kể lại trải nghiệm của mình trong những năm gần đây.

Chín kiếp, chín vạn năm.

Cùng với không ít chuyện xảy ra trong bốn năm vạn năm của kiếp thứ mười này, Tần Ninh đều kể hết ra mà không hề giấu diếm.

Hắn cũng biết.

Đệ đệ của mình mặc dù hơi ngốc nghếch dở hơi một chút, nhưng trong lòng vẫn còn nhớ nhung đến mình.

Mạo hiểm dùng quả Thế Giới để luyện thành thần đan, lấy đó để phân tách một phần trong ba hồn bảy phách của mình ra đi đầu thai chuyển thế, mỗi một

bước đi đều là một lần hiểm nguy.

Nói cho cùng, Mục Huyền Thần chỉ là nhớ hắn thôi, muốn nhanh chóng được gặp lại hắn.

Mục gia ở Thương Mang Vân Giới. Đời thứ nhất là Mục Thanh Vũ.

Đời thứ hai là Mục Vân.

Đời thứ ba chính mà chín huynh đệ tỉ muội bọn họ.

Hai huynh đệ nói hết những chuyện trên trời dưới biển ở ngay giữa chiến trường này.

Mà bốn người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên cũng có thể cảm nhận được một cách sâu sắc sự cởi mở đến từ lục phủ

ngũ tạng của Tần Ninh.

Nhiều năm như vậy rồi, bọn họ chưa từng được nhìn thấy giờ phút Tân Ninh thư thái thoải mái như lúc này.

Đối với bọn họ mà nói, là đi theo bước chân của Tần Ninh, hướng đến một phương trời mới bao la hơn.

Nhưng đối với Tân Ninh mà nói, hắn đang cố gắng bước đi trên con đường về nhà, từng bước từng bước mà đi.

Bốn phía đất trời.

€ó chín đại Tiên Tôn của ba bá chủ trấn ¡ thêm những Tiên Đế khác đến hỗ trợ, xu thế thất bại của dị tộc đã không ai có thể chặn lại được.

Cùng lúc đó. Trên vùng đất tiên giới, trong một vùng đất tăm tối ẩm ướt.

Bốn bóng người Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, Lôi Doanh, Ám Tòng Thiên xuất hiện một cách vô cùng chật vật.

Không bao lâu sau, bóng dáng của Diệp Chi Vấn xuất hiện ở chỗ cách không xa bốn người này, tay chắp sau lưng, đầu đội mũ chùm, nhìn không ra cảm xúc

lúc này là vui buồn hay giận dữ.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Hàn Thanh Tiêu đè nặng giọng quát: “Diệp Chi Vấn, ngươi làm cái gì vậy? Lần này, tộc nhân của chúng ta đều chết sạch trong Tam Thanh tiên vực rồi!”

Gương mặt của Cảnh Chấn Vũ đanh lại xanh mét nói: “Mấy chục vị Tiên Đế, mấy trăm đến cả nghìn vị Tiên Thánh, đều chết sạch rồi, ngươi có biết đây là tổn

thất lớn nhường nào không?”

Bên cạnh, hai người Lôi Doanh và Ám Tòng Thiên lặng yên không nói một lời.

Hai người đến từ Vô Lượng tiên vực, lần này chỉ là ra tay hỗ trợ mà thôi, chỉ đáng tiếc cho Sư Hoằng Đại Tiên Tôn của Cửu Nguyên tộc, cứ vậy mà chết rồi.

Nghe thấy lời chất vấn của Hàn Thanh Tiêu và Cảnh Chấn Vũ, Diệp Chỉ Vấn vẫn giữ biểu cảm bình tĩnh, đứng yên tại chỗ không đáp lời.

“Diệp Chi Vấn, ngươi nói đi!”, Hàn Thanh Tiêu quát: “Ngươi có phải cố ý lừa gạt hại chúng ta không? Không phải người cùng tộc với ta, ắt có lòng khác, ta thấy ngươi hầu như không định giúp đỡ chúng ta!”

Xoẹt!

Một giây sau.

Bóng dáng của Diệp Chi Vấn lóe lên, xuất hiện ở ngay phía trước người Hàn Thanh Tiêu, tiếp đó bàn tay xiết lại, đấm thẳng lên mặt Hàn Thanh Tiêu.

Uỳnh một tiếng, cả người Hàn Thanh Tiêu lui ngược về phía sau, miệng nôn máu tươi.

“Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, hai người các ngươi còn có tư cách đến chất vấn ta, trách ta nữa à!”

Chỉ có thể nói, Diệp Chỉ Vấn này có thực lực vượt xa bốn người bọn họ.

Bên cạnh, Lôi Doanh Tiên Tôn khuyên giải: “Hai vị tộc trưởng hãy bình tĩnh lại, để Diệp tiên sinh nói xem, chuyện rốt cuộc thế nào...”.

Nghe vậy, Hàn Thanh Tiêu không nói thêm gì nữa, Cảnh Chấn Vũ lúc này cũng đã thu bớt lại cảm xúc.

Diệp Chi Vấn lúc này không hề nhìn về phía hai người mà ngược lại nói: “Là do các ngươi không làm theo kế hoạch, thất bại rồi, đáng đời, nếu nói tức, thì ta còn tức hơn các ngươi nhiều!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10747: Ba người này đã bị giết rồi



“Tam Thanh tiên vực trong cả đại địa tiên giới này không được tính là quá mạnh, vốn dĩ để cho Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, cùng với những người còn sót lại của ba đại tộc là Thanh Giác tộc, Thụ Nhãn tộc, Ảnh Lang tộc cùng nhau đánh chiếm, cướp lấy Tam Thanh tiên vực là một việc nắm chắc trong lòng bàn tay!”

“Nhưng mà...”.

Diệp Chi Vấn lạnh lùng nói: “Thời cơ chưa đến, các ngươi đã ra tay trước, do đó khiến cho kế hoạch thất bại, bây giờ ngược lại còn trách ta?”

Lời này vừa nói xong, sắc mặt của Hàn Thanh Tiêu và Cảnh Chấn Vũ thay đổi vài lần, cuối cùng cũng không nói được câu nào.

Qua một lúc sau, Cảnh Chấn Vũ mới nói: “Là Thanh Thương, không hành sự theo kế hoạch, cứ phải giết bằng được Tần Ninh, kết quả cứ thế gây ra một chuỗi những sự việc tiếp theo xảy ra...".

Thanh Thương.

Cơ Bằng Triển.

Thiên Lang Tử.

Ba người này đã bị giết rồi.

Diệp Chỉ Vấn lạnh lùng nói: “Thành công thì ít, hỏng việc thì nhiều”.

“Cho dù là như vậy...”, sắc mặt Hàn Thanh Tiêu đanh lại nói: “Chúng ta cũng không thể từ bỏ mấy vạn người trong tộc như vậy chứ...”.

“Không từ bỏ, vậy ngươi định đi chết với bọn họ à!”

Diệp Chi Vấn nói một cách vô tình: “Ta có thể cứu được bốn người các ngươi đã là hết sức rồi”.

“Còn về những người khác, bọn họ chết hay sống, tiếp sau đây xem người của ba đại tông trong Tam Thanh tiên vực sẽ có hành động gì, đến lúc đó, có thể cứu được bao nhiêu thì cứu bấy nhiêu vậy!”

Diệp Chi Vấn thoáng dừng lại, nhìn vẻ mặt thê lương của bốn người, không khỏi nói tiếp: “Có lẽ các ngươi không biết, Huyền đại sư kia, với thực lực của ta cũng không thể giết được hắn”.

“Thêm nữa, ngoại trừ Huyền đại sư ra, còn có Cố Vân Kiếm!“ Cố Vân Kiếm!

Bốn đại Tiên Tôn đều có biểu cảm ngây dại.

Lôi Doanh Tiên Tôn hừ mũi nói: “Lại là Cố Vân Kiếm này, tên khốn đó, đúng là như âm hồn không tan, lúc nào cũng đeo bám...".

Diệp Chi Vấn hừ mũi nói “Nói cho cùng, năm đó Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc còn bị người ta đùa bỡn nữa là, tự cho rằng đã đứng vững chân trong Thái Thần tiên vực rồi, bày mưu tính kế như thế, nhưng trên thực tế lại nhảy vào bẫy do người ta bày ra”.

Đối với chuyện này, bốn vị Tiên Tôn cung không có lời nào để phản bác.

Bởi vì những gì Diệp Chi Vấn nói đều là sự thật!

Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc năm đó dám ra tay với Thần Môn, chiếm cứ Thái Thần tiên vực, mà chuyện này dị tộc bên trong các đại tiên vực của tiên giới đều biết.

Khi đó hai đại tộc trưởng hăng hái hăm hở, thậm chí còn tự tin nói rằng, một khi chiếm cứ được Thái Thần tiên vực, vậy dị tộc ở các phương sẽ có một chỗ đứng trong tiên giới.

Nhưng thực tế thì sao?

'Thần Môn không còn. Nhưng Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc cũng xong đời. Thái Thần tiên vực rộng lớn như thế nhưng vẫn do Nhân tộc khống chế.

Hơn nữa, bề ngoài thì Thần Môn đã không còn, nhưng trên thực tế, những nhân vật nòng cốt đều vẫn còn sống khỏe mạnh, thậm chí những năm gần đây còn âm thầm phá hoại kế hoạch của dị tộc các phương hết lần này đến lần khác.

Diệp Chỉ Ván lại nói tiếp: “Được rồi, trong khoảng thời gian tiếp sau đây, Lôi Doanh, Ám Tòng Thiên, hai người giúp đỡ Hàn Thanh Tiêu và Cảnh Chấn Vũ, tranh thủ cứu được bao nhiêu người của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc bên trong 'Tam Thanh tiên vực thì cứu bấy nhiêu đi!”

Nói xong, Diệp Chi Vấn vừa phất tay sau đó biến mất.

Lôi Doanh lúc này mới nói: “Hàn tộc trưởng, Diệp tiên sinh là vì chúng ta đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, hắn ta là người đến từ thượng giới, ngươi không nên nói chuyện với hắn ta như vậy, cho dù là mấy vị Thần Sử đại nhân cũng phải giữ thái độ cung kính với Diệp tiên sinh.

Hàn Thanh Tiêu lầm bầm nói: “Ta biết, chỉ là, lân này không nói đến việc chúng ta lấy rổ tre đựng nước cũng như không, mà đến cả mấy vạn người trong tộc cũng phải bù vào...”.

“Được rồi được rồi”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10748: Huyền đại sư



Ám Tòng Thiên nói: “Những cứ điểm của các ngươi bên trong Tam Thanh tiên vực đều có đường lui cả, thiết nghĩ bọn họ cũng có không ít người đã rút lui được rồi, đến lúc đó lại tập trung bọn họ lại, sắp xếp cho bọn họ đến Vô Lượng

tiên vực trước đi!”

“Tình hình trước mắt cũng chỉ đành như vậy...”.

Cuộc đại chiến trong Tam Thanh tiên vực bắt đầu nhanh nhưng kết thúc lại không tính là nhanh.

Cái thực sự đã kết thúc chỉ là cuộc chiến giữa các Tiên Tôn, nhưng Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc v.v... nội bộ còn có không ít những nhân vật cấp Tiên Đế.

Tiên Đế đánh với Tiên Tôn, đương nhiên là không có sức chống cự.

Nhưng nếu như một số Tiên Đế cố tình muốn lẩn trốn, né tránh thì cũng không dễ dàng để tìm ra được.

Do đó, Trong khoảng thời gian tiếp theo đây, ba phương thế lực là Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung, Thái Thượng tiên tông đều phải dốc hết sức mình, phối

hợp với các phương thế lực khác để bắt đầu cho cuộc tìm kiếm và tiêu diệt sạch sẽ căn cơ của Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc tại Tam Thanh tiên vực.

Đây là một việc lớn tốn rất nhiều thời gian và công sức.

Chớp mắt một năm đã trôi qua.

Đến một ngày.

'Tây Thanh Vực, bên trong Trúc Diệp Tông.

Cả một Trúc Diệp Tông rộng lớn lại vô cùng ồn ào náo nhiệt. Thượng Thanh Lâu lâu chủ, Thượng Vân Nhiên.

Ngọc Thanh tiên cung cung chủ, Ngọc Thiên Ngưng.

Thái Thanh tiên tông tông chủ, Thanh Thiên Tung.

Cùng với chín vị Tiên Tôn lão tổ của ba tông môn bá chủ.

Còn có Mạc Xuyên, Trương Linh Phong, Tư Không Khả, Vi Sinh Vũ, Ngụy Húc cùng một số Tiên Đế tán tu đều tụ hội ở sảnh chính.

Tất cả mọi người đi lại trong Trúc Diệp Tông hầu như đều là khách.

Chúng đệ tử của Trúc Diệp Tông, không ít người cấp Tiên đều nhìn đến đui mù con mắt.

ậc Kim Tiên, Huyền

Bên trong Trúc Diệp Tông, mấy vị trưởng lão cũng chỉ vừa mới đạt đến cấp bậc Tiên Vương mà thôi.

Nhưng bây giờ, trong tông lại có một số lượng lớn các nhân vật Tiên Thánh, ng lâm, vị đại nhân nào mà không cẩn thận để phát tán ra một chút uy áp thôi cũng đủ để khiến cho bọn họ hít thở không nổi.

Thật là đáng sợ quá đi.

Nhóm đại nhân này nhao nhao tụ tập hết về trong Trúc Diệp Tông là muốn làm gì?

Mà lúc này. Trúc Diệp Tông. Trong một sơn cốc văng lặng tĩnh mịch.

Chín đại Tiên Tôn của ba bá chủ cùng với ba vị tông chủ lâu chủ cung chủ, còn có Mạc Xuyên, và đám người Vi Sinh Vũ đều đang tề tựu.

Rất nhanh.

Tần Ninh mặc áo bào màu trắng, phía sau có Mục Huyền Thần đi cùng xuất hiện trước mắt mọi người.

“Huyền đại sư”.

Thanh Nguyên Bân, Đường Thâm, Ngô Vi cùng với bốn người của Thượng Vân Nhiên vội vã đứng lên hành lễ.

Mục Huyền Thần đã sống ở Thượng Thanh Lâu nhiều năm, từ lâu đã khiến cho đám thái thượng cùng tông chủ của Thượng Vân Lâu phải cúi đầu thần phục.

“Ừm...”.

Mục Huyền Thần phất tay nói: “Đều ngồi đi”.

Đến Huyền đại sư cao thâm khó dò như vậy còn phải gọi Tân Ninh một tiếng đại ca.

Vị này chỉ là Tân công tử cảnh giới Tiên Vương, nhưng tuyệt đối không phải là người đơn giản.

Tần Ninh từ từ nói: “Lần này, Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc kết hợp với nhau dẫn đầu tấn công chúng ta, thế đến như chẻ tre, có thể thấy được, nội bộ bên trong Tam Thanh tiên vực đã hủ bại hết cả rồi!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi đến mấy lần.
 
Phong Thần Châu
Chương 10749: Mà một bên khác



Thái thượng Cung Tây Hoa của Ngọc Thanh tiên cung: “Tần công tử, lần này Tam Thanh tiên vực của chúng ta mặc dù nhờ vào Huyền đại sư mới dành được chiến thắng”.

“Nhưng trên thực tế, nếu không phải vì Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc dẫn theo. người đến giúp đỡ thì chúng ta cũng sẽ không thua!”

“Nói bên trong Tam Thanh tiên vực hủ bại, có vẻ quá nặng lời!” Câu này vừa nói ra, Mục Huyền Thần liếc mắt nhìn Cung Tây Hoa một cái.

Bị Mục Huyền Thần liếc mắt nhìn, trưởng lão Cung Tây Hoa lập tức cảm thấy khắp người chỗ nào cũng bất ổn.

Vị Huyền đại sư này, thực lực cao thâm khó dò, đến cả Tiên Tôn cũng có thể giết được, giờ trong cả Tam Thanh tiên vực đã được coi là vô địch”.

Mà một bên khác, thái thượng Kim Nguyên Chung của Thái Thanh tiên tông cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy, lần này, bên trong Tam Thanh tiên vực, chỉ có một số ít các khu vực ủng hộ dị tộc, một số đứng ra kề vai chiến đấu với chúng ta,

còn có hơn một nửa là đứng ngoài cuộc”.

Tân Ninh liếc mắt nhìn hai người này mấy lần.

“Một số ít là đi theo các ngươi chiến đấu, một số lại đi theo dị tộc, đến hơn nửa là đứng ngoài cuộc, đó chính là sự hủ bại của ba đại tông các ngươi!”

“Dị tộc là kẻ xâm lược, nhưng các ngươi tự nhìn xem, có đến hơn một nửa địa vực lại không hề cảm thấy như vậy, chẳng lẽ không phải là do các ngươi bất tài hay sao?”

Lời nói vừa dứt, mấy nhân vật Tiên Tôn đều á khẩu.

Mạc Xuyên Tiên Tôn hừ mũi nói: “Đúng vậy, Tam Thanh tiên vực, ba đại tông các ngươi là những người dẫn đầu, hơn một nửa thế lực địa vực, trong tình huống tranh đấu như vậy lại lựa chọn đứng ngoài nhìn, chuyện này vốn đã vô

cùng nực cười!”

Mấy vị Tiên Đế Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả, Phàn Tấn cũng nhao nhao gật đầu.

'Tần Ninh thở dài một cái, nhìn vào chín vị Tiên Tôn, cùng với ba người Thanh Thiên Tung, Thượng Vân Nhiên và Ngọc Thiên Ngưng.

Có mặt tại đây đều là nhưng nhân vật tầm cỡ và nòng cốt của cả Tam Thanh tiên vực.

Tần Ninh lập tức nói: “Nói thật không dám giấu, Tân Ninh ta chính là chủ nhân của Thần Môn trong Thái Thần tiên vực năm đó của tiên giới, Hồn Vô Ngân!”

Lời này vừa nói ra.

Trong sảnh thoắt cái im bặt, tất cả mọi người đều lặng người ngơ ngác.

Điều khiến nhóm Mạc Xuyên, Vi Sinh Vũ ngạc nhiên là, Tần Ninh lại lựa chọn tự bộc lộ thân phận.

Mà điều khiến nhóm Thanh Nguyên Bân, Cung Tây Hoa, Kim Nguyên Chung ngẩn người ra là... thằng nhãi này đang nói nhăng nói cuội cái gì?

Sao có thể có chuyện này? Một giây sau.

Người phản ứng mạnh nhất chính là cung chủ Ngọc Thiên Ngưng của Ngọc Thanh tiên cung.

Ngọc Thiên Ngưng đứng phắt dậy, từng bước từng bước tiến đến gân Tân

Ninh, hừ mũi nói: “Không thể nào, ngươi sao có thể là Hồn Vô Ngân được!”

“Hồn Vô Ngân năm đó, đã đạt đến đỉnh phong của Tiên Tôn, thậm chí đã vượt qua cả cấp Tiên Tôn, trong mười hai đại tiên vực của tiên giới, cho dù là cả trong Vĩnh Hằng tiên vực cũng chưa từng có ai vượt qua được hắn”.

“Ngươi bây giờ, chẳng qua chỉ là một Tiên Vương mà thôi!”

Nghe vậy, Tân Ninh lại chỉ cười nói: “Ngọc Thiên Ngưng, cô không tin ta, vậy thì thôi”.

“Âu Dương Hoằng, ngươi năm đó luyện thể gặp vấn đề, mắc ở cảnh giới Tiên Đế mãi mà không thể đạt đến Tiên Tôn, ta truyền cho ngươi một môn tiên thể thuật, chuyện này, người ngoài không biết, nhưng ngươi hẳn là vẫn chưa quên chứ?”

“Ung Kỳ, năm đó ta và ngươi gặp nhau trong Tam Thanh tiên vực, ngươi giả làm kẻ say rượu, định lừa ta, kết quả, đợi đến khi ngươi tiết lộ thân phận của mình là thái thượng của Thái Thanh tiên tông, còn ta nói cho ngươi ta là Hồn Vô

Ngân... đến bây giờ ta vẫn còn nhớ vẻ đặc sắc trên gương mặt ngươi lúc đó.

Khi Tần Ninh từng câu từng chữ kể lại những chuyện riêng tư năm đó thì tất cả các vị Tiên Tôn, Tiên Đế có mặt ở đây, biểu cảm trên mặt người nào người nấy đều sụp đổ.
 
Back
Top Bottom