Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10750: Lần này dị tộc uy hiếp



Những chuyện này, là thật.

Nhưng lại có rất nhiều chuyện, đối với đám ông lớn này mà nói, đều là những chuyện mất hết cả mặt mũi.

Mạc Xuyên Tiên Tôn đứng lên cười nói: “Ta có thể chứng minh, hắn quả thực là Hồn Vô Ngân chuyển thế trở về, năm đó Hồn Vô Ngân chưa từng chết đi, chẳng qua là lựa chọn chuyển thế mà thôi!”

“Lão quỷ nhà ngươi, chứng minh cái rắm!”

Đúng vào lúc này, Trương Linh Phong đứng lên nói: “Các ngươi hẳn đều biết rõ, mối quan hệ của ta và Hồn Vô Ngân, tìm khắp cả Tam Thanh tiên vực này, năm đó là ta đã theo đại ca Hồn Vô Ngân đi khắp cả Tam Thanh tiên vực này!”

“Những năm này, nguyên nhân để ta chăm sóc cho Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, là bởi vì bọn họ chính là đại tẩu của ta. Nguyên nhân để ta lo lắng

cho Diệp Nam hiên, Thần Tỉnh Dịch là bởi vì bọn họ là đệ tử của đại ca ta!”

Lúc này, bên trong sơn cốc, tất cả mọi người ai nấy đều ta một câu ngươi một câu, bắt đầu kể lể.

Nhóm người Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng, Thanh Thiên Tung phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tiếp nhận được thông tin này.

Tần Ninh. Là người chuyển thế của Hồn Vô Ngân trở về!

Rất nhanh, bên trong sơn cốc dần yên tĩnh trở lại.

Tất cả mọi người đều lần lượt nhìn về phía Tân Ninh, dường như muốn nhìn cho thật rõ ràng người thanh niên mặc đồ trắng ngồi bên trong đình cỏ kia.

Đồng thời, mọi người cũng muốn có thể từ người thanh niên này liên tưởng đến vị Hồn Vô Ngân Thiên Tôn năm đó.

Trên thực tế, có rất nhiều chuyện, vào lúc này dường như đã tìm ra được câu trả lời.

Chẳng trách Tần Ninh lại hận dị tộc đến vậy, dù gì, Thần Môn mà hắn tự tay lập nên đã bị hủy diệt trong tay của dị tộc.

Chẳng trách Tần Ninh có thể g**t ch*t được cấp bậc Tiên Vương khi chỉ là cảnh giới Tiên Quân.

Chẳng trách khi Tân Ninh đạt đến cảnh giới Tiên Vương, đến cả đỉnh cấp Tiên Vương cũng có thể giết được.

Có rất nhiều mâu thuẫn vào giờ phút này, dường như đều đã trở nên có thể lý giải.

Tần Ninh đứng ở giữa, nhận lấy hết những ánh mắt hiếu kỳ từ phía tất cả mọi người.

Chỉ là, Mục Huyền Thần là ai? Vì sao lại xưng hô Tân Ninh là đại ca?

Điểm này, đừng nói là người của ba đại tông đều không biết, mà đến cả mấy người Trương Linh Phong, Mạc Xuyên cũng đều khó hiểu.

“Bây giờ, ta muốn hỏi các ngươi, cảm thấy mình đã làm tốt phận sự của mình trong Tam Thanh tiên vực hay chưa?”, Tân Ninh hỏi bằng giọng bình tĩnh.

Thanh Nguyên Bân lập tức đứng dậy, chắp tay nói: “Tần đại nhân phê bình, chúng ta ắt sẽ khiêm tốn tiếp thu, những ngày sau đây, Thượng Thanh Lâu ta ắt sẽ nghiêm túc điều tra động tĩnh của dị tộc, đồng thời tuyên bố với cả Tam Thanh tiên vực, nếu như dám có bất kỳ liên hệ gì với dị tộc, Thượng Thanh Lâu ta ắt sẽ mạnh tay xử lý!”

Cung Tây Hoa cũng vội nói: “Thượng Thanh tiên cung chúng ta vẫn luôn giữ vững thái độ không khoan nhượng với dị tộc”.

“Lần này dị tộc uy h**p, là do chúng ta đã coi nhẹ bọn chúng, sau này tuyệt đối không để loại chuyện như vậy xảy ra nữa”.

“Đúng đúng đúng!”, Kim Nguyên Chung của Thái Thanh tiên tông cũng cười nói: “Loại trừ dị tộc, không tha một ail”

Nhóm Tiên Tôn của ba đại tông lúc này đã hoàn toàn thay đổi thái độ, ai nấy đều nói những lời xuất phát từ tận phế phủ.

“Đương nhiên, Mạc Xuyên, Linh Phong bọn họ vốn đã biết thân phận của ta rồi”.

“Mà chín vị đây cùng với ba tông chủ lâu chủ cung chủ...”.

“Vẫn mong các vị giữ kín thân phận cho tal”

Nghe vậy, Thanh Nguyên Bân lập tức hỏi: “Vì sao?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10751: Đã nhớ kỹ rồi



“Dặn các ngươi giữ kín thì cứ việc giữ kín, hỏi nhiều vậy làm gì?”, Mục Huyền 'Thần đứng bên cạnh Tân Ninh, nói: “Đại ca ta có việc lớn cần phải làm, bây giờ để lộ thân phận, há chẳng làm hỏng việc lớn à?”

“Mười hai người các ngươi nhớ cho kỹ, những lời nghe được bên trong sơn cốc này, bên ngoài chỉ cần bị truyền ra một chữ, ta sẽ giết các ngươi như giết Tiên Tôn của dị tộc”.

Lời này vừa dứt, Thanh Nguyên Bân cười ngượng ngùng không dám cãi lại nữa.

Huyền đại sư ở trong Thượng Thanh Lâu nhiều năm, cực kỳ uy nghỉ, có vị thái thượng nào mà không coi hắn như khách quý đâu.

'Thượng Vân Nhiên lúc này cũng vội nói: “Huyền đại sư đừng giận, Thượng Thanh Lâu ta đương nhiên sẽ ghi nhớ kỹ lời dạy của Huyền đại sư, tuyệt không dám quên!”

“Ừm....

Mục Huyền Thần nhìn về phía mấy người của Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung, nói: “Các ngươi nhớ kỹ chưa?”

“Đã nhớ kỹ rồi, nhớ kỹ rồi...”.

Tân Ninh lại nói tiếp: “Chuyện thu dọn tàn cục tiếp sau đây, ba tông của các ngươi tiếp tục giải quyết, phàm là dị tộc, không giữ lại bất kỳ người nào, những người hợp tác với dị tộc cũng xử lý sạch, những người đứng ở vị trí trung lập, nhớ kỹ phải nhắc nhở bọn họ cho cẩn thận!”

“Đồng thời, các phương thế lực lần này đi theo các ngươi tiêu diệt dị tộc cũng phải có chút phần thưởng cho họ”.

“Những người hợp tác với dị tộc, sau khi bị tiêu diệt, ba tông các ngươi cũng đừng chỉ nghĩ đến việc chiếm đoạt, chia cho người khác một chút”.

“Bên trong Tam Thanh tiên vực chính bởi vì chỉ có ba tông các ngươi nên mới khiến cho rất nhiều thế lực thiếu đi tính cạnh tranh, khiến cho nhiều năm trở

lại đây, duy chỉ có ba tông là có thể sản sinh ra được Tiên Đế, Tiên Tôn...".

Mỗi một câu Tần Ninh nói ra, ba tông, mười hai nhân vật đỉnh phong đều nghiêm túc lắng nghe, không dám cãi lại.

Cuối cùng.

Tần Ninh lại nói: “Trúc Diệp Tông hiện nay ở trong Tây Thanh tiên vực, tiếp sau đây, ba đại vực Thái Ninh Vực, Thái Bạch Vực, Thái Giang Vực đều sẽ thuộc về Trúc Diệp Tông”.

“Dịch Nhí”.

“Nam Hiên”.

Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên bước ra.

“Hai người các ngươi, tiếp tục phát triển Trúc Diệp Tông, mở rộng tông môn, phát triển theo hướng tốt”.

“Vâng!”

“Vâng!”

Tân Ninh lại nói: “Viên Viên và Thanh Trúc ở Thượng Thanh Lâu và Ngọc Thanh tiên cung tu hành, nhờ các vị chăm sóc cho”.

Thượng Vân Nhiên lập tức đáp: “Khách sáo quá, chúng ta nhất định sẽ nghiêm túc bồi dưỡng”.

'Tần Ninh đứng dậy, sau đó cười nói: “Được rồi, chuyện chính đã nói xong, mọi người không cần phải nghiêm túc như vậy nữa, tiếp sau đây, trong số các ngươi, ta cũng có quen biết một số người, mọi người cùng nhau uống rượu nói chuyện phiếm với nhau”.

Vào ban đêm.

Bên trong Trúc Diệp Tông, trong một khu vực sơn cốc cùng để tiếp đãi khách, những nhân vật lớn đều đang vui vẻ ăn uống.

Nhưng mà nhìn ra cả tiên giới, bên trong mười hai đại vực của Tam Thanh tiên vực thì cũng chẳng tính là lợi hại gì.

Từ Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc dám tấn công trực diện ba đại tông cũng có thể nhìn ra được.

Dị tộc dám tấn công, đó là vì bọn chúng tự tin.

Lần này nếu không phải có Mục Huyền Thần thì Tam Thanh tiên vực đúng là hết cứu!
 
Phong Thần Châu
Chương 10752: Nói xong



Mấy ngày tiếp sau đó, nhóm Thanh Nguyên Bân, Cung Tây Hoa, Kim Nguyên Chung đều chưa rời khỏi Trúc Diệp Tông.

Mục Huyền Thần cũng cố tình cho đám người này thấy chút uy phong, để đề phòng bọn họ không quản được cái miệng của mình.

Mà sau khi mười hai người này quay trở về tông môn của mình, ba đại tông trong thời gian tới đây đều sẽ bắt đầu dốc toàn lực hành động.

Chớp mắt, lại nửa năm nữa trôi qua.

Trong Tam Thanh tiên vực, lấy ba thế lực mạnh nhất dẫn đầu là Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung và Thái Thanh tiên tông vẫn liên tục hành động loại bỏ dị tộc ở Tiêu Thanh tiên vực, đồng thời cũng lôi hết những kẻ đã và đang hợp tác với dị tộc ra xử lý.

Chuyện này không phải là chuyện có thể hoàn thành được trong ngày một ngày hai.

Hôm nay.

Trong Trúc Diệp Tông.

Tần Ninh và Mục Huyền Thần.

Còn có bốn người Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên và Thần Tỉnh Dịch, cùng với hai người khác là Mạc Xuyên và Trương Linh Phong cũng đều có mặt.

“Sư phụ, người thực sự định đi à?”, Thần t*nh d*ch không khỏi nói: “Chờ ở. trong Tam Thanh tiên vực không phải đang rất ổn à?”

Nghe vậy, Tân Ninh lại chỉ cười nói: “Nhóm đại sư huynh của ngươi đều đang ở Thái Thượng tiên vực, ta bây giờ ít nhiều gì cũng đã là Tiên Vương, đi xem bọn họ thế nào, cũng không có vấn đề gì cả!”

“Thêm nữa, Mặc Nhi và Thái Vi đang ở Đại La tiên vực, xa cách đã nhiều năm rồi, ta cũng phải đi thăm bọn hợ”.

“Bốn người các ngươi cứ ở lại Tam Thanh tiên vực chờ, đợi khi việc ở đây xử lý xong hết rồi thì đi đến Đại La tiên vực, Thái Thượng tiên vực để thăm bọn hợ”.

Lần này, Tần Ninh không dự định dẫn theo bốn người bọn họ. Bên trong Tam Thanh tiên vực vẫn tương đối an toàn.

Tần Ninh lại dặn dò tiếp: “Huyền Thần mặc dù sẽ đi cùng ta, nhưng đó chỉ là một phân thân được ngưng tụ thành, bản thế vẫn còn trấn giữ ở trong Tam Thanh tiên vực, có việc gì thì cứ gọi hắn”.

Mục Huyền Thần đứng ở bên cạnh Tần Ninh cười he he nói: “Đừng lo lắng, phân thân này của ta được ngưng tụ từ một viên tiên đan, lại thêm được tế luyện bằng Viêm Liễu Thiên Tâm Thụ, bản thể thì ở trong Trúc Diệp Tông, có vấn đề gì cần hỏi, cứ việc đến tìm ta!”

Trong Tam Thanh tiên vực bây giờ nhìn thì như an lành, nhưng không dám chắc Diệp Chi Vấn có đánh trở lại hay không!

Hai vị phụ nhân và hai vị đệ tử đều ở lại đây, Tân Ninh đương nhiên sẽ muốn để Mục Huyền Thần ở lại chỗ này để trấn giữ.

Nhưng thằng nhãi này lại cứ bám đuôi hẳn, Tần Ninh cũng chẳng còn cách nào.

Còn may tiểu tử này lắm mưu nhiều kế, luyện chế ra được một phân thân để đi cùng với hắn, sức chiến đấu mặc dù kém một chút, nhưng mà trên đường có

hai huynh đệ nói chuyện cũng vui.

“Được rồi, không cần lo lắng cho ta”.

Tân Ninh an ủi nói: “Đến nay, ta còn chưa biết Ôn Hiến Chi, Lý Huyền Đạo, Thạch Cảm Đương, cùng với Khúc Phi Yên, Chiêm Ngưng Tuyết đang ở nơi nào, ta cũng phải đi khắp tiên giới này để tìm gặp bọn họ”.

Nghe vậy, mấy người Thần t*nh d*ch cũng gật đầu tán thành.

Mạc Xuyên Tiên Đế cười he he nói: “Vô Ngân lão đệ, Kim Ma Tiên Đan kia, cái mà cấp bậc Tiên Tôn, có còn lại mấy viên không, cho ta một viên đi?”

“Lão già chết tiệt nhà ngươi đạt đến cảnh giới Tiên Tôn, đã là đỉnh phong rồi, cho ngươi cũng lãng phí, ta để cho Linh Phong một viên, còn lại thì để cho nhóm Vi Sinh Vũ, cuối cùng còn phải cho đệ tử, phu nhân của ta, đâu ra phần của ngươi nữa?”

Nghe vậy, vẻ mặt Mạc Xuyên sa sầm.

Mẹ nó!

Tiếc quát

“Được rồi, không nói thừa nữa”.

Tần Ninh lập tức nói: “Tu luyện cho tốt, ta sẽ còn quay lại”.

Nói xong, Tân Ninh phất tay gọi.

Cửu Anh biến hóa to đến trăm trượng, từ trên trời đáp xuống.

Tân Ninh, Mục Huyền Thần, Trương Linh Phong ba người cùng nhau nhảy lên lưng Cửu Anh.

Đồng thời. Đại Hoàng cũng kêu ngao ngao sống chết đòi bám theo Tần Ninh.

Hơn nữa, Viêm Liễu Thiên Tâm Thụ, đương nhiên cũng sẽ không ở lại một mình.

thân”.

Nghe vậy, gương mặt của Tân Ninh mang đầy vẻ quái lạ nói: “Ngươi đừng có luyện chết bọn họ đó.....

“Không thể nào!” Trương Linh Phong vẻ mặt đầy tự tin nói: “Hai người này, ta đã phái người theo dõi rồi, lúc mới vào cũng chỉ là cảnh giới Huyền Tiên, nhưng bây giờ đều đã thành Tiên Quân cả rồi”.

“Nhanh vậy à?”, Tân Ninh ngạc nhiên hỏi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10753: Hơn nữa



'Tần Ninh đến Tam Thanh tiên vực, nhưng cũng chưa ở lại được bao lâu.

Năm đó khi Bạch Hạo Vũ với Tam Nguyên đạo thể, Dịch Tinh Thần với tạo. hóa Đế thể nhưng đều chỉ là cảnh giới Huyền Tiên.

Thành tựu Tiên Quân! Đây là một bước tiến vượt cấp qua cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên.

“Đệ luyện bọn họ thế nào vậy?”, Tân Ninh nói bằng giọng kỳ lạ.

Trương Linh Phong cười he he nói: “Cơ thể bọn họ là Tam Nguyên đạo thể và tạo hóa Đế thể đó, chỉ đạt đến cảnh giới Huyền Tiên thì vẫn còn yếu ớt lắm, đệ vứt bọn họ vào trong Tiên Quỷ Uyên, lại phái thêm một vị Tiên Thánh đi theo, đần dần tăng thêm độ khó cho bọn họ...”.

“Những năm trở lại đây, đã khiến cho bọn họ thay da đổi thịt hoàn toàn”.

Tốc độ của Cửu Anh cực nhanh, bay qua Tây Thanh Vực, hướng về phía địa vực nơi có Tiên Quỷ Uyên.

Không đến nửa ngày, tốc độ của Cửu Anh giảm dần, nhìn về phía trước là một sơn mạch đại địa mênh mông không thấy điểm cuối, đồng thời cũng có một rãnh vực sâu kéo dài tít tắp.

Đây chính là Tiên Quỷ Uyên.

Là một khu vực hung hiểm nối liền Tam Thanh tiên vực với biển Tam Đế.

Địa vực Tiên Quỷ Uyên phải rộng gấp ba lần Tam Thanh tiên vực, và gần như tương đương với biển Tam Đế.

Hơn nữa... Ở nơi này còn có không biết bao nhiêu loại tiên thú đủ loại hình dáng màu sắc, mà còn bởi vì đất trời ở khu vực này vô cùng đặc thù nên cũng tồn tại rất

nhiều những địa vực đáng sợ.

Năm đó, Tân Ninh sống ở bên trong Tam Thanh tiên vực một thời gian nên đã từng đi sâu vào thám hiểm trong biển Tam Đế và Tiên Quỷ Uyên.

Nguy hiểm có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, nhưng mà, bởi vì đây là cấm địa cho nên đương nhiên cũng sẽ có rất nhiều thiên tài địa bảo mà ở ngoại giới khó mà tìm được.

Trong tiên giới, mỗi năm đều có rất nhiều tiên nhân, bất chấp rủi ro đi vào. bên trong Tiên Quỷ Uyên, số người có thể sống sót mà đi ra cũng chẳng đến một

phần mười.

Danh hiệu cấm địa của Tam Thanh tiên vực này được viết lên từ vô số mạng người.

Cơ thể của Cửu Anh thu lại còn mấy trượng cao, mấy người đứng ở trên lưng nó đều cúi đầu nhìn xuống đại địa.

Trương Linh Phong mỉm cười nói: “Từ chỗ này đi sâu vào trong mười vạn dặm, đại khái là có thể tìm được”.

Nói xong, Trương Linh Phong dẫn đường, đi thẳng một đường vào sâu bên trong cấm địa.

Bên dưới đại địa, từng dãy núi cao, từng vùng rừng rậm, cùng với những rãnh vực sâu hun hút liên miên đan xen, nối tiếp nhau.

Rất nhanh, Trương Linh Phong nói: “Dừng lại”. Cửu Anh dừng lại giữa không trung.

Cả đoạn đường vạn dặm đi sâu vào trong cấm địa, do có vị Tiên Đế là Trương Linh Phong đi cùng nên cũng chưa gặp phải nguy hiểm gì.

Dù gì, uy của Tiên Đế, những tiên thú cấp bậc thông thường cũng sẽ không dám làm càn.

Mà những tiên thú có đẳng cấp cao hơn cũng sẽ không sống ở vòng ngoài của Tiên Quỷ Uyên.

“Để đệ liên lạc với Lý Giail”

Lý Giai, chính là vị Tiên Thánh mà Trương Linh phong căn dặn ở lại để đi theo Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần.

Đất của Tiên Quỷ Uyên này có màu đỏ máu, khác hẳn so với đất ở bên ngoài.

Bốn phía đất trời, quét mắt nhìn quanh tựa như một địa ngục u linh, khiến người ta có ảo giác như bị lạc trong sương mù.

Đợi một lúc lâu mà truyền âm thạch vẫn không hề có động tĩnh gì.

Trương Linh phong buồn bực nói: “Không đúng, mấy năm gần đây đệ vẫn luôn liên lạc được với Lý Giai, hắn đều trả lời đệ rất nhanh”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10754: Vậy thì xin lỗi



Tân Ninh lập tức nói: “Bọn đệ còn có cứ điểm gì không?”

“Có mấy cái, để đệ đưa huynh đi nhìn một chút, có khả năng Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đã đi nhầm vào tuyệt địa gì đó nên Lý Giai chưa thể liên lạc được với đệ ngay...”.

“Ừm!”

Mấy người lại tiếp tục xuất phát.

Trên đường đi Trương Linh Phong cứ luôn cảm thấy sốt ruột.

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần là Tần Ninh giao cho hắn ta chăm sóc, nếu như xảy ra chuyện gì ở đây thì lòng hắn ta cũng sẽ không yên.

Qua nửa ngày sau. Mấy người đã đến một khu Thạch Lâm xa xôi vắng vẻ.

Giữa Thạch Lâm, có mấy ngọn núi đá chồng chất lên nhau thành một khu hang đá bí mật rất khó phát hiện.

Trương Linh Phong bước lên trước, mở từng tầng phong ấn, sau đó có từng căn phòng đá xuất hiện dọc theo con đường dẫn xuống dưới lòng đất.

“Lý Giai?” Trương Linh Phong hô gọi.

Bên trong mấy căn phòng đá được bày trí đơn giản, nhưng có thể nhìn ra được thường có người quét dọn nên đều rất sạch sẽ.

“Lý Giai, ngươi đâu rồi?” Trương Linh Phong lại hô lên lần nữa. Tìm cả một vòng, bên trong chẳng có một ai.

“Quái lạ...”.

Trương Linh Phong gãi gãi đầu nói: “Cứ điểm này, Lý Giai thường qua đây ở, nhìn cảnh vật xung quanh bên trong cứ điểm, hình như trước đây không lâu hắn vẫn còn ở đây”.

Tân Ninh lập tức nói: “Chúng ta ở trong này đợi thêm một chút đi, dì gì một khi bọn họ đi ra ngoài rèn luyện, khả năng không về ngay lập tức cũng là chuyện bình thường”.

“Ừm".

Tần Ninh, Trương Linh Phong, Mục Huyền Thần, Đại Hoàng cùng với Lão Thụ Quái lần lượt dừng lại nghỉ ngơi.

Đại Hoàng miệng nhai viên Tịnh Ma Tiên Đan mà Tần Ninh cho, lông trên cả người cứ thỉnh thoảng lại lấp la lấp lánh, trông như một con chó đang phát sáng.

Mục Huyền Thần đi đến bên cạnh người Đại Hoàng, ngồi xuống dựa lên người nó cười nói: “Đại Hoàng, ngươi sau này đi theo ta đi, đồng ý không?”

Đại Hoàng miệng nhai Tịnh Ma Tiên Đan, hàm hồ không rõ nói: “Lão tử tên là Dương Thiên Vũ, không phải là Đại Hoàng, lão tử là Thiên Cẩu tôn quý, Thiên Cẩu ngươi có biết không? Ngươi bảo ta đi theo ngươi, nằm mơ đó à?”

“Ta biết chứ, Thiên Cẩu, là một loại hung thú, ta nói cho ngươi biết, huynh đệ †a có một con Triều Thiên Hống, lông trắng muốt, ngày nào cũng được đệ đệ ta nuôi dưỡng, tinh thần phơi phới, ở thần giới phải nói là uy phong vô lượng!”

“Ngươi xem, ca ta kìa, có một con Cửu Anh, Cửu Anh kia mới là bảo bối tâm can của huynh ấy”.

“Người nhiều nhất cũng chỉ là một con chó hoang mà thôi, không bằng ngươi đi theo ta, ta đảm bảo, tương lai sẽ biến ngươi thành một con chó sáng láng nhất cả thần giới!”

Nghe thấy lời này, Đại Hoàng chớp chớp mắt, nhìn về phía Tần Ninh, lại nhìn Mục Huyền Thần, không khỏi nói: “Ngươi so với Tần gia, ai lợi hại hơn?”

“Đương nhiên... là huynh ấy lợi hại rồi”, Mục Huyền Thần huých Đại Hoàng mấy cái, cười hi hi nói: “Nhưng mà, luận về đan thuật, ca ta chắc chắn không lợi hại bằng ta, ngươi đi theo ta, ta đảm bảo, ngươi tuyệt đối sẽ có đan dược ăn không hết”.

Đại Hoàng lập tức hỏi: “Vậy ngươi có thể cho ta Tịnh Ma Tiên Đan để ăn không?”

đói"

... ngoại trừ Tịnh Ma Tiên Đan, những cái khác ngươi muốn cái gì sẽ có cái

“Vậy thì xin lỗi, ta chỉ muốn có Tịnh Ma Tiên Đan!” Nghe vậy, Mục Huyền Thần cạn lời.

“Ngươi có biết, đan thuật của ta, trong cả thần giới mà ngươi mơ ước kia, là độc nhất vô nhị không, trong thần giới từ Tiểu Thần đến Thần Đế, có không biết bao nhiêu người đến cầu xin ta luyện đan cho bọn họ!”

Đại Hoàng lầu bầu nói: “Có đan dược tốt hơn nữa cũng không bằng được Tịnh Ma Tiên Đan”.

“Lần trước lần nào đệ cũng nhìn rồi, phát hiện dược lý bao hàm bên trong nó cực kỳ đặc thù, hoàn không không giống với phương hướng dược lý bên trong Thương Mang Đại Thế Giới!”

Tân Ninh nhìn Mục Huyền Thần, chỉ vào đầu mình nói: “Trong đầu huynh có một lò luyện đan vô cùng thần kỳ, hơn nữa, dị tộc ngoại vực đến đây có lẽ chính là vì nó".

Lò luyện đan thần kỳ?

Mục Huyền Thần nhìn chăm chằm cái đầu của Tân Ninh, ánh mắt dần dần phát sáng.
 
Phong Thần Châu
Chương 10755: Tiểu tử ngươi muốn làm gì?



“Tiểu tử ngươi muốn làm gì?” 'Tần Ninh quát hỏi.

Mục Huyền Thần ngượng ngùng cười nói: “Không, không có gì, đệ chỉ tò mò, nó trông thế nào!”

“Nếu không phải cái thứ trong đầu ta đây, có lẽ sau khi kiếp thứ 9 kết thúc, trong quá trình trở về Thương Mang Vân Giới đã bị người ta hại rồi!”

Tân Ninh không khỏi nói: “Năm đó phụ thân đã để vật này lại cho ta, có lẽ cũng là vì có suy tính riêng”.

“Mệnh số Cửu mệnh Thiên tử của phụ thân là do người của nội vực sắp xếp, mệnh số Cửu mệnh Thiên tử của ta, đại khái là do người ngoại vực sắp xếp, do vậy, Thương Lan Thần Đế và Phong Thiên Thần Đế năm đó đều đã chết, mà Thiên mệnh của ta lại chưa hề được giải trừ, còn cần phải đi lịch kiếp!”

Mục Huyền Thần thở dài nói: “Ca, huynh thật là vất vả”.

Tần Ninh mỉm cười nói: “Trong mười mấy vạn năm này, lịch kiếp chín vạn năm, mấy vạn năm trên con đường trở về, mặc dù không giống như trong Thương Mang Vân Giới khi xưa, nhưng trên cả chuyến đi này, có bọn họ, ta cũng cảm thấy rất vui”.

Mục Huyền Thần gãi gãi đầu.

Cho nên nói, Tân Ninh sẽ là Thiếu minh chủ đã được định sẵn của Cửu Thiên Vân Minh, và tương lai sẽ là Minh chủ.

Dù gì cũng sẽ không phải là hắn! Đúng vào lúc này

Trương Linh Phong bỗng nhiên đứng bật dậy, nhìn về phía bên ngoài cứ điểm.

Lúc này, có một bóng người lảo đảo vấp ngã lộn nhào vào bên trong. “Lý Giail"

Hai mắt Trương Linh Phong trợn lên, vội vàng đỡ bóng người kia dậy, sau khi tỉ mỉ kiểm tra xong, sắc mặt liền vô cùng khó coi.

Mục Huyền Thần lúc này bước lên trước, cũng kiểm tra kỹ một lượt, sau đó nhìn về phía Tần Ninh, lắc lắc đầu.

“Lý Giai, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Lúc này, từ trên xuống dưới khắp người Lý Giai, cả ngũ tạng lục phủ cũng đã gần như không còn chút cơ hội sinh tồn nào, nhìn thấy Trương Linh Phong, Lý Giai lầm bầm nói: “Cách chỗ này, hướng Tây Bắc, bên ngoài ba vạn dặm, hai người bọn họ... bị người của dị tộc bắt đi rš

Dị tộc?

Lý Giai tay cầm một miếng ngọc Giác, giao cho Trương Linh Phong, khổ sở nói: “Ta không... không bảo vệ được bọn họ...”.

Nói được một nửa, Lý Giai đã tắt thở.

Một vị Tiên Thánh, lại chết ở đây.

Sắc mặt Trương Linh Phong lập tức sa sầm, đè thấp giọng mắng: “Dị tộ đáng chết, còn dám tiếp tục hoạt động bên trong Tam Thanh tiên vực”.

Tân Ninh lập tức nói: “Khoảng thời gian này, ba đại tông vẫn luôn tiến hành tiêu diệt dị tộc, nhưng Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc khi trước đã âm thầm xây dựng nên không ít cứ điểm ở Tam Thanh tiên vực, chỉ một chốc rất khó có thể nhổ tận gốc, lại thêm bên phía dị tộc chắc chắn sẽ tìm mọi cách để rời khỏi Tam Thanh tiên vực để đi sang những tiên vực khác...”.

Trương Linh Phong gật đầu.

'Tần Ninh tiếp tục nói: “Đi, đi tìm Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần”.

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần là do hắn đưa đến đây, hơn nữa hai người dù gì cũng có Tam Nguyên đạo thể và tạo hóa Đế thể, Tân Ninh cũng có lòng yêu mến người tài.

Rất nhanh, Trương Linh Phong dẫn theo Tân Ninh, Mục Huyền Thần cùng nhau rời khỏi chỗ này.

Trên đường đi dựa theo phương hướng mà Lý Giai đã nói, mấy người đi vào sâu bên trong Tiên Quỷ Uyên.

Cả một vùng đất phía trước mặt, quét mắt nhìn quanh chỉ vực sâu vô biên vô tận, nối tiếp liên miên, lan ra khắp nơi trên mặt đất, tựa như hàng nghìn khe rãnh, không biết rốt cuộc những khe rãnh này sẽ lan dọc đến nơi nào.

“Hẳn là ở gần đây thôi!”

Trương Linh Phong nhìn quanh.

Tân Ninh lúc này đang xách cổ Đại Hoàng nói: “Cái mũi của ngươi thính, ngươi ngửi thử xem nào!”

Đại Hoàng cũng không nói nhiều, bò rạp trên đất hít ngửi khắp nơi. “Gó mùi đó rồi!”

Mấy người đi bộ sâu vào bên trong mấy chục dặm, Đại Hoàng lại nói: “Hẳn là ở gần đây”.

Nghe vậy, Tân Ninh nhướn mày. Ở gần đây, nhưng lại không có chút tung tích gì, quả thực là quái lạ. “Sáng rồi sáng rồi...”.

Đúng vào lúc này, Trương Linh Phong nói: “Ngọc Giác sáng rồi, đi theo. hướng dẫn của ngọc Giác này, có lẽ sẽ tìm được hai người”.

“Ừm".

Ngọc Giác này là do Trương Linh Phong đề phòng ngộ nhỡ, nên đã để lại khí tức hồn phách của Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần, khi khoảng cách không quá xa, cho dù có trận pháp ngăn cách thì cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của hai người.

Nhờ vào Đại Hoàng và ngọc Giác dẫn đường, mấy người cùng nhau đi tiếp vào trong vực sâu, bốn phía xung quanh âm u lạnh lẽo, thỉnh thoảng có tiếng gió uu tựa như tiếng lệ quỷ đang kêu khóc, nghe mà sởn tóc gáy.

Bên trong vực sâu này, nơi nông nhất có lẽ cũng phải cách mặt đất đến cả trăm trượng, nơi sâu nhất có lẽ không chỉ đến cả nghìn trượng.

Đại Hoàng lầm bầm: “Quái lạ”.

Trương Linh Phong tay nắm ngọc Giác nói: “Khí tức hồn phách của Bạch Hạo Vũ và Dịch Tỉnh Thần hiển thị, có lẽ cũng biến mất ở khu vực này”.

Tần Ninh đứng ở giữa mấy người, cẩn thận quan sát bốn phía xung quanh.

Bàn tay vung lên, rút ra mấy viên Viêm thạch.
 
Phong Thần Châu
Chương 10756: Chỗ này trông cứ kỳ quái làm sao



Viên thạch phát tán ra hơi nóng nhè nhẹ tỏa ra bốn phía.

Bóng tối ở bốn phía xung quanh được xua đi, lúc này, mấy người đã ở bên dưới rãnh vực sâu khoảng hai nghìn trượng, bốn phía là những bức tường nham thạch lởm chởm đầy ẩm ướt, thỉnh thoảng lại có tiếng nước nhỏ tí tách.

Lúc này Lão Thụ Quái đã đứng sát vào người Tân Ninh.

Chỗ này trông cứ kỳ quái làm sao.

Hơn nữa, vốn dĩ đây chính là Tiên Quỷ Uyên, có chuyện gì kỳ quái xảy ra thì cũng chẳng có gì là lạ.

Tần Ninh cẩn thận quan sát kỹ bốn phía xung quanh, ngay sau đó nói: “Có lẽ là có trận pháp che mắt, lại thêm không gian ở đây khác lạ, bọn họ có khả năng ở

chỗ này, nhưng lại là ở trong một không gian khác rồi”.

Trương Linh Phong lập tức nói: “Để đệ thử xem”.

Trương Linh Phong ít nhiều gì cũng là một vị Tiên Đế, mặc dù không thông trận pháp nhưng mà đối với sự thay đổi kỳ lạ của không gian thì cũng có thể thăm dò được.

Chỉ thấy Trương Linh Phong tế ra một tòa tháp nhỏ, tháp nhỏ xoay tròn sau đó phóng to đến chín trượng, tiếp đó tỏa ra ánh sáng mờ mờ lấp lánh.

Rất nhanh, trong phạm vi trăm trượng xung quanh, dưới ánh sáng của tòa tháp nhỏ chiếu rọi, khiến cho cả vùng đất trông có vẻ lòe loẹt hơn vài phần.

Sau khi kiểm tra mấy lượt, Trương Linh Phong nhướn mày. “Không có gì kỳ lạ!”

Không thể nào!

'Tân Ninh nhìn về phía không xa, đầu mày nhướn lên: “Đi theo ta”.

Rất nhanh, đến một chỗ cách đó ngoài trăm trượng, trên một vách núi ẩm ướt có tiếng nước nhỏ xuống róc rách.

Tay Tân Ninh vươn ra, nước nhỏ lên lòng bàn tay hắn. Chớp mắt.

Ánh sáng phát ra từ tháp nhỏ khi chiếu đến đây bỗng xuất hiện chút dao động.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

“Quả nhiên có điều kỳ lại” Trương Linh Phong lập tức hai tay bắt quyết, đánh ra mấy luồng thất luyện liên tiếp, rất nhanh, vách núi thoáng lung lay, có những viên đá rơi xuống, xuất hiện một cánh cửa lập lòe ánh sáng màu xanh thiên thanh.

Ánh mắt Trương Linh Phong đầy ngạc nhiên thốt lên: “Đám dị tộc này, chẳng trách ẩn nấp trong Tam Thanh tiên vực nhiều năm như thế, mà cứ điểm lại cực kỳ ít bị phát hiện!”

Lựa chọn địa điểm lại là ở những nơi cực kỳ khuất tầm mắt, hơn nữa... còn có thủ đoạn che giấu tinh xảo thế này.

Bọn chúng làm tất cả những điều này đều vô cùng cẩn mật.

Đến cả một Tiên Đế như hắn ta mà cũng suýt chút nữa đã bị lừa rồi.

“Cẩn thận chút!”

Tần Ninh lập tức nói: “Dị tộc có lẽ đang rút lui, nhưng mà chỗ cứ điểm này có vị trí nằm trong Tiên Quỷ Uyên, nên có thể sẽ là nơi kết nối với những tiên vực. khác!”

“Ừm”.

'Tân Ninh, Trương Linh Phong, Mục Huyền Thần, Lão Thụ Quái, Đại Hoàng cùng nhau đi vào bên trong cánh cửa màu xanh.

Một giây sau.

Tựa như chỉ trong thoáng chốc, lại như thể đã đi qua không biết bao nhiêu năm.

Khi bước chân của mấy người dẫm lên nền đất rắn chắc liền lập tức trở nên cảnh giác, nhìn ra bốn phía xung quanh.

Lọt vào tầm mắt là một vùng đồng bằng cỏ xanh mướt mát. Ở phía xa, có núi có sông, cảnh tượng yên bình an tường.

“Ôi dà, thế ngoại đào viên à!”, Đại Hoàng giật giật hai cánh mũi, gương mặt mang vẻ khó tin nói: “Khung cảnh thế này, đúng là hiếm thấy”.

Vùng đất này có tiên khí vấn vít, hoa cỏ cây cối sinh trưởng đều mang trên mình một loại khí tiên linh đặc thù.

Mấy người cùng tiến về phía trước, đi xuyên qua vùng đồng bằng, nhìn thấy những dãy núi trải dài miên man.

Chỉ là những dãy núi kia nhìn lại không có vẻ hùng vĩ chút nào, mỗi một ngọn núi đại khái chỉ cao khoảng trăm trượng.

Ở dưới chân núi, lưng chừng núi dựng lên những căn nhà san sát nhau.

Vật liệu dựng lên những căn nhà này là gỗ, đều được lấy từ Tam Thanh tiên vực, nhưng kiểu dáng nhà lại vô cùng cổ quái.

Có căn nhà mái vòm, nhà vừa cao vừa to, bề mặt tường cũng đa dạng đủ kiểu chẳng giống nhau.

“Đại khái là do thói quen của Hàn Mị tộc...”

Trương Linh Phong nói: “Nhìn khung cảnh thế này hình như nơi đây đã bị bỏ hoang, người của Hàn Mị tộc đều đã rút lui rồi!”

“Tìm kỹ xem, có lẽ sẽ có gì đó đặc biệt!” “Ừm".

Rất nhanh, mấy người đã đi đến trước một đại điện mái vòm cao đến trăm trượng.

Mà ở ngoài cửa điện có mười mấy võ giả thân mặc nhuyễn giáp, tay cầm binh đao đứng canh.

“Là Hàn Mị tộc!”

Tần Ninh nhìn qua, rồi lại nhìn về phía Trương Linh Phong nói: được có Tiên Đế ở đây không?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10757: Vậy thì ra tay thôi!



Trương Linh Phong lắc đầu nói: “Không cảm thấy có Tiên Đế gì cả, cũng chỉ có một số Tiên Vương đứng đầu thôi”.

“Vậy thì ra tay thôi!”

“Ừm".

Trương Linh Phong bước qua, tiến thẳng về phía đại điện hình vòm. “Cung?”

Một chiến sĩ của Hàn Mị tộc bỗng lên tiếng.

Trương Linh Phong vừa bước chân ra, bàn tay vung lên, võ giả của Hàn Mị tộc đứng bên ngoài đại điện lập tức cứng ngắc cả người, không thể cử động.

Ở trước mặt Tiên Đế, cấp bậc Tiên Vương căn bản chẳng tính là gì. Từng bóng người bị đóng đinh tại chỗ.

Trương Linh Phong cách không trung vung lên một chưởng, cánh cửa đại điện từ từ mở ra.

Mà khi cánh cửa đại điện mở ra, bên trong có không ít bóng người quay ngoắt lại, nhìn vào nhóm người Tần Ninh thình lình xuất hiện ở đây.

Mấy vị lão giả trong đó, miệng vẫn còn đang lu bu nói gì đó, khi nhìn thấy Trương Linh Phong, Tần Ninh thì lập tức nổi giận.

Mấy vị lão giả bỗng nhiên xuất chiêu tấn công.

Trương Linh Phong cũng không khách sáo, dứt khoát tung ra một chưởng khống chế mấy người này.

Mà những người khác thấy vậy, ai nấy đều kinh hoàng táng đảm, không dám hành động lung tung.

“Mấy người các ngươi rốt cuộc là ai?” Một vị lão giả mặc áo lam của Hàn Mị tộc lúc này quát lên. “Chúng ta là ai, không cần ngươi lo!”

Tân Ninh nhìn vào lão giả áo lam bị ấn bò trên mặt đất đang cố gắng ngẩng cổ lên nhìn, hỏi: “Hai võ giả nhân tộc mà các ngươi bắt về đang ở đâu?”

Lão giả áo lam nghe vậy thì biểu cảm thoáng ngẩn ra.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngươi nói, ta sẽ không giết bọn họ, ngươi không nói, ngươi và cả bọn họ, đều phải chế

Lời này nói ra, đáy mắt của lão giả áo lam lóe lên vài phần giấy giụa.

Tần Ninh cũng không khách sáo, tay nắm chặt Đông Hoàng Tiên Kiếm, chân bước qua.

“Hai con người kia bị Hàn Lục Bách đại nhân đưa đi rồi!”

Hàn Lục Bách?

Tân Ninh quay đầu nhìn về phía Trương Linh Phong.

Trương Linh Phong lập tức nói: “Trong cuộc đại chiến, Tiên Đế của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc đã chết không ít, nhưng có một số đã bỏ trốn, tên Hàn Lục. Bách kia cũng đã chạy thoát rồi!”

Tần Ninh lại nhìn về phía lão giả áo lam, hỏi: “Đi từ chỗ nào?”

Lão giả áo lam im lìm không đáp.

“Nếu nói thì nói cho hết, nếu không... các ngươi cũng đều phải chết”.

Lảo giả áo lam nghe vậy, chỉ về phía một sơn cốc ở phía sau đại điện, nói: “Bọn họ đã rời khỏi nơi này thông qua Vận chuyển trận, vượt qua không gian, chuẩn bị đi đến tiên vực khác rồi!”

“Ở đâu?”

“Thái Thần tiên vực!”

Nghe vậy, đáy mắt Tân Ninh có tia sáng vụt qua.

Thái Thần tiên vực!

“Ngươi tốt nhất đừng có lừa ta, nếu không ta đảm bảo, các ngươi đều sẽ phải chết!”

Lão giả áo lam thở dài nói: “Quân đội đều đã rời đi cả rồi, nhưng phải có người ở lại để trông coi căn cơ của một không gian, đợi ngày sau chúng ta quay trở lại.

Tân Ninh lại nói: “Được rồi, đứng dậy, đưa chúng ta xuất phát!” Lão giả áo lam gật đầu.

Mấy vị lão giả, đến cả mấy chục thanh niên của Hàn Mị tộc trong đại điện ai nấy đều nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt chất chứa phẫn hận cùng sợ hãi.

Bọn họ phần hận Tần Ninh làm hỏng kế hoạch của bọn họ. Nhưng cũng đồng thời e sợ người thanh niên này. Mọi người bị áp giải đi đến một tòa sơn cốc rộng rãi phía sau đại điện.

Bên trong sơn cốc, quét mắt nhìn quanh phải rộng đến cả vạn trượng, mà ở giữa sơn cốc, quả thực có một đại trận vận chuyển.
 
Phong Thần Châu
Chương 10758: Vậy thì làm thế nào?



Tân Ninh nhìn về phía Vận chuyển trận, bước lên trước, sau khi kiểm tra cẩn thận thì hơi nhíu mày.

“Lão già, ông lừa ta?”

Tần Ninh vươn tay tóm cổ áo lão giả áo lam lôi lại, hung ác quát: “Chỗ này. căn bản không thông đến Thái Thần tiên vực!”

Sắc mặt của lão giả áo lam lập tức trở nên khó coi: “Ta hà tất phải lừa ngươi?”

“Đây là cứ điểm tương đối lớn của tộc ta, ngươi cũng nhìn ra được, người sống ở đây ít cũng phải có cả triệu người”. “Vận chuyển trận này là nơi mà chúng ta liên hệ với những người trong tộc khác”.

“Ta mặc dù là cảnh giới Tiên Hoàng, cũng không hiểu biết nhiều về Vận chuyển trận, nhưng ta biết Vận chuyển trận này là thông đến Thái Thần tiên vực, cụ thể thông như thế nào lại không hề biết!”

Tân Ninh nhìn bộ dạng của lão giả áo lam, lạnh lùng hừ mũi một tiếng. Trương Linh Phong lúc này bước lên trước hỏi: “Ca, có vấn đề gì à?”

“Vận chuyển trận này là để di chuyển đến một vùng đất của một không gian nào đó trong tiên giới, không phải là thông đến Thái Thần tiên vực”.

“Vậy thì làm thế nào?”, Trương Linh Phong ngạc nhiên.

Nghĩ ngợi một lúc, Tân Ninh nhìn về phía Vận chuyển trận nói: “Chỉ đành thử xem vậy, dị tộc đại khái là muốn di chuyển khỏi chỗ này, nhưng không phải là đến thẳng Thái Thần tiên vực, mà là đến một điểm cuối của không gian nào đó

mà bọn chúng đã chuẩn bị sẵn, rồi từ đó lại chuyển đến Thái Thần tiên vực”.

Mục Huyền Thần cười nói: “Thì chúng ta thử vậy, Linh Phong lão đệ cũng là Tiên Đế, sợ cái gì?”

Trương Linh Phong vỗ ngực nói: “Đúng thế, ca, không sao”. “Chỉ đành như vậy”.

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần dù gì cũng là do Tần Ninh đưa đến, Tân Ninh vẫn không hy vọng hai người này gặp nguy hiểm về tính mạng.

Hàn Lục Bách nếu như đã dẫn bọn họ theo, đương nhiên là sẽ có kế hoạch riêng.

“Đi

Tân Ninh phất tay nói: “Dẫn theo đám người của Hàn Mị tộc!”

“Ừm".

Rất nhanh, từng bóng người lập tức bước vào trong Vận chuyển trận. Một giây sau.

Bốn phía đất trời xoay vần.

Tiếp theo đó, một vùng thời không vô biên vô tận xuất hiện trước mắt mọi người, cảnh tượng bốn phía xung quanh nhanh chóng bay ngược về phía sau.

Trên thực tế, với cơ thể Tiên Vương cũng đủ để vượt qua vô số thời không trong tiên giới.

Chẳng qua là, chậm. Mà dùng Vận chuyển trận thì đương nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Mà bên trong các đại tiên vực, giữa bọn họ đều có các Vận chuyển trận để liên hệ lẫn nhau.

Chẳng qua là, Vận chuyển trận của mỗi một tiên vực, từ đại tiên vực này sang một đại tiên vực khác cận kề thì mức tiêu hao không quá lớn.

Nhưng nếu như vượt qua mấy đại tiên vực một lúc, thì Vận chuyển trận kia khi mở một lần, mức tiên thạch tiêu hao cũng sẽ cực kỳ khủng khiếp.

Mà trong Vận chuyển trận lần này, khí tức khiến người ta sởn tóc gáy cứ liên tục vấn vít quanh người.

Nhóm người của lão giả áo lam dùng ánh mắt hoảng hốt nhìn bốn phía xung quanh.

Trong Vận chuyển trận sẽ không có cảm giác về thời gian bị trôi đi, tất cả mọi người cũng không biết đã trải qua bao lâu.

Bỗng nhiên.

€ó một tiếng nổ lớn vang lên.

Phía trước nơi mà mọi người đang đứng, có một điểm sáng xuất hiện, tiếp đó điểm sáng này nhanh chóng phóng to đến vô hạn, sau đó có một con đường xuất hiện trước mắt.

Lối vào con đường phải rộng đến cả trăm trượng, hơn nữa còn mang theo khí tức khiến người ta hãi hùng và run sợ.

Mà tiếp đó, từng bóng người từ trong con đường này bị đẩy mạnh ra, lảo đảo. một chút mới đứng vững trên một mặt đá lớn bằng phẳng.

Mà lúc này.

Đúng vào lúc này.

Trên bục đá phía trước mặt, có mấy bóng người lần lượt nhảy ra. “Tân Ninh!”

“Trương Linh Phong!”

Một tiếng quát lớn vang lên.
 
Phong Thần Châu
Chương 10759: Mạng ngươi lớn thật đấy!



Theo tiếng quát vang lên, một nhóm người của Hàn Mị tộc lập tức kích động nhao nhao ngóng mắt nhìn, như thể trông thấy cứu tinh của mình vậy.

Tân Ninh và Trương Linh Phong cũng chuyển mắt qua nhìn.

“Hàn Lục Bách! Mạng ngươi lớn thật đấy!”

Trương Linh Phong hừ mũi nói.

Hàn Lục Bách đang định tiếp tục nói, nhưng nhìn thấy Mục Huyền Thần ở phía sau lưng Tần Ninh và Trương Linh Phong thì lập tức lui về phía sau mấy

bước.

Chỉ là rất nhanh, Hàn Lục Bách đã phát hiện ra, Mục Huyền Thần trước mặt không hề mang theo khí tức đáng sợ kia nữa.

Dường như... chỉ là cảnh giới Tiên Hoàng. “Không phải chân thân?”

Hàn Lục Bách thở phào một hơi.

“Coi thường lão tử à?”

Trương Linh Phong xì một tiếng.

Hàn Lục Bách cười lạnh lùng nói: “Không sau, ta quả thực là coi thường ngươi!”

Ông ta vừa dứt lời, một bàn tay vung lên, giữa trời đất, từ phía xa xa bốn phía xung quanh bục đá, thình lình có vô số bóng người nhảy ra bao vây bọn họ lại, đông nghìn nghịt, phải đến hàng nghìn bóng người.

Mà trong đó, còn có hai bóng dáng quen thuộc.

Cảnh Hỏa tộc.

Cảnh Dương Trạch!

Kỳ Hồng Đào!

Hàn Lục Bách bước chân qua, lạnh lùng hừ mũi nói: “Đây là điểm cuối trong một không gian mà Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc chúng ta đã mất nhiều năm để xây dựng nên, từ đây có thể đi đến tất cả các tiên vực khác, bình thường luôn có

người canh giữ!”

“Bây giờ hai tộc chúng ta đã rút lui, các ngươi lại còn bám riết không tha, các ngươi thực sự cho là có thể ăn chắc được chúng ta à?”

Nghe vậy, Tân Ninh lạnh lùng đáp: “Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đâu?”

“Ố? Ngươi nói hai người có cơ thể đặc biệt kia à!”, Hàn Lục Bách bật cười nói: “Giết rồi!”

Vừa nghe dứt lời, ánh mắt Tần Ninh thoáng lạnh, hờ hững nói: “Nếu như thực sự đã giết hai người đó, ta bảo đảm, ngươi cũng sẽ chết rất thảm!”

Hàn Lục Bách bật cười: tiên vực, có các vị Tiên Đế,

“Ngươi còn tưởng là mình đang ở trong Tam Thanh Tiên Tôn bảo vệ cho ngươi đấy à?”

“Ở đây là điểm cuối của thời không, là nơi cách biệt hoàn toàn với bất cứ nơi nào trong tiên giới, ngươi có hiểu không?”

“Ta hiểu”.

'Tần Ninh thờ ơ đáp: “Cho nên, ta nói, ngươi chết chắc rồi”.

Lời này vừa dứt, hai bàn tay Hàn Lục Bách xiết chặt, vô cùng tức tối nhìn về phía Tần Ninh rống lên: “Lão tử ghét nhất là cái biểu cảm này của ngươi, ngươi chẳng qua chỉ là một Tiên Vương nho nhỏ, có tư cách gì mà quyết định sách lược cho mọi người?”

Tần Ninh nói bằng giọng đầy tự tin, khiến Hàn Lục Bách vô cùng phẫn nộ.

Nhưng lúc này, Tân Ninh vẫn hờ hững như cũ: “Giao hai người kia ra, ta có thể để các ngươi rời đi”.

“Ngươi nằm mơ ít thôi!”

Bàn tay Hàn Lục Bách phất một cái, cơ thể ông ta.

iên khí cuồn cuộn bộc phát ra từ trong

Ở đây là không gian bên trong tiên giới, nhưng không hề có sự tồn tại của tiên khí, cho nên tiên khí bộc phát ra thuần túy chỉ là tiên khí được tích lũy bên trong cơ thể.

Tần Ninh nhìn sang Trương Linh Phong nói: “Đệ giữ chân ba Tiên Đế này, Tịnh Ma Tiên Đan cần dùng thì cứ dùng, những người khác, giao lại cho ta”.

Nghe vậy, Trương Linh Phong vẻ mặt lo lắng nói: “Nhưng mà, ca, ở đây còn có không ít Tiên Thánh, Tiên Vương!”

“Làm tốt việc của đệ là được!”

“Được!”

Bóng người Trương Linh Phong bật lên không trung, nhìn về phía ba người Hàn Lục Bách, Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, hừ mũi nói: “Nào nào nào, lúc.

Bên cạnh người Tân Ninh, Lão Thụ Quái và Đại Hoàng một cây một chó cũng phấn khích hẳn lên.

“Mẹ ơi, nhiều người của Hàn Mị tộc thế này, nhiều viên Tịnh Ma Tiên Đan thế này?”

Lão Thụ Quái cười he he nói: “Giết giết giết!”

Đại Hoàng trước đó đã phát ra tiếng kêu ngao ngao quái dị, sau đó cũng xông lên tấn công.
 
Back
Top Bottom