Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10540: Liễu Hoa Thanh.



Thần t*nh d*ch mở miệng nói: “Chúng ta ở Tam Dạ cung, có Cảnh Năng cấp bậc Tiên Vương đỉnh phong đến đuổi giết, không biết bây giờ ở những chỗ khác trên đảo Tề Thiên như thế nào".

“Cũng không biết... mấy người Linh Nguyệt tiên tử, Tương Vân Sinh... Sống hay chết...”, Linh Nguyệt tiên tử dù sao cũng từng có tình cảm rất sâu sắc với Thần t*nh d*ch.

Hắn ta vẫn cực kỳ để ý đến sự an toàn của Linh Nguyệt tiên tử.

“Lúc này sợ là sẽ có không ít người phải chết”.

Tần Ninh mở miệng nói: “Vào lúc quan trọng, có lẽ ta cũng chưa chắc có thể bảo vệ được các ngươi, cho nên lúc còn ở trong này, ta sẽ cố gắng hết sức trợ giúp các ngươi tăng thực lực lên, nếu có thể từ Tiên Vương tăng lên Tiên Hoàng thì tốt hơn”.

Advertisement

Nghe nói như thế, vẻ mặt Diệp Nam Hiên vô cùng hưng phấn, nói: “Sư phụ, có thể sao?”

“Nếu có chút cơ duyên thích hợp, đương nhiên có thể”.

Tần Ninh còn nói: “Trên thế gian này, tu hành là điều kỳ diệu nhất, một khi ngộ đạo có thể làm cho người ta một bước lên trời, nếu có chút chí bảo nghịch thiên, đương nhiên cũng có thể”.

“Thậm chí dưới sự trợ giúp của chí bảo nghịch thiên còn có thể tăng lên rất nhanh, còn có thể tăng nhanh hơn cả khi ngươi khổ tu nữa”.

Advertisement

Nghe thấy lời này, Diệp Nam Hiên vô cùng phấn khích.

Những năm gần đây, từ khi vào Tiên Giới, hắn ta đã đi từng bước từ một nhân vật nho nhỏ trở thành Tiên Vương như bây giờ.

Bây giờ tiếp xúc với nhân vật cấp bậc Tiên Đế, biết phía trên Tiên Vương có Tiên Hoàng, có Tiên Thánh, Diệp Nam Hiên cảm thấy... hình như Tiên Vương cũng không tính là gì.

Sớm ngày thành Hoàng thật tốt! Đợi đến ngày đó, một phát biến thành Đế! Vậy thì quả thực là vô cùng hoàn mỹ!, “Sư phụ, vậy chúng ta cũng đừng trì hoãn thời gian nữa!”

Diệp Nam Hiên liền nói ngay: “Xuất phát xuất phát, tìm cơ duyên nghịch thiên, chí bảo nghịch thiên đi”.

Thần t*nh d*ch nhìn Diệp Nam Hiên bằng vẻ mặt nhìn tên ngốc, không khỏi nói: “Đảo Tề Thiên này lớn như vậy, chúng ta ở Tam Dạ cung đã trì hoãn một tháng, trong đó còn có rất nhiều nguy hiểm, ngươi cho là cơ duyên nghịch thiên, chí bảo nghịch thiên dễ tìm như vậy sao?”

Diệp Nam Hiên không sợ nói: “Có sư phụ ở đây thì sao phải sợ chứ?”

Tần Ninh không khỏi cười nói: “Ta cũng không có biện pháp nào, tìm di tích cổ trên đảo Tề Thiên đâu có đơn giản như vậy?

Nhưng sau khi tìm được di tích cổ, phá giải cấm chế, tìm kiếm chí bảo, ta lại rất thành thạo”.

Diệp Nam Hiên gãi đầu.

“Có điều...”, Tần Ninh cười dài nói: “Không phải chúng ta còn có người dẫn đường sao!”

Người dẫn đường?

Ai?

Diệp Nam Hiên sửng sốt.

Tần Ninh, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Thần t*nh d*ch đều đưa mắt nhìn về phía một người.

Lão Thụ Quái quần áo cả người rách tung toé, vá chằng vá chịt, tóc tai bù xù, khuôn mặt khô quắt! Lão Thụ Quái bị mọi người nhìn chằm chằm, vẻ mặt cực kỳ vô tội.

“Đừng nhìn ta như vậy mà...”, Lão Thụ Quái yếu ớt nói.

“Lão già này, ngươi biết không ít đi?”

Diệp Nam Hiên kéo Lão Thụ Quái qua, bỉ ổi cười ha ha nói: “Không phải ngươi nói năm đó ngươi được Tam Thanh giáo chủ trồng trong hoa viên của ông ta sao?”

“Sau đó ngươi đã trải qua trăm vạn năm, ra ra vào vào đảo Tề Thiên, còn không phải là biết rõ tất cả mọi thứ về đảo Tề Thiên sao?”

Lão Thụ Quái ngượng ngùng cười.

“Đảo Tề Thiên này rất rộng lớn, mà trong đó quả thật có rất nhiều chỗ kỳ diệu”.

Lão Thụ Quái rủ rỉ nói ra.

“Năm đó đảo Tề Thiên chỉ là một đảo nhỏ trong biển Tam Đế, đảo này còn lớn hơn cả một vực”.

“Tề Hồng Thiên thân là một vị Tiên Tôn dưới trướng Tam Thanh giáo chủ, là một trong tứ đại hộ pháp của Tam Thanh giáo chủ, thực lực của bản thân ở cảnh giới Tiên Tôn, có thể nói là vô địch”.

“Mà bản thân Tề Hồng Thiên lại có cấp dưới là Hồng Vân Giả, tổng cộng hai mươi bốn người, mà trong đó có ba người mạnh nhất, chính là đội trưởng của Hồng Vân Giả”.

“Ba người này, người thứ nhất tên là Liễu Hoa Thanh, tài năng về thuật khôi lỗi quả thực là cường đại vô địch”.

Liễu Hoa Thanh.

Chính là vị Tiên Đế đã luyện chế Thanh Chiếu, Thanh Tuấn, Thanh Niểu thành khôi lỗi.

6001191-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10541: “Đúng là có!”



“Liễu Hoa Thanh năm đó, cho dù là ở Tam Thanh tiên vực hay là ở toàn bộ Tiên Giới, đều là người cực kỳ nổi tiếng, ai nấy đều nói chắc chắn ông ta sẽ trở thành Tiên Tôn, sau này cũng có thể mọc cánh thành tiên thành thần...”, Lão Thụ Quái tiếp tục nói: “Nhưng mà chuyện đời vô thường...”, “Người thứ hai chính là Hư Ngọc Hiên, thật ra có lực cường đại, cảnh giới Tiên Đế, cùng cấp bậc không có một ai có thể địch lại, mà quan trọng nhất là… ông ta còn là một vị đan đế!”

Đan đế! Vừa là tiên đan sư, lại có thực lực cường đại.

Điều này quả thật là cực kỳ hiếm thấy.

“Vị thứ ba là Trác Nguyên Thanh, là một vị kiếm khách rất lợi hại, năm đó kiếm thuật của ông ta có thể nói là xếp trong ba vị trí đầu Tam Thanh tiên vực...”, Lão Thụ Quái thở dài nói: “Ba vị này đều là Hồng Vân Giả hiển hách uy danh, nhân vật phụ tá đắc lực của Tề Hồng Thiên”.

Advertisement

Hai mươi bốn vị Hồng Vân Giả, mỗi một vị đều là Tiên Đế cường đại, năm đó ở Tam Thanh tiên vực đã bảo vệ xung quanh Tề Hồng Thiên, cũng là một câu chuyện khiến mọi người ca tụng trong khoảng thời gian đó.

Chỉ là bây giờ đã qua trăm vạn năm, đa số những truyền thuyết năm đó đã biến mất trong dòng sông lịch sử rồi.

Ở trong Tiên Giới.

Tới cảnh giới Tiên Quân, thọ nguyên trăm vạn năm là cực hạn.

Mà cho dù là những nhân vật sau cấp bậc Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, Tiên Đế, Tiên Tôn, thọ nguyên cực hạn cũng đều là trăm vạn năm.

Trăm vạn năm là một bức tường, là trói buộc của thiên đạo.

Nếu tới sau Tiên Quân, trong trăm vạn năm không thể thành Tiên Tôn, không thể mọc cánh thành tiên thành thần, vậy cho dù ngươi có phong hoa tuyệt đại đến thế nào, cuối cùng cũng chỉ sẽ hóa thành một nắm đất vàng mà thôi.

Tu tiên, từ trước đến nay đều tàn khốc như thế.

Lão Thụ Quái tiếp tục giảng giải.

“Hoa Thanh Cung của Liễu Hoa Thanh!”

“Ngọc Hiên Trai của Hư Ngọc Hiên!”

“Nguyên Thanh Cung của Trác Nguyên Thanh!”

“Ba chỗ này, đến bây giờ lão phu vẫn chưa thể tìm được”.

“Còn có Hồng Thiên Cung của Tề Hồng Thiên, từ trước đến nay vẫn luôn là một điều bí ẩn của đảo Tề Thiên!”

Chắc chắn mấy chỗ này đều liên quan đến sự ảo diệu của Tiên Tôn Tiên Đế, có thể nói là những nơi thần bí nhất của đảo Tề Thiên.

Thần t*nh d*ch không khỏi nói: “Nói như thế, ngươi đã đi tìm hết những chỗ khác rồi?”

Lão Thụ Quái khụ khụ: “Ta không cần đi tìm ư?

Những nơi khác đều ở vị trí cố định trên đảo Tề Thiên”.

“Chẳng qua là bốn nơi Hồng Thiên Cung, Hoa Thanh Cung, Ngọc Hiên Trai, Nguyên Thanh Cung này đều không ở vị trí trước kia nữa”.

Lão Thụ Quái tiếp tục nói: “Giống như Tam Dạ cung này, ta cũng mới phát hiện trong khoảng thời gian gần đây thôi...”, Tần Ninh liếc liếc Lão Thụ Quái một cái, không khỏi nói: “Ta thấy là ngươi đã đào bới hết tất cả địa chỉ cũ của rất nhiều nhân vật Tiên Đế một lần, sau đó lại sang đào bới cấp bậc Tiên Thánh, sau đó là Tiên Hoàng, mới tìm ra Tam Dạ cung này đi!”

Lão Thụ Quái khụ khụ: “Đúng là có chuyện như vậy, nhưng mà năm đó đảo Tề Thiên đột nhiên biến mất ở biển Tam Đế một cách khó hiểu, lão phu cũng phải tốn rất nhiều công sức mới tìm được...”, Tần Ninh lười để ý đến lão già này.

Hắn còn phải cân nhắc thêm về lời nói của Lão Thụ Quái.

“Mấy năm nay, ngươi ở trên đảo Tề Thiên đã thăm dò khắp nơi, hẳn phải có một số nơi kỳ quái để lại ấn tượng sâu sắc cho ngươi hơn một chút chứ, nói nghe chút coi”.

Nếu tạm thời không biết bốn chỗ kia của Hồng Thiên Cung ở nơi nào, Tần Ninh cũng không cảm thấy mình có thể tìm được.

Nếu bây giờ hắn là Tiên Đế, thật ra sẽ có rất nhiều thủ đoạn để điều tra.

Nhưng một Tiên Quân thượng vị, năng lực cũng có hạn.

Lão Thụ Quái đột nhiên nói: “Có một chỗ là một hồ nước, năm đó là do Tề Hồng Thiên tạo ra cho đệ tử môn hạ dùng để tu luyện, tên là hồ Vọng Thiên, bây giờ hồ Vọng Thiên kia vô cùng quỷ dị, cứ cách một khoảng thời gian là lại có lốc xoáy sôi trào, cắn nuốt tất cả, ta từng đến đó vài lần, có lần còn không khống chế được tiến vào trong lốc xoáy, suýt nữa thì không ra ngoài được nữa”.

“Kết quả thì sao?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10542: Đảo Tề Thiên này quả thật rất rộng lớn.



“Kết quả cái gì cũng không tìm được, ta giận dữ trở về, từ đó về sau trong lòng còn sợ hãi, lão phu ta cũng không dám đến đó nữa”.

Tần Ninh lập tức nói: “Dẫn đường, đi xem”.

Bây giờ dị tộc ở chỗ nào trên đảo Tề Thiên này, Tần Ninh cũng không biết.

Hơn nữa lần này đến đây, dị tộc ở trong tối, hắn thì ở ngoài sáng.

Dù sao cũng không thể chờ đám nhân vật cấp cao của dị tộc đến tìm hắn được! Mà bây giờ đảo Tề Thiên này quả thật là đáng để khám phá.

Để cảnh giới của Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên tăng lên vững vàng cũng là chuyện tốt.

Còn nữa... Tần Ninh còn định đến tiên vực Đại La xem Khương Thái Vi mấy năm nay thế nào, đương nhiên còn có Trần Nhất Mặc... Hơn nữa.

Ôn Hiến Chi, Lý Huyền Đạo, Thạch Cảm Đương bây giờ cũng không biết ở nơi nào.

Còn có Cốc Tân Nguyệt, Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết... Tần Ninh còn muốn đến mấy tiên vực khác tìm kiếm tung tích của những người này.

Cho nên cố gắng tăng cảnh giới thực lực của bản thân lên là điều lúc nào hắn cũng đều phải làm.

Lão Thụ Quái dẫn đường, đám người Tần Ninh bám sát theo sau.

Đảo Tề Thiên này quả thật rất rộng lớn.

Có núi có sông có cỏ cây, đủ màu sắc khác nhau.

Tốc độ của đám người không nhanh không chậm, cứ như thế sau khoảng mười ngày, cuối cùng đã tới chỗ mà Lão Thụ Quái nhắc đến.

Liếc mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy một đồng cỏ bao la.

Mà ở chính giữa đồng cỏ có ánh sáng chói loá toả ra.

Trên thảo nguyên là hoa đỏ cỏ xanh xen lẫn nhau, nhìn qua đẹp không sao tả xiết.

Mọi người đều rơi xuống.

Lão Thụ Quái thở ra một hơi, mái tóc bù xù nhẹ nhàng dựng lên.

Thân là thụ tinh, ở trong khung cảnh thiên nhiên tràn ngập khí trời đất này, Lão Thụ Quái có thể nói là như cá gặp nước, cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nếu đưa Lão Thụ Quái ra sa mạc, lão già này nhất định sẽ ỉu xìu đi ngay.

“Ở ngay phía trước!”

Lão Thụ Quái chỉ vào một chỗ sáng loáng ở sâu bên trong thảo nguyên, nói: “Bình thường nhìn hồ nước này không có gì cổ quái, nhưng nếu lốc xoáy xuất hiện, một khi tới gần sẽ bị cuốn vào trong đó, cực kỳ nguy hiểm!”

Tần Ninh dẫn theo mọi người đi vào sâu bên trong thảo nguyên.

Không bao lâu đã tới gần chỗ tỏa ra ánh sáng lấp lánh kia, quả nhiên nhìn thấy một hồ nước rộng như biển hiện ra trước mắt.

Trong hồ nước trong veo sáng loáng, một vài chỗ trên mặt hồ còn có mây khói lượn lờ, thi thoảng còn có bọt nước phiêu đãng, hiện ra ra vài phần sức sống.

Đúng là nhìn qua cái hồ này có chút khác với những cái hồ bình thường.

Lão Thụ Quái dừng lại, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bây giờ xem ra là đang rất an toàn, nhưng mà lúc lốc xoáy xuất hiện sẽ rất nguy hiểm”.

Tần Ninh trấn an: “Không sợ, lần này chúng ta có thuyền Thanh Minh!”

Vừa nghe đến thuyền Thanh Minh, ánh mắt của Lão Thụ Quái lập tức sáng ngời.

Đúng vậy! Bản thân thuyền Thanh Minh cũng có lực phòng ngự rất cường đại, hơn nữa Tần Ninh có linh tinh thúc giục, không phải là rất an toàn sao?

“Đi thôi đi thôi, mau xuất phát!”

Lão Thụ Quái hưng phấn nói: “Hồ Vọng Thiên này là năm đó Tề Hồng Thiên tự mình tạo ra, nghe nói Tam Thanh giáo chủ cũng ra tay hỗ trợ, chuyên môn dùng để rèn luyện thuộc hạ của Tề Hồng Thiên, nhưng mà ít nhất phải là cấp bậc Tiên Quân mới có tư cách đến hồ Vọng Thiên tu đạo!”

Bản thân hồ nước chắc chắn là không có bí mật gì cả.

Bí mật lớn nhất là năm đó Tề Hồng Thiên tạo ra một nơi tu hành tuyệt diệu như thế này kiểu gì?

Chắc chắn là có thiên tài địa bảo muôn đời hiếm thấy gì đó đi?

6001193-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10543



Đại Hoàng cười haha nói: “Gâu gâu gâu, diệu địa, diệu địa, Dương Thiên Vũ ta lần này sẽ thành Hoàng!”

Thành Hoàng?

Thành cứt chó! Tần Ninh lười để ý đến nó.

Hắn lấy thuyền Thanh Minh ra, hóa thành vài chục trượng, cũng đủ để chứa hơn trăm người.

Con thuyền này có thể biến lớn biến nhỏ, hơn nữa trong khoang thuyền và trên thuyền có tổng cộng ba tầng, phòng ốc cũng có thể tự động thu nhỏ phóng to, sẽ không ảnh hưởng đến cái gì.

Thuyền Thanh Minh to lớn dừng ở bên hồ.

Advertisement

Tần Ninh gọi ba khôi lỗi Thanh Niểu, Thanh Chiếu, Thanh Tuấn ra, đứng ở đầu thuyền đuôi thuyền.

Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự và các Tiên Nhân của Trúc Diệp Tông cũng đều đứng ở hai bên thuyền.

Mọi người đi lên thuyền lớn, lướt trên mặt hồ rộng lớn yên tĩnh, cảm giác quả nhiên là huyền diệu.

Hồ nước trong suốt.

Advertisement

Ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh, thỉnh thoảng còn có mấy con cá nhỏ phá nước lao ra, tạo nên một ít gợn sóng.

Cũng không có nguy hiểm gì cả! Tần Ninh đứng trên tầng thứ ba của thuyền Thanh Minh, nhìn về phía mặt hồ mênh mông vô bờ trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh.

Đại Hoàng cũng rướn cổ lên nhìn về phía trước, đôi mắt to sáng lấp lánh giống như quỷ hồn chết đói nhìn thấy người sống vậy, tràn ngập tò mò với những thứ trước mặt.

Khi thuyền Thanh Minh càng đi vào sâu trong hồ.

Đột nhiên.

Trên mặt hồ nước lấp lánh phía trước xuất hiện từng đợt ánh sáng màu đỏ nhạt.

Khi thuyền Thanh Minh đi tới khu vực kia, chỉ nhìn thấy trên mặt nước dập dềnh máu tươi, trong những làn sóng cuồn cuộn có từng thi thể đang chìm nổi.

Đám Tiên Quân của Trúc Diệp Tông - Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự lập tức đi xuống nước, vớt từng thi thể này lên.

Sau khi cẩn thận kiểm tra.

Sắc mặt Mộ Từ Lai âm trầm nói: “Là người nhà họ Vũ ở Võ Viêm vực”.

Võ giả của Võ Viêm vực?

Vị Vũ Văn công tử lúc trước gặp được chính là đến từ nhà họ Vũ ở Võ Viêm vực.

“Tông chủ!”

Đúng lúc này, tứ trưởng lão Chư Chỉ Lan dẫn người trở về, lại có thêm mấy thi thể bị vớt đi lên.

“Đây là... Vũ Đông Phong!”

Tộc trưởng nhà họ Vũ ở Võ Viêm vực - Vũ Đông Phong! Vậy mà lại chết ở nơi này.

“Vũ Đông Phong này cũng là một vị Tiên Vương tiểu thành, Võ Viêm vực do nhà họ Vũ quản lý, những năm gần đây, ở dưới sự dẫn dắt của Vũ Đông Phong cũng phát triển không tồi...”, Chư Chỉ Lan mở miệng nói: “Vũ Đông Phong cùng với bảy vị Tiên Vương khác của nhà họ Vũ, tất cả đều chết, còn có các đệ tử khác của nhà họ Vũ, không có một người nào sống sót”.

“Hơn nữa xem tình hình vết thương thì hẳn là do Hàn Mị tộc tay”.

Dị tộc Hàn Mị tộc và Cảnh Hoả tộc, có thể nói hoàn toàn bù trừ cho nhau.

Thủ đoạn công kích của Hàn Mị tộc có khí tức tính hàn độc đáo nhất định, nếu không không cố ý lau đi thì sẽ để lại dấu vết.

“Xem ra dị tộc đã bắt đầu ra tay rồi...”, Thần t*nh d*ch không khỏi nói: “Nói như thế, chúng ta gặp được đám người Cảnh Năng, Hàn Tiếu, Vũ Vĩnh Trường cũng không phải là trùng hợp”.

Diệp Nam Hiên nghe nói như thế, cười haha nói: “Nói như vậy thì tiếp theo sẽ gặp phải càng nhiều dị tộc hơn sao?

Chắc chắn bọn họ sẽ không ngừng bám riết chúng ta...”, “Ừm”.

Thuyền Thanh Minh tiếp tục đi về phía trước, trên mặt hồ càng ngày càng có nhiều thi thể nổi lềnh phềnh, rất nhiều thi thể còn không được nguyên vẹn.

Hơn nữa còn có những con cá chỉ nhỏ bằng ngón tay hoặc lớn bằng bàn tay đang không ngừng rỉa thịt thi thể.

Thuyền Thanh Minh rời đi.

Tần Ninh nhìn về phía thi thể ở phía sau, không nói được một lời.

Cứ như thế, nửa ngày đã trôi qua.

Lão Thụ Quái cười haha nói: “Ở ngay khu vực này, nhưng mà mỗi lần hồ Vọng Thiên bùng nổ lốc xoáy đều không ở đúng một vị trí, đây chỉ là một nơi trong đó”.

“Nhưng mà ta đã từng thử nghiệm, cho dù là tiến vào trong lốc xoáy nào thì đều sẽ bị tàn phá như nhau”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10544: “Không phải rất tốt sao?”



“Nếu đã như vậy, cứ đứng ở nơi này, an tâm chờ đợi đi!”

“Ừm”.

Thuyền Thanh Minh tạm dừng trên mặt hồ.

Mọi người cũng làm việc của riêng mình.

Đại Hoàng kéo Lão Thụ Quái sang một bên, nghiêm túc nói: “Lão Thụ Quái, ngươi nói thật với ta”.

“Không phải là ngươi không biết Hoa Thanh Cung, Ngọc Hiên Trai, Nguyên Thanh Cung ở chỗ nào, chỉ là không muốn nói đúng không?”

Lão Thụ Quái hoảng sợ nhìn bốn phía, xác định không có ai nghe lén mới nói: “Ngươi nói bậy bạ gì đấy?

Ngươi muốn hại chết ta à!”

Đại Hoàng gian xảo nói: “Hứ, ta không tin ngươi không biết, ngươi sống nhiều năm như vậy rồi, Tiên Giới này có bao nhiêu chỗ mà ngươi chưa từng đi qua?

Ngươi đang giấu dốt đi?”

Vừa nghe thấy lời này, Lão Thụ Quái hùng hùng hổ hổ nói: “Ta giấu cái đầu ngươi!”

Thuyền Thanh Minh tạm dừng.

Trên thuyền có tổng cộng ba tầng.

Tầng thứ nhất phần lớn là đại sảnh, rất rộng rãi thoáng đãng.

Tầng thứ hai là các phòng ngủ.

Tầng thứ ba nhỏ nhất, nhưng cũng có vài căn phòng, có phòng tu luyện, phòng ngủ, thậm chí phòng luyện đan, phòng luyện khí đều có.

Đây chính là ba tầng nằm trên thân thuyền.

Từ hai bên boong thuyền đến khoang thuyền, phía dưới còn có trên trăm căn phòng, tổng tổng lại cũng không hề nhỏ.

Tần Ninh ở tầng thứ ba.

Căn phòng chính kéo dài sang hai bên trái phải, có thể nhìn thấy hai bên thân thuyền.

Giờ phút này Tần Ninh đang nằm trên giường bên cửa trái, vẻ mặt suy tư.

Thời Thanh Trúc thì nghiêng người dựa vào bên kia giường, uống từng ngụm rượu.

Diệp Viên Viên thì đang tu luyện trong phòng tu luyện.

Mấy ngày trước sau khi dùng một viên Tịnh Ma Tiên Đan, Diệp Viên Viên đã phá tan vách chướng Tiên Vương sơ kỳ, thành công dấn thân lên hàng ngũ Tiên Vương tiểu thành, nhiều ngày nay Diệp Viên Viên vẫn luôn ổn định khí tức của mình.

Dù sao.

Không phải người nào cũng có thể giống như Tần Ninh, tu luyện tăng lên không thèm để ý đến thời gian tích lũy.

Tần Ninh tăng lên theo một cách khác.

Điều đó có quan hệ rất lớn với sự tích luỹ qua chín kiếp của Tần Ninh, cùng với ban đầu là Nguyên Hoàng Thần Đế.

Bản thân Tần Ninh cũng đã nói sự lĩnh ngộ và con đường mình đi khác với người thường.

“Chàng đang suy nghĩ cái gì vậy?”

Thời Thanh Trúc nhìn thấy Tần Ninh vẫn đang suy nghĩ miên man, không khỏi mở miệng nói.

“Hồ Vọng Thiên... Nói chung là ta luôn cảm thấy có chút quen thuộc...”, “Cũng không phải là ta đã tới hồ Vọng Thiên, mà là... ta đã từng tiếp xúc với thứ giống nó, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không nhớ ra được”.

Nghe vậy, Thời Thanh Trúc bĩu môi cười.

“Nàng cười cái gì?”

Tần Ninh liếc Thời Thanh Trúc một cái.

Người phụ nữ này, bây giờ càng ngày càng không còn tôn kính hắn nữa.

Dáng vẻ không giống như trước kia, thương hắn, kính trọng hắn.

“Sao nào?

Ta còn không thể cười được ư?”

Thời Thanh Trúc không khỏi phản bác: “Ta chính là người phụ nữ của chàng, không phải tỳ nữ hay cái gì khác của chàng...”, “Sao nào, chàng còn muốn ta hầu hạ chàng cả đời giống một thị nữ sao?”

“Không phải rất tốt sao?”

“Tốt cái đầu chàng!”

Thời Thanh Trúc lập tức phản: “Một người đàn ông vô sỉ giống chàng mà còn muốn ta kính sợ sao?

Chút kính sợ đó đã sớm bị chàng xoá hết trên giường rồi”.

“...”, Tần Ninh khụ khụ: “Cũng rất tốt, các nàng đều lợi hại như vậy, không cần kính sợ ta”.

“Ta mạnh hơn các nàng cũng chỉ bởi vì được kiến thức nhiều hơn so trăm vạn năm thôi!”

“Bàn về thiên phú... cũng chỉ mạnh hơn các nàng một chút”.

Thời Thanh Trúc bĩu môi.

Người này vẫn tự luyến như vậy, nàng cũng đã quen rồi.

6001195-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10545: Căn bản chưa tiếp xúc bao giờ.



Nghe nói như thế, Tần Ninh nhíu mày lại.

Thuyền Thanh Minh đang dừng, theo lý mà nói, hồ Vọng Thiên rộng lớn như vậy, xác suất gặp phải những người khác rất thấp.

Trừ khi... Đám người này cũng đến vì lốc xoáy quỷ dị ở hồ Vọng Thiên.

Tần Ninh đi ra ngoài cửa, đi đến lan can tầng thứ ba, đưa mắt nhìn về phía cách đó không xa.

Trên mặt hồ lóng lánh trong suốt ở phía bên trái thuyền Thanh Minh có ba chiếc chiến thuyền cao lớn vài chục trượng, quả nhiên là đang chậm rãi đi về hướng thuyền Thanh Minh... Khi từng chiếc thuyền chiến tới gần thuyền Thanh Minh hơn mười trượng đều tạm dừng.

Trên con thuyền ở giữa, vài bóng người đi ra ngoài boong thuyền.

“Haha, tại hạ là tộc trưởng của nhà họ Linh ở Linh An vực - Linh Cảnh Sơn, xin hỏi phía trước là đạo hữu nào?”

Một người đàn ông ở giữa đứng ở đầu thuyền, chắp tay, khách khí hỏi từ xa.

Thần t*nh d*ch lúc này đứng trên boong thuyền, cũng cười nói vọng ra xa: “Hoá ra là tộc trưởng Linh Cảnh Sơn, tại hạ là tông chủ Trúc Diệp Tông ở Tây Thanh vực - Thần t*nh d*ch”.

Tây Thanh vực! Trúc Diệp Tông! Linh Cảnh Sơn liền nói ngay: “Tại hạ cả gan hỏi, Tần Ninh công tử có ở trên thuyền không?”

Advertisement

Thần t*nh d*ch nhíu mày lại.

“Sư phụ ta có ở đây!”

Linh Cảnh Sơn lại nói: “Không biết tại hạ có thể gặp Tần Ninh công tử hay không?”

Gặp?

Người này sốt ruột như thế sao?

Trong phòng.

Thời Thanh Trúc không khỏi hiếu kỳ nói: “Là người quen cũ nào của chàng sao?”

“Không phải”.

Tần Ninh lắc đầu nói: “Năm đó ta chỉ ở Tiên Giới một vạn năm, Tiên Giới rộng lớn hơn hạ giới nhiều, ta không có khả năng hiểu biết rõ ràng với tất cả các tiên vực được”.

“Linh An vực... Trong ấn tượng của ta thì ta chưa từng đến đó bao giờ”.

Giờ phút này, Linh Cảnh Sơn kia lại nói: “Chuyện này liên quan đến tin tức của dị tộc, ta nghĩ chắc hẳn Tần Ninh công tử sẽ cảm thấy hứng thú”.

Dị tộc?

Thần t*nh d*ch nhíu mày lại, nhìn về phía lầu các tầng ba.

“Mời Linh tộc trưởng lên thuyền!”

Giọng nói của Tần Ninh vang lên.

Rất nhanh.

Linh Cảnh Sơn đã dẫn theo vài vị cao thủ nhà họ Linh đi lên thuyền, được mời tới phòng tiếp khách ở tầng thứ hai.

Mọi người lần lượt ngồi xuống, Tần Ninh cũng xuất hiện cùng với Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên.

“Tần công tử!”

Linh Cảnh Sơn nhìn thấy Tần Ninh xuất hiện lập tức đứng dậy, khách khí hành lễ.

Vị Linh Cảnh Sơn tộc trưởng này cũng là một vị Tiên Vương đỉnh phong hàng thật giá thật.

Chẳng qua... Mặc dù trong lời đồn thực lực của Tần Ninh cũng không mạnh lắm, chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên... Hả?

Hình như bây giờ đã không phải! Mặc dù Tần Ninh cũng không tính là mạnh, nhưng Tần Ninh lại có khả năng điều động lực lượng rất mạnh.

Một vị Tiên Vương đỉnh phong như Linh Cảnh Sơn, đưa mắt nhìn khắp Tam Thanh tiên vực, cũng có thể được coi như nhân vật xếp trong hàng ngũ cường giả, bá chủ một vực.

Nhưng ở trong mắt ba thế lực bá chủ thì chẳng tính là gì cả! Đến bây giờ những nhân vật Tiên Vương của ba thế lực bá chủ mà Linh Cảnh Sơn từng được tiếp xúc đều cực kỳ cao thượng.

Về phần Tiên Hoàng... Căn bản chưa tiếp xúc bao giờ.

Tiên Hoàng trong ba thế lực bá chủ, sao có thể để ý đến đám Tiên Vương trong các vực như bọn họ được.

Nhưng mà Tần Ninh... lại có thể đứng trò chuyện cùng nhân vật Tiên Đế trong ba thế lực bá chủ.

Hai vị phu nhân của người ta.

Một người là Thượng Thanh thần nữ của Thượng Thanh Lâu, một vị duy nhất.

Một thanh niên như vậy, chẳng lẽ có thể đơn giản sao?

Độ kiếp còn có thể giết được Tiên Vương, chỉ cần điểm này đã không đơn giản rồi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10546: “Thụ Nhãn tộc!”



Mọi người đều ngồi xuống, Tần Ninh nhìn về phía Linh Cảnh Sơn, cười nói: “Xem ra, danh tiếng của Tần Ninh ta đúng là lớn!”

Linh Cảnh Sơn khen ngợi: “Bây giờ ở trong Tam Thanh tiên vực, còn có ai lại không biết đến Tần Ninh công tử đâu...”, có Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong làm chỗ dựa vững chắc.

Lại có Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc làm bạn lữ.

Muốn không biết cũng khó.

“Không biết Linh tộc trưởng muốn nói đến chuyện gì?”

Tần Ninh trực tiếp hỏi.

Lúc này Linh Cảnh Sơn nhìn quanh khắp phòng.

Advertisement

“Yên tâm, những người này đều là tâm phúc của ta”.

Nghe nói như thế, Linh Cảnh Sơn liền nói ngay: “Tại hạ phát hiện ra một nơi bí mật ở dưới lòng đất trên đảo Tề Thiên này, trong đó có một vùng mộ bị vùi lấp, phát hiện rất nhiều mộ địa của người và dị tộc, mà ở trong đó... đào ra mấy... mấy... xem như thi thể đi!”

Mấy người đều nhíu mày lại.

Là thi thể thì chính là thi thể.

Cái gì là xem như thi thể?

Advertisement

Linh Cảnh Sơn thấy mấy người đều tò mò nhìn mình, vội vàng nói: “Sở dĩ nói xem như thi thể, thật sự là bởi vì chúng rất kỳ quái”.

“Làm phiền Tần công tử đi cùng ta lên thuyền của nhà họ Linh để xem cho rõ, chuyện này quan trọng, tại hạ thật sự không dám giấu giếm mấy thi thể đó”.

Lần này có rất nhiều tin tức nói là Tần Ninh bắt tay với ba thế lực bá chủ để ép dị tộc xuất hiện, đánh một trận chiến lớn.

Các thế lực ở những vực khác đều đến vì bảo địa ở đảo Tề Thiên này.

Rất nhiều người đều không dám nghĩ cũng không dám can đảm bước vào đây.

Phải biết rằng đó có thể là trận chiến giữa những nhân vật cấp bậc Tiên Đế, Tiên Thánh, bọn họ mà bước vào, chắc chắn sẽ phải chết.

“Đi!”

Tần Ninh trực tiếp đứng dậy.

Hắn cũng không sợ Linh Cảnh Sơn giở trò gì.

Dù sao có khôi lỗi của hai vị Tiên Hoàng Thanh Chiếu, Thanh Tuấn cũng không phải là để trang trí.

Rất nhanh, đám người đã xuất hiện ở trong khoang thuyền nhà họ Linh.

Chỉ thấy bên trong khoang thuyền bày năm cái quan tài.

Trên mỗi một cái quan tài đều có cấm chế.

Linh Cảnh Sơn ngượng ngùng cười nói: “Thi thể của đám dị tộc này vô cùng quỷ dị, chúng ta phải tạm thời phong ấn lại”.

“Mở ra nhìn xem sao”.

Linh Cảnh Sơn lập tức sai người phá bỏ cấm chế.

Từng cái quan tài được lần lượt mở ra.

Một luồng khí tức xa xưa mục nát đập vào mặt.

Tần Ninh đứng ở bên cạnh quan tài, cúi đầu nhìn.

Bên trong quan tài có một người đang nằm.

Chiều cao khoảng một thước tám, mặc trang phục trang sức phong cách cổ xưa, hơn nữa còn là một người phụ nữ.

Nửa người trên mặc áo da, nửa người dưới mặc quần da, quần da che khuất hai cái đùi, đôi chân thon dài thẳng tắp, da thịt sáng bóng trắng nõn, mềm mại như mới được ngâm ở trong sữa vậy.

Hơn nữa cho dù người phụ nữ này đang nằm thì quy mô trước ngực cũng có chút xuất sắc.

Cái áo da nho nhỏ kia gần như sắp bị căng rách.

“Đậu má!”

Bên tai Tần Ninh vang lên tiếng than sợ hãi của Thần t*nh d*ch.

Một tiếng này lập tức thu hút Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, cùng với Đại Hoàng đều rướn cổ vào xem.

“Đậu má!”

Diệp Nam Hiên cũng kêu lên.

Thần t*nh d*ch huých vai Diệp Nam Hiên một cái, cười haha cười nói: “Sư huynh, có to không?”

“Ngươi nói cái gì thế?”

Diệp Nam Hiên quay đầu, vẻ mặt ghét bỏ nói: “Ta kinh ngạc là bởi vì người kia là dị tộc!”

Thần t*nh d*ch đen mặt.

Hắn ta bị làm sao vậy.

Nói về phụ nữ với tên khốn này quả thực chẳng khác gì đàn gảy tai trâu! Nhưng mà hắn ta lại không nhìn ra người phụ nữ này là dị tộc.

Nhìn qua không khác gì phụ nữ Nhân tộc cả.

Linh Cảnh Sơn đứng ở đầu quan tài, chỉ vào giữa trán người phụ nữ, cười nói: “Vị công tử này hãy quan sát cẩn thận xem, nàng ta quả thật là dị tộc, chúng ta cũng phải xem xét kỹ càng mới phát hiện ra, ở giữa trán nàng ta không giống người thường”.

Tần Ninh đưa mắt nhìn lại.

Quả nhiên ở giữa trán người phụ nữ có một ấn ký thẳng đứng.

6001197-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10547: Sao ngươi biết nơi này là hồ Vọng Thiên?”



Nhìn thấy mọi người khó hiểu, Lão Thụ Quái liền nói ngay: “Thụ Nhãn tộc cũng là một dị tộc năm đó tiến vào Tam Thanh tiên vực, giống như tộc Thanh Giác, Ảnh Lang tộc, đều cực kỳ cường đại”.

“Năm đó một vài vị Tiên Đế của Tam Thanh tiên giáo đã từng chiến đấu với nhân vật cấp bậc Tiên Đế của Thụ Nhãn tộc, đều chết dưới sự bùng nổ của uy lực con mắt dựng thẳng này của Thụ Nhãn tộc”.

“Con mắt thứ ba ở giữa trán bọn họ ẩn chứa lực lượng cực kỳ kh*ng b*”.

Tần Ninh đã từng gặp được Linh Đồng tộc ở Thái Thanh tiên vực, cũng có đồng thuật rất lợi hại, mà bây giờ lại xuất hiện thêm Thụ Nhãn tộc.

Chỉ có thể nói.

Advertisement

Dị tộc ngoài thế giới có đa dạng chủng loại, chỉ sợ những gì mà bọn họ được tiếp xúc bây giờ mới chỉ là một ngôi sao trên bầu trời đầy sao thôi.

Lão Thụ Quái tiếp tục nói: “Tộc nhân của Thụ Nhãn tộc không tính là nhiều, ít nhất năm đó không có nhiều người xuất hiện lắm, nhưng mỗi một người một khi mở con mắt dựng thẳng này ra đều có sức chiến đấu kinh khủng”.

Mấy người Tần Ninh đều gật đầu.

Dẫn Lão Thụ Quái đi theo quả nhiên là đúng.

Advertisement

Người này có kiến thức vô cùng rộng rãi ở phương diện kia, còn hiểu biết hơn Tần Ninh nhiều.

Dù sao, năm đó Tần Ninh chỉ ở Tiên Giới vạn năm thôi, những chuyện hắn biết trước kia đều là dựa vào một ít sách cổ ghi lại, hoặc là thăm dò cổ địa mà có.

Nhưng có lẽ Lão Thụ Quái là tự mình tận mắt nhìn thấy.

Đây quả thật là một quyển từ điển còn sống.

Mấy người đánh giá người phụ nữ trong quan tài, nhìn một hồi, Đại Hoàng cảm thấy không có ý nghĩa, không thèm xem nữa.

Lại không thể ăn, có ích gì chứ?

Ngoại trừ Thần t*nh d*ch càng xem càng hăng hái, mấy người khác cũng đều cảm thấy không có ích gì.

Chỉ là đột nhiên.

Người phụ nữ nằm trong quan tài đột nhiên mở hai mắt ra.

Vèo... Gần như là trong nháy mắt, Diệp Nam Hiên rút đao chỉ thẳng vào hàm dưới trắng như tuyết của người phụ nữ, cả người hắn ta cũng nhảy vào trong quan tài, dang chân ra hai bên, dáng vẻ cứ như có thể cho người phụ nữ này một đao mất mạng bất cứ lúc nào.

“Diệp sư huynh, ngươi làm gì thế?”

Thần t*nh d*ch vội vàng quát.

“Người phụ nữ này không chết, ngươi không thấy sao?”

Diệp Nam Hiên cảnh giác nói: “Biết đâu là thủ đoạn mà đám dị tộc đã sớm chuẩn bị, nhớ may gây bất lợi với sư phụ...”, Thần t*nh d*ch liền nói ngay: “Ta biết ta biết, vừa rồi không phải Linh Cảnh Sơn tộc trưởng đã nói sao?

Là thi thể cổ quái, ngươi cứ xem tình hình trước đi đã”.

“Nếu không phải ta biết xem tình hình thì đã sớm chém một đao xuống rạch đứt cổ họng nàng ta rồi!”

Mẹ nó chứ! Thần t*nh d*ch xấu hổ.

Dù sao đây cũng là một vị đại mỹ nữ Thụ Nhãn tộc, tên Diệp Nam Hiên này, quả nhiên là không có chút tình cảm thương hương tiếc ngọc gì cả.

Thẳng như ruột ngựa! Tần Ninh cũng nhìn người phụ nữ trong quan tài.

Lúc này Linh Cảnh Sơn vội vàng nói: “Diệp tông chủ cũng không cần phải khẩn trương như thế, mấy ngày nay chúng ta cũng đã cẩn thận xem xét qua, mặc dù người phụ nữ này nhìn như còn sống, chỉ là trong cơ thể đã không có một chút sức sống nào rồi”.

“Hơn nữa còn bị nhốt ở trong quan tài này, không thoát ra được”.

Linh Cảnh Sơn chua xót nói: “Làm cho người ta có cảm giác giống như là... Rõ ràng tất cả đều là dáng vẻ của người sống, nhưng đã không còn một chút khí tức nào của người sống, cực kỳ cổ quái”.

“Các đan sư trong tộc ta đều đã cẩn thận kiểm tra qua, không phát hiện được manh mối gì, bởi vậy sau khi trùng hợp gặp được các vị ở hồ Vọng Thiên, lúc này mới đến nhờ hỗ trợ”.

Thần t*nh d*ch thốt ra: “Sao ngươi biết nơi này là hồ Vọng Thiên?”

Bọn họ biết nơi đây là hồ Vọng Thiên là do Lão Thụ Quái nói.

Nhưng mà Linh Cảnh Sơn... Biết được như thế nào?

“Chúng ta xông qua khu vực bí ẩn kia liền nhìn thấy hồ nước này, ở bên mép hồ nước có một tấm bia đá, bên trên ghi nơi đây là hồ Vọng Thiên do Tề Hồng Thiên đại nhân của Tam Thanh tiên giáo tạo ra năm đó, chuyên môn để bồi dưỡng đệ tử trong tông môn, cho nên mới đi vào...”, Thần t*nh d*ch ngẩn ra.

Lão Thụ Quái khụ khụ: “Quả thật ở bên mép hồ có một tấm bia đá ghi lại, không phải là bí mật gì cả”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10548: Đều là nam tính.



“Bí mật thật sự là lốc xoáy này, trước kia không hề có...”, Tần Ninh cũng liếc Thần t*nh d*ch một cái.

Hắn có thể nhìn ra ý của Thần t*nh d*ch.

Chỉ là nghi ngờ Linh Cảnh Sơn thôi.

Nhưng mà... Lần này có nhiều người tiến vào đảo Tề Thiên như vậy, đã xác định chắc chắn là có những thế lực ở các vực đã sớm hợp tác với dị tộc, nhưng sao những thế lực đó có thể để mình bị lộ dễ dàng như vậy được?

Nếu dễ dàng lộ ra dấu vết, vậy mấy năm nay ba thế lực bá chủ cũng không phải vất vả điều tra như thế

“Năm cái quan tài này, giao cho chúng ta đi!”

Tần Ninh mở miệng nói.

“Đương nhiên đương nhiên...”, Linh Cảnh Sơn nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Thật sự không dám đấu giếm, tại hạ cũng muốn diệt trừ dị tộc, nhưng bây giờ nghe nói Tần công tử muốn làm chuyện lớn, chúng ta lại không thể giúp được gì quá lớn, giao mấy dị tộc kỳ lạ này cho Tần công tử, hy vọng có thể trợ giúp được Tần công tử phần nào...”, “Có tấm lòng này là vô cùng tốt”.

Advertisement

Rất nhanh, Tần Ninh đã sai người chuyển năm cái quan tài kia lên trên thuyền Thanh Minh.

Mà ba chiếc thuyền chiến của nhà họ Linh vẫn dừng ở cách thuyền Thanh Minh khoảng trăm trượng, cũng không rời đi.

Nếu đã biết đám người Tần Ninh có kế hoạch ở chỗ này chờ đợi, Linh Cảnh Sơn cũng muốn thử vận may xem sao.

Trên boong thuyền Thanh Minh.

Tần Ninh nhìn Thần t*nh d*ch, không khỏi nói: “Ngươi không cần trông gà hoá cuốc, nhìn thấy ai cũng nghi ngờ”.

“Dị tộc giỏi về ẩn nấp, cho dù đứng ở bên cạnh ngươi, sợ là ngươi cũng không nhận ra được”.

“Điều mà chúng ta phải làm chính là tỏ ra bình thường, dù sao lần này, Cảnh Hoả tộc và Hàn Mị tộc đến vì Ôn Ngọc Trạch, người phải nóng lòng chính là bọn họ”.

“Nếu ngươi cứ cố ý đi đoán, đi hoài nghi, ngược lại là sẽ làm bọn họ bắt được khuyết điểm”.

Thần t*nh d*ch gãi đầu, chỉ cười chứ không nói gì.

Diệp Nam Hiên ở bên cạnh bĩu môi.

Thần t*nh d*ch cả ngày đều nói hắn ta không có đầu óc, chẳng phải chính mình cũng không có đầu óc sao?

Tần Ninh lập tức đánh giá năm cái quan tài.

Quan tài lần lượt được mở ra.

Tần Ninh vung tay lên, phong cấm lại toàn bộ thuyền Thanh Minh, đề phòng xuất hiện tình huống gì ngoài ý muốn.

“Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ nhìn xem rốt cuộc trong năm cái quan tài này là gì!”

Bốn cái quan tài khác đều được lần lượt mở ra.

Trong quan tài có bốn “thi thể”.

Đều là nam tính.

Thấy một màn như vậy, Thần t*nh d*ch cảm thấy cực kỳ vô vị, vẫn đứng sát vào quan tài của nàng kia cẩn thận đánh giá.

Cách đó không xa.

Đại Hoàng đứng trên boong thuyền thoáng nhìn một màn này liền lộ ra vẻ vẻ mặt khinh thường.

Diệp Nam Hiên ngồi dưới đất ở một bên cũng tỏ ra cực kỳ khinh thường.

Thần t*nh d*ch quả thực chính là một tên háo sắc thuần tuý! Còn cả ngày luyên thuyên về Huyền Hoàng Thần Thể của mình có nhược điểm nên mới không thể rời khỏi phụ nữ được.

Đều là nói hươu nói vượn! Trước kia lúc tu hành cùng nhau, Thần t*nh d*ch bế quan hơn mười năm mấy trăm năm cũng không thấy đi tìm phụ nữ! Vừa xuất quan, cứ mấy tháng lại không thấy được bóng người, mà thường xuyên qua lại mấy chỗ phong hoa, quên hết tất cả.

Chỉ có thể là đi tìm những tình nhân của mình để tiêu dao khoái hoạt.

Huyền Hoàng Thần Thể chó má gì phải cần phụ nữ tới cân bằng chứ, toàn là nói phét! Sở dĩ ngủ với Vũ Vô Tuyết, nói là lợi dụng người phụ nữ kia, nhưng chắc chắn Thần t*nh d*ch cũng muốn thử xem phụ nữ dị tộc có gì khác với phụ nữ nhân tộc, thú tộc.

Dù sao người này chính là người cực kỳ vô sỉ! Tần Ninh lần lượt đánh giá năm thi thể.

6001199-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10549: Sao lại lợi hại?



Rất nhanh, Tần Ninh đã tìm được năm cái lệnh bài ở trong quan tài.

Năm cái lệnh bài kia nhìn qua đã hơi cũ, nhưng vẫn tỏa ra ánh sáng bóng loá, khiến trong lòng người ta cảm thấy kỳ quái.

Trong đó có một tấm lệnh bài là thuộc về người phụ nữ kia, là độc đáo nhất.

Bên trên khắc một dấu ấn hình con mắt, nhưng lúc nào cũng toả ra khí tức khiến trong lòng người ta run sợ bàng hoàng.

Mặt trái có ba chữ cổ kính tỏa ra ánh sáng rạng rỡ.

Nhưng Tần Ninh cũng không đọc hiểu.

Đây không phải là chữ viết của Nhân tộc ở Tiên Giới, hoặc có thể nói là căn bản không phải chữ viết đến từ thế giới Thương Mang.

Dù sao ở trong thế giới Thương Mang có hàng vạn hàng nghìn chủng tộc, Tần Ninh gần như đều đã từng xem qua chữ viết của họ rồi.

Loại chữ viết này có lẽ là chữ viết của Thụ Nhãn tộc.

“Lão Thụ Quái!”

Tần Ninh hô một tiếng.

Advertisement

Rất nhanh Lão Thụ Quái đã đến.

“Ba chữ này... Tương... Hàm... Nhạn!”

Tương Hàm Nhạn?

Đây là tên của người phụ nữ kia?

Bốn cái lệnh bài còn lại, Lão Thụ Quái cũng lần lượt đọc lên.

“Đường Vĩnh Thọ!”

“Đường Vĩnh Vọng!”

“Đường Vĩnh Đức!”

“Đường Vĩnh Thành!”

Lão Thụ Quái lần lượt đọc ra.

“Đây là chữ viết của Thụ Nhãn tộc, nhưng mà tên thì lại theo Nhân tộc chúng ta”.

“Chắc là năm đó vì để dung nhập vào trong Tiên Giới, để làm chuẩn bị, bọn họ đều sẽ tự đặt tên theo Nhân tộc”.

“Giống như Cảnh Hoả tộc bây giờ có ba họ lớn là họ Cảnh, họ Kỳ, họ Mệnh, tộc nhân của Cảnh Hoả tộc, chỉ cần hơi chút có chút thân phận địa vị, cơ bản đều được đặt tên theo vậy”.

“Hàn Mị tộc thì có họ chính là họ Vũ, họ Hàn… Bọn họ cũng coi như nhập gia tùy tục”.

Lão Thụ Quái quả thật là có kiến thức rộng rãi, lần lượt nói ra.

“Tương Hàm Nhạn... Đường Vĩnh Thọ, Đường Vĩnh Vọng, Đường Vĩnh Đức, Đường Vĩnh Thành...”, Tần Ninh nhìn “thi thể” trong năm cái quan tài.

“Đưa bọn họ ra ngoài đi”.

Hắn vừa nói xong, Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên đã bước ra, chuẩn bị lần lượt mang năm thi thể này ra.

“Hả?”

Đột nhiên, Thần t*nh d*ch kinh ngạc nói: “Sư phụ, không nâng lên được!”

Không nâng lên được?

Thần t*nh d*ch đưa hai tay ôm lấy vòng eo thon nhỏ của người phụ nữ, muốn ôm nàng ta lên, nhưng lại phát hiện cơ thể người phụ nữ này cứ như đã dung hợp làm một với sàn quan tài vậy.

Bên kia, mấy người Diệp Nam Hiên cũng như thế.

Tần Ninh nhíu mày lại, mở miệng nói: “Dựng thẳng hết quan tài lên”.

Mặc dù mọi người không biết hắn muốn làm gì, nhưng vẫn làm theo.

Sau khi quan tài được dựng thẳng lên, Tần Ninh đứng ở phía đáy quan tài, liếc mắt một cái nhìn lại, vẻ mặt đột nhiên biến đổi.

“Lợi hại!”

Thật lâu sau, Tần Ninh mới mở miệng.

Lợi hại?

Sao lại lợi hại?

Lúc này Lão Thụ Quái cũng nhìn về phía đáy quan tài, lập tức kinh ngạc kêu lên: “Trời đất, phù chú Khống Thi hiếm thấy!”

Mấy người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

Phù chú Khống Thi?

“Chỉ có dưới đáy quan tài của Tương Hàm Nhạn là khắc ấn phù chú khống chế, bốn cái còn lại đều là phù chú khôi lỗi”.

Tần Ninh đi ra trước quan tài, nhìn Tương Hàm Nhạn đang đứng, không khỏi cười nói: “Xem ra là có người muốn nói gì đó với ta rồi”.
 
Back
Top Bottom