Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 440: Đây Là Thủ Đoạn Gì



Trong chớp mắt, hai bức tượng hóa thành cao lớn như người bình thường, tốc độ cực nhanh, xông ra chém giết.

Một trái một phải g**t ch*t hai lão già đang bắt lấy Tần Ninh.

Phụp phụp…
Máu tươi bắn tung tóe, hai lão già cứ như vậy mà mất mạng.

“Tả Doanh, Tả Xạ!”

Nhìn hai kẻ thân tín của mình bị giết thẳng tay, sắc mặt của Lộc Phong trở nên trắng bệch.

Hai người này chính là sức mạnh cảnh giới Thiên Võ 5 biến, thế mà bị g**t ch*t trong nháy mắt.

Tần Ninh này vẫn còn chuẩn bị thứ khác.

Lúc này, Tần Ninh đã hạ người xuống, xoa xoa cổ tay.

“Ngăn cản ta sao? Ngươi không xứng!”
Một bước tiến lên, hai con rối nhìn chằm chằm Lộc Phong.

“Đây là… hơi thở tạo hóa!”
Lúc này Lộc Phong tỏ ra vô cùng hoảng loạn.

“Hơi thở tạo hóa, sao có thể thế được, tại sao có thể sở hữu hơi thở tạo hóa?”
Lộc Phong đã hoàn toàn không có suy nghĩ giao đấu.

Bị áp sát từng bước khiến Lộc Phong mặt mũi tái mét từng bước lùi lại.

“Muốn chạy à?”
Nhìn Lộc Phong muốn chạy trốn, Tần Ninh hừ một tiếng.

Trái phải hai bên là bức tượng Thiên Thanh Thạch và Minh Uyên bỗng chốc xông lên chém giết.

Một hơi thở u ám tỏa ra.

Hơi thở u ám đó, nhìn kỹ thì chỉ là những ngón tay thô kệch và mảnh, nhưng khi Lộc Phong nhìn thấy luồng hơi thở kia thì chết lặng.

“Tần Ninh, ngươi dám giết ta thì Xích Vân Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi”.

“Người của Thánh Đan các ta còn giết, Xích Vân Tông là cái thá gì?”
Phụp…
Lúc này, hai luồng hơi thở tạo hóa đã xuyên thẳng qua cơ thể của Lộc Phong.

Máu tươi b*n r*, Lộc Phong mất mạng.

Cảnh giới Thiên Võ 7 biến, bị g**t ch*t trong 1 giây.

Đây là thủ đoạn gì?
Hơi thở tạo hóa là cái gì? Mà có thể khiến một vô địch cảnh giới Thiên Võ kinh sợ tới mức này?
Lúc này, mọi người đều sững sờ.

Chuyện xảy ra hôm nay đã đi ngược lại hiểu biết của tất cả mọi người.

“Cảnh Khoát, chết đi!”
Bụp…

phong-than-chau-440-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 441



Tần Ninh đi từng bước l*n đ*nh núi rồi ngồi xuống.

“Thương Nhất Tiếu, Minh Ung!”, Tần Ninh lên tiếng nói: “Kể từ hôm nay, hai người các ông dẫn theo các đế quốc Vân Lam, Thiên Nguyên, Khưu Bình, Tuyên Vũ, Mộc Nguyên bắt đầu công thành đoạt đất.

Nếu như có võ giả trên cảnh giới Địa Võ phản kháng thì giết không tha!”

“Rõ!”
“Rõ!”
“Từ nay trở đi, Cửu U đại lục sẽ không còn cái tên thượng quốc Cảnh Thiên và thượng quốc Đại Minh nữa!”
Tần Ninh bình thản nói: “Bảy thượng quốc lớn, giờ chỉ còn năm!”
“Thượng quốc Thánh Nguyệt, An Lăng, Thương Long và Kim Càn!”
Tần Ninh nhìn sang Kim Linh Huyên và nói: “Lần này, thượng quốc Kim Càn còn dám tự xưng là thượng quốc số một thì ta sẽ tiêu diệt cả hoàng thất!”
Kim Linh Huyên run rẩy, không dám nói lời nào.

Hắn ta vốn không có gì để nói.

Tần Ninh lúc này quá đáng sợ.

Ai dám ngỗ nghịch với hắn chứ?
Cảnh giới Thiên Võ bảy biến, nói giết là giết, ai dám động vào là người ấy muốn chết.

“Thượng quốc thứ năm, chính là thượng quốc Bắc Minh!”
Tần Ninh lại nói: “Thượng quốc Bắc Minh kể từ hôm nay sẽ tiếp quản lãnh thổ của ba thượng quốc lớn, đế quốc Thương Nghiễm sẽ là phụ trợ, sau này đều phải trung thành đi theo”.

Tần Ninh nói xong thì nhìn sang mấy đại đế như Vân Khánh Tiêu, Nguyên Phong Không.

“Trong thời gian này, các ông liên hợp lại tiếp quản lãnh thổ của bốn đế quốc lớn và ba thượng quốc lớn, kẻ nào dám nhúng tay vào thì báo cho ta là được”.

Lời này nói ra từ một thiếu niên chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi khiến cho mọi người càng không dám tin.

Nhưng giờ có ai dám không nghe theo lời Tần Ninh nói nữa?
Ai không theo, chết!
“Đương nhiên là không!”
Kim Linh Huyên nắm chặt tay, cha vừa bị giết, nhưng hiện giờ hắn ta phải cúi đầu trước Tần Ninh.

“Không dám!”
Thương Bắc Huyền cũng cúi đầu, chắp tay bái.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 442: Nếu Là Nửa Năm Trước Thì Có Ai Dám Tin



Hôm nay đúng là quá mức chấn động.

“Nếu đã vậy thì chúc các vị vui vẻ!”
Tần Ninh vẫy tay: “Không còn gì nữa đâu, về đi!”
Nhóm người dần dần rời khỏi đây.

Tần Ninh lúc này ngồi yên vị trên đỉnh núi.

Ở chính giữa quảng trường đại điện của hoàng cung thượng quốc Cảnh Thiên, có một hồi mưa máu gió tanh xảy ra.

Thế nhưng đỉnh núi cao ngàn trượng sừng sững kia cũng khiến người ta không thể nào quên được ngày hôm nay.

Một thiếu niên cầm kiếm, giáp, thân nhuốm máu, mặc giáp vàng, chém chết từng vị đế vương một.

Vậy là đã đủ để người ta nhớ kỹ!
Minh Ung lúc này hưng phấn không thôi, nắm chặt lấy cánh tay của con trai Minh Vũ.

“Con ngoan, con ngoan!”
Minh Ung kích động nói: “Lòng lôi kéo của con năm đó đã khiến đế quốc Bắc Minh chúng ta xảy ra những thay đổi kinh thiên động địa”.

Minh Vũ cũng đang hoàn toàn sửng sốt.

Nghĩ đến Tần Ninh của ngày xưa kiêu căng ngạo mạn, hắn ta chỉ cho rằng Tần Ninh kiêu ngạo vì thân phận đan sư của mình.

Nhưng hiện giờ thì nào phải như vậy?
Thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi này, lúc này, bây giờ, thật sự làm được những gì hắn nói.

Ai hắn cũng dám giết, chuyện gì hắn cũng dám làm.

“Đại kế Bắc Minh có hy vọng rồi!”, Thiên Ám cũng kích động nói.

Thân là viện trưởng học viện Thiên Thần, ông ta cũng nghĩ giống hệt Minh Ung.

Khôi phục lại vinh quang của học viện Thiên Thần ngày xưa.

Mà hiện giờ mọi chuyện đã thay đổi theo hướng cực tốt.

Tất cả đều là nhờ có thiếu niên lãnh đạm, sát phạt quyết đoán tên Tần Ninh làm ra!
Nếu là nửa năm trước thì có ai dám tin?
Đồng thời, Thánh Minh Hoàng dẫn theo Thánh Thiên Viêm và Thẩm Thiên Trầm rời khỏi thượng quốc Cảnh Thiên.

Hắn ta mới phát hiện Thánh Minh Hoàng đang lạnh lùng nhìn mình.

“Thiên Viêm!”
“Có con!”, Thánh Thiên Viêm lập tức khom người.

“Có lẽ ta nên cân nhắc đến việc đổi sang một hoàng tử khác tham gia thí luyện người được chọn đấy, con nghĩ sao?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 443: Thuộc Hạ Đã Cao Tuổi”



Lời này nói ra, Thánh Thiên Viêm như rơi xuống hầm băng.

“Phụ hoàng, con trai biết sai rồi!”
Thánh Thiên Viêm lập tức quỳ xuống đất.

Thánh Minh Hoàng lạnh lùng nhìn Thánh Thiên Viêm, nói tiếp: “Ban đầu cho Tần Ninh mượn Thiên Nguyên linh cảnh một chút để đổi lấy việc hắn giúp con thông qua cuộc thí luyện người được chọn, lúc ấy ta còn nghĩ là mình thiệt, nhưng bây giờ phải nói là hoàn toàn kiếm lời ấy chứ”.

“Nếu con còn không biết trân trọng cơ hội này thì ta sẽ đổi cho người khác”.

“Phụ hoàng, nhi thần biết sai!”
Thánh Thiên Viêm vội vàng nói: “Nhi thần nhất định sẽ nghe theo lời dạy bảo của phụ hoàng, nhất định sẽ cung kính nghe theo Tần Ninh”.

Thánh Minh Hoàng im lặng trong chốc lát, rồi nói tiếp: “Lần này, liên minh lấy đế quốc Bắc Minh làm đầu muốn cắn nuốt ba thượng quốc lớn và bốn đế quốc lớn thì cũng sẽ tốn đến hàng năm! ”
“Nhi thần hiểu được!”
Thánh Thiên Viêm cung kính nói: “Nhi thần lập tức dẫn quân tinh nhuệ của thượng quốc Thánh Nguyệt ta đi giúp đỡ đế quốc Bắc Minh, à không, thượng quốc Bắc Minh, giúp bọn họ thu phục lãnh thổ của ba thượng quốc lớn kia!”

“Ừ!”
Thánh Minh Hoàng gật đầu.

Thánh Thiên Viêm rời đi, Thẩm Thiên Trầm nhìn Thánh Minh Hoàng, chắp tay nói: “Bệ hạ, Viêm hoàng tử nói cũng không sai, lần này Tần Ninh coi như đã đắc tội cả Xích Vân tông lẫn Thánh Đan các rồi”.

“Lão Thẩm, sao, ngươi cũng không tin tên nhóc đó hả?”
Thánh Minh Hoàng lại nói: “Ngươi đừng quên, đại sư Khương Vinh cực kỳ coi trọng tên nhóc đó, ta nghe nói lão ta còn đưa cả lệnh Thánh Đan cho hắn rồi”.

Lời này nói ra, Thẩm Thiên Trầm hơi sửng sốt.

“Hơn nữa, một người có thể g**t ch*t cả cảnh giới Thiên Võ thì ngươi nghĩ hắn sẽ sợ Xích Vân tông sao?”
“Tên nhóc Thẩm Văn Hiên đó đi theo hắn học đan thuật, chỉ e là tương lai sẽ vô cùng lắm”.

Thẩm Thiên Trầm cũng mỉm cười: “Bệ hạ lại đang cược nữa rồi!”
“Điện hạ, chuyện này cứ để như vậy sao?”, một vô địch cảnh giới Thiên Võ không khỏi tức giận hỏi.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 444: Mọi Thứ Dần Lắng Xuống



“Cút!”, Kim Linh Huyên trầm giọng mắng.

“Ngươi già rồi? Phụ hoàng ta bị giết, sao ngươi không ra mặt đi? Giờ mới nói làm gì?”
Kim Linh Huyên quát mắng: “Ngươi dám đi đánh đế quốc Bắc Minh không? Đó là tổ của Tần Ninh, nhà của hắn đều đang ở đó đấy!”
“Chỉ là một Tần Hâm Hâm bị g**t ch*t, là em họ của hắn, mà hắn đã đại khai sát giới, đến thượng quốc còn không thèm quan tâm mà chém giết rồi.

Thế nếu là cha, huynh trưởng của hắn chết, thì ngươi nghĩ ngươi sống được sao?”

“Hơn nữa, hắn đã nói rồi, từ cảnh giới Địa Võ, kẻ nào dám phản kháng, kẻ đó phải chết!”
Kim Linh Huyên nói xong thì chỉ thấy lạnh người.

“Tên nhóc này! ”
Cho đến giờ, khi nhớ lại trưởng lão Lộc Phong cảnh giới Thiên Võ bảy biến kia bị giết trong một hơi thở, hắn ta đều cảm thấy khó tin.

Tần Ninh đúng là ma quỷ.

“Từ nay trở đi, chiến sĩ của thượng quốc Kim Càn chúng ta cố thủ ở biên giới, nếu phát hiện người của ba thượng quốc lớn và bốn đế quốc lớn muốn trà trộn vào đây thì giết không ta, mọi chuyện không liên quan đến thượng quốc Kim Càn!”
Kim Linh Huyên lập tức hạ lệnh.

Phụ hoàng đã chết, thân là Thái tử, hắn ta sẽ kế vị.

Hoàng thất vẫn có người không phục hắn ta, nội chính của thượng quốc Kim Càn đã đủ khiến hắn ta bận rộn rồi.

Còn về Tần Ninh, đế quốc Bắc Minh thì muốn làm gì cứ làm, không đến tìm hắn ta thì hắn ta đã vui lắm rồi.

Mọi người tan đàn xẻ nghé, lúc này, bên trong hoàng cung thượng quốc Cảnh Thiên, các cung nữ thái giám cùng thị vệ đã chạy trốn từ lâu.

Tần Ninh vẫn ngồi trên núi cao như cũ, không hề chuyển động.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh.

Thương Hư cùng Thiên Động Tiên thì đứng dưới chân núi nhìn bốn phía, cẩn thận vô cùng.

Chuyện của ngày hôm nay, đừng nói đến người khác, chỉ riêng mấy người bọn họ đi theo Tần Ninh cũng hoàn toàn sứng sốt.

Thẩm Văn Hiên đứng dưới chân núi cũng kinh ngạc vạn phần.

Đây chính là sư tôn của hắn ta sao?
Sư tôn đan thuật Tần Ninh!
Tần Ninh thở dài nói: “Nếu như ngày ấy ta không đưa ra lời hứa, không cứu Minh Lãng Hiên mà trực tiếp chấn nhiếp Minh Già Vân thì có lẽ sẽ không có ngày hôm nay”.

“Sao công tử lại nói vậy chứ?”
Vân Sương Nhi chân thành nói: “Minh Già Vân đó phản bội lời hứa, Minh Lãng Hiên lại vong ân bội nghĩa, nói giết là giết.

Đây vốn là thế giới kẻ mạnh làm vua, bọn chúng dám giết Tần Hâm Hâm chính là chúng thấy chúng ta yếu ớt”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 445



“Mà lúc này chúng đều sợ công tử, cho nên chúng chẳng dám làm gì”.

“Cá lớn nuốt cá bé là đạo lý xưa nay, chuyện này không thể trách công tử, chỉ tiếc cho Hâm Hâm! ”
Tần Ninh không nói gì.

Diệp Viên Viên cũng nói: “Mấy ngày nay công tử vẫn chưa từng nghỉ ngơi, hiện giờ công tử đừng vội nghĩ đến những chuyện khác nhé?”
Tần Ninh vẫy tay, hai cô gái bước đến.

Hắn kéo hai cô ngồi cạnh mình, rồi nằm xuống, gối đầu lên đùi hai cô, nhắm mắt lại rồi dần chìm vào giấc ngủ.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, cũng không nói gì, chỉ khẽ chỉnh lại tóc của Tần Ninh.

Một giấc ngủ kéo dài ba ngày.

Đến lúc tỉnh lại, Tần Ninh chỉ thấy đầu mình nặng nề.

Thi triển liên tiếp thánh bảo Tứ Linh cùng hơi thở tạo hóa khiến cơ thể hắn đã đạt đến cực hạn.

“Tháng ba! ”
Tần Ninh ngồi dậy, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đã chuẩn bị đồ tắm rửa cho hắn.

Tần Ninh thay quần áo rồi lại ngồi trên đỉnh núi.

“Dạo này ta sẽ ở đây tu hành, bảo bọn họ nếu không có chuyện gì thì đừng đến tìm ta!”
Tần Ninh lẩm bẩm: “Các cô cũng ở lại đây tu hành luôn đi!”
“Dạ!”
“Dạ!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi xuống núi chuyển lời của Tần Ninh.

Thiên Động Tiên ở lại, còn Thương Hư thì rời đi.

Dù sao đây cũng là đế đô của thượng quốc Cảnh Thiên, nhỡ có ai hành thích thì cũng rắc rối.

Thương Hư nghĩ xong thì lập tức đi tìm một số cao thủ ở lại bảo vệ Tần Ninh.

Mặc dù Tần Ninh chưa chắc đã cần bảo vệ.

Thẩm Văn Hiên cũng lên núi theo.

Tần Ninh trịnh trọng nói: “Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chỉ có thể làm đồ nhi của ta, đến cuối đời không được phản bội.

Tần Ninh ta đời này ghét nhất là loại phản bội”.

“Đồ nhi xin nghe theo lời dạy bảo của sư phụ!”
Thẩm Văn Hiên vái thật sâu.

“Kể từ nay trở đi, vi sư sẽ ở lại đây tu hành, ngươi cũng vậy.

Bắt đầu từ giờ cho đến ba tháng sau, mỗi ngày ngươi luyện chế một lò đan dược, là đan Thiết Phách tứ phẩm!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 446: Thời Gian Cứ Thế Qua Đi



“Liên tiếp ba tháng, mỗi ngày một lò, ghi lại thời gian, ba tháng sau ta sẽ kiểm tra một lượt!”
Tần Ninh giao phó xong thì phất tay.

Đỉnh núi trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Tần Ninh ngồi xếp bằng, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng trở nên bận rộn.

Tần Ninh định ở đây tu hành, hai cô đương nhiên phải phụ trách chuyện ăn uống ngủ nghỉ này.

Sau đó, Tần Ninh nhắm mắt, nội thị cơ thể mình.

Chín cửa, linh hải, linh đài, linh luân đã liên kết với nhau, nhưng linh khí lại cực kỳ tán loạn.

Cuộc chiến này tiêu hao quá lớn, hắn đã làm căn cơ thương tổn.

Hắn cần thời gian hồi phục lại.

Một tháng, Tần Ninh vẫn đang trong quá trình khôi phục.

Mà trong một tháng này, cả Cửu U đại lục đã xảy ra những thay đổi động trời.

Liên quân bảy nước lớn lấy đế quốc Bắc Minh và đế quốc Thương Nghiễm làm chủ mạnh mẽ đánh chiếm lãnh thổ của bốn đế quốc lớn và ba thượng quốc lớn, trong đó, thượng quốc Thánh Nguyệt cũng phái quân tinh nhuệ đến giúp.

Mãi sau đó, thượng quốc Thương Long và thượng quốc An Lăng cũng xuất binh hỗ trợ.

Trận thế lớn như thế, các thượng quốc và đế quốc khác nào dám nói gì? Chỉ dám hạ lệnh xuống cho thuộc hạ phải ngoan ngoãn trấn thủ biên cương, không gây náo loạn.

Còn về ba mươi sáu cương quốc.

Bọn họ là nhân vật siêu việt, bá chủ của vô số quốc gia, cho nên sẽ chẳng quan tâm đến diễn biến của thượng quốc và đế quốc.

Đại chiến đã khai màn, nhưng không gặp phải quá nhiều phản kháng.

Tất cả đều được tiến hành theo thứ tự.

Một tháng qua đi, hơi thở trên người Tần Ninh đã đạt đến cảnh giới Linh Luân đỉnh phong.

Vết thương của một tháng trước đã biến mất hoàn toàn.

Cảnh giới tứ linh, cảnh giới Linh Hải, cảnh giới Linh Luân, cảnh giới Linh Phách.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 447



Linh phách này không phải linh phách do võ giả ngưng tụ thành, mà là mở ra từ trong đầu.

Mở ra Linh Phách vốn là chuyện cực kỳ khó khăn, cho nên lúc đầu đế quốc Bắc Minh có không ít cảnh giới Linh Hải, Linh Đài và Linh Luân, nhưng lại cực kỳ ít cảnh giới Linh Phách.

Mà với Tần Ninh thì mở ra linh phách không phải chuyện lạ gì, chỉ là lần này trong đầu hắn có Phong Thần châu.

Không biết Phong Thần châu này có làm việc mở ra linh phách thay đổi hay không, trong lòng Tần Ninh cũng có chút mong đợi.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, cơ thể đạt đến trạng thái viên mãn, Tần Ninh lúc này đã thu liễm lại tâm trạng.

Trong cơ thể có chín vị trí, chín cửa đã ở, chín linh hải xoay tròn không nghỉ, chín linh đài ổn định có thứ tự, chín linh luân liên kết lẫn nhau.

Tần Ninh điều chỉnh linh khí cơ thể, bắt đầu xung kích.

Cảnh giới Linh Phách không phải là chuyện dễ dàng, dù là Tần Ninh cũng không dám chắc sẽ thành công.

Một khi thất bại, tu vi bị phế là chuyện nhỏ, thậm chí còn có khả năng não bộ bị cắn ngược, trở thành ngu ngốc.

Đây chính là một loại kiếp nạn của tu vi, võ giả nâng cao thực lực thì đúng là trở nên mạnh mẽ, nhưng cũng sẽ phải chịu những nguy hiểm cực lớn.

Từ cổ chí kim, võ giả vô số, từ cảnh giới Linh Hải đến cảnh giới Linh Phách, số lượng võ giả càng thêm ít, đủ để thấy độ nguy hiểm của con đường võ đạo.

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, linh hải, linh đài, linh luân trong cơ thể Tần Ninh không ngừng chuyển biến, phát ra những âm thanh ma sát.

Linh khí thì trở nên dày hơn, trong đó còn có một khí thế nuốt cả trời xanh.

“Công tử đang đột phá! ”
Vân Sương Nhi lúc này lo lắng nói.

“Cảnh giới Linh Phách ta và cô đều đã đi qua, cực kỳ nguy hiểm, không biết công tử! ”
“Yên tâm đi!”
Diệp Viên Viên vẫn bình thản như cũ, đáp: “Với sự cẩn thận và chú trọng trong tu hành của công tử thì công tử sẽ cực kỳ tự tin trong việc đột phá cảnh giới Linh Phách!”
“Ừm!”

Hai người nhìn Tần Ninh đang xếp bằng, ánh mắt nghiêm túc.

Tần Ninh cũng đứng dậy.

Một khí thế khác lạ bao phủ quanh người hắn.

“Đã đạt cảnh giới Linh Phách!”
Thấy cảnh này, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên cũng vui mừng khôn xiết.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 448



Hai tháng, cuối cùng Tần Ninh cũng đạt đến cảnh giới Linh Phách.

“Tuyết rơi rồi! ”
Tần Ninh giơ tay ra bắt lấy tuyết, đã một năm kể từ ngày hắn xuất hiện ở đế quốc Bắc Minh.

Hắn của hiện tại mặc dù vẫn có chút ngây ngô, nhưng lại càng thêm mấy phần cứng cỏi.

Giờ hắn đã đến tuổi mười bảy, cảnh giới Linh Phách tầng một, tốc độ tu vi này đúng là quá nhanh.

Một năm qua đi, từ chín cửa cảnh giới đạt đến cảnh giới Linh Phách, thật sự là không ai dám tin.

“Ba tháng đã trôi qua! ”
Tần Ninh quỳ xuống, vỗ nhẹ mặt đất, lẩm bẩm: “Hâm Hâm, Thanh Thanh sẽ ở đây cùng đệ, ta cũng sẽ đến thăm đệ thường xuyên!”
Tần Ninh đứng dậy, thở ra.

“Công tử!”
“Công tử!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lập tức đi lên trước.

“Cảnh giới Linh Phách tầng bốn!”
“Cảnh giới Linh Phách tầng chín!”.

ngôn tình ngược
Thấy Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên đã thăng cấp, Tần Ninh gật đầu: “Tạm được”.

Sau ba tháng, Diệp Viên Viên tăng lên bốn tầng cảnh giới, Vân Sương Nhi thì tăng ba tầng, đây đúng là một đả kích lớn với đám thiên chi kiêu tử trong đại lục.

Nhưng Tần Ninh lại chỉ bảo “Tạm được”.

“Công tử thật thú vị”.

Vân Sương Nhi cười nhạt, thanh thuần động lòng người, giống như hòa làm một với núi tuyết.

Mà Diệp Viên Viên thì vẫn lạnh lùng như cũ, giống như cây mai trong tuyết.

“Sư tôn!”
Thẩm Văn Hiên lúc này cũng bước ra.

“Đan dược đâu?”
Ba tháng nay, hắn bảo Thẩm Văn Hiên liên tục luyện chế linh đan, đến giờ chắc cũng kha khá rồi.

Thẩm Văn Hiên chắp tay nói: “Ba tháng qua, đồ nhi liên tục luyện chế đan dược nhưng không cảm thấy có tiến bộ gì cả, thậm chí cũng không hiểu ra điều gì”.

“Hiểu ra?”, Tần Ninh mỉm cười.

“Sao sư tôn lại cười ạ?”
“Hiện giờ ngươi đã là linh đan sư tứ phẩm, đan thuật không tệ, ta bảo ngươi luyện chế đan dược không phải để ngươi tăng cấp”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 449: Sư Tôn Biết Nó Sao”



Thẩm Văn Hiên càng không hiểu vì sao.

“Nhìn hai tay của mình đi!”
Tần Ninh lại nói.

Thẩm Văn Hiên giơ hai tay ra, càng không hiểu.

“Đôi bàn tay này không phải bình thường, mà là tay thất khiếu!”
Tay thất khiếu?
Thẩm Văn Hiên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngẩn ra.

Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói đến tay thất khiếu!
“Một cái tên rất dung tục nhỉ”.

Tần Ninh cười nói: “Nhưng đôi bàn tay này lại có giá trị cực kỳ quý hiếm”.

“Thật ra, ở kỷ nguyên trước, luyện đan, luyện khí và luyện trận đã hình thành một môn pháp hoàn chỉnh”.

“Kỷ nguyên mới mở ra, môn pháp này vẫn được giữ lại hoàn chỉnh, linh đan sư, linh khí sư, linh trận sư, đây là ba môn pháp tu luyện khá là xuất sắc trong giới võ giả”.

“Mà linh đan sư, từ xưa tới nay, đều đã có được hệ thống hoàn chỉnh, giống như võ giả Tinh Mệnh trong giới võ giả, linh thể, hoàng thể vân vân, thì linh đan sư cũng có những tồn tại đặc thù”.

“Ví dụ như thất khiếu liên tâm!”
“Cái này con biết!”, Thẩm Văn Hiên vội vàng nói: “Thất khiếu liên tâm là để miêu tả tâm trí của một vài linh đan sư.

Người có thất khiếu liên tâm sẽ có năng lực lĩnh ngộ công thức, dược liệu nhanh gấp bội đan sư bình thường”.

“Ừ!”
Tần Ninh lại nói: “Tay thất khiếu của ngươi chính là một đôi bàn tay cực kỳ hiếm có trong giới linh đan sư.

Đôi tay này nếu được vận dụng tốt thì có thể dùng dược liệu đến mức tối đa”.

“Hơn nữa một khi nó đã dung hợp với linh trí của ngươi hoàn toàn thì sẽ bộc phát ra sự nâng cấp trong đan thuật khiến người ta phải kinh diễm”.

“Tay thất khiếu...”
Thẩm Văn Hiên nhìn đôi bàn tay của mình, ngơ ngác không thôi.

“Nhưng sao con chẳng cảm nhận được gì vậy sư tôn?”

“Tay thất khiếu là thật, nhưng nếu không biết cách vận dụng thì đương nhiên sẽ không có cảm giác rồi.

Ta bảo ngươi luyện đan ba tháng liền, là để cho ngươi làm quen với cảm giác của đôi tay.

Giờ ta có thể truyền cho ngươi một chút đan thuật”.

“Vâng, nghe nói Cửu Nguyên đan điển là một bộ đan điển vô thượng, hơn nữa, là do Cửu Nguyên Đan Đế đúc kết ra sau một đời chu du khắp nơi”.

“Trong đó không chỉ ghi lại công thức, đan thuật, dược liệu, thủ pháp và kỳ vật trong thiên hạ, cần cái gì là có cái đó”.

phong-than-chau-449-0.jpg

.
 
Back
Top Bottom