Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 420: Ánh Mắt Tần Ninh Lạnh Băng



Lần này, Tần Ninh đã xông đến giết.

Giữa hai tay là ánh sáng đen – trắng đối lập đang ngưng tụ.

“Kiếm âm!”
“Kiếm dương!”
Soạt soạt!
Hai kiếm nhất tề b*n r*, dao động kh*ng b* tràn tới, giết về phía Cảnh Thượng.

“Muốn chết à”.

Cho đến lúc này mà Tần Ninh vẫn dám tấn công, Cảnh Thượng đã hoàn toàn muốn giết người.

“Võ giả Tinh Mệnh thì ghê lắm chắc?”
Hai tay cầm kiếm rồi tấn công ra.

Keng!
Tiếng kim loại va vào nhau vang lên, khí thế sát phạt bỗng chốc cuộn trào.

“Cút!”
Một tiếng gào thấp vang lên, Tần Ninh bước lên trước.

Hai kiếm cùng lúc phát ra ánh sáng, cắt đứt thương dài của Cảnh Thượng.

Hai kiếm kia trực tiếp xuyên qua hai vai trái, phải của Cảnh Thượng.

Phập một tiếng, máu tươi chảy ra ngoài, đầu của Cảnh Thượng cũng rời xuống đất.

.

Tiên Hiệp Hay
“Thượng Nhi!”
“Thái tử!”
Đám Cảnh Khoát hoàn toàn chết đứng.

Một đám người hoàn toàn ngơ ngác.

Chỉ trong nháy mắt mà Tần Ninh đã g**t ch*t Cảnh Thượng.

Bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ tới.

Hai kiếm của Tần Ninh biến mất, hắn nhìn thi thể nằm bên dưới, lạnh nhạt nói: “Võ giả Tinh Mệnh cũng chỉ đến thế mà thôi!”
Hắn bước ra, nhìn đám người, nhắc lại: “Hôm nay, ai dám ngăn ta thì ta sẽ giết kẻ đấy, một bước giết một người, đến bao giờ Cảnh Thiên bị tiêu diệt thì thôi!”
Lời này nói ra, tất cả đều phải hít vào một ngụm khí lạnh.

Một thiếu niên mới chỉ đạt cảnh giới Linh Luân tầng chín mà lại dám nói những lời ngông cuồng như vậy.

Lần này thượng quốc Cảnh Thiên bùng nổ thật rồi.

“Người đâu, chém chết kẻ này cho ta!”
Cảnh Khoát hoàn toàn phát điên rồi.

Soạt soạt soạt!
Hộc!
Tiếng gió vang lên liên tục, phủ từ bên trên xuống.

Thanh kiếm khổng lồ kia từ trên trời rơi xuống.

Phanh!.
 
Phong Thần Châu
Chương 421: Đó Là Một Ngọn Núi



Tiếng nổ kịch liệt vang lên, kiếm dài đâm thẳng xuống.

Có tiếng phập, phập vang lên, nhất thời mấy chục vị cao thủ cảnh giới Địa Võ đều ngã xuống, máu tươi chảy khắp nơi.

Kiếm Thanh Long!
Trong nhóm người có mấy vị quốc quân thượng quốc đã bắt đầu trở nên sợ hãi.

Nghe nói Tứ Tượng Thánh Trụ năm đó mà cương vương Minh Uyên để lại, cùng với Tứ Linh Trận, bảo vệ học viện Thiên Thần.

Kiếm Thanh Long là một trong số đó.

Nói như vậy, Tần Ninh này có chuẩn bị mà tới.

Cao thủ cảnh giới Địa Võ đúng là không đủ.

Sát cơ của Tần Ninh vẫn chưa hết, hắn lại bước ra.

“Ta nói rồi, kẻ nào dám cản, giết không tha! Hôm nay, hoàng cung Cảnh Thiên sẽ trở thành nơi chôn cất cho đệ đệ của ta, còn kẻ nào dám chặn?”
Tần Ninh nhìn xung quanh, ánh mắt lạnh lùng.

Cửu U xã tắc đồ lúc này lập tức xuất hiện.

“Lấy trái tim ta, mưu chèo xã tắc, giang sơn thiên địa, duy trì mệnh ta!”
Tần Ninh lẩm bẩm, trực tiếp bước ra.

Rầm...!
Từ trên không, có một bóng đen hạ xuống.

Khi bóng đen ấy hạ xuống, đám người mới nhìn thấy rõ mọi thứ.

Đó là một ngọn núi.

Một ngọn núi đen tuyền từ trên trời rơi xuống.

Cảnh tượng này khiến cho vô địch cảnh giới Thiên Võ cũng phải chấn động.

Bởi vì bọn họ cũng không thể nào dời một ngọn núi đi được.

“Các ngươi tránh ra!”
Tần Ninh nhìn nhóm Thiên Ám và nói.

“Hạ!”
Trong giây lát, ngọn núi rơi thẳng xuống đất, còn quan tài thì bay lên không trung.

Hoàng thành của chúng, phần mộ của đệ.

Tần Ninh thật sự đã đặt phần mộ của Tần Hâm Hâm ở nơi này, ngay trước mặt Cảnh Khoát, ngay trong hoàng cung của lão ta.

phong-than-chau-421-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 422: Thương Hư Điên À



Bên ngoài hoàng cung, chém giết hoàng tử Cảnh Khánh Phong, Thái tử Minh Lãng Hiên của thượng quốc Đại Minh.

Bên trong hoàng cung, g**t ch*t Thái tử Cảnh Thượng.

Rồi triệu hồi ra một ngọn núi cao để chôn Tần Hâm Hâm và Minh Thanh Thanh ở đây.

Đây rõ ràng là đánh vào thể diện của lão ta mà!

Minh Già Vân lúc này cũng run rẩy.

Lão ta vốn định dựa vào thượng quốc Cảnh Thiên để quật khởi thượng quốc Đại Minh, nhưng không ngờ Cảnh Thượng lại bị giết.

“Khốn kiếp!”
Minh Già Vân phẫn nộ hét lên.

Lão ta bước ra, hơi thở vô địch cảnh giới Thiên Võ hoàn toàn được bộc lộ.

“Thằng khốn kiếp, hôm nay ngươi sẽ phải chết!”
Khí tức sát phạt của Minh Già Vân hoàn toàn tung ra.

Hôm nay không giết Tần Ninh, đừng nói là thượng quốc Cảnh Thiên, dù là thượng quốc Đại Minh cũng không còn mặt mũi nào nữa mà sống.

“Ngươi đang chửi ai đấy hả? Minh Già Vân!”

Tiếng rít gào hệt như sấm sét lúc này vang lên.

Một bóng người bay từ trên trời xuống, đứng dưới chân núi.

Nhìn kỹ thì đứng đầu là Thương Hư, dẫn theo Thương Nhất Tiếu cùng các bá chủ Nguyên Phong Không, Vũ Nghiễm xuất hiện.

Khí tức trên người Thương Hư tỏa ra mạnh mẽ, nhìn tất cả mọi người.

“Hôm nay kẻ nào dám động vào một cọng lông của công tử nhà ta thì đế quốc Thương Nghiễm ta sẽ sống chết với kẻ đó”.

Sát khí của Thương Hư lúc này tỏa ra mạnh mẽ, thể hiện uy nghiêm của nguyên soái Thương Hư năm đó.

Thương Hư xuất hiện!
Nghe nói Thương Hư đã nhận Tần Ninh làm chủ, không ngờ lại là thật.

Thiếu niên này rốt cuộc có lai lịch gì mà để cho một vô địch cảnh giới Thiên Võ quy phục như vậy?
“Thương Hư, ông đừng khiến đế quốc Thương Nghiễm của mình đi vào con đường chết!”
Mặc dù Minh Già Vân cũng là cảnh giới Thiên Võ một biến, nhưng đối mặt với Thương Hư thì không có chút khí thế nào.

Lời này nói ra, tất cả đều cảm thấy chấn động.

Thương Hư điên à?
Đế quốc Thương Nghiễm sao có thể so sánh được với thượng quốc Cảnh Thiên và thượng quốc Đại Minh chứ?
Cho dù có là đế quốc đứng đầu trong mười đế quốc lớn thì vẫn kém hai thượng quốc lớn này không chỉ một lần.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 423: Thánh Thiên Viêm Nhất Thời Im Lặng



Rõ ràng là như con thiêu thân tự chui vào đèn mà.

“Thương Hư, ông thật sự cho rằng ta không dám động vào cái danh một trong chín soái của ông à?”
Minh Già Vân tức giận không thôi.

“Vậy ngươi thử động xem nào!”
Thương Hư cười khẩy: “Dù sao thì hôm nay kẻ nào dám động vào công tử, ta sẽ giết kẻ đó”.

“Dù có phải hi sinh cái mạng già này”.

Lời này nói ra, đám người đều hiểu được, Thương Hư lần này là quyết chiến đến cùng.

Phải bảo vệ Tần Ninh bằng mọi giá.

“Phụ hoàng!”
Lúc này, ở trong nhóm người, tại chỗ ngồi của thượng quốc Kim Càn.

Bên cạnh Kim Ngọc Long là một thanh niên da trắng, vẻ ngoài tuấn tú, nhìn còn khá giống phụ nữ.

Chính là Thái tử của thượng quốc Kim Càn, Kim Linh Huyên!
Kim Linh Huyên trầm giọng nói: “Phụ hoàng, đại thúc của mẫu hậu đã bị kẻ này giết, chúng ta! ”
“Không vội!”
Kim Ngọc Long bình tĩnh nói: “Dương Dũng, Dương Thiên Thủ và Dương Khởi Nguyên là do tên này hại chết, mà hôm nay Minh Già Vân và Cảnh Khoát cũng sẽ không buông tha cho hắn, chúng ta việc gì phải ra tay?”

“Vâng!”
Kim Linh Huyên nhìn Tần Ninh ở trên đỉnh núi, ánh mắt hung ác.

Mẫu hậu của hắn ta là Dương Tử Linh, đến từ thượng quốc Linh Ương.

Thượng quốc Linh Ương và thượng quốc Kim Càn có mối quan hệ hết sức chặt chẽ.

Mà thượng quốc Kim Càn còn chưa tính sổ chuyện này.

Hiện giờ Tần Ninh lại làm loạn đến cả thượng quốc Cảnh Thiên.

Cái tên này đúng là không sợ chết.

Hay là hắn tưởng rằng những thực lực mà thượng quốc thể hiện ra chỉ là cho vui?
“Mong là hắn không phải một tên ngu dốt, nếu không thì hôm nay sẽ không có cái gì hay để xem rồi! ”
Kim Ngọc Long bật cười, ngồi yên trên ghế, không định ra tay.

Mà lúc này, một bên khác, Thánh Minh Hoàng lại yên vị không làm gì.

Hình như cũng đúng.

Hắn ta cũng rất tò mò, rốt cuộc là Tần Ninh lấy dũng khí ở đâu mà có thể ngang ngược như vậy.

Cảnh Khoát đứng trên đài cao, ánh mắt lạnh lùng.

Hai đứa con trai giỏi giang đều chết, hoàng thành bị người ta biến thành phần mộ, đây đúng là một sự sỉ nhục không thể chấp nhận nổi.

“Tần Ninh, có lẽ sau lưng ngươi có chỗ dựa hả?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 424



Cảnh Khoát lạnh nhạt nói: “Bảo kẻ đó xuất hiện đi, nếu không ta đảm bảo, không chỉ là ngươi, mà đế quốc Bắc Minh cũng sẽ không tồn tại nổi đâu”.

“Chỗ dựa của công tử nhà ta chính là ngài ấy, Cảnh Khoát, ngươi bớt nói mấy câu nhảm nhí đi, muốn đánh thì ta đánh với ngươi!”, Thương Hư lập tức quát lên.

“Câm miệng!”
Tần Ninh lạnh lùng lên tiếng, quát Thương Hư.

Thương Hư nghe vậy, lập tức quỳ xuống: “Công tử bớt giận”.

Cảnh này khiến tất cả đều sửng sốt.

Một vô địch cảnh giới Thiên Võ, nói im là im, ngoan ngoãn như cún.

Tần Ninh rốt cuộc có bản lĩnh gì?
“Haha, nếu ngươi không có chỗ dựa thì chuẩn bị chết đi!”
Cảnh Khoát cười khẩy.

Nghe vậy, Thương Hư lập tức đứng dậy, phòng bị vô cùng.

“Cút ra”, Tần Ninh lại nói với vẻ lạnh lùng.

Thương Hư không nói lời nào, cúi đầu đứng sang một bên.

Chuyện này!
Tất cả đều phải sửng sốt.

Bảo im là im, bảo cút cũng cút, Thương Hư này thật sự là nguyên soái Thương Hư uy võ ngày xưa sao?
Tần Ninh lập tức lạnh lùng nói: “Các ngươi đừng xen vào, chuyện hôm nay ta sẽ giải quyết.

Hoàng cung Cảnh Thiên sẽ không còn tồn tại nữa, nơi này là phần mộ của đệ đệ ta, kẻ nào động vào, giết không tha!”
“Khẩu khí lớn thật, xem ra ngươi đúng là tự đại đến mức không coi ai ra gì rồi!”
Sắc mặt Minh Già Vân lạnh đi, bước ra, xông về phía Tần Ninh.

“Kiếm Thanh Long!”
Một kiếm xông ra, ánh sáng b*n r* tứ phía khiến cả trời đất như nổ tung.

Linh khí tràn đầy tỏa ra mạnh mẽ, kiếm Thanh Long lúc này đã tỏa ra sát khí.

Phanh!

Minh Già Vân xông ra, lúc này bị kiếm Thanh Long áp chế lại, một người một kiếm quấn lấy nhau.

Cảnh Khoát thấy cảnh này thì sắc mặt liền lạnh đi.

“Trục Bạch Hổ!”
Đột nhiên, trục Bạch Hổ bỗng chốc lướt qua, xông về phía Cảnh Khoát giết lão ta.

Hai vô địch cảnh giới Thiên Võ lúc này đang bị ràng buộc lẫn nhau.

Uy lực của kiếm Thanh Long và trục Bạch Hổ lại một lần nữa khiến Thiên Ám và Minh Ung thầm kinh ngạc.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 425: Mọi Người Đều Tỏ Ra Tiếc Nuối



Năm đó, lão tổ Minh Uyên và lão tổ Thiên Thanh Thạch thật sự đã vì đế quốc Bắc Minh và học viện Thiên Thần bọn họ mà để lại mệnh mạch giữ gìn nền tảng.

Đáng tiếc, họ vẫn chưa từng lĩnh ngộ, nếu không, đế quốc Bắc Minh sao lại lâm tới cảnh ngộ ngày nay?
Mà lúc này, kiếm Thanh Long và trục Bạch Hổ đã hoàn toàn phát huy uy lực.

Bỗng chốc khiến cả đám người mắt chữ A mồm chữ O mà nhìn.

Mạnh, mạnh vô địch!
Tần Ninh này, không phải là làm xằng làm bậy, mà có chuẩn bị mà tới.

Thương Hư lạnh lùng nhìn 4 phía.

Ông ta hiểu rõ nhất sức mạnh của công tử nhà mình, đừng nói là cảnh giới Thiên Võ, mà kể cả cảnh giới Thiên Nguyên, cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Hóa Thần thì trước mặt công tử nhà mình cũng không đáng nhắc tới.

“Ngươi muốn chết!”
Minh Già Vân và Cảnh Khoát thật sự tức điên lên.

“g**t ch*t thằng nhãi này!”
Hai lão già gần như đồng thanh lên tiếng.

Soạt soạt soạt…
Bỗng chốc, mười mấy bóng người nhất loạt xông lên.

Mười mấy tên này không phải là cảnh giới Địa Võ mà là cảnh giới Thiên Võ.

Vô địch cảnh giới Thiên Võ.

Đứng cạnh Minh Già Vân, lập tức xuất hiện 5 tên vô địch cảnh giới Thiên Võ.

Đứng cạnh Cảnh Khoát là 14 tên cường giả cảnh giới Thiên Võ tầng 1, tầng 2, cũng nhìn Tần Ninh chằm chằm như hổ đói.

“Đế ta hôm nay lại muốn nhìn xem, Tứ Tượng Thánh Trụ của ngươi có thể chống chọi được với bao nhiêu vị cảnh giới Thiên Võ!”
Cảnh Khoát nổi lên sát khí đằng đằng.

Lần này, chiêu bài cuối cùng cũng đã tung ra rồi.

Tần Ninh nhìn 4 phía, ánh mắt lạnh lùng.

“21 tên vô địch cảnh giới Thiên Võ sao? Đây chính là nền tảng của hai thượng quốc lớn sao? Đáng cười, đáng thương, đáng buồn thật!”
Đáng cười, đáng thương, đáng buồn!
Lúc này, trong mắt Tần Ninh toàn một màu chế giễu.

Nhóc này, quá ngông cuồng,
Nhưng bây giờ, không có ai dám nghi ngờ sự ngông cuồng của hắn.

“Kẻ không biết thì không sợ!”

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 426: Tự Mình Ra Tay



“Trục hồi!”
Tay trái ra chiêu, trục Bạch Hổ hóa thành một cái khiên xuất hiện trong tay Tần Ninh.

“Lông rơi!”
Soạt soạt soạt, lông Chu Tước hóa thành một áo khoác ngoài màu đỏ lửa rơi xuống lưng Tần Ninh.

“Mai phủ!”
Lời vừa nói ra, mai Huyền Vũ hóa thành một chiến giáp màu vàng kim, phủ lên bề mặt cơ thể Tần Ninh.

Nhưng trong khoảnh khắc, tay phải Tần Ninh cầm kiếm, tay trái giơ khiên, thân mang chiến giáp, lưng khoác áo choàng sừng sững đứng đó.

“Ta nói rồi.

Hôm nay là ngày thượng quốc Cảnh Thiên, thượng quốc Đại Minh bị diệt vong.

Không kẻ nào có thể thay đổi được điều đó!”
Tần Ninh vừa dứt lời thì xông thẳng ra chém giết.

Vào thời khắc này, hắn dường như trở thành Cửu Thiên chiến thần, ngạo nghễ quần hùng.

Một uy phong đè ép không lời, dần lan tràn tới tất cả mọi người đang có mặt ở hiện trường.

“Thương Hư, ông còn ngây ra đó làm gì?”, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lo lắng không thôi, vội vàng lên tiếng.

“Ta? Ta cần làm gì?”, Thương Hư nhìn lại hai cô, ngạc nhiên hỏi.

“Giúp công tử đi chứ!”
Diệp Viên Viên thúc giục: “21 tên vô địch cảnh giới Thiên Võ, chỉ một mình công tử thì chống đỡ thế nào?”
Nghe vậy, Thương Hư lại khẽ lắc đầu.

“Công tử nói rồi, bảo ta im miệng, cút đi, vậy thì ta không thể thò tay vào”.

“Đến lúc nào rồi mà ông còn tính toán những điều đó, công tử vì cái chết của Tần Hâm Hâm mà chịu đả kích, bây giờ không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa rồi”.

“Lẽ nào ông nhìn công tử đi vào đường chết sao?”
Tự mình ra tay?
Nhưng đó là đối diện với 21 tên vô địch cảnh giới Thiên Võ đó?
Bụp…
Mà đúng lúc này, trên trời cao vang lên một tiếng nổ.

Đột nhiên, chỉ thấy một bóng người bị kiếm chém xuống, toàn thân máu chảy không ngừng, rơi xuống mặt đất tạo ra một tiếng ầm ầm.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 427: Đó Là Người Sao



Cảnh giới Thiên Võ 1 biến, một kiếm, mất mạng.

Lúc này, mọi người đều chết lặng.

Một kiếm, chém chết vô địch cảnh giới Thiên Võ.

“Đáng chết!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Minh Già Vân chửi thề một câu.

Cảnh giới Thiên Võ, đối với thượng quốc trên cơ bản là thuộc về sự tồn tại có 1 không 2.

Đối với các thượng quốc bình thường thì 1 vị cảnh giới Thiên Võ vô địch chính là tất cả.

Cũng chính 7 thượng quốc lớn, sức mạnh quốc gia vững mạnh thì mới tồn tại không chỉ 1 vị cảnh giới Thiên Võ.

Đây cũng là lý do tại sao 7 thượng quốc lớn có thể lấn át những thượng quốc khác.

Nhưng cho dù là như vậy thì chết đi một thì bớt đi một mà!
Hơn nữa, muốn bồi dưỡng một cảnh giới Thiên võ thì quả là khó như lên trời.

Đây là sự thực!
Lúc này, mọi người đều kinh ngạc vạn phần.

Một kiếm xử lý 1 tên?

“A…”
Mà đúng lúc này, một tiếng thét vang lên, một tên cường giả cảnh giới Thiên Võ 1 biến, chết rồi.

Đối diện với Tần Ninh tay cầm kiếm Thanh Long, thân mang mai Huyền Vũ, thì những cảnh giới Thiên Võ này dường như chỉ là tờ giấy dán.

Quả thật là kinh khủng.

Giao đấu vẫn còn tiếp diễn, nhưng những cường giả vô địch cảnh giới Thiên Võ 1 biến kia căn bản đều bị trở thành đối tượng bị giết.

Thương Hư nhìn thấy cảnh tượng này, cảm thán: “Tứ Tượng Thánh Trụ, nội hàm tứ linh, không ai có thể hiểu rõ Tứ Tượng Thành Trụ hơn công tử”.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng vô cùng kinh ngạc.

Tình huống gì vậy?
Trước đây các cô đã nhìn thấy Tần Ninh thi triển uy lực của thánh trụ, giết cảnh giới Địa Võ.

Nhưng không ngờ, tới cả cảnh giới Thiên Võ cũng không phải là đối thủ.

Cảnh giới Thiên Võ, chính là vô địch cảnh giới Thiên Võ đó?
Đối với các cô, cảnh giới Thiên Võ đã từng là sự tồn tại như thần thánh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều ngây dại.

Từ lúc nào, cảnh giới Thiên Võ lại có thể bị giết dễ như trở bàn tay vậy.

Mà lúc này, Minh Già Vân và Cảnh Khoát đã sợ mất mật.

Đó là người sao?.
 
Phong Thần Châu
Chương 428: Hắn Rất Nghiêm Túc Với Việc Giết Người Này!



Phải là cầm thú mới đúng!
“Khốn nạn, đáng chết!”
Minh Già Vân lại chửi mắng ầm lên.

“Minh Già Vân!”
Tần Ninh với thân mang chiến giáp, tay cầm khiên, kiếm dài, đôi mắt lạnh lùng nhìn Minh Già Vân.

“Thất tín bội nghĩa, hại đệ đệ của ta, ngươi là kẻ thứ nhất!”
“Hôm nay, ngươi phải chết!”
“Không phải ta, tất cả là chủ ý của Minh Lãng Hiên, ngươi đã giết nó rồi, hà cớ gì lại hùng hổ ép người?”
“Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa!”, Tần Ninh lại sải bước đi lên.

Lúc này, sát khí mạnh mẽ giải phóng ra, kiếm Thanh Long quét xuống.

Minh Già Vân muốn tránh nhưng căn bản là không tránh được, chỉ đành phải đối kháng.

Nhưng kiếm uy mạnh mẽ đó nào có phải thứ mà ông ta có thể chống đỡ được.

Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, kiếm Thanh Long lúc này ngưng tụ thành một con rồng xanh.

Con rồng xanh đó nhe nanh, cắn xé, lao về phía Minh Già Vân.

“Cảnh Khoát, cứu ta!”
“Đáng chết!”
Cảnh Khoát lúc này xông lên trước, bỗng chốc vọt tới giết Tần Ninh.

Nhưng đúng vào lúc này, Tần Ninh giơ khiên lên, đòn tấn công của Cảnh Khoát cảnh giới Thiên Võ 3 biến đánh vào không trung.

Phòng ngự của tấm khiên quả là vô địch.

Nhưng đòn tấn công của kiếm Thanh Long thì lại là không thể nào ngăn cản.

Hắn rất nghiêm túc với việc giết người này!
Tiếng nổ ầm ầm liên tiếp hết đợt này tới đợt khác, mười mấy tên cường giả cảnh giới Thiên Võ còn lại đã không dám hành động lung tung.

Bọn chúng căn bản không thể phá được hàng phòng ngự của Tần Ninh, nhưng Tần Ninh lại có thể chém nát hàng phòng ngự của chúng!
Điều này quả thật không thể tin được.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 429: Thực Ra Ông Ta Cũng Đang Đánh Cược



“Cảnh Khoát, ngươi muốn chạy đi đâu!”
Ánh mắt của Tần Ninh như bó đuốc, chiếu thẳng vào Cảnh Khoát.

Ánh nhìn chằm chằm này khiến Cảnh Khoát cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

“Tần Ninh, nếu ngươi giết ta thì thượng quốc Cảnh Thiên sẽ không tha cho đế quốc Bắc Minh đâu.

Đến lúc đó, một mình ngươi dù có thực lực cao tới trời thì cũng không thể thay đổi kết cục trước thiên quân vạn mã!”
“Thật sao?”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Luôn có kẻ sợ chết, thiên quân vạn mã có thể có bao nhiêu trung đội trưởng? Đại đội trưởng? Tướng quân? Nguyên soái?”
“Ta có thể giết từng tên một, kẻ nào dẫn quân, ta giết kẻ đó!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Cảnh Khoát khẽ thay đổi.

“Hơn nữa, thượng quốc Cảnh Thiên của ngươi được nhiều kẻ nhớ thương, ta nghĩ những quốc gia bị thượng quốc Cảnh Thiên các ngươi lăng nhục cũng không ít, luôn có người muốn quốc gia của các ngươi hoàn toàn sụp đổ”.

“Những chuyện này, ngươi không cần lo cho ta.

Hôm nay, ta chỉ giết người chứ không hỏi chuyện khác!”
Cảnh Khoát chỉ cảm thấy cơ thể mình đang run cầm cập.

Tần Ninh, quá kinh khủng.

Hắn đã sớm nghĩ xong mọi chuyện, căn bản là không có gì phải kiêng dè.

Giết người, hắn chỉ cần giết người.

Nhưng gã này thật sự đang nghiêm túc sao?

Bởi vì Tần Hâm Hâm chết mà hắn muốn hủy diệt hai thượng quốc lớn? Không ngại trả giá, không tính hậu quả?
Đây hoàn toàn là điên rồi!
“Nếu giờ ngươi dừng tay, thượng quốc Cảnh Thiên sẽ không tính toán bất cứ điều gì, nguyện ý phân chia thượng quốc Đại Minh với đế quốc Bắc Minh!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều thầm kinh ngạc.

Cảnh Khoát khuất phục.

Nhưng Tần Ninh lại không hề quan tâm, sải bước trong không trung.

“Cho ngươi hết, cho ngươi hết, tất cả những gì thuộc về thượng quốc Đại Minh đều cho ngươi!”
Tần Ninh vẫn không bị đả động.

“Thượng quốc Cảnh Thiên ta nguyện cúi đầu trước đế quốc Bắc Minh, nguyện làm đầy tớ”, Cảnh Khoát lúc này hoàn toàn điên luôn.

Nhưng Tần Ninh vẫn không hề thay đổi.

“Ngươi không chết, đệ đệ của ta sao có thể an nghỉ?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Hôm nay, kẻ nào chặn ta, ta giết kẻ đó!”

Điên, điên rồi, hoàn toàn điên rồi.

Tần Ninh thật sự tới để giết người.

“Ngươi quá ép người!”
Thánh Minh Hoàng thì im lặng không nói.

Thực ra, ông ta cũng đang đánh cược.

Cược xem rốt cuộc Tần Ninh sẽ đi tới bước nào.

Thẩm Văn Hiên được Tần Ninh thu làm đan đồ, mà ông ta và Tần Ninh cũng có lời hẹn, cho Tần Ninh mượn Thiên Nguyên linh cảnh thì Tần Ninh sẽ giúp con trai ông ta là Thánh Thiên Viêm thông qua cuộc thi Người được chọn.

.
 
Back
Top Bottom