Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 400: Tạm Thời Không Có Vấn Đề Gì Nữa Rồi!”



Một chưởng ấn nhanh như chớp rơi xuống.
Tiếng xương vỡ vụn vang lên, cơ thể của Tần Hâm Hâm từ từ ngã xuống.
Vết thương trên người chảy máu nhuộm đỏ cả mặt đất, hai mắt Tần Hâm Hâm chợt mơ hồ.
“Ninh ca, chắc chắn sẽ giết các ngươi, chắc chắn…”
“Tần Ninh hả?”

Cảnh Khánh Phong cười giễu nói: “Ngươi yên tâm đi, hoàng tử ta sẽ đưa cái xác này của ngươi tới đế quốc Bắc Minh.

Để Tần Ninh kia biết, muốn cướp phụ nữ với đại ca ta thì chính là tự tìm đường chết!”
“Có lẽ, hắn biết đại ca ta lấy Minh Thanh Thanh, rồi liên hợp với các thượng quốc lớn thì còn không dám ló mặt ra ấy chứ”..

||||| Truyện đề cử: Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một |||||
“Đến lúc đó, không phải hắn tới tìm bọn ta mà là thượng quốc Cảnh Thiên ta, đem theo đại quân đi tìm hắn!”
Cảnh Khánh Phong ác độc nhìn Tần Hâm Hâm trên mặt đất.
“Kéo đi, bọc lại rồi đưa đến đế quốc Bắc Minh cho ta.

Nói cho mấy người ở đế quốc Bắc Minh kia, bảy ngày sau, đại ca ta thành hôn, nếu chúng dám tới thì hoàng tử ta cũng sẽ đợi sẵn!”

“Vâng!”
Sau đó, cơ thể của Tần Hâm Hâm dần lạnh băng, cậu bị kéo trên mặt đất, tạo thành một vệt máu thật dài, thật dài…
Đã 7 ngày trôi qua, Tần Ninh vẫn ngồi thiền trong khe Nam Thiên.
Thi triển liên tục mười mấy ngày, lão cây cũng ổn định lại.
Mười mấy ngày này, Tần Ninh cũng vô cùng mệt mỏi, tinh thần cũng ủ rũ đi không ít.
“Bây giờ, tạm thời không có vấn đề gì nữa rồi!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Nhưng nếu ông lại chạy lung tung thì ta cũng không cứu được ông đâu!”
“Ta biết rồi!”
Sắc mặt của lão cây đã tốt hơn nhiều, ông ta cười hê hê nói: “Bây giờ ngươi đã trở lại thì sau này ta nhất định sẽ thay ngươi trông coi khe Nam Thiên thật tốt.

Ngươi muốn linh tài gì thì nói thẳng với ta là được!”

“Chú ý thật kỹ động tĩnh bản thể của ông, một khi có tin tức thì lập tức báo cho ta!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Năm đó, cha ta có thể dựa vào sức mạnh của một nhánh mà bồi dưỡng thành một cây thế giới.

Ta cũng không phải không thể, hi vọng ông hiểu điều này”.
Liên tục mười mấy ngày đều ở trong khe Nam Thiên khiến toàn thân hắn dường như trở nên suy sụp không chịu nổi.
“Nhóc con Hâm Hâm chắc là đợi sốt ruột lắm đây…”
Tần Ninh lẩm bẩm, sải bước ra khỏi Vạn Linh vực, đi từ trong Huyền Minh đại trận ra ngoài.
Bóng người xuất hiện trong hoàng cung, Tần Ninh cũng không nhịn được mà thở phào một hơi..
 
Phong Thần Châu
Chương 401: Đa Tạ Cha Đã Thứ Lỗi Cho Con!



Lúc này, mấy người đang đứng trên quảng trường trong hoàng cung.

“Dàn trận chào đón ta long trọng thế à?”
Tóc tai Tần Ninh có chút rối, sắc mặt cũng hơi u ám, cả người trông không có chút phong độ nào.

“Công tử, người không sao chứ?”
Diệp Viên Viên đi lên, đỡ lấy Tần Ninh.

Vân Sương Nhi cũng cười gượng gạo.

“Sao thế?”
Tần Ninh nhìn xung quanh, Thiên Động Tiên, Minh Ung và Thiên Ám cũng những người khác đều có mặt ở đây: “Minh Ung, Thiên Ám, ta bảo hai ông xử lý tình hình lãnh thổ của 4 đế quốc lớn kia, đã làm xong chưa?”, Tần Ninh lên tiếng nói: “Kéo dài mười mấy ngày, Tần Hâm Hâm vẫn luôn đợi, chuyện đã đồng ý với đệ ấy thì người làm huynh như ta không thể nuốt lời!”
Lời vừa nói ra khiến Minh Ung và Thiên Ám cũng sửng sốt.

“Sao thế?”
“Tần công tử, đã chuẩn bị xong rồi!”
“Vậy thì tốt!”
Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, nói: “Cha ta và nhị thúc đã tới chưa?”.

ngôn tình tổng tài
“Đã tới từ 10 ngày trước rồi ạ!”
Diệp Viên Viên vẫn giữ giọng nói lạnh lùng như thế, nhưng trong giọng nói lại mang theo chút run rẩy.

“Ninh Nhi!”
Một tiếng gọi lớn vang lên.

“Cha!”, nhìn thấy Tần Thương Sinh, Tần Ninh bước lên phía trước.

“Cha, con trai mấy ngày nay đã chậm trễ, không tiếp đãi chu đáo mọi người!”
Tần Ninh cung kính hành lễ.

“Có gì đâu con!”, Tần Thương Sinh đỡ Tần Ninh đứng dậy, cười gượng gạo: “Mọi người đều rất kính trọng người Tần gia ta.

Điều này đều vì con mà.

Con có chuyện bận rộn là đương nhiên rồi!”
“Đa tạ cha đã thứ lỗi cho con!”, Tần Ninh khẽ cười.

“Ninh Nhi, mau tới gặp nhị thúc con!”, Tần Thương Sinh lúc này kéo Tần Ninh, đi tới bên cạnh Tần Viễn Sơn.

Tần Thương Sinh lên tiếng: “Mau, hành đại lễ với nhị thúc con đi!”
Hành đại lễ?
“Vâng!”
Tần Ninh khẽ gật đầu, nhưng nhìn xung quanh lại cảm thấy rất kỳ lạ.

Minh Ung, Thiên Ám và mọi người đều muốn nói lại thôi.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi có vẻ hơi gượng gạo.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 402: Hâm Hâm Chết Rồi



Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn, đại ca, nhị ca đều trông rất u ám.

“Tâm Duyệt tỷ!”
Nhìn thấy Tần Tâm Duyệt đứng phía sau chú hai, Tần Ninh cười nói: “Đã lâu không gặp rồi, Tâm Duyệt tỷ, lần này, Hâm Hâm lại chọn một vị công chúa thượng quốc làm vợ cũng xứng với đệ ấy.

Bây giờ chúng ta xuất phát, tới thượng quốc Đại Minh định hôn ước thôi!”
“Mấy ngày này đã để mọi chuyện bị trì hoãn, hại cả nhà phải đợi ta.

Quả thật là có lỗi quá”.

Tần Tâm Duyệt nhìn Tần Ninh, giữa ấn đường u ám, trong hai mắt lại lấp lánh sương mù.

“Tâm Duyệt tỷ, sao vậy?”
Tần Ninh nhìn xung quanh, không khỏi nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Tần Tâm Duyệt mỉm cười nói: “Không sao, Ninh đệ, ta chỉ vui thay cho đệ, mừng thay cho Hâm Hâm thôi”.

“Nhưng, Hâm Hâm nói không muốn lấy Minh Thanh Thanh nữa, hơn nữa đã trở về thành Lăng Vân, đóng cửa khổ tu rồi”.

Tần Tâm Duyệt lại nói: “Ninh đệ, chưa nói cho đệ biết là sợ đệ lo lắng đệ ấy chịu ấm ức gì, lại ra mặt cho đệ ấy.

Đệ yên tâm, chúng ta đã điều tra kỹ càng rồi, đệ ấy không chịu ấm ức gì cả, chỉ là cãi nhau với Minh Thanh Thanh thôi…”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh lập tức trở nên lạnh lùng.

“Vở kịch này không lừa ta được đâu!”

Tần Ninh bỗng lên tiếng.

“Các ngươi đều là kẻ khốn nạn, khốn nạn!”
Bỗng những tiếng mắng chửi chợt vang lên.

Một người phụ nữ tóc dài tán loạn, phi thẳng tới xông vào Tần Ninh.

Bốp…
Một cái tát giòn giã, vung thẳng lên khuôn mặt của Tần Ninh.

“Tần Ninh, là ngươi, chính ngươi đã hại chết con trai ta!”
Ầm…
Lời nói vừa dứt, Tần Ninh chỉ cảm thấy trong đầu vang lên những tiếng nổ không ngừng.

Người đang nói chính là thím hai.

Hắn biết, thím hai vẫn luôn không thích hắn, nhưng loại chuyện này, thím hai sẽ không nói đùa.

Hâm Hâm chết rồi?
Tần Ninh lúc này run rẩy toàn thân.

Lời vừa nói ra, không khí xung quanh chợt tĩnh lặng.

Mọi người có mặt ở đây, trừ người Tần phủ thì không có kẻ nào dám chỉ tay, múa chân với Tần Ninh.

“Kéo xuống!”, Tần Viễn Sơn không khỏi thét lên.

“Dừng tay!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 403: Chắc Chắn Ta Sẽ Có Cách Cứu Đệ



Một giọng nói nghẹn ngào vang lên, Tần Ninh chậm rãi đi ra.

“Thả nhị thẩm ra”.

Tần Ninh lại nói.

“Ta phải giết ngươi!”
Tần Tâm Duyệt thả mẹ mình ra, người phụ nữ kia xông thẳng tới Tần Ninh, lại vung lên một cái tát.

Bốp…
Âm thanh giòn giã của cái tát khiến tất cả mọi người đều giật mình thon thót.

Những người ở đây, cho dù là Thiên Động Tiên cảnh giới Địa Võ tầng 7, Thiên Ám, Minh Ung, Vân Khánh Tiêu, Vân Khánh Ngữ đối với Tần Ninh, đừng nói là một cái tát mà chỉ cần cao giọng thôi đã rụt cổ lại rồi.

Nhưng lúc này, đã là hai cái tát.

“Ngươi hại chết Hâm Hâm, là ngươi!”
“Nhanh kéo mẹ con đi!”, Tần Viễn Sơn quát lên.

Phu nhân bị kéo đi, nhưng tiếng mắng chửi đó vẫn vang vọng rất lâu không ngừng.

“Công tử…”
Diệp Viên Viên đi lên trước.

Tần Ninh xua xua tay, vẻ mặt đỏ bừng nhưng lại đứng bất động.

“Phụt…”
Bỗng nhiên, hắn phun ra một ngụm máu tươi.

“Ninh nhi!”
“Tần công tử!”
“Công tử!”
Lúc này, mười mấy người vây lại.

Bàn tay Tần Ninh ôm lấy miệng, nhưng từng ngụm máu tươi vẫn không ngừng phun ra.

Thời gian mười mấy ngày qua, để khôi phục tinh khí căn nguyên của lão cây mà hắn đã điều động linh tính dược liệu trong khe Nam Thiên, dốc hết tâm huyết.

Mà lúc này, nghe thấy tin Tần Hâm Hâm đã chết thì đáy lòng dâng lên một luồng bi thương đánh thẳng vào tim, khó có thể chống đỡ.

“Đưa ta đi!”
Tần Ninh nặng nề nói: “Ta muốn gặp Hâm Hâm!”
Lúc này, không ai dám ngăn cản.

Đám người tránh ra, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi dìu Tần Ninh, đi tới đại điện trong hoàng cung.

Đây là nơi thượng triều của hoàng thất Bắc Minh, nhưng lúc này, trong đại điện, một quan tài trang nghiêm đang lặng lẽ nằm đó.

Tần Ninh vùng vẫy tránh khỏi sự dìu đỡ của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, đi tới trước quan tài, bàn tay vung lên, mở nắp quan tài ra.

Một người nằm trong quan tài.

Thân hình hơi mập kia, khuôn mặt kia lúc này lại im lặng như thế, vết máu khắp người đã được lau sạch từ sớm.

“Công tử… thi thể đã đưa tới hôm qua, Hâm Hâm đã chết… 5 ngày rồi!”
“Không thể nào!”
Tần Ninh lúc này toàn thân khẽ run rẩy.

Bước một bước lớn tới cạnh quan tài, Tần Ninh kéo quần áo của Tần Hâm Hâm ra.

Những vết thương kia, nhìn thấy mà đau lòng, như bị kiến cắn vậy.

Khi kéo quần áo ra, Tần Ninh mới nhìn thấy, cơ thể mập mạp mà hắn thấy chỉ là do quần áo phồng ra mà thôi.

Toàn thân Tần Hâm Hâm đã chảy cạn máu tươi, thân thể sớm đã khô quắt không thành bộ dạng gì nữa.

“Không!”
Tần Ninh gằn giọng gầm lên, một tia sáng lạnh lóe lên, một con dao găm xuất hiện.

Phụt, máu tươi phụt ra từ cổ tay.

“Hâm Hâm, đệ không thể chết!”
Bàn tay Tần Ninh đặt vào trong miệng Tần Hâm Hâm, thì thào nói: “Ta chính là Cửu U đại đế, Cửu Nguyên đan đế, Thông Thiên đại đế.

Ta chính là minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh, con trai của Vô Thượng Thần Đế”.

“Chắc chắn ta sẽ có cách cứu đệ, nhất định là có!”
“Dùng máu đổi máu, ta đến đổi máu của đệ, ta có thể cứu đệ!”
Tần Ninh lẩm bẩm, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng bên cạnh căn bản là không nghe rõ Tần Ninh nói gì.

Đây là lần đầu tiên hai cô nhìn thấy bộ dạng hung tợn như vậy của Tần Ninh.

phong-than-chau-403-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 404: Lần Này Không Giống Như Lần Trước



“Thác Thiên đan, có thể củng cố tâm mạch võ giả!”
“Phong Mạch đan, có thể sửa chữa những kinh mạch bị tổn thương!”
“Võ Linh đan, có thể giúp hồi phục tâm mạch võ giả trong trạng thái giả chết”.

Lúc này, Tần Ninh như phát điên, lẩm bẩm nói từng câu.

Những dược liệu kia được lần lượt ném vào trong lò luyện đan.

Lúc này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi vô cùng sửng sốt.

Dược liệu của ba loại đan dược mà Tần Ninh ném hết vào lò luyện đan? Thế này thì sao có thể luyện chế ra linh đan đây?
Nhưng, giờ phút này, Tần Ninh lại không hề nghĩ như vậy.

Từng gốc dược liệu xuất hiện trong tay hắn.

Những dược liệu này hắn đều hái trong khe Nam Thiên, vốn định luyện chế thành linh đan tứ phẩm tặng cho Hâm Hâm coi như quà cưới của hắn.

Nhưng bây giờ…
Hai mắt Tần Ninh lóe lên tia sáng, lửa luyện đan ngưng tụ, dần dần bốc lên.

Từng giây từng phút trôi quá, bên ngoài đại điện, mọi người cũng không rời đi.

“Nguyên soái Thương Hư đâu?”, Minh Ung nhìn Minh Vũ bên cạnh, thấp giọng hỏi.

“Thượng quốc Cảnh Thiên và thượng quốc Đại Minh liên thủ, hình như ngấp nghé với lãnh thổ của 4 đế quốc lớn, nguyên soái Thương Hư đích thân trấn giữ đế quốc Thương Nghiễm rồi ạ”.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Minh Ung trở nên vô cùng khó coi.

Thương Hư là vô địch cảnh giới Thiên Võ tầng 1 không sai, nhưng quốc chủ thượng quốc Cảnh Thiên, Cảnh Khoát, chính là cảnh giới Thiên Võ tầng 3, thật sự giao đấu thì chắc chắn Thương Hư không phải là đối thủ.

Mà lúc này, Tần Ninh lại ở tình cảnh này thì làm thế nào mới tốt?
Tần Viễn Sơn nhìn thấy cảnh tượng này thì thở dài: “Đại ca, xin lỗi!”
“Đệ biết, Ninh Nhi và Hâm Hâm lớn lên cùng nhau, quan hệ rất tốt.

Chuyện này không trách được Ninh Nhi, thằng bé chỉ muốn để đệ đệ của mình vui vẻ.

Trở về, đệ sẽ dạy dỗ người phụ nữ ngu ngốc đó!”
“Nhị đệ…”
Tần Thương Sinh lúc này mang vẻ bi thương: “Là đại ca có lỗi với đệ”.

“Đại ca!”

Tần Viễn Sơn lại nói: “Hai huynh đệ chúng ta sao lại xa lạ như thế? Lần này Hâm Hâm đã chết, phải nhanh chóng ổn định Ninh Nhi, không thể kích động, dù sao, đối phương là thượng quốc Đại Minh và thượng quốc Cảnh Thiên.

Nếu Ninh Nhi không suy nghĩ kỹ càng thì có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng”.

Trong gian phòng, lò luyện đan đã cho đan ra.

Lúc này, Tần Ninh lập tức đứng dậy, tay cầm linh đan.

“Hâm Hâm, nuốt xuống đi!”
Tần Ninh đến trước quan tài, pha linh dược thành nước thuốc, đổ vào trong miệng Tần Hâm Hâm.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 405: Hận Sự Sơ Xuất Của Mình



Từng viên linh đan tứ phẩm mang theo đan văn, hóa thành nước thuốc, phủ kín toàn thân Tần Hâm Hâm.

“Không có tác dụng sao? Đừng lo lắng, Hâm Hâm, Ninh ca không có gì là không làm được, còn luyện chế được nữa!”
Tần Ninh lại lần nữa tới trước lò luyện đan, dược liệu xuất hiện trên tay, ném vào trong lò luyện đan.

Lửa luyện đan bùng lên, rồi lại khai đan.

Ở một bên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng cạnh sớm đã rơi lệ đầy mặt.

Các cô đi theo Tần Ninh lâu nhất, hiểu biết cũng sâu nhất là Tần Ninh quan tâm tới Tần Hâm Hâm tới mức nào.

Tuy chỉ là em họ, nhưng Tần Ninh lại coi Hâm Hâm như là em ruột của mình.

Trước đây, Tần Hâm Hâm qua lại với Thư Nhã, Tần Ninh bảo các cô điều tra lai lịch của Thư Nhã, mà Minh Thanh Thanh cũng như thế.

Để Tần Hâm Hâm có thể lấy được Minh Thanh Thanh, đến lãnh thổ của 4 đế quốc lớn mà nói cho là cho.

Có lẽ trong mắt Tần Ninh, không thể dùng báu vật nào để so sánh sự quý giá của Tần Hâm Hâm.

Lúc này, Tần Ninh đã hoàn toàn điên rồi.

Hắn hận!
Hận sự sơ xuất của mình.

Nếu hắn đem Tần Hâm Hâm trở lại thì có lẽ thượng quốc Đại Minh có nuốt lời thì Hâm Hâm cũng sẽ không chết.

Thím hai nói không sai, là chính hắn đã hại Hâm Hâm.

Tuy là người 9 đời 9 kiếp, nhưng cuối cùng, hắn cũng không thoát khỏi 1 chữ tình.

Tình huynh đệ, tình thân, tình yêu.

Về điểm này, hắn như cha mình, cái tình, xuyên suốt một đời.

Một ngày một đêm trôi qua, Tần Ninh không ngừng luyện đan, luyện đan.

Nhưng Tần Hâm Hâm, vẫn không hề nhúc nhích.

Trong cả đại điện, mùi thuốc nồng nặc lan tràn khắp nơi.

“Hâm Hâm, đệ mau tỉnh lại đi!”
Tần Ninh gằn giọng nói: “Đệ quên rồi sao? Ninh ca đã hứa với đệ, tương lai cho dù là công chúa thượng quốc, hay là công chúa cương quốc, chỉ cần đệ thích thì Tần Ninh sẽ giúp đệ lấy được cô ta!”
“Ninh ca còn đồng ý với đệ, để đệ trở thành cường giả cái thế, không kẻ nào bắt nạt được đệ!”
Lúc này, cửa lớn đại điện bị đẩy ra, Minh Ung, Tần Thương Sinh và mọi người lần lượt xuất hiện.

Nhưng, nhìn cảnh tượng trong đại điện, mọi người đều sửng sốt.

Trước quan tài, có rất nhiều linh đan, tất cả đều mang theo đan văn, tỏa ra mùi thuốc thơm lừng, mà nhìn kỹ thì đều là linh đan tứ phẩm, đủ gần ngàn viên, rơi đầy mặt đất.

Những thứ này… đều là do Tần Ninh một ngày một đêm luyện ra sao?.
 
Phong Thần Châu
Chương 406: Nâng Quan Tài



Linh đan sư tứ phẩm bình thường, một ngày có thể luyện ra một lò linh đan tứ phẩm, hơi lão luyện một chút thì một ngày nhiều nhất là mở được 3 lò, đỉnh nhất thì là mười mấy viên.

Hơn nữa, luyện đan vô cùng hao tổn tâm thần.

Trong đó, còn cần có khoảng nghỉ.

Nhưng Tần Ninh lúc này, trong một ngày một đêm đóng cửa đại điện lại luyện được gần ngàn viên linh đan tứ phẩm.

Sao có thể làm được điều này?
Thẩm Văn Hiên lúc này cũng vô cùng sững sờ.

Hắn ta cũng là linh đan sư tứ phẩm, nhưng 1 ngày 1 đêm có thể luyện ra nhiều linh đan như thế thì đánh chết hắn ta cũng không thể nào làm được.

Không chỉ hắn ta, mà kể cả cha hắn ta cũng không thể hoàn thành!
Tần Ninh lúc này, trầm lặng không nói.

Bỗng nhiên, hắn ngẩng đầu, đứng dậy, chậm rãi đậy nắp quan tài lại.

Hơi thở lạnh lẽo trong quan tài, hoàn toàn bị đóng lại.

“Công tử…”
Vân Sương Nhi buồn bã không thôi, đôi mắt tràn lệ, nói: “Người chết không thể sống lại.

Hôm nay, chính là ngày Minh Thanh Thanh và thái tử Cảnh Thượng kết hôn!”
“Sương Nhi!”

Lời này vừa nói ra thì Vân Khánh Tiêu đã trừng hai mắt nhìn cô ấy.

Bây giờ, đế quốc Thương Nghiễm đối diện với áp lực của hai thượng quốc lớn, thân mình còn chưa lo xong, Thương Hư cũng không thể không quay lại trấn giữ đế quốc Thương Nghiễm.

Đối diện với cảnh giới Thiên Võ của hai thượng quốc lớn, Tần Ninh nóng đầu xông lên báo thù thì căn bản là đi vào đường chết.

Vân Sương Nhi nói ra câu đó, Tần Ninh sao lại không đi chứ?
“Kết hôn?”
Giọng nói của Tần Ninh khàn khàn, tóc dài rối bời, một thân áo dài cũng thấm đầy mùi thuốc.

“Nếu đã như thế thì phải đi tham dự hôn lễ chứ!”.

Truyện Ngược
Giọng nói lạnh lẽo giống như phát ra từ xác chết biết đi.

Phụp một tiếng vang lên.

Tần Ninh quỳ hai gối, 3 dập đầu, 9 vái lạy.

“Ninh Nhi…”, Tần Viễn Sơn lập tức bước tới đỡ Tần Ninh đứng dậy.

Nhưng Tần Ninh lại không nhúc nhích.

“Nhị thúc, là lỗi của cháu, cháu sẽ đền bù!”
Tần Ninh nhàn nhạt nói.

Nâng quan tài làm cái gì?
4 người lúc này vô cùng sững sờ.

“Nâng quan tài!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 407: Hôm Nay Chính Là Đại Hôn



Tần Ninh lại quát lên lần nữa.

4 người không dám trì hoãn, đi vào trong đại điện, nâng quan tài lên.

“Đi theo ta!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh sải bước ra.

Hai tay siết chặt, rồi giang rộng ra.

Bụp bụp bụp…
Trong đại điện, gần ngàn viên linh đan tứ phẩm lúc này đồng loạt nổ tung.

“Xuất phát theo ta tới thượng quốc Cảnh Thiên!”, vừa dứt lời, xung quanh chợt lặng ngắt.

Minh Ung, Thiên Ám, Vân Khánh Ngữ, Vân Khánh Tiêu đều bước ra.

Tần Ninh thất thần bước đi.

“Ninh Nhi!”
Tần Viễn Sơn đứng trước mặt Tần Ninh, gằn giọng nói: “Ninh Nhi, đừng làm bậy.

Hôm nay là đại hôn của thượng quốc Cảnh Thiên, kể cả cháu có xuất phát ngay bây giờ thì cũng phải cần 7, 8 ngày mới có thể chạy tới đó!”

“Hôm nay chính là đại hôn…”
Tần Ninh lúc này kéo cánh tay của Tần Viễn Sơn.

“Nhị thúc, không sao đâu!”
Bàn tay Tần Ninh rơi xuống, giữa hai tay bỗng nhiên có 4 luồng ấn quyết xuất hiện.

Đông đông đông…
Ở học viện Thiên Thần cách mấy chục dặm, Tứ Tượng Thánh Trụ có rung động.

Kiếm Thanh Long!
Trục Bạch Hổ!
Lông Chu Tước!
Mai Huyền Vũ!
Lúc này đều xuất hiện, bỗng chốc tới phía trước Tần Ninh.

“Không cần 7, 8 ngày, nửa ngày là tới rồi!”
Tần Ninh lại lên tiếng, ầm một tiếng bỗng chốc vang lên.

Hoàng thất Bắc Minh, ở lòng đất dưới đại điện.

Bức tượng Minh Uyên cũng xảy ra rung động.

Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và những người khác theo sát phía sau.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 408: Đây Không Phải Là Nước Mưa



Nhưng, bây giờ với tư cách là đồ nhi của Tần Ninh, hắn ta cũng phải đi theo.

Tần Ninh nhìn phía dưới, ngón tay khẽ búng một cái, Bát Hoang Viêm Long Hộ cùng mở ra.

“Có trận pháp này thì dù là cảnh giới Thiên Võ cũng không thể phá giải, hoàng cung vô cùng vững chắc, cha, nhị thúc, mọi người ở đây đợi con!”
Tần Ninh vừa dứt lời thì vung tay một cái.

Lúc này, bóng hình bức tượng hóa thành một luồng sáng màu đen, biến mất không thấy đâu.

Mà lúc này, trên đầu bức tượng có đủ chỗ chứa cho hơn trăm người.

Mười mấy người đứng vững, không nói một lời.

Tần Ninh bước từng bước lên, tới phía trước, nhìn ra phương xa rồi cứ đứng như thế, lặng lẽ, cô độc.

Tí tách…
Không lâu sau, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng phía sau bỗng nhiên cảm thấy gò má ẩm ướt.

Hai cô khẽ kinh ngạc, nhìn Tần Ninh đứng phía trước đang quay lưng về phía các cô.

Đây không phải là nước mưa.

Mà là nước mắt!
Tần Ninh khóc!
Cho dù là đối diện với điều gì, Tần Ninh cũng cho mọi người cảm giác luôn tự tin, nắm vững tất cả, từ trước đến nay thong dong, bình tĩnh, không hề hoảng loạn, chứ chưa nói tới rơi nước mắt.

Nhưng lúc này, Tần Ninh lại để nước mắt rơi.

Đây là lần đầu tiên, các cô nhìn thấy Tần Ninh rơi lệ.

Lúc này, hai cô gái không biết làm thế nào, chỉ cảm thấy trái tim như bị dao cắt, nhìn bộ dạng bi thương của Tần Ninh thì trái tim các cô cũng đau đớn không thôi…
Mà đứng ở phía trước, Tần Ninh đang lệ rơi nhạt nhòa.

“Khóc rồi…”
Tần Ninh cười tự giễu.

“Thân là nhân vật đại đế 9 đời 9 kiếp, từ cổ chí kim không có kẻ nào so sánh được, đã từng gặp thế gian muôn hình vạn trạng, đời người lạnh bạc, Hâm Hâm, một nhóc thối như đệ lại khiến ta rơi lệ!”

Dường như tự giễu, vẻ mặt Tần Ninh đỏ bừng, phun ra một ngụm máu tươi.

“Công tử!”
Mà một ngày một đêm điên cuồng luyện đan cũng là hao tổn tâm thần.

Tần Ninh bây giờ, dường như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

“Ta không sao!”
Tần Ninh đứng lên nói.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 409: Dù Sao Sớm Muộn Cũng Chết



“Công tử, lần này tới thành Cảnh Thiên của thượng quốc Cảnh Thiên, không chỉ có thượng quốc Đại Minh mà thượng quốc Thương Long cũng tới”.

Vân Sương Nhi lại nói: “Hơn nữa, 7 thượng quốc lớn đều nhận được thư mới tới, không chỉ như thế, còn một số quốc chủ của thượng quốc, đế quốc khác cũng tới rồi!”
“Ừ!”
Tần Ninh khẽ gật đầu.

“Công tử, người định làm thế nào?”
“Làm thế nào?”
Tần Ninh xoay lại nhìn hai cô, nhàn nhạt nói: “Nợ máu phải trả bằng máu!”
Lời nói lạnh nhạt vừa dứt thì trong không trung cũng cuồn cuộn sát khí.

Bức tượng phi với tốc độ cực nhanh, núi cao, sông chảy đều lùi lại phía sau, mười mấy con người xuất phát hướng về thành Cảnh Thiên của thượng quốc Cảnh Thiên.


Thượng quốc Cảnh Thiên!
Với tư cách là quốc gia đứng thứ 3 trong 7 thượng quốc lớn, thượng quốc Cảnh Thiên có uy danh lừng lẫy trong rất nhiều đế quốc, thượng quốc khác.

Cảnh Khoát, vốn là vô địch cảnh giới Thiên Võ 3 biến, trong rất nhiều thượng quốc, chỉ kém quốc chủ thượng quốc Thánh Nguyệt, Thánh Minh Hoàng và quốc chủ thượng quốc Kim Càn, Kim Ngọc Long.

Mà hôm nay, toàn thành Cảnh Thiên, có thể nói là ngựa xe đông như trẩy hội, còn xuất hiện cả tình trạng tắc nghẽn.

Quý khách đến từ các quốc gia, đế quốc, thượng quốc đổ về khiến trong đế đô chật ních toàn là người.

Hôm nay chính là ngày đại hôn của thái tử Cảnh Thượng thượng quốc Cảnh Thiên, nhưng chỉ cần là đế quốc cấp dưới thì kẻ nào dám không đến?
Bên ngoài hoàng cung, lúc này, tình trạng tắc nghẽn càng trầm trọng.

“Từng người cứ từ từ mà tới, xếp hàng đi!”
Một người đang đứng ngoài cửa chính của hoàng cung, đám cấm vệ quân đứng nghiêm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn 4 phía.

“Phong hoàng tử, nghỉ ngơi một chút đã!”
Một đầy tớ nịnh bợ nói.

“Ta có thể nghỉ ngơi sao?”
“Cảnh Khánh Phong!”
Một tiếng quát chợt vang lên.

Minh Lãng Hiên sải bước tới, nhìn Cảnh Khánh Phong nói: “Tại sao ngươi lại giết Tần Hâm Hâm?”
“Con chó cắn người đó, không cẩn thận bị ta giết rồi.

Dù sao sớm muộn cũng chết, chỉ là một con chó mà thôi, ngươi sợ cái gì?”, Cảnh Khánh Phong lạnh lùng nói.

.
 
Back
Top Bottom