Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 410: Vậy Thiếu Niên Kia Là Ai Nữa



“Bây giờ, muội muội của ta muốn gặp hắn.

Ngươi giết hắn thì ta làm thế nào để cho muội ấy gặp?”, Minh Lãng Hiên nặng nề nói.

Cảnh Khánh Phong cười giễu nói: “Minh Lãng Hiên, ngươi phải nhớ kỹ, đại ca ta coi trọng Minh Thanh Thanh là phúc phận cô ta tu được từ đời trước.

Người phụ nữ ngu ngốc này mà không nghĩ thông thì hôn sự hai nước chúng ta sẽ biến thành tang sự, đến lúc đó…”

Lời vừa nói ra, sắc mặt của Minh Lãng Hiên trông rất khó coi.

“Cảnh Khánh Phong, ngươi gây ra chuyện lớn rồi!”
“Chuyện lớn?”, Cảnh Khánh Phong cười giễu nói: “Hôn lễ hôm nay, phụ hoàng ta sẽ tuyên bố, dấy binh tấn công đánh những đế quốc lớn còn lại tới giờ, đến lúc đó, không còn cái tên 10 đế quốc lớn nữa rồi”.

“Ta chỉ giết một con chó bên cạnh Tần Ninh mà thôi, Tần Ninh đó có bản lĩnh làm gì được ta?”
“Chỉ là một thằng nhãi của đế quốc Bắc Minh, muốn dương oai giễu võ ở thượng quốc Cảnh Thiên sao, nằm mơ!”
Nghe vậy, Minh Lãng Hiên vô cùng tức giận.

Cảnh Khánh Phong quá ngông cuồng, sớm muộn cũng sẽ gây ra tai họa: “Ngươi yên tâm, hôm nay nếu Tần Ninh đưa người của mấy đế quốc lớn kia tới gây chuyện thì ta đảm bảo hắn sẽ không còn đường mà trở về.

Bốn phía hoàng cung, chưa nói tới cấm vệ quân, chỉ tính riêng cao thủ cảnh giới Địa Võ đã hơn trăm vị, chỉ dựa vào mấy đế quốc lớn thì tính là cái thá gì?”
“Nhưng, nói thật lòng, ta cũng thật muốn xem, giết con chó của hắn thì thằng nhãi này có thể bình tĩnh, thản nhiên tới giương oai diễu võ như ngươi nói không!”
“Vậy à?”, một giọng nói từ trên trời vọng xuống, lạnh lùng nói: “Trong mắt ta, ngươi cũng chẳng là cái thá gì cả?”

Âm thanh ầm ầm vang lên, bóng dáng ấy hạ xuống đất.

Mặt đất nứt ra thành từng tầng đổ nát.

Tần Ninh lúc này đứng trước cửa cung, nhìn những người qua lại ở đây, ánh mắt lạnh lùng.

Một thân áo trắng nhiễm tro bụi, tóc dài tán loạn, đôi mắt đục ngầu hằn những tia máu, Tần Ninh nhìn như một kẻ điên.

“Tần Ninh, không ngờ ngươi cũng dám đến đây!”
Thấy Tần Ninh xuất hiện, sắc mặt Cảnh Khánh Phong trở nên lạnh lùng.

Soạt soạt soạt!
Mười mấy bóng người đồng loạt xuất hiện vây quanh Tần Ninh.

Ầm!
Mà lúc này, bầu trời cũng vang lên tiếng nổ.

“Ai thèm quan tâm hắn là ai chứ.

Ngày đại hỉ thế này mà dám khiêng quan tài đến trước cửa hoàng cung thượng quốc Cảnh Thiên thì đúng là muốn chết mà”.

Cảnh Khánh Phong lúc này bước ra, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.

“Không ngờ ngươi thật sự dám đến!”
Cảnh Khánh Phong bật cười nói: “Sao? Khiêng quan tài của thằng mập đã chết đó à?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 411: Cái Tên Này Không Sợ Chết Sao



“Cái thằng ngu si như một con chó điên đó dám đồ sát ta cơ đấy, cho nên cũng đành chịu thôi, ta phải g**t ch*t hắn ta.

Có lẽ ngươi không biết đâu nhỉ? Từng kiếm cắt xuống, máu thịt nhầy nhụa trộn lẫn với tiếng kêu của hắn ta, nghe mà thích ý làm sao! ”
“Ồ? Vậy à?”
Soạt!
Giây phút ấy, Tần Ninh hành động.

Giây phút ấy, tốc độ của hắn nhanh đến cực điểm, vung một tay chém ra.

“Ngu dốt!”
Cảnh Khánh Phong không hề sợ hãi, lập tức vung tay ra đón lấy đòn tấn công của Tần Ninh.

Hắn ta vốn có tu vi cảnh giới Linh Luân tầng chín đỉnh phong, há có thể sợ một Tần Ninh nho nhỏ sao?
Phụt!
Nhưng giây phút ấy, có tiếng phụt vang lên.

Con dao găm kia đã xuyên qua tay của Cảnh Khánh Phong, máu tươi b*n r* tung tóe.

“Aaaaaaaa! ”
Một tiếng kêu thảm vang lên, lúc ấy, tất cả mọi người trở nên náo loạn.

“Là như thế này à?”
Tần Ninh lại vung chưởng, một tiếng nổ nữa vang lên, cánh tay của Cảnh Khánh Phong đã hoàn toàn đứt lìa.

“Phập, phập”, lúc này Tần Ninh đứng trước người Cảnh Khánh Phong, dùng dao găm đâm vào người hắn ta từng nhát một, máu tươi chảy ra đầm đìa.

Ngực của Cảnh Khánh Phong đã bị đâm thành lỗ thủng, lục phủ ngũ tạng lúc này đẫm máu.

“Hỗn láo!”
Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, lúc này bốn bóng người lập tức xuất hiện.

Bốn người này chính là những cường giả cảnh giới Địa Võ từ tầng một đến tầng năm.

“Cút!”
Nhìn thấy bốn người này định xông lên ngăn cản, Thiên Động Tiên vốn định ra tay, nhưng Tần Ninh đã hoàn toàn mở ra sát cơ.

Một tiếng hét trầm thấp, kiếm Thanh Long hóa thành một luồng sáng.

Bụp bụp bụp!
Nhất thời, cả bốn người lập tức ngã xuống, tử vong.

Tất cả mọi người thấy cảnh này thì đều sững sờ.

Bốn thần binh đang phiêu đãng trên không trung kia lại có thể tỏa ra khí tức điên cuồng đến vậy sao.

Bốn cảnh giới Địa Võ, nói giết là giết, dễ dàng như chọc tiết lợn.

Thật sự là không thể tin nổi.

Tần Ninh nhìn phía trước, ánh mắt lạnh lùng.

Cảnh Khánh Phong lúc này, nội tạng lòi hết cả ra ngoài, máu tươi chảy ra tong tỏng, thần sắc trắng bệch.

Nhưng hắn ta vẫn chưa chết hẳn, cả người hắn ta vẫn đang run rẩy, đau đớn vô cùng, máu tươi không ngừng chảy ra khiến hắn hoàn toàn lặng đi.

Tần Ninh vốn không nghĩ đến hậu quả.

Cái tên này không sợ chết sao?
Tần Ninh ném dao găm xuống đất, nhìn về cửa cung.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 412: Hoàng Thượng Giá Đáo!



“Hôm nay ta sẽ huyết tẩy hoàng cung Cảnh Thiên, ai không muốn chết thì cút!”
Hắn thấp giọng quát, sắc mặt lạnh lùng.

Mái tóc dài tán loạn lúc này cũng lộ ra khí sát phạt khiến người ta sợ hãi.

“Minh Lãng Hiên!”
Tầm mắt của Tần Ninh dừng lại trên người Minh Lãng Hiên.

“Tần...!Tần Ninh!”

Người Minh Lãng Hiên run rẩy.

Tu vi của hắn ta tương đương với Cảnh Khánh Phong, nhưng Cảnh Khánh Phong còn chẳng có chút năng lực phản kháng nào khi ở trước mặt Tần Ninh.

Đừng nói đến Cảnh Khánh Phong, cả bốn vị cảnh giới Địa Võ kia còn bị Tần Ninh giết trong nháy mắt mà không thể đánh trả chút nào kìa.

“Cái chết của Tần Hâm Hâm không liên quan đến ta!”
Minh Lãng Hiên vội vàng nói: “Là Cảnh Khánh Phong, hắn ta tự chủ trương giết Tần Hâm Hâm”.

“Không liên quan đến ngươi?”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Thượng quốc Đại Minh hủy hôn, hại chết đệ đệ ta.

Lúc ta cứu ngươi, Minh Già Vân đã đồng ý điều kiện của ta rồi.

Nhưng phản bội lại lời hứa thì chỉ có một con đường chết thôi!”
“Ngươi, ngươi...!ngươi không thể giết ta!”
Minh Lãng Hiên hoảng loạn nói: “Các quốc chủ của thượng quốc đều xuất hiện trong hoàng cung này đấy, còn rất nhiều đế quốc và tiểu quốc nữa.

Ngươi không tính đến hậu quả như vậy thì đế quốc Bắc Minh sẽ bị diệt vong đó!”
“Vậy cũng không mướn ngươi lo!”

Ánh mắt hắn lóe lên, Tần Ninh bước về phía Minh Lãng Hiên.

...!
Trong hoàng cung của thượng quốc Cảnh Thiên.

Lúc này, tại một quảng trường.

Đèn hỉ giăng kín, người qua kẻ lại, cung nữ và thái giám bận rộn vô cùng, ai cũng cẩn thận vì sợ đắc tội một người nào đó.

Hôm nay là ngày kết hôn của Thái tử thượng quốc Cảnh Thiên.

Bảy đại thượng quốc đều tham dự, hơn thế còn cả một vài thượng quốc, đế quốc có thế lực mạnh xuất hiện nữa.

Đây chính là uy nghiêm của thượng quốc Cảnh Thiên đứng hàng thứ ba.

Trừ thượng quốc Kim Càn và thượng quốc Thánh Nguyệt ra thì cũng chỉ có ba mươi sáu cương quốc là mạnh hơn thượng quốc Cảnh Thiên.

Đây là sự vinh quang cỡ nào chứ.

“Hoàng thượng giá đáo!”
Tiếng thái giám vang lên, một đoàn người chậm rãi đi vào.

Quốc chủ của thượng quốc Cảnh Thiên – Cảnh Khoát!
Hôm nay Cảnh Khoát mặc long bào màu đen, khí tức tỏa ra âm thầm, mang theo khí thế mạnh mẽ của một người thượng vị.

Bên cạnh lão ta là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, gương mặt nở nụ cười lãnh đạm.

Chính là Thái tử Cảnh Thượng của thượng quốc Cảnh Thiên.

Cảnh Khoát phất tay, cười nói: “Cảm ơn các vị đã bớt chút thời gian tham dự hôn lễ của con trai ta.

Kim huynh, Thánh huynh, đã lâu không gặp, mọi người vẫn khỏe chứ!”
“Cảnh huynh khách sáo quá!”

phong-than-chau-412-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 413



Kim Ngọc Long, Thánh Minh Hoàng, Cảnh Khoát.

Đây không chỉ là ba quốc chủ của ba thượng quốc lớn, mà còn là ba người mạnh nhất, không tính cương quốc.

Cả Cửu U đại lục này, ba người cũng có thanh danh cực kỳ hiển hách.

“Cảnh huynh, hôm nay là đại hôn của Thái tử Cảnh Thượng, từ nay về sau, thượng quốc Đại Minh ta và thượng quốc Cảnh Thiên sẽ có mối duyên liên kết, sau này hai thượng quốc phải qua lại với nhau nhiều thôi!”
Quốc chủ thượng quốc Đại Minh – Minh Già Vân cười khà khà nói.

“Đó là đương nhiên!”
Cảnh Khoát ngồi xuống thì mọi người cũng ngồi theo.

Quảng trường bày trí vô cùng tinh xảo.

Cảnh Khoát làm chủ, đương nhiên sẽ ngồi ở đài cao.

Hai bên trái phải thì lần lượt là sáu quốc chủ của sáu thượng quốc lớn.

Ở bên dưới là các thượng quốc khác, và những vị trí phía sau chính là đế vương của một vài đế quốc.

Nhìn kỹ thì cũng phải hơn trăm vị quân chủ của thượng quốc, đế quốc và quốc gia đến tham dự.

Không thể không nói, uy nghiêm của thượng quốc đứng thứ ba đúng là rất lớn.

Đại hôn của Thái tử hôm nay cực kỳ hào hoa tráng lệ.

Lúc này Cảnh Khoát nhìn mọi người, cười nhạt: “Cảm ơn các vị đã đến tham gia, đây cũng là vinh hạnh của Cảnh Khoát ta”.

“Cảnh quốc chủ khách sáo quá!”
Ở bên dưới, có một quốc chủ thượng quốc đứng dậy chắp tay cười đáp: “Cảnh quốc chủ mời tại hạ đến thì đó chính là vinh hạnh của tại hạ”.

“Quốc chủ Lý Khai Viễn nói quá lời rồi!”
Hôm nay Cảnh Khoát e là không chỉ mời mỗi bọn họ đến để xem hôn lễ của con trai đâu?
“Các vị, hôm nay là đại hôn của con trai ta, là một chuyện vui lớn.

Ngoài ra còn một chuyện vui khác nữa cũng cần tuyên bố!”
Cảnh Khoát cười khà khà nói: “Các vị chắc cũng biết Cửu U đại lục có vô số quốc gia, nhỏ là quốc, đế quốc, lớn là thượng quốc, cương quốc”.

“Hàng vô số quốc gia phân chia tại các vùng trong Cửu U đại lục, nhưng thế lực mạnh nhất trên Cửu U đại lục chúng ta không phải là quốc gia, mà là tông môn!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 414: Mọi Người Hoàn Toàn Sửng Sốt



Lời này nói ra, đám người đều gật đầu.

Đúng là như vậy.

Bất kể là đế quốc hay thượng quốc, thậm chí cương quốc.

Ở bên ngoài rìa của Cửu U đại lục thì có vẻ như cực kỳ oai phong, nhưng với vùng đất Cửu U trọng tâm thì chỉ như trò cười mà thôi.

Đây không phải là tự ti, mà là sự thật.

Vùng đất trọng tâm của Cửu U đại lục chính là khu vực mà dãy núi Cửu U bao quanh.

Lấy dãy núi Cửu U làm ranh giới, bên trong chính là vùng đất Cửu U.

Ở nơi đó có vô số tông môn, chính là vùng đất trọng tâm của cả Cửu U đại lục.

Bên ngoài là vô số thế lực quốc gia.

Vùng đất Cửu U được dãy núi Cửu U vây quanh, bên trong diện tích rộng lớn, không hề kém hơn bên ngoài.

Mỗi một tông môn đều phải có ít nhất là cảnh giới vô địch Thiên Võ tọa trấn thì mới tồn tại được.

Mà ở trên đỉnh nhọn thì chính là bốn tông môn lớn.

Thánh Vương Phủ, U Minh Tông, Đại Nhật Thần Giáo, Kiếm Các.

Đương nhiên ngoài bốn tông môn lớn này ra thì vẫn còn rất nhiều các tông môn mạnh mẽ khác.

Thánh Đan các là một trong số đó.

Tất cả những đế vương đế quốc, quốc chủ thượng quốc có mặt ở đây đều hiểu được.

Các tông môn trong Cửu U, dù có là tông môn nhỏ yếu nhất thì cũng còn mạnh hơn bọn họ.

Nhưng không biết Cảnh Khoát nói ra những cái này để làm gì?
Cảnh Khoát tiếp tục nói: “Cho nên, ước mơ của mỗi một vị quân vương chúng ta chính là cho con cháu hoàng thất tiến vào tông môn bên trong Cửu U để tu luyện”.

“Cuộc thi tìm ra người được chọn do ba mươi sáu cương quốc chủ trì, giúp các tông môn trong Cửu U chọn ra tinh anh sắp bắt đầu.

Đây là một sự kiện lớn với các đế quốc và thượng quốc chúng ta!”

“Cho nên mọi người nên có chuẩn bị đầy đủ”.

Nhóm người lập tức gật đầu.

“Được một trưởng lão thu làm đệ tử? Cảnh Thượng may mắn quá”.

“Đây mà là may mắn à? Đây là thực lực!”
Lúc này mọi người nghị luận ầm ầm.

Mà lần này, sắc mặt của bảy quốc chủ thượng quốc cũng trở nên khó coi.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 415: Thế Thì Thú Vị Rồi Đây!



“Sư tôn của đồ nhi ta chính là trưởng lão Xích Thiên Vũ của Xích Vân tông.

Trưởng lão Xích Thiên Vũ là cường giả siêu việt cảnh giới Thiên Võ, bận rộn nhiều việc nên hôm nay không tới được, mọi người không thể tận mắt chứng kiến thì thật là tiếc”.

Cảnh Khoát cười lãnh đạm.

Thị uy!
Cảnh Khoát đang thị uy ngầm.

Cảnh Thượng được trưởng lão của Xích Vân tông nhìn trúng và nhận làm đệ tử, vậy thì uy nghiêm của thượng quốc Cảnh Thiên sẽ càng được tăng cao.

Dù gì thì kẻ nào muốn đối phó với thượng quốc Cảnh Thiên sẽ phải suy nghĩ thật kỹ, vì phía sau bọn họ là Xích Vân tông không dễ chọc chút nào.

Hơn nữa, một khi Cảnh Thượng gia nhập Xích Vân tông thì không chỉ có trưởng lão Xích Thiên Vũ làm chỗ dựa mà còn làm quen được càng nhiều thiên chi kiêu tử hơn, đó lại là một sức mạnh không thể khinh thường khác.

Kim Ngọc Long và Thánh Minh Hoàng lúc này cũng không có sắc mặt tốt.

Cảnh Thượng được Xích Thiên Vũ nhận làm đệ tử, đây không phải là một tin tức tốt với hai thượng quốc bọn họ.

Lúc này, Cảnh Khoát nhìn con trai mình.

Cảnh Thượng nắm tay Minh Thanh Thanh mặc váy dài màu đỏ, đi ra từng bước.

“Hôn lễ của con trai ta hôm nay chính thức bắt đầu!”
Cảnh Khoát cười nói: “Hôm nay các vị hãy ăn no uống say một bữa đi!”
Mọi người cùng nâng ly chúc mừng.

Lúc này, Cảnh Thượng cũng mỉm cười.

Cảnh Thượng nhìn Minh Thanh Thanh bên cạnh, cười nhạt nói: “Trở thành vợ của ta, sau này làm hoàng hậu của thượng quốc Cảnh Thiên, đây là chuyện quang vinh cỡ nào chứ”.

“Việc gì cứ phải nhớ mãi không quên tên mập đó chứ? Nàng cũng đâu có muốn thượng quốc Đại Minh biến mất chứ hả?”

Minh Thanh Thanh lạnh lùng đáp: “Thượng quốc Đại Minh có biến mất hay không thì liên quan gì đến ta chứ”.

“Hâm Hâm ở đâu? Ta muốn thấy Hâm Hâm bình an vô sự, nếu không hôm nay ngươi chuẩn bị lấy một cỗ thi thể đi!”
Thượng quốc Cảnh Thiên đang chuẩn bị mở rộng lãnh thổ và tranh giành vị trí xếp hạng với thượng quốc Kim Càn, Thánh Nguyệt sao?
Thế thì thú vị rồi đây!
Xem ra thượng quốc Cảnh Thiên đang chuẩn bị bành trướng đấy.

“Các vị cũng biết hiện giờ thượng quốc Linh Ương bị đế quốc Thương Nghiễm không ngừng thôn tính, e là đế quốc Thương Nghiễm muốn nâng lên thành thượng quốc”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 416



“Lãnh thổ của mười đại đế quốc đó vô cùng quan trọng, thượng quốc chúng ta sao có thể đứng nhìn chứ?”
Lời này nói ra, mọi người cũng gật đầu.

“Không biết các vị có mặt ở đây, có ai muốn tham gia cùng chúng ta, xuất binh thảo phạt đế quốc Thương Nghiễm không?”
Cảnh Khoát nói xong thì nhìn mọi người ở đây.

Đây là một lời tuyên thệ, thể hiện quyền uy của thượng quốc Cảnh Thiên.

Dù sao sau khi Cảnh Thượng gia nhập Xích Vân tông thì thượng quốc Cảnh Thiên sẽ có một tông môn chống lưng cho.

Mà Xích Vân tông mạnh mẽ này chỉ đứng sau một vài thế lực tông môn hạng nhất kia thôi.

“Ta muốn!”
Một vị quốc chủ thượng quốc đứng dậy, kích động nói: “Ta muốn cùng thượng quốc Cảnh Thiên mở mang bờ cõi!”
“Ta cũng muốn!”
“Ta cũng muốn!”
Từng người từng người đứng dậy tỏ ý.

Các thượng quốc và đế quốc cũng tỏ thái độ.

Lúc này, chỉ có sáu đại thượng quốc là chưa lên tiếng.

“Ta đương nhiên là ủng hộ Cảnh huynh rồi”.

Minh Già Vân đứng dậy chắp tay cười nói.

Thượng quốc Cảnh Thiên vốn đã đứng hàng thứ ba trong số bảy đại thượng quốc, chỉ đứng sau thượng quốc Kim Càn và thượng quốc Thánh Nguyệt.

Nhưng lần này, Cảnh Thiên được trưởng lão Xích Thiên Vũ của Xích Vân tông nhận làm đệ tử, tương lai chắc chắn sẽ là thiên chi kiêu tử rực rỡ chói mắt.

Thượng quốc Đại Minh và thượng quốc Cảnh Thiên liên hôn, rồi lại liên thủ, tương lai chắc chắn sẽ là bá chủ một phương.

“Thượng quốc Thương Long của ta đương nhiên sẽ rất vui nếu được tham gia!”, Thương Bắc Huyền cũng đứng dậy mỉm cười nói.

Hai đại thượng quốc đã ủng hộ thượng quốc Cảnh Thiên.

Lúc này chỉ có thượng quốc Kim Càn, thượng quốc Thánh Nguyệt và thượng quốc An Lăng là chưa lên tiếng.

Còn thượng quốc Linh Ương thì coi như chỉ còn cái danh, nội bộ loạn lạc, hôm nay chẳng có ai đến.

Quốc chủ An Thiên Mệnh của thượng quốc An Lăng đứng dậy: “Chuyện hợp tác này trước giờ đều cần sự cân nhắc và tính toán kỹ lưỡng.

Chuyện này cần mưu tính sâu xa, chúng ta tham gia vào thì quân số sẽ rất loạn, khó bề quản lý.

Cho nên mọi người nên thương thảo tỉ mỉ hơn rồi mới quyết định!”
“Thương thảo tỉ mỉ?”
Ý kiến của hai người này mới là quan trọng nhất.

“Chỉ cần hai vị đồng ý hợp tác thì giang sơn xã tắc này sẽ là của chúng ta”.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 417: Hai Người Này Đã Chết



Cảnh Khoát giơ hai tay ra, nhìn mọi người.

Ánh mắt lão ta phát sáng, phảng phất như cơ nghiệp vĩ đại ấy đã nằm dưới chân mình rồi: “Cương quốc, thượng quốc, đế quốc, áp bức từng tầng, thượng quốc chúng ta việc gì phải chịu cảnh bị cương quốc giẫm dưới chân chứ? Liên hợp lại mới là mạnh nhất, sáu thượng quốc lớn kết hợp, tương lai chắc chắn sẽ là thượng quốc siêu việt, có thể mạnh mẽ được như cương quốc Bắc Minh năm đó ấy chứ?”
“Ngươi cũng bớt mơ mộng đi!”
Một tiếng cười khẩy đột ngột vang lên.

Phịch, phịch!

Hai tiếng phịch vang lên, hai thi thể cũng rơi xuống chân của Thái tử Cảnh Thượng.

“Cảnh Khánh Phong!”
“Minh Lãng Hiên!”
Nhìn hai thi thể này, các vị đế vương có mặt lập tức thay đổi sắc mặt.

Cảnh Khánh Phong là em trai ruột của Thái tử Cảnh Thượng, thiên phú cũng không tệ, mà Minh Lãng Hiên lại là Thái tử của thượng quốc Đại Minh.

Hai người này đã chết.

Không chỉ vậy, toàn thân Cảnh Khánh Phong còn dính đầy vết máu, thật sự quá mức đáng sợ.

Giây phút ấy, không một ai dám lên tiếng nói gì.

“Khánh Phong”.

Thái tử Cảnh Thượng nhìn thi thể của em trai mình, cả người run rẩy, quỳ xuống ôm chặt lấy thi thể đó.

Mà lúc này, Minh Thanh Thanh nhìn thấy Tần Ninh, nước mắt cũng rơi xuống.

“Tần đại ca, Hâm Hâm đâu rồi?”, Minh Thanh Thanh vội vàng hỏi.

“Hâm Hâm?”
Nhắc đến hai chữ này, lòng Tần Ninh đau như cắt, máu tươi lại phụt ra.

Rầm!
Một tiếng trầm vang lên, lúc này bốn người Thiên Ám và Vân Khánh Tiêu nâng quan tài đến.

Một cỗ quan tài gỗ to lớn trực tiếp rơi xuống trung tâm quảng trường.

Tần Ninh nhìn phía trước, lạnh lùng nói: “Hôm nay, ai cản trở ta, ta giết kẻ đó!”
“Hâm Hâm! ”
Nhìn thấy cỗ quan tài, cả người Minh Thanh Thanh run rẩy, từ trên đài cao nhảy xuống.

Minh Thanh Thanh nhìn hai người này, giận giữ vô cùng.

“Phụt! ”
Chính vào lúc này, Minh Thanh Thanh cũng phun ra một ngụm máu tươi, cả người quỳ xuống trước quan tài.

Độc!.
 
Phong Thần Châu
Chương 418: Cô Ta Thật Lòng Yêu Hâm Hâm!



Minh Thanh Thanh ăn độc!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi vội vàng nâng Minh Thanh Thanh dậy.

Tần Ninh nhìn Minh Thanh Thanh, lắc đầu.

Cỏ Tử Lăng nâu!
Là loại cỏ cực độc, nuốt vào rồi thì có trời cũng không cứu nổi!

Minh Thanh Thanh cười thê lương: “Là ta đã hại chết Hâm Hâm, Tần đại ca, xin lỗi huynh, mong huynh có thể đồng ý cho ta và Hâm Hâm! chôn cùng một chỗ!”
Minh Thanh Thanh nói xong thì ánh mắt cũng tối sầm.

Tần Ninh nắm chặt hai tay, không nói lời nào.

Có lẽ Minh Thanh Thanh đã nghĩ xong từ lâu, mặc dù là bị ép, nhưng khi thấy Hâm Hâm an toàn, cô ta sẽ tự sát.

Cô ta thật lòng yêu Hâm Hâm!
Vốn là một chuyện tốt, là một đôi tình nhân yêu thương nhau, nhưng lại vì sự tự tin của hắn mà thành ra thế này.

Nhưng càng đáng kinh tởm hơn là, thượng quốc Đại Minh dám bội tín!
Tần Ninh mở nắp quan tài ra, ôm thi thể của Minh Thanh Thanh đặt vào bên trong, dựa sát vào vai của Tần Hâm Hâm.

“Hâm Hâm, ca không bảo vệ được đệ, đây là lỗi của ca!”
“Nhưng đệ nhìn này, những kẻ hại chết đệ, dù chỉ tham gia vào một chút, thì chắc chắn sẽ phải chết!”

“Hôm nay, ta sẽ lấy hoàng cung của thượng quốc Cảnh Thiên này để làm nơi an táng cho đệ!”
“Hoàng thành của chúng, phần mộ của đệ!”
Tần Ninh lại đóng nắp quan tài vào.

Mà lúc này, quảng trường đã ồn ào như cái chợ.

Ngày đại hôn của Thái tử thượng quốc Cảnh Thiên, Thái tử phi lại chôn cùng người khác!
Đây đúng là một sự sỉ nhục lớn mà.

Quan trọng nhất là, một vị hoàng tử và một vị Thái tử bị giết, đây càng là nỗi nhục lớn nhất trong lịch sử của hai thượng quốc Cảnh Thiên và Đại Minh!
Mọi người nghị luận ầm ầm, nhưng không ai ra tay.

Cảnh Thượng đã đứng dậy.

“Giết em trai ta, cướp vợ của ta, Tần Ninh, ngươi to gan lắm!”, Cảnh Thượng vung tay lên, một cây thương dài xuất hiện trong tay hắn ta.

Một tiếng soạt vang lên, Cảnh Thượng bước ra, tu vi cảnh giới Linh Phách tầng bốn thi triển ra mạnh mẽ.

Thực lực mạnh mẽ, khiến người ta cảm giác như bị chèn ép.

Thiên tài số một của cửu tài vạn quốc quả nhiên là danh bất hư truyền.

“Cái chết của Hâm Hâm là lỗi của ta, giờ là lúc ta bù đắp cho lỗi lầm ấy”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 419



Tần Ninh nhìn lên đài, lạnh nhạt nói: “Hôm nay, thượng quốc Cảnh Thiên và thượng quốc Đại Minh sẽ không còn tồn tại nữa”.

“Hỗn xược!”
Cảnh Thượng khẽ quát, trực tiếp xông ra, thương dài trong tay đâm thẳng vào người Tần Ninh.

Kẻ này dám khinh thường uy nghiêm của thượng quốc, đúng là muốn chết.

Vút!
Ánh thương b*n r*, một âm thanh xé gió xông đến chỗ Tần Ninh.

“Âm Dương Ly Hợp kim thể, mở!”
Tần Ninh không hề di chuyển.

“Kiếm âm, chém!”
Kiếm âm trong tay trực tiếp đánh ra.

Giây phút ấy, kiếm âm màu đen sắc bén vô cùng.

Keng!
Hai cái va vào nhau, tiếng va chạm vang lên, hai người cũng lùi lại.

“Không thể nào! ”
“Tên nhóc đó, ta có nhìn nhầm không, mới là cảnh giới Linh Luân tầng chín thôi mà?”
“Thái tử Cảnh Thượng là cảnh giới Linh Phách tầng bốn, thế mà! bất phân thắng bại?”
Mọi người bị chấn động vì sự cách biệt về thực lực của cả hai nhưng vẫn không phân cao thấp.

“Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh!”
Cảnh Thượng nhìn Tần Ninh, sắc mặt không đổi.

“Đủ để giết ngươi”.

Cảnh giới Linh Phách tầng bốn, cao hơn hắn mấy tầng tu vi, nhưng thế thì sao chứ?
Tần Ninh lúc này chẳng hề thay đổi sắc mặt.

Hắn tu hành Âm Dương Ly Hợp Kim thể, môn pháp này đã đạt đến tầng thứ năm, đủ để ngưng tụ ra đòn tấn công, mà phòng ngự của kim thể lại càng khủng khiếp đến đáng sợ.

Cảnh giới Linh Phách tầng bốn thì mạnh lắm à?
Lúc này, Cảnh Thượng đã mở ra uy lực Tinh Môn, hiển nhiên là muốn giải quyết Tần Ninh ngay lập tức.

ppjpg

.
 
Back
Top Bottom