Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 520: 520: Giết Giết Sạch Rồi



Soạt soạt soạt!
Tức thì, mười mấy bóng người ở cổng thành đồng loạt xông ra.

Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều thò đầu ra nhìn cảnh này.

+
Trong thành Đại Hoang này vẫn chưa xuất hiện người của ba cương quốc lớn, chỉ có cương quốc Nam Yến ở đây, cho nên không ai dám làm trái lời của bọn chúng.

Hình như thiếu niên này không biết sự đáng sợ của cương quốc Nam Yến nên mới vậy hả?.

Truyện Hài Hước
Mười mấy bóng người lao ra liên tục.

Tần Ninh nhíu mày.

“Đã không muốn giết người trước thành Đại Hoang rồi vì sẽ ầm ĩ, nhưng mà! ”
Soạt!
Tay Tần Ninh đột nhiên xuất hiện thanh kiếm rỉ, chỉ vào mọi người.

“Kẻ nào chặn ta, giết không tha!”
Lời này nói ra, cửa thành bỗng tràn đầy sát khí.

Soạt soạt!
Mười mấy bóng người lúc này xông lên một loạt.

Tần Ninh tay cầm kiếm, xông vào đám người.

Thanh kiếm sắt rỉ loang lổ kia giống như có thể gãy bất cứ lúc nào.

Nhưng hết lần này đến lần khác, va chạm với các loại linh khí mà vẫn không hề hư tổn.

Đám người lần lượt ngã xuống.

Mười mấy người canh ở cửa thành chẳng qua cũng mới ở cảnh giới Linh Phách tầng ba, tầng bốn gì đó, đối mặt với Tần Ninh không khác nào như bọn trẻ con.

Thi thể tràn đầy mặt đất, máu tươi loang lổ.

Tần Ninh giết hết cái đám người này rồi sao?
Nếu như một trong tứ tài Nam Yến có mặt ở bên trong thành thì sẽ thảm lắm.

Tần Ninh thì chả buồn quan tâm.

Thấy Tần Ninh đi vào thành, Thánh Thiên Viêm cũng vội vàng đi theo, một đường nhìn quanh, cẩn thận vô cùng.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 521: Chương 521



“Tìm xem có chỗ nào mọi người đang giao dịch không!”
“Vâng!”
Thánh Thiên Viêm vội vàng rời đi.

Tần Ninh đi quanh thành, nhìn kiến trúc tàn tích tứ phía, trong lòng cảm thán.

“Cho dù là lầu cao đến mấy, cũng không thắng nổi thời gian!”
Hắn không khỏi nghĩ đến Cửu Thiên Vân Minh do cha sáng lập nên.

Sau khi cha biến mất, liệu sau này Cửu Thiên Vân Minh có trở thành như thế này không?
Thế gian này, thật sự có cái gọi là trường sinh sống mãi sao?
Có lẽ hết thảy, phải tìm được cha thì mới có được đáp án.

Nhưng trước đó, hắn buộc phải kiên định, giữ gìn Cửu Thiên Vân Minh, bảo vệ tâm huyết của cha.

“Công tử!”
Đột nhiên có một âm thanh kinh ngạc vang lên.

Tần Ninh nhìn về phía sau, đập vào mắt là một thân hình xinh đẹp lung linh, quyến rũ, b* ng*c đồ sộ cao ngất cùng gương mặt xinh đẹp diễm lệ đang nở nụ cười vui mừng.

Một thân váy ngắn quần sam, đôi chân dài thon gọn lộ ra.

Tần Ninh liền mỉm cười.

“Sương Nhi! ”
Nhìn thấy Vân Sương Nhi, Tần Ninh cũng vui vẻ.

“Công tử!”

Vân Sương Nhi chạy đến, trực tiếp nhào vào lòng Tần Ninh, hai tay ôm lấy vai hắn, một hơi thở thấm vào lòng người ngập vào mũi hắn.

Cảm nhận sự mềm mại trước người, Tần Ninh cười khổ.

Cô nhóc này ngày càng quyến rũ.

“Bao nhiêu người đang nhìn này?”
Tần Ninh cười nhạt.

“Giờ Sương Nhi đã đạt cảnh giới Linh Phách tầng bảy rồi đó!”, Vân Sương Nhi kiêu ngạo nói.

“Ồ!”
Tần Ninh gật đầu.

Thấy Tần Ninh vẫn bình thản như cũ, Vân Sương Nhi có hơi tức giận.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 522: Chương 522



“Công tử, trong một tháng Sương Nhi tăng liền ba cấp, không lẽ công tử không vui? Không bất ngờ sao?”, Vân Sương Nhi không phục nói.

“Vui chứ!”
Tần Ninh đáp: “Thế nhưng lại không bất ngờ, dù sao một khi cô mở thể hỗn độn ra thì tốc độ tăng cấp tu vi sẽ ngày càng nhanh”.

Vân Sương Nhi lè lưỡi.

“Không lẽ cô thật sự muốn ta thưởng hả?”, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Cũng được thôi, ta vốn định chờ khi cô càng thêm sùng bái công tử ta thì mới cho cô làm ấm giường giúp ta, hay giờ làm trước nhé?”
“Công tử đúng là vô lại!”
Mặt Vân Sương Nhi đỏ bừng lên.

Làm ấm giường!

Nghĩ đến hành vi đó, tim Vân Sương Nhi liền đập thình thịch.

“Công tử, chỉ có mình người sao?”
“Còn cả Thánh Thiên Viêm nữa, tên nhóc đó đi thăm dò thông tin rồi.

Ta có mấy món đồ muốn bán, nên định xem chỗ giao dịch của thành Đại Hoang này”.

“Ta biết đó, để ta đưa công tử đi!”
“Ừ!”
Hai người đi sóng vai, dung mạo tuyệt mỹ của Vân Sương Nhi hấp dẫn từng ánh mắt đánh tới.

Vân Sương Nhi sớm đã quen với việc đó, mà Tần Ninh thì cũng chẳng quan tâm.

“Công tử, một tháng này ta ở trong thành Đại Hoang, chém giết không ít linh thú và nhận được không ít lệnh bài đó”.

“Ồ?”
Vân Sương Nhi vung tay, xuất hiện năm tấm lệnh bài.

Năm tấm lệnh bài đó lóe ra ánh sáng, nhìn kỹ thì có ba tấm là của tông môn hạng ba, hai tấm là của tông môn hạng hai.

“Được, lát nữa bán hết!”
Giờ hắn cần là linh bảo hệ kim, mà bán lệnh bài trong thành Đại Hoang thì không nghi ngờ gì chính là thứ mà tất cả đều muốn.

Linh bảo kim hành này chắc chắn có rất nhiều người sở hữu, cũng có không ít người chịu lấy ra đổi.

“Công tử phải cẩn thận đấy”.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 523: Chương 523



“Mấy người này đều là thiên chi kiêu tử có thanh danh hiển hách trên Cửu U đại lục, mà cũng đều là những người xếp hạng từ mười mấy đến hai mấy trong bảng Thiên Anh”.

Tần Ninh nghe vậy thì cười nhạt nói: “So với Sương Nhi nhà chúng ta thì sao?”
“Công tử lại trêu ta!”, Vân Sương Nhi nũng nịu nói: “Ta chỉ vừa mới lên Linh Phách tầng bảy thôi, kém bọn họ nhiều lắm”.

“Vậy cũng chưa chắc!”
Tần Ninh nhìn con phố phía trước đông người qua lại, thậm chí còn nghe thấy cả tiếng la ó.

Những người tham gia thí luyện đến từ đế quốc, thượng quốc, cương quốc đều tụ lại ở đây, chuẩn bị bán ra hoặc mua đồ mà mình muốn.

“Ở đây này, công tử”.

Vân Sương Nhi nhìn phía trước, cười nói: “Đã nhiều ngày ta ở đây và thấy không ít đồ tốt, có lẽ sẽ có thứ công tử muốn”.

“Đi, xem nào!”
Hai người sóng vai đi vào trong phố.

“Mau lại xem, hạch thú của linh thú cấp năm Thôn Thiên Ưng, hấp thụ vào có thể có khả năng tăng cấp đấy”.

“Đá Hỏa Duyên, ẩn chứa linh khí hỏa dư thừa, cực kỳ tốt với võ giả tu luyện linh quyết hệ hỏa nhé”.

“Đan Bế Nguyên có thể che giấu hơi thở tuyệt đối, ta nhặt được ở trong một di tích cổ, mọi người tới xem đi”, những tiếng hô hoán không ngừng vang lên, cực kỳ náo nhiệt.

“Nơi này giao dịch gì cũng có, nhưng giết người cướp của cũng không hiếm”.

Vân Sương Nhi cười nói: “Công tử muốn bán lệnh bài thì ở đây đúng là hợp nhất”.

Đột nhiên ở phía trước có một tiếng hét vang lên, khí thế mạnh mẽ tràn ngập, gây nên từng âm thanh vang dội.

Đoàn người truyền ra những tiếng hô hoán.

“Con đường này làm giao dịch cho ba cường quốc lớn Nam Yến, Thiên Hà, Linh Lung cùng nhau tổ chức, kẻ nào dám ở đây làm loạn thế?”
“Không biết, chắc là kẻ nào không biết sống chết đấy”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 524: Chương 524



“Cũng chưa chắc, nhỡ là người của cương quốc Đại Sở, Hỏa Hầu hay Thiên Tượng thì sao?”
“Công tử Tần Ninh!”
Đột nhiên, phía trước có tiếng gọi lớn vang lên, một người chạy hối hả xông đến, chính là Thánh Thiên Viêm.

Thánh Thiên Viêm nhìn thấy Tần Ninh thì hô lên ngay lập tức, dường như bắt được cây cỏ cứu mạng vậy, chạy về phía Tần Ninh không ngừng.

“Bảo ngươi đi thăm dò tin tức mà sao lại chật vật thế này?”
Tần Ninh nhìn bộ dạng của Thánh Thiên Viêm, không khỏi bật cười.

“Đừng cười nữa, Tần công tử, đám người kia đuổi theo rồi kìa”.

Thánh Thiên Viêm nhìn phía sau, không khỏi sợ hãi.

“Ngươi chính là Tần Ninh!”
Thanh niên đứng đầu nhìn Tần Ninh, thần sắc lạnh nhạt, lộ ra sát cơ.

“Ngươi là ai? Ta biết ngươi sao?”
“Ngươi không biết ta?”, thanh niên kia híp mắt cười lạnh: “Đúng, ngươi không biết ta”.

“Công tử ta là Yến Thanh Phong, đến từ cương quốc Nam Yến.

Nơi này do ba cương quốc lớn Nam Yến, Linh Lung và Thiên Hà cùng nhau quản lý.

Ai vào thành sẽ phải nộp linh thạch, mọi người tuân thủ, chỉ mình ngươi lại không chịu?”
Yến Thanh Phong cười giễu: “Ngươi thật sự nghĩ mình là ông trời à?”
Cảm nhận được cường độ trong linh khí dao động, Yến Thanh Phong sửng sốt không ngờ.

Cô gái này xinh đẹp quyến rũ, thiên phú cũng lại đáng sợ như vậy, thật hiếm thấy.

“Cô gái, thiên phú như thế, hà tất phải làm bạn với kẻ này? Chẳng bằng đến với cương quốc Nam Yến chúng ta! ”
“Cút!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 525: 525: Thu Phí Vào Thành



Vân Sương Nhi lần nữa lên tiếng, sát khí đằng đằng.

Giây phút ấy, tất cả mọi người đều cảm giác được khí tức sát phạt của cô gái trẻ tuổi này.

“Đây là ai vậy?”
“Không biết, nhưng dám giết người của cương quốc Nam Yến thì đúng là chán sống! ”
“Nhưng có giai nhân làm bạn cũng khiến người ta bất ngờ đấy”.

Lúc này, mọi người nghị luận ầm ĩ.

Tần Ninh nhìn về phía trước, im lặng không nói.

.

Ủng hộ chính chủ vào ngay ~ T г Ц м t г u у e n.

ME ~
“Tần công tử, đừng gây sự nữa!”, Thánh Thiên Viêm lo lắng nói: “Ta đã nghe ngóng rồi, bốn thiên chi kiêu tử của cương quốc Nam Yến đều ở đây hết, nếu chúng ta làm loạn thì e là sẽ không sống được đâu!”
“Ta có làm loạn đâu, là bọn chúng tới gây sự đấy chứ!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Thành Đại Hoang này, bọn chúng lấy đâu ra tư cách để thu linh thạch? Ta giết người là hợp lí, bọn chúng còn dám báo thù, vậy thì ta sẽ không khách sáo nữa!”
“Muốn thu phí à, Tần Ninh ta so với bọn chúng còn có tư cách hơn”.

Tần Ninh không nói bậy.

Năm đó tôn giả Đại Hoang chết, thành Đại Hoang, người Hoang gia đều được giao cho hắn.

Sau này hắn đã giấu tiệt nơi này đi, trải qua mấy vạn năm biến hóa, giờ đã thành Đại Hoang Cổ của hiện tại.

Thu phí vào thành?
Thánh Thiên Viêm càng bất lực.

Vân Sương Nhi tựa hồ như càng mạnh hơn trước, đối mặt Yến Thanh Phong thì còn có thể, nhưng kinh động đến tứ tài Nam Yến thì coi như xong.

Đây là địa bàn của ba cương quốc lớn, cương quốc Đại Sở vẫn chưa xuất hiện, cương quốc Nam Yến đương nhiên là đầu sỏ của nơi này.

Tần Ninh nào có thể là đối thủ của chúng.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 526: 526: Nhóm Người Lại Nghị Luận Không Dứt



“Muốn chết!”
Mà lúc này, một tiếng gằn vang lên, Yến Thanh Phong sải bước ra, cầm kiếm dài, khí sát phạt ngưng tụ trong nháy mắt.

Đồng thời, Vân Sương Nhi còn nhanh hơn, tay cầm một thanh kiếm đánh ra, linh khí hóa thành chân nguyên, một kiếm khí siêu cấp mạnh hơn ban nãy gấp mấy lần tuôn ra trong nháy mắt.

Phanh...!
Hai người va chạm, Yến Thanh Phong kia trắng bệch mặt, phun ra ngụm máu tươi.

Mặc dù hắn ta là cảnh giới Linh Phách tầng bảy, nhưng thể hỗn hợp của Vân Sương Nhi nào đơn giản như vậy.

Soạt...!

Ánh kiếm tuôn ra, kiếm của Vân Sương Nhi kề lên cổ Yến Thanh Phong.

“Cấm nhúc nhích!”
Vân Sương Nhi lạnh lùng nói.

“Cô gái, cô có biết cô đắc tội phải ai không?”, Yến Thanh Phong trầm giọng quát.

“Ta chỉ biết, kẻ nào muốn làm hại công tử thì kẻ đó đều phải chết!”
Vân Sương Nhi mỉm cười đầy lạnh nhạt, cũng rất oai hùng.

“Nói hay lắm, xem ra Sương Nhi ngày càng hiểu được suy nghĩ của ta rồi”, Tần Ninh cười nhạt đi lên trước.

“Hừ, thứ vô dụng, cảnh giới Linh Phách tầng năm, có dám đánh nhau với ta không? Phái một người con gái ra thì có bản lĩnh gì?”
“Bớt đi, đến tì nữ của ta mà còn không đánh lại được mà còn đánh với ta? Ngươi xứng sao?”
Tần Ninh lại nói: “Hôm nay công tử ta vui vẻ, lúc trước cương quốc Nam Yến các ngươi thu phí vào thành, ta chỉ giết mấy người”.

“Nhưng giờ công tử ta phát hiện các ngươi đúng là loại vô liêm sỉ đấy, từ giờ trở đi, nếu như lại bị ta phát hiện có người thu lệ phí ở cửa thành nữa thì ta sẽ giết sạch”.

“Ngươi...”
Yến Thanh Phong bị kề kiếm vào cổ, chỉ có thể nhẫn nhịn.

“Khẩu khí lớn thật đấy, cái tên chết tiệt không biết trời cao đất dày này ở đâu chui ra vậy, dám nói những câu như thế trước mặt cương quốc Nam Yến ta!”
Một tiếng quát khàn khàn vang lên.

Nhóm người lại nghị luận không dứt.

phong-than-chau-526-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 527: 527: Máu Tươi Chảy Ra



Cương quốc là gì?
Cương quốc chính là sự tồn tại đỉnh nhọn ở bên ngoài dãy núi Cửu U, đứng vững trong Cửu U đại lục.

Cương quốc Nam Yến chính là một cương quốc danh chính ngôn thuận.

Lần này Tần Ninh khiến cả tứ tài Nam Yến xuất hiện, là hoàn toàn đắc tội cương quốc Nam Yến rồi.

Thanh niên đứng đầu nhìn Tần Ninh, khi nhìn sang Vân Sương Nhi thì hơi sửng sốt rồi nói: “Tần Ninh phải không? Những chuyện ngươi làm với các thượng quốc thì ta cũng có biết chút ít”.

“Nhưng giờ ta phải nói cho ngươi biết, ngươi đang đối diện với cương quốc Nam Yến, cho nên, tốt nhất thu lại sự kiêu ngạo đó đi”.

“Nếu không ta không đảm bảo ngươi sẽ được yên ổn đâu”.

Lời này nói ra, đám người xung quanh liền tản ra xa một chút.

Yến Quy Phàm không phải đang nói đùa.

Yến Quy Phàm là người đứng đầu trong tứ tài Nam Yến, cũng là người mạnh nhất trong nhóm thiên chi kiêu tử Nam Yến.

Hắn ta xếp hạng mười bảy trong bảng Thiên Anh, là thực lực mạnh mẽ hàng thật.

“Bớt uy h**p ta đi”.

Tần Ninh lắc đầu cười nói: “Ta đã nói rất rõ ràng rồi, thành Đại Hoang này dù hoang phế mấy vạn năm thì cương quốc Nam Yến các ngươi cũng không có tư cách ở nơi này đòi thu lệ phí”.

“Vẫn là câu nói cũ, nếu bị ta phát hiện người cương quốc Nam Yến các ngươi còn dám thu phí vào thành, thì ta sẽ giết sạch”.

“Đây không phải thương lượng, mà là mệnh lệnh”.

Tần Ninh nói ra, tất cả im lặng.

Giả sử đây là những lời mà Yến Quy Phàm nói với Tần Ninh thì còn có thể tin được, dù gì Yến Quy Phàm cũng xếp hạng mười bảy trong bảng Thiên Anh, lại là người cương quốc Nam Yến.

Nhưng Tần Ninh chỉ là người của một đế quốc nho nhỏ, lấy đâu ra thực lực và nền tảng mà nói vậy với Yến Quy Phàm?
“Đúng là người có miệng lưỡi sắc bén, không sợ chết!”
Yến Lạc bước ra, lạnh lùng nói: “Xem ra cũng chẳng cần nói nhiều nữa”.

Yến Thanh Phong ôm cổ, không nói được một câu nào.

“Đồ khốn nạn!”
Yến Lạc phẫn nộ, bước ra, sát khi phừng phừng, xông về phía Tần Ninh.

“Ngươi cũng xứng đánh nhau với công tử à?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 528: Chương 528



Vân Sương Nhi cầm kiếm đứng ra trước mặt Tần Ninh, chặn lại Yến Lạc!
Giây phút ấy, tất cả vội vàng lùi về sau.

Tần Ninh muốn chết, giao thủ với người của cương quốc Nam Yến, bọn họ không thể bị liên lụy được.

Ánh kiếm xông lên, hai bóng người nháy mắt chạm vào nhau.

Sát khí bức người, hai người như đang dùng toàn lực, đằng đằng sát khí chiến đấu.

Tần Ninh đứng ở phía sau, không vội ra tay.

Mà Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh thì cũng chỉ đứng xem.

Mặc dù Yến Lạc là người yếu nhất trong bốn người, nhưng vẫn chưa đến mức cả bốn phải cùng đối mặt với Tần Ninh và Vân Sương Nhi, như vậy lại quá nể mặt Tần Ninh rồi.

“Lạc nhạn kiếm phi thiên!”
Yến Lạc vung kiếm, trong giây lát, kiếm khí phảng phất như ngưng tụ thành một khí thế xung thiên, trực tiếp chém đến chỗ Vân Sương Nhi.

“Chém!”
Nhưng Vân Sương Nhi lại không chút lo lắng, trực tiếp chém một kiếm xuống.

Oanh!
Tiếng nổ vang lên, kiếm khí gào thét, thân hình Yến Lạc đã trực tiếp xông đến chỗ Vân Sương Nhi.

“Cảnh giới Linh Phách tầng chín của ta sao có thể bại trong tay một con nhóc chứ”.

Lúc này sát khí của Yến Lạc tỏa ra, giống như đã ngưng thực, khiến người ta không thể nào tránh né.

Nhưng Vân Sương Nhi vẫn rất bình tĩnh.

Kiếm trong tay cô ấy như có một luồng uy thánh khiết đang lột xác và hóa thành một hơi thở hồng hoang.

Linh khí không còn sót lại chút gì.

Thay vào đó là một loại sức mạnh to lớn.

“Đây là sức mạnh gì vậy?”
Tần Ninh mỉm cười.

Vân Sương Nhi chính là thể hỗn độn, thể hỗn độn ở trong kỷ nguyên trước chính là thiên tài có một không hai.

Nhưng vào kỷ nguyên này, vì linh khí lại là lực lượng để võ giả tu hành, chân nguyên cũng biến mất, cho nên Vân Sương Nhi mới không tu hành được.

Mà hiện giờ, Vân Sương Nhi tu luyện Hỗn Độn Ngọc thân quyết, có thể đem linh khí chuyển hóa thành chân nguyên và tu hành.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 529: Chương 529



Lúc giao thủ cũng có thể thi triển linh khí hóa thành chân nguyên để tấn công.

Đây là điều mà người ngoài không thể phòng ngự.

Vân Sương Nhi bước ra rồi chém một kiếm.

Keng!
Trong giây lát, chân của Yến Lạc chạm xuống đất, mặt đất nứt ra, còn lòng bàn tay hắn ta thì rách những vết máu.

“Muốn chết!”
Yến Lạc giận dữ, lập tức vung kiếm.

Vân Sương Nhi cười giễu, cũng xông tới.

Oanh!

Mà lúc này, một tiếng rung động vang lên.

Đột nhiên có một thân ảnh xông tới, một kiếm chém về phía ngực Vân Sương Nhi.

Phập!
Máu tươi chảy ra, phập một tiếng, tốc độ của kiếm đó quá nhanh, Vân Sương Nhi không phản ứng kịp, kiếm đã chạm đến ngực.

Chỉ là đầu kiếm kia ban đầu hướng về tim nhưng dã lệch một chút, đâm vào bả vai Vân Sương Nhi.

Nhưng công kích của Vân Sương Nhi lúc này cũng bị cắt đứt.

Yến Lạc thấy thế thì không chút lưu tình mà vung kiếm ra.

“Các ngươi thật sự coi ta chỉ để trưng sao?”
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng, tốc độ vụt lóe, lao ra, kiếm dương xuất hiện, phi thẳng đến chỗ Yến Lạc.

Đối diện với công kích của Tần Ninh, Yến Lạc không dám đối cứng mà lui về sau.

Tần Ninh ôm Vân Sương Nhi trong lòng, lui lại mấy bước.

“Sao rồi?”
“Ta không sao!”
Sắc mặt Vân Sương Nhi trắng bệch, lắc đầu.

“Cô ngốc, sao lại không sao cho được?”, Tần Ninh nhìn bả vai chảy máu của Vân Sương Nhi, nói: “Kiếm này có độc!”
“Có độc?”
“Ngốc nghếch!”
Tần Ninh gõ nhẹ tránh của Vân Sương Nhi, nhìn Thánh Thiên Viêm: “Chú ý kỹ tới Sương Nhi, để ta giải quyết mấy tên này xong thì giải độc cho Sương Nhi sau”.

Thánh Thiên Viêm lập tức gật đầu.

Rồi cẩn thận đỡ lấy Vân Sương Nhi.

.
 
Back
Top Bottom